[Dịch] Đế Tôn
Tập 25 [Chương 119 đến 124]
❮ sautiếp ❯Chương 119: Cao Thủ Đấu Pháp
Hắn không khỏi lâm vào trầm tư:
– Nếu ta muốn đuổi theo bước chân của tỷ tỷ, liền chỉ có so với bọn hắn càng cường đại hơn, chính thức làm được cùng cảnh giới vô địch!
– Mà cùng cảnh giới vô địch, thì nhất định phải có căn cơ vô cùng kiên cố, tỷ tỷ từng nói qua, chỉ có căn cơ vô cùng vững chắc, mới có thể ở trên đường tu luyện đi xa hơn những người khác!
– Nếu ta ở lúc thần thông tam trọng, còn không cách nào đánh bại Quân Mộng Ưu Âu Dương Vũ hôm nay, như vậy nói gì đuổi theo bước chân tỷ tỷ?
Lần này chém giết Dã Cẩu đạo nhân có tất cả tám mươi điểm công lao, phân cho bọn người La Thanh, Uông Phong tất cả mười điểm, Giang Nam được 50 điểm. Đợi đem đầu lưỡi của Bích Nhãn Thiềm Thừ cùng đầu lâu Kê Yêu giao ra, hắn lại có thêm hai mươi điểm công lao.
– 70 điểm công lao, không biết có đủ tiến vào Nguyên Khí Đại Điện hay không?
Giang Nam hướng La Thanh cùng Uông Phong, Ngụy Hạo cáo biệt nói:
– Các ngươi đều có hơn mười điểm công lao, có thể đi Khổ Châu Các đổi một môn thần thông cấp công pháp, đem môn công pháp này luyện thành, liền có tám chín thành đả thông tiền ngũ quan Vũ Thánh Các, đến lúc đó liền có thể thành ký danh đệ tử.
Bọn người La Thanh cảm kích vạn phần, nếu như không phải gặp được Giang Nam, chỉ sợ bọn họ vẫn còn đau khổ giãy dụa, chẳng biết lúc nào mới có thể có hi vọng thành ký danh đệ tử, ân tình bực này giống như tái tạo chi ân!
– Đồ nhi ngoan, tới để cho vi sư nhìn một cái, nhìn xem mấy ngày nay không thấy, thân thể của ngươi đã phát dục chưa?
Lĩnh Tụ Phong Thúy Vân Cung, Lạc Hoa Âm cười hì hì hướng Giang Nam duỗi ra lộc sơn chi trảo, ánh mắt mê ly nói:
– Chậc chậc, thân cơ bắp lại rắn chắc rồi…
Trong lòng Giang Nam biết đối phó nữ lưu manh này, chỉ có so với nàng càng lưu manh, dứt khoát nâng cánh tay, cười hắc hắc nói:
– Sư tôn, ngươi nhìn ta lớn ở chỗ nào!
– Còn có hai khối cơ ngực phát đạt, hơn nữa, mông của ta cũng trở nên càng phát đạt…
– Sư tôn, chớ có sờ…
– Dừng tay!
Lạc Hoa Âm lưu luyến, từ trên mông hắn thu hồi tay ngọc, cười nói:
– Không tệ, không tệ, rất có xúc cảm.
Giang Nam triệt để bái phục, vội vàng đối với nữ nhân này đứng xa mà trông, e sợ cho nàng lại làm ra cái sự tình gì người người oán trách, nói sang chuyện khác:
– Sư tôn, ta lần này xuống núi được 70 điểm công lao, không biết có đủ tiến vào Nguyên Khí Đại Điện hay không?
– 70 điểm công lao? Dùng thực lực của ngươi đạt được nhiều công lao như vậy thực sự không dễ, chỉ là vẫn kém chút.
Sắc mặt Lạc Hoa Âm nghiêm lại, nghiêm mặt nói:
– Tiến vào Nguyên Khí Đại Điện cần trăm điểm công lao, bất quá chưởng quản Nguyên Khí Đại Điện Lam Sơn đạo nhân là sư huynh của vi sư, giao tình không phải nông cạn, vi sư cùng với ngươi đi Nguyên Khí Đại Điện, hắn tất nhiên sẽ xem ở chút tình mọn của ta, dàn xếp thoáng một phát cho ngươi đi vào.
Giang Nam đại hỉ, cười nói:
– Người quen xử lý sự tình, có những lời này của Sư tôn, ta liền yên tâm.
Bên ngoài Nguyên Khí Đại Điện, Lam Sơn đạo nhân ngơ ngác nhìn xem một đạo kiếm khí y hệt như sơn nằm ở trên cổ của mình, mồ hôi lạnh trên trán ứa ra, bày ra một bức uy vũ không khuất phục, hiên ngang lẫm liệt nói:
– Lạc sư muội, 100 điểm công lao mới có thể tiến nhập Nguyên Khí Đại Điện, đây là quy củ, lệnh đồ chỉ có 70 điểm công lao, còn kém 30 điểm. Không có trăm điểm công lao, Thần Tiên cũng vào không được!
Trong mắt Lạc Hoa Âm hàn quang lóe lên, cười mỉm nói:
– Sư huynh, chúng ta là sư huynh muội, tốt xấu gì cũng nên dàn xếp một chút!
Giang Nam đứng ở một bên, trợn mắt há hốc mồm:
– Cái này là giao tình không phải nông cạn theo như lời của Sư tôn sao? Cái Sư tôn này của ta phỉ khí nặng nề, chẳng lẽ trước khi bái nhập Thánh tông là xuất thân thổ phỉ?
– Bất quá, ai bảo sư huynh muội chúng ta giao tình so sánh tốt đây này?
Lam Sơn đạo nhân nhìn chằm chằm vào kiếm khí trên đầu vai, vẻ mặt bất đắc dĩ, thay đổi một bộ khuôn mặt tươi cười nói:
– Bất quá chỉ một lần này, lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa. Sư muội, ngươi là hiểu được đấy, vì ngươi thương lượng cửa sau vi huynh cũng là gánh chịu áp lực rất lớn. Ngươi có thể đem kiếm khí của ngươi dời một chút hay không, ta áp lực rất lớn…
– Một chuyện không phiền hai chủ.
Lạc Hoa Âm thu kiếm khí, cười nói:
– Làm phiền sư huynh mở cửa sau cho đệ tử này của ta, về sau lại để cho hắn có thể tự do ra vào Nguyên Khí Đại Điện, sau đó tiểu muội liền sẽ không tới quấy rầy sư huynh nữa.
– Sư muội, ngươi vẫn là giết ta đi!
Sắc mặt Lam Sơn đạo nhân thảm đạm, kêu khổ nói:
– Phá lệ một lần coi như bỏ qua, nếu như sau này hắn có thể tùy ý ra vào Nguyên Khí Đại Điện mà không hao phí bất luận công lao gì, những người khác cũng như ngươi làm như vậy, Nguyên Khí Đại Điện ta sẽ triệt để đã xong.
– Quỷ hẹp hòi.
Lạc Hoa Âm cũng không có tiếp tục khó xử hắn, hướng Giang Nam vứt cái ánh mắt, cười nói:
– Còn không mau đi vào?
Giang Nam khom người nói:
– Đa tạ Lam sư bá thành toàn.
Lam Sơn đạo nhân phất phất tay, tức giận nói:
– Chạy nhanh đi vào, nhớ kỹ, ngươi chỉ có một tháng thời gian! Một tháng sau, ngươi sẽ tự động bị tống xuất khỏi đại điện! Nếu ngươi tự giác tu luyện thành công, muốn sớm ly khai, chỉ cần tâm niệm vừa động, sẽ bị truyền đi.
Giang Nam mới vừa tiến vào Nguyên Khí Đại Điện, đột nhiên chỉ cảm thấy không gian trở nên vô cùng bao la, mình thân ở trên một tòa cô đảo treo trên bầu trời, mà bốn phía là hư không mênh mông bát ngát!
– Nơi này chính là Nguyên Khí Đại Điện?
Giang Nam hướng bốn phía nhìn lại, chỉ thấy trên phiến Cô đảo này còn có từng vị đệ tử Huyền Thiên Thánh Tông, từng người chiếm cứ một chỗ cắm dùi, khoanh chân mà ngồi, lẳng lặng tu luyện.
Những người này đều là thần thông cường giả, chỗ mi tâm thần luân liên tục động, bên trong thần luân có thần thông lưu chuyển, có thần thông là một đóa tách ra đại hoa, có thần thông là một thanh lợi kiếm xanh thẳm, có thì là chuông lớn, còn có thì là Chân Long, Tường Phượng, thiên kì bách quái.
Những thần thông này vận chuyển, liền thấy giữa không trung có đạo đạo ánh sáng rủ xuống, đó là nguyên lực thuần túy ngưng tụ mà thành ánh sáng, hồng lam xanh trắng hoàng.
Giang Nam theo những ánh sáng này ngẩng đầu nhìn lại, không khỏi thần thái ngốc trệ, chỉ thấy cao giữa không trung nổi lơ lửng năm Thái Dương cực đại, cũng hiện ra năm loại nhan sắc hồng lam xanh trắng hoàng, mà những ánh sáng kia bắt đầu từ trong Thái Dương này bắn ra!
Ngũ Luân Liệt Nhật này cách bọn họ chỉ có hơn mười dặm, cao cao treo trên không trung, có phát ra cuồn cuộn sóng nhiệt, có như là đại cầu kim loại, có tràn ngập hơi nước, có lộ ra trầm trọng như là đại địa, còn có tản mát ra sinh cơ nồng đậm.
– Ngũ Đại Nguyên Lực!
– Huyền Thiên Thánh Tông nuôi dưỡng Ngũ Đại Nguyên Lực mấy chục vạn năm, thật không ngờ hùng hậu, có thể hóa thành Ngũ Luân Liệt Nhật!
Chương 120: Thấy Tốt Thì Lấy (1)
Những đệ tử Thánh tông kia, chính là dẫn dắt nguyên lực tinh thuần trong năm Thái Dương kia, lấy những nguyên lực này đến tu luyện thần thông. Bất quá, có người tu vi cao có người tu vi thấp, tu vị cao dẫn dắt nguyên lực liền thêm nữa, tu luyện thần thông tự nhiên càng thêm thuận buồm xuôi gió.
Càng làm cho Giang Nam hiếu kỳ chính là, ở địa phương càng thêm xa xôi, còn có thể chứng kiến từng khỏa tinh thần, không biết là tinh thần chính thức, hay là bố trí khác của Nguyên Khí Đại Điện.
– Một đệ tử vừa mới tu thành ngoại cương, rõ ràng cũng có thể tiến đến tu luyện?
Có người phát hiện Giang Nam, không khỏi khẽ nhíu mày.
Một người bên cạnh lắc đầu cười nói:
– Ngoại cương cảnh, chỉ có tinh thần ý niệm mà không có Thần Niệm, mơ tưởng dẫn dắt xuống bất luận nguyên khí gì, không công lãng phí công lao mà mình dốc sức liều mạng lợi nhuận đến.
Giang Nam mắt điếc tai ngơ, cũng tự khoanh chân ngồi xuống, tâm niệm vừa động, một đạo Thần Niệm phóng lên trời, đâm vào bên trong kim sắc mặt trời, lập tức một đạo kim sắc nguyên lực trút xuống!
– Thần niệm?
Vừa rồi mấy đệ tử Thánh tông chú ý tới Giang Nam kia không khỏi ngẩn ngơ, bọn hắn vốn cho rằng Giang Nam chỉ là Ngoại Cương cảnh, không cách nào dẫn dắt đến nguyên khí bên trong Ngũ Luân Liệt Nhật, không nghĩ tới Giang Nam vậy mà ở Ngoại Cương cảnh cũng đã luyện thành thần niệm, hơn nữa nhìn cường độ thần niệm của hắn, so với nhóm người mình không nhược chút nào!
– Tu vi không cao, thần niệm lại mạnh đến nỗi đáng sợ, có ít người Thần Thông nhất trọng nhị trọng, thần niệm thậm chí còn không bằng hắn!
– Khó trách Ngoại Cương cảnh liền dám bước vào Nguyên Khí Đại Điện, nguyên lai gần kề là tu vi Ngoại Cương cũng đã tu thành thần niệm. Phần tư chất này rất là không tệ, hắn có lẽ là nhập thất đệ tử a?
Giang Nam cảm giác được một cỗ nguyên lực bành trướng dũng mãnh vào thể nội của mình, như là lưỡi kiếm sắc bén ở trong màng xương của mình xuyên qua, cơ hồ có thể đem màng xương hắn đâm thủng, lúc này vận chuyển Đại Ngũ Hành Kiếm Khí, đem đạo Kim Nguyên Lực này phục tùng luyện hóa.
– Bên trong Đại Ngũ Hành Kiếm Khí, Tây Nhạc Kiếm Khí thuộc kim, vô cùng sắc bén, bất quá vẻn vẹn có một tháng thời gian mà nói, chỉ sợ tốc độ thần niệm của ta dẫn dắt không kịp luyện thành đạo kiếm khí này.
Giang Nam nghĩ tới đây, ngẩng đầu lườm lườm trên không, chỉ thấy bên cạnh Ngũ Luân Liệt Nhật còn có một tầng hơi mỏng cách ngăn, không chú ý xem căn bản không cách nào phát hiện, hẳn là Huyền Thiên Thánh tông lo lắng đệ tử ở bên cạnh ngũ luân Đại Nhật tu luyện mà thiết hạ phong ấn.
Đạo phong ấn này là cao thủ Thánh tông bố trí, có thể bảo vệ tốt bất luận vật thể gì tiếp cận ngũ luân Đại Nhật này, nhưng thần niệm có thể không kiêng nể gì xuyên qua.
– Không thể ở chỗ gần tu luyện, như vậy chỉ có thể bằng vào thần niệm dẫn dắt nguyên khí rồi. Bất quá thần niệm của ta chỉ là tương đương với Thần thông cường giả phổ thông, tốc độ dẫn dắt nhanh nhất cũng chỉ có thể như thế, đúng rồi, ta làm gì cùng những người khác đồng dạng dùng phương pháp dùng thần niệm dẫn dắt?
Đột nhiên Giang Nam hưng phấn thầm nghĩ:
– Ở bên trong Hỗn Nguyên Nhất Khí Khổng Tước Minh Vương Kinh, có tám chủng ấn pháp, đều là Thần Thông vận dụng thần niệm, tuy tu vi ta không có tiến vào Thần Thông cảnh, nhưng thần niệm Thần Thông lại có thể thi triển đi ra!
Trong lòng của hắn khẽ nhúc nhích, đột nhiên vận chuyển Khổng Tước Minh Vương Kinh, lập tức cương khí tuôn ra, hóa thành một mảnh cánh tay dài hẹp, tám tay đồng thời thi triển Bảo Bình Ấn, thần niệm lập tức tụ tập, hóa thành một cái bảo bình cao tới hơn trượng, hướng Đại Nhật màu vàng kia khẽ hấp, lập tức một cột sáng màu vàng thô gần hai thước rơi xuống, liên tục không ngừng vào trong bảo bình, lại từ trong bảo bình rót vào thể nội Giang Nam!
Trên Phù đảo, tất cả mọi người bị đạo cột sáng này bừng tỉnh, bất chấp tu luyện nhao nhao hướng bên Giang Nam xem ra, nguyên một đám nghẹn họng nhìn trân trối.
– Đây là ăn gian a?
Một người lẩm bẩm nói.
Bọn hắn dẫn dắt xuống cột sáng, to nhất bất quá cổ tay, đã là cao thủ thần niệm cường hoành đến cực điểm, những người khác nhỏ thì như một dây thừng, nhưng mà tiểu tử vừa mới vào này, dẫn dắt xuống cột sáng, vậy mà so với thùng nước còn muốn thô, quả thực chính là một vạc nước!
– Cái này rõ ràng là ăn gian!
Có người tức giận nói.
– Đúng vậy, làm như hắn, nguyên khí bên trong Nguyên Khí Đại Điện của Thánh tông ta, sớm tối sẽ bị hắn hút sạch!
– Hút sạch ngược lại không đến mức, mặc dù thần niệm của vị sư huynh này cường, nhưng tu vi lại quá yếu ớt, đoán chừng rất nhanh sẽ gặp cảnh ăn no, thậm chí no bể bụng!
Đây cũng là chỗ đặc biệt của Hỗn Nguyên Nhất Khí Khổng Tước Minh Vương Kinh, công pháp khác có rất ít pháp môn liên quan đến thần niệm Thần Thông, tối đa chỉ là tu luyện thần niệm như thế nào, nhưng Khổng Tước Minh Vương Kinh lại khai sáng Thần Thông vận chuyển thần niệm!
Ở bên trong Thánh tông, tu luyện môn công pháp này cũng không phải là không có, nhưng không có người có thể như Giang Nam đồng dạng tu luyện đến độ cao Ngoại Cương.
Môn công pháp này rất khó tu luyện, chỉ cần vừa ra tay, liền sẽ không ngừng hấp thu chân khí cương khí trong thể nội, bảo thủ đoán chừng, cần trăm năm mới có thể tu thành Thần Luân.
Mà ai có thể chịu được trăm năm?
Nhất là Ngoại môn môn sinh tiến vào tầng thứ nhất Khổ Châu Các, một lòng muốn rất nhanh tu tới Thần Luân thành ký danh đệ tử, sau đó đạt được ân sư chỉ điểm cùng tâm pháp rất tốt, bởi vậy môn Hỗn Nguyên Nhất Khí Khổng Tước Minh Vương Kinh này càng thêm không được người chào đón, thường thường bị người lướt qua thì dừng lại, cảm giác khó có thể tu luyện liền vứt.
Đem môn tâm pháp này cường hành tu luyện đến Ngoại Cương cảnh, Giang Nam tuyệt đối là đệ nhất nhân trong ngàn vạn năm qua!
Người khác tu luyện Khổng Tước Minh Vương Kinh khó khăn trọng trọng, nhưng đối với hắn mà nói lại thật không phải là khó khăn.
Khổng Tước Minh Vương Kinh tuy cực kỳ cao thâm, nhưng mà nó bao hàm tri thức giải thích, cũng không vượt qua phạm trù của Ma Ngục Huyền Thai Kinh, mà là ở bên trong Ma Ngục Huyền Thai Kinh bao quát.
Cũng tức là nói, vô luận Khổng Tước Minh Vương Kinh khó có thể tu luyện đến cỡ nào, chỉ cần cảnh giới của Ma Ngục Huyền Thai Kinh đến rồi, Giang Nam liền có thể rất nhanh đem Khổng Tước Minh Vương Kinh tăng lên tới cảnh giới đồng nhất!
Mặt khác hết thảy công pháp, chỉ cần không có nhảy ra phạm trù của Ma Ngục Huyền Thai Kinh, hết thảy cũng như thế!
Nói một cách khác, cho dù những người khác ý thức được chỗ tốt của Khổng Tước Minh Vương Kinh, chuyên tâm tu luyện môn công pháp này, cũng sẽ không ở trong thời gian ngắn đạt tới loại độ cao này như Giang Nam, ngược lại tốn thời gian, được không bù mất.
Giờ phút này Giang Nam còn không biết mình phạm vào nhiều người tức giận, Kim Nguyên Lực trong thể nội hắn cuồn cuộn mà đến, cơ hồ đưa hắn xé thành mảnh vỡ, cũng may hắn đã đột phá nhân thể cực hạn, tu thành thân thể Thần Thông, thân hình cường hoành, có thể trấn áp Kim Nguyên Lực ở thể nội bạo tăng.
Chương 121: Thấy Tốt Thì Lấy (2)
Càng thêm mấu chốt chính là, Đại Ngũ Hành Kiếm Khí chính là tâm pháp cấp bậc Thần Phủ do Lạc Hoa Âm sáng chế, cấp bậc cực cao, có thể nói gần với Tông chủ nhất mạch, tu luyện môn công pháp này cần đại lượng nguyên lực, cho dù Kim Nguyên Lực vọt tới cực kỳ khổng lồ, nhưng hết thảy đều bị Đại Ngũ Hành Kiếm Khí luyện hóa.
Đại Ngũ Hành Kiếm Khí điên cuồng vận chuyển, như một cái vòng xoáy, đem Kim Nguyên Lực cuồn cuộn hấp thu, hóa thành kiếm khí.
Nửa ngày sau, Tây Nhạc Kiếm Khí của hắn đã có chút thành tựu, kiếm khí càng ngày càng sắc bén, càng ngày càng uy mãnh, ba ngày qua đi, Tây Nhạc Kiếm Khí của hắn dần dần hóa thành một đạo Kiếm Phong dài đến bốn năm trượng màu trắng, cứng rắn vô đối, không có gì không phá.
Giang Nam lập tức đình chỉ tu luyện Tây Nhạc Kiếm Khí, ngược lại hấp thu Mộc Nguyên Lực, tu luyện Đông Nhạc Kiếm Khí, Mộc Nguyên Lực cùng Kim Nguyên Lực sắc bén bá đạo bất đồng, loại nguyên lực này chất chứa sinh cơ bừng bừng, một kiếm đâm tới, thanh sơn lục thủy, cây cối thanh thúy tươi tốt, bừng bừng sinh cơ đập vào mặt, ở lúc đối thủ cảm nhận được vô hạn sinh cơ mỹ diệu như thế, lặng yên mang đi tánh mạng đối phương.
Đông Nhạc Kiếm Khí có tiểu thành, hắn rốt cục bắt đầu hấp thu Địa Từ Nguyên Lực, đem Địa Từ Nguyên Lực hóa thành Trung Nhạc Kiếm Khí.
Địa Từ Nguyên Lực vô cùng trầm trọng, hoàng phốc phốc một mảnh, như là đất vàng Đại Địa, mà sau khi luyện thành Trung Nhạc Kiếm Khí, đạo kiếm khí này không giống như là kiếm, phản phất giống như là một căn đồng trụ đội trời đạp đất, phương thức công kích cũng không phải đâm gọt bổ chém, mà là áp, nện, hung hăng nện, hung hăng trấn áp, đem hết thảy áp chế, sau đó đạp nát!
– Ồ? Ba loại kiếm khí của ta đều đã luyện thành?
Đột nhiên Giang Nam từ trong tu luyện tỉnh lại, chỉ cảm thấy tiếp tục hấp thu các loại nguyên lực, cũng không cách nào tăng lên uy lực của Đại Ngũ Hành Kiếm Khí, thầm nghĩ:
– Mới qua chín ngày thời gian, còn có hai mươi mốt ngày ta mới có thể bị truyền ra đại điện, khó được tới một lần, không thể lãng phí.
Hắn ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Ngũ Hành nguyên khí tạo thành ngũ luân mặt trời kia như trước cao cao treo trên không trung, cho dù bị rất nhiều đệ tử Thánh tông hấp thu nguyên khí, nhưng như cũ không thấy giảm bớt chút nào, trong nội tâm đột nhiên bay lên một ý niệm trong đầu:
– Mi tâm của ta có Đâu Suất Thần Hỏa cùng U Minh Thần Thủy, đều là Hỏa Nguyên Lực cùng Thủy Nguyên Lực tinh thuần nhất, nhưng mà quá nhỏ, chỉ là một giọt nước cùng một ngọn lửa nho nhỏ. Hiện tại còn thừa lại một thời gian ngắn, không bằng ta rút ra Thủy Hỏa Nguyên Lực bên trong Nguyên Khí Đại Điện, rót vào bên trong thần thủy thần hỏa.
Hắn nghĩ đến liền làm, lập tức lần nữa thúc dục Khổng Tước Minh Vương Kinh, thi triển Bảo Bình Ấn, đối với Hỏa Nguyên Lực trên không trung kia tạo thành Kiêu Dương mãnh liệt hấp, Hỏa Nguyên Lực cuồn cuộn mà đến, điên cuồng dũng mãnh vào thể nội hắn, lập tức bị hắn rót vào bên trong Đâu Suất Thần Hỏa.
Tuy Đâu Suất Thần Hỏa rất nhỏ, tương đương với một ánh nến, nhưng mà dung lượng lại hết sức kinh người, vô luận bao nhiêu Hỏa Nguyên Lực rót vào thủy chung cũng không trông thấy lớn lên.
Giang Nam ngồi xuống chính là mười ngày, Kiêu Dương của Nguyên Khí Đại Điện kia nhỏ đi một vòng, đóa thần hỏa này mới miễn cưỡng trưởng thành tí xíu.
Thậm chí trong khoảng thời gian này, hắn không ngừng thúc dục ấn pháp của Khổng Tước Minh Vương Kinh, thế cho nên thần niệm của mình lại nhảy vọt tiến bộ, nguyên bản bảo bình lớn nhỏ như vại nước, giờ phút này biến thành vạc nước cỡ lớn, dẫn dắt Hỏa Nguyên Lực thêm nữa…!
– Lại hấp thu xuống dưới, đoán chừng không được bao lâu Hỏa Nguyên Lực bên trong Nguyên Khí Đại Điện liền bị ta hút sạch, làm người phải phúc hậu, chi bằng cho người đến sau cơ hội tu luyện, không thể làm tuyệt.
Giang Nam nghĩ tới đây, lúc này đem Bảo Bình Ấn nhắm ngay Thủy Nguyên Lực hóa thành Kiêu Dương xanh thẳm, lại là một hồi mãnh liệt hấp.
Chất lượng U Minh Thần Thủy xa xa không kịp Đâu Suất Thần Hỏa, đạt được Thủy Nguyên Lực tuôn ra mà đến bổ dưỡng, tốc độ phát triển so với Đâu Suất Thần Hỏa nhanh chóng rất nhiều, sáu bảy ngày trôi qua, liền từ một giọt bọt nước biến thành một đóa thủy hoa nho nhỏ.
– Lam sư bá, việc lớn không tốt rồi!
Bên ngoài Nguyên Khí Đại Điện, Lam Sơn đạo nhân đang nhắm mắt dưỡng thần, đột nhiên chỉ thấy một gã Thánh tông đệ tử bị truyền ra đại điện, sắc mặt sợ hãi, như là đã gặp quỷ, vội vàng kêu lên:
– Sư bá, trong đại điện đến một vị thiếu niên, không biết là cái địa vị gì, thần niệm cường hoành đến khủng bố, Hỏa Nguyên Lực của Thánh tông chúng ta bị hắn hấp thu thiếu đi hai ba thành!
Sắc mặt Lam Sơn đạo nhân kịch biến:
– Thiếu đi ba thành Hỏa Nguyên Lực? Ngũ đại nguyên lực bên trong Nguyên Khí Đại Điện ta, là Thánh tông mấy chục vạn năm vất vất vả vả bồi dưỡng được đến, thoáng cái thiếu đi ba thành, cái kia còn chịu nổi sao? Chẳng lẽ là Đại Ma Đầu trong hư không, vụng trộm chui vào trong Nguyên Khí Đại Điện của Thánh tông ta?
Tên Thánh tông đệ tử kia kêu khổ nói:
– Sư bá, ngươi nhanh đi vào, giờ phút này thiếu niên kia đang hấp thu Thủy Nguyên Lực!
Lam Sơn đạo nhân bị hù đến hồn bất phụ thể, nếu nguyên lực bên trong Nguyên Khí Đại Điện bị người cướp sạch không còn, như vậy tội của hắn có thể to lắm, tuy không đến mức giết hắn đi, nhưng trấn áp trăm ngàn năm là nhất định được!
Ở bên trong Nguyên Khí Đại Điện, thần niệm của Giang Nam tiến nhanh, tốc độ dẫn dắt Thủy Nguyên Lực cũng so lúc trước nhanh chóng rất nhiều, Thủy Nguyên Lực biến thành Kiêu Dương xanh thẳm cũng rút lại một vòng.
– Làm người phải phúc hậu, ta vẫn là điểm đến là dừng a.
Giang Nam tán đi Bảo Bình Ấn, ngẩng đầu lưu luyến nhìn năm đại cầu nguyên lực trên không trung, thầm nghĩ:
– Đáng tiếc, tu vi của ta chưa đủ, không cách nào thi triển Thần Thông đem nguyên lực khác luyện thành bảo vật cùng loại như Đâu Suất Thần Hỏa, nếu không liền có thể đem ngũ đại nguyên lực này bắt đi một phần…
Hắn tâm niệm vừa động, lập tức bị truyền ra đại điện.
Giang Nam chân trước ly khai, Lam Sơn đạo nhân chân sau tức đến, đạo nhân này tức sùi bọt mép, đằng đằng sát khí, khí thế khủng bố trấn áp hết thảy, vừa mới tiến đến, liền đem tất cả đệ tử đang tu luyện ép tới nằm sấp trên mặt đất, không cách nào nhúc nhích!
– Cái ma đầu kia ở đâu?
Lam Sơn đạo nhân gào thét.
– Hồi bẩm sư bá, ma đầu kia vừa đi…
Trong đó một gã đệ tử tu vi cao thâm nhất, nơm nớp lo sợ nói:
– Sư bá, người nọ giống như không phải ma đầu mà là đệ tử Thánh tông ta, ta xem hắn tu luyện hình như là Ngũ Nhạc Kiếm Khí, lại có chút xen lẫn hương vị Ngũ Hành Kiếm Khí…
– Ngũ Nhạc Kiếm Khí, lại có hương vị Ngũ Hành Kiếm Khí, chẳng lẽ là Đại Ngũ Hành Kiếm Khí của Lạc sư muội?
Lam Sơn đạo nhân nghĩ tới đây, lập tức nhớ lại bộ dáng Giang Nam, tức giận đến dựng râu trừng mắt, lập tức chán nản nói:
– Được rồi, nếu ta đuổi theo đem tiểu tử kia giáo huấn một lần, Lạc sư muội nhất định sẽ đem ta giáo huấn một lần, ta đánh không lại nàng, bất quá đôi thầy trò này ăn không hết còn cất vào túi, quyết không thể khiến bọn hắn sống yên ổn, ta liền đi bẩm báo chưởng giáo sư huynh!
Chương 122: Cùng Nhau Tắm Rửa (1)
Tông Chủ phong, Tịch Ứng Tình cười mỉm tiếp đãi Lam Sơn đạo nhân, tay nâng một ly trà thơm, im lặng đợi Lam Sơn đạo nhân cáo trạng xong, lúc này mới lẳng lặng nói:
– Sư huynh, Giang Nam kia có từng trái với quy củ không?
Lam Sơn đạo nhân giật mình, tinh tế nghĩ nghĩ, lắc đầu nói:
– Này cũng chưa từng.
– Đã chưa từng trái với quy củ, như vậy hắn liền chưa từng sai, hắn chưa từng sai, ta vì sao phải truy cứu lỗi lầm của hắn?
Tịch Ứng Tình cười cười, nói:
– Lam sư huynh, ngươi cũng không phải không biết tính tình Lạc sư muội, nếu ta thật sự gọi hai người sư đồ nàng răn dạy một trận, trong miệng nàng tuy vâng dạ, nhưng sau khi trở về khẳng định sẽ ở sau lưng ngươi chọc dao găm.
Lam Sơn đạo nhân nhớ tới hành vi ngày bình thường của Lạc Hoa Âm, không khỏi rùng mình một cái, trong nội tâm vẫn còn có chút không cam lòng nói:
– Chưởng giáo, Nguyên Khí Đại Điện tích lũy mấy chục vạn năm mới có được quy mô hôm nay, hôm nay Thủy Hỏa Nguyên Lực bị tiểu tử kia lăn qua lăn lại, liền ném đi hai ba thành, chẳng lẽ liền bỏ qua sao?
Tịch Ứng Tình mỉm cười:
– Sư huynh, chỉ cần là đệ tử Thánh tông ta, cho ai dùng còn không phải đều là dùng sao? Huống chi, ta xem Giang Nam rất có chừng mực, chỉ lấy hai ba thành, không có tận diệt, đã là hạ thủ lưu tình rồi.
Lam Sơn đạo nhân thấy hắn nói như thế, cũng không tốt nói cái gì nữa, chỉ phải rời đi.
Tịch Ứng Tình tiễn đưa hắn ly khai, thấp giọng cười nói:
– Người đệ tử này của Lạc sư muội, ngược lại thực biết gây chuyện, mới bái nhập Thánh tông ta hơn hai tháng, liền dẫn xuất hai việc đại sự, rất có phong phạm của Lạc sư muội, Dung nhi, mười năm sau, hắn là đối thủ của ngươi, ngươi có lòng tin thắng hắn hay không?
Phía sau hắn, Lệnh Hồ Dung cung kính nói:
– Sư tôn không cần lo lắng, ta sắp giải khai Tử Phủ, tu thành loại Thần Thông thứ nhất, sau này tốc độ tu luyện chỉ biết càng lúc càng nhanh, mười năm sau ta sẽ đứng ở chỗ cao, cúi đầu bao quát hắn, cho hắn biết rõ thiên ngoại hữu thiên, người giỏi còn có người giỏi hơn.
– Không thể khinh thường bất luận kẻ nào.
Tịch Ứng Tình đứng dậy, nói khẽ:
– Trước đó không lâu sư huynh của ngươi Âu Dương Vũ tao ngộ Tinh Nguyệt Ma tông Quân Mộng Ưu, dưới một trận chiến, cũng không có chiếm được bất luận tiện nghi gì. Quân Mộng Ưu mới là Thần Thông tam trọng, sư huynh của ngươi Âu Dương Vũ so với hắn nhiều ra một cảnh giới, có thể thấy được thế gian này nhân tài xuất hiện lớp lớp. Giang Nam Giang Tử Xuyên kia cũng là một hạt giống không sai, tư chất không thể so với ngươi chênh lệch, nếu không phải tính cách hắn có chút nhanh nhẹn, cùng tính tình của ta không hợp, không thể nói trước ta cũng muốn thu hắn làm đệ tử. Dung nhi, ngươi không thể khinh thường hắn, mà phải đem hắn trở thành một cây roi, không ngừng thúc đẩy ngươi tiến bộ, tăng lên! Minh bạch chưa?
Trong lòng Lệnh Hồ Dung căng thẳng, khom người đồng ý.
– Dung nhi, ngươi tích lũy quá hùng hậu, Tử Phủ rất khó mở ra, thậm chí so với mấy vị sư huynh của ngươi đều muốn khó khăn rất nhiều, tương lai thành tựu của ngươi tất nhiên sẽ vượt qua bọn hắn.
Tịch Ứng Tình mỉm cười nói:
– Mở ra Tử Phủ, chính là thời điểm ngươi ngư dược thành Long!
…..
– Không hổ là đồ nhi của ta!
Đỉnh Lãnh Tụ phong, Lạc Hoa Âm nghe được Giang Nam đề cập sự tình Nguyên Khí Đại Điện, không khỏi đối với phong cách xử sự của hắn có chút khen ngợi, cười nói:
– Ngươi không có đem Nguyên Khí Đại Điện chuyển không, cái này rất đúng, Lãnh Tụ phong chúng ta làm người phúc hậu, làm việc phúc hậu, lần này ngươi làm việc rất có phong thái của vi sư năm đó. Bất quá ngươi muốn đạt được chân tủy xử sự làm người của vi sư, còn cần học tập nhiều hơn.
– Đệ tử đời này có thể được một phần của ân sư, cũng đã là vạn hạnh rồi.
Giang Nam cười nói.
Lạc Hoa Âm tâm hoa nộ phóng, cười khanh khách nói:
– Không hổ là người đọc sách, nói chuyện so với người khác êm tai. Đúng rồi, hôm nay ngươi tu luyện đến Ngoại Cương cảnh, không cần vội vã đi đột phá, vẫn là suy nghĩ trước một chút, sau khi tu thành Thần Luân, ngươi đến tột cùng muốn luyện tám chủng công pháp nào?
– Tu luyện công pháp gì?
Giang Nam giật mình, Thần Thông cảnh có tất cả bát trọng, mỗi tu thành một môn công pháp sẽ gia tăng một đạo Thần Luân, nhiều ra một loại Thần Thông, tám đạo Thần Luân, chính là tám chủng công pháp.
Hắn đang biết công pháp khoảng chừng gần 600 chủng, nhưng lại không thể đem tất cả công pháp hết thảy tu luyện một lần, hôm nay hắn tu luyện đến Ngoại Cương cảnh, sắp đụng chạm đến cảnh giới Thần Luân, hoàn toàn chính xác nên suy nghĩ một chút con đường tương lai đi như thế nào.
– Lựa chọn công pháp càng cường, thành tựu tương lai càng lớn.
Lạc Hoa Âm nghiêm mặt nói:
– Năm đó Vi sư chính là chọn sai công pháp, thế cho nên về sau tu vi cảnh giới so với chưởng giáo thấp đi một tí, bị nhốt ở phía trên Đạo Đài cảnh. Nếu không phải về sau ta có cơ hội, đem đủ loại công pháp thông hiểu đạo lí, đem công pháp bất đồng kết hợp, tự nghĩ ra công pháp, chỉ sợ suốt đời cũng không thể đột phá đến Thần Phủ cảnh. Dù vậy, ta vẫn là so với chưởng giáo kém một bậc.
Nàng đem Ngũ Hành Kiếm Khí cùng Ngũ Nhạc Kiếm Khí dung hợp, luyện thành Đại Ngũ Hành Kiếm Khí, Ngũ Hành Kiếm Khí cùng Ngũ Nhạc Kiếm Khí đều là công pháp cấp bậc Đạo Đài, chỉ có thể tu luyện đến Đạo Đài cảnh, nhưng sau khi dung hợp khai sáng ra Đại Ngũ Hành Kiếm Khí, liền có thể tu luyện đến Thần Phủ cảnh!
Trong nội tâm Giang Nam đối với nàng cực kỳ khâm phục, Huyền Thiên Thánh tông chưởng giáo Chí Tôn, tu luyện chính là tâm pháp tốt nhất Thánh tông, đạt được bồi dưỡng tốt nhất, cái tài nguyên gì tùy ý hắn sử dụng, dù vậy, Lạc Hoa Âm so với nhân vật như vậy chỉ kém một bậc, có thể nghĩ vị mỹ nữ sư phó kia của mình thiên phú đến tột cùng cao bao nhiêu!
– Vi sư tự nhiên còn có tâm pháp Thần Phủ cảnh khác có thể truyền thụ cho ngươi, bất quá nếu ngươi đem tâm pháp của ta hết thảy học một lần, đây chẳng phải là trở thành Lạc Hoa Âm thứ hai sao?
Lạc Hoa Âm lạnh nhạt nói:
– Đệ tử Tông Chủ phong, đều là chưởng giáo sư huynh truyền thụ, phải tu luyện công pháp cao nhất Huyền Thiên Thánh tông, bởi vậy dạy ra đệ tử cơ hồ đều là một cái mô hình khắc đi ra. Nhưng phong cách xử sự của vi sư cùng chưởng giáo không giống, hắn là dạy bảo đâu ra đấy, ta hết lần này tới lần khác là bỏ mặc phát triển, bởi vậy đến tột cùng muốn học công pháp gì, còn cần chính ngươi đến quyết định.
Giang Nam lâm vào trầm tư, Lạc Hoa Âm nói không sai, thật sự là hắn không có khả năng dựa theo đường đi của Lạc Hoa Âm tu luyện, mà là muốn đi ra lộ của chính mình!
– Ma Ngục Huyền Thai Kinh chính là cơ sở hết thảy công pháp của ta, bởi vậy Ma Ngục Huyền Thai Kinh phải chiếm cứ một đạo Thần Luân. Về phần đủ loại công pháp Thần Thông khác, hết thảy đều là phụ thuộc Ma Ngục Huyền Thai Kinh.
Chương 123: Cùng Nhau Tắm Rửa (2)
Ngoại trừ Ma Ngục Huyền Thai Kinh, hắn còn học được tất cả công pháp lớn nhỏ tổng cộng kỳ 600 chủng, trong đó kể cả Hỗn Nguyên Nhất Khí Khổng Tước Minh Vương Kinh, cùng Lạc Hoa Âm truyền Đại Ngũ Hành Kiếm Khí.
Bất quá những công pháp này đều chưa từng nhảy ra phạm trù của Ma Ngục Huyền Thai Kinh, cũng tức là nói, chỉ cần tu thành môn công pháp Ma Ngục Huyền Thai Kinh này, hắn liền có thể đem đủ loại Thần Thông khác hết thảy diễn biến đi ra, thi triển đi ra, không cần tu luyện Thần Luân khác nữa!
– Nếu như không cách nào tìm được pháp môn nhảy ra phạm trù của Ma Ngục Huyền Thai Kinh, chẳng phải là nói, ta chỉ có thể luyện ra một đạo Thần Luân, bị nhốt ở Thần Thông cảnh, vĩnh viễn không cách nào tiến vào Đạo Đài cảnh?
Giang Nam nghĩ tới đây trong lòng nghiêm nghị nói:
– Sư tôn, nếu ta chỉ tu một môn công pháp, có thể tu đến Đạo Đài cảnh hay không?
– Chỉ tu một môn công pháp?
Lạc Hoa Âm khẽ nhíu mày, tinh tế suy tư:
– Ta xác thực từng nghe nói qua, có người chỉ tu một môn công pháp, cũng lấy được thành tựu cực cao, bởi vì chỉ tu một môn, pháp lực cùng Thần Thông đều vô cùng tinh thuần, tất cả pháp lực đều chất chứa ở bên trong một đạo Thần Luân, cho nên uy lực cực kỳ kinh người. Bất quá loại người này ít càng thêm ít, hơn nữa bởi vì chỉ tu luyện một môn công pháp, pháp lực so với tu sĩ có tám đạo Thần Luân khá thấp, thường thường không cách nào thuận lợi tu thành Đạo Đài. Đại đa số người tu luyện vẫn là tu luyện tám chủng công pháp, tu thành tám đạo Thần Luân, tuy pháp lực phân tán, còn có chút không đủ tinh thuần, nhưng tám đạo Thần Luân pháp lực thêm cùng một chỗ liền muốn hơn đơn tu một môn công pháp, tự nhiên lúc đột phá Đạo Đài cảnh càng thêm dễ dàng.
– Cũng tức là nói, chỉ tu một môn công pháp, chỉ luyện một đạo Thần Luân, là có thể thực hiện rồi hả?
Giang Nam con mắt sáng ngời hỏi.
Lạc Hoa Âm gật đầu, có chút không yên lòng nói:
– Tuy nói có thể thực hiện, nhưng đột phá đến Đạo Đài cảnh gặp phải khó khăn thật lớn, hơn nữa, mỗi đột phá nhất trọng Đạo Đài khó khăn liền gia tăng rất nhiều! Đạo Đài cảnh cũng có bát đại cảnh giới, Linh Đài cảnh, Dao Đài cảnh, Liên Đài cảnh, Đạo Đài cảnh, Huyền Đài cảnh, Thần Đài cảnh, Sinh Tử Đài cảnh, Thất Bảo Đài cảnh, lúc tu luyện đến Sinh Tử Đài cảnh không phải sinh thì tử, nếu chỉ tu một môn Thần Thông chỉ sợ không cách nào đột phá cái cảnh giới này, càng đừng đề cập Thất Bảo Đài cảnh đằng sau rồi! Tử Xuyên, vi sư khuyên ngươi vẫn là bỏ ý niệm này đi, thành thành thật thật tu luyện tám chủng công pháp, lúc Đạo Đài cảnh sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Trong nội tâm Giang Nam cười khổ một tiếng, thầm nghĩ:
– Ta cũng muốn tu luyện tám chủng Thần Thông, chỉ tiếc đến nay mới thôi còn chưa gặp được tâm pháp có thể cùng Ma Ngục Huyền Thai Kinh sánh vai. Có thể nhảy ra phạm trù của Ma Ngục Huyền Thai Kinh, như vậy nhất định là công pháp cùng Ma Ngục Huyền Thai Kinh đồng cấp bậc, loại Kinh Điển này tới nơi nào để tìm?
– Ngoan đồ nhi, vi sư muốn đi tắm rửa, muốn cùng một chỗ hay không?
Thanh âm tràn ngập mị hoặc của Lạc Hoa Âm đột nhiên truyền đến, nghiêng đầu nhìn xem hắn, đánh gãy hắn trầm tư, cười hì hì nói.
– Cùng nhau tắm rửa, tắm uyên ương?
Trong đầu Giang Nam lập tức xuất hiện tình hình mình thay La Thanh rèn luyện thân thể.
Chân khí của hắn đem mỗi một chỗ của thân thể thiếu nữ đều dò xét được rành mạch, lông tóc tất hiện, thân nữ tính thể đối với hắn không còn có bí mật đáng nói, theo lý mà nói sẽ không lại đối với thân thể nữ nhân hiếu kỳ, bất quá nghe được lời này của Lạc Hoa Âm, lại làm cho hắn huyết mạch bành trướng, tưởng tượng ra tình hình kiều diễm cùng mỹ nữ sư phó tắm chung một trì.
Thậm chí, bụng của hắn cũng trở nên nóng hổi, tựa hồ Đâu Suất Thần Hỏa nung khô đan điền của hắn, đem đan điền của hắn hóa thành một bếp lò cực lớn.
Lạc Hoa Âm cười cười, một đầu dây lưng lụa bị nhẹ nhàng kéo xuống dưới, tiện tay vứt trên mặt đất, bước chân liên tục hướng Ngọc Thanh trì đi đến, cười nói:
– Ngoan đồ nhi, vi sư ở bên trong chờ ngươi
– Đợi…
Giang Nam cúi thân xuống, muốn nhặt dây lưng này lên, nhắc tới phía dưới, vậy mà không có thể nâng dây lưng lụa này, trong nội tâm không khỏi hoảng sợ, hắn giờ phút này bên trong thân hình chất chứa lực lượng sớm đã siêu việt một Long mười Tượng chi lực, tu thành thân thể Thần Thông, thậm chí ngay cả một dây lưng của Lạc Hoa Âm cũng không thể cầm lấy, có thể thấy được dây lưng này sức nặng là kinh người bực nào!
– Đây là pháp bảo sư tôn luyện chế a, nếu không như thế nào sẽ nặng như vậy?
Giang Nam nháy mắt mấy cái, dục hỏa trong nội tâm lập tức không cánh mà bay, chính mình ngay cả một dây lưng của mỹ nữ sư phó cũng nhặt không lên, đi vào tắm uyên ương tuyệt đối là đưa dê vào miệng cọp, có đi vô hồi!
– Sư tôn, ngài muốn trâu già ăn cỏ non sao? Đệ tử thuở nhỏ khổ đọc sách thánh hiền, biết rõ đại đạo lý nam nữ thụ thụ bất thân!
Giang Nam hiên ngang lẫm liệt, đứng ở bên ngoài Ngọc Thanh trì cao giọng nói:
– Dùng thân thể đệ tử, còn chưa đủ cho sư tôn nhét kẽ răng, thoáng kẹp lấy, đệ tử sẽ gãy đi
– Xú tiểu tử!
Sau Dục liêm một đạo chưởng lực đột nhiên truyền đến, ba một tiếng đánh vào trên người Giang Nam:
– Học ba hoa, ngay cả vi sư cũng dám đùa giỡn!
Đỉnh núi Lãnh Tụ phong, các thiếu nữ như là bướm trắng bay tới, lại vào lúc này chỉ thấy một bóng người giống như sao băng từ trong Thúy Vân Cung bị đập bay, hướng dưới núi nghiêng nghiêng rơi đi.
Một thiếu nữ mắt sắc, hoảng sợ nói:
– Hình như là Đại sư huynh bị người đuổi xuống núi rồi!
– Người nào to gan như vậy, ngay cả Đại sư huynh của chúng ta cũng dám đánh?
Các thiếu nữ lòng đầy căm phẫn, nhao nhao sát quyền mài chưởng.
Thúy Thúy cười từ trong nội cung đi tới, thấp giọng nói:
– Dám đánh Đại sư huynh, tự nhiên là Phong chủ rồi. Phong chủ mời Đại sư huynh cùng nhau tắm rửa, Đại sư huynh nói Phong chủ trâu già gặm cỏ non, sau đó liền bị Phong chủ đập bay.
– Đại sư huynh thật sự là chính nhân quân tử, không hổ là người đọc sách.
Các thiếu nữ cười nói:
– Hắn chưa tiến vào vẫn là tốt, chỉ là bị đập bay mà thôi, nếu theo Phong chủ cùng một chỗ tiến vào, vậy thì sẽ nếm mùi đau khổ rồi, tuyệt đối sẽ bị Phong chủ treo ngược lên đau nhức đánh một trận, sau đó sẽ bị Phong chủ ở trên người treo chữ viết “Ta là sắc lang”, treo ở trên sơn môn Thánh tông! Lần trước Hỏa Vân phong Hiểu Nguyệt sư thúc bởi vì dùng Thần Thông trộm xem chúng ta tắm rửa, Phong chủ liền đem hắn xử trí như vậy đấy…
– Đông Nhạc Kiếm Khí!
Trong rừng cây Lãnh Tụ phong, Giang Nam ngón trỏ điểm đi, một đạo thanh sắc kiếm khí Xùy~~ một tiếng kích bắn mà ra, dài đến bảy trượng, hình như sơn loan, khắp núi xanh tươi, cách mộc tùng sinh, sinh cơ bừng bừng.
P/s: Mấy chươgn trước có nói đồ đệ của Tịch Ứng Tình là Lệnh Hồ Khang, đến chương này lại nói là Lệnh Hồ Dung, không rõ là text sai hay tác giả nhầm, cứ tạm để là Lệnh Hồ Dung đã, có gì sửa lại sau.
Chương 124: Thân Thể Thần Thông (1)
– Tây Nhạc Kiếm Khí!
Hắn dựng thẳng lên ngón áp út, một đạo kim quang hóa thành Hoa Sơn lồng lộng, tư thế hào hùng, âm vang rung động, như là sắt thép hồng lưu, tịch quyển hết thảy, sát khí trùng thiên.
Đột nhiên lại có một căn đồng thau y hệt Trụ Tử bay lên trời, đây là Trung Nhạc Kiếm Khí, trầm trọng như núi, trầm trọng vô cùng, tựa như chống trời chi trụ!
Lập tức, hắn năm ngón tay mở ra, Ngũ đạo kiếm khí đạt bảy trượng lập loè hào quang đặc biệt, bao lại khoảng cách phạm vi bảy trượng, Ngũ Hành chi lực bộc phát, trong chớp mắt liền hóa thành một ngân cầu lập loè bạch quang, tung hoành thiết cắt, đem hết thảy bên trong kiếm khí cắt lấy!
– Đại Ngũ Hành Kiếm Trận quả nhiên lợi hại, Ngũ Hành chi lực bộc phát, uy lực nếu so với chỉ một kiếm khí cao hơn không chỉ gấp mười lần!
Giang Nam trì hoãn thu kiếm khí, chỉ cảm thấy Đại Ngũ Hành Kiếm Khí tiêu hao tuy lớn, nhưng đã ở trong phạm vi mình thừa nhận, hắn hao phí một tháng thời gian chuyên tâm tu luyện, tu vi đã có biên độ tăng lên không nhỏ, bước vào Ngoại Cương trung kỳ, theo tu vi từ từ hùng hậu, uy lực của Đại Ngũ Hành Kiếm Khí cũng càng cường, vận dụng cũng càng như ý.
Không thể không nói, Lạc Hoa Âm tài năng bức người, nếu không có thông minh tài trí bực này, há có thể sáng chế tuyệt học như thế?
– Cù Long Ma Thể!
Giang Nam vừa mới thu Đại Ngũ Hành Kiếm Khí, lập tức tâm niệm vừa động, chỉ thấy dưới làn da từng khối cơ bắp hở ra, thể hiện ra thân thể dữ tợn, thậm chí có thể chứng kiến dưới làn da có thành từng mảnh lân phiến rậm rạp, phảng phất trong thể nội hắn có một đầu Ác Long quấn quanh phía trên huyết nhục của hắn!
Đây là hắn từ bên trong Tử Phủ Kê Yêu lấy được ma đạo Thần Thông, Cù Long Ma Thể, một loại thân thể Thần Thông, giờ phút này cũng bị hắn thi triển đi ra, hoàn toàn chính xác Bá Đạo kinh người, để cho hắn chỉ cảm thấy lúc môn công pháp này vận chuyển, lực lượng thể nội mình trọn vẹn bạo tăng nhiều gấp đôi, đạt tới trình độ sáu Long chi lực!
Hắn nguyên bản lực lượng đã đạt tới trình độ ba Long chi lực, có Cù Long Ma Thể, ở dưới vận chuyển liền càng thêm kinh người.
– Cù Long Ma Thể còn không phải Thần Thông cao nhất Ma Môn, Thần Thông như Quân Mộng Ưu tu luyện, tuyệt đối là thân thể Thần Thông đạt trình độ cao nhất trong ma môn, mức độ tăng lên cũng muốn viễn siêu Cù Long Ma Thể!
Giang Nam lần nữa biến đổi tâm pháp, đem Hỗn Nguyên Nhất Khí Khổng Tước Minh Vương Kinh thi triển ra, đồng thời thúc dục Kim Thân Bá Thể, La Thiên Pháp Tướng, chỉ thấy thân thể của hắn bắt đầu liên tiếp tăng trưởng, mấy hơi thở thời gian liền hóa thành tiểu cự nhân cao gần một trượng, cương khí hóa thành sáu đôi tay, giơ tay nhấc chân tựa hồ có thể di sơn đảo hải!
Kim Thân Bá Thể cùng La Thiên Pháp Tướng đồng thời thi triển, lực lượng tăng phúc cũng là mạnh đến nỗi kinh người, không chút nào kém hơn Cù Long Ma Thể, thậm chí còn có vượt qua, lưỡng môn công pháp này đều là Thần Thông chính đạo, hợp cùng một chỗ uy lực cũng là thật lớn.
Không chỉ như thế, Kim Thân Bá Thể cùng La Thiên Pháp Tướng tăng lên lực lượng thân thể, đồng dạng đối với tu vi cũng vô cùng có ích, không giống Cù Long Ma Thể chỉ tu luyện thân thể.
– Những công pháp này mỗi một chủng đều có ưu điểm, nếu có thể chỉnh hợp quy nhất, lại đem Cù Long Ma Thể dung nhập trong đó, lực lượng thêm vào, thực lực của ta liền có thể cùng Thần Thông nhất trọng nhị trọng cường giả chính diện chống lại, mà không cần sử dụng Đại Ngũ Hành Kiếm Khí đánh lén!
Giang Nam vừa mới thúc dục Cù Long Ma Thể, đột nhiên chỉ cảm thấy Cương khí thể nội rối loạn, sáu đầu cương khí biến thành tay keng keng BA~ đứt đoạn, thân hình cũng bắt đầu kịch liệt thu nhỏ lại, cương khí hỗn loạn làm phế phủ của hắn trọng thương, mọi nơi phún dũng mà đi, chấn động đến huyết nhục kinh mạch cốt tủy, cơ hồ muốn đem hắn chấn vỡ!
Giang Nam kêu rên một tiếng, Ma Chung trong đan điền đột nhiên đương một tiếng vang thật lớn, cương khí cuồng bạo lập tức gió êm sóng lặng, trở nên phục tùng xuống.
– Vẫn là không cách nào làm được đồng thời giá lấy bốn loại công pháp, tuy Ma Ngục Huyền Thai Kinh vô cùng thần diệu, có thể diễn biến ra những công pháp này, nhưng giá lấy bốn loại công pháp bất đồng vẫn là quá miễn cưỡng.
Giang Nam bình định cương khí, thở phào một cái, thầm nghĩ:
– Nếu có thể đủ đem Áo Nghĩa những công pháp này triệt để dung nhập đến ở bên trong Ma Ngục Huyền Thai Kinh, liền không có loại khả năng tẩu hỏa nhập ma này, bất quá dung nhập trong đó, độ khó cơ hồ tương đương với tham khảo bốn loại công pháp, một lần nữa sáng lập một môn Thần Thông, dùng nội tình trước mắt của ta, chỉ sợ vẫn không thể làm được.
Hắn ổn định lại tâm thần, dẫn dắt mặt trời nguyên khí trên không trung cuồn cuộn rót vào quanh thân, Ma Chung trong thể nội trường ô, tiếng nổ không dứt, cùng lúc đó Đâu Suất Thần Hỏa cùng U Minh Thần Thủy không ngừng rèn luyện thân thể của hắn, trị liệu thương thế vừa rồi tẩu hỏa nhập ma đã bị.
Hắn lại đồng thời thi triển Khổng Tước Minh Vương Kinh, các loại ấn pháp không ngừng thi triển, tăng cường thần niệm của mình.
Không chỉ như thế, cương khí của hắn thậm chí phóng ra ngoài, hóa thành đủ loại chiêu thức không ngừng diễn luyện, không chỉ có Long Hổ Tượng Lực Quyết, Thần Mộc Chân Khí, Thương Nguyệt Phá Lãng Quyết các loại thế tục võ học, đồng dạng cũng có Lãm Nguyệt Thủ, Kim Thân Pháp Tướng, Đại Ngũ Hành Kiếm Khí… Thần Thông cấp, Đạo Đài cấp công pháp của Huyền Thiên Thánh tông.
Hắn không ngừng tôi luyện, một môn công pháp diễn luyện một lần liền lập tức đổi một loại, dần dần đem những công pháp này tu luyện tinh thông, để cho mình đối với đủ loại công pháp thể ngộ càng thêm thấu triệt, càng thêm thông hiểu đạo lí.
Những công pháp này chủng loại phồn đa, thiên kì bách quái, có tu luyện tinh thần ý niệm, thần niệm, có tôi luyện thân thể, có thì tăng trưởng tu vi, nếu đổi lại những người khác, chỉ cần tu luyện một loại liền muốn hao phí tinh lực thật lớn, tu luyện năm ba chủng không có hơn vài thập niên khổ tu, mơ tưởng có thành tựu, hơn nữa tu luyện tâm pháp quá nhiều, còn có thể chậm trễ tu vi của mình tiến cảnh.
Nhưng mà Giang Nam dùng Ma Ngục Huyền Thai Kinh làm căn bản, tâm pháp khác đều là thông qua Ma Ngục Huyền Thai Kinh thi triển đi ra, cho nên mới có thể giá lấy phần đông công pháp như thế, như trước đều đâu vào đấy.
Phía trên Ma Chung trong đan điền hắn kia, đủ loại công pháp Áo Nghĩa biến thành đồ án dần dần trở nên càng thêm rõ ràng, có Giao Long bay múa, hổ tượng bôn đằng, Đại Giang đổ, kiếm khí như nhạc, Cù Long quay quanh, Khổng Tước đại Phật, còn có dãy núi cây rừng trùng điệp xanh mướt, nhất phái giang sơn.
Những đồ án này, cơ hồ che kín Ma Chung!
Đồng thời tu luyện nhiều công pháp như vậy mang tới chỗ tốt cũng thật lớn, một phương diện phong phú kiến thức của hắn, một phương diện khác thực sự là để cho tinh khí thần của hắn không ngừng đạt được rèn luyện.