[Dịch] Đế Tôn
Tập 45 [Chương 224 đến 227]
❮ sautiếp ❯Chương 224: Một độn mấy vạn dặm (1)
Giang Nam quát lên, thúc dục Ma Chung Bá Thể, thân thể nhất thời mạnh mẻ gấp năm lần, nhưng ngay sau đó thúc dục thần thức chi luân, chuẩn bị tùy thời lấy Thiên Long Bát Âm tế luyện Kim Chung, cho chúng cường giả Thạch Long Đạo Nhân một cái đoạt thức ăn trước miệng cọp!
Cuộc chiến đấu này không có kéo dài bao lâu, tiếng chuông của Thiên Long Bát Âm Chuông rốt cục dần dần ảm đạm xuống, uy lực Kim Chung này bị đánh áp xuống, trong pháp bảo tích chứa năng lượng tiêu hao quá lớn, lại không thể giống nhân loại phục dụng linh đan diệu dược tới bổ sung, bị đám người Thạch Long Đạo Nhân thu phục trấn áp là chuyện sớm hay muộn.
– Cuối cùng có thể hàng phục Kim Chung này!
Một vị Thái Huyền Thánh Tông trưởng lão cười nói:
– Kim Chung này uy lực to lớn như thế, không uổng công chúng ta liều mạng trọng thương, tổn hại Thần Phủ chi bảo bắt nó, nếu có thể luyện thành Thần Phủ chi bảo, uy lực của nó sẽ cường đại đến trình độ bực nào?
Trên mặt Thạch Long Đạo Nhân cũng lộ ra nụ cười khó gặp nói:
– Kim Chung này, tuyệt đối có tiền vốn trở thành trấn giáo chi bảo. Hơn nữa mấu chốt chính là, Thần Thông luyện chế nó chỉ sợ cấp bậc cực cao, nếu có thể thăm dò môn công pháp này, lại là một môn Đại Thần Thông.
– Liên thủ, đem Kim Chung này bắt lại, sau khi tế luyện thành công, Thái Huyền Thánh Tông chúng ta liền có thể ở trong Huyền Đô Thất Bảo Lâm hoành hành ngang ngược, người ngăn giết người, Thần ngăn sát Thần!
Đám người Thạch Long Đạo Nhân phóng lên cao, nhất tề hướng Kim Chung này chộp tới.
– Thành công hay không, vào thời khắc này!
Trong mắt Giang Nam tinh quang bạo phát, hít vào một hơi thật dài, tám đạo thần thức chi luân điên cuồng chuyển động, ông ông tác hưởng, thần thức cường đại bọc một đạo pháp lực gào thét phóng đi, ngay lập tức trăm dặm, ầm ầm xông vào trong Thiên Long Bát Âm Chuông, đạo pháp lực này lập tức vận chuyển Thiên Long Bát Âm, chỉ nghe “ông” “ngang” “úm” “tinh” “đây” “bá” “minh” “hồng” rồng ngâm vang lên, thần thức của hắn rót vào bên trong bát âm chung, cùng miệng Kim Chung này cộng minh!
Cạch…
Tiếng chung đại chấn, đem đám người Thạch Long Đạo Nhân chấn đến khí huyết không yên, trơ mắt nhìn pháp bảo sắp tới tay hóa thành một đầu Kim Long, phá không bay đi.
– Tới tay?
Giang Nam nhìn một đạo kim quang bay đến trước mặt, trong lòng không khỏi mừng rỡ, mi tâm chợt lóe, Kim Long bỗng nhiên liền bơi vào mi tâm của hắn, Tử Phủ đại môn mở rộng, đầu Kim Long này bay ra trong Tử Phủ.
– Tiểu quỷ nơi nào đến, lại dám đoạt bảo bối của Thái Huyền Thánh Tông ta?
Hắn mới vừa thu Kim Chung này, nhất thời cảm giác được một cổ ba động ngập trời truyền đến, không cần nhìn cũng biết tất nhiên là đám người Thạch Long Đạo Nhân phát hiện tung tích của hắn, trong nổi giận hướng hắn xuất thủ!
Đỉnh đầu của Giang Nam, vân khí tụ tập, vỡ bờ không nghỉ, từng đạo Thần Thông uy lực vô cùng lớn bắt đầu nhanh chóng tạo thành, hơi thở cực kỳ cuồng bạo, uy lực không phải chuyện đùa!
Cổ hơi thở này thậm chí áp chế đến hắn cơ hồ không cách nào nhúc nhích!
– Đổi lại là ta, tân tân khổ khổ lấy được bảo bối bị người khác cướp đi, ta so với bọn hắn còn muốn nổi giận. Bất quá đối mặt người trong nổi giận, tốt nhất là trước trốn chạy, chờ bọn hắn tâm bình khí hòa, lại đấu để cho bọn họ tiếp theo nổi giận. Ma Chung Bá Thể Thần Thông!
Giang Nam gầm lên, trên đỉnh đầu Ma chung chấn động, nhất cử đột phá khí tức Thần Thông mà đám người Thạch Long Đạo Nhân tản mát ra áp bách, phía sau đột nhiên hiện ra cánh chim chi chít, có tất cả thiên dực, thiên dực nhất tề phách động, nhất thời truyền đến oanh một tiếng nổ, để cho hắn giống như một đạo lưu quang kích bắn ra, trong chớp mắt chính là hơn mười dặm!
Thình thịch!
Một cái vòng tròn bạch khí cự đại ở phía sau hắn lượn lờ tản ra, nhưng ngay sau đó năm đạo Thần thông oanh kích xuống, cơ hồ đạp bằng đỉnh núi mà hắn đặt chân!
Thiên Dực Thần Độn Đại Pháp!
Môn Thần Thông tốc độ này bị hắn tăng lên tới cực hạn, ban đầu ở Huyền Thiên Thánh Tông, Giang Nam cũng đã đạt tới gấp trăm lần tốc độ của âm thanh, hôm nay hắn luyện thành thần thức, tám đạo thần thức chi luân gia trì pháp lực, để cho cánh chim phía sau hắn vô cùng chắc chắn, lực lượng cũng trở nên mạnh hơn, tốc độ so với lúc kia còn muốn mạnh hơn rất nhiều, thiên dực liên tục chấn động, một cái hô hấp liền bay ra mấy trăm dặm!
Loại tốc độ này, làm cho người ta mắt mũi trợn tròn, khó có thể tưởng tượng một Thần Thông nhị trọng cường giả, lại có thể phi hành nhanh như vậy!
– Đoạt bảo vật của chúng ta, ngươi còn muốn đi?
Đám người Thạch Long Đạo Nhân điên cuồng đuổi theo, mặc dù bọn họ cùng Thiên Long Bát Âm Chuông đối chiến một lúc lâu, thực lực đại tổn, nhưng như cũ không phải là Giang Nam có thể chống cự.
Giang Nam quay đầu nhìn lại, chỉ thấy tốc độ năm người này so với hắn không thể chậm, nhất là Thạch Long Đạo Nhân, hóa thành một đầu Thạch Long dài đến mấy dặm, trên không trung điên cuồng phi hành, tốc độ so với hắn còn nhanh hơn vài phần! Nguồn tại http://Truyện FULL
Thạch Long Đạo Nhân chính là ngoại tộc thành Đạo, Đạo Nhân này bản thể chính là một đầu Thạch Long ở ngoài điện giảng đạo của Thái Huyền Thánh Tông, không có bất kỳ sinh mệnh, bởi vì Thái Hoàng lão tổ cùng nhiều Thái Huyền Thánh Tông cường giả ở trong điện giảng đạo truyền đạo thụ pháp, mà dần dần có linh tính, tu luyện thành yêu.
Thái Hoàng lão tổ thấy có thể từ tảng đá biến thành yêu, có sinh mệnh, liền để cho hắn trở thành đệ tử Thái Huyền Thánh Tông, cũng có thể tu luyện Đạo pháp.
Thạch Long Đạo Nhân bắt đầu từ này mà đến, dần dần tu vi càng ngày càng sâu, trở thành trưởng lão, nhục thể của hắn cực kỳ cường đại, thực lực ở trong nhiều trưởng lão siêu quần bạt tụy.
– Tiểu quỷ đầu, ngươi là đệ tử Huyền Thiên Thánh Tông sao?
Một vị trưởng lão diện mục lành lạnh, thanh âm xa xa truyền đến, rõ ràng vô cùng rõ ràng truyền vào trong tai Giang Nam, lạnh lùng nói:
– Ngươi thật to gan, cho dù là Tịch Ứng Tình cũng không dám đoạt đồ đạc của chúng ta, ngươi lại dám!
– Không cần nói nhiều, trực tiếp oanh giết hắn!
Từng loại từng loại Thần Thông xa xa oanh tới, kinh thiên động địa, trong chớp mắt liền phi tới phía sau Giang Nam, tản mát ra ba động hủy diệt, bất kỳ một đạo Thần Thông, Giang Nam đều không thể đở, tuyệt đối sẽ oanh hắn thành cặn bã!
– Tốc độ của ta còn chưa đủ!
Giang Nam rống giận, cái trán mồ hôi cuồn cuộn, điên cuồng vận chuyển Ma Ngục Huyền Thai Kinh, trong nháy mắt đem tốc độ vận hành của Ma Ngục Huyền Thai Kinh tăng lên tới cực hạn, Thần Luân trong đỉnh đầu, đại nhật hừng hực, Ma chung chấn động kịch liệt, cung cấp cho hắn khí huyết vô cùng tràn đầy, Thiên Dực Thần Độn Đại Pháp lập tức bị hắn tăng lên lần nữa, lần lượt từng cái cánh không ngừng bành trướng trở nên to lớn, tốc độ nhất thời bão táp lần nữa, đem năm đạo Thần Thông oanh tới xa xa vứt ở phía sau!
– Tốc độ nhanh như vậy?
Một vị Thái Huyền Thánh Tông trưởng lão thất thanh nói:
– Tiểu tử này làm sao có thể phi hành nhanh như vậy? Hỏng bét, ta đuổi theo nữa thương thế sẽ áp chế không nổi…
Chương 225: Một độn mấy vạn dặm (2)
Tốc độ của hắn chậm lại, mấy vị trưởng lão khác gầm lên, gia tốc điên cuồng đuổi theo, bất quá khoảng cách cùng Giang Nam là càng ngày càng xa.
– Mấy vị sư đệ, các ngươi không cần đuổi theo, ta tự mình đánh chết hắn!
Thạch Long Đạo Nhân hừ lạnh, tốc độ đột nhiên tăng nhanh, một cái thạch Long ở thiên không bay qua, hướng Giang Nam đuổi theo, cười lạnh nói:
– Tiểu bối Huyền Thiên Thánh Tông, nếu để cho ngươi chạy ra lòng bàn tay ta, ta sao có thể ở trên thế gian này đặt chân? Chết đi cho ta!
Đầu Thạch Long này một trảo về phía trước, pháp lực tuôn ra, hóa thành một long trảo phương viên trăm dặm, um tùm trầm trầm, bao lại phạm vi trăm dặm, hướng Giang Nam chộp tới!
Tốc độ của hắn so sánh với Giang Nam không chậm, một chiêu Thần Thông phát ra, liền thắng được những người khác rất nhiều.
Giang Nam chỉ cảm thấy một cổ hơi thở kinh khủng đánh tới, đột nhiên dư quang hai bên ánh mắt liếc thấy một Long trảo thô to vô cùng bay tới, từng cục Long Lân khổng lồ rõ ràng có thể thấy được, thậm chí ở dưới tảng đá còn có thể thấy mạch máu xích hồng sắc, như một cái đường ống!
Mấy Long trảo hướng ở giữa hội hợp, muốn đem hắn sinh sôi bóp nát ở trong Long trảo!
– Thạch Long Đạo Nhân lại mạnh như vậy, tốc độ của ta nhanh như thế còn không cách nào bỏ rơi hắn! Ma Ngục Huyền Thai Kinh, cấp cho ta thiên dực thay Đại Bằng Kim Sí, để cho ta xông phá cực hạn!
Giang Nam cảm giác được tử vong gần tới, không khỏi điên cuồng rống to, Tử Phủ trong mi tâm, Huyền thai kim nhân hai mắt đột nhiên mở ra, trong mắt Thần Quang phún dũng, trong phút chốc đem Thiên Dực Thần Độn Đại Pháp cùng Đại Bằng Minh Vương pháp thân tương dung, điên cuồng thôi diễn hai môn công pháp này, đem hai môn công pháp này cùng Ma Ngục Huyền Thai Kinh hoàn mỹ dung hợp nhất thể!
Ông!
Trong mi tâm hắn, hiện ra đạo Thần luân thứ ba, Thiên Dực Đại Bằng Kim Sí Ma Thần!
Đạo Thần Luân này mới vừa tạo thành, thiên dực phía sau hắn lập tức biến hóa, vô số Kim Vũ bay tán loạn, hóa thành lần lượt từng cái Đại Bằng Kim Sí vô cùng khổng lồ, để cho tốc độ của hắn trong nháy mắt lần nữa tăng lên gấp đôi, đạt tới ba trăm lần tốc độ của âm thanh!
Không chỉ có như thế, Giang Nam thậm chí cảm giác được tu vi của mình bắt đầu điên cuồng tăng trưởng, Thần Thông tam trọng, hắn vào giờ khắc này rốt cục tu thành Thần Thông tam trọng!
Tử Phủ mở rộng, bên trong Tử Phủ tám trăm dặm mây tía xông ra, một tia ý thức hóa thành tu vi vô cùng hùng hồn, nhanh chóng bổ sung tu vi hao tổn của hắn, thậm chí để cho tu vi của hắn so sánh với từ trước mạnh hơn.
Hô!
Hắn thiên dực chấn động, tốc độ nhanh đến cực hạn, thậm chí phát ra sấm chớp mưa bão chi âm, thiên dực chấn động một lần, liền phát ra nghìn lần sấm chớp mưa bão, cơ hồ là Phong Lôi tề động!
Trước lúc Long trảo khép lại, Giang Nam phá một Long trảo bay ra vây quanh, hiểm lại càng hiểm, năm cái Long trảo kia oanh một tiếng nắm ở chung một chỗ, Thạch Long Đạo Nhân rống giận, Long trảo nắm tay, về phía trước một quyền đảo ra!
Một quyền này uy lực trào ra mấy trăm dặm, vẫn không thể nào đuổi theo Giang Nam, chỉ đem không khí đánh cho liên tục nổ bung, tựa hồ ở trên bầu trời trào ra một cái lối đi!
– Mấy vị sư thúc, không cần tiễn nữa!
Qua một lúc lâu, thanh âm của Giang Nam mới lượn lờ truyền tới trong tai Thạch Long Đạo Nhân.
Thạch Long Đạo Nhân rống giận liên tục, điên cuồng đuổi theo, nơi nào còn có thể thấy cái bóng của Giang Nam?
Hắn chỉ thấy nơi Giang Nam bay qua, không trung lưu lại đạo đạo Lôi Điện, không ngừng nổ bung nổ tung, thanh thế kinh người!
– Chạy? Một Thần Thông tam trọng tiểu bối, lại từ trong tay năm đại trưởng lão chúng ta trốn thoát?
Thạch Long Đạo Nhân thân thể lăn một vòng, hóa thành hình người, diện mục vô cùng âm trầm, ánh mắt đỏ ngầu như máu, mấy người bọn họ liều mạng gặp phải trọng thương mới bỏ đi uy năng của Thiên Long Bát Âm Chung, chuẩn bị thu cái dị bảo này, không nghĩ tới vẫn bị Giang Nam đoạt thức ăn trước miệng cọp, sinh sôi từ trong tay bọn họ đem cái dị bảo này chiếm đi!
Cái kết quả này, thật sự làm cho không người nào có thể tiếp nhận, đây là hắn lần thứ hai nếm đến cảm giác bị thất bại!
Lần đầu tiên cảm giác bị thất bại là đệ tử của hắn Chu Dục bị chém giết ở Loạn Không Ma Vực, hình thần câu diệt, thậm chí bị hủy thi diệt tích, lấy Tứ Cực Viêm Dương Châu mà hắn thay Chu Dục luyện chế thiêu tất cả dấu vết không còn một mống.
Lần thứ hai, chính là Giang Nam cướp lấy Thiên Long Bát Âm Chung, hơn nữa từ trong lòng bàn tay hắn chạy trốn!
Chẳng qua là hắn cũng không biết, Chu Dục cũng là chết ở trong tay Giang Nam.
Mấy vị trưởng lão khác nhanh chóng đuổi theo, cũng là vạn phần khiếp sợ, một vị trưởng lão trầm giọng nói: Nguồn tại http://Truyện FULL
– Tiểu tử này phảng phất là đệ tử của Huyền Thiên Thánh Tông Lạc Hoa Âm, cùng Cận Đông Lưu sư điệt có năm mươi năm ước hẹn. Dám khiêu chiến Cận sư điệt, thật có chút thủ đoạn, nếu tùy ý hắn trưởng thành, tương lai Cận sư điệt thật sẽ thêm ra một cái cường địch…
– Vậy hãy để cho hắn chết!
Thạch Long Đạo Nhân diện mục âm trầm, điềm nhiên nói:
– Nếu biết hắn là ai, hắn liền không cách nào chạy ra lòng bàn tay của ta! Ta muốn giết hắn, Lạc Hoa Âm cũng che chở không được hắn!
Giang Nam bay ra mấy vạn dặm, thân thể giống như đè ép một tòa núi lớn, lục phủ ngũ tạng tựa hồ cũng bị đập vụn, nếu không phải lục phủ ngũ tạng của hắn vô cùng chắc chắn, bền bỉ, loại tốc độ này đã sớm để cho hắn chết yểu.
Thình thịch thình thịch!
Phía sau hắn từng đạo Đại Bằng Kim Sí nổ tung, hóa thành pháp lực tuôn ra trở về trong cơ thể, tản đi môn Thần Thông này.
– Thần Thông tam trọng, Đại Bằng Kim Sí cùng Thiên Dực Thần Độn Đại Pháp tương dung, cuối cùng để cho ta bước đầu luyện thành môn Thần Thông này.
Giang Nam từ từ hạ xuống, rơi vào trên một ngọn núi, trái tim kịch liệt nhảy lên như cũ, nhất thời trong chốc lát khó có thể bình phục, thân thể của hắn ở vào trạng thái hưng phấn độ cao, mới vừa rồi một màn kia thật sự vô cùng mạo hiểm, nếu không phải hắn ở lúc khẩn yếu đem hai loại công pháp tướng dung, tu thành Thần Thông tam trọng, tốc độ tăng nhiều, căn bản không cách nào từ trong tay Thạch Long Đạo Nhân chạy trốn.
– Môn Thần Thông này còn chưa hoàn thiện, còn có không gian tăng lên thật lớn, nếu môn Thần Thông này của ta quyết định lấy Thiên Dực Thần Độn Đại Pháp làm chủ, kia liền tên là Thiên Dực Ma Thần Đại Thần Thông.
Giang Nam mệnh danh cho môn Thần Thông này, trong lòng rất là vui mừng:
– Ta lần này không chỉ nhận được Thiên Long Bát Âm Chung, còn tu thành Thần Thông tam trọng, tu vi tiến nhanh, quả nhiên là cầu phú quý trong nguy hiểm.
Hắn hít vào một hơi thật dài, thiên địa linh khí nhất thời mãnh liệt mà đến, linh khí phương viên hơn mười dặm hết thảy bị hắn dẫn dắt, gào thét tràn vào trong miệng, nhưng ngay sau đó bị luyện hóa, bổ sung tu vi hao tổn.
Chương 226: Động phủ dưới đất (1)
Lần này lấy hạt dẻ trong lò lửa, đoạt Thiên Long Bát Âm Chung, để cho tu vi của hắn tiến nhanh, thực lực tăng nhiều, rốt cục bước vào Thần Thông tam trọng.
Hắn vốn là mở ra Tử Phủ, bởi vì chỉ luyện thành hai loại Thần Thông, mây tía tám trăm dặm cũng không hoàn toàn hóa thành tu vi, mới vừa rồi đột phá, mây tía rốt cục hoàn toàn hóa thành tu vi, để cho pháp lực của hắn trước nay chưa từng có.
Giang Nam đưa mắt nhìn Tử Phủ, chỉ thấy trong Tử Phủ mây tía tiêu hao hầu như không còn, chỉ còn lại có Hồng Mông hỗn độn chưa mở, nếu mở những không gian hỗn độn Hồng Mông này, hắn ở lúc tu luyện tới cảnh giới cao hơn đạt được chỗ tốt thế tất lớn hơn nữa.
Đây chính là chỗ tốt của lúc ở Thần Luân cảnh hung ác đánh căn cơ, Thần Luân cảnh căn cơ vững chắc, lúc mở Tử Phủ đạt được chỗ tốt kinh người, không chỉ có thể rất nhanh tăng lên tới Thần Thông nhị trọng, tam trọng, hơn nữa sau này tốc độ tu luyện cũng tăng nhanh thật lớn.
Tịch Ứng Tình, Lệnh Hồ Dung cũng là như thế, mở ra Tử Phủ liền trực tiếp tăng lên tới Thần Thông tam trọng cảnh. Về phần những người khác không có tám trăm dặm mây tía, lại chỉ có thể từng bước tu luyện, ở tốc độ tu luyện sẽ so với bọn hắn chậm rất nhiều.
Một bước tiên cơ, từng bước tiên cơ, khởi bước liền vượt xa người khác, người khác cùng bọn họ chênh lệch sẽ càng lúc càng lớn.
Trong Tử Phủ của Giang Nam còn có Hồng Mông không tích, còn muốn thắng được tám trăm dặm mây tía, mỗi một lần cảnh giới tăng lên cũng sẽ đạt được chỗ tốt khổng lồ, tu vi càng ngày càng sâu, tốc độ tu luyện cũng mau lẹ hơn đám người Lệnh Hồ Dung.
Trong Tử Phủ, Thiên Long Bát Âm Chung hóa thành hình rồng, mở cái miệng rộng thật dài khẽ hấp, trong Tử Phủ của Giang Nam chứa đựng mấy ngàn cân Linh Dịch chen chúc bị cái pháp bảo này hút vào thể nội, mấy hơi thở sau, Linh Dịch liền ít đi rất nhiều.
Kim Chung còn đang điên cuồng hấp thu Linh Dịch, bổ sung năng lượng tiêu hao, trong khoảng thời gian ánh mắt của Giang Nam quét tới này, lại có mấy trăm cân Linh Dịch bị Kim Chung hấp thu.
– Linh Dịch của ta! Những Linh Dịch này ta còn muốn lưu lại đi Nam Hải thịnh yến hủ bại…
Giang Nam khóc không ra nước mắt, Kim Chung này ở vào trong trạng thái đói bụng, năng lượng tiêu hao kinh người, vì vậy gặp phải trong Tử Phủ hắn chứa đựng Linh Dịch liền không cùng Giang Nam khách khí, trực tiếp cắn nuốt bổ sung tiêu hao.
Mấu chốt nhất chính là, Kim Chung này khẩu vị thật sự quá lớn, ở thời gian ngắn ngủn chốc lát này, hơn phân nửa Linh Dịch liền bị nó cắn nuốt.
Thật ra thì, Giang Nam đã đem Kim Chung này tế luyện, nếu hắn nguyện ý, tùy thời có thể ngăn Kim Chung cắn nuốt Linh Dịch lại, bất quá hắn không có ngăn lại.
– Công dục thiện kỳ sự, Kim Chung này khôi phục càng nhanh, thực lực của ta liền càng mạnh, trong Huyền Đô Thất Bảo Lâm linh khí cực kỳ nồng nặc, nơi đây nhất định sẽ có thật nhiều Linh Tuyền, nói không chừng ta rất nhanh liền có thể tìm được một đạo Linh Tuyền.
Cũng không lâu lắm, Kim Chung liền đem mấy ngàn cân Linh Dịch cắn nuốt không còn, uy năng chỉ có khôi phục hai ba thành, vừa hóa thành một ngụm Kim Chung, một phù điêu Kim Long giống như vật còn sống, ở vách chuông không ngừng du động.
– Kim Chung này khẩu vị quá lớn, mấy ngàn cân Linh Dịch mới có thể làm cho nó khôi phục hai ba thành, nếu như tế lên, sẽ không đem tu vi của ta thoáng cái hao hết sạch chứ?
Giang Nam khẽ cau mày, uy lực quá mạnh mẻ cũng cũng không phải là một chuyện tốt, nếu như tu vi của hắn thoáng cái bị hao hết sạch còn chưa làm rụng đối thủ mà nói, vậy thì ngay cả cơ hội đào tẩu cũng không có, người chết sẽ là hắn!
– Thất Bảo Đài sinh Thất Bảo, chẳng lẻ Kim Chung này chính là một người trong đó? Không thể nào, bảo vật trong Huyền Đô Thất Bảo Lâm nếu như chỉ có bảy vật bảo vật tương tự như Thiên Long Bát Âm Chuông, những danh môn đại phái kia căn bản sẽ không tốn hao lớn tinh lực như thế.
Hắn thầm nghĩ trong lòng:
– Sư tôn ta không có lợi không đi, nhãn giới lại cao, chỉ là loại bảo vật Thiên Long Bát Âm Chuông này, còn không cách nào đem nàng hấp dẫn. Hơn nữa sáu Ma Bách Dục Thí Thần Cốc kia tất cả đều là cường giả đứng đầu, thậm chí không thiếu tồn tại Thiên Cung cấp, bọn họ liều chết cũng muốn xông vào Huyền Đô Thất Bảo Lâm, có thể thấy được bảo vật chân chính nơi này nhất định sẽ vượt xa Thiên Long Bát Âm Chung!
Thiên Long Bát Âm Chung đã cường hãn như thế, chỉ dựa vào uy năng pháp bảo liền có thể đem năm lão quái vật thế hệ trước như Thạch Long Đạo Nhân đánh cho trọng thương hộc máu, có thể nghĩ, Thất Bảo chân chính của Huyền Đô Thất Bảo Lâm, đến tột cùng cường đại đến cỡ nào.
– Môn Thần Thông thứ ba của ta đã có chút thành tựu, sau này phương hướng tu luyện của ta chính là tìm kiếm được càng nhiều Thần Thông phi hành, dung nhập vào trong Thiên Dực Ma Thần Đại Thần Thông, đem môn Thần Thông này hoàn thiện.
Giang Nam tiếp tục hấp thu thiên địa linh khí, tăng cường tu vi, thầm nghĩ trong lòng:
– Môn Thần Thông thứ tư như cũ là thần niệm Thần Thông, như vậy môn Thần Thông thứ năm, hẳn là Âm Công, Thần Thông giống như Thiên Long Bát Âm, so sánh với Thiên Long Bát Âm mạnh hơn!
Thiên Long Bát Âm uy lực tuyệt đối cực kỳ cường hãn, loại Thần Thông luyện chế Thiên Long Bát Âm Chuông này chấn động, thậm chí ngay cả cường giả như Thạch Long Đạo Nhân cũng chống lại không được, bất quá Giang Nam đã tốt muốn tốt hơn, vẫn còn muốn sáng chế ra Thần Thông thuộc về mình, cũng không phải là đơn thuần dựa vào tiền nhân.
Ma Ngục Huyền Thai Kinh tinh túy là tổ tông chưa đầy pháp, mà tôn chỉ của hắn cũng là tổ tông chân pháp, trước từ trong pháp của người tìm kiếm được tinh túy, sau đó khai sáng ra Đạo của mình.
– Tâm pháp, ta cần càng nhiều tâm pháp!
Giang Nam đứng dậy, nhẹ giọng nói:
– Sư tôn ta từng ở Thất Bảo Lâm tìm được Tam Thánh Kinh, nói rõ nơi đây nhất định là có tâm pháp lưu truyền. Ban đầu ta từng ở bên ngoài ngắm nhìn Thất Bảo Lâm, nhìn thấy trong Thất Bảo Lâm có tấm bia đá khổng lồ, cung điện nguy nga, nếu có tâm pháp, nơi đó nhất định nhiều nhất! Bất quá hiện tại việc cấp bách, vẫn là cướp đoạt Linh Tuyền, trừ bị xuống dưới.
Mi tâm hắn hiện lên sáu đạo thần thức chi luân, ong ong chuyển động, nhất thời thần thức cuồng bạo bốn phương tám hướng xông ra, trải rộng ra, điên cuồng thăm dò vào dưới đất, hướng sâu trong lòng đất chui vào.
Thiên địa linh khí trong Huyền Đô Thất Bảo Lâm nồng nặc như thế, nhất định sẽ tẩm bổ ra không ít Linh Tuyền, Linh Tuyền không chỉ là nhu yếu phẩm tu luyện, vẫn là đồng tiền mạnh, tự nhiên là càng nhiều càng tốt.
Đại địa của Huyền Đô Thất Bảo Lâm so sánh với ngoại giới cứng rắn vô số lần, đổi lại những tu sĩ khác, thần niệm căn bản không cách nào xuyên thấu bùn đất núi đá, bất quá Giang Nam đã luyện thành thần thức, so sánh với thần thức của Linh Đài Cảnh cường giả còn mạnh hơn chút ít, dễ dàng liền đem thần trí của mình thăm dò vào trong đất, không ngừng hướng dưới đất sưu tầm.
Chương 227: Động phủ dưới đất (2)
Đạo thần thức chi luân thứ tám của hắn đã luyện thành một nửa, thần thức vô cùng cường đại, có thể dọc theo hơn bốn trăm dặm, cũng tức là nói, nếu như hắn phát ra Thần Thông, Thần Thông có thể đạt tới bốn trăm dặm mới bộc phát uy năng, đem địch nhân ngoài bốn trăm dặm oanh giết!
Thần thức của hắn đâm vào dưới đất cũng có thể xâm nhập hai mươi dặm, từ dưới đất quét qua, đem hết thảy “nhìn” được rõ ràng rành mạch, không cách nào chạy ra khỏi mắt hắn.
Giang Nam chậm rãi từ bầu trời bay qua, thần thức một tòa núi lớn tiếp theo một tòa núi lớn sưu tầm, cũng không lâu lắm liền bị hắn phát hiện một đạo Linh tuyền trong sơn mạch.
Đạo Linh tuyền này giấu ở bên trong sơn thể, Linh Dịch để dành đã lâu, hóa thành một mảnh Linh đàm, so với hắn ở Nhạc Thanh quốc nhìn thấy Linh đàm còn muốn lớn hơn gấp mấy lần, trong đó Linh Dịch có khoảng nghìn cân, mà Linh căn của Linh Tuyền thì cắm rễ ở trong chân núi dưới đáy sơn thể.
Linh căn giống như rễ của Thần thụ, tính bằng đơn vị hàng nghìn căn tu chi chít, cực kỳ tráng lệ, những Linh căn này là nguồn suối của Linh Dịch, chính là bọn nó hấp thu Linh khí tự do trong thiên địa, hóa thành Linh Dịch.
Nếu chặt đứt những Linh căn này, Linh Tuyền sẽ khô héo, không bao giờ sinh ra bất kỳ Linh Dịch nào nữa.
Vì vậy lúc dời đi Linh Tuyền phải cẩn thận từng li từng tí đem Linh căn của nó, tính cả chân núi cùng nhau đào ra, tận lực không đi đụng vào những Linh căn kia, nếu không Linh căn đứt quá nhiều, cũng sẽ ảnh hưởng đến phẩm cấp của Linh Tuyền.
Giang Nam tâm niệm hơi động, vận chuyển Thập Nhị Trọng Lâu Trảm Thần Kinh, chỉ nghe hô một tiếng, một thanh yêu đao gào thét bay ra, không ngừng đánh xuống phía dưới, núi đá bay tán loạn.
Núi đá trong Huyền Đô Thất Bảo Lâm cực kỳ chắc chắn, như mới vừa tiến vào Thất Bảo Lâm, hắn muốn bổ ra một tòa núi lớn, tốn hao không biết bao nhiêu khí lực.
Nhưng mà hôm nay hắn thần niệm hóa thành thần thức, uy lực Thần Thông đại tăng, cũng không lâu lắm liền đem ngọn núi lớn này đả thông một cái lỗ thủng to, đi tới trong sơn thể, đem Linh Dịch trong Linh đàm hết thảy thu vào Tử Phủ, nhưng ngay sau đó tiếp tục hướng xuống bổ tới.
Hắn hao tốn nửa ngày thời gian, mới đả thông chân núi, đem Linh căn đạo Linh tuyền này hoàn hoàn chỉnh chỉnh đào ra.
– Tử Phủ, mở!
Đạo Linh tuyền này tính cả chân núi, cao tới gần dặm, chiều rộng gần ba dặm, nặng không biết bao nhiêu cân, quái vật lớn như thế lại bị thần thức của Giang Nam cuồn cuộn nổi lên, thoáng qua trong lúc đó liền tới đến mi tâm của hắn, Tử Phủ mở rộng, chỉ thấy đạo Linh tuyền này bị không gian pháp tắc kỳ lạ của Tử Phủ ảnh hưởng, càng ngày càng nhỏ, dần dần tiến vào mi tâm của hắn, bay vào trong Tử Phủ.
Giang Nam thở phào nhẹ nhỏm, hắn vẫn còn là lần đầu cố gắng thu vật khổng lồ như thế, có chút cố hết sức.
– Mới vừa rồi thu hoạch Linh Dịch, chẳng qua là đủ cho Thiên Long Bát Âm Chung khôi phục năm sáu thành uy năng, muốn cho nó khôi phục đến trạng thái toàn thịnh, liền phải tìm được càng nhiều Linh Tuyền Linh Dịch mới được!
Giang Nam liên tục bốn năm ngày thời gian rốt cục sưu tầm đến ba Đạo Linh tuyền cùng với mấy vạn cân Linh Dịch, rốt cục để cho uy năng của Thiên Long Bát Âm Chung khôi phục đến trạng thái toàn thịnh, hơn nữa Linh Dịch còn có dư.
– Ân? Đây là…
Giang Nam trong lòng rung mạnh, thần thức đột nhiên đi tới bên trong một không gian rộng lớn trong sơn mạch, đó là một động phủ tráng lệ, cực kỳ to và rộng, giống như cung điện trong lòng núi, từng cây cột khổng lồ cổ đồng đứng vững, bậc thang Bạch Ngọc một tầng tiếp theo một tầng chạy xuống dưới, trong động phủ còn có lư hương cao tới mấy trượng, trong lò như cũ có hương khói lượn lờ dâng lên.
Mà ở trong động phủ này, hắn thấy một chỗ Linh trì, bên cạnh Linh trì lộ ra một viên Long đầu thanh đồng, trong miệng Long phun ra một đạo Linh tuyền, đạo Linh tuyền này so với lúc trước hắn đoạt được Linh Tuyền cộng chung một chỗ còn muốn thô to!
– Trong Huyền Đô Thất Bảo Lâm, tại sao có thể có động phủ?
Giang Nam ngạc nhiên.
Huyền Đô Thất Bảo Lâm là một vị tồn tại không biết mạnh bao nhiêu lưu lại Thất Bảo Đạo Đài, theo lý mà nói, vị tồn tại kia không thể nào ở trong Đạo Đài của bản thân mở động phủ.
– Hay là, đây là người tiến vào Thất Bảo Lâm tầm bảo, tính toán ở chỗ này tu luyện mới chế tạo động phủ!
Giang Nam rốt cục nghĩ thông suốt, thầm nghĩ:
– Tu vi cảnh giới người này hẳn là cực kỳ cao thâm, bất quá từ bố trí của động phủ này đến xem, hẳn là phong cách lúc thượng cổ, chủ nhân động phủ hơn phân nửa là đã tọa hóa.
Hắn thần thức xông ra, tinh tế dò xét, cũng không lâu lắm liền đem động phủ này dò xét rõ ràng, trong động phủ này đúng là không có chủ nhân, bị phong ấn ở bên trong sơn thể.
Ở Huyền Đô Thất Bảo Lâm có thể tu luyện, nhưng không cách nào tăng cảnh giới lên, từ lúc sanh ra cảnh giới cũng sẽ bị áp chế ở Thất Bảo Đài Cảnh, chỉ có rời đi nơi đây, mới có thể đột phá cảnh giới.
Chủ nhân động phủ này đoán chừng là lúc thượng cổ bị vây ở Thất Bảo Lâm, không có thể đi ra, cuối cùng chết già ở chỗ này.
– Động phủ này chính là vật vô chủ, vừa lúc thuộc về ta sở hữu!
Giang Nam đang muốn thu hồi thần thức, đột nhiên lại có một cổ thần niệm cường đại trùng kích mà đến, tràn vào trong động phủ, cùng thần thức của hắn kịch liệt va chạm.
Cổ thần niệm này vô thô bạo cùng, mặc dù cấp bậc khá thấp, nhưng cực kỳ bá đạo, gặp phải thần thức của Giang Nam cũng không sợ chút nào, chợt hóa thành một pho tượng Cự Nhân, quanh thân ánh sao quấn quanh, đỉnh đầu trăng sáng treo cao, há mồm rống to, đánh sâu vào thần thức của Giang Nam!
– Thần niệm Thần Thông của Tinh Nguyệt Ma Tông? Người tới là Tinh Nguyệt Ma Tông chưởng giáo đệ tử!
Trong lòng Giang Nam vừa động, lập tức nhận ra loại thần niệm Thần Thông này tuyệt đối là Tinh Nguyệt Ma Tông Tinh Nguyệt Thần Thể Ma Điển, hắn từng được chứng kiến Tinh Nguyệt Ma Tông đại sư huynh Thần Tiềm cùng Cận Đông Lưu đánh một trận, dùng chính là Tinh Nguyệt Thần Thể Ma Điển, cực kỳ mạnh mẻ, chỉ tiếc vẫn còn thua ở trong tay Cận Đông Lưu.
Có tư cách tu luyện Tinh Nguyệt Thần Thể Ma Điển, chỉ có Tinh Nguyệt Ma Tông chưởng giáo đệ tử nhất mạch!
Rống!
Giang Nam kết xuất Sư Tử Ấn, thần thức nhất thời hóa thành một đầu sư tử mạnh mẽ, há mồm rống to, hai cổ thần niệm ở trong động phủ vỡ bờ, Tinh Nguyệt Cự Nhân kia lập tức không địch lại, cơ hồ bị Sư Tử Ấn của Giang Nam xông đến giải tán.
Hỗn Nguyên Nhất Khí Khổng Tước Minh Vương Kinh cũng là pháp môn kinh điển cấp, uy lực so sánh với Tinh Nguyệt Thần Thể Ma Điển không yếu, hơn nữa Giang Nam tu thành thần thức, cao thấp lập phán.
Dù vậy pho tượng thần niệm biến thành Cự Nhân kia như cũ chưa từng toái rụng, chỉ thấy trăng sáng trên đỉnh đầu pho tượng Cự Nhân này hào quang tỏa sáng, để cho hình thể của pho tượng Cự Nhân này lần nữa vững chắc.