[Dịch] Binh Chủng Của Ta Biến Dị
Tập 4: Mộ Dung Thiên (c31-c40)
❮ sautiếp ❯Chương 31. Mộ Dung Thiên
Lúc này, trong đội ngũ của bọn họ tổng cộng có năm người.
Sau lưng mỗi người đều mang hơn hai mươi binh chủng, gần một nửa trong số đó đều là cấp 4, tổng cộng có 50 binh chủng cấp 4!
Trong đó, binh chủng mạnh mẽ nhất thuộc về người thanh niên kia.
Bên cạnh hắn ngoại trừ hai Thiên Sứ cấp 3 ra, 18 binh chủng còn lại mà tất cả đều là Song Dực Thiên Sứ cấp 4!
Người này không phải ai khác.
Chính là người gần đây rất nổi tiếng trong kênh nói chuyện khu vực, nắm giữ binh chủng hệ Thiên Sứ – Mộ Dung Thiên!
Dựa vào ưu thế đoàn đội, lúc này bọn hắn sớm đã dẫn trước rất nhiều người, thành công lên tới cấp 4, đồng thời chiêu mộ không ít binh chủng cấp 4.
Mà trong đội ngũ này cũng chỉ có một người chưa đạt tới cấp 4 mà thôi.
– Động thủ đi, thanh lý nốt căn cứ ma thú này thì Trương Việt sẽ có thể lên tới cấp 4.
Mộ Dung Thiên nhìn thoáng qua đầm lầy xa xa, từ tốn nói.
Trương Việt bên trên nghe vậy, nhất thời vui mừng quá đỗi:
– Cảm ơn lão đại Mộ Dung!
– Được rồi, nói cái gì cám ơn với không cám ơn.
Mộ Dung Thiên tùy ý khoát tay:
– Chỉ cần làm việc thật tốt dưới tay ta thì không thể thiếu chỗ tốt của các ngươi, bắt đầu chuẩn bị đi.
– Tiến lên!
Đáp lại một câu, bốn người còn lại lập tức quay người rời khỏi, phân tán ra bốn phía.
Sau đó, Thiên Sứ cấp 4 bên cạnh Mộ Dung Thiên nghe lệnh trùng sát vào trong ao đầm, bắt đầu tiêu diệt toàn bộ Bò Cạp Đuôi Đỏ.
Dưới rất nhiều binh chủng cấp 4 bao vây, những Bò Cạp Đuôi Đỏ kia căn bản không có cách nào ngăn cản, binh bại như núi đổ.
Cũng không lâu lắm, đầm lầy đã nổ tung.
Một con Bò Cạp Đuôi Đỏ lớn hơn những con Bò Cạp Đen bình thường lớn mấy lần đột nhiên xông ra, phát ra một loạt tiếng gào rú bén nhọn về phía bọn họ.
– Bò Cạp Đuôi Đỏ cấp 4 là Vương! Mọi người cẩn thận!
Trong lòng mấy người đang chiến đấu chấn động, ào ào cảnh giác lên.
Nhưng vừa dứt lời, một mũi tên ánh sáng màu vàng đã ầm vang bắn tới.
– Đùng!
Mũi tên ánh sáng nổ tung, thân thể Bò Cạp Vương Đuôi Đỏ trong nháy mắt bị xuyên thấu, quán tính to lớn làm cho thân thể nó bị bắn bay ra ngoài, rơi xuống ngoài mấy mét.
Còn không đợi nó giãy dụa, binh chủng còn lại đã ùa lên, chém đầu lâu của nó xuống.
Ma thú cấp 4, bỏ mình tại chỗ!
– Không hổ là lão đại Mộ Dung, một chút đã chế phục ma thú cấp 4.
– Hệ Thiên Sứ quả nhiên mạnh, không phải chúng ta có thể so sánh.
Mấy tên thủ hạ nhịn không được lên vỗ mông ngựa.
Nếu đổi lại là bọn hắn thì chỉ sợ phải phí chút sức lực mới có thể đánh chết Bò Cạp Vương Đuôi Đỏ này.
Nhưng Mộ Dung Thiên lại không uổng phí một binh một tốt, đã có thể nhẹ nhàng chế phục nó, thực lực có thể thấy được lốm đốm.
Mà bọn họ thổi phồng lọt vào trong tai Mộ Dung Thiên, cũng làm cho hắn dần dần hất cằm lên, trong mắt lộ ra từng tia từng tia ngạo nghễ.
– Rống!
Đột nhiên, một tiếng thú hống từ đằng xa truyền đến, đánh gãy bọn họ trò chuyện.
Bao gồm cả Mộ Dung Thiên ở trong, tất cả mọi người biến sắc, nhìn về phương hướng âm thanh truyền tới.
– Hình như là có người đang chiến đấu với ma thú! Chúng ta có muốn đi qua xem hay không?
Một người trong đó nghi ngờ, lên tiếng hỏi thăm.
– Mấy người các ngươi lưu lại thu dọn đi, ta tự đi xem thử.
Đối với thực lực hiện tại của mình, Mộ Dung Thiên vẫn vô cùng tự tin, chỉ dặn dò một tiếng đã trực tiếp tiến về phía địa điểm chiến đấu.
Những Thiên Sứ kia thấy thế cũng vội vã đuổi theo, đảo mắt đã đi theo Mộ Dung Thiên rời khỏi phạm vi đầm lầy.
Mà khi bọn hắn lần theo âm thanh đi đến địa điểm chiến đấu thì lại phát hiện chiến đấu sớm đã kết thúc.
Một ma thú cấp 3 ngã trên mặt đất, bên cạnh còn có một nam tử xa lạ đang đứng, cùng vài cọng thực vật kỳ lạ chưa từng thấy qua.
– Hả?
Lâm Hữu đang xử lý thi thể cũng phát hiện Mộ Dung Thiên, nhất thời trong lòng sinh ra cảnh giác.
Vừa rồi bởi vì quá chăm chú chiến đấu, nên hắn không nghĩ rằng sẽ có những người khác ở gần đây, còn dẫn đối phương đi qua.
Mà sau khi khi hắn thấy người đến là Mộ Dung Thiên thì vẻ mặt cũng thay đổi theo, lộ ra từng tia kinh ngạc.
Đây chẳng phải là gia hỏa tranh bảo rương lần trước, từng giao thủ ngắn ngủi với hắn sao? Tại sao hắn lại ở chỗ này?
Không đợi hắn suy nghĩ nhiều, Mộ Dung Thiên đã đi lên phía trước.
– Bằng hữu, một mình sao?
Mộ Dung Thiên cũng không nhận ra Lâm Hữu, nhìn thấy bên cạnh Lâm Hữu có mấy binh chủng hệ Thực Vật, trong mắt nhất thời lóe qua một tia khinh miệt.
Hệ Thực Vật yếu thế là chuyện tất cả mọi người đều biết, huống chi bên cạnh hắn còn mang theo nhiều Thiên Sứ cấp 4 như vậy, cho nên hoàn toàn không để Lâm Hữu vào mắt.
Ngay cả ánh mắt, cũng không có chút nào che dấu, không chút kiêng kỵ bắt đầu đánh giá, Lâm Hữu thấy vậy thì nhíu chặt mày lên.
– Trước khi hỏi người khác, không nên giới thiệu về mình một chút trước sao?
Lâm Hữu đứng lên, từ tốn nói.
Quan sát kênh nói chuyện phiếm lâu như vậy, hắn đã có nghe thấy đối với tính cách của Mộ Dung Thiên, hôm nay gặp mặt, quả thật vênh váo hung hăng giống như lời đồn, không để người khác vào mắt.
Mà hắn lại rất không thích ánh mắt của Mộ Dung Thiên, làm cho hắn vô cùng khó chịu.
Chương 32. Chiến Đấu Kịch Liệt
Phần khó chịu không che giấu chút nào này rơi vào trong mắt Mộ Dung Thiên, cũng làm cho Mộ Dung Thiên dần dần híp mắt lại.
– Ồ? Vậy ta nên giới thiệu về mình như thế nào? Như vậy phải không?
Vừa nói dứt câu, một Thiên Sứ bên cạnh hắn cầm cung tiễn đột nhiên bắn ra một mũi tên về phía Lâm Hữu.
– Vù…
Mũi tên rất nhanh, thậm chí ánh sáng lóng lánh, đảo mắt đã tới trước mặt Lâm Hữu, hiển nhiên là muốn thử sức Lâm Hữu.
Chỉ tiếc, Mộ Dung Thiên tính toán sai thực lực của Lâm Hữu.
Mũi tên màu vàng vừa bay đến trước mặt Lâm Hữu, đột nhiên bị từng dây gai cuốn lấy, từ không trung rơi xuống, Linh Tịch đứng ở phía sau các thực vật khác cuối cùng cũng hiển lộ thân hình, bay đến bên cạnh Lâm Hữu.
Trong nháy mắt Linh Tịch xuất hiện, Thiên Sứ bên cạnh Mộ Dung Thiên nhất thời rối loạn lên.
– Bằng hữu, ngươi làm như vậy hình như có chút không hợp lẽ thường?
Lâm Hữu lạnh lùng nhìn chằm chằm Mộ Dung Thiên, trong mắt hắn chứa đầy sát ý.
Mũi tên vừa rồi rõ ràng là bay thẳng đến chỗ yếu hại của hắn, nếu như không phải hắn có đủ thực lực thì chỉ sợ sớm đã chết bất đắc kỳ tử tại chỗ.
Không ngờ Mộ Dung Thiên này thật là người âm độc như vậy.
May mắn hắn lưu lại một tay, trước đó để thực vật còn lại trốn ở xung quanh.
Hình như Mộ Dung Thiên cũng không ngờ rằng công kích của mình sẽ thất bại dễ dàng như vậy.
Liếc mắt nhìn chằm chằm Linh Tịch bên người Lâm Hữu, lại không có chú ý tới Thiên Sứ bên cạnh mình bạo động, cũng không để ý.
Dù sao hệ Thực Vật có mạnh thế nào thì cũng không thể nào mạnh đến mức vượt qua quân đoàn Thiên Sứ của hắn.
Thấy kế hoạch của mình bại lộ, hắn dứt khoát không giả vờ nữa, cười lạnh nói:
– Không hợp lẽ thường thì như thế nào? Gặp phải ta thì coi như ngươi không may, ngoan ngoãn giao ra ma năng trên người, có lẽ ta còn có thể tha cho ngươi một mạng.
– Ồ? Thật sao?
Lâm Hữu cười, cười đến vô cùng vui vẻ, sau đó sắc mặt hắn đột nhiên trở nên lạnh lẽo.
Từng dây leo từ bụi cỏ bên cạnh hắn đột nhiên xông ra!
…………
Dây leo ùn ùn kéo tới, nhất thời làm trong lòng Mộ Dung Thiên giật mình.
Hắn ta không ngờ rằng, sau lưng Lâm Hữu lại còn cất giấu nhiều thực vật như vậy, thậm chí so với số lượng Thiên Sứ bên cạnh hắn còn khoa trương hơn, toàn bộ núi rừng xung quanh đều là dây leo du động!
Quang cảnh như thế lập tức làm cho hắn ta nhớ tới lần cướp đoạt bảo rương trước đó có một người thần bí hệ Thực Vật xuất hiện.
Bộ dáng dây leo đó không phải là giống như đúc với trước mắt sao?
– Thì ra là ngươi!
Sắc mặt của Mộ Dung Thiên trầm xuống, nhớ lại trước đó bị cướp đi hai món bảo vật, còn có Thiên Sứ bên cạnh hắn bị trọng thương, trong mắt nhất thời hiện ra vô tận sát ý.
Cũng không nói nhảm với Lâm Hữu, lập tức hạ lệnh Thiên Sứ bên cạnh phát động công kích.
Trong lúc nhất thời, ánh sáng màu trắng thánh khiết chiếu ra.
Nguyên một đám Thiên Sứ cấp 4 mở rộng hai cánh sau lưng, bay lên bầu trời, nâng cung tên và trường mâu trong tay lên, nhắm chuẩn Lâm Hữu!
Khóe miệng Mộ Dung Thiên cũng dần dần lộ ra nụ cười lạnh.
Thân là hệ Thiên Sứ – một trong binh chủng mạnh nhất, ngoại trừ nắm giữ chiến lực cường đại vượt qua người thường thì càng còn có năng lực bay bẩm sinh, chuyện này đối với phần lớn binh chủng đều có lực áp chế tuyệt đối.
Chỉ là vài cọng thực vật mà cũng muốn đấu với hắn sao?
Quả thực là nói chuyện viển vông!
Dù hắn là cấp 4 cũng không được!
– Ra tay!
Chỉ nghe âm thanh Mộ Dung Thiên Nhất hét lớn, vũ khí trong tay Thiên Sứ trong nháy mắt căng cứng, bắn nhanh về phía Lâm Hữu.
Công kích chỗ đến, không khí chấn động, uy thế vô biên, dường như ngay cả không gian cũng sắp bị xé rách.
Biểu cảm trên mặt của Mộ Dung Thiên, cũng dần dần biến thành dữ tợn, dường như đã thấy cảnh tượng Lâm Hữu phun ra máu tươi.
Nhưng một giây sau.
Một ánh sáng xanh sáng lên, năm Mộc Tinh và Linh Tịch vừa thăng cấp bên cạnh Lâm Hữu vung vẩy pháp trượng, chỉ về phía không trung, mấy đạo công kích bị Bụi Gai cuốn lấy, chệch hướng quỹ tích lúc đầu.
Cùng lúc đó, Dũng Sĩ Thụ Tinh ngăn cản trước mặt Lâm Hữu, hai tay giao nhau.
– Đùng!
Mũi tên màu trắng và trường mâu nổ tung, đẩy Dũng Sĩ Thụ Tinh lui ra ngoài, cánh tay lập tức bị nổ ra một lỗ hổng to lớn.
Nhưng ngay lúc đó, từng ánh sáng tự nhiên rơi xuống, chữa trị thương thế của bọn nó như lúc ban đầu.
– Làm sao có thể?
Trong lòng Mộ Dung Thiên chấn động, không ngờ Lâm Hữu lại có thể tuỳ tiện ngăn lại công kích của hắn.
Còn không đợi hắn phản ứng, vô số tiếng xé gió đã truyền đến, dây leo đầy trời từ bốn phương tám hướng lướt về phía bầu trời, tốc độ quá nhanh, trói chặt Thiên Sứ trên đỉnh đầu hắn, hung hăng đánh về phía mặt đất.
Những thiên sứ kia liều mạng giãy dụa, nhưng lại phát hiện có độc tố xâm nhập vào trong cơ thể, không ngừng tước đoạt lực lượng của bọn nó, làm cho lực lượng của bọn nó càng ngày càng yếu.
– Ầm! Ầm! Ầm! …
Âm thanh va chạm liên tiếp nổ lên, toàn bộ Thiên Sứ đều rơi xuống đất, vô cùng chật vật.
Chỉ còn lại số ít mấy Tế Tự Thiên Sứ, run rẩy đứng dậy, giơ cao quyền trượng trong tay.
– Ánh Sáng Thánh Khiết!
Một mảnh thánh quang nhu hòa lóe qua, xua tan độc tố trên người Thiên Sứ, sau đó một lần nữa đứng lên.
Nhưng ngay sau đó, nghênh đón bọn chúng lại là từng cây gai gỗ bỗng nhiên lồi ra, mấy Thiên Sứ không tránh kịp, trong nháy mắt bị xuyên thủng ở ngực, mất mạng tại chỗ!
Chương 33. Quân Đoàn Thiên Sứ Thảm Bại
Như vậy vẫn chưa xong.
Căn bản không cho bọn chúng cơ hội thở dốc, từng cây nấm màu đỏ đã rơi xuống bên chân bọn chúng.
– Đùng! Đùng! Đùng!
Tiếng nổ tung kịch liệt liên tiếp vang lên, trực tiếp nổ bay Thiên Sứ ra ngoài, có mấy thậm chí con trực tiếp bị nổ chết tại chỗ.
Mộ Dung Thiên mặt mày xám xịt bò dậy, trên mặt hắn hiện đầy hoảng sợ, và khủng hoảng.
Binh chủng hệ Thiên Sứ của hắn… Lại không có chút sức hoàn thủ nào!
Đây là hệ Thực Vật mà hắn biết sao?
Nào còn dám suy nghĩ nhiều, lập tức mang theo Thiên Sứ còn sót lại xoay người bỏ chạy, trốn về phương hướng bốn đồng bạn của hắn.
– Muốn chạy trốn sao? Không dễ dàng như vậy đâu!
Đã đối phương muốn mạng của mình, Lâm Hữu đương nhiên không thể nào tuỳ tiện buông tha hắn.
Vội vàng mang theo quân đoàn thực vật đuổi theo, từng cây dây leo lần nữa bắn ra, đánh úp về phía sau lưng Mộ Dung Thiên.
Mộ Dung Thiên quá sợ hãi, lại là mấy Thiên Sứ ngăn cản ở trước mặt.
– Lá Chắn Thánh Quang!
Một vách tường lớn trắng noãn hơi mờ ngăn cản trước mặt dây leo, ngay cả đường đi cũng bị phong tỏa triệt để.
Dây leo phanh phanh vài tiếng va chạm ở trên vách tường, không ngờ tất cả đều bị phản bắn trở về.
Đợi sau khi Lâm Hữu lách qua vách tường muốn đuổi theo thì đã sớm không thấy bóng dáng Mộ Dung Thiên đâu.
– Đáng chết, lại để cho hắn chạy trốn.
Lâm Hữu dần dần dừng bước lại, chân mày cau lại.
Không ngờ thủ đoạn giữ mạnh của Mộ Dung Thiên cao minh như thế, đảo mắt đã chạy không thấy bóng dáng đâu.
Lấy tốc độ di chuyển của binh chủng Thực Vật của hắn, muốn tiếp tục đuổi theo hiển nhiên rất không thể nào.
– Lần sau còn để ta gặp lại thì sẽ không may mắn như thế nữa!
Sắc mặt Lâm Hữu lẫm liệt.
Sau khi trai qua một trận chiến ngày hôm nay, hắn và Mộ Dung Thiên xem như đã triệt để kết thù.
Có điều hắn cũng không lo lắng.
Dù binh chủng của đối phương là hệ Thiên Sứ thì hắn cũng không sợ chút nào, huống chi binh chủng Thực Vật của hắn sau khi đột biến cũng không yếu, hôm nay xem như cho gia hỏa không coi ai ra gì này một bài học.
Nghĩ xong, Lâm Hữu lập tức trực tiếp quay người, mang theo quân đoàn thực vật rời khỏi.
Mà sự thật chứng minh, quyết định của Lâm Hữu là đúng.
Bởi vì dù là Mộ Dung Thiên mất đi một nửa binh chủng, trong đội ngũ năm người của bọn họ còn có bốn mươi hai binh chủng cấp 4, so với hắn còn nhiều hơn mấy con.
Nếu chính thức gặp phải thì kết quả chỉ sợ thật khó mà nói được, tội gì phải liều nguy hiểm lưỡng bại câu thương tiếp tục đuổi giết.
Một bên khác.
Mộ Dung Thiên thoát khỏi truy sát, hốt hoảng chạy trốn ở trong rừng, rồi sau một hồi, cuối cùng trở lại trong vùng đầm lầy kia.
Lúc này, trong vùng đầm lầy đã sớm bị bốn người kia dọn dẹp sạch sẽ, bây giờ đang thu thập thi thể Bò Cạp Đuôi Đỏ.
Nhìn thấy bộ dáng chật vật của Mộ Dung Thiên, bọn hắn nhất thời lộ vẻ mặt kinh sợ, ào ào tiến lên hỏi thăm.
– Lão đại Mộ Dung, ngươi làm sao vậy? Sao lại chật vật như vậy?
– Sao Thiên Sứ bên cạnh ngươi lại ít đi nhiều như vậy?
– Chẳng lẽ là bên kia đã xuất hiện ma thú lợi hại gì hay sao?
Mấy người ta một lời ngươi một câu, vây chặt Mộ Dung Thiên vào giữa, tò mò nhìn phía sau hắn ít đi đem gần một nửa Thiên Sứ.
Phải biết, toàn bộ đều là Thiên Sứ cấp 4!
Dù ở trong tất cả lãnh chúa thì cũng là tồn tại mạnh nhất.
Rốt cuộc là thứ gì, có thể làm cho người có thực lực như Mộ Dung Thiên tổn thất nặng nề, chẳng lẽ là ma thú cấp 5!
Nhưng trong khu vực này thật có ma thú cấp 5 sao?
– Không cần hỏi.
Gương mặt Mộ Dung Thiên Nhất âm trầm, đánh gãy mấy người hỏi thăm.
– Hôm nay, coi như ta không may, sơ suất, không ngờ trong khu vực lại còn có loại nhân vật này, ngay cả binh chủng Thiên Sứ của ta cũng thiếu chút nữa nằm lại ở đây.
– Loại nhân vật này?
Bọn người Trương Việt sửng sốt một chút, đồng tử bỗng nhiên híp chặt.
Chẳng lẽ làm cho Mộ Dung Thiên biến thành chật vật như thế… Lại là một người?
Chuyện này sao có thể?
Thực lực của các lãnh chúa còn lại thế nào thì bọn họ không biết, nhưng thực lực của Mộ Dung Thiên thì bọn họ lại vô cùng rõ ràng, đây tuyệt đối là một trong mấy người mạnh nhất cả khu vực này, không có mấy người có thể địch nổi.
Nhưng thực lực như vậy lại còn bị đánh thê thảm như thế, hốt hoảng chạy trốn.
Đối phương đến cùng là thần thánh phương nào?
Chẳng lẽ là hệ Ác Ma nổi danh với hệ Thiên Sứ?
Nhưng cho tới bây giờ, bọn hắn chưa từng nghe nói đến khu vực này trong có hệ Ác Ma!
Cảm giác kinh hãi, còn có không dám tin, trong nháy mắt tràn đầy trong lòng của bọn hắn.
– Lão đại Mộ Dung, có muốn chúng ta cùng đi xem hay không?
– Không cần.
Mộ Dung Thiên lạnh lùng nói:
– Binh chủng cấp 4 của hắn không ít hơn chúng ta bao nhiêu, trở về trước rồi hãy nói.
– Vậy thì tốt, chúng ta mau chóng rời khỏi nơi này đi.
Nhân vật có thể đánh Mộ Dung Thiên trọng thương đến trình độ như vậy, bọn hắn vẫn vô cùng kiêng kỵ.
Thấy Mộ Dung Thiên nói như vậy, bọn hắn lập tức thu thập những thứ còn lại, sau đó vội vàng rời khỏi đầm lầy, đi về phương hướng lãnh địa, trong nháy mắt biến mất không thấy.
Nhưng bọn hắn lại không chú ý tới.
Một bóng người trốn ở cách đó không xa đã tận mắt thấy tất cả mọi việc xảy ra ở đây.
Chương 34. Tin Tức Lan Truyền
– Các ngươi có nghe nói không? Hôm nay, khi Mộ Dung Thiên ngoài ra tiêu diệt căn cứ ma thú đã bị lãnh chúa không biết tên giết ngược lại, hình như ngay cả bản thân hắn cũng kém chút bị giết chết.
– Hả? Còn có việc này sao? Thật hay giả?
– Đương nhiên là thật, có người tận mắt thấy, không tin ngươi hỏi những người khác thử xem, tin tức này đã truyền ra.
– Ta có thể làm chứng! Buổi trưa hôm nay, ta trùng hợp gặp phải Mộ Dung Thiên từ ngoài vội trở về, nhìn dáng vẻ chật vật đó của hắn, chậc chậc, đều sắp viết chữ thảm lên mặt.
– Mẹ nó! Còn có chuyện này nữa à, không phải Mộ Dung Thiên đã cấp 4 sao? Người nào mạnh đến mức có thể đè hắn đánh như vậy? Hệ Ác Ma sao?
– Nghe nói là… Hệ Thực Vật?
– Hệ Thực Vật? Không phải chứ? Hệ Thực Vật có thể đánh được hệ Thiên Sứ sao?
…
Tin tức Mộ Dung Thiên thảm bại giống như vòi rồng, đảo mắt đã truyền khắp cả khu vực, dẫn đến một mảng lớn oanh động.
Tất cả mọi người đều đang nghị luận chuyện này.
Ngay cả một số người không thường lên kênh trò chuyện cũng đều ào ào hiện thân, nghe ngóng tình huống cụ thể, muốn biết đến cùng là ai lợi hại như vậy, không ngờ có thể làm cho hệ Thiên Sứ được xưng là binh chủng mạnh nhất ăn quả đắng.
Đương nhiên, trong đó cũng có rất nhiều người là ôm ý nghĩ cười trên nỗi đau của người khác tới.
Dù sao Mộ Dung Thiên ỷ vào quân đoàn Thiên Sứ của mình, ngày bình thường chèn ép không ít lãnh chúa còn lại, thậm chí uy hiếp bọn họ giao ra ma năng, làm cho bọn hắn giận mà không dám nói gì.
Hiện tại cũng có người báo thù cho bọn họ, quả thực hả hê lòng người, nhịn không được vỗ tay tán thưởng.
Thậm chí có người trực tiếp gửi tin nhắn trào phúng.
Không phải Mộ Dung Thiên ngươi rất phách lối sao?
Sao lại không lên tiếng nữa?
Chẳng lẽ là bị đánh sợ sao?
Để xem sau này ngươi còn dám phách lối như vậy nữa không!
Nói tóm lại, đối với tin tức kinh người này, các loại phản ứng đều có, nhưng nghị luận đến nhiều nhất vẫn là liên quan tới thân phận của người thần bí hệ Thực Vật kia.
Tất cả mọi người đều đang suy đoán hắn đến cùng là thần thánh phương nào, làm sao lại kết thù với Mộ Dung Thiên.
Tuy nhân phẩm Mộ Dung Thiên không tốt đẹp gì, nhưng thực lực của hắn vẫn không thể nghi ngờ.
Có thể đánh bại hắn, còn đánh bại triệt để như vậy, thực lực chắc chắn vô cùng khủng bố.
Nếu như có thể tạo quan hệ tốt với cường giả như vậy, đối với bọn hắn tuyệt đối có lợi thật lớn.
Chỉ tiếc….
Bởi vì người lan ra tin tức này cách nhau quá xa, căn bản không thấy rõ tướng mạo của vị đại lão kia, chớ nói chi là tìm được đối phương.
Kết quả này, nhất thời làm vô số người thất vọng mà về.
…
Ở phía cuối cánh đồng hoang.
Trong một khu rừng rậm.
Hai người trước đó đi ngang qua lãnh địa của Lâm Hữu đang đứng ở đây, nhìn kênh nói chuyện phiếm không ngừng xẹt qua tin nhắn, nghi ngờ hỏi.
– Đại ca, ngươi nói xem người đánh bại Mộ Dung Thiên có phải là người chúng ta gặp được sáng nay không?
Thanh niên nuốt một ngụm nước bọt, bờ môi hơi khô.
Nhớ lại cảnh sáng nay gặp phải lãnh địa hệ Thực Vật kia, không phải là cách nơi khởi nguồn chuyện này rất gần sao?
Chẳng lẽ, chuyện này là do gia hỏa kia làm?
– Có khả năng này.
Sắc mặt người đàn ông vô cùng ngưng trọng:
– Không nói đến chuyện cách rất gần, chỉ là quy mô của lãnh địa đã không giống như cấp 3 có thể có.
– Đại ca ý của ngươi là nói… Cấp 4?
Thanh niên bỗng nhiên giật mình.
– Chắc chắn không sai được, chỉ có lãnh địa cấp 4 mới có quy mô to lớn như vậy, chuyện này cũng giải thích được, vì sao hắn lại bình tĩnh như vậy, bởi vì hắn căn bản cũng không lo lắng thủy triều ma thú!
Đùng!
Trong đầu thanh niên đều chấn động, hai mắt hắn trừng lớn.
Nếu như chuyện này là thật, như vậy chẳng phải trước đó hắn kém chút đắc tội một đại lão cấp 4 sao?
Nhớ lại cảnh trước đó mình lỗ mãng như vậy, trong lòng hắn nhất thời cảm thấy lạnh sống lưng, trong lòng hoảng sợ.
Vẫn còn may.
Còn may mà hắn không xúc động chọc giận đối phương, nếu không chết cũng không biết chết như thế nào!
– Vậy chúng ta nên làm gì đây? Có truyền tin tức này ra không?
Thanh niên nhỏ giọng hỏi.
Người đàn ông lắc đầu:
– Tốt nhất đừng, tránh dẫn tới phiền toái không cần thiết, loại nhân vật này không phải chúng ta có thể chọc nổi.
– Cũng đúng, vậy chúng ta điều tra xong thủy triều ma thú thì nhanh đi về thôi, thời kỳ an toàn chỉ còn một ngày nữa là kết thúc.
Thanh niên rõ ràng còn có chút lo lắng, vội vàng nói.
– Ừm, đi thôi.
Nói xong, hai người không tiếp tục nói chuyện này nữa, tiếp tục đi về phương hướng vách ngăn…
Cùng lúc đó, bên kia của cánh rừng.
Làm người trong cuộc, Lâm Hữu cũng nhìn thấy tin nhắn trong kênh nói chuyện phiếm, trong lòng kinh ngạc lên.
Hắn đúng là không ngờ, khi hắn chiến đấu với Mộ Dung Thiên lại còn có người thứ ba ở đó, còn tán phát chuyện này ra ngoài.
Cũng không biết tên Mộ Dung Thiên kia hiện tại có suy nghĩ gì.
Chắc là hận không thể lập tức ăn sống nuốt tươi hắn rồi?
Lập tức hắn lại cười lạnh một tiếng, thống hận hắn thì có thể làm gì?
Dù sao hai người bọn họ đã kết thù, hắn cũng không có ý định buông tha cho Mộ Dung Thiên.
Hắn đương nhiên cũng muốn lập tức diệt cỏ phải diệt tận gốc.
Chương 35. Thuỷ Triều Ma Thú Tới!
Nhưng vấn đề là, hiện tại hắn cũng không biết vị trí lãnh địa của Mộ Dung Thiên.
Mà thủy triều ma thú đã sắp xảy ra, nếu hao phí binh lực và tư nguyên đi chinh chiến lãnh địa còn lại, đây hiển nhiên là việc làm không sáng suốt, chỉ có chờ sau khi vượt qua thủy triều ma thú thì hắn mới có thể cân nhắc chuyện này.
Nghĩ tới đây, Lâm Hữu không còn để ý những nghị luận này nữa, mang theo quân đoàn thực vật tiếp tục xâm nhập vào sâu trong núi.
Vừa tìm kiếm căn cứ ma thú, vừa tiêu diệt ma thú dọc đường, thông qua chiến đấu với ma thú để tôi luyện kỹ xảo chiến đấu của mình.
Không thể không nói, người ở dưới hoàn cảnh ác liệt thật trưởng thành rất nhanh.
Chỉ mới mấy ngày mà thôi, kỹ xảo chiến đấu của Lâm Hữu đã mạnh hơn trước đó, biến thành thuần thục hơn rất nhiều, lại phối hợp với thân thể mạnh mẽ và năng lực phản ứng của cấp 4, hắn đã miễn cưỡng có thể chèo chống dưới tay ma thú cấp 4 mà không thua.
Hắn ngược lại cũng không phải nói nhất định phải tự rèn luyện thành cao thủ tuyệt thế.
Nhưng thủ đoạn giữ mạng cơ bản nhất vẫn vô cùng cần thiết.
Nếu không lỡ như gặp phải tình huống khẩn cấp, binh chủng không ở bên cạnh, vậy chẳng phải hắn chỉ có thể chờ chết sao?
Dứt khoát, ngộ tính của mình cũng coi như không tệ, tiến bộ tốc độ còn nhanh hơn trong tưởng tượng rất nhiều.
Cứ như vậy.
Thời gian cả một buổi chiều, Lâm Hữu đều ở trong rừng.
Đói bụng thì ăn thịt khô mang theo bên người.
Mệt mỏi thì ngồi nghỉ ngơi tại chỗ, ra lệnh cho các thực vật phụ trách theo dõi.
Chỉ có điều đáng tiếc là, một đường đi hắn cũng không gặp phải căn cứ ma thú, ngược lại ma thú cấp 3 rải rác thì gặp phải không ít, cung cấp cho hắn hơn mấy trăm ma năng.
Đợi đến khi sắc trời bắt đầu tối, hắn cũng đã mang các thực vật theo đường cũ trở về, chạy trở về trong lãnh địa, dùng ma năng lấy được, cuối cùng chiêu mộ đủ bốn mươi binh chủng.
Sau đó, sáng sớm hôm sau, lại lần nữa xuất phát.
Tiếp tục đến trong núi rừng càn quét, kiếm càng nhiều ma năng.
Mãi cho đến chạng vạng tối ngày cuối cùng, lúc mặt trời rơi xuống.
Lâm Hữu mới kéo lấy thân thể mệt mỏi, trở về lãnh địa.
Mà ma năng hắn thu thập được đã đạt tới trên một ngàn điểm, chắc là đủ để đối phó với thủy triều ma thú sắp tới.
– Còn thời gian một đêm…
Lâm Hữu ngồi bên cạnh đống lửa, hai mắt vô thần nhìn chằm chằm ngọn lửa lắc lư.
Ngày mai, chính là thời gian thời kỳ an toàn kết thúc.
Bất tri bất giác, hắn đã ở thế giới này bảy ngày, có loại cảm giác giống như cách một thế hệ.
Ấn mở kênh nói chuyện phiếm nhìn thoáng qua, trong này gần như tất cả đều đang thảo luận chuyện thủy triều ma thú ngày mai.
Có chờ mong, có sợ hãi, có lo lắng.
Lo lắng nhất đương nhiên là những người ở gần rừng rậm, còn có người thực lực hơi yếu, lo lắng cho mình không thể vượt qua được lần thủy triều ma thú này.
Rất nhiều lãnh chúa tự cao tự đại cũng đều hạ xuống tư thái, bắt đầu kéo bè kéo cánh, cầu được sinh tồn, cũng không người nào dám rời khỏi lãnh địa nửa bước, sợ lỡ như không kịp về lãnh địa, bị thủy triều ma thú bao phủ.
Tối nay, đối với bọn hắn đã định trước lại là một đêm khó ngủ.
…………….
【 Chúc mừng các vị lãnh chúa, thành công tồn tại ở đại lục Nguyên Thủy bảy ngày. 】
【 Kênh thế giới mở ra, cơ sở kiến trúc lĩnh địa mở ra, mời tự mình xem xét trong lãnh địa. 】
【 Chú ý! Thời kỳ an toàn đã kết thúc, tất cả vòng bảo vệ đều không còn, khu vực rào chắn không còn. 】
【 Thủy triều ma thú sắp đột kích, mời các vị lãnh chúa chuẩn bị sẵn sàng. 】
…
Trời vừa tờ mờ sáng, trong tai mỗi một lãnh chúa đều đồng thời vang lên một âm thanh lạnh lẽo.
Tất cả những người đang ngủ say đều bị tiếng nhắc nhở liên tiếp này làm bừng tỉnh, vừa tỉnh dậy, mơ màng ngồi lên.
– Tới rồi sao? Cuối cùng, thuỷ triều ma thú đã tới sao?
– Chắc vậy, thời kỳ an toàn đã kết thúc.
– Thật quá nhanh rồi! Ta còn chưa chuẩn bị xong!
– Hình như ta nghe được động tĩnh, các anh em tự cầu phúc đi.
Yên lặng một đêm, kênh nói chuyện phiếm đã lập tức trở nên náo nhiệt, không ngừng có tin nhắn được gửi lên.
Mà ngay khi tất cả mọi người hoảng hốt lo sợ thì chân trời đột nhiên “Răng rắc” một tiếng, sau đó xuất hiện từng vết nứt.
Vết nứt càng lúc càng lớn, càng ngày càng dài, từ mặt đất một mực kéo dài đến trên trời, lít nha lít nhít nối thành một mảnh.
Cuối cùng, vết nứt vỡ ra, hóa thành vô số mảnh nhỏ rơi xuống dưới.
– Rống!
Tiếng thú hống kinh thiên, truyền khắp mọi nơi!
Giờ khắc này, bầu trời biến sắc, toàn bộ trời đất đều đang run rẩy, tiếng vang ầm ầm không dứt bên tai, cách bọn họ càng ngày càng gần.
– Rốt cuộc đã tới rồi sao?
Lâm Hữu đứng ngoài nhà gỗ, cảm nhận được mặt đất chấn động, thậm chí bên tai đã mơ hồ nghe được từng loạt tiếng gào thét, đang nhanh chóng tới gần về phía của.
Không cần phải nói, chính là thủy triều ma thú bị ngăn ở phía ngoài vách tường.
– Mọi người chuẩn bị sẵn sàng, bắt đầu chiến đấu!
Lâm Hữu quay người hô to một tiếng với tất cả thực vật trong lãnh địa, vội vàng cầm lấy trường mâu xương thú đã sớm chế tạo tốt, chắn ngang ở trước ngực.
Những thực vật kia nghe thấy chỉ lệnh, lập tức tự giác phân tán đến xung quanh lãnh địa, đóng giữ trong rào chắn.
Trong lãnh địa lập tức thay đổi, từ bầu không khí vui sướng trước kia, trở thành tràn ngập một cảm giác ngay ngắn nghiêm nghị.
Lại một lát sau, ánh mắt Lâm Hữu đột nhiên ngưng tụ.
– Đến rồi!
Chương 36. Chiến Đấu Kịch Liệt
Trong nháy mắt âm thanh vừa dứt, cây cối phía xa bỗng nhiên một mảnh tiếp một mảnh sụp đổ, từng ma thú cơ thể to lớn hung mãnh xuyên qua rừng rậm, lao thẳng về phía hắn.
– Rống!
Chạy trước tiên là một loại Hung thú bốn chân có răng nanh, cao khoảng hơn nửa người, số lượng rất nhiều, một mảnh đen kịt.
【 Tên: Heo Rừng 】
【 Chủng tộc: Dã thú 】
【 Cấp độ: Cấp 3 】
【 Sức mạnh: 50 】
【 Thể chất: 45 】
【 Nhanh nhẹn: 50 】
【 Tinh thần: 45 】
【 Kỹ năng: Cắn Xé Hung Mãnh】
【 Giới thiệu: Ma thú cấp thấp thường thấy nhất, tính tình khát máu, tốc độ cực nhanh, một đôi răng nanh có lực công kích rất mạnh. 】
Dù sao cũng là ma thú cấp 3, thuộc tính cũng không cao, nhưng số lượng của nó thật sự là quá khủng khiếp, liếc nhìn lại, gần như đều là bóng dáng của Heo Rừng, làm cho mặt đất cũng bắt đầu chấn động.
Lâm Hữu không dám khinh thường, lập tức hạ lệnh các thực vật phát động công kích.
Một thoáng sau đó, hai bên đã hung hăng đụng vào nhau.
Dây leo đầy trời, nương theo ma thú đếm mãi không hết, trải rộng toàn bộ xung quanh lãnh địa, tường vây bị đâm đến phanh phanh rung động.
Hoa Vương Ăn Thịt Người, từ lâu đã đói khát khó chịu, vượt qua rào chắn xé rách Heo Rừng xông tới.
Tiếng rống giận dữ, tiếng kêu thảm thiết không ngừng quanh quẩn ở bên tai, càng ngày càng nhiều Heo Rừng đổ xuống phía dưới công kích của các thực vật, ngoài lãnh địa xếp thành từng ngọn núi thi thể.
Có con thì đụng đầu vào hàng rào Lâm Hữu chuẩn bị trước đó, hoặc rớt xuống cạm bẫy, sau đó bị ma thú phía sau giẫm đạp chết.
Hoàn cảnh thực sự khốc liệt!
Mà mấy Khuẩn Nấm Phân Chia còn lại trong lãnh địa cũng không có nhàn rỗi.
Thực sự lên đài cao, từng cây bom nấm bị bọn chúng ném ra ngoài rào chắn, dẫn phát nổ tung liên tiếp, nổ bay Heo Rừng xông tới ra ngoài.
Bên tai Lâm Hữu cũng không ngừng truyền đến nhắc nhở.
【 Đánh giết Heo Rừng cấp 3, thu hoạch được 10 điểm ma năng. 】
【 Đánh giết Heo Rừng cấp 3, thu hoạch được 8 điểm ma năng. 】
【 Đánh giết Heo Rừng cấp 3, thu hoạch được 11 điểm ma năng. 】
【 Đánh giết Heo Rừng cấp 3, thu hoạch được 9 điểm ma năng. 】
…
Trong thời gian ngắn ngủi mấy hơi thở, Lâm Hữu đã thu được hai ba trăm điểm ma năng, hơn nữa còn đang không ngừng tăng lên.
Nhưng tình huống này cũng không tiếp tục quá lâu đã bị một tiếng nộ hống nơi xa đánh gãy.
Chỉ thấy ở cách lãnh địa không đến một trăm mét, đột nhiên xuất hiện một con quái thú một mắt thân hình to lớn, trực tiếp nhìn chằm chằm lãnh địa của Lâm Hữu.
Nương theo bọn chúng tới gần, một đoạn thông tin cũng xuất hiện trong mắt Lâm Hữu.
【 Tên: Cự Ma Một Mắt 】
【 Chủng tộc: Kiểu hình giống người】
【 Cấp độ: Cấp 4 】
【 Sức mạnh: 90 】
【 Thể chất: 75 】
【 Nhanh nhẹn: 66 】
【 Tinh thần: 75 】
【 Kỹ năng: Nghiền Nát, Cuồng Bạo 】
【 Giới thiệu: Ma thú kiểu hình giống người tương đối ít thấy, bị ma khí ăn mòn, đánh mất lý trí, nắm giữ sức mạnh hết sức mạnh mẽ. 】
Xem hết những thông tin về Cự Ma Một Mắt, con ngươi của Lâm Hữu co rụt lại.
Hắn biết trong thủy triều ma thú sẽ có ma thú cấp 4, nhưng lại không nghĩ rằng sẽ có nhiều như vậy, thậm chí còn nhiều hơn quân đoàn Thực Vật của hắn!
Chỉ vừa đối mặt, hai Dũng Sĩ Thụ Tinh đã bị xé thành mảnh nhỏ.
Ngay cả những dây leo kịch độc của Yêu Cơ cũng bị liên tiếp kéo đứt, sau đó theo dây leo kéo một cái, kéo Yêu Cơ tới bên cạnh tường vây, trong nháy mắt bị vô số Cự Ma Một Mắt bao phủ.
Một chút đã làm cho Lâm Hữu tổn thất mấy binh chủng.
– Mọi người giữ vững! Đừng để chúng nó phá hư tường vây!
Lâm Hữu vội vàng hô to, lập tức sử dụng ma năng, chiêu mộ Hoa Vương Ăn Thịt Người cấp 4, sau đó sử dụng đột biến đối với nó, nhanh chóng bổ sung lỗ hổng binh chủng.
Nhưng cho dù là như thế, lại như trước vẫn không ngừng có binh chủng bị Cự Ma Một Mắt giảo sát, điên cuồng tiêu hao binh chủng của Lâm Hữu.
– Rầm… Rầm… Rầm …
Lại là một loạt tiếng nổ vang kịch liệt.
Một mảng lớn Cự Ma Một Mắt đổ xuống phía dưới của công kích thực vật.
Mà thực vật của Lâm Hữu, cũng một gốc tiếp một gốc bị xé nát, tre già măng mọc phun lên tường vây và đài cao.
Giờ này khắc này, hắn đã không quan tâm việc tiết kiệm ma năng, không ngừng chiêu mộ binh chủng bổ sung lỗ hổng.
Một khi tường vây bị công phá, vậy lãnh địa của hắn cách bị hủy không xa, đến lúc đó hắn cũng khó thoát khỏi cái chết.
Duy nhất đáng để ăn mừng chính là.
Khi giằng co với Cự Ma Một Mắt, bên cạnh vẫn còn ma thú cấp 3 xuất hiện, cung cấp cho hắn không ít ma năng.
Một vòng chiến đấu xuống, cũng miễn cưỡng ngang hàng.
Dùng đến biện pháp này, cuối cùng miễn cưỡng ngăn cản thế công của Cự Ma Một Mắt, hình thành một trận đánh giằng co thảm liệt trong ngoài rào chắn.
Những ma thú kia thật giống như không muốn sống, điên cuồng đánh thẳng vào lãnh địa của hắn.
Thời gian vội vàng, Lâm Hữu vừa đưa ra mệnh lệnh vừa bổ sung binh chủng nhanh chóng trôi qua.
Đảo mắt đã qua một nửa buổi sáng.
Lâm Hữu đã nhớ không rõ mình giết bao nhiêu ma thú, cũng nhớ không rõ của mình chiêu mộ bao nhiêu binh chủng.
Chỉ nhớ rõ một lần nguy hiểm nhất, kém chút để những ma thú cấp 4 kia đạp lên thi thể tràn vào trong lãnh địa.
May mắn hắn kịp phản ứng, dùng trường mâu đánh lui ra ngoài, lại kêu các thực vật đẩy thi thể ra, cuối cùng mới không xảy ra biến cố.
Chương 37. Yêu Cơ Kịch Độc (Vương Tộc) Cấp 4
– Rống!
Không biết qua bao lâu.
Đàn thú ngoài lãnh địa phát ra một loạt tiếng hống giận dữ, dần dần bỏ qua lãnh địa của Lâm Hữu, bắt đầu tuôn về phía những khu vực khác.
Đợt thủy triều ma thú thứ nhất hung mãnh nhất, vào thời điểm này bắt đầu rút lui.
– Kết thúc! Đã sắp kết thúc rồi! Mọi người chịu đựng!
Lâm Hữu chấn động toàn thân, trường mâu xuyên thủng vị trí hiểm yếu của một ma thú cấp 3, kích động hô to với các thực vật.
Vừa lúc này, một tiếng nhắc nhở vang lên.
Linh Tịch từ đầu tới đuôi còn sống sót, kinh nghiệm rốt cục đạt tới điểm tối đa, thành công tấn cấp đến cấp 5!
【 Tên: Mộc Yêu · Linh Tịch (Vương tộc) 】
【 Chủng tộc: Thực vật 】
【 Cấp độ: Cấp 5 (0/ 250) 】
【 Sức mạnh: 150 】
【 Thể chất: 150 】
【 Nhanh nhẹn: 185 】
【 Tinh thần: 200 】
【 Kỹ năng: Khống Chế Tự Nhiên, Quầng Sáng Hòa Hợp, Bụi Gai Cây Cỏ】
【 Giới thiệu: Vương tộc trong Thực vật, nắm giữ năng lực không chế binh chủng hệ Thực Vật còn lại, tinh thông thuật pháp tự nhiên. 】
………….
Linh Tịch đạt tới cấp 5, thuộc tính trực tiếp tăng vọt, gần như cao gấp đôi so với cấp 4.
Chuyện này theo phỏng đoán của Lâm Hữu, binh chủng càng gần đến mức cuối, thuộc tính sẽ càng tăng lên theo cấp số nhân, thực lực cũng càng cường đại.
Quả thật đúng là không sai.
Sau khi có Linh Tịch cấp 5 gia nhập, bảo vệ lãnh địa biến thành dễ dàng hơn rất nhiều.
Cô chỉ tùy tiện vung pháp trượng lên đã có vô số gai nhọn lồi ra, đâm xuyên những thân thể của những ma thú kia, ngay sau đó từng mảnh lá cây rơi xuống, hóa thành mũi tên đánh úp về phía ma thú, đâm xuyên cơ thể của bọn chúng.
Chính là lĩnh ngộ pháp thuật tự nhiên!
Có những pháp thuật này trợ giúp dưới, khí thế của quân đoàn Thực Vật trong lãnh địa nhất thời mạnh hơn, bắt đầu điên cuồng phản kích lại.
Từng ma thú đổ xuống dưới công kích của bọn nó, trong đầu Lâm Hữu cũng không ngừng vang lên tiếng nhắc nhở.
【 Đánh giết Heo Rừng cấp 3, thu hoạch được 10 điểm ma năng. 】
【 Đánh giết Rắn Xác Sống cấp 3, thu hoạch được 11 điểm ma năng. 】
【 Đánh giết Bọ Ngựa Lưỡi Hái cấp 3, thu hoạch được 9 điểm ma năng. 】
【 Đánh giết Cự Ma Một Mắt cấp 4, thu hoạch được 24 điểm ma năng. 】
…
Thời gian dần trôi qua.
Ngoài lãnh địa càng ngày càng ít ma thú, càng ngày càng thưa thớt.
Mãi đến tới lúc gần chiều, một ma thú sau cùng đổ phía dưới công kích của Linh Tịch, toàn bộ lãnh địa bỗng nhiên yên tĩnh.
– Hô… Cuối cùng cũng sống sót.
Lâm Hữu thở dài một hơi thật mạnh, vẻ mặt hắn đang căng cứng dần buông lỏng, cả người ngã xuống đất.
Có thể nói, lần này hắn tiếp nhận tuyệt đối là một đợt thủy triều ma thú trùng kích mãnh liệt nhất từ trước tới giờ, không cẩn thận một chút sẽ có khả năng khó giữ được cái mạng nhỏ này, làm cho tinh thần của hắn vẫn luôn ở trong trạng thái căng thẳng cao độ trong, không dám buông lỏng.
Cũng may kết quả xấu nhất chưa xuất hiện, còn giúp cho hắn thu hoạch không ít vật liệu, không chỉ như thế, còn bồi dưỡng được một binh chủng cấp 5, có thể nói là thu hoạch phong phú.
Cũng không biết tình huống của những lãnh chúa còn lại thế nào.
Phần lớn lãnh địa của bọn hắn cách xa rừng rậm, mà ma thú đều đã khuếch tán ra, bị trùng kích khẳng định không mãnh liệt như chỗ của hắn.
Nhưng trong thủy triều ma thú có lẫn lộn rất nhiều ma thú cấp 4, đối phó cũng không phải một chuyện dễ dàng.
– Được rồi, mặc kệ bọn họ thế nào, dù sao cũng không liên quan đến ta.
Lâm Hữu rất nhanh đã ném những ý nghĩ này qua một bên, dạo qua một vòng quanh lãnh địa, sau khi xác nhận an toàn thì bắt đầu xem xét thu hoạch sau thủy triều ma thú lần này.
Đầu tiên là ma năng, trực tiếp nhiều hơn ban đầu mấy ngàn điểm, đã tăng tới gần năm ngàn, trọn vẹn nhiều hơn gấp bốn năm lần!
Tiếp theo là thi thể ma thú, gần như đã chồng chất thành núi ngoài lãnh địa, ma thú cấp 4 càng có thể thấy được khắp nơi, chất dinh dưỡng cho các thực vật đã không cần phải lo lắng nữa.
Nhưng làm cho Lâm Hữu ngạc nhiên nhất lại là binh chủng thực vật của hắn.
Bởi vì không ngừng chiêu mộ, không ngờ lại thành công đột biến ra một loại biến dị giống như Linh Tịch, một gốc Yêu Cơ Kịch Độc cấp 4.
【 Tên: Yêu Cơ Kịch Độc (Vương tộc) 】
【 Chủng tộc: Thực vật 】
【 Cấp độ: Cấp 4 (3/ 100) 】
【 Sức mạnh: 87 】
【 Thể chất: 100 】
【 Nhanh nhẹn: 0 】
【 Tinh thần: 85 】
【 Kỹ năng: Thôn Phệ, Khí Độc, Bụi Gai Bao Trùm (khuếch tán vô số dây leo ra, hình thành một phạm vi bụi gai rậm rạp ở bốn phía, phạm vi mở rộng theo cấp độ. ) 】
【 Giới thiệu: Yêu Cơ Kịch Độc là Vương giả trong hệ độc, dây leo to lớn quanh người tự thành lĩnh vực, bảo vệ một phương. 】
Yêu Cơ Kịch Độc xảy ra biến dị, cắm rễ tại chỗ, cơ thể sẽ sinh trưởng nhanh chóng.
Từ cao hơn một mét, trực tiếp trưởng thành một gốc thực vật dây leo cao mười mấy mét, trên đỉnh nở ra một đóa hoa tươi yêu dị, lúc đóng lúc mở, giống như đang hấp thu linh khí trong thiên địa.
Cái giá lớn nhất là mất đi năng lực hành động, dây leo của nó có thể to dài gấp mấy lần, biến thành to hơn bắp đùi, từ dưới đất kéo dài đến xung quanh lãnh địa, hình thành một khu rừng rậm phủ đầy bụi gai lớn giống như tường vây ngoài lãnh địa!
Chương 38. Thành Lãnh Chúa
Lâm Hữu thử đi vào trong rừng rậm, những dây leo to lớn kia lập tức tự giác tránh ra, mở cho hắn ra một con đường đi.
Cùng lúc đó, những thứ dây leo này còn có thể phun khí độc ra xung quanh, che chắn tầm nhìn, hình thành một khu vực đầy sương mù độc.
Đây quả thực là thực vật tập hợp hoàn mỹ công kích và phòng ngự vào một thể!
Thậm chí Lâm Hữu đã tưởng tượng ra được, sau khi Yêu Cơ Kịch Độc tăng cấp lên, dây leo mở rộng ra ngoài, phạm vi trải rộng sẽ khủng bố đến vài dặm.
Có một gốc thực vật như vậy, hắn cũng không cần lo lắng vấn đề canh giữ lãnh địa.
– Không tệ, sau này lúc ta không có ở đây, nhiệm vụ canh giữ lãnh địa sẽ giao cho ngươi.
Lâm Hữu đưa tay vỗ dây leo cao hơn hắn không biết gấp bao nhiêu lần, hài lòng nói.
Yêu Cơ Kịch Độc thông qua liên hệ lĩnh hội ý của hắn, duỗi ra từng dây leo nhỏ bé không ngừng múa bên cạnh hắn, hình như đang biểu đạt tâm tình vui sướng.
Lâm Hữu suy nghĩ một chút, nói:
– Nếu ngươi đã giống Linh Tịch, vậy sau này sẽ gọi ngươi là “Thanh Đằng (dây leo)” đi.
Nghe vậy, Thanh Đằng lần nữa lắc lư.
Sau khi bàn giao Lâm Hữu, nó bắt đầu sử dụng ưu thế phạm vi rộng lớn của mình, cùng thực vật còn lại xử lý thi thể ngoài lãnh địa.
Còn về Lâm Hữu thì là nhớ tới trong vài tiếng nhắc nhở sáng nay, có nhắc đến kênh thế giới còn có kiến trúc lãnh địa.
Hắn đầu tiên là mở kênh nói chuyện phiếm xem một chút, phát hiện lúc này kênh nói chuyện phiếm đã theo từ một khu vực nhỏ trước đó biến thành cả một khu vực lớn, dung hợp những khu vực khác lại với nhau.
Đằng sau còn nhiều thêm một hậu tố “cánh đồng hoang vô tận”.
Liếc nhìn lại, tất cả đều là lít nha lít nhít tin tức, vấn đề được nói đến gần như đều là chuyện liên quan tới thủy triều ma thú.
Hiển nhiên có rất nhiều người chỉ vừa bắt đầu gặp thủy triều ma thú, không giống như hắn, cách gần như vậy, sáng sớm đã bị trùng kích, đến bây giờ mới bớt lại.
Nếu như hắn đoán không sai, kênh khu vực này sẽ theo vị trí khu vực của hắn thay đổi mà thay đổi.
Tiếp theo là kênh thế giới, Lâm Hữu cũng ấn mở thử một cái, lại có nhắc nhở tạm thời chưa mở khóa, không thể mở ra.
Xem ra vẫn còn thiếu điều kiện gì đó.
Nghiên cứu hết kênh nói chuyện phiếm, Lâm Hữu đi đến dưới gốc Đại Thụ Sinh Mệnh, xem xét thông tin lãnh địa, phát hiện phía trên quả nhiên đã có thêm một lựa chọn【 kiến trúc lãnh địa】.
Ấn mở xem xét, trong đó có tổng cộng ba loại kiến trúc.
Dùng để ở có 【 Thành Lãnh Chúa】, phát triển nghiên cứu binh chủng 【Tháp Binh Chủng】, còn có dụng cụ sản xuất【 Công Xưởng Sản Xuất】.
Thành Lãnh Chúa và Công Xưởng Sản Xuất đều dễ hiểu, Lâm Hữu để ý ngược lại là Tháp Binh Chủng, dù sao cũng có liên quan đến binh chủng.
Nhìn thoáng qua tài liệu cần để xây dựng, 25 vật liệu gỗ, 25 gạch đá, 50 ma năng, hắn đều có.
Không suy nghĩ nhiều, trực tiếp lựa chọn xây dựng.
Một giây sau, một ngọn tháp cao vụt lên từ mặt đất, xây dựng trên vị trí chỉ định.
Đợi sau khi bụi mù tan hết, khi nhắc nhở xây dựng thành công, Lâm Hữu lập tức tiến lên xem xét thông tin về tháp.
【 Tên binh chủng: Tháp Binh Chủng】
【 Cấp độ binh chủng: Cấp 1 】
【 Giới thiệu kiến trúc: Có thể nghiên cứu hình thái thăng cấp của binh chủng đã có, có thể tạo ra binh chủng mới, cần tiêu hao ma năng, cấp độ của binh chủng không thể vượt qua cấp bậc của kiến trúc. 】
【 Tốc độ nghiên cứu: 1 loại / ngày 】
【 Thăng cấp cần thiết: 50 vật liệu gỗ, 50 gạch đá, 100 ma năng 】
– … !!!
Nghiên cứu binh chủng?
Hai mắt Lâm Hữu lập tức trừng lớn.
Hắn không ngờ, chức năng của Tháp Binh Chủng này lại mạnh như vậy, có thể nghiên cứu binh chủng mới!
Tuy chỉ có thể nghiên cứu hình thái thăng cấp của binh chủng hắn đã có, nhưng chuyện này đối với hắn không thể nghi ngờ là một tin tức vô cùng tốt.
Cứ như vậy, binh chủng hắn có thể chiêu mộ cũng sẽ phong phú hơn rất nhiều, mà không phải giống như bây giờ, binh chủng cấp 4 chỉ có thể chọn một loại Hoa Vương Ăn Thịt Người.
Dưới sự kích động, hắn lập tức mở ra giao diện nghiên cứu binh chủng, xem xét tình hình cụ thể.
………….
Chuyện khiến Lâm Hữu vô cùng vui mừng chính là.
Ngoại trừ binh chủng có được nhờ vào thăng cấp lãnh địa, thậm chí ngay cả binh chủng do hắn đột biến ra cũng có thể tiến hành nghiên cứu!
Trong lúc vô tình, loại hình binh chủng của hắn muốn nhiều hơn rất nhiều so với các lĩnh chủ còn lại, đây tuyệt đối là niềm vui ngoài ý muốn, còn là ưu thế của hắn.
Lâm Hữu thoáng bình tĩnh một chút, lại dời ánh mắt đặt lên phía trên hai kiến trúc khác.
Dù sao mấy ngày nay hắn cũng vẫn cho các thực vật đo thu thập gạch đá, đã tích lũy đến hơn ngàn đơn vị, dùng cũng không đau lòng, trực tiếp lựa chọn xây dựng.
Trong chốc lát, tiếng vang ầm ầm truyền đến.
Một tòa nhà trên cây tinh sảo vụt lên từ mặt đất, xây dựng ở trên cành cây Đại Thụ Sinh Mệnh, thậm chí còn có một bậc thang xoay tròn để đi lên, nối thẳng từ mặt đất lên ngôi nhà trên cây.
Ngay sau đó, trên khu đất trống một bên khác.
Một công xưởng đơn sơ xuất hiện, bốc lên một làn khói xanh, còn tặng kèm mấy cây thực vật hình người giống như yêu tinh nhân sâm, đi qua đi lại bận rộn bên trong công xưởng.
【 Tên kiến trúc: Thành Lãnh Chúa】
【 Cấp kiến trúc: cấp 1】
【 Giới thiệu kiến trúc: Nơi cung cấp ẩm thực cuộc sống thường ngày cho lãnh chúa, gia tăng sức bền lãnh địa tới hạn mức cao nhất, không thể vượt qua đẳng cấp lãnh địa. 】
【 Gia tăng sức bền: 50 】
【 Yêu cầu thăng cấp: 50 vật liệu gỗ, 50 gạch đá, 100 ma năng 】
Chương 39. Công Xưởng Sản Xuất – Bảng Xếp Hạng Khu Vực
【 Tên kiến trúc: Công Xưởng Sản Xuất】
【 Cấp bậc kiến trúc: cấp 1】
【 Giới thiệu kiến trúc: Có thể sản xuất các loại vũ khí công kích và phòng ngự, tường vây, vũ khí khôi giáp, đồ dùng thường ngày, tốc độ sản xuất cùng tiêu hao vật liệu tuỳ theo vật phẩm. 】
【 Yêu cầu thăng cấp : 50 vật liệu gỗ, 50 gạch đá, 100 ma năng 】
…
Quao, hai kiến trúc này thật đúng là tới vô cùng đúng lúc.
Nhất là Công Xưởng Sản Xuất, Lâm Hữu nhìn một chút, da thú và xương thú đều có thể gia công, làm thành quần áo còn có vũ khí, áo giáp, vô cùng thuận tiện.
Vừa vặn hiện tại hắn có rất nhiều thi thể ma thú, lập tức gọi các thực vật chuyển một số đến gia công, trước làm một số vũ khí và quần áo.
Về phần thịt của mấy ma thú kia, ngoại trừ lưu lại một bộ phận làm lương thực, thì tất cả đều cầm lấy đi cho Hoa Vương Ăn Thịt Người, hoặc cho thực vật còn lại dùng năng lực cắn nuốt nuốt mất, bổ sung một chút chất dinh dưỡng, như vậy sẽ có sức lực làm việc.
Làm xong những chuyện này, Lâm Hữu lần nữa dời ánh mắt phóng tới phía trên Tháp Binh Chủng, bắt đầu dùng tài liệu còn lại cho nó thăng cấp.
Chỉ tốn gần hơn một ngàn ma năng và mấy trăm đơn vị vật liệu, cuối cùng, hắn đã thăng cấp Tháp Binh Chủng lên tới cấp 4, có thể nghiên cứu binh chủng cấp 4.
Lãnh địa hắn là nơi đứng mũi chịu sào, Lâm Hữu tự nhiên sẽ chọn Tinh Linh Thảo Mộc có năng lực pháp thuật công kích xa để nghiên cứu.
【 Nghiên cứu binh chủng hiếm có cấp 4 cần tiêu hao 500 điểm ma năng, xin hỏi có muốn tiếp tục? 】
– Tiếp tục!
Trời ơi, ma năng dùng để nghiên cứu binh chủng lại gấp hai mươi lần chiêu mộ, Lâm Hữu kém chút đã cho rằng là mình nhìn lầm.
Nhưng nghĩ lại, chuyện này cũng có thể có quan hệ với Tinh Linh Thảo Mộc là binh chủng hiếm có.
Không còn cách nào, đắt đi nữa cũng chỉ có thể chấp nhận.
Lâm Hữu nhìn thấy tiến độ nghiên cứu xuất hiện, thì đóng lại giao diện, dùng vật liệu còn lại thăng cấp hai toà kiến trúc khác lên tới cấp 4, tăng lên sức bền lãnh địa, đồng thời gia tăng chủng loại đồ vật mà Công Xưởng Sản Xuất có thể tạo ra.
Những thứ này đối với hắn mà nói đều có trợ giúp rất lớn.
May mắn vật liệu thăng cấp lãnh địa đủ dùng, nhưng vật liệu cần thiết nhất để thăng lên thành lãnh địa cấp 5 chính là Tinh Hoa Lãnh Địa, hắn còn chưa tìm được, nếu không hắn nhất định đã thăng cấp lãnh địa, nên những vật liệu này giữ lấy, tạm thời không dùng tới.
Lại thêm hiện tại binh chủng của hắn đã nhiều hơn, thu thập tài nguyên cũng sẽ trở nên nhanh hơn rất nhiều, hoàn toàn không cần lo lắng sau khi hắn tìm được Tinh Hoa Lãnh Địa, lại không có tài nguyên thăng cấp lãnh địa.
Dù sao căn cứ ma thú cấp 4 cũng không phải dễ tìm như thế.
Không nói tìm được hay không, có thể đối phó hay không đều là một chuyện khác.
Căn cứ ma thú cấp 4 có khả năng sẽ xuất hiện thủ lĩnh cấp 5, lỡ như gặp phải cấp 5, cũng không phải chuyện đùa.
Hắn chỉ có một Linh Tịch, nếu như xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, đây chẳng phải là lỗ to, muốn thăng cấp cấp 5, còn phải tăng thêm chút thực lực mới được.
Rơi vào đường cùng, hắn cũng chỉ có thể mở ra kênh nói chuyện khu vực, nhìn có thể tìm được tin tức hữu dụng hay không.
– Ha ha, ta thành công vượt qua thuỷ triều ma thú, còn giết được hai ma thú cấp 4!
– Ma thú cấp 4 có cái gì? Ta giết ba con đây!
– Đều là đại lão, ta bên này ngay cả thành tường đều bị phá tan, nhưng sau cùng vẫn bảo vệ được hạch tâm lãnh địa.
– Làm sao bây giờ? Hiện tại, binh chủng của ta chết hết, những ma thú kia còn đang tung vào cổng thành của ta, có ai tới cứu ta không, ta còn không muốn chết…
– Ma thú thực sự nhiều lắm, hiện tại ta cũng sắp không ngăn được, có ai có thể giúp một chút không? Ta sẽ tạ ơn sau!
…
Một trận thuỷ triều ma thú kéo tới, có thể nói là có người vui mừng, có người buồn.
Qua hôm nay, không biết lại sẽ có bao nhiêu người bị chết dưới miệng thú, vĩnh viễn ngủ say ở dưới đất.
Tuy Lâm Hữu cảm thấy tiếc hận, nhưng cũng lực bất tòng tâm, những người khác sao lại không phải như thế, lựa chọn bảo vệ giữ mình.
Hắn thở dài một tiếng, lại tiếp tục kéo lên tin nhắn.
Nhưng kéo lên rất nhiều, đều không có phát hiện tin tức liên quan tới chuyện lãnh địa thăng cấp cấp 5, thậm chí ngay cả thăng cấp cấp 4 đều rất ít.
Cuối cùng đành phải đóng lại kênh nói chuyện, tiếp tục làm việc khác.
Mãi cho đến chạng vạng tối, hắn đang bình tĩnh nhắm mắt mới bị một tiếng nhắc nhở làm cho giật mình.
【 Chúc mừng các vị lãnh chúa, thành công vượt qua thuỷ triều ma thú. 】
【 Bảng xếp hạng khu vực chính thức mở ra. 】
【 Bảng danh sách sẽ thống kê thực lực tổng hợp của mỗi một vị lãnh chúa, đồng thời sẽ được hạng vị trí. 】
【Hạng càng cao, nhận được khen thưởng càng phong phú, khen thưởng cứ mỗi ba ngày sẽ tính một lần, muốn biết chi tiết mời mỗi lãnh chúa tự tìm đọc thông tin xếp hạng. 】
…
Khi âm thanh này xuất hiện, có thể nói là cực kỳ bất ngờ.
Các lãnh chúa vốn đang đang trò chuyện về chuyện thuỷ triều ma thú, nhất thời đều ngừng lại việc tranh luận, ào ào kinh hô lên.
– Bảng xếp hạng? Thứ gì? Là xếp hạng giữa các lãnh chúa sao?
– Giống như lên bảng còn có thể nhận khen thưởng!
– Đây là sự thực sao? Không biết ta có thể xếp tới vị trí thứ mấy.
Những người này một bên nói, một bên mở ra【 Bảng xếp hạng khu vực】, trong lòng tràn ngập tò mò và chờ mong.
Chương 40. Mười Người Đầu Tiên Trên Bảng Xếp Hạng
Nhưng cũng không lâu lắm, lại có kinh hô liên tiếp xuất hiện.
– Trời ơi, ta con mẹ nó, tên của ta đứng ở vị trí hơn ngàn đi?
– Ta cũng giống vậy! Ở vị trí hơn năm ngàn chín trăm! Thế này cũng quá khoa trương rồi?
– Các ngươi vẫn còn tốt á, lãnh địa của ta chỉ mới cấp 3, tất cả binh chủng đều là cấp 3, vậy mà tên ta xếp ở vị trí hơn tám ngàn!
– Thì mẹ nó không hợp thói thường!
Vốn là, sau khi hàng rào khu vực bị phá nát, tin tức trong kênh nói chuyện sẽ trở nên nhiều hơn rất nhiều.
Như vậy ngược lại rất tốt, trở nên càng nhiều người, cơ hồ mỗi giây đều sẽ trồi lên rất nhiều tin nhắn, đều là đang khiếp sợ thứ hạng của mình.
Rất hiển nhiên.
Bảng danh sách khu vực này là thống kê tất cả tên lãnh chúa trong khu vực, hình như là lấy con số mười ngàn làm đơn vị đến thống kê!
Nói cách khác, hiện tại trong khu vực này, có mười ngàn người?
Thế này thì quá mức rồi!
Có thể còn không chờ bọn họ suy nghĩ nhiều, thì có người trên bảng danh sách nhìn thấy cái tên quen thuộc.
– Ta nhìn thấy tên của Mộ Dung Thiên, vậy mà xếp ở vị trí hơn bảy trăm!
– Ngay cả hắn ta đều chỉ có thể xếp ở vị trí hơn bảy trăm!?
– Phía trước chẳng lẽ đều là cấp 5 sao?
– Thật quá biến thái…
…
Trong một tòa thành nào đó trên sườn núi.
Mộ Dung Thiên nhìn Bảng danh sách khu vực trước mặt, sắc mặt hắn âm trầm.
Hắn đều không nghĩ đến, xếp hạng của chính mình lại thấp như vậy.
Chỉ ở vị trí hơn bảy trăm, nói cách khác, có khoảng hơn ba trăm người mạnh hơn hắn!
Lúc này, mới chỉ là bên trong một khu vực mà thôi!
Nếu như đổi thành bảng danh sách thế giới, vậy hắn chẳng phải ngay cả tư cách lên bảng đều không có?
Điều này khiến hắn làm sao có thể chấp nhận!
………..
Người có suy nghĩ như Mộ Dung Thiên cũng không ít.
Rất nhiều người đều nghĩ rằng vị trí của mình sẽ rất cao, thậm chí cho rằng có thể xếp vào mười vị trí đầu, nếu không đạt tới mười vị trí đầu, thì trước một trăm vẫn dư sức.
Nhưng kết quả lại hung hăng đánh vào của bọn hắn.
Ngay cả trước một trăm cũng chưa đến, ngay cả đứng trong vòng 1000 cái tên đầu tiên cũng không có, khiến bọn hắn thậm chí cũng nhịn không được bắt đầu hoài nghi, bảng danh sách có phải bị nhầm lẫn gì hay không.
Mà phần hoài nghi này, khi hắn nhìn đến 10 người đứng đầu bảng, càng bỗng chốc bị khiến cho giật mình.
Hạng 1: Doãn Thiên Ca 【 cấp 5: hệ Ác Ma 】
Hạng 2: Viêm Vũ 【 cấp 4: hệ Nguyên Tố】
Hạng 3: Bạch Hải Đường 【 cấp 4: hệ Thiên Sứ 】
Hạng 4: Văn Nhân Cuồng 【 cấp 4: hệ Dã Thú 】
…
Hạng 9: Lâm Hữu 【 cấp 4: hệ Thực Vật 】
…
Hệ Thực Vật!
Trong 10 người đứng đầu lại có hệ Thực Vật!
Dựa vào sức mạnh thời kỳ đầu của hệ Thực Vật, làm sao có thể vượt qua nhiều người như vậy, xông vào trong mười vị trí đầu tiên? Nói chỉ sợ không có mấy người tin.
Cho dù là trong kênh nói chuyện phiếm, cũng đều đang nghị luận ầm ĩ với chuyện này.
– Có lầm lẫn không? Hạng 9 lại là hệ Thực Vật?
– Hệ Thực Vật có thể trong thời gian ngắn như vậy lên tới cấp 4?
– Chuyện này có gì kỳ quái? Chẳng lẽ các ngươi quên, trước đó, người thần bí đánh với Mộ Dung Thiên cái kia, không phải chính là binh chủng Thực Vật sao?
– Hình như là thế, ngay cả Mộ Dung Thiên cũng không là đối thủ của hắn, cấp 4 khẳng định là đúng.
– Nói như vậy đại lão kia với người đứng hạng 9 trên bảng danh sách thật ra là cùng một người?
– Có khả năng này, nhưng không loại trừ vẫn còn có lãnh chúa hệ Thực Vật lợi hại hơn.
…
Tất cả mọi người đang suy đoán thân phận của người đứng hạng 9 trên bảng danh sách.
Mà người đang được nhắc đến lúc này chính là Lâm Hữu, hiện tại hắn đang hưởng thụ ăn thịt nướng trong lãnh địa của mình, vừa quan sát bảng xếp hạng với động tĩnh trong kênh nói chuyện phiếm.
Khi bắt đầu xuất hiện bảng xếp hạng, hắn iền đã đoán được thứ hạng của mình có thể sẽ không cao.
Dù sao cũng là mười ngàn thế giới sụp đổ, người toàn bộ thế giới đều xuyên không đến đây cùng hắn, một con số nhân khẩu khổng lồ như vậy, sinh ra mấy hạng người kinh tài tuyệt diễm cũng không hiếm lạ.
Mà mỗi người đều có cơ duyên riêng, cũng không phải chỉ có mình hắn là có vận khí tốt.
Có thể xếp tới hạng thứ chín trong mười ngàn người, hắn đã rất hài lòng, thậm chí còn chút ngoài ý muốn.
Bởi vì ngay từ đầu hắn phỏng đoán, chắc có thể trong một trăm người đứng đầu mà thôi, lại không nghĩ rằng sẽ trực tiếp tiến vào mười vị trí đầu.
Mà tám người đứng trước hắn, đều không ngoại lệ, tất cả đều là những binh chủng rất mạnh được công nhận.
Nếu nói nhất điều làm cho Lâm Hữu chú ý nhất, dĩ nhiên chính là người xếp hàng thứ nhất.
Chính là người thăng tới cấp 5 duy nhất trên bảng danh sách, đứng đầu mười ngàn người, còn là binh chủng hệ Ác Ma nổi tiếng như hệ Thiên Sứ, thực lực có thể thấy được lốm đốm.
Nếu như bây giờ hắn gặp phải, hắn chỉ sợ không phải đối thủ của đối phương.
Đương nhiên, Lâm Hữu cũng không cảm thấy hệ Thực Vật của mình sẽ yếu thế nếu gặp đối phương.
Hắn ngay cả hệ Thiên Sứ đều có thể đánh bỏ chạy, tại sao hắn phải sợ một Ác Ma?
Việc cấp bách, chính là mau chóng được biện pháp thăng cấp lãnh địa cấp 5, cứ như vậy, tên của hắn sẽ tiến lên một hạng, nhận được khen thưởng nhiều hơn một chút.