[Dịch] Binh Chủng Của Ta Biến Dị
Tập 2: Giết Chết Đàn Sói Huyết Yêu (c11-c20)
❮ sautiếp ❯Chương 11. Giết Chết Đàn Sói Huyết Yêu! Hoa Tinh Thăng Cấp Thành Hoa Yêu
Sau khi đọc qua thông tin, hắn đã biết đây là một loại ma thú thiên về tốc độ, tốc độ gần như đạt đến cao nhất của cấp 2, so với thực vật sứt sẹo của hắn thì nhanh hơn không biết bao nhiêu lần.
Nhưng Lâm Hữu cũng không lui bước, ngược lại thấy cái mình thích là thèm.
Hắn biết rõ, trên thế giới này tràn đầy nguy hiểm, nếu chỉ dựa vào binh chủng là không đủ, nhất định phải tăng lên ý thức chiến đấu của mình mới được, cũng coi là đánh xuống cơ sở cho tương lai.
Ma thú cấp 3 thì hắn không chống lại chính diện được, ma thú cấp 2 thì chắc là không có vấn đề gì chứ?
Huống chi binh chủng thực vật của hắn tuy di động chậm, nhưng công kích cũng không chậm, mà khoảng cách còn xa, vừa hay cầm những Sói Huyết Yêu này luyện tay một chút.
Nghĩ xong, hắn lập tức dẫn theo hai Hoa Thứ Đằng lén lút mò đi qua, Chiến Sĩ Thụ Tinh thì ngừng lại phía sau một chút, chuẩn bị hành động bất cứ lúc nào.
Đợi sau khi tất cả Sói Huyết Yêu đều cúi đầu xuống gặm ăn, ánh mắt Lâm Hữu bỗng nhiên trầm xuống.
Ngay vào lúc này, lòng bàn chân của Lâm Hữu nổ vang một tiếng, cả người như mũi tên nhọn xông tới, cùng lúc đó, từng sợi dây leo sát theo mặt đất, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai cuốn về phía đàn sói kia.
– Rống!
Một con sói trong đàn cảm nhận được động tĩnh, bỗng nhiên ngẩng đầu về phía Lâm Hữu nổi giận gầm lên một tiếng, muốn nhắc nhở đồng bạn.
Nhưng một giây sau, Chiến Sĩ Thụ Tinh trốn ở một bên khác đã vọt tới sau lưng nó, giơ tay chém xuống:
“Phốc” một tiếng, trực tiếp chém đứt đầu của nó.
Đồng thời một âm thanh cũng vang lên trong đầu Lâm Hữu.
【 Đánh giết Sói Huyết Yêu cấp 2, thu hoạch được 6 điểm ma năng. 】
Lâm Hữu không để ý đến âm thanh này, thanh kiếm bằng xương trong tay hắn tung bay, đâm về phía con sói đứng cách hắn gần nhất.
Con sói kia vừa định phản kích lại không chú ý tới từng cây dây leo xuất hiện bên chân, cuốn lấy hai chân của nó.
– Phốc!
Thanh đao đâm thủng ngực nó, con sói thì bị dây leo hạn chế hành động, trong nháy mắt bị Lâm Hữu đánh chết.
Còn lại ba con Sói Huyết Yêu thấy thế thì nhất thời rống giận nhào về phía Lâm Hữu, muốn báo thù cho đồng bạn.
Nhưng bọn chúng lại không chú ý tới.
Ngay vừa rồi, từng hạt bào tử màu đỏ đã theo không khí bám vào trên người của bọn nó, đồng thời dây leo xung quanh đã nhanh chóng rút ra.
– Đùng… Đùng… Đùng…
Tiếng nổ tung kịch liệt liên tiếp vang lên, ba con sói kia trực tiếp bị nổ bay ra ngoài, rơi xuống mặt đất.
Lâm Hữu tay mắt lanh lẹ, xông lên cùng với Chiến Sĩ Thụ Tinh, một đao một giải quyết hết đàn sói.
Cả trận chiến đấu diễn ra chưa đến một phút đồng hồ!
– Làm rất tốt.
Lâm Hữu cao hứng tán thưởng một tiếng, cũng coi như là khích lệ chính mình, tuy có các thực vật giúp đỡ, nhưng cũng không xuất hiện chỗ sơ suất gì.
Đây cũng nhờ vào trước kia hắn đã từng học qua một số kỹ xảo cận chiến, không ngờ còn có lúc phát huy được tác dụng.
Trận chiến đấu này, hắn thu được tổng cộng 30 điểm ma năng, còn giải quyết được uy hiếp tiềm ẩn như thế, có thể nói là thu hoạch tương đối khá.
Nhưng làm cho hắn vui mừng nhất chính là, sau khi trải qua trận chiến đấu này, không ngờ kinh nghiệm của Hoa Tinh đã đạt đến điểm tối đa!
Chỉ thấy một luồng sáng bao quanh, trên đỉnh đầu Hoa Tinh dần dần ngưng tụ ra một vòng hoa xinh đẹp, thuộc tính cũng xảy ra thay đổi cực lớn.
…………
【 Tên: Hoa Yêu 】
【 Chủng tộc: Thực vật 】
【 Đẳng cấp: Cấp 2 (0/25) 】
【 Sức mạnh: 0 】
【 Thể chất: 10 】
【 Nhanh nhẹn: 24 】
【 Tinh thần: 22 】
【 Kỹ năng: Khí Tức Tự Nhiên, Linh Tính Tự Nhiên】
【 Giới thiệu: Vật triệu hoán hệ Thực Vật cấp thấp nhất, có thể nhanh chóng trị liệu vết thương. 】
Hoa Tinh thăng cấp đến cấp 2 sẽ biến thành Hoa Yêu.
Mà thuộc tính nhanh nhẹn của nó gần như có thể nói là cao nhất trong hệ Thực Vật, thực vật cấp 2 bình thường căn bản đuổi không kịp tốc độ của nó.
Mà sau khi thăng cấp, kỹ năng trị liệu của nó cũng thay đổi mạnh hơn rất nhiều.
Một luồng ánh sáng xanh chiếu xuống, phần da bị trầy trên cánh tay Lâm Hữu đã lập tức nhanh chóng khép lại, trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa, so với thánh dược chữa thương còn mạnh hơn.
– Đi thôi, chúng ta tiếp tục đi vào trong.
Lâm Hữu cũng không mang theo thi thể Sói Huyết Yêu.
Bởi vì trước đó hắn săn giết Sói Đen và Sư Tử Liệt Diễm chế biến thành thịt khô, đã đủ ăn.
Mà kỳ quái là, đến bây giờ hắn cũng không phát hiện chức năng cùng loại với hệ thống giao dịch.
Làm cho hắn muốn bán thi thể đi để kiếm lời ma năng cũng không được.
Cho nên rất nhanh, hắn đã mang theo các thực vật, tiếp tục xuất phát về phía trước.
Vừa quét sạch ma thú dọc đường, vừa thăm dò hoàn cảnh xung quanh.
……………
Đảo mắt đã đến giữa trưa.
Khi tất cả mọi người đang cố gắng tăng cấp lãnh địa.
Trong bầu trời vô tận đột nhiên có xuất hiện từng trụ ánh sáng, thẳng tắp hạ xuống các ngõ ngách trên đại lục Nguyên Thủy.
– Các ngươi nhanh nhìn lên bầu trời! Đó là cái gì??
Trong kênh khu vực, tất cả mọi người chú ý tới biến hoá trên bầu trời, nhất thời dẫn phát một mảnh bạo động.
– Thật nhiều trụ ánh sáng! Sẽ không phải là bảo vật hàng thế? Hoặc là thiên thạch vụ trũ rơi xuống chứ?
– Rất có thể! Nhưng số lượng này cũng quá nhiều rồi!
– Chẳng lẽ ngày tận thế lại sắp tới rồi?
– Các anh em, có một trụ ánh sáng cách ta rất gần, ta đi qua xem một chút, trở lại sẽ trả lời chắc chắn cho các ngươi.
– Có thể là thứ ghê gớm gì, ta cũng đi xem một chút!
Biến hoá này xuất hiện quá đột ngột, không có ai biết là cái gì, thậm chí rất nhiều người bị dọa phải chạy về lãnh địa, không dám rời khỏi.
Chương 12. Bảo Rương Rơi Xuống Từ Trên Trời
Cũng có không ít người can đảm cẩn trọng, cảm thấy cái này rất có thể là một cơ duyên, cho nên sau khi xác nhận phương hướng của trụ ánh sáng thì lập tức mang theo binh chủng của mình vội vàng chạy tới, muốn tìm kiếm chân tướng.
Mà một trụ ánh sáng trong đó, trùng hợp rơi vào phía trên một vùng bình nguyên cách lãnh địa của Lâm Hữu mười mấy cây số.
Chỉ thấy trong đồng bằng rộng lớn đã tụ tập không ít lãnh chúa từ bốn phương tám hướng chạy tới, giải quyết toàn bộ ma thú gần đó, chờ đợi trụ ánh sáng rơi xuống.
Mà theo thời gian trôi qua, càng ngày càng nhiều người xuất hiện, toàn bộ đồng bằng cũng bắt đầu trở nên náo nhiệt.
– Người anh em, chạy đến nhanh như vậy, chắc ngươi cũng sinh ra ở gần đây đúng không?
– Đúng, cách nơi này không xa, ngươi thì sao?
– Ta cũng kém không nhiều, không ngờ xung quanh đây có nhiều người như vậy, có cơ hội mọi người có thể cùng hợp tác với nhau.
– Tốt, ta đang lo một mình không dễ làm việc, đúng rồi, bây giờ lãnh địa của ngươi là cấp mấy?
– Đã cấp 2, cũng chiêu mộ hai binh chủng cấp 2.
– Ta cũng giống vậy, hôm nay vừa lên cấp 2, nhưng binh chủng cấp 2 tạm thời chỉ có một, những ma thú kia quá biến thái.
Các lãnh chúa trên bình nguyên, ngươi một lời ta một câu nói chuyện với nhau.
Đại khái là bởi vì đã rất lâu không thấy người sống, cho nên làm cho bọn hắn phá lệ hưng phấn, tốp năm tốp ba tập hợp lại, kích động thảo luận mỗi người đã trải qua chuyện gì.
Đương nhiên, cũng có một ít người tính tình tương đối cao ngạo, cũng không nói chuyện với bọn hắn, mà đứng một mình ở nơi ít người, âm thầm đánh giá mỗi người ở đây, dường như muốn nhớ kỹ bọn hắn.
Nhìn kỹ thì trên bình nguyên cũng có không ít lãnh chúa cấp 2, gần như chiếm phần lớn, thậm chí có mấy người còn mang theo binh chủng cấp 3, không biết là chiêu mộ ra hay là giết ma thú tăng cấp lên.
Tóm lại cũng có tốt xấu lẫn lộn, loại người gì cũng có.
Mà lúc này.
Ở một bên khác.
Trong rừng cách đồng bằng mấy cây số, một ma thú cấp 2 chết dưới công kích của Lâm Hữu, cuồi cùng làm cho kinh nghiệm của hai gốc Hoa Thứ Đằng và Chiến Sĩ Thụ Tinh của hắn đạt tới điểm tối đa, bị một tầng ánh sáng bao phủ, thành công tấn cấp đến cấp 3.
【 Tên: Hoa Độc Đằng】
【 Chủng tộc: Thực vật 】
【 Đẳng cấp: Cấp 3 (0/ 50) 】
【 Sức mạnh: 33 】
【 Thể chất: 42 】
【 Nhanh nhẹn: 25 】
【 Tinh thần: 30 】
【 Kỹ năng: Linh Tính Tự Nhiên, Roi Mây Kịch Độc】
【 Giới thiệu: Thực vật ẩn chứa kịch độc, công kích bổ sung độc tính. 】
…
【 Tên: Cuồng Chiến Sĩ Thụ Tinh】
【 Chủng tộc: Thực vật 】
【 Đẳng cấp: Cấp 3 (0/ 50) 】
【 Sức mạnh: 40 】
【 Thể chất: 32 】
【 Nhanh nhẹn: 32 】
【 Tinh thần: 32 】
【 Kỹ năng: Bào Tử Nổ Tung, Chẻ Đôi Dã Man】
【 Giới thiệu: Đây là hình thái sau khi Chiến Sĩ Thụ Tinh thăng cấp, năng lực cận chiến vô cùng mạnh. 】
Hoa Độc Đằng cấp 3 so với ban đầu thì có thêm thuộc tính kịch độc.
Nó không chỉ có thân thể trở nên lớn hơn rất nhiều, mà trên đỉnh đóa hoa này cũng biến thành màu tím nhạt, vừa nhìn đã biết độc tính không kém.
Mà Cuồng Chiến Sĩ Thụ Tinh cấp 3 thì dáng người càng lộ vẻ thẳng tắp, vũ khí trong tay cũng từ mảnh kiếm biến thành trọng kiếm cao hơn nửa người, quơ múa hổ hổ sinh phong, uy lực bất phàm.
Quan trọng nhất chính là, thanh vũ khí này còn dung hợp kỹ năng Bào Tử Nổ Tung, rất nhiều bào tử màu đỏ bám vào trên đó, vỗ xuống một cái, còn có thể dẫn phát nổ tung.
Mà kỹ năng của hai binh chủng đều nhận được cường hóa, so với trước đó thì mạnh không ít, có trợ thủ như vậy ở đây, cuối cùng Lâm Hữu cũng không còn lo lắng sẽ gặp phải ma thú cấp 3.
– Đi thôi, chúng ta cũng qua bên kia xem thử.
Lâm Hữu nói, sau đó ném thi thể ma thú qua bên cạnh, bay thẳng đến phương hướng đồng bằng, dần dần biến mất trong rừng cây rậm rạp.
…
Trên bình nguyên.
Sau khi trải qua gần một giờ chờ đợi, thần kinh của đám người cũng bắt đầu trở nên căng thẳng.
Tất cả mọi người ngẩng đầu, nhìn qua cột sáng đang nhanh chóng rơi xuống, giống như đang nghênh đón thứ gì khủng bố.
– Đến rồi!
Bỗng nhiên, không biết là ai hô một câu.
Mọi người ở đây cùng nhau chấn động, nhìn đến quang trụ kia mang theo uy thế vô tận, ầm vang hướng về mặt đất.
– Ầm ầm!
Toàn bộ mặt đất trên đồng bằng đều run lắc một chút.
Một luồng khí lãng uy thế ngập trời lan ra, làm cho tất cả mọi người không nhịn được lui ra ngoài, trên mặt càng hiện đầy kinh hãi.
Đợi sau khi bụi mù tan hết, một bảo rương khảm viền vàng, cao gần nửa người xuất hiện ở trước mặt mọi người.
– Bảo rương!
Tất cả mọi người biến sắc, biến thành cuồng hỉ.
Không ngờ rơi xuống lại lại là một bảo rương!
Nhìn bảo rương tỏa ra ánh sáng lung linh, còn có phương thức ra sân khoa trương như vậy, dùng cái mông nghĩ cũng biết là nó bất phàm.
Bọn họ đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó lập tức liều lĩnh phóng tới bảo rương!
– Đều cút đi! Bảo rương này là của ta!
– Là ta mới đúng! Đừng tranh với ta!
– Ngươi thì tính là cái gì? Cút sang một bên, là ta nhìn thấy trước!
– Mẹ nó! Đừng ép ta động thủ!
…
Thoáng chút, trên bình nguyên đã loạn tung tùng phèo.
Mới vừa rồi còn xưng anh gọi em, sau khi nhìn thấy bảo rương đã lập tức trở mặt thành thù, ra tay đánh nhau.
Tất cả mọi người điên cuồng phóng tới bảo rương.
Bởi vì bọn họ cũng đều biết, thế giới này hiểm ác bao nhiêu, muốn sinh tồn nhất định phải đủ mạnh mới được.
Chương 13. Bảo Vật Tới Tay
Hữu nghị? Hợp tác?
Cái xxx! Có thể còn sống sót hay không còn chưa biết! Ai lại sẽ xưng anh gọi em với ngươi?
Mới chỉ mấy hơi thở, đã có người vọt tới trước bảo rương, nhất thời dẫn tới sắc mặt của những người khác quýnh lên.
– Nhanh! Nhanh ngăn lại hắn! Đừng để cho hắn chạm vào bảo rương!
Âm thanh còn chưa dứt, công kích phô thiên cái địa đã bạo phát.
Thanh niên vừa rồi tới gần bảo rương, vốn đang trong vui mừng, thậm chí còn chưa kịp phản ứng đã bị vô số công kích bao phủ, trong nháy mắt, máu tươi văng khắp nơi!
Đối mặt với thảm trạng như vậy, nhất thời có người giật mình tỉnh lại, trên mặt hiện ra hoảng sợ.
Nhưng vào lúc này, một sợi dây leo màu tím đột nhiên xuất hiện:
“Vù” một tiếng, nhanh chóng lướt về phía bảo rương!
…………
– Lạch cạch!
Bảo rương bị mở ra, lộ ra ba món đồ ở bên trong.
Một quyển trục, một lệnh bài, một hạt châu, ba món này yên tĩnh trôi nổi ở trong bảo rương, bị một ánh sáng nhẹ bao quanh.
Dây leo thuận thế cuốn một cái, cuốn hai món đồ trong đó trừ hạt châu ra, sau đó nhanh chóng rút ra ngoài.
Cho đến lúc này, đám người mới kịp phản ứng, trong lòng cùng nhau chấn động.
– Nhanh! Nhanh ngăn lại hắn! Đồ vật bị hắn cướp đi!
Bảo vật bị cướp, bọn họ đâu còn quan tâm hoảng sợ, lập tức suất lĩnh binh chủng đuổi theo, muốn chặn đứng dây leo.
Nhưng tốc độ dây leo co vào thực sự quá nhanh, gần như là trong nháy mắt rút ra, mà lại cực kỳ mạnh mẽ.
Đám lính kia vừa tới gần đã lập tức bị dây leo đánh bay, thậm chí bị gai ngược trên dây leo làm cho bị thương, mắt thấy nó sắp mang theo bảo vật thoát đi.
– Mũi Tên Thẩm Phán!
Đúng lúc này, một tiếng quát khẽ lạnh lẽo vang lên.
Trong đám người, một bóng người toàn thân trắng noãn bay lên, mở ra một đôi cánh tuyệt đẹp, lơ lửng trên không trung.
– Hệ Thiên Sứ! Là binh chủng hệ Thiên Sứ!
Trong lòng mọi người kinh hãi, trước đó bởi vì ẩn giấu đôi cánh nên rất nhiều người còn tưởng rằng là hệ Hình Người, không ngờ lại là binh chủng hệ Thiên Sứ trong truyền thuyết.
Chỉ thấy Thiên Sứ kia kéo căng cung tên trong tay:
“Vù” một tiếng, bắn ra một mũi tên uy thế vô biên về phía dây leo.
Tốc độ quá nhanh, đảo mắt đã tới.
– Đùng!
Mũi tên nổ tung, trực tiếp nổ dây leo thành hai đoạn, hai món bảo vật cũng vì vậy mà rơi xuống.
Thấy cảnh này, trong đám người, khóe miệng một thanh niên kiêu ngạo nhếch lên, ra lệnh với một Thiên Sứ khác bên cạnh:
– Yana, đi lấy hai món đồ đó về.
Hắn vừa dứt lời, Thiên Sứ kia đã mở cánh ra, nhanh chóng bay về phía hố sâu bị mũi tên nổ ra.
Những người khác nhìn thấy tận mặt, mặc dù không cam lòng, nhưng cũng không dám đắc tội đối phương.
Dù sao đối phương cũng có danh xưng là binh chủng mạnh nhất, mà lại theo vừa rồi biểu hiện ra thực lực xem ra, tuyệt đối đã đạt tới cấp 3, căn bản cũng không phải là bọn họ có thể chọc nổi.
Thanh niên cũng tự kiềm chế thực lực, biểu lộ ngạo nghễ, hoàn toàn không để những người khác vào mắt.
Mà lúc này, Thiên Sứ tên là “Yana” kia cũng đã đi tới vị trí nổ tung, khom người nhặt lên hai loại bảo vật.
Nhưng lại không chú ý tới, dây leo đã gãy thành hai đoạn bên cạnh đột nhiên động.
Từng hạt bào tử màu đỏ bỗng nhiên nhanh chóng to ra.
– Đùng!
Tiếng nổ tung kịch liệt, nương theo một luồng khí lãng cường đại, trong nháy mắt bao phủ thân thể Yana, hung hăng nổ bay cô ấy ra ngoài, đôi cánh sau lưng trực tiếp bị nổ thành nhiều mạnh, lần lượt té xuống đất.
Thừa cơ hội này, dây leo lần nữa xuất hiện, cuốn quyển trục và lệnh bài lên, đảo mắt đã biến mất ở trong rừng cây rậm rạp.
Từ đầu đến cuối, cũng không nhìn thấy hình dạng của người ra tay.
– Đáng chết!
Sắc mặt thanh niên kia vô cùng âm trầm, nhanh chóng đi đến bên cạnh Thiên Sứ.
Những người khác ở gần đó cũng đều trừng lớn hai mắt.
Binh chủng hệ Thiên Sứ cấp 3 mà cũng bị nổ thành trọng thương! Mà lại còn giống như hệ thực vật làm, nói ra ai dám tin.
Chẳng lẽ đối phương là cấp 4 hay sao?
Hoặc là một loại ma thú cấp cao hệ thực vật nào đó?
Mọi người liên tục suy đoán.
– Không tốt! Hạt châu kia bị người cướp đi!
Lại không ngờ, lúc này sau lưng đột nhiên truyền đến một tiếng kinh hô làm cho bọn hắn trong nháy mắt hoàn hồn.
Đâu còn quan tâm được nhiều như vậy, lại lập tức gia nhập vào trong hàng ngũ tranh giành bảo vật, toàn bộ đồng bằng lần nữa loạn thành một đống.
…
Một bên khác.
Sau khi Lâm Hữu cướp được hai món đồ này, không ngừng chạy vội trong rừng cây rậm rạp.
Một đường chạy trở về trong lãnh địa, hắn mới dừng bước.
– Phù… Phù…
Bộ ngực Lâm Hữu chập trùng kịch liệt, trên mặt lại hiện ra đầy vui mừng.
Không nghĩ ngờ vận khí của mình tốt như vậy, không ngờ lại có thể cướp được hai món bảo vật từ trên tay nhiều người như vậy, không uổng công hắn đặc biệt chạy xa như vậy.
Hắn nhớ lại mới vừa rồi gặp phải hai Thiên Sứ kia, nếu không phải Hoa Thứ Đằng của hắn có kỹ năng Bào Tử Nổ Tung thì chỉ sợ hắn cũng không đối phó nổi.
Mà hắn cũng không ngờ rằng, xung quanh đây lại có người có lãnh địa hệ Thiên Sứ, xem ra sau này phải chú ý thêm mới được.
Nghĩ xong, hắn nhìn về phía quyển trục và lệnh bài trong tay.
【 Tên: Quyển Trục Thăng Cấp Lãnh Địa (sơ cấp) 】
【 Hiệu quả: Có thể trực tiếp giúp cho lãnh địa tăng lên một cấp, không tiêu hao tài liệu, tối đa chỉ có thể tăng lên tới cấp 3. 】
…
【 Tên: Lệnh Bài Binh Chủng (hiếm có) 】
【 Hiệu quả: Có thể mở khóa một binh chủng hiếm có cấp 3 ngẫu nhiên】
【 Yêu cầu sử dụng: Lãnh địa cấp 3, 50 điểm ma năng 】
Chương 14. Tinh Linh Thảo Mộc Cấp 3
– Đồ tốt!
Xem hết thông tin của hai món đồ này, hai mắt Lâm Hữu sáng lên.
Vốn lần này hắn trở về đã định bắt đầu thu thập vật liệu thăng cấp lãnh địa, có cái này ngược lại thuận lợi hơn, trực tiếp bớt đi cho hắn nhiều vật liệu thăng cấp như vậy.
Còn có Lệnh Bài Binh Chủng, càng làm cho hắn vui mừng không thôi.
Mở khóa binh chủng mới, hơn nữa còn là binh chủng hiếm, vừa nhìn đã biết là đồ tốt.
Mọi người đều biết, sau khi lãnh địa thăng cấp mở khóa binh chủng đều là ngẫu nhiên.
Có thêm một binh chủng tương đương với có thêm một cơ hội.
Huống chi Lâm Hữu còn có kỹ năng đột biến.
Binh chủng càng nhiều cũng đại biểu cho kỹ năng có thể lựa chọn càng nhiều, đến lúc đó sẽ tạo ra binh chủng càng mạnh mẽ hơn!
Nghĩ tới đây, Lâm Hữu lập tức cầm lấy quyển trục, từ từ mở ra.
【 Xin hỏi có muốn sử dụng “Quyển Trục Thăng Cấp Lãnh Địa (sơ cấp)” để lãnh địa tăng lên đến cấp 3 hay không? 】
– Có!
Một giây sau, toàn bộ lãnh địa bị ánh sáng bao trùm, nhanh chóng xây dựng thêm, rào chắn bằng đá lần nữa cất cao dày thêm, Đại Thụ Sinh Mệnh cũng đột phá lên 20m, cao lên đến 30m.
Đồng thời, một luồng lực lượng tràn vào trong cơ thể Lâm Hữu, không ngừng cường hóa thân thể của hắn.
【 Chúc mừng ngươi, thăng cấp lãnh địa thành công, cấp bậc trước mắt: Cấp 3 】
【 Đang phân phối binh chủng ngẫu nhiên… 】
【 Phân phối thành công, mở khóa binh chủng cấp 3: Hoa Độc Đằng】
…
Lần này vận khí không tệ, sau khi đạt tới cấp 3 còn trực tiếp mở khóa Hoa Độc Đằng cấp 3.
Như vậy, hắn có thể trực tiếp chiêu mộ binh chủng này, không cần chậm rãi bồi dường từ cấp thấp, có chút ít còn hơn không đi.
Dù sao Lâm Hữu đen như thế, đã sớm không ôm hy vọng quá lớn đối với phân phối binh chủng ngẫu nhiên, có thể cho một loài bình thường đã không tệ.
Hắn mong đợi nhất ngược lại là Lệnh Bài Binh Chủng này.
Mở khóa một binh chủng hiếm có cấp 3.
Chú ý!
Là binh chủng hiếm có!
Cũng chính là không giống với binh chủng bình thường còn lại!
Chuyện này khiến Lâm Hữu cũng không nhịn được có chút khẩn trương lên, không biết sẽ cho binh chủng gì.
Hắn hít sâu một hơi, mới chậm rãi cầm lấy lệnh bài, nhẹ nhàng điểm một cái.
【 Xin hỏi có muốn tiêu hao 50 điểm ma năng, sử dụng “Lệnh Bài Binh Chủng (hiếm có)” không? 】
– Có!
Nương theo âm thanh vừa dứt, lệnh bài trong tay của hắn lập tức hóa thành một đạo ánh sáng, chui vào trong Đại Thụ Sinh Mệnh thuộc lãnh địa.
Trong chốc lát, Đại Thụ Sinh Mệnh lắc lư, vẩy xuống từng tia sáng.
【 Chúc mừng ngươi, mở khóa binh chủng hi hữu cấp 3: Tinh Linh Thảo Mộc】
– Tinh Linh Thảo Mộc?
Nghe được âm thanh trong đầu, Lâm Hữu vội vàng đến dưới gốc Đại Thụ Sinh Mệnh, tốn 10 điểm ma năng, trực tiếp chiêu mộ một Tinh Linh Thảo Mộc.
10 điểm ma năng đối hắn hiện tại cũng không tính nhiều, dù trừ đi 50 điểm vừa rồi thì ma năng của hắn vẫn còn thừa lại hơn 70 điểm, cho nên đương nhiên sẽ không cảm thấy đau lòng.
Không bao lâu sau.
Một chùm sáng ánh sáng chói mắt màu xanh biếc đã xuất hiện trước mặt Lâm Hữu, vừa đi vừa về bay múa trên không trung.
Mà thuộc tính của binh chủng mới cũng lọt vào trong mắt của Lâm Hữu.
………..
【 Tên: Tinh Linh Thảo Mộc】
【 Chủng tộc: Thực vật 】
【 Đẳng cấp: Cấp 3 (0/ 50) 】
【 Sức mạnh: 25 】
【 Thể chất: 25 】
【 Nhanh nhẹn: 28 】
【 Tinh thần: 40 】
【 Kỹ năng: Khống Chế Tự Nhiên (khống chế lực lượng tự nhiên, tiến hành tấn công từ xa đối với kẻ địch trong phạm vi cho phép) 】
【 Giới thiệu: Binh chủng sinh vật tự nhiên sơ cấp, có thể khống chế các loại công kích pháp thuật hệ tự nhiên. 】
…
– Binh chủng hệ Pháp Thuật!
Cả người Lâm Hữu chấn động, trong mắt hắn tràn ngập chấn kinh.
Hắn vạn lần không ngờ rằng mở khóa ra binh chủng mới lại mạnh như vậy.
Pháp thuật công kích tầm xa, đây tuyệt đối là binh chủng mà vô số người tha thiết ước mơ có được.
Cũng giống như Tinh Linh Thảo Mộc trước mặt hắn này, tuy thuộc tính thấp hơn binh chủng cấp 3 còn lại rất nhiều, nhưng kỹ năng của nó lại vô cùng mạnh, gần như có thể nói là khắc tinh của rất nhiều hệ cận chiến.
Quan trọng nhất chính là, Lâm Hữu còn có năng lực đột biến, hoàn toàn có thể kế thừa kỹ năng này cho binh chủng còn lại.
Đây quả thực là nhóc con đột biến sinh ra dành cho hắn!
Có kỹ năng nhóc con này, chỉ cần hắn có đầy đủ ma năng thì thậm chí có thể chế tạo ra một quân đoàn ma pháp hệ thực vật!
Cảnh tượng đó, chỉ tưởng tượng thôi đã thấy cực kỳ khủng bố.
Nhìn thoáng qua mình còn thừa lại hơn bảy mươi điểm ma năng, không do dự, trực tiếp tốn 10 điểm ma năng sử dụng đột biến cho Tinh Linh Thảo Mộc.
Ánh sáng tan hết, chùm sáng xanh biếc của nó dần dần tản ra, biến thành một Hoa Tinh tay cầm pháp trượng, đầu đội vương miện.
【 Tên: Hoa Linh (Vương tộc) 】
【 Chủng tộc: Thực vật 】
【 Đẳng cấp: Cấp 3 (0/ 50) 】
【 Sức mạnh: 30 】
【 Thể chất: 35 】
【 Nhanh nhẹn: 28 】
【 Tinh thần: 50 】
【 Kỹ năng: Khống Chế Tự Nhiên, Quầng Sáng Hoà Hợp (lực lượng tự nhiên vờn quanh, tăng lên sĩ khí của hệ thực vật đồng bạn xung quanh, kỹ năng hiếm có. ) 】
【 Giới thiệu: Hình thái thăng cấp của Hoa Yêu, bởi vì nguyên nhân nào đó nên đã dẫn đến sơ bộ giác tỉnh huyết thống Vương tộc, nắm giữ năng lực thống ngự binh chủng hệ thực vật còn lại. 】
– Hả?
Xem hết thuộc tính của Hoa Linh, Lâm Hữu đột nhiên sửng sốt.
Chương 15. Hoa Linh Huyết Thống Vương Tộc
Huyết thống Vương tộc?
Là cái gì?
Năng lực đột biến còn có thể đột biến ra thứ này sao?
Mà khi hắn còn đang nghi ngờ, Hoa Linh vừa đột biến thành công cũng chậm rãi bay lên trên không, uyển chuyển nhảy múa phía trên thực vật trong lãnh địa, tay vung pháp trượng lên, thực vật dưới đáy nhất thời phấn chấn.
Lâm Hữu nhìn thuộc tính của bọn chúng một chút, không ngờ lại trực tiếp tăng lên 10%!
Chẳng lẽ đây là tác dụng của “Quầng Sáng Hoà Hợp”?
Lâm Hữu vừa mừng vừa sợ, không ngờ năng lực đột biến còn có loại hiệu quả ẩn này, có thể tiến hóa ra binh chủng lợi hại này.
Hắn vội vàng tiếp tục chiêu mộ Tinh Linh Thảo Mộc thứ hai, sau đó lại sử dụng đột biến đối với nó.
Nhưng đáng tiếc là, lần này cũng không còn đột biến ra Hoa Linh huyết thống Vương tộc, mà chỉ là hình thái thăng cấp bình thường của Hoa Yêu, ngay cả kỹ năng thứ hai cũng biến thành kỹ năng trị liệu bản mệnh của Hoa Yêu.
Tiếp đó, Lâm Hữu lại thử một lần nữa, nhưng kết quả vẫn như vậy.
Xem ra muốn xuất hiện huyết thống Vương tộc cũng không dễ dàng…
Nhưng Lâm Hữu cũng không vì vậy mà thất vọng, có thể ra một huyết thống Vương tộc cũng đã là niềm vui ngoài ý muốn, nào còn dám yêu cầu xa vời nhiều như vậy?
Huống chi hiện tại binh chủng của hắn cũng không yếu.
Hai gốc Hoa Độc Đằng cấp 3, một Cuồng Chiến Sĩ Thụ Tinh cấp 3, lại thêm hai Hoa Linh có pháp thuật công kích cấp 3, và một Hoa Linh nắm giữ huyết thống Vương tộc hiếm có.
Tổng cộng có sáu binh chủng cấp 3.
Nếu chuyện này truyền ra ngoài sợ rằng sẽ gây nên một trận sóng to gió lớn.
Còn về phần binh chủng cấp 1 và cấp 2 còn lại, bởi vì đẳng cấp quá thấp nên đều bị Lâm Hữu dùng kỹ năng “Thu Về” của lãnh địa, đổi thành ma năng.
Sau đó dùng ma năng trả về tiếp tục chiêu mộ hai Tinh Linh Tự Nhiên, chuyên môn dùng để bảo vệ lãnh địa.
Xong xuôi mọi việc, hắn mới gọi Hoa Linh có được huyết thống Vương tộc đến, nói:
– Sau này sẽ gọi ngươi là Linh Tịch đi, như vậy cũng dễ nhận biết hơn.
Hoa Linh hình như nghe hiểu hắn nói, vui sướng vừa đi vừa về bay múa ở trên đỉnh đầu hắn.
………….
Cùng lúc đó.
Trong kênh nói chuyện phiếm khu vực.
Sau khi trải qua lần cướp đoạt bảo rương này, toàn bộ kênh đều biến thành sôi trào lên, tất cả mọi người đều đang kích động nghị luận chuyện này.
– Không ngờ trên trời rơi xuống tới lại là bảo rương! Thật sự là tính sai.
– Móa! Sớm biết ta cũng đi qua đó xem một chút, có lẽ còn có thể cướp được đồ tốt.
– Đi qua? Ngươi không muốn sống nữa à? Ngươi không biết cảnh tượng lúc đó loạn cỡ nào đâu, đã vậy còn chết không ít người!
– Ta cũng ở hiện trường, kém chút đã bị một người ám toán chết, may mà ta chạy nhanh.
– Nghe nói sau đó ngay cả binh chủng hệ Thiên Sứ cũng xuất hiện, hơn nữa còn là hai binh chủng cấp 3.
– Mẹ nó! Hệ Thiên Sứ? Vậy đồ trong bảo rương kia chẳng phải đều bị hắn cướp đi sao?
– Cũng không phải, trong bảo rương có ba món đồ, nghe nói có hai món đã bị một hệ Thực Vật cướp đi, thậm chí ngay cả người cũng không thấy rõ ra sao.
– Cái gì! Hệ Thực Vật? Sao hệ Thực Vật có thể cướp được đồ từ trong tay hệ Thiên Sứ?
– Có tin hay không tùy ngươi, ta hoài nghi hệ Thực Vật kia đã đạt tới cấp 4, nếu không cũng không thể mạnh như vậy.
Lâm Hữu cũng không biết, hắn đã thành người nổi tiếng trong cả khu vực này.
Gần như tất cả mọi người đều đang thảo luận chuyện xuất hiện trên bình nguyên trước đó, suy đoán thân phận và thực lực của lãnh chúa hệ Thực Vật thần bí kia.
Có thậm chí cho là hắn cũng không phải là người.
Mà chính là ma thú có thực lực đạt tới cấp 4 trở lên.
Nếu không thì sao có thể lấy thực lực của hệ Thực Vật cướp đồ trong tay của hệ Thiên Sứ bá đạo kia? Hơn nữa còn là hệ Thiên Sứ cấp 3!
Phải biết, hiện tại không có mấy người đạt tới cấp 3.
Hắn là hệ Thực Vật, dựa vào cái gì có thể đạt tới cấp 3 trong thời gian ngắn như vậy?
Đây cũng là chỗ mà rất nhiều người đều trăm mối nghĩ vẫn không có cách giải thích…
Mà khi tại tất cả mọi người đang nghị luận chuyện này.
Trên một sườn núi nào đó cách đồng bằng mười mấy cây số.
Một thanh niên mang theo hai Thiên Sứ, đứng ở trong điện đường rộng rãi tràn ngập khí tức thần thánh, nhìn tin nhắn trong kêu tin tức khu vực, sắc mặt hắn ta dần âm trầm.
– Hệ Thực Vật thật sao? Một ngày nào đó, ta sẽ bắt ngươi lại! Hừ!
Hừ lạnh một tiếng, thanh niên này quay người rời khỏi cung điện.
Trong tay hắn, còn cầm theo một viên hình cầu trong suốt tròn trịa.
Rõ ràng là một trong số ba món đồ có trong bảo rương trước đó!
…
Một bên khác.
Trong lãnh địa của Lâm Hữu.
Sau khi xử lý xong các việc vặt, Lâm Hữu cũng không tiếp đi ra ngoài thăm dò săn bắt, mà chính là mang theo các thực vật xây dựng lãnh địa trở nên hoành tráng hơn, xây nhà gỗ, làm chỗ nghỉ ngơi sau này.
Bận mãi đến lúc trời hoàn toàn tối thì nhà gỗ cuối cùng cũng hoàn thành, xây ở dưới gốc Đại Thụ Sinh Mệnh.
Sau đó, Lâm Hữu mang tới thịt thú vật phơi khô, bắt đầu nhóm lửa nướng thịt, hưởng thụ một đêm yên tĩnh hiếm thấy này.
Hắn đi vào cái thế giới này đã hai ngày.
Nói không cô độc là gạt người.
Tâm lý của hắn càng còn có một chút lo lắng.
May mắn có những thực vật thông linh này bồi tiếp, nếu không ở lâu chắc hắn sẽ phát điên mất.
Các thực vật hình như có thể cảm nhận được tâm trạng của hắn, chậm rãi tới gần, bảo vệ hắn ở giữa.
Chương 16. Xuất Hiện Dã Thú Cấp 3
Linh Tịch và hai Hoa Linh thì bay múa ở đỉnh đầu hắn, vui cười đùa giỡn, lại tăng thêm cho lãnh địa không ít sức sống.
So sánh ra, Cuồng Chiến Sĩ Thụ Tinh ngược lại ổn trọng hơn rất nhiều.
Vẫn cẩn trọng tuần tra biên giới lãnh địa, cảnh giác gió thổi cỏ lay bốn phía.
– Tốt, tất cả đều đi nghỉ ngơi đi, ngày mai còn có rất nhiều chuyện phải làm.
Lâm Hữu mỉm cười, nói với đám thực vật.
Hắn biết các thực vật có thể nghe hiểu lời nói của hắn.
Hắn ăn hết thịt nướng, lại uống một chút nước do hạt sương sớm lấy được trên những tán lá cây lưu giữ lại, hắn cũng đứng dậy trở vào trong nhà gỗ, nằm xuống nghỉ ngơi.
………..
Sáng sớm hôm sau.
Trời vừa sáng thì Lâm Hữu đã dậy.
Hắn ăn chút gì đơn giản, kiểm tra một chút bốn phía lãnh địa, rồi mang theo sáu binh chủng thực vật cấp 3 rời đi.
Hôm nay, hắn cũng không có đi đến đồng bằng bên kia, mà khóa chặt mục đích ở rừng rậm khu lãnh địa.
Trước đó không dám tiến vào, vì thực lực quá yếu.
Hiện tại, thực lực của hắn đã tăng lên tới cấp 3, còn có nhiều binh chủng cấp 3 như vậy, hoàn toàn không cần lại sợ hãi sẽ gặp phải ma thú cấp 3, nhưng cũng đi vào thăm dò nhìn một chút.
Có lẽ còn có thể phát hiện thứ gì đó ngoài ý muốn cũng khó nói.
Cứ như vậy, một người mà sáu binh chủng thực vật trùng trùng điệp điệp rời khỏi lãnh địa, trực tiếp đi sâu vào trong rừng rậm.
Trong rừng rậm rất tối, cơ hồ tất cả ánh sáng đều bị lá cây rậm rạp che khuất, chỉ có thể thông qua từng tia sáng mặt trời thấy rõ bốn phía.
Nơi xa sẽ còn thỉnh thoảng truyền đến tiếng thú hống và rú thảm, nghe có chút khiếp người.
Đi không được bao lâu, Lâm Hữu lại gặp phải con ma thú đầu tiên, một con thằn lằn lớn như cá sấu.
【 Tên: Thằn Lằn Tấn Công Nhanh】
【 Chủng tộc: Dã thú 】
【 Đẳng cấp: cấp 3】
【 Sức mạnh: 33 】
【 Thể chất: 28 】
【 Nhanh nhẹn: 44 】
【 Tinh thần: 32 】
【 Kỹ năng: Ảnh Hóa (hóa thành hư ảnh, dung nhập trong bóng tối, mắt thường khó có thể phát giác được) 】
【 Giới thiệu: Một loại ma thú hắc ám ưa thích ẩn nấp, tốc độ rất nhanh. 】
…
– Lên, giải quyết nó.
Lâm Hữu trực tiếp hạ chỉ lệnh đối với thực vật bên người.
Đồng thời, con Thằn Lằn Tấn Công Nhanh kia vốn đang gặm ăn thức ăn cũng phát hiện Lâm Hữu, gào rú một tiếng, hóa thành một cái bóng dung nhập vào trong bóng tối xung quanh, hung mãnh đánh về hướng hắn.
Nếu như nếu không nhìn kỹ, căn bản sẽ thấy không rõ bóng dáng của nó, quả thật mắt thường khó thấy.
Đương nhiên, thực vật bên người Lâm Hữu cũng không phải ăn chay.
Thằn Lằn Tấn Công Nhanh mới xông lại chưa đến mười mét, từng cây dây leo đã liên tiếp vung ra, ngăn cản tốc độ tiến lên của nó.
Nhưng chuyện khiến Lâm Hữu không nghĩ tới chính là.
Đối mặt với dây leo cuốn tới bốn phương tám hướng, con thằn lằn kia vô cùng nhẹ nhàng tránh đi, giống như cá chạch, xuyên tới xuyên lui giữa từng sợi dây leo, đảo mắt nó tới đến trước mặt hắn, cách hắn chưa tới năm mét.
Mùi máu tươi mới, nhất thời để tính cách hung tàn của Thằn Lằn Tấn Công Nhanh bộc phát, tốc độ của nó đột nhiên nhanh hơn, mở ra miệng to như chậu máu cắn về phía Lâm Hữu!
Vào lúc này, vài gốc gai gỗ không có dấu hiệu nào phá đất mà lên:
– Phốc!
Âm thanh đâm qua vang lên, trong nháy mắt xuyên thủng dưới bụng con thằn lằn kia, khiến cho động tác của nó chậm lại.
Ngay sau đó, dây leo đầy trời rơi xuống, trong nháy mắt xuyên qua thân thể của nó.
【 Đánh giết được Thằn Lằn Tấn Công Nhanh cấp 3, thu hoạch được 12 điểm ma năng. 】
– Linh Tịch, rất tốt.
Lâm Hữu ngẩng đầu, nhìn về phía Linh Tịch vừa mới thu lại pháp trượng.
Gai gỗ vừa mới xuất hiện, chính là do Linh Tịch ra tay, cũng là một loại kỹ năng trong hệ Pháp Thuật tự nhiên.
Không nghĩ tới, ma thú có tốc độ nhanh như vậy đều có thể trúng đích, còn dùng một chiêu giết chết, thật không hổ là tồn tại nắm giữ huyết thống Vương tộc.
Linh Tịch đạt được sự khích lệ của Lâm Hữu, lập tức trở nên vui mừng nhanh lên, nó bay múa trên không trung vừa đi vừa về, chỗ đến, vẩy xuống từng mảnh ánh sáng.
Lâm Hữu nhìn một chút, Linh Tịch đánh giết ma thú cấp 3, kinh nghiệm tăng 1 điểm.
Nói cách khác, muốn thăng cấp lên cấp 4, nhất định phải đánh giết được 50 con ma thú cấp 3 mới được, chỉ sợ trong thời gian ngắn khó có thể làm được.
– Đi thôi, tiếp tục đi tới.
Ra lệnh một câu, đội ngũ lại tiếp tục xuất phát.
Có Cuồng Chiến Sĩ Thụ Tinh ở phía trước mở đường, Hoa Độc Đằng và Hoa Linh ở phía sau trợ giúp, một đường tiến lên cũng không có gặp nguy hiểm gì.
Ngược lại là xuất hiện không ít ma thú cấp 2 và cấp 3, cung cấp cho Lâm Hữu mười mấy điểm ma năng.
Hắn đi vào thế giới này lâu như vậy, đã hiểu rõ đầy đủ tầm quan trọng của ma năng.
Cho nên đương nhiên sẽ không khách khí, một đường quét ngang qua, tận lực kiếm lấy đủ nhiều ma năng, như vậy hắn cũng có thể chiêu mộ càng nhiều binh chủng.
Chỉ có như vậy, mới có thể sau khi thời kỳ an toàn bảy ngày kết thúc, mới có thể chân chính đặt chân trên thế giới này.
Hơn một giờ sau, cuối cùng, Lâm Hữu đã đi vào đến nơi sâu nhất của rừng rậm.
– Trước tiên dừng nghỉ ngơi một chút!
Bỗng nhiên, lỗ tai của Lâm Hữu khẽ động, kêu đội ngũ dừng lại.
Lúc này, hắn đã đi vào sâu trong rừng rậm, đi đến một hướng khác của khu rừng, lúc nào cũng có thể gặp được nguy hiểm, không thể không cẩn thận.
Sau khi hắn kêu đội ngũ dừng, hắn nhanh chóng đi đến dưới một gốc cổ thụ dây leo chằng chịt, hắn leo lên cây, ánh mắt thông qua khe hở nhánh cây nhìn ra phía ngoài.
Chương 17. Cũng Không Phải Là Lâm Hữu Nhân Từ, Mà Là Muốn Mượn Nhờ Sức Mạnh Của Những Người Này Chia Sẻ Một Phần Áp Lực
Chỉ liếc một chút, hắn đã bị hình ảnh trước mắt làm cho sợ ngây người.
Chỉ thấy nơi xa cách hắn chưa đến 200m, một vách tường hơi mờ trong khu rừng ẩn hiện, nối liền với trời đất.
Mà bên ngoài vách tường, bất ngờ tụ tập số lượng lớn ma thú, một mảnh đen kịt, kéo dài ra ngoài ngàn dặm xa!
Toàn bộ bên ngoài khu rừng đều bị các loại ma thú khủng bố vây quanh, Lâm Hữu thậm chí còn nhìn thấy không ít bóng dáng ma thú càng còn kinh khủng hơn cấp 3!
– Đây là…
Lâm Hữu khiếp sợ há to mồm, hoàn toàn không nghĩ tới một bên khác rừng rậm lại là cảnh tượng này.
Nhìn cảnh tượng như vậy, những ma thú này là bị lực lượng nào đó ngăn cản ở bên ngoài, tạm thời không thể tiến vào đến khu vực hắn đang ở.
Chẳng lẽ nói, cái gọi là thời kỳ an toàn bảy ngày, nhưng thật ra là đang ngăn cản những quái vật này!?
Lâm Hữu kinh ngạc.
Nếu thật là nếu như vậy, vậy tình cảnh hiện tại của hắn thì thực sự quá nguy hiểm!
Chỉ cần thời kỳ an toàn thoáng qua một cái, đây giống như thủy triều ma thú, bọn chúng khẳng định sẽ xông tới, sau đó xuyên qua rừng rậm, tập kích tất cả lãnh địa ở khu vực này.
Mà lãnh địa của hắn ở gần như thế, khẳng định là đứng mũi chịu sào, trước hết trở thành đối tượng công kích của ma thú!
Khó trách…
Khó trách hắn lại thường xuyên nghe được có tiếng thú hống truyền đến trong lãnh địa, thì ra là như vậy.
Nếu không phải hắn trùng hợp tới chỗ này, chỉ sợ còn bị mơ màng, đến lúc đó chết cũng không biết chết như thế nào.
Không được!
Tuyệt đối không thể ngồi chờ chết!
Trước kỳ an toàn kết thúc, hắn nhất định phải mau chóng tăng lên thực lực lãnh địa mới được!
Lâm Hữu đâu còn quan tâm được nhiều như vậy, cuống quít nhảy xuống cành cây, mang theo một đám thực vật vội vàng quay trở về, trên mặt hắn tràn ngập sự lo lắng.
Vốn cho rằng, thế giới này vô cùng an toàn, để bọn hắn – những người mới buông xuống này từ từ trưởng thành, chậm rãi thích ứng hoàn cảnh thế giới này.
Lại không nghĩ rằng, nơi bọn hắn đang ở, chẳng qua là nhà ấm được bảo vệ tạm thời mà thôi.
Hắn nhớ lại vừa mới nhìn thấy cảnh tượng khủng bố, Lâm Hữu không nhịn được tăng nhanh bước chân, không ngừng xuyên thẳng qua bên trong khu rừng rậm rạp.
Rất nhanh, hắn lại lần nữa trở lại trong lãnh địa.
Sau khi trải qua bối rối, hắn cũng dần dần bình tĩnh lại, nhìn chung quanh một vòng lãnh địa của mình, bắt đầu cân nhắc kế hoạch ngăn cản thú triều.
Đầu tiên.
Nơi này của hắn là ở chân núi, sau dựa lưng vào sơn mạch, cho nên chỉ có ba mặt bị công kích, vô cùng có lợi đối với phòng thủ.
Huống chi khu rừng rậm này kéo dài ngàn dặm, vô cùng hẹp dài, những ma thú kia cũng không thể nào tất cả đều tấn công vào một góc này của hắn.
Một khi phân tán, hắn có thể đánh tan từng nhóm, chỉ cần binh chủng đủ nhiều, giữ vững ba mặt, cũng không phải là không có cơ hội.
Nơi này của hắn đúng là có nguy hiểm.
Nhưng bình thường trong nguy hiểm có thể gặp được cơ duyên.
Chỉ cần có thể ngăn cản những ma thú kia tấn công, vậy tài nguyên hắn đạt được khẳng định sẽ vô cùng nhiều, thậm chí đạt tới trình độ kinh người.
Đến lúc đó lấy chiến dưỡng chiến, cũng chưa chắc không thể.
Chỉ muốn kiên trì đủ lâu, đó chính là hắn không thể không ngừng mạnh lên, không ngừng chiêu mộ binh chủng, vượt qua lần thuỷ triều ma thú này!
– Thời gian còn có 5 ngày…
Chân mày của Lâm Hữu hơi nhíu lại, trong mắt hắn viết đầy sự lo lắng.
Đây đại khái là lần đầu tiên, hắn cảm nhận được sự khủng bố của thế giới này.
Hắn cũng không có tâm trạng lãng phí thời gian nữa, lập tức dùng hơn một trăm điểm ma năng hôm nay kiếm được, tiếp tục chiêu mộ binh chủng, bắt đầu làm chuẩn bị cho trận chiến kế tiếp.
…………
Chưa đến nửa canh giờ.
Số lượng binh chủng trong lãnh địa cấp 3 của Lâm Hữu đã từ biến thành mười hai, trực tiếp tăng lên gấp đôi.
Trong đó, có năm Hoa Độc Đằng, ba Cuồng Chiến Sĩ Thụ Tinh, bốn Hoa Linh, mà nhiều hơn phân nửa đều nắm giữ năng lực công kích pháp thuật từ xa.
Đương nhiên.
Bàn về công kích từ xa thì vẫn là Hoa Linh mạnh hơn một chút, Hoa Độc Đằng và Cuồng Chiến Sĩ Thụ Tinh chủ yếu vẫn là lấy công kích vật lý làm chủ.
Khoảng cách thời gian an toàn biến mất chỉ còn lại năm ngày.
Lâm Hữu không thể nào ngồi chờ chết, có thể làm chuẩn bị nhất định phải sớm làm tốt, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.
Ấn mở kênh nói chuyện phiếm khu vực nhìn một lát, phát hiện cũng không có những người khác chú ý tới chuyện ma thú vây khốn, vẫn như cũ giống như ngày thường, nói chuyện phiếm đánh cái rắm, giao lưu với nhau.
Lâm Hữu suy nghĩ một chút, trực tiếp gửi lên một tin.
– Bên kia rừng rậm xuất hiện rất nhiều ma thú, số lượng chí ít hơn mấy ngàn con, có rất nhiều đều là cấp 3 trở lên, các ngươi tốt nhất nên chuẩn bị sẵn sàng.
Nhắc nhở bọn họ, cũng không phải là Lâm Hữu nhân từ, mà là muốn mượn nhờ sức mạnh của những người này chia sẻ một phần áp lực.
Nếu không thì sao khi những lãnh địa còn lại bị công phá, ma thú từ những phương hướng khác rất có thể sẽ tuôn về phía hắn, lấy lực lượng cá nhân một mình hắn, chỉ sợ sẽ rất khó đối phó.
Cho nên vẫn sớm báo động trước một chút thì tốt hơn.
Quả thật đúng là không sai.
Tin tức của hắn vừa phát ra, lập tức đã có người đáp lại.
– Bên kia rừng rậm có hơn vạn ma thú? Thật hay giả?
– Không thể nào? Số lượng ma thú lớn như vậy, sao lại một chút động tĩnh cũng không có?
– Ngươi nổ vừa thôi, số lượng mấy ngàn con thì cũng được đi, còn rất nhiều đều là cấp 3? Ngươi tưởng chúng ta là kẻ ngốc sao?
Chương 18. Sào Huyệt Của Sư Tử Liệt Diễm
Có người lại nói
– Bây giờ ta đang ở gần rừng rậm đó, căn bản không thấy được nhiều ma thú như vậy.
– Ha ha, đánh mặt đi, rừng rậm nguy hiểm như vậy, làm sao có thể có người có thể xuyên qua bên kia được?
– Đúng đấy, vừa nhìn đã biết là giả.
– Có lẽ là muốn nổi tiếng đến điên rồi, thật sự là đáng thương.
Trong kênh nói chuyện phiếm, ngươi một lời ta một câu, căn bản không có mấy người tin tưởng nói lời của Lâm Hữu, có thậm chí trực tiếp mở miệng giễu cợt cười rộ lên.
Đối với chuyện này, Lâm Hữu đành phải bất đắc dĩ lắc đầu, hắn đã sớm đoán được sẽ là kết quả như vậy.
Dù sao… Hắn cũng không có chứng cứ chứng minh, thú triều tồn tại, cho dù giải thích nhiều hơn nữa cũng sẽ không có người tin tưởng.
Dù sao thì hắn cũng đã nhắc nhở, báo động trước đã đạt được hiệu quả, sau này chỉ cần chuyện chậm rãi lên men là được.
Huống chi chuyện lớn như vậy, sớm muộn cũng sẽ bị người phát hiện.
Đến lúc đó cho dù hắn không nói thì cũng sẽ nhanh chóng truyền ra, gây nên vô số người chú ý.
Không tiếp tục để ý tới, đóng kênh lại, hắn lập tức mang theo binh đoàn thực vật trùng điệp đi ra khỏi cửa.
…
Hơn hai mươi phút sau.
Lâm Hữu đã lần nữa đi vào trong rừng rậm.
Lần này, vận khí của hắn không tệ, mới tiến vào rừng rậm không đến hai cây số đã phát hiện một chỗ hang động to lớn, hai con Sư Tử Liệt Diễm nằm sấp ở cửa động bốc hơi nóng, nằm ngáy o o.
Hắn nhớ lại trước đó gặp phải mấy con sư tử này, trong lòng Lâm Hữu chợt hiểu ra.
Nếu không nhầm thì đây chính là địa bàn của Sư Tử Liệt Diễm, không ngờ cách lãnh địa của hắn gần như vậy, xem ra cần phải mau chóng diệt trừ mới được, nếu không sẽ hậu hoạn vô cùng.
– Linh Tịch, ngươi mang Hoa Linh còn lại bay đến phía trên, chuẩn bị trợ giúp bất cứ lúc nào, còn lại cùng ta đánh tới.
Lâm Hữu nhỏ giọng bàn giao với binh đoàn thực vật bên cạnh.
Thông qua liên hệ linh hồn, các thực vật lập tức đã hiểu ý hắn, bắt đầu chuẩn bị dựa theo kế hoạch của hắn.
Mà Lâm Hữu không biết là, ngay khi hắn tiến hành kế hoạch tiêu diệt Sư Tử Liệt Diễm thì kênh nói chuyện phiếm đột nhiên sôi trào.
– Mẹ nó! Các anh em, bên kia rừng rậm thật sự có ma thú! Rất nhiều ma thú! Tất cả đều bị chặn ở ngoài một bức tường trong suốt!
– Ta cũng nhìn thấy! Số lượng này quá kinh khủng, ít nhất phải có mấy chục ngàn con, nhưng đó còn không phải tất cả! Trước đó, vị đại ca kia không có gạt chúng ta!
Tin tức phía bên kia rừng rậm có rất nhiều ma thú giống như một cơn gió lốc, trong nháy mắt bao phủ cả kênh nói chuyện khu vực.
Càng ngày càng nhiều người xuyên qua rừng rậm, đi đến gần “Vách tường” trong suốt xác nhận tin tức thật giả.
Những người vốn còn chưa tin, bây giờ lập tức bị tin tức này chấn động đến hoảng hốt lo sợ lên, toàn bộ kênh nói chuyện phiếm lâm vào một mảnh khủng hoảng.
– Làm sao có thể! Hơn mấy chục ngàn ma thú? Số lượng này thật quá kinh khủng!
– Nghe nói sau khi thời gian an toàn kết thúc thì bọn chúng sẽ xông vào, chuyện này không phải là thật chứ?
– Xong xong, ta cách rừng rậm chỉ có hai ba cây số, đến lúc đó chẳng phải là sẽ gặp nạn sao?
– Ta cũng giống vậy, đến bây giờ mới thật không dễ dàng lên tới cấp 2, ta còn không muốn chết…
– Không ngờ trước đó người kia nói đều là thật.
– Sớm như vậy đã xuyên qua khu rừng này, có lẽ là một đại lão, các ngươi có ai biết hắn là ai không? Cầu phương thức liên lạc!
– Ngốc hả? Vừa rồi mắng hứng khởi như thế, sao bây giờ không mắng nữa?
– Cùng cầu phương thức liên lạc của đại lão!
…
Nguy cơ đột nhiên buông xuống, tất cả mọi người luống cuống.
Có đến mấy chục ngàn, thậm chí hơn một trăm ngàn ma thú cũng không phải chuyện đùa, một khi toàn bộ xông tới, tuyệt đối không có bao nhiêu người có thể may mắn thoát khỏi.
Đường ra duy nhất chính là trong thời gian còn lại, mau chóng tăng lên thực lực của mình, như vậy mới có thể sống sót sau thú triều.
Trong lúc nhất thời, vô số người gia nhập vào tranh đoạt vật liệu, bắt đầu điên cuồng chém giết lẫn nhau, cả khu vực trong một mảnh tiếng la giết, cũng không còn bình tĩnh an lành như trước.
So sánh ra, Lâm Hữu cũng may mắn hơn nhiều.
Bởi vì chỗ của hắn vắng vẻ, nên hắn cũng không bị cuốn vào trong trận tranh giành vật liệu này, có thể an tâm tiến hành đi săn.
Lúc này, ngoài hang động của đàn sư tử.
– Ầm!
Lại có hai Sư Tử Liệt Diễm ầm vang ngã xuống đất, cuối cùng Lâm Hữu cũng thuận lợi giải quyết hai con giữ cửa.
Lâm Hữu mang theo binh đoàn thực vật, vượt qua thi thể của chúng, cẩn thận đi vào rộng lớn trong hang động.
Trong huyệt động rất nóng, vừa đi vào không bao xa thì đã có một luồng nhiệt khí đập vào mặt, trong không khí tràn ngập mùi lưu huỳnh nhàn nhạt.
Rất nhanh, Lâm Hữu đi đến một khúc cua.
Ánh mắt thông qua khe đá, liếc một chút đãnhìn thấy trong một đầm lầy lăn lộn dung nham, còn có một đám Sư Tử Liệt Diễm ghé vào bên cạnh hồ dung nham ngủ.
Đúng là lấy núi lửa dưới đất làm sào huyệt!
Lâm Hữu có chút chần chờ, hệ Lửa là khắc tinh của hệ Thực Vật, chiến đấu trong khu vực núi lửa đối bọn chúng có rất nhiều bất lợi.
Huống chi số lượng Sư Tử Liệt Diễm trong này cũng không ít, chừng mười sáu mười bảy con, chiếm ưu thế về số lượng.
– Hả? Đó là cái gì?
Bỗng nhiên, ánh mắt Lâm Hữu bị một gốc hoa sen màu lửa đỏ hồng ở giữa hồ dung nhâm hấp dẫn.
Gốc hoa sen đó không lớn, nhưng lại trực tiếp sinh trưởng trong dung nham, hoàn toàn không sợ dung nham đốt cháy, làm cho ánh mắt hắn một phát sáng lên.
Bảo vật!
Đây tuyệt đối là bảo vật!
Chương 19. Hoa Sen Lửa
Lâm Hữu còn là lần đầu nhìn thấy thực vật sinh trưởng trong dung nham, không cần nghĩ cũng biết thứ này không đơn giản.
Vốn là đã có tâm tư bỏ cuộc nửa đường, nhưng lập tức hắn đã suy nghĩ lại.
Trầm ngâm một hồi, lại liếc mắt nhìn bốn phía, trong lòng của hắn đã có quyết định, mang theo chúng thực vật vội vàng rời khỏi động huyệt, kéo thi thể của hai con sư tử kia từ ngoài cửa hang động vào trong, sau đó ở ngoài kiên nhẫn chờ đợi.
Quả nhiên không ngoài dự đoán, cũng không lâu lắm đã có ba con Sư Tử Liệt Diễm nghe thấy được mùi máu tươi, đứng dậy rời khỏi hang động.
Khi chúng nó đi ra ngoài lập tức nhìn thấy thi thể đồng bạn nằm trên đất, Lâm Hữu tránh ở một bên đột nhiên khẽ quát một tiếng:
– Lên! Giải quyết hết bọn chúng!
Hắn căn bản không cho con Sư Tử Liệt Diễm kia cơ hội kêu gọi đồng bạn, từng cây dây leo đã từ mặt đất nổ tung lên, trói lại bốn chân và miệng của bọn chúng, phóng ra độc tố tê liệt.
Cùng lúc đó, Linh Tịch còn có ba Hoa Linh huy động pháp trượng, vô số gai nhọn đâm ra, xuyên qua thân thể của bọn chúng, bọn chúng giãy dụa im bặt lại, vô lực ngã rủ xuống đất.
Không tới mười giây ngắn ngủi, trận chiến kết thúc!
……………
Dùng biện pháp dẫn dụ khí tức, Lâm Hữu rất nhanh đã giải quyết mười sáu con Sư Tử Liệt Diễm trong sào huyệt.
Ngoại trừ sau đợt xảy cùng một ra chút ngoài ý muốn, duy nhất một lần đều dẫn tất cả đàn sư tử còn lại ra ngoài, quá trình cũng coi như thuận lợi.
Xử lý xong thi thể, Lâm Hữu lập tức mang theo bình đoàn thực vật tiến vào bên trong hang động, đi vào biên giới hồ dung nham.
Vừa mới đứng vững, một khí tức nóng rực đã đập vào mặt, làm cho hắn vô ý thức nheo mắt lại, ngay cả thực vật ở bên cạnh cũng dần dần rụt trở về.
Mà dưới hoàn cảnh tàn khốc như thế, gốc hoa sen kia vẫn ngạo nghễ sừng sững, theo dung nham mãnh liệt đung đưa trái phải, quả thật là kỳ vật thế gian.
– Vù…
Tiếng xé gió vang lên, khi Lâm Hữu ra hiệu, một dây leo đột nhiên vung ra, lướt về phía hồ dung nham.
Nhưng một giây sau, sợi dây leo này lập tức bị sóng nhiệt cuồn cuộn đốt thành than cốc, gãy thành hai đoạn ngã vào trong ao, còn lại một đoạn thì giống như bị chấn kinh, nhanh chóng rút về, được Hoa Linh trị liệu mới miễn cưỡng khôi phục.
– Không được sao?
Lâm Hữu nhíu mày, lâm vào trong im lặng.
Không bao lâu, hắn đã nghĩ đến cái gì, đột nhiên nhìn về phía bên cạnh một bụi Hoa Độc Đằng toàn thân óng ánh màu xanh lục khác.
– Ngươi đi thử một chút, Linh Tịch các ngươi phụ trách trị liệu.
Gốc Hoa Độc Đằng kia là gốc cây được ban đầu Lâm Hữu triệu hoán, kế thừa kỹ năng trị liệu của Mầm Cây Nhỏ.
Bây giờ, nó đã trưởng thành đến cấp 3, năng lực tự lành tăng cường thật to, lại thêm nhóm Hoa Linh trị liệu, nói không chừng có thể vượt qua dung nham đốt cháy.
– Vù…
Lại là một âm thanh phá bầu trời vang lên, dây leo óng ánh xanh biếc vung ra, quăng thẳng về phía hoa sen trong hồ nham tương.
Cùng lúc đó, ánh sáng trị liệu của Hoa Linh rơi xuống, bao bọc dây leo ở trong, ra sức trị liệu vết bỏng, bản thân Hoa Độc Đằng cũng phát động năng lực tự lành, không ngừng chữa trị dây leo khô héo.
Dưới tình huống được trị liệu gấp đôi, đã chặn được sự ăn mòn của khí nóng.
– Thành công!
Vẻ mặt Lâm Hữu vui vẻ, chỉ nghe “Răng rắc” một tiếng, hoa sen bị bẻ gãy, sau đó được mang ra khỏi hồ nham tương, cuối cùng rơi xuống bên bờ.
Lâm Hữu vội vàng tiến lên, cẩn thận nhặt lên, ngoại trừ cảm giác có chút ấm áp ra thì cũng không lại cảm thấy dị dạng chút nào.
Mà thuộc tính của hoa sen, cũng thu vào trong mắt của hắn.
【 Tên: Hoa Sen Lửa】
【 Tác dụng: Trồng trọt trong lãnh địa, mỗi giờ sinh ra một lần ma năng, số lượng có quan hệ với cấp độ của lãnh địa. 】
【 Giới thiệu: Một loại hoa sen ẩn chứa ma năng, có thể sinh trưởng trong bất kỳ trong hoàn cảnh nào. 】
– Đồ tốt!
Lâm Hữu nhịn không được cảm thán một tiếng.
Không lỗ hắn khổ cực tiêu diệt sào huyệt Sư Tử Liệt Diễm như vậy, còn tốn nhiều thời gian như vậy, tất cả những chuyện này đều đáng giá!
Mỗi giờ có thể thu hoạch được ma năng, nói cách khác, dù hắn không đi ra săn bắt, chỉ sống mãi trong lãnh địa thì ma năng cũng sẽ liên tục tăng lên.
Cũng không biết một lần tăng thêm bao nhiêu, chuyện này làm cho hắn có chút mong đợi.
Không có tâm tư tiếp tục thăm dò, xử lý sạch thi thể của đàn sư tử ngoài cửa động, hắn lập tức mang theo bình đoàn thực vật vội vàng chạy về lãnh địa.
Vừa vào đến lãnh địa, Lâm Hữu đã lấy Hoa Sen Lửa ra, đi đến bên cạnh gốc Đại Thụ Sinh Mệnh trồng xuống đất, đồng thời, bên tai vang lên một âm thanh.
【 Trồng Hoa Sen Lửa thành công, cấp bậc xảy ra thay đổi, cấp bậc trước mắt: Cấp 3 】
…
【 Tên binh chủng: Hoa Sen Lửa 】
【Cấp độ: Cấp 3 】
【Vật liệu thu hoạch: 15 ma năng / giờ 】
【 Giới thiệu: Một loại hoa sen ẩn chứa ma năng, có thể sinh trưởng trong bất kỳ hoàn cảnh nào, cấp độ tăng lên theo cấp bậc lãnh địa. 】
Chương 20. Tinh Hoa Lãnh Địa
Mười lăm điểm ma năng!
Trong lòng Lâm Hữu vui vẻ, không ngờ hiệu quả của Hoa Sen Lửacường đại như vậy, so với đánh giết một ma vật cấp 3 còn đạt được nhiều ma năng hơn.
Hắn vừa khiếp sợ, lại cảm thấy vô cùng kích động, bởi vì nếu như vậy, hắn sẽ nắm chắc nhiều hơn trong một lần phòng ngự vào thời điểm thuỷ triều ma thú sắp tới, chưa biết chừng khi kỳ an toàn hết hắn sẽ đạt tới cấp 4!
Nếu quả thật có thể đạt tới bốn cấp…
Ánh mắt Lâm Hữu ngưng lại, không khỏi nhìn về phương hướng thuỷ triều ma thú, như có điều suy nghĩ.
Sau đó, hắn ấn mở thông tin lãnh địa nhìn thoáng qua.
【Tên lãnh địa: Đại Thụ Sinh Mệnh】
【Cấp lãnh địa: Cấp 3 】
【 Sức bền lãnh địa: 500/ 500 】
【 Chiêu mộ binh chủng: hệ Thực Vật】
【 Số lượng chiêu mộ: 12/ 30 】
【 Giới thiệu lãnh địa: Đây là căn cơ sinh tồn của lãnh chúa, nắm giữ các loại công năng, phá hư hạch tâm lãnh địa, lãnh chúa sẽ biến mất theo. 】
【 Yêu cầu thăng cấp: Vật liệu gỗ (500/ 500), gạch đá (37/ 500), ma năng 198/ 250, tinh hoa lãnh địa cấp 3 (0/ 1) 】
【 Chú thích: Đặc điểm của lãnh địa hệ Thực Vật, tự mình cung cấp vật liệu gỗ. 】
Thăng cấp lên lãnh địa cấp 4, tài liệu cần rõ ràng nhiều hơn không ít.
Tăng lên tận 500 đơn vị gạch đá, dù là phát động tất cả thực vật không ngừng vận chuyển, ít nhất cũng phải tốn gần hai ngày.
Huống chi còn nhiều thêm một mục “Tinh Hoa Lãnh Địa” không biết là cái gì, tuy chỉ cần một cái, nhưng vừa nhìn đã biết không dễ thu hoạch.
– Xem ra trước tiên chỉ có thể thu thập đầy đủ gạch đá lại nói.
Đóng giao diện thông tin lại, Lâm Hữu lập tức bắt đầu dùng ma năng vừa thu hoạch, chiêu mộ càng nhiều binh chủng.
Dù sao có Hoa Sen Lửa ở đây, hắn cũng không quá tiếc ma năng, trực tiếp tăng tối đa số lượng chiêu mộ, chiêu mộ trọn vẹn 18 gốc Hoa Độc Đằng cấp 3, sau đó điều động bọn chúng đến phía sau trên núi vận chuyển gạch đá.
Khoan hãy nói, những Hoa Độc Đằng này tuy hành động chậm, nhưng lại thắng ở nhiều dây leo xúc tu, nguyên một đám xếp thành một hàng, hiệu suất vận chuyển ngược lại cũng không chậm, mà lại rất nhẹ nhõm.
Thời gian ròng rã một ngày, Lâm Hữu gần như đều dùng để sắp xếp vận chuyển gạch đá.
Đến tận buổi tối, hắn mới thu thập đầy đủ một nửa gạch đá cần để thăng cấp.
Hắn kéo lấy thân thể mệt mỏi, chen chúc trong một đám thực vật về đến lãnh địa, cuối cùng cũng kết thúc một ngày bận rộn.
…
Đảo mắt, một đêm lại trôi qua.
Sáng sớm, mặt trời dâng lên như thường lệ.
Khi tia sáng đầu tiên của mặt trời chiếu khắp nơi, các lãnh chúa ở khắp mỗi ngõ ngách trong khu vực cũng ào ào tỉnh lại, bắt đầu một ngày mới bận rộn, dường như đã quen với loại cuộc sống này.
Chỉ là… Hôm nay lại có chút khác biệt so với lúc trước.
Trong nháy mắt trời vừa sáng lên, một âm thanh lạnh lẽo đột nhiên vang lên trong đầu tất cả mọi người.
【 Chúc mừng các vị lãnh chúa, thành công tồn tại được ba ngày ở đại lục Nguyên Thủy. 】
【 Giải trừ hạn chế căn cứ của các đại ma thú, tiêu diệt toàn bộ căn cứ có thể đạt được phần thưởng hiếm có, và vật liệu cần thiết để lãnh địa thăng lên cấp 4: Tinh Hoa Lãnh Địa. 】
【 Mời các vị lãnh chúa cố gắng nhiều hơn, tăng lên cấp độ lãnh địa. 】
…
Yên tĩnh!
Cả kênh nói chuyện khu vực rơi vào im lặng.
Tất cả mọi người bị tin tức bất bất ngờ này làm cho chấn động.
Sau đó một lát sau, trong kênh nói chuyện nháy mắt như ong vỡ tổ.
– Mẹ nó! Mẹ nó! Mẹ nó! Ta không nghe lầm chứ? Phần thưởng hiếm có? Vật liệu thăng lên cấp 4?
– Con mẹ nó, lần trước ra một bảo rương cũng không được, lần này lại náo loại cái gì vậy?
– Xin hỏi, Căn cứ Ma thú là cái gì? Có nguy hiểm hay không?
– Ai thèm quan tâm nó là cái gì, căn cứ này ta nhất định phải đi, ai dám cướp của ta, ta sẽ liều với người đó!
– Làm! Lần trước, ta không cướp có bảo rương, lần này nhất định phải cướp được thứ này.
– Vừa lên tới cấp 3, còn đang nghĩ Tinh Hoa Lãnh Địa là cái gì, không ngờ lại là cái này.
Đừng nói những người này kích động, cho dù là Lâm Hữu luôn luôn tỉnh táo, thì giờ cũng nhịn không được kích động lên.
Hắn hiện giờ đã gom góp đủ tất cả vật liệu, cũng chỉ thiếu mỗi Tinh Hoa Lãnh Địa này.
Chỉ cần lấy được, vậy hắn sẽ có thể tăng lên tới cấp 4 trước người khác một bước, ưu thế tuyệt đối vô cùng to lớn, càng có thể đứng vững gót chân sau khi thuỷ triều ma thú kéo đến.
Những người khác đương nhiên cũng biết đạo lý này.
Cho nên trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều hỏi thăm tin tức về Căn cứ Ma thú, kênh nói chuyện khu vực cực kỳ náo nhiệt.
……….
Tin tức Căn cứ Ma thú, truyền về còn nhanh hơn trong dự đoán rất nhiều.
Mới không đến một giờ mà đã có một lãnh chúa hệ Dã Thú mang tin tức trở về, đồng gửi lên trên kênh nói chuyện phiếm.
Kết quả nằm ngoài ý nghĩ của tất cả mọi người, hắn thất bại.
Không chỉ có thất bại, còn bị bại vô cùng triệt để, gần như tất cả binh chủng đều bị giết chết, ngay cả bản thân hắn đều kém chút không có trốn về được.
Nguyên nhân rất đơn giản, trong căn cứ có một ma thú cấp 4!
Tin tức này truyền ra, nhất thời gây nên một mảnh xôn xao.
– Ông trời của ta, trong căn cứ lại có ma thú cấp 4?