[Dịch] Đế Tôn
Tập 72 [Chương 330 đến 334]
❮ sautiếp ❯Chương 330: Cướp sạch Bách Ma Quật (1)
Ma La Thập ah xong một tiếng, ánh mắt rơi vào trên người Giang Nam, có nhiều thú vị nói:
– Tiểu quỷ đầu, dùng bảo vật của ngươi chặt đứt xiềng xích, để cho ta thoát khốn a!
Giang Nam lấy ra một thanh Địa Từ Nguyên Phủ giao cho Huyền Ẩn đạo nhân, cười nói:
– Sư thúc tổ, tu vi của ta quá yếu, chỉ sợ còn chưa tiếp cận bên cạnh của hắn sẽ bị hắn đánh chết, vẫn là ngươi tới đi.
Huyền Ẩn đạo nhân tiếp nhận Địa Từ Nguyên Phủ, sắc mặt do dự, đột nhiên chỉ nghe một tiếng thét dài truyền đến, thanh âm cuồn cuộn, vô cùng rõ ràng truyền vào trong tai bọn hắn:
– Người nào dám can đảm tự tiện xông vào Thái Huyền Thánh tông? Thật to gan!
Cái âm thanh này thét dài, cho người cảm giác như là Phượng Minh thâm sơn, Thiên Nhạc khai tấu, Phạm Cầm gẩy nổ, rầm rộ, phảng phất muốn đem lồng ngực tách ra!
Cao thủ đứng đầu Thái Huyền Thánh tông rốt cục chạy đến, chỉ là một tiếng thét dài, liền để cho Huyền Ẩn đạo nhân ý thức được mình cùng người chênh lệch, người tới là có thể so sánh với chưởng giáo Chí Tôn cường giả, vượt xa hắn có thể đối phó.
Tuy trong lòng của hắn một vạn cái không muốn giải cứu Ma La Thập, nhưng giờ phút này cũng chỉ có thể tùy theo thiên mệnh!
Huyền Ẩn đạo nhân tiến lên, một búa bổ đi, chém vào phía trên xiềng xích, boong boong rung động, ánh lửa văng khắp nơi, cái xiềng xích kia chính là thần kim tạo thành, cứng rắn vô cùng, mặc dù là Ma La Thập cũng không cách nào bức đứt, nhưng ở dưới Địa Từ Nguyên Phủ, lại bị chém ra một cái lỗ thủng!
– Tốt, một cái cự phủ, ngay cả xiềng xích do Thần Kim luyện chế cũng có thể chém đứt, cái phủ này, đủ có thể gây tổn thương đến nhục thân của ta rồi!
Ma La Thập tán thưởng liên tục, ánh mắt rơi vào phía trên Địa Từ Nguyên Phủ, đột nhiên nhẹ kêu một tiếng, thất thanh nói:
– Ngũ Sắc kim luyện chế? Bên trong rõ ràng còn tích chứa thần thông, đây là một Bảo Khí?
Giờ phút này linh dịch trong bình ngọc đã tiêu hao không còn, gần ngàn vạn cân linh dịch đem thân thể của hắn phục hồi như cũ, bộ lông cũng dài ra, sắc mặt Ma La Thập cổ quái, cao thấp dò xét thanh Địa Từ Nguyên Phủ này, tức cười nói:
– Con mẹ nó, cái vô liêm sỉ nào lãng phí như vậy, dùng Ngũ Sắc kim đến luyện chế Bảo Khí? Nếu để cho lão tử biết rõ hắn là ai…
Huyền Ẩn đạo nhân liên tục ba búa, chém đứt một đầu xiềng xích, tiếp tục hướng xiềng xích khác chém tới, lại vào lúc này, tuyệt đỉnh cao thủ của Thái Huyền Thánh tông rốt cục đi vào, Phụ Văn Cung ngăn ở cửa khẩu, tế lên Tinh Nguyệt Thần Tông trấn giáo chi bảo, hai cổ lực lượng tuyệt cường ầm ầm trùng kích, chấn động không ngớt, đem Thiên Địa tầng dưới chót nhất chấn đến bấp bênh!
Giang Nam kêu rên một tiếng, ngực nặng nề, khổ sở đến cơ hồ thổ huyết, vội vàng tế lên Thiên Long Bát Âm chung, bảo vệ quanh thân, phi tốc lui về phía sau.
Tuy Phụ Văn Cung cùng Thái Huyền Thánh tông cường giả giao thủ là ở chỗ giao hội của tầng thứ sáu cùng tầng dưới chót nhất, dư âm cũng không xâm nhập tới đây, nhưng như trước có một tia khí tức tiết lộ ra ngoài, cơ hồ trấn sát hắn!
Chênh lệch quá xa, Giang Nam ở trong trẻ tuổi có thể xem như bộc lộ tài năng, nhưng mà ở trước mặt thế hệ trước, vẫn có một đoạn rãnh trời không cách nào vượt qua!
– Nguyên lai là Phụ Văn Cung!
Một thanh âm già nua truyền đến:
– Phụ Văn Cung, ngươi tiềm vào Thái Huyền Thánh tông ta, chẳng lẽ là ý định nghĩ cách cứu viện lão ma đầu Ma La Thập kia? Ngươi quá cuồng vọng rồi! Cũng tốt, đường đường Tinh Nguyệt Ma tông Chi Chủ, hôm nay liền muốn ở lại bên trong Bách Ma Quật, chôn cùng những đệ tử tử vong kia của chúng ta!
Công kích của Thái Huyền Thánh tông càng thêm mãnh liệt, làm cho Phụ Văn Cung không ngừng lui về phía sau, mà Huyền Ẩn đạo nhân cũng tăng thêm tốc độ, không ngừng chặt đứt một mảnh xiềng xích dài hẹp, lúc này phải tranh thủ thời gian, nếu lão quái vật của Thái Huyền Thánh tông công đến, bọn họ hết thảy sẽ chết, chỉ có Ma La Thập có thể còn sống!
Nếu Ma La Thập thoát khốn, vậy thì đại cục đã định!
– Ta sắp chống đỡ không nổi rồi!
Phụ Văn Cung tuy có trấn giáo chi bảo nơi tay, nhưng mà không cách nào ngăn cản xu hướng suy tàn, nơi đây có lịch đại chưởng giáo của Thái Huyền Thánh tông bố trí xuống trận vân, áp chế tu vi thực lực của hắn, không cách nào cùng những lão quái vật Thái Huyền Thánh tông này chống lại.
Rầm Ào Ào!
Một đầu cánh tay của Ma La Thập khóa lại ở trong xiềng xích rốt cục bị Huyền Ẩn đạo nhân chém hơn phân nửa, đầu Ma Thần này đột nhiên một tay đoạt lấy Địa Từ Nguyên Phủ qua, vung búa bổ một phát, boong boong loong coong hơn mười đạo xiềng xích hết thảy đoạn đi!
Nhục thân của hắn thật sự quá mạnh mẽ, vận búa thành phong, mỗi một búa rơi xuống, liền có vài chục đạo xiềng xích chặt đứt, hai mắt tỏa ánh sáng, cười nói:
– Hảo bảo bối, hảo bảo bối a, ngay cả Hằng Vũ Thần Kim cũng có thể đơn giản chặt đứt! Cũng không biết là cái khốn nạn nào luyện, rõ ràng đem bảo bối bực này luyện thành phá búa, hơn nữa là Bảo Khí Thần thông ngũ trọng, thật sự là phung phí của trời!
Huyền Ẩn đạo nhân thấy hắn không cần mình hỗ trợ, vội vàng thả người bay đến bên người Giang Nam, chỉ thấy Giang Nam sắc mặt tức giận, vội vàng nói:
– Tử Xuyên, làm sao vậy?
– Lão hỗn đản kia, lại muốn lau đi thần thông của ta, đem Địa Từ Nguyên Phủ của ta làm của riêng!
Giang Nam cười lạnh một tiếng, thấp giọng nói:
– Mặc dù là Thái Hoàng, cũng không cách nào ở trên Ngũ Sắc kim lạc ấn đạo vân, hắn muốn lau đi thần thông của ta, cái kia chính là nằm mơ!
Trong khoảng khắc, Ma La Thập liền đem đại bộ phận xiềng xích hết thảy chặt đứt, vẫn không thể nào đem thanh Địa Từ Nguyên Phủ này luyện hóa, tức giận đến nổi trận lôi đình, nổi giận đùng đùng đem tất cả xiềng xích hết thảy chém gãy, lập tức đem Địa Từ Nguyên Phủ thu vào bên trong Tử Phủ, từ trên bảo tọa đứng dậy.
Đệ nhất Sát Thần từ xưa đến nay, rốt cục thoát khốn!
– Ma La Thập, trả búa lại cho ta!
Giang Nam xòe bàn tay ra, ngửa đầu nhìn về phía cự nhân vạn trượng kia, cười lạnh nói:
– Ngay cả đồ vật của tiểu bối ngươi cũng muốn đoạt, ngươi tiết tháo ở đâu?
Ma La Thập hai mắt trợn tròn, ánh mắt rơi vào trên người của hắn, nhe răng cười nói:
– Tiểu quỷ đầu, ngươi không sợ ta sao? Ngươi có biết, ta muốn giết ngươi mà nói, không cần động thủ, chỉ cần xì hơi liền có thể đem ngươi thổi chết hay không!
– Sợ.
Giang Nam thành thành thật thật nói:
– Ta dầu gì cũng là ân nhân cứu mạng của ngươi, ngươi trở tay liền đoạt đồ vật của ân nhân cứu mạng, là đạo lý gì? Trả cự phủ lại cho ta!
Ma La Thập nhe răng cười, hung hăng mà nhìn thẳng hắn, Huyền Ẩn đạo nhân một đầu mồ hôi lạnh, vội vàng hướng Giang Nam liên tục ném ánh mắt, thấp giọng nói:
– Tử Xuyên, búa bị hắn cướp đi liền cướp đi, tánh mạng quan trọng hơn…
Giang Nam mặt không đổi sắc, nhìn thẳng hắn.
– Một thanh phá búa mà thôi, sao lại thu làm của mình…
Chương 331: Cướp sạch Bách Ma Quật (2)
Sắc mặt Ma La Thập trở nên hồng, lấy Địa Từ Nguyên Phủ ra ném cho Giang Nam, thấp giọng nói:
– Chuyện ta đoạt búa của ngươi này, hai người các ngươi ai dám nói ra, ta liền giết cả nhà các ngươi! Có biết không?
Dứt lời, vị Ma Thần này đi nhanh hướng Phụ Văn Cung đi đến, trên người còn có xiềng xích của Hằng Vũ Thần Kim dài chừng mười trượng, nhẹ nhàng khẽ động liền rầm rầm rung động, ha ha cười nói:
– Văn Cung, ngươi tránh ra, không nên quấy rầy ta ăn uống!
Huyền Ẩn đạo nhân như là từ trong nước đi ra, mồ hôi đầm đìa, âm thầm may mắn tìm được đường sống trong chỗ chết.
Giang Nam đem Địa Từ Nguyên Phủ đưa cho Huyền Ẩn, thấp giọng nói:
– Sư thúc tổ, cơ duyên của chúng ta đến rồi!
Trái tim Huyền Ẩn đạo nhân bang bang nhảy loạn, cả giận nói:
– Cái gì cơ duyên? Không chết coi như là tổ tiên tích đức!
– Ta nói là những Hằng Vũ Thần Kim luyện chế thành xiềng xích kia!
Giang Nam mục quang thiểm thước, cười nói:
– Những xiềng xích này chỉ dùng Thần Kim luyện thành, ngay cả Ma La Thập cũng giãy giựa mà không thoát, chỉ có thể chờ người tới cứu, nếu có thể hết thảy chém xuống, chẳng phải là đại phát một số tiền của phi nghĩa sao?
Huyền Ẩn đạo nhân cũng không khỏi tim đập thình thịch, nhìn về phía những xiềng xích kia, những xiềng xích này một bộ phận còn ở lại trên người Ma La Thập, nhưng còn lại càng dài, ngắn thì có trăm trượng, dài khoảng chừng ngàn trượng!
Phải biết rằng, đây là thần kim, Thái Huyền Thánh tông vơ vét bao nhiêu vạn năm mới có thể tích lũy ra tài phú như vậy!
Huyền Ẩn đạo nhân giờ phút này cũng nhịn không được nữa hưng phấn nói:
– Ta nhớ được Hằng Vũ Thần Kim một cân có thể đổi lấy ngàn cân linh dịch, Hằng Vũ Thần Kim tại đây chỉ sợ có mấy trăm ngàn cân, cái này nếu bán đi có thể mua một môn phái rồi…
Một già một trẻ giờ phút này đều biến thành kẻ tham tiền, lúc này tiến lên, Huyền Ẩn đạo nhân giơ búa, hướng những xiềng xích kia gốc bổ tới, cũng không ngẩng đầu lên nói:
– Tử Xuyên, ta đến bổ, ngươi tới thu, tốc chiến tốc thắng!
– Không cần, cùng một chỗ chém!
Giang Nam khẽ quát một tiếng, thi triển Ma Chung Bá Thể thần thông, hiện ra bát tí, Huyền Ẩn đạo nhân vội vàng nhìn lại, chỉ thấy bảy cánh tay trong đó từng người cầm lấy một thanh Địa Từ Nguyên Phủ, đinh đinh đinh hướng những xiềng xích kia bổ tới, không khỏi để cho vị lão giả này thấy nghẹn họng nhìn trân trối.
– Nhiều Địa Từ Nguyên Phủ như vậy, đệ tử này của Lạc sư điệt ở lúc tục gia, là xuất thân tiều phu sao?
Một già một trẻ chém đến vui sướng, không ngừng đem một mảnh xiềng xích Hằng Vũ Thần Kim dài hẹp thu vào bên trong Tử Phủ, đột nhiên một đạo nhân ảnh bay tới, đúng là Phụ Văn Cung, nhìn thấy hai người này búa khởi búa rơi, không khỏi im lặng.
– Huyền Ẩn là một người thành thật như vậy, rõ ràng cũng liều mạng đoạt bảo, ngay cả da mặt cũng không muốn!
Phụ Văn Cung hừ lạnh một tiếng, vội vàng tế lên Tinh Nguyệt Thần Tông trấn giáo chi bảo, là một pháp luân hình dáng trăng tròn, tên là Nguyệt Kim Luân, hướng những xiềng xích kia cắt tới. Bên trong Tinh Nguyệt Thần Tông có tất cả hai kiện trấn giáo chi bảo, một là Thần Tông tổ sư lưu lại nhục thân, một kiện khác là tụ tập Chư Thiên tinh lực luyện chế mà thành Nguyệt Kim Luân.
Lần này Phụ Văn Cung mang Nguyệt Kim Luân đến, là ý định mượn nhờ cái trấn giáo chi bảo này luyện hóa chút ít xiềng xích vây khốn Ma La Thập kia, bất quá sau khi nhìn thấy Địa Từ Nguyên Phủ của Giang Nam, lúc này mới cải biến chủ ý.
Tốc độ Nguyệt Kim Luân cắt xiềng xích Hằng Vũ Thần Kim nếu so với Địa Từ Nguyên Phủ thì chậm rất nhiều, để cho trong nội tâm Phụ Văn Cung một hồi biệt khuất, thầm nghĩ:
– Ta xuất lực tối đa, ngược lại rơi xuống ít nhất, hai tên này cái lực gì cũng không có ra, nhất là tiểu quỷ kia một mực xem náo nhiệt, nhưng thời điểm thu chỗ tốt, ai đều không bằng hắn.
Giờ phút này, Ma La Thập đã giết ra tầng dưới chót nhất của Bách Ma Quật, xông vào không gian tầng thứ năm, cùng mấy lão quái vật của Thái Huyền Thánh tông đánh đập tàn nhẫn, bởi vậy cũng không có ai đến quấy rầy bọn họ.
Cũng không lâu lắm, xiềng xích tầng dưới chót nhất của Bách Ma Quật liền bị ba người quét sạch không còn, giặt rửa thành đất trống.
Sắc mặt Phụ Văn Cung âm tình bất định, lườm lườm già trẻ hai người hưng phấn không thôi ở bên cạnh, thầm nghĩ:
– Ta vất vất vả vả cũng không có bằng bọn họ, chỉ có hai mươi sợi xiềng xích, mười thành cũng không có chiếm được một thành, còn lại toàn bộ bị hai người bọn họ cướp đi, nhất là Giang Nam tiểu quỷ kia, ỷ vào tay so với ta nhiều, búa so Nguyệt Kim Luân nhanh, trọn vẹn cướp đi bảy thành!
– Nên tiêu diệt hai người bọn họ hay không…
Hắn nháy mắt mấy cái, thầm nghĩ:
– Được rồi, lần này Thần Tông ta cùng Huyền Thiên Thánh tông liên thủ, nếu như không có Tịch Ứng Tình tương trợ, mời đến một ít lão quái vật ngăn trở Thái Hoàng, ta cũng không thể cứu Đại sư bá ra…
Giang Nam cùng Huyền Ẩn đạo nhân cảm thấy mỹ mãn, hai người cùng Phụ Văn Cung cùng một chỗ trở lại tầng thứ năm Bách Ma Quật, chỉ thấy nơi đây đã trống trơn, ngoại trừ Ma La Thập ra thì không có người sống khác, thậm chí ngay cả lão tăng trong lồng giam kia giờ phút này cũng đã bị mất mạng, bị Ma La Thập dùng Sinh Tử Vạn Hóa Ma Luân Kinh hóa thành một đống xương khô.
Ma La Thập đem lão tăng này cùng cường giả Thái Huyền Thánh tông hết thảy thôn phệ, đem tinh khí khí huyết cùng tu vi của bọn họ luyện hóa, giờ phút này đã khôi phục sáu bảy thành tu vi, cho người cảm giác là một Ma Thần từ trong Cửu U hàng lâm đến nhân gian, quanh thân tràn ngập ma hỏa, trên người hắn còn có xiềng xích rậm rạp chằng chịt không có bị cắt triệt để, hơi động một chút, dây xích liền rầm rầm rung động.
Lão ma đầu này thật sự quá cường đại, lần này Thái Huyền Thánh tông tiến đến mấy nhân vật như chưởng giáo Chí Tôn cấp, giờ phút này ngay cả cặn bã cũng không còn lại, không ai có thể đào thoát.
– Ma La Thập tiền bối, có muốn ta giúp ngươi một tay, đem xiềng xích trên người của ngươi, triệt để diệt trừ hay không?
Giang Nam chứng kiến xiềng xích trên người hắn, trong nội tâm một hồi nóng bỏng, vô cùng nhiệt tình nói.
Phụ Văn Cung thấy hắn ngay cả những xiềng xích này cũng không buông tha, vội vàng nói:
– Cái này cũng không nhọc đến tiểu huynh đệ phí tâm, dùng tu vi thực lực của Đại sư bá ta, đem những xiềng xích Hằng Vũ Thần Kim này luyện hóa, là chuyện dễ dàng.
Giang Nam thầm nghĩ một tiếng đáng tiếc, Ma La Thập ồm ồm nói:
– Các ngươi đến trên người của ta, ta mang bọn ngươi đi ra ngoài!
Huyền Ẩn đạo nhân nghe vậy, lúc này mang theo Giang Nam phi thân lên, rơi vào đầu vai của hắn, Phụ Văn Cung cũng bay đi lên, Ma La Thập một bước về phía trước bước ra, một quyền oanh khứ, ầm ầm, không gian Bách Ma Quật rầm rầm nghiền nát, cả tòa Bách Ma Quật bắt đầu sụp đổ, không ngừng hướng tầng thứ năm sụp xuống.
Ma La Thập một bước phóng ra, sau một khắc đi ra ngoại giới, Giang Nam quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Bách Ma Quật boong boong rung động, trong chớp mắt sụp đổ thành một đại cầu đồng đỏ, phạm vi vạn trượng, rơi vào bên trong vực sâu không đáy.
Chương 332: Kết thúc (1)
– Thái Huyền Thánh tông…
Ma La Thập đứng ở giữa không trung, bao quát dãy núi lồng lộng phía dưới, lập tức nhìn nhìn khẩu thần đỉnh trấn áp nơi đây kia, ánh mắt lộ ra kiêng kỵ chi sắc, năm đó hắn là bị thần đỉnh này trọng thương, hư mất thân thể, bị Thái Hoàng trấn áp.
Một cổ khí tức cường đại từ trong Tông chủ phong của Thái Huyền Thánh tông bay lên, làm lòng người vì sợ mà tâm rung động, nội tình Thái Huyền Thánh tông thâm hậu vô pháp tưởng tượng, cho dù bị Ma La Thập giết mấy vị nhân vật chưởng giáo cấp Chí Tôn, nhưng như trước có tồn tại rất mạnh thủ hộ tại đây.
Phụ Văn Cung trầm giọng nói:
– Đại sư bá, nơi đây không nên ở lâu, Thái Hoàng tùy thời có khả năng trở về, nếu bị bọn hắn cuốn lấy mà nói, vậy thì kiếm củi ba năm thiêu một giờ rồi!
– Ngày khác, ta đến san bằng nơi đây! Chúng ta đi!
Ma La Thập thả người nhảy lên, như gió bay điện chớp rời đi. Tốc độ của hắn cực nhanh, tuy là chạy vội, nhưng tốc độ cũng đạt tới tình trạng mà người thường không thể với tới.
Cũng không lâu lắm, hắn liền dẫn bọn người Giang Nam rời xa Thái Huyền Thánh tông, cách Huyền Thiên Thánh tông không xa, thân hình run lên, Giang Nam cùng Huyền Ẩn đạo nhân thân bất do kỷ từ đầu vai hắn rơi xuống.
Thân hình Ma La Thập càng ngày càng nhỏ, dần dần hóa thành nam tử tóc đen cao một trượng sáu, nhìn như chỉ có 30 tuổi, giương mắt nhìn Huyền Thiên Thánh tông, thấp giọng nói:
– Huyền U lão quỷ kia chết rồi sao? Thật sự là đáng tiếc, thế gian mất đi một đối thủ…
Trên không Huyền Thiên Thánh tông, Thuần Dương Vô Cực Chung không người tự minh, tiếng chuông đương đương chấn động, rõ ràng truyền vào trong tai bọn hắn.
– Ồ, bên trong Huyền Thiên Thánh tông cũng có cao thủ, chấn động Vô Cực chung uy hiếp ta, chẳng lẽ là chưởng giáo đương đại?
Ma La Thập liếm liếm bờ môi, cười hắc hắc nói:
– Thật muốn ăn hắn…
Phụ Văn Cung cười nói:
– Đại sư bá, Tịch Ứng Tình giờ phút này đang đối phó Thái Hoàng, đoán chừng chấn động Vô Cực chung là một người hoàn toàn khác, Huyền Thiên Thánh tông hôm nay cùng Thần Tông ta liên thủ đối kháng Thái Hoàng, không nên gây chuyện thị phi, miễn cho kinh động Tịch Ứng Tình, nếu chọc giận hắn, hắn cùng với Thái Hoàng liên thủ, liền khó đối phó rồi.
Ma La Thập gật đầu, trầm giọng nói:
– Ta chi bằng mau chóng khôi phục tu vi, ứng đối Thái Hoàng lão quỷ kia, tiểu huynh đệ, chúng ta như vậy từ biệt!
Giang Nam cười nói:
– Tiền bối đi thong thả, có rảnh thường đến Huyền Thiên Thánh tông ta chơi.
Hắn chỉ là một câu khách sáo, nào biết lão ma đầu Ma La Thập này vậy mà nhếch miệng cười cười, cùng Phụ Văn Cung nghênh ngang rời đi, thanh âm truyền đến nói:
– Tốt, đợi ta khôi phục tu vi, liền đi Huyền Thiên Thánh tông tìm ngươi.
Sắc mặt Huyền Ẩn đạo nhân thảm đạm, hung hăng trừng mắt liếc nhìn Giang Nam, Giang Nam phiền muộn vạn phần:
– Sư thúc tổ chớ trách, ta cũng là thuận miệng nói, khách sáo một câu, dù sao hắn cứu chúng ta thoát khốn, chỉ là không nghĩ tới lão quỷ này rõ ràng mặt da dày đáp ứng.
Huyền Ẩn đạo nhân cười lạnh nói:
– Lão ma đầu kia chuyện xấu gì không có làm qua? Ngay cả người cũng ăn, da dày tâm hắc, da mặt của hắn đã dày đến chưa từng có ai rồi! Ngươi mời hắn làm khách, vạn nhất hắn cùng ngươi trò chuyện đến cao hứng, lúc ngươi nói chớ đi ta mời ngươi ăn cơm, hắn không khách khí ăn hết đệ tử Thánh tông ta, ai có thể ngăn hắn?
– Ma La Thập không đến mức vô sỉ như vậy a?
Giang Nam cười nói.
– Cái này khó nói, hắn hung danh ở bên ngoài, còn có sự tình làm không được sao?
Huyền Ẩn đạo nhân hướng Huyền Thiên Thánh tông đi đến, có chút gần hương lo sợ, chán nản thở dài nói:
– Người cùng ta chung thế hệ, càng ngày càng ít, không biết bên trong Thánh tông ta còn có mấy vị sư huynh trên đời…
Trên biển rộng phương đông, Thái Hoàng lão tổ cùng Xích Long đạo nhân, Tiêu Vô Cực, Mục tiên tử cùng Mặt quỷ nam tử giao chiến say sưa, năm người này thực lực đều vô cùng cường hoành, Tứ Tượng Tru Thần đại trận ầm ầm vận chuyển, đem ngàn dặm nơi đây đều hóa thành một chiến trường cự đại, sát cơ tứ phía.
Thái Hoàng như là Thái Sơn trong núi lớn, lù lù bất động, tiện tay ứng đối bọn người Xích Long công phạt, hời hợt, lại nhiều lần đem bọn người Xích Long chấn đến thổ huyết.
Trận đại chiến này, so với Ma La Thập cùng nhân vật chưởng giáo cấp của Thái Huyền Thánh tông chiến một trận, còn muốn kinh tâm động phách, kinh thiên động địa, người xuất thủ đều là nhân vật Thiên Cung thất trọng, lão quái vật còn không có mấy trên đời, thực lực cường hoành đến cực hạn, thần thông Tạo Hóa, pháp bảo kinh thiên.
Đáng tiếc, không có người lúc này xem cuộc chiến, nếu không tất nhiên sợ hãi thán phục bọn hắn cường đại.
– Các ngươi thật sự đã già.
Thái Hoàng thở dài, thương cảm nhìn về phía bọn người Xích Long đạo nhân, nói khẽ:
– Còn chưa chết tâm sao? Các ngươi còn có bao nhiêu huyết có thể phun?
Bọn người Xích Long đạo nhân, Tiêu Vô Cực sắc mặt tái nhợt, thở hồng hộc, tuy không muốn thừa nhận, nhưng Thái Hoàng nói không sai, thật sự bọn hắn đã già, khí huyết không tràn đầy bằng năm đó, nhân sinh sắp đi đến tới hạn. Lần này cùng Thái Hoàng chiến một trận, bọn hắn có thể chèo chống đến bây giờ, đã là dầu hết đèn tắt, cách cái chết không xa.
Thái Hoàng không có sử xuất toàn lực, cũng đã đem thọ nguyên bọn chúng ép khô, Tứ Tượng Tru Thần đại trận cũng không cách nào ép hắn mảy may!
Đây là Thái Hoàng lưu lại một bộ phận pháp lực, đề phòng người ẩn núp trong bóng tối kia sẽ đánh lén hắn, nếu hắn sử xuất toàn lực, thật có khả năng ở trong hai mươi chiêu liền chém giết hết thảy bọn chúng!
Thậm chí, bọn hắn bi ai phát hiện, nếu như một chọi một đối mặt Thái Hoàng, chỉ sợ bọn họ ngay cả một chiêu cũng không tiếp nổi.
– Thái Hoàng, pháp lực của ngươi đã Thông Thần rồi!
Quải trượng trong tay Mục tiên tử đã đứt, mỉa mai nói:
– Bất quá ngươi vì sao còn chưa trở thành thần minh?
Tiêu Vô Cực thổ huyết, huyết nhuộm vạt áo, cười hắc hắc nói:
– Đó là bởi vì hắn cũng già rồi, không có pháp lực giống như thần minh, lại vô lực phóng ra một bước cuối cùng, cuối cùng lúc thọ nguyên hao hết, cũng sẽ rơi vào kết cục cùng chúng ta đồng dạng!
– Thái Hoàng, chúng ta bất quá là so ngươi đi trước một bước mà thôi!
Xích Long đạo nhân cười to nói.
Sắc mặt Thái Hoàng lão tổ trầm xuống, đột nhiên cười nói:
– Ta có thể thành thần hay không, há là các ngươi có khả năng đo lường được? Các ngươi tuy tu thành Thiên Cung thất trọng, nhưng khoảng cách Thần minh cảnh giới còn có một đoạn xa, vĩnh viễn cũng không cách nào nhìn thấu mê chướng ngăn ở trước Thần minh cảnh giới kia. Mà ta đã thấy rõ, thấy rõ rõ ràng ràng, ta cần có, chỉ là một cái động lực.
Hắn mỉm cười nói:
– Nếu các ngươi có thể trẻ lại mấy trăm năm, ta còn có ý thu phục chiếm được các ngươi, lớn mạnh Thái Huyền Thánh tông ta, cho các ngươi tận mắt thấy ta thành tựu Thần minh. Bất quá các ngươi lão thành cái dạng này, như vậy ta chỉ có thể tiễn đưa các ngươi lên đường.
Chương 333: Kết thúc (2)
Tứ Tượng Tru Thần đại trận hôm nay không phải đang chủ động vận chuyển, mà là bị Thái Hoàng bức hiếp, ở dưới thần thông của Thái Hoàng điên cuồng chuyển động, cưỡng ép bọn người Xích Long đạo nhân, Mục tiên tử, thậm chí ngay cả Mặt quỷ nam tử cũng bị cưỡng ép, bị ép đi theo Tứ Tượng Tru Thần đại trận chuyển động mà chuyển động.
Tòa đại trận này vận chuyển, tốc độ càng ngày càng điên cuồng, cuồng bạo bá đạo, để cho bọn hắn mồ hôi đầm đìa, máu chảy không ngừng, muốn triệt để ép khô một giọt mồ hôi, một giọt huyết cuối cùng của bọn chúng!
Đây là thực lực của đệ nhất thiên hạ cường giả, gần với thần nhất!
Nếu đổi lại là Ma La Thập ở trạng thái toàn thịnh, hắn tất nhiên dùng lực phá trận, dùng lực lượng thuần túy đánh bại Tứ Tượng, phá trận mà ra, nhưng mà Thái Hoàng lão tổ, lại dùng pháp lực vô biên đến khống chế đại trận, đem bọn người Xích Long đạo nhân, mặt quỷ nam tử hết thảy biến thành cá trong chậu!
Đơn thuần từ trên pháp lực mà nói, hắn đã là Thần minh!
– Hai lão quỷ, ta đã tận lực…
Mục tiên tử cười thảm, đầu đầy tóc trắng đột nhiên tăng vọt, như là một đạo Ngân Hà vắt ngang đại trận, hướng Thái Hoàng đâm tới, lạnh lùng nói:
– Ta thay các ngươi ngăn cản hắn, các ngươi chạy a!
Xích Long đạo nhân đột nhiên rồng ngâm một tiếng, hóa thành một đầu Nộ Long, lao thẳng tới Thái Hoàng, cười to nói:
– Ta mặc dù đào tẩu, cũng sống không được rồi, còn không bằng thống thống khoái khoái trong một trận chiến vẫn lạc, đi Hoàng Tuyền cùng những đồng môn của ta tương kiến!
– Ta cũng có ý đó! Ta tưởng niệm bọn hắn đã lâu rồi, càng lão liền càng nghĩ…
Tiêu Vô Cực lão lệ giàn giụa, phấn đấu quên mình đánh tới, hướng Mặt quỷ nam tử phẫn nộ quát:
– Ba người chúng ta hẳn phải chết không thể nghi ngờ, ngươi còn không đi sao?
Ba vị lão giả ở bên trong bộc phát cuối cùng, triệt để thiêu đốt khí huyết thọ nguyên cuối cùng của mình, liều chết đánh cược một lần.
Mặt quỷ nam tử thật sâu liếc nhìn bọn hắn, quay người liền đi, Thái Hoàng cười ha ha, bỏ qua bọn người Tiêu Vô Cực công kích, lấy tay hướng hắn chộp tới:
– Lưu lại a!
Chính vào lúc này, bầu trời đột nhiên tối xuống, lập tức trở nên vô cùng sáng ngời, chỉ thấy một bàn tay thò ra hư không, đem vòm trời vạch phá, hung hăng hướng Thái Hoàng đập rơi, bàn tay này rơi xuống tốc độ quá nhanh, cùng không khí ma sát, sinh ra Liệt Hỏa hừng hực, đem bầu trời nhen nhóm, bên trong Liệt Hỏa, lại có lôi hải sinh sôi!
Một chưởng chi uy, so với bọn người Tiêu Vô Cực liên thủ còn muốn khủng bố!
Cùng lúc đó, Mặt quỷ nam tử không lùi mà tiến tới, một chưởng đánh ra, mấy vạn dặm vùng biển bên người hóa thành một tòa Thái Huyền đại trận, Thiên Địa linh khí chen chúc mà đến, gia trì đại trận, đại trận lại gia trì bàn tay này, uy thế so với bàn tay trên không chụp đến không kém chút nào, cười to nói:
– Thái Hoàng, để cho ta nhìn xem thực lực chân chính của ngươi!
Sau một khắc, hư không văng tung tóe, nơi bọn hắn giao chiến, biển cả bốc hơi, hài cốt bọn người Tiêu Vô Cực, Xích Long đạo nhân không còn, Mặt quỷ nam tử cũng không thấy bóng dáng, chỉ còn lại có Thái Hoàng một người đứng ở giữa không trung, hắn lông tóc ít bị tổn thương, lộ ra vẻ suy tư.
– Tuyên Vô Tà, đệ tử ta thưởng thức nhất, thật là ngươi sao?
Huyền Thiên Thánh Tông, Tịch Ứng Tình hiện ra ở trong đại điện, lau đi vết máu ở khóe miệng, sắc mặt có chút ngưng trọng:
– Pháp lực cùng thân thể cũng đã thông Thần, Thái Hoàng, ngươi so sánh với ta tưởng tượng còn muốn kinh khủng mấy phần. Bất quá, vì sao ngươi còn không có thành tựu thần minh…
Pháp lực cùng thân thể đạt tới Thần minh cảnh giới, nhưng còn không có trở thành Thần minh, này ở người không có tiếp xúc đến cảnh giới kia mà nói, là hết sức bất khả tư nghị.
Chỉ có đến cảnh giới này, mới sẽ minh bạch đến tột cùng thiếu sót cái gì, đưa đến không cách nào thành tựu Thần minh.
Thái Hoàng lão tổ hiển nhiên đã hiểu rõ đến điểm này, có mười phần nắm chặc có thể đột phá quan ải cuối cùng.
Cùng lúc đó, Thái Hoàng trở lại Thái Huyền Thánh Tông, rất nhanh liền lý giải biến cố trong Bách Ma Quật, Thái Huyền Thánh Tông trên dưới nghĩa phẫn điền ưng, rối rít muốn khai chiến, đạp bằng Tinh Nguyệt Thần Tông.
– Ma La Thập chạy đi rồi?
Thái Hoàng hơi ngẩn ra, lập tức nghĩ tới tiền căn hậu quả của chuyện này, đem tất cả sự kiện xâu chuỗi, sắc mặt ngưng trọng, hắn tài trí tuyệt đỉnh, há có thể nghĩ không ra chuyện này là có người từ đó cản trở, tìm đến đúng lúc hắn đi ra, để cho Phụ Văn Cung đến đây cứu Ma La Thập!
Người bày thiết cục này, tâm trí cực kỳ cao minh, thậm chí nhận định hắn sẽ đi Bách Dục Thí Thần Cốc, vì vậy ở trên biển bố cục, đợi chờ hắn tự chui đầu vào lưới, có thể nói là đưa hết thảy tính toán ở trong đó.
Hơn nữa, người này năng lượng thật lớn, thậm chí ngay cả Xích Long Đạo Nhân, Tiêu Vô Cực, Mục Tiên Tử là lão quái vật lánh đời đã lâu cũng mời đi ra ngoài, nói động bọn hắn liều chết đánh cược một lần!
Không chỉ như thế, người nọ động được Thí Thần Cốc Chủ, Tinh Nguyệt Thần Tông chưởng giáo, trong Thái Huyền Thánh Tông cũng có hắn nằm vùng, bố trí người nhằm vào đại cục, cuối cùng đem Ma La Thập cứu đi ra ngoài, cho hắn tăng thêm một cái cường địch, dùng Ma La Thập tới ngăn trở cước bộ của hắn!
Hết lần này tới lần khác hắn còn bắt không được bất kỳ nhược điểm, chỉ có Thí Thần Cốc chủ cùng Phụ Văn Cung bại lộ, mà người âm thầm núp kia từ đầu đến cuối không có lộ diện, không có cho hắn lý do động thủ.
– Một người là con rể của ta, một cái là đệ tử của ta…
Thái Hoàng cười mà như không cười, trước mắt hiện ra thân hình Tịch Ứng Tình, ở một kích cuối cùng, mặc dù Tịch Ứng Tình không có thi triển tâm pháp Thuần Dương Vô Cực Kinh của mình, nhưng đương thời có thực lực như vậy thật sự không nhiều lắm, dùng ngón chân nghĩ cũng biết là ai.
– Ngươi mặc dù tiến cảnh không chậm, nhưng mà tu vi tiến cảnh vẫn là ta nắm trong bàn tay, cũng không có ngoài dự liệu của ta. Hơn nữa một cái Ma La Thập cùng Tuyên Vô Tà, kết quả cũng giống như vậy, chỉ có thể giúp ta càng thêm nắm chắc đột phá Thần minh cảnh giới!
Huyền Thiên Thánh Tông giờ phút này một mảnh sôi trào, Huyền Ẩn Đạo Nhân đã biến mất hơn một trăm năm, rốt cục trở về.
Hơn một trăm năm không tính là quá lâu, nhưng mà một trăm năm, rất nhiều thế hệ trước thọ nguyên ở trong trăm năm này cũng chạy tới cuối, mà trẻ tuổi thì trở thành thế hệ trước mới, đời sau còn đang trong trưởng thành.
Thế hệ trước của Huyền Thiên Thánh Tông còn thừa không có mấy, trước đó không lâu lại có Huyền Hạ Đạo Nhân chết đi, hôm nay Huyền Ẩn Đạo Nhân sớm bị nhận định đã chết trở về, để cho thánh tông trên dưới hoan hỉ dị thường, nhất là mấy vị Thái Thượng Trưởng Lão kia, lại càng cuồng hỉ.
Huyền Ẩn Đạo Nhân làm người rất tốt, ở bên trong Thánh Tông nhân duyên không tệ, nhiều trưởng lão cùng Thái Thượng Trưởng Lão rối rít mở tiệc chiêu đãi, đón gió tẩy trần, rất là bận rộn.
Chương 334: Nghiền áp
Mà Giang Nam thì trở lại Lĩnh Tụ Phong, lần này hắn ra cửa bảy tháng mới trở về, cũng có không ít người tới bái phỏng, bảy tháng thời gian không thấy, tốc độ tiến bộ của Giang Lâm cực nhanh, đã tu luyện tới Thần Thông ngũ trọng, trên cảnh giới đã cùng Giang Nam ngang bằng, tu vi thực lực cũng không yếu.
Giang Nam đối với muội muội của hắn không có keo kiệt chút nào, mình đạt được kinh điển hết thảy truyền thụ cho nàng, các loại bảo vật cũng tùy ý Giang Lâm lựa chọn, thậm chí đem Thần Thông mình khai sáng cũng truyền thụ cho nàng.
Mà Thần Thứu Yêu Vương mặc dù không có xông vào Thần Thông bát trọng, nhưng cũng tu luyện tới Thần Thông thất trọng đỉnh, tu vi tốc độ tiến bộ cũng không chậm.
Vân Bằng cùng Mộ Yên Nhi giờ phút này tu vi cũng đạt tới Thần Thông thất trọng đỉnh, về phần đệ tử thánh tông khác, tu vi thực lực cũng có tiến bộ nhảy vọt.
Trong lúc này, đám người Thiên Yêu Thánh Nữ, Quân Mộng Ưu cũng đến thánh tông tìm hắn, chỉ vì Giang Nam không có ở đây, bọn họ cũng không có ở thánh tông chờ lâu.
– Muội muội, Thiên Long Bát Âm Chung này cho ngươi.
Giang Nam đem Bát Âm Chung giao cho Giang Lâm, cười nói:
– Vân sư huynh, Mộ sư tỷ, ta lần này đi ra ngoài, cũng được một chút pháp bảo, những bảo vật này uy lực mặc dù không kém, nhưng đối với ta mà nói không có bao nhiêu chỗ dùng, các ngươi xem một chút, thích vật nào liền cầm đi, dung luyện một lần nữa, luyện chế thành pháp bảo của mình cũng có thể.
Hắn đem pháp bảo mà mình chém giết Thái Huyền Thánh Tông đệ tử lấy được lấy ra, có khoảng gần ba mươi pháp bảo, ngọc ấn, vòng vàng, trường thương, gương sáng, uy lực cũng cực kỳ cường đại, đệ tử Thái Huyền Thánh Tông vốn so sánh với đệ tử những môn phái khác giàu có, hơn nữa trải qua chiến dịch Thất Bảo Lâm, lại càng phú đến chảy mỡ.
Hơn nữa chút ít đệ tử trấn thủ Bách Ma Quật chết ở trong tay Giang Nam kia, thỉnh thoảng nhận được chút bảo vật trên người lão quái vật chết đi, chất lượng pháp bảo của bọn hắn lại càng cực cao, thậm chí luyện hóa Thần Phủ chi bảo tới luyện chế pháp bảo!
Đám người Mộ Yên Nhi cùng Vân Bằng mừng rỡ, cũng không có cùng hắn khách khí, tiến lên riêng phần mình tuyển vài món bảo vật, Thần Thứu Yêu Vương cũng tuyển hai kiện, cười hắc hắc nói:
– Chủ công, mấy tháng này ngươi là phát tài, bất quá tốc độ tu vi tăng lên chậm, ngay cả tiểu chủ công cũng đuổi theo ngươi.
Giang Nam khẽ mỉm cười, không thèm để ý, mặc dù tu vi của hắn tiến cảnh rơi xuống, nhưng thực lực vẫn còn tăng trưởng không ít, hơn nữa tu vi cũng đạp ở Thần Thông ngũ trọng viên mãn.
Mấu chốt nhất chính là, hắn đã lĩnh ngộ ra tám đại Thần Thông, đột phá đến Thần Thông lục trọng.
Đột nhiên, Huyền Ẩn Đạo Nhân tìm tới đây, đám người Vân Bằng rối rít làm lễ ra mắt, Huyền Ẩn Đạo Nhân cũng không có làm ra vẻ gì, cười nói:
– Không cần đa lễ, ta tới là tính toán tìm tiểu nha đầu Lạc Hoa Âm kia, hơn một trăm năm không thấy, ta rất nhớ nữ hài hoạt bát khả ái, cực kỳ thông minh kia. Tử Xuyên, sư tôn ngươi đâu?
Giang Nam lắc đầu, cười nói:
– Sư thúc tổ, ta gần đây cũng không có nhìn thấy sư tôn, đoán chừng nàng lại đi chỗ nào làm ác.
Sắc mặt Huyền Ẩn Đạo Nhân trầm xuống, dạy dỗ hắn nói:
– Tiểu tử thúi, ngươi làm sao có thể nói sư tôn mình như vậy? Cái gì gọi là làm ác? Lạc Hoa Âm là chuyện xấu gì cũng chưa làm qua, là một người thiện lương, ngược lại là ngươi, ta cảm giác, cảm thấy tiểu tử ngươi có chút tà khí. Ngươi hẳn nên hướng Hoa Âm học tập nhiều…
Đám người Vân Bằng, Mộ Yên Nhi không khỏi nháy mắt mấy cái, Giang Lâm buồn bực nói:
– Mộ sư tỷ, sư thúc tổ nói người kia, thật sự là Lạc sư bá sao?
Mộ Yên Nhi nói nhỏ:
– Ngươi cũng biết, chia ra càng lâu trí nhớ càng mơ hồ, đoán chừng sư thúc tổ đem một người khác làm thành Lạc sư bá.
Huyền Ẩn Đạo Nhân còn chưa có nói xong, ánh mắt Giang Nam đột nhiên sáng lên, cười nói:
– Sư thúc tổ, sư tôn ta trở lại!
Huyền Ẩn Đạo Nhân vội vàng theo ánh mắt của hắn nhìn lại, chỉ thấy nơi xa một chiếc chiến xa bay theo mà đến, chiếc chiến xa kia dài đến mấy trăm trượng, cao hơn trăm trượng, khắp cả người tràn ngập Thái Dương Chân Hỏa, ánh lửa rực rỡ, giống như một vòng mặt trời chói chan bao lại chiếc chiến xa này, tràn ngập uy năng ngập trời!
Mà ở phía trước chiến xa, còn lại là hai đầu Tam Túc Ô Kim phi hành, lệ thanh cao gọi, nhiều tiếng kích ngang cao vút, uy thế kinh người.
Thái Dương Chiến Xa này khí phái thật lớn, đã bị Lạc Hoa Âm luyện đến Thần Phủ chi bảo đỉnh, sắp trở thành Thiên Cung chi bảo, hướng Lĩnh Tụ Phong bay tới.
– Lạc sư điệt trở lại!
Huyền Ẩn Đạo Nhân mừng rỡ, tâm thần kích động, hướng Thái Dương Chiến Xa nghênh khứ, Giang Nam vội vàng nói:
– Sư thúc tổ, coi chừng…
Kẽo kẹt…
Nữ ma đầu trong Thái Dương Chiến Xa đối với Huyền Ẩn Đạo Nhân làm như không thấy, chỉ thấy Đạo Nhân này chạy đến trước chiến xa, còn chưa nói chuyện, chiếc chiến xa này căn bản chưa từng dừng lại, Huyền Ẩn Đạo Nhân kêu thảm một tiếng, bị chiến xa hất ngã xuống đất, bánh xe từ trên người hắn chạy qua.
Chiến xa dừng lại, nữ ma đầu từ trong xe đứng dậy, ý chí chiến đấu ngẩng cao, bễ nghễ bốn phía, cười nói:
– Tử Xuyên, ta nghe nói Huyền Ẩn lão nhân kia bị nhốt hơn một trăm năm, hôm nay còn sống trở về. Lão đầu này đâu rồi? Ta đánh khắp Thái Thượng Trưởng Lão của Thánh Tông, chỉ có hắn không có đánh qua, nghe tin tức lão đầu này trở lại liền lập tức chạy về!
Đám người Giang Nam, Giang Lâm, Vân Bằng vô cùng kinh ngạc, Mộ Yên Nhi nhỏ giọng nói:
– Lạc sư bá, Huyền Ẩn sư thúc tổ bị ngươi ép ở dưới bánh xe…
Lạc Hoa Âm nửa tin nửa ngờ, vội vàng nhìn lại, quả nhiên thấy một lão giả tướng ngũ đoản chỏng vó nằm ở phía dưới bánh xe, vội vàng thu Thái Dương Chiến Xa, lúng ta lúng túng nói:
– Huyền Ẩn sư thúc, ta không nhìn thấy ngươi, ai bảo ngươi lớn lên thấp như vậy, người lại đen, ta còn tưởng rằng là tảng đá chặn đường. Hơn nữa, ngươi ngàn lần không nên vạn lần không nên, không nên chạy đến trước xe của ta…
Huyền Ẩn Đạo Nhân im lặng một hồi lâu, nữ ma đầu hưng phấn nói:
– Sư thúc, khó được ngươi còn sống, không bằng chúng ta tới khoa tay múa chân, đấu một cuộc.
Huyền Ẩn Đạo Nhân làm người rất tốt, cũng không có trách vãn bối, cười nói:
– Hoa Âm, ngươi vẫn hoạt bát cơ trí giống như trước, mới vừa gặp lại liền muốn để cho ta nhìn ngươi trong khoảng thời gian này tu vi tiến cảnh. Tốt, để cho ta tới xem ngươi những năm này có tiến bộ hay không một chút!
Giang Nam chần chờ, không đành lòng nói:
– Sư thúc tổ…
Lạc Hoa Âm hung hăng trừng hắn một cái, mặt mày hớn hở nói:
– Huyền Ẩn sư thúc, nơi này không tốt động thủ, chúng ta đi phía ngoài thánh tông!
Dứt lời hướng ra phía ngoài bay đi.
Huyền Ẩn Đạo Nhân thấy được cố nhân, trong lòng vui mừng, cũng vội vàng đi theo.
Giang Nam cùng đám người Giang Lâm liếc mắt nhìn nhau, âm thầm lắc đầu, thay Đạo Nhân này đổ mồ hôi lạnh.