1. Home
  2. Truyện Đô Thị
  3. [Dịch] Tặc Đảm
  4. Tập 2: Bày Hàng – Điệu Hổ Ly Sơn (c11-c20)

[Dịch] Tặc Đảm

Tập 2: Bày Hàng – Điệu Hổ Ly Sơn (c11-c20)

❮ sau

Chương 11 : Bày Hàng

Tiêu Ngự tiến nhập vào bên trong sa mạc, tìm kiếm quái vật cấp 3, tìm được một khu vực toàn quái cấp ba sa mạc Độc Giác Trùng. Một người đơn độc đi sát quái ngang cấp đạt được kinh nghiệm tương đối nhiều mà không gặp phải nhiều nguy hiểm, Tiêu Ngự chính là tương đối cẩn thận.

Lợi dụng Tiềm Hành tiềm ẩn tới sau lưng một con Độc Giác Trùng kích ngất nó bằng Thâu Tập, sau đó dùng công kích bình thường, chờ cho sa mạc Độc Giác Trùng phản ứng lúc đó mới là lúc mình tấn công, Tiêu Ngự lùi về sau một bước, sau đó một cái Phản Thủ Bối Thứ. Bởi vì Phản Thủ Bối Thứ có giá trị thương tổn cực lớn, trên cơ bản Tiêu Ngự chỉ cần thi triển ra Phản Thủ Bối Thứ kĩ năng, sa mạc Độc Giác Trùng chắc chắn phải nằm trên mặt đất.

Tiêu Ngự cân nhắc thực lực của mình hiện tại một chút, hiện tại mình có thể vượt cấp khiêu chiến quái cấp 5 sa mạc Mạn Xà, nhưng là Tiêu Ngự còn không dám tuỳ tiện đi tới khu vực của sa mạc Mạn Xà, bởi vì sa mạc Mạn Xà công kích quá mạnh mẽ, nếu như vạn nhất nảy sinh ra một ít sự việc ngoài ý muốn, việc mình khổ cực tăng cấp sẽ không còn tác dụng gì, suy nghĩ lại, chỉ còn kém một chút nữa là thăng cấp rồi.

Phản Thủ Bối Thứ!

Độ hoàn thành 100% chứng kiến con số này, Tiêu Ngự hài lòng cười, trải qua thời gian luyện tập dài như vậy, Phản Thủ Bối Thứ hoàn thành ngày càng tốt hơn, cứ trong 10 lần công kích thì ít nhất có hai lần là 100% hoàn thành, thân thể cũng bắt đầu đem động tác Phản Thủ Bối Thứ trở thành thói quen.

Mặt trời dần dần xuống ở phía Tây, chiếu xạ một màu đỏ sẫm tạo thành một màu vàng kim trên sa mạc vô biên vô hạn, làm cho nơi này tăng thêm vài phần sắc thái bi tráng, rực rỡ giống như một bức tranh sơn dầu đậm màu.

Đẹp giống như mộng ảo, Tiêu Ngự không thể tưởng tượng nổi, trong sa mạc không ngờ lại có cảnh quan thần kỳ như vậy, không khỏi dừng chân nghỉ ngơi.

Khoảnh khắc xinh đẹp luôn luôn ngắn ngủi.

Màu sắc rực rõ này chỉ xảy ra trong vòng mấy chục phút đồng hồ, bầu trời trong nháy mắt trở lên âm u, tối đi rất nhanh, chỉ trong chốc lát, ngay cả giơ tay cũng không thấy ngón.

Ở dưới tình huống đen tối như vậy đi tìm quái là chuyện rất nguy hiểm, Tiêu Ngự đành phải về thành trước.

Ở trong thành, đem đầu khôi bỏ xuống, trong thế giới game bầu trời vừa mới đen tối thì ở hiện thực trời vừa mới hửng đông, nhưng là ở trong căn nhà gỗ lúc này, ánh sáng vẫn đen tối như cũ, duy chỉ có hai tia nắng độc nhất từ trên khe hở ở trần nhà đang tinh nghịch chiếu xuống.

Tiểu Vũ đã đi học, trong nồi cơm vẫn nóng, Tiêu Ngự đứng lên hoạt động một chút, phát hiện trên bàn có để lại một tờ giấy.

“Đồng chí Tiểu Vũ đi học, cơm ở trong nồi, trong đĩa còn có vịt nướng, đồng chí Tiêu Ngự phải cố gắng làm việc.”

Mặt sau của tờ giấy có vẽ một khuôn mặt đang tươi cười.

Nhìn thấy tờ giấy này, Tiêu Ngự lại nghĩ tới dáng vẻ hoạt bát đáng yêu, khuôn mặt tươi cười của Tiêu Vũ, ăn chút cơm, yên lặng mà ăn, cố gắng, Tiêu Ngự tự nhắc nhở chính mình, không vì cái gì khác, tất cả đều vì máu mủ tình thâm của mình, vì muội muội đã gắn bó hơn mười năm rồi.

Ăn xong cơm, Tiêu Ngự đội đầu khôi, lần nữa tiến nhập vào trò chơi.

Bên trong game đúng là ban đêm, không có biện pháp gì để tìm quái, ngoại trừ đi dạo ở trong thành, còn có thể làm cái gì đây? Như vậy càng có nhiều thời gian để hiểu rõ hơn về game đi, Tiêu Ngự thầm nghĩ.

Tiêu Ngự ở trong thành đi dạo một hồi, phát hiện các người chơi khác đều bận rộn rèn luyện kĩ năng sống, cơ hồ mỗi một game thủ đều học tập một hay hay kĩ năng sống, như là luyện kim, rèn, công trình học, …. đều là lợi dụng ban đêm để luyện tập.

Học tập một hai kĩ năng sống dùng để kiếm tiền cũng không tệ lắm, Tiêu Ngự hai mắt sáng lên.

Mình lên học cái kĩ năng gì cho tốt đây? Không bằng trên diễn đàn quan sát một chút đi, Tiêu Ngự thầm nghĩ, rời trò chơi, dùng đầu khôi tiến nhập vào diễn đàn game, lật xem các cảm ngộ của người chơi đối với truyền thuyết Ân Trạch Tư.

Từ các bình luận của các người chơi, ma dược học là thích hợp nhất cho đạo tặc. Chế dược chia làm hai chi nhánh, một cái chính là Thống ma dược học, có thể chế tạo các loại thuốc tăng ích, trị liệu, giải độc, cái thứ hai chính là độc dược học, có thể chế tạo ra độc dược, các lại thuốc độc ác.

Đạo tặc thường xuyên bôi lên chuỷ thủ các loại độc dược, gia tăng thêm công kích thương tổn, tác động thêm lên địch nhân các trạng thái xấu, tự nhiên cũng dùng đến ma dược học, học tập ma dược học ngoại trừ có thể chế tạo độc dược dùng để bôi lên chủy thủ, còn có thể làm nước thuốc trị liệu, tiết kiệm tiền mua bình máu.

Cẩn thận cân nhắc kĩ, Tiêu Ngự quyết định học tập ma dược học, say này còn phải dựa vào kĩ năng này để mà kiếm tiền nữa chứ, nếu học tập ma dược học, tự nhiên cũng phải học tập thu thập thảo dược, tự cung tự cấp, cuộc sống cũng có thể khá giả hơn một ít.

Tiêu Ngự nhìn lại một số các bình luận của người chơi phát biểu về ma dược học, sau đó tiến nhập vào game, sau khi tiến vào game, Tiêu Ngự học tập ma Dược học cùng thu thập thảo dược, hoàn hảo hai cái kĩ năng này đều không đắt, chỉ cần 5 ngân tệ là được rồi. Nhìn một chút cái bọc đựng tiền của mình, vẫn còn lại 21 ngân tệ. Ngoại trừ ngân tệ ra, còn có 5 kiện trang bị bạch bản của các nghề nghiệp khác nữa.

Đem mấy trang bị bạch bản này bán cho NPC cũng không biết có được bao nhiêu tiền, Tiêu Ngự đến một cửa hàng của NPC hỏi chút, cái trang bị bạch bản này không ngờ bán chỉ có 5,6 đồng tệ, Tiêu Ngự lại có điểm không nỡ, không biết có game thủ nào cần mua các loại trang bị này không, chỉ cần so với cửa hàng NPC giá cao hơn một chút là được rồi.

Tiêu Ngự đi trên phố, phát hiện ra chỉ có thưa thớt mấy game thủ đang bày quán bán trang bị, bọn họ bán trang bị phương thức rất đơn giản, xé một khối rẻ rách, đặt ở trên mặt đất, đặt trang bị ở bên trên là được rồi, tiểu trấn Tháp Ba Khắc, không có thành quản.

Game thủ quan sát các quầy hàng rất nhiều, nhưng chính thức muốn mua trang bị lại không có mấy người.

Tiêu Ngự đi qua quan sát một chút, giật mình, bạch bản trang bị này không ngờ mỗi kiện giá lại hơn 10 ngân tệ, không trách được không ai muốn. Nhìn cái quầy hàng bên cạnh một chút, có ghi giá 8 ngân tệ nhưng không có một ai muuwsh

Chẳng lẽ trang bị thật sự rất đáng giá sao? Tiêu Ngự ngẫm lại, mình mặc dù chỉ có level 3 nhưng trong các game thủ bình thường, xem như tương đối cao, tuyệt đại bộ phận game thủ đều chỉ có chừng hai cấp, bọn họ giết quái số lượng ít, tự nhiên cũng không ra được nhiều trang bị, rất nhiều người liền nghĩ tới đi chợ đêm mua sắm một ít trang bị, tăng lên một chút phòng ngự, chờ ngày mai đi giết quái có thể ung dung hơn một chút. Nhu cầu về trang bị số lượng đã tăng lên rồi, giá cả tự nhiên cũng tăng lên.

Tiêu Ngự tính toán một chút, nhìn mỗi trang bị này cái ghi giá 5 ngân tệ, cái ghi giá hơn 10 ngân tệ, thuần tuý là muốn lừa một số người chơi “gà” mà thôi.

Tiêu Ngự suy nghĩ một chút, cũng xé một khối rẻ rách, bày quán, đem mỗi kiện trang bị ghi giá 6 ngân tệ mà bán ra. Tiêu Ngự hạ quán, đã có rất nhiều game thủ đang đi qua, bất quá không một ai lại mua, có một số người thấp giọng tựa như đang thương lượng cái gì đó, 6 ngân tệ vẫn còn có điểm hơi đắt.

– Huynh đệ, cái pháp bào này có thể giảm một chút hay không?

Một nguyên tốt pháp sư trẻ tuổi chỉ vào bố giáp pháp bào trên quầy hàng hỏi.

– Cái này giá đã là rẻ nhất rồi!

Tiêu Ngự lắc đầu, game thủ này ở bên cạnh còn đang chần chứ, chưa chắc đã không mua, nếu Tiêu Ngự hạ giá kiện trang bị đó, như vậy các trang bị khác đều phải hạ giá xuống, dù sao thời gian cũng còn sớm, dứt khoát cứ bày hàng tới nửa đêm rồi mới nói tiếp, nếu như thật sự không có ai mua, hạ giá sau cũng không muộn.

Nguyên tố pháp sư kia chần chừ một chút, cắn răng, làm ra vẻ quyết định, nói:

– Ta mua, đây là 6 ngân tệ.

Quả nhiên giá này mặc dù hơn đắt một chút nhưng vẫn là có người chịu tiếp nhận, Tiêu Ngự trong lòng an tâm một chút, một lát sau, nhiều người lui tới hơn, có thể họ phát hiện ra ở chỗ khác bán trang bị so với quầy hàng của Tiêu Ngự có đắt hơn một chút, cho nên chỗ của Tiêu Ngự được nhiều người dừng chân, trên quầy hàng số lượng trang bị ít dần đi, đến nửa đêm là lúc tất cả các kiện trang bị đều được bán đi, Tiêu Ngự thu được 30 ngân tệ.

Thu hoạch coi như không tồi, việc này cũng làm Tiêu Ngự hiểu được một chuyện, nếu buổi tối có thời gian nhiều như vậy, trang bị hẳn là đợi buổi tối rồi bày ra bán, như vậy có thể kiếm được cho mình không ít tiền, có thể cho kinh tế của mình dư giả ra không ít.

Tiêu Ngự thu hồi quầy hàng, đang muốn rời đi.

– Huynh đệ, chờ một chút đã.

Một thanh âm vang lên phía sau Tiêu Ngự, Tiêu Ngự quay đầu nhìn lại, chính là nguyên tố pháp sư vừa nãy.

– Có chuyện gì sao? – Tiêu Ngự hỏi, sắc trời tối đen, bên cạnh đèn ma pháp có chút sáng chút tối làm cho Tiêu Ngự có chút không thấy rõ bộ dáng của nguyên tố pháp sư kia.

– Ta mới vừa rồi mua của ngươi một kiện trang bị, ta tên là Tập Hoả! – Nguyên tố pháp sư kia giới thiệu.

– Ta là Tiêu Ngự! – Tiêu Ngự hồi đáp, hắn rất buồn bực, cái người này gọi mình vội vội vàng vàng là có chuyện gì, hắn không phải muốn trả hàng chứ, đồ đã bán ra, không thể đổi lại. Vì lễ phép Tiêu Ngự vẫn là báo tính danh.

Tập Hoả nói:

– Là như thế này, ta đang tìm một game thủ cùng nhau lập một tổ đội để luyện cấp, ta level 4, là Hoả hệ nguyên tố pháp sư, ta thấy ngươi bày bán quán nhiều trang bị như vậy, cấp bậc của ngươi chắc cũng không thấp, ít nhất là level 3.

Hắn phỏng đoán rất chuẩn, Tiêu Ngự đánh giá đối phương một chút, cái người gọi là Tập Hoả này là thanh niên tầm 26, 27 tuổi, trên người mặc một pháp bào màu xám mới mua của Tiêu Ngự, lúc này khoảng cách tương đối gần, xuyên qua ánh sáng mờ nhạt, Tiêu Ngự có thể nhìn thấy bộ dạng của hắn, bộ dạng của hắn có thể xem như khá anh tuấn, cầm trên tay một thanh nam mộc pháp trượng, trang bị so với Tiêu Ngự thì tốt hơn một chút, kiếm được nguyên bộ Bạch trang.

– Ta đúng là level 3, về phần tổ đội…! – Tiêu Ngự chần chừ, người này không ngờ lại là muốn tìm mình vào tổ đội, 4 cấp hoả hệ nguyên tố pháp sư, trước mắt mà nói, thật là cao cấp, hiện tại cả Tà Ác liên minh, cao cấp nhất cũng chỉ là 6 cấp mà thôi, bất quá đối phương lại là một hoả hệ pháp sư, tấn công thương tổn cao, cấp bậc so với mình cao hơn một bậc cũng là lẽ thường.

– Đạo tặc cùng Hoả pháp, là tổ hợp không tồi, ngày mai có muốn cùng nhau đi sát quái hay không?

Tập Hoả có chút chờ mong mà hỏi thăm, hắn vừa lúc thiếu một chức nghiệp cận chiến ở phía trước, hắn có thể bộc phát ra giá trị thương tổn lớn nhất, cứ theo kinh nghiệm phân theo tổ đội thì hai ngươi sát quái khẳng định nhanh hơn so với một người sát quái rồi, tốc độ thăng cấp có thể nhanh hơn không ít. Tập Hoả trong trấn nhỏ này tìm đã rất lâu, đều không tìm được chiến hữu thích hợp, trên cái trấn nhỏ này tuyệt đại bộ phận đều mới 2 cấp, cho nên hắn mới nghĩ tới Tiêu Ngự.

Tiêu Ngự nhiều lúc đều tập thói quen một mình, không thích đi theo tổ đội thăng cấp, mình một người thăng cấp cũng nhanh, càng huống chi mình còn muốn luyện tập thêm kĩ năng, nhất là Bối Thứ cùng Dịch Cốt hai kĩ năng này, đều chưa có nắm bắt được, vì vậy lắc đầu nói:

– Ta ngày mai còn có công việc khác, sau này có cơ hội gặp lại sau.

Tiêu Ngự rõ ràng là đang từ trối, nếu Tiêu Ngự đã không muốn vào tổ đội thì quên đi, Tập Hoả có chút thất vọng nói:

– Vậy được rồi, sau này có cơ hội thì liên lạc sau.

Tập Hoả cũng khách khí nói, hai người không thể là bạn tốt liền đường ai nấy đi.

Sau khi bán hết trang bị, ra ngoài ăn cơm một chút, Tiêu Ngự lại tiến nhập vào trò chơi, không có gì làm, Tiêu Ngự đi dạo trong chợ đêm.

Chương 12 : Kĩ năng liên kích – Bối Thứ

– Hắn có chỉ thị gì chưa?

– Hắn nói quái cấp 5 sa mạc Mạn Xà trên người có 0,01% xác suất rơi ra cách điều chế hạ cấp dược hoàn hồi phục trong nháy mắt, chúng ta giết thêm một ít sa mạc Mạn Xà, chẳng may rơi ra một cách điều chế sơ cấp hồi phục hoàn, thì trong thời kì ban đầu thành lập công hội là phi thường trọng yếu, chúng ta phải tận lực để tìm được nó.

– 0.01%, cái xác suất này quá nhỏ đi, hơn nữa sa mạc Mạn Xà loại quái này số lượng cũng không có nhiều.

– Nhỏ cũng không phải là không có, chúng ta cứ tận lực đi, có thể được hay không dựa vào vận khí vậy.

Tiêu Ngự liếc mắt nhìn hai game thủ đang nói chuyện phiến ở đó một cái, một người là vong linh chiến sĩ, một là ám vu, bọn họ nói chuyện làm cho hắn rất chút ý. Cách điều chế hạ cấp dược hoàn hồi phục trong nháy mắt? Chính mình cũng đang muốn thứ này, xem ra mình cũng nên đi tìm sa mạc Mạn Xà mới được, muốn tìm nhiều sa mạc Mạn Xà thì mặc dù khá khó khăn, nhưng là vẫn có thể làm được, ngày mai đi tới khu vực của sa mạc Mạn Xà thôi, Tiêu Ngự thầm nghĩ.

Tiêu Ngự đi dạo trong chợ đêm, tỉ mỉ chú ý đến mọi chuyện xung quanh, thường xuyên có thể nghe được một ít tin tức hữu dụng khác nữa.

Đến quá muộn bữa cơm, Tiêu Ngự mới ra khỏi game, Tiểu Vũ đã ở nhà, đang nấu cơm, nàng thay một bộ váy màu trắng, chỉnh tề đặt ở trên giường, trên người mặc dù có mặt một bộ quần áo cũ kĩ có thêm vài miếng vá màu trắng, mái tóc thật dài được bó thành một bó, để ở sau lưng, trang phục gọn gàng đơn giản, nhưng lại toả ra vài phần khí chất thanh thuần, y phục màu trắng rộng lớn, nhưng lại không che hết được vóc người uyển chuyển của thiếu nữ.

Tiểu Vũ càng ngày càng xinh đẹp ra, như vậy ở trường học chắc bị không ít bạn học theo đuổi đây, Tiêu Ngự nghĩ tới đây, mỉm cười.

Có thể bởi vì hơi nóng một chút, trên khuôn mặt trắng nõn đã chảy một ít giọt mồ hôi, Tiểu Vũ lấy tay xoa xoa cái trán trơn bóng của mình.

– Ca, huynh ra rồi a! – Tiểu Vũ nhìn thấy Tiêu Ngự từ trên giường đứng lên, cao hứng nói, cái miệng nhỏ nhắn tru lên, khoé miệng xuất hiện hai cái má lúm đồng tiền nhợt nhạt.

Tiểu Vũ vĩnh viễn tràn ngập hơi thở thanh xuân cùng một tinh thần phấn chấn tràn đầy. Nụ cười vui vẻ ngọt ngào tự như thiên sứ. Làm cho Tiêu Ngự quên mất hết thảy mọi phiền não. Nàng là người thân duy nhất của mình trên thế giới này. Tiêu Ngự sinh tồn chỉ với duy nhất một lý do. Nếu như không phải vẫn còn cái ý chí này chống đỡ. Hắn sợ rằng căn bản mình đã không sống tới bây giờ.

– Ừ!

– Chơi game như thế nào?

– Rất tốt! – Tiêu Ngự đáp. Vừa nói đến trò chơi. Hắn không khỏi lại nghĩ tới Bối Thứ và Dịch Cốt hai cái kĩ năng. Tại sao mình thi triển nhiều lần như vậy vẫn không có một chút hiệu quả nào? Đến cùng thì sai lầm ở chỗ nào? Nghĩ tới trò chơi hắn không khỏi tâm trạng có chút trầm lắng xuống.

Tiêu Vũ bưng thức ăn đặt trên mặt bàn.

Mặc kệ là làm chuyện gì. Thói quen của Tiêu Ngự là cực kì chăm chú, đã làm là phải được tốt nhất. Một khi có chuyện gì hứng thú, hắn sẽ đem toàn bộ tâm tư đặt chuyện đó lên hàng đầu. Hắn hiện tại đã hồn nhiên quên mất mình phải ăn cơm.

Nhìn thấy vẻ mặt của Tiêu Ngự, Tiểu Vũ còn tưởng Tiêu Ngự trong trò chơi không được thuận lợi cho lắm, thấy Tiêu Ngự còn đang đau khổ suy tư, không quấy rầy hắn, nâng hàm nhìn Tiêu Ngự đang suy nghĩ thất thần.

– Ca, ta tin tưởng huynh nhất định có thể thành công.

Tiểu Vũ trên hai con mắt xinh đẹp, xuất hiện một mảnh sương nhàn nhạt, tràn ngập sùng bái. Trong ánh mắt của Tiểu Vũ, không có gì làm khó được ca ca của nàng cả, hắn vĩnh viễn như là một gốc cây đại thụ ấm áp, che chở cho mình khỏi mưa gió.

– Muội nói cái gì? – Tiêu Ngự phục hồi tinh thần lại, hỏi.

– Được rồi, đừng suy nghĩ nữa, huynh lên gả luôn cho trò chơi đi, giờ nên ăn cơm.

Tiểu Vũ nhếch cái miệng nhỏ nhắn trông thật sống động.

Nghe tiểu Vũ nói, Tiêu Ngự không khỏi mỉm cười, vuốt vuốt cái mũi của Tiểu Vũ một cái:

– Ăn cơm!

Tiêu Vũ cau mũi lại, nàng biểu hiện bất mãn, nhưng khoé miệng lại chúm chím hai cái má lúm đồng tiền mờ nhạt.

Sau khi ăn cơm tối song, Tiêu Ngự lại tiến nhập vào game, trong game lúc này trời mới tờ mờ sáng.

Tiêu Ngự tìm tới một của hàng NPC dùng 1 ngân tệ để mua 10 cái bánh mì rẻ nhất, bánh mì là một loại vật phẩm hồi phục huyết lượng, sau này sát quái nếu như bị tổn thất huyết lượng nghiêm trọng, ngồi xuống ăn bánh mì, có thể gia tăng tốc độ hồi phục huyết lượng, vì thế hiệu quả sát quái cũng tăng lên, mấy thứ này vốn không nên tiết kiệm.

Tiêu Ngự tìm thẳng tới khu vực của sa mạc Mạn Xà, sa mạc Mạn Xà thuộc về loại quái vật có số lượng tương đối ít, nhưng bởi vì hiện tại người chơi cấp bậc vẫn còn thấp, cho nên số lượng sa mạc Mạn Xà vẫn còn tương đối nhiều. Nếu chờ các người chơi khác tăng cao cấp bậc một chút, lũ lượt kéo tới, khi đó muốn tìm một con sa mạc Mạn Xà mới sinh ra trở lên phi thường khó khăn.

Nếu muốn bảo trì ưu thế của cấp bậc, như vậy phải đi trước một buớc so với tuyệt đại đa số các người chơi khác, nếu không vẫn đi theo cùng một số lượng lớn người chơi giết quái ở cùng một chỗ, sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng tới tốc độ thăng cấp.

Tiêu Ngự nhìn một chút các kĩ năng, Dịch Cốt cùng Bối Thứ hai kĩ năng này chưa có thi triển tới, vẫn là tâm bệnh của hắn, hai cái kĩ năng cơ bản quan trọng như vậy, không thể không thi triển được, Tiêu Ngự nhất định phải thử qua.

Nếu đem so sánh với kĩ năng Dịch Cốt mà nói, kĩ năng Bối Thứ có vẻ dễ dàng hơn một chút, cái Bối Thứ này với Phản Thủ Bối Thứ cũng không phải không có một chút quan hệ gì, chẳng lẽ cũng là thông qua xoay tròn thân thể mà sinh ra lực đạo đâm vào trong người địch nhân?

Nghĩ tới đây hai mắt Tiêu Ngự sáng lên, nói không chừng có thể thử qua một chút.

Thi triển Tiềm Hành hướng tới một con sa mạc Mạn Xà, đâm thẳng vào ót của sa mạc Mạn Xà, một kĩ năng Thâu Tập hoàn mĩ kích ngất con quái vật.

Tiêu Ngự hơi nghiêng nghiêng thân thể, cả người xoay tròn sườn theo góc độ trên dưới 30 độ, mượn lực xoay tròn của sườn mà sinh ra lực đạo, chuỷ thủ hung hăng đâm vào thân thể của sa mạc Mạn Xà.

Phốc, Chuỷ thủ đâm sâu vào trong thân thể sa mạc Mạn Xà.

Một cái giá trị hơn 20 điểm thương thương tổn hiện lên trên đầu sa mạc Mạn Xà.

Hệ thống: Bối Thứ kĩ năng hoàn thành 63%, tạo thành 68% độ thương tổn do kĩ năng, đạt được 1 điểm liên kích.

Mặc dù độ hoàn thành cũng không cao, nhưng đầy là lần đầu tiên Tiêu Ngự thi triển ra được Bối Thứ, nên có ý nghĩ là rất to lớn.

Sau khi dùng Bối Thứ, liên tiếp là chém thường, đợi sa mạc Mạn Xà xoay người muốn công kích Tiêu Ngự, hắn nghiêng người tránh né, một đòn Phản Thủ Bối Thứ xuất ra, chuỷ thủ trong tay thuận lợi xuyên phá bối giáp của sa mạc Mạn Xà, 100% độ hoàn thành.

Công kích ăn khớp, trực tiếp làm cho sa mạc Mạn Xà mất đi hơn 160 điểm thương tổn.

Tiêu Ngự tiếp tục sử dụng chiến thuật bám dính, làm tiêu hao huyết lượng của sa mạc Mạn Xà, trong khi hắn vẫn còn thừa tới 78% huyết lượng thì sa mạc Mạn Xà đã ngã oạch ra mặt đất.

Quá mạnh mẽ, nếu như chỉ cần có thể thi triển nối tiếp thuận lợi toàn bộ kĩ năng, sát quái vượt cấp là một chuyện khá dễ dàng, Tiêu Ngự vì cái phát hiện mới này mà cực kì hưng phấn. Chỉ là Bối Thứ kĩ năng thi triển xong lại đạt 1 điểm liên kích là có ý nghĩa gì? Chẳng lẽ theo như phân loại: kĩ năng liên kích, kĩ năng chung kết lại có điểm gì liên quan?

Chương 13 : Tác dụng của điểm liên kích

Bối Thử kĩ năng còn phải đợi huấn luyện thêm nữa, Tiêu Ngự vừa cân nhắc tới chuyện của kĩ năng Dịch Cốt, đem hai cái kĩ năng này ra đồng thời cùng lĩnh hội, có thể tiết kiệm được không ít thời gian.

Dịch Cốt cùng Phản Thủ Bối Thứ đều thuộc về kĩ năng chung kết, và Bối Thứ lại thuộc về kĩ năng liên kích, chung kết và liên kích cuối cùng là có phân biệt như thế nào?

Tiêu Ngự suy tư, kĩ năng Dịch Cốt này giới thiệu rất hạn chế, lại không có ai có thể truyền thụ cho mình kĩ xảo của kĩ năng Dịch Cốt này, mình chỉ có thể tự thân mò mẫm ra mà thôi.

Từ trên phần giới thiệu kĩ năng của kĩ năng Dịch Cốt, Tiêu Ngự đại khái có thể hiểu được một phần, cái kĩ năng Dịch Cốt này nguyên lý chính là lợi dụng lúc chuỷ thủ đâm vào đối thủ, dùng cái khe hở này mà ngoan độc rạch xương và thịt của địch nhân ra, có làm giảm phần lớn năng lực hành động của địch nhân hoặc quái vật trên phạm vi rộng lớn.

Xem ra độ chuẩn xác chính là mấu chốt của kĩ năng Dịch Cốt, khi công kích bằng Dịch Cốt cần phải nhất định tìm ra được nhược điểm của quái vật bên trong lớp hộ giáp, cùng với vị trí mềm yếu nhất, cái này muốn thi triển cần phải tỉnh táo phi thường cộng thêm sức mạnh tinh thần khi công kích phải lớn, nếu không rất khó công kích được vào vị trí yếu hại của địch nhân.

Sau khi suy tư một lát, Tiêu Ngự thấy mình có lí do chính đáng để thử một chút, kiểm nghiệm bằng thực tế mới là chân lý duy nhất.

Vừa lại tìm được một con sa mạc Mạn Xà nữa, Tiêu Ngự chậm rãi dùng Tiềm Hành đi tới, một cái Thâu Tập kích ngất con quái vật, một bên sườn hắn xoay tròn một vòng, nương theo lực xoay tròn mà xuất ra một đòn Bối Thứ đâm vào trong thân thể sa mạc Mãn Xà tạo thành 69% thương tổn giá trị của Bối Thứ kĩ năng, cũng đạt được 1 điểm liên kích, sau khi sử dụng Bối Thứ kĩ năng xong, ánh mắt của hắn đảo qua thân thể của con sa mạc Mạn Xà một cái, ánh mắt nhìn vào phần cổ của con Mạn xà này.

Đánh rắn là phải đánh giập đầu, Tiêu Ngự nhớ lại câu ngạn ngữ từ cố xưa, chuỷ thủ trong tay phải linh hoạt quay một vòng, sau đó hướng tới sau sa mạc Mạn Xà mà đâm sau xuống bẩy tấc.

Phốc một tiếng, chuẩn xác đâm vào mục tiêu, thanh chủy thủ vừa đâm vào thân thể sa mạc Mạn Xà, Tiêu Ngự quét một cái xuống dưới, nhưng là chuỷ thủ lại chạm vào xương của sa mạc Mạn Xà không rạch thêm được nửa phần nào nữa.

Hệ Thống: Kĩ năng Dịch Cốt độ hoàn thành 60%, tạo thành 60% thương tổn do kĩ năng.

Kĩ năng Dịch Cột thương tổn giá trị căn bản là 20 điểm, 60% là 12 điểm, theo Tiêu Ngự suy nghĩ, khấu trừ đi hộ giáp của sa mạc Mạn Xà chống đỡ tạo thành 10 điểm giá trị thương tổn, theo lí thuyết này thì hẳn là Dịch Cốt kĩ năng có thể tạo thành 22 giá trị thương tổn, nhưng con số thương tổn lại làm cho Tiêu Ngự có chút cảm thấy ngoài ý muốn, Công kích Dịch Cốt tạo thành 33 điểm thương tổn, hơn nữa dịch cốt lần này cũng không có xuất hiện bạo kích! Cao đến mức làm người ta cảm thấy có chút ngoài ý muốn.

Vì còn ở trong chiến đấu. Không rảnh để ngẫm nghĩ. Chờ đến khi con sa mạc Mạn xà xoay người muốn tấn công là lúc Tiêu Ngự thi triển một đòn Phản Thủ Bối Thứ, đánh chết con sa mạc Mạn Xà.

Huyết lượng còn lại 100%. Không có bất cứ tổn thất về huyết lượng nào! Chiến đấu rất hoàn mỹ! Tiêu Ngự phi thường hài lòng. Chiến đấu như vậy là thuận lợi ngoài sự mong đợi.

Hắn nhặt từ trên mặt đất 11 đồng tệ cùng với một kiện trang bị của đạo tặc.

Xà Bì Giáp: Phòng ngự 12 -17. Bì Giáp.(1)

Là một kiện bì giáp Bạch cấp trang bị. So với trang bị trên người còn tốt hơn một chút. Tiêu Ngự liền thay đổi bộ đồ.

Nhớ lại hệ thống vừa rồi nhắc nhở. Rốt cuộc cũng thi triển kĩ năng Dịch Cốt thành công. Tiêu Ngự lộ ra nét cười hưng phấn. Cái Dịch cốt kĩ năng này phải tìm ra được nhược điểm của quái vật trong hộ giáp. Cái này cần phải có kinh nghiệm chiến đấu mới được. Lần đầu tiên thi triển ra Dịch cốt kĩ năng. Hắn cảm giác rất là tốt. Chỉ là làm hắn vẫn có chút khó hiểu là tại sao Dịch Cốt kĩ năng có thương tổn kĩ năng lại cao hơn giá trị thương tổn cơ bản của nó. Cái này có điểm không hợp lí với lẽ thường.

Còn có kĩ năng liên kích cùng kĩ năng chung kết hai cái danh từ này có hàm nghĩ gì, chẳng lẽ…

“ Chính là nguyên do từ 1 điểm liên kích kia sao?” Tiêu Ngự trong đầu hiện lên một ý nghĩ, vội vàng muốn tìm một con sa mạc Mạn Xà khác kiểm chứng một chút.

Đáng thương sa mạc Mạn Xà trở thành một vật phẩm thí nghiệm của Tiêu Ngự, sau khi giết mấy con sa mạc Mạn Xà lặp đi lặp lại quá trình nghiên cứu của mình, Tiêu Ngự rốt cuộc cũng kiểm chứng được ý nghĩ trong đầu mình.

Khi Tiêu Ngự một mình thi triển kĩ năng Dịch Cốt trên sa mạc Mạn Xà, bỏ qua tình huống bạo kích ra, thương tổn do công kích của Dịch Cốt là một giá trị nhất định, ví dụ như kĩ năng Dịch Cốt có độ hoàn thành 60%, có thể tạo thành 22 điểm thương hại đối với sa mạc Mạn Xà. Mà nếu sử dụng Bối Thứ công kích trước, sau đó dùng Dịch Cốt công kích, có thể hoàn thành 60% độ hoàn thành, lại có thể tạo thành 33 điểm thương hại cho sa mạc Mạn Xà.

Đây là khác biệt! nói rõ ràng ngắn gọn thì kĩ năng chung kết là kĩ năng xuất hiện sau khi thi triển kĩ năng liên kích. Ví dụ như Bối Thứ một cái kĩ năng liên kích, sau khi thi triển kĩ năng Bối Thứ sinh ra 1 điểm liên kích, sau đó sử dụng kĩ năng Dịch Cốt là một kĩ năng chung kết, thì thương tổn của kĩ năng Dịch Cốt sẽ tăng lên khá lớn. Điểm số liên kích càng nhiều thì sau khi hoàn thành kĩ năng chung kết sẽ tạo thành giá trị thương tổn càng cao.

Giống như một dạng quan sát và tìm hiểu vậy, chỉ cần bỏ qua vài ngày, tới diễn đàn tìm hiểu một phen, khẳng định có thể tìm được những điều này, nhưng là hiện tại sợ là khó mà biết được, sợ rằng khó mà tìm thấy, rất nhiều các đặc điểm kĩ năng mà game thủ mò mẫm ra, phần lớn đều rất quan trọng với mình, sẽ không đem tin tức quan trọng này mà truyền bá ra ngoài, sau đó nhanh chóng tạo thành khoảng cách với các game thủ khác, bởi vì hiện tại tuyệt đại đa số các game thủ đối với việc thi triển kĩ năng đều chưa có nắm rõ được.

Trong lúc vô ý mò mẫm các loại đặc điểm của kĩ năng, ý nghĩ của Tiêu Ngự đã đi trước so với các game thủ khác một bước, nếu có thể lợi dụng mấy thứ vừa mò mẫm ra được này có thể tạo lên được ưu thế của mình.

Như Tiêu Ngự là một trong những game thủ nhanh chóng mò mẫm ra được cách sử dụng các kĩ năng cơ bản của đạo tặc, trong tất cả các game thủ theo lớp đạo tặc mà những người như hắn chiếm số lượng rất nhỏ, hắn coi như là đánh bậy đánh bạ lại vừa vặn đúng.

Có sự ủng hộ của những kĩ năng này, tốc độ luyện cấp của đạo tặc so với pháp sư cũng không chậm hơn, thậm chí có khi còn hơn. Sử dụng hoàn hảo kĩ năng của đạo tặc, thương tổn tăng lên thậm chí có thể so với Pháp sư, đồng thời đạo tặc lúc luyện cấp cũng không cần tiêu hao nhiêu giá trị ma pháp, đây ưu thế của nghề nghiệp dùng dao cận chiến.

Chương 14 : Tặc Đảm Bao Thiên

Hệ thống: Bối Thứ kĩ năng độ hoàn thành 71%. tạo thành 78% thương tổn do kĩ năng, đạt được 1 điểm liên kích.

Hệ thống: Dịch Cốt kĩ năng độ hoàn thành 85% tạo thành 85% thương tổn do kĩ năng.

Tiêu Ngự vẫn không ngừng luyện tập 2 kĩ năng đồng thời tìm kiếm khuyết điểm của mình khi sử dụng hai kĩ năng này, độ hoàn thành kĩ năng vì thế mà chậm rãi tăng lên.

Cùng với Phản Thủ Bối Thứ kĩ năng giống nhau, Bối Thứ kĩ năng điểm quan trọng ở chỗ từ lực xoay tròn mà sinh ra lực đạo, lực xoay tròn càng lớn thì sinh ra lực đạo càng lớn, Bối Thứ kĩ năng vì đó mà có giá trị thương tổn càng cao hơn, một khi mạn sườn xoay tròn với một góc là 60 độ thì giá trị thương tổn của kĩ năng Bối Thứ có thể đạt tới điểm cao nhất, chỉ cần khống chế được góc độ quay của mạn sườn có thể khống chế được lực đạo của kĩ năng, sau đó tăng cường lực đạo khi xoay tròn, có thể nâng cao hiệu suất của kĩ năng Bối Thứ.

Về phần Dịch Cốt kĩ năng, thì lại hoàn toàn dựa vào cảm giác, tựa như một tên đồ tể vậy, lúc bọn họ cắt thịt là lúc, sẽ không cầm dao mà trực tiếp khiêu chiến với các khúc xương rắn chắc. Lợi dụng kĩ năng Dịch Cốt đâm vào trong yếu điểm của đối phương, trong nháy mắt cổ tay phải bảo trì được sự linh hoạt, chạm vào xương cốt cứng rắn phải tránh né nhanh chóng, cắt địch nhân như xé thịt, mới có thể hoàn thành kĩ năng Dịch Cốt một cách tốt nhất.

Đây là giả thuyết trong game, trong trò chơi cùng với bình thường cũng có sự phân biệt, nhưng đúng là một cảm giác rất mãnh liệt, như vậy mới hấp dẫn được nhiều người chơi như vậy.

Tiêu Ngự bản thân cũng đắm chìm trong khoái cảm chiến đấu này.

Đứng nguyên tại chỗ không ngừng chờ đợi sa mạc Mạn Xà sản sinh ra, 3h đã giết chết hơn 100 đầu sa mạc Mạn Xà, cấp bấc của Tiêu Ngự lại vừa thăng 1 cấp, hơn 100 đầu sa mạc Mạn Xà này đã cống hiến cho Tiêu Ngự hơn 60 ngân tệ, còn có 7, 8 kiện trang bị bạch bản, trên người hắn đã thay nguyên bộ trang bị bạch bản bì giáp từ trên mình sa mạc Mạn Xà rơi ra, cái này khiến cho phòng ngự của hắn tăng lên khá nhiều, đánh chết sa mạc Mạn Xà ngày càng ung dung thoải mái.

0,01% xác suất rơi ra các điều chế hạ cấp hồi phục hoàn, quả là 1 điểm quá khó khăn, Tiêu Ngự chỉ có thể siêng năng giết sa mạc Mạn Xà mà thôi.

Bối Thứ kĩ năng cùng Dịch Cốt kĩ năng sử dụng ngày càng thuần thục , hiệu suất sát quái cũng ngày càng tăng cao hơn.

“ Quanh đây quái thật sự hơi ít.” Tiêu Ngự ở trong sa mạc mà tìm sa mạc Mạn Xà. Vừa lúc tới một vị trí có nhiều quái một chút. Bỗng dưng phát hiện ở nơi không xa có một con sa mạc Mạn Xà hình thể lớn hơn các con sa mạc Mạn Xà bình thường khác một chút, đang dạo chơi trong sa mạc.

Là quái boss? Hay vẫn là quái bình thường đây?

Nhìn thấy con sa mạc Mạn Xà kia. Tiêu Ngự không khỏi có chút chần chứ. Nếu như là đầu lĩnh hoặc là quái cấp boss. Mình có khả năng đánh thắng được sao?

Nhưng là Tiêu Ngự không cam lòng bỏ đi như vậy. Mặc kệ là quái đầu lĩnh hay quái boss. Đều là rất hiếm thấy, mấy ngàn hoặc là mấy vạn quái bình thường mới có thể xuất hiện ra một con đầu lĩnh quái. Trong mấy chục vạn quái bình thường mới sinh ra một con quái boss. Tiêu Ngự đi đi lại lại ở chỗ này hơn 3h mới đụng phải một con.

Đánh chết được một con đầu lĩnh hoặc boss. Tiền lời là phi thường khả quan, có 100% xác suất đạt được trang bị hoặc vật phẩm có cấp bậc tốt hơn.

Bỏ đi như vậy thật sự là rất đáng tiếc. Thật vất vả lắm mới gặp được. Tiêu Ngự nhìn quanh một chút. Con đầu lĩnh quái trên người cũng không có khác gì sa mạc Mạn Xà bình thường. Lần đầu Tiêu Ngự gặp được một con sa mạc Mạn Xà đơn độc.

“Cuối cùng là đánh hay là không?” Tiêu Ngự do dự, mình có ba cái kĩ năng, thanh chuỷ thủ trong tay xoay tròn một đường cong tuyệt vời, một lần nữa lại rơi vào trong tay, liều mạng, phú quý khó cầu, dù là gì đi nữa thì cũng chỉ hơn một cấp mà thôi, không biết thực lực của đầu lĩnh quái thế nào, không biết chừng mình có thể đối phó với nó được.

Tặc Đảm bao thiên, có lẽ chỉ từ này mới có thể hình dung ra giờ phút này của Tiêu Ngự.

Tiêu Ngự chậm rãi hướng tới gần sa mạc Mạn Xà.

Cái con sa mạc Mạn Xà to lớn kia so với sa mạc Mạn Xà bình thường thì tăng lên hơn một vòng di chuyển, nó không ngừng di chuyển ra bốn phía, làm cho Tiêu Ngự dùng Tiềm Hành mà đánh lén là rất khó khăn.

Tiềm Hành đã lên hai cấp hẳn là không bị phát hiện, nếu như Tiềm Hành đánh lén không thành công, như vậy mình rất định sẽ thua.!

Tiến vào trạng thái ẩn hình rồi tiến tới con sa mạc Mạn Xà to lớn, khoảng cách với sa mạc Mạn Xà to lớn ngày càng gần, tay Tiêu Ngự đổ mồ hôi lạnh. Sa mạc Mạn Xà to lớn không ngừng di động thân thể làm cho Tiêu Ngự cảm thấy rất khẩn trương.

Sa mạc Mạn Xà to lớn đột nhiên dừng lại một chỗ.

“ Cơ hội tốt.” Tiêu Ngự gia tăng tốc độ hướng tới phía sau sa mạc Mạn Xà to lớn kia.

5m…3m…1m…

Nếu như con Mạn Xà này mà quay lại thì mình thê thảm rồi, tay phải đang cầm chuỷ thủ của Tiêu Ngự bất giác run rẩy lên một chút.

Dần dần, càng tới gần hơn con Mạn Xà này, Tiêu Ngự có thể nhìn thấy rõ rằng trên lớp vảy rắn cứng rắn này còn có các mũi nhọn sắc bén, hắn cẩn thận nắm chặt thanh chủy thủ, làm mình trấn định trở lại, tìm kiếm cơ hội thích hợp mà tấn công.

Con sa mạc Mạn Xà này tựa hồ cảm giác được cái gì đó đang muốn quay đầu lại.

“ Không động thủ sẽ không còn cơ hội!” hai đồng tử của Tiêu Ngự co rút lại, chuỷ thủ ở tay phải xẹt lên một đạo như lưu quang, nhanh như tia chớp.

Chủy thủ Phốc lên một tiếng đâm vào sau ót của sa mạc Mạn Xà to lớn, con sa mạc Mạn Xà này lập tức rơi vào trạng thái choáng váng. Lúc thuỷ chủ đâm vào sau ót của sa mạc Mạn xà to lớn thành công là lúc Tiêu Ngự buông lỏng tâm tình, Thâu Tập thành công.

Sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh: 5 cấp đầu lĩnh quái.

Lập tức, trong lòng Tiêu Ngự lạnh ngắt, sa mạc Mạn xà đầu lĩnh quái này không ngờ lại có gần một ngàn huyết lượng, huyết lượng quá lớn, Tiêu Ngự trong lòng sinh ra một chút bất an, muốn giết chết con đầu lĩnh này, e rằng còn rất khó khăn.

May mắn là quái đầu lĩnh, không phải quái boss cấp, nếu đụng tới quái boss cấp, sợ rằng lúc này Tiêu Ngự đã cất bước bỏ chạy.

Mặc kệ có hay không khó khăn, đã tới nơi này, Tiêu Ngự không có thời gian suy nghĩ nhiều.

Dịch Cốt!

Chuỷ thủ đâm sâu con sa mạc Mạn Xà to lớn bảy tấc, hướng xuống phía dưới mà dọc xuống, vừa lúc gặp phải ngăn cản cứng rắn, chuỷ thủ nhanh chóng vượt quá, vạch một đường dao thật dài dọc theo thân thể to lớn của con Mạn Xà này, máu tươi như suốt phu ra, độ hoàn thành 87%, 25 điểm thương tổn coi như không tồi.

Bởi vì có chút khẩn trương, tinh thần của Tiêu Ngự tập trung cao độ, độ hoàn thành kĩ năng cũng không rồi.

Tiêu Ngự tính toán thời gian thức tỉnh của sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh, mấy chiêu công kích bình thường tấn công vào đầu của con đầu lĩnh này, tạo thành một ít thương tổn đối với con đầu lĩnh sa mạc Mạn Xà to lớn.

Sa mạc Mạn Xà nhúc nhích cái đầu, con đầu lĩnh này thức giấc so với dự tính thì có nhanh hơn một chút, khi công kích đầu lĩnh quái thì kĩ năng không chế hiệu quả có hạ thấp hơn một chút, cho nên thời gian choáng váng của con sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh này rất ngắn.

Chương 15 : Dịch Cốt cùng Bối Thứ

Tiêu Ngự xoay chuyển mạn sườn một góc 60 độ, thanh chuỷ thủ trong tay phải thuận thế đâm sâu vào thân thể sa mạc mạn xà đầu lĩnh.

Bởi vì lúc này là lúc đối mặt với đầu lĩnh quái, đây là khiêu chiến mà trước đây chưa từng có, Tiêu Ngự mỗi lần công kích đều rất cẩn thận và tỉ mỉ, độ hoàn thành 91%, 35 điểm thương tổn, so với lúc luyện tập bình thường cao hơn một ít, đạt được một điểm số liên kích.

Sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh quay đầu đánh về phía Tiêu Ngự, hắn triệt thoát ra sau một bước, tránh được công kích của sa mạc Mạn Xà, một đòn Phản Thủ Bối Thứ được thi triển ra.

Hệ thống: Phản Thủ Bối Thứ 100% độ hoàn thành, tạo thành 300% thương tổn do kĩ năng, phát huy hiệu quả: Phá Giáp.

Dùng Bối Thứ xuất ra được một điểm liên kích, lại dùng Phản Thủ Bối Thứ đánh ra, có thể tạo thành sát thương cao hơn so với bình thường, đây là lúc Tiêu Ngự luyện tập mà phát hiện ra.

Nhìn trên đầu sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh toát ra 331 điểm gía trị thương tổn, Tiêu Ngự phi thường hài lòng, mình đã làm được tốt nhất.

Nhưng sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh vẫn còn đến hơn 500 điểm huyết lượng!

Tất cả các kĩ năng đều ở trong thời gian đóng băng, muốn giết chết sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh trên cơ bản là rất khó có khả năng.

Sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh bị Tiêu Ngự chọc giận, không ngừng tấn công hắn, Tiêu Ngự thì dựa vào thân thể linh mẫn của mình mà trốn tránh, vẫn bám dính phía sau lưng sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh mà công kích nó.

Thanh chuỷ thủ giống như con bướm đang bay lượn, trên dưới đều tung bay, một màn huyết quang màu đỏ xen lẫn quang mang phát ra trông rất kích thích.

Tinh thần Tiêu Ngự không có một tia thư giãn. Ở bên cạnh thân của sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh mà nhảy nhót trốn tránh.

“ Không được, Con quái vật này da nó quá dầy.” trước mắt Tiêu Ngự chỉ có 4 cấp, mỗi lần hắn công kích chỉ có thể tạo thành trên dưới 10 điểm giá trị thương tổn mà thôi. Đối với sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh hơn 500 điểm huyết lượng mà nói. Công kích của Tiêu Ngự không quan trọng lắm.

Sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh hơi lắc lư cái đầu mình một chút. Hai mũi phun ra một luồng hơi độc đỏ tươi. Con mắt màu lục sâu kín nhìn chằm chằm vào Tiêu Ngự. Đột nhiên lao thẳng tới trước, hướng tới Tiêu Ngự mà đánh tới. Tốc độ nhanh như tia chớp.

“ Thật nhanh!” Tiêu Ngự trong lòng cả kinh. Rút lui một bước, muốn né tránh. Nhưng sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh giống như một cái gai trong mắt theo sát hắn.

Xích Địa một tiếng, huyết quang tung toé. Huyết lượng của Tiêu Ngự bị rơi xuống 60 điểm. Tốc độ chậm lại: Trúng độc!

Huyết lượng của Tiêu Ngự bây giờ tổng cộng chỉ có hơn 200 điểm mà thôi. Nếu như bị công kích tới 4 lần thì chắc phải nằm trên đất rồi.

“ Công kích thật mạnh!” Nếu chỉ là công kích cao thì không nói làm gì, điểm chết người chính là hiệu quả của độc tố, làm cho tốc độ hành động bị hạ thấp, tốc độ hạ thấp càng làm cho mình nguy hiểm.

Sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh tới gần Tiêu Ngự, hắn không thể hoạt động linh hoạt như bình thường được, vì để tránh né công kích của sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh, hắn không thể không ngừng lui về phía sau, sau đó dùng chuỷ thủ trong tay công kích Mạn Xà, nhưng là sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh công kích rất sắc bén, làm cho Tiêu Ngự có điểm lực bất tòng tâm.

Bả vai lại vừa bị công kích, nhìn thoáng qua huyết lượng của mình, chỉ còn lại hơn 80 điểm, chỉ cần sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh công kích hai lần nữa, là Tiêu Ngự phải thân mật hôn mặt đất rồi ( * ý nói chết).

Tiêu Ngự không có thời gian hối hận cho hành động lỗ mãng của mình, không ngừng lùi về phía sau, thanh chủy thủ trong tay xẹt qua từng đường cong hoa mĩ, công kích trên người sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh, nhưng từng ấy điểm công kích đối với huyết lượng khổng lồ của sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh mà nói, không có chút đáng kể nào cả.

Phản Thủ Bối Thứ thời gian đóng băng còn 11s, muốn sử dụng kĩ năng Phản Thủ Bối Thứ thì cần phải kéo dài thêm thời gian, nhưng Tiêu Ngự đã không còn quá nhiều thời gian rồi.

Nhìn một chút về nhóm kĩ năng của mình, kĩ năng Bối Thứ thời gian đóng băng còn 5s, kĩ năng Dịch Cốt thời gian đóng băng đã hết.

Sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh lại hướng tới Tiêu Ngự mà công kích, tốc độ cực nhanh, Tiêu Ngự căn bản không thể nào tránh né được nữa.

“Còn có thể công kích tiếp nữa!” Nhìn thấy sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh nhanh chóng tới gần, lúc này trốn tránh cũng đã vô dụng, dù sao cũng là bị công kích, liều mạng vậy, thanh chuỷ thủ trong tay Tiêu Ngự quay vòng một hướng tới đầu của sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh mà công kích tới, nơi tiêu Ngự công kích chính là hàm dưới của sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh.

Lồng ngực của Tiêu Ngự cứng rắng chịu một lần công kích của sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh, toàn bộ lực lượng tập trung trên thanh chuỷ thủ ở tay phải, Phốc, thanh chuỷ thuỷ xuyên qua hàm dưới sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh.

Dịch Cốt!

Tiêu Ngự quát mạnh lên một tiếng, dùng toàn bộ lực lượng toàn thân vạch một đường xuống dưới, chuỷ thủ đem toàn bộ hàm dưới của sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh mà xé ra, thanh chuỷ thuỷ của Tiêu Ngự vẫn mạnh mẽ dọc xuống dưới, gặp phải xương cốt cứng rắn là nhanh chóng chuyển hướng, vì vậy mà nhanh tróng xé dọc trên thân sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh một vết thương dài chừng 30 cm, máu tươi từ miệng vết thương ào ạt chảy ra, máu chảy như nước.

Hệ thống: Kĩ năng Dịch Cốt độ hoàn thành 100%, tạo thành 100% thương tổn do kĩ năng, tạo thành hiệu quả 3s: Tê Liệt.

Ngoại trừ 3s Tê Liệt còn tạo thành 62 điểm thương tổn với sa mạc mạn Xà đầu lĩnh, Tiêu Ngự chứng kiến nhắc nhở của hệ thống, hơi hơi sửng sốt, đối nhiên mừng rỡ như điên, không nghĩ được kĩ năng Dịch Cốt lại có thuộc tính ẩn giấu, có cơ hồi rồi!

Trong lúc vô ý phát huy ra kĩ năng Dịch Cốt 100% độ hoàn thành, không nghi ngờ gì nữa đã đem lại ánh sáng lúc rạng đông cho Tiêu Ngự.

Sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh lâm vào trạng thái tê liệt 3s, không thể công kích, cũng không có cách nào di động, Tiêu Ngự thừa dịp có đoạn thời gian này nhanh chóng vòng ra sau lưng sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh, chuỷ thủ trong tay không ngừng công kích tới, lúc này sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh vẫn còn lại hơn 420 huyết lượng.

Lúc này Bối Thứ kĩ năng thời gian đóng băng đã hết.

“Không biết Bối Thứ có hiệu quả đặc thù ẩn dấu không đây.” Trong đầu Tiêu Ngự nhanh chóng hiện lên ý nghĩ này.

1s, 2s, Lúc sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh sắp sửa thức tỉnh, mạn sườn của Tiêu Ngự xoay một góc 60 độ, chuỷ thủ trong tay giơ lên cao, lực lượng toàn thân cơ hồ tất cả đều tập trung ở trên tay phải.

Tiêu Ngự không phải người khi hốt hoảng thì không biết làm cái gì, càng khẩn trương, hắn lại càng phát huy ra tiềm năng cường đại của mình.

Bối Thứ!

Thần kinh của Tiêu Ngự lúc này khẩn trương tới cực độ, cơ hồ đã tới giới hạn của con người, lúc ở trong trạng thái cực hạn là lúc bộc phát ra một lực lượng vô cùng kinh khủng, Tiêu Ngự cảm giác cơ nhục của tay phải mình co rút kịch liệt, lực lượng được phóng thích cơ hồ vượt quá sức chịu đựng của cơ nhục hắn.

Từ giờ phút chém ra thanh chuỷ thủ này, Tiêu ngự biết, mình đã thành công!

Phốc lên một tiếng trầm đục, chuỷ thủ không hẹn mà vào, đâm vào trong thân thể sa mạc Mạn xà đầu lĩnh, làm cho nó đau đớn hét lên.

Hệ thống: Bối Thứ kĩ năng độ hoàn thành 100%, tạo thành 100% thương tổn do kĩ năng, tạo thành hiệu quả 10s : Xuất Huyết, đạt được hai điểm liên kích.

Bối thứ kĩ năng tạo thành 83 điểm giá trị thương tổn, nương theo thương tổn kĩ năng, mỗi 1s lại giảm 20 điểm thương tổn do hiệu quả Xuất Huyết.

Chương 16 : Huyết Lâm Thảo

Sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh quay đầu tấn công Tiêu Ngự, hắn vừa mới thi triển hoàn hảo Bối Thứ, thân thể còn chưa kịp điều chỉnh lại, nhưng là hắn hay dựa vào luyện tập Phản Thủ Bối Thứ mà hình thành lên thói quen phản ứng của cơ thể rất tốt, lùi một bước, một kĩ năng Phản Thủ Bối Thứ xuất hiện.

Bởi vì sườn và thân bị nghiêng, Tiêu Ngự rõ ràng cảm giác được, lần này thi triển Phản Thủ Bối Thứ kĩ năng không được tốt lắm.

Hệ thống: Phản Thủ Bối Thứ kĩ năng hoàn thành 95%, tạo thành 198% thương tổn do kĩ năng.

Dù là thi triển không được như ý nhưng dù sao mới vừa rồi tích luỹ được hai điểm liên kích, cũng tạo ra được tới 270 giá trị thương tổn.

Huyết lượng của mình chỉ còn hơn 20 máu, nếu như bị sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh tấn công chỉ một lần, nhất định phải chết không thể nghi ngờ, Tiêu Ngự thấy Phản Thủ Bối Thứ kĩ năng không đắc thủ, không dám đứng bên cạnh thân thể sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh, mà quay đầu cất bước bỏ chạy.

Sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh bị thương tổn cao như vậy, nổi giận lôi đình, quay đầu, phát hiện ra Tiêu Ngự đang chạy trốn, lập tức đuổi theo.

-20

-20

Một đám giá trị thương tổn do Xuất Huyết hiện lên trên đầu sa mạn Mạn Xà đầu lĩnh, truy kích 5,6s sau, sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh ngã nhào ra trên mặt đất, mặt đất lưu lại một vệt máu dài đỏ sẫm.

Sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh mạnh như vậy lại có thể bị mình giết hại, Tiêu Ngự ngã ngồi trên mặt đất, không ngừng hổn hển, trong lòng tràn ngập cảm giác hưng phấn.

Hệ thống truyền đến thanh âm đing đông nhắc nhở thăng cấp, giết chết sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh, Tiêu Ngự thăng một cấp tới level 5.

Chứng kiến phía mặt đất bên dưới thi thể sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh có chút ánh sáng, Tiêu Ngự trong lòng mừng như điên, ra trang bị.

“Không biết là vật gì đây, ít nhất cũng có thể là trang phục màu xanh chút, nếu không ta không dậy nối mất.” Cảm giác mệt nhóc khi vừa mới đánh song sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh nhanh chóng bị vứt bỏ sang một bên, Tiêu Ngự tức tốc chạy tới nhặt nhạnh những đồ vật rơi ra từ thi thể con sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh.

Tổng cộng nhặt được 3 kiện vật phẩm cùng một miếng ngân tệ.

Xà nha chuỷ thủ: phẩm cấp, Lục trang. Công kích 23-25, Nhanh nhẹn +5, người bị công kích tốc độ -1, yêu cầu cấp độ 5.

Xà lân chiến khải: phẩm cấp, lam cấp, lân giáp. Phòng ngự 58 – 59, lực lượng +5, nhanh nhẹn +2. Chiến sĩ.

Phương thức điều chế hạ cấp dược hoàn hồi phục trong nháy mắt: cần đến ma dược học, phối chế ra hạ cấp ma pháp hồi phục hoàn dược.

Thì ra phương thức điều chế hạ cấp dược hoàn hồi phục trong nháy mắt là rơi ra từ trên người sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh, không trách được mình đánh chết vô số sa mạc Mạn xà cũng đều không rơi ra! Cái vật này vừa lúc mình có thể dùng được, Xà Nha chủy thủ thuộc tính tương đối tốt, là cực phẩm trang bị của đạo tặc cấp thấp, làm Tiêu Ngự cao hứng phi thường. Về phần Xà Lân chiến khải là vật phẩm của chiến sĩ, phòng ngự tương đối cao, hơn nữa còn là hộ giáp lân giáp tương đối khó kiếm, hẳn là có thể bán được một ít tiền đây.

Cầm Xà Nha chuỷ thủ trên tay, sau đó đem chuỷ thủ vốn cầm trên tay đưa tới tay trái, công kích thương tổn của Tiêu Ngự tăng lên rất nhiều, nhất là thuộc tính công kích làm chậm lại 1, thật sự rất hữu dụng, lần tới nếu gặp con sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh, có thể sẽ không giống vừa rồi gian nan như vậy, bất quá cũng phải may mắn mới gặp được, loại đầu lĩnh quái như vậy là phi thường ít.

Nhìn tay trái một chút, chuỷ thủ ở tay trái thoạt nhìn rất bình thường, mà chuỷ thủ ở tay phải thì hiện ra lục quang óng ánh, vừa nhìn đã biết là một kiện trang bị tốt rồi.

Có được Xà Nha chuỷ thủ sau này tốc độ thăng cấp của Tiêu Ngư càng nhanh, tới lúc giữa trưa, Tiêu Ngự đã lên tới 59% của level 5, nhìn qua game thủ có cấp bậc cao nhất đã là 7 cấp.

“ Bọn họ nhanh thật.” Tiêu Ngự lẩm bẩm, mình vẫn không thể nào theo kịp tốc độ luyện cấp của bọn họ.

Trên thực tế,nói về tốc độ thăng cấp thì không có game thủ nào nhanh hơn game thủ theo lớp nhân vật pháp sư, hơn nữa bình thường là luôn luôn đi cùng 1 tổ đội thăng cấp, Tiêu Ngự một người đơn độc luyện cấp có thể thăng nhanh như vậy đã là phi thường tốt rồi.

Làm Tiêu Ngự buồn bực nhất chính là sau khi đánh chết sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh, Tiêu Ngự rất khó thi triển ra 100% độ hoàn thành của kĩ năng Bối thứ cùng Dịch Cốt.

Hệ thống: Bối Thứ kĩ năng hoàn thành 90%, tạo thành 92% thương tổn do kĩ năng, đạt được 1 điểm liên kích.

“ Quả nhiên vẫn là khó khăn, chắc chỉ trong lúc gặp nguy hiểm nhất mới là lúc có thể bộc phát ra lực lượng cực mạnh được.” Tiêu Ngự bất đắc dĩ cười cười, mỗi lần hắn có thể sử dụng kĩ năng Bối Thứ hoàn thành trên dưới 90%, muốn đề cao hơn trở lên phi thường khó khăn, bất quá khi sát quái bình thường, có thể đạt tới độ hoàn thành như vậy đã là phi thường tốt rồi.

Tiêu Ngự nhìn qua một chút kĩ năng Bối Thứ của mình, kĩ năng Dịch Cốt, rất nhanh có thể thăng cấp, vừa nghĩ tới chi phí thăng cấp kĩ năng kinh khủng nọ, Tiêu Ngự không khỏi chán nản, chẳng lẽ lại phải ghi sổ với đạo tặc đạo sư Áo Đức lần nữa sao? Tiêu Ngự cũng không muốn thiếu nợ quá nhiều, sau này phải làm sao đây?

Nhưng là không có tiền thăng cấp kĩ năng cũng không được à!

Ánh mắt Tiêu Ngự nhìn vào Xà Lân chiến khải, cái Xà Lân chiến khải này khẳng định có thể bán được một it tiền, nhưng tiền khi bán Xà Lân chiến khải, có đủ cho chi phí thăng cấp kĩ năng không? Có thể cũng không cách biệt nhiều lắm, chỉ là có thể bán ra ngoài được hay không nữa.

Tiêu Ngự run lên phấn chấn xem gói đồ, bên trong còn có 13 kiên trang bị bạch giả, là thu hoạch cả ngày hôm nay của hắn, hẳn là có thể bán thêm được một ít tiền nữa, trong ba lô còn có 1 kim tệ 36 ngân tệ, có lẽ có thể gom đủ cũng không chừng.

Trước hết luyện thành thục các kĩ năng đi đã, chờ tới buổi tối rồi đi bán Xà Lân chiến khải, Tiêu Ngự thầm nghĩ, tiếp tục hành trình một mình sát quái của mình.

Phía trước có 7 con sa mạc Mạn Xà đang du đãng, số lượng này dầy đặc hơn mức bình thường, không thích hợp cho mình sát quái, Tiêu Ngự đang muốn rời đi, bỗng dưng ánh mắt sáng lên, bởi vì hắn phát hiện tại vùng phụ cận của 7 con sa mạc Mạn Xà, phía dưới một tảng đá lớn ẩm thấp chính là nơi sinh trưởng ra một gốc cây tiểu thảo.

Chính là thảo dược chế tạo ra hạ cấp dược hoàn hồi phục trong nháy mắt, huyết lâm thảo! Trước mặt trên thị trường, Huyết Lâm thảo giá cả ít nhất là 3 kim tệ trở lên, nếu có đủ những cây tiểu thảo này, đối với Tiêu Ngự đúng là một ngày của thu hoạch!

Tiêu Ngự đánh giá một chút địa hình chung quanh, tại nơi 7 con sa mạc Mạn Xà này du đãng, đã phong bế hầu như hoàn toàn đường tới cự thạch, làm cho Tiêu Ngự không khỏi có chút phiền não, làm như thế nào mới có thể thu thập được cây Huyết Lâm thảo nọ đây?

Tiêu Ngự ở bên ngoài hồi hộp, tìm kiếm một con đường nhỏ, nhưng hắn đã thất vọng, mặc kệ dùng phương thức gì, đều sẽ kinh động tới 7 con sa mạc Mạn Xà. Nếu như đồng thời bị 7 con sa mạc Mạn Xà vây công, Tiêu Ngự căn bản không có bất cứ phần thắng nào cả.

“ Nên làm thế nào bây giờ, bỏ qua nó sao?” Khối thịt béo trước mặt lại ăn không được, cái này làm cho tâm tình của Tiêu Ngự phi thường khó chịu.

Tiêu Ngự tại nơi khác trong chốc lát đánh chết hai con sa mạc Mạn Xà, quay trở lại nơi này phát hiện 7 con sa mạc Mạn Xà vẫn còn đang ở đó.

7 con sa mạc Mạn Xà này không phải là quái vật chuyên môn canh giữ ở đây chứ.

“ Không cam lòng như vậy” Tiêu Ngự buồn bực không thôi, chẳng lẽ một điểm cũng không có sao.

Tiêu Ngự bỗng nhiên phát hiện, vị trí sa mạc Mạn Xà đã có một ít thay đổi, trong không gian giữa các con sa mạc Mạn xà đã lộ ra một con đuờng nhỏ.

Có cơ hội! Tiêu Ngự trong ánh mắt hiện lên một đạo quang mang hưng phấn, chuỷ thủ trong lòng bàn tay phải của hắn vừa xoay tròn một đường cong tuyệt vào, sau đó lại vững vàng rơi vào trong lòng bàn tay hắn.

“ Hy vọng không quá xui xẻo.” Tiêu Ngự chậm rãi đi tới gần sa mạc Mạn Xà nọ, sau đó tiến nhập vào trạng thái Tiềm Hành, hắn muốn từ khoảng trống giữa các sa mạc Mạn xà mà đi xuyên qua.

Làm như vậy có thể nói là rất mạo hiểm, nhưng có cơ hội, Tiêu Ngự không muốn bỏ qua. Bình thường con người vì sợ hãi nguy hiểm mà thường buông tha cho cơ hội sinh ra kì ngộ, có thể nói là Tiêu Ngự tuyệt đối không cam tâm chịu cuộc sống tầm thường.

Tiêu Ngự đã level 5, đối với sa mạc Mạn Xà này là cùng cấp, hơn nữa Tiềm Hành của hắn cũng cấp 2, sa mạc Mạn Xà không dễ dàng phát hiện ra được Tiêu Ngự.

Đương nhiên nếu như sa mạc Mạn Xà đến quá gần Tiêu Ngự, khả năng hắn bị phát hiện vẫn có thể xảy ra.

Một gốc cây Huyết Lâm Thảo mà thôi, có đáng phải mạo hiểm như vậy không?

Tiêu Ngự cẩn thận cân nhắc vấn đề này, là đáng giá, hắn bây giờ không thể xuất ra giá cả chính thức của Huyết Lâm thảo, bởi vì trên thị trường, căn bản không có Huyết Lâm thảo bán ra, chỉ biết ít nhất là 3 kim tệ trở lên, chỉ cần xét theo tính thực dụng của Huyết Lâm thảo mà nói, đạt được một gốc cây Huyết Lâm thảo có thể chế tạo ra một lọ hạ cấp Phục Hồi hoàn, tại thời khắc mấu chốt, đây là một tính mệnh! Tỉ như mới vừa rồi khi đánh chết sa mạc Mạn Xà đầu lĩnh, nếu như Tiêu Ngự co trong tay một lọ hạ cấp Hồi Phục hoàn, chỉ sợ không quá nguy hiểm như vậy, huyết lượng không còn, dùng một bình hạ cấp hồi Phục hoàn trực tiếp có thể hồi phục huyết lượng tới đầy.

Tiêu Ngự hướng tới khe hở của 7 con sa mạc Mạn xà mà Tiềm Hành đi qua, nhìn lại phụ cận của sa mạc Mạn Xà đi qua, Tiêu Ngự không khỏi một phen đổ mồ hôi lạnh.

Chương 17 : Chạy Trốn

Đạo tặc có được lực sát thương khá cường đại, thậm chí không thua kém gì các nhân vật pháp hệ, nhưng thân thể họ phi thường yếu ớt, nhiều nhất cũng chỉ đồng thời đối mặt với ba con quái ngang cấp, nếu gặp một lúc 7 con thì phiền phức là rất lớn.

Bên trái có 5 con sa mạc mạn xà coi như có im lặng một chút, điểm chết người chính là 2 con sa mạc Mạn Xà bên phải, dù sao chúng vẫn di động đi qua đi lại, nếu như bị phát hiện Tiêu Ngự sẽ lập tức bị 7 con sa mạc Mạn Xà vây công, trên cơ bản là cửu tử nhất sinh, đến lúc đó dù có thể chạy thoát cũng là nỗ lực cực kì thê thảm, tổn hao rất nhiều.

Tiêu Ngự Tiềm Hành vô cùng cẩn thận, chỉ sợ bộc lộ ra hình dạng của mình, chậm rãi di động bước chân tiến tới phía trước.

Chung quanh thường thổi tới những trận bão cát, làm tầm nhìn tràn ngập nào là cát bụi, tạo điều kiện có lợi hơn cho Tiêu Ngự.

Tiêu Ngự chú ý tới vị trí của 7 con sa mạc Mạn Xà, nhìn kĩ một chút, khoảng cách của minh tới huyết lâm thảo tổng cộng không tới 10m nữa, chỉ cần xuyên qua 7 con sa mạc mạn xà này, Tiêu Ngự có thể trốn phía dưới nham thạch thu thập Huyết Lâm thảo, sau đó chờ hết thời gian đóng băng kĩ năng Tiềm Hành, theo đường cũ mà trở về.

Tiêu Ngự rất muốn an toàn tới phía đối diện, bất quá không được như mong muốn, cước bộ của hắn dừng lại một chút, bỏi vì hắn phát hiện có một con sa mạc Mạn Xà đang bò đến vị trí của mình, Tiêu Ngự thần kinh như bị thắt chặt, mình đứng đây đúng là tiến thối lưỡng nan, 7 con sa mạc Mạn Xà này chiếu theo các vị trí đứng thì đang vây chung quanh mình theo một vòng tròn, mà mình chính là tâm điểm của vòng tròn đó, một khi bị phát hiện thì tính mạng hi hữu.

Tiêu Ngự dừng chân tại chỗ, đứng nguyên một chỗ không dám nhúc nhích.

Dừng nguyên tại chỗ thì hiệu quả ẩn núp là cực mạnh, cũng khó bị phát hiện ra nhất, hắn không dám di động.

“ Liều mạng, hi vọng vận khí sẽ không đen đủi như vậy.” Tiêu Ngự hơi cong thân thể làm cho thể tích của thân thể giảm đi còn lại ít nhất, nhìn con sa mạc Mạn xà kia đang hướng tới mình, trên trán không khỏi chảy ra vài giọt mồ hôi.

3m, 2m, 1m sa mạc Mạn Xà tới càng ngày càng gần Tiêu Ngự, hắn tựa hồ như cảm giác được tim mình đang muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

Tiêu Ngự thở phào một hơi, bình phục lại tâm tình bất an của mình một chút.

Sa mạc Mạn Xà đột nhiên ngừng lại, có thể nó ngửi được mùi gì, con mắt màu lục kín đáo nhìn quanh một chút.

“ Không tốt rồi, có thể đã bị phát hiện.” Tiêu Ngự ngừng hô hấp, động đậy cũng không dám, mồ hôi lạnh từ trên trán theo tóc mai mà chảy xuống.

Tim của Tiêu Ngự theo từng cử động của sa mạc Mạn Xà mà không ngừng nhảy nhót, tính mệnh chỉ có một đường, hắn cảm nhận rõ ràng hơi thở của tử vong.

Sa mạc Mạn Xà nhìn quanh chỉ trong chốc lát, không có phát hiện ra cái gì, tiếp tục di động tới trước, nó đi thoáng qua Tiêu Ngự chỉ cách một đoạn bằng cánh tay mà thôi.

Nhìn sa mạc Mạn Xà từ bên người đi qua, nhưng không phát hiện ra mình, tâm trí Tiêu Ngự dần dần tỉnh táo lại, may mắn vẫn còn chiếu cố tới mình, nhưng hắn phát hiện ra một vấn đề nghiêm trọng, Tiềm Hành chỉ còn lại thời gian 5s.

Nếu trôi qua 5s đó, Tiêu Ngự sẽ lộ rõ thân mình, đến lúc đó tất nhiên là bị lộ.

Phải mau rời khỏi!

Nhìn chằm chằm vào con sa mạc Mạn Xà đang đi kia, nó dần dần rời xa Tiêu Ngự khoảng 2m, hắn chạy nhanh tới chỗ nham thạch.

Vừa rời xa sa mạc Mạn Xà, thời gian Tiềm Hành chấm dứt, thân hình Tiêu Ngự rốt cuộc cũng chậm rãi lộ ra.

Tới bên dưới nham thạch, Tiêu Ngự thở phào một hơi nhẹ nhõm, ngồi ở bên dưới nham thạch nghỉ ngơi trong chốc lát, mới vừa rồi thật sự là quá nguy hiểm, làm cho thần kinh của Tiêu Ngự khẩn trương tột độ.

Khôi phục một chút, Tiêu Ngự cúi đầu nhìn cây Huyết Lâm thảo.

Cây Huyết Lâm thảo này sinh trưởng ở trong kẽ hở của nham thạch, kẽ hở của nham thạch này thì âm u ướt át hơn các chỗ khác một chút, trở thành hoàn cảnh sinh trưởng tuyệt hảo của Huyết Lâm thảo.

Tiêu Ngự cẩn thận từng li từng tí một thu thập cây Huyết Lâm thảo.

Huyết Lâm thảo: nhất giai dược thảo phổ thông, ( muốn dùng phải học được Ma dược học.)

Một gốc cây Huyết Lâm thảo chẳng khác nào một lọ sơ cấp hồi phục hoàn, chẳng khác nào một tính mệnh nữa, tất nhiên cái lợi này Tiêu Ngự đã tính toán qua.

“ Hắc, hắc đã tới tay.” Thu thập xong Huyết Lâm thảo, Tiêu Ngự cảm thấy mỹ mãn, đặt Huyết Lâm thảo vào trong hành trang, vỗ vỗ cái hành trang của mình một chút.

Sau khi thu thập Huyết Lâm thảo, Tiêu Ngự ở nguyên một chỗ chờ thời gian đóng băng kĩ năng Tiềm Hành kết thúc, sau đó theo đường cũ mà trở về.

Trong ánh mắt tinh tường hắn có thể dễ dàng thấy được, vị trí của 7 con sa mạc Mạn Xà.

Tiêu Ngự tìm kiếm một lộ tuyết thích hợp, chậm rãi hướng tới khe hở của 7 con sa mạc mạn xà mà Tiềm Hành đi qua.

Từ từ Tiềm hành tới giữa 7 con sa mạc Mạn xà, đột nhiên bọn sa mạc Mạn Xà này trở lên xao động, dao động phòng ngự bất ngờ này của bọn chúng làm cho Tiêu Ngự có chút choáng váng.

Bọn sa mạc Mạn Xà này bị động? hay là mình bị phát hiện?

“ Không xong.” Tiêu Ngự phát hiện, có hai con sa mạc Mạn Xà đang bò tới phương hướng của mình.

Nên làm cái gì bây giờ?

Nếu Tiêu Ngự vừa động đậy, khẳng định sẽ bị hai sa mạc Mạn Xà này phát hiện, nhưng là bất động đứng yên tại chỗ, theo lộ tuyết của sa mạc Mạn Xà khẳng định sẽ va vào mình, cũng sẽ hiện rõ thân hình mà thôi.

“Đáng chết.” Không thể ngồi đợi chết! Thừa dịp khoảng cách của hai con sa mạc Mạn xà kia vẫn còn khá xa với mình, Tiêu Ngự không còn chần chừ nữa, trong nháy mắt bộc phát tốc độ cao nhất, chạy ra ngoài.

Trạng thái Tiềm Hành biến mất, 7 con sa mạc mạn Xà nọ đều phát hiện ra Tiêu Ngự, tất cả đều đuổi theo hắn.

Tốc độ chạy của Tiêu Ngự vẫn còn kém hơn của sa mạc Mạn Xà một chút, khoảng cách ngày càng bị thu hẹp.

“ Xui xẻo, đám quái vật thật là quá khó khăn.” Tiêu Ngự dùng toàn lực chạy lên một sườn núi cao ở sa mạc, nhìn phía trước là một mảng cồn cát nhấp nhô kéo dài, nhưng trong cồn cát mênh mông đó một con sông màu đen hiện ra.

Chính là nguồn suối tính mạng của vong linh tộc, Hắc Ám thánh tuyền!

Mắt thấy 7 con sa mạc Mạn Xà đuổi càng lúc càng gần, Tiêu Ngự cắn răng một cái, liều mạng, hướng tới phía hắc ám thánh tuyền mà chạy.

7 con sa mạc Mạn Xà theo hình chữ s trên sa mạc mà di chuyển, xà tín phun đỏ tươi, trong lỗ tai Tiêu Ngự, phảng phất tiếng tử thần đang gọi.

khoảng cách tới Hắc Ám thánh tuyền ngày càng gần, bả vai Tiêu Ngự đột nhiêu đau xót, đã bị một con sa mạc Mạn Xà cắn tới rồi.

“Đáng chết, lại bị trúng độc.” tốc độ của Tiêu Ngự chậm lại, di động trở lên cực kì chậm, phía sau 6 con sa mạc Mạn Xà cũng đã xông tới.

Tiêu Ngự xoay người, một mặt dùng chuỷ thủ đón đỡ công kích của sa mạc Mạn Xà, một mặt thối lui về phía Hắc Ám thánh tuyền.

7 con sa mạc Mạn Xà không ngừng công kích Tiêu Ngự, huyết lượng của hắn nhanh chóng giảm sút.

“ Sẽ không xui xẻo như vậy mà táng thân ở nơi này chứ.” Thanh chuỷ thủ trong tay Tiêu Ngự không ngừng giơ lên, không ngừng lùi về phía sau, khoảng cách với Hắc Ám thánh tuyền ngày càng gần.

Nhìn huyết lượng của bản thân vẫn còn được 23%, Tiêu Ngự nhảy ra phía sau một bước, tránh thoát một đòn công kích của sa mạc Mạn Xà, phù phù một tiếng, rơi vào trong Hắc Ám thánh tuyền, nước đen như mực.

Mặt sông yên lặng bỗng chốc nhấp nhô từng đợt sóng gợn.

Chương 18 : Cuộc chiến dưới đáy nước

Tiêu Ngự nổi lên mặt nước, nhìn thấy sa mạc Mạn Xà dần dần đi xa, thở phào một hơi, may mắn bọn sa mạc Mạn Xà này không biết bơi lội, nếu chúng nó nhảy xuống nước mà truy kích, mình đã xong đời rồi.

Nhìn thoáng qua huyết lượng bản thân, thừa lại tới 35% làm Tiêu Ngự ngẩn người, mới vừa rồi trước lúc nhảy xuống nước, huyết lượng mình chỉ còn có 23%, mình cũng không có ăn bánh mì hay các loại thực vật nào, tại sao huyết lượng lại phục hồi nhanh như vậy?

“ Chẳng lẽ là hiệu quả của Hắc Ám thánh tuyền.” Tiêu Ngự phát hiện ra tốc độ hồi phục huyết lượng của mình cực nhanh, không nghĩ tới tắm trong Hắc Ám thánh tuyền lại có hiệu quả như vậy, xem ra cần chịu khó ra đây tắm một chút.

Tiêu Ngự trong lòng sông lật nhào một cái, sau đó cả người tiến vào trong nước.

Chờ cho giá trị Huyết lượng đầy đủ rồi trở lên đi, Tiêu Ngự thầm nghĩ, cũng không biết dưới đáy nước có cái gì, Tiêu Ngự trầm xuống đáy nước, trước mắt là một khoảng đen kịt, chỉ có thể nhìn xuyên thấu phía trên chứng kiến được một ít hình ảnh loáng thoáng dưới đáy nước mà thôi.

Một bóng dáng màu đen nhanh chóng hướng tới Tiêu Ngự làm hắn trong lòng giật mình.

“ Là vật gì?” Tiêu Ngự cố gắng muốn nhìn rõ hình dáng nọ, nhưng tầm mắt của hắn thật sự tối om, căn bản hắn không thể nhìn thấy rõ lắm.

Hình như là một con cá, nhưng bóng đen này có thể hình rất lớn, không khác biệt lắm so với Tiêu Ngự, trông như một đám mây đen đang tiến tới gần Tiêu Ngự, hắn đột nhiên vững tin, đây là quái vật dưới nước.

Tốc độ của bóng đen càng nhanh, hướng tới Tiêu Ngự mà đánh.

Tiêu Ngự nếu như trở lại mặt nước thì chỉ có thể trở thành mục tiêu bị công kích mà thôi, ở trong nước thì có thề vật lộn với con cá kia, thanh chuỷ thủ trong tay hắn đâm tới phía bóng đen phía trước.

Bởi vì có lực cản của nước sông, Tiêu ngự rõ ràng cảm thấy lực đâm của mình so với bình thường là yếu hơn nhiều.

Tiêu Ngự đâm tới mục tiêu, một cỗ chất lỏng dầy đặc hiện lên, hẳn là máu của nó.

Hắc xỉ ngư: cấp 5

Chỉ là một con quái bình thường cấp 5, trong lòng Tiêu Ngự an tâm hơn một chút.

Bởi vì khoảng cách tương đối gần, Tiêu Ngự rốt cuộc cũng thấy rõ được toàn cảnh con Hắc Xỉ Ngư kia, con cá này xấp xỉ to bằng Tiêu Ngự, răng cưa sắc nhọn vây quanh người, tựa như chuỷ thủ với độ sắc bén như nhau, hơn nữa dị thường cứng rắn.

Chiến đấu ở trong nước phi thường khó khăn, chuỷ thủ tung bay trên dưới, cùng Hắc Xỉ Ngư trong nước quay cuồng vật lộn, ở dưới nước lại không thể sử dụng Bối Thứ cùng Phản Thủ Bối Thứ kĩ năng, cũng chỉ có thể sử dụng Dịch Cốt kĩ năng, song đáy nước tối như vậy, đừng nói là vị trí yếu hại, mà ngay cả bộ dạng địch nhân cũng không hoàn toàn thấy rõ ràng được, sử dụng kĩ năng Dịch Cốt cũng rất khó.

Tiêu ngự chỉ có thể sử dụng thanh chuỷ thủ trên hai tay mà vật lộn với con Hắc Xỉ ngư này, Hắc Xỉ ngư mặc dù công kích cao, nhưng huyết lượng lại rất ít, hơn nữa Hắc Ám thánh tuyền đối với Tiêu Ngự có hiệu quả hồi phục huyết lượng, hắn dựa vào bản thân có 50% huyết lượng miễn cưỡng có thể chống lại được.

Trong bóng đêm, Tiêu Ngự thấy được ánh sáng phát ra từ đôi mắt, đôi mắt không phải là vị trí yếu hại sao, nghĩ tới đây, chuỷ thủ trong tay phải liền chuyển hướng tới con mắt của Hắc Xỉ ngư mà đâm thẳng xuống.

Chuỷ thủ lên tiếng đâm vào trong mắt con quái, Tiêu Ngự đột ngột vach xuống một đường, bởi vì xương đầu của Hắc Xỉ ngư cũng không quá cứng rắn, Tiêu Ngự thuận lợi vạch ra một lỗ hổng thật sâu, rút chuỷ thủ ra, trong bóng tối, một cỗ máu tanh đập vào mặt hắn, đây chính là máu của Hắc Xỉ ngư.

Hệ thống: kĩ năng DỊch Cốt hoàn thành 98%, tạo thành 98% thương tổn do kĩ năng.

Hắc Xỉ ngư ở trong nước không ngừng quay cuồng giãy dụa, huyết thủy phun ra cũng không ngừng.

Thừa dịp Hắc Xỉ ngư đang giãy dụa, chủy thủ trên tay phải Tiêu Ngự không ngừng công kích nó, tay trai thỉnh thoảng bổ xuống vài đòn, vài giây sau Hắc Xỉ ngư ngừng giãy dụa, dần dần trầm xuống.

Rốt cuộc đã giết chết được Hắc Xỉ ngư, Tiêu Ngự thở phào một hơi, không biết có rơi ra vật gì không.

Cá đã chết hẳn là phải nổi lên trên, con quái này tại sao lại trầm xuống dưới a.

Ngây người tại đáy nước một lúc lâu như vậy, Tiêu Ngự có chút thiếu dưỡng khí, liền lên mặt nước kiếm chút dưỡng khí.

Vì thu thập vật phẩm rơi ra từ con Hắc Xỉ ngư, Tiêu Ngự lại hướng xuống đáy nước, tìm kiếm vật phẩm rơi ra từ Hắc Xỉ ngư ở dưới đáy nước, ở chỗ Hắc Xỉ ngư trầm xuống nhặt được một chuôi chuỷ thủ, là một kiện trang bị bạch giả, ngoài ra còn có 30 đồng tệ.

Tiêu Ngự thu hồi vật phẩm, đang chuẩn bị quay về mặt nước, thì phía trước trong bóng tối truyền tới một ít ánh sáng.

“ Là vật gì?” Tiêu Ngự nghi hoặc không thôi, bơi tới phía trước, khoảng cách với nơi phát ra ánh sáng kia ngày càng gần, hắn cảm thấy rõ ràng là một kiện vật phẩm.

Đây là một cái rương có chút cổ xưa, lẳng lặng nằm ở trong lớp bèo nước dưới đáy nước, kim loại bên ngoài chiếc rương có tính chất phản xạ một chút ánh sáng, mới làm cho Tiêu Ngự phát hiện ra sự tồn tại của nó.

“ Là bảo rương!” Tiêu Ngự thất thanh nói, một cảm giác mừng rỡ cuồng nhiệt nảy lên trong lòng hắn.

Ở thôn quê thường xuyên gặp phải các loại bảo rương như thế này, các rương chia làm hai loại hình cần khoá và không cần khoá, cái rương bị khoá chính là cần kĩ năng chuyên môn của đạo tặc, mở ra bảo rương có thể đạt được vật phẩm không tồi.

“Đây là khu vực của quái cấp 5, có thể mở ra được một Lục trang đồng cấp thì tốt rồi.” Tiêu Ngự nghĩ, đang chuẩn bị hướng tới nơi đó mà bơi đến, bỗng dưng hắn phát hiện, một tảng mây màu đen cực lớn đang bao trùm tới nơi đây, che phủ hơn phân nửa ánh sáng xuyên thấu tới chỗ này.

“ Là một bầy Hắc Xỉ ngư!” Tiêu Ngự chứng kiến cảnh này, trong lòng chết lặng, nhìn quy mô của bầy Hắc Xỉ ngư, phòng chừng có tới mấy trăm con lận, nếu như bị chúng nó đuổi theo, hắn không muốn làm thức ăn cho cá à, nghĩ vậy hắn không dám ở nguyên một chỗ, nhanh chóng bơi lên mặt nước.

Bầy cá Hắc Xỉ ngư phát hiện ra Tiêu Ngự, liền muốn vây quanh hắn, tốc độ nhanh như bay.

Tốc độ của chúng còn nhanh hơn tốc độ bơi của Tiêu Ngự nhiều, thoáng chốc đã đuổi tới sau hắn mà đánh tới.

Nếu như bị một con Hắc Xỉ ngư cắn xé, như vậy chỉ cần trong giây nát, Tiêu Ngự tiêu đời là cái chắc.

Chương 19 : Điệu Hổ Ly Sơn

Nhìn thấy Hắc Xỉ ngư đánh tới mình, chuỷ thủ trong tay phải Tiêu Ngự đột ngột hướng tới con mắt con Hắc Xỉ ngư đó mà đâm tới, vạch ra một đạo vết thương lớn, máu tươi từ trong người con Hắc Xỉ ngư bừng lên.

Đám Hắc Xỉ ngư phía sau bị máu tươi làm cho kích thích, nhào tới người con Hắc Xỉ ngư kia, trong nước không ngừng quay cuồng, chúng nó chính là cắn xe con Hắc Xỉ ngư bị Tiêu Ngự là bị thương kia.

Loài vật săn mồi quá hung bạo, làm cho Tiêu Ngự thoáng tê dại, thừa dịp bọn Hắc Xỉ ngư đang tấn công đồng bọn, Tiêu Ngự thoát đi bằng tốc độ nhanh nhất, nhảy lên mặt nước, bò lên bờ sông, một con Hắc Xỉ ngư từ trong nước nhảy ra thiếu chút nữa là cắn trúng hắn, sau đó rơi xuống bên trên bờ sông.

Nhìn thấy con Hắc Xỉ ngư rơi lên bờ sông, không ngừng giãy dụa, Tiêu Ngự nhào tới, giữ chặt con Hắc Xỉ ngư lại.

“ Lên bờ ngươi còn muốn chạy ? thiếu chút nữa là biến ta thành thức ăn cho cá, nhìn ta thu thập ngươi như thế nào.” Thanh chủy thủ trên tay phải Tiêu Ngự đâm vào thân thể Hắc Xỉ Ngư, vạch một vết thương thật dài, sau đó không ngừng cầm chuỷ thủ công kích tới Hắc Xỉ ngư, trực tiếp đánh chết nó.

Hắc Xỉ ngư rơi ra cho Tiêu Ngự 32 đồng tệ, nhìn kinh nghiệm do Hắc Xỉ ngư mạng lại coi như nhiều hơn, so với tổng kinh nghiệm của hai con sa mạc Mạn Xà mang lại còn muốn nhiều hơn.

Nhìn trong nước một chút, trong nước lúc này đúng là rất náo nhiệt, bầy Hắc Xỉ ngư bốc lên, còn đang tranh đoạt thi thể con Hắc Xỉ ngư với Tiêu Ngự.

Con Hắc Xỉ ngư vừa bị Tiêu Ngự giết chết mùi máu tươi lại hấp dẫn lũ cá này đây, trách không được một lần lại lên đây nhiều như vậy.

Ngẫm lại mới vừa rồi bị bầy Hắc Xỉ ngư truy kích, Tiêu Ngự trong lòng vẫn còn sợ hãi.

Dưới đáy nước còn một cái bảo rương, nếu đi như vậy mà nói, Tiêu Ngự tuyệt đối không cam lòng, nhìn mặt nước một chút, hiện tại mặt nước tựa như nước sôi phu trào, không ngừng bắn lên bọt khí, xuống nước bây giờ là tự sát, như vậy chỉ còn cách chờ bầy Hắc Xỉ ngư đi chỗ khác mới có thể xuống đáy nước mở rương.

Không biết bảo rương phía dước có khoá lại không, chính mình còn chưa được học mở khoá nữa, nếu đụng tới một cái bảo rương đã bị khoá thì thật là buồn bực.

“ Không biết bầy Hắc Xỉ ngư này lúc nào mới đi.” Tiêu Ngự nhớ kĩ vị trí của bảo rương, quyết định đi tìm quái vật thăng cấp đã, lát nữa trở lại có lẽ bầy Hắc Xỉ ngư này dã chạy đi.

Tiêu Ngự đứng lên vừa muốn rời đi, ánh mắt nhìn vào thi thể của con Hắc Xỉ ngư to lớn nằm trên mặt đất, ánh mắt sáng lên, hắn có biện pháp mở bảo rương, đã có sẵn tài liệu rồi, tại sao lại không dùng chứ.

Tiêu Ngự khiêng thi thể Hắc Xỉ ngư lên, chạy tới thượng nguồn của Hắc Ám Thánh tuyền, đi tầm ngoài 100m, liền ném thi thể của Hắc Xỉ ngư đó vào trong nước, sau đó chạy ngược lại chỗ cũ.

Về tới nới mặt sông phát hiện ra bảo rương kia, kiên nhẫn chờ đợi, quả nhiên, sau khi bầy Hắc Xỉ ngư ăn tươi nuốt sống thi thể đồng bọn, ngửi được một mùi vị tang tưởi của máu từ nơi khác truyền tới.

Bầy hắc Xỉ ngư tự như châu chấu đi qua, nhanh chóng bơi tới thượng nguồn dòng sông, một con đều không ở lại.

Nhìn thấy bầy Hắc Xỉ ngư rời đi, Tiêu Ngự lộ ra vẻ cao hứng.

“ Ta thật sự là một thiên tài.” Tiêu Ngự nhảy vào trong nước, hướng tới đáy nước mà bơi, vì bọn Hắc Xỉ ngư mà đáy nước biến thành một mảng hỗn độn, Tiêu Ngự mò mẫm dưới đáy nước cả nửa ngày mới tìm được vị trí của bảo rương.

Bảo rương này không có khoá, Tiêu Ngự nhẹ nhàng mở bảo rương, mò mẫm một chút trong lòng hắn bỗng dưng giật nảy mình, hắn đã mò được một kiện trang bị. Bên trong bảo rương không thể có một kiện trang bị bạch bản chứ, Tiêu Ngự trong lòng thầm nghĩ.

Cầm trang bị lên, Tiêu Ngự nổi lên mặt nước, bò lên bờ sông.

Nhìn trang bị vừa rồi mới đạt được một chút.

Hắc Phong Hộ oản: Phẩm cấp, Lục trang, bì giáp. Phòng ngự 12-15, Nhanh nhẹn +5, lực lượng +3. yêu cầu cấp độ 5.

Coi như một kiện trang bị không tồi chút nào, hơn nữa mình có thể sử dụng được, Tiêu Ngự có chút mừng rỡ, đeo Hắc Phong hộ oản vào cổ tay.

Nhìn thanh chuỷ thủ Hắc Xỉ ngư vừa rồi mới rơi ra.

Ấn Thiết đoản chuỷ: công kích 15-18

So với thanh chuỷ thủ của đạo sư đạo tặc cho minh thì tốt hơn một chút, nghĩ vậy hắn liền thay đổi thanh chuỷ thủ của đạo tặc đạo sư Áo Đức kia.

Ngón tay phải Tiêu Ngự vừa động, thanh chuỷ thủ trên tay hắn xoay một đường cong hoàn mỹ, tiếp theo lại vững vàng rơi vào trong lòng bàn tay hắn.

Chính là loại cảm giác này, chủy thủ ở đầu ngón tay hắn nhảy múa không ngừng, Tiêu Ngự mỉm cười, liên tiếp thu hoạch làm hắn phi thường hưng phấn.

Tiêu Ngự phát hiện ra, từ khi tiến vào trò chơi này, tâm cảnh trong lòng hắn biến hoá rất nhiều, sự thật trong cuộc sống làm hắn có chút hướng nội, còn có một chút tự ti, nhưng trong trò chơi, Tiêu Ngự dần dần tìm được cảm giác tự tin của mình, đây là một loại biến hoá phi thường kì diệu.

Tiêu Ngự hướng phía xa đi tới tìm quái vật tiếp theo.

Theo cấp bậc từ từ nâng lên, Tiêu Ngự phát hiện càng lên cao càng khó, nhìn bảng cấp bậc một chút, cao nhất vẫn chỉ là 7 cấp, mà chính mình đã là level 5 68% rồi, kém cũng không xa lắm.

“ Hành trang mới chỉ có 20 ô, quá nhỏ.” Tiêu Ngự nhìn thoáng qua hành trang sắp đầy của mình, buồn bực nói, hành trang này của hắn là không gian nguyên thủy do hệ thống mạng trang bị cho, trên thị trường một không gian hàng trang 20 ô phải mất rất nhiều kim tệ. Mỗi một game thủ chỉ có thể mang theo 5 không gian hành trang mà thôi.

Đến khu vực của quái vật sa mạc sói hoang mà tìm kiếm, sát quái sa mạc Sói Hoang từ quá trưa cho tới gần tối, lúc sắc trời gần đen ám là lúc Tiêu Ngự lên tới lục cấp, Bối Thứ cùng Dịch Cốt kĩ năng cũng đã nên thăng cấp.

Tiêu Ngự đi về tiểu trấn tháp Ba Khắc, về tới tiểu trấn tháp Ba Khắc.

Đến chỗ đạo sư đạo tặc Áo Đức hỏi một chút về giá cả thăng cấp kĩ năng Dịch Cốt cùng Bối Thứ, làm cho Tiêu Ngự uể oải chính là, thăng cấp hai cái kĩ năng này mỗi cái đều giống như giá cả thăng cấp Phản Thủ Bối Thứ kĩ năng, đều là 5 kim tệ.

“ Tới chỗ nào tìm 10 kim tệ đi? hệ thống mạng này cũng quá hại người mà, là không cho người sống được mà.” Tiêu Ngự buồn bực nghĩ tới, chỉ riêng phí dụng thăng cấp kĩ năng không phải game thủ bình thường chấp nhận được, nhìn một chút hành trang của mình, hắn có tổng cộng 2 kim tệ.

Chủ yếu là kĩ năng Phản Thủ Bối Thứ, Bối Thứ, Dịch Cốt của Tiêu Ngự tăng lên quá nhanh, bình thường game thủ phải hơn 10 cấp, thậm chí là 20 cấp lúc đó mới có thể thăng cấp ba cái kĩ năng này, khi đó 15 kim tệ đối với họ mà nói không tính là gì cả, đối với Tiêu Ngự chỉ có 6 cấp như vậy, tất nhiên là khó rồi, mới có 6 cấp, làm thế nào tìm được nhiều tiền như vậy.

Chương 20 : Ra giá trên trời

Tiêu Ngự log out ra khỏi game ăn cơm một chút, rồi quay lại, bắt đầu bày bán trang bị. Tổng cộng 17 kiện trang bị bạch bản, giá ghi như trước là 6 ngân tệ.

Tiêu Ngự vừa mới mở quán, có một ít người chơi nhận ra Tiêu Ngự tới, đây không phải người ngày hôm qua đã bán trang bị sao, hôm nay hắn lại thu hoạch được nhiều trang bị như vậy?

– Huynh đệ, ngươi cấp mấy? – Có game thủ hỏi.

– Lục cấp. – Tiêu Ngự đáp, hắn cảm giác, cái cấp bậc này là bình thường

– Gì cơ, ngươi nói ngươi cấp mấy?

– Lục cấp, làm sao vậy?

Cao thủ à. Hiện tại cả Tà Ác liên minh cao nhất mới 7 cấp, ngươi thì ra đã lục cấp, thần tượng. Hai mắt game thủ nọ toả sáng.

Tuy nói cả Tà Ác liên minh cấp bậc cao nhất là 7 cấp, nhưng là 7 cấp đã có vài trăm người, mình tình là cao thủ gì chứ?

Cấp bậc của Tiêu ngự, đối với cái trấn nhỏ này mà nói, thật là phi thường cao, bình thường các người chơi mới chỉ trên dưới tứ cấp, đến 5 cấp phỏng chừng cũng rất ít.

Trang bị bạch bản của Tiêu Ngự phần lớn là trên dưới 6 ngân tệ, mặc dù giá hơi cao, nhưng là vẫn trong phạm vi có thể tiếp nhận của người chơi, một bộ phận game thủ tới nơi này mua hơn một, hai kiện trang bị.

Giá cả của Tiêu Ngự định ra ảnh hưởng cực lớn tới giá cả của trang bị trong cái trấn nhỏ này, tuyệt đại bộ phận game thủ ghi giá bán ra trang bị đều bắt đầu từ bảng ghi giá của Tiêu Ngự, đắt tiền xa hoa căn bản không ai mua, trừ phi là trang bị có thuộc tính tương đối tốt.

Tiêu Ngự suy nghĩ một chút, đem kiện Xà Lân chiến giáp màu xanh biếc đặt trên quày hàng, nhưng không có ghi giá bởi vì hắn không biết giá cả bao nhiêu mới thích hợp.

Tiêu Ngự vừa mới đem chiến sĩ lân giáp màu xanh biếc đặt lên trên quầy hàng, lập tức đưa tới mọi người vây xem.

– Oa, thì ra là lục trang.

– Hắn sao không ghi giá?

– Có thể là không biết bán bao nhiêu tiền chứ sao.

– Cũng đúng, trên thị trường hiện tại nào có bán trang bị lục trang à.

– Vận khí thật tốt quá, không ngờ ngay cả lục trang cũng có thể kiếm được.

Người chơi tưởng rằng Tiêu Ngự lấy được lục trang từ trên người quái bình thường rơi ra, quái bình thường cũng có thể rơi ra vật phẩm lục trang, nhưng xác suất là cực kì nhỏ.

Game thủ có chút tinh mắt nhìn ta hộ oản trên cổ tay cùng chuỷ thủ trên tay phải Tiêu Ngự đều là Lục trang, bọn họ trong lòng bội phục vạn phần, nếu Tiêu Ngự chỉ có một kiện Lục Trang, vậy có thể nói là vận khí tốt, nhưng trên người đồng thời xuất hiện 3 kiện trang bị Lục Trang, cái này không phải là vận khí mà là thực lực! Tiêu Ngự rất có thể đã giết một hoặc hai quái cấp đầu lĩnh.

Game thủ vây xem càng ngày càng nhiều nhưng lại không có người mua, làm cho Tiêu Ngự có chút bực mình, quả thật, hiện tại các người chơi cũng không có quá nhiều tiền, tuyệt đại bộ phận người chơi vẫn không mua nổi.

Bất quá nhiều người vây xem cũng có chỗ tốt khác, các trang bị khác được bán rất nhanh, người chơi vây xem chứng kiến trên quày hàng của Tiêu Ngự có nhiều món hàng mình cần, tất nhiên là dùng tiền mua, chính vì vậy mà 17 kiện trang bị bạch bản tiêu thụ rất nhanh, chỉ còn lại một kiện lân giáp chiến sĩ đơn lẻ đặt ở trên quầy hàng.

Tiêu Ngự nhìn qua kim tệ trong hành trang một chút, đã có 3 kim tệ rồi, nhưng là thăng cấp kĩ năng còn xa mới đủ.

Nếu cái lân giáp lục trang này bán không được, vậy đem tới thành phố lớn đi đấu giá đi, Tiêu Ngự thầm nghĩ, nhưng là đi thành phố lớn đấu giá tốn hao mất hơn một ngày, không thể thăng cấp kĩ năng được, làm Tiêu Ngự rất buồn bực.

Đợi một hồi nữa, nếu như tới nửa đêm không có người mua, hãy thu quán, Tiêu Ngự kiên nhẫn chờ đợi.

– Xin nhường đường.

– Nhường đường.

Có mấy người chơi đẩy người chơi đang vây xem ra, hướng tới quầy hàng Tiêu Ngự mà đi tới.

Tiêu Ngự đếm qua một chút, có tới 5 người chơi, tổng cộng có Tặc, Pháp, Chiến, Ám Vu, cùng Tử Vong kị sĩ, trang bị của tổ đội khá tiêu chuẩn, ánh mắt rơi vào trên người những người chơi này, những người này trên người có tổng cộng hai kiện Lục trang, xem ra bọn họ cũng đã đánh được một con quái cấp đầu lĩnh.

Nếu như là một tổ đội sinh ra hứng thú với trang bị của mình, như vậy có cơ hội bán đi rồi.

– Xin chào, ta gọi là Ám Ngục. – Chiến sĩ trong năm người chơi đó hướng tới Tiêu Ngự mà chào hỏi.

– Xin chào, Tiêu Ngự. – Tiêu Ngự tự giới thiệu bản thân.

Tiêu Ngự trả lời rất ngắn gọn, chiến sĩ Ám Ngục kia gật đầu nói:

– Ta rất có hứng thú đối với cái trang bị kia của ngươi, không biết ngươi bán với giá cả như thế nào?

Tiêu Ngự đảo mắt qua chiến sĩ gọi là Ám Ngục kia, hắn chừng 30 tuổi, thoạt nhìn trầm ổn phi thường.

Mọi người còn không có khái niệm đối với giá của trang bị lục trang, Tiêu Ngự biết rõ cách rao giá trên trời, sau đó trả giá là một quy tắc trong giao dịch, mở miệng nói:

– 15 kim tệ.

Tiêu Ngự tính toán thu hoạch trong 2 ngày nay của mình, tổng cộng thu hoạch tới chừng 4 kim tệ, như vậy bán ra 15 kim tệ với một đội 5 người mà nói, vẫn là trong phạm vi có thể chấp nhận được, tuy nói giá này có một chút đắt, nhưng chiến sĩ Ám Ngục kia còn có thể cò kè mặc cả mà.

Nghe được Tiêu Ngự nói, Ám Ngục cùng bốn đội viên kia nhìn nhau cười khổ, Tiêu Ngự thật là lợi hại, trong hành trang bọn họ có tổng cộng 16 kim tệ, đây là tất cả của bọn họ, Tiêu Ngự mở miệng ra đã nói 15 kim tệ, hiển nhiên là xác định bọn họ có khả năng trả được một số tiền như vậy.

– Quá mắc một chút. – Chiến sĩ Ám Ngục nói, nếu như bỏ đi 15 kim tệ mà nói, bọn họ có thể nói là quá nghèo rồi.

– Các ngươi ra giá đi. – Tiêu Ngự đáp, hắn biết 15 kim tệ kia quả thật đắt, tựa như trên thị trường người bán hàng rong bán đồ vật là giống nhau, một kiện hàng hoá mấy trăm đồng tiền có thể nói giá hơn 10 đồng tiền cũng là có thể, rao giá trên trời là cần thiết.

– Nhiều nhất là 8 kim tệ.

Ám Ngục chiến sĩ nói, 8 kim tệ đã là rất nhiều, giá cả như vậy game thủ bình thường không thể tiếp nhận nổi, chỉ có bọn họ là 1 tổ đội mới có thể chịu được giá cả như vậy.

❮ sau

Avatar

Bình luận gần đây

https://audiosite.net
phan anh 3 ngày trước
Lâu lém rồi không kiếm được bộ truyện ưng ý như vậy :) Tên vĩnh hằng kiếm tổ không hổ danh bộ truyện...main Thông Minh + Bá Đạo + Cơ Trí... tình tiết câu chuyên rất hợp lý, không nhàn chán...:)Có thể nói bộ truyện mình chấm 9.5/10..!-0.5 điểm là dịch không trọn vẹn :P ( tuy nhiêu đoạn cv chỉ là đoạn không quan trọng và tên nhân vật phụ )1 Lần nữa cảm ơn Audio Site và thành viên trong nhóm nhé .!!Muốn donate ủng hộ mọi người nhưng có vẻ AD mãi làm audio hay sao mà quên đưa cập stk vs QR thì phải không ủng hộ được à nha :))
https://audiosite.net
Tất cả bộ truyện các thành viên yêu cầu sắp hoàn tất...hiện tại trống lịch nhé :). Các bạn có gửi yêu cầu bộ truyện nào? trực tiếp tại mục bình luận để tụn mình xếp lịch trong thời gian tới.Xin Chân thành cảm ơn...^.^
https://audiosite.net
Cập nhật chương 1800 đến 2527 audio nhé chư vị đạo hữu...!^^!
https://audiosite.net
test1 tuan1 1 tháng trước
haizz lục thiếu du a... !
https://audiosite.net
test1 tuan1 1 tháng trước
lưu tủ truyện :)
https://audiosite.net
test1 tuan1 1 tháng trước
hay hay
https://audiosite.net
Chuong Trần 2 tháng trước
Cám ơn tác giả và Mc Truyện thật là hay
https://audiosite.net
Ngự Kiếm 2 tháng trước
Chào bạn...Mình kiểm tra các đường link vẫn nghe bình thường bạn nhé ^^!Bạn vui lòng bớt chút thời gian 3s đăng ký để nghe cùng các hội viện khác nhé, ngay cả khi bạn đang nghe mất mạng vẫn có thể nghe hết tập nhé...!Đa Tạ ^^!
https://audiosite.net
Lâm Huy 2 tháng trước
Sao truyện này không nghe đc vậy
https://audiosite.net
Ngự Kiếm 2 tháng trước
Đã fix lại audio nhé bạn :)Cảm ơn bạn thông báo ...!
https://audiosite.net
Ngự Kiếm 2 tháng trước
Cập nhật tập mới nhất rùi nhé bạn :)
https://audiosite.net
Mr.Tuân 3 tháng trước
Ra tiếp đi ad ơi.