[Dịch] Đế Tôn
Tập 84 [Chương 381 đến 385]
❮ sautiếp ❯Chương 381: Va chạm mạnh mẽ (2)
Đường âm cuồn cuộn mà đến, vô số đạo văn hóa thành ma âm, tạo thành một Ngưu Đầu khổng lồ chu vi mấy chục mẫu, mở cái miệng rộng hô không ngừng, liên tục hướng Giang Nam phóng đi!
Giang Nam muộn hanh nhất thanh, bị chấn đến khí huyết không yên, khí huyết tạo thành khí trụ cũng bị xông đến nát bấy, lục phủ ngũ tạng cũng gặp phải trùng kích kịch liệt, nếu không phải hắn tu luyện chính là Ma Thần Chi Thể, thân thể mạnh mẻ vô cùng, chỉ sợ một cái chính diện sẽ bị miệng chuông lớn này chấn vỡ ngũ tạng!
Chuông lớn hung hăng hướng hắn đập tới, đây là một pháp bảo Đạo Đài bát trọng, uy lực cực kỳ cường đại, Kim Ngưu Khâu Sơn không chỉ muốn chấn vỡ ngũ tạng của hắn, đồng dạng là muốn đem nhục thể của hắn đụng nát bấy!
Nhưng vào lúc này, đỉnh đầu của Giang Nam cũng có một ngụm chuông lớn hiện ra, chỉ có chu vi hơn trượng, hiện ra ngũ sắc quang mang, chuông lớn chấn động, phát ra một tiếng giòn vang.
Kim Ngưu Khâu Sơn muộn hanh nhất thanh, chỉ cảm thấy thần trí của mình bị xung kích đến thất linh bát lạc, đần độn, tiếng chuông nhất thời ảm đạm xuống.
Ngũ Kiếp Chung đinh đinh chấn động, làm Khâu Sơn bị chấn đến thất điên bát đảo, trong đầu nổ vang, cơ hồ ngay cả đại não cũng bị chấn nát, nhất thời khó khăn khống chế được chuông lớn, chỉ thấy miệng chuông lớn kia rốt cục đụng vào trên người Giang Nam, đem Giang Nam đánh bay, nhưng không thể làm bị thương nặng.
– Kim Cương Quyển!
Kim Ngưu Khâu Sơn gầm lên, chỉ thấy khoen mũi kia bay lên không, càng lúc càng lớn, hóa thành một vòng sáng loáng, Ngũ Kiếp Chung chấn động lần nữa, nhưng khó có thể thương tổn được thần thức của hắn.
– Cái Kim Cương Quyển này là một thần thức chi bảo!
Giang Nam trong lòng lẫm nhiên, Kim Cương Quyển của Khâu Sơn như một cái hắc động, uy năng của Ngũ Kiếp Chung đánh sâu vào, bị Kim Cương Quyển hấp thu, không cách nào rung chuyển thần thức của hắn.
Thần thức chi bảo cực kỳ hiếm thấy, đây là thần thức chi bảo thứ ba mà Giang Nam nhìn thấy.
Nếu không phải Giang Nam đọc rộng quần kinh, cũng khó mà sáng chế ra thần thức thần thông Ngũ Kiếp Ấn, tự nhiên cũng không cách nào luyện ra Ngũ Kiếp Chung, có thể thấy được thần thức chi bảo khó được như thế nào.
Thế nhưng Kim Ngưu Khâu Sơn cũng có một kiện thần thức chi bảo, thật sự ngoài dự liệu của hắn. Dù sao Ma Tộc mạnh hơn ở pháp lực cùng thân thể, đối với thần thông cũng không lành nghề, Kim Ngưu Khâu Sơn lại có thần thức chi bảo, có thể nói đáng quý.
Hắn lại không biết, Kim Cương Quyển cũng không phải là pháp bảo mà Kim Ngưu Khâu Sơn luyện chế, mà là hắn tự có kỳ ngộ, từ một cái di tích trong Minh giới đạt được bảo vật này, làm thành khoen mũi giắt trên mũi.
Kim Cương Quyển không có uy lực, nhưng chống cự thần thức lại cực kỳ mạnh mẻ, cho dù là thần thức của Thiên Cung cường giả cũng mơ tưởng xông phá Kim Cương Quyển phòng ngự!
– Nếu thân thể không thể thắng hắn, vậy thì mượn tay hắn tới tôi luyện thần thông của ta!
Đột nhiên Giang Nam tách ra, không hề gần người vật lộn nữa, vung tay lên, không trung nhất thời có hàng ngàn Thần thông bay múa, gào thét chạy chồm, hướng Kim Ngưu Khâu Sơn phóng đi, đem Kim Ngưu Khâu Sơn đoàn đoàn bao vây.
– Thần thông? Nhục thể của ta, có sợ bất kỳ thần thông nào?
Kim Ngưu Khâu Sơn cười to, đang muốn lao ra những thần thông này vây quanh, đột nhiên chỉ thấy hơn ngàn loại thần thông tổ hợp, hóa thành một ngọn Thiên Phủ Trọng Lâu, vây hắn ở trong lầu.
Kim Ngưu Khâu Sơn ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy đỉnh đầu là quần tinh rực rỡ, cúi đầu nhìn lên, dưới chân là dãy núi Đại Hà lồng lộng, còn có đại dương lục địa, long phượng bay múa, vạn thú chạy chồm, bốn phía mịt mờ vô tận, nơi xa còn có năm dãy núi khổng lồ, dãy núi như trụ, lồng lộng thanh thiên.
Ở trong Thiên Phủ Trọng Lâu, căn bản nhìn không ra đây là một tòa lâu, ngược lại giống như là đi tới một cái thế giới đầy đủ!
Thần thông cảnh giới, Thiên Phủ Trọng Lâu của Giang Nam tuy mạnh, nhưng dù sao cũng không phải là thần thông đầy đủ, mà tu luyện tới Đạo Đài cảnh giới, thần thông viên mãn, thần thông đầy đủ có thể bộc phát ra uy lực mạnh hơn.
Uy lực đạo Thiên Phủ Trọng Lâu Đại Thần Thông này của Giang Nam, rốt cục được bày ra, tự thành thiên địa, tự thành nhất thể!
Ầm!
Bên ngoài Thiên Phủ Trọng Lâu không có bất kỳ dị trạng, mà ở bên trong trọng lâu, lực lượng thiên địa đấu đá, ép tới thân thể của Kim Ngưu Khâu Sơn khanh khách xèo xèo rung động, đây là pháp lực thần thông của Giang Nam, đại biểu thành tựu chí cao của tu vi hắn!
– Chỉ là một môn Thần Thông, đã muốn vây khốn ta?
Kim Ngưu Khâu Sơn phun ra một ngụm ma khí, xông về chuông lớn, tiếng chuông đại chấn, thiên địa trong Thiên Phủ Trọng Lâu mơ hồ có dấu hiệu nghiền nát. Bảy bàn tay khác của Giang Nam nhất tề vung lên, lại là bảy ngọn Thiên Phủ Trọng Lâu chụp xuống, tám tòa Thiên Phủ Trọng Lâu trọng điệp, uy lực thoáng cái bạo tăng bảy tám lần, chuông lớn nhất thời im bặt, thanh âm không cách nào phát ra, Kim Ngưu Khâu Sơn nhất thời gặp phải trấn áp, thân thể trăm trượng kịch liệt thu nhỏ lại!
Phốc…
Trong miệng hắn hộc máu, cổ áp lực này muốn đem tất cả máu toàn thân hắn hết thảy từ trong cơ thể nặn đi ra, lục phủ ngũ tạng của hắn tựa hồ cũng bị ép tới từ trong miệng thốt ra, xương cốt cũng muốn bị ép vỡ vụn!
– Ma Vương Chùy, đi ra ngoài!
Kim Ngưu Khâu Sơn rống giận, cái xương đùi khổng lồ sau lưng kia đột nhiên bay lên trời, rơi ở trong tay hóa thành một thanh cốt chuy khổng lồ, sáu ngón tay của hắn nắm giữ thanh cự chùy này, nặng nề nện xuống!
Oanh!
Nơi cốt chùy rơi xuống, đại địa trong Thiên Phủ Trọng Lâu rạn nứt, dãy núi đổ nát, vạn thú chết thảm, sông lớn khô cạn, nước biển đổi chiều, tinh thần trong cả thiên không cũng bổ nhào rơi xuống!
Kim Ngưu Khâu Sơn điên cuồng hét lên, tái khởi một búa, lục địa cơ hồ bị hắn đập nát đến không còn một mống, năm tòa kiếm sơn như trụ sụp đổ, hắn một búa đánh tới trời cao, chỉ thấy bầu trời giống như lưu ly vỡ vụn, mặt trời chói chan kia bị hắn một búa xuyên thủng, mọi nơi tràn ngập Đại Hỏa!
– Chỉ là Thần Thông, quả nhiên trói không được ta!
Kim Ngưu Khâu Sơn tung người nhảy ra, ầm ầm đánh vỡ Thiên Phủ Trọng Lâu, nhảy ra khỏi môn Thần Thông này trấn áp, hắn mới vừa thoát khốn, đột nhiên thấy hoa mắt, chỉ thấy mình rơi vào trong một trận đồ chu vi trên dưới một trăm mẫu, không khỏi vừa sợ vừa giận, lần nữa rống giận liên tục.
Giang Nam khoanh chân ngồi ở giữa không trung, như lão tăng nhập định, thầm nghĩ:
– Tu vi của ta tăng lên quá nhanh, quả nhiên căn cơ có chút không ổn, uy lực của Thiên Phủ Trọng Lâu không có phát huy đến lớn nhất.
Mà ở trước mặt hắn, là Lượng Kiếp Trận Đồ lớn nhỏ trên dưới một trăm mẫu, Kim Ngưu Khâu Sơn mới vừa ra khỏi Thiên Phủ Trọng Lâu liền rơi vào trong Lượng Kiếp Trận Đồ.
Giang Nam đưa tay bắt được trận đồ, nhẹ nhàng run lên, Thiên Sơn Vạn Thủy, dị thú, Du Long, Nhật Nguyệt Tinh Thần trong trận đồ, nhất tề mai một, hóa thành hư vô!
Chương 382: Biết hổ thẹn sau gan dạ
Trong hư vô, quanh thân Kim Ngưu Khâu Sơn rách tung tóe, chật vật không chịu nổi, nhưng không bị Lượng Kiếp Trận Đồ mạt sát, tu vi thực lực của hắn cao tuyệt, thân thể vô cùng mạnh mẻ, sinh sôi chống được uy năng của Lượng Kiếp Trận Đồ.
– Thần Thông của ngươi không thể gây thương tổn được ta!
Kim Ngưu Khâu Sơn rống to, tung người nhảy ra, cầm Ma Vương Chùy trong tay, hung hăng hướng cái ót của Giang Nam nện xuống.
Giang Nam như cũ khoanh chân bất động, ngồi ở giữa không trung, bàn tay hướng về phía trước một phen, đỉnh đầu hiện ra tám miệng Sơn Hải Đỉnh, là loại Thần Thông thứ sáu của hắn, Sơn Hải Đỉnh Đại Thần Thông, lực phòng ngự mạnh nhất.
Kim Ngưu Khâu Sơn một búa thình thịch liên tục đập nát năm miệng đại đỉnh, rốt cục bị ngăn chặn xuống, ngay sau đó trong mắt hung quang lóe lên, tái khởi một búa, nhưng một búa này còn chưa rơi xuống, đỉnh đầu của Giang Nam đột nhiên hiện ra một thanh huyền cầm, tiếng đàn đại tác, chính là Thần Thông Thiên Ma Cầm!
Môn Thần Thông này công kích thần hồn, thần hồn ở trong vô hình sẽ bị ma âm chém giết, Kim Ngưu Khâu Sơn chỉ cảm thấy thần hồn giống như thiên đao vạn quả, kêu thảm một tiếng từ trên cao rơi xuống.
Hắn như cũ chưa chết, Thiên Ma cầm của Giang Nam chưa tu luyện tới cảnh giới viên mãn, không có thể hoàn toàn cùng tu vi tan ra làm một thể, cũng không cách nào chém giết thần hồn của hắn.
Ông!
Một ngọn Thiên Phủ Trọng Lâu từ phía dưới dâng lên, Kim Ngưu Khâu Sơn còn chưa kịp phản ứng, liền bị nuốt vào trong lầu.
– Tiểu tử thúi, có giỏi ngươi không dùng Thần Thông, chúng ta thống thống khoái khoái đại chiến một cuộc!
Trong lâu truyền đến tiếng rống giận dữ.
Đám người Khương Thần Thông, Hùng Thiên Lý cùng Miêu Tố Tố nhìn lại, chỉ thấy Giang Nam như cũ ngồi ở chỗ đó, trong tay xuất hiện một quyển trận đồ, thường thường trải rộng ra, đem Thiên Phủ Trọng Lâu gắn vào trong trận đồ, trong lòng không khỏi thầm than một tiếng, thay Kim Ngưu Khâu Sơn cảm giác bi ai:
– Con nghé con của Ma Vương phủ nhất định phải thua…
Lấy kiến thức của bọn hắn, tự nhiên có thể nhìn ra được, Giang Nam chẳng qua là muốn mượn Kim Ngưu Khâu Sơn tới tôi luyện Thần Thông của mình, sau khi Kim Ngưu Khâu Sơn đánh nát Thiên Phủ Trọng Lâu, tất nhiên sẽ rơi vào trong Lượng Kiếp Trận Đồ, nhảy ra trận đồ cũng không cách nào phá vỡ phòng ngự của Giang Nam, sau khi bị công kích thần hồn, đầu Kim Ngưu này sẽ xuất hiện kỳ thất thần ngắn ngủi, ngay sau đó sẽ lần nữa bị thu vào Thiên Phủ Trọng Lâu, tuần hoàn qua lại!
Cao thủ trẻ tuổi cường đại như thế, bởi vì không quá tinh thông Thần Thông, không có thể Thần thông cùng Thần Thông đối kháng, sớm muộn sẽ bị Giang Nam chơi điên mất!
– Trong Ma Tộc ta tinh thông Thần Thông cường giả không nhiều lắm, Ma La Nam này cũng là khác loại, Thần Thông thiên biến vạn hóa, không thể tưởng tượng nổi.
Hùng Thiên Lý thầm nghĩ trong lòng:
– May hắn là Linh Đài Cảnh, còn không cách nào ở Chân Ma đại hội uy hiếp thiên tài Hùng thị ta!
Ánh mắt Miêu Tố Tố lóe lên, thầm nghĩ:
– Thiên tài Ma La tộc, sắp bỗng nhiên nổi tiếng. Khương thị Thần Tộc lại có thể mời đến một ngoại viện như vậy, thật sự rất cao, xem ra Thái Công phủ dã tâm quá nhiều, chuẩn bị ở trên Chân Ma đại hội quét ngang cao thủ trẻ tuổi bảy đại Thần Tộc khác, trở thành quan môn đệ tử của Bất Tử Minh Thần!
Kim Ngưu Khâu Sơn một lần lại một lần nhảy ra vòng vây của Giang Nam, nhưng một lần lại một lần rơi vào trong tay hắn, trong lòng càng phát ra nôn nóng, gào thét không ngừng.
Hơn nữa mấu chốt nhất chính là, Thần Thông của Giang Nam một lần so sánh với một lần mạnh mẻ, một lần so sánh với một lần càng thêm khó có thể đề phòng, khó có thể phá vỡ, để cho hắn thoát khốn càng ngày càng cố hết sức.
Thật ra thì, nếu hắn chân chính lấy pháp lực Linh Đài Cảnh tới đối kháng Giang Nam, lúc này sớm đã bị hao hết sạch tu vi, hắn vì đối kháng đủ loại Thần Thông của Giang Nam, đã đánh ra pháp lực vượt qua Linh Đài Cảnh.
Hơn nữa, hắn còn chiếm cứ một ưu thế, đó chính là cường độ thân thể của hắn là Thất Bảo Đài Cảnh, mặc dù chỉ đánh ra lực lượng Linh Đài Cảnh, nhưng thân thể của Thất Bảo Đài Cảnh lại không cách nào bị Thiên Phủ Trọng Lâu cùng Lượng Kiếp Trận Đồ ma diệt.
Giang Nam cũng biết điểm này, nhưng không có điểm phá, mà là không ngừng tôi luyện Thần Thông của mình, đem lần giao thủ này làm thành một lần tu luyện, làm cho tu vi bạo tăng của mình có thể hoàn toàn hóa thành thực lực của mình.
Kim Ngưu Khâu Sơn có một thân võ lực nhưng không chỗ thi triển, cơ hồ bị hắn hành hạ đến nổi điên, hận không thể đem Giang Nam nắm tới đánh một trận.
– Đừng đánh, ta thua!
Rốt cục, hắn cũng kiềm nén không được nữa, nổi giận gầm lên một tiếng, đem thực lực phong ấn của mình trán phóng, ầm ầm một tiếng đánh vỡ Thiên Phủ Trọng Lâu, kéo Ma Vương Chùy xoay người liền đi, sắc mặt xanh mét, cũng không quay đầu lại xông vào trong Ma Vương phủ!
– Thiên tài Ma La tộc không thể khinh thường a, có thể làm cho Kim Ngưu Khâu Sơn phải cúi đầu nhận thua.
Khương Thần Thông thầm nghĩ:
– Nhu công chúa là từ đâu đem người này tìm đến? Không có danh tiếng gì, nhưng thực lực rất kinh người, hơn nữa tư chất ngộ tính lại càng kinh khủng, thời điểm đang cùng Kim Ngưu Khâu Sơn giao thủ, lại vẫn đang không ngừng tiến bộ!
Sắc mặt đám người Miêu Tố Tố, Hùng Thiên Lý cũng ngưng trọng, Giang Nam đánh bại Kim Ngưu Khâu Sơn cũng không kinh khủng, trong tám đại thần tộc, cũng có chút kỳ tài ngút trời có thể ở cùng cảnh giới đánh bại hắn, chân chính kinh khủng chính là Giang Nam ở trong chiến đấu không ngừng tiến bộ, nhưng tu vi lại không tăng trưởng!
Đây mới là địa phương để cho bọn họ, những Thiên Cung cường giả này cảm thấy kinh tâm nhất, trong chiến đấu không ngừng tiến bộ mà tu vi không gia tăng, như vậy ý nghĩa Giang Nam đang không ngừng khai quật tiềm lực của mình.
Mà tiềm lực khai quật được càng nhiều, liền ý nghĩa thành tựu sau này của hắn liền càng lớn!
Có thể tưởng tượng, tương lai của người này chỉ sợ sẽ trấn áp đương đại, cùng trong thế hệ, không có đối thủ!
Nếu người này tu luyện tới Thiên Cung cảnh, bọn họ những Thiên Cung cường giả thế hệ trước này, chỉ sợ ngay cả tư cách đứng ở trước mặt hắn cũng không có!
– Thiên tài thiếu niên, thường thường chết non, còn chưa lớn liền bị người giết chết, ở Minh giới ta càng là như thế. Lúc này còn chưa thể động thủ, đợi Chân Ma đại hội kết thúc, Ma La Nam này chính là nhân vật mà tộc ta đầu tiên phải diệt trừ!
Có người thầm nghĩ trong lòng.
Cũng không lâu lắm, đám người Diêm Phù, Long Ngâm Phong cùng Khiếu Mang chiến đấu cũng lần lượt kết thúc, Ma Vương phủ hai bại một bình, chỉ có Khiếu Mang cùng Kim Ngưu Trường Cung chiến bình, Kim Ngưu Tử Nguyệt thua ở trong tay Diêm Phù, Long Ngâm Phong thắng hiểm Kim Ngưu Trục Lưu, lần này Ma Vương phủ có thể nói là mặt mũi mất hết.
Khí thế của Ma Vương phủ mới vừa rồi bắn ra tận trời nhất thời thấp xuống, đám người Giang Nam đánh bại không chỉ là đám người Kim Ngưu Khâu Sơn, giống như trước đánh bại chính là lòng tin, tín niệm của Ma Vương phủ, Kim Ngưu Khâu Sơn đã bại, trừ Tiểu Thánh Tôn còn chưa trở về kia, còn có ai có thể ở cùng cảnh giới chiến thắng Giang Nam?
Chương 383: Quét ngang Ma Vương phủ (1)
Không diệt cái nhục nhã này, Ma Vương phủ Kim Ngưu Thần Tộc có thể diện gì đi gặp người?
Trong mắt Kim Ngưu Tôn Giả sát cơ đại tác, hận không được lập tức từ trong Ma Vương phủ giết ra, đem đám người Giang Nam hết thảy giết sạch. Bất quá Giang Nam lập bia ở phía trước, nói cùng cảnh giới vô địch, nếu hắn không tuân thủ quy củ, lấy Thiên Cung cảnh giới đánh chết đám người Giang Nam, chính là thừa nhận tất cả mọi người trong Ma Vương phủ bọn họ không bằng Giang Nam, từ đó về sau, chẳng những Ma Vương phủ ở trong Minh giới không ngốc đầu lên được, hơn nữa chỉ sợ tất cả đệ tử cũng sẽ rơi xuống Tâm Ma, từ trong tám đại thần tộc rơi xuống cũng không phải là không thể nào!
– Khâu Sơn, các ngươi có phải cảm giác được rất biệt khuất hay không?
Chỗ sâu nhất trong Ma Vương phủ, đột nhiên vang lên một thanh âm vô cùng trầm trọng, vô cùng rõ ràng truyền vào trong tai đám người Kim Ngưu Tôn Giả cùng Kim Ngưu Khâu Sơn, làm trong lòng bọn họ luống cuống.
Đám người Khương Thần Thông cũng nghe vào tai, trong lòng cả kinh, thấp giọng nói:
– Kim Ngưu Ma Vương…
Giang Nam cũng không khỏi lên tinh thần, đứng đầu Ma Vương phủ, rốt cục xuất hiện.
Đám người Kim Ngưu Khâu Sơn nghe được thanh âm này, xấu hổ vạn phần nói:
– Hồi Phủ chủ, chúng ta thua, đúng là cảm giác được biệt khuất.
– Các ngươi rất muốn thắng phải không?
Kim Ngưu Ma Vương tiếp tục truyền đến, thanh âm trầm thấp vô cùng.
– Muốn thắng!
Trong mắt đám người Khâu Sơn tinh quang bạo phát, lớn tiếng nói.
– Mỗi người đều muốn thắng, không ai nguyện thua.
Kim Ngưu Ma Vương ha hả cười nói:
– Ta kể từ khi xuất đạo đến hiện tại, tổng cộng bị bại 138 lần, mỗi một lần đều thua vô cùng thảm, nhưng mà ta bại mà không nhục, lần lượt chiến đấu, lần lượt hăng hái, lấy thất bại làm kích lệ, kiên quyết tiến thủ. Từ trước những người đánh bại ta kia, hôm nay ở đâu?
Thanh âm của hắn đinh tai nhức óc, quát lên:
– Bọn họ đã chết!
– Ta bị bại 138 lần, cũng thắng được 138 lần!
– Bọn họ chính là hết thảy chết ở trong tay của ta!
– Thất bại không đáng sợ, đáng sợ chính là tiêu mất ý chí chiến đấu!
– Lần này đối với các ngươi mà nói là tràng thất bại, mà thất bại đối với ta mà nói, là tràng tôi luyện, thúc đẩy ta càng thêm anh dũng!
– Nhân Tộc có câu, biết sỉ rồi sau đó dũng, lần thất bại này chính là sỉ hiện tại của các ngươi, ta cần muốn nhìn thấy dũng tương lai của các ngươi!
Cái thanh âm này tuyên truyền giác ngộ, dao động nhân tâm, để cho khí thế xuống thấp của mọi người Kim Ngưu Thần Tộc cùng Ma Vương phủ lần nữa phấn chấn, hóa thành một cổ nước lũ, nước lũ không thể địch nổi, ý chí chiến đấu kích ngang!
– Con nối dòng Kim Ngưu Thần Tộc ta, các ngươi sợ thất bại sao?
Thanh âm của Kim Ngưu Ma Vương ùng ùng kích động hỏi.
Trong Ma Vương phủ truyền đến một tiếng reo hò, trên dưới một lòng, giống như đám trâu rống:
– Không sợ!
Kim Ngưu Ma Vương cười ha ha:
– Vậy thì tốt! Hiện tại liền đánh ra Ma Vương phủ, hướng đối thủ ngăn cửa khiêu chiến, để cho ta nhìn dũng của ngươi!
– Kim Ngưu Ma Vương rất lợi hại, không hổ là Ma vương, kiến thức của hắn thật sự bất phàm, vừa nói chuyện liền kích lên tinh thần, dục vọng chiến đấu của Ma Vương phủ, cũng không vì vậy mà bị đả kích, ngược lại đoàn kết chưa từng có, cường thịnh chưa từng có!
Giang Nam đối với Kim Ngưu Ma Vương không lộ diện này bội phục không dứt, tâm cảnh bực này, tuyệt đối là Đại Tông Sư, Kim Ngưu Ma Vương có thể đem Kim Ngưu Thần Tộc bồi dưỡng thành một trong tám đại Thần Tộc, đích xác là nhân vật cực kỳ lợi hại, cũng không phải là đầu to ngốc nghếch.
Đột nhiên, hắn cảm giác được chỗ sâu trong Ma Vương phủ tựa hồ có một ánh mắt khổng lồ đang nhìn mình, cảm giác như vậy phảng phất là bị một đầu cự thú vô cùng kinh khủng nhìn chằm chằm, làm cho người ta không rét mà run!
Thanh âm của Kim Ngưu Ma Vương rõ ràng truyền vào trong tai của hắn, cười nói:
– Thanh niên Ma La Tộc, ngươi rất xuất sắc, cho dù ngươi gọt thể diện của Ma Vương phủ ta, ta cũng rất thưởng thức ngươi. Lần này ta liền cho ngươi mượn đệ tử Kim Ngưu Thần Tộc ta luyện tay, để cho Thần Tộc ta bộc phát ra chiến lực trước nay chưa có, vì Chân Ma đại hội thêm náo nhiệt! Nếu ngươi có thể ở sau Chân Ma đại hội như cũ sống, trong thần tộc ta tất nhiên sẽ có người ở cùng cảnh giới đem ngươi đánh bại, tẩy sạch cái nhục này.
– Ma vương đừng quên, là Kim Ngưu Thần Tộc ngươi nhục ta trước, truy sát ta không biết bao nhiêu vạn dặm, ta lần này chẳng qua là báo đáp mà thôi. Huống chi…
Giang Nam mỉm cười nói:
– Ta cũng muốn mượn tay quý phủ, tới tôi luyện chính mình. Đệ tử quý phủ, từ nay về sau đừng nghĩ rửa sạch nỗi nhục này, nếu không bọn họ chỉ biết lặp đi lặp lại nhiều lần chịu nhục.
Hắn thản nhiên nói:
– Chỉ cần bọn họ thua một lần, ở trước mặt ta liền vĩnh viễn đừng mơ tưởng ngẩng đầu, chỉ biết vĩnh viễn thua xuống!
Đám người Khương Thần Thông không khỏi chảy một thân mồ hôi lạnh, ở trước mặt Kim Ngưu Ma Vương nói ra lời như thế, chính là bốc phét không biết ngượng.
Kim Ngưu Ma Vương năm xưa tung hoành, giết người vô số, nếu đột nhiên dữ dội lên, đừng nói Khương Thần Thông không ngăn được hắn, cho dù là Thái Công phủ Khương Pháp Vương tới, chỉ sợ cũng không giữ được Giang Nam!
Thanh âm của Kim Ngưu Ma Vương lúc đó yên lặng, lại không có đi tìm Giang Nam gây phiền phức, tu vi đến loại độ cao như hắn này, ánh mắt đã cực kỳ cao xa, rất ít tranh giành khí thế nhất thời.
Trong Ma Vương phủ, thỉnh thoảng có cao thủ trẻ tuổi Kim Ngưu Thần Tộc đi ra, hướng đám người Giang Nam, Diêm Phù khiêu chiến, Kim Ngưu Ma Vương đúng là nói là làm, mượn tay mấy người Giang Nam, tới tôi luyện đệ tử tuổi trẻ của Ma Vương phủ.
Mặc dù đệ tử tuổi trẻ này suy tàn, nhưng bại mà không khuất, Kim Ngưu Thần Tộc có một vị lãnh tụ như vậy, làm người ta sinh ra kính ngưỡng.
Giang Nam cũng không có hạ sát thủ, diệt trừ trẻ tuổi của Kim Ngưu Thần Tộc, mà là đồng dạng mượn tay những đệ tử tuổi trẻ này tới tôi luyện Thần Thông của mình.
Thực lực của hắn càng ngày càng mạnh, trình độ pháp lực, thân thể, thần hồn, thần thức phù hợp càng ngày càng cao, mặc dù Kim Ngưu Thần Tộc không thiếu nhân vật thiên tài kinh thái tuyệt diễm, nhưng có rất ít người có thể ở trên tay hắn đi mãn mười hiệp, làm cho thế hệ trước của các đại Thần Tộc mí mắt nhảy loạn.
Giang Nam càng ngày càng mạnh, rất có khuynh hướng quét ngang tất cả đệ tử Kim Ngưu Thần Tộc, thậm chí hắn đã không tái sử dụng Thần Thông hắn tự nghĩ ra, mà là dùng một chút Thần Thông bình thường tới đối kháng đệ tử Thần Tộc!
Những thế hệ trước Ma Vương phủ kia mặc dù rất muốn ra giáo huấn tiểu tử lớn lối này một chút, nhưng tự nghĩ cũng không có nắm chắc ở cùng cảnh giới thắng được hắn, chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn tiếp tục lớn lối.
Mà ba người Diêm Phù, Long Ngâm Phong cùng Khiếu Mang cũng chịu đủ rèn luyện, đệ tử của Kim Ngưu Thần Tộc ý chí chiến đấu hừng hực, liên tiếp khiêu chiến, cùng Thần Tộc tỷ thí, đối với bọn hắn mà nói chính là một lần kỳ ngộ khó được, để cho thực lực của bọn họ cũng ở trong mấy ngày ngắn ngủn đột nhiên tăng mạnh, được chỗ ích không nhỏ!
Chương 384: Quét ngang Ma Vương phủ (2)
Cuối cùng, hai người Long Ngâm Phong, Khiếu Mang dẫn đầu kiệt lực, bị cường giả trong Kim Ngưu thần tộc đánh bại, phá hủy tấm bia đá, lấy đi tất cả pháp bảo trên tấm bia.
Cũng không lâu lắm, mặc dù Diêm Phù có thân thể Ma Long Thần Tộc mạnh mẻ, cũng chống lại không được chiến đấu xa luân chiến, kiệt lực suy tàn.
Mấy ngày nay bọn họ đã nghênh đón ba bốn mươi tràng khiêu chiến, đánh cho tất cả tiềm năng phát huy ra, mặc dù bị thua, cũng là tuy bại nhưng vinh.
– Mấy người trẻ tuổi này cũng cực kỳ giỏi, là thiên tài, mỗi người đều có thành tựu bất phàm.
Mấy Thần Tộc cường giả Khương Thần Thông, Miêu Tố Tố cùng Hùng Thiên Lý đem những chiến đấu này nhìn ở trong mắt, âm thầm gật đầu, đối với đám người Diêm Phù có chút mong đợi.
– Khiếu Mang có nhiều loại huyết mạch Vương tộc, mặc dù không phải là Thần Tộc, nhưng chiến lực kinh người, Long Ngâm Phong thu thập bách gia rộng rãi, sưu tập rất nhiều loại công pháp, tự mình mở một con đường, tương lai tất thành tông sư. Mà Diêm Phù là có huyết mạch Ma Long Thần Tộc cùng Diêm La Vương tộc, thực lực ở trong ba người mạnh nhất, mặc dù ở trong tám đại thần tộc ta, hắn cũng là siêu quần bạt tụy, thuộc về nhân vật đứng đầu! Trên Chân Ma đại hội, tất có một chỗ ngồi!
Nhưng để cho bọn họ im lặng nhất chính là, Giang Nam như cũ đối mặt nhiều Kim Ngưu Thần Tộc khiêu chiến, chiến đấu hơn hai trăm tràng, không có một bại, thậm chí ngay cả Kim Ngưu Khâu Sơn cũng lần nữa xuất chiến mấy lần, kết quả ở trong tay hắn bị bại nhanh hơn.
Tinh anh trẻ tuổi trong Ma Vương phủ, không một có thể thắng qua hắn, mà để cho mọi người im lặng chính là, Giang Nam như cũ tinh lực dư thừa, tựa hồ hắn là chiến đấu cơ khí mà Ma Thần chế tạo ra, vĩnh viễn cũng sẽ không cảm giác được mệt mỏi.
– So sánh với Kim Ngưu Thần Tộc, bản thân ta cảm thấy Giang lão đệ mới là một đầu Ngưu có thần huyết.
Diêm Phù thấy Giang Nam gần người đánh giết, mấy chiêu đánh bại một vị cao thủ Ma Vương phủ, không khỏi phẫn nộ nói.
Long Ngâm Phong gật đầu nói:
– Ta nghe nói Ma La Thần Tộc xương cốt cực khác, số lượng rất nhiều, hơn phân nửa đây là chỗ ảo diệu ở chiến lực kinh người của bọn họ.
– May là Ma La Thần Tộc năng lực sinh sản không cao, nếu không cái chủng tộc này sớm muộn gì sẽ trở thành một đại Thần Tộc!
Khiếu Mang ánh mắt chớp động, cười nói:
– Ta hiện tại rất muốn Tiểu Thánh Tôn từ bên ngoài trở về, xem hắn cùng Giang đạo hữu đánh một trận, đến tột cùng ai thắng ai thua.
Diêm Phù cùng Long Ngâm Phong liếc mắt nhìn nhau, sắc mặt ngưng trọng, trầm giọng nói:
– Kim Ngưu Thần Tộc Tiểu Thánh Tôn là người trẻ tuổi mạnh nhất Ma Vương phủ, nếu ngang hàng cảnh giới cùng Giang lão đệ đánh một trận, thắng bại thật khó nói.
Giang Nam quét ngang tất cả trẻ tuổi cường giả của Kim Ngưu Thần Tộc, cường giả thế hệ trước thủy chung không hiện thân cùng hắn đánh một trận, làm hắn có chút tiếc hận.
– Tái chiến đi xuống, cũng không có bao nhiêu thu hoạch, nên dừng tay thôi.
Hắn vung tay áo cuồn cuộn nổi lên pháp bảo trên tấm bia đá, tấm bia đá toái đi, thế hệ trước của Ma Vương phủ cũng thở phào nhẹ nhỏm, nếu Giang Nam vẫn ngăn cửa, sĩ khí của Ma Vương phủ tất nhiên sẽ dần dần xuống thấp, thời gian ngăn cửa càng dài, bọn họ liền càng biến thành trò cười cho những Thần Tộc khác trong Minh Vương thành.
– Giang lão đệ, chúng ta tiếp theo ngăn cửa nhà ai?
Diêm Phù hưng phấn vạn phần, cười nói.
Ánh mắt Khương Thần Thông sáng lên, đi lên đây, vẻ mặt cười híp mắt, đầu độc nói:
– Ta cảm thấy nên đi ngăn cửa nhà Hùng thị là tốt nhất, trong Hùng thị nhất tộc cao thủ lớp lớp, đếm không xuể, trong đó thấp nhất có ba vị cao thủ trẻ tuổi có thể đánh một trận!
Đám người Hùng Thiên Lý đang chuẩn bị rời đi, nghe nói như thế, trong lòng nhất thời nhảy dựng, bốn tên tiểu quỷ này chiến lực mạnh mẻ như thế, nếu quả thật đánh tới Hùng thị mà nói, trong Hùng thị có bao nhiêu người có thể đủ cùng Giang Nam chống lại, nhưng cũng không dám nói tất thắng không thể nghi ngờ, hơn phân nửa cũng sẽ như Ma Vương phủ mặt mũi đầy đất.
Giang Nam đi Hùng thị ngăn cửa mà nói, mấy đại Thần Tộc khác khẳng định bỏ đá xuống giếng, ước gì Hùng thị bị bêu xấu.
– Họ Khương, tại sao không đi Thái Công phủ ngươi ngăn cửa?
Hùng Thiên Lý vội vàng dừng bước lại, cả giận nói.
Khương Thần Thông cười hắc hắc nói:
– Ngăn cửa Cửu Di Thần Tộc cũng được.
Hùng Thiên Lý thở phào nhẹ nhỏm, ánh mắt sáng lên, vỗ tay khen ngợi, cười nói:
– Trong Cửu Di Thần Tộc cường giả xuất hiện lớp lớp, nếu Ma La lão đệ có hứng thú mà nói, ta gọi mấy Hùng tiểu tử nhà ta đi lên, cùng với ngươi đi ngăn môn hộ Cửu Di Thần Tộc.
Miêu Tố Tố nhất thời không thuận theo, cười lạnh nói:
– Khương xấu xa, Hắc Hùng, các ngươi ít ra chú ý ác độc đi, chọc giận ta, lão nương cùng các ngươi đại chiến ba trăm hiệp, đánh đến các ngươi tè ra quần!
Nàng đột nhiên lại quyến rũ cười một tiếng, hướng Giang Nam cười nói:
– Ta cảm thấy đại môn nhà Đông Vương Thần Tộc rất là tráng quan, không bằng tỷ tỷ dẫn ngươi đi qua?
Cường giả mấy đại Thần Tộc khác cũng nhất thời ngồi không yên, vội vàng đi tới, cùng Miêu Tố Tố tranh cãi.
Giang Nam đánh cái ha ha, cười nói:
– Chư vị tiền bối nói đùa, hôm nay ta chiến đấu mấy ngày mấy đêm, thật sự mệt mỏi, vẫn là trước nghỉ ngơi hai ngày mới quyết định.
– Đi nhà Hùng thị ta không.
Hùng Thiên Lý vẻ mặt hiền hòa, cười tủm tỉm nói:
– Hùng thị ta có giường rất lớn, lại thoải mái, trên giường còn có thật nhiều mỹ nhân chờ hầu hạ ngươi.
– Da gấu đen, nhưng mà đen bất quá Hắc Hùng tâm, đi vào hang gấu liền rất khó sống đi ra.
Đông Vương Thần Tộc Thiên Cung cường giả ý vị thâm trường nói:
– Huống chi nữ nhân Hùng gia so sánh với nữ nhân Kim Ngưu gia không kém bao nhiêu, nếu bàn về mỹ nhân, trong tám đại thần tộc, ai có thể qua được nữ nhi của Đông Vương nhất tộc?
Miêu Tố Tố đột nhiên cắn răng:
– Lão nương bất cứ giá nào, lão nương tự mình nằm ở trên giường là được chứ gì?
Giang Nam không khỏi cực kỳ động tâm, nhưng ngay sau đó lắc đầu, Thiên Cung cường giả cũng không phải là dễ dàng ngủ như vậy, cho dù là nữ nhân, thân thể cũng mạnh đến nổi đáng sợ, nhẹ nhàng vừa động sẽ để ngươi cốt đoạn gân gãy, khó giữ được cái mạng nhỏ, tử trạng cực kỳ bi thảm.
– Các vị tiền bối, vãn bối thật mệt chết đi được, đi trước một bước.
Giang Nam hướng đám người Diêm Phù ý bảo, hướng Thái Công phủ đi tới, Khương Thần Thông vội vàng đuổi theo, chỉ nghe Giang Nam như vô ý nói:
– Gần đây ta luyện chế vài món pháp bảo, một hộ thể bảo y, một Thiên lâu, một chiếc thuyền lớn, một ngụm kim chung, đáng tiếc không có tài liệu. Khương thúc, xin hỏi trong Minh Vương thành, có địa phương mua tài liệu hay không? Ta luyện xong pháp bảo, lại đi tới những Thần Tộc khác lãnh giáo.
Khương Thần Thông hơi ngẩn ra, cười nói:
– Cần gì hiền chất phải mua tài liệu? Ngươi cần tài liệu gì, cứ mở miệng, Thái Công phủ ta cái tài liệu gì cũng có!
Chương 385: Luyện Thất Bảo (1)
– Ta cần tài liệu rất nhiều, hơn nữa chất lượng cũng cực kỳ cao đẳng, giá trị không rẻ, không dám làm phiền Khương thúc.
Giang Nam cười nói:
– Ở quý phủ là khách, há có thể lại muốn đồ của quý phủ. Khương thúc không cần phải nói, tài liệu luyện bảo, tự ta nghĩ biện pháp là được.
Khương Thần Thông trong lòng khẽ nhúc nhích, không hề nói chuyện này nữa, mang theo đám người Giang Nam, Diêm Phù trở lại Thái Công phủ, sai người an bài mọi người ở cung điện chiêu đãi thượng tân. Đám người Diêm Phù đi tới cung điện của Giang Nam, cười nói:
– Lão đệ, nếu ngươi muốn mua tài liệu mà nói, bản thân ta biết Minh Vương thành có một chỗ, là một hiệp hội buôn bán danh nghĩa của Bất Tử Minh Vương, giá cả vừa phải.
– Không cần.
Giang Nam mỉm cười nói:
– Tài liệu của ta lập tức sẽ có người đưa tới.
Hắn lời còn chưa dứt, đột nhiên chỉ nghe một thanh âm nói:
– Giang công tử ở đây sao? Tiểu nhân phụng mệnh, đặc biệt tới thay Giang công tử đưa lên một phần tiểu lễ.
Giang Nam đi ra cung điện, đám người Diêm Phù cùng Long Ngâm Phong liếc mắt nhìn nhau, trong lòng có chút tò mò, thầm nghĩ:
– Hắn vẫn cùng chúng ta ở chung một chỗ, khi nào ở Minh Vương thành làm quen bạn tốt, mới vừa thiếu hụt tài liệu liền có người tự động đưa tới cửa.
Mấy người đi ra phía ngoài, chỉ thấy một gã sai vặt Ma Tộc đứng ở ngoài cung, bên trong mi tâm tài liệu như một ngọn núi nhỏ bay ra, cung kính nói:
– Công tử, chủ nhân nhà ta họ Miêu, đây cũng là tiểu lễ vật mà chủ nhân của tiểu nhân vì công tử chuẩn bị, kính xin công tử vui lòng nhận cho.
Giang Nam gật đầu, trầm giọng nói:
– Ta nhận, ngươi trở về nói cho chủ công nhà ngươi, Giang mỗ cảm kích vô tận.
Gã sai vặt Ma Tộc kia vội vàng cáo lui.
Đám người Diêm Phù từng loại từng loại tài liệu nhìn lại, không khỏi hoa cả mắt, kinh hãi không dứt, thất thanh nói:
– Thiên Kim Ti, Ngũ Nguyên Châu, Hỏa Linh Huyền Kim… nơi này còn có một đoàn Huyền Hoàng nhị khí! Những tài liệu này, là luyện chế Thiên Cung chi bảo a?
Khiếu Mang nháy mắt mấy cái nói:
– Mới vừa rồi nô bộc kia nói, chủ nhân của hắn họ Miêu, chẳng lẽ là Miêu Tố Tố?
– Thủ bút thật to!
Long Ngâm Phong tán thán nói:
– Miêu Tố Tố đưa đến nhiều tài liệu như vậy, đoán chừng là muốn cùng Giang lão đệ kết thiện duyên, ngươi nhận lấy những tài liệu này, liền không thể đi Cửu Di Thần Tộc ngăn cửa.
Đang nói chuyện, đột nhiên lại có một gã Ma Tộc bộ dáng người hầu đi lên đây, khom người nói:
– Xin hỏi là Giang công tử sao? Tiểu nhân phụng lão gia nhà ta chi mệnh, chuẩn bị một chút tiểu lễ vật, hiến tặng cho công tử, kính xin công tử vui lòng nhận cho.
Giang Nam cũng không có từ chối, đem phần “tiểu lễ vật” này nhận lấy, hỏi lão gia của hắn là nhà ai nói:
– Trở về nói cho lão gia nhà ngươi, Giang mỗ cảm kích vô tận.
Cũng không lâu lắm, lại có người tới bái phóng, cũng là đến đây tặng lễ, Giang Nam nhất nhất nhận sạch, nói một câu nói giống như trước, sau đó đuổi đi.
Minh Vương thành tám đại Thần Tộc, trừ Kim Ngưu cùng Khương thị ra, lục đại Thần Tộc khác đều phái người đến đây tặng lễ, bọn họ lo lắng Giang Nam ngăn cửa, để cho tinh thần nhất tộc bọn họ đại ngã, mặt mũi mất sạch, lúc này mới xuất huyết đưa tới tài liệu cho Giang Nam luyện bảo.
Đám người Diêm Phù ngơ ngác nhìn nhiều tài liệu trân quý trước mắt, vẫn còn chút khó có thể tin, tài phú này tới quá nhanh, để cho hắn cũng thay Giang Nam sợ hết hồn hết vía.
Những tài liệu này vô cùng trân quý, rõ ràng là bảo vật luyện chế Thiên Cung chi bảo mới có thể dùng tới, giờ phút này lại chất đống như sáu tòa núi nhỏ!
Lục đại Thần Tộc xuất thủ, thật sự là tài đại khí thô!
– Ta còn là khinh thường mấy Thần Tộc này, bọn họ đưa tới tài liệu Thiên Cung chi bảo, cố nhiên là muốn ta không nên đi tới chỗ bọn họ ngăn cửa, chỉ sợ còn có tầng ý tứ càng sâu.
Giang Nam khẽ cau mày nói:
– Đó chính là tu sĩ lấy tu vi Linh Đài Cảnh, tuyệt đối không cách nào luyện hóa những tài liệu này, luyện không được pháp bảo. Ta thu chỗ tốt của bọn hắn, liền không cách nào cùng bọn họ đối nghịch, nếu luyện không được pháp bảo, thực lực liền không có bao nhiêu tăng lên, ở trên Chân Ma đại hội cũng không cách nào uy hiếp được tinh anh đệ tử các tộc bọn họ. Thu mua ta, rồi lại không tư địch, những Thần Tộc này cũng là tinh quái tựa như hồ ly tinh.
Đám người Diêm Phù nghe hắn nói như thế, cũng riêng phần mình bừng tỉnh đại ngộ, Thiên Cung cấp tài liệu luyện hóa cực kỳ khó khăn, cần pháp lực cường đại chống đở, chân hỏa rèn luyện, Đạo văn cũng đầy đủ mạnh mẻ, mới có thể nóng chảy tài liệu, khắc Đạo văn, luyện thành pháp bảo.
Giang Nam mới vừa bước vào Đạo Đài bát cảnh đệ nhất trọng, Linh Đài cảnh giới, dùng tài liệu bình thường luyện chế pháp bảo tự nhiên không phiền toái, nhưng mà dùng Thiên Cung cấp tài liệu luyện bảo mà nói, hắn sợ rằng ngay cả tài liệu cũng không thể luyện hóa!
Lúc trước bọn họ còn đang khiếp sợ lục đại Thần Tộc xuất thủ bạo tay, hiện tại mới hiểu được dụng ý của lục đại Thần Tộc này, quả nhiên là có môn đạo khác.
– Bất quá, những Thần Tộc này đánh bàn tính sai, ta ngay cả tài liệu Thần minh luyện bảo cũng có thể luyện hóa, luyện chế thành bảo, huống chi chỉ là Thiên Cung cấp tài liệu?
Giang Nam tĩnh hạ tâm lai, đem những tài liệu này phân loại, lục đại Thần Tộc đưa cho tài liệu chủng loại rất nhiều, mỗi chủng tộc đưa tới tài liệu cũng đủ để luyện thành năm ba Thần Phủ chi bảo.
Tu sĩ khác tiến vào Linh Đài Cảnh, muốn luyện chế pháp bảo, liền cần tân tân khổ khổ sưu tập chung quanh, thậm chí ăn mặc tiết kiệm, đem Linh Dịch tiết kiệm xuống dùng để đổi lấy tài liệu.
Mà hắn không có cái phiền não này, lục đại Thần Tộc đưa tài liệu nhiều đến dùng không hết, cái gì cần có đều có, hơn nữa cấp bậc lại cao, bớt đi thời gian hắn sưu tầm tài liệu.
Ma Chung Bá Thể Thần Thông của hắn là thân thể Thần Thông, không cách nào luyện chế thành bảo, vì vậy hắn lần chuẩn bị đem bảy Đại Thần Thông còn dư lại của mình, hết thảy luyện thành pháp bảo.
Một ngọn Thiên Phủ Trọng Lâu, một chiếc Thiên Dực Thần Chu, một Đạo Âm Cổ, một quyển Lượng Kiếp Trận Đồ, một Thiên Ma Cầm, hơn nữa mình đã luyện thành Ngũ Kiếp Chung, Sơn Hải Đỉnh, vừa vặn bảy vật, đối ứng Thất Bảo Đài Cảnh Thất Bảo.
Tương lai Thất Bảo này, chính là căn bản hắn vượt qua Thất Bảo Đài Cảnh.
Mặc dù hắn còn ở vào Linh Đài Cảnh, khoảng cách Thất Bảo Đài Cảnh còn có một đoạn khoảng cách cực kỳ xa, nhưng đã bắt đầu vì Thất Bảo Đài Cảnh làm chuẩn bị.
Mặc dù Ngũ Sắc Kim cấp bậc cực cao, nhưng cũng không phải là vạn năng, có chút pháp bảo phải dùng đến tài liệu khác, tỷ như xây dựng Thiên Phủ Trọng Lâu vô cùng phức tạp, cần luyện chế hơn một ngàn pháp bảo mới có thể tổ hợp thành trọng lâu này, trong đó chủ thể Thiên phủ có thể dùng Ngũ Sắc Kim luyện chế, nhưng Ngũ Hành Kiếm Sơn liền chỉ có thể dùng ngũ đại nguyên lực tới luyện chế.
Mà Thương Thiên Chư Thiên Tinh Thần, thì cần lực lượng Chư Thiên cùng tinh thạch tới luyện chế, Ngũ Sắc Kim cũng không thể phát huy công dụng.