1. Home
  2. Truyện Hay
  3. [Dịch] Tiên Nghịch
  4. Tập 102 [Chương 389 đến 392(a)]

[Dịch] Tiên Nghịch

Tập 102 [Chương 389 đến 392(a)]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 389: Cuộc chiến thứ hai của Tiên Di Tộc bắt đầu

Vương Lâm cười khổ, hắn có thể tưởng tượng được Vấn Đỉnh lão quái của Chu Tước quốc lúc đó. Chắc hắn phải cực kỳ đau đầu, cấp ra tiên ngọc, chẳng khác gì là dành dụm tiền cho người khác tiêu.

Dù sao Luyện Hồn Tông từ trước đến nay cầm trong tay Thập Ức Tôn Hồn Phiên gần như đều chẳng khác gì một thế hệ ác bá.

– Ta đã hiểu vì sao Luyện Hồn Tông này lúc đầu là một tu chân quốc cấp năm, cuối cùng đến bây giờ lại lưu lạc trở thành một tông phái.

Trong lòng Vương Lâm thầm nhủ.

– Tuy nhiên vị tổ tiên kia cuối cùng vẫn Vấn Đỉnh thất bại. Kỳ thật ta không ủng hộ phương pháp của hắn, không đến vạn bất đắc dĩ, không nên đi trêu chọc Vấn Đỉnh lão quái. Ví dụ như bây giờ, với cây Thập Ức Tôn Hồn Phiên này, chúng ta đi khắp các tu chân quốc cấp năm, nhìn thấy người nào chúng ta liền đoạt của người đó. Cho dù là cao thủ của Tiên Di Tộc cũng không có vấn đề gì.

Vương Lâm lại cười khổ.

Độn Thiên hống hách không chỉ ở Bỉ Lô quốc, thậm chí có thể nói ở Bỉ Lô quốc hắn còn bớt phóng túng hơn. Dù sao tất cả mọi người đều là tu sĩ cùng một nước, không nên trở mặt quá đáng.

Nhưng khi ra khỏi Bỉ Lô quốc, sự hống hách của gã Độn Thiên này Vương Lâm xem như hoàn toàn có thể hiểu được.

Trong ba tháng, Độn Thiên mang theo Vương Lâm đi qua bốn tu chân quốc cấp năm, đi tới đâu cũng như là một đàn châu chấu. Thậm chí có một vài tu chân gia tộc nhận thấy sóng gió sắp đến, không thể không đưa lên một vài khối tiên ngọc.

Về phần các tông phái, Độn Thiên không cần phải nói những lời thừa, trực tiếp lấy ra Thập Ức Tôn Hồn Phiên xuất ra hồn phách che trời phủ đất, còn có hơn mười chủ hồn tương đương với Anh Biến Kỳ. Hắn tấn công như vậy, một tông phái cấp năm về căn bản không thể ngăn cản.

Độn Thiên đã tích lũy được một lượng lớn tiên ngọc để vào trong túi trữ vật. Cuối cùng ở một tu chân quốc cấp bốn, Độn Thiên đang trên đường cướp ngọc rốt cục lại chọc giận Anh Biến tu sĩ của nước này, bốn Anh Biến tu sĩ ra tay vây lấy Độn Thiên tấn công.

Lúc này Vương Lâm mới thật sự hiểu được sự hùng mạnh của Thập Ức Tôn Hồn Phiên.

Sau một trận chiến, Vương Lâm thậm chí còn không có cơ hội ra tay, bốn Anh Biến tu sĩ lập tức bị đánh bại. Nếu như không vì Độn Thiên không có sát tâm, bốn người này chắc chắc sẽ có một người trở thành chủ hồn của Hồn Phiên.

Sinh mệnh Độn Thiên cũng đến những ngày cuối cùng. Vương Lâm nhìn thấy mức độ kiêu căng như vậy không thể không lấy mũ rơm ra đội ở trên đầu, lấy những tia kim mang phía trên che giấu tướng mạo, tránh cho ngày sau khi Độn Thiên trở thành chủ hồn của Hồn Phiên, người trong những tông phái bị cướp đoạt tiên ngọc sẽ tìm hắn gây phiền toái.

Bốn tu chân quốc cấp năm cộng thêm mười ba tông phái, hơn trăm tu chân gia tộc, nếu thêm cả Bỉ Lô quốc tổng cộng sẽ là mười sáu tông phái.

Ba tháng nay, Độn Thiên cướp đoạt tiên ngọc từ những tông phái này. Ngày hôm nay, Độn Thiên lại ngừng không tiếp tục.

– Số tiên ngọc này hẳn là đủ cho ngươi Anh Biến, có lẽ có thể còn dư lại một ít. Sau này ngươi nâng cao bản lãnh cần có tiên ngọc thì phải chính mình đi đoạt. Nhớ kỹ, ở Tu Chân Giới, nhất là Anh Biến tu sĩ thì phương pháp có được tiên ngọc chỉ có thể là cướp đoạt. Nếu không cho dù sẽ có rất nhiều đệ tử đến tiên giới cũng không thể thu thập đủ được số lượng cần dùng.

Độn Thiên rất nghiêm túc nói với Vương Lâm.

Vương Lâm gật đầu. Đối với việc đoạt tiên ngọc hắn không có e dè gì. Tuy nhiên phương pháp của Độn Thiên hắn không ủng hộ. Nếu là hắn chắc chắn sẽ không lưu lại một nửa, hoặc là không đoạt, nếu đã đoạt, phải đoạt toàn bộ.

Có lẽ quá trình sẽ rất khó khăn, nhưng cuối cùng số lượng tiên ngọc nhất định phải gấp đôi số lượng bây giờ.

Một lượng lớn tiên ngọc đã đủ, Độn Thiên mang theo Vương Lâm đi đến Luyện Hồn Tông. Đến lúc đó, hắn phải hộ pháp cho Vương Lâm, để cho Vương Lâm có thể đạt đến Anh Biến Kỳ.

– Chu Tước Tinh rất nhỏ, lúc ta còn trẻ đã đi qua một lần, đi đến Thiên Vận Tinh. Nơi đó rộng lớn hơn Chu Tước Tinh gấp bội, tông phái rất nhiều, tiên ngọc dĩ nhiên cũng nhiều hơn. Trừ phi thực lực không đủ, cướp đoạt một lần nhất định cảm thấy đã đời. Nghe nói trong tu chân liên minh có rất nhiều tu chân quốc cấp sáu trở lên, hằng năm đều tổ chức tu chân giả đi đến các tu chân tinh khác để cướp đoạt tiên ngọc.

Độn Thiên thở dài nói.

– Thiên Vận Tinh… Ánh mắt Vương Lâm chợt lóe.

– Thiên Vận Tử ở Thiên Vận Tinh đó bản lãnh thâm sâu khó lường. Nghe nói trong tu chân liên minh cũng có địa vị nhất định. Tên tiểu tử Chu Tước Tử còn lâu mới có thể sánh bằng.

Độn Thiên nói.

Vương Lâm trầm ngâm một chút, đang muốn hỏi nhiều hơn. Đúng lúc này, bỗng nhiên Độn Thiên sắc mặt biến đổi, nhìn về phía xa. Vương Lâm thần thức khẽ động, liếc mắt nhìn theo.

Chỉ thấy ở phía xa trong một đám mây, một màn sương đen như thôn phệ thiên địa đang gào thét mà đến. Màn sương đen này phạm vi thật lớn, nhìn không thấy giới hạn, liên miên bất tận.

Một luồng lực lượng mênh mông của phù văn chậm rãi di chuyển đến – Tiên Di Tộc!

Ánh mắt Độn Thiên chợt lóe lên.

Mấy ngày này, Vương Lâm và Độn Thiên nói chuyện với nhau biết được Tiên Di Tộc mấy năm trước lại xuất hiện ở Chu Tước Tinh, tổ chức đội quân khổng lồ, trực tiếp hướng về Chu Tước đại lục triển khai tiến công.

Trong cuộc chiến lần thứ nhất, đã có vô số tu sĩ ngã xuống. Trong Tiên Di Tộc cũng tồn tại những thuật chú sư tương đương với Vấn Đỉnh Kỳ, những người này cùng với Chu Tước Tử và hai Vấn Đỉnh lão quái mở cuộc chém giết.

Cuộc chiến này kéo dài ba năm. Ba năm sau, Tiên Di Tộc không tiếp tục mà rút lui, từng bước chiếm lĩnh các tu chân quốc cấp ba, đối đầu với Chu Tước quốc.

Trong trận chiến đó, có hai nhân vật của Chu Tước quốc trổ hết tài năng. Hai người này Liễu Mi và Kiền Phong. Liễu Mi nhờ có dung nhan tuyệt sắc đã khiến cho một thế hệ nam tu của Chu Tước Tinh lập tức để ý. Nhất là nàng bản lãnh thông thiên, đã đạt tới Anh Biến Trung Kỳ, vì vậy khiến cho những người này càng chú ý hơn.

Nàng vừa xuất hiện, gần như lập tức làm lu mờ hoàn toàn tiếng tăm của Hồng Điệp năm đó, trở thành thiên chi kiêu nữ.

Dường như không còn người nào chú ý đến Hồng Điệp nữa.

Người ta lại càng hứng thú hơn khi nói về nàng, bởi vì nàng còn là đệ tử chân truyền của Chu Tước Tử, là một trong bốn người được chọn kế thừa danh hiệu Chu Tước.

Nàng vừa xuất hiện, lập tức bắt được một số thất diệp thuật chú sư, thậm chí một bát diệp thuật chú sư tương đương với Anh Biến Hậu Kỳ cũng bị nàng bắt.

Do đó, uy danh nàng vang dội.

Càng làm cho người ta chú ý hơn, đó là còn có tin đồn Liễu Mi tâm địa lương thiện, có một trái tim vô cùng thuần khiết. Đến nỗi nàng tu luyện đến cảnh giới này mà chưa từng giết qua một người nào, cho dù là Tiên Di Tộc nàng cũng đều chỉ bắt không giết.

Tập hợp tất cả những điểm nổi bật đó nên nàng tự nhiên được mọi người chú ý. Mỗi khi nàng xuất hiện, tất cả tu sĩ xung quanh sẽ lập tức cung kính, sẵn sàng tuân mệnh.

Thậm chí trong một vài cuộc chiến tưởng chừng như sắp thất bại, nhờ sự xuất hiện của nàng khiến cho tu sĩ Chu Tước Tinh tinh thần đại chấn, với sự giúp đỡ của nàng, chuyển bại thành thắng.

Nàng có thể được coi là một trong song kiêu của thế hệ này.

Một người được gọi là thiên kiêu khác, người này anh tuấn tiêu sái, diện mạo hiên ngang, bản lãnh cũng là Anh Biến Trung Kỳ. Nhìn người này không thấy có nửa điểm cuồng ngạo, chỉ có vẻ tao nhã, tâm hồn đạo nghĩa, hành sự chính trực vô cùng.

Người này đến năm thứ hai trong cuộc chiến với Tiên Di Tộc bỗng nhiên xuất hiện.

Hắn vừa xuất hiện, liền lập tức thâm nhập Tiên Di tộc, lấy mạng một số cao thủ của Tiên Di tộc. Cuối cùng hắn cùng với thiếu tộc trưởng của Tiên Di tộc quyết chiến một trận, chấn động toàn bộ Chu Tước Tinh.

Trận chiến của hai người này là trận chiến vì danh dự của thế hệ kế thừa Chu Tước Tinh và Tiên Di tộc.

Trận chiến này, Kiền Phong với thiếu tộc trưởng kia tuy nói là ngang nhau, vẫn chưa thể thủ thắng, nhưng thanh thế của hắn vẫn cao hơn. Lúc này, mọi người mới chú ý tới thân phận của hắn là sư huynh của Liễu Mi. Trong hàng đệ tử của Chu Tước Tử, Kiền Phong xếp thứ hai.

Ngoài ra, Kiền Phong này còn có một thân phận quan trọng khiến cho tất cả mọi người ở Chu Tước Tinh phải chú ý.

Người này là hậu nhân của một thế hệ Chu Tước Tử!

Trong cuộc chiến thứ nhất với Tiên Di tộc, Kiền Phong như trăng sáng danh chấn thiên hạ. Cuối cùng hắn đại diện cho Chu Tước Tinh cùng với thiếu tộc trưởng của Tiên Di tộc ký kết một hiệp ước. Phe Chu Tước bỏ qua tu chân quốc cấp ba, Tiên Di tộc tạm hoãn cuộc công kích.

Độn Thiên ánh mắt chớp động, nhìn chằm chằm màn sương đen đang che trời phủ đất gào thét mà đến từ phía xa, trầm giọng nói :

– Tiên Di tộc này đang triển khai cuộc tấn công lần thứ hai. Tằng Ngưu, ta có thể cảm giác được bên trong màn sương đen kia có một thuật chú sư tương đương với Anh Biến Trung Kỳ, còn có một người bản lãnh Vấn Đỉnh ta nhìn không thấu.

Ngươi lấy Tôn Hồn Phiên ra, chúng ta tiến lên!

Vương Lâm sắc mặt như thường, nhìn thoáng qua màn sương đen xa xa, tay phải chụp lên hư không một cái. Lập tức Thập Ức Tôn Hồn Phiên từ trong cơ thể biến hóa xuất ra nằm trong tay hắn. Phiên kỳ này lập tức vẫy lên, hóa thành một tấm màn đen bọc lấy thân mình Vương Lâm.

Độn Thiên cũng xuất ra Thập Ức Tôn Hồn Phiên, vung lên một cái bọc lấy toàn thân, mang theo Vương Lâm hai người hóa thành hai đạo lưu tinh màu đen, giữa vô số những tiếng xé gió và tiếng oan hồn gầm rú thê lương hướng về màn sương đen của Tiên Di tộc phóng đi.

Bên trong Tiên Di tộc lập tức truyền ra từng trận tiếng rít gào. Trong màn sương đen lập tức hiện ra một số lượng lớn người của Tiên Di tộc. Lúc này, Độn Thiên và Vương Lâm gào thét mà đi, trực tiếp phóng tới.

Những người của Tiên Di tộc đang muốn ra tay, bỗng từ phía sâu bên trong màn sương đen truyền ra một tiếng khiển trách. Lập tức tất cả tộc nhân đều tản ra nhường đường.

Một người đàn ông trung niên mặc quần áo bằng vải đay, ánh mắt như điện, toàn thân không có một chút ấn ký phù văn nào, từ trong màn sương đen đi ra. Bên cạnh hắn còn có một lão già lưng còng đi theo. Lão già này sắc mặt âm trầm, thi thoảng lại ho khan vài tiếng.

Vương Lâm liếc mắt một cái liền nhận ra, lão già này năm đó ở vùng đất Tiên Di đã truy sát hắn tiến vào khe nứt không gian. Cuối cùng, hắn để Vương Lâm chạy thoát và bị lạc bên trong cái khe.

Mối thù truyền kiếp của hai người này trong lòng lão già kia dĩ nhiên rất lớn, nếu Vương Lâm bị hắn nhận ra, nhất định là không chết không xong. Nhưng hiện tại Vương Lâm có đội mũ rơm, hơn nữa toàn thân đều được hồn phách bao bọc, nên người này cũng không thể nhận ra.

– Luyện Hồn Tông!

Người đàn ông trung niên kia nhẹ giọng nói. Sau đó hai mắt hắn lóe sáng, thân thể tiến lên phía trước một bước, trực tiếp ngăn trở phía trước người Độn Thiên và Vương Lâm.

– Hai vị Luyện Hồn Tông, dừng lại đi!

Người đàn ông trung niên kia mỉm cười, đưa tay phải về phía trước vỗ vào hư không một cái.

– Ầm Một tiếng nổ truyền đến. Sau cái vỗ nhẹ của người này, lập tức một luồng lực đạo vô hình xuất hiện giữa trời đất giống như một cái lồng từ trên trời chụp xuống xung quanh Độn Thiên và Vương Lâm.

Thần sắc Vương Lâm khẽ biến, dưới luồng lực đạo vô hình của đối phương, hắn lập tức cảm thấy một nguy cơ vô cùng mãnh liệt.

– Cửu diệp thuật chú sư!

Thanh âm Độn Thiên từ trong Hồn Phiên truyền ra.

Bỗng thấy Hồn Phiên bên ngoài thân thể Độn Thiên khẽ động, rất nhiều hồn phách gào thét lao ra, trong đó có mười ba Tử Kim hồn phách giống như thiên thần giáng lâm, tràn ngập bốn phía.

– Xông lên cho ta!

Độn Thiên hét lớn.truyện Ma Tu audio

Lập tức đám hồn phách này điên cuồng hướng về bốn phía tám hướng gào thét lao tới, nhất là mười ba Tử Kim hồn phách kia lại càng sắc bén dị thường. Người của Tiên Di tộc từ Anh Biến Kỳ trở xuống đều tê liệt xúc giác.

Người đàn ông trung niên kia nhíu mày. Nghìn năm gần đây hắn mới thăng cấp lên đến cửu diệp, tương đương với tu sĩ Vấn Đỉnh Sơ Kỳ, chưa từng được thấy uy lực của Thập Ức Tôn Hồn Phiên năm đó. Chỉ là ở trong tộc có một ít điển tịch nói về cuộc đại chiến mấy vạn năm trước, cây phiên này uy lực vô cùng, là pháp bảo mà người của Tiên Di tộc kiêng kị nhất.

Lúc này được nhìn thấy, sắc mặt hắn có chút âm trầm, vung tay phải lên. Lập tức màn sương đen nhanh chóng tản ra bốn phía, cùng với tộc nhân của Tiên Di tộc bên trong toàn bộ lui về phía sau, hình thành một khu vực trống.

Độn Thiên cười ha hả, cùng với Vương Lâm lập tức lao ra, trong nháy mắt tránh ra khỏi màn sương đen, hướng về phía xa bay đi.

– Mộc Nghiệp, ngươi mang theo tộc nhân tiếp tục tiến lên họp mặt với thiếu tộc trưởng. Ta đến lĩnh giáo uy lực của Thập Ức Tôn Hồn Phiên một chút!

Người đàn ông trung niên sau khi phân phó, thân mình tiến về phía trước, đuổi theo Độn Thiên.

Lão già lưng còng lập tức gật đầu, dẫn theo tộc nhân tạo thành màn sương đen, tiếp tục tiến về phía trước.

Độn Thiên đang bay, bỗng nhiên ngừng lại một chút, cười lạnh nói:

– Cửu diệp thuật chú sư của Tiên Di tộc này đang đuổi tới. Tằng Ngưu, ngươi hãy chú ý nhìn xem vì sao tu sĩ Vấn Đỉnh như vậy lại kiêng kị Thập Ức Tôn Hồn Phiên này!

Độn Thiên nói xong, xoay người nhìn theo Tiên Di tộc . Bỗng thấy một đạo cầu vồng nhanh như tia chớp trong nháy mắt đuổi theo tới nơi, chính là người đàn ông trung niên kia.

Độn Thiên không nói nhiều, lập tức hai tay bấm quyết, cắn đầu lưỡi phun về phía trước một cái, miệng quát :

– Năm triệu hồn phách, mười ba chủ hồn, hiện!

Bỗng nhiên trời đất tối sầm lại, toàn bộ không trung như một bị một tấm màn đen bao phủ. Toàn bộ vùng đất này trong nháy mắt như biến thành địa ngục.

Oan hồn gào rít thê lương thảm thiết, vang vọng khắc nơi, vô biên vô hạn, vô cùng vô tận.

Chỉ thấy một đám hồn phách từ trong Hồn Phiên bay ra, chi chít trải rộng khắp đất trời. Trong số đó, mười ba Tử Kim hồn phách sừng sững, ánh mắt sáng ngời nhìn người đàn ông trung niên kia.

– Xem cho kỹ, đây mới là cách dùng thật sự của Tôn Hồn Phiên! Hồn trận thập tam!

Độn Thiên quát to, hồn bố bao vây toàn thân lập tức tản ra, lập tức lại hóa thành cây Hồn Phiên dài ba trượng bị hắn cầm trong tay.

Lập tức, năm triệu hồn phách tràn ngập đất trời, theo một quy tắc nào đó bay ra bốn phía, lấy mười ba hồn chủ kia làm trung tâm, rõ ràng là đang hình thành một trận pháp rất lớn.

Trận này, với trình độ cấm chế trận pháp của Vương Lâm cũng chỉ có thể nhìn ra được sự huyền diệu mà không thể hiểu được tường tận.

– Luyện hồn!

Độn Thiên quát lớn, đưa tay phải về phía trước.

Lập tức trận pháp được tạo thành từ hồn phách kia ầm ầm rung lên, tất cả hồn phách lúc này đồng loạt phát ra một thanh âm. Thanh âm này giống như một thứ chú ngữ nào đó.

Trong khoảnh khắc, một luồng khí tức màu đen từ trong những hồn phách đó mạnh mẽ hiện ra, ngưng kết với nhau, bất ngờ hóa thành một bàn tay to. Bàn tay này cùng với Độn Thiên động tác giống hệt nhau, cứ như là phân thân của hắn vậy.

Độn Thiên tung một trảo, theo đó trên người đàn ông trung niên kia lập tức xuất hiện một hư ảnh màu trắng lóe ra. Hư ảnh này chính là hồn phách của hắn, bàn tay to kia bỗng nhiên hạ xuống.

Người đàn ông trung niên ánh mắt chợt lóe, cũng không thấy hắn sử dụng pháp bảo gì, mà nâng tay phải lên điểm vào hư không một cái, trong miệng nói khẽ :

– Định.

Ầm một cái. Bàn tay to kia lập tức dừng lại, không hề nhúc nhích.

Người đàn ông trung niên tung một trảo vào hư không, lập tức năm đạo khí tức thanh kinh tử bạch lam ngưng tụ ở trong tay.

– Đỉnh.

Nam tử trong miệng khẽ nói, năm đạo khí tức kia lập tức tản ra, lấy hắn làm trung tâm hướng về bốn phía, bỗng nhiên phát nổ, hóa thành năm cái đỉnh đồng lớn, dừng ở bốn phía.

– Luyện!

Nam tử lại khẽ nói. Lập tức năm cái đỉnh đồng kia đồng loạt chấn động, bên trên xuất hiện một đám ký hiệu quỷ dị. Những ký hiệu này lóe lên xoay tròn xung quanh đỉnh đồng.

Cả năm đỉnh đồng đều như vậy, hình thành nên năm cơn lốc xoáy rất lớn, không ngừng chuyển động bên trong trận pháp kia.

Một luồng khí tức tang thương lập tức trùm lên toàn bộ trận pháp, hồn phách bên trong lập tức không tự chủ được bị cuốn vào bên trong lốc xoáy, bị lốc xoáy cắn nát, tiêu tan không còn.

Độn Thiên thần sắc vẫn như thường, cười lạnh nói :

– Không hổ là cửu diệp thuật chú sư, xem ra cũng có một chút thủ đoạn, thập tam hồn, tụ!

Lập tức, hồn phách tạo thành trận pháp bỗng nhiên lại chuyển, năm triệu hồn phách ầm ầm hướng về mười ba chủ hồn ngưng tụ. Trong nháy mắt, mười ba chủ hồn này lập tức bắt đầu cô đọng lại.

Năm triệu hồn phách cô đọng thành mười ba hồn chủ, thực lực của mười ba chủ hồn này lập tức tăng lên, gần như mỗi một chủ hồn đều tương đương với Anh Biến Hậu Kỳ. Thậm chí bên trong cơ thể còn có tiên khí lượn lờ.

Lúc này, người đàn ông trung niên kia mặt cuối cùng cũng thay đổi sắc mặt. Độn Thiên ánh mắt lạnh như băng, nói :

– Chưa hết đâu, thập tam hồn, hợp nhất!

Lời vừa nói ra, mười ba chủ hồn bỗng nhiên khẽ động, bốn phía xuất hiện một đám tàn ảnh. Sau khi tàn ảnh biến mất, mười ba chủ hồn ngưng tụ một chỗ, hình thành một hồn phách duy nhất.

Năm triệu hồn phách, mười ba chủ hồn, ngưng tụ làm một hình thành một hồn phách duy nhất.

Hồn này vừa hiện lên, thiên địa biến sắc.

– Vấn Đỉnh… … Người đàn ông trung niên kia hít một hơi thật sâu.

Đúng vậy, hồn này được ngưng tụ từ một lượng rất lớn hồn phách, bản lãnh đạt tới cảnh giới Vấn Đỉnh. Có điều đây không phải là Vấn Đỉnh chân chính mà là từ ý niệm của mười ba chủ hồn biến thành.

Chủ hồn qua các thế hệ đều là những Anh Biến tu sĩ của Luyện Hồn Tông biến thành. Những Anh Biến tu sĩ này trước khi chết đều tiếc nuối duy nhất là một điều, đó là kỳ vọng có thể đạt tới Vấn Đỉnh mà lúc còn sống họ không thể đạt tới. Sau đó, những ý niệm này không ngừng sinh trưởng bên trong Hồn Phiên, không ngừng trở nên lớn mạnh.

Cuối cùng, ý niệm tập hợp lại một chỗ, hồn phách ngưng tụ lại làm một, hình thành một thứ tương đương với thực lực của Vấn Đỉnh kỳ.

Nhưng đây cũng chưa phải là toàn bộ uy lực của Tôn Hồn Phiên, mà chỉ là một phần mà thôi.

Dù sao nếu như vậy, cũng chỉ có thể đối kháng được với Vấn Đỉnh Sơ Kỳ, còn nếu đối với Chu Tước Tử bản lãnh Vấn Đỉnh Hậu Kỳ thì hoàn toàn không có khả năng. Khiến Chu Tước Tử thật sự phải kiêng kị là lúc Tôn Hồn Phiên triển hiện ra toàn bộ uy lực hùng mạnh. Nhất là đệ tứ hồn trong ba mươi sáu chủ hồn. Hồn này không dễ dàng hiện ra, chính hắn mới khiến Chu Tước Tử thật sự kiêng kị.

Chương 390: Uy lực thật sự của Thập Ức Tôn Hồn Phiên

Độn Thiên nhìn người đàn ông trung niên, lạnh giọng nói :

– Cút, lão phu hôm nay không giết ngươi! Cuộc chiến giữa Tiên Di tộc các ngươi và Chu Tước quốc, Luyện Hồn Tông ta không tham dự!

Người đàn ông trung niên kia sắc mặt cực kỳ âm trầm, phẫn nộ trong lòng chậm rãi dâng lên. Với thực lực của hắn, nếu Độn Thiên không có Thập Ức Tôn Hồn Phiên sẽ bị hắn giết dễ dàng.

Hắn nhìn chằm chằm Độn Thiên, trầm mặc giây lát rồi nói :

– Nếu chỉ đơn giản thế này cũng không thể uy hiếp được ta. Thập Ức Tôn Hồn Phiên chẳng lẽ uy lực chỉ có vậy.

Độn Thiên cười ha hả, ánh mắt như điện, nói :

– Mười chủ hồn, hiện!

Hồn Phiên trong tay hắn vung lên, lập tức lại có mười Anh Biến chủ hồn xuất hiện, yên lặng bay ra bốn phía.

Lúc này, người đàn ông trung niên chua xót cười. Giờ phút này, đối mặt với Thập Ức Tôn Hồn Phiên, rốt cuộc hắn cũng biết nguyên nhân vì sao trong tộc đối với vật này lại cực kỳ kiêng kị.

– Nếu Luyện Hồn Tông không tham dự trận chiến giữa chúng ta và Chu Tước quốc, tại hạ thay mặt Tiên Di tộc xin hứa quyết không tiến vào Luyện Hồn Tông nửa bước!

Người đàn ông trung niên trầm giọng nói.

Nói xong, hắn hướng về Độn Thiên ôm quyền, cẩn thận xoay người rời khỏi.

Hồn Phiên trong tay Độn Thiên run lên, thu hồi tất cả hồn phách, rồi hắn cùng Vương Lâm bay nhanh mà đi.

– Thập Ức Tôn Hồn Phiên… … Vương Lâm nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, ánh mắt lộ ra một tia cuồng nhiệt. Có cây phiên này trong tay, thiên hạ rộng lớn nơi nào cũng có thể tới được.

– Vừa rồi là uy lực của Thập Ức Tôn Hồn Phiên của Luyện Hồn Tông ta, ngươi thấy thế nào?

Trong khi bay, lời nói của Độn Thiên có mang theo một chút kiêu ngạo.

– Rất mạnh!

Vương Lâm trầm giọng nói.

Độn Thiên cười ha hả, nói :

– Tôn Hồn Phiên không có phương pháp sử dụng chuẩn xác. Ví như tổ tiên đời thứ sáu, hắn am hiểu trận pháp, vì thế cây phiên này trong tay hắn liền có trận pháp này. Lại ví như tổ tiên đời thứ mười, ý cảnh của lão nhân gia là thôn phệ, đến khi sử dụng hồn phiên liền dùng phương pháp thôn phệ hồn phách để mạnh mẽ đối địch.

Nhưng Tôn Hồn Phiên sở dĩ có cái tên này là bởi vì Hồn Phiên có một thần thông mãi mãi không thay đổi, đó là dung hợp. Ngươi vừa mới nhìn thấy hồn phách Vấn Đỉnh kia rồi phải không, đó là do dung hợp mà ra. Tuy nói không thể duy trì lâu thực lực Vấn Đỉnh, nhưng trong vòng một nén nhang có thể cùng với Vấn Đỉnh tu sĩ giao đấu.

Tuy nhiên, đó cũng không phải là thần thông hùng mạnh nhất của Tôn Hồn Phiên. Hồn Phiên này thật sự có thể uy hiếp được Vấn Đỉnh Hậu Kỳ là nhờ có đệ tứ chủ hồn. Mấy vạn năm qua, cây phiên này chỉ xuất ra đệ tứ chủ hồn đúng một lần. Lần đó là một vị lão tổ Vấn Đỉnh Sơ Kỳ cuối cùng của Luyện Hồn Tông ta cùng với đệ nhị Chu Tước Tử liên thủ nghênh chiến với bốn người Vấn Đỉnh Hậu Kỳ bản lãnh cực cao từ tu chân tinh bên ngoài xâm nhập vào Chu Tước Tinh.

Độn Thiên vừa bay theo hướng Bỉ Lô quốc trên Chu Tước đại lục, vừa kể lại tỉ mỉ cho Vương Lâm để giới thiệu về Hồn Phiên.

Trên thực tế, lúc này mặc dù nói việc ra ngoài cướp đoạt tiên ngọc là mục đích chính nhưng thực sự Độn Thiên muốn cho Vương Lâm trực tiếp hiểu rõ được Tôn Hồn Phiên để hai năm sau tiếp nhận cây phiên này.

Đối với Vương Lâm, Độn Thiên có thể nói là không hề keo kiệt, giống như là đối với đệ tử đích truyền vậy.

Những việc có liên quan đến bí ẩn của Tôn Hồn Phiên, thường thường chỉ có thầy trò trong Luyện Hồn Tông mới có thể kể ra như vậy. Vương Lâm và Độn Thiên mặc dù trên danh nghĩa không phải thầy trò, nhưng giờ phút này không khác gì là thầy trò thật.

Vương Lâm hai mắt sững lại một chút, nói:

– Cùng với đệ nhị Chu Tước Tử liên thủ?

Độn Thiên gật đầu, nói :

– Đúng vậy, sau khi chiến thắng Tiên Di Tộc, đệ nhất Chu Tước Tử đã hi sinh. Ngay lúc đó, một vài Vấn Đỉnh lão quái đã đem lấy thân thể của hắn phong ấn Tiên Di Tộc lại, đồng thời chỉ định người tiếp nhận danh hiệu đệ nhị Chu Tước Tử.

Người này hùng tài đại lược vô cùng, quan điểm của hắn và các đời Chu Tước Tử sau này đều không giống nhau. Hắn không chèn ép tu chân quốc cấp năm. Thời gian hắn nắm giữ Chu Tước Tinh tuy là quá ngắn, nhưng trong một ngàn năm đó, bản lãnh của hắn được coi là cao nhất trong các đời Chu Tước Tử. Nghe nói hắn đã bước được nửa bước vào cảnh giới sau Vấn Đỉnh, khoảng cách đến tầng tiếp theo cũng chỉ còn nửa bước.

Người này hoàn toàn xứng đáng là cao thủ đệ nhất của Chu Tước Tinh ta từ xưa đến nay.

Nghe được lời này, trong lòng Vương Lâm khẽ động, hắn nhớ đến Tư Đồ Nam. Tư Đồ Nam lúc trước luôn miệng nói hắn chính là đệ nhất cao thủ của Chu Tước Tinh.

– Người này tên gọi là gì?

– Cách đây nhiều năm quá rồi, làm sao còn có người nhớ rõ tên của hắn. Chỉ biết hắn là đệ nhị Chu Tước Tử thôi, có lẽ đệ nhất Chu Tước Tử sẽ biết được.

Độn Thiên lắc đầu.

– Người này có kết cục ra sao?

Vương Lâm tiếp tục hỏi.

– Tung tích không rõ.

Độn Thiên lại thở dài nói :

– Nghe nói năm đó vị tổ tiên kia của Luyện Hồn Tông ta cùng với đệ nhị Chu Tước Tử nghênh chiến với tu sĩ bên ngoài. Trận chiến này mức độ kịch liệt không thua kém gì trận chiến với tổ linh của Tiên Di Tộc. Cuối cùng lão tổ của Luyện Hồn Tông ta không địch lại, dù sao hồi đó hắn cũng chỉ là Vấn Đỉnh Sơ Kỳ thôi. Hắn phải xuất ra đệ tứ chủ hồn mới giữ được tính mạng và giết được một tu sĩ đối phương. Nhưng đệ tứ chủ hồn cũng bị thương rất nặng, cuối cùng ngủ say, theo lý mà nói thì bây giờ cũng gần khôi phục rồi. Trận chiến này mặc dù thắng, nhưng đệ nhị Chu Tước Tử bị đối phương truy sát, bặt vô âm tín.

Độn Thiên chậm rãi nói.

Trong lòng Vương Lâm chấn động. Hắn nghĩ tới năm đó Tư Đồ Nam từng nói hắn đã nghênh chiến với vài tu sĩ từ bên ngoài tới, trong mấy người đó, nếu là từng người một thì không phải là đối thủ của hắn, nhưng mấy người liên thủ lại thì hắn quả thật không địch nổi.

Cuối cùng hắn bị mấy người kia phá mất thân thể, Nguyên Anh nhập vào Thiên Nghịch châu mới may mắn bảo toàn được tính mạng.

Nỗi hận của Tư Đồ Nam với những người kia chỉ có thể dùng từ ngập trời để hình dung.

Dựa theo cách nói của Độn Thiên, đệ nhị Chu Tước Tử này và Tư Đồ Nam có chút tương tự.

Vương Lâm hít sâu, ánh mắt chớp động. Hắn cùng với thế hệ Chu Tước hiện tại có chút thù oán, nếu Tư Đồ Nam thật sự là đệ nhị Chu Tước Tử năm đó, sau khi hắn tỉnh dậy liệu có trợ giúp cho thế hệ Chu Tước này không… … – Nghĩ cái gì thế?

Độn Thiên nhìn về phía Vương Lâm, hỏi.

Vương Lâm trầm ngâm một lát, nói :

– Tiên Di Tộc cùng với Chu Tước Tinh giao chiến, đệ nhị Chu Tước Tử này nếu như không chết, hắn có hiện thân trợ giúp cho thế hệ Chu Tước này hay không?

Độn Thiên cười ha hả, lắc đầu nói:

– Không nói vị tiền bối đệ nhị Chu Tước Tử kia còn ở trên nhân thế hay không, cho dù hắn còn sống, cũng sẽ không đi trợ giúp cho thế hệ Chu Tước này đâu. Hai người lúc đó không biết nhau, hơn nữa nghe nói đệ nhị Chu Tước Tử kia trời sinh tính kiệt ngạo, nếu đệ nhất Chu Tước Tử không có ân đối với hắn thì người này đã sớm rời bỏ Chu Tước Tinh đi chu du các tu chân tinh khác để tu luyện, nâng cao cảnh giới rồi.

Vương Lâm gật gật đầu, ánh mắt chợt lóe, hỏi :

– Chu Tước Tử đã có tất cả mấy đời rồi?

– Thế hệ Chu Tước này là đời thứ tám! Cũng là thế hệ mà ta coi không vừa mắt nhất.

Độn Thiên hừ nhẹ một tiếng, nói.

Vương Lâm trầm mặc một chút, bỗng nhiên nói :

– Tiền bối, theo lời ngươi nói vừa rồi thì tổ linh Tiên Di Tộc là vật gì vậy?

Độn Thiên lắc đầu, nói :

– Vật ấy ta cũng không biết, chỉ thấy trong điển tịch của tông phái ghi chép, năm đó đại chiến với Tiên Di Tộc đã từng xuất hiện tổ linh của tộc này. Chính tổ linh này mới khiến cho một số lượng lớn tu sĩ Vấn Đỉnh bên ta ngã xuống. Mà không nên nói dông dài nữa, sắp tới Chu Tước đại lục rồi, chúng ta phải mau chóng trở lại Luyện Hồn Tông để cho ngươi Anh Biến!

Độn Thiên nói xong, mang theo Vương Lâm tốc độ đột nhiên nhanh hơn, hướng ra xa bay nhanh đi.

Chương 391: Đệ nhị Chu Tước?

Tư Đồ Nam?
Mấy tháng nay, Độn Thiên mang theo Vương Lâm đi lại đó đây, gần như trong một chuyến đã đi non nửa Chu Tước Tinh. Lúc này nhìn từ xa, đã thấy phía trước là Chu Tước đại lục.

– Đúng rồi, ta nghĩ trong bốn người từ bên ngoài tới năm đó , trong bản ghi chép của tổ tiên để lại có nói đến tên một người. Người này đến từ Ngũ Hành Tinh, tên gọi là Nạp Đa. Đúng vậy, đúng là có người này, đợi sau khi trở về ta sẽ đem ngọc giản điển tịch này cho ngươi xem.

Độn Thiên tùy ý nói.

– Nạp Đa!

Vương Lâm thân mình chấn động.

– Ngươi làm sao vậy?

Độn Thiên xoay người, nhìn Vương Lâm, ánh mắt lộ vẻ nghi ngờ.

Vương Lâm hít sâu, trầm giọng nói :

– Nạp Đa này, ta đã gặp qua.

Động Thiên ngẩn ra, hai mắt lập tức lóe tinh quang, nói:

– Ngươi đã gặp Nạp Đa?

Vương Lâm đem những sự tình có liên quan đến Nạp Đa kể cho Độn Thiên.

– Thú vị thật! Lão quái vật này sau mấy vạn năm vẫn còn sống, chỉ sợ bản lãnh đã đột phá Vấn Đỉnh chạm đến tầng giới hạn tiếp theo rồi, bằng không không có khả năng sống sót đến bây giờ.

Độn Thiên trầm ngâm một chút, nói.

Hai người bay rất nhanh, hóa thành cầu vồng, hướng tới Chu Tước đại lục. Trong nháy mắt đã đi vào biên giới phía bắc của Chu Tước đại lục, đang định bay thẳng vào.

Đúng lúc này, ánh mắt Vương Lâm bỗng ngưng lại, Độn Thiên phát hiện ra trước Vương Lâm một bước, vội ôm lấy Vương Lâm lùi mau về phía sau.

Chỉ thấy một quầng sáng màu xanh bỗng nhiên dâng lên ở phía trước biên giới của Chu Tước quốc. Quầng sáng này quá lớn, nó bao phủ toàn bộ Chu Tước đại lục.

– Chu Tước kỳ trận!

Sắc mặt Độn Thiên khó coi.

Chu Tước trận, trận pháp hùng mạnh nhất của Chu Tước Tinh. Trận pháp này có lớn có nhỏ, nếu triển khai toàn bộ thì có thể bao phủ hoàn toàn Chu Tước Tinh, chống lại sự tấn công của tu sĩ từ bên ngoài và yêu thú, nếu thu nhỏ lại thì có thể bảo vệ một người, hùng mạnh vô cùng.

– Xem ra Chu Tước quốc lần này đối phó với Tiên Di Tộc hạ quyết tâm rất lớn. Mỗi lần mở ra Chu Tước trận, đều cần một lượng linh thạch nhiều không tưởng tượng được, lại cần một lượng lớn tiên ngọc nữa để phát huy được uy năng, ha ha, có thể so được với Vấn Đỉnh Hậu Kỳ.

Độn Thiên ánh mắt chợt lóe, tay phải hướng về phía trước điểm một cái. Lập tức một đạo hắc khí từ đầu ngón tay xuất ra, hóa thành một tia màu đen gào thét bay tới phía trên quầng sáng.

Tia màu đen này vừa tới gần, phía trên quầng sáng kia bỗng nhiên lay động. Ngay sau đó, một nắm tay hư ảo được hình thành từ ánh sáng xanh bỗng nhiên biến hóa ra, một quyền đánh vào tia màu đen.

– Ầm!

Qua một tiếng nổ, tia màu đen biến mất, nắm tay kia lại được quầng sáng thu hồi.

– Không ngờ còn có máu của Cự Ma tộc dung nhập trong đó, khiến cho Chu Tước trận này có cả thần thông thuật của Cự Ma Tộc.

Độn Thiện cười lạnh nói.

– Lần trước người đến Cự Ma Tộc, không nên lưu lại hậu họa. Nếu đích thân lão phu đi, chắc chắn sẽ tận diệt toàn bộ Cự Ma Tộc, tránh phiền toái sau này. Năm đó sau khi ngươi rời khỏi là lúc Tiên Di Tộc xuất hiện. Nhị đệ tử Kiền Phong của Chu Tước Tử tự mình đi một chuyến đến Cự Ma Tộc, giải khai phong ấn cho toàn bộ người của Cự Ma Tộc, cùng đi tới Chu Tước quốc.

– Ta lúc ấy liền hoài nghi tại sao Chu Tước quốc lại hảo tâm như vậy, hóa ra là nhằm vào thần thông của Cự Ma Tộc. Có máu của người trong Cự Ma Tộc, Chu Tước trận này nhất định sẽ có thiên phú thần thông của Cự Ma Tộc!

Vương Lâm trầm mặc không nói, nếu đã có Sất Hổ ở đó, hắn thế nào cũng không làm ra việc này.

Độn Thiên trong mắt chợt lóe hàn quang, hướng về Chu Tước kỳ trận phía trước, quát to:

– Chu Tước trận bao bọc lấy toàn bộ đại lục, cứ một vạn dặm tất có một người hóa thành trận nhãn. Ngươi hãy ra đây cho lão phu, bằng không, không đợi Tiên Di Tộc đến, lão phu sẽ mở trước trên Chu Tước trận này một lỗ hổng.

– Sự kiên nhẫn của lão phu có giới hạn, chỉ cho ngươi thời gian ba nhịp thở!

Hai nhịp thở sau, một bóng người xuất hiện bên trong quầng sáng. Người này tóc dài không gió mà động, mặc áo trắng, tướng mạo cực kỳ anh tuấn, nhưng toát ra một vẻ tà dị. Cả người thoạt nhìn như có một loại sức hấp dẫn kỳ lạ.

– Tiền bối bớt giận, người gọi vãn bối ra, vãn bối lập tức tuân mệnh.

Người này mỉm cười, thong dong nói.

– Mở ra!

Độn Thiên lạnh lùng nói.

– Tuân mệnh.truyện huyền huyễn audio

Nam tử tà dị kia nâng tay phải lên, cách không điểm vào quầng sáng. Lập tức trên quầng sáng xuất hiện một lỗ hổng. Độn Thiên hừ nhẹ một tiếng, thân mình khẽ động, tiến vào Chu Tước đại lục.

Vương Lâm theo sát sau đó.

Nhưng đúng lúc này, nam tử tà dị kia ánh mắt chợt lóe, đưa tay phải vỗ vào hư không một cái. Lập tức quầng sáng khép lại. Vương Lâm ánh mắt phát lạnh, bị ngăn cách ở bên ngoài.

– Tiểu bối, ngươi muốn chết sao!

Độn Thiên ánh mắt lạnh như băng, nhìn về phía nam tử tà dị kia.

Người này không chút e ngại, ôn hòa nói :

– Tiền bối bớt giận, vãn bối không có ác ý, chỉ là muốn cùng với vị Tằng Ngưu đạo hữu danh chấn Chu Tước Tinh này bàn luận một chút mà thôi.

Ngươi có dàm cùng ta đánh một trận không?

Nam tử tà dị nhìn về phía Vương Lâm bên ngoài quầng sáng.

– Ngươi là ai?

Vương Lâm nhíu mày.

– Tằng Ngưu đạo hữu, hôm nay ngươi và ta tuy lần đầu gặp mặt, nhưng tại hạ đối với ngươi cũng như bạn tri kỷ đã lâu. Nhất là người hầu của tại hạ Hồng Điệp, lại đối với ngươi nhớ mãi không quên.

Nam tử tà dị kia mỉm cười.

– Kiền Phong!

Ánh mắt Vương Lâm chợt lóe lên.

Nam tử tà dị ôn hòa gật đầu, nói :

– Không ngờ Tằng Ngưu lại biết tên tại hạ. Chắc là sư muội nghịch ngợm kia của ta ở trước mặt ngươi đã nói không ít điều bậy bạ.

– Đủ rồi, Kiền Phong, mở Chu Tước trận ra. Ta không có thời gian ở đây giằng co với ngươi. Bằng không hôm nay ngươi chết đi!

Độn Thiên giọng điệu lạnh như băng, trầm giọng nói.

– Tiền bối, tại hạ không có ác ý, chẳng lẽ người tiền bối để thừa kế mà ngay cả một chút dũng khí đấu với tại hạ một trận cũng không có. Tiền bối yên tâm, tại hạ tuyệt đối không ra đòn sát thủ, chỉ là bàn luận mà thôi.

Kiền Phong cười nói.

Độn Thiên cười lạnh, nâng tay phải lên, đang muốn thi triển pháp thuật, bỗng nhiên Vương Lâm nói :

– Được, ta với ngươi cùng đánh một trận!

Kiền Phong ánh mắt chợt lóe, cười ha hả, thân mình tiến lên một bước, từ trong quầng sáng đi ra, đứng cách Vương Lâm mười trượng, cười nói :

– Được, Tằng huynh không hổ là người đã giết Lý Nguyên Phong và lão tổ Cự Ma Tộc … Vương Lâm không muốn nói nhiều với người này. Khi đối phương vừa từ trong quầng sáng đi ra, trong nháy mắt hắn vỗ túi trữ vật, lấy ra tiên kiếm cầm trong tay, dung nhập tiên lực chém một nhát, lập tức cắt lời đối phương. Hắn và Kiền Phong này mặc dù là lần đầu tiên gặp nhau, nhưng trong lòng đến nửa điểm thiện cảm cũng không có, vừa ra tay đã dùng hết toàn lực.

Một chém này, gọn gàng lưu loát, nhanh như một tia chớp.

Ánh mắt Kiền Phong chợt lóe hàn quang, cũng không thấy hắn sử dụng pháp bảo, mà đưa tay phải lên phía trước điểm vào hư không một cái.

– Ầm!

Một tiếng nổ thật lớn vang lên khắp chân trời. Một chém này của Vương Lâm ẩn chứa tiên lực bên trong tiên kiếm, uy lực so với thông thường lớn hơn rất nhiều lần, đây chính là chiêu bí mật của hắn. Trong một chém này có ẩn chứa một lượng tiên lực mà hiện giờ hắn có thể phát huy đến cực hạn, uy lực kinh người.

Kiền Phong vội lui thân mình, lui một mạch ra phía ngoài trăm trượng, mới gạt bỏ được hết tiên lực của tiên kiếm trên người. Toàn thân hắn không còn vẻ phóng khoáng như trước, hai mắt hàn quang chợt lóe, nhìn chằm chằm tiên kiếm trong tay Vương Lâm, nói rõ từng chữ :

– Tiên bảo!

Ngón trỏ trên tay phải của hắn lúc này khẽ run, một vết máu tươi từ đầu ngón tay đã chảy dọc toàn bộ cánh tay phải mà hắn cũng không hề hay biết.

Chương 392(a): Kiền Phong

Vương Lâm vừa rồi ra tay, đó là toàn lực. Điểm này Kiền Phong không đoán được.

Sau khi một kiếm đánh lui Kiền Phong, Vương Lâm lập tức há mồm phun ra một luồng khí đen, tay phải nắm vào hư không, lập tức Thập Ức Tôn Hồn Phiên xuất hiện trong tay. Hắn vung lên một cái, lập tức toàn bộ hồn phách từ bên trong gào thét mà ra.

Vương Lâm biết rõ một chút sức mạnh này không thể chiến thắng được Kiền Phong. Dù sao, người này bản lãnh cũng là Anh Biến Trung Kỳ, cho nên chỉ có ra tay trước, đánh cho người này không kịp trở tay.

Hàng triệu hồn phách vừa xuất ra, Vương Lâm ánh mắt chớp động, trong miệng nói khẽ :

– Thôn!

Bên trong hàng triệu hồn phách kia có mười hai chủ hồn. Mười hai chủ hồn này lập tức nhe răng cười, phóng về phía Kiền Phong.

Kiền Phong từ trong quầng sáng đi ra, lúc này bị hàng triệu hồn phách vây quanh. Tất cả những việc này đều diễn ra trong thời gian cực nhanh, nhanh đến nỗi Kiền Phong không kịp trở tay một chút nào.

Dù sao hắn cũng chưa hiểu Vương Lâm, trong lòng cũng vẫn coi thường, nếu không nói, dựa vào bản lãnh của hắn, quyết không để cho Vương Lâm có cơ hội sử dụng Hồn Phiên.

Hơn nữa hắn thấy tên Vương Lâm này quá đê tiện. Phải biết rằng với thân phận của hắn dù thế nào cũng phải nói mấy câu, đại gia bắt đầu tỷ võ đều phải như vậy. Nhưng tên Vương Lâm này không ngờ ngắt lời hắn, thừa dịp hắn vừa xuất hiện trong nháy mắt công kích ngay. Loại hành vi này thật sự là đánh lén không còn nghi ngờ gì nữa.

Năm đó hắn cùng với thiếu tộc trưởng của Tiên Di Tộc quyết chiến một trận, cũng không phải chật vật như vậy.

Độn Thiên xem cảnh tượng này trong lòng thích thú, ha ha mỉm cười, thầm nhủ : Tằng Ngưu này đích thực đã nắm được tinh túy của Luyện Hồn Tông ta, đã không rat ay thì thôi, đã ra tay thì phải cướp đoạt tiên cơ.

Lúc này Kiền Phong bị hàng triệu hồn phách vây quanh. Những hồn phách này gào thét lao tới, mang theo một lực hùng mạnh đánh vào. Nhất là mười hai chủ hồn kia, đối với hắn có sức uy hiếp thật lớn.

Kiền Phong lúc trước vẻ mặt ôn hòa, lúc này lại mang một chút bực bội. Hắn vỗ túi trữ vật, lập tức một cái dùi đỏ như lửa xuất hiện trong tay.

– Dùi Chu Tước!

Độn Thiên nhướn mày, trong lòng thầm nhủ : Chu Tước Tử đúng là rất sủng ái tên Kiền Phong này, nếu không sẽ không đem pháp bảo bậc này giao cho người này sử dụng.

– Tằng Ngưu, đây là pháp bảo của Chu Tước Tử, thuộc loại ngụy tiên bảo, uy lực rất lớn.

Độn Thiên dùng thuật truyền âm.

Vương Lâm ánh mắt chợt lóe lên. Hắn vốn là người quyết đoán, giờ phút này trong mắt lóe hàn quang, khẽ nói một chữ :

– Nổ Hàng triệu hồn phách kia lập tức tự nổ.

– Ầm, ầm, ầm !

Hàng triệu hồn phách ầm ầm tự nổ, sinh ra uy lực vô cùng. Kiền Phong sắc mặt đại biến, không nói lời nào, thu hồi cái dùi, khoanh chân ngồi xuống, hai tay bấm quyết. Lập tức Chu Tước trận đang bao phủ toàn bộ Chu Tước đại lục bỗng nhoáng lên một cái, trong nháy mắt biến mất phía trên Chu Tước đại lục, xuất hiện trên người Kiền Phong.

Chỉ thấy vào lúc này những tia sáng xanh như cầu vồng, rẽ đất mang theo từng cơn lốc xoáy thật mạnh, hướng về bốn phía quét ngang mà đi.

Hàng triệu hồn phách tự nổ sinh ra một lực tấn công hùng mạnh. Những tia sáng xanh lay động kịch liệt, Kiền Phong ở bên trong thân mình chấn động, phun ra một ngụm máu tươi. Vương Lâm thầm than, hất tay phải lên, thu hồi mười hai chủ hồn. Lúc này Chu Tước trận pháp trên Chu Tước đại lục đã biến mất, hắn thong dong đi vào Chu Tước đại lục, đứng ở bên cạnh Độn Thiên.

Tôn Hồn Phiên của Vương Lâm sau khi thu hồi mười hai chủ hồn hóa thành một luồng khí đen, từ trong nguyên thần của Vương Lâm bay ra dung nhập vào trong thân thể của Độn Thiên, hợp lại với Thập Ức Tôn Hồn Phiên thật sự.

Hai phân phiên hư ảo của Vương Lâm đã được dùng hết toàn bộ.

Độn Thiên nâng tay phải lên, ánh mắt chớp động, sau đó lại buông tay xuống, lúc này hắn không giết được Kiền Phong. Hắn có Chu Tước trận hộ thân, trừ phi sử dụng đệ tứ chủ hồn, nếu không, không thể trừ bỏ được sự bảo vệ của một người có mang Chu Tước kỳ trận.

Ánh mắt Vương Lâm bình tĩnh, giống như tham dự một trận chiến như vừa rồi không phải là hắn vậy.

Ba nhịp thở sau, quầng sáng trên người Kiền Phong tiêu tan. Hắn sắc mặt âm trầm đi ra, nhìn chằm chằm Vương Lâm,ánh mắt lộ ra một vẻ xấu hổ và giận dữ. Nhưng lập tức, vẻ phẫn nộ này liền bị hắn thu hồi, hắn hít một hơi thật sâu, trên mặt khôi phục lại vẻ ôn hòa, cười to nói :

– Thủ đoạn của Tằng huynh hay lắm! Kiền mỗ xem như đây là một kinh nghiệm.

– Quá lời rồi!

Vương Lâm bình thản nói, ánh mắt liếc nhìn khu rừng cách đó không xa, than nhẹ một tiếng, thân mình khẽ động, xoay mình rời khỏi nơi này, hướng về Luyện Hồn Tông bay đi.

Độn Thiên cười ha hả, sau khi liếc nhìn Kiền Phong một cái, lại tùy ý nhìn đến khu rừng cách đó không xa, rồi đuổi theo sau Vương Lâm, hai người biến mất ở phía chân trời.

Trong mắt Kiền Phong lại dâng lên vẻ phẫn nộ, hắn nhìn chằm chằm về hướng Vương Lâm biến mất, nắm chặt tay, quát:

– Hồng Điệp, ra đây!

Ở ven rừng có một người đi ra. Người này mặc áo hồng, tướng mạo xinh đẹp tuyệt trần, phong tư hấp dẫn, nhưng hai mắt của nàng lộ ra vẻ mờ mịt và đờ đẫn, trông giống như một con rối bằng gỗ không có linh hồn.

Sau khi Hồng Điệp đi đến bên cạnh Kiền Phong, Kiền Phong liền quay mạnh đầu, tay phải nâng lên điểm vào giữa lông mày Hồng Điệp. Lập tức thân mình Hồng Điệp run rẩy, sắc mặt nàng càng thêm tái nhợt, sinh mệnh lực trôi nhanh ra.

Trái lại sắc mặt Kiền Phong càng ngày càng hồng hào, thương thế trong cơ thể do sức ép của hồn phách tự nổ gây ra nhanh chóng hồi phục, trong nháy mắt đã khôi phục lại như thường.

Hắn thu ngón tay, nhìn vết thương trên đầu ngón tay bị tiên kiếm của Vương Lâm chém, lúc này vẫn còn có một tia máu chảy ra.

– Liếm sạch đi!truyện Ma Tu audio

Kiền Phong đặt ngón tay lên miệng Hồng Điệp, Hồng Điệp mở cái miệng nhỏ ra, đem ngón tay của Kiền Phong đặt ở trong miệng, đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm.

Kiền Phong không hề liếc nhìn Hồng Điệp mà tiếp tục nhìn chằm chằm về hướng Vương Lâm vừa biến mất, thì thào lầm bẩm :

– Vương Lâm, ngươi dám làm ta bị thương, ngươi chết chắc rồi! Sư tôn lớn tuổi, có chút hồ đồ, nghĩ thế nào lại phái sư muội đi thu thập đạo tâm của ngươi. Ý cảnh của ngươi là của ta, ý cảnh của sư muội cũng là của ta, điểm này, không ai có thể thay đổi được, cho dù là ý cảnh của sư tôn, nếu có thể, ta cũng sẽ nuốt… … Tôn Hồn Phiên của Tằng Ngưu này quá mức lợi hại, Độn Thiên lão tặc cũng hồ đồ, pháp bảo này không hiến cho Chu Tước quốc mà lại cho Tằng Ngưu! Tuy nhiên Hồn Phiên này đã bị sư tôn chú ý, sư tôn hạ quyết tâm phải lấy bằng được cây phiên này. Ta muốn xem ngươi còn có thể cầm nó được bao lâu!

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 18 giờ trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 1 ngày trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 4 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin