[Dịch] Đế Tôn
Tập 74 [Chương 340 đến 343]
❮ sautiếp ❯Chương 340: Độ liên tiếp sáu kiếp (2)
– Cái gì gọi là cấu kết với nhau làm việc xấu? Bất quá ta đúng là ở Thái Huyền Thánh Tông chiếm được chút tài phú.
Giang Nam lấy ra một đoạn xiềng xích Hằng Vũ Thần Kim, cười nói:
– Sư tỷ mời nhìn, đây có phải là Hằng Vũ Thần Kim hay không?
Thác Bạt Lan Vân cẩn thận đánh giá đoạn xiềng xích này, gật đầu nói:
– Đích xác là Hằng Vũ Thần Kim, mỗi cân Hằng Vũ Thần Kim giá trị ngàn cân Linh Dịch, có thể đổi lấy ba cân bảy lượng Ngũ Sắc Kim. Bất quá bên trong Nam Hải ta chỉ có mấy chục vạn cân Ngũ Sắc Kim, trong khoảng thời gian ngắn cũng chỉ có thể điều động chừng trăm vạn cân, khẩu vị của ngươi quá lớn, ngàn vạn cân Nam Hải ta tạm thời không có nhiều trữ hàng như vậy, chi bằng bẩm báo cha ta, từ các nơi điều tới.
Nàng cắn răng, cười nói:
– Giang sư huynh, nếu ngươi có thể đợi hai năm, ngàn vạn cân Ngũ Sắc Kim cũng không nói chơi!
Giang Nam gật đầu nói:
– Vậy làm phiền sư tỷ.
Thác Bạt Lan Vân cùng hắn giao hàng 30 vạn cân Ngũ Sắc Kim nói:
– Sư huynh, qua mấy tháng nữa, chính là đám cưới của chưởng giáo quý phái, Nam Hải ta cũng sẽ đi chúc mừng, đến lúc đó sẽ cùng ngươi giao trăm vạn cân. Hai năm sau, Ngũ Sắc Kim ngươi cần thiết sẽ giao hàng hoàn thành.
Giang Nam cùng nàng từ biệt, thầm nghĩ:
– 30 vạn cân luyện thành pháp bảo cũng dư dả, hiện tại liền trước luyện chế Sơn Hải Đỉnh!
Hắn đem Thần Thứu Yêu Vương thu vào trong Tử Phủ, Huyền Thai lập tức thúc đẩy, dẫn phát Đậu Suất Thần Hỏa, để cho Thần Thứu Yêu Vương hỗ trợ khống chế hỏa lực, nóng chảy Ngũ Sắc Kim, luyện chế Sơn Hải Đỉnh.
Tham quan học tập quá trình Ma La Thập luyện bảo, luyện chế Sơn Hải Đỉnh đối với hắn mà nói lại càng thuận buồm xuôi gió, rất nhanh Sơn Hải Đỉnh liền bị hắn luyện chế hoàn thành, thậm chí ngay cả Địa Từ Nguyên Phủ cùng Ngũ Kiếp Ấn cũng bị hắn luyện chế lại một lần, uy lực tăng lên tới Thần Thông lục trọng đỉnh.
Ông!
Mi tâm của hắn có Lục Đạo Thần Luân hiện lên, ngay sau đó ở sau ót, Sơn Hải Đỉnh cùng Ngũ Kiếp Chung riêng phần mình ra hiện ở trong một đạo Thần Luân, trong đỉnh thần quang ấp a ấp úng, dễ chịu miệng đại đỉnh cùng chuông lớn này.
Lúc trước hắn không đủ tài lực, hôm nay nhận được nhiều Ngũ Sắc Kim, đem Sơn Hải Đỉnh rèn thành một ngụm đại đỉnh chu vi hơn trượng, Ngũ Kiếp Chung cũng bị hắn luyện chế lại một lần, biến thành chuông lớn chu vi hơn trượng, tài đại khí thô rất giống nhà giàu mới nổi, nhổ xuống một sợi lông chân, so sánh với thắt lưng người khác còn muốn thô hơn.
– Giang đạo hữu, quả nhiên là ngươi.
Một thanh âm dễ nghe truyền đến, Giang Nam theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một vị hồng y thiếu nữ đứng ở trước cửa sổ Vạn Hoa Lâu cách đó không xa, hướng mình xem ra.
Cô gái kia có hai mắt thật to, hai sợi mái tóc từ bên tai lướt qua gương mặt phấn hồng trứng ngỗng trượt đến trước ngực, Giang Nam cũng không nhận biết thiếu nữ này, trong lòng kinh ngạc, cười nói:
– Xin hỏi sư tỷ là?
Cô gái kia cười nói:
– Ta tên là Hương Hương, Sở Hương Hương. Giang đạo hữu, hôm nay nhiều đạo hữu ở Vạn Hoa Lâu tiểu tụ, sao đạo hữu không tới họp mặt?
Giang Nam trong lòng khẽ nhúc nhích, đi về phía Vạn Hoa Lâu, Sở Hương Hương là chưởng giáo đệ tử xếp hạng thứ năm của Tinh Nguyệt Thần Tông, cười nói:
– Nguyên lai là Thần Tông Sở sư tỷ, sư tỷ mời, Tử Xuyên tự nhiên cung kính không bằng tuân mệnh.
– Chủ công khi nào cấu kết lại một vị Tiểu nương tử khả ái như vậy?
Thần Thứu Yêu Vương cũng nhìn thiếu nữ trên lầu, thầm nghĩ trong lòng.
Giang Nam mang theo Thần Thứu Yêu Vương đi vào Vạn Hoa Lâu, chỉ thấy địa phương Sở Hương Hương đứng cũng là một gian nhã phòng, có chút tinh sảo, bên cạnh còn có nhiều gian, làm hắn sách sách xưng kỳ chính là, trong những gian nhã phòng này đều đã có người, là đệ tử đến từ các đại môn phái, đều là Đạo Đài cảnh giới cường giả.
Hắn thậm chí thấy đệ tử Phật môn cũng hiện ra ở chỗ này, trừ lần đó ra, còn có đệ tử Thái Huyền Thánh Tông.
Trong Vạn Hoa Lâu không khí có chút đè nén, các loại khí tức lay động, đụng lẫn nhau, lẫn nhau tràn đầy địch ý.
Hắn mới vừa đi vào, liền có thật nhiều ánh mắt đồng loạt quét tới, một cổ khí tức ầm ầm hướng hắn đè xuống!
Những người này cực kỳ cường đại, hơi thở hội tụ ở chung một chỗ, dễ dàng có thể đem bất kỳ một tu sĩ Thần Thông cảnh giới nào trấn áp, để cho hắn ở trước mặt mọi người bêu xấu.
Đỉnh đầu Giang Nam có Sơn Hải Đỉnh phập phồng, vô thanh vô tức đem những hơi thở này tan rã, thẳng hướng gian nhã phòng của Sở Hương Hương đi tới.
– Nguyên lai là đệ tử của Lạc Hoa Âm.
Có người hừ lạnh một tiếng, thấp giọng nói:
– Thân là Chính Đạo đệ tử, nhưng cùng Ma Đạo Ma Nữ pha trộn ở chung một chỗ, rõ ràng chính là bại hoại Chính Đạo!
Giang Nam lơ đễnh, hắn sớm biết người sư phụ này của mình làm hại thiên hạ, cừu địch rất nhiều, vô luận đi đến nơi nào cũng gặp được mấy cừu gia.
– Giang đạo hữu ngồi bên này.
Sở Hương Hương hướng hắn ngoắc.
Giang Nam đi tới ngồi xuống, chỉ cảm thấy một mùi thơm ngát như có như không từ bên cạnh truyền đến, rất là dễ chịu, cười nói:
– Sư tỷ dùng là mùi hoa gì?
– Rất thơm sao?
Sở Hương Hương rất là vui vẻ, nghiêng thân tới cười nói:
– Đây là mùi thơm trên người ta, ta vừa ra đời liền có mùi thơm, vì vậy mới gọi Hương Hương, ngươi tinh tế nghe, xem một chút ngươi có thể phân biệt ra được vài loại mùi hoa hay không.
Nàng cơ hồ cùng Giang Nam dựa vào chung một chỗ, để cho thiếu niên có thể cảm nhận được nhiệt lượng của thân thể bên cạnh, thân thể thiếu nữ này thướt tha, lúc cúi đầu có thể thấy da thịt trắng nõn trước ngực, để cho Giang Nam tâm thần rung động, thầm than Ma Nữ lợi hại.
Hắn cùng với Sở Hương Hương là lần đầu tiên gặp mặt, Tiểu Ma Nữ nóng bỏng như thế, có một loại lực hấp dẫn khác thường, để cho hắn có chút khó có thể ngồi trong lòng mà vẫn không loạn.
– Sư tỷ, đệ tử những môn phái này làm sao hiện ra ở chỗ này?
Giang Nam vội vàng chuyển đổi đề tài hỏi.
– Tự nhiên là đánh nhau.
Sở Hương Hương trời sanh mị thái, cử chỉ phong lưu, cười nói:
– Kim Cương Pháp Thiện Tông Pháp Tướng hòa thượng ước chiến đại sư huynh của ta, những người này liền chạy tới đây xem náo nhiệt. Pháp Tướng cùng sư huynh ta có cừu oán, thường xuyên đánh tới đánh lui, chẳng qua là người nào cũng không thể giết chết người nào.
– Kim Cương Pháp Thiện Tông đại sư huynh, Pháp Tướng hòa thượng?
Giang Nam trong lòng vừa động, đệ tử cửa Phật luôn luôn không hiển lộ sơn thủy, nhưng thực lực cũng cực kỳ cao minh, Pháp Tướng hòa thượng thân là Kim Cương Pháp Thiện Tông đại sư huynh, nhất định có chỗ độc đáo của nó.
Sở Hương Hương bĩu môi, cười nói:
– Tuổi trẻ hòa thượng bên sương phòng kia, chính là Pháp Tướng. Pháp Tướng đã tu thành Thần Phủ, thực lực đại tiến, lòng tin bạo tăng, đoán chừng là tính toán hàng yêu trừ ma, đem đại sư huynh của ta diệt trừ.
Nàng ha ha cười nói:
– Nếu Pháp Tướng giết chết đại sư huynh, ta chính là Thần Tông Tứ sư tỷ, thật là mong đợi.
Chương 341: Cừu địch khắp thiên hạ
Giang Nam hướng sương phòng đối diện nhìn lại, chỉ thấy một tăng nhân tuổi còn trẻ áo xám ngồi ở trong sương phòng, có nhiều đệ tử môn phái Chính Đạo vờn quanh, ăn uống linh đình, rối rít hướng tăng nhân kia mời rượu.
Thần Thứu Yêu Vương hiếu kỳ nói:
– Chủ công, hòa thượng không phải là không thể uống rượu ăn thịt sao, hòa thượng này làm sao ngược lại ăn uống thả cửa?
Giang Nam còn chưa trả lời, đột nhiên chỉ thấy Pháp Tướng hòa thượng ngẩng đầu, trên mặt nụ cười, cất cao giọng nói:
– Rượu thịt qua dạ dày, Phật tổ trong lòng lưu, vị sư huynh này, chẳng lẽ ngươi không hiểu?
Hắn nhìn thấy đỉnh đầu Thần Thứu Yêu Vương trụi lủi một mảnh, cho là đầu Yêu Vương này cũng là người trong Phật Môn, vì vậy gọi Thần Thứu Yêu Vương là sư huynh.
Mắt của hắn sáng ngời, cử chỉ thong dong, rất có một loại khí độ làm lòng người kính trọng, giống như cao tăng đắc đạo, ánh mắt rơi vào trên người Giang Nam, lại cười nói:
– Giang thí chủ, ngươi thân là Huyền Thiên Thánh Tông đệ tử, vì sao cùng yêu nữ Ma Đạo pha trộn ở chung một chỗ? Huyền Thiên Thánh Tông có mười vạn năm thanh danh, chớ để bởi vì Giang thí chủ nhất thời tham luyến sắc đẹp mà hủy hoại chỉ trong chốc lát.
Hắn nhẹ giọng cười nói:
– Hiện tại thí chủ tỉnh ngộ, quay đầu lại là bờ vẫn còn kịp.
– Pháp Tướng sư huynh, nghe ý của ngươi là chỉ có hòa thượng phóng hỏa, không cho Giang mỗ đốt đèn sao?
Giang Nam cười nói:
– Phật tổ lưu ở trong lòng là có thể uống rượu ăn thịt, chỉ là một cái cớ, nhưng nếu Phật tổ lưu ở trong lòng, vậy có phải là có thể gian dâm bắt người cướp của hay không? Nói như vậy, Vô Tướng Thiền Sư cũng là một vị cao tăng đắc đạo. Pháp Tướng sư huynh, nếu ngươi giữ giới không được, kia liền không cần giới, sớm ngày hoàn tục thật là tốt.
Sắc mặt Pháp Tướng hòa thượng trầm xuống, cười nhẹ nói:
– Ngươi không hiểu Phật pháp, còn muốn loạn thiền tâm của ta, ta không cùng ngươi nhiều lời.
– Giang Tử Xuyên, ngươi đây là ở trước khi Pháp Tướng sư huynh cùng ma đầu Thần Tiềm kia quyết chiến, cố gắng nhiễu loạn thiền tâm của Pháp Tướng sư huynh, ý muốn như thế nào?
Bên cạnh Pháp Tướng, một nam tử trẻ tuổi đột nhiên đứng dậy, điềm nhiên nói:
– Ngươi thân là Chính Đạo đệ tử, nhưng cùng Ma Nữ Sở Hương Hương kia pha trộn ở chung một chỗ, thông đồng thành gian, mi lai nhãn khứ, rõ ràng là đã sớm rơi vào Ma Đạo! Nếu không phải là ở Nam Hải, ta tất đem ngươi chém ở dưới kiếm!
– Phi!
Sở Hương Hương nụ cười đỏ bừng, cơ hồ dán ở trên người Giang Nam, ngượng ngùng nói:
– Người ta là trong sạch, mới không có cùng Giang đạo hữu thông đồng thành gian…
Thần Thứu Yêu Vương mắt trợn trắng, nhỏ giọng nói:
– Chủ công, động phòng đi…
Giang Nam trừng hắn một cái, hướng nam tử trẻ tuổi kia xem ra, chỉ thấy y phục người này là đệ tử Thái Huyền Thánh Tông, cười hỏi:
– Xin hỏi các hạ là ai?
– Thái Huyền Thánh Tông môn hạ, Tạ Thiên Hữu!
Nam tử trẻ tuổi kia cười lạnh nói:
– Tiểu quỷ nhát gan Thần Tiềm kia rất sợ chết, chậm chạp chưa tới, Giang Tử Xuyên ngươi dám cùng ta đến hải ngoại đánh một trận, không màn sinh tử không?
Giang Nam lắc đầu cười nói:
– Hôm nay là Thần Tiềm sư huynh cùng Pháp Tướng sư huynh đánh một trận, ta thả ngươi một con đường sống, không muốn giọng khách át giọng chủ.
Tạ Thiên Hữu chán nản, lại có một Đạo Nhân mập lùn đứng dậy, cười lạnh nói:
– Giang Tử Xuyên, ngươi không dám liền nói rõ, cần gì ra sức khước từ, sính miệng lưỡi?
Giang Nam nho nhã lễ độ:
– Các hạ là ai?
– Thái Huyền Thánh Tông Dụ Đào.
Đạo Nhân mập lùn kia cười lạnh nói:
– Ngươi không dám cùng Tạ sư huynh đánh một trận, vậy dám cùng ta đánh một trận không?
Giang Nam cau mày nói:
– Dụ sư huynh, ta và ngươi cũng là người trong chính đạo, cần gì tự giết lẫn nhau?
– Người trong chính đạo? Họ Giang, ngươi cũng xứng là người trong chính đạo?
Lại có một thiếu nữ dung mạo xinh đẹp đứng dậy, cười lạnh nói:
– Ngươi cùng Tinh Nguyệt Ma Tông giao tình không giống bình thường, làm loạn Thái Huyền Thánh Tông ta, mở Bách Ma Quật thả lão ma đầu Ma La Thập, thật cho rằng trong thiên hạ không người nào có thể giết sao ngươi?
– Xin hỏi sư tỷ xưng hô như thế nào?
Giang Nam cau mày hỏi.
Nàng kia lạnh lùng nói:
– Hoa Tú Phương, họ Giang, Nam Hải không cho phép động thủ, bất quá hải ngoại không sao cả, ngươi có dám ra biển, ta đích thân hái đầu lâu của ngươi, vì thiên hạ Chính Đạo trừ hại!
– Hoa sư tỷ nói rất đúng, ta nguyên không biết vị Giang sư đệ này làm nhiều việc ác, hiện tại mới biết được hắn mặt người lòng thú, heo chó không bằng, quả thực là cầm thú!
Lại có một vị công tử trẻ tuổi từ trong gian phòng bên cạnh đứng ra, thở dài nói:
– Họ Giang sở tác sở vi, thật là khiến người phỉ nhổ, này cũng khó trách, đệ tử của nữ ma đầu Lạc Hoa Âm, có thể là người tốt lành gì?
Giang Nam thản nhiên nói:
– Vị sư huynh này, ngươi là ai?
Công tử trẻ tuổi xôn xao một tiếng triển khai chiết phiến, ngạo nghễ nói:
– Thanh Vân Tông Tào Thanh Sơn!
Đột nhiên lại có một vị thiếu niên áo vàng đứng dậy, ánh mắt gắt gao nhìn thẳng Giang Nam, cau mày nói:
– Ngươi là Giang Tử Xuyên? Trên người của ngươi có mùi Long Tộc ta, nhất định là có đệ tử Vạn Long Sào ta chết ở trong tay của ngươi. Vạn Long Sào uy nghiêm không thể khinh nhờn, ta cũng muốn diệt ngươi!
Trong Vạn Hoa Lâu, mọi người ầm ầm một mảnh, rối rít giao đầu tiếp nhĩ, nhìn về phía nam tử áo vàng này. Vạn Long Sào cực kỳ thần bí, là Yêu Tộc Thánh Địa, Thánh địa Long Tộc, bên trong có vô số Thiên Long, thực lực thậm chí so sánh với danh môn đại phái bình thường còn mạnh hơn!
Đệ tử môn phái này đi ra, cũng là nhân vật rất giỏi!
Không nghĩ tới Thần Tiềm cùng Pháp Tướng đánh một trận, lại hấp dẫn đệ tử Vạn Long Sào tới đây.
– Ta cũng không giết qua đệ tử Vạn Long Sào, bất quá lại ăn thịt Long, ngươi cảm thấy trên người của ta có mùi Long Tộc, nhất định là nguyên nhân này.
Giang Nam không có phủ nhận, cười nói.
Sắc mặt thiếu niên áo vàng kia run lên, lạnh lùng nói:
– Ăn Long Tộc ta, so sánh với giết Long Tộc ta thù càng sâu! Ngươi đi ra ngoài, ta cũng muốn ăn rụng ngươi!
– Không vội.
Giang Nam khẽ mỉm cười, thản nhiên nói:
– Lần này là Thần Tiềm sư huynh cùng Pháp Tướng sư huynh đánh một trận, đợi đến bọn họ chiến xong rồi hãy nói. Đúng rồi, các hạ xưng hô như thế nào?
– Dài dòng!
Thiếu niên áo vàng kia cười lạnh nói:
– Ngươi mỗi người cũng muốn hỏi một câu, chẳng lẽ là muốn lôi kéo làm quen sao? Nói thật cho ngươi biết, cho dù ngươi biết đạo hiệu của ta, ta cũng sẽ không nương tay chút nào. Nay hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Sở Hương Hương cùng Thần Thứu Yêu Vương cũng buồn bực, vì sao mỗi khi xuất hiện một người hướng Giang Nam khiêu chiến, Giang Nam sẽ hỏi một tiếng đối phương tên họ.
Giang Nam lắc đầu, nhẹ giọng giải thích:
– Vị Long Tộc sư huynh này, ngươi có điều không biết, lúc trước ta giết người quá nhiều, quên mất hỏi người chết tên họ là gì, cừu gia tới tìm ta báo thù, khiến cho rất là phiền toái. Hiện tại hỏi tên của các ngươi, liền biết chết ở trong tay ta là ai, các ngươi cũng không trở thành bị chết oan uổng, ngay cả tên họ cũng không có.
Chương 342: Bụng có thi thư (1)
– Cuồng vọng!
Thiếu niên áo vàng kia giận tím mặt, đột nhiên một cổ hơi thở cuồng bạo xông vào trong Vạn Hoa Lâu, chỉ nghe một cái thanh âm cười ha ha nói:
– Giang sư đệ nói thật hay, nói thật khí phách, hôm nay đáng lẽ ta cùng Pháp Tướng mới là nhân vật chính, không nghĩ tới danh tiếng đều bị ngươi đoạt đi!
– Thần Tiềm đến!
Giang Nam thấy hoa mắt, chỉ thấy Thần Tiềm hiện ra ở trong gian nhã phòng, chánh khí nghiêm nghị, thấy thế nào cũng không giống là người trong ma đạo, ngược lại lộ ra vẻ cực kỳ chính phái.
– Thần Tiềm, ngươi cuối cùng đã tới!
Phía sau Pháp Tướng hòa thượng phật quang đại phóng, chiếu rọi Vạn Hoa Lâu, phật âm từ trong phật quang phát ra, đinh tai nhức óc, ùng ùng nói:
– Tiểu tăng chờ ngươi đã lâu!
Thần Tiềm không có nhìn về phía hắn, quơ lấy chén rượu, hướng Giang Nam cười nói:
– Tử Xuyên, ngươi không có bởi vì ta là người trong ma đạo mà la đánh kêu giết, ta mời ngươi một chén, sau đó sẽ đi đánh giết con lừa ngốc kia.
Giang Nam nâng chén, hai người uống một hơi cạn sạch.
Thần Tiềm nâng cốc chén một ném, hướng ra phía ngoài bay đi, cười ha ha nói:
– Pháp Tướng, ngươi cho rằng ngươi tu thành Thần Phủ ta liền không phải là đối thủ của ngươi sao? Đi, ta và ngươi ra hải ngoại đánh một trận!
Sở Hương Hương vạn phần kích động, nắm chặt quả đấm nhỏ nói:
– Sư huynh cố gắng lên, cố gắng bị hắn đánh chết, như vậy ta chính là Tứ sư tỷ!
Thần Tiềm nghe nói như thế, chân lảo đảo một cái, cơ hồ từ trên không trung ngã quỵ xuống.
Pháp Tướng hòa thượng bay lên không trung, phật quang khắp cả người, đại phóng quang minh, cùng Thần Tiềm một trước một sau hướng hải ngoại bay đi, tăng nhân này thực lực cao minh chí cực, thân là trẻ tuổi, lại có thể tu luyện tới Thần Phủ cảnh, tu vi cảnh giới đã cùng thế hệ trước không có bao nhiêu chênh lệch!
Thậm chí có chút ít thế hệ trước cũng chưa chắc là đối thủ của hắn!
– Kim Cương Pháp Thiện Tông luôn luôn không hiển lộ sơn thủy, không nghĩ tới nhiều ra một Pháp Tướng, nghe nói Cận Đông Lưu cũng tu thành Thần Phủ, xem ra tư chất của Pháp Tướng, so sánh với Cận Đông Lưu cũng không thua gì.
Một vị lão giả cảm khái nói:
– Hai người này một cái Phật Môn một cái Huyền Môn, tựa như hai viên minh châu, hòa lẫn, đem đại sư huynh của những môn phái khác, hết thảy đè ép xuống.
Tạ Thiên Hữu cười nói:
– Pháp Tướng sư huynh mặc dù cao minh, nhưng so với đại sư huynh của Thái Huyền Thánh Tông ta, còn muốn thua kém mấy trù. Đại sư huynh Cận Đông Lưu của ta, đã tu thành Thần Phủ nhị trọng, luyện thành hai tòa Thần Phủ.
– Cận Đông Lưu tu thành Thần Phủ nhị trọng rồi?
Có người thất thanh nói:
– Chưa tới hai năm thời gian, hắn liền đi tới một đại cảnh giới, tốc độ tu luyện của hắn làm sao lại nhanh như vậy?
– Đại sư huynh ngộ ra đạo tâm, hôm nay đạo tâm viên mãn, tu vi tiến cảnh tự nhiên là kinh người. Thái Hoàng lão tổ tự mình oanh mở không gian, để cho hắn đi Cửu U Minh Giới, cùng Ma Tộc chém giết, đợi đến hắn trở về, thực lực chắc chắn kinh người chí cực, đạt tới trình độ để cho những môn phái khác ngưỡng mộ!
Hoa Tú Phương liếc Giang Nam một cái, cười lạnh nói:
– Giang Tử Xuyên kia cũng muốn khiêu chiến đại sư huynh nhà ta, từ đầu tới đuôi thủy chung chính là một chê cười! Đừng nói năm mươi năm khiêu chiến Cận sư huynh, ta xem hắn cả cuộc đời này cũng không được!
Mọi người trong lòng kinh hãi, cho dù là Pháp Tướng hòa thượng nghe nói như thế cũng nhịn không được thiền tâm đung đưa, phật quang khắp cả người hơi chút rung chuyển.
Cửu U Minh Giới cùng Huyền Minh Nguyên Giới cũng không phải là ở cùng một thế giới, nơi đó cao đẳng hơn, tàn khốc hơn, là địa bàn của Ma Tộc. Ma Tộc cùng Nhân Tộc bất đồng, sinh ra liền hung ác, ở nơi đó lịch lãm, lại là Nhân Tộc, nhất định sẽ nguy hiểm ngàn vạn lần!
Nếu Cận Đông Lưu có thể kinh nghiệm sát kiếp mà không chết, sau khi trở về tu vi thực lực nhất định sẽ đạt tới trình độ làm cho mấy thiên tài trẻ tuổi Thần Tiềm, Phong Mãn Lâu, Pháp Tướng không cách nào ngắm bóng lưng!
– Giang đạo hữu, chúng ta cũng đi xem một chút!
Sở Hương Hương phóng lên cao, hướng hải ngoại bay đi, ánh mắt Giang Nam chớp động, liếc thấy cũng không có ít người đang ở trong Vạn Hoa Lâu nhìn chằm chằm mình, hiển nhiên đợi mình rời Nam Hải.
Tào Thanh Sơn cười lạnh nói:
– Họ Giang, hai đại cường giả trẻ tuổi đánh một trận, chẳng lẻ ngươi không dám đi ra Nam Hải nửa bước?
Dụ Đào cười hắc hắc nói:
– Ngươi mới vừa rồi là lớn lối như thế nào, hiện tại làm sao kinh sợ rồi?
Giang Nam lơ đễnh, đứng lên nói:
– Thần Thứu, chúng ta đi.
Thần Thứu Yêu Vương vội vàng đứng dậy, thân thể lăn một vòng, hóa thành một đầu cự điêu, chở Giang Nam phóng lên cao, hướng ngoài Nam Hải ngọc thai bay đi.
Giang Nam đứng ở trên lưng Thần Thứu Yêu Vương, mới vừa đi tới hải ngoại, đột nhiên một đạo hồ quang boong boong rung động, phiên như mềm mại, hướng hắn chém tới.
Giang Nam bấm tay gảy nhẹ, đạo hồ quang kia kịch liệt lay động, cao cao bắn lên, ngay sau đó hồ quang phân hai, hai phân bốn, bốn phân tám, trong chớp mắt đầy trời là hồ quang hoa mỹ, sắc bén như kiếm, bốn phương tám hướng chém tới!
Giang Nam há mồm vừa quát, đạo âm đại tác, hồ quang đầy trời rối rít nghiền nát, tiêu tán vô hình.
– Giang Tử Xuyên, ngươi thật sự có chút thủ đoạn, có thể đón lấy một chiêu của ta.
Tạ Thiên Hữu một kích không trúng, lộ ra vẻ kinh sợ, cười ha ha nói:
– Bất quá ngươi có thể đón lấy mấy chiêu của ta?
Hắn là Đạo Đài bát cảnh đệ tam trọng cảnh giới, Liên Đài Cảnh cường giả, pháp lực vô cùng hùng hậu, mới vừa rồi chẳng qua là tiểu thử bướng đao, lấy một đạo Thần Thông công kích Giang Nam, cũng không sử xuất toàn lực.
Xuy…
Hoa Tú Phương đột nhiên chiếc miệng vừa phun, một ngọn Đạo Đài lơ lửng, năm cái trụ đồng bên trên Đạo Đài cao cao đứng vững, trên đồng trụ có Hỏa Long quay quanh, cười khanh khách nói:
– Cần gì phải Tạ sư đệ xuất thủ? Tiểu muội muốn dùng hắn tới tế Ngũ Long Trụ của ta!
– Hoa sư tỷ luyện thành Ngũ Long Trụ rồi?
Tạ Thiên Hữu vừa mừng vừa sợ, cười nói:
– Sư tỷ, Ngũ Long Trụ của ngươi uy lực vô cùng lớn, bất luận cái gì cũng có thể luyện hóa thành tro, dùng để giết chỉ là một Thần Thông cảnh tiểu tử, thật sự có chút giết gà dùng đao mổ trâu.
Hoa Tú Phương cười khúc khích, thúc dục Ngũ Long Trụ, chỉ thấy năm con Hỏa Long từ trên cây cột ngẩng đầu, mở cái miệng rộng, năm đạo Liệt Hỏa hừng hực ngập trời, hướng Giang Nam cười nói:
– Họ Giang, nhận được pháp bảo của cô nãi nãi không?
Loại hỏa diễm này không phải là phàm hỏa, mà là Nam Minh Ly Hỏa, thiêu vạn vật, là thần hỏa nổi danh cùng Tam Muội Chân Hỏa, Thái Dương Chân Hỏa!
Uy lực của Ngũ Long Trụ, đúng là không giống bình thường!
Giang Nam khẽ cười một tiếng, hướng phương hướng Pháp Tướng cùng Thần Tiềm bay đi, Sở Hương Hương nháy mắt mấy cái, hiếu kỳ nói:
– Giang đạo hữu, bọn họ khiêu khích ngươi như vậy, ngươi còn có thể bảo trì bình thản?
– Sư tỷ có điều không biết, tại hạ là người đọc sách.
Chương 343: Bụng có thi thư (2)
Giang Nam nho nhã lễ độ, cười nói:
– Ta xuất thân thư hương môn đệ, thuở nhỏ khổ đọc sách thánh hiền, biết bạo lực không phải có thể giải quyết tất cả vấn đề, cho nên ta luôn luôn giúp mọi người làm điều tốt. Thánh Nhân nói, người lấy lực phục người, không phải là tâm phục. Lấy đức phục người, tâm vui mừng mà thần phục. Ta là người đọc sách, muốn tranh thủ làm được lấy đức thu phục người, không phụ Thánh Nhân dạy bảo.
Sở Hương Hương ha ha cười nói:
– Này cùng ta nghe được tin đồn bất đồng, ta nghe nói ngươi có thù tất báo, người khác tích thủy chi dạ, ngươi suối tuôn tương báo, người khác đánh ngươi một quyền, ngươi đem người khác đánh nát. Có chuyện này không?
– Đây là nói xấu.
Giang Nam nghiêm mặt nói:
– Sư tỷ, ngươi không nên nghe người nói lung tung, đây tuyệt đối là nói xấu, thật ra thì con người của ta từ xưa đến nay không thích đánh, ta thích chính là lấy đức phục người.
Oanh!
Mội cái đại thủ hung hăng hướng Giang Nam đánh tới, trong lòng bàn tay bắn ra lôi đình, tản mát ra một cổ hơi thở hủy diệt, sắc mặt Giang Nam trầm xuống, đỉnh đầu Sơn Hải Đỉnh ong ong chuyển động, đem tất cả lôi đình hết thảy thu vào trong đỉnh, tính cả bàn tay to kia cũng cùng nhau thu vào.
– Hảo tiểu tử, ngươi lại có thể tiếp được chiêu thứ hai của ta!
Sắc mặt Tạ Thiên Hữu có chút không nhịn được, giận tái mặt, gắt gao nhìn thẳng bóng lưng Giang Nam, đang định tế lên pháp bảo của mình, đột nhiên chỉ thấy phía sau Giang Nam có một đạo Thần Luân chuyển động, từng loại từng loại Thần Thông tán phát ra, phô thiên cái địa hướng hắn dũng mãnh lao tới.
Trong đạo Thần Luân này, ở trong nháy mắt bộc phát ra hơn một ngàn loại Thần Thông, uy năng mênh mông cuồn cuộn, đem Tạ Thiên Hữu vùi ở trong đó.
Tạ Thiên Hữu vừa giận vừa sợ, trong đan điền hiện ra ba tòa Đạo Đài, mỗi Đạo Đài riêng phần mình hiện ra một pháp bảo, trường thanh cười nói:
– Tiểu tử thúi, ngươi rốt cục kiềm nén không được muốn xuất thủ sao? Ta còn tưởng rằng ngươi tính toán vẫn làm con rùa đen…
Boong boong!
Hơn ngàn loại Thần Thông đột nhiên lần lượt thay đổi tổ hợp, hóa thành một ngọn Thiên Phủ Trọng Lâu, đem Tạ Thiên Hữu bao ở trong đó.
Thiên Phủ Trọng Lâu chuyển động, đủ loại uy năng bộc phát, chỉ thấy trong Thiên phủ này truyền đến ùng ùng, chốc lát thời gian không tới, bên trong truyền đến một tiếng hét thảm, ngay sau đó Thiên Phủ Trọng Lâu tản đi, hóa thành một cổ pháp lực tuôn ra trở về trong Thần Luân.
– Dám ép người đọc sách, đánh…
Khóe mắt Giang Nam da thịt nhảy lên, sắc mặt trầm xuống khôi phục như thường, hướng Sở Hương Hương cười nói:
– Sư tỷ, ngươi nhìn khí chất của ta liền biết, ta đọc sách rất nhiều, không phải là người làm nhiều việc ác. Bởi vì cái gọi là bụng có thi thư khí từ hoa, nếu như ta đi tham gia khoa cử, không dám nói nhất định bắt được Trạng nguyên, nhưng mà Bảng nhãn Thám hoa, đó là không có chạy.
Sở Hương Hương gật đầu lia lịa, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy nơi Thiên Phủ Trọng Lâu Đại Thần Thông biến mất, tàn phiến pháp bảo nghiền nát rối rít rơi xuống, Tạ Thiên Hữu sớm bị cắn nát thành tro, hài cốt không còn, để cho thiếu nữ này không khỏi rùng mình một cái.
– Chủ công thật là đạo đức tốt!
Thần Thứu Yêu Vương nịnh nọt, tán thán nói.
– Người nầy, so với ta còn giống như người trong ma đạo…
Sở Hương Hương liếc liếc Giang Nam, thầm nghĩ trong lòng:
– Khó trách ngay cả sư tôn ta cũng đối với hắn cực kỳ mong đợi, nói hắn lạy sai lầm môn phái rồi, nếu bái nhập Tinh Nguyệt Thần Tông ta, tương lai chưởng giáo Chí Tôn vị này nhất định sẽ truyền cho hắn!
Phụ Văn Cung từ Bách Ma Quật đi ra ngoài, trở lại Tinh Nguyệt Ma Tông, từng hướng đám người Sở Hương Hương nói tới Giang Nam, vạn phần tán thành, cho hắn đánh giá cực cao, vì vậy Sở Hương Hương mới có thể ở Nam Hải nhìn thấy Giang Nam, chủ động lên tiếng mời gọi.
Đám người Thái Huyền Thánh Tông Dụ Đào Hoa Tú Phương thấy vậy sợ hết hồn hết vía, Tạ Thiên Hữu ở trong bọn họ cũng không phải là người thực lực tu vi cao nhất, nhưng thậm chí ngay cả một chiêu của Giang Nam cũng không thể tiếp được, pháp bảo lẫn người bị luyện hóa thành tro, thực lực bực này thật sự mạnh mẻ đến đáng sợ!
Hơn nữa, Tạ Thiên Hữu liên tục hai lần dùng Thần Thông công kích Giang Nam, nhưng thủy chung bị miệng đại đỉnh của hắn đở được, ngay cả y phục của hắn cũng không có dính vào nửa điểm!
Một Thần Thông lục trọng, giết Liên Đài Cảnh cường giả giống như giết gà, coi như là chưởng giáo đệ tử của các môn các phái, chỉ sợ cũng phải thua kém rất nhiều!
Phải biết rằng, đệ tử Thái Huyền Thánh Tông có rất nhiều ưu thế, tu vi thực lực nếu so với đệ tử những môn phái khác phổ biến cao hơn một bậc hai trù, nhưng người như vậy, cũng gánh không được Giang Nam, một chiêu bị oanh giết, không thể không làm cho người ta kính sợ.
Thiếu niên áo vàng Vạn Long Sào kia sắc mặt cũng có chút ngưng trọng, gắt gao nhìn thẳng đại đỉnh cùng mấy đạo Thần Luân chuyển động không nghỉ của Giang Nam, thấp giọng nói:
– Không phá đỉnh liền không cách nào công kích được hắn, xác thực có chút ý tứ, bất quá đối với ta mà nói, phá vỡ đại đỉnh của hắn cũng không tính khó khăn…
Mặc dù hắn đối với thực lực của Giang Nam có chút xem trọng, nhưng như cũ chưa từng đem Giang Nam để vào trong mắt, Long Tộc trời sinh cường đại, vô luận thân thể hay là pháp lực, hay là thần niệm thần thức, cũng muốn vượt xa loài người.
Lực lượng của Long, làm người ta kính sợ, từ xưa tới nay liền bị người phàm coi là Thần minh, mà hắn là Thiên Long trong Long tộc, so sánh với loại Giao tu thành Chân Long mạnh hơn rất nhiều lần!
Tu vi thực lực của hắn, đủ để cùng chưởng giáo nhất mạch sánh ngang, thậm chí mạnh hơn!
– Thần Tiềm thí chủ, nơi đây đã rời xa Nam Hải, không cần đi!
Pháp Tướng hòa thượng đột nhiên mở miệng nói.
Thần Tiềm dừng bước, xoay người lại, cười ha ha nói:
– Pháp Tướng, ta nguyên vốn định tìm một chỗ thanh sơn lục thủy thật tốt, sau khi giết ngươi sẽ đem ngươi chôn ở nơi đó, bất quá nếu sư huynh ngươi lựa chọn chỗ này, ta đây cũng chỉ có cố mà làm, ở chỗ này đưa ngươi đi cực lạc thế giới!
Hai đại cao thủ trẻ tuổi xa xa tương đối, trong mắt sát cơ bắn ra bốn phía, Pháp Tướng cao tụng một tiếng phật hiệu, đột nhiên phía sau hiện ra không gian nặng nề, từng ngọn Đạo Đài san sát, phía trên Đạo Đài, là một ngọn chùa chiền, kia là Thần Phủ của hắn, đắm chìm trong phật quang vô cùng, giống như Cực Lạc Niết Bàn!
Mặc dù Thần Phủ cùng Thất Bảo Đài Cảnh chỉ kém một cảnh giới, nhưng chênh lệch thật lớn, ban đầu Thần Tiềm cùng Phong Mãn Lâu liên thủ đối kháng Cận Đông Lưu tu thành Thần Phủ, trong mấy chiêu đã bại trận, thậm chí cánh tay của Thần Tiềm cũng bị nổ nát bấy!
Pháp Tướng hòa thượng cùng Thần Tiềm ân oán sâu đậm, vì vậy hắn tu thành Thần Phủ chuyện thứ nhất chính là hướng Thần Tiềm khiêu chiến, lấy Thần Phủ cảnh giới đem Thần Tiềm tru diệt.
– Pháp Tướng, ngươi thật sự là kỳ tài ngút trời, bất quá ta cũng không kém.
Thần Tiềm khẽ mỉm cười, phía sau giống như trước có không gian nặng nề mở ra, trong ánh sao vô cùng, một ngọn Ma cung hiện ra trên ánh sao!