[Dịch] Đế Tôn
Tập 374 [Chương 2574 đến 2583]
❮ sautiếp ❯Chương 2574: Đạo tràng Đế Tôn
Nếu đi vào tiên thành rồi đám Tiên Quân biến ra từ pho tượng trở mặt giết người có lẽ bọn họ sống được, nhưng đại quân dưới tay sẽ bị tiêu diệt sạch.
Đám người đang do dự, bỗng Huyết Tổ cười khùng khục:
– Mời ta vào thành? Tốt, vậy vào xem. Nếu các ngươi có ý xấu gì thì ăn sạch hết!
Huyết Tổ đi vào tiên thành trước nhất.
Mắt Giang Nam lóe tia sáng:
– Hồng Nhi, Kế Đô dẫn đại quân đứng trong trận đồ, vào thành!
Hồng Đạo Nhân, Kế Đô ma tổ khom người vâng dạ, ra lệnh hai trăm đại quân đứng trong nguyên tháp trận đồ, Hỗn Nguyên Tam Thiên Sát Đạo Đồ. Trận đồ mở thời không khác treo trên đầu Hồng Đạo Nhân, Kế Đô ma tổ, nhìn từ bên ngoài rộng mấy trượng nhưng đi vào có diện tích ức vạn dặm, rộng kinh người.
Mông Tốn thái tử, Tử Hạm tiên hậu, Ngọc Kinh Thiên Quân, Trọng Quang Thiên Quân cũng đi. Trọng Quang Thiên Quân, Mông Tốn thái tử, Tử Hạm tiên hậu không có bao nhiêu thế lực. Mỗi mình Ngọc Kinh Thiên Quân thành lập Ngọc Kinh thánh giáo, dưới tay có trăm vạn người. Nhưng thực lực của Ngọc Kinh Thiên Quân khá kinh khủng, sau gáy hiện ra ra một thần luân, trong thần luân có Ngọc Kinh tiên thành. Trăm vạn giáo chúng bị thu vào tiên thành.
Mọi người cùng nhau đi vào nguyên chung tiên thành đằng trước.
Noài thành, Linh Nữ, Đại Diễn Cổ Thần cũng thu các hỗn độn cổ thành vào thần luân, đám tướng sĩ Hỗn Độn Cổ Thần đứng trên cổ thành. Hai người đi hướng nguyên chung tiên thành.
Thiên Hoang Đạo Quân ho khan, nhỏ giọng nói:
– Vào tiên thành nhìn xem, tùy cơ ứng biến.
Vô Tà Đạo Quân gật đầu, dặn dò giáo chúng. Bên kia, Khổ Hạnh Thiên Tôn, Hậu Tôn Đạo Quân, Thiên Cơ Đạo Quân, Đạo Tạng Thiên Tôn thu giáo chúng, đi vào nguyên chung tiên thành.
Chín vị thành chủ nghênh đón mọi người vào nguyên chung tiên thành.
Thiên Quân thành chủ dẫn đầu cười nói:
– Các vị đạo hữu đều là tài ba rường cột Tiên giới, chúng ta thu hoạch được ích lợi rất lớn từ các đạo hữu, xin hãy nhận chúng ta cúi đầu!
Nói xong chín thành chủ đẳng cấp Thiên Quân khom người hành lễ.
Trăm vạn Tiên Quân trong thành cũng khom người hành lễ:
– Xin hãy nhận chúng ta cúi đầu!
Mọi người luống cuống tay chân, đành nhận bọn họ cúi đầu, lòng thầm khó hiểu. Đám người không rõ đã làm gì giúp các cường giả thu hoạch lợi ích lớn? Lại còn trịnh trọng cúi đầu cảm ơn.
Trọng Quang Thiên Quân liếc Huyết Tổ, lạnh lùng cười:
– Chín vị thành chủ, Huyết Tổ làm nhiều việc ác, nuốt sinh linh mà cũng giúp ích cho các người sao? Các vị cho hung thần như Huyết Tổ vào thành, không sợ hắn ăn tất cả?
Người Huyết Tổ nồng nặc mùi máu gay mũi, các con mắt ma quái di chuyển sau lưng, thân hình trơn trượt bỗng trở nên mềm nhũn như con rắn duỗi người ra.
Các con mắt dồn tới trước mặt Trọng Quang Thiên Quân, Huyết Tổ cười khùng khục:
– Tiểu quỷ, ta không ăn thịt ngươi làm ngươi bất mãn sao? Đang châm ngòi mấy vị thành chủ xử lý ta?
Trọng Quang Thiên Quân oán hận bị Huyết Tổ truy sát suýt mất mạng, nói câu kia là hy vọng nhờ vào lực lượng chín thành chủ, nguyên chung trừ khử ma đầu Huyết Tổ. Bị Huyết Tổ vạch trần, Trọng Quang lúng túng cười nhạt.
– Đúng thì sao? Huyết Tổ, ngươi không chuyển thế Tu luyện tiên đạo đã định trước sẽ bị Tiên giới bài xích, sớm muộn gì gặp nạn!
Chín thành chủ Thiên Quân nhìn nhau.
Thành chủ dẫn đầu cười nói:
– Các vị đạo hữu đừng khắc khẩu, ở xa tới là khách, dù các đạo hữu có chuyển thế đến Tiên giới, có Tu luyện tiên đạo hay không đều giúp ích cho chúng ta. Thời đại huyết tộc của Huyết Tổ cho chúng ta thu hoạch rất nhiều.
Một thành chủ tóc bạc phơ nói tiếp:
– Đương nhiên nếu Huyết Tổ dung nhập đại đạo thời đại huyết tộc vào tiên đạo thì càng tuyệt.
Tim Huyết Tổ đập nhanh, e ngại không dám nổi khùng, lạnh lùng cười:
– Huyền Thiên giáo chủ cũng không Tu luyện tiên đạo, tại sao không kêu hắn chuyển thế đi?
Chín thành chủ dẫn mọi người vào nguyên chung tiên thành.
Thành chủ tóc bạc phơ cười nói:
– Các vị có chuyển thế hay không thì chúng ta không có quyền nói ra vào. Chúng ta hiện hình vì có một cơ duyên với các vị.
Thành chủ khác xen vào:
– Tiên giới có ba ngàn đại đạo, Đế và Tôn, Bất Không thiết lập ba ngàn đại đạo giấu trong hai đạo cung. Ba ngàn đại đạo là cơ duyên bọn họ để lại cho các vị, hễ vào thành này đều có thể lĩnh ngộ ba ngàn đại đạo.
Lại một thành chủ bộ dạng nho sĩ cười nói:
– Chúng ta dùng nguyên chung, nguyên đỉnh, nguyên tháp mở ra đạo tràng ba ngàn đại đạo cho các vị, có thể tham ngộ được bao nhiêu đại đạo phải xem bản lĩnh của các vị thế nào.
Nữ thành chủ mỉm cười nói:
– Tuy ba ngàn đại đạo đã thành hình, có khuông nhưng còn cần các vị hoàn thiện. Có cơ duyên được ba ngàn đại đạo hay không, có năng lực hoàn thiện nó không thì phải xem các vị thông minh tài trí thế nào.
– Ba ngàn đại đạo, được một đạo đủ chứng đạo Thiên Quân, dung hợp với tiên đạo. Nếu được ba ngàn đại đạo là vô địch thế gian, chứng Đạo Quân ngay.
– Đương nhiên nếu nghiên cứu một đại đạo đến tận cùng, tiên đạo nhiều biến, duy một ra ba. Lĩnh ngộ ba ngàn đại đạo cũng có thể chứng Đạo Quân.
Thành chủ dẫn đầu cười nói:
– Các vị, trong đạo tràng ba ngàn đại đạo có nhiều nguy hiểm, theo ta thấy tồn tại dưới Tiên Quân đừng đi vào.
Đám người Giang Nam lòng rung động. Chín thành chủ lộ tin tức quá kinh người. Bọn họ có nghe cách nói Tiên giới có ba ngàn đại đạo.
Đế và Tôn, Bất Không thiết lập ba ngàn đại đạo làm quy tắc chung cho tiên đạo, cơ sở của Tiên giới. Mọi thứ trong Tiên giới diễn sinh từ ba ngàn đại đạo, mọi cách tu tiên cũng từ đó mà ra.
Nhiều người tiếp xúc một góc ba ngàn đại đạo, tồn tại chứng đạo Tiên Quân, Thiên Quân đều cảm ngộ được ảo diệu trong đó. Ví dụ đạo tạo hóa của Huyền Đô Thiên Quân, đạo vô tình của Ngọc Kinh Thiên Quân đều nằm trong ba ngàn đại đạo. Đạo Quân chuyển thế càng hơn một bậc, dung hợp đại đạo thời đại tiền sử vào tiên đạo, tiếp xúc sâu hơn.
Nhưng Đạo Quân chuyển thế chưa từng chạm vào đại đạo hoàn chỉnh.
Hiện giờ mấy thành chủ nói đạo tràng ba ngàn đại đạo mở ra, mặc cho bọn họ đi vào tham ngộ, chuyện này không đơn giản.
Tồn tại đẳng cấp Thiên Quân hợp đạo có thể điều động thiên địa đại đạo gia cố bản thân, nếu vào đạo tràng sẽ có thu hoạch cực lớn.
Nghe ý chín thành chủ thì nguyên tháp, nguyên đỉnh cũng sẽ mở đạo tràng, để các cường giả vào trong tìm cơ duyên.
Điều này sẽ dẫn đến gió tanh mưa máu, tranh giành máu me.
Thành chủ dẫn đầu cười tủm tỉm:
– Đây là cuộc tuyển chọn, các vị có thể ký thác đạo quả vào nguyên chung, dù chết trong đạo tràng vẫn giữ được mạng sống.
Mọi người nhìn nhau, do dự. Đạo quả rất quan trọng, nếu ký thác vào nguyên chung rồi các thành chủ hơi có ác ý sẽ khống chế sống chết của bọn họ.
Giao sự sống vào tay người khác, còn là những Thiên Quân lai lịch khó lường, bọn họ không muốn chút nào.
Giang Nam lòng máy động, ra hiệu cho Hồng Đạo Nhân, Kế Đô ma tổ.
– Các người đừng ký thác đạo quả vào nguyên chung, ký thác vào chí bảo tiên đạo là được. Trọng Quang đạo hữu, ngươi cũng làm vậy đi.
Đám người Hồng Đạo Nhân, Kế Đô ma tổ nghe lời chọn Tiên Quân dưới tay mình cùng nhau ký thác đạo quả vào chí bảo tiên đạo.
Chương 2575: Thời đại nguyên đạo (1)
Trọng Quang Thiên Quân ký thác đạo quả vào Bàn Cổ Thập Nhị Thiên Luân.
Mông Tốn thái tử, Tử Hạm tiên hậu ký thác đạo quả vào tiên thiên ngũ sắc liên. Ngọc Kinh Thiên Quân tiến lên bàn bạc với Mông Tốn thái tử, cũng ký thác đạo quả vào tiên thiên ngũ sắc liên.
Linh Nữ lấy Bất Không Thông Thiên Kiều ra. Đám người Đại Diễn Cổ Thần ký thác đạo quả vào Bất Không Thông Thiên Kiều. Những Đạo Quân chuyển thế Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân do dự, bọn họ không ký thác đạo quả. Khổ Hạnh Thiên Tôn nhíu mày, suy tư giây lát, cũng chọn không ký thác đạo quả.
Khổ Hạnh Thiên Tôn nói:
– Chúng ta có tiên thiên pháp bảo trong người, không làm phiền các vị.
Mỗi người có thủ đoạn riêng.
Huyết Tổ cười khùng khục:
– Ta có tiên thiên thần đăng, các ngươi đừng hòng ám toán ta.
Chín thành chủ không miễn cưỡng, nhìn Giang Nam hỏi:
– Đế Giang đạo hữu không ký thác đạo quả sao?
Giang Nam giật mình, các suy nghĩ kéo đến:
– Đế Giang? Tại sao bọn họ gọi ta là Đế Giang?
Giang Nam chỉ được kêu Đế Giang hai lần, một lần là tiên thiên linh căn trong vùng đất nguyên thủy, từ bụng hỗn độn cự thú phát ra tiếng kêu Đế Giang, Đế Giang.
Lần thứ hai là cùng con rồng to trong hỗn độn, từ hỗn độn truyền ra thanh âm Đế Giang, Đế Giang.
Không ngờ tại đây cũng có người gọi Giang Nam là Đế Giang, tình huống này thật kỳ lạ.
– Các sinh linh trong nguyên chung tiên thành này có liên quan Đế và Tôn, có lẽ đúng là đại đạo Đế và Tôn biến thành. Bọn họ là thần trong đạo cung của Đế và Tôn.
Giang Nam hít sâu, từ giải thích này ra không còn cái nào hợp lý. Chỉ có thần trong đạo cung đạo quả của Đế và Tôn mới có một phần ý thức tư duy của Đế và Tôn, gọi Giang Nam là Đế Giang.
Giang Nam hơi khó tin, nếu những sinh linh này là thần trong đạo cung đạo quả của Đế và Tôn, vậy hai đạo cung tầng hư không thứ bảy chính là đạo cung đạo quả của Đế và Tôn.
Nếu là đạo cung của Đế và Tôn vậy đạo quả đi đâu?
Nhìn khắp các hư không, tiên châu trong Tiên giới không có chỗ nào chứa nổi đạo quả khổng lồ kinh người như vậy. Nếu đạo quả của Đế và Tôn giấu trong Tiên giới, mục tiêu lớn như thế nên sớm bị phát hiện.
Chỉ có đạo cung không thấy đạo quả, Đế và Tôn giấu đạo quả ở đâu?
Trong lòng Giang Nam có nhiều thắc mắc, hắn lấy lại bình tĩnh, lắc đầu nói:
– Thân ta là đạo quả, không cần ký thác.
Chín thành chủ không khuyên thêm, leo lên tế đàn giữa thành, bái lạy nguyên chung. Trong tiên thành, trăm vạn Tiên Quân cùng vái nguyên chung. Chín Thiên Quân leo lên tế đàn, vái nguyên chung. Nguyên chung chấn động ầm ầm, vách chuông hiện phù văn rậm rạp ghép thành con đường.
Tiếng chuông vang dội khắp thiên địa, dường như quán thông các thời đại xưa nay. Phù văn đánh đến đâu là đảo ngược thời gian, mở ra con đường đi thông quá khứ.
Tiếng chuông phù văn lan đến đâu là hình ảnh các thời đại hiện ra, thời đại chú đạo, ma đạo, yêu đạo, thần đạo, nhân đạo…
Thời đại vô cùng huy hoàng sắp tái hiện trong dòng sông thời gian theo tiếng chuông ngân vang. Mọi người nhìn hoa mắt say mê, khó thể kiềm chế.
Cái chuông to này phá vỡ trói buộc thời gian, xuyên suốt xưa nay, từ thời đại tiên đạo đánh thủng vách tường thời gian đi thông chú đạo, ma đạo, yêu đạo, thần đạo, nhân đạo, xuyên suốt các thời đại tiền sử.
Cảnh tượng làm người hãi hùng.
Tiên thiên pháp bảo cường đại làm được một bước này, có uy lực như thế, xuyên thủng thời không từ kiếp này thẳng hướng tiền sử.
Cường giả Tiên giới phá vỡ thời không chỉ là một câu hình dung, cường giả Tiên giới chỉ đánh xuyên thời gian, không thể đảo ngược trở về quá khứ.
Tiếng chuông nguyên chung thì mở ra con đường, quay về quá khứ, không chỉ trước kia mà còn trở về tiền sử, về các thời đại tiền sử.
Mọi người đều có kiến thức rộng rãi, nhìn ra được tiếng chuông chỉ xuyên suốt các thời đại, không quấy rầy những thời đại tiền sử vận động, không phá hoại bất cứ thứ gì trong thời đại tiền sử.
Nguyên chung mở ra con đường vượt qua những thời đại chỉ là tiếng chuông vang lên, không ảnh hưởng những gì xảy ra trong các thời đại. Nếu nguyên chung bộc phát uy lực trong thời đại tiên đạo đánh chết được cường giả tiền sử thì đúng là nghịch thiên.
May mắn tình huống này tuyệt đối không xảy ra, nếu không đám Đạo Quân chuyển thế Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân, Khổ Hạnh Thiên Tôn sẽ phập phồng lo sợ.
Dù nguyên chung không thể quấy nhiễu tiền sử nhưng cũng khá lợi hại.
Đi vào con đường nguyên chung mở ra, bọn họ có thể nhìn các thời đại vận chuyển, nổi lên, hưng thịnh, đỉnh cao, tụt dốc, suy vong, hủy diệt.
Loại tình huống này dù là Đạo Quân tiền sử cũng chưa từng thấy.
Đột nhiên Vô Tà Đạo Quân rùng mình, hét thất thanh:
– Lúc ta ở thời đại yêu tộc từng nghe tiếng chuông này, tìm kiếm không gian vũ trụ yêu đạo nhưng không có kết quả!
Thiên Hoang Đạo Quân biến sắc mặt, gật đầu:
– Thời đại yêu tộc ta cũng nghe tiếng chuông, ngoài ra còn hai loại đạo âm kỳ lạ khác, hình như là đạo âm từ bảo tháp và tiếng ngân vang của đỉnh to. Loại thanh âm này truyền ra hai lần, nhưng ta sưu taiàm khắp nơi không tìm được ngọn nguồn.
Thiên Hoang Đạo Quân chưa nói xong, bốn Đạo Quân tiền sử Hậu Tôn Đạo Quân, Khổ Hạnh Thiên Tôn, Thiên Cơ Đạo Quân, Đạo Tạng Thiên Tôn biến sắc mặt. Huyết Tổ rùng mình.
Nguyên chung, nguyên tháp, nguyên đỉnh phát ra đạo âm, bọn họ từng nghe thanh âm hai lần lúc ở thời đại của mình.
Khi đó bọn họ không biết đạo âm đến từ đâu, vì sao vang lên. Bây giờ ngẫm lại, thấy nổi da gàv.
Đạo âm này vang lần đầu tiên là Đế và Tôn, Bất Không vận dụng nguyên đỉnh, nguyên tháp, nguyên chung đánh xuyên thời đại tiền sử, nguồn gốc đạo âm lần thứ hai là trước mắt bọn họ.
Đám người giật mình kinh hoàng.
Thời đại càng cổ xưa hơn mở ra theo tiếng chuông. Hồn đạo, cự linh, sa môn, thánh đạo, thú đạo, huyết tộc, khôi lỗi, tam nhãn, thiên đạo…
Mười bảy thời đại tiền sử có mười bốn thời đại đã mở. Tiếng chuông mở các thời đại dần chậm lại, nguyên chung lung lay, tiếng chuông từ trong trẻo trở nên trầm đục. Trăm vạn Tiên Quân, chín Thiên Quân trong nguyên chung tiên thành cảm thấy rất vất vả, tiên đạo cực kỳ tinh thuần quanh người bọn họ bắn lên cao nhập vào nguyên chung khiến tiếng chuông lại trong trẻo.
Tiếng chuông chấn động, phù văn nguyên chung xông mở linh bảo, xiển đạo, huyền đạo, phá tan mười bảy thời đại tiền sử, vẫn đang thẳng hướng thời đại càng xa xôi hơn.
Ma đầu vô pháp vô thiên như Huyết Tổ lúc này giật mình đến chết lặng.
Cách nói mười bảy thời đại tiền sử đến từ Tịch Diệt Đạo Nhân, Đạo Quân điện. Tịch Diệt Đạo Nhân lấy hỗn độn làm tuổi, bảo bây giờ mình chỉ có mười bảy tuổi.
Có nhiều người cho rằng tiền sử chỉ có mười bảy thời đại. Giang Nam từng đi Đạo Quân điện, được Vô Cực đạo thư của Vô Cực Thiên Tôn nên biết trước mười bảy thời đại còn có thời đại càng huy hoàng hơn.
Nhưng những người khác không biết, thấy nguyên chung mở ra thời đại thứ mười tám thì kinh hoàng.
Cuối cùng nguyên chung mở mười tám thời đại đi hướng thời đại thứ mười chín.
Mọi người đờ đẫn nhìn. Giang Nam rất giật mình, uy lực nguyên chung quá cường đại. Nguyên chung bộc phát toàn bộ uy lực xuyên suốt xưa nay, đến trình độ Thiên Quân không thể tưởng tượng.
Chương 2576: Thời đại nguyên đạo (2)
– Chín thành chủ mở đường thông thời đại tiền sử là có mục đích gì?
– Mới rồi bọn họ nói trong đạo tràng Đế và Tôn có ba ngàn đại đạo, chẳng lẽ ba ngàn đại đạo bị Đế và Tôn giấu trong thời không tiền sử?
– Không đúng, vừa rồi những thành chủ nói ba ngàn đại đạo giấu trong Tiên giới, Đế và Tôn sáng tạo đạo tràng, nếu giấu trong thời không tiền sử thì sao nằm trong Tiên giới được?
Mọi người xì xầm bàn tán.
Khổ Hạnh Thiên Tôn lên tiếng:
– Nguyên chung mở thời gian chứ không mở ra vô tận. Lão tăng cho rằng đạo tràng ba ngàn đại đạo vẫn nằm trong Tiên giới, nhưng ở trong thời đại tiền sử vô cùng xa xưa, thời đại Tiên giới chưa sinh ra.
Khổ Hạnh Thiên Tôn sâu không lường được, là Đạo Quân đứng đầu thời đại Sa Môn đại đạo. Lời Khổ Hạnh Thiên Tôn nói có đạo lý, làm người ta gật gù công nhận.
Cuối cùng nguyên chung mở thời đại thứ mười chín, lực lượng đến tận cùng. Tiếng chuông trầm đục, không còn sức mở thời đại thứ hai mươi.
Chín thành chủ, trăm vạn Tiên Quân cũng đến cực hạn, không thể kích phát uy lực nguyên chung mạnh hơn nữa.
Đột nhiên hư không chấn động, tận cùng hai đạo cung có lực lượng hùng vĩ bay đến rót vào nguyên chung.
Lực lượng cường đại mạnh còn hơn trăm vạn Tiên Quân và chín Thiên Quân hợp sức gấp vô số lớn. Bao la mênh mông uy nhiếp chúng sinh, đám cường giả như Giang Nam, Huyết Tổ rất rung động.
Lực lượng cường đại này đến trình độ khó thể tưởng tượng. Các Đạo Quân chuyển thế Huyết Tổ, Khổ Hạnh Thiên Tôn kiếp trước mạnh nhất cũng xấu hổ thấy không bằng.
Huyết Tổ rút người lại thành cục thịt, không dám thò đầu ra, giật mình kêu lên:
– Rốt cuộc là Tiên Đế hay Tiên Tôn ra tay?
Mọi người nhìn hướng lực lượng vọt tới, nó bắn từ tận cùng hai đạo cung nhưng không nhìn ra là ai làm.
Nguyên chung bị lực lượng đẩy đến tận cùng, vượt qua lực lượng bản thể. Bề mặt tiên thiên pháp bảo nứt rạn, tiếng chuông cực kỳ vang dội đánh mở hai mươi thời đại.
Tiếng chuông bẻ gãy nghiền nát xuyên qua các thời đại tiền sử, con đường phù văn trải càng lúc càng rõ ràng. Một con đường vượt qua thời gian đi thông ngàn ức năm hay càng xa xôi hơn.
Tiếng chuông văng vẳng các thời đại, mở ra thời đại càng xa xưa, xé mở thời gian ngăn giữa thời đại này và thời đại khác.
Cuối cùng thời gian đi đến điểm khởi nguồn, thời đại tiền sử thứ nhất, thời đại nguyên đạo.
Đó là khởi nguồn của mọi thời đại, mọi đại đạo, sinh ra vô số sinh linh cường đại, là thời đại vô cùng huy hoàng.
Cái gọi là nguyên đạo tức là khởi đầu mọi đại đạo, là nguồn gốc của đời sau.
Giang Nam hiểu biết về thời đại nguyên đạo hơn xa mấy Đạo Quân tiền sử khác. Giang Nam biết cường giả thời đại này sáng lập Đạo Quân điện, biết hai điện chủ đời đầu có năng lực không thể tưởng tượng, đặt thần điện tại tận cùng thời gian và không gian.
Lực lượng từ tận cùng hai đạo cung tiếp tục đánh ra giữ con đường đi thông thời đại nguyên đạo.
Đạo tràng con đường này nằm ở thời đại nguyên đạo. Đế và Tôn giấu ba ngàn đại đạo trong thời không thời đại nguyên đạo, mở ra một không gian trong chỗ này, mượn ảo diệu thời đại nguyên đạo thấm nhuần ba ngàn đại đạo.
Đạo tràng tiên đạo thời đại nguyên đạo.
Trong nguyên chung tiên thành, một thành chủ tóc bạc phơ nhìn bọn họ, cười tủm tỉm:
– Các vị, đạo tràng ba ngàn đại đạo đã mở ra, mời các vị vào đạo tràng.
Đám người Linh Nữ, Đại Diễn Cổ Thần đè nén nỗi lòng hoảng hốt, đi hướng con đường nguyên chung mở ra.
Giang Nam nhìn đám người Hồng Đạo Nhân, Kế Đô ma tổ.
Giang Nam nhỏ giọng nói:
– Chúng ta cũng đi vào.
Giang Nam dẫn đám người đi tới trước con đường.
Thành chủ tóc bạc đột nhiên mỉm cười nói:
– Đế Giang đạo hữu và Huyết Tổ đạo hữu hãy dừng lại. Những người khác đều tu tiên, không bị đường hầm bài xích. Hai vị không phải tiên nhân, không thể bước vào.
Huyết Tổ nghe vậy lạnh lùng cười:
– Đường đã mở nhưng không cho ta vào? Đây là đạo lý gì? Ta không tin không tu tiên đạo thì không vào được!
Huyết Tổ lắc người xông vào con đường nguyên chung mở ra. Không ngờ tốc độ của Huyết Tổ siêu nhanh nhưng mãi mãi cách con đường một bước, không đặt chân vào được.
Huyết Tổ liên tục biến đổi thân pháp vẫn vô dụng. Rõ ràng con đường ngay trước mắt, nhìn như một bước có thể đạp vào, nhưng Huyết Tổ đạp bao nhiêu bước vẫn vô dụng.
Thành chủ tóc bạc cười hỏi:
– Huyết Tổ đạo hữu, đạo của ngươi khác với tiên đạo, còn muốn đặt chân lên tiên đạo?
Giang Nam lòng máy động, mỉm cười nói:
– Vừa rồi mấy vị thành chủ kêu chúng ta ký thác đạo quả vào nguyên chung nghĩa là chúng ta cũng có thể vào đạo tràng Đế và Tôn, được ba ngàn đại đạo. Con đường ta đi không phải tiên đạo, hay là có đường nào khác để vào đạo tràng?
Thành chủ tóc bạc khen:
– Quả nhiên Đế Giang nhạy bén, đúng là Đế và Tôn có để lại con đường khác cho người không Tu luyện tiên đạo cũng vào đạo tràng được. Nhưng con đường này không thuận buồm xuôi gió, miễn hai vị vượt qua thử thách của Đế và Tôn thì có cơ may vào đạo tràng.
Giang Nam mỉm cười nói:
– Xin đạo hữu chỉ cho.
Thành chủ tóc bạc bước ra ngoài tiên thành:
– Đế và Tôn biết tiên đạo mình sáng tạo chỉ là một con đường đi thông tận cùng đại đạo, có lẽ còn đường khác đến tận cùng đại đạo, có lẽ còn người tài trí siêu đẳng tìm ra con đường khác kia. Nếu không cho tồn tại siêu quần đó vào đạo tràng chẳng khác nào chứng tỏ Đế và Tôn hẹp hòi. Có lẽ đá núi cũng có thể thành ngọc, không chừng con đường khác hoàn thiện tiên đạo, hấp thu sở trường của đối phương. Nên con đường vào đạo tràng trừ đường tiên đạo ra còn một con đường khác.
Giang Nam thầm khen, tiên đạo nhiều biến, tập trung sở trường của tất cả, khiến tiên đạo tiến hóa và trưởng thành. Đế và Tôn có khí phách rộng lớn như thế, không khư khư cố chấp đúng là vượt trội Đạo Quân khác.
Huyết Tổ vội đi theo, lạnh lùng nói:
– Tại sao những Hỗn Độn Cổ Thần có thể bước lên con đường kia còn ta thì cần nhận thử thách?
Thành chủ tóc bạc kiên nhẫn giải thích rằng:
– Tiên giới là do Đế và Tôn, Bất Không khai sáng, ba ngàn đại đạo là Đế và Tôn, Bất Không cùng nhau thành lập. Đương nhiên Bất Không sẽ mở cửa sau cho tộc nhân của mình.
Huyết Tổ cười gằn, răng nhọn đầy rẫy trong miệng chuyển động:
– Cái gọi là công bình cũng chỉ có thế, làm người ta buồn cười quá.
Thành chủ tóc bạc khó hiểu hỏi:
– Ai nói với ngươi là công bằng? Nếu ngươi tham gia sáng tạo Tiên giới, sáng lập ba ngàn đại đạo thì có thể để lại cửa sau.
Huyết Tổ mắc nghẹn, các con mắt sau lưng lộ tia hung tợn, đang tính có nên ăn lão nhân tóc bạc không.
Thành chủ tóc bạc mặc kệ Huyết Tổ, đi trước dẫn đường hai người vào sâu trong hai đạo cung.
Chương 2577: Đi hướng tiền sử
– Kỳ nhân có thể một mình đối kháng tiên đạo, người đó sánh bằng thời đại tiên đạo huy hoàng. Đế và Tôn cho rằng người đó sẽ xuất hiện, nên để lại con đường này cho đối phương vào đạo tràng, thấm nhuần tiên đạo. Tiên đạo mượn cơ hội này thấm nhuần đối phương, đây là một loại giao lưu, kiểm chứng.
Giang Nam gật gù:
– Ba điện chủ Đạo Quân điện chắc đều là tồn tại này, Đế và Tôn cần đối thủ, cũng cần đạo hữu có thể giao lưu kiểm chứng mới đi đến tận cùng đại đạo được.
Thành chủ tóc bạc dẫn Giang Nam, Huyết Tổ vào sâu trong hai đạo cung, đi thật lâu mãi chưa đến cuối.
Huyết Tổ dần mất kiên nhẫn thầm nghĩ:
– Chắc không phải tên này dẫn ta đi lòng vòng đi? Giờ mấy người khác đã vào đạo tràng Đế và Tôn nghiên cứu ba ngàn đại đạo, không chừng thân và đạo hợp đạo, đạo và đạo hợp đạo, tu vi thực lực tiến bộ vượt bậc. Hay ăn hắn đi, rồi ăn hết yêu tộc, Thiên Quân trong nguyên chung tiên thành, bá chiếm nguyên chung, ta làm chúa tể thời đại tiên đạo
Huyết Tổ nghĩ đến liền làm, há mồm táp thành chủ tóc bạc, cười gian nói:
– Đạo tràng Đế và Tôn gì đó cứ ăn hết là xong mọi chuyện.
Huyết Tổ ra tay quá nhanh, Giang Nam không kịp cản. Huyết Tổ đã nuốt Thành chủ tóc bạc vào bụng.
Lúc này cơ thể Thành chủ tóc bạc như vô hình, như hồn ma đi ra từ bụng Huyết Tổ, không có chút vết thương nào.
Thành chủ tóc bạc lắc đầu, nói:
– Huyết Tổ đạo hữu, đừng đùa.
Huyết Tổ vừa kinh vừa giận, há to mồm táp Thành chủ tóc bạc, vô số răng nhọn chuyển động trong khoang miệng nghiền nát thành chủ.
Các đại đạo vỡ ra quanh thân Huyết Tổ ghép lại thành thân hình Thành chủ tóc bạc.
Thành chủ tóc bạc tiếp tục tiến tới:
– Huyết Tổ, đừng phá.
Huyết Tổ kinh hoàng.
Giang Nam cảm thấy lạ lùng, thầm nghĩ:
– Thành chủ tóc bạc, những Tiên Quân, Thiên Quân trong nguyên chung tiên thành đúng là do đại đạo trong đạo cung của Đế và Tôn biến ra thật.
Ba người đi thật lâu sau rốt cuộc trước mặt có một gốc Thế Giới thụ nguy nga đứng thẳng. Nhánh cây sum xuê cành lá, một chiếc lá nâng một thế giới, nguy nga đồ sộ.
Thành chủ tóc bạc, Giang Nam, Huyết Tổ đến dưới gốc cây, Thế Giới thụ đồ sộ càng rung động hồn người. Huyết Tổ cảm thấy mình thật nhỏ bé.
Đối diện Thế Giới thụ là hỗn độn hồng mông vô biên. Trong hồng mông có một đóa sen màu xanh nở ra, từng đợt đại đạo hồng mông phập phềnh trong nhụy hoa không thua gì Thế Giới thụ, thậm chí hơn hẳn.
Giang Nam thầm nghĩ:
– Hay đây là nguyên thần của Tiên Đế, Tiên Tôn?
Tiên Đế, Tiên Tôn từng dùng nguyên thần bay vào vô nhân cấm khu chấn nhiếp các Đạo Quân tiền sử trong đó. Băng Liên Thánh Mẫu có kể lại cảnh tượng cho Giang Nam nghe. Nguyên thần hai người tràn ngập uy lực vô biên, các tồn tại cổ xưa trong vô nhân cấm khu không dám nhúc nhích.
Không ai có nguyên thần hùng vĩ mạnh mẽ như thế, Băng Liên Thánh Mẫu nói câu bình luận trên cho Giang Nam.
Giờ đây Giang Nam tận mắt nhìn Thế Giới thụ, hồng mông thanh liên, đồng ý đánh giá của Băng Liên Thánh Mẫu.
Nếu Thế Giới thụ, hồng mông thanh liên là nguyên thần của Tiên Đế, Tiên Tôn thì rất khó tưởng tượng pháp lực của hai người hùng hồn cỡ nào.
Giữa Thế Giới thụ, hồng mông thanh liên, rễ hai vật khổng lồ đầu đội trời chân đạp đất quay quanh dệt nên một con đường.
Con đường này không phải đường tiên đạo mà là đại đạo khác, khác biệt với tất cả đại đạo, khác với đại đạo của bất cứ thời đại nào.
Đường đi thông thời đại tiền sử nhìn từ xa là không gian vũ trụ chú đạo một thời huy hoàng.
Thành chủ tóc bạc cười nói:
– Đế Giang đạo hữu, Huyết Tổ đạo hữu, con đường này là cho người không tu tiên đạo vào đạo tràng Đế và Tôn. Bọn họ dùng đại đạo pháp lực ngày xưa dệt nên, khác với tiên đạo sáng tạo ra. Bước chân vào trong có thể đến đạo tràng Đế và Tôn, nếu hai vị muốn vào đạo tràng phải đi qua con đường này.
Huyết Tổ giành đi trước chạy nhanh vào con đường.
Giang Nam xoay người, khom lưng cảm ơn Thành chủ tóc bạc:
– Đa tạ đạo hữu chỉ đường.
Thành chủ tóc bạc trả lễ:
– Đế Giang đạo hữu khách sáo. Tiền đồ của đạo hữu nhấp nhô nhiều kiếp nạn, không phải Đế và Tôn cố ý nhằm vào mà do tiên đạo đã định. Người muốn nhảy ra tiên đạo phải có kiếp nạn. Nếu Đế Giang đạo hữu sống đến ngày Đế và Tôn thức tỉnh thì mọi khó hiểu sẽ được giải đáp, có thể xưng đạo hữu với Đế và Tôn.
Giang Nam chớp mắt, cười nói:
– Nghe ý của đạo hữu thì Đế và Tôn chưa chết, chỉ ngủ say?
Thành chủ tóc bạc lắc đầu, nói:
– Đế và Tôn đã chết, nếu bọn họ không chết thì sao vô nhân cấm khu bị xóa sổ? Hai người thật sự đã chết, nhưng tử vong đối với đẳng cấp như bọn họ đơn giản là ngủ một giấc, khi tỉnh dậy là sống lại.
Giang Nam hỏi dồn:
– Đạo hữu, Đế và Tôn thật sự tàn sát lẫn nhau nên chết chung sao? Tồn tại cỡ như bọn họ sao lại tàn sát lẫn nhau, cùng chết được?
– Đế Giang đạo hữu, đi đến cuối đường liền biết.
Thân hình Thành chủ tóc bạc bỗng biến thành đại đạo dung nhập vào thiên địa, biến mất.
Giang Nam nhíu mày hỏi:
– Cuối đường? Là cuối con đường này hay tận cùng đại đạo?
Giang Nam xoay người bước lên con đường Thế Giới thụ, hồng mông thanh liên dệt nên, dọc theo con đường đi hướng thời không chú đạo.
Giang Nam đi thật lâu, hai bên là thời không chú đạo. Giang Nam đi từ tịch diệt kiếp thời đại chú đạo, thời gian đảo ngược hai bên đường. Giang Nam nhìn thấy cảnh tịch diệt kiếp phá hủy nguyên vũ trụ, thấy Tịch Diệt Đạo Nhân lao vào Chú Đạo thiên đàn.
Mắt tử phủ Tịch Diệt Đạo Nhân sắp phá hủy Chú Đạo thiên đàn đột nhiên Đạo Nhân này cảm ứng được điều gì, vụt xoay người nhìn con đường.
Tịch Diệt Đạo Nhân cười khẩy nói:
– Là ai đang rình ngó ta… Lại là ngươi! Mỗi lần tịch diệt kiếp bộc phát là ngươi sẽ rình rập ta!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tịch Diệt Đạo Nhân vươn tay chộp con đường, bàn tay to lớn hủy diệt tất cả chứa năng lượng khủng bố tịch diệt kiếp chộp con đường Giang Nam đi, thậm chí bắt trúng người hắn. Bàn tay vô hình xuyên qua người Giang Nam, không chộp được gì.
Tịch Diệt Đạo Nhân đánh hụt, lộ vẻ đăm chiêu, nhỏ giọng nói:
– Phải rồi, là ngươi đứng trong dòng sông thời gian rình ngó ta phải không? Nói vậy ngươi đến từ tương lai? Ha ha ha ha ha ha! Ta đã cảm ứng được hơi thở của ngươi, chờ tương lai đến, khi gặp lại ngươi, chắc chắn ta sẽ biết tồn tại rình ngó ta mười bảy năm hỗn độn là kẻ nào.
– Ta sẽ phá hủy ngươi…
Giang Nam sợ hết hồn, hắn lấy lại bình tĩnh tiếp tục tiến tới. Giang Nam thấy vô số tồn tại cường đại thời đại chú đạo theo Vạn Chú Đạo Quân dẫn dắt chế tạo Chú Đạo thiên đàn, nhìn mỗi bước rèn tạo Chú Đạo thiên đàn.
Vô số tiên dân chú đạo vòng quanh thiên đàn to lớn, cầu nguyện bái lạy, luyện đại đạo mạn nhất của mình vào thiên đàn, tinh luyện đại đạo thiên địa dung nhập vào thiên đàn, lại tinh luyện tinh huyết bản thân hòa vào thiên đàn, tràn đầy hy vọng chuẩn bị cho tịch diệt kiếp sắp đến.
Giang Nam thấy Vạn Vật Đạo Tổ đồ sát sinh linh chú đạo. Đạo Quân cường đại này hủy diệt một nửa sinh linh, cường giả thời đại chú đạo, đứng trong biển máu xác chết vô tận.
Chương 2578: Đụng độ Tiên Đế (1)
Vạn Vật Đạo Tổ cười khẽ:
– Ha ha ha ha ha ha! Giết chết một nửa sinh linh không biết có thể giảm chậm thời gian tịch diệt kiếp đến không? Thời đại tiếp theo thử giết sạch sinh linh xem sao, không chừng cách này hay.
Giang Nam tiếp tục đi về phía trước, rốt cuộc đi tới điểm bắt đầu thời đại chú đạo. Con đường đi thông tịch diệt thiên hỏa vô tận, trong tịch diệt thiên hỏa dựng dục một tiên thiên pháp bảo là Vạn Chú Thiên Chung. Vạn Chú Thiên Chung rung chấn vỡ tịch diệt thiên hỏa, thời đại thuộc về chú đạo mở ra.
Giang Nam đi hướng Vạn Chú Thiên Chung, xuyên qua thiên hỏa thiên chung nhìn một tòa đài cao to lớn. Một thân hình đứng trên đài cao đưa lưng hướng Giang Nam.
Người đó chưa quay lại nhưng Giang Nam thấy bóng lưng rất quen thuộc.
Tiên Đế.
Tiên Đế khai sáng Tiên giới đứng đó, dường như chờ người bước lên con đường này đến gần.
Giang Nam leo lên đài cao, khom người nói:
– Huyền Thiên xin chào Tiên Đế bệ hạ.
Quanh thân Tiên Đế tràn ngập chú đạo, xoay người lại, phong thần sâu sắc, như Đạo Quân Tu luyện chú đạo đến đại thành.
Tiên Đế đáp lễ:
– Xin chào Đế Giang đạo hữu. Đế Giang đạo hữu qua ải của ta là sẽ vào đường thời đại ma đạo, Tiên Tôn chờ đạo hữu ở cửa tiếp theo.
Giang Nam không tấn công, mỉm cười hỏi:
– Ta tin tưởng ta không phải bất cứ người nào chuyển thế, không có kiếp trước. Tại sao bệ hạ gọi ta là Đế Giang?
Trên đài cao, Giang Nam và Tiên Đế đối diện. Đây là lần đầu tiên Giang Nam xem xét kỹ nhân vật truyền kỳ này. Trước kia Giang Nam từng thấy mặt Tiên Đế nhưng không có dịp quan sát kỹ.
Tiên Đế có khí độ kỳ lạ, sức hấp dẫn như đế hoàng, như gió xuân. Tiên Đế cho người cảm giác trầm ổn tựa trời, đất, vũ trụ hồng hoang.
Trước mắt Tiên Đế chỉ là ảo ảnh dọng lại trong thời không, chẳng phải bản thể, không là phân thân. Ảnh chiếu này là hiểu biết của Tiên Đế về chú đạo.
Tiên Đế lĩnh ngộ chú đạo không thua Vạn Chú Đạo Quân chút nào.
Giang Nam rất khâm phục người trước mặt. Tiên Đế, Tiên Tôn từ vũ trụ xa xôi khác lặn lội đường xa đến. Bọn họ là người nơi khác, không thuộc vũ trụ này.
Vũ trụ của Tiên Đế, Tiên Tôn tràn ngập bí ẩn, không ai biết quê hương của bọn họ có đại đạo gì, sinh linh như thế nào.
Những gì Tiên Đế, Tiên Tôn trải qua cũng bí ẩn, không ai biết bọn họ du lịch trong hư vô mênh mang vô tận gặp gỡ cái gì, trải qua chuyện gì.
Hai người xứ lạ đến vũ trụ này, khai sáng Tiên giới, cắt đứt thời đại Hỗn Độn Cổ Thần, khiến Vạn Vật Đạo Tổ chịu thua, các Đạo Quân tiền sử chuyển thế đến Tiên giới, dấy lên sóng gió lớn, chấn động các thời đại từ xưa đến nay chưa bị tiêu diệt hoàn toàn.
Tiên Đế, Tiên Tôn còn giết Tịch Diệt Đạo Nhân, phân thây trấn áp kẻ cùng hung cực ác này.
Tiên Đế, Tiên Tôn chế tạo mảnh đất kỳ lạ đạo tràng Đế và Tôn, đặt đạo tràng trong thời đại cổ xưa nhất, thời đại nguyên đạo.
Kiếp này Tiên Đế, Tiên Tôn trải qua nhiều điều hấp dẫn, là thần thoại khác, truyền kỳ khác biệt.
Bất cứ ai, dù là tồn tại đứng ở tận cùng đại đạo cũng không có kinh nghiệm chói mắt như Tiên Đế, Tiên Tôn. Bọn họ có cuộc đời phong phú, họ là truyền kỳ thật sự, thần thoại không thể miêu tả.
– Đế Giang chính là hỗn độn.
Mắt Tiên Đế sáng ngời, mỉm cười nói:
– Hỗn độn là không biết, là biến số. Nếu ngươi đi sâu trong hỗn độn, nghe thấy đạo âm tuyệt vời kia, tiếng kêu Đế Giang Đế Giang đại biểu cho không biết, là biến hóa, biến số.
Giang Nam gật gù, hắn từng đi sâu trong hỗn độn, có nghe đạo âm đó, nhưng câu hỏi chưa được giải đáp.
Giang Nam hỏi lại:
– Nhưng cái này liên quan gì ta?
Tiên Đế thản nhiên nói:
– Ngươi cũng là chưa biết, biến hóa, biến số của của thời đại tiên đạo, nên ngươi chính là Đế Giang. Ngươi sinh trong thời đại tiên đạo, thời đại này tràn ngập biến số biến hóa nhưng mọi thứ không nhảy ra vòng khống chế của ta và Thanh Liên đạo huynh được. Tất cả vận chuyển theo quỹ đạo chúng ta định trước.
– Tiên đạo nhiều biến, sở trường dung hợp, tụ tập các đời đại đạo đến đại thành, đây là tôn chỉ căn bản khi chúng ta sáng lập thời đại tiên đạo. Ta và Thanh Liên đạo huynh từng thôi diễn tương lai, tính ra tất cả, phát hiện bởi vì tiên đạo nhiều biến nên sẽ sinh ra chưa biết, biến hóa, biến số.
Tiên Đế nói Thanh Liên đạo huynh ý chỉ Tiên Tôn, một người sáng lập khác của Tiên giới.
– Tuy chúng ta có thể đảo ngược thời gian, khiến thời gian quay ngược về tiền sử, thậm chí trở về khởi nguồn thời gian. Nhưng quá khứ là không thể thay đổi, tương lai là chưa biết.
Tiên Đế tiếp tục bảo:
– Khi chúng ta thôi diễn tương lai, muốn nhờ vào tiên thiên chí bảo mở con đường đi thông tương lai, nhìn xem cảnh tượng tương lai. Nhưng làm chúng ta ngạc nhiên là mỗi lần thấy cảnh tượng lại khác hẳn.
– Chúng ta lần lượt tìm kiếm tương lai, rốt cuộc xác địn trong tương lai có một biến số chưa biết quấy nhiễu Tiên giới, khiến tương lai không định trước. Biến số này là Đế Giang, cho nên Đế Giang là xưng hô đối với biến số chưa biết này.
Tiên Đế cười nói:
– Chúng ta muốn đặt Đế Giang vào quỹ đạo Tiên giới, khiến chưa biết thành đã biết. Nhưng các hậu chiêu của chúng ta thất bại, Đế Giang vẫn xuất hiện, vẫn đi con đường của mình, không đi đường tiên đạo.
Giang Nam gật đầu, biết Tiên Đế nói hậu chiêu là gì. Tiên đạo hưng thịnh, vô số người bất giác thay đổi nhưng không thể làm Giang Nam sửa sang tu tiên đạo. Linh căn Đế Giang trong vùng đất nguyên thủy không thể làm Giang Nam bỏ thần thành tiên. Nguyên thủy chi khí, Huyền Thiên tiên vực giữa hư không, Đế và Tôn lần lượt ném ra miếng bánh dụ Giang Nam đầu vào Giang Nam.
Trừ dụ dỗ ra còn có uy hiếp, lần gần đây nhất là thiên kiếp sắp đến.
thiên kiếp kèm theo nhân kiếp, tuy Đế và Tôn không cố ý nhưng chưa chắc không xen lẫn ý tưởng buộc Giang Nam đổi sang tiên đạo.
– Chúng ta từng nghi ngờ Đế Giang xuất hiện có khi nào quấy nhiễu sâu hơn nữa, ví dụ hỗn độn?
Tiên Đế lộ biểu tình khó hiểu:
– Thanh Liên đạo huynh nói có lẽ ý chí hỗn độn quấy nhiễu tiên đạo Tiên giới nên sinh ra Đế Giang. Cách nói này hư vô mờ mịt, hỗn độn làm sao sinh ra ý chí được? Nhưng đạo âm sâu trong hỗn độn kêu gọi Đế Giang, nên chúng ta không thể khẳng định hỗn độn hình thành vũ trụ có lẽ nào sinh ra ý chí?
Tiên Đế nhíu mày suy tư, giây lát sau lắc đầu cười nói:
– Ngươi xuất hiện có lẽ là số phận đã định, nếu không ngươi làm sao trở thành đế của chú đạo? Vì sao ngươi họ Giang? Không chừng hỗn độn thật sự có ý chí, sắp sinh ra một vị Đế Giang.
Giang Nam câm nín, cười lắc đầu nói:
– Bệ hạ, có vẻ các người tự dồn mình vào ngõ cụt.
Giang Nam nghe Tiên Đế giải thích về Đế Giang thì thở phào, hắn đúng là không phải ai chuyển thế, còn Tiên Đế nói số phận đã định trước Giang Nam sinh ra ở Tiên giới, hắn cho rằng rất vớ vẩn.
Giang Nam cười nói:
– Ta chính là ta, độc nhất vô nhị!
Chương 2579: Đụng độ Tiên Đế (2)
Giang Nam gật gù, tâm tình nhẹ nhõm, sương mù bao phủ đạo tâm tan biến.
Giang Nam cười nói:
– Chưa biết mới hấp dẫn, trong mờ mịt lần mò đitới cuối cùng được thành quả mới có cảm giác thành tựu. Nếu các người biết hết tương lai sẽ thấy nhàm chán đúng không?
Tiên Đế vui vẻ nói:
– Ta cũng có ý đó. Đế Giang đạo hữu, Huyết Tổ đã qua ải của ta, bây giờ đến lượt ngươi.
Giang Nam phấn chấn tinh thần, khí thế bộc phát, khí túc sát kỳ lạ của chú đạo tràn ngập toàn thân hắn.
Giang Nam trầm giọng nói:
– Bệ hạ, mời!
Tiên Đế chớp mắt, bật cười:
– Ngươi định dùng chú đạo đấu với ta? Về hiểu biết chú đạo thì ngươi không thể thắng ta, nếu ngươi bị đào thải sẽ không có cơ hội lần thứ hai.
Giang Nam bình tĩnh nói:
– Nếu không vượt qua ngươi về chú đạo thì nói gì đến thành tựu vượt qua ngươi?
Tiên Đế vỗ tay khen:
– Chỉ tính điều này Đế Giang đạo hữu đã hơn Huyết Tổ rất nhiều. Huyết Tổ vượt qua chỗ ta chỉ dùng đại đạo riêng mình, còn ngươi định dùng chú đạo so cao thấp với ta, tuy ngươi thua nhưng vinh dự. Đế Giang đạo hữu, mời!
Giang Nam quát to, dưới chân đột nhiên hiện ra Chú Đạo thiên đàn to lớn. Vô số sinh linh hiển hiện trong thiên đàn, sống động như tái hiện cường giả thời đại chú đạo đã tan biến trong dòng sông thời gian.
Giang Nam đứng trên Chú Đạo thiên đàn, chú đạo bắn lên cao biến thành Vạn Chú Thiên Chung lơ lửng trên đầu.
Giang Nam không dùng Vạn Chú Thiên Chung thật àm là lĩnh ngộ chú đạo diễn biến ra Vạn Chú Thiên Chung, Chú Đạo thiên đàn, dùng hiểu biết chú đạo chống lại Tiên Đế.
Đối diện Tiên Đế chỉ là một ảnh chiếu nhưng rất cường đại, cường giả thông thiên địa tạo hóa có thể ảnh chiếu ra một thời đại như Tiên Đế, nếu vừa bắt đầu không dốc hết thủ đoạn mạnh nhất ra sẽ nuốt hận gục ngã.
Bởi vậy ngay từ đầu Giang Nam đã vận chuyển thần thông chú đạo mạnh nhất, Chú Đạo thiên đàn gia cố, Vạn Chú Thiên Chung treo cao. Thiên đàn thiên chung hợp bích.
Đinh!
Tiếng chuông gióng lên, lực lượng chú sát mạnh mẽ xông hướng ảnh chiếu Tiên Đế.
Giang Nam vượt thời gian, đi qua nguyên thời đại Hỗn Độn thiên quốc1, hiểu biết về chú đạo hơn trước kia rất nhiều. Giang Nam chính mắt thấy quá trình rèn tạo chú đạo, Vạn Chú Thiên Chung hình thành, quá trình khai sáng thời đại chú đạo.
Giang Nam hiểu biết Vạn Chú Thiên Chung, Chú Đạo thiên đàn sâu sắc chưa từng có.
Tiên Đế mỉm cười, chú đạo tuôn chảy quanh thân. Chú đạo của Tiên Đế không hoàn toàn là chú đạo tiền sử, gã dung nhập chú đạo vào tiên đạo, biến thành chú đạo thời đại tiên đạo. Hỗn Độn thiên quốc1 thay đổi thành cây cung trong tay Tiên Đế, kéo căng dây, bắn tên.
Cung và tên bay ra từ tay Tiên Đế như tiên thiên pháp bảo, một mũi phá các tầng lực lượng chú đạo, bắn trúng Vạn Chú Thiên Chung.
Nhưng Giang Nam biết thời đại chú đạo chỉ có hai tiên thiên pháp bảo, một là Vạn Chú Thiên Chung mà Vạn Chú Đạo Quân có được trong tịch diệt thiên hỏa. Một là tiên thiên quyền trượng từ cơ thể Vạn Vật Đạo Tổ, không có loại cung tên.
Mũi tên bay ra, Vạn Chú Thiên Chung biến ra từ đại đạo của Giang Nam bị bắn nát. Tiên Đế kéo dây cung, đột nhiên cung to thay đổi biến thành đàn cổ. Tiên Đế bay lên đài cao, dây đàn rung rinh. Giang Nam cảm giác lực lượng chú sát vô hình ập đến.
Chú Đạo thiên đàn dưới chân Giang Nam tan vỡ, ảo ảnh các sinh linh chú đạo tan nát. Chú Đạo thiên đàn nứt nẻ ghê người rồi vụn vỡ, Giang Nam bị hất bay.
Đàm cổ của Giang Nam cũng là tiên thiên pháp bảo thời đại chú đạo, Giang Nam sợ hết hồn.
– Đế Giang đạo hữu, ngươi hiểu biết về chú đạo vẫn chỉ có một chiều.
Tiên Đế bay trong gió, mười ngón đánh đàn. Dây đnà phát ra đạo âm êm tai tuyệt vời, như tiên khúc từ chín tầng trời trút xuống, lực lượng chú sát vô hình bị đánh tan.
Tiên Đế bình tĩnh nói:
– Vạn Chú Thiên Chung chỉ là một biểu hiện chú đạo. Tại sao chú đạo không thể biến thành cung, tên, cầm? Tại sao gò bó vào thiên chung? Đại đạo vô hình, nhưng đại đạo trong lòng ngươi hữu hình.
Đầu óc Giang Nam ù vang, Tiên Đế hiểu biết chú đạo vượt qua Đạo Quân, đến trình độ cao thâm khó dò.
Giang Nam cười to bảo:
– Lĩnh giáo!
Giang Nam cảm thấy rộng mở trí óc, cười nói:
– Đúng là ta gò bó vào đạo hữu hình, hèn gì không thể đứng ở tiên thiên bất bại chi địa.
Giang Nam lắc người, chú đạo tuôn chảy quanh thân. Giang Nam không thi triển Vạn Chú Thiên Chung nữa mà pháp, thân, đạo, quả hợp nhất, dung hợp pháp, đạo, quả, thân chú đạo thành một, biến thành trạng thái nguyên thủy chú đạo. Giang Nam rống to, càng gầm càng lảnh lót, đột nhiên biến ra tiếng cầm, trong tiếng cầm xen lẫn tiếng trống, trong tiếng trống có kim qua thiết mã lao nhanh, như chiến trường mênh mông ức vạn sinh linh chém giết nhau, không ngừng va chạm.
Tiếng cầm của Tiên Đế bị phá, Giang Nam cất bước áp sát, người nhô ra. Đại đạo biến thành cây thương to, đầu thương đâm thẳng.
So với Tiên Đế thản nhiên nhẹ nhàng thì chú đạo của Giang Nam là sắc bén, bá đạo.
Tiên Đế khen:
– Không uổng là Đế Giang.
Đàn cổ biến mất, thay thế là bảo kiếm sáng choang nghênh đón Giang Nam.
Tiên Đế thản nhiên nói:
– Nhưng ngươi chưa hiểu biết chú đạo sâu sắc, hãy xem nhát kiếm của ta, chú kiếm trảm thiên cương!
Tiên Đế chém một nhát kiếm, cây thương to trong tay Giang Nam bỗng nhiên nhẹ hẫng, bị chặt đầu thương. Trường kiếm lóe tia sáng chém vào người Giang Nam.
Phập!
Một vòi máu phun ra, Giang Nam bị kiếm chém trúng.
Chú đạo giỏi về bị thương nguyên thần, nhát kiếm trúng xác thịt, Giang Nam cảm giác bốn vị hợp nhất dung hợp nguyên thần và cơ thể nhưng vẫn không ngăn được, nguyên thần bị thương.
Nhát kiếm của Tiên Đế tên là chú kiếm trảm thiên cương, căn bản không giống công kích kỳ lạ âm tà của chú đạo mà như chứa cương mãnh không gì địch nổi, khác hẳn với chú đạo truyền thống.
Nhưng vận dụng chú đạo như thế lộ ra Tiên Đế siêu nhiên, thoát tục. Cảnh giới của Tiên Đế đã vượt qua lý niệm đại đạo đơn thuần nhất, tiến vào đẳng cấp cao sâu hơn.
Giang Nam chưa từng thấy cảnh giới này từ người Vạn Chú Đạo Quân. Mặc dù Vạn Chú Đạo Quân là Đạo Quân thời đại chú đạo nhưng gã gò bó về hình, cần dựa vào Chú Đạo thiên đàn, Vạn Chú Thiên Chung phát huy hết thực lực. Chú đạo của Vạn Chú Đạo Quân chứa mặt quỷ bí âm u.
Giang Nam cũng không thấy điều này từ người Vạn Vật Đạo Tổ, tuy gã tinh thông đại đạo chín thời đại nhưng đại đạo của gã vẫn có hình. Vạn Vật Đạo Tổ luyện Hỗn Độn thiên quốc1 của mình thành tiên thiên quyền trượng, không thoát khỏi chú đạo quỷ quái âm u.
Tiên Đế hiểu biết chú đạo không gò bó bất cứ tiên thiên pháp bảo nào, lòng máy động là chú đạo sẽ biến thành hình dạng tiên thiên pháp bảo khác nhau, có cương mãnh bá đạo, có sắc bén không gì sánh được, có quỷ quái âm u, có cứng rắn không gì phá nổi.
Trong tay Tiên Đế chú đạo thiên biến vạn hóa, không giống chú đạo. Nhưng Giang Nam biết chú đạo của Tiên Đế mới là chú đạo thật sự, là hình dạng nguyên thủy ban sơ nhất.
Tiên Đế đã nắm bắt bản chất đạo.
Chương 2580: Từng đến đây chơi
Giang Nam thụt lùi, thương gãy làm gậy quét mạnh. Chú kiếm trong tay Tiên Đế rung bần bật, cây gậy của Giang Nam bị chém mấy chục khúc. Trường kiếm chợt lóe chém cổ Giang Nam.
Chú kiếm trảm thiên cương chưa hết. Bàn tay khác của Tiên Đế nhúc nhích năm ngón như đánh đàn, tiếng cầm du dương chém hướng Giang Nam.
Thủ đoạn của Tiên Đế thật khó đề phòng, nhất là chú đạo giỏi chém nguyên thần. Nếu Giang Nam trúng một chiêu nữa thì nguyên thần chồng chất vết thương, càng thêm bị động.
So sánh thì Giang Nam lĩnh ngộ chú đạo kém hơn Tiên Đế nhiều. Giang Nam được Tiên Đế chỉ điểm lĩnh ngộ ra đạo lý đại đạo vô hình, không gò bó hữu hình, chú đạo hơi thiên biến vạn hóa nhưng vẫn thua xa Tiên Đế.
Dù Giang Nam biến đổi chú đạo thành hình dạng tiên thiên nhưng luôn thiếu chút thần vận, đây là do tích lũy, kiến thức tầm mắt của hắn chưa đủ.
Tiên Đế vốn có cảnh giới siêu cao, vượt qua bất cứ kẻ thành tựu lớn nào trong chú đạo, đứng ở góc độ cao chót vót cúi xuống nhìn chú đạo.
Cảnh giới của Giang Nam là đại viên mãn Nguyên Thủy Thần Quân, còn đang học tập, lĩnh ngộ chú đạo. Giữa hai bên tất nhiên có chênh lệch.
Giang Nam đột nhiên ngừng thụt lùi, hai tay ôm trước ngực, lắc mình. Chú đạo bay ra hình thành pháo to trước ngực hắn.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một cột sáng bắn ra. Tiên Đế thầm khen, lắc người né. Tóc đen xõa tung, pháo trước ngực Giang Nam biến thành cái trống to. Giang Nam đá trống bay lên, áp sát Tiên Đế.
Thùng thùng thùng!
Giang Nam dùng nắm đấm làm dùi, biến thân người khổng lồ nổi trống tiến lên. Tiếng trống kinh thiên động địa, không ngừng oanh kích Tiên Đế.
Giang Nam lĩnh ngộ chú đạo ngày càng sâu sắc, biết rõ cứ phòng thủ sẽ không thắng nổi, chuyển thủ thành công.
Ngay sau đó, trống to tan vỡ. Tiên Đế đấm vào trống, tiếng trống rung trời giết ngược lại Giang Nam.
Giang Nam khẽ rên, lảo đảo thụt lùi. Đối diện Tiên Đế thì Giang Nam không chiếm ưu thế nổi.
Vết thương trên người Giang Nam ngày càng hiều, nhưng hắn bốn vị hợp nhất có năng lực phục hồi rất mạnh. Tiên Đế tạo thành vết thương dù là bị thương nguyên thần, miễn không trí mạng thì Giang Nam sẽ nhanh chóng phục hồi lại trạng thái cao nhất.
Giang Nam như cỗ máy chiến đấu mãi mãi không biết mệt, tinh lực, thể lực, pháp lực dồi dào nhất không ngừng va chạm với Tiên Đế, lần lượt đụng độ rồi đổ máu, bị thương.
Nhưng tu vi thực lực của Giang Nam liên tục tiến bộ, hiểu biết về Hỗn Độn thiên quốc càng lúc càng sâu sắc.
Bất giác hai người chiến đấu năm tháng ròng, trên đài cao vẫn không ngừng đánh nhau. Giang Nam luôn phòng ngự, không cách nàop hản công.
Thời gian trôi qua, một năm đã qua, chiến đấu còn tiếp tục. Hai bóng người đánh nhau trên đài cao. Quanh thân Giang Nam tụ máu, anh dũng chiến đấu không ngừng nghỉ đỡ công kích như mưa thấm từng ngõ ngách của Tiên Đế.
Bất giác mười năm đã qua, Giang Nam vẫn không chuyển từ thế thủ sang công được. Giang Nam vừa mới chiếm thế công liền bị Tiên Đế đánh tan, người bị thương nặng đành chuyển sang phòng ngự.
Hai người thủ đoạn chồng chất làm người xem hoa mắt. Nếu Vạn Chú Đạo Quân có mặt tại đây sẽ kinh thán Giang Nam, Tiên Đế hiểu biết chú đạo sâu sắc vô cùng.
Trăm năm trôi qua, vết thương trên người 1 ít dần. Cuối cùng Giang Nam đứng vững gót chân trên đài cao, từ phòng thủ chuyển sang công kích.
Lại qua ba trăm năm, Giang Nam và Tiên Đế có tấn công có phòng thủ. Thế công của Giang Nam chiếm hai phần trăm, mặc dù chỉ có hai phần nhưng đã là thành công lớn, tiến bộ vượt bậc.
Lại qua năm trăm năm, rốt cuộc Giang Nam miễn cưỡng chiếm năm phần thế công.
Tiên Đế đột nhiên rút tay về không tấn công nữa, thở dài:
– Đế Giang đạo hữu, ta đã không còn gì dạy cho ngươi, đạo hữu đã qua ải.
Giang Nam khom người hành lễ:
– Đa tạ bệ hạ mấy năm nay chỉ điểm.
Tiên Đế cười nói:
– Năng lực lĩnh ngộ của Đế Giang thật kinh người, dùng tám trăm năm đã tham ngộ ra áo nghĩa chú đạo. Nhưng cửa tiếp theo là ảnh chiếu Thanh Liên đạo huynh. Thanh Liên đạo huynh suy tính thâm sâu hơn ta, lý niệm xung đột khá lớn với ta. Chưa chắc đạo hữu vượt qua được ải của hắn.
Giang Nam giật mình kêu lên:
– Hơn tám trăm năm?
Giang Nam và Tiên Đế đánh nhau, trong đầu không có khái niệm thời gian, hắn chỉ nghĩ đến lĩnh ngộ, cảm ngộ chú đạo. Mỗi giây mỗi phút có cảm ngộ vô tận ùa vào não Giang Nam, làm hắn quên thời gian trôi.
– Tám trăm năm này là thời đại quá khứ, ngươi đối chiến với ta tám trăm năm trong dòng sông thời gian, còn Tiên giới thì một giây cũng chưa trôi qua.
Tiên Đế tránh ra, cười nói:
– Ngươi đừng lo thương hải tang điền, không cần sợ cố nhân đi xa. Đế Giang đạo hữu, lên đường đi. Nếu đạo hữu không vượt qua được ải Thanh Liên đạo huynh thì hãy quay về.
Giang Nam lại khom lưng cảm ơn:
– Suốt đời khó quên ơn chỉ điểm củabệ hạ.
Giang Nam sải bước đi, bước lên con đường thời đại ma đạo, dọc theo thời gian đi ngược.
– Tiên Đế nói tâm kế Tiên Tôn sâu, xung đột lý niệm với Tiên Đế. Sợ là Thanh Liên Tiên Tôn sẽ không chỉ diểm tận tình như Tiên Đế, ngược lại ra tay giết chóc. Nhưng qua kỳ ngộ này ta sẽ không tùy tiện đến gần, cần quan sát dọc đường đi nhiều hơn, nghiên cứu ảo diệu ma đạo, Tiên Tôn có muốn chém ta cũng khó.
Giang Nam chậm rãi đi tới, thường ngừng lại xem thời đại ma đạo bị hủy diệt trong tịch diệt kiếp. Giang Nam không chỉ nghiên cứu ảo diệu đại đạo thời đại ma đạo, hắn còn tham ngộ ảo diệu đại đạo của Tịch Diệt Đạo Nhân.
Trong tịch diệt kiếp hủy diệt thời đại ma đạo, Tịch Diệt Đạo Nhân lộ vẻ mặt kinh hoàng:
– Rốt cuộc ngươi là ai, ở đâu rình ngó ta?
Tịch Diệt Đạo Nhân chộp hướng Giang Nam đứng trong đường hầm nhưng luôn bắt hụt.
Tịch Diệt Đạo Nhân lạnh lùng cười:
– Ngươi nhìn ngó ta mười sáu năm hỗn độn, nhìn lâu như vậy chắc đã có nắm chắc đối phó ta? Đi ra, đấu với ta đi! Núp núp ló ló có gì giỏi?
Giang Nam ngừng trên đường thời gian, rất là ung dung ngồi xuống nhìn Tịch Diệt Đạo Nhân huơ tay chộp mình, dốc hết thủ đoạn. Đây là kỳ ngộ hiếm có, Tịch Diệt Đạo Nhân nổi điên có uy lực hủy diệt tất cả nhưng không thể kéo Giang Nam ra khỏi dòng sông thời gian.
Ngược lại Giang Nam có thể quan sát thủ đoạn của Tịch Diệt Đạo Nhân, tịch diệt kiếp, lĩnh ngộ đại đạo tịch diệt càng sâu sắc.
Thật lâu sau Tịch Diệt Đạo Nhân ngừng lại, không ra tay nữa.
– Hèn gì Tịch Diệt Đạo Nhân muốn giết ta, thì ra hắn bị ta nhìn ngó mười bảy kỷ nguyên.
Giang Nam chớp mắt, đi tiếp, ngược dòng thời gian thời đại ma đạo, từ suy sụp đến huy hoàng, đỉnh cao, khởi nguồn. Giang Nam chậm rãi từng bước nghiên cứu ảo diệu thời đại ma đạo, thu hoạch càng lúc càng nhiều.
Giang Nam nhìn thấy Thánh Ma Thiên Tôn nổi lên, nhìn Vạn Vật Đạo Tổ oai phong một cõi, nhìn Ma Thiên Đạo Chủ vùi thây trong tịch diệt kiếp.
Chương 2581: Hồng mông tiên thiên (1)
Cuối cùng sau ba trăm năm, Giang Nam đi tới khởi nguồn thời đại ma đạo. Trong tịch diệt thiên hỏa, có một tòa đài cao đứng thẳng, một nam nhân áo xanh cao gầy đứng đó. Gần đài cao có bia đá dựng đứng trong tịch diệt thiên hỏa.
Giang Nam không vội leo lên đài cao mà đến trước bia đá, xem chữ khắc trên bia.
– Thanh Liên từng đến đây chơi.
Giang Nam bật cười nói:
– Là ai không có đạo đức công cộng, để lại một khối bia văn trong tịch diệt thiên hỏa sinh ra thời đại ma đạo? Nếu sinh linh thời đại ma đạo sinh ra thấy bia đá này không chừng sợ chết khiếp.
– Là ta không có đạo đức công cộngđể lại.
Nam nhân áo xanh cao gầy đứng trên đài cao xoay người lại, dáng vẻ không hề tức giận cười nói:
– Đế Giang đạo hữu, nếu ngươi du lịch đến đây, hắn vũ trụ huy hoàng huyễn lệ như vậy sinh ra, có vô số sinh linh sinh sống tại dây, ngươi nhìn hết tất cả, tán thán vũ trụ hùng kỳ, chẳng lẽ không muốn để lại một khối bia đá viễ chữ lưu niệm mình từng đến?
Giang Nam leo lên đài cao, cười nói:
Nếu ta có sức mạnh kinh người như thế không chừng cũng làm như vậy. Huyền Thiên xin chào Tiên Tôn.
Giang Nam khom người hành lễ.
Tiên Tôn trả lễ:
– Chắc Diệp lân tiểu quỷ nói xấu ta với ngươi phải không? Hắn sẽ nói ta và hắn lý niệm khác nhau, hơn phân nửa xuống tay giết ngươi? Hắn không biết ta và hắn xung đột lý niệm bắt nguồn từ phụ thân của hắn, tồn tại cường đại tà ác.
– Phụ thân của Tiên Đế?
Giang Nam rung động hỏi:
– Xin hỏi Tiên Tôn các người xuất thân từ đâu? Phụ thân của Tiên Đế là người như thế nào?
Tiên Tôn bình tĩnh nói:
– Là một người rất tà ác nhưng vô cùng hấp dẫn, trong lòng tràn ngập hủy diệt và sáng tạo ma tính.
Tiên Tôn không muốn nói nhiều.
Giang Nam không miễn cưỡng, cười nói:
– Vậy Tiên Tôn có xuống tay giết ta không?
Tiên Tôn dứt khoát nói:
– Có!
Trán Giang Nam nổi gân xanh. Vừa rồi Tiên Tôn còn bảo là Tiên Đế nói xấu sau lưng gã, nhưng những gì Tiên Đế đều đúng, đánh giá Tiên Tôn không sai một li.
Tiên Tôn vẫn xung đột lý niệm với Tiên Đế, vẫn sẽ xuống tay với Giang Nam.
Tiên Tôn tiên phong đạo cốt, khác với khí thế đế hoàng của Tiên Đế. Mặc dù Tiên Tôn là ảnh chiếu ma đạo nhưng không có chút hơi thở ma đạo, càng toát ra thản nhiên ung dung, nhìn như đứng gần nhưng lại hờ hững xa xôi.
Tiên Tôn nói:
– Đời ta không thích biến số, nhiều biến số nghĩa là tương lai mất kiểm soát. Đế Giang đạo hữu là biến số của tiên đạo Tiên giới ta, tuy không biết tương lai đó tốt hay xấu với Tiên giới, mặc kệ như thế nào phải nằm trong vòng khống chế. Nếu vượt tầm tay với thì nên xuống tay giết, tránh cho tương lai mất kiểm soát làm hại Tiên giới, tiên đạo của ta.
Giang Nam nhíu mày. Theo các kinh nghiệm trước kia, Giang Nam cảm giác được Tiên Đế và Tiên Tôn tính cách khác nhau. Giang Nam thường cảm giác bài bố Đế và Tôn nhằm vào hắn đôi khi là bồi dưỡng rèn luyện, có khi đầy rẫy sát khí, rất mâu thuẫn.
Hiện giờ ngẫm lại những điều đó đại biểu khác biệt lý niệm của hai người. Tiên Đế thích thú biến hóa, thích thấy Tiên giới tiên đạo tràn ngập các loại biến hóa biến số, muốn tìm niềm vui trong biến hóa chưa biết.
Tiên Tôn mặc dù cho phép biến hóa biến số, nhưng yêu cầu biến hóa biến số phải trong phạm vi khống chế. Nếu không kiểm soát được, mặc kệ thưởng thức đối thủ cỡ nào cũng sẽ không nương tay bóp nát từ trong trứng nước.
Cách làm của hai người không có gì đáng trách. Tiên Đế có lòng đế hoàng, khí độ dung người. Tiên Tôn thì đặt ích lợi Tiên giới lên trên hết.
– Mời!
Quanh thân Giang Nam tràn ngập đại đạo thời đại ma đạo, pháp, thân, đạo, quả hợp nhất. Cơ thể Giang Nam như biến thành thân thể mạnh nhất ma đạo. Đạo quả từ nguyên thủy đạo quả hóa thành ma đạo đạo quả, nguyên thần tràn ngập ma tính.
– Diệp Lân dạy cho ngươi rất nhiều.
Mắt Tiên Tôn sáng lên, khen rằng:
– Hắn dạy ngươi đạo vô hình, khiến ngươi tiếp xúc sơ đến tiên thiên, để ngươi trên đường đi chậm rãi quan sát thời đại ma đạo từ nổi lên, biến thiên, suy sụp, nhìn trọn vẹn quỹ tích ma đạo vận chuyển, chuẩn bị đầy đủ luyện thành đại đạo vô hình mới đến gặp ta.
– Nhưng bản lĩnh của Diệp lân có ba phần là ta dạy, ba phần là phụ thân của hắn dạy, bốn phần là tự mình lĩnh ngộ. Phụ thân của hắn có hai phần bản lĩnh đến truyền thừa.
Tiên Tôn thản nhiên nói:
– Đạo vô hình, pháp vô dạng, vô hình vô dạng tức là tiên thiên. Trong tiên thiên có hồng mông là cao nhất. Ngươi chưa lĩnh ngộ được hồng mông tiên thiên thì sẽ thua!
– Hồng mông tiên thiên?
Giang Nam trầm ngâm lộ vẻ đăm chiêu, ngay giây phút đó Tiên Tôn tấn công.
Tiên Tôn bước ra một bước, chân sinh sen, một đóa sen xanh nở rộ, tầng tầng lớp lớp cánh hoa phủ kín đài cao nhốt Giang Nam vào hoa sen.
Giang Nam giật nảy mình, quát to, hai tay chắp trước ngực, cúi đầu khom người như đang hỏi Tiên Tôn. Ngay khi Giang Nam khom người, ức vạn trường kiếm từ sau lưng hắn bay lên tựa chim công xòe đuôi nhưng huyễn lệ hơn rất nhiều.
trường kiếm rậm rạp tựa cây quạt xòe ra, nhìn chậm nhưng thật ra rất mau. Các trường kiếm chém hướng Tiên Tôn.
Tiếng leng keng không dứt, vô số trường kiếm duỗi ra đâm thủng người Tiên Tôn, lại có vô số trường kiếm chém hướng đóa sen xanh bao phủ đài cao.
Giang Nam đánh một kích kia là ma đạo tiên thiên hắn lĩnh ngộ khi đi ngược năm, sáu mươi ức thời gian, ba trăm năm đi qua năm, sáu mươi ức năm luyện thành ma đạo kiếm khí biến ra từ đại đạo vô hình.
Chiêu này Giang Nam gọi là cúi đầu trảm tiên sư, biểu lộ ra ma đạo gian xảo, bá khí, vô pháp vô thiên.
Nhưng các trường kiếm xuyên thủng người Tiên Tôn không tạo thành chút tổn thương, các kiếm khí quét hướng đóa sen xanh cũng không làm gì được nó.
Mắt Giang Nam hoa lên, mất bóng dáng Tiên Tôn. Đóa sen xanh biến mất, đài cao cũng mất. Trời xanh lồng lộng ập vào mặt, bao phủ Giang Nam, nhốt hắn trong vũ trụ kỳ lạ.
Thời đại ma đạo!
Giang Nam nhìn xung quanh, lòng hoảng sợ. Này thiên địa Càn Khôn, này sông núi, này vũ trụ trời sao, đó là thời đại ma đạo Giang Nam dọc theo đường đi trông thấy, cảnh tượng giống y.
– Tiên Tôn quả nhiên khó đối phó hơn Tiên Đế. Tiên Đế dùng thần thông chú đạo đụng độ với ta, đại đạo vô thường chưa đến trình độ như Tiên Tôn. Còn Tiên Tôn tự mình diễn biến thời đại ma đạo, càng kinh người hơn. Đây là hồng mông tiên thiên mà Tiên Tôn đã nói sao?
Giang Nam cảm giác có lực lượng kỳ lạ xâm nhập như muốn đồng hóa hắn thành đại đạo thiên địa thời đại ma đạo, để thân thể, đạo quả, nguyên thần, tư duy, lý niệm, hết thảy của hắn không tồn tại, hòa vào thiên địa, xuôi theo đại đạo, không còn bản thân.
Hồng mông tiên thiên của Tiên Tôn đã đến cực độ. Đại đạo vô hình của Tiên Đế là từ thị giác siêu nhiên bên trên cúi nhìn lịch sử chú đạo, lĩnh ngộ ra đạo tiên thiên. Hồng mông tiên thiên của Tiên Tôn là dùng hồng mông biến ra thời đại ma đạo, diễn biến tất cả.
Cảnh giới của Tiên Tôn đúng là hơn Tiên Đế một bậc.
Chương 2582: Hồng mông tiên thiên (2)
Đương nhiên đây chỉ là hai vị Đạo Quân tuyệt thế biểu hiện một loại thủ đoạn trước mặt Giang Nam, không có nghĩa là toàn bộ thực lực của bọn họ. Hồng mông tiên thiên của Tiên Tôn làm người ta rung động, giật mình.
– Ma đạo Đại La Thiên!
Giang Nam rùng mình, Đại La Thiên từ dưới bay lên trên, mở ra thời đại ma đạo, đồng hóa đại đạo ngự thiên địa tự thành một giới.
Trong ma đạo Đại La Thiên, các ảo ảnh tiên thiên pháp bảo treo cao như vật thật. Có sen, chuông, đỉnh, tháp, du long, thải phượng, hồng hà, ma thần, đồng hóa và xâm nhập thời đại ma đạo.
Thời đại ma đạo đè xuống, đè ma đạo Đại La Thiên rung lắc bần bật, không ngừng thu nhỏ chỉ còn lại một vùng trời.
Đây là nhờ Giang Nam lĩnh ngộ đạo lý đạo vô hình pháp vô dạng, nếu là trước kia sợ là hắn không chống lại thiên địa đại đạo đồng hóa, trực tiếp hóa đạo thân chết.
Giang Nam dùng Nguyên Thủy Đại La Thiên làm bản gốc, ma đạo tinh thuần biến thành ma đạo Đại La Thiên. Giang Nam ở trên Đại La Thiên cao xem hết thời đại ma đạo, cảm giác nắm giữ một loại đại đạo trong tay, thiên địa ngay dưới chân mình.
– Thiên địa không chứa ta thì ta mở một vùng trời tự đứng. Trong vùng trời đó ta tiên thiên bất diệt!
Giang Nam đứng vững gót chân, ngửa đầu cười nói:
– Tiên Tôn, hồng mông tiên thiên của ngươi chỉ có bấy nhiêu thủ đoạn sao? Dựa vào lực lượng thiên địa đồng hóa không thể phá tiên thiên bất diệt của ta.
Chợt vang tiếng cười to, thiên địa xao động, tử khí vạn vạn dặm, các đại đạo treo cao ngoài chân trời. Trong trời sao vũ trụ, nơi tử khí ùa ra, một lão nhân chống gậy bước tới.
Lão nhân cười dài:
– Đế Giang đạo hữu, ngươi làm sao tham ngộ được hồng mông tiên thiên? Ngươi làm sao phá vỡ? Ngươi tiên thiên bất diệt có thể xưng hùng trước mặt người khác, nhưng với ta thì chỉ là tài mọn!
Gậy quét qua, đâm thủng ma đạo Đại La Thiên của Giang Nam. Đầu gậy xẹt qua đâu là ảo ảnh tiên thiên pháp bảo nổ tung biến thành từng đợt ma khí.
Tiên thiên bất bại chi địa của Giang Nam không ngừng diễn sinh, các loại hình dạng tiên thiên pháp bảo hiện ra. Giang Nam lắ mình biến thành ma thần khổng lồ, cao vô tận đấm vào cây gậy.
Khi Giang Nam biến đổi thì Tiên Tôn già cả cũng thay đổi, thiên địa thời đại ma đạo đổi thay. Giang Nam biến cao lớn bao nhiêu thì thời đại ma đạo, Tiên Tôn già nua biến đổi to cỡ đó.
Ầm!
Mắm tay Giang Nam nổ, máu và xương vụn bay đầy. Nhưng Giang Nam mọc bàn tay mới, lắc người thành tám trăm đầu, ba ngàn cánh tay, ma đạo Thiên Tôn tuyệt thế vô song. Một bàn tay nâng một thế giới ma đạo, trời trăng sao, tinh tú ngân hà xoay tròn trong lòng bàn tay. Tay nâng ba ngàn thế giới ma đạo từ từ chuyển động, ba ngàn đạo ấn đánh vào Tiên Tôn già nua.
Chợt có tiếng cười dài phát ra từ sau lưng Giang Nam, thiếu niên áo xanh tay cầm bảo kiếm tới gần, nhát kiếm chém vào hắn.
Tiên Tôn thiếu niên cười nói:
– Đế Giang đạo hữu, ngươi chỉ là hậu thiên sinh linh, tầm mắt có hạn làm sao biết ảo diệu hồng mông tiên thiên? Hôm nay chém ngươi một nhát, chém tam sinh quá khứ, hiện tại, tương lai của ngươi, cho ngươi biết đạo diệu hồng mông, tâm phục khẩu phục.
Giang Nam đối diện một Tiên Tôn già đã rất vất vả, bây giờ đến thiếu niên Tiên Tôn càng làm hắn rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm.
Lúc này có tiếng cười từ vị trí khác truyền đến, Tiên Tôn trung niên từ tận cùng vũ trụ đi ra, tray cầm đóa sen xanh.
Tiên Tôn trung niên cười nói:
– Đừng nói nhiều với hắn, có nói thì hắn cũng không hiểu, chỉ biết tự phụ vũ lực nhưng không rõ diệu dụng hồng mông tiên thiên.
Ba Tiên Tôn bao vây, gậy gỗ, bảo kiếm, đóa sen xanh công kích Giang Nam. Trong khoảnh khắc Giang Nam bị đánh đầu rơi máu chảy, các cái đầu bị chặt, các cánh tay gãy, máu nhuộm ma đạo Đại La Thiên.
Ba Tiên Tôn xoay nhanh xung quanh Giang Nam, các đòn công kích vô cùng cường đại trút xuống người hắn.
Giang Nam đứng yên tại chỗ, vô số cánh tay tung bay, thủ ấn hóa thành hình dạng các tiên thiên pháp bảo công kích ba Tiên Tôn. Đối với Giang Nam đây là trận chiến vô cùng khó khăn. Tiên Tôn đã động sát khí, Giang Nam buộc lòng liều mạng chống trả, nếu không sẽ hồn phi phách tán.
Dù Giang Nam xem quá trình năm, sáu mươi ức năm thời đại ma đạo nhưng vẫn bị giết, bị thương nhiều lần.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Giang Nam vận chuyển ma đạo Đại La Thiên, liều mạng bị thương nặng lao ra vòng vây ba Tiên Tôn, vừa chiến vừa lùi. Ba Tiên Tôn trước sau giết lên, nhưng thế ba người bao vây đã bị phá.
Giang Nam vừa đánh vừa lùi va chạm với ba Tiên Tôn, tuy bị thương nặng nhiều lần nhưng không mặt đất mạng sống.
– Không, không đúng. Hồng mông tiên thiên của Tiên Tôn không chỉ có như thế, chắc chắn là ta đã bỏ sót cái gì!
Trong đầu Giang Nam xoay nhanh các ý nghĩ, ba Tiên Tôn liên tục tấn công, mỗi người làm hắn vất vả đón đơ. Thực lực mỗi Tiên Tôn đều hơn hẳn Giang Nam, nhưng chưa đủ lấy mạng hắn.
Trán tám trăm cái đầu đột nhiên mọc con mắt, tám trăm ma nhãn quét qua trên trời dưới đất bốn phương tám hướng, nhìn thấu mọi thứ trong vũ trụ thời đại ma đạo. Đột nhiên tim Giang Nam rung lên, hắn thấy tận cùng vũ trụ này dựng đứng các cây cột xanh chống đỡ vũ trụ hồng hoang.
Năm cây cột xanh tràn ngập hồng mông chi khí, bên trên hồng mông chi khí kết nối lại thành màn trời khép thời đại ma đạo.
Trong khe hở khung trời chưa khép kín, Giang Namtrông thấy khuôn mặt to lớn, mặt lớn như vũ trụ.
Khuôn mặt Tiên Tôn!
Bên ngoài, đài cao vẫn là đài cao, Tiên Tôn vẫn là Tiên Tôn. Ảnh chiếu Tiên Tôn ngồi xếp bằng, xòe tay ra, trong tay là một đóa sen xanh, trong hoa sen là thời đại ma đạo mênh mông. Trong thời đại ma đạo, Giang Nam đang đánh nhau với ba Tiên Tôn già, trung niên, thiếu niên. Đóa sen xanh khép lại sắp thành nụ hoa.
Giang Nam nằm trong bàn tay Tiên Tôn.
Đóa sen xanh trong tay Tiên Tôn hình thành nụ hoa là Giang Nam không thoát khỏi bàn tay gã được. Một đóa sen là một vũ trụ, bên trong chứa thời đại ma đạo biến ra từ đại đạo của Tiên Tôn, cuối cùng nụ hoa thành hồng mông tiên thiên. Giang Nam sẽ tan biến trong bàn tay Tiên Tôn, thành ảo mộng, thành tế phẩm cho hồng mông tiên thiên, thành một phần của hồng mông tiên thiên.
Đây là hoàn toàn xóa sổ, xóa mọi dấu vết của Giang Nam. Kiếp trước, kiếp này, kiếp sau, xóa hết, không chừa chút cơ hội sống.
Tiên Tôn ra tay không giống người thường, không như Tiên Đế để lại một đường sống, cho Giang Nam cơ hội trưởng thành.
Trong nhụy đóa sen xanh, Giang Nam dốc hết sức bay ra thời đại ma đạo. Giang Nam phải thừa dịp cánh hoa chưa khép kín nhảy ra vũ trụ hồng hoang, nếu không ra được thì hắn chỉ có con đường chết.
Một kích của Tiên Tôn quá khủng bố, kinh khủng đến nỗi không chừa một chút cơ hội sống.
Giang Nam nhảy lên cao, chợt thấy Tiên Tôn trung niên huơ đóa sen xanh, vô số đại đạo ma đạo bay ra từ hoa sen quấn quanh mắt cá chân Giang Nam kéo hắn xuống.
Tiên Tôn trung niên cười nói:
– Đế Giang đạo hữu, có chúng ta ở đây, ngươi muốn trốn sao?
Chương 2583: Tiên thiên đạo chủ
Một bên có trường kiếm chém tới, Tiên Tôn thiếu niên chém đầu Giang Nam, cười:
– Ngươi chưa từng lĩnh ngộ hồng mông tiên thiên thì không nhảy ra khỏi chỗ này được, mãi mãi nằm trong vòng khống chế của ta.
Bên kia, Tiên Tôn già huơ gậy điểm, cười nói:
– Dù ngươi lĩnh ngộ hồng mông tiên thiên cũng là đi con đường ta mở, vẫn phải gọi ta là tổ sư, thấp hơn ta một bậc, rơi vào bàn tay ta.
Giang Nam xoay người chiến đấu, rốt cuộc hắn cảm nhận được sự cường đại vô địch của Tiên Tôn. Bây giờ Giang Nam chỉ có nước cố gắng nhảy ra trước khi cánh hoa sen khép kín.
Trận chiến này rất vất vả, Giang Nam muốn nhảy ra ngoài nhưng cứ bị ba Tiên Tôn kéo xuống.
Trên bầu trời thời đại ma đạo, các cánh hoa dần khép kín, khe hở ngày càng nhỏ, cơ hội trốn thoát càng xa vời.
Giang Nam biến thân ma đạo cầu vồng, cố gắng đụng chạm, liều mạng chiến đấu cuối cùng giành được một cơ hội sống trong chớp mắt. Giang Nam thò đầu ra vũ trụ thời đại ma đạo, quẫy mạnh nhảy khỏi vũ trụ ma đạo trong tay Tiên Tôn.
Lúc này thiên ngoại đột nhiên có một ngón tay xanh mông lung từ xa vươn tới đè thân hình Giang Nam thò ra ngoài, ấn hắn té vào vũ trụ thời đại ma đạo.
Tiên Tôn già, thiếu niên, trung niên lại bao vây, gần như chém Giang Nam chết tại chỗ.
Giang Nam tử chiến chạy trốn, lại nhảy ra thiên ngoại. Lúc này chỉ còn năm chỗ có thể ra thiên ngoại, chợt nghe tiếng nổ, lại một khe hở khép kín, cánh hoa sen khép lại.
Giang Nam định xông ra thiên ngoại nhưng bên ngoài một mảnh xanh mông lung, một ngón tay như mở ra vũ trụ hồng hoang đè xuống, đẩy Giang Nam trở về.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Lại một khe hở khép kín, chỉ còn ba khe hở, cái khe càng lúc càng nhỏ, đại biểu cho ba cơ hội sống cuối cùng. Nếu không bắt chặt ba cơ hội sống thì Giang Nam sẽ hoàn toàn rơi vào tay Thanh Liên Tiên Tôn.
Ba Tiên Tôn không vây giết nữa mà bay lên. Tiên Tôn giáo chủ canh khe hở bên trái, Tiên Tôn già canh khe hở bên phải, Tiên Tôn trung niên che khe hở chính giữa.
– Đế Giang đạo hữu, nếu ngươi không dùng đại đạo ma đạo mà sử dụng thực lực thật của mình, lấy ra tiên thiên pháp bảo thì có thể thoát khỏi.
Tiên Tôn trung niên cười to bảo:
– Nhưng làm vậy thì ngươi đừng mơ học được thứ gì từ ta, không thể nghiệm chứng hiểu biết ma đạo của ngươi có đạt đến trình độ như ta không. Dù ngươi trốn ra ngoài sẽ để lại bóng ma trong lòng, sau này gặp ta sẽ thất bại.
– Nếu ngươi bằng vào tu vi ma đạo thì thua là cái chắc. Tiến lùi khó khăn, ngươi lựa chọn như thế nào? Ta để lại cho ngươi ba con đường, một đường quá khứ, một đường tương lai, một đường hiện tại. Ngươi đi con đường nào?
Giang Nam đứng trong không trung, nhíu mày đi hướng Tiên Tôn trung niên.
Giang Nam cười nói:
– Tiên Tôn, kiếp trước không thể đuổi theo, tương lai chưa biết có thể đấu tranh, giành lấy. Nhưng muốn tranh thủ tương lai thì phải cố gắng ngay hiện tại, cho nên ta chọn hiện tại.
Ma đạo Đại La Thiên của Giang Nam càng ổn định, tiên thiên pháp bảo các hình dạng treo cao bên trong, chiếu rọi kiếp này, thông qua hiện tại chiếu sáng tương lai nhưng không chiếu quá khứ.
Quá khứ không thể sửa đuổi, có thể đuổi theo tương lai, có thể thay đổi, phải cố gắng từ hiện tại mới tranh thủ một cơ hội sống thay đổi tương lai.
Đạo tâm Giang Nam sáng tỏ, hắn cảm thấy gặp Tiên Tôn, chiến đấu với Thanh Liên Tiên Tôn làm đạo tâm càng vững chắc hơn, tăng lên trình độ trước giờ chưa từng có, có cảm giác chạm được đạo tâm tiên thiên.
Tiên Tôn trung niên nghênh đón, hoa sen nở trong tay, cười nói:
– Nếu ngươi vượt qua được ta thì sẽ cho ngươi đi ra ngoài. Đế Giang đạo hữu, mời!
Giang Nam quát to, ma đạo Đại La Thiên khuếch trương, càng vững chắc hơn. Giang Nam xông lên. Đóa sen lắc lư trong tay Tiên Tôn trung niên quét qua, ma đạo hóa thành hồng mông chi khí, đóa sen xanh che trời, tràn ngập vũ trụ hồng hoang. Trong sen sinh ra một ma đạo vũ trụ.
Một đóa sen khai thiên.
Giang Nam gầm lên. Sen xanh và ma đạo Đại La Thiên va chạm. Ma đạo Đại La Thiên tan biến thành tịch diệt kiếp cuồn cuộn hủy diệt đóa sen xanh.
Giang Nam sử dụng hiểu biết sâu sắc nhất về ma đạo của mình hòa tan ma đạo Đại La Thiên, dùng nó phá giải hồng mông tiên thiên của Tiên Tôn.
Hồng mông thanh liên trong tay Tiên Tôn trung niên bị thế tịch diệt ma đạo Đại La Thiên đồng hóa, biến thành tịch diệt ma đạo của Giang Nam, tăng uy lực tịch diệt kiếp.
Tiên Tôn trung niên nhíu mày, lắc người né tránh. Giang Nam cười to, cất bước chui ra khe hở nhảy ra vũ trụ trong bàn tay Tiên Tôn.
Giang Nam cười nói:
– Tiên Tôn, hôm nay nhảy ra rồi ta có thể đại chiến với ảnh chiếu của ngươi… Nguy rồi!
Giang Nam vừa nhảy ra vũ trụ trong bàn tay thì bỗng biến sắc mặt, nhìn xung quanh. Sau khi Giang Nam nhảy ra vũ trụ trong bàn tay thì bốn phía vẫn là trời sao vũ trụ, vẫn là vũ trụ hồng hoang thời đại ma đạo. Dường như tất cả không thay đổi, chỉ có vị trí vũ trụ là đảo điên trên dưới, thay đổi trái phải.
Ma đạo vẫn là ma đạo, Giang Nam còn nằm trong tay Thanh Liên Tiên Tôn, chẳng qua từ vũ trụ trong bàn tay phải nhảy sang tay trái.
Khi Giang Nam nhảy ra, một bàn tay khác của Thanh Liên Tiên Tôn biến thành vũ trụ thời đại ma đạo khác, hai bàn tay chồng lên nhau.
Nhìn như Giang Nam nhảy ra ngoài, m1e cố gắng vùng vẫy trốn thoát nhưng thật ra là nhảy từ bàn tay này của Thanh Liên Tiên Tôn sang tay kia.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trên đầu Giang Nam vang tiếng nổ đinh tai nhức óc, con đường kiếp trước khép kín. Lại một tiếng nổ, con đường kiếp sau khép. Thanh âm chấn động cuối cùng vang lên, con đường kiếp này cũng khép lại. Giang Nam hoàn toàn rơi vào vòng khống chế của Thanh Liên Tiên Tôn.
– Đế Giang đạo hữu, ngươi có thể hóa đạo.
Giọng Thanh Liên Tiên Tôn chấn động thiên địa hoàn vũ, vang vọng không dứt trong vũ trụ.
Thanh Liên Tiên Tôn thản nhiên nói:
– Dù ngươi lĩnh ngộ hồng mông tiên thiên thì bây giờ đã muộn. Đạo hữu, từ nay ngươi không còn tồn tại.
Trong đôi tay Thanh Liên Tiên Tôn, hai đóa sen xanh bắt đầu hợp thành một, hai vũ trụ thời đại ma đạo trong hoa sen hợp nhất. Vũ trụ bắt đầu đồng hóa, hóa thành ma đạo hồng mông, thiên địa đổ xuống, ầm ầm kéo đến.
Giang Nam thở hắt ra, ngồi xếp bằng giữ cho ma đạo Đại La Thiên không phá. Giang Nam định lĩnh ngộ hồng mông tiên thiên, nhưng lực lượng hồng mông từ bên ngoài càng lúc càng nặng nề, đè ép ma đạo Đại La Thiên liên tục thu nhỏ, khó giữ một góc trời.
Một chớp mắt như qua ngàn năm, trong một góc trời ma đạo Đại La Thiên của Giang Nam có ma đạo vũ trụ chậm rãi khai sáng, cố gắng giữ một góc trời, giữ bất bại.