1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Tôn Audio Podcast
  4. Tập 7 [Chương 36 đến 37]

Đế Tôn Audio Podcast

Tập 7 [Chương 36 đến 37]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 36: Chính diện xung đột (1)

Nhạc Linh Nhi áo đỏ như lửa, tư thế hiên ngang, cười nói:

– Điện hạ có chỗ không biết, gần đây Dược Vương phủ ta có khách quý đến, là ân nhân cứu mạng của tiểu muội, tên là Giang Nam, được xưng tụng là tuổi trẻ tuấn kiệt, tu vi tinh thâm, càng là một vị luyện đan cao thủ. Không bằng tiểu muội thay ngươi dẫn tiến?

– Giang Nam?

Trong mắt Tô Triệt hiện lên một đạo sát cơ không dễ cảm thấy, thầm nghĩ:

– Ta sở dĩ mời ngươi đi vào hành cung, chính là vì tru sát người này, miễn cho ngươi tiến đến ngăn cản.

Hắn ôn hòa cười cười nói:

– Tiểu Vương cũng rất muốn gặp vị tuổi trẻ tuấn kiệt này, bất quá Linh muội, lúc này ta và ngươi rảnh rỗi, nguyên có lẽ nên nói chút ít phong hoa tuyết nguyệt, nhắc tới ngoại nhân không khỏi có chút phá hư phong cảnh rồi.

Trên mặt hắn thưởng thức, dò xét thiếu nữ bên người, thầm nghĩ:

– Sở dĩ Tứ đệ tiến vào Dược Vương phủ, hơn phân nửa cũng là đối với Dược Vương chi nữ động tâm tư, muốn bắt được tâm hồn thiếu nữ của nàng, để đạt được Nhạc Vương gia ủng hộ, quả nhiên là giỏi tính toán! Bất quá có ta ở đây, hắn tính toán liền muốn rơi vào khoảng không. Tứ đệ, lúc này đây ta chẳng những muốn giết chết ái tướng của ngươi, còn muốn đoạt tâm hồn thiếu nữ của Nhạc Linh Nhi, cho ngươi thất bại thảm hại, vĩnh viễn không có cơ hội xoay người! Hiện tại có lẽ Tiêu tổng quản đã đánh chết Tử Xuyên a? Giết chết một tiểu tử Luyện Khí cảnh, với hắn mà nói tự nhiên là dễ dàng, dù sao hắn là Hỗn Nguyên cảnh tu vi…

– Điện hạ, việc lớn không tốt rồi!

Lộ Chung Tường lảo đảo, té từ bên ngoài chạy đến, kêu trời đập đất, đang muốn khóc lóc kể lể, Tô Triệt vội vàng ném đi cái ánh mắt, Lộ Chung Tường thoáng nhìn Nhạc Linh Nhi ở một bên, vội vàng câm miệng.

– Linh muội, tiểu huynh còn có việc phải xử lý, xin thứ tội.

Tô Triệt bước đi ra hậu hoa viên, sắc mặt âm trầm quát:

– Đã xảy ra chuyện gì?

Lộ Chung Tường gào khóc, kêu lên:

– Điện hạ, chúng ta phụng ngươi chi mệnh đi giết Giang Tử Xuyên, lại bị hắn hung ác hạ độc thủ, chẳng những giết Mộc huynh, dù là bọn người Tiêu tổng quản cũng hết thảy bị hắn giết, ngay cả ta cũng suýt nữa chết trên tay hắn!

– Cái gì?

Sắc mặt Tô Triệt đột nhiên trở nên vô cùng rét lạnh, hung ác nói:

– Nô tài vô dụng, thậm chí ngay cả chuyện nhỏ này cũng làm không được, chẳng lẽ còn muốn bổn vương tự mình ra tay đối phó dân chạy nạn kia hay sao?

– Điện hạ, muốn lão nô tự mình ra tay hay không?

Thiên Bảo thái giám chẳng biết lúc nào xuất hiện ở sau lưng Lộ Chung Tường, giống như u linh, thấp giọng nói.

Tô Triệt suy tư một lát, lắc đầu nói:

– Đối phó một tiểu bối, còn không đáng cho ngươi ra tay. Giang Tử Xuyên kia ngược lại là một nhân vật, rõ ràng ngay cả tên phế vật Tiêu tổng quản kia cũng chết ở trong tay của hắn, bất quá hắn giết Mộc Tần Nam, không cần ngươi động thủ hắn cũng sẽ chết không có chỗ chôn! Mấy ngày nữa chính là Dược Vương thành Vạn Thương Đại Hội, chẳng những quần Thương tụ tập, hơn nữa tất cả đại thế gia đều sẽ phái người tới tham gia, mua sắm linh đan, mua bán kỳ trân dị bảo. Cao thủ Mộc vương phủ rất nhanh sẽ chạy tới nơi này, tự nhiên có người Mộc vương phủ muốn tánh mạng của hắn.

Ánh mắt của Thiên Bảo thái giám sáng ngời, gật đầu đồng ý.

Dược Vương thành Vạn Thương Đại Hội chính là việc trọng đại mỗi năm một lần, mấy ngày nữa sẽ tổ chức, thương nhân các nơi trong cả nước tụ tập, Mộc vương phủ nhất định sẽ tới tham gia, chỉ cần người Mộc vương phủ đến, chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ.

Tô Triệt liếc nhìn Lộ Chung Tường, trong nội tâm tức giận thầm nghĩ:

– Tuy hiện tại Linh muội không biết ta phái người đi giết Giang Tử Xuyên, nhưng mà trở lại Dược Vương phủ nhất định sẽ có người bẩm báo nàng. Nếu nàng biết rõ ta phái người đi giết ân công của nàng, khẳng định đối với ta không có sắc mặt tốt… Đáng chết, mấy cái phế vật này thậm chí ngay cả chút việc nhỏ ấy cũng xử lý không thành!

– Điện hạ đã đi vào Dược Vương thành ta, sao không đi Dược Vương phủ ta một chút, cũng tốt để cho tiểu muội tận tình địa chủ hữu nghị?

Nhạc Linh Nhi mời nói.

Tô Triệt mỉm cười nói:

– Cung kính không bằng tuân mệnh.

Hai người cười cười nói nói, đi vào Dược Vương phủ, Nhạc Linh Nhi chỉ thấy Dược Vương phủ so với lúc bình thường loạn hơn rất nhiều, rất nhiều nô bộc đang vận chuyển vật liệu xây dựng, có sửa đường, có dựng phòng ốc, trong nội tâm có chút kinh ngạc.

Lại có đệ tử Dược Vương phủ thấy nàng đến, đang muốn về phía trước bẩm báo, đột nhiên thoáng nhìn Tô Triệt ở bên người Quận chúa, không khỏi rùng mình một cái, không dám lên trước.

Trong nội tâm Nhạc Linh Nhi càng phát ra buồn bực, hận không thể lập tức nắm đến một người hỏi thăm đến tột cùng, đột nhiên thoáng nhìn một thiếu niên hướng phương hướng phòng luyện đan đi đến, con mắt không khỏi sáng ngời, gấp bước lên phía trước, cười nói:

– Tử Xuyên, ngươi tới vừa vặn! Tiểu muội đến cùng ngươi giới thiệu, vị này chính là Nhị hoàng tử Tô Triệt Điện hạ! Nhị hoàng tử, vị này chính là ta vừa rồi hướng ngươi nhắc tới nhân tài mới xuất hiện của Tề vương phủ, Giang Nam Giang Tử Xuyên. Lại nói tiếp, Tử Xuyên vẫn là một luyện đan đại sư đây này!

– Bái kiến Nhị hoàng tử.

Giang Nam dừng bước lại, giống như cười mà không phải cười nói.

Trong mắt Tô Triệt hiện lên một vòng hàn quang, cao thấp dò xét Giang Nam, ánh mắt đột nhiên trở nên lăng lệ ác liệt, lạnh nhạt nói:

– Ngươi là Giang Tử Xuyên? Tiểu Vương nghe nói ngươi cùng Mộc Tần Nam Mộc thế huynh có chút ân oán, xin hỏi phải chăng bái kiến Mộc thế huynh?

– Mộc Tần Nam Mộc huynh sao?

Trên mặt Giang Nam nghiền ngẫm tiếu dung, nói khẽ:

– Mộc huynh ta chưa từng thấy, bất quá ta ngược lại là nhìn thấy mấy con chó hoang cắn người, trùng hợp ta tính tình không tốt, ghét nhất chó hoang, liền đem mấy con chó hoang kia đánh cho một trận.

Sắc mặt Tô Triệt phát lạnh, đột nhiên cười ha ha, ý vị thâm trường nói:

– Đánh chó cũng phải nhìn chủ nhân, nói không chừng chủ nhân mấy con chó hoang này, không phải Giang huynh ngươi có khả năng trêu chọc.

Giang Nam mỉm cười nói:

– Vậy cũng không có biện pháp, ta là người ra tay rất nhanh, đã đánh chết chó hoang, cho dù đắc tội chủ nhân chó hoang cũng không thể tránh được rồi.

Trên mặt Tô Triệt hàn khí quá nặng, lạnh lùng nói:

– Giang huynh, ta có một câu chuyện nói cho ngươi nghe.

Hắn khô cằn nói:

– Lúc trước có người đứng sai đội ngũ, sau đó hắn đã chết!

Giang Nam cười ha ha nói:

– Ta cũng có câu chuyện nói cùng Điện hạ nghe, lúc trước có người thả chó hành hung, sau đó bị người đánh chết.

Hai người bốn mắt đối mặt, trong mắt sát cơ bắn ra bốn phía.

Nhạc Linh Nhi nháy mắt mấy cái, trong nội tâm nói thầm:

– Hai người này ngược lại cũng có hứng thú, vừa thấy mặt liền lẫn nhau kể chuyện xưa cho đối phương nghe, chỉ là Tử Xuyên cùng Nhị hoàng tử kể chuyện xưa thật là khô cứng, ở đâu êm tai bằng những thuyết thư tiên sinh kia giảng…

Chương 37: Chính diện xung đột (2)

Hai người Giang Nam cùng Tô Triệt giảng câu chuyện lời ít mà ý nhiều, chỉ có mười chữ, Nhạc Linh Nhi tự nhiên nghe không hiểu trong đó chất chứa sát ý um tùm, bất quá tuy Giang Nam cùng Tô Triệt cũng nắm chắc đến sát ý của đối phương.

– Tiểu tử này, đối với ta vậy mà cũng động sát cơ, thực là coi trời bằng vung!

Trong nội tâm Tô Triệt thầm run sợ:

– Ta là hoàng tử Kiến Vũ quốc, hắn cũng muốn giết, tiểu tử này thật sự là sát phạt quyết đoán, làm việc dứt khoát lưu loát, là nhân kiệt, không thể lưu tánh mạng hắn, nếu không tất thành họa lớn!

Giang Nam cũng nghe ra ý tứ của Tô Triệt:

– Nguyên lai sở dĩ Tô Triệt đối với ta thống hạ sát thủ, là cho rằng ta đầu phục Tứ hoàng tử Tô Hoảng, đứng sai đội ngũ, cho nên đem ta trở thành địch nhân của hắn.

Tô Triệt đem hắn trở thành địch nhân, hắn cũng lười giải thích cái gì, giải thích trái lại yếu thế, là chột dạ, đối với võ đạo tâm tình vô ích. Huống chi, hắn đi vào Dược Vương phủ, chỉ là đến luyện đan, căn bản không có nghĩ tới mình muốn tham dự đến tranh đấu trong hoàng quyền, chỉ cần luyện hết Xá Lợi Linh Đan, hắn quay người liền đi, tự nhiên xong hết mọi chuyện.

– Quận chúa, ta còn có việc, cáo từ.

Giang Nam hướng Nhạc Linh Nhi áy náy cười cười, bước nhanh rời đi.

– Linh muội, ta cũng có sự tình, đi trước một bước!

Tô Triệt cũng đi nhanh ly khai, để Nhạc Linh Nhi lẻ loi trơ trọi ở lại nơi đó.

Chuyện cho tới bây giờ, mặc dù là Nhạc Linh Nhi cẩu thả như thế nào, cũng nhìn ra quan hệ của Giang Nam cùng Tô Triệt không phải thân mật như vậy, trong nội tâm không khỏi buồn bực:

– Chẳng lẽ Tử Xuyên cùng Nhị hoàng tử có cừu oán? Điều đó không có khả năng ah, Tử Xuyên là thứ sơ lịch giang hồ, làm sao có thể nhận thức Nhị hoàng tử… Hẳn là bọn hắn tầm đó có chỗ hiểu lầm?

Ở trong phòng luyện đan, Giang Nam khẽ nhíu mày:

– Ta là tới luyện đan, không phải đến kết thù, không nghĩ tới ta đến Dược Vương phủ mới mấy ngày, rõ ràng ra nhiều chuyện như vậy!

Chuyện xảy ra mấy ngày nay có chút vượt qua dự tính của hắn, hắn vốn cho là mình chỉ có lúc đối mặt yêu thú, mới cần không ngừng chiến đấu, lại không nghĩ rằng hắn cùng người tiếp xúc, vậy mà cũng cần không ngừng chiến đấu.

Bất quá, đoạn thời gian hắn cùng với Giang Tuyết ở chung một chỗ kia, đã bị Giang Tuyết bồi dưỡng được tính cách sát phạt quyết đoán, đem thư sinh cổ hủ vứt ra khỏi óc, làm việc dứt khoát lưu loát, không có nửa phần do dự, cái gì hoàng tử hoàng đế, trong mắt hắn cùng những yêu thú kia cũng không khác biệt gì, chỉ cần dám đối với hắn ra tay, hắn nhất định sẽ đem hết toàn lực phản kích!

– Ta cũng muốn giúp mọi người làm điều tốt, không cần động thủ sát nhân, bất quá ta còn không có cổ hủ đến trình độ lấy ơn báo oán. Đã muốn đối phó ta, ra tay đối với ta, như vậy ta cũng sẽ không hạ thủ lưu tình!

Giang Nam yên lặng tâm thần, vứt bỏ tạp niệm, khai lò luyện đan. Hắn đã ăn vào một quả Xá Lợi Linh Đan, trong cơ thể còn có dược lực khổng lồ không có luyện hóa.

Lúc trước hắn phục dụng một cánh hoa Phật Thủ Kim Liên, cần bốn tới năm ngày thời gian mới có thể triệt để luyện hóa, mà dược lực của Xá Lợi Linh Đan so với kim liên càng thêm tinh thuần, càng thêm khổng lồ, nhưng mà tốc độ luyện hóa so với kim liên lại nhanh hơn hai ba phần.

Đây cũng là tác dụng của đan dược, so với Linh Dược hóa thành chân khí bản thân nhanh hơn!

Một quả Xá Lợi Linh Đan còn không cách nào làm cho hắn tu luyện đến Hỗn Nguyên cảnh, mà sau khi cảnh giới tăng lên tới Hỗn Nguyên, cần tích lũy càng thêm hùng hậu, linh đan cần thiết thêm nữa, đợi lúc tu luyện đến Ngoại Cương trùng kích Thần Luân cảnh, liền không phải sự tình mấy miếng Xá Lợi Linh Đan liền có thể giải quyết.

– Đáng tiếc, Xá Lợi Linh Đan mặc dù tốt, nhưng ta không có khả năng mượn nhờ linh đan tu luyện, dùng linh đan tăng tu vi lên thật sự quá dễ dàng, quá thuận lợi, khuyết thiếu tôi luyện cùng thể ngộ tất yếu, nhất định sẽ tạo thành căn cơ bất ổn, cảnh giới bất ổn, thực lực theo không kịp, thậm chí ngay cả tâm tình cũng xảy ra vấn đề, được không bù mất.

Lần này tuy Giang Nam nếm đến chỗ tốt của linh đan, nhưng cũng không có bởi vậy yên lặng trong đó, mà là càng thêm cảnh giác, miễn cho mình đi vào lạc lối, thầm nghĩ:

– Những Xá Lợi Linh Đan này ta giữ lại dùng để lúc đột phá cảnh giới sử dụng, dùng không hết, liền đưa cho Thiết Trụ.

Lần này luyện chế Xá Lợi Linh Đan, hắn có thể nói là thuận buồm xuôi gió, tu vi của hắn so với lần thứ nhất luyện đan hùng hậu hơn rất nhiều, không còn có tình huống chân khí chưa đủ phát sinh, tốc độ luyện chế cũng sâu sắc nhanh hơn, hơn nữa một bên luyện đan, một bên thúc dục Ma Ngục Huyền Thai Kinh, luyện hóa dược lực Xá Lợi Linh Đan còn sót lại trong cơ thể.

Một buổi tối, hắn liền luyện chế ra hai lô Xá Lợi Linh Đan, đều là mười thành đan, loại tỉ lệ đan thành đặt này ở trong toàn bộ Kiến Vũ quốc cũng có thể nói là cả nước hiếm có!

Mà tốc độ tu luyện của hắn cũng có thể nói là cả nước hiếm có, trên đường luyện đan, chân khí của hắn chẳng những không có bất luận tiêu hao gì, ngược lại đang không ngừng tăng lên, rất nhanh liền tăng lên tới Luyện Khí trung kỳ, hướng Luyện Khí đỉnh phong rảo bước tiến lên!

Đến sáng sớm, Giang Nam thu thập một phen, ly khai đan phòng, vận hành Ma Ngục Huyền Thai Kinh, hấp thu nguyên khí mặt trời, linh đan và tâm pháp cùng nhau tăng lên tu vi.

Hai ngày sau, dược lực của Xá Lợi Linh Đan rốt cục bị hắn luyện hóa sạch sẽ, Giang Nam thuận lợi tu thành bốn Tượng chi lực, liền không có tiếp tục phục dụng linh đan.

Hắn cơ hồ như một khổ hạnh tăng đối đãi chính mình, một bên khổ tu chịu đựng, một bên khai lò luyện đan, như vậy tuy tu vi tiến cảnh chậm chạp, nhưng thắng ở căn cơ vững chắc, mỗi tăng lên một phần tu vi, đều bị hắn đối với Luyện Khí cảnh giới nhiều ra một phần cảm ngộ.

Những cảm ngộ này tuy người ở bên ngoài xem ra không coi là cái gì, nhưng đối với Giang Nam mà nói lại là một loại phải tích lũy, lúc tích lũy đủ nhiều, chính là thời điểm hắn phá kén hóa bướm trở thành tông sư!

Tu vi của hắn tăng trưởng tuy không bằng phục dụng linh đan, nhưng tốc độ như trước hơn xa tuyệt đại đa số nhân vật thiên tài của Kiến Vũ quốc, nếu như lan truyền đi ra ngoài, không biết bao nhiêu cái gọi là thiên tài muốn xấu hổ đến tự sát.

Hơn nữa, Minh Vương Thần Ấn hắn cũng không có quên, mỗi ngày đều siêng năng tu tập, tinh thần ý niệm của hắn mạnh, thậm chí có thể ở dưới tình huống không sử dụng chân khí, xoáy lên vật nặng trăm cân!

Tinh thần ý niệm cường đại bực này, đã siêu việt trình độ của Luyện Khí cảnh, thậm chí ngay cả Hỗn Nguyên cảnh, Nội Cương cảnh cao thủ cũng muốn tự thẹn không bằng!

Môn công pháp Minh Vương Thần Ấn này là hắn từ trên người Thông Linh Di Viên lấy được, mấy ngày nay tới giờ, Giang Nam cuối cùng mượn nhờ Ma Chung màu đen trong cơ thể, đem tiền ngũ thức ấn pháp của môn công pháp này suy diễn đi ra.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Các bạn đăng ký thành viên hội nhé…!
→Free vip→Đọc và nghe audio truyện/ 0 quảng cáo→Yêu cầu truyện / Ưu Tiên♥Ngoài ra AudioSite là Website do hội Mê Đọc Truyện thành lập – chính vì vậy Đọc Truyện trên website giảm 90% xuất hiện quảng cáo nhé !