[Dịch] Thi Muội
Tâp 2: Lệ Quỷ (c11-c20)
❮ sautiếp ❯Chương 11. Lệ Quỷ
Tôi cũng không ngờ tới con lệ quỷ này lại chịu được đòn như vậy, nhìn cái đầu của lệ quỷ quay ngoắt 180 độ ở trước mặt tôi, cả người tôi đều choáng váng.
Tôi vô cùng kinh ngạc và không thể tin được, lệ quỷ còn có loại thao tác này.
Nhưng lệ quỷ đã há to miệng muốn cắn một ngụm về phía cổ của tôi, tốc độ của lệ quỷ cực kỳ nhanh, tôi hoàn toàn không kịp phản ứng.
Cách đó không xa, sư phụ của tôi nhìn thấy một màn này, sắc mặt đột nhiên thay đổi, trong miệng đã kinh hô một tiếng: “Cẩn thận!”
Nói xong, cũng không rảnh lo cái khác, trực tiếp ném kiếm gỗ đào ở trong tay tới đây.
Dường như lệ quỷ đã cảm ứng được kiếm gỗ đào đang bay tới, vốn dĩ nó đã há to miệng muốn cắn về phía tôi lại đột nhiên co rút, vội vàng né qua một bên.
Nếu như lệ quỷ không né tránh, cho dù có cắn chết tôi, chính mình cũng sẽ bị kiếm gỗ đào đâm trúng, hiển nhiên là không có lời.
Nhưng chính sự né tránh của lệ quỷ đã khiến tôi tỉnh táo trở lại.
Tuy rằng trong lòng vẫn còn đang hoảng sợ, nhưng tôi cũng không muốn chết ở chỗ này, càng không muốn bị lệ quỷ cắn chết.
Cơ thể nhanh chóng thối lui ra phía sau, muốn kéo ra khoảng cách với nam quỷ.
Nhưng sau khi nam quỷ tránh được kiếm gỗ đào, lại nhìn về phía tôi, sắc mặt dữ tợn: “Hôm nay tao sẽ lấy đi mạng nhỏ của mày!”
Vừa nói vừa nhào về phía tôi.
Tôi hoảng sợ, cơ thể không ngừng lui về phía sau, kết quả dưới chân bị trượt “Bịch” một tiếng liền té ngã trên mặt đất.
Nam quỷ thấy tôi như thế, vẻ mặt càng hưng phấn, ánh mắt nhìn tôi giống như nhìn thấy thịt đã nằm trên thớt.
Một lần nữa mở ra cái miệng to như bồn máu, lộ ra răng nanh sắc bén, cắn về phía cổ của tôi.
Sư phụ muốn tới cứu tôi, nhưng lại bị nữ quỷ kia ngăn cản.
Hơn nữa kiếm gỗ đào trong tay cũng đã ném ra ngoài, trong khoảng thời gian ngắn căn bản không thể cứu tôi được.
Nam quỷ bổ nhào đến trước mặt tôi, đè người xuống, dùng một đôi móng vuốt sắc bén trực tiếp chộp lấy cổ tôi.
Đầu của nam quỷ càng ấn xuống sâu hơn, muốn cắn một ngụm ở động mạch chủ trên cổ của tôi.
“Tiểu Phàm!” đôi mắt của sư phụ đều đỏ, nhưng lại bất lực.
Trong nháy mắt, tôi cũng hoảng sợ tới cực điểm.
Xúc cảm lạnh băng cùng với bộ mặt dữ tợn của lệ quỷ, làm tôi cơ hồ muốn phát điên.
Nhưng dưới khát vọng mạnh mẽ muốn được sống, tôi vẫn còn đang ra sức giãy giụa.
Hơn nữa trong nháy mắt nam quỷ muốn cắn vào cổ của tôi, trong tay tôi cũng không biết đã bắt được cái gì, nhắm ngay đầu của nam quỷ mà đập xuống.
Nam quỷ này kiêu ngạo vô cùng, căn bản không đặt tôi ở trong mắt.
Lúc này càng không thèm tránh né, hiển nhiên nam quỷ cho rằng tôi sẽ không đả thương được hắn.
Ngay tại thời điểm tôi dùng tay đập ở trên đầu của hắn, nam quỷ giống như bị điện giật.
Thân thể của nam quỷ kịch liệt run rẩy, sắc mặt đại biến, trong miệng phát ra một tiếng “A” rất thảm thiết.
Cơ thể đột nhiên bị văng ra ngoài, bộ dáng cực kỳ đau đớn.
Vừa rồi còn hưng phấn dữ tợn, lúc này lại trở nên khẩn trương và sợ hãi.
Đôi tay che lại đầu, không ngừng hét lên: “Đau quá, đau quá, đau chết mất!”
Tôi cảm thấy may mắn khi sống sót sau tai nạn, đồng thời cũng nhìn thấy rõ trên tay mình là cái gì.
Thì ra là kiếng bát quái trấn âm khắc sát, khó trách nam quỷ sẽ đau đớn và có phản ứng lớn đến như vậy.
Chỉ là không nghĩ tới, trong lúc vội vàng tôi lại bắt được kiếng bát quái.
Đánh bậy đánh bạ đập trúng nam quỷ, cứu mình một mạng.
Lúc này tôi cũng không có nghĩ nhiều, nắm chặt kiếng bát quái không ngừng lui về phía sau, vừa lúc nhìn thấy kiếm gỗ đào vừa rồi sư phụ đã ném qua đây.
Không đợi nam quỷ một lần nữa có phản ứng, tôi nhanh tay nhặt lên kiếm gỗ đào.
Nữ quỷ nhìn thấy chồng quỷ của mình chịu đau đớn như thế, cũng không tiếp tục dây dưa với sư phụ.
Chạy đến bên cạnh nam quỷ, trong lúc lo lắng còn mang theo tiếng khóc khàn khàn: “Chồng ơi, chồng có sao không? Chồng ơi……”
Sư phụ đã có cơ hội thở dốc, nhanh chóng đi tới trước mặt tôi.
Sau đó từ bên trong túi kiếm rút ra một thanh đồng tiền kiếm: “Tiểu Phàm, mau đi đi, sư phụ sẽ giữ chân bọn họ. Chạy tới miếu Thành Hoàng ở phía đông, đừng quay đầu lại.”
“Sư phụ, con không đi, con muốn ở lại với sư phụ!” Tôi trực tiếp mở miệng nói.
Tuy rằng trong lòng rất sợ hãi, cũng sợ chết, nhưng tôi không muốn bỏ lại sư phụ.
Lúc tôi còn rất nhỏ, sư phụ đã nhận nuôi tôi, là người thân duy nhất của tôi.
Bây giờ kêu tôi chạy trốn một mình, tôi không thể vượt qua được chướng ngại vật ở trong lòng.
Sư phụ thấy tôi không đi, đột nhiên đẩy tôi một cái thật mạnh.
Dùng hai mắt đỏ ngầu trừng lớn, nói: “Đi nhanh! Con ở lại chỗ này chỉ biết kéo chân sau của sư phụ, thầy trò chúng ta một người cũng không sống được!”
Tròng mắt của sư phụ gần như lồi ra, thời điểm nói lời này, nước miếng đều bắn tới trên mặt của tôi. Lúc ấy tôi rất buồn bực, muốn ở lại.
Chương 12.
Nhưng nghe thấy lời nói của sư phụ, tôi cũng không dám ở lại.
Tôi thật sự không có bản lĩnh gì, ở lại đây cũng không làm được gì, chỉ có thể rước thêm phiền phức cho sư phụ mà thôi
Sư phụ thấy tôi không nói chuyện, lại nhìn lướt qua hai con lệ quỷ.
Thấy nam quỷ đã không còn đau đớn giống như lúc nãy, hiển nhiên là sắp khôi phục.
Vì vậy, sư phụ lại nói với tôi: “Đi nhanh lên! Nếu con không đi, sẽ không còn kịp!”
Trong lòng ê ẩm, nhưng tôi cũng nhìn thấy được tình thế hiện tại.
Lập tức nhìn sư phụ nói: “Sư phụ, thầy nhất định phải đuổi kịp!”
Nói xong, tôi cầm lấy kiếm gỗ đào xoay người liền chạy.
Tôi quay đầu lại liếc mắt nhìn một cái, thấy hai con lệ quỷ đã một lần nữa xông lên, mà sư phụ lại đang ngăn chặn hai người bọn họ.
Tôi không dám dừng lại, tiếp tục chạy về phía trước.
Tôi chạy qua sân sau, lại chạy qua một cái hành lang, thời điểm tôi chuẩn bị chạy ra sân trước.
Một giọng nói khàn khàn truyền tới: “Mạng của mày, là của tao!”
Nghe đến đây, tôi chỉ cảm thấy lạnh sống lưng, trên người da gà không ngừng nổi ra bên ngoài.
Tôi quay đầu lại nhìn thoáng qua thì nhìn thấy nữ quỷ đang đuổi theo.
Vì muốn được sống, tôi chạy nhanh hơn, nhưng hai chân của tôi có thể chạy trốn được nữ quỷ sao?
Trong nháy mắt, nữ quỷ đã đuổi theo hơn nữa còn xuất hiện ở phía sau tôi.
Những móng vuốt sắc nhọn của nữ quỷ đã giơ lên cao và chuẩn bị đánh tới.
Tôi cực kỳ sợ hãi, cảm thấy đêm nay có khả năng mình thật sự trốn không khỏi.
Trong lòng tôi có chút hối hận, hối hận vì đã liên lụy tới sư phụ.
Giờ khắc này, hơi thở tuyệt vọng đang lan tràn trong lòng tôi.
Thế nhưng, ngay tại thời điểm nghìn cân treo sợi tóc, chỗ rẽ ở trước người tôi, bỗng nhiên nhảy ra một bóng người.
Người này cũng không xa lạ, mà chính là Lão Tần đã rời đi trước đó.
Vẻ mặt của Lão Tần âm trầm, trong tay bưng một cái chậu.
Mới vừa xuất hiện, đã hét lớn một tiếng: “Ăn một chậu máu chó đen của tao!”
Vừa dứt lời, lão Tần nhắm ngay nữ quỷ ở phía sau tôi mà tát qua.
Khoảng cách quá gần cũng quá đột ngột.
Tất cả tâm tư của nữ quỷ đều đổ dồn lên trên người tôi, lúc này căn bản không kịp phản ứng, chỉ quay đầu theo bản năng.
Chỉ nghe một tiếng “Rầm”, nguyên một chậu máu chó đen tất cả đều bắn vào trên người của nữ quỷ.
Máu chó đen là vật chí dương, những thứ âm tà này sao có thể chống lại?
“A” Chỉ nghe nữ quỷ hét thảm một tiếng, ngã xuống đất ngay tại chỗ.
Mà máu chó đen dường như đã hóa thành axít, không ngừng ăn mòn ở trên người nữ quỷ, phát ra âm thanh “xì xì xì”.
Ngay sau đó khuôn mặt phía bên trái của nữ quỷ đã máu thịt lẫn lộn, thê thảm không nỡ nhìn.
Cảnh tượng này quá khủng bố, khiến tôi sững sờ trong giây lát.
Mà Lão Tần dường như cũng chưa từng nhìn thấy cảnh tượng này, cho nên chân tay hơi luống cuống.
Lúc này, nữ quỷ đã ngã xuống đất lộ ra dáng vẻ đau đớn tột cùng, thân thể run rẩy không ngừng co giật.
Nhưng trong miệng thì một bên kêu thảm thiết, một bên kêu cứu: “Chồng, chồng ơi… cứu, cứu em!”
Nghe đến đây tôi chợt bừng tỉnh, bây giờ không giết bà ta thì muốn đợi tới khi nào?
Ta cầm kiếm gỗ đào, nhắm ngay bụng của nữ quỷ liền đâm qua.
Nữ quỷ bị giội nhiều máu chó đen như vậy, nơi đó trốn được?
Đâm xuống một kiếm, liềm đâm xuyên qua bụng của nữ quỷ ngay tại chỗ.
Nữ quỷ lại phát ra một tiếng kêu đinh tai nhức óc, trên mặt lộ ra vẻ thống khổ, nhưng có lẽ không trúng chỗ trọng yếu.
Tôi thấy nữ quỷ còn chưa chết, dự định đâm thêm một kiếm.
Nhưng đã quá muộn, bởi vì nam quỷ đã trở lại.
“Vợ” vang lên một tiếng kêu âm trầm, nam quỷ xuất hiện ở chỗ cách chúng tôi 10 mét.
Lão Tần nhìn thấy nam quỷ đã trở lại, lộ ra vẻ mặt hoảng sợ.
Ông ra sức túm chặt lấy tôi, căn bản không cho tôi có cơ hội đâm thêm một kiếm, lôi kéo tôi chạy ra bên ngoài.
Nhưng chúng tôi chạy chưa được bao xa thì nam quỷ đã xuất hiện ở trước mặt nữ quỷ.
Hắn nắm tay của nữ quỷ, hung tợn trừng mắt nhìn tôi cùng Lão Tần, thấp giọng tức giận nói: “Tao sẽ cho chúng mày sống thêm hai ngày!”
Nói xong, hắn cùng nữ quỷ trên mặt đất, đều “Phanh” một tiếng hóa thành một làn sương đen, sau đó biến mất ở trước mặt chúng tôi.
Tôi cùng Lão Tần sửng sốt một lúc lâu, đột nhiên nhớ tới sư phụ vẫn còn ở sân sau.
Chúng tôi cũng không do dự, xoay người liền chạy về sân sau.
Chờ tôi cùng Lão Tần đi vào sân sau, thì phát hiện sư phụ đã ngã vào bên trong vũng máu.
“Sư phụ!” Tôi sợ hãi, vội vàng chạy qua, đỡ ông ngồi dậy.
Phát hiện trên ngực của sư phụ có ba vết thương, đang không ngừng chảy máu ra bên ngoài.
Lão Tần có vẻ hốt hoảng, bảo tôi băng bó vết thương cho sư phụ trước, ông ấy đi lấy băng và thuốc cầm máu.
Tôi nhìn vết thương của sư phụ cùng với vũng máu ở trên đất.
Tôi là một người trưởng thành, nhưng lại bật khóc ngay tại chỗ.
Nhưng sư phụ lại đột nhiên mở mắt ra, yếu ớt nói với tôi: “Mạng của sư phụ rất cứng rắn! Chỉ cảm thấy có lỗi với con, sư phụ không thể giúp con trốn thoát được kiếp nạn này ……”
Chương 13.
Sư phụ mở hai mắt, còn có thể nói chuyện, trong lòng tôi có chút kích động.
Sau khi nghe sư phụ nói ra những lời nói kia, trong nháy mắt cả người tôi giống như ngã xuống đáy cốc.
Sắc mặt của tôi có chút khó coi, trong đầu quay cuồng, cả người đều dại ra.
Nhưng sư phụ đã bắt đầu chậm rãi đứng lên, sau đó yếu ớt vỗ vỗ bả vai của tôi, suy yếu nói với tôi: “Tiểu Phàm, con cũng đừng sợ, tuy rằng lệ quỷ này khó đối phó. Nhưng cho dù sư phụ có mất đi tánh mạng, cũng sẽ cố gắng hết sức để bảo vệ con!”
Nói xong, sư phụ liền “Khụ khụ khụ” bắt đầu ho dữ dội.
Đối mặt với cái chết, tuy trong lòng tràn đầy lo lắng và sợ hãi, nhưng nghe sư phụ nói như vậy tôi cũng rất cảm động.
Thấy sư phụ bắt đầu ho khan, tôi lại luống cuống: “Sư phụ, sư phụ, con, con không quan tâm, chỉ cần sư phụ không có việc gì là được rồi!”
Tôi một bên mở miệng, một bên vỗ vỗ phía sau lưng của sư phụ, qua một hồi lâu sư phụ mới ngừng ho khan.
Lúc này, Lão Tần đi lấy thuốc cầm máu cùng băng vải đã trở về.
Lão Tần thấy sư phụ đã tỉnh lại, cũng thật cao hứng, vội vàng chạy tới đây bôi thuốc cầm máu cho sư phụ.
Cũng may sư phụ chỉ bị thương ngoài da, ngoại trừ mất máu quá nhiều, cũng không có thương gân động cốt.
Lão Tần đang không ngừng an ủi sư phụ của tôi, kêu ông yên tâm, nghỉ ngơi cho tốt.
Nói nữ quỷ đã bị dính máu chó đen, trong thời gian ngắn sẽ không tới cửa!
Nhưng sư phụ vừa nghe được lời này, lại hơi hơi lắc đầu.
Nói rằng nhiều nhất chỉ có thể kéo dài thêm một buổi tối, thời gian vừa tới, tôi cũng khó trốn khỏi kiếp nạn này!
Không chỉ có như thế, đến lúc đó ngoại trừ tôi, ông cùng Lão Tần, chỉ sợ đều sẽ bị liên lụy……
Nói tới đây, sư phụ thở dài một tiếng, không tiếp tục nói nữa.
Tôi cùng lão Tần nghe đến đó, đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
Tôi mở miệng hỏi: “Sư phụ, người mà vợ chồng quỷ đánh cá muốn quấn lên chính là con và chú ba, hiện tại chú ba đã chết, chỉ còn lại một mình con. Chỉ cần con chết không phải mọi chuyện đã kết thúc rồi sao, vì sao hai người lại bị liên lụy?”
Tôi cảm thấy khó hiểu và không thể tin được.
Nhưng sư phụ lại lộ ra vẻ mặt cười khổ, nói rằng ông đã giúp tôi lừa gạt hai lệ quỷ này hai lần, Lão Tần thì làm nữ quỷ bị thương.
Mà lệ quỷ sở dĩ mang chữ “Lệ”, tự nhiên là hung ác vô cùng, có thù oán tất báo.
Cho nên sau khi tôi chết, bọn họ nhất định sẽ tiếp tục giận chó đánh mèo lên sư phụ cùng Lão Tần.
Nghe đến đó, trong lòng tôi cảm thấy rất áy náy.
Ngẫu nhiên nhặt xác một lần, không chỉ làm chú ba bị mất mạng, hiện tại còn liên luỵ tới sư phụ cùng Lão Tần, trong lòng tôi thật sự rất khó chịu.
Lão Tần làm nghề này hơn nửa đời, tuy rằng không có bản lĩnh gì, nhưng cũng không phải là hạng người tham sống sợ chết.
Lúc này mặt trầm xuống, trực tiếp mở miệng nói: “Hừ! Cùng lắm thì liều mạng cùng bọn họ, chờ tới ngày mai, tôi sẽ đi tìm thêm hai chậu máu chó đen, chỉ cần lệ quỷ dám đến, tôi liền giội chết hắn!”
Sư phụ thở dài nói: “Lão Tần, phương pháp này đã dùng qua một lần, không thể lại dùng nữa.”
“Không được? Lão Đinh, vậy ông nói thử xem chúng ta phải làm gì? Chẳng lẽ chúng ta thật sự đứng im chờ chết?” Lão Tần cau mày nói.
Mà tôi cũng cảm thấy khó hiểu, nhìn chằm chằm sư phụ, muốn nhìn xem có phải sư phụ đã nghĩ ra được biện pháp nào khác.
Sư phụ chần chờ trong giây lát, sau đó mới mở miệng nói: “Hiện tại tôi có một biện pháp, chính là, chính là……”
“Chính là cái gì? Ông nói nhanh lên đi!” Lão Tần có chút sốt ruột.
Sư phụ lại quay đầu nhìn tôi: “Chính là muốn ủy khuất Tiểu Phàm một chút!”
Ủy khuất tôi? Tôi sửng sốt một chút.
Nhưng sau đó liền mở miệng nói: “Sư phụ, chỉ cần có thể giữ được tánh mạng của mọi người, tiêu diệt được hai con lệ quỷ này, con bị ủy khuất cũng không sao!”
Sư phụ nghe tôi nói xong, lại lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, sau đó tiếp tục mở miệng nói: “Sư phụ muốn con ngày mai phải kết hôn, con có nguyện ý không?”
“Cái gì? Kết hôn?”
Tôi chết lặng tại chỗ, vẻ mặt không thể tin được.
Tôi còn chưa có bạn gái, làm sao kết hôn?
Huống chi, tôi kết hôn thật sự có thể trốn thoát được việc đòi mạng của vợ chồng quỷ đánh cá?
Chương 14.
Vẻ mặt của tôi ngơ ngác không hiểu, nhưng Lão Tần đứng ở một bên lại nghe ra ý tứ trong đó, sắc mặt đại biến.
Nhưng không đợi hai người một lần nữa mở miệng, tôi đã mở miệng hỏi: “Sư phụ, con còn chưa có bạn gái, làm sao kết hôn! Hơn nữa, cho dù con kết hôn, có thể trốn thoát được vợ chồng quỷ đánh cá sao?”
Vẻ mặt của sư phụ không thay đổi, trở nên nghiêm túc hơn, lúc này đã gật đầu nói: “Đúng vậy, chỉ cần con kết hôn, là có thể trốn được kiếp nạn này. Huống chi, việc kết hôn này cũng không cần con có bạn gái!”
Tôi càng nghe càng mơ hồ, không cần bạn gái cũng có thể kết hôn?
Tôi càng nghe càng mơ hồ, không cần bạn gái cũng có thể kết hôn?
Tôi chưa kịp hỏi lại, Lão Tần đã kinh hãi lắp bắp nói với sư phụ tôi: “Ông sẽ không, ông sẽ không để Tiểu Phàm, Tiểu Phàm, kết Âm Hôn, đúng không?”
Vừa nghe hai chữ “Âm Hôn”, tôi càng mờ mịt.
Tôi cũng biết một chút về “Âm Hôn”, cái này có một tên gọi khác là Minh Hôn.
***Minh hôn hay còn được biết với tên là Âm hôn (đám cưới ma) là một hủ tục ghê rợn của người Trung Quốc thời cổ đại. Đám cưới này là sự kết duyên giữa hai người đã mất hoặc một người vừa mất và một người… còn sống.
Tóm lại là tìm vợ hoặc chồng cho thiếu nam thiếu nữ đã chết.
Người xưa tin rằng cuộc đời mỗi một người đều sẽ trải qua các giai đoạn của sinh lão bệnh tử, kết hôn và sinh con.
Nếu còn chưa có cưới gả đã chết non, liền cho rằng cuộc đời của người này còn chưa hoàn chỉnh.
Xuống không được địa phủ, cũng không được đi đầu thai, sẽ khiến cho gia trạch bất an.
Cho nên người xưa sẽ làm âm hôn cho những thiếu nam thiếu nữ đã chết đi, tìm kiếm nam nữ có độ tuổi xấp xỉ, tiến hành mai táng xương cốt chung với nhau, kết hôn giống như người sống, cũng có sính lễ và của hồi môn, thậm chí còn có cồng chiêng tang tóc và những điệu hò xa xưa giống như thời cổ đại.
Nhưng ở thời hiện đại, những việc này rất hiếm thấy.
Nhưng vấn đề là, đây là kết hôn cho nam nữ đã chết, còn tôi là một người còn sống, tôi có thể kết Âm Hôn sao?
Cho dù có thể kết Âm Hôn, không có nữ thi, tôi cũng không thể kết hôn a!
Nghĩ như vậy, ta liền mở miệng nói với sư phụ: “Sư phụ, không phải Âm Hôn chỉ dùng cho người chết sao? Con, con là người còn sống, có thể kết Âm Hôn sao? Lại nói, chỗ này không có nữ thi, con cũng không thể kết hôn nha!”
***nữ thi***: thi thể nữ
Thế nhưng sư phụ lại nặng nề gật đầu: “Có thể! Có nữ thi hay không cũng không sao, đi tới bãi tha ma liền có thể triệu hồi được một nữ quỷ. Chỉ cần kết Âm Hôn, liền có thể tìm quỷ chắn tai, bảo vệ mạng cho con! Đến lúc đó, con có thể sẽ tránh được kiếp nạn này.”
Thấy sư phụ nói như thế, tôi cũng không suy nghĩ nhiều, liền đồng ý ngay tại chỗ, nói: “Sư phụ, vậy đừng do dự, sư phụ kết Âm Hôn cho con đi! Con đồng ý.”
Kết quả tôi vừa dứt lời, Lão Tần bỗng nhiên mở miệng nói: “Tiểu Phàm, con có biết hậu quả của việc kết Âm Hôn không? Chỉ cần hơi sơ ý, có khả năng con sẽ chết rất thảm! Đang sống sờ sờ sẽ bị vợ quỷ chơi chết.”
“Đúng vậy đồ đệ, con phải suy nghĩ cho kỹ. Nếu kết Âm Hôn, đời này con sẽ không thể kết hôn sinh con giống như người bình thường.”
“Mỗi ngày mỗi đêm đều có khả năng bị một con quỷ quấn lấy! Mà người sống và quỷ có rất nhiều cấm kỵ không thể vượt qua. Chỉ cần đụng vào, hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Con cần phải suy nghĩ cho kỹ.” Sư phụ cũng rất nghiêm túc hỏi tôi, để tôi lựa chọn.
Vừa rồi tôi không nghĩ tới điểm này, lúc này nghe sư phụ nói như vậy, tôi trở nên trầm mặc.
Mỗi ngày mỗi đêm đều bị một con quỷ quấn lấy, người và quỷ không thể chung đường, sẽ không có tình cảm nam nữ. Cả đời đều không thể kết hôn sinh con, chỉ nghĩ đến điều đó thôi tôi đã cảm thấy hãi hùng.
Nhưng mà, bây giờ tôi còn có lựa chọn khác sao?
Nếu không làm như vậy, nhiều nhất là tới ngày mốt, tôi, sư phụ, Lão Tần, ba người chúng tôi đều sẽ gặp nguy hiểm đến tánh mạng, người xưa thường nói chết tử tế không bằng còn sống.
Nghĩ đến đây, tôi hung hăng nghiến răng nghiến lợi, mở miệng nói với sư phụ cùng Lão Tần gia: “Con nghĩ kỹ rồi, chỉ cần có thể còn sống, con không sợ!”
Chương 15.
Lão Tần không nói chuyện, chỉ thở dài.
Sư phụ cũng hơi hơi gật đầu, nếu tôi đã quyết định, vậy đêm mai sẽ bắt đầu làm pháp sự.
Sau đó, Lão Tần đưa tôi cùng sư phụ về cửa hàng.
Sư phụ đã lớn tuổi, thương thế cũng có chút nặng, mới vừa nằm ở trên giường không bao lâu, liền ngủ rồi.
Nhưng còn tôi thì lăn qua lộn lại trằn trọc mãi không ngủ được, thức đến gần sáng mới chợp mắt được một lúc.
Bởi vì buổi tối phải kết Âm Hôn cho tôi, lúc chạng vạng, Lão Tần đã mang theo một con gà trống đi tới cửa hàng của chúng tôi.
Tinh thần và thể chất của sư phụ cũng đã tốt hơn rất nhiều, thấy Lão Tần tới rồi, hai người liền ở trong phòng nhỏ giọng nói chuyện với nhau, hẳn là thương lượng nghi thức cho chuyện đêm nay.
Tôi không có tâm trạng để nghe, liền ở bên ngoài nhìn cửa hàng, chơi game.
Sau khi trời tối, sư phụ cùng Lão Tần đi ra ngoài, đồng thời mang theo một ít vật dụng làm pháp sự, liền dẫn theo tôi rời khỏi cửa hàng.
Tôi hỏi sư phụ mình đi chỗ nào, sư phụ nói đi Quỷ Mã Lĩnh.
Tôi “Ồ” một tiếng, cũng không mở miệng nữa.
Mà Quỷ Mã Lĩnh, ở chỗ chúng tôi có tiếng là bãi tha ma, có rất nhiều mộ phần đổ nát.
Nơi này có âm khí rất nặng, ngẫu nhiên còn có thể nhìn thấy ma trơi, cho nên đến buổi tối cơ hồ không có ai dám đi tới chỗ đó, cũng không biết đêm nay sư phụ sẽ triệu hồi cho tôi một cô vợ quỷ như thế nào.
Chờ chúng tôi đi đến nơi, đã hơn 9 giờ tối.
Nơi này âm trầm, yên tĩnh đến đáng sợ, còn đặc biệt lạnh.
Sư phụ cùng Lão Tần đã tìm thấy một nơi tương đối bằng phẳng ở gần đó, sau đó liền dựng lên một pháp đàn.
***pháp đàn***: bàn làm pháp sự
Thắp hương nến, còn đốt tiền giấy.
Thậm chí Lão Tần còn đưa cho tôi gạo nếp, là loại gạo được nấu chín rồi phơi khô.
Ông ấy kêu tôi cầm gạo nếp rải ở xung quanh, mỗi một chỗ đều rải một nắm, cho đến khi rải hết bịch.
Mặc dù tôi không biết vì sao muốn làm như vậy, nhưng vẫn làm theo.
Ta cầm lấy gạo nếp, bắt đầu rải xuống.
Khi những hạt gạo này rơi xuống đất, chúng phát ra âm thanh “xèo, xèo, xèo”, nghe thấy âm thanh này trong hoàn cảnh này khiến tôi cảm thấy không được tự nhiên.
Nhưng phía sau có Lão Tần đi theo, mỗi khi tôi rải một nắm gạo nếp, thì Lão Tần sẽ đi theo rải một ít tiền giấy.
Trong miệng còn nói: “Già trẻ đàn ông ở chung quanh ăn cơm lấy bao lì xì! Người này đang có việc vui, nếu có quấy rầy, chớ có trách móc……”
Nói xong, ông ấy còn gõ chiêng một cái, “Đang đang”.
Tôi nghe Lão Tần nói như vậy, trong lòng sởn gai ốc, cảm thấy cả người đều không được tự nhiên, nhưng tôi chỉ có thể nâng lên dũng khí không ngừng rải gạo nếp ở chung quanh.
Lão Tần không ngừng lặp lại lời nói vừa rồi, làm cho không khí trở nên quỷ dị tới cực điểm.
Thẳng đến khi rải hết gạo nếp trong túi, Lão Tần mới dẫn tôi trở lại bên cạnh sư phụ.
Sư phụ đã bày xong pháp đàn, lúc này đang mặc đạo bào màu vàng đứng ở phía trước.
Thấy chúng tôi trở về, sư phụ cũng không nhiều lời, ngay tại chỗ bậc lửa đốt một cây đèn cầy đỏ ở trên bàn.
Đặt người rơm có dán sinh thần bát tự của tôi ở trước bàn.
Sau đó, sư phụ liền cầm lấy kiếm gỗ đào bắt đầu múa, trong miệng thì lẩm bẩm, hẳn là đang làm phép.
Khoảng một giờ sau, bỗng nhiên bốn phía nổi lên một trận âm phong, lành lạnh.
Một chiếc chuông đồng đang được nhấn cũng đột nhiên phát ra âm thanh “đing ting”.
Sư phụ thấy chuông đồng phát ra tiếng vang, trong miệng trực tiếp quát khẽ một tiếng: Tới.
Nói xong, bưng lên ly rượu ở trên bàn liền uống một ngụm, đồng thời phun một ngụm lên người rơm.
Chỉ nghe “Oanh” một tiếng, người rơm có dán sinh thần bát tự của tôi, bốc cháy ngay tại chỗ.
Đồng thời, sư phụ còn mở miệng nói với tôi: “Đinh Phàm, quỳ xuống trước bàn……”
Chương 16.
Sư phụ bỗng nhiên mở miệng, tôi nào dám chậm trễ?
Vội vàng đi tới phía trước bàn, “Bịch” một tiếng quỳ rạp xuống đất.
Sư phụ thấy tôi quỳ xuống, liền nhanh chóng dùng mấy cây rơm rạ xếp thành một người rơm, đem người rơm bày biện ở trên bàn.
Trong tay kết ấn, trong miệng còn thì thầm vài câu, sau đó liền đốt ba lá bùa màu vàng.
Lúc này, âm phong trở nên mạnh hơn nữa, chung quanh cũng trở nên lạnh hơn.
Trước đó chúng tôi rải tiền giấy ở chung quanh, nhưng bởi vì trận âm phong này mà tiền giấy bay khắp trời, nhìn qua cực kỳ khiếp người.
Không chỉ có như thế, ở ngay lúc này.
Người rơm đang nằm ở trên bàn, dưới tình huống không có dấu hiệu gì, đột nhiên đã đứng lên.
Tôi nhìn thấy người rơm tự động đứng lên, cảm thấy cực kỳ kinh hãi.
Mà sư phụ cùng Lão Tần gia đang ở một bên cũng nhíu mày lại, vẻ mặt vô cùng khẩn trương.
Sư phụ mở miệng kéo dài giọng nói, lớn tiếng nói: “Minh lễ bắt đầu…… Nhất bái……”
Tôi “Vâng” một tiếng, liền dập đầu, nhưng trong nháy mắt tôi ngẩng đầu, lại ngoài ý muốn phát hiện.
Người rơm ở trên bàn, dường như đã di chuyển một chút.
Lúc đầu tôi còn tưởng mình nhìn nhầm rồi nên liếc mắt nhìn thêm vài lần nữa, kết quả sư phụ lại hô một tiếng “Nhị bái…..”.
Thẳng đến lúc này, tôi mới phát hiện.
Người rơm thật sự cũng nghiêng một chút, hơn nữa lần này là hướng tới chỗ của tôi, như thể nó cũng đang dập đầu giống như tôi vậy.
Sư phụ thấy tôi sững sờ nhìn người rơm, hiển nhiên có chút tức giận, lập tức quát tôi một tiếng: “Còn thất thần làm gì!”
Trong lòng tôi run lên, lúc này mới có phản ứng.
Sau đó lần thứ hai dập đầu, tiếp theo sư phụ lại hô một tiếng “Tam bái”, tôi tiếp tục làm theo.
Mà người rơm ở trên bàn, rõ ràng cũng làm theo.
Trông nó thật kì dị, nhưng tôi cũng không có mở miệng.
Sau khi dập đầu lần thứ ba, sư phụ lại kéo dài giọng nói: “Dâng rượu!”
Vừa dứt lời, nhanh chóng rót rượu trắng vào chén sứ trắng ở trên bàn.
Nhưng chuyện này còn chưa kết thúc, sư phụ còn mang lên con gà trống lớn đặt ở bên cạnh.
Không giải thích gì thêm, trực tiếp cắt cổ của nó.
Máu nóng trào ra dọc theo cổ của con gà trống lớn, cuối cùng “Tí tách tí tách” chảy vào bên trong chén rượu.
Sau khi máu tươi nhiễm đỏ rượu trắng, sư phụ lại kêu tôi nhỏ máu của chính mình vào trong chén máu.
Chờ làm xong những việc này, sư phụ lại vũ động kiếm gỗ đào vài lần, xoắn một lá bùa màu vàng liền quát khẽ một tiếng: “Con trai của tôi Đinh Phàm muốn kết hôn, dùng máu làm sách để chuyển hóa thành vật chứng nhận. Cấp tốc nghe lệnh, sắc!”
Nói xong, lá bùa trong tay sư phụ “Oanh” một tiếng, trực tiếp bốc cháy.
Nhưng ngọn lửa đang cháy này lại có màu xanh đậm.
Sau khi đốt lá bùa màu vàng, sư phụ rắc tất cả tro của lá bùa vào trong rượu máu.
Chờ làm xong những việc này, còn dùng ngón tay quấy vài cái, trực tiếp bưng tới trước mặt tôi nói: “Uống một nửa!”
Tôi tiếp nhận chén rượu máu, nhìn bên trong trộn lẫn tro của lá bùa cùng máu gà và rượu, tôi thật sự không dám uống, nhưng chỉ có thể bịt mũi cố gắng đổ vào trong miệng.
Mang theo dư âm của máu gà và rượu chính là vừa tanh vừa đắng, sau khi uống xong tôi liên tục nôn khan rất nhiều lần.
Về phần nửa chén rượu máu còn lại, sư phụ trực tiếp đổ lên trên người của người rơm, sau đó ném vào trong chậu than để đốt.
Chờ làm xong những thứ này, tôi chỉ cảm thấy bên người của mình lạnh căm căm, cảm giác chung quanh đang có người nhìn chằm chằm vào tôi.
Nhưng không được bao lâu, trận âm phong lạnh lẽo ở chung quanh, lúc này đã dần dần tan đi.
Vẻ mặt của sư phụ cũng dịu đi rất nhiều, hiển nhiên là thở phào nhẹ nhõm: “Tiểu Phàm! Hiện tại con đã có thể đứng lên.”
Thấy sư phụ nói như thế, tôi có chút nghi hoặc: “Sư phụ, chuyện này kết thúc rồi sao??”
Sư phụ khẽ gật đầu: “Xong rồi.”
Nghe đến đó, tôi lại có chút ngốc.
Không phải nói muốn kết Minh Hôn sao? Tôi ngoại trừ nhìn thấy người rơm biết khom lưng, cũng không có nhìn thấy nữ quỷ?
Vì vậy, tôi đã nói ra những nghi hoặc ở trong lòng mình, sư phụ nghe tôi nói như vậy, thế nhưng lộ ra một tia cười khổ.
Thì ra không chỉ riêng tôi, ngay cả ông cũng không nhìn thấy.
Hơn nữa ông còn nói, tôi tốt nhất cả đời này đừng nhìn thấy.
Nói xong, liền kêu tôi thu dọn đồ đạc đi trở về.
Tôi thấy sư phụ không muốn nói, cũng liền không hỏi.
Chỉ chốc lát sau, chúng ta đã thu dọn xong.
Nhìn những ngôi mộ hoang ở xung quanh, tôi chỉ thấy lạnh sống lưng.
Tôi không muốn ở đây lâu, vì vậy tôi đã nhanh chóng rời khỏi đây cùng với sư phụ và Lão Tần gia.
Chương 17.
Ở trên đường đi, mọi người đều trầm mặc, cũng không có nói chuyện.
Tôi lộ ra vẻ mặt nghi thần nghi quỷ, cảm giác ở đây ngoại trừ ba người chúng tôi còn có một người khác.
Mà sư phụ, trên đường đi chỉ dặn dò tôi vài câu.
Kêu tôi về sau đừng có nhìn video cùng hình ảnh tục tĩu, còn phải bảo trì khoảng cách với các cô gái trẻ tuổi.
Còn nói tôi nếu vi phạm những việc này, có khả năng sẽ chọc người kia không vui.
Sư phụ không nói rõ ràng, nhưng hiển nhiên người mà ông ấy đang ám chỉ chính là cô vợ quỷ mà tôi chưa gặp bao giờ.
Bất quá chuyện này mơ hồ đến nổi, hiện tại tôi cũng không dám tin tưởng.
Sau khi chúng tôi trở lại cửa hàng, thì đã hơn một giờ sáng.
Sư phụ kêu tôi đi nghỉ ngơi sớm, nói là phải dưỡng đủ tinh thần, đêm mai còn phải tiếp tục đối phó với vợ chồng quỷ đánh cá.
Nói xong, sư phụ liền muốn trở về phòng của chính mình.
Nhưng vào lúc này, trong phòng đã lạnh hơn vài phần, ngoài phòng truyền đến từng trận tiếng đập cửa “Đông, thịch thịch thịch”……
Vừa nghe thấy tiếng đập cửa, tôi cùng sư phụ đều sửng sốt, ngay sau đó liền nhìn về phía cửa phòng.
Suy nghĩ, hiện tại đã trễ thế này? Là ai đang đập cửa?
Sư phụ liền hét một tiếng về phía cửa: “Ai vậy!”
Nhưng vừa dứt lời, ngoài phòng đã vang lên giọng nói khàn khàn của một bà lão: “Đưa cơm!”
Tôi nghe thấy lời này, sững sờ tại chỗ.
Nhà tôi căn bản không có đặt cơm? Hiện tại đang là đêm khuya, lại mới từ bãi tha ma trở về, liền có người đưa cơm tới?
Nghĩ như thế nào đều có cảm giác không thích hợp, cho nên theo bản năng liền trả lời: “Nhà tôi không có đặt cơm, bà đưa sai rồi!”
Vừa nói ra lời này, ngoài phòng lại vang lên giọng nói của bà lão: “Không sai, tôi một đường đi theo, là muốn đưa cơm tới đây! Chỉ để xin một nén hương để ăn.”
Vừa nghe được lời này, sắc mặt của tôi “Bá” một tiếng liền thay đổi.
Chúng tôi mới từ bãi tha ma trở về, bà lão một đường đi theo, còn muốn xin hương để ăn?
Việc này, việc này rất rõ ràng, người đang đứng ở bên ngoài cũng không phải là người sống?
Ta chỉ cảm thấy kinh hãi, sắc mặt tái nhợt, rất muốn mở miệng mắng chửi người ở bên ngoài.
Nhưng sư phụ lại giơ tay ngăn tôi lại: “Nếu người ta đã tới cửa chúc mừng, tự nhiên chúng ta cũng không thể chậm trễ. Tiểu Phàm, đi lấy hương!”
***hương***: nhang
Tôi nuốt nước miếng, nhanh chóng đi cầm hương.
Sư phụ thắp hương, cắm ở trước cửa.
Sau đó nói một câu với bà lão ngoài phòng: “Cám ơn cơm của bà, nhưng tôi không thể mở cửa chào đón, nhờ bà đặt ở cửa ra vào! Hương này cho bà.”
Vừa dứt lời ngoài phòng liền truyền tới tiếng cười “Ha ha ha”, ngay sau đó liền có khói nhẹ bốc lên, bay ra ngoài theo kẹt cửa, mà hương cung phụng, cũng lấy tốc độ rất nhanh mà đốt cháy.
Qua một hồi lâu, thấy ngoài phòng không còn động tĩnh, tôi liền thông qua kẹt cửa nhìn thoáng ra bên ngoài.
Phát hiện ngoài phòng cũng không có người nào, nhưng ở cửa lại có một ít cơm trắng.
Tôi dự định mở cửa ra nhìn xem, lại bị sư phụ ngăn lại.
Sư phụ nói đây có thể là một con quỷ đi ngang qua đây, gặp chuyện vui thì bị câu tới, kêu tôi đừng để ý, nhanh chóng đi vào phòng ngủ, đừng nghĩ nhiều.
Nghe đến đó, tôi chỉ cảm thấy đen mặt. Chưa nhìn thấy cô vợ quỷ, chỉ nhìn thấy một quỷ bà bà.
Cuộc sống về sau, chỉ sợ không tốt.
Ngay sau đó, sư phụ thở dài, liền xoay người rời đi.
Sư phụ rời đi, tôi trở về phòng ngủ với tâm trạng lo lắng.
Nhưng sau khi tôi ngủ thiếp đi, lại mơ một giấc mộng.
Tôi mơ thấy một cô gái, cô gái đó mặc một bộ quần áo rất thời trang, đứng cạnh giường tôi, cầm điện thoại di động của tôi và nhìn vào thứ gì đó.
Mơ hồ nghe được: Hừ! Nhiều phụ nữ như vậy, tra nam chết tiệt, tra nam chết tiệt, xóa xóa ……
Khi tôi tỉnh dậy khỏi giấc mơ, đã là buổi sáng ngày hôm sau.
Tôi nhịn không được liếc mắt nhìn đầu giường một cái, cảm thấy giấc mơ của mình quá chân thật, làm tôi có chút sợ hãi.
Thấy di động của mình ở trên đầu giường, liền giơ tay cầm lại đây, theo thói quen tôi mở ra WeChat của mình.
Kết quả sau khi tôi mở WeChat, trong nháy mắt cả người đều trợn tròn mắt.
Phát hiện bên trong có rất nhiều thông tin đã bị xóa bỏ, mấy trăm người bạn tốt của tôi, hiện tại chỉ còn lại trên dưới một trăm người, hơn nữa đều là nam, ngay cả dì Lưu giao cơm hộp ở trên trấn cũng bị xóa.
Không chỉ vậy, tên trên mạng của tôi là “Tuyệt Mệnh Tiên Sinh”, đã bị người sửa lại, biến thành “Tuyệt Mệnh Tra Nam”.
Nhìn thấy những thứ này, trong đầu tôi “Ong” một tiếng nổ vang, cả người đều choáng váng.
Giấc mơ tối hôm qua của tôi, kia, kia không phải là mơ.
Cô ấy đến nhưng đã rời đi rồi ……
Chương 18.
Tôi nhìn di động một hồi lâu cũng chưa có phản ứng lại, mấy trăm người bạn tốt đã biến mất, tên trên mạng còn biến thành “Tuyệt Mệnh Tra Nam”.
Giờ này khắc này, tôi chỉ cảm thấy toàn thân đang có một loại cảm giác hãi hùng khiếp vía.
Nhìn lại căn phòng của mình, tôi luôn cảm thấy có gì đó không thích hợp.
Tôi khẩn trương nuốt một ngụm nước miếng, nhanh chóng rời khỏi giường.
Sau khi đi ra khỏi phòng, thấy sư phụ đang ở bên ngoài mài kiếm gỗ đào.
Thấy thần sắc của tôi trở nên khẩn trương và trắng bệch.
Cũng không hỏi tôi vì sao, chỉ thấp giọng nói: “Đừng lo lắng, cô ấy là vợ của con, sẽ không hại con!”
“Sư, sư phụ, người, người biết?” Vẻ mặt của tôi đầy kinh ngạc.
Sư phụ không ngẩng đầu, chỉ tiếp tục mài kiếm gỗ đào: “Chỉ cần đoán đều có thể đoán được, về sau mỗi đêm thắp một nén nhang, ngày nào đó nếu đã hỏi được tên, liền viết tên lên bài vị không tên ở trong phòng!”
Nói xong, sư phụ liền vũ động kiếm gỗ đào vài cái: “Cầm thử xem, coi có thuận tay hay không!”
Nói xong, trực tiếp ném kiếm gỗ đào ở trong tay cho tôi.
“Vi sư vốn dĩ không muốn dẫn con nhập đạo, chỉ muốn con làm một người bình thường. Hiện tại chuyện đã đến nước này, ngày sau vi sư sẽ mang con nhập đạo!”
Vừa nghe sư phụ nói như thế, vừa rồi tôi còn có chút mất mát, giờ phút này đã trở nên rất kích động.
Từ nhỏ tôi đã đi theo sư phụ, nhưng sư phụ chỉ truyền dạy cho tôi một ít thủ đoạn bình thường để tránh hung. Cũng không truyền cho tôi bản lĩnh thật sự, càng không cho tôi tùy tiện tiếp xúc với thi thể.
Cho dù tôi muốn học, sư phụ cũng không dạy.
Hiện giờ rốt cuộc sư phụ cũng chịu dạy cho tôi, sao tôi có thể không hưng phấn?
Sư phụ thấy tôi kích động, liền dội một gáo nước lạnh vào người tôi, nói đêm nay vợ chồng quỷ đánh cá nhất định sẽ liều mạng với tôi.
Để cho tôi qua đêm nay lại nói, bằng không hết thảy đều không bàn nữa ……
Sau đó, tôi cùng sư phụ đi ra bên ngoài ăn cơm, sư phụ kêu tôi ra ngoài đi dạo, nói là thả lỏng tâm trí.
Nhưng tôi thật sự không có tâm trạng để đi dạo, cho nên cả ngày đều ở trong phòng không ra cửa.
Tôi thấy trời sắp tối, liền hỏi sư phụ đêm nay làm sao bây giờ? Có phải chúng tôi liền ngồi chờ ở trong phòng?
Sư phụ lắc đầu nói, mặc dù tôi đã có một cô vợ quỷ, nhưng dưới tiền đề, cô vợ quỷ của tôi sẽ trợ giúp tôi.
Nhưng sư phụ cũng không xác định được, cô vợ quỷ đã triệu hồi cho tôi có đủ năng lực để ngăn chặn tai họa này dùm tôi hay không.
Có thể ngăn cản được liền không sao, nhưng nếu không ngăn cản được, hậu quả khó mà lường được.
Vì vậy, chúng tôi vẫn phải chuẩn bị bằng hai tay và có biện pháp của riêng mình
Sư phụ còn nói, ở đầu trấn nơi chúng ta đang ở có một ngôi miếu Thành Hoàng đã cũ nát.
Mặc dù sớm đã cũ nát không chịu nổi, cũng đã chặt đứt hương khói, nhưng dù sao nơi đó cũng từng là lãnh địa của Thành Hoàng lão gia.
Đêm nay chúng tôi sẽ đi tới chỗ đó, nhìn xem uy nghi còn sót lại của Thành Hoàng lão gia có thể trấn trụ được vợ chồng quỷ đánh cá hay không.
Đồng thời cũng kêu tôi chuẩn bị tâm lý cho tốt, nếu thật sự không được, chúng tôi chỉ có thể liều mạng cùng bọn họ.
Sau khi nghe sư phụ nói rõ ràng mọi chuyện, tình thế hiện tại rất nghiêm trọng, cho nên hết thảy đều nghe theo sự an bài của sư phụ.
Vào khoảng tám giờ rưỡi tối, Lão Tần gia đã chạy tới nhà tôi.
Nhưng thời điểm ông ấy tới, còn mang theo một vật.
Một cây roi lông chó được dệt từ lông chó đen, lão Tần nói, cây roi lông chó này đã thấm máu chó đen, lại còn được dệt bằng lông chó đen tuyền, có sát khí, có thể trấn áp tà ma
Nó rất hữu ích khi đối phó với âm hồn quỷ sát.
Lão Tần gia bận rộn làm việc cả ngày, chỉ để làm ra thứ đồ chơi này.
Hiện tại ba người chúng tôi, mỗi người một cái.
Sư phụ nhìn thời gian, nói lúc này cũng nên xuất phát.
Cho nên, ba người chúng tôi liền đi dọc theo con phố để tới miếu Thành Hoàng cũ nát.
Miếu Thành Hoàng cách chỗ chúng tôi cũng không xa, nằm ở trên sườn núi của một con phố khác.
Nơi này đã lâu không có người tới, cỏ dại mọc um tùm, đã nhìn không thấy đường đi.
Thời điểm chúng tôi đi tới miếu Thành Hoàng, thì nhìn thấy một bức tường của miếu Thành Hoàng đã bị sụp đổ.
Nội điện của miếu Thành Hoàng càng thêm đổ nát, trên nóc nhà có một lỗ thủng lớn, có một cách cửa gỗ đã bị tàn phá.
Sau khi đi vào nội điện, trước tiên chúng tôi đã đóng cửa lại, sư phụ còn dán thêm bùa vàng ở phía trên.
Chương 19.
Đồng thời, Lão Tần gia còn thắp hai ngọn nến ở trong điện. Kêu tôi dâng hương cho Thành Hoàng lão gia, để ngài phù hộ cho tôi bình an vượt qua đêm nay.
Chờ làm xong mọi việc, bọn họ liền dựa vào trong miếu để nghỉ ngơi.
Thời gian cũng từng chút một trôi qua, trong nháy mắt đã hơn mười hai giờ đêm.
Dựa theo bản tính của vợ chồng quỷ đánh cá, thì cũng gần đến giờ rồi.
Tôi cảm thấy rất khẩn trương, đứng ngồi không yên.
Lão Tần gia cùng sư phụ đều là người từng trải qua sóng gió, có vẻ bình tĩnh hơn nhiều.
Dựa vào trên tường, khép hờ mắt nghỉ ngơi.
Bỗng nhiên có một trận gió lạnh ập đến cũng không có dấu hiệu báo trước, vốn dĩ bốn phía đang yên tĩnh cũng vang lên một trận “xèo xèo xèo” cọ xát của nhánh cây.
Vốn dĩ sư phụ cùng Lão Tần gia đang dựa vào trên tường nghỉ ngơi, đột nhiên mở mắt, “Tạch” một tiếng liền đứng lên.
Sư phụ nhíu mày quát khẽ, nói: “Chú ý, bọn họ tới!”
Nói xong, hai người liền vội vàng chạy đến cửa, thông qua khe hở của cửa gỗ mà nhìn ra bên ngoài.
Mà tôi cũng đi theo qua đó, nhìn thoáng qua, chỉ thấy ở bên ngoài miếu Thành Hoàng, đúng là có hai người đang đứng.
Mượn nhờ ánh trăng, có thể nhìn thấy rõ ràng.
Hai người này đều mặc quần áo trắng, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt vô hồn nhìn chằm chằm vào bên trong miếu Thành Hoàng.
Không phải người nào khác, chính là vợ chồng đánh cá đã chết đuối ở đập chứa nước.
Vì tìm kẻ chết thay, hiện tại bọn họ tới đây để lấy mạng câu hồn.
Nhìn hai người này, tôi cảm thấy lạnh sống lưng, dựng tóc gáy toàn thân.
Sắc mặt của tôi có chút sợ hãi, hô hấp trở nên dồn dập, vô thức nắm chặt kiếm gỗ đào trong tay.
Sư phụ thấy tôi khẩn trương như vậy, bỗng nhiên mở miệng nói với tôi: “Đừng hoảng hốt, hai tên này không trực tiếp tiến vào, hẳn là miếu của Thành Hoàng lão gia vẫn có chút tác dụng. Hiện tại bọn họ chỉ đang dù dọa chúng ta mà thôi! Chú ý cảnh giác là được.”
Nghe sư phụ nói như vậy, tâm trạng lo lắng của tôi đã được cải thiện đôi chút.
Lại liếc mắt nhìn bọn họ một cái, phát hiện sắc mặt của hai tên này, đã trở nên có chút trầm thấp, thậm chí còn mang theo dữ tợn.
Tôi hít vào một ngụm khí lạnh, liền thối lui vào bên trong miếu, lại dâng lên một nén nhang cho Thành Hoàng lão gia.
Nhưng tôi còn chưa kịp đốt nhang, nhiệt độ trong phòng đột nhiên giảm xuống một chút.
Mà Lão Tần gia đang đứng canh chừng ở cửa, bỗng nhiên kinh hô một tiếng, nói: “Không tốt, bọn họ đã tiến vào sân nhỏ!”
Vừa dứt lời, tôi cùng sư phụ vội vàng chạy tới cửa.
Quả nhiên phát hiện vợ chồng quỷ đánh cá đã đi vào sân nhỏ, cách chúng tôi chỉ có mười mét, lúc này bọn họ đang đi đi lại lại trong sân nhỏ.
Cũng không nói lời nào, chỉ nhìn chằm chằm chúng tôi ở bên trong nội điện.
Sư phụ cau mày, ngay sau đó mở miệng nói: “Lệ khí của đôi vợ chồng này quá nặng, xem ra bọn họ đã quyết tâm muốn để Tiểu Phàm làm kẻ chết thay cho bọn họ. Ngôi miếu này chắc chắn không thể giữ chân bọn họ được lâu. Lão Tần, lát nữa ông cùng tôi sẽ trốn ở cửa mai phục bọn họ. Tiểu Phàm, hiện tại con liền trốn ở phái sau tượng đá đi!”
Sư phụ nói xong, mọi người liền bắt đầu hành động.
Phía sau tượng đá rất ẩm ướt, lại có mùi mốc, nhưng tôi vẫn ngồi xổm xuống để ẩn mình.
Sau khi đợi thêm mười phút, một âm thanh kỳ lạ đột nhiên vang lên ở bên ngoài cửa.
“Chi chi chi”, dị thường chói tai, dường như chồng vợ quỷ đang dùng móng vuốt để cào cửa.
Loại âm thanh này có thể khiến người ta toàn thân run rẩy, thần kinh cả người căng thẳng đến cực điểm.
Nhưng cào một hồi lâu, thanh âm này lại biến mất.
Nhưng không đợi tới 30 giây, lá bùa màu vàng được dán trên cửa gỗ, dưới tình huống không hề có dấu hiệu nào đã “Oanh” một tiếng tự động bốc cháy.
Sư phụ cùng Lão Tần gia nhìn thấy lá bùa bốc cháy, đều lộ ra vẻ mặt căng thẳng.
Còn chưa kịp phản ứng, đã nghe thấy một tiếng “Phanh” trầm vang, cánh cửa gỗ cũ nát bị đá tung từ bên ngoài.
Ngay sau đó, có một trận âm phong lạnh băng thổi vào, nhấc lên một tảng lớn tro bụi cùng cỏ dại.
Cùng lúc đó, âm thanh khàn khàn của nữ quỷ đã vang lên ở trước cửa: “Thằng ranh con, ngày chết của mày đã tới!”
Chương 20.
Tôi trốn ở đằng sau bức tượng đá và nhìn thấy tất cả những việc này một cách rõ ràng.
Trong nháy mắt cửa bị đá văng, nữ quỷ đã đứng ở cửa.
Đôi mắt trắng dã cùng với nửa gương mặt máu thịt lẫn lộn do bị máu chó đen ăn mòn.
Bà ta cứ như vậy nhìn chằm chằm vào bên trong miếu, mở miệng nói chuyện.
Bà ta vừa mới dứt lời, sư phụ cùng Lão Tần gia đứng ở hai bên cửa bỗng nhiên nhảy ra ngoài.
Sư phụ hét lớn một tiếng: “Yêu nghiệt nhận lấy cái chết!”
Nói xong, kiếm gỗ đào trong tay nhắm ngay nữ quỷ chém qua.
Lão Tần gia ở một bên cũng dùng kiếm đâm nữ quỷ.
Thế nhưng nữ quỷ lại lộ ra nụ cười quỷ dị, thân thể trực tiếp di chuyển ra ngoài, trong miệng còn phát ra tiếng cười “Ha ha ha” đầy quái dị.
Tôi chứng kiến cảnh tượng này sống động đến mức khiến tim tôi run lên, sởn gai ốc toàn thân.
Nhưng thời điểm sư phụ cùng Lão Tần gia ra tay với nữ quỷ, bỗng nhiên tôi cảm thấy có vệt nước rơi xuống trán của tôi, còn có một loại cảm giác lạnh lạnh.
Theo bản năng duỗi tay sờ sờ, sau đó ngẩng đầu nhìn thoáng qua phía trên.
Nhưng chỉ một cái liếc mắt này suýt chút nữa khiến tôi sợ chết khiếp.
Bởi vì trên nóc nhà rách nát của miếu Thành Hoàng, lúc này có một người đang bò.
Sắc mặt của người nọ trắng bệch, hai mắt không có con ngươi, vẻ mặt dữ tợn, còn nhe răng trợn mắt chảy nước miếng.
Không phải người nào khác, đây chính là chồng của nữ quỷ.
Vừa rồi rơi xuống trên trán của tôi, chính là nước miếng của tên này.
Bỗng nhiên nhìn thấy cảnh tượng như vậy, lập tức làm tôi giật cả mình.
Đặt mông ngồi ở trên đất, trong miệng theo bản năng “A” một tiếng.
Sư phụ cùng Lão Tần gia nghe được động tĩnh ở trong phòng, vội vàng quay đầu lại.
Kết quả nhìn thấy nam quỷ đang bò trên nóc nhà, vẻ mặt đầy sợ hãi, quay đầu liền chuẩn bị chạy tới đây bảo vệ tôi.
Nhưng đã quá muộn, nam quỷ trên mặt lộ ra vẻ hung ác, thấp giọng nói với tôi: “Giết mày, tao cùng vợ của tao đã có đủ thế thân!”
Nói xong, nam quỷ nhắm ngay vị trí tôi đang ở phía sau tượng đá liền lao xuống dưới.
Hắn duỗi móng vuốt sắc nhọn của mình, há miệng thật to, lộ ra hai cái răng nanh thon dài.
Nhìn thấy một màn như vậy, tôi chỉ cảm thấy toàn thân căng thẳng, trên trán chảy ra mồ hôi lạnh.
Thấy vậy, sư phụ hét về phía tôi ngay tại chỗ: “Tiểu Phàm tránh mau!”
Mặc dù trong lòng tôi khẩn trương đến muốn mạng, nhưng vẫn còn một tia lý trí.
Tôi cũng không ngồi yên chờ chết, ngu ngốc chờ đối phương nhào tới.
Trong tay còn nắm kiếm gỗ đào cùng roi lông chó, thấy đối phương lao xuống, cũng không suy nghĩ nhiều, cầm lấy roi lông chó quất lên.
Roi lông chó hóa thành một đường cong, trực tiếp quất về phía nam quỷ.
Nam quỷ cho rằng tôi đã bị dọa đến vỡ gan, căn bản không có quá nhiều phòng bị đối với tôi.
Kết quả chỉ nghe “Bang” một tiếng giòn vang, roi lông chó thật sự quất vào trên người nam quỷ.
Nói ra cũng kỳ lạ, roi lông chó rất nhỏ, nhưng khi quất lên trên người của nam quỷ, lại biểu hiện ra uy lực rất lớn.
Nam quỷ liền phát ra một tiếng kêu thảm thiết ngay tại chỗ, thân thể “Phanh” một tiếng bay ra ngoài.
Giống như bị một chiếc xe tải lớn đâm thẳng vào bức tường của ngôi miếu.
Lúc này, sư phụ đã đi tới trước mặt tôi.
Ông nhìn tôi khẽ gật đầu, hiển nhiên rất vừa lòng đối với biểu hiện vừa rồi của tôi.
Cùng lúc đó, ông kéo tôi dậy: “Làm tốt lắm!”
Nói xong, xoay người một cái, nhắm ngay nam quỷ còn chưa có bò dậy, liền xông lên.
“Yêu nghiệt!” Nói xong, sư phụ nhảy lên không trung, chém một kiếm về phía nam quỷ.
Nam quỷ bị tôi quất một roi, có vẻ rất phẫn nộ, trong miệng rít gào, trực tiếp nhào về phía sư phụ.
Trong nháy mắt hai người đã đánh vào cùng một chỗ, tôi muốn đi lên hỗ trợ, nhưng chợt phát hiện tôi căn bản không can thiệp vào được.
Bởi vì vết thương cũ của sư phụ chưa lành, thực lực cũng không có lợi hại bằng nam quỷ, kết quả giao chiến không đến mười hiệp, sư phụ đã bị nam quỷ đánh một chưởng ngã xuống mặt đất.
Đồng thời, nữ quỷ bị giội máu chó đen, cho dù đã bị thương nặng, nhưng vẫn còn sức bức Lão Tần gia lui trở lại trong miếu.
Lúc này ba người chúng ta đứng chung một chỗ, tôi nâng sư phụ, cảnh giác nhìn chằm chằm hai con quỷ.
Mà hai con quỷ này không ngừng tới gần chúng tôi, nam quỷ hung ác mở miệng nói: “Thật sự chờ mong hương vị máu tươi của mấy người!”