[Dịch] Đế Tôn
Tập 29 [Chương 142 đến 146]
❮ sautiếp ❯Chương 242: Chiến lực toàn bộ triển khai (1)
Loại cảm giác bị thất bại này để cho hắn không cách nào thừa nhận, rõ ràng tu luyện tâm pháp rất cao, rõ ràng là kỳ tài ngút trời, rõ ràng là tuyệt đỉnh cao thủ trẻ tuổi mà vô số người ngưỡng mộ, nhưng mà ở trước mặt nữ nhân này, lại hết thảy không có đất dụng võ.
– Cảnh giới cao thâm, bao quát cảnh giới cấp thấp chiến đấu liền thấy rõ, rõ ràng có thể thấy được, nhất định là cảnh giới của nàng so với ta cao, cho nên mới có thể chống lại được ta!
Trong lòng của hắn không phục, thầm nghĩ.
Lạc Hoa Âm bức lui Cận Đông Lưu, đi về hướng Tạo Hóa tiên đỉnh, bọn người Thần Tiềm cùng Thiên Yêu Thánh nữ lập tức đánh tới, hôm nay Lạc Hoa Âm đã là đối thủ cường đại nhất, bọn hắn không thể không cẩn thận phòng bị, miễn cho bị Lạc Hoa Âm cướp đi tiên đỉnh.
Hơn mười vị cường giả liên thủ, hơn nữa Cận Đông Lưu, cổ thế lực này không thể bảo là không cường hoành.
– Chúng ta nên xuất thủ rồi!
Phía dưới, Phong Mãn Lâu nhìn đến đây, lúc này bay lên trời, cùng rất nhiều đệ tử, trưởng lão, thái thượng trưởng lão của Thái Huyền Thánh tông, gào thét hướng tiên đỉnh phóng đi, trầm giọng quát:
– Cao thấp Thánh tông ta, cần phải đồng tâm, trợ giúp Lạc sư thúc đoạt được tiên đỉnh, nếu có tư tâm, thiên lôi đánh xuống!
Lại vào lúc này, chỉ nghe từng tiếng cười to truyền đến, chỉ thấy ma khí cuồn cuộn, ở chỗ sâu trong ma khí, một cái ống trúc cự đại hiện ra, bốn mươi chín cây thăm bằng trúc bay ra, hóa thành một thanh Cự Kiếm, boong boong chấn minh, hướng Lạc Hoa Âm chém tới, ngăn trở Lạc Hoa Âm cướp lấy Tạo Hóa tiên đỉnh!
Lại có một khôi ngô Đại Hán đi nhanh vượt qua ra, cầm trong tay một bả to đến hư không tưởng nổi búa, vung đại búa một tiếng ầm vang hướng Lạc Hoa Âm bổ tới!
Hai người này thực lực vô cùng hồ đồ hậu, vậy mà so Thần Tiềm, Cận Đông Lưu cái kia các loại tuổi trẻ cường giả không kém chút nào, càng là tế lên pháp bảo của mình, uy lực kinh người!
– Bách Dục Thí Thần Cốc nhị ma Thạch Cảm Đương, tam ma Thiên Cơ tú sĩ, các ngươi cũng muốn hướng ta ra tay?
Lạc Hoa Âm hừ lạnh một tiếng, cả giận nói.
Đại Hán cầm búa kia ha ha cười nói:
– Nữ ma đầu, đại ca cho ngươi làm Nhị đương gia, chẳng phải là chiếm vị trí của ta, ta không phục ngươi, khẳng định phải cùng ngươi đọ sức một hồi!
Thiên Cơ tú sĩ một tay nắm ống trúc lên, móc ngược mà xuống, ống trúc giống như lỗ đen, lực hút so với một tay áo toái Càn Khôn của Thần Tiềm còn muốn cường hoành hơn rất nhiều, cười nói:
– Tạo Hóa tiên đỉnh, người có đức thì được, nếu ta đạt được tiên đỉnh, ngồi trên bảo tọa Đại đương gia cũng có thể, Lạc sư tỷ đắc tội!
Lạc Hoa Âm mười ngón búng ra, kiếm khí tung hoành, đem Cự Phủ ngăn trở, trúc kiếm bắn bay, hừ lạnh nói:
– Tam ma khác tại sao không ra tay?
Hơn mười người Cận Đông Lưu, Thần Tiềm đồng thời đánh tới, Thiên Cơ tú sĩ cười nói:
– Ba người bọn họ không muốn cùng đại ca tranh đoạt tiên đỉnh, bởi vậy không có ra tay. Bất quá Lạc sư tỷ, chúng ta những người này chẳng lẽ còn không đủ ngươi ứng phó sao?
Giang Nam không khỏi thay Lạc Hoa Âm đổ mồ hôi lạnh, những người vây công Lạc Hoa Âm này, không khỏi là cường giả bên trong cường giả, tinh anh trong tinh anh, nhiều cao thủ như vậy liên thủ đối phó nàng, để cho Giang Nam lo lắng không thôi.
– Các ngươi có nghe nói qua, Lạc Hoa Âm ta sợ qua quần ẩu chưa? Các ngươi đây là bức ta triển khai toàn bộ chiến lực!
Lạc Hoa Âm cười lạnh, đột nhiên đỉnh đầu vọt lên một đạo thanh khí, hóa thành một đạo thanh tuyền rầm rầm chảy ra, hình thành một hồ nước nho nhỏ, giữa hồ lá sen khai mở, ba đóa hoa sen màu hồng phấn sâu kín tách ra, chỉ thấy cánh hoa mở ra, bên trong hoa sen từng cái đứng một vị nữ tử, hình dung cùng Lạc Hoa Âm giống như đúc.
Một người con gái tế lên năm miếng kiếm hoàn, kiếm hoàn bay lên không, liền hóa thành đại Ngũ Hành Kiếm khí, tung hoành tích hạp. Nàng đầu đội Phượng trâm, búi tóc có chút lắc lư, liền gặp có Thải Phượng bay ra, cánh chim sãi rộng.
Một người con gái ma khí um tùm, so với nhị ma Thạch Cảm Đương, tam ma Thiên Cơ tú sĩ còn muốn nồng đậm, hiện ra pháp thiên chi thân, bên tai treo hai rắn lục dài đến gần dặm, ba đầu sáu tay, sáu cánh tay từng người bắt lấy một kiện pháp bảo, sáu kiện pháp bảo này thình lình đều là bảo vật mà Lạc Hoa Âm tự luyện chế, cùng tâm pháp của nàng tương dung, uy năng vô cùng cường đại.
Mà đổi thành một người con gái khác thì đầu sinh Long Giác, khắp cả người Long Lân, giống như một Long Nữ, thời điểm quát tháo liền có rồng ngâm, so với Âm Ba công kích của Thiên Long Bát Âm còn muốn cường hoành hơn!
Long Nữ hai tay mang theo một chuỗi Kim Linh, lắc lư tầm đó, liền gặp Kim Linh hóa thành từng ngụm Kim Chung, có mười hai khẩu, mỗi một ngụm Kim Chung là Thiên Long Bát Âm Chung, nhưng uy năng so với Thiên Long Bát Âm Chung trong tay Giang Nam cường đại hơn mấy chục lần!
Ba nữ tử này cơ hồ vũ trang đến tận răng, hơn nữa pháp bảo làm cho người tức lộn ruột!
Tam Thánh Kinh, Atula ma kinh, Thiên Long Sất Trá Chân Kinh!
Để cho người sợ hãi nhất là Tam Thánh Kinh, rõ ràng lại để cho Lạc Hoa Âm luyện thành Tam đại hóa thân, mỗi một hóa thân đều cực kỳ cường đại.
– Thiên Long Sất Trá Chân Kinh nhất định là sư tôn được từ Huyền Đô Thất Bảo lâm! Ta được đến Thiên Long Bát Âm, cùng Thiên Long Sất Trá Chân Kinh là một đường đi, hẳn là một môn thần thông bên trong Thiên Long Sất Trá Chân Kinh!
Giang Nam tại hạ phương nhìn lại, biết công pháp này của sư tôn, là lấy Tam Thánh Kinh làm chủ, một hóa thân chuyên tu Thiên Long Sất Trá Chân Kinh, một hóa thân tu luyện Atula ma kinh, luyện thành ba đầu sáu tay, còn có một hóa thân tu luyện đại Ngũ Hành Kiếm khí!
Mấu chốt nhất chính là, nữ nhân này lấy tới pháp bảo thật sự quá nhiều, còn luyện cho mình mười hai khẩu Thiên Long Bát Âm Chung, đều tăng lên tới Thần phủ chi bảo đỉnh phong!
– Biến thái, khó trách sư tôn ta làm nhiều việc ác, nhưng như cũ có thể nhởn nhơn ngoài vòng pháp luật, tuy cừu địch khắp thiên hạ nhưng như cũ sống được vô cùng khoái hoạt, đến bây giờ đều không có bị người đánh chết.
Bất quá, mặc dù là Lạc Hoa Âm biến thái như thế, nhưng dưới nhiều cường giả vây công, cũng không có thể thắng được, chỉ có thể duy trì không thắng không bại.
Bọn người Cận Đông Lưu, Thần Tiềm, Thiên Yêu Thánh nữ chính là nhân vật kiệt xuất nhất bên trong trẻ tuổi, bọn người nhị ma Thạch Cảm Đương, tam ma Thiên Cơ tú sĩ, Triêu Thánh Tông Phó Duyên Tông càng là trụ cột bên trong thế hệ trước, chính trực tráng niên, lâm vào những người này vây công, coi như là chưởng giáo Chí Tôn tất cả đại giáo phái cầm trấn giáo chi bảo trong tay đến, cũng muốn vô cùng đau đầu.
Bọn người Phong Mãn Lâu xông lên, thay Lạc Hoa Âm ngăn Phó Duyên Tông lại, nhưng cũng như muối bỏ biển, không quan hệ đại cục, không thể hình thành ưu thế tính áp đảo.
Lạc Hoa Âm tuy là người trong nghề quần ẩu, giỏi về kéo bè kéo lũ đánh nhau, nhưng mà cũng không cách nào phá tan mọi người phong tỏa, tiếp cận tiên đỉnh.
Chương 243: Chiến lực toàn bộ triển khai (2)
– Thái Hoàng, ngươi không xuất hiện nữa, Quy Thiên Sầu liền muốn trước quy thiên rồi.
Mặt quỷ nam tử cười ha ha, đột nhiên nhất chỉ điểm đi, ở giữa mũi đao Kim Đao của Quy Thiên Sầu, chỉ thấy thanh Kim Đao này ‘Rầm Ào Ào’ một tiếng toái mất, lại không còn có gây dựng lại phục hồi như cũ.
Kim Đao của Quy Thiên Sầu nương theo hắn phát triển, vượt qua không biết bao nhiêu Nhật Nguyệt, từ khi hắn bước vào Thần thông cảnh, liền đã bắt đầu đem Kim Đao luyện thành Bảo Khí, về sau tu thành đạo đài luyện trở thành pháp bảo, một mực rèn luyện đến nay, sắp luyện thành Thiên Cung chi bảo.
Thanh Kim Đao này đã sớm bị hắn rèn luyện đến vô cùng chắc chắn, uy danh của hắn hôm nay, có một nửa công lao của Kim Đao.
Nhưng mà mặt quỷ nam tử chỉ dựa vào tu vi Thất Bảo đài cảnh, liền phá vỡ đạo vân mà hắn khắc ở bên trong Kim Đao, hủy diệt cấu tạo bên trong Kim Đao, một lần hành động đánh nát hắn, để cho cái kỳ bảo này không còn tồn tại!
Mặt quỷ nam tử mỉm cười, nhất chỉ kia điểm nát Kim Đao, cũng không có dừng lại, mà tiếp tục hướng mi tâm của Quy Thiên Sầu điểm đi. Nhất chỉ khẽ run lên, không biết bao nhiêu chủng thần thông tán phát ra, phong tỏa cao thấp tả hữu bốn phương tám hướng, để cho Quy Thiên Sầu không chỗ có thể trốn.
Ánh mắt của Quy Thiên Sầu lộ ra vẻ sợ hãi, loại sợ hãi này, chỉ có lúc hắn đối mặt Thái Hoàng lão tổ mới xuất hiện qua!
Đột nhiên, một cổ khí tức hạo hạo đãng đãng truyền đến, phảng phất có một thần minh từ trên chín tầng trời đến thế gian, thần thánh nghiêm túc và trang trọng, để cho người kính sợ, khiến người sợ hãi.
Nhất chỉ này của mặt quỷ nam tử cũng không có điểm xuống, quay đầu lại cười nói:
– Thái Hoàng, ngươi xem lâu như vậy, hôm nay nhìn ra nền móng của ta chưa?
Một thanh âm vô cùng già nua truyền đến, ầm ầm nói:
– Ta xác thực không có thể nhìn ra nền móng của ngươi, bất quá ngươi hẳn là người ta quen biết, nếu không sẽ không cần giấu diếm thân phận của mình?
Chỗ hư không của thanh âm kia, đột nhiên có chút nhộn nhạo, như là mặt hồ im im lặng lặng tạo nên rung động, sau đó chỗ đó chui ra một nụ hoa trắng noãn sắc, một đóa Tuyết Liên khoan thai tách ra, cánh hoa tầng tầng lớp lớp như là một tòa hoa cung.
Ở trong tích tắc Tuyết Liên kia tách ra, không trung lập tức vang lên thanh âm to rõ, thanh âm kia nổ vang, phảng phất hàng tỉ thanh âm đang tụng kinh, trình bày đại đạo trong thiên địa, để cho nhân tâm đầu không minh, thậm chí có một loại cảm xúc ngộ đạo.
Bên trong Tuyết Liên, một vị thiếu niên già nua chậm rãi đi ra, Tuyết Liên khép kín biến mất.
Nói hắn già nua, là vì hắn đầu đầy tóc bạc, thậm chí ngay cả lông mi chòm râu cũng là một mảnh ngân bạch, tìm không thấy một căn chỉ đen, nói hắn là thiếu niên, lại là vì da thịt của hắn giống như trẻ con, trắng noãn tinh tế tỉ mỉ, có một gương mặt giống như thiếu niên, không giống như là một Lão Nhân.
Hắn như là thiên thần hạ phàm, lúc đi tới, lại để cho người cảm thấy phảng phất là thần minh từ trong hư không đi tới.
Hắn là Thái Hoàng lão tổ, tồn tại cường đại nhất đương thời, được xưng gần với thần nhất!
– Bái kiến lão tổ!
Rất nhiều đệ tử trưởng lão của Thái Huyền Thánh tông nhao nhao quỳ lạy, kêu lớn.
Mặc dù là cường giả như Quy Thiên Sầu, thân là sư đệ của Thái Hoàng, giờ phút này cũng quỳ lạy xuống.
Thái Hoàng lão tổ!
Ánh mắt của hắn hướng mặt quỷ nam tử xem ra, lộ ra vẻ nghi hoặc, nói khẽ:
– Ngươi một mực để cho ta đi ra, hẳn là ta và ngươi tầm đó có ân oán? Nếu có ân oán, ngươi đại khái có thể ở bên ngoài khiêu chiến ta, nhưng ngươi không có động thủ, nói rõ ngươi biết tu vi thực lực chính thức của ngươi không bằng ta, chỉ có đến trong Huyền Đô Thất Bảo Lâm, mới có nắm chắc hơn ta. Không biết ta nói có đúng hay không?
Mặt quỷ nam tử lẳng lặng nhìn hắn, đột nhiên cười nói:
– Thái Hoàng danh bất hư truyền, nếu ta thừa nhận, ngươi liền có thể đem thân phận chân thật của ta tập trung ở trong phạm vi nhất định, tra ra dấu vết để lại, sau đó tìm ra thân phận chân thật của ta. Kỳ thật, ta chỉ là muốn biết ở cùng cảnh giới, ta mạnh như thế nào mà thôi.
Thái Hoàng lão tổ chậm rãi đi tới, trong nháy mắt liền tới đến trên Thất Bảo đạo đài, hướng Tạo Hóa tiên đỉnh kia đi đến, cười nói:
– Đã như vầy, ngươi liền tới ngăn cản ta a.
– Ta không cần ngăn cản ngươi?
Mặt quỷ nam tử cũng thẳng hướng Tạo Hóa tiên đỉnh đi đến, mỉm cười nói:
– Nói không chừng là ngươi ngăn cản ta, ngươi nói đúng hay không?
Hai người đều có nhòm ngó ngôi báu, trong lời nói dấu diếm lời nói sắc bén, ngươi tới ngăn cản ta, là ngươi tự nhận thấp hơn ta một bậc, tâm tình ở trong lúc vô hình liền rơi vào hạ phong.
Hai đại cao thủ cơ hồ đồng thời mở ra bước chân, rơi vào Tạo Hóa tiên đỉnh.
Tiên Đỉnh tứ phương bốn chân, tứ bình bát ổn, cao 1300 trượng, chiều rộng 950 trượng, dài một ngàn lẻ tám mươi trượng, nắp đỉnh đội lên, nam bắc riêng phần mình cứ phục một đầu thần thú, nhìn không ra là cái chủng loại gì.
Mà ở vách đỉnh thì khắc Nhật Nguyệt Tinh Thần, núi non sông ngòi, cùng với lâm lâm đủ loại dị thú. Ở bên trong đại đỉnh, xuống phía dưới nhìn lại, đầu tiên nhìn qua là tiên quang dày đặc, cùng đỉnh miệng ngang bằng, dưới tiên quang là Tinh Hà lấp lánh, nhật nguyệt Luân Hồi, dưới đất là một mảnh thiên địa mênh mông cùng hải dương, cùng cảnh trí của Huyền Đô Thất Bảo Lâm giống nhau như đúc, tựa như miệng đại đỉnh này có thể đem một mảnh thiên địa thu vào trong đỉnh.
Mặt quỷ nam tử cùng Thái Hoàng lão tổ đứng ở trên nắp đỉnh, cả hai xuống phía dưới nhìn lại, không khỏi than thở liên tục, Thái Hoàng lão tổ cười nói:
– Đỉnh dâng thế giới, không hổ là Tạo Hóa Tiên Kinh, chỉ đạo văn trong đỉnh, cũng đã vượt xa vô số công pháp.
– Phải a.
Mặt quỷ nam tử mỉm cười, trên mặt cũng đi theo mỉm cười, rất là quỷ dị nói:
– Đại đỉnh này không hỗ có tên tạo hóa, Tạo Hóa Tiên Ông cũng không hổ là viễn cổ Tiên Ma.
Thái Hoàng lão tổ dằng dặc nói:
– Ngươi là kỳ tài ngút trời, thế gian hiếm thấy, mấy ngàn năm qua mới xuất hiện một hai, thật không nghĩ hiện tại liền đưa ngươi lên đường.
Mặt quỷ nam tử ha hả cười nói:
– Thái Hoàng tiền bối, ngươi chiếm lấy đệ nhất bảo tọa đã có ngàn năm, ngàn năm ngươi cũng chưa từng thành tựu bài vị, có thể nói là ngồi không ăn bám, sao không sớm một chút thối vị nhượng hiền?
Thân thể hai người bất động, nhưng trong cơ thể có chủng chủng đạo văn xông ra, hóa thành đủ loại Thần Thông, ở trên bầu trời Tạo Hóa Tiên Đỉnh kịch liệt trùng kích.
Ở địa phương Huyền Đô Thất Bảo Lâm này, cho dù là cường giả như bọn họ, tối đa cũng chỉ có thể đánh ra tu vi Thất Bảo Đài Cảnh, nhưng mà bọn hắn dùng Thần Thông, uy lực lại mạnh đến nổi đáng sợ, mạnh đến nổi kinh khủng, cho dù là những kỳ tài ngút trời Cận Đông Lưu, Thần Tiềm, Phong Mãn Lâu, Thiên Yêu Thánh Nữ kia, thấy bọn họ thi triển Thần Thông, cũng không khỏi biến sắc, tự thẹn không bằng.
Chương 244: Làm cuộc lớn (1)
Cảnh giới giống nhau, thực lực lại có khác biệt trời vực, như này đối với bọn họ những người từ cho mình rất thiên tài mà nói, là một đả kích vô cùng trầm trọng.
Pháp tùy tâm sinh!
Thái Hoàng lão tổ cùng mặt quỷ nam tử mạnh mẽ làm được điểm này, tâm niệm vừa động Thần Thông bắn ra, đủ loại Thần Thông huy sái tự nhiên, này so sánh với thành tựu của Lạc Hoa Âm tăng thêm một bậc.
Đồng dạng là tông sư, nhưng có cao thấp chi phân.
Lạc Hoa Âm đang thi triển Thần Thông, còn có thể thấy được tâm pháp chống đở, pháp lực vận chuyển, chẳng qua là nàng thành tựu cực cao, tốc độ ra chiêu quá nhanh, thời gian qua mau lẹ, làm cho không người nào có thể nắm chặc đến tâm pháp, Thần Thông thần vận của nàng.
Nhưng mà Thái Hoàng lão tổ cùng mặt quỷ nam tử hai người động thủ, lại hoàn toàn không có dấu vết, giống như linh dương đeo giác, đủ loại Thần Thông cũng là hạ bút thành văn, lại có thể phát huy ra uy lực loại Thần Thông này lớn nhất.
– Bọn họ thắng ở so với chúng ta sống được lâu, kiến thức càng rộng, tâm tình sâu thẳm giống như biển rộng mênh mông.
Bên cạnh Giang Nam, Vân Bằng đột nhiên trầm giọng nói:
– Sư đệ, tương lai ta và ngươi cũng có thể có thành tựu như thế này!
Giang Nam nhẹ nhàng gật đầu, hé mắt hướng Thái Hoàng lão tổ cùng mặt quỷ nam tử nhìn lại, chỉ thấy trên Thất Bảo Đài các loại Thần Thông ùn ùn, quá gần đạo hay, làm cho người ta không kịp nhìn.
– Bách Dục Thí Thần Cốc đại ma đầu, làm sao có Cầm Long Thủ của Triều Thánh Tông ta?
Có người kinh thanh kêu lên.
– Còn có Hóa Sinh Đại Pháp của Thần Tông Huyết Ma ta!
– Thiện tai thiện tai, vị thí chủ này là như thế nào học trộm mấy môn Thần Thông của Kim Cương Pháp Thiện Tông ta?
– Mấy đại tuyệt học của Yêu Tộc ta làm sao rơi vào trong tay của hắn?
…
Mặt quỷ nam tử Thần Thông thiên biến vạn hóa, cùng Thái Hoàng lão tổ tranh đấu lâu như vậy, thế nhưng không có một loại Thần Thông tái diễn, cơ hồ đem Thần Thông của các đại môn phái đánh một lần, trong đó cũng bao gồm Huyền Thiên Thánh Tông, dù là Đại Ngũ Hành Kiếm Khí của Lạc Hoa Âm hắn cũng dùng, dù là Thần Thông lừng lẫy nổi danh của Thái Huyền Thánh Tông, cũng nhất nhất ở trong tay hắn xuất hiện!
Này liền hết sức kinh khủng, chỉ một Huyền Thiên Thánh Tông, liền có bảy tám trăm loại công pháp, bảy tám trăm loại công pháp này bao gồm gần hai nghìn loại Thần Thông, môn phái khác nội tình cũng là bất phàm, kia Thần Thông rất nhiều, tu sĩ bình thường tinh thông tám loại, liền đã là thành tựu không dậy nổi, có thể xưng hùng nhất phương, tu thành trên dưới một trăm loại, cũng đã là nhân vật thiên tài.
Mà vị Bách Dục Thí Thần Cốc đại ma đầu này, mặc dù không đem Thần Thông các đại phái học toàn bộ, nhưng mà tu luyện mấy ngàn loại Thần Thông!
So sánh xuống dưới, Thái Hoàng lão tổ từ đầu đến cuối, chỉ đánh ra trên dưới một trăm loại Thần Thông, hơn nữa cũng là công pháp của Thái Huyền Thánh Tông, nhưng mà trên dưới một trăm loại Thần Thông này hay thay đổi, dễ dàng liền đem đủ loại thủ đoạn của mặt quỷ nam tử chống đỡ đở được.
– Tư chất của ngươi, là ta từ lúc sanh ra mới thấy, ta từng cho là Tịch Ứng Tình có hy vọng trở thành thần nhân nhất, bây giờ nhìn lại, hắn chỉ sợ so sánh với ngươi còn thua kém nửa trù.
Thái Hoàng thản nhiên nói:
– Có lẽ qua mấy trăm năm nữa, ngươi sẽ thay thế được ta, nhảy lên trở thành tồn tại mạnh nhất. Hiện tại ngươi cũng có thể đánh bại ta, bất quá đáng tiếc chính là ngươi không dám đánh ra sở học chân chính của ngươi, sợ bị ta xem ra diện mục chân thật của ngươi. Bởi vì ngươi biết, ra khỏi Huyền Đô Thất Bảo Lâm, ngươi sẽ kém ta.
Hắn huy sái tự nhiên, thong dong bình tĩnh, thủy chung giống như một ngọn Thái Sơn áp ở nơi đó, không hổ là tồn tại cường đại nhất đương thời, mà so sánh với hắn, trong ánh mắt mặt quỷ nam tử lại lộ ra vẻ ngưng trọng, cảm thấy áp lực vô hình.
Mặt quỷ nam tử cũng không đánh ra sở học chân chính, Thái Hoàng lão tổ cũng không phải là đánh ra tinh diệu tuyệt học nhất Thái Huyền Thánh Tông, hắn cũng không có nắm chặc thắng được Thái Hoàng.
Mà vào lúc này, Lạc Hoa Âm cùng đám người Cận Đông Lưu, Thần Tiềm đại chiến say sưa, cũng không nhúng tay vào tranh đấu giữa hai người.
Giang Nam nhìn lên Thất Bảo Đạo Đài, chỉ thấy Thần Thông của mặt quỷ nam tử cùng Thái Hoàng lão tổ tranh phong, thủy chung cũng là ở trên bầu trời Tạo Hóa Tiên Đỉnh, Thần Thông uy lực nội liễm, không nửa phần uy năng chạm đến Tạo Hóa Tiên Đỉnh, trong đầu đột nhiên linh quang vừa hiện, cười nói:
– Vân sư huynh, có muốn làm một cuộc lớn hay không?
Vân Bằng buồn bực, nghi ngờ nói:
– Làm sao làm một cuộc lớn?
– Đơn giản rất, ngươi đi theo ta, đi trước tìm đám người Phong sư huynh.
Giang Nam ha ha cười một tiếng, bay lên trời, hướng Thất Bảo Đạo Đài bay đi, Vân Bằng vội vàng đuổi theo, đến phụ cận Thất Bảo Đạo Đài, thiên địa treo ngược, dẫn lực nghịch chuyển, hai người nhất thời chỉ cảm thấy mình đầu dưới chân trên, vội vàng thay đổi thân thể.
Cũng không lâu lắm, hai người liền đến chiến trường, chỉ thấy Lạc Hoa Âm bị mọi người vây khốn, chém giết thảm thiết, mà Phong Mãn Lâu cùng chúng cường giả Huyền
Thiên Thánh Tông thì cùng Phó Duyên Tông giao thủ, kích chiến say sưa.
Phó Duyên Tông thực lực cực kỳ cường đại, đã từng cùng Lục Ma Cáp Lan Sinh đánh một trận, làm cho Cáp Lan Sinh phải rút đi, người này cũng là kỳ tài ngút trời, thủ đoạn cường đại, bởi vì bị Lạc Hoa Âm đoạt lão bà, đối với Lạc Hoa Âm hận thấu xương, đám người Phong Mãn Lâu chẳng qua là có thể cuốn lấy hắn, lại không thể đánh bại hắn.
– Phó Duyên Tông vô cùng lợi hại, lấy thực lực hai người chúng ta, là không cách nào cùng đám người Phong sư huynh hội hợp.
Vân Bằng nhìn lướt qua, cau mày nói.
Hai người bọn họ mặc dù tư chất ngộ tính cũng là tốt nhất, nhưng mà giao phong giữa cường giả bực này, bất kỳ một lần Thần Thông nào ba động, cũng có thể tiêu diệt bọn họ trăm ngàn lần!
Tu vi cảnh giới của bọn họ vẫn còn quá thấp, không cách nào trực tiếp nhúng tay vào trong chiến đấu cấp bậc bực này.
– Phó Duyên Tông, ngươi chỉ có lá gan cùng chúng ta những người này tranh nhau, không có đảm lượng chém giết đoạt Tiên Đỉnh sao?
Giang Nam cao giọng nói.
Phó Duyên Tông hừ lạnh một tiếng, đột nhiên thoát khỏi đám người Phong Mãn Lâu, bay lên trời, hướng Tạo Hóa Tiên Đỉnh bay đi.
– Giang Tử Xuyên, ngươi đây là ý gì?
Một vị Huyền Thiên Thánh Tông Thái Thượng Trưởng Lão giận tím mặt, quát lên:
– Chúng ta tân tân khổ khổ đem Phó Duyên Tông triền ở chỗ này, là vì cho Lạc Hoa Âm cơ hội tranh đoạt Tiên Đỉnh, ngươi một lời liền kích hắn đi, nếu mất Tiên Đỉnh, ngươi chịu trách nhiệm được sao?
Giang Nam thản nhiên nói:
– Vị sư thúc tổ này, hiện tại không có ai cản ngươi, có khả năng ngươi cũng đi đoạt Tiên Đỉnh.
Hắn lời còn chưa dứt, trong miệng Phó Duyên Tông hộc máu, từ trên cao rơi xuống dưới, là hắn mới vừa vọt tới bên cạnh Tiên Đỉnh, liền bị mặt quỷ nam tử cùng Thái Hoàng một kích trọng thương!
– Họ Giang tiểu quỷ, ta cùng với ngươi không xong!
Chương 245: Làm cuộc lớn (2)
Tiếng rống giận dữ của Phó Duyên Tông truyền đến, ngay sau đó liền truyền đến thanh âm vật nặng rơi xuống đất.
Hơn mười vị đệ tử trưởng lão Triều Thánh Tông giờ phút này bị áp chế trên mặt đất, không có tham dự chiến đấu, thấy thế vội vàng chạy qua cứu giúp.
Phó Vân Nhi u oán ngẩng đầu, nhìn Giang Nam một cái, thiếu nữ thầm nghĩ:
– Còn chưa thành thân liền mưu hại cha ta, nếu thành thân, kia còn phải…
Vị Thái Thượng Trưởng Lão kia lấy làm kinh hãi, rùng mình một cái, mới vừa rồi đám người bọn họ hợp lực đối kháng Phó Duyên Tông, đánh lâu không được, có thể thấy được thực lực của Phó Duyên Tông, không nghĩ tới một câu nói của Giang Nam liền đem một vị cường địch này giải quyết.
– Sư thúc tổ, hiện tại đến phiên ngươi, xin mời.
Giang Nam mỉm cười nói.
Vị Thái Thượng Trưởng Lão kia sắc mặt lúc xanh lúc trắng, tức giận hừ một tiếng, thủy chung không dám tiến lên.
– Chê cười, ta ở lúc cùng cảnh giới thực lực còn so ra kém Phó Duyên Tông, ngay cả lão tiểu tử đó cũng đón không được một kích của Thái Hoàng cùng Đại Ma, ta đi tới cửu tử nhất sanh!
Hắn sắc mặt âm tình bất định, thầm nghĩ trong lòng:
– Ghê tởm nhất vẫn là tiểu tử này, lại dám khích tướng ta đi chịu chết, so sánh với Lạc Hoa Âm còn muốn hư thượng ba phần!
Phong Mãn Lâu vội vàng cười nói:
– Giang sư đệ cũng là hảo ý, sư thúc tổ không nên trách tội.
Hắn lòng ôm ấp rộng lớn, đối đãi người như xuân phong, hướng Giang Nam cười nói:
– Giang sư đệ quả nhiên rất cao minh, một lời bại lui cường địch, ngu huynh bội phục. Vân sư đệ, đại danh của ngươi ngu huynh sớm có nghe thấy, bây giờ còn là lần đầu chính thức gặp nhau.
Giang Nam cùng Vân Bằng tiến lên cùng mọi người làm lễ ra mắt, hai người bọn họ ở trong Huyền Thiên Thánh Tông cũng là khác loại, một người là đệ tử nữ ma đầu, một cái nửa người nửa yêu, cũng không quá được người chào đón, cũng không bao nhiêu người phản ứng đến bọn hắn.
Phong Mãn Lâu cười nói:
– Hai vị sư đệ này tới chẳng lẽ là vì giúp chúng ta một tay?
– Giúp chúng ta một tay?
Vị Thái Thượng Trưởng Lão mới vừa rồi kia cười lạnh một tiếng, tức giận nói:
– Hai tên tiểu quỷ đầu này, không thêm phiền cũng đã là đốt nhang thơm rồi.
– Ta chuẩn bị trọng thương Đại Ma cùng Thái Hoàng lão tổ.
Giang Nam đối với hắn làm như không thấy, hướng Phong Mãn Lâu cười nói:
– Kính xin đại sư huynh giúp ta giúp một tay, bảo vệ ta, đưa ta đến phạm vi cách Tạo Hóa Tiên Đỉnh ba trăm dặm.
Phong Mãn Lâu sắc mặt cổ quái, trên dưới đánh giá hắn, những người khác cũng không khỏi giật mình, từng cái từng cái cố nén nụ cười, rốt cục có một người không nhịn được cất tiếng cười to, những người khác cũng cười ha ha, có mấy người thậm chí cười đến nước mắt nước mũi cũng chảy ra.
– Giang sư điệt chẳng lẻ điên rồi sao?
Một vị trưởng lão buồn cười, cười nói:
– Ngươi có thủ đoạn gì, có thể trọng thương Bách Dục Thí Thần Cốc Đại Ma cùng thiên hạ đệ nhất nhân Thái Hoàng lão tổ? Hai người này, đều là tuyệt đỉnh cường giả, Đại Tông Sư trước nay chưa có, cùng cảnh giới Vô Địch khắp thiên hạ, một cái ánh mắt là có thể trừng chết ngươi, ngươi có tin hay không?
Giang Nam mắt điếc tai ngơ, đưa mắt nhìn Phong Mãn Lâu, cười nói:
– Đại sư huynh, ngươi nói sao?
Phong Mãn Lâu chần chờ chốc lát, cười nói:
– Tốt, ta đưa ngươi qua! Chư vị sư đệ, sư thúc, sư thúc tổ, còn xin giúp Lạc sư thúc một tay, làm cho nàng thoát ra vây khốn! Ta cùng với hai vị sư đệ đi qua liền trở về.
Giang Nam thở phào nhẹ nhỏm, ở trên Thất Bảo Đạo Đài các loại Thần Thông bắn ra mọi nơi, chỉ là dư ba, hắn liền chịu không nỗi, có đại cao thủ như Phong Mãn Lâu hộ giá, sẽ an toàn hơn rất nhiều.
– Những người này làm sao còn liều mạng?
Giang Nam tế lên Đại Thiên Lâu Thuyền, giao cho Phong Mãn Lâu khống chế, trải qua chiến trường nhiều cường giả vây công Lạc Hoa Âm, cười vang nói:
– Những người khác cuốn lấy nữ ma đầu, những người còn lại làm sao còn không nhân cơ hội đi thu Tiên Đỉnh?
Lời vừa nói ra, lập tức có ba vị lão giả đến từ thế giới khác trong lòng tỉnh ngộ, cảm kích nhìn hắn một cái, vội vàng thoát khỏi vòng chiến, chạy thẳng tới Tạo Hóa Tiên Đỉnh.
Thình thịch!
Một vị cường giả nước khác mới vừa xông đến Tạo Hóa Tiên Đỉnh cách đó không xa, lập tức lay động Thần Thông hướng hai người trên đỉnh oanh khứ, đột nhiên một đạo Thần Thông bay tới, trực tiếp bóp phát, hài cốt không còn, là Thái Hoàng lão tổ xuất thủ.
Hai người khác kêu thảm thiết, một cái cốt gãy gân gãy, tên còn lại ngụm lớn phún huyết, từ trên cao rơi xuống, không biết sống chết.
Đám người Cận Đông Lưu, Thần Tiềm, Thiên Yêu Thánh Nữ vốn cũng tính toán thoát khỏi chiến trường, gặp tình hình này trong lòng lẫm nhiên, vội vàng bỏ đi ý niệm cướp đoạt Tạo Hóa Tiên Đỉnh trong đầu.
– Sư tôn, ta thay ngươi giải quyết ba vị cường địch, ngươi không cần cám ơn ta.
Giang Nam đứng ở đầu thuyền, hướng Lạc Hoa Âm ngoắc ngoắc.
Lạc Hoa Âm tranh thủ lúc rảnh rỗi, hướng hắn giơ lên một ngón tay cái.
Sắc mặt Phong Mãn Lâu cổ quái, nhìn Giang Nam một cái, trong lòng cực kỳ bội phục:
– Cử động lần này của Giang sư đệ mặc dù không quá dễ nói, nhưng cực kỳ hữu dụng, thoáng cái liền để cho Lạc sư thúc áp lực giảm nhiều. Bất quá làm như vậy, dù sao cũng không phải là tác phong Chính Đạo ta, vẫn còn có chút tà khí…
Đại Thiên Lâu Thuyền về phía trước nhanh chóng phóng đi, rốt cục đi tới cách Tạo Hóa Tiên Đỉnh chỉ có ba trăm dặm, Giang Nam mọi nơi nhìn lại, chỉ thấy Thất Bảo Đài này trải rộng đạo văn kỳ lạ.
Đây là Tạo Hóa Tiên Ông Thất Bảo Đạo Đài, hắn khi còn sống tu luyện Tạo Hóa Tiên Kinh ở Đạo Đài này lưu lại đủ loại dấu vết kỳ lạ, bất quá đạo văn chân chính lại bị thu ở trong Tạo Hóa Tiên Đỉnh, không ngừng ân cần săn sóc miệng đại đỉnh kia.
– Giang sư đệ, chẳng lẻ ngươi hiểu được Tạo Hóa Tiên Kinh, có thể từ trong tay hai đại tuyệt đính cường giả thu miệng Tiên Đỉnh kia?
Phong Mãn Lâu tròng mắt chớp động, hiếu kỳ nói.
Giang Nam lắc đầu, Tạo Hóa Tiên Kinh cấp bậc quá cao, còn muốn vượt qua Ma Ngục Huyền Thai Kinh, những thứ đạo văn này hắn thật sự có thể dùng Ma Ngục Huyền Thai Kinh thể ngộ đến tâm pháp tích chứa trong đó, nhưng mà những tâm pháp này chẳng qua là đoạn ngắn của Tạo Hóa Tiên Kinh, căn bản không thể nào tổ hợp thành một cái toàn thân.
Phong Mãn Lâu thật sự nghĩ không thông hắn trừ thu Tiên Đỉnh ra, còn có thể có thủ đoạn gì, nghi ngờ nói:
– Vậy ngươi tính toán làm sao trọng thương Bách Dục Thí Thần Cốc Đại Ma cùng Thái Hoàng lão tổ?
Vân Bằng cũng cực kỳ tò mò, nhìn Giang Nam, chờ hắn đáp lời.
– Ta sau khi xuất thủ, kính xin Phong sư huynh Vân sư huynh sử xuất toàn lực, khống chế Đại Thiên Lâu Thuyền lập tức bay đi, đi càng xa càng tốt!
Giang Nam nói ra lời này, đột nhiên thần thức phát ra, lan tràn ba trăm dặm, thần thức bọc thanh âm vô cùng rõ ràng truyền vào trong tai mặt quỷ nam tử cùng Thái Hoàng lão tổ, mở miệng nói:
– Thái Hoàng lão tổ, còn có lão ma đầu kia, ta muốn đánh ra Thần Thông ta khai sáng trọng thương bọn ngươi, các ngươi không nên cử động, đợi Thần Thông hoàn thành!
Chương 246: Tử thương vô số
Phong Mãn Lâu cùng Vân Bằng ngạc nhiên, nhìn dạng như vậy, vị Giang sư đệ này của bọn họ đích xác là điên rồi, lại thật tính toán trực tiếp hướng Thái Hoàng lão tổ cùng mặt quỷ nam tử xuất thủ, hơn nữa đỉnh đạc để cho hai vị tuyệt đại cường giả này không nên cử động, đợi chờ Thần Thông của hắn nổi lên.
Phải biết rằng, hai người này đều là tồn tại cường đại nhất thế gian, ở trong Thất Bảo Lâm, trừ Lạc Hoa Âm còn có thể cùng bọn họ chống lại một hai, những người khác cơ hồ không phải là bọn họ hợp lại chi địch!
Hai người này không phát động Thần Thông, chỉ cần hơi thở phóng ra ngoài, liền có thể đem Giang Nam chấn chết!
Mặt quỷ nam tử cùng Thái Hoàng lão tổ tự nhiên nghe được lời của Giang Nam, chẳng qua là tu vi thực lực của Giang Nam thật sự thấp kém, căn bản không cách nào đối với hai người bọn họ sinh ra bất cứ uy hiếp gì, cho dù là hai người bọn họ đứng ở nơi đó, tùy ý Giang Nam công kích, cũng không thể đụng phải bọn họ chút nào.
Hai người bọn họ là cường đại cở nào, Thần Thông của Giang Nam còn chưa đến gần, sẽ bị khí tức của bọn hắn chấn vỡ.
Pháp lực của Giang Nam xông ra, ở thần thức thúc dục, một ngọn Thiên Phủ Trọng Lâu dần dần ở bầu trời Tạo Hóa Tiên Đỉnh tạo thành, ở giữa hai vị tuyệt đại cường giả.
– Có chút ý tứ…
Mặt quỷ nam tử ánh mắt rơi vào trên Thiên Phủ Trọng Lâu, tròng mắt chớp động, lộ ra thần sắc mười phần thú vị, cười nói:
– Tích chứa hơn sáu trăm loại Thần Thông, thiên địa nhất thể, bao quát trong một lầu, môn Thần Thông này mặc dù còn có chút đơn sơ, nhưng không thiếu điểm sáng, là một nhân tài.
Hắn nhìn lướt qua, lại đem Thiên Phủ Trọng Lâu Đại Thần Thông của Giang Nam phân rõ ràng minh, nhất thanh nhị sở, thậm chí ngay cả cấu tạo môn Thần Thông này của Giang Nam cũng rõ như lòng bàn tay, không hổ là người đặt chân Đại Tông Sư!
Đại Tông Sư nhìn chút ít Thần Thông, tốc hành bản chất Thần Thông, đây cũng là nguyên nhân bọn họ so với người khác cường đại.
– Còn nhỏ tuổi, đã có tông sư chi tướng, Huyền Thiên Thánh Tông thật là khiến người hâm mộ.
Ánh mắt Thái Hoàng lão tổ cũng rơi vào trên Thiên Phủ Trọng Lâu này, lộ ra mong đợi cùng vẻ hâm mộ, cảm khái nói:
– Một đạo Thần Thông này, liền thắng được những hạng người tầm thường khác đếm không hết, Huyền Thiên Thánh Tông trước có Tịch Ứng Tình, Lạc Hoa Âm, sau có tên tiểu bối này, thật là vạn hạnh trong bất hạnh.
Hai người bọn họ mặc dù chuyện trò vui vẻ, phê bình đạo Thần thông này của Giang Nam, nhưng vẫn như cũ hướng đối phương công tới, các loại Thần Thông thay đổi liên tục, uy năng vô hạn.
– Ta muốn ra chiêu!
Giang Nam quát lên.
Hai người khẽ mỉm cười, đột nhiên sắc mặt kịch biến, chỉ thấy Thiên Phủ Trọng Lâu cũng không hướng hai người bọn họ công tới, ngược lại đột nhiên trầm xuống, đánh vào trong tiên quang của Tạo Hóa Tiên Đỉnh!
– Hỏng bét, bị tiểu bối này ám toán!
Thái Hoàng lão tổ cùng mặt quỷ nam tử trong lòng đột nhiên cả kinh, vội vàng phi thân lên, nhưng mà thân hình bọn họ vừa động, liền thấy tiên quang trong đỉnh giống như nổ tung, gào thét mênh mông, từ trong đỉnh phún dũng ra!
Tiên quang tràn ngập, đủ loại đại đạo chi âm xâu tai mà đến, đạo văn trong đỉnh xông ra, hóa thành vô cùng dị tượng, mọi nơi bắn ra, trong chớp mắt liền lan tràn trăm dặm!
Uy năng của Tạo Hóa Tiên Đỉnh, bị Giang Nam một kích kích phát, tiên quang dị tượng đem Thái Hoàng lão tổ cùng mặt quỷ nam tử bao phủ!
– Chạy a!
Giang Nam quát to một tiếng, thức tỉnh Phong Mãn Lâu cùng Vân Bằng, hai người vội vàng lay động một thân pháp lực, không muốn sống tràn vào trong Đại Thiên Lâu Thuyền, chiếc lâu thuyền này có chút dừng lại, hóa thành một đạo thanh quang phá không mà đi, tốc độ nhanh vô pháp tưởng tượng!
Phong Mãn Lâu quay đầu lại nhìn thoáng qua, chỉ thấy nơi tiên quang phún dũng, như một cái thế giới rủ xuống dâng lên, không ngừng hướng ra phía ngoài lớn mạnh, Nhật Nguyệt Tinh Thần, núi non sông ngòi, hàng vạn hàng nghìn dị thú, gào thét chạy chồm, kinh khủng vô cùng!
Này cùng Thất Bảo Đạo Đài mới vừa xuất hiện phát sinh đạo văn bạo động bất đồng, đạo văn bạo động uy lực cũng không phải là cường đại như thế nào, lấy tu vi thực lực của Phong Mãn Lâu là dễ dàng có thể đở, không tính quá nguy hiểm.
Mà trước mắt là uy năng của Tạo Hóa Tiên Đỉnh, Tạo Hóa Tiên Đỉnh làm tiên bảo chi phôi, không biết bị đạo văn của Thất Bảo Đạo Đài nuôi bao nhiêu vạn năm, uy năng bảo vật này so sánh với trấn giáo chi bảo còn muốn kinh khủng, nếu hắn rơi vào trong tiên quang, chỉ sợ sẽ lập tức chết thảm!
– Ngón này của Giang sư đệ, thật sự quá độc ác, Thái Hoàng lão tổ cùng Đại Ma lần này cho dù không chết, chỉ sợ cũng gặp phải thương nặng!
Tốc độ Tiên quang phún dũng nhìn như chậm, nhưng thực tế cực nhanh, đuổi theo Đại Thiên Lâu Thuyền gào thét mênh mông mà đến.
Lâu thuyền phá không, từ bên cạnh đám người Lạc Hoa Âm bay qua, Lạc Hoa Âm cũng chú ý tới tiên quang phô thiên cái địa vọt tới kia, không khỏi mặt mày biến sắc, vội vàng tung người rơi vào trên Đại Thiên Lâu Thuyền, pháp lực bản thân cũng rót vào trong lâu thuyền, liều mạng hướng tiền phương bay đi.
– Tiểu tử thúi, ngươi vừa làm cái gì?
Lạc Hoa Âm hướng Giang Nam căm tức nhìn qua, oán hận nói.
Chiếc Đại Thiên Lâu Thuyền này dù sao chẳng qua là đạo văn của Thất Bảo Đài Cảnh luyện thành, trải qua Phong Mãn Lâu thúc dục, tốc độ đã đạt đến cực hạn, cho dù toàn thân pháp lực của Lạc Hoa Âm rót vào trong đó, cũng không thể khiến nó tăng tốc.
Lạc Hoa Âm trải qua mọi người Huyền Thiên Thánh Tông, vung tay áo một quyển, đem đệ tử, trưởng lão cùng Thái Thượng Trưởng Lão của Thái Huyền Thánh Tông cuồn cuộn nổi lên, rơi ở trên thuyền.
Những người này, đã sớm cả kinh ngây người.
Đám người Cận Đông Lưu cũng chú ý tới một màn này, nơi nào còn lo lắng chém giết, từng cái từng cái bay vút đi, hoặc là thân hóa lưu quang, hoặc là triển khai hai cánh, thậm chí như Thần Tiềm, Thạch Cảm Đương tu luyện Ma Môn thân thể Thần Thông, còn lại là bước dài mở, về phía trước cuồng hướng, tốc độ cũng là cực kỳ kinh người, so với Đại Thiên Lâu Thuyền chậm hai ba trù mà thôi.
Tiên quang phún dũng mà đến, đem hai người ở hậu phương bao phủ.
– Tiên quang này uy lực không lớn!
Một người trên mặt đột nhiên lộ ra vẻ mừng rỡ như điên, kêu lên.
Sau một khắc, thân thể của hắn bắt đầu sụp đổ, không ngừng tan rã, huyết nhục tan rã, chỉ còn lại có một cụ xương cốt, nhưng ngay sau đó ngay cả xương cốt cũng biến mất ở trong tiên quang.
Tên còn lại cũng không thể tránh được vận rủi, Tạo Hóa Tiên Đỉnh phún dũng ra tiên quang, bên ngoài cũng không tính cường đại như thế nào, nhưng mà càng đến bên trong, uy năng liền càng mạnh, uy lực cơ hồ là trăm trượng tăng lên gấp đôi.
Tình huống như thế giống như là cự sóng ngập trời, một cơn sóng đè ép một cơn sóng khác, tầng tầng lớp lớp, không ngừng thêm vào, cho đến đem người có can đảm tiến vào trong đó đè sập đập vụn!
Bất quá, tốc độ tiên quang phún dũng cũng dần dần trì hoãn chậm lại, nhưng tốc độ như cũ là cực nhanh, thậm chí còn muốn vượt qua Đại Thiên Lâu Thuyền.