[Dịch] Đế Tôn
Tập 218 [Chương 1529 đến 1536]
❮ sautiếp ❯Chương 1529: Người tang đều lấy được (2)
Giang Nam động dung, đột nhiên đem chân tiên đỉnh vứt lên, quát:
– Đại!
Oanh…
Căn đại bổng chùy dài ngắn mười trượng này đột nhiên bành trướng, sau một khắc liền lớn như Hoang Cổ Thánh sơn, đầu trên oanh một tiếng đụng vào trong nồi, đem cái nồi này đính đến bay vào tinh không bao la bát ngát, phù một tiếng đánh vỡ không gian Hồ Thiên đại thế giới, đầu chùy xuất hiện ở bên ngoài Hồ Thiên đại thế giới, đem hư không xuyên một cái lỗ thủng!
Nếu giờ phút này có người đứng ở bên ngoài Hồ Thiên đại thế giới nhìn lại, sẽ chứng kiến một cây cột lớn tứ phương tứ chính đỉnh phá Hồ Thiên đại thế giới, thượng diện còn đang đắp một cái nồi cực lớn.
Hắc oa bị đỉnh ra Hồ Thiên đại thế giới, uy năng không cách nào bao phủ xuống, Giang Nam lập tức kêu lớn:
– Tiểu!
Chân tiên đỉnh phi tốc thu nhỏ lại, lại biến thành mười trượng, bị hắn nắm trong tay, lập tức vận chuyển Luyện Thiên đại trận, thân hình ẩn nấp hư không, biến mất không thấy gì nữa.
Thắng Thiên yêu tôn tu vi mạnh nhất, hô một tiếng bay tới, vẫy tay, đại hắc oa từ trên trời bay tới rơi vào trong tay, lại tìm không được bóng dáng Giang Nam, không khỏi giận dữ:
– Đem bảo cổ của ta lấy ra!
Tiểu Toản Phong vội vàng dâng lên trống bỏi, Thắng Thiên yêu tôn hít vào một hơi thật dài, đón lấy một hơi phun ra, chỉ thấy bên trong khí lưu hội tụ vô số đạo tắc, chen chúc bay ra, rót vào bên trong món đồ chơi của trẻ mới sinh này.
Trống bỏi đạt được Thần Tôn đạo tắc của hắn thoải mái, xoay tròn bay lên, càng lúc càng lớn, cao khoảng chừng hơn mười vạn trượng, trống bỏi điên cuồng tả hữu lay động, âm thanh đông đông đông điên cuồng truyền đến, chấn đến hư không bốn phía thần đình thành phiến thành phiến sụp xuống, hóa thành Hỗn Độn Hồng Mông, uy năng kinh người đến cực điểm!
Cái trống này chính là khi Linh Đạo Tử còn nhỏ, Hồ Thiên lão tổ tiện tay làm món đồ chơi, dùng để chọc cười tiểu đạo đồng, bất quá Hồ Thiên lão tổ là nhân vật bậc nào?
Mặc dù là tiện tay làm, cũng là một kiện đế bảo, uy lực to đến không thể tưởng tượng nổi!
Bình Thiên yêu tôn bay tới, đột nhiên mở cái miệng rộng, một ngụm nuốt đi, đem không gian bốn phía thần đình, ức vạn dặm khoảng cách, hết thảy một ngụm thôn phệ, thậm chí ngay cả trống chấn vỡ Hồng Mông không gian cũng nuốt vào trong bụng, lắc đầu nói:
– Không ở chỗ này!
Già Thiên Yêu tôn thân hình uốn éo, hóa thành một đầu đại xà, hai mắt như là hai liệt nhật hừng hực, mục bắn Thần Quang, hai đạo Thần Quang xuyên thủng hư không hư minh, đem hết thảy đều chiếu rọi được thông thấu, qua lại ở trong hư không của Hồ Thiên đại thế giới sưu tầm, cũng lắc đầu nói:
– Tiểu tử này đi quá nhanh, chỉ sợ đã chạy ra Hồ Thiên đại thế giới rồi!
– Không may, không may, lão nương tám mươi tuổi sinh hài nhi, quanh năm đánh nhạn ngược lại bị chim tước mổ rơi mắt, tiểu tử này chạy đi rồi, chỉ sợ sẽ đối với đại tỷ nói chúng ta ám toán hắn, muốn cướp bảo bối của hắn, không duyên cớ xấu ba vị thanh danh đại đế chúng ta. Sau này gặp lại đại tỷ, chúng ta trên mặt đều không ánh sáng rồi…
Ba vị yêu tôn như cha mẹ chết, ủ rũ, từng người phản hồi trong đại điện.
Mà ở trong Thánh sơn của Hồ Thiên lão tổ, Giang Nam đi tới bên cạnh Hồ Thiên lão tổ, Thần Quang trong mắt Già Thiên Yêu tôn chiếu rọi đến, từ trên người hắn thoáng một cái đã qua, lại đối với hắn làm như không thấy, trong lòng Giang Nam biết tất nhiên là Hồ Thiên lão tổ thần thông, để cho Già Thiên Yêu tôn không thấy mình, vội vàng hạ bái cảm ơn.
Hồ Thiên lão tổ ha ha cười nói:
– Tiểu hữu, ngươi vào trong thần đình, thu bảo bối gì vậy?
Giang Nam mặt không đổi sắc, cung kính nói:
– Lão tổ để cho ta đi lấy bồ đoàn, trong nội tâm của ta liền chỉ có bồ đoàn, đối với bảo bối khác làm như không thấy.
– Thật sao?
Bổ Thiên Thần Nhân đối diện nhẹ nhàng ngoắc ngón tay, Giang Nam chỉ cảm thấy trong Tử Phủ truyền đến chấn động kịch liệt, chén ly hồ lô bồn vân…vân bảo bối vụn vụn vặt vặt phần phật từ trong mi tâm hắn bay ra, như là ngọn núi chồng chất ở trước mặt Hồ Thiên lão tổ cùng Linh Đạo Tử, thấy mà Linh Đạo Tử con mắt đều thẳng, không ngớt lời kêu lên:
– Lão gia, lão gia, mau nhìn ấm trà của ngươi… Ồ, nơi nào còn có hai con cá vàng ngươi nuôi… Còn có thùng đựng gạo của chúng ta, liêm đao cắt cỏ cũng ở đây này!
– Khục khục, ta mỗi lần nghĩ đến tỷ ta năm đó làm xằng làm bậy, trộm cắp đồ vật của lão tổ, trong nội tâm thật là áy náy, tâm thần bất an.
Giang Nam mặt không hồng tim không nhảy, nghiêm mặt nói:
– Lúc này mới thuận tay đem những bảo bối này thu trở về, chuẩn bị cho lão tổ một kinh hỉ, không nghĩ tới vẫn bị lão tổ phát hiện.
– Ta ngược lại thật sự là vừa mừng vừa sợ.
Hồ Thiên lão tổ ngưng mắt nhìn hắn, cười lạnh nói:
– Còn có… hay không?
Giang Nam có chút chột dạ nói:
– Lần này thật sự không có…
Đông!
Một đại bổng chùy từ trong Tử Phủ hắn bay ra, ầm ầm trụy lạc ở trước mặt ba người, rõ ràng là chân tiên đỉnh, tràn ngập tiên uy cùng Hồng Mông chi uy, để cho Tàng Thiên hồ lô treo cao trên không Hồ Thiên đại thế giới ầm ầm chấn động thoáng một phát, Thiên Uy cuồn cuộn đè xuống, áp hướng chân tiên đỉnh!
Tiên Đỉnh chi chân cùng Tàng Thiên Hồ Lô hai kiện bảo vật trong lúc đó phảng phất có huyết hải thâm cừu, mới vừa chạm mặt liền lập tức đối kháng, từng đạo Tiên quang tử quang phóng lên cao, mà trên bầu trời là Thiên Đạo cuồn cuộn mà đến, hai loại uy năng bất đồng oanh kích đến phiến thiên địa này tựa hồ cũng muốn hóa thành phấn vụn.
Tàng Thiên Hồ Lô cái Thiên Đạo chí bảo này cực kỳ mạnh mẽ, hợp thiên địa oai trấn áp, tựa hồ lực lượng cả Hồ Thiên Đại Thế Giới cũng bị bảo vật này điều động, hướng Tiên Đỉnh chi chân áp đi.
Mà Tiên Đỉnh chi chân cũng là cực kỳ kinh người, khe khẽ rung lên, chỉ thấy trên bầu trời xuất hiện hai cái khe đại vũ trụ, một chỗ là cái khe Tiên Giới thần thánh trang nghiêm, một chỗ khác là Hồng Mông Hỗn Độn, không biết là thế giới gì, từ trong hai cái thế giới này mượn tới lực lượng, đối kháng Thiên Đạo chí bảo trấn áp!
Hồ Thiên Lão Tổ thanh quát một tiếng, lúc này Tàng Thiên Hồ Lô mới dần dần biến mất, Tiên Đỉnh chi chân kia uy năng cũng dần dần tản đi, khôi phục lại bình tĩnh.
Hồ Thiên Lão Tổ nhìn Tiên Đỉnh chi chân này, ánh mắt có chút phức tạp, Giang Nam cũng có chút ít thấp thỏm.
– Lá gan của ngươi, so sánh với tiểu hồ ly còn muốn lớn hơn một chút. Tiểu hồ ly chẳng qua là đem Tiên Đỉnh chi chân này giấu đi, nghiên cứu mà thôi, mà ngươi là muốn mang đi.
Hồ Thiên Lão Tổ nhìn về phía Giang Nam, nhẹ giọng nói:
– Ngươi có biết nếu ngươi mang đi đồ vật này, sẽ đưa ra chấn động bực nào không? Nếu như chân đỉnh này đi ra Hồ Thiên Đại Thế Giới ta, sẽ bay tìm kỳ chủ, kỳ chủ nhận được chân vạc, như hổ thêm cánh, kỷ kiếp chỉ sợ sẽ khoảng cách bộc phát.
Chương 1530: Một nửa gánh nặng (1)
Giang Nam cung kính nói:
– Ta biết không thể gạt được lão tổ, lúc này mới đem bảo vật này mang đi ra, về phần lão tổ để cho ta mang đi hay không, hết thảy do lão tổ quyết định.
Sắc mặt Hồ Thiên Lão Tổ âm tình bất định, cho dù là hắn loại nhân vật nhàn vân dã hạc như vậy, giờ phút này cũng cảm thấy có chút khó giải quyết. Dù sao đây là liên lụy đến hơn năm ngàn vạn năm ân oán, đối phương là một vị Cổ Tiên lúc khai thiên tích địa cũng đã Chứng Đạo.
– Nếu Cổ Tiên nhận được bảo vật này, chạy trốn trấn áp, muốn tiêu diệt chư thiên vạn giới ta, ngươi tự xử như thế nào?
Hồ Thiên Lão Tổ đột nhiên nói.
Giang Nam hơi ngẩn ra, hắn vốn biết mình không thể gạt được Hồ Thiên Lão Tổ, cũng không có tâm tư mang chân Tiên Đỉnh đi, giờ phút này nghe giọng nói của Hồ Thiên Lão Tổ. Thế nhưng tựa hồ ý động, tính toán để cho hắn mang đi bảo vật này.
Bất quá nơi này dính dấp ân oán quá lớn, liên lụy đến Cổ Tiên hạo kiếp, mười ba tồn tại Cổ lão, cùng với tánh mạng chư thiên vạn giới vô số sinh linh, thậm chí Huyền Đô Cổ Tiên chạy ra trấn áp, nếu như chư thiên vạn giới bị hắn hủy diệt cũng không phải là không có khả năng!
Giờ khắc này, hắn thậm chí có một loại cảm giác khoai lang phỏng tay, cảm thấy chân Tiên Đỉnh này không còn là một pháp bảo mê người, mà là một gánh nặng, gánh nặng vô cùng trầm trọng.
Nghĩ đến, Hồ Thiên Lão Tổ cũng có cảm giác như vậy, cũng không cho rằng chân Tiên Đỉnh là bảo vật khó được. Hắn cũng muốn đem loại đồ này đưa ra ngoài, không muốn gánh chịu cái loại áp lực này nữa.
Giang Nam cắn răng, khom người nói:
– Tử Xuyên thề cứu vãn chư thiên vạn giới, cho dù Cổ Tiên hồi phục, cũng phải từ trên thi thể ta giẫm đi qua. Mới có thể tiêu diệt chư thiên vạn giới!
– Tốt, tốt!
Hồ Thiên Lão Tổ cười nói:
– Một nửa gánh nặng của ta có thể dỡ xuống, giao cho ngươi.
Hắn bấm tay gảy nhẹ, liên tục ba chỉ bắn ra ở trên chân Tiên Đỉnh, bắn ba chỉ, liền có ba giọt máu tươi rơi vào trên chân, dung nhập vào trong chân vạc, ngay sau đó hắn nhẹ nhàng nâng tay, bóc sắc lệnh màu vàng cùng Thiên Đạo sắc lệnh của mình.
– Ba giọt máu của ta, có thể trấn áp chân vạc một thời gian ngắn, ta không chết, kiện pháp bảo này liền không cách nào bay về bên cạnh chủ nhân, nếu có một ngày ngươi khống chế không được kiện pháp bảo này, chứng minh ta đã chết.
Hồ Thiên Lão Tổ hai tay cầm chân Tiên Đỉnh, trịnh trọng vạn phần đưa đến trước mặt của hắn:
– Mượn đỉnh trượng này, sau này một nửa trách nhiệm của ta, liền giao cho ngươi, bảo vật này tùy ý ngươi xử trí.
Hắn bi thương cười nói:
– Ta sống không qua trường hạo kiếp này, đỉnh trượng này sớm muộn sẽ bay về bên cạnh chủ nhân, hôm nay giao vào tay ngươi, ta có thể yên tâm.
Trong lòng Giang Nam trầm trọng, một gối chạm đất, hai tay nâng lên, trịnh trọng đón lấy đỉnh trượng.
Hồ Thiên Lão Tổ đột nhiên thanh sắc đều lệ, quát lên:
– Một khắc Đỉnh trượng bay đi kia, ta liền hồn quy về thiên, nếu ngươi dám phụ chư thiên vạn giới, vi phạm thệ ước hôm nay, ta hóa thành lệ quỷ tới lấy tính mạng ngươi!
Giang Nam hai tay nâng trượng:
– Tử Xuyên tất nhiên sẽ không có phụ lời thề hôm nay!
Sắc mặt Hồ Thiên Lão Tổ hòa hoãn xuống, xếp bằng mà ngồi, tiếp tục tụng pháp truyền đạo. Giang Nam lấy lại bình tĩnh, lấy ra bồ đoàn bản thân được từ bảo khố của Giang Tuyết tỷ tỷ kia, ngồi xuống nghe giảng, trong mắt Linh Đạo Tử hiện lên một luồng thần sắc bi thương, cũng ngồi xuống nghe giảng.
Giang Nam ngồi xuống bồ đoàn trải qua Tiên Đạo cùng Hồ Thiên Đại Đạo xâm nhuộm, ngồi ở trên bồ đoàn này nghe giảng, Giang Nam lập tức phát hiện Cổ Tiên bồ đoàn này đủ loại diệu dụng.
Ngồi ở trên nó, ngộ tính của hắn phảng phất tăng lên mấy lần, tâm thần thông minh, từ trước cần tốn hao mấy ngày mới có thể lấy được lĩnh ngộ, giờ phút này Hồ Thiên Lão Tổ nói một lần, hắn liền hiểu ra trong lòng.
Vô luận Tiên Đạo hay là Thiên Đạo, lọt vào tai liền hóa thành kiến thức của hắn, hơn nữa tốc độ tu luyện cũng mau mấy lần, Nguyên Thủy Đại Đạo của hắn còn không hoàn mỹ, đủ loại Đại Đạo mặc dù hợp lưu, nhưng trong đó tuyệt đại đa số Đại Đạo vẫn còn là Thần Thông đạo tắc, để cho căn cơ Chân Thần của hắn cũng không ổn cố.
Mà ngồi ở trên Cổ Tiên bồ đoàn, Thần Thông đạo tắc của hắn chuyển thành Đại Đạo đạo tắc tốc độ nhanh hơn, ngắn ngủn mấy tháng thời gian, liền có gần ngàn vạn Đại Đạo đạo tắc ngưng tụ xuống, mà Giang Nam cũng từ Chân Thần suy yếu kỳ bước vào sơ kỳ, tu vi hoàn toàn vững chắc.
– Mọi người trong cuộc chiến đoạt tiên phù, giờ phút này hẳn là đã xuất quan, Huyền Thiên tiểu hữu, ta và ngươi duyên phận đã dứt, ngươi đi đi.
Hồ Thiên Lão Tổ đột nhiên dừng lại, đứng dậy hướng nhà tranh đi tới, cũng không quay đầu lại nói:
– Ngươi chớ quên thệ ước hôm nay.
Giang Nam xá lạy, Bổ Thiên thần nhân kia đã tiến vào trong nhà tranh, Linh Đạo Tử miễn cưỡng cười một tiếng nói:
– Sư huynh, ta đưa ngươi xuống núi.
Giang Nam nhẹ nhàng gật đầu, quay đầu lại nhìn thoáng qua, cùng Linh Đạo Tử đi xuống núi.
– Linh Đạo Tử sư huynh, lão tổ nói hắn đem đỉnh trượng giao cho ta, chính là giao cho ta một nửa gánh nặng.
Giang Nam đột nhiên nhớ tới một chuyện, hỏi:
– Xin hỏi sư huynh, có biết một nửa gánh nặng khác là cái gì không?
Linh Đạo Tử suy nghĩ một chút nói:
– Ta cũng không biết, bất quá ta từng nghe lão gia nói Thiên Đạo chí bảo mặc dù thành tựu hắn, nhưng mà hạn chế hắn, để cho hắn cuối cùng không cách nào chạy trốn hạo kiếp, mà hắn lại không thể không duy trì Thiên Đạo chí bảo, thời thời khắc khắc bị chí bảo cắn trả, trong đó rất là hung hiểm, nếu vô ý sẽ bị Thiên Đạo chí bảo đồng hóa. Nếu hắn không duy trì Thiên Đạo chí bảo, trong đó không có Đại Đạo của hắn, Thiên Đạo sẽ hỏng mất, vạn giới cuối cùng khó tránh khỏi trầm luân. Ta nghĩ, duy trì Thiên Đạo chí bảo, hẳn chính là một nửa gánh nặng khác của lão gia. Nếu lão gia giá hạc bay đi mà nói, chỉ sợ chư thiên vạn giới Thiên Đạo cách rối loạn cũng không xa…
Giang Nam nhẹ nhàng gật đầu, trong Thiên Đạo chí bảo cũng không phải tất cả đều là Thiên Đạo, trong đó còn kèm theo Đại Đạo của Bổ Thiên thần nhân, lấy Đại Đạo của mình tới tu bổ Thiên Đạo không trọn vẹn, mưu cầu bổ toàn bộ, khiến cho Thiên Đạo của chư thiên vạn giới không đến nỗi hỏng mất, vì vậy mới có thuyết pháp Thiên Đạo có tư.
Bất quá, Thiên Đạo chí bảo thành toàn Bổ Thiên thần nhân, để cho bọn họ cùng Thiên Đồng thọ, bất lão bất tử, nhưng mà hạn chế sự thành tựu của bọn họ, để cho bọn họ không cách nào nhảy ra Thiên Đạo chứng đạo thành tiên.
Mà nghe ý tứ của Linh Đạo Tử, Bổ Thiên thần nhân chẳng những muốn phân ra Đại Đạo bản thân đi hoàn thiện Thiên Đạo, còn phải thời thời khắc khắc thừa nhận Thiên Đạo chí bảo cắn trả, chỉ sợ Thiên Đạo chí bảo uy hiếp đối với bọn hắn, không kém hơn Cổ Tiên hạo kiếp hay là trường hạo kiếp dưới mắt này!
Chương 1531: Một nửa gánh nặng (2)
Người khác cho là Bổ Thiên thần nhân dựa vào uy năng Thiên Đạo chí bảo, mới có thể có thành tựu lớn như thế, lại không biết Thiên Đạo chí bảo ngược lại trở thành gông xiềng hạn chế thực lực bọn họ.
– Nói như vậy, thực lực của Bổ Thiên thần nhân cũng không hoàn chỉnh.
Giang Nam đột nhiên nghĩ tới một chuyện, sắc mặt ngưng trọng nói:
– Sư huynh, có phải Thiên Đạo chí bảo càng mạnh, đối với Bổ Thiên thần nhân áp chế càng lớn hay không?
– Đúng là như thế.
Linh Đạo Tử suy tư nói:
– Lão gia nói, trong tất cả Thiên Đạo chí bảo, Đạo Vương Đạo Kim Ngọc Bàn uy lực mạnh nhất, cho nên đối với Đạo Vương thực lực hạn chế lớn nhất. Những người khác Thiên Đạo chí bảo hoặc nhiều hoặc ít cũng muốn yếu hơn, kém hơn Đạo Kim Ngọc Bàn, trong đó Tạo Hóa Lão Tổ đối với thiên đạo hiểu sâu nhất, Tạo Hóa Thần Lâu của hắn mặc dù không phải là chí bảo yếu nhất, nhưng hắn ngược lại bị Tạo Hóa Thần Lâu hạn chế ít nhất.
Giang Nam không khỏi nhớ tới Tiềm Long Đạo Nhân đã từng cảm khái, nói thực lực của mình lại tăng cường, lúc ấy hắn không rõ Tiềm Long Đạo Nhân vì sao có thở dài này, bây giờ nghĩ lại, Tiềm Long Đạo Nhân là cảm khái uy năng của Thiên Đạo chí bảo suy yếu.
Này nói rõ, địa ngục chí bảo ở vô hình trung thôn phệ uy năng Thiên Đạo chí bảo của chư thiên vạn giới, để cho Thiên Đạo của chư thiên vạn giới càng ngày càng ảm đạm, mà địa ngục chí bảo thì càng ngày càng mạnh!
Tiềm Long Đạo Nhân phát ra loại cảm khái này, cũng là hắn lo lắng, cứ thế mãi đi xuống, Thiên Đạo của hai đại vũ trụ sẽ hoàn toàn dung hợp.
– Nếu không có Thiên Đạo trói buộc, như vậy chiến lực của Bổ Thiên thần nhân sẽ đạt tới tình cảnh bực nào?
Hắn đột nhiên có chút xuất thần, thầm nghĩ:
– Đạo Vương đứng đầu Bổ Thiên thần nhân, không có bất kỳ trói buộc, chiến lực của hắn sẽ kinh người bực nào? Bất quá, chỉ mong một màn này không nên phát sinh…
Một màn này nếu phát sinh, kia tất nhiên là đại hạo kiếp trước nay chưa có, làm cho Đạo Vương phải giải phóng tất cả chiến lực của mình, chiến lực hắn giải phóng, nói không chừng sẽ để cho Thiên Đạo vạn giới hỏng mất tan rã, hủy thiên diệt địa!
– Sư huynh, ta không tiễn ngươi.
Linh Đạo Tử đưa hắn ra Hồ Thiên Đại Thế Giới, khom người nói.
Giang Nam hoàn lễ nói:
– Sư huynh dừng bước. Tương lai lão tổ gặp nạn, Tử Xuyên tất nhiên xả thân tương báo!
Dứt lời, xoay người rời đi.
Linh Đạo Tử đưa mắt nhìn hắn đi xa, trong lòng thầm than một tiếng:
– Đáng tiếc, ta tư chất nô độn, vô lực thay lão gia thừa nhận một nửa gánh nặng khác, nếu không lão gia cũng sẽ không gặp phải kết quả hẳn phải chết. Huyền Thiên sư huynh, nếu như ngươi thật sự có biện pháp đem lão gia từ kết quả hẳn phải chết giải cứu ra là tốt, đáng tiếc, ngay cả lão gia cũng cứu không được mình…
– Khoảng cách ngày tỷ tỷ thành Đế, chỉ có một năm linh hai tháng.
Giang Nam vừa đi vừa suy tư, hành trình Hồ Thiên Đại Thế Giới, để cho hắn thu hoạch thật sự quá phong hậu, đỉnh trượng cũng không phải thu hoạch lớn nhất, thu hoạch lớn nhất là mình lĩnh ngộ ra Nguyên Thủy Đại Đạo, xác định một con đường kinh người!
Cũng không lâu lắm, hắn liền đến Trung Thiên thế giới, đi gia tộc của Thi Hiên Vi một chuyến, cùng gia chủ Thi Huyền Công cùng Ngọc phu nhân thương lượng nói:
– Hạo kiếp đã tới, Trung Thiên thế giới hỏng, nhạc phụ không bằng đem Thi gia di chuyển đến Đô Thiên Thần Giới, có thể tạm bảo vệ an bình nhất thời.
Thi Huyền Công đang muốn nói chuyện, đột nhiên chỉ nghe phía ngoài có người báo lại:
– Lão gia, xảy ra chuyện lớn!
Hôm nay Giang Nam đã thành tựu Chân Thần, Thi Huyền Công cũng là Chân thần, tự nhiên phải trịnh trọng tiếp đãi con rể của mình, lại gặp nhà mẹ đẻ của Ngọc phu nhân Tinh Hồ Ngọc gia cũng có cường giả ở đây, bởi vậy có chút long trọng.
Giờ phút này trong phòng đều là cao tầng của Bắc Mạc Thi gia cùng Tinh Hồ Ngọc gia, thương nghị đại sự, vị Thần minh này đột nhiên xâm nhập vào phòng, rất nhiều cao tầng của Thi gia đều cực kỳ không vui, cảm thấy trước mặt con rể nhà mình có chút thất lễ.
– Vội vội vàng vàng, còn ra thể thống gì?
Thi gia lão thái quân trước kia đối với Giang Nam mọi cách không vừa mắt, mọi cách làm khó dễ, hôm nay cô gia nhà mình thành tựu kinh người, hơn nữa Thi Hiên Vi cùng cô gia sớm làm sự tình cẩu thả, còn chưa chính thức kết hôn liền chạy đến Huyền Thiên Thánh tông làm chưởng giáo phu nhân tâm tư, vị lão thái quân này cũng phai nhạt, hướng Thần minh xâm nhập phòng kia quát:
– Xảy ra chuyện gì?
– Bắc Mạc đại quân chúng ta đang tại cùng Thiên Vương thành giao chiến, vốn là giằng co không dứt, hai quân thiết hạ bình chướng, hôm nay thời điểm khai chiến, tiếng trống vừa lên, liền gặp hoang mạc đột nhiên vỡ ra, xuất hiện một lổ hổng lớn, đem tướng sĩ lưỡng quân cắn nuốt không biết bao nhiêu!
Thần minh kia lấy lại bình tĩnh, vội vàng nói:
– Hoang mạc hãm liệt, không biết nhiều bao nhiêu, đen nhánh không thấy đáy, bên trong hướng ra phía ngoài ừng ực ừng ực hiện ra linh khí. Xuyên qua linh khí nhìn lại, lòng đất phảng phất có một mảnh cung khuyết, tướng sĩ đi vào không có nhìn thấy đi ra, không biết rơi vào trong nội cung sống hay chết.
– Cung điện dưới mặt đất Hoang mạc?
Tinh Hồ Ngọc gia cùng Bắc Mạc Thi gia rất nhiều cao tầng đều là sắc mặt ngưng trọng, ngay cả bọn hắn cũng không rõ ràng lắm loại chuyện dưới mặt đất Bắc Mạc còn có cung điện, Bắc Mạc Thi gia lão tổ ở chỗ này thành lập cơ nghiệp, vô luận lòng đất hay là hư không đều sớm dò xét rõ ràng, căn bản không có ghi lại lưu truyền tới nay.
Phải biết rằng năm đó khai sáng Thi gia lão tổ chính là một Thần Tôn, người có thể khai sáng ra cơ nghiệp lớn như vậy tự nhiên không phải chuyện đùa, nếu có cung điện dưới mặt đất tự nhiên sẽ không giấu diếm được hắn.
– Cô gia, cơ nghiệp Thi gia ta đều ở Trung Thiên, hơn nữa trong thần giới có lão gia ở Thất Diệu Thiên, có lão gia phù hộ, hơn nữa Ngọc gia ta cùng Thi gia quan hệ thông gia, Ngọc gia ta ở thần giới cũng có căn cơ, hai nhà nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn.
Ngọc phu nhân đột nhiên vứt xuống việc này, hướng Giang Nam cười nói:
– Bởi vậy Thi gia ta tuy cũng lọt vào chiến hỏa, nhưng trước mắt còn tính toán an toàn, còn không đến mức phải di chuyển đến Thần giới.
Giang Nam nhìn chung quanh mọi người, rất nhiều cao tầng Thi gia nhao nhao gật đầu, Thi Huyền Công cười nói:
– Từ xưa đến nay chỉ có con rể tới nhà ở rể, ở đâu nói đến thăm nhà mẹ đẻ hay sao? Huống hồ cô gia ở Đô Thiên, thanh danh cực kỳ không tốt, khó coi, sự tình di chuyển đến Đô Thiên thần giới, còn phải thương nghị. Hôm nay Bắc Mạc ta vỡ ra, lộ ra cung điện dưới mặt đất không biết tên, không bằng trước đi xem đến tột cùng.
Trong nội tâm Giang Nam thở dài một tiếng, cười nói:
– Nhạc phụ nói đúng, nếu như Thi, Ngọc hai nhà chống đỡ không nổi, kính xin nhạc phụ cho tiểu tế một tin tức, tiểu tế tất nhiên đến đây tương trợ, giúp nhạc phụ vượt qua cửa ải khó.
Chương 1532: Kính lại để cho ba phần (1)
Thi gia cùng Ngọc gia rất nhiều cao tầng đều có chút không cho là đúng, tuy nói Giang Nam đã thành tựu Chân Thần, nhưng mà thế gia đại phiệt nội tình là hùng hậu bực nào, cỗ máy chiến tranh khởi động, hủy diệt trăm triệu dặm chi địa, ngay cả Thần Tôn cũng có thể lực địch, Chân Thần ở trong chiến tranh bực này căn bản chính là hòn đá nhỏ đầu nhập biển cả, lật không nổi bao nhiêu sóng gió.
Trung Thiên thế giới lâm vào chiến hỏa, chiến loạn nhiều lần, Thi gia ở Bắc Mạc, tin tức bế tắc, bởi vậy Thi gia cũng không biết Giang Nam ở thần giới làm ra sự tích, chỉ biết là hắn ở Đô Thiên thần giới rửa sạch, để cho Thi gia trước mặt người khác không ngốc đầu lên được, thường xuyên bị người cười nhạo.
Bọn hắn không biết, đừng nói Giang Nam, coi như là Thánh tông một ít đệ kiệt xuất tử, hôm nay cũng đã thành tựu Thiên thần, nhưng lực địch Chân thần cường giả, ở thần giới xông ra thanh danh thật lớn.
Mà Giang Nam thân là Thánh tông giáo chủ, thực lực càng là khủng bố, nhập Thiên Ngục, đoạt tiên phù, trảm Thần Chủ, giết giả dối, dò xét Trường Sinh thiên, từng sự tích mặc dù là người Thần giới biết cũng không nhiều, nhưng mỗi một kiện đều thực sự không phải là Chân Thần khác có khả năng làm được, chỉ có một chút Cự Đầu bá chủ mới biết được sự cường đại của hắn!
Bất quá một lát, mọi người liền hàng lâm đến phía trên hoang mạc, xa xa liền gặp một rãnh trời cự đại xuất hiện ở bên trong hoang mạc, đại sa mạc kia vỡ ra, vô biên linh khí ừng ực ừng ực trào ra ngoài, bên trong linh khí lại xen lẫn từng khỏa ngôi sao cực đại lên xuống chìm nổi, cuồn cuộn quấy phá.
Mà ở một phương khác của đạo rãnh trời này, rất nhiều thần linh nhao nhao hiện lên, rõ ràng là cường giả Thiên Vương thành, rất nhiều Thần Ma ôm lấy một Thần Chủ hàng lâm nơi đây, quan sát đạo rãnh trời đột nhiên xuất hiện này.
– Ha ha ha ha, Huyền Công lão nhân, đạo rãnh mương này đột nhiên nuốt rất nhiều tướng sĩ Thi gia các ngươi, chết so với Thiên Vương thành ta hơn rất nhiều rồi, đau lòng a?
Thiên Vương thành Thần Chủ kia chứng kiến Thi Huyền Công cùng rất nhiều cao tầng Thi gia trình diện, đột nhiên cười ha ha nói.
Sắc mặt Thi Huyền Công trầm xuống, cười lạnh nói:
– Thiên tai không cách nào tránh khỏi, nhưng nhân họa lại có thể! Huyền Vũ Thần Chủ, Bắc Mạc vốn là phạm vi thế lực Thi gia ta, ngươi dẫn binh xâm phạm, cần biết Thi gia ta cũng không phải ăn chay!
Huyền Vũ Thần Chủ kia lơ đễnh, cười nói:
– Hôm nay Thần giới loạn thành một đoàn, nếu như Huyền Công nghĩ đến lão gia tử các ngươi có năng lực bảo hộ Thi gia các ngươi, vậy thì mười phần sai rồi. Trên đầu Thiên Vương thành ta có người, chính là Tiên Đô Cự Đầu đại phiệt, căn bản không phải Thi gia các ngươi có khả năng chống lại! Các ngươi nếu sớm theo Tiên Đô ta, Tiên Đô thượng tôn ta tất nhiên đón chào, nếu dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, chỉ sợ Thi gia cùng Ngọc gia các ngươi, đều tan thành mây khói! Ta cũng không nói gạt ngươi, Tiên Đô Thiếu chủ ta Bộ Chinh Bộ Thần Hầu, trước đó không lâu đã ở chỗ Bổ Thiên lão gia đạt được tiên duyên, hôm nay đã từ Thần Chủ tăng lên tới Thần Tôn rồi!
Một Chân Thần thống lĩnh khác cao giọng cười to nói:
– Thi gia Ngọc gia, nói cho các ngươi biết, chúng ta đã đem Bắc Mạc vỡ ra, cung điện dưới mặt đất xuất hiện thông báo Tiên Đô, Thiếu chủ Bộ Thần Hầu lập tức sẽ chạy đến, tự mình chủ trì đại cục! Đến lúc đó, tính toán lão gia tử hai nhà các ngươi đều chạy tới cũng không làm nên chuyện gì rồi!
Thi gia, Ngọc gia cao thấp sắc mặt kịch biến, bọn hắn tuy sớm biết Thiên Vương thành địa vị thật lớn, có thần giới đại phiệt chống đỡ, cũng biết bối cảnh đối phương là Tiên Đô, bất quá bọn hắn cũng biết Tiên Đô sẽ không giống trống khua chiên xâm lấn Trung Thiên thế giới, nếu không tất nhiên sẽ gặp đến thế lực Thần giới khác cản trở.
Bất quá bọn hắn thật không ngờ, cung điện dưới mặt đất đột nhiên xuất hiện này, thậm chí ngay cả vị cường giả Bộ Thần Hầu này cũng bị kinh động!
Tiên Đô đã từng xuất hiện qua Bỉ Ngạn Thần Đế vị tiên thể này, Bỉ Ngạn Thần Đế sinh ra ở chỗ đó, hội tụ thiên địa linh tú, để cho Tiên Đô địa linh nhân kiệt, cùng với đại phiệt khác so sánh, Tiên Đô càng thêm thần thánh.
Mà tòa Thần giới Tiên Đô này cũng là năng nhân bối xuất, cường giả mọc lên san sát như rừng, trong đó Tiên Đô thượng tôn thâm bất khả trắc, tọa hạ đệ tử Bộ Chinh càng là một ngụy tiên thể, Thần Chủ bên trong mười phái tám thiên bảy thế gia năm đô bốn thành lưỡng hậu cung, Bộ Thần Hầu cũng là nhân vật nổi tiếng!
Hôm nay vị Bộ Thần Hầu này thành tựu Thần Tôn, tự mình đến Bắc Mạc, cái kia càng làm cho Thiên Vương thành như hổ thêm cánh, Bắc Mạc Thi gia cùng Tinh Hồ Ngọc gia cùng quái vật khổng lồ bực này so sánh, thật đúng là không coi vào đâu, cho dù tăng thêm Thất Diệu Thiên, chỉ sợ cũng không có thể ngăn cản Tiên Đô hổ lang đại quân!
– Hôm nay làm sao bây giờ?
Tinh Hồ Ngọc gia cùng Thi gia cao tầng hai mặt nhìn nhau, thấp giọng thương nghị nói:
– Nếu Bộ Thần Hầu đến đây, hai gia chúng ta căn bản không cách nào ngăn cản đại quân Thiên Vương thành, chẳng lẻ muốn thượng bẩm lão gia chủ, mời đến đại quân Thất Diệu Thiên cùng bọn họ chống lại?
– Nếu như đại quân Thất Diệu Thiên dốc toàn bộ lực lượng, tất nhiên sẽ bị Thần giới Cự Đầu khác chiếm lĩnh Thất Diệu Thiên, mất đi căn cơ Thần giới. Mà nếu như không được xuất động đầy đủ, sao có thể ngăn cản Bộ Thần Hầu?
– Chẳng lẽ Thi Ngọc hai nhà chúng ta, chỉ có thể bỏ qua tổ tông lưu lại cơ nghiệp, đi theo cô gia dời đến Đô Thiên? Vậy cũng quá uất ức rồi…
Mọi người thương nghị tầm đó, đột nhiên chỉ nghe tiên nhạc trận trận, chỉ thấy ba hoa chích choè, vô số Thải Phượng nhẹ nhàng từ nam phương xa xôi bay tới, rất nhiều Thải Phượng vờn quanh từng chiếc từng chiếc thuyền lớn, trên thuyền lớn đứng nhiều Chân Thần Thiên Thần khôi ngô to lớn, đầu thuyền từng mặt đại kỳ phiêu giương, lên lớp giảng bài hai chữ “Tiên Đô”.
Mấy chục chiếc thuyền lớn khí thế rộng rãi, chỗ chạy qua, cầu vồng như sông xuất hiện ở dưới thuyền lớn, khiến thuyền lớn này chạy trên không trung như là chạy trong thiên hà, tốc độ cực nhanh, bất quá một lát liền tới đến trên không Bắc Mạc.
Thuyền lớn bỏ neo xuống, gần vạn thần linh nhao nhao rơi xuống, thiết hạ pháp đàn hoa mỹ, rất nhiều Thần Ma bảo vệ xung quanh, khom người nói:
– Thỉnh Thần Tôn pháp giá!
Chỉ thấy vô số đạo tắc rủ xuống, như là linh ngọc rủ xuống châu, từng đạo liên lụy, Bộ Thần Hầu đáp xuống, mui xe bốc lên, sau đầu từng đạo thần luân chuyển động, đạo đài, thần phủ, Thiên Cung, Thiên đình chồng chất, đẹp đẽ quý giá dị thường, tôn quý bất phàm.
Hắn thể sinh tiên quang, ngũ trọng Thiên đình lồng lộng lắc lư, trong Thiên đình vô số Thần Ma hư ảnh, lại có mặt trời mặt trăng và ngôi sao ở trong Thiên đình bốc lên, Thần Tôn uy nghiêm thâm trầm, thâm bất khả trắc, vừa xuất hiện, liền để cho một phương Thi Huyền Công cảm giác được áp lực lạ thường.
Chương 1533: Kính lại để cho ba phần (2)
Vị Thần Hầu tuổi trẻ này cũng tham dự đến cuộc chiến đoạt tiên phù, đạt được Bổ Thiên Thần Nhân phong thưởng thật lớn, lại có Bổ Thiên Thần Nhân tự mình vì hắn tụng pháp, cuối cùng nhất ở bên trong Cực Nhạc đại thế giới Bí Cảnh đột phá, tu thành Thần Tôn!
Cực Nhạc đại thế giới Bí Cảnh tuy chỉ mở ra nửa năm, bên trong nhưng ảo diệu vô cùng, cải biến thời gian trôi qua, tuy là nửa năm thời gian, nhưng ở bên trong lại vượt qua năm trăm năm, hơn nữa Bộ Chinh đạt được Bổ Thiên Thần Nhân khác dạy bảo, lại tiến nhập Bổ Thiên Thần Nhân Bí Cảnh khác, rốt cục đột phá, trở thành Cự Đầu, trong lúc vô hình có uy nghiêm đại phiệt đấu đá một thế gia!
Tâm tình bọn người Thi Huyền Công càng thêm trầm trọng, có chút thầm hối hận không nghe Giang Nam khuyên bảo.
– Ở trước mặt Thần Tôn tuổi trẻ bực này, Thi gia cùng Ngọc gia ta căn bản không cách nào ngăn cản… So sánh xuống, cung điện dưới mặt đất rơi vào trong tay Thiên Vương thành, ngược lại là một chuyện nhỏ rồi, đại sự là hai nhà chúng ta có thể tan thành mây khói…
Bộ Chinh Bộ Thần Hầu hàng lâm, ánh mắt rơi vào phía trên rãnh trời, từ trùng trùng điệp điệp linh khí cùng đại tinh chuyển động bên trong rãnh trời nhìn về phía cung điện dưới mặt đất, nhẹ kêu một tiếng, có chút động dung.
Bọn người Huyền Vũ Thần Chủ nhao nhao hạ bái, cất cao giọng nói:
– Thần Hầu, Bắc Mạc Thi gia cùng Tinh Hồ Ngọc gia gian ngoan mất linh, chống cự Thiên Vương thành ta, không chịu quy hàng, kính xin Thần Hầu xử trí!
– Không quy thuận Tiên Đô ta, liền chỉ có kết cục diệt vong.
Trong lỗ mũi Bộ Chinh Bộ Thần Hầu phát ra một tiếng hừ lạnh, lúc này mới ngẩng đầu hướng bọn người Thi Huyền Công bờ bên kia xem ra, ánh mắt từ trên mặt mọi người đảo qua, thấy mà trong lòng mọi người nghiêm nghị, không dám cùng ánh mắt của hắn đối kháng.
Đột nhiên, sắc mặt Bộ Chinh Bộ Thần Hầu biến hóa, vội vàng từ trên pháp đàn đứng dậy, tán đi một thân uy nghiêm, ba bước thành hai bước đi vào bên cạnh rãnh trời, chắp tay lạy dài, cười vang nói:
– Giáo chủ, ta và ngươi đã lâu không thấy rồi.
Bọn người Thi Huyền Công Ngọc phu nhân ngẩn ngơ:
– Giáo chủ…
Giang Nam trong đám người kia đi ra, đứng ở bờ bên kia rãnh trời, hoàn lễ cười nói:
– Thần Hầu tu thành Thần Tôn, uy nghiêm quảng đại, trấn áp quần thần, ngay cả ta cũng nơm nớp lo sợ, trong lòng có chút tâm thần bất định.
Bộ Chinh Bộ Thần Hầu vươn người đứng dậy, thẳng đi qua, cười ha ha nói:
– Giáo chủ đừng nói như vậy, xấu hổ chết tiểu huynh rồi. Nếu không có giáo chủ ở bầu trời địa ngục cứu giúp, tiểu huynh còn chưa hẳn có thể sống đến bây giờ! Không biết giáo chủ vì sao cùng Bắc Mạc Thi gia chung một chỗ?
Hai người đứng chung một chỗ, Bộ Chinh đem pháp đàn đưa tới, mời Giang Nam ngồi xuống, hai người ngồi ở phía trên pháp đàn, Giang Nam cười nói:
– Thi gia là nhà mẹ đẻ của nội tử, Thiên Vương thành đến đánh, ta thân là con rể không thể không đến tương trợ.
Cái trán Bộ Chinh toát ra mồ hôi lạnh rậm rạp, truyền lệnh nói:
– Lập tức triệt binh, sau này không được khó xử Thi Ngọc hai nhà!
Bọn người Huyền Vũ Thần Chủ không hiểu chút nào, vội vàng nói:
– Thần Hầu…
– Các ngươi biết vị này là ai sao?
Sắc mặt Bộ Thần Hầu trầm xuống, cười lạnh nói:
– Vị này chính là Huyền Thiên giáo chủ, uy danh hiển hách, ngay cả ta cũng kính hắn ba phần, ngay cả thân gia của hắn các ngươi cũng dám đánh, lá gan của các ngươi thật lớn! Còn không hướng giáo chủ nhận lỗi?
Bọn người Huyền Vũ Thần Chủ cắn răng, chỉ phải cúi đầu, hướng Giang Nam bồi tội, thấy mà bọn người Thi Huyền Công tất cả đều ngây người, hồn nhiên chẳng biết tại sao những người này sẽ cúi đầu xuống như thế.
– Cô gia đến cùng đã làm chuyện gì, ngay cả Bộ Thần Hầu Thần Tôn tuổi trẻ bực này đối với hắn cũng khách khí?
Huyền Vũ Thần Chủ cùng Tiên Đô chư cường giả cũng không hiểu chút nào, một vị lão giả của Tiên Đô vội vàng truyền âm nói:
– Thần Hầu, vị Huyền Thiên giáo chủ này chỉ là một Chân Thần, thành tựu như hắn ở Chư Thiên vạn giới nhiều lắm, như thế nào Thần Hầu đối với hắn khách khí lễ kính như thế?
– Người này cùng ta có ân, ta kính hắn ba phần.
Bộ Thần Hầu thần thức chấn động, truyền âm nói:
– Về phần vì sao để cho hắn ba phần mặt mũi, là vì thực lực của hắn quá mạnh mẽ, cuộc chiến đoạt tiên phù hắn mới là Thiên thần, liền tham dự trận chiến này, thực lực tuy so với ta thua kém, nhưng mà không khác nhau lắm. Ta tuy thành tựu Thần Tôn, nhưng hắn cũng thành tựu Chân Thần, ta cũng không dám nói có thể vững vàng hơn hắn. Nếu đắc tội hắn, chỉ sợ hắn khởi xướng hung ác, Tiên Đô ta tổn thất thảm trọng, tử thương vô số! Không bằng dứt khoát để cho hắn ba phần mặt mũi, cũng tốt kết cái giao tình, không đến mức vạch mặt.
Trong nội tâm cường giả Tiên Đô hoảng sợ:
– Thần Tôn cũng không thể khắc chế hắn, hắn thật là một Chân Thần sao?
Bộ Thần Hầu nét mặt tươi cười tương hướng, hướng Giang Nam cười nói:
– Giáo chủ, ngươi xem cung điện dưới mặt đất này là lai lịch gì?
Giang Nam nhìn về phía cung điện dưới mặt đất, cười nói:
– Bên trong cung điện dưới mặt đất uy nghiêm thâm trầm, không có phụt lên, nhưng ta có thể ẩn ẩn cảm giác được Đế Uy, tại đây hẳn là một tòa Đế Cung.
Bộ Thần Hầu vỗ tay cười nói:
– Ta cũng phát giác được một tia Đế Uy, suy đoán nơi này là một Đế Cung, chỉ không biết là di tích vị Thần Đế nào.
– Tại đây hẳn là Địa Hoàng chi mộ.
Giang Nam nhìn xem bên trong linh khí từng khỏa ngôi sao trầm luân phập phồng, những ngôi sao kia chính là đạo tắc ngưng tụ thành, từng khỏa trầm trọng vô cùng, sắc mặt có chút ngưng trọng nói:
– Địa Hoàng chi mộ đột nhiên xuất hiện ở bên trong Bắc Mạc, chỉ sợ có vấn đề lớn muốn xuất hiện…
– Địa Hoàng chi mộ xuất hiện là một chuyện tốt, vì sao giáo chủ lại nói xuất hiện vấn đề lớn rồi hả?
Bộ Thần Hầu nghi ngờ nói.
Giang Nam lắc đầu, nhìn về phía Hoang Cổ Thánh sơn, trong nội tâm ẩn ẩn có một loại cảm giác không ổn:
– Địa Hoàng, Tinh Quang, Thông U tám Thần Đế bị dẫn hướng Hoang Cổ Thánh sơn, hôm nay Địa Hoàng chi mộ xuất hiện, chỉ sợ đế lăng khác cũng sẽ xuất hiện, hơn phân nửa… hơn phân nửa là tiên thai bên trong Hoang Cổ Thánh sơn kia sắp sửa xuất thế…
Trong tinh không Trung Thiên thế giới, tinh hà vờn quanh Tinh Túc Hải, Tinh Quang thế gia tọa lạc ở trung ương tinh hà, Tinh Quang như nước, bên cạnh Liên Nguyệt Thánh Nữ, bảy thiếu niên bộ dáng chỉ có mười một mười hai tuổi đang cùng Liên Nguyệt Thánh Nữ truyền đạo giảng pháp.
Bảy thiếu niên này mặc dù thoạt nhìn tuổi không lớn lắm, nhưng thực lực rất kinh người, cũng đã thành tựu Chân Thần, mà Liên Nguyệt Thánh Nữ lúc này cũng thành tựu cực kỳ kinh người, tản mát ra khí thế không kém những thiếu niên này chút nào.
Bảy thiếu niên này là bảy tiểu hài tử xấu xa năm đó vây bắt Liên Nguyệt Thánh Nữ xoay quanh kia, thời gian trôi mau, thoáng một cái chính là mấy chục năm thời gian trôi qua, mà những thiếu niên này phảng phất thời gian ở trên người bọn họ trôi qua chậm dần, để cho bọn họ còn ở vị thành niên.
Chương 1534: Đế lăng kinh thế (1)
Một luồng thần tính chuyển thế Địa Hoàng, giờ phút này đã trưởng thành một vị thiếu niên Chân Thần, đột nhiên sắc mặt khẽ nhúc nhích, mở miệng nói:
– Ta cảm giác được, kiếp trước của ta kêu gọi ta đi.
– Chúng ta cũng cảm thấy.
Thiếu niên Thần Đế khác rối rít mở miệng nói:
– Kỳ quái, trong Đại Mộ của chúng ta, lực lượng trấn áp thần tính của chúng ta yếu đi không ít, không hề lấy ra đạo tắc kiếp trước của chúng ta nữa. Chỉ sợ, Đế mộ của chúng ta sắp sửa tái hiện thế gian!
– Tiên Thai bên trong Hoang Cổ Thánh Sơn, muốn thành thục, chỉ sợ sắp xuất thế!
Bảy thiếu niên Thần Đế sắc mặt ngưng trọng, liếc mắt nhìn nhau, đột nhiên Thông U Thần Đế chuyển thế thân nhìn về phía Liên Nguyệt Thánh Nữ, vị tiểu hài tử xấu xa nhìn như mười một mười hai tuổi này ra vẻ người lớn nói:
– Tiểu nha đầu, triệu tập bọn tiểu tử nhà các ngươi, để cho bọn họ chuẩn bị sẵn sàng, đi nghênh đón tổ tông của các ngươi, Tinh Quang Thần Đế!
Liên Nguyệt Thánh Nữ trong lòng chấn động, thất thanh nói:
– Tinh Quang Thần Đế cũng sẽ tái hiện thế gian?
Bảy thiếu niên Thần Đế nhất tề lắc đầu, cười nói:
– Tinh Quang đạo hữu cũng không phải là tái hiện thế gian, mà là thần tính của hắn tái hiện thế gian. Hắn bị chôn sống ở trong mộ, lần này nghênh trở về thần tính của hắn. Còn phải để cho hắn chuyển thế, mới có thể để cho hắn tái hiện thế gian!
– Lúc này Đế lăng của Địa Hoàng đạo hữu mở ra, việc này không nên chậm trễ, chúng ta phải mau đi tới, nếu không Đế lăng khí cơ tiết ra ngoài, liền sẽ khiến không biết bao nhiêu cường giả mơ ước! Chậm thì e sợ cho sinh biến!
Mà vào lúc này, Trung Thiên thế giới Bắc Mạc, đột nhiên đạo lạch trời kia ầm ầm chấn động. Cuồn cuộn đạo tắc phun ra, Đế uy ngập trời phóng lên cao, hóa thành một đạo nước lũ thô to mấy vạn dặm, thẳng tắp xông lên trời cao, một tiếng ầm vang xông vào trong tinh không, đụng vào trên thiên đỉnh!
Một đạo Thần Đế đạo tắc nước lũ này đem bầu trời cơ hồ đụng tới hé ra, cơ hồ cao như Hoang Cổ Thánh Sơn, phải biết rằng Hoang Cổ Thánh Sơn to lớn vô cùng, chính là Trung Thiên chi cơ, mà bầu trời là hàng rào Thần Giới. Chỉ có Hoang Cổ Thánh Sơn mới có thể xuyên phá hàng rào Thần Giới.
Mà từng đạo tắc nước lũ cơ hồ oanh phá hàng rào Thần Giới, uy năng lớn làm cho người khác hồi hộp.
Giờ khắc này, trên đời phải sợ hãi, vô số đạo thần thức rối rít tìm kiếm mà đến, rối rít hướng nơi phát ra Thần Đế đạo tắc nước lũ quét tới.
Phần phật…
Một tiếng vang thật lớn truyền đến, Thần Đế đạo tắc nước lũ kia hạ xuống, Bắc Mạc chu vi mấy ức dặm bị đạo tắc kia đánh nát, đại mạc bị bốc hơi lên, hóa thành dáng vẻ vô ngân, bạc phơ mịt mờ, sâu không lường được, chỉ thấy trong đó vô số tinh thần to lớn ngưng tụ, ở trong đó cổn động, mà ở trong vô số viên thổ hoàng sắc đại tinh mơ hồ có thể thấy một tòa địa cung.
Địa Hoàng Đế lăng xuất thế, triệu hoán chuyển thế thân của hắn!
– Quả nhiên là Địa Hoàng Đế lăng!
Bọn người Bộ Chinh Bộ Thần Hầu ở một sát na mà Thần Đế đạo tắc trong Đế lăng bộc phát liền xa xa né tránh, đợi đến khí cơ trong Đế lăng hạ xuống lúc này mới trở về, từng cái từng cái đứng ở trên bầu trời xuống phía dưới nhìn lại, không khỏi vừa mừng vừa sợ, kinh hãi là Đế lăng mở ra uy năng đem Bắc Mạc hóa thành Thương Mang, hỉ chính là Đế lăng xuất thế bọn họ khoảng cách gần nhất, khẳng định có thể có được cơ duyên thật lớn!
Một vị cường giả Tiên Đô thấp giọng nói:
– Tin đồn Địa Hoàng Chứng Đạo Chi Bảo tên là Địa Hoàng Tôn, kiện pháp bảo này có uy năng định thế, kiện pháp bảo này kể từ khi Địa Hoàng qua đời liền chưa từng lộ diện, có người hoài nghi Địa Hoàng Tôn này cùng Địa Hoàng chôn cất vào trong đại mộ…
Bộ Chinh Bộ Thần Hầu đột nhiên nhìn về phía Giang Nam, chắp tay cười nói:
– Giáo chủ, không biết ngươi có hứng thú cùng nhau tìm kiếm đế lăng hay không?
Giang Nam cười nói:
– Thần Hầu cứ đi trước, ta còn đợi chờ chốc lát, đợi chánh chủ tới, lại tìm Đế lăng một chút.
– Chánh chủ? Cái gì chánh chủ? Chẳng lẽ Huyền Thiên Giáo Chủ cũng là vì người hiệu lực?
Bộ Chinh hơi ngẩn ra, không giải thích được ý nghĩa, hắn một lòng muốn nhận được bảo vật trong Địa Hoàng Đế lăng, e sợ cho chần chờ nữa sẽ mất đi tiên cơ, bị nhanh chân đến trước, nhưng cũng không có hướng phương diện Địa Hoàng chuyển thế thân nghĩ, cười nói:
– Đã như vậy, tiểu huynh liền lỗ mãng rồi, đi trước một bước, vì giáo chủ tìm đường!
Dứt lời, lúc này Bộ Chinh cho Huyền Vũ Thần Chủ triệu tập Thiên Vương thành đại quân, cộng thêm Tiên Đô hơn vạn Thần Ma cùng nhau xông vào Thương Mang, biến mất không thấy gì nữa.
– Cô gia, Đế lăng ở phía trước, chúng ta còn chờ cái gì?
Thi Huyền Công lộ ra vẻ gấp gáp, hướng Giang Nam luôn miệng nói:
– Nếu đi chậm, chỉ sợ người tới nhiều hơn, thực lực mạnh hơn, chỉ sợ những Thần Tôn của Trung Thiên thế giới ngũ đại thánh thành cũng sẽ đến đây!
Giang Nam hơi ngẩn ra:
– Thần Tôn ngũ đại thánh thành? Đông Cực Thánh Thành bị hủy, rõ ràng hiện tại chỉ có tứ đại thánh thành…
– Cô gia đã quên Thánh Thiên Đại Tôn?
Ngọc phu nhân cười nói:
– Đông Cực Thánh Thành bị hủy, nhưng Thánh Thiên Đại Tôn hôm nay thành lập một tòa Thánh Thiên Thành khác, cũng là một trong năm thế lực lớn của Trung Thiên thế giới, cùng Trung Châu Hoàng thành, Nam Bộ Hoang Thành, Tây Hoang Phật Thành cùng Hắc Thủy Nguyên Thành ngang hàng. Trung Châu Hi Hoàng, Hoang Thành Hoang Thần, Phật thành Phật Tôn, Nguyên thành Nguyên Bích Quân, cũng là nhân vật đứng đầu trong Thần Tôn!
Ngọc gia một vị cao tầng vội vàng nói:
– Cộng thêm Thánh Thiên Đại Tôn, năm người này nếu như chạy tới, chỉ sợ chúng ta ngay cả nước quét nồi cũng uống không được.
Giang Nam cười nói:
– Năm vị Thần Tôn này đúng là cực kỳ cường đại, nhất là Hoang Thần, Hoang Thần đúng là cường đại, cuộc chiến đoạt tiên phù hắn cũng có tham dự, hơn nữa hắn lần này nhận được Bổ Thiên thần nhân ban thưởng, chỉ sợ tu vi cho dù không có thành tựu Thần Quân, cũng không khác nhau lắm. Bất quá, hắn tới cũng vô dụng, bảo vật trong Địa Hoàng Đế lăng, không có phần của hắn. Chư vị, các ngươi yên tâm, đợi vị chánh chủ kia tới, chúng ta cùng hắn xuống địa cung, tất nhiên sẽ nhận được tài phú các ngươi không tưởng được!
Mọi người trong lòng buồn bực, thầm nghĩ:
– Chẳng lẽ cô gia đợi là một Thần Quân sao, nếu không sao lại nói ngũ đại Thần Tôn cũng không đủ nhìn?
Đang suy nghĩ, đột nhiên trống trận đâm động, chỉ thấy tử khí mấy vạn dặm, hóa thành phi kiều, xa xa mà đến. Rõ ràng là Trung Châu Hi Hoàng suất lĩnh cường giả Trung Châu hoàng triều phủ xuống Bắc Mạc!
Trong Ngũ đại thánh thành, Trung Châu cách nơi đây gần đây, thứ nhất chạy tới!
Trung Châu hoàng triều chính là Thần Giới Thánh Hoàng đạo thống, Hi Hoàng là cháu Thánh Hoàng, hôm nay chỉ là Thần Chủ cảnh giới, tồn tại cường đại nhất Trung Châu hoàng triều là người khác.
Hi Hoàng chi phụ chính là Trung Châu thái thượng hoàng Thánh Trì Thần Tôn, chính là con ruột Thánh Hoàng, thực lực vô cùng cường đại. Đoạt tiên phù cuộc chiến mặc dù không chọn trúng hắn, nhưng thực lực của hắn không thể khinh thường.
Chương 1535: Đế lăng kinh thế (2)
Hắn là chủ lực đối kháng đám người Thánh Thiên Đại Tôn, nếu không có hắn, Trung Châu hoàng triều sớm đã bị người diệt.
Hơn nữa trong Trung Châu hoàng triều nhân tài đông đúc, văn võ bá quan có nhiều tồn tại cường đại, Thần Chủ không ở số ít, thậm chí trong truyền thuyết còn có Thần Tôn cấp cường giả, mà Hi Hoàng pháp bảo Trung Châu Xã Tắc Đồ là một bảo vật khó lường!
Lúc này, Thánh Trì Thần Tôn tự mình chạy tới, có thể thấy được đối với đế lăng là coi trọng bực nào.
– Bắc Mạc Thi gia? Tinh Hồ Ngọc gia?
Trung Châu hoàng triều Văn Vũ quần thần đuổi tới đây, thấy nhiều Thần Ma của hai đại thế gia đại phiệt đứng ở đây, không khỏi đằng đằng sát khí. Một thần quan cao giọng quát lên:
– Thánh giá đến chỗ này, người chủ sự của Thi gia cùng Ngọc gia ở đâu? Còn không mau tới đây tham bái bệ hạ?
Thi Huyền Công cười lạnh nói:
– Tham bái bệ hạ? Người nào là bệ hạ? Hi Hoàng bất quá là Thần Chủ, so sánh với lão tử quan lớn hơn một cấp, có thể cho Hi Hoàng làm Thần Đế sao?
– Huyền Công, quan viên triều ta không biết là ngươi, đắc tội.
Hi Hoàng ngồi ở trên Trung Đình, còn có một lão tổ ngồi ở sau lưng hắn, nhắm mắt dưỡng thần, Hi Hoàng cũng không đứng dậy, cười nói:
– Bất quá ngươi có câu nói sai rồi, chư thiên vạn giới này, sớm muộn gì cũng là chư thiên vạn giới của nhà ta, chỉ đợi Thánh Hoàng thành tựu Thần Đế, ta chính là cháu Thần Đế, Bắc Mạc Thi gia các ngươi cũng sẽ trở thành thuộc hạ của ta, không chỉ như thế, cả Trung Thiên thế giới cũng sẽ thuộc về ta trông nom.
Ngọc phu nhân cười khanh khách nói:
– Thánh Hoàng trở thành Thần Đế? Khẩu khí thật lớn! Chẳng lẽ Thánh Hoàng thật có thể tài nghệ trấn áp quần hùng, đem mấy Thần Quân khác đè xuống sao?
Hi Hoàng còn chưa trả lời, đột nhiên vị lão tổ nhắm mắt dưỡng thần phía sau hắn kia chậm rãi mở mắt, trầm giọng nói:
– Hi nhi, tấm địa vực này là Bắc Mạc?
Hi Hoàng vội vàng đứng dậy, khom người nói:
– Hồi bẩm phụ thân, nơi này đích xác là Bắc Mạc.
– Thi gia ở Bắc Mạc, là lịch đại Thần Đế sở phong, chúng ta xông vào Bắc Mạc, là tiến vào lãnh địa người ta, nếu như để cho người Thi gia cùng Ngọc gia đến đây lạy chúng ta, kia là không hợp.
Lão tổ kia chính là Thánh Trì Thần Tôn, nói ra lời này làm bọn người Thi Huyền Công cùng Ngọc phu nhân cực kỳ thư thái, sắc mặt cũng không khỏi hòa hoãn rất nhiều, chỉ nghe Thánh Trì Thần Tôn chậm rãi nói:
– Trong Bắc Mạc có Đế lăng, đối với Thần Triều ta cực kỳ trọng yếu, Hi nhi, đem Bắc Mạc Thi gia thâu tóm, bọn họ là Thần Triều chúc thần ta, thứ nhất bọn họ tham bái chúng ta, thứ hai Đế lăng cũng rơi vào tay Thần Triều ta, danh chính ngôn thuận.
Quần Thần Thi gia giận dữ, rối rít quát mắng, Hi Hoàng cười ha ha, cất cao giọng nói:
– Phụ thân nói rất đúng! Huyền Công, ngươi sao không tới hàng?
– Hàng thằng bố mày!
Thi gia nhiều Thần Ma cũng là người điên chiến đấu, từng cái từng cái không sợ chút nào, cao giọng mắng. Thi Huyền Công thân là Thi gia gia chủ, mắng hung nhất.
Thánh Trì Thần Tôn đột nhiên mở miệng nói:
– Hi nhi, nếu người ta không hàng, vậy thì đem Bắc Mạc Thi gia diệt.
Hi Hoàng khom người đồng ý, đột nhiên đem Trung Châu Xã Tắc Đồ tế lên, bá một tiếng bao phủ đếm trăm vạn dặm, hướng đám người Thi Huyền Công rơi đi, rõ ràng là tính toán đem cao thủ hai nhà Thi Ngọc một lưới bắt hết!
Mặt Xã Tắc Đồ này mở ra, nhất thời thiên sơn vạn thủy hiện lên, trung đồ Hoang Cổ Thánh Sơn di động đột nhiên nhảy ra, tản mát ra hung uy trấn áp Trung Thiên thế giới!
Đồ này chính là Thần Tôn chi bảo, ở trong Thần Tôn chi bảo cũng thuộc về tinh phẩm, diễn biến thiên sơn vạn thủy, diễn biến Hoang Cổ Thánh Sơn, chỉ cần rơi vào trong đồ, bị Hi Hoàng run lên, hết thảy đều hóa thành bụi bay!
Mắt thấy đồ này liền muốn rơi xuống, đột nhiên một bàn tay như ngọc đột nhiên từ trong rất nhiều Thi gia cường giả bay ra, tay kia lớn nhỏ ngàn dặm, rõ ràng là đạo tắc biến thành, cong ngón búng ra, đinh một tiếng đánh vào trên họa trục, chỉ thấy Trung Châu Xã Tắc Đồ kịch liệt lay động, bá một tiếng đem thiên sơn vạn thủy tính cả Hoang Cổ Thánh Sơn cùng nhau cuồn cuộn nổi lên, gào thét trở lại trong tay Hi Hoàng!
Hi Hoàng đón đồ, bị chấn đến khí huyết sôi trào, quanh thân đạo tắc giống như xiềng xích rầm rầm rung động, sau ót Thần Luân lay động, Đạo Đài, Thần Phủ, Thiên Cung, Thiên Đình thác loạn bay múa!
– Hừ!
Sau lưng hắn, Thánh Trì Thần Tôn đột nhiên đứng dậy, bắt được Trung Châu Xã Tắc Đồ, dùng sức run lên, Xã Tắc Đồ lần nữa thường thường trải rộng ra, ở Xã Tắc Đồ này sắp sửa hoàn toàn trải rộng ra, chỉ thấy một vị thiếu niên cất bước đi tới, nâng một chỗ khác của Xã Tắc Đồ, vừa sải bước đến trên Trung Đình, bá một tiếng đem Xã Tắc Đồ khép lại, Thánh Trì Thần Tôn cùng bàn tay của thiếu niên kia hung hăng đụng vào nhau, bốn phía Trung Châu Thần Triều văn võ bá quan kêu rên, từng cái từng cái bị xung kích đến ngã xuống, bốn phương tám hướng bay ra!
– Đạo huynh cần gì tức giận?
Thân thể Giang Nam khẽ lay động, cười nói:
– Xã Tắc Đồ này vẫn là không nên triển khai mới tốt, đạo huynh nghĩ sao?
Thánh Trì Thần Tôn đưa mắt nhìn hắn, trầm giọng nói:
– Các hạ là?
Giang Nam mỉm cười:
– Huyền Thiên Giáo Chủ.
Thánh Trì Thần Tôn từ từ thu hồi Trung Châu Xã Tắc Đồ, gằn từng chữ:
– Thiếu niên đầy hứa hẹn, thiếu niên đầy hứa hẹn. Huyền Thiên tiểu hữu, lão phu muốn vào Đế lăng, không biết có thể chấp thuận hay không?
– Đạo huynh mời.
Giang Nam lắc mình tránh ra, cười nói.
– Đa tạ.
Thánh Trì Thần Tôn chắp tay, đem người tràn vào trong Địa Hoàng Đế lăng.
Thánh Trì Thần Tôn trung kỳ châu hoàng triều cả triều văn võ quần thần đi vào trong đế lăng, Trung Châu Xã Tắc Đồ đã bị văn võ quần thần tế lên, tạo ra một mảnh thời không, để cho Địa Hoàng Thần Đế đạo tắc cuồn cuộn bắt đầu khởi động biến thành tinh thần kia không cách nào gần người.
– Phụ thân, mới vừa rồi…
Hi Hoàng chần chờ, vẫn là hỏi nói:
– Mới vừa rồi vì sao không hạ lệnh diệt trừ Thi Ngọc hai nhà?
Thánh Trì Thần Tôn lắc đầu, trầm giọng nói:
– Trong bọn họ có cao thủ, mới vừa rồi Huyền Thiên Giáo Chủ kia mặc dù chỉ là Chân thần, nhưng ta muốn diệt trừ hắn chỉ sợ nhất thời chốc lát cầm hắn không được. Người này thực lực không bằng ta, nhưng mới vừa rồi một kích kia cũng hiển lộ ra tu vi thực lực của hắn không giống vật thường! Hiện tại Đế lăng mở ra, sẽ kinh động Trung Thiên cho tới Thần Giới, gần quan được ban lộc, nếu như chúng ta ở chỗ này trì hoãn, sẽ bị người khác trước chúng ta một bước tiến vào trong Đế lăng, cái được không bù đắp đủ cái mất. Hắn cũng biết thực lực của ta, cho nên ta lùi một bước, hắn cũng lùi một bước.
Sắc mặt hắn có chút ngưng trọng nói:
– Ta cùng với hắn chạm nhau một chưởng, nhận thấy được trong cơ thể hắn tựa hồ có nghìn vạn đạo Đại Đạo đạo tắc, nhưng những Đại Đạo đạo tắc này vắt làm một cổ, biến thành một loại Đại Đạo đạo tắc kinh khủng, cực kỳ cao đẳng, cực kỳ bá đạo.
Chương 1536: Tám tràng Đế duyên (1)
– Hơn nữa, công pháp của hắn cực kỳ cổ quái kỳ lạ, mơ hồ có mười hai Chân Thần cùng hai đại cường giả như hắn cung cấp cho hắn pháp lực, để cho hắn một Chân Thần đạo tắc đối chiến vạn đạo Thần Tôn đạo tắc trong cơ thể ta. Tài tình bực này, ta trước đây chưa từng gặp!
Hi Hoàng mặc nhiên, hắn đã sớm nhận ra Giang Nam, năm đó Trung Thiên thế giới chọn lựa tuổi trẻ cường giả tiến vào Vọng Tiên Đài, Giang Nam cũng đứng hàng trong đó, tiến vào Trung Châu Xã Tắc Đồ của hắn cùng cao thủ trẻ tuổi Trung Thiên thế giới giác trục danh sách Vọng Tiên Đài.
Trận chiến ấy, Giang Nam đào thải không biết nhiều ít thiếu niên trẻ tuổi tuấn kiệt của Trung Thiên thế giới, thậm chí ngay cả Hạo Thiếu Quân cũng bị hắn đào thải, trong đó còn có Hi Hoàng thái tử điện hạ mà Hi Hoàng giao cho trọng vọng, siêu quần bạt tụy.
Chẳng qua là, khi đó Giang Nam ở trước mặt Hi Hoàng thật sự quá bé nhỏ không đáng kể.
Khi đó Giang Nam hết sức ngây ngô, khi đó Hi Hoàng cũng chỉ là Chân Thần, mặc dù là Chân Thần, nhưng ở trước mặt Giang Nam, hắn cũng là loại tồn tại Cự Vô Bá.
– Trăm năm trôi qua, ta thành tựu Thần Chủ, mà tiểu quỷ năm đó, lúc này cũng là Chân thần, bất quá thực lực của hắn cũng quá kinh khủng a? Lại có thể cùng Thần Tôn so chiêu, thậm chí ngay cả phụ thân ta cũng nói nhất thời chốc lát bắt không được hắn! Tiểu quỷ lúc trước muốn ngưỡng mộ hắn, hiện tại trở thành tồn tại để cho hắn ngưỡng mộ, mà chỉ qua trăm năm thời gian, Giang Nam liền làm được một bước này.
– Cô gia có thể lực địch Thần Tôn, thành tựu thật là khiến người ghé mắt!
Thi Huyền Công không nhịn được sợ hãi than.
Ngọc gia cùng Thi gia rất nhiều cường giả cũng sợ hãi than không dứt, bọn họ vốn là đối với Giang Nam thành tựu Chân Thần còn có chút lơ đễnh, nhưng mà bây giờ cảm thấy chiến lực của Giang Nam kinh người.
Giang Nam lắc đầu cười nói:
– Không phải có thể lực địch, mà là Thánh Trì Thần Tôn biết trong chốc lát bắt không được ta, không muốn trì hoãn thời gian mà thôi. So với hắn, ta còn thua kém một bậc.
Hắn lời này cũng không phải là khiêm tốn, mới vừa rồi cùng Thánh Trì Thần Tôn giao thủ, hắn liền cảm giác được Thần Tôn đạo tắc của đối phương có uy năng không cách nào tưởng tượng, cuồn cuộn vận chuyển, đấu đá mà đến, cơ hồ khiến đạo tắc của hắn rối loạn.
Cũng may hắn lĩnh ngộ ra Nguyên Thủy Đại Đạo, đem nghìn vạn đạo Chân Thần đạo tắc luyện thành nhất thể, ngưng tụ thành một Nguyên Thủy Đại Đạo, hơn nữa trong Tử Phủ hắn có kiếp trước thân kiếp sau thân, cộng thêm mười hai Chân Thần hóa thân, pháp lực trút xuống dưới, mặc dù là Thần Tôn cấp đạo tắc cũng không chịu thiệt.
Bất quá hắn cùng Thánh Trì Thần Tôn chênh lệch vẫn phải có, nhưng chênh lệch không phải là hết sức khổng lồ.
Nếu thật sự động thủ, Giang Nam tự nhận vẫn là không địch lại Thánh Trì Thần Tôn, bởi vì pháp bảo.
Thánh Trì Thần Tôn Thần Tôn chi bảo, tương đương với một hắn khác, hắn tự mình luyện pháp bảo cùng chính hắn hoàn mỹ phù hợp, lúc thúc dục pháp bảo đồng đẳng với hai đại Thần Tôn liên thủ, uy năng gấp bội cho tới tăng lên năm ba lần!
Nhưng Giang Nam không có pháp bảo cùng hắn hoàn mỹ phù hợp, cho dù hắn tế lên Tạo Hóa Tiên Đỉnh, tối đa cũng chỉ là tăng lên hơn hai lần chiến lực, không thể nào tăng lên quá nhiều. Chỉ có Thần Quân cấp Đế cấp pháp bảo, mới có thể lực địch người này.
Nếu luyện tựu một kiện pháp bảo, có thể dung nạp sở học bản thân hắn, dung nạp hắn luyện Nguyên Thủy Đại Đạo, Giang Nam có thể chân chính lực địch Thánh Trì Thần Tôn.
Thật ra thì, tu luyện tới hiện tại, Giang Nam đã mơ hồ cảm giác được, Đế bảo, Chứng Đế Chi Bảo uy năng mặc dù cường hãn, phát huy được uy lực mạnh hơn, nhưng nếu bàn về thuận buồm xuôi gió vẫn là phải dựa vào chính mình luyện chế pháp bảo. Dù sao, pháp bảo của mình có thể hoàn mỹ dung nạp Đại Đạo của mình, mà pháp bảo người khác, mặc dù thúc dục uy năng, cũng thủy chung là Đại Đạo của người khác mà thôi, với tu vi bản thân vô ích, chẳng qua là đối với thực lực có trợ giúp.
Hơn nữa tương lai nếu như hắn Chứng Đế mà nói, cũng cần một pháp bảo có thể dung nạp Thần Đế đạo tắc của hắn.
Chẳng qua là phải luyện pháp bảo gì, hắn bây giờ còn không có định ra, hơn nữa, pháp bảo có thể dung nạp Nguyên Thủy Đại Đạo của hắn, cần thiết tài liệu chỉ sợ cũng cực kỳ khủng bố, không phải thần kim thần liệu bình thường là có thể thừa nhận được.
Cũng không lâu lắm, chỉ thấy trời giáng Tinh Quang, trong Tinh Quang, Liên Nguyệt Thánh Nữ từ từ mà đến, mà bảy thiếu niên mười một mười hai tuổi nương theo vị Thánh Nữ này, như quần tinh củng nguyệt.
– Lão Thiên gia, bảy tiểu hài tử xấu xa này lại cũng là Chân thần!
Thi Huyền Công cùng rất nhiều cường giả của Thi gia Ngọc gia sợ ngây người, ngây ngốc nhìn bảy thiếu niên này, chỉ thấy sau ót đối phương, trong Thần Luân có tam trọng thiên đình trôi nỗi, to lớn bát ngát, tráng quan, so sánh với những Chân Thần khác mạnh không biết gấp bao nhiêu lần!
Chân Thần tuổi trẻ bực này, quả thực thiên hạ khó tìm, mấy mười vạn năm mấy trăm vạn năm cũng tìm không được một cái, mà bây giờ lại thoáng cái xuất hiện bảy!
Bảy Chân Thần này, nhìn như còn bé, bất quá mười một mười hai tuổi, nhưng tuổi thật cũng không giống như ngoài mặt thoạt nhìn đơn giản như vậy, bất quá đám người Thi Huyền Công vẫn là nhìn ra được, bảy Chân Thần này nhiều nhất bất quá trăm tuổi!
Gần trăm năm trở thành Chân Thần, thành tựu bực này quả thực làm những người khác xấu hổ đến không đất dung thân!
Bảy thiếu niên Chân Thần này có môi hồng răng trắng, có cường tráng như trâu, có tính nóng như lửa, có trầm ổn như núi, có phiêu miểu như tiên, có sâu không lường được, có chiến ý xông lên trời, đều không giống nhau, đều có chỗ bất phàm!
– Vị kia là Trung Thiên thế giới Liên Nguyệt Thánh Nữ sao?
Ngọc phu nhân nghi ngờ nói:
– Ta tại sao không có nghe nói vị Thánh Nữ này thành thân rồi?
– Thành thân không phải là trọng điểm, trọng điểm là thoáng sinh bảy cái!
Thi Huyền Công liếm liếm đôi môi, lộ ra vẻ hâm mộ, thầm nói:
– Một hang bảy đứa, thật là biết sinh, nếu phu nhân ngươi có thể một hang…
Sắc mặt Ngọc phu nhân đỏ bừng, một cước đá bay, lẩm bẩm nói:
– Liên Nguyệt Thánh Nữ cùng người nào sinh bảy tiểu hài tử xấu xa này? Cô gái giống như nàng, chắc chắn sẽ không lung tung lựa chọn một nhân vật tầm thường, thanh niên có thể xứng đôi nàng, thế gian này chỉ sợ không nhiều lắm… Huyền Công trở lại, ngươi nhìn bảy tiểu hài tử xấu xa này, cùng cô gia chúng ta giống hay không?
Thi Huyền Công trở lại, tinh tế đánh giá, sắc mặt ngưng trọng nói:
– Ngươi vừa nói như thế, bản thân ta cảm thấy giữa lông mày có chút tương tự. Vô liêm sỉ, lại cho nữ nhi của ta đội nón xanh!
Sắc mặt Ngọc phu nhân không khỏi đen, biết hắn là đần độn, khẩu không che đậy, lúc này muốn hắn câm miệng.
– Huyền Thiên Giáo Chủ?
Liên Nguyệt Thánh Nữ giáng xuống Tinh Quang, ánh mắt từ trong Chư Thần quét qua, rơi vào trên người Giang Nam, lộ ra vẻ kinh ngạc, thi lễ, nghi ngờ nói:
– Giáo chủ làm sao ở đây?