1. Home
  2. Truyện Hay
  3. [Dịch] Ngạo Kiếm Lăng Vân Audio Podcast
  4. Tập 15 [ chương 71 đến 75 ]

[Dịch] Ngạo Kiếm Lăng Vân Audio Podcast

Tập 15 [ chương 71 đến 75 ]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 71 : Isa trưởng thành rồi

Đợi Isa vừa lòng rời đi, khuôn mặt Diệp Vi Ny xị xuống, bộ dạng rất không vui, Lăng Tiêu nhìn thấy, không nhịn được có chút buồn cười, nói:

– Được rồi, đừng phụng phịu nữa, như vậy thật khó coi đó.

Khuôn mặt Diệp Vi Ny uốn éo, rõ ràng không thèm đếm xỉa gì tới Lăng Tiêu, trong lòng cũng rất không tự nhiên sinh ra một chút tự ti. Đúng vậy, cái cô Isa kia, vừa thấy đã biết là con nhà cao quý rồi, mình thì là gì? Chỉ là một tiểu nữ tặc mà thôi, ngay cả cha mẹ cũng không biết là ai. Nghĩ đến đây, một cảm giác chua xót dâng lên trong lòng, đôi mắt Diệp Vi Ny đã hơi hồng lên.

Lúc này Lăng Tiêu mới nói:

– Để cô lưu lại là muốn cô hỗ trợ ta một việc, chuyện này cũng chỉ có cô mới có thể làm được thôi.

Diệp Vi Ny nghe xong, tâm tình bỗng chốc cao hứng hẳn lên, quay đầu sang, chun chun cái mũi, không thèm để ý tới hai người Xuân Lan và Thu Nguyệt đang cười trộm, hỏi:

– Chuyện gì?

Ở Đậy mọi thứ đều do Ngự Kiếm Học được trong quá trình làm kẻ gác cửa điện âm nhé…! Đôi khi là nhìn ,thấy,nghe sau đó đôi chứng gì đã học rùi mới viết nhé …!

Trong lòng Lăng Tiêu cười thầm, Diệp Vi Ny này tính tình thật sảng khoái, thật là đáng yêu, cười nói:

– Ta muốn nàng truyền Ngọc Nữ kiếm kỹ cho Xuân Lan và Thu Nguyệt. Bộ kiếm kỹ này trên thực tế có thể tạo thành một kiếm trận, nếu tu luyện tốt thậm chí còn có thể đối phó được với cả địch nhân cao hơn các nàng vài cấp bậc!

Hai nàng Xuân Lan và Thu Nguyệt vừa nghe lập tức cao hứng hẳn lên, các nàng mặc kệ thiếu gia thu được kiếm kỹ này từ đâu, chỉ cần có thể tăng thực lực lên, chân chính giúp thiếu gia được một việc đã là niềm vui sướng của hai nàng rồi!

Diệp Vi Ny sửng sốt, lập tức hỏi:

– Kiếm trận này … là cho ba người tu luyện sao?

Lăng Tiêu lắc đầu nói:

– Tốt nhất là bảy người, tuy nhiên giao cho người khác ta tạm thời không yên tâm!

Diệp Vi Ny nghe được lời này thì hoa tâm nở rộ, cảm thấy mình được Lăng Tiêu coi trọng vượt qua cô bé Isa kia.

Xuân Lan và Thu Nguyệt cũng cảm động rối tinh rối mù, điều này có nghĩa là Lăng Tiêu đã hoàn toàn tiếp nhận hai nàng, triệt để coi các nàng là tâm phúc!

Lúc này Lăng Tiêu xuất ra hai quả Phạm Đế Á Thánh Quả từ trong nhẫn không gian, Diệp Vi Ny vừa nhìn thấy, hai mắt đã lộ ra tinh quang, hiện tại nàng quả thực rất thích loại quả này.

Như nhìn ra suy nghĩ trong lòng nàng, Lăng Tiêu lạnh nhạt nói:

– Thứ này chỉ có thể ăn một quả, nhiều hơn nữa sẽ vô hiệu. Thực lực chân chính cần phải tu luyện mới được, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu không cho nàng ra ngoài lịch lãm, cái nàng cần làm hiện tại chính là mỗi ngày tu luyện kiếm kỹ, sau đó đề thăng tâm cảnh của mình lên, tranh thủ sớm ngày luyện tâm cảnh và tu vi tấn thăng lên trình độ Kiếm Sư bậc sáu!

Xuân Lan và Thu Nguyệt lúc này mới hoảng sợ nhìn Diệp Vi Ny, hai nàng đều không nghĩ tới Diệp Vi Ny lại có tu vi Đại Kiếm Sư bậc sáu, quả thật là làm cho người ta kinh hãi.

Diệp Vi Ny cố gắng chuyển ánh mắt mình rời khỏi hai quả trong suốt óng ánh kia, sau đó cười nói với hai nàng Xuân Lan, Thu Nguyệt:

– Được rồi, các cô không cần kỳ quái vì sao tu vi của ta lại cao như thế đâu. Đó, ăn nó đi, các cô cũng sẽ không khác lắm so với ta đâu!

– Thật sao?

Xuân Lan lớn mật hỏi Lăng Tiêu. Thu Nguyệt cũng mang vẻ mặt chờ mong nhìn Lăng Tiêu.

Lăng Tiêu gật gật đầu, sau đó nói:

– Sau khi dùng nó, lúc giải khai kinh mạch sẽ có thống khổ rất lớn, các cô phải chuẩn bị tâm lý!

– Thiếu gia, chúng ta không sợ!

Xuân Lan và Thu Nguyệt đồng thanh nói.

Lăng Tiêu vui mừng gật đầu, tuy thời gian ở cùng Xuân Lan và Thu Nguyệt chưa lâu, nhưng hắn có thể cảm giác được hai nàng đầy lưu luyến và chiếu cố đối với hắn. Đối với hai nàng, Lăng Tiêu chính là trời của các nàng, Lăng Tiêu cũng là ý chí và ý nguyện của các nàng. Thị nữ như vậy Lăng Tiêu đương nhiên càng thêm yêu thích, giúp đỡ các nàng tăng thực lực đó là một chuyện rất bình thường.

– Còn một việc, đó là không được nói việc này ra với ai, dù là về thánh quả hay là kiếm kỹ!

Sắc mặt Lăng Tiêu nghiêm túc nói:

– Cho dù là cha mẹ ta cũng không được!

Xuân Lan va Thu Nguyệt gật đầu như gà mổ thóc. Cho dù Lăng Tiêu không nói, hai người cũng sẽ không dễ dàng nói ra chuyện này. Tuy rằng nói các nàng là người của Lăng phủ, nhưng thực tế các nàng chỉ là người của Lăng Tiêu mà thôi!

…………

– Isa! Sự xấu hổ của bạn, sự kiêu ngạo của bạn đi đâu hết rồi? Trời ạ, bạn, bạn không ngờ lại làm ra việc này!

Vẻ mặt Mary như chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn Isa. Nàng nghĩ kiểu gì cũng không thể hiểu nổi, bản thân ngày hôm qua thu được một chiếc khăn lụa tinh mỹ, mang theo hơn mười tinh tệ đi dạo phố, tâm trạng vui vẻ thoải mái, thế mà chỉ nửa ngày sau đã xảy ra không biết bao nhiêu chuyện bất ngờ. Cho đến tận tối khuya ngày hôm qua trở về cũng chưa biết, nếu không phải hôm nay ra khỏi cửa nghe được vô số người bàn luận chuyện kia, nàng có thể chẳng hay biết gì.

Mary cảm thấy thực là có lỗi với lễ vật của Tần thiếu gia, nàng thực sự thương tâm nói với Isa:

– Bạn không xem mình là bằng hữu mà, Isa!

Mà Isa, cũng không còn là Isa mà Mary quen thuộc, dịu dàng cười với Mary :

– Được rồi mà, Mary, mình vẫn là bằng hữu tốt nhất của bạn mà. Không những thế, chúng ta còn cùng nhau lớn lên nữa, không phải sao?

– Cái này … là có ý gì?

Mary ngẩng đầu, hơi mờ mịt nhìn Isa, không hiểu lời nói này là có ý tứ gì.

– Ý của mình chính là, mặc kệ là ngượng ngùng thế nào, nếu đã gặp được người mình thích, phải lớn mật theo đuổi!

Isa có chút nghịch ngợm cười:

– Bởi vì, nếu bỏ lỡ, có thể vĩnh viễn sẽ không có cơ hội động tâm lần thứ hai nữa!

Mary nhìn gương khuôn mặt phấn hồng đáng yêu của Isa, đúng vậy, vẫn là Isa kia, nhưng lời nói này lại làm cho nàng cảm thấy xa lạ, Đây không bao giờ … còn là Isa mà nàng nói thế nào liền như thế, không bao giờ … còn là Isa mà nàng có thể tùy ý chiếm tiện nghi được nữa.

Đúng vậy, Isa thực sự đã trưởng thành rồi!

Trong lòng Mary vốn vẫn lảng tránh vấn đề này, nàng rõ ràng nhận thấy mình và Isa chênh lệch rất lớn, phi thường lớn, cho nên hy vọng Isa vĩnh viễn không bao giờ lớn lên, như vậy vĩnh viễn có thể làm bằng hữu tốt nhất của mình. Trừ nàng ra, không cần có người bạn thứ hai, như vậy mới là tốt nhất!

– Mary, kỳ thật cho dù là thế nào, mình vẫn là bạn tốt nhất của bạn.

Isa bình tĩnh nhìn Mary, sau đó nói:

– Cho nên, bạn không cần lo lắng. Mặc kệ thế nào đi nữa, Isa cũng vẫn là Isa. Có điều, chuyện tình cảm, không ai có thể làm chủ được Isa, bạn hiểu chưa?

Mary ngây ngốc gật gật đầu, kỳ thật nàng vẫn không rõ, Lăng Tiêu kia có sức hấp dẫn gì mà có thể mê hoặc Isa thành cái dạng này. Nàng thật muốn đi hỏi Lăng Tiêu một chút, có phải là cho Isa ăn mê dược hay không?

Sáng sớm hôm sau, người báo danh tham gia lịch lãm tại thảo nguyên Lưỡng Hà đang tập trung trên sân thể dục của học viện, Lăng Tiêu nhìn thoáng qua, hơi giật mình, một đám người đông nghìn nghịt thế này, thoạt nhìn thì phải có hơn một ngàn!

Mà học sinh của Học viện Đế quốc tính toàn bộ mới có hơn vạn người!

Một lần báo danh lịch lãm không ngờ lại có gần một phần mười số người đến báo danh.

Mà về phía học viện thì phái ra hơn hai trăm giáo sư, bọn họ tu vi thấp nhất cũng là đại kiếm sư bậc hai, cao nhất thì có Ma Kiếm Sĩ bậc hai tiến hành hộ tống, cam đoan an nguy cho học sinh.

Lăng Tiêu giờ mới hiểu được, vì sao không ai dám dễ dàng đắc tội với người của học viện, nói là cao cấp võ giả thì không nhiều lắm, nhưng Học viện Đế quốc lại có thể tùy tiện bắt ra một đống, có thể thấy được cao cấp võ giả không phải không có, mà họ đều phân tán ra, hoặc là nói, bọn họ ẩn giấu trong cả đám người này!

Sau khi nghe đọc một ít quy tắc, hơn một ngàn người phân thành hơn hai mươi tiểu tổ, bắt đầu chạy về phía thảo nguyên Lưỡng Hà xa xôi.

Giáo sư đi theo tổ đội của Lăng Tiêu, thực rất khéo, lại đúng là Thượng Quan Vũ Đồng.

Chương 72 : Lính đánh thuê đùa giỡn

Từng tiểu đội ước chừng năm mươi người, có bốn giáo sư, Thượng Quan Vũ Đồng là một trong số đó, còn có ba người, phân ra là Đại Kiếm Sư bậc bốn Tô Tú, Đại Kiếm Sư bậc bốn Long Tường, Đại Kiếm Sư bậc sáu Tiêu Lâm.

Trong đó Tô Tú và Long Tường cùng với Thượng Quan Vũ là giáo sư của lớp cấp thấp, nhìn đều còn rất trẻ. Đại Kiếm Sư bậc sáu Tiêu Lâm khoảng hơn bốn mươi tuổi, vẻ mặt trầm ổn dày dạn, nghe nói có thể trong hai năm nữa đột phá lên Ma Kiếm Sĩ, trước mắt tu vi đang gặp phải chướng ngại, cũng muốn thông qua lần lịch lãm này để hiểu thêm một ít điều mới lạ, trợ giúp bản thân đột phá chướng ngại. Tuy Tiêu Lâm nói rất ít nhưng làm cho người ta cảm giác rất tốt.

Học sinh lớp cao cấp báo danh tham gia lịch lãm thì nhiều hơn một chút, giống như tổ Lăng Tiêu, học sinh lớp cấp thấp chỉ có mười mấy người, thực lực cao nhất cũng mới có Kiếm Thị bậc chín, bởi vì dựa theo quy định, một khi trở thành Kiếm Sư, sẽ thăng lên lớp cao cấp.

Cho nên giống như Lăng Tiêu bề ngoài vẫn là Kiếm Thị bậc năm, nhưng mấy ngày hôm trước lại dễ dàng đánh bại Kiếm Sư bậc sáu trước rất nhiều người xem, trận chiến ấy, đã khiến cho thanh danh của Lăng Tiêu ở Học viện Đế quốc truyền xa, đã không còn ai dám coi khinh “Người bị Thiên Mạch“ này nữa.

Đây là chỗ tốt thật lớn mà thực lực mang lại. Nếu Lăng Tiêu vẫn là Lăng Tiêu trước kia, những người này chắc chắn sẽ cảm thấy ở cùng rác rưởi như vậy trong đội ngũ là sự sỉ nhục, sẽ bày trò chế nhạo coi thường hắn.

Isa đúng như ý nguyện được phân vào chung tổ với Lăng Tiêu, Mary đương nhiên là cùng lại đây. Tuy nhiên, thành kiến của Mary đối với Lăng Tiêu vẫn rất sâu, tuy rằng theo như những lời đồn đãi biết được rằng Lăng Tiêu không còn là rác rưởi khi xưa nữa, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy: cho dù hiện tại hắn lợi hại, nhưng cũng chỉ có thể đánh bại Kiếm Sư mà thôi, khi lên đến Đại Kiếm Sư, nội lực thông suốt, cho dù kiếm kỹ của ngươi có cao minh, cũng không phải đối thủ của người ta.

Mà phàm là có thể vào được Học viện Đế quốc học tập, gần như tất cả mọi người đều có thể tu luyện đến trình độ Đại Kiếm Sư, chỉ là thời gian sớm muộn mà thôi!

Cho nên, dù hiện tại Lăng Tiêu nở mày nở mặt nhất thời, thì chờ khi mọi người trưởng thành, tu luyện đến Đại Kiếm Sư, Lăng Tiêu vẫn sẽ không phải đối thủ của họ. Vì vậy Mary cho rằng Isa từ bỏ Tần thiếu gia là sai lầm lớn!

Tuy nhiên, mặc kệ Mary suy nghĩ như thế nào cũng không thay đổi được cảm tình của Isa với Lăng Tiêu, cho nên dù hắn không chủ động tiếp cận, Mary cũng không chạy tới nói những lời khiến người ta mất hứng như trước nữa. Thật ra điều này lại khiến bên tai của Lăng Tiêu thanh tịnh được rất nhiều.

Một ngàn người phân thành hơn hai mươi tiểu tổ, chủ động ai làm việc nấy. Các giáo sư của các đội cùng nhau thương thảo một chút, tạm thời tách ra, đợi sau khi đến thảo nguyên Lưỡng Hà sẽ hợp lại. Dù sao cũng không phải cứ đi săn ma thú mới gọi là đi lịch lãm.

Để các học sinh kiến thức một chút về phong thổ dân tình các nơi cũng là một loại lịch lãm!

Đọc vạn quyển sách, đi vạn dặm đường, bất kể là kẻ mạo hiểm hay là học sinh của học viện, phương thức du lịch này ắt là không thể thiểu.

– Lăng Tiêu ca ca, huynh xem, dường như Long Tường giáo sư thích Thượng Quan giáo sư thì phải.

Isa cùng Lăng Tiêu đi cùng một chỗ, nhỏ giọng nói với Lăng Tiêu, khuôn mặt trắng hồng nhỏ nhắn vì mặt trời chiếu lên mà hơi ửng hồng, trên trán có một tầng mồ hôi trơn bóng mà rất tinh tế. Trong đội ngũ có không ít cô gái đều che dù, bảo hộ làn da mềm mại của mình, nhưng Isa lại cho rằng, nếu đã ra ngoài lịch lãm lại còn giống kiểu Đại tiểu thư kia, còn không bằng ở lại học viện, đây cũng không phải đi nghỉ phép! Cho nên, nàng kiên trì đi dưới ánh nắng chói chang. May là nàng là thiên sinh lệ chất, dù phơi nắng thế nào đi nữa cũng không có một chút dấu hiệu bị đen da.

Lăng Tiêu lạnh nhạt cười, từ lúc xuất phát sáng nay hắn đã nhận ra, Long Tường giáo sư bộ dáng thực sự rất có sức sống, vóc dáng rất cao, một thân cơ thể to lớn gây cho người ta một cảm giác tràn ngập lực lượng không một chút ôn nhu nào. Bả vai rộng lớn thoạt nhìn rất có cảm giác an toàn, hơn nữa gương mặt anh tuấn, năm nay còn chưa đến hai lăm tuổi, lại có tu vi Đại Kiếm Sư bậc bốn, ở Học viện Đế Quốc coi như là một nhân vật phong vân trong thế hệ giáo sư trẻ tuổi.

Giáo sư và học sinh thích Thượng Quan Vũ Đồng trong Học viện Đế quốc nhiều lắm, nhưng Thượng Quan Vũ Đồng thường ngày tuy rằng dịu dàng đoan chính, nhưng đều không biểu lộ chút cảm xúc với bất cứ nam nhân nào, không ai có thể tiếp cận nàng. Nhân cơ hội lần này ra ngoài lịch lãm, Long Tường nếu không xum xoe chút nào vậy mới là kỳ quái.

Thượng Quan Vũ Đồng lại không tập trung ứng phó với Long Tường, kỳ thật nàng là muốn đi cùng một chỗ với Lăng Tiêu, bởi vì trên người Lăng Tiêu có rất nhiều thứ làm nàng cảm thấy tò mò, tóm lại là cảm thấy hắn dường như đã xảy ra thay đổi nào đó, nhưng lại làm cho người ta không nói nên lời.

Tuy nhiên nhìn Isa gắt gao kề cận Lăng Tiêu, Thượng Quan Vũ Đồng cũng đành tạm thời hạ lòng hiếu kỳ của mình xuống. Nàng dù sao cũng là giáo sư, ngày hôm qua đi cùng Lăng Tiêu đã làm rất nhiều người nghị luận rồi, cũng may danh tiếng Thượng Quan Vũ Đồng ở Học viện luôn luôn tốt, cũng không ai dám đi nói huyên thuyên.

– Thượng Quan giáo sư, cô xem vòng cổ này thế nào?

Long Tường xuất thân từ tiểu quý tộc có chút nghèo khó, tuy nhiên ở quê hương là quý tộc lớn nhất, tài vật thật ra không ít, cho nên từ trước đến nay tiêu tiền đều rất hào phóng, càng không cần nói hôm nay lại có người trong lòng bên cạnh.

Thượng Quan Vũ Đồng thản nhiên liếc mắt nhìn một chiếc vòng cổ hàng bán rong kia. Trông nó lóng lánh trong suốt, thoạt nhìn thật ra không tồi, nhưng nàng sao có thể muốn lễ vật của người khác chứ.

Người bán hàng rong nhìn thấy cả một đại đội người trên đường cái, đều là thiếu nam thiếu nữ tuổi còn trẻ, được một số người cứng tuổi đi theo, cũng biết đại khái là một học viện ra ngoài lịch lãm, hơn nữa nhìn quần áo cũng đã sớm nhận ra những người này không phú tức quý, chỉ tiếc những thứ kia của hắn quá ít, người bình thường đều không coi trọng, chính đang lúc sốt ruột thì bên này liền có người tới hỏi.

Lập tức hắn mặt mày hớn hở hướng về phía Long Tường nói:

– Mua quà cho bạn gái sao? Ai cha, ngài quả thật tinh mắt! Xuyến vòng cổ này tục truyền là từ một tinh hạch của ma thú bậc một làm ra đó! Mùa đông mang trên người không lạnh, mùa hè mang trên người không nóng! Thật đó, nếu không ngài thử xem xem?

Cái gì mà tinh hạch của ma thú bậc một, Long Tường khinh hắn nói bậy. Tinh hạch của ma thú bậc một cho dù không đáng giá cũng không có ai giày xéo nó như vậy, nhưng câu nói của người bán hàng rong lại làm cho hắn mừng thầm, nhìn thấy trên mặt Thượng Quan Vũ Đồng cũng không xuất hiện biểu tình gì, tất nhiên cũng không cần phải giải thích với một người bán hàng rong làm gì.

Long Tường sảng khoái nói:

– Bao nhiêu tiền? Ta muốn mua!

Thấy giáo sư dừng lại, bọn học sinh phần lớn cũng đều dừng lại, tò mò nhìn chung quanh. Đối với rất nhiều những đứa nhỏ quý tộc mà nói, thế giới bên ngoài rất phấn khích, cho dù một con chim sẻ trong bụi rậm thoạt nhìn còn đẹp hơn so với chim Hoàng Yến xinh đẹp trong lồng nhà bọn họ.

Tô Tú ước chừng hai lăm hai sáu tuổi, bộ dáng cũng không có gì đặc biệt, nhưng thắng ở làn da đặc biệt trắng nõn nà, bởi vì tính tình hiền lành dịu dàng nên cũng rất được các giáo sư và học sinh yêu quý.

Tiêu Lâm là người trầm mặc ít nói, thấy mọi người dừng lại, hắn cũng không gấp, một mình lẳng lặng đứng đó, nhíu mày lại, như là đang suy tư gì đó.

Lúc này bỗng nhiên truyền đến tiếng của một nam nhân thô lỗ:

– Này, cô bé xinh đẹp! Nếu đi ngủ với ta một giấc thì càng đẹp hơn đó!

Chương 73 : Phát sinh xung đột

Vừa nói xong liền truyền đến một tràng cười không kiêng nể gì cả, làm cho không ít học sinh của Học viện Đế quốc nhíu mày. Tiếng cười này nghe rất thô bỉ, hạ lưu, đáng khinh, hơn nữa vừa thấy những người đó đã thấy không giống người tốt, mặt dài dữ tợn, trên mắt lộ hung quang. Nhóm người này đại khái khoảng bảy tám người, mặc trang phục thống nhất, thoạt nhìn chính là một đoàn lính đánh thuê.

Long Tường đang chuẩn bị xun xoe lại bị quấy rầy, trong lòng đương nhiên là căm tức, hơn nữa vì xuất thân quý tộc cho nên không thèm để vào mắt những kẻ mạo hiểm và lính đánh thuê, một đám tay sai mà thôi, không có tố chất, thô tục chính là ngôn ngữ thường dùng của chúng.

– – Các hạ, ngươi lập tức xin lỗi đi, hơn nữa hãy tự tát mình hai cái, ta có thể xem như lời này của ngươi chưa từng nói ra!

Ánh mắt Long Tường lạnh như băng nhìn thoáng qua tên lính đánh thuê vừa mới nói kia.

Phía sau cũng có không ít học sinh của Học viện Đế quốc lộ ra biểu tình căm phẫn, đối với bọn họ, lính đánh thuê và kẻ mạo hiểm không có gì đáng sợ cả. Bốn chữ tâm cao khí ngạo này đã được các học sinh tuổi trẻ không phú tức quý này thể hiện càng thêm thấu triệt.

Đại hán lính đánh thuê vừa mới nói đùa với Thượng Quan Vũ Đồng dùng cái tay đầy lông lá ngoáy ngoáy lỗ tai, sau đó nói với những người bên này:

– Cái tên công tử bột kia đang nói gì? Mẹ nó, nói mớ phải không?

– Ha ha, người ta là làm trò cho mỹ nữ xem mà, đương nhiên phải ra dáng hảo hán chứ!

Tên lính đánh thuê thần tình châm chọc nhìn Long Tường, quét ánh mắt về phía Thượng Quan Vũ Đồng đầy dục vọng, tròng lòng thầm nói: “ Loại nữ nhân này đúng là cực phẩm! Quá khó gặp, so sánh với nàng, nữ nhân bên trong nhà lầu quả thực không thể coi là mỹ nhân được!

– Ngươi nói ai là công tử bột! Ngươi dám lặp lại lần nữa!

Long Tường căm tức, trong lồng ngực tràn ngập phẫn nộ, mạnh mẽ rút kiếm ra xông lên với ý niệm làm thịt người này.

– Nói ngươi nhà! Sao nào, ỷ có một đám búp bê phía sau liền cho rằng mình tài giỏi lắm sao?

Đại hán kia ngả ngớn nói:

– Lão tử chẳng qua là ca ngợi cô nàng này một chút, ngươi chẳng có phận sự gì ở đây cả, cút qua một bên cho ta!

– Muốn chết!

Trường kiếm trong tay Long Tường lập tức được rút ra, ánh mắt tóe ra hàn quang, bắn ra một đạo kiếm khí về phía cánh tay trái của đại hán!

Đại hắn kia không thể tưởng được tên công tử bột kia lại âm hiểm như thế, bắt đầu cuộc chiến mà không báo trước, là một Đại Kiếm Sư mà xuất thủ tàn nhẫn. Hắn vừa muốn tránh né thì kiếm khí đã trảm đến, một đạo huyết quang lóe lên, cánh tay trái của đại hán cùng với thân thể đã tách riêng ra, bịch một tiếng rơi trên mặt đất.

– A!

Đại hán kêu thảm một tiếng, thân hình chợt lung lay vài cái, mấy người phía sau cả kinh, một người đỡ lấy đại hán, xuất ra thuốc cầm máu đeo bên hông, vài người khác rút vũ khí bên hông ra, vây Long Tường lại, trong mắt đều bắn ra lửa giận nồng đậm.

Đại hán bị chém mất một tay cũng rất kiên cường, lấy tay che đi chỗ tay cụt đang không ngừng chảy ra máu tươi, cắn răng chịu đựng thống khổ, nói với Long Tường:

– Hảo tiểu tử, dám đánh lén đại gia, hôm nay ta cùng với ngươi thề không đội trời chung!

Vừa thấy thật sự phát sinh xung đột, năm mươi mấy học sinh bên này lập tức tụ lại, mặc dù có người nhát gan, đột nhiên thấy máu tươi thì sợ hãi, nhưng cũng không ai đến mức quá hoảng sợ! Lại càng nhiều người hiện lên nét hưng phấn trên mặt, đây mới chính là cuộc sống mạo hiểm chứ! Một lời không hợp, rút đao đánh tới, thật sảng khoái!

Hàng mi thanh tú của Thượng Quan Vũ Đồng nhíu lại, vừa rồi nàng muốn ngăn cản lại, nhưng không ngờ Long Tường ra tay nhanh như vậy.

Đại hán này tất nhiên là đáng giận, nhưng vừa xuất môn ra ngoài đã dễ dàng phát sinh xung đột với người như thế cũng không phải chuyện tốt. Nếu chỉ có vài giáo sư thì cũng thôi, đánh không lại thì chạy, nhưng bây giờ còn có hơn năm mươi học sinh, hơn nữa thực lực đều không cao. Các học sinh đó thân phận lại không phú tức qúy, tùy tiện bị thương người nào, giáo sư bọn họ đều không chịu nổi kết cục!

Không nghĩ Long Tường thiếu kiên nhẫn như vậy, ra tay lại rất tàn nhẫn, tuy nhiên việc đã đến nước này, Thượng Quan Vũ Đồng nhìn thoáng qua Tô Tú, thấp giọng nói:

– Tô Tú tỷ, tỷ cùng Tiêu Lâm giáo sư mang theo các học sinh đi trước, đây là chuyện cá nhân.

– Để Tô Tú giáo sư mang theo học sinh đi, ta lưu lại!

Tiêu Lâm cất bước đi tới, trầm giọng nói, sau đó nói với mấy tên lính đánh thuê :

– Sự tình hôm nay rất nhiều người đều thấy, là các ngươi khiêu khích trước, tuy rằng đồng bạn của ta ra tay quá mức tàn nhẫn, nhưng nếu không phải các ngươi nói năng lỗ mãng, tất nhiên sẽ không phát sinh sự tình đến nước này, nếu các ngươi cảm thấy đánh nhau có thể giải quyết vấn đề, như vậy, ta phụng bồi!

Nói xong cả người bốc lên khí thế, đứng ở nơi đó vững như núi, bình tĩnh nhìn những tên lính đánh thuê.

Đối phương tự nhiên cũng không ngốc, tự nhiên nhìn ra được người trung niên này là một người không dễ chọc, trên mặt cả đám đều hiện ra biểu tình ngưng trọng.

– Nếu các ngươi nguyện ý giải quyết hòa bình, như vậy chúng ta có thể thương thảo bồi thường một chút!

Tiêu Lâm lại cho đối phương một cơ hội xuống ngựa, lạnh nhạt nói.

Đại hán bị chém đứt tay đầu đầy mồ hôi, chịu đựng đau đớn giận giữ hét:

– Để lão tử chặt đứt cánh tay hắn mới tính! Nếu không thì đừng nghĩ nữa! Còn nữa, những kẻ ở đây, đừng hòng có tên nào chạy được! Hôm nay nếu không làm cho ta vừa lòng, các ngươi đều sẽ phải chịu sự trả thù điên cuồng của đoàn lính đánh thuê Dạ Kiêu!

Thượng Quan Vũ Đồng nghe xong, sắc mặt hơi đổi, bởi vì nàng từng là kẻ trải qua mạo hiểm, đều có hiểu biết đối với danh tính của các đoàn lính đánh thuê. Đoàn lính đánh thuê Dạ Kiêu này kỳ thật cũng không lớn, bây giờ mới chỉ là đoàn lính đánh thuê cấp sáu, có hơn một ngàn năm trăm người, nhưng tại mạo hiểm giới ở đế đô cũng rất có danh tiếng bởi đoàn trưởng Dạ Kiêu của bọn họ là một Ma Kiếm Sĩ bậc ba!

Hắn từng dẫn dắt thủ hạ thành công giết được một con Băng Tuyết Lang Vương bậc năm, tuy rằng lúc ấy bọn họ tổn thất thảm trọng, nhưng thành công mang theo xác và tinh hạch của Băng Tuyết Lang Vương kia trở về. Chuyện này khiến Đế đô chấn động lớn, danh khí của đoàn lính đánh thuê Dạ Kiêu cũng từ lần đó mà thành công! Mà lúc đó bọn họ mới chỉ là một đoàn lính đánh thuê cấp tám, có hơn hai ba trăm người mà thôi.

– Ha ha, thật tốt, danh tự thật dọa người nhỉ, ta chưa từng nghe qua!

Long Tường vẻ mặt châm chọc nhìn đại hán kia:

– Không biết đoàn lính đánh thuê của các ngươi có bao nhiêu người, có đông hơn người của Học viện Đế quốc chúng ta không?

Lời này của Long Tường làm cho không ít học sinh của Học Viện Đế Quốc nhíu mày, Isa nhẹ nhàng nói bên tai Lăng Tiêu:

– Long Tường giáo sư có điểm quá phận rồi, đây rõ ràng là việc tư của hắn, giờ lại muốn kéo theo tất cả mọi người chúng ta!

Bên cạnh đó cũng có học sinh cảm thấy bất mãn, than thở nói:

– Chẳng lẽ giáo sư Long Tường theo đuổi nữ nhân cũng cần tất cả giáo sư từ lớn đến bé hỗ trợ sao?

Sắc mặt Thượng Quan Vũ Đồng và các giáo sư khác cũng có chút khó coi, lời này của Long Tường nói ra rất vô trách nhiệm.

Tuy nhiên, đám lính đánh thuê phía đối diện nghe xong lại có chút chần chờ, Học viện Đế quốc à, ngay cà đoàn trưởng Dạ Kiêu, một võ giả cực kỳ kiêu ngạo, cho tới giờ chưa từng nói ra lời xem thường Học viện Đế quốc, địa phương đó chính là cái nôi sản sinh ra những nhân tài của Đế quốc.

Trường kiếm của Long Tường run lên, cười lạnh nói:

– Còn chưa tránh ra, chẳng lẽ các ngươi đều muốn chết sao!

Chương 74 : Ma Kiếm Sĩ bậc ba

Long Tường thấy thực lực mấy tên lính đánh thuê không bằng mình, hắn nghĩ không thừa cơ hội này đại phát thần uy, để lại ấn tượng tốt trong mắt mĩ nhân, còn chờ tới khi nào đây?

Anh hùng cứu mỹ nhân, từ xưa đến nay đều là chuyện lãng mạn nhất!

Lăng Tiêu lắc đầu. Vốn hắn chẳng có cảm giác gì với Long Tường cả. Việc Long Tường theo đuổi Thượng Quan lão sư với hắn không có quan hệ.

Nhưng hiện tại, hắn lại có chút ác cảm. Không phải bởi vì Long Tường thừa nước đục thả câu, mà vì người kia thật không biết sống chết là gì!

Bởi vì, cách đó không xa, có một đội nhân mã đang chậm rãi tiến lại. Một trung niên đầu lĩnh đang sầm mặt xuống khi thấy Long Tường kêu gào.

Mà sát khí trên người đó, Lăng Tiêu đứng ở rất xa cũng cảm giác được.

Hắn không nhịn được bèn kéo Isa lùi lại, nhẹ giọng nói:

– Cẩn thận đó!

Tiêu Lâm và Thượng Quan Vũ Đồng cùng lúc đó cũng thấy đám người kia, sắc mặt liền biến đổi vì quần áo trên người đám người đó cùng những kẻ mạo hiểm này giống nhau như đúc.

Mấy kẻ mạo hiểm bên này đang tiến thoái lưỡng nan, lúc này trên mặt đều lộ vẻ vui mừng, cùng nhau đỡ tên lính đánh thuê bị chém cụt tay dậy, nói:

– Cố chịu đựng, lão Đại đến rồi, lão Đại sẽ đòi lại công đạo cho ngươi!

Thượng Quan Vũ Đồng lớn tiếng quát Tô Tú đang đứng ngây người ra đó:

– Tô Tú tỷ, còn không mau mang người đi!

Tô Tú sực tỉnh, lúc này không phải lúc xưng anh hùng hảo hán. Bất cứ người nào trong đám tiểu thư thiếu gia này xảy ra chuyện gì, bọn họ đều không thể gánh nổi hậu quả.

– Tất cả mọi người theo ta.

Tô Tú cao giọng quát.

Nhìn vẻ mặt không tình nguyện của đám học sinh, lần đầu tiên trong lòng Tô Tú cảm giác được làm giáo sư cũng không dễ dàng gì.

Đám học sinh này chưa bao giờ gặp loại chuyện như vậy. Không ít nam sinh nhiệt huyết sôi trào, hận không thể rút kiếm ra đánh một trận, làm sao sẵn lòng rời đi? Đám nữ sinh mặc dù có chút sợ hãi, nhưng ỷ vào bên mình cũng có hơn năm chục người, còn có bốn giáo sư thực lực cường đại, căn bản không nhận thấy nguy hiểm đã ập xuống đầu bọn họ.

– Đi? Đừng hòng ai chạy được.

Một giọng nói âm trầm vang lên bên tai mọi người làm không ít người sởn gai ốc.

Lúc này đã có mấy học sinh thấy không ổn, bắt đầu đi theo Tô Tú, tuy nhiên, mọi thứ đã chậm rồi.

Trong đám bên kia, hắc y nam tử vẻ mặt âm trầm vung tay lên, hơn một trăm tên trong thoáng chốc đã vây hơn năm mươi học sinh ở giữa.

Các học sinh lúc này mới cảm thấy sợ hãi. Một phần vì đối phương đông người, nhưng chủ yếu là vì bọn họ chưa từng trải qua loại chuyện như thế này. Tuy nhiên, các nam sinh cũng rất ăn ý, đồng loạt rút kiếm ra, bảo bọc nữ sinh ở giữa. Đây là tinh thần mà Đế quốc Học viện truyền dạy, cũng là một loại biểu hiện của phong thái quý tộc. Thật ra cho dù là dân thường, họ cũng biết đạo lý phải bảo hộ đàn bà và trẻ con này. Chẳng qua thể hiện trên đám học sinh nhà giàu này, càng có vẻ có chút giá trị.

-Dạ Kiêu!

Thượng Quan Vũ Đồng mím đôi môi mỏng manh gợi cảm, liếc sơ qua đã nhận ra hắc y nhân đang đến, trong lòng thầm nghĩ: “Nguy rồi. Không ngờ chọc phải người này.”

Dạ Kiêu là người hay bao che khuyết điểm kẻ dưới, nên rất được thủ hạ ủng hộ.

Một đoàn lính đánh thuê có hơn một ngàn năm trăm người chỉ có mình hắn là đoàn trưởng nhưng kỉ luật nghiêm minh, trong mắt rất nhiều người chuyện này thật là phi thường.

Vài tên lính đánh thuê đang vây quanh Long Tường, thấy có chỗ dựa, liền nhe răng cười, nhìn Long Tường, tên lính đánh thuê đỡ đại hán bị chém cụt tay nói:

– Thủ lĩnh, ngài nhất định phải làm chủ cho Đại Hổ huynh đệ. Đại Hổ chẳng qua nói vài câu tán tỉnh nữ nhân kia, họ liền chặt bỏ một cánh tay của Đại Hổ. Họ còn nói…

Nói đến đây, tên lính đánh thuê kia có chút do dự.

-Nói cái gì?

Dạ Kiêu dù biết đức hạnh thủ hạ của mình ra sao, nhưng lúc này hắn vẫn vô cùng tức giận.

“Đùa giỡn các ngươi thì sao. Chẳng nhẽ đáng để ra tay ác độc như thế. Chặt đứt một cánh tay, coi như phế bỏ tiền đồ trên con đường võ đạo của hắn sau này.Không có thâm thù đại hận, sao hạ độc thủ như thế?” Dạ Kiêu nheo mắt, sắc mặt âm trầm bất định. Hắn nhìn sơ qua đã biết những người này đến từ Học viện Đế Quốc. Hắn tự biết bản thân mình không có bản lãnh lớn đến mức có thể đắc tội với mấy lão quái vật trong Học việc Đế quốc. Nhưng huynh đệ mình bị đả thương, nếu ngay cả một chút công đạo cũng không đòi được, hắn về sau làm sao có thể thu phục nhân tâm?

– Hắn còn nói… Nói đoàn lính đánh thuê chúng ta, ở trong mắt hắn cũng không bằng một cái đánh rắm.

Tên lính đánh thuê kia mặc dù có chút thêm mắm thêm muối, nhưng trong lời nói cũng không phải không có chút sự thực. Những lời Long Tường nói khi nãy quả thật cũng có ý này.

-Ha ha…

Dạ Kiêu cười lạnh, nói:

– Còn không mau đem Đại Hổ xuống trị thương?

Nói xong hắn quay về phía Long Tường, điềm nhiên nói:

– Học viện Đế quốc thật oai phong nhỉ, ra khỏi đế đô rồi mà hành sự còn kiêu ngạo như thế.

Hắn đưa một ngón tay chỉ Long Tường:

– Ngươi, tự chặt một tay, chuyện hôm nay ta sẽ không truy cứu nữa.

Long Tường tuy cảm giác được thực lực mạnh mẽ của hắc y nhân kia, nhưng đã đến thời khắc này, còn mặt mũi nào để nhận thua. Hắn gân cổ lên nói:

– Muốn đánh thì đánh, ta mà sợ ngươi sao.

– Ha ha ha! Tốt. Lão tử sẽ thành toàn cho ngươi.

Dạ Kiêu nói xong, tung mình nhảy lên, khí thế của Ma Kiếm Sĩ bậc ba tỏa ra, một đạo kiếm khí đỏ rực dài chừng hai, ba thước từ thanh kiếm trong tay hắn phát ra, hung hăng chém về cánh tay trái của Long Tường.

Hiển nhiên, Dạ Kiêu cũng không muốn đắc tội thái quá với Học viện Đế quốc. Ngươi chặt một tay thủ hạ của ta, ta cũng chặt một tay của ngươi.

Long Tường kinh hãi đến độ ngây người ra. Hắn làm sao có thể ngờ một đoàn lính đánh thuê nhỏ bé như thế không ngờ lại có một cao thủ Ma Kiếm Sĩ bậc ba như vậy. Hắn quên cả tránh, mà cho dù hắn có muốn tránh, thì với chênh lệch cấp bậc quá lớn như vậy, hắn căn bản là không thể tránh khỏi.

Trong lúc nguy cấp, Thượng Quan Vũ Đồng khẽ kêu lên một tiếng. Một đạo hào quang bảy màu đột nhiên xuất hiện giữa không trung, va vào kiếm khí màu đỏ rồi cả hai cùng triệt tiêu. Thượng Quan Vũ Đồng cũng lùi về sau liên tục bảy tám bước, sắc mặt hơi tái đi.

– Thất sắc quang?

Dạ Kiêu từ không trung hạ xuống, khuôn mặt âm trầm nhìn qua Thượng Quan Vũ Đồng, chầm chậm cất tiếng:

– Ngươi là cô bé mấy năm trước đi theo Vương Siêu?

Thượng Quan Vũ Đồng thở dốc mấy hơi mới bình thường lại, nói

– Không sai, chính là ta.

Dạ Kiêu nhếch miệng, sau đó trừng mắt dữ tợn nhìn về phía tên lính đánh thuê Đại Hổ lúc này đã băng bó vết thương xong, trong lòng thầm mắng: ” Chỉ toàn gây chuyện rắc rối cho lão tử!”. Hắn âm trầm nói:

– Cứ cho là đắc tội với ngươi, giáo huấn hắn cũng không sai. Nhưng hủy đi tiền đồ của hắn, ta tuyệt không thể bỏ qua.

Tiêu Lâm, Tô Tú cùng với Long Tường vừa mới trở về từ cõi chết đều kinh hãi nhìn Thượng Quan Vũ Đồng. Bọn họ chưa bao giờ thấy Thượng Quan Vũ Đồng ra tay, thêm vào đó mọi người trong Học viện Đế quốc đều đồn rằng thực lực của Thượng Quan Vũ Đồng rất thấp vì nàng ở giáo ban cấp thấp, đồng thời cũng không dạy vũ kỹ. Không ngờ người như vậy lại ẩn dấu thâm sâu, có thể cùng một gã Ma Kiếm Sĩ bậc cao so chiêu mà không rơi xuống hạ phong.

Thượng Quan Vũ Đồng đuối lý. Mặc kệ thế nào, đúng là hành động của Long Tường có chút quá đáng.

Nhưng việc này là phát sinh do nàng, mà cho dù là không phải do nàng, nàng cũng không thể nhìn đồng bọn gặp nạn mà không ra tay tương trợ. Nàng đành nói đầy hối lỗi:

– Chúng ta có thể đền tiền.

Chương 75 : Ma Kiếm Sĩ chiến đấu

Dạ Kiêu chau mày, cơ mặt giật giật liên hồi. Lúc này tên lính đánh thuê Đại Hổ kia cũng hiểu ra vấn đề liền đi tới, nói rất kiên quyết:

– Thủ lĩnh, bỏ đi, để bọn họ đền tiền là được rồi.

-Ngươi câm mồm!

Dạ Kiêu quát một tiếng

– Bắt nạt người của ta rồi đền tiền là xong sao? Hừ, bé con, mặc dù ngươi cũng là Ma Kiếm Sĩ, nhưng nhất định không phải là đối thủ của ta. Người của ta vì ngươi mà thành tàn phế, ta cũng không cần tiền của ngươi. Chỉ cần ngươi đồng ý gả cho thủ hạ của ta, việc hôm nay coi như giải quyết xong!

Trong mắt tên lính đánh thuê Đại Hổ hiện lên vẻ đắc ý, lập tức cơn đau ở cánh tay bị thương bộc phát làm hắn cắn chặt răng lại. Hắn đương nhiên là cố ý nói như thế. Dạ Kiêu này từ xưa đến nay đều rất bảo thủ, chỉ cần hơi khích một chút, sẽ giận đến tím mặt. Hắn dùng phương thức này, quả nhiên làm cho mâu thuẫn giữa hai bên càng trở nên căng thẳng.

– Ngươi làm vậy thật là ép người.

Thượng Quan Vũ Đồng không kìm được lửa giận, nói:

– Dạ Kiêu, ta cũng không sợ ngươi. Có bản lĩnh ngươi thả đám học sinh không có quan hệ với chuyện này ra để bây giờ ta và ngươi so chiêu. Để xem Ma Kiếm Sĩ bậc ba như ngươi mạnh đến mức độ nào.

Thượng Quan Vũ Đồng còn chưa dứt lời, gần như tất cả học sinh đều hô to:

– Chúng ta không đi! Chúng ta quyết sống chết cùng giáo sư.

Trong mắt Thượng Quan Vũ Đồng có chút cảm động, nhưng vẫn nói:

– Hồ đồ!

Dạ Kiêu cười lạnh:

– Ngươi yên tâm, đám búp bê này ta không có hứng thú động đến. Nhưng còn ngươi, hôm nay nếu ngươi không đồng ý, ta cũng bắt ngươi phải đồng ý!

Long Tường đứng một bên mắng to:

– Ngươi dám làm càn sao? Ha ha ha, đừng tự dát vàng lên mặt mình. Ma Kiếm Sĩ năng lực như người, Học Viện Đế quốc qươ tay một cái được cả nắm.

Long Tường cứ luôn mồm nhắc đến Học viện Đế quốc, quả thực là chọc giận Dạ Kiêu. Hắn nguyên vốn là người kiêu ngạo chẳng phục ai, mặc dù bản thân hắn cũng có chút kiêng kị đối với Học viện Đế quốc, cũng chẳng muốn dây dưa với đám thiếu gia này. Dạ Kiêu vẫn chưa ngốc đến độ đối nghịch với tất cả thượng tầng xã hội của đế quốc.

Nhưng hắn căn bản cũng không để đám thiếu gia không được dạy dỗ đàng hoàng này vào trong mắt, cộng với việc Long Tường cứ khiêu khích mãi, hắn thực sự nổi giận. Cặp mắt lạnh như băng chăm chú nhìn Long Tường, hắn lạnh giọng nói:

– Ngươi nếu đã thực sự muốn chết, lão tử sẽ thành toàn cho ngươi.

Thời trai trẻ trong lúc thám hiểm một di tích thượng cổ, Dạ Kiêu từng tìm được một quyển kiếm kĩ tên là “Hỏa Long Vũ”, không ghi rõ cấp bậc. Sau nhiều năm tu luyện, luyện tới tầng thứ năm trong chín tầng của Hỏa Long Vũ, trong khi tỉ thí với người cùng cấp bậc, chỉ cần là kiếm kĩ từ Địa cấp trở xuống đều không phải là đối thủ của hắn. Điều này khiến cho Dạ Kiêu hiểu được, kiếm kĩ mà mình đang tu luyện rất có thể là Thiên Cấp.

Người nói hắn là Ma Kiếm Sĩ bậc ba sao có thể lợi hại như thế. Trên thực tế, kiếm kĩ độc nhất vô nhị kia mới là chỗ dựa lớn nhất của hắn.

Trường kiếm trong tay Dạ Kiêu bỗng đỏ bừng lên, hơi nóng hừng hực như từ một lò lửa lớn tỏa ra làm mọi người chung quanh không kìm được lùi lại phía sau. Một đạo kiếm khí đỏ như máu chạy dọc theo thân kiếm, sau đó bắn ra từ mũi kiếm, dài chừng hai thước, sóng nhiệt tỏa ra cuồn cuộn đến độ mắt thường cũng nhìn thấy được. Kiếm khí bay thẳng về phía Long Tường.

Long Tường cảm thấy tay chân mình lạnh ngắt. Bây giờ hắn mới hiểu được mình đã gây ra họa lớn đến mức nào. Tiêu Lâm và Tô Tú vẻ mặt u ám. Vốn dĩ Ma Kiếm Sĩ đã hùng mạnh, lại thêm kiếm kỹ dũng mãnh, càng làm ngươi ta lạnh người. Tất cả chỉ còn trông cậy vào Thượng Quan Vũ Đồng có thể ứng chiến!

Thượng Quan Vũ Đồng nghiêm mặt. Thanh hàn thiết kiếm trong tay Vũ Đồng chỉ là một vũ khí bình thường. Chống lại đối thủ như vậy, trừ phi cầm phụ ma kiếm bậc ba, còn không sẽ không có chút cơ hội nào cả.

– Còn không chịu lấy chồng sao?

Từ trên cao Dạ Kiêu nhìn xuống Thượng Quan Vũ Đồng. Cùng lúc đó, sắc mặt Long Tường sau khi nghe những lời này từ tái nhợt chuyển sang đỏ bừng.

– Ngươi đừng có nằm mơ.

Thượng Quan Vũ Đồng vung hàn thiết kiếm, một đạo kiếm khí bảy màu từ trường kiếm xuất ra.

– Tốt. Ta thật muốn xem bé con đi theo Vương Siêu năm xưa rốt cuộc hôm nay thực lực đã tới mức nào.

Dạ Kiêu thét dài một tiếng, tung mình bay lên không. Hắn cần tốc chiến tốc thắng vì thực lực của hắn căn bản không đủ để duy trì hỏa long kiếm khí như thế. Hắn sở dĩ trực tiếp sử dụng chẳng qua là muốn lập uy mà thôi.

Đúng vậy, Dạ Kiêu chỉ số thông minh cũng tương đối cao, một người lỗ mãng làm sao có thể quản lý một đội ngũ khổng lồ như vậy? Hắn không hề đề cập đến Đế quốc Học viện, mà biến chuyện này thành chuyện tư. Đối với đám học sinh Học viện Đế quốc, hắn cũng chỉ vây mà không công, chẳng qua là hắn sợ có người nhân cơ hội xuống tay đả thương đám tiểu hài tử kia. Dạ Kiêu vẫn không tự đại đến mức cho là mình thiên hạ đệ nhất nhân. Tuy thoạt nhìn, đế quốc cũng không có nhiều võ giả cao cấp lắm, nhưng hắn cũng không cho là như vậy. Trong giới mạo hiểm, nhân tài đông đúc, càng đừng nói đến nơi ngọa hổ tàng long như Học viện Đế quốc.

Bất cứ một gia tộc nào sau lưng đám tiểu tử này cũng có thể dễ dàng tiêu diệt đoàn lính đánh thuê của mình, hắn cũng không phải ăn no rồi rửng mỡ đi tìm bọn họ kiếm phiền toái. Về phần giáo sư của Đế quốc Học viện? A, nếu thật sự lợi hại, có mấy ai nguyện ý đi dạy học không? Vả lại, chuyện này hắn là người có lý. Xét về lý, cho dù Viện trưởng Đế quốc Học viện tìm tới cửa, Dạ Kiêu hắn cũng không sợ.

Các người không phải là người có văn hóa sao? Dù sao cũng không thể không phân phải trái.

Cho nên, lúc này muốn đánh bại nữ nhân kia, mọi chuyện đều trong sự khống chế của hắn.

Ép Thượng Quan Vũ Đồng lấy chồng, chẳng quan chỉ là chọc giận nữ nhân này nhằm thu được lợi ích lớn nhất thôi.

Thượng Quan Vũ Đồng bình tĩnh nhìn Dạ Kiêu từ trên cao đánh xuống, kiếm khí bảy mày vung lên, như một đạo cầu vồng hiện lên giữa không trung, làm mọi người kinh hô không dứt.

Isa nhỏ giọng hỏi Lăng Tiêu:

– Lăng Tiêu ca ca, huynh xem, Thượng Quan giáo sư có thể đánh bại người xấu kia không?

– Người xấu?

Lăng Tiêu bị sự ngây thơ thuần chất của Isa làm ngây người, sau đó lắc đầu nói:

– Không khả quan lắm.

Vẻ mặt Isa đầy lo lắng. Vũ kỹ của nàng tuy không cao nhưng cũng nhìn thấy Thượng Quan Vũ Đồng quả thật không hề chiếm chút thượng phong nào cả. Hắc y nam nhân kia, thân ảnh phiêu dật nhẹ nhàng, như một con rắn giảo hoạt, uốn lượn không ngừng giữa không trung. Kiếm khí chỉ chực đốt cháy người kia, đứng ở xa cũng có thể cảm nhận được, càng đừng nói chi đến trực diện giao chiến như Thượng Quan Vũ Đồng.

Nhưng kiếm khí bảy màu của Thượng Quan Vũ Đồng cũng hết sức kì lạ. Tuy rằng rơi vào thế hạ phong, nhưng từ cục diện trận đấu cũng có thể thấy rằng vẫn đang cầm cự được. Chênh lệch giữa bậc hai và bậc ba tuy rằng không nhỏ, nhưng kiếm kỹ của Thượng Quan Vũ Đồng cũng tuyệt đối không tầm thường. Bình thường nàng tu luyện không ngừng nghỉ nên nội lực cũng vô cùng thâm hậu, ít nhất trong thời gian ngắn, Dạ Kiêu muốn thắng Thượng Quan Vũ Đồng cũng không dễ dàng gì.

Lúc này người xem đã sớm đứng cách xa hơn mười thước. Đám lính đánh thuê cũng đã nới lỏng vòng vây. Bọn chúng lúc này đã hiểu rõ bối cảnh đằng sau đám tiểu tử kia, càng hiểu rõ ý đồ của thủ lĩnh Dạ Kiêu, vây quanh bọn họ chỉ là sợ bọn họ chạy mất, tránh cho va chạm với những nhân vật quan trọng trong các đại gia tộc.

Trân chiến này khiến cho mấy người bán hàng rong sợ tai nạn và rắc rối đều sớm bỏ chạy không còn một mống. Có mấy người của Học việc Đế quốc cách đó không xa, nghe tiếng bước lại, đều sợ hãi đứng nhìn.

Thực lực hùng mạnh của Ma Kiếm Sĩ quả thật làm cho người ta sợ hãi.

Cả một vùng đất trống không ngừng bị kiếm khí xẹt qua. Từng mảnh đá văng ra, mặt đá vốn bằng phẳng xuất hiện những vết rách thật sâu.

Một vài cây to bị kiếm khí xẹt qua chặt đứt, ầm ầm ngã xuống, bụi bay mù mịt. Người xem líu lưỡi không nói nên lời.

Đánh mãi không thắng, Dạ Kiêu nổi giận. Hắn hét lớn một tiếng, trường kiếm mang theo kiếm khí đỏ tươi rực rỡ cùng khí tức hủy diệt chém về phía Thượng Quan Vũ Đồng. Dạ Kiêu dưới tay cũng có mười mấy tên Đại Kiếm Sư. Cho dù dùng toàn lực, chỉ cần có thể đánh bại Thượng Quan Vũ Đồng, cục diện vẫn nằm trong tay hắn.

Đây chính là suy tính sâu xa của hắn.Duyên Phận : Gặp là Duyên , Biết là Phận. …!

Trên trán Thượng Quan Vũ Đồng lộ rõ gân xanh, quát to một tiếng. Kiếm khí bảy màu và kiếm khí màu đỏ va vào nhau, lập tức làm nàng bị thương nặng, miệng phun máu, sắc mặt trắng bệch.

Dạ Kiêu vẫn còn dư lực, kiếm khí vừa thu lại, mũi kiếm chỉ thẳng vào yết hầu Thượng Quan Vũ Đồng, định khống chế nàng trước rồi nói sau.

Thượng Quan Vũ Đồng có muốn né tránh cũng không kịp nữa rồi.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 2 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 3 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)