[Dịch] Chinh Chiến Tại Tuyến Online
Tập 3: Có uẩn khúc? (c21-c30)
❮ sautiếp ❯Chương 21. Có uẩn khúc? (1)
[Ngày thứ nhất cuộc tranh bá game mới. Các game online được đề cử hôm nay như sau:]
Chinh Chiến Online (10 điểm)
Tiến Hóa Thiên Tai (9,2 điểm)
Sự Vùng Dậy Của Thần Tộc (9,1 điểm)
Dòng chữ màu đỏ cỡ lớn hiện lên trên trang chủ web, nhưng khi thấy số điểm này, tất cả mọi người đều tỏ vẻ rất kinh ngạc.
Trong mắt họ, hạng nhất hoạt động tranh bá game mới lần này hẳn là cuộc so đấu giữa Tiến Hóa Thiên Tai và Sự Vùng Dậy Của Thần Tộc mới đúng. Chinh Chiến Online được 10 điểm này là cái quần què gì vậy?
Dưới sự thôi thúc của lòng hiếu kỳ, rất nhiều người đều mở trò chơi này ra, muốn xem thử giới thiệu vắn tắt và đánh giá của trò chơi này.
Độ chân thật 100%? Thật hay đùa vậy?
Thấy giới thiệu vắn tắt, tất cả mọi người đều đần mặt ra, vội kéo xuống xem nhận xét của những người đánh giá.
Người đánh giá trò chơi (Vương): Không thể không nói, nếu chỉ đọc giới thiệu vắn tắt thì có lẽ bạn sẽ bỏ qua một game online vượt thời đại. Sức hấp dẫn của nó cho dù là tôi cũng không thể chống cự được.
Người đánh giá trò chơi (Lý): Mang tâm trạng thử độc để thể nghiệm thử xem, ai dè lại chìm đắm trong đó không thể tự kiềm chế được. Quyết đoán cho 10 điểm.
Người đánh giá trò chơi (Phùng): Trước khi cho điểm, tôi đã thể nghiệm khoảng chừng 22 giờ trong trò chơi này. Ngoài việc thể nghiệm độ chân thật cực cao của nó ra, bên trong còn có một chức năng khiến tôi phải khiếp sợ, bởi vì khi lên level trong game, thân thể của mình lại có thể cảm nhận rõ ràng rằng mình đang mạnh dần lên. Đây là cảm giác gì? Tôi chọn sát thủ, tôi đã cảm nhận được tốc độ nhanh như tia chớp. Cảm giác giống hệt như siêu nhân này khiến tôi say mê. Tôi thật sự rất muốn cho 100 điểm, nhưng tiếc rằng tối đa chỉ có 10 điểm.
Người đánh giá trò chơi (Tiền): Tôi là người rất hiếu kỳ. Để thăm dò trò chơi này, tôi vẫn chưa làm theo hướng dẫn nhiệm vụ đi đến dãy núi U Hồn mà đi dạo lung tung. Ngoài việc địa hình vô cùng chân thật khiến tôi phải khiếp sợ ra, tôi còn gặp được một con quỷ người mặc áo giáp. Trong quá trình trao đổi với NPC này, tôi hoàn toàn cảm thấy trước mắt mình rõ ràng là một sinh vật có trí tuệ mà không phải là NPC. Trò chơi này thật đáng sợ. Để thể hiện lòng kính trọng, dâng lên 10 điểm. Đúng rồi, cuối cùng xin nhắc nhở một câu, đừng vì tò mò mà thử chọc giận đám NPC trong game. Tôi đã bị giết chết đấy. QAQ
…
Những người đánh giá cực kỳ nổi tiếng trong giới trò chơi đều cho đánh giá cao như vậy, không thể nghi ngờ đã gợi lên lòng hiếu kỳ của nhiều người.
Thế là dưới sự thôi thúc của lòng hiếu kỳ, rất nhiều người chơi đều chọn download.
Lúc này, Lý Thiên Hạ cũng quan sát bình luận của những người đánh giá một lần, sắc mặt trở nên rất khó coi. Anh ta không thể tin được rằng một trò chơi mới có 800 MB mà lại đạt tới độ chân thật đáng sợ 100% được. Trong mắt anh ta, đây quả là trò cười.
Sau đó anh ta chọn download trò chơi, đội mũ giáp rồi bắt đầu thể nghiệm.
Ngay lập tức, cảnh tượng CG đã được cài vào lúc mới bắt đầu đăng ký trò chơi hiện lên. Bầu trời âm u, mây đen vần vũ, vô số quái vật lộ ra bộ mặt dữ tợn của chúng.
Cảnh tượng chân thật này không thể nghi ngờ rằng đã khiến tất cả người chơi mới đăng nhập vào game cảm thấy khiếp sợ.
Đến phần sau cốt truyện, khi hàng trăm nghìn âm binh bước đều xuất hiện, triệt để đốt cháy nhiệt huyết của những người chơi.
Cuộc chiến cấp sử thi, trong giờ khắc này bắt đầu mở màn…
Khi CG kết thúc, khi cả thế giới như biến thành biển lửa, trò chơi chính thức bắt đầu. Giao diện lựa chọn chức nghiệp xuất hiện.
Lúc này Lý Thiên Hạ cũng như những người chơi khác vậy, còn đang ngây ngẩn cả người.
Trong mắt Lý Thiên Hạ, chỉ riêng chế tác CG này đã không chỉ 800 MB. Rốt cuộc là công ty quái vật nào, rốt cuộc làm thế nào mà có thể nén thành 800 MB vậy? Hoàn toàn trái ngược với lẽ thường!
Để thăm dò tới cùng, Lý Thiên Hạ chọn Cuồng Chiến Sĩ, chính thức bắt đầu trò chơi.
Vào game, anh ta đã phát hiện chung quanh rậm rạp người chơi mới đăng ký vào game. Lúc này họ đang vây quanh Minh Phủ đã cháy thành đống đổ nát rồi chỉ trỏ.
“Hỡi Vua Bắc Kỳ vĩ đại, hãy để tôi kế thừa ý chí của người, tái hiện sự vinh quang của người!” Lúc này, một thanh niên đứng bên cạnh Lý Thiên Hạ nhìn chằm chằm vào đống đổ nát Minh Phủ, vẻ mặt căm uất kêu lên.
“A Thất, đừng quậy nữa, mau đi tìm Boss với tao đi. Trò chơi này bá chấy quá, tao sợ tí nữa thêm nhiều người thì không cướp được quái vật đâu!” Thanh niên trẻ trâu còn định phát biểu thêm gì đó thì đã bị đồng đội kéo đi, vội vã chạy ra ngoài.
Nhìn chung quanh, Lý Thiên Hạ không khỏi im lặng. Lúc này anh ta đã hiểu tại sao Ngô Quốc Nhất lại nói những lời đó rồi. Cho dù là người trong nghề, nhưng trò chơi này vẫn khiến anh ta cảm thấy khó tin.
Dùng khoa học kỹ thuật hiện nay để đạt tới độ chân thực trăm phần trăm, đây là điều mà anh ta thậm chí không dám nghĩ tới.
Chương 22. Có uẩn khúc? (2)
Nhưng bây giờ thật sự có một trò chơi như vậy xuất hiện trước mắt anh ta, khiến anh ta không thể không tin!
Giây phút này, tâm trạng của Lý Thiên Hạ đã từ bất bình biến thành muốn thăm dò học tập trong game.
Dựa theo hướng dẫn nhiệm vụ, anh ta cũng đi theo rất nhiều người chơi, bắt đầu men theo bản đồ chạy về phía dãy núi U Hồn.
Nhưng độ hot của trò chơi này rõ ràng vượt quá sức tưởng tượng của anh ta. Nhiệm vụ sớm nhất là săn giết mười Du Hồn đã không thể hoàn thành được nữa. Bên ngoài toàn là những người lang thang tìm kiếm Du Hồn.
Mỗi khi phát hiện Du Hồn, đều là mười mấy người cùng ùa lên, khiến Lý Thiên Hạ phải trợn tròn mắt, hoàn toàn không cướp được quái vật.
Khác với đám người Vương Đại Mãng, rất nhiều người chơi tân thủ khi phải đối mặt với Du Hồn một mình thì chỉ còn đường chết mà thôi. Loại quái vật như Du Hồn thực tế còn mạnh hơn những người chơi mới được ngưng tụ bằng âm khí. Nếu không có thân pháp nhanh nhẹn, chỉ biết chọi cứng chính diện thì dù là Cuồng Chiến Sĩ ban đầu thực lực khá mạnh cũng phải chào thua.
Thỉnh thoảng lại có một quầng sáng trắng hiện lên, người chơi bị Du Hồn giết chết logout.
Nhưng vẫn có rất nhiều người chơi ồ ạt vào game.
Để hoàn thành nhiệm vụ tân thủ, Lý Thiên Hạ đành phải tìm đường tắt, rời khỏi đám người chơi đi chỗ khác.
Ý tưởng của anh ta là chính xác. Anh ta nhanh chóng phát hiện một con Du Hồn lạc đàn. Lý Thiên Hạ không khỏi phấn khởi, giơ kiếm xông về phía Du Hồn.
Tuy rằng về mặt kỹ xảo chiến đấu, Lý Thiên Hạ không mạnh bằng game thủ chuyên nghiệp như Vương Đại Mãng, nhưng vẫn dư dả để né tránh rồi tấn công Du Hồn không quá nhanh nhẹn.
Nhìn Du Hồn càng ngày càng trong suốt, đến mức gần như tan biến, trong lòng Lý Thiên Hạ trào ra cảm giác thỏa mãn, hoàn toàn quên mất mục đích chân chính của mình lúc mới vào game.
Ngay tại lúc thanh kiếm đập xuống, chuẩn bị thu hoạch tính mạng Du Hồn thì một bóng người bỗng hiện ra từ bên cạnh, đánh một cú thật mạnh lên người anh ta khiến anh ta ngã xuống đất. Trên đầu anh ta cũng xuất hiện con số -5 đỏ như máu.
Ngay tại lúc Lý Thiên Hạ đang ngơ ngác không hiểu ra sao thì lại có hai bóng người xuất hiện sau lưng anh ta, hai con dao găm đồng thời hiện ra, cắm vào cổ anh ta một cách tàn nhẫn.
– 8
– 9
[Bạn đã bị người chơi Diệp Tuyết Nhi kích sát!]
Sau đó hình ảnh tối dần, con Du Hồn sắp chết bị Cuồng Chiến Sĩ đã đánh ngã anh ta vung kiếm giết chết.
Lúc này, hai nữ sát thủ xoay người lại, lè lưỡi với thi thể của anh ta.
Ông mày bị cướp quái vật! Còn bị giết nữa!
Lý Thiên Hạ trợn mắt há hốc mồm.
…
Sau khi thoát khỏi game, Lý Thiên Hạ còn đang ở trong trạng thái khó tin.
Mình bị cướp quái, còn bị kích sát?
Trong lòng anh ta không khỏi bốc lên lửa giận, lập tức chọn đăng nhập lần nữa.
[Người chơi thân mến, bạn đã tử vong trong game, tiến vào thời gian cooldown sống lại 3 tiếng.]
“Trời đất, thằng nào thiết kế chức năng ngu xuẩn này vậy? Có bệnh chắc?” Lý Thiên Hạ triệt để ngơ ngẩn.
Sau khi bình tĩnh lại, anh ta bỗng nghĩ tới lý do mình chơi game này, thế mà còn rất nhập tâm nữa chứ.
Lý Thiên Hạ hít sâu một hơi. Anh ta phát hiện ra rằng trò chơi này thật đáng sợ, ngay cả người nghiên cứu game lâu năm như anh ta cũng bất giác nhập tâm vào trong những cảnh tượng của game.
Anh ta mở trang chủ web 173 lên, lại bấm vào Chinh Chiến Online. Lần này anh ta phát hiện bên dưới trò chơi này đã có rất nhiều đánh giá của người chơi.
Shin Cậu Bé Bút Chì: Đáng sợ, sinh thời không ngờ có thể gặp trò chơi độ chân thực 100%, quyết đoán bỏ một phiếu. Không nói nữa, chơi tiếp đây!
Võ Sĩ Tuyệt Địa: CG đẹp quá, mong chờ quay điện ảnh!
Người Qua Đường Giáp Ất Bính Đinh: Nghiên cứu trò chơi đâu rồi? Có thể giải thích thời gian sống lại 3 giờ là cái quần què gì không?
Nạp Tiền Cho Mạnh: Tiên sư, tao bị thằng khác giết trong game. Cướp quái gì mà điên cuồng thế hả? Có GM quản không?
Công hội Tinh Chiến Lan Lan: Công hội chúng tôi chính thức đóng quân trong game này. Tuyển người chơi có thực lực, cùng nhau khai hoang nào ~ Dzô nào ~
Nhất Đao Nhập Hồn: Như những gì tôi đã đoán, No.1 không chạy đi đâu được. Đồng thời, Đại Long Hội nhận người, tìm kiếm người chơi có thực lực. Tôi đây đã level 12.
Chạy Chạy Nhảy Nhảy hồi phục Nhất Đao Nhập Hồn: Đại ca dẫn em với. Em onl thường xuyên nè!
Cô Đơn Như Tuyết hồi phục Nhất Đao Nhập Hồn: Trời đất, level 12, đại ca dữ vậy? Xin hãy dắt em đi chặt Du Hồn, làm xong nhiệm vụ tân thủ với!
Cậu Bé Dưa Hấu hồi phục Nhất Đao Nhập Hồn: Đại ca, em hỏi tí, chức nghiệp nào có vẻ mạnh vậy? Em bị kẹt chỗ chọn chức nghiệp, không chọn được gì hết, đau khổ quá. QAQ
Lợn Rừng Peggy: Bỏ một phiếu, hy vọng game hay không bị mai một. Đang thăm dò game, tìm kiếm đồng bọn.
…
Thấy bình luận game dày đặc, Lý Thiên Hạ im lặng.
Chương 23. Game ra mắt
Anh ta thở dài, kéo chuột tới chỗ bỏ phiếu ở góc phải, bỏ một phiếu cho Chinh Chiến Online.
Lần này anh ta đã triệt để chịu phục rồi. Vốn anh ta còn tràn đầy tin tưởng với “Tiến Hóa Thiên Tai” mà đội ngũ của mình tốn mấy năm nghiên cứu. Nhưng sau khi thể nghiệm Chinh Chiến Online, lại đi so sánh với nó, anh ta cảm thấy trò chơi mà đội ngũ mình nghiên cứu quả thực là một đống rác!
Tắt tab trở lại trang chủ, sau đó mở tab Tiến Hóa Thiên Tai, Lý Thiên Hạ phát hiện bên dưới trò chơi này cũng có rất nhiều khen ngợi. Nhưng anh ta không tài nào vui vẻ nổi. Bởi lẽ anh ta biết rằng chỉ cần những người chơi này thể nghiệm Chinh Chiến Online thì sẽ không bao giờ quay lại nữa.
Gặp phải đối thủ như vậy không thể nghi ngờ là xót xa. Lý Thiên Hạ cảm thấy áp lực như núi, không biết phải làm sao bây giờ.
…
Lúc này Lục Vô và Bắc Ly đang nhìn chằm chằm vào trang chủ web 173, tâm trạng kích động nhìn số vote nhảy lên liên tục.
Mà thần khí cũng phản hồi tin tức người chơi đăng nhập liên tục. Bởi vì lượng tin tức quá lớn nên Lục Vô tắt chức năng này đi, chỉ để lại biểu hiện số lượng người chơi online.
Sau khi chính thức ra mắt trên web 173 chưa đầy hai giờ, số người đăng nhập vào game này đã đạt tới 30213, trong đó số người online là 29864. Qua thống kê của thần khí, số người chơi offline trên cơ bản đều là do tử vong nên bị cưỡng chế logout.
Nói cách khác, số lượng người chơi lưu lại sau khi thể nghiệm trò chơi này đạt tới con số đáng sợ 100%.
Điều này khiến Lục Vô và Bắc Ly cảm thấy sung sướng.
Lục Vô không thể tưởng tượng được rằng đến lúc có hàng triệu, chục triệu, thậm chí hơn trăm triệu người chơi xuất hiện trong game thì hắn sẽ có một đội quân bất tử đáng sợ cỡ nào. Đến lúc đó muốn thu phục cả Bắc Kỳ thì hoàn toàn không cần tốn sức nữa.
Lúc này, di động của Lục Vô vang lên. Hắn cầm lên, phát hiện là Ngô Quốc Nhất gọi tới.
“Ông Ngô, có việc gì vậy?” Lục Vô tò mò hỏi.
“Chú em, lần này cậu nhất định phải giúp tôi!”
Nghe thấy giọng điệu trịnh trọng này, Lục Vô còn tưởng là game xuất hiện vấn đề gì, vội hỏi: “Xảy ra chuyện gì à?”
“Ầy, nói thì tức lắm. Vốn trò chơi này ít người, lúc online tôi còn có thể đánh Du Hồn các thứ, nhưng hôm nay có nhiều người như vậy, lúc tôi giết Du Hồn lại bị cướp quái, còn bị giết nữa. Cậu nói xem có thể nhịn được không?”
Nghe vậy, Lục Vô không khỏi dở khóc dở cười. Hắn còn tưởng là chuyện gì to tát, thì ra là Ngô Quốc Nhất bị người khác cướp quái, còn bị giết trong game.
“Thế ý ông Ngô là?”
“Hồn tệ, tôi cần hồn tệ. Có thể cho tôi ít hồn tệ để tôi mua mấy thứ trang bị ra hồn được không? Tôi muốn trả thù! Đối với cậu mà nói không khó đúng không?”
Lục Vô ngạc nhiên. Nói thật, hắn cũng không có ý định phân phát thêm hồn tệ trong game. Bởi vì thứ này cũng có tác dụng rất lớn với hắn, nhưng Ngô Quốc Nhất giúp hắn nhiều việc như vậy, hắn cũng ngại từ chối người ta.
“Ông Ngô, nói thật với ông, sau khi game này bước vào quỹ đạo, hồn tệ sẽ chỉ sinh ra từ giết quái mà thôi. Đội ngũ nghiên cứu bọn tôi cũng không có cách nào khác. Nhưng mà, trước khi game đi vào hoạt động, tôi đã giữ lại 100 hồn tệ cho mình rồi. Tôi cho ông 100 hồn tệ này nhé, sau này không có nữa đâu đấy!”
Ngô Quốc Nhất nghe vậy, trong lòng vui sướng, vội đồng ý ngay.
“Nhưng chú em nè, nghe ý cậu là sau khi game này đi vào quỹ đạo rồi, mọi thứ đều không nằm trong khống chế của đội nghiên cứu nữa à?”
“Đúng rồi. Trò chơi này ngoài độ chân thật cực cao ra, sự phát triển của sự vật bên trong đều tiến hành một cách tự do, ngay cả chính chúng tôi cũng không biết bước tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì. Vậy nên xin lỗi ông anh nhé!”
Nghe vậy, Ngô Quốc Nhất lâm vào khiếp sợ, hít sâu một hơi: “Chú em, khi nào có cơ hội cậu nhất định phải cho tôi gặp đội ngũ nghiên cứu của cậu. Tôi thật sự muốn xem thử rốt cuộc là quái vật nào lại có tài năng đến mức này!”
Lại hàn huyên một lát, sau đó Lục Vô cúp điện thoại, nhìn Bắc Ly đang ăn bánh quy rồi nhắm mắt lại.
Lúc này số hồn tệ của Lục Vô là hơn 2000 điểm. Sau khi tìm kiếm họ tên Ngô Quốc Nhất, hắn bấm vào gửi 100 hồn tệ cho Ngô Quốc Nhất.
Sau ba tiếng cooldown sống lại, Ngô Quốc Nhất lại đăng nhập vào game, hơn nữa vui sướng phát hiện trong ba lô của mình có thêm 100 hồn tệ. Ông ta lập tức mở Thương Thành ra, mua một thanh vũ khí màu lam “Kiếm Cự Mãng” trị giá 100 hồn tệ.
Đối với những kẻ giết chết mình, Ngô Quốc Nhất vẫn còn có ấn tượng mơ hồ, nhất thời hạ quyết tâm. Ông ta cầm vũ khí lóe ánh sáng màu lam lại chạy về phía dãy núi U Hồn.
Rất trùng hợp là, trên đường đi ông ta gặp Lý Thiên Hạ cũng đang chuẩn bị báo thù.
Hai người trò chuyện với nhau mới phát hiện, hung thủ giết chết mình lại là cùng một đội ngũ. Thế là hai người kết bạn với nhau, xông về phía dãy núi U Hồn, thề phải báo thù.
Chương 24. Người chơi tăng mạnh (1)
Để báo thù, cho dù hai người có gặp Du Hồn cũng né tránh xa xa, đi thẳng về phía trước. Quả nhiên, họ tìm thấy hai nữ một nam chuyên cướp quái giết người chơi ở lối vào dãy núi U Hồn.
Thấy ba người này, Lý Thiên Hạ hận tới mức nghiến răng. Anh ta đang định xông lên thì bị Ngô Quốc Nhất ngăn lại.
“Chú Lý, đừng kích động. Họ cướp quái của chúng ta, chúng ta cũng cướp lại họ vậy. Bây giờ chúng ta nấp trong tối, trốn đi chờ thời cơ đánh lén!”
Lý Thiên Hạ nghe vậy, cảm thấy rất là có lý, hơn nữa làm thế càng hả giận hơn.
Thế là hai người bèn bám theo ba người từ xa, thường thường tìm chướng ngại vật để tránh né.
Ngô Quốc Nhất có vũ khí màu lam, hơn nữa còn chơi nhiều hơn người khác hai ngày nên level vẫn nằm trong top đầu. Vì vậy dù là hai chọi ba, ông ta vẫn rất có lòng tin.
Đám người Diệp Tuyết Nhi đương nhiên không phát hiện đằng sau có hai người muốn báo thù đang bám theo. Lúc này họ đã nghiện việc giết người cướp quái rồi, đang phấn khởi tìm kiếm “con mồi” khác.
Sau khi sắp bước vào khu vực dãy núi U Hồn, người chơi rõ ràng ít hơn nhiều, nhưng vẫn khiến họ tìm được hai người chơi đang hợp tác chiến đấu với Chiến Binh Hài Cốt. Nhất thời, ba người đều cười xấu xa, lặng lẽ tiếp cận hai người chơi đó, chuẩn bị tiến hành cướp quái giết người ngay lúc mấu chốt.
Thời gian dần dần trôi qua, ngay tại lúc Chiến Binh Hài Cốt sắp tử vong thì ba người Diệp Tuyết Nhi hành động.
Vẫn là Cuồng Chiến Sĩ chặn đằng trước ngăn cản hai người chơi, hai nữ sát thủ thì vòng ra sau đánh lén.
Một chiêu này vẫn rất có hiệu quả. Người chơi bị Chiến Binh Hài Cốt thu hút sự chú ý nên hoàn toàn không phát hiện ra sự tồn tại của họ, đều bị đụng ngã xuống đất. Tiếp đó lại bị hai người Diệp Tuyết Nhi nhanh chóng nhào tới, tấn công vị trí chí mạng, cuối cùng ngỏm củ tỏi.
Nhưng còn chưa chờ cho ba người vui sướng thì trong bụi cỏ cách đó không xa, bỗng có hai Cuồng Chiến Sĩ tay cầm kiếm lớn nhảy ra.
Trong ánh mắt sửng sốt của họ, hai Cuồng Chiến Sĩ kia nhanh chóng đến gần, một phát đâm vào người Cuồng Chiến Sĩ nhà mình.
– 18
– 7
Hai con số thương tổn hiện lên, Cuồng Chiến Sĩ nhà mình bị giết ngay lập tức, mềm oặt trên mặt đất.
Thừa dịp hai người Diệp Tuyết Nhi còn đang sững sờ thì Ngô Quốc Nhất chém một nhát thật mạnh lên người Chiến Binh Hài Cốt, cướp EXP giết quái vật, sau đó nháy mắt với Lý Thiên Hạ, xông về phía hai người Diệp Tuyết Nhi.
Nhưng Diệp Tuyết Nhi cũng không sợ hãi, giơ dao găm đâm về phía cổ Ngô Quốc Nhất.
Nhưng điều khiến cô ta kinh ngạc là Ngô Quốc Nhất vẫn chưa chọn né tránh, thế nên đòn tấn công của hai người đều đánh trúng đối phương.
– 12
– 21
Hai thương tổn đồng thời xuất hiện.
Nhìn thanh kiếm lớn lóe ánh sáng lam trong tay Ngô Quốc Nhất, Diệp Tuyết Nhi thầm kêu tiêu rồi. Nhưng cảnh vật chung quanh đã tối dần, lời nhắc nhở tử vong cũng xuất hiện.
Sau khi giết chết Diệp Tuyết Nhi, Ngô Quốc Nhất lập tức xoay người giúp Lý Thiên Hạ giết chết một nữ sát thủ khác. Cuối cùng hai người cười phá lên, còn giơ ngón giữa với thi thể của Diệp Tuyết Nhi.
Điều này khiến Diệp Tuyết Nhi vẫn còn chưa logout tức tới mức run lẩy bẩy, trong lòng âm thầm thề rằng nhất định phải báo thù.
…
Trong biệt thự của một tòa trang viên nào đó tại thành phố Già Lam, một cô gái mặc váy dài màu hồng đang lẳng lặng ngồi trên giường. Mái tóc màu tím dài như thác xõa tung, diện mạo quyến rũ mê người.
Ngây ra một lát, Diệp Tuyết Nhi hồi phục tinh thần, nhe răng nanh, vẻ mặt tràn đầy tức giận.
Cô quay đầu nhìn mũ thực tế ảo đặt bên cạnh, cảm thấy mình hoàn toàn không thể nuốt cơn giận này được.
Báo thù! Mình phải báo thù!
Diệp Tuyết Nhi tức giận, lấy di động ra bấm một dãy số.
Chỉ chốc lát sau, bên kia nhấc máy.
“Tuyết Nhi? Tìm anh có việc gì không?”
Tối qua làm lụng vất vả suốt đêm, Diệp Thần nói bằng giọng mệt mỏi.
“Anh hai, em gái anh bị người ta bắt nạt, còn bắt nạt rất thảm thiết nữa!” Diệp Tuyết Nhi tức giận nói.
Nghe vậy, Diệp Thần nhất thời ngây ra, lửa giận bốc cháy trong lòng. Phải biết rằng, trong nhà họ, Diệp Tuyết Nhi là hòn ngọc quý trên tay, thế mà cũng có người dám bắt nạt cô, quả là chán sống rồi!
“Tuyết Nhi, nói cho anh biết là ai? Để anh xé xác nó!” Giọng Diệp Thần lạnh lùng.
“Đối phương rất mạnh. Anh dẫn đông người chút, em ở nhà chờ anh!”
“Được rồi, em chờ chút, anh đi gọi người ngay!”
Diệp Thần cúp điện thoại, đẩy người phụ nữ còn đang quấn tay mình ra, đứng dậy nhanh chóng mặc quần áo trong ánh mắt khó hiểu của đối phương.
Sau khi ăn mặc chỉn chu, Diệp Thần lấy di động ra, chào hỏi những người anh em trong giang hồ.
Tao bất luận mày mạnh cỡ nào! Dám bắt nạt em gái tao thì tao sẽ cho mày biết thế nào là lễ hội!
Diệp Thần phẫn nộ bước ra ngoài, sau đó triệu tập anh em giang hồ trước cửa một câu lạc bộ. Sau khi bàn bạc, để tránh việc chém nhầm người trong nhà, trên cánh tay mỗi người đều cột một miếng vải đỏ, chuẩn bị dao diếc đầy đủ, sau đó lên xe, đi về phía biệt thự ở trang viên.
Chương 25. Người chơi tăng mạnh (2)
Về tới nhà, dáng vẻ hung ác của Diệp Thần nhất thời khiến quản gia sợ ngây người.
Diệp Tuyết Nhi đã sớm chờ trong đại sảnh.
Thấy Diệp Tuyết Nhi, Diệp Thần lo lắng đến gần: “Tuyết Nhi, em không sao chứ?”
“Không, bây giờ em rất tức giận, rất tức giận!” Diệp Tuyết Nhi bực bội đáp.
“Anh đã dẫn người tới rồi. Nói cho anh biết ai bắt nạt em, bọn anh đi chém thằng đó ngay!”
Nhìn gần trăm người cầm dao đằng sau Diệp Thần, Diệp Tuyết Nhi sửng sốt trong chốc lát: “Nhiều thế cơ à?”
“Không phải em nói đối phương rất mạnh sao? Cho nên anh phải gọi nhiều chút, đến lúc đó không sợ đánh không lại!”
“Quả nhiên là anh trai tốt của em!” Diệp Tuyết Nhi cười híp mắt, chỉ về phía mấy cái thùng kim loại cách đó không xa, nói với quản gia: “Chú Mộc, phát mấy thứ đó cho mọi người đi. Mỗi người một cái!”
“Em gái, đây là gì vậy? Bọn anh đều cầm vũ khí rồi!” Diệp Thần đần mặt ra.
“Vấn đề là dao không có tác dụng, nhất định phải xài cái này mới được!”
Nghe vậy, Diệp Thần không khỏi căng thẳng, cho rằng em gái mình vì báo thù mà tìm vũ khí cấm các thứ. Đây cũng không phải là chuyện nhỏ đâu.
Nhưng khi mọi người nhận mũ thực tế ảo được phân phát, tất cả đều đần thối mặt.
Cho dù là Diệp Thần cũng phải trợn tròn mắt. Đánh nhau còn cần dùng mũ thực tế ảo sao?
“Em gái, em có thể nói với anh là đã xảy ra chuyện gì không?” Diệp Thần hỏi, vẻ mặt như không tin vào cuộc sống này nữa.
“À, em bị hai thằng vô liêm sỉ cướp quái trong game, còn bị giết nữa. Anh nói có tức không?”
“Tức… Tức quá chứ lị!”
“Đúng, tức quá trời luôn. Anh có giúp em không?”
Lúc này Diệp Thần chỉ biết dở khóc dở cười. Nhưng đối mặt với cô em gái bướng bỉnh này, gã cũng chỉ có thể chiều theo mà thôi.
“Đều ngơ ngác làm gì? Chuẩn bị vào game. Chọn chức nghiệp xong rồi tập hợp cho tôi, sau đó đi chém người với em gái tôi. Không giúp em gái tôi hả giận thì tôi sẽ cho các cậu biết mặt!”
Diệp Thần trừng mắt, quát đám người đang ngơ ngác nhìn nhau.
…
Nhờ ưu thế đông người, sau khi Diệp Tuyết Nhi kết thúc thời gian cooldown sống lại, cô lập tức dẫn đội ngũ báo thù tìm được Ngô Quốc Nhất và Lý Thiên Hạ, đồng thời cũng chém giết họ như mong muốn.
Nhưng hai ông trùm giới trò chơi đương nhiên cũng không thể nhịn cơn tức này được. Họ triệu tập một phần nhân viên, đồng thời còn tìm một đám người chơi từng bị giết chết, tạo thành tổ chức báo thù, bắt đầu hành động ăn miếng trả miếng.
Cuộc xung đột quy mô lớn lần đầu tiên giữa người chơi trong Chinh Chiến Online cứ thế triển khai. Trong quá trình này, thế lực hai bên càng ngày càng lớn, gặp nhau là chém giết không cần hỏi lý do gì nữa.
…
Hôm sau, Lục Vô đang say giấc thì bị cô bé đánh thức, kéo đến bên cạnh bàn máy tính.
“Sao vậy?” Lục Vô còn ngái ngủ dụi mắt, khó hiểu hỏi.
“Anh nhìn xem bình luận game kìa!” Vẻ mặt Bắc Ly nghiêm túc.
Lục Vô dời mắt về phía màn hình, thấy bình luận chi chít, không khỏi buồn bực, nhưng khi thấy rõ nội dung thì lập tức mở to mắt.
Diệp Tuyết Nhi Đáng Yêu Nhất: Mua hồn tệ giá 1:500, mặt khác công hội Thiên Thần Hộ Mệnh nhận người!
Cậu Bé Dưa Hấu: Thu hồn tệ, cần gấp, không giới hạn, người chơi nào có hồn tệ pm tôi!
Một Con Voi Ma Mút (Lý Thiên Hạ): Công hội Thiên Thần Hộ Mệnh rác rưởi, giết người lung tung, chống lại mãnh liệt! Hoan nghênh mọi người gia nhập Liên Minh Kẻ Báo Thù!
Lợn Rừng Peggy: Mua hồn tệ. Ông đây phải giết sạch lũ Thiên Thần Hộ Mệnh ngu si kia! 1:600, không giới hạn!
Đại Kiếm Trong Tay: Tiên sư chứ, sao không có cổng nạp chính thức vậy? Ông muốn có hồn tệ cơ ơ ơ ơ ơ!
Shin Cậu Bé Bút Chì: Mua hồn tệ, không giới hạn, không giới hạn. Mặt khác, tìm đồng đội làm nhiệm vụ trưởng thành. Lực Sĩ U Minh quá mạnh, bị đập chết ba lần rồi, sắp khóc luôn rồi.
Nhất Đao Nhập Hồn: Thành viên của Đại Long Hội đã đạt mức 100 người. Hội trưởng sắp lên level 20, chuẩn bị thành lập công hội đầu tiên trong game. Hoan nghênh người chơi có thực lực.
Vô Địch Tịch Mịch: Trời, hoàn toàn không mua được hồn tệ gì cả! Mấy phòng làm việc kiếm tiền đâu rồi? Đều giấu hồn tệ chờ ăn Tết à? Mua số lượng lớn!
…
Cả khu bình luận bên dưới trò chơi đều ầm ĩ ngất trời. Mà số lượng comment còn đang gia tăng liên tục.
Ngoài Thiên Thần Hộ Mệnh của Diệp Tuyết Nhi và Liên Minh Kẻ Báo Thù của Ngô Quốc Nhất đấu võ mồm với nhau ra, những người chơi khác đều đang thu mua hồn tệ.
Lục Vô lật xem comment, phát hiện ban đầu giá hồn tệ là 100:1. Nhưng trong mấy giờ ngắn ngủi, dưới sự lôi kéo của Diệp Tuyết Nhi, giá đã bị độn lên thành 1:700.
Nhưng cho dù là giá này thì rất nhiều người chơi muốn nạp tiền vẫn không thể mua được.
“Phát tài rồi!” Ánh mắt Bắc Ly sáng lên.
Lúc này cô bé đã ảo tưởng đến việc mỗi ngày đều có nhiều thức ăn ngon tới mức không ăn hết, khóe miệng chảy ra chất lỏng trong suốt.
Chương 26. Mâu thuẫn thăng cấp (1)
Lục Vô cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Hắn biết hồn tệ rất khan hiếm trong trò chơi này, nhưng không ngờ rằng cảm xúc của người chơi lại dâng cao như thế.
Mấy ngày nay, người chơi ồ ạt kéo vào game. Ngoài những nhiệm vụ mà người chơi đã hoàn thành ra, hồn tệ của Lục Vô đã có gần mười ngàn. Điều đó có nghĩa là gì? Nếu hắn bán số hồn tệ này đi thì hắn sẽ có được gần bảy triệu!
Hạnh phúc đến quá đột nhiên, khiến Lục Vô không khỏi choáng váng.
Nhưng khi tỉnh táo lại, suy nghĩ một lát, Lục Vô lại không định bán hết chỗ hồn tệ này. Tuy rằng làm thế có thể tăng thực lực của người chơi lên nhanh hơn. Nhưng đối với hắn mà nói, tác dụng của hồn tệ cũng rất lớn.
Theo lời Bắc Ly, nếu muốn xây dựng Minh Phủ Bắc Kỳ thì phải tốn ít nhất năm mươi nghìn hồn điểm. Số lượng hồn tệ trên người mình vẫn chỉ như muối bỏ biển mà thôi. Nhưng nếu bán bớt một ít, khiến cuộc sống đỡ túng quẫn hơn thì vẫn được.
Nghĩ vậy, Lục Vô quyết định lấy 500 hồn tệ đi đổi tiền. Đương nhiên là không thể xuất hiện với thân phận là nhà phát hành game được.
Nhưng trước đó, Lục Vô muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
“Anh mới không chú ý một đêm thôi, rốt cuộc trong game đã xảy ra chuyện gì vậy?” Lục Vô tò mò hỏi.
Đối với GM Bắc Ly không cần ngủ, có thể chú ý tới động thái trong game mỗi giây mỗi phút thì đương nhiên là biết rõ. Cô bé cười gian trá: “Lúc anh ngủ, trong game xuất hiện hai phe thế lực. Một phe là Liên Minh Thiên Thần Hộ Mệnh do Diệp Tuyết Nhi sáng lập, một phe là Liên Minh Kẻ Báo Thù do Ngô Quốc Nhất xây dựng.”
“Hai phe thế lực này xích mích với nhau vì giai đoạn đầu cướp quái của nhau, bắt đầu đánh giết cả đêm, bây giờ đã triệt để thù hằn nhau rồi, đến mức không chết không ngừng. Trên cơ bản người của hai phe thế lực này nếu nhìn thấy người chơi của liên minh đối địch thì sẽ xông lên đánh luôn không cần phải dài dòng!”
“Chính vì PK thường xuyên nên hồn tệ có thể khiến người chơi tăng thực lực một cách nhanh chóng trở thành vật tư chiến lược quan trọng. Hai phe đều có đại gia thu mua hồn tệ, dẫn tới tình trạng như hiện giờ.”
Lục Vô kinh ngạc. Không ngờ còn chưa bắt đầu đầu mối chính chinh phạt gì, người chơi đã nội chiến trước rồi.
Nhưng Lục Vô cũng không muốn can ngăn. Điều này cũng là một chuyện tốt cho game, có thể kích thích người chơi trở nên mạnh hơn, cũng càng tăng độ thú vị của game.
“Lục Vô! Lục Vô! Anh mau nghĩ cách bán một ít hồn tệ đi!” Lúc này Bắc Ly giữ tay Lục Vô lắc lắc.
“Ừ, nhưng không thể xuất hiện với thân phận nhà phát hành được.”
“Vậy thì lấy thân phận người chơi.” Bắc Ly vội nói tiếp.
Ý tưởng của Bắc Ly cũng là tính toán của Lục Vô. Sau đó hai người thương lượng một lát, đội mũ thực tế ảo lên rồi chọn icon game Chinh Chiến Online, đăng nhập vào game.
Lúc lựa chọn chức nghiệp, Lục Vô chọn pháp sư.
Giai đoạn đầu, nghề pháp sư khá là thảm. Ngoài skill đầu tiên là “Âm Khí Đạn” ra, hoàn toàn không có skill thương tổn nào ra hồn cả.
Nhưng Lục Vô lại biết chức nghiệp này có tiềm lực rất lớn.
Về mảng kỹ năng của chức nghiệp, Lục Vô và Bắc Ly đã bắt đầu thiết kế.
Mà tiền đề của việc xuất hiện kỹ năng chính là Lục Vô sửa chữa Minh Phủ Bắc Kỳ. Theo lời Bắc Ly, Tàng Kinh Các bên trong Minh Phủ chứa rất nhiều thuật pháp âm phủ và phương pháp chiến đấu.
Chỉ cần Minh Phủ Bắc Kỳ được sửa chữa xong thì những công pháp đó đương nhiên là có thể ghi lại vào thần khí. Đến lúc đó, Thương Thành lại tăng thêm mục mua skill, thực lực của người chơi sẽ tiến bộ vượt bậc.
Cho nên hiện giờ pháp sư có vẻ yếu, nhưng ở hậu kỳ chắc chắn sẽ là một chức nghiệp DPS* có một không hai. Đây cũng là lý do mà trang bị của pháp sư đắt hơn những chức nghiệp khác.
* DPS là một từ được viết tắt bởi một cụm từ. Mỗi chữ trong DPS sẽ tương ứng với một từ. Cụ thể chữ D là viết tắt bởi Damage; chữ P viết tắt bởi Per, chữ S là viết tắt của từ Second. Như vậy DPS chính là Damage Per Second, dịch ra nghĩa tiếng Việt là chỉ số sát thương tính theo thời gian.
Nhưng muốn thu gom đủ năm mươi nghìn hồn tệ thì còn cần thời gian. Tạm thời người chơi vẫn chỉ có thể dựa vào sức mạnh để chiến đấu trong giai đoạn đầu.
Sau khi chọn chức nghiệp xong, Lục Vô mặc đồ vải thô, cầm pháp trượng đen thui, chính thức đăng ký vào game với thân phận là người chơi.
Mở ba lô ra, Lục Vô phát hiện GM Bắc Ly đã gửi 500 hồn tệ cho hắn.
Nhìn đống đổ nát Minh Phủ, Lục Vô nhấc chân bắt đầu đi ra ngoài, dựa theo sự hướng dẫn của Bắc Ly để tìm khách sộp.
Trong số những người mua hồn tệ lần này, lượng nhu cầu lớn nhất không thể nghi ngờ là Diệp Tuyết Nhi. Cho nên mục tiêu của Lục Vô cũng đặt trên người cô ta.
Thân là acc có quyền hạn, Lục Vô mở bản đồ ra, lập tức thấy đánh dấu chấm sáng màu tím đang lấp lóe.
Chương 27. Mâu thuẫn thăng cấp (2)
Đây chính là vị trí Diệp Tuyết Nhi đang có mặt mà Bắc Ly hướng dẫn cho hắn.
Lúc này, Diệp Tuyết Nhi đang dẫn hơn trăm người chặn lối vào dãy núi U Hồn, định thanh lý người chơi của Liên Minh Kẻ Báo Thù.
Sau khi Lục Vô rời khỏi khu vực tân thủ, xác định xung quanh không có ai, bèn triệu hồi một đám mây âm khí chở hắn nhanh chóng bay tới chỗ Diệp Tuyết Nhi.
Lúc hắn sắp đến gần Diệp Tuyết Nhi trong vòng trăm mét, để không gây chú ý, Lục Vô bèn xua tan mây âm khí đi, thay vào đó là đi bộ tới.
Lục Vô vừa đến nơi, mấy trăm ánh mắt lập tức dồn về phía hắn.
“Thằng oắt, mày có phải là người của Liên Minh Kẻ Báo Thù không hả?” Một gã Cuồng Chiến Sĩ chặn đường Lục Vô.
“Tôi tìm Diệp Tuyết Nhi, bán hồn tệ!”
“Tìm tôi?” Bóng dáng Diệp Tuyết Nhi chợt xuất hiện, nhảy xuống từ cái cây bên cạnh, đứng trước mặt Lục Vô.
Nhìn Diệp Tuyết Nhi đã có một nửa trang bị là cấp bậc màu lam, Lục Vô mỉm cười: “Nghe nói cô mua hồn tệ, tôi muốn bán!”
“Có bao nhiêu? Tôi mua hết! Anh ra giá đi!”
“1:700 thế nào? Chắc bây giờ thị trường đều bán giá này!”
“Được, anh có bao nhiêu, tôi mua hết!” Diệp Tuyết Nhi đáp lại mà không hề do dự.
“Tôi có 500!” Lục Vô mỉm cười.
“Gì cơ?”
Vốn còn tưởng lại là mấy hồn tệ, nhưng khi nghe thấy là 500, Diệp Tuyết Nhi suýt nữa cho rằng mình nghe nhầm.
…
“Anh nói anh có bao nhiêu hồn tệ cơ?” Diệp Tuyết Nhi có vẻ không dám tin nên hỏi lại lần nữa.
“500 hồn tệ. Nếu cô có thể nuốt hết thì tôi bán cho cô!” Lục Vô cười nói.
Đối mặt với Diệp Tuyết Nhi có vẻ nghi ngờ, Lục Vô tiến lên một bước, mở mục giao dịch với nhau, đặt 500 hồn tệ lên đó rồi lại bấm vào hủy giao dịch.
“Giờ cô đã tin chưa?”
Thấy ô số tiền hiển thị 500 hồn tệ, Diệp Tuyết Nhi không khỏi giật mình. Phải biết rằng, nếu chỉ tính số lượng hồn tệ nhận được khi đánh quái thì cùng lắm cũng chỉ kiếm được khoảng 60 hồn tệ mà thôi. Nhưng thằng cha mặc đồ tân thủ này lại có tới 500 hồn tệ, sao có thể khiến cô không khiếp sợ được chứ.
“Muốn, tôi muốn hết!” Diệp Tuyết Nhi rất quyết đoán nói.
“Được, vậy đi trang web giao dịch đi. Chỗ đó an toàn hơn!”
“Không cần. Anh nói cho tôi biết tài khoản của anh đi, tôi sẽ chuyển khoản cho anh ngay bây giờ.”
Nghe vậy, Lục Vô thoáng kinh ngạc. Bởi vì số tiền giao dịch lần này cũng không hề nhỏ, 500 hồn tệ trị giá 350000 chứ ít đâu.
Nhưng nếu Diệp Tuyết Nhi tin tưởng bản thân mình thì Lục Vô cũng không có ý kiến gì. Hắn đọc số tài khoản ngân hàng của mình cho cô ta.
“Bản Tử, cô đi chuyển khoản cho anh ta đi!” Diệp Tuyết Nhi nói với cô gái bên cạnh.
Cô gái được gọi là Bản Tử gật đầu, biến mất ngay tại chỗ.
Một lát sau, cô gái đó lại xuất hiện lần nữa: “Tuyết Nhi, đã chuyển khoản xong rồi!”
Diệp Tuyết Nhi gật đầu: “Tiền đã gửi xong rồi. Anh đi xem thử đi!”
Lục Vô lắc đầu: “Nếu cô tín nhiệm tôi thì tôi cũng tin tưởng cô. Giao dịch đi.”
Nói rồi Lục Vô mở mục giao dịch ra, gửi 500 hồn tệ qua đó.
Số tiền lên tới 350000, Lục Vô đương nhiên không phải là vì tin tưởng mà vì Bắc Ly báo cho hắn biết tiền đã gửi đến rồi. Thái độ hào phóng này đều chỉ là giả vờ thôi.
Diệp Tuyết Nhi nhận được hồn tệ, sung sướng mở Thương Thành ra, chọn một bộ váy Nghê Thường Vũ Dực cấp bậc màu đỏ mặc trên người.
Nhất thời, trên người Diệp Tuyết Nhi chợt lóe ra quầng sáng rực rỡ nhiều màu, một bộ váy áo hoa lệ đã được mặc trên người cô.
Thấy Lục Vô muốn rời đi, Diệp Tuyết Nhi lại giữ hắn lại.
“Còn việc gì nữa không?”
“Rốt cuộc anh kiếm được số hồn tệ này ở đâu vậy? Có nhiệm vụ ẩn hả?” Lúc này trong lòng Diệp Tuyết Nhi tràn đầy tò mò.
“À, là nhiệm vụ Kẻ Thu Thập Linh Hồn ấy. Tôi đi lung tung, may mắn nhặt được năm linh hồn mới sinh, đều bán hết cho Thương Thành.”
Mọi người câm nín.
Diệp Tuyết Nhi vốn định hỏi thử xem ở đâu thì có thể tìm được nhiệm vụ ẩn, nhưng lời nói của Lục Vô khiến cô phải cạn lời.
Có được vận may thật đúng là chuyện rất trâu bò.
“Nếu không còn chuyện gì thì tôi có thể đi được chứ? Tôi còn muốn đi dạo loanh quanh để xem thử có thể nhặt được thêm mấy con nữa hay không đây.”
Câu nói của Lục Vô lại khiến mọi người phải im lặng.
Sau khi Lục Vô rời đi, Diệp Tuyết Nhi quay đầu hỏi mọi người: “Mấy người có ai đã từng nhặt được thứ đó chưa?”
Mọi người lắc đầu.
Đúng lúc này, một người vội vàng chạy ra từ trong dãy núi U Hồn, có vẻ rất kích động.
“Chị Tuyết Nhi, các anh em gặp phải mai phục rồi!”
Nghe vậy, vẻ mặt Diệp Tuyết Nhi trở nên trịnh trọng: “Lại là Liên Minh Kẻ Báo Thù à?”
“Không phải, là NPC trong game!”
Diệp Tuyết Nhi sửng sốt: “Cậu nói cụ thể rốt cuộc là chuyện gì xem nào!”
“Vừa nãy tiểu đội mười người tụi em đang tìm người chơi Liên Minh Kẻ Báo Thù trong dãy núi U Hồn, ai ngờ lại gặp một đội quỷ binh cưỡi sói. Trên người chúng mặc áo giáp, trong con ngươi còn có ngọn lửa đang cháy, dáng vẻ rất đáng sợ. Lúc đó chúng nhìn thấy mười người tụi em, bất ngờ lên tiếng hỏi tụi em là cấp dưới của quỷ tướng nào.”
Chương 28. Giá hồn tệ tăng vọt
“Sau đó các cậu trả lời thế nào?”
“Tụi em nói tụi em là hậu duệ của Vua Bắc Kỳ, sau đó bị chúng đuổi theo chém. Không bao lâu sau đã giết sạch tụi em rồi, chỉ còn mình em may mắn rơi xuống một hang động nên chạy thoát!”
Nghe vậy, Diệp Tuyết Nhi bỗng nhớ tới cốt truyện lúc mới bắt đầu trò chơi. Hình như đám Quỷ Vương, Quỷ Tướng dưới trướng Vua Bắc Kỳ đều đã làm phản.
Nghĩ vậy, Diệp Tuyết Nhi hiểu ngay tại sao khi mấy người nói họ là hậu duệ của Vua Bắc Kỳ thì lại bị đuổi giết.
“Các anh em, vào dãy núi U Hồn, giết phản đồ!” Diệp Tuyết Nhi lạnh giọng nói.
Diệp Tuyết Nhi đã xem CG mở màn, cực kỳ căm hận bọn phản đồ đó. Phải biết rằng Vua Bắc Kỳ đã hy sinh vì hàng tỉ sinh linh trên vùng đất Bắc Kỳ, nhưng họ chẳng những không biết ơn mà còn dám phản bội nữa. Trong mắt Diệp Tuyết Nhi, điều này là không thể tha thứ được.
Còn một điểm nữa là Diệp Tuyết Nhi cảm thấy có khi mình có thể tìm được nhiệm vụ ẩn trên người đám quỷ binh cũng nên.
Sau đó, đội ngũ trăm người trùng trùng điệp điệp kéo vào dãy núi U Hồn.
…
Thoát khỏi trò chơi, Lục Vô trước tiên là cầm di động xem tin nhắn của ngân hàng.
Tài khoản có số đuôi 6573 của bạn đã nhận được 350000. Số tiền hiện có là 351236 tệ.”
“Đồ ăn ngon! Đồ ăn ngon!” Bắc Ly ở bên cạnh kêu lên.
Kiếm tiền thật là quá dễ dàng. Lục Vô nhìn số hồn tệ đang tăng lên liên tục, cảm thấy sướng tê cả người.
Để chúc mừng kiếm được số tiền đầu tiên, Lục Vô dẫn Bắc Ly đến nhà hàng sang nhất gần đó ăn một bữa no say, đồng thời còn mua rất nhiều đồ ăn vặt cho Bắc Ly tham ăn. Điều này khiến một người rất dễ thỏa mãn như Bắc Ly vui vẻ tới mức ánh mắt cong lên như trăng non.
Lúc về nhà thì sắc trời đã tối rồi. Lục Vô ngồi trước máy tính, trước tiên là mở trang chủ web game 173 ra, quan sát thứ hạng bỏ phiếu của game online.
Đúng như những gì hắn nghĩ, Chinh Chiến Online vẫn đứng đầu, bỏ xa những game online khác. Số lượng người chơi còn đang gia tăng, đã đạt mức tám mươi nghìn người.
Bây giờ việc Lục Vô cần suy xét nhất là thu gom hồn tệ. Làm thế nào để thu gom đủ năm mươi nghìn để mở chức năng skill ra.
Thật ra thì bây giờ, rất nhiều người chơi vẫn có hồn tệ. Làm thế nào để kích cầu tiêu dùng cũng là một vấn đề cần suy xét.
Điều này khiến Lục Vô do dự có nên phát động chiến tranh, tuyên chiến với Quỷ Tướng Sát Na ở hướng Đông hay không. Chỉ cần có chiến tranh thì đương nhiên sẽ tăng mạnh tiêu dùng rồi.
Nhưng Lục Vô suy nghĩ, cuối cùng vẫn phủ định kế hoạch của mình. Thứ nhất, số lượng người chơi đã tăng lên, nhưng thực lực vẫn chưa đủ. Nếu tám mươi nghìn người chơi mà đánh nhau thật thì chắc chắn sẽ không đánh thắng một trăm nghìn quỷ binh của Sát Na. Thất bại liên tiếp dễ đả kích lòng tin của người chơi, không có lợi cho việc thể nghiệm trò chơi.
Lục Vô ngẫm nghĩ một lát, bỗng lóe lên một ý tưởng, sau đó dùng thần khí thiết lập một nhiệm vụ cho những người chơi đã đạt tới level 15.
[Nhiệm vụ trinh sát: Đi đến phía Đông Minh Phủ, thăm dò lãnh địa của Quỷ Tướng Sát Na. Phần thưởng nhiệm vụ được quy định theo phạm vi thăm dò.]
Độ khó của nhiệm vụ này không thể nghi ngờ là cực cao. Hiện giờ, người chơi có thực lực mạnh nhất cũng chỉ là quỷ binh cấp thông thường mà thôi.
Nhưng đặc điểm của người chơi là bất tử, dùng người chơi để thăm dò thực lực của quân đoàn quỷ binh là tốt nhất. Sau đó Bắc Ly giám thị tình huống của người chơi lại phản hồi cho mình.
Chờ đến khi biết rõ tình hình, Lục Vô có thể lập sách lược tiến công như thế nào.
Sau khi nhiệm vụ được tuyên bố trong game một giờ, quả nhiên có rất nhiều người chơi bắt đầu đi về phía Đông Minh Phủ, chuẩn bị thăm dò một phen.
Ngay tại lúc Lục Vô đang đắc ý vì quyết định của mình thì một thông báo toàn server bỗng xuất hiện.
[Chúc mừng Trần Tử Vũ thành lập công hội đầu tiên – “Đại Long Hội”, chiêu mộ hào kiệt khắp thiên hạ, cùng nhau xây dựng huy hoàng cho Bắc Kỳ]
…
Công hội đầu tiên xuất hiện nhanh như vậy khiến Lục Vô rất kinh ngạc. Hắn không ngờ rằng đám người chơi đầu tiên như Trần Tử Vũ lại đạt tới level 20 nhanh như vậy.
Vì thế, hắn nhắm mắt lại, đưa tầm mắt vào trong âm phủ.
Xung quanh Minh Phủ đang có một đám người chơi vây quanh. Người đứng chính giữa đám người chơi này chính là Trần Tử Vũ, cùng với NPC Lục Ma.
Lúc này, Trần Tử Vũ rất phấn khởi. Để thành lập công hội đầu tiên này, các anh em đã luyện cấp suốt một ngày một đêm trong dãy núi U Hồn, cuối cùng gom góp 50 hồn tệ, thế mới sáng lập thành công.
Sau khi mở công hội ra, khung chức năng của hắn tăng thêm mục công hội. Chỉ cần cùng một công hội thì có thể nhìn thấy vị trí của những người chơi khác trong công hội, đồng thời còn mở mục tán gẫu chung của công hội, không thể nghi ngờ là tăng thêm sự giúp đỡ đối với việc phát triển đội ngũ như họ.
Chương 29. Nhiệm vụ thăm dò (1)
“Đại ca, nhận người không vậy?”
“Đại ca, dẫn em đi với. Em không có bản lĩnh gì khác, chẳng qua là biết nạp tiền thôi!”
“Xin được vào hội. Thu em đi!”
Xung quanh, đám người chơi tân thủ đang vây quanh Trần Tử Vũ muốn được gia nhập công hội, tìm kiếm che chở. Còn Trần Tử Vũ thì cười nhìn tin tức của người chơi, chỉ lấy người chơi có thực lực, level 10 trở lên.
Tốn khoảng một giờ để xét duyệt tin tức xong, Trần Tử Vũ mới quay lại nhìn NPC Lục Ma thần thái hờ hững, khí chất xuất trần.
“Đại ca Lục, anh hiểu biết thế nào về Quỷ Tướng Sát Na chiếm cứ phía Đông Bắc Kỳ?”
Nghe Trần Tử Vũ nhắc tới Quỷ Tướng Sát Na, vẻ mặt Lục Ma lộ ra thù hận: “Uổng công nghĩa phụ của ta bồi dưỡng Sát Na chu đáo. Nhưng hắn ta lại vì lợi ích mà phản bội nghĩa phụ! Ta chỉ hận không thể đích thân giết chết hắn ta!”
Đối với Lục Ma thường xuyên đi loanh quanh Minh Phủ, Trần Tử Vũ cảm thấy y càng giống một con người sống động có tình cảm hơn là một NPC.
“Đại ca Lục, thù này chúng ta nhất định phải trả. Anh có biết tình hình cụ thể phía Đông không? Em muốn đi thăm dò tình huống thử xem!”
Lục Ma nhìn thoáng qua Trần Tử Vũ, thở dài: “Tên Quỷ Tướng Sát Na sở hữu một trăm nghìn quỷ binh, thực lực mạnh mẽ, chiếm cứ khu vực Lưu Ly bên cạnh biển Hoàng Tuyền ở phía Đông. Nếu cậu muốn đi trinh sát thì nhất định phải chú ý an toàn của bản thân, không được làm bừa!”
Trần Tử Vũ gật đầu một cách trịnh trọng, sau đó gửi tin nhắn giọng nói phát trong kênh công hội: “Tất cả thành viên trên level 15 trong công hội, sau bữa tối tập hợp ở gần Minh Phủ, chuẩn bị làm nhiệm vụ trinh sát!”
Vương Đại Mãng: Đi chung thì có thể phối hợp với nhau, hy vọng nhân tiện chém giết mấy tên quỷ binh của Sát Na. (Mặt cười)
Tuyết Lê: Xung phong! Hoàn thành nhiệm vụ này em sẽ có ba món màu lam rồi, sướng quá!
Vương Siêu: Vì vinh quang của Vua Bắc Kỳ!
…
Thấy trả lời trong kênh tán gẫu công hội, Trần Tử Vũ mỉm cười, sau đó chọn logout, định ăn bữa tối nhanh lên rồi còn tổ chức công hội, bắt đầu nhiệm vụ tập thể đầu tiên.
Sau khi Trần Tử Vũ rời đi, bên cạnh Lục Ma vẫn còn rất nhiều người vây quanh.
Những người này đều là người chơi nữ, hoàn toàn bị thu hút bởi dung mạo của Lục Ma, liên tục quấn lấy Lục Ma tán gẫu với y.
Trong mấy ngày nay, Lục Ma đã trở nên nổi tiếng trong những người chơi nữ, hơn nữa trí nhớ của Lục Ma được cài đặt rất nhiều ký ức về vùng đất Bắc Kỳ, có thể nói là một thôn trưởng thôn tân thủ đủ tư cách, giúp đỡ rất nhiều người chơi giải quyết nỗi hoang mang.
Để làm tăng hứng thú của những người chơi, NPC thứ hai cũng đã được Lục Vô chế tạo ra.
Tên nó là Kẻ Lái Buôn Bí Ẩn. Thiết lập của NPC này là kẻ lái buôn may mắn lang thang khắp vùng đất Bắc Kỳ. Nếu tìm được người này, người chơi có thể mua được vật phẩm hiếm thấy không bán trong Thương Thành.
Nhìn hoạt động của những người chơi, Lục Vô điều khiển thị giác thượng đế chuyển qua chỗ Diệp Tuyết Nhi đã mua hồn tệ.
Dãy núi U Hồn hiện lên trước mắt, Lục Vô bỗng khựng lại.
Bởi vì ở sâu trong rừng rậm, lại có sự tồn tại của một đội ngũ quỷ binh cưỡi sói.
Từ trang phục của bọn quỷ binh này, Lục Vô nghĩ tới quân đoàn Quỷ Lang kỵ binh của Sát Na mà Bắc Ly đã giới thiệu cho hắn.
Lúc này, trong rừng rậm dãy núi U Hồn, tiểu đội trăm người của Diệp Tuyết Nhi đang liên tục tấn công Quỷ Lang Kỵ, nhưng thực lực cá thể chênh lệch quá rõ ràng khiến người chơi bị giết chết liên tục.
Nhưng điều này chẳng những không khiến người chơi lùi bước mà dưới sự chỉ huy của Diệp Tuyết Nhi, người chơi lần lượt xông tới như những kẻ điên không cần mạng sống vậy, khiến đội Quỷ Lang Kỵ này bị phân tán ra xung quanh.
“Giết sạch lũ phản đồ Bắc Kỳ này cho tao!” Theo tiếng gầm của Diệp Tuyết Nhi, những người chơi của Thiên Thần Hộ Mệnh lại xung phong lên trước, bao vây đám Quỷ Lang Kỵ rồi chém loạn xạ.
Cuối cùng, dưới sự tấn công điên cuồng của đám người chơi, có mấy tên lính Quỷ Lang Kỵ chịu không nổi ngã xuống từ trên lưng sói. Nhưng nghênh đón nó lại là phát chém vô tình của những người chơi khiến nó chết ngay tại chỗ.
“Chúng nó muốn bỏ chạy kìa! Bao vây cho tao, không cho thằng nào thoát được hết!”
Thấy Quỷ Lang Kỵ không định ham chiến mà muốn rời đi, những người chơi đương nhiên là không muốn tha cho chúng rồi. Phải biết rằng để giết chết đám Quỷ Lang Kỵ này, họ đã hy sinh rất nhiều anh em.
Nhất thời đám người bao vây thành vòng tròn xung quanh đám Quỷ Lang Kỵ.
Tiếng rít gào của sói vang lên, những người chơi liên tục thu nhỏ vòng vây. Trên mặt đám Quỷ Lang Kỵ cũng lộ vẻ hoảng sợ.
Chúng nó không thể hiểu được tại sao ở đây lại xuất hiện nhiều quỷ tộc kỳ lạ như vậy, mà đám quỷ tộc này còn đều tự xưng là hậu duệ của Vua Bắc Kỳ nữa.
Phải biết rằng, sau khi Vua Bắc Kỳ qua đời, tất cả cấp dưới đều đã phản bội mới đúng. Nhưng sự xuất hiện của đám người này lại quái lạ như thế.
Chương 30. Nhiệm vụ thăm dò (2)
“Không tha cho bố con thằng nào cả! Giết!” Diệp Tuyết Nhi quát lên, đám người chơi nhanh chóng thu nhỏ vòng vây. Cuồng Chiến Sĩ đứng đằng trước trực tiếp dùng cơ thể mình để đón đỡ nhát đao của lính Quỷ Lang Kỵ, cho dù phải chết cũng phải chém trúng người này một phát.
Dưới sự tiến công điên cuồng ấy, tiểu đội Quỷ Lang Kỵ này cuối cùng cũng không chịu nổi. Sau khi tên lính Quỷ Lang Kỵ cuối cùng bị Diệp Tuyết Nhi chém chết, cả tiểu đội Quỷ Lang Kỵ đều bị mất mạng.
“Wow, trâu bò!”
“Ghê ghê ghê, cuối cùng cũng giết chết lũ phản đồ này rồi!”
“Chị đại Tuyết Nhi lợi hại!”
Những người chơi hoan hô, Diệp Tuyết Nhi cũng đắc ý lộ ra nụ cười.
Lúc này, thân thể của kỵ binh Quỷ Lang Kỵ bị thần khí phân giải. Trên mặt đất để lại áo giáp và vũ khí trên người chúng.
“Wow, áo giáp màu trắng level 10, đại đao màu xanh level 10!”
Thấy vật phẩm rơi ra lại có thể trang bị cho mình, đám người bắt đầu ồn ào, ba chân bốn cẳng chạy tới muốn nhặt.
Diệp Tuyết Nhi không ngăn cản. Bởi vì cô biết đây là thứ mà những người chơi nên nhận được. Trên người cô đã có đồ phòng ngự level 10 màu đỏ rồi, sao còn để ý những thứ tầm thường đó nữa.
Sau khi phân phối xong, Diệp Tuyết Nhi nhìn về phía mọi người, vung dao găm một cách khí phách: “Các anh em, đều đi ăn tối đi. Sau bữa tối chúng ta xuất phát đến Lưu Ly ở phía Đông, lại tìm phản đồ quỷ binh để giết! Đến lúc đó mỗi người chúng ta đều có một món vũ khí màu lam, ai cũng có phần. Chờ tôi lên level 20 rồi, tôi sẽ đi sáng lập công hội. Chúng ta sẽ trở thành công hội lớn nhất trong game này. Mọi người có lòng tin không?”
“Có!” Người chơi bên dưới đều hét lên.
Nghe vậy, Diệp Tuyết Nhi nở nụ cười vui vẻ.
…
Khoảng tám giờ tối, Trần Tử Vũ bắt đầu gửi tin nhắn giọng nói trong kênh công hội để tổ chức thành viên. Sau đó đội hình gần 200 người chơi thực lực đều đạt tới level 15 nhanh chóng tập hợp xong ở gần Minh Phủ.
“Xuất phát!”
Theo Trần Tử Vũ ra lệnh, đội ngũ 200 người bắt đầu đi về phía Đông.
Khu vực Lưu Ly ở phía Đông cách Minh Phủ không xa lắm, mà tố chất thân thể của những người chơi cũng được tăng lên nên đi đường rất thoải mái.
Đồng thời, chỉ cần là tình cờ gặp được du hồn hoặc sinh vật âm phủ khác ở ven đường, đội ngũ đều sẽ tiện tay chém giết. Có thể nói là khí thế rào rạt, chỉ kiếm về hướng Quỷ Tướng Sát Na.
Dựa theo hướng dẫn trên bản đồ, người chơi của Đại Long Hội mất khoảng hơn nửa giờ mới đến chỗ giáp giới khu Lưu Ly và Minh Phủ.
Bước vào khu vực Lưu Ly, những người chơi kinh ngạc phát hiện màu sắc của bầu trời trở nên sáng sủa hơn nhiều. Cơn mưa máu vốn còn đang rả rích cũng đã biến mất, đá cuội trên mặt đất có màu sắc rực rỡ, trong không trung còn có những sợi tơ trắng tung bay như bông tuyết, khác hẳn với cảnh tượng ở Minh Phủ.
Vừa kinh ngạc với thiết kế cảnh vật nơi đây, đồng thời những người chơi cũng trở nên cảnh giác hơn.
Bởi vì họ biết đây là địa bàn của Quỷ Tướng Sát Na. Tuy rằng họ có 200 người, nhưng thực tế mỗi người đều ôm quyết tâm hy sinh đến đây thăm dò. Bởi vì họ đã được Lục Ma báo cho biết dưới trướng Sát Na có đến hơn trăm nghìn quỷ binh vô cùng hung ác.
“Đi thôi. Cẩn thận chút, phát hiện khác thường nhớ nhắc nhở lẫn nhau!”
Trần Tử Vũ vung tay lên, đội ngũ lại bắt đầu đi tới thăm dò.
Trong quá trình này, những người chơi phát hiện sinh vật ở khu Lưu Ly đều không tồn tại dưới dạng hình người mà là hình thái động vật, đồng thời cũng vô cùng hung dữ. Mấy lần họ gặp phải bầy sói, mất rất nhiều công sức mới tiêu diệt sạch chúng nó.
Lại tiến thêm nghìn mét, bò qua một sườn dốc, tầm nhìn của những người chơi chợt trở nên trống trải. Nhưng đúng lúc này, Trần Tử Vũ bỗng ra hiệu cho mọi người nằm xuống.
Chỉ thấy bên dưới sườn dốc, một doanh địa quỷ binh xuất hiện trong tầm nhìn của họ.
“Cẩn thận chút, đừng bị phát hiện. Doanh địa này không nhỏ đâu!” Trần Tử Vũ nói trong kênh công hội.
Mọi người nghe vậy, đều dần dần rướn cổ lên, bắt đầu quan sát tình hình trong doanh địa.
Từng con Thi Lang có ngọn lửa màu xanh bốc cháy trong hốc mắt đang đi dạo quanh doanh địa. Rất nhiều quỷ binh đang vội vã khuân vác thứ gì đó.
“Đại khái khoảng hai nghìn người, hẳn là doanh địa tiền tiêu. Nhưng số lượng quỷ binh quá nhiều, chúng ta không thể xử lý hết được. Chuyển sang hướng khác di chuyển đi!”
Thấy nhiều quỷ binh đến vậy, Trần Tử Vũ thầm kinh hãi. Anh ta đang định dẫn dắt các anh em lùi về sau đổi phương hướng đi sang chỗ khác, nhưng lúc này một con Thi Lang cách bọn họ khá gần chợt khịt mũi, đôi mắt như ngọn lửa nhìn chằm chằm về phía sườn núi nơi đám người Trần Tử Vũ đang ẩn náu.
“À hú!”
Tiếng sói tru vang lên khiến vô số quỷ binh ngẩng đầu, nhìn về phía đám người Trần Tử Vũ đang thò đầu ra thăm dò.
“Con chó ngu si, gọi cái đầu mày!”