[Dịch] Đế Tôn
Tập 22 [Chương 104 đến 109]
❮ sautiếp ❯Chương 104: Đại Ngũ Hành Kiếm Khí (2)
– Nếu là Ngoại Cương cảnh, lão nương liền có thể đem tiểu tử này giáo huấn trăm ngàn lần, chỉ là Nội Cương cảnh, liền có chút ít nguy hiểm! Xem ra, chỉ có vận dụng tâm pháp cao thâm thoáng một ít rồi!
Ánh mắt của Lạc Hoa Âm đột nhiên trở nên vô cùng lợi hại, một ngón tay điểm ra, chỉ nghe Xùy~~ một tiếng, một đạo kiếm khí theo đầu ngón tay phun ra, hình dạng đạo kiếm khí này kỳ lạ, như là một ngọn núi cao ngất, núi non như kiếm, tung hoành thiết cắt, trong chớp mắt liền đem chân khí biến thành sáu đầu cánh tay của Giang Nam hết thảy chặt đứt!
– Đại Ngũ Hành Kiếm Khí!
Bộ Đại Ngũ Hành Kiếm Khí này chính là pháp môn Lạc Hoa Âm tự nghĩ ra, chỉ nghe loong coong một tiếng, một đạo kiếm khí cắt ở trên người Giang Nam, vậy mà phá vỡ phòng ngự của hắn, ở trên thân thể của hắn lưu lại một vết máu!
Đạo kiếm khí này của Lạc Hoa Âm vô cùng sắc bén, tuy là chân khí biến thành kiếm khí, nhưng cũng đã có thể gây tổn thương cho thân thể Giang Nam, mặc dù hắn có được một Long mười Tượng chi lực cũng ngăn cản không nổi.
– Còn không nhận thua?
Kiếm quang của Lạc Hoa Âm điểm ở mi tâm Giang Nam quát.
– Sư tôn quả nhiên lợi hại!
Giang Nam thu tay lại, tự đáy lòng khen:
– Nếu sư tôn sớm thi triển môn kiếm pháp này, ta đã sớm nhận thua.
Khuôn mặt Lạc Hoa Âm ửng đỏ, lập tức khôi phục nguyên trạng, dương dương đắc ý nói:
– Đây là tự nhiên. Tử Xuyên, ngươi cũng đừng nhụt chí, tư chất của ngươi chỉ là so với vi sư kém một chút, so với những người khác, ngươi vẫn là vô cùng tốt.
Nàng thầm nghĩ một tiếng hổ thẹn:
– Ta vận dụng công pháp lúc ở Thần Phủ cảnh khai sáng, lúc này mới hơn hắn, có chút thắng chi không võ rồi, bất quá tiểu tử này kém kiến thức, nhìn không ra ta ăn gian, bởi vậy hình tượng của ta như trước anh minh thần võ…
– Tử Xuyên, ngươi tu luyện võ học thật sự quá kém, Khổng Tước Minh Vương Kinh rõ ràng có uy lực cực lớn, lại hết lần này tới lần khác thi triển không đi ra, hôm nay vi sư truyền thụ cho ngươi một môn tuyệt học của ta, Đại Ngũ Hành Kiếm Khí, cùng Minh Vương Kinh phối hợp, uy lực so với ngươi bây giờ thấp nhất muốn tăng lên gấp 10 lần!
– Đại Ngũ Hành Kiếm Khí? Vừa rồi sư tôn ngươi thi triển, chính là Đại Ngũ Hành Kiếm Khí a?
Giang Nam nao nao, hiếu kỳ nói:
– Đại Ngũ Hành Kiếm Khí cùng Ngũ Nhạc Kiếm Khí so sánh, đến tột cùng cái nào lợi hại hơn một ít?
– Đại Ngũ Hành Kiếm Khí chính là bản thăng cấp của Ngũ Nhạc Kiếm Khí, là tuyệt học mà vi sư ở trên cơ sở Ngũ Nhạc Kiếm Khí tự nghĩ ra.
Lạc Hoa Âm nói:
– Ngũ Nhạc Kiếm Khí, sau khi học thành có thể đánh ra kiếm quang hơn mười dặm, gặp được cao thủ phòng ngự hơi cường một ít, ngay cả cọng lông của người ta cũng chém không rụng. Mà vi sư chính là kỳ tài ngút trời, thông minh tới cực điểm, được xưng tụng tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả, kinh thái tuyệt diễm, anh minh thần võ, dù là chưởng giáo sư huynh Tịch Ứng Tình cũng thúc ngựa không kịp…
Nàng khen ngợi chính mình thật lâu, lúc này mới nói:
– Ta đem Ngũ Hành Kiếm khí dung nhập đến bên trong Ngũ Nhạc Kiếm Khí, khai sáng ra Đại Ngũ Hành Kiếm Khí, so với Ngũ Nhạc Kiếm Khí tốt hơn vô số lần. Hiện tại, ta cho ngươi trông thấy uy lực chính thức của Đại Ngũ Hành Kiếm Khí!
Lạc Hoa Âm chỉ một tòa hùng sơn xa xa phía trước cách trăm dặm, cười nói:
– Chứng kiến Linh Sơn bên kia chưa?
Giang Nam gật đầu, Lạc Hoa Âm cười nói:
– Ta khiến nó nhiều ra một lỗ thủng.
Dứt lời, nàng duỗi ra một ngón tay ngọc, nhẹ nhẹ một chút nói:
– Đây là Tây Nhạc Hoa Sơn kiếm khí bên trong Đại Ngũ Hành Kiếm Khí.
Xùy~~!
Một đạo kiếm khí theo đầu ngón tay nàng thoát ra, càng ngày càng thô, càng lúc càng lớn, càng ngày càng dài, huy hoàng như trụ, như một ngọn núi, núi non tú lệ, kim khí bắn ra bốn phía!
Trong chớp mắt kiếm khí mà đầu ngón tay của nàng bắn ra liền đạt tới trăm dặm, như là một tòa kiếm sơn, nhẹ nhàng đâm một cái, tòa hùng sơn đối diện kia kịch liệt chấn động, đợi Lạc Hoa Âm thu hồi kiếm khí, chỉ thấy giữa sườn núi tòa hùng sơn kia liền nhiều ra một lỗ thủng, trước sau thông suốt.
– Vô liêm sỉ! Cái nào hủy Linh Sơn của ta?
Bên trên tòa hùng sơn kia đột nhiên truyền đến một tiếng gầm lên, một cẩm bào lão giả nổi trận lôi đình, từ phía trên tòa hùng sơn kia bay lên trời, mọi nơi liếc qua, như gió bay tới bên này, cả giận nói:
– Lạc sư muội, vì sao vô duyên vô cớ hủy Linh Sơn của ta?
Giang Nam ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy lão giả kia đúng là vị cẩm bào giám khảo chưởng quản Vũ Thánh Các.
– Hồng sư huynh, ngươi ở trước mặt chưởng giáo sư huynh cáo trạng ta, ta liền dám ở trên Linh Sơn ngươi chọc lỗ thủng.
Lạc Hoa Âm cười lạnh một tiếng, không để ý tới hắn nói:
– Tử Xuyên, Đại Ngũ Hành Kiếm Khí này đối ứng Ngũ Nhạc, đối ứng năm ngón tay của ngươi, ngón cái thuộc thổ, đối ứng Trung Nhạc Kiếm Khí, ngón trỏ thuộc mộc, đối ứng Đông Nhạc Kiếm Khí, ngón giữa thuộc hỏa, đối ứng Nam Nhạc Kiếm Khí, ngón áp út thuộc kim, đối ứng Tây Nhạc Kiếm Khí, ngón út thuộc thủy, đối ứng Bắc Nhạc Kiếm Khí. Ngươi tám đầu cánh tay, có tất cả bốn mươi ngón tay, tám bộ Ngũ Hành Kiếm khí, ngươi nói ta muốn truyền cho ngươi công pháp có cường hay không?
– Vừa ra tay chính là bốn mươi đạo kiếm khí?
Giang Nam không khỏi ngẩn người mê mẩn, hắn tu luyện Khổng Tước Minh Vương Kinh, luyện thành tám tay, nếu vừa ra tay chính là bốn mươi đạo Ngũ Hành Kiếm khí, đụng phải đối thủ còn không phải như cắt dưa chém rau đồng dạng quét ngang qua?
Loại tâm pháp này, hoàn toàn chính xác muốn vượt qua Long Hổ Tượng Lực Quyết không biết gấp bao nhiêu lần!
– Đại Ngũ Hành Kiếm Khí này của ta còn có một chỗ kỳ diệu, đó chính là Đại Ngũ Hành Kiếm Trận. Bộ kiếm trận này không cần bày trận, chỉ cần năm ngón tay giơ lên, năm đạo kiếm sơn rơi xuống, đem đối thủ phong ở trong kiếm trận, Ngũ Hành thiết cắt, trực tiếp băm thành thịt nát!
Lạc Hoa Âm nói được cao hứng, trong mắt ứa ra hung quang, mọi nơi nhìn quanh, cười nói:
– Chỉ nói vô dụng, vi sư biểu thị cho ngươi xem.
Cẩm bào giám khảo kia nghe nói như thế, không khỏi rùng mình một cái, vội vàng quay người liền đi, cười nói:
– Lạc sư muội, chỉ là việc nhỏ, ta như thế nào sẽ để ở trong lòng? Ngươi bề bộn, ta còn có việc, đi trước một bước!
Dứt lời, hắn khống chế một đạo hồng quang hốt hoảng mà đi, e sợ cho Lạc Hoa Âm cầm hắn đến thí nghiệm Đại Ngũ Hành Kiếm Khí.
– Dám ở trước mặt chưởng giáo sư huynh cáo trạng ta, lão nương dọa không chết được ngươi!
Lạc Hoa Âm hướng bóng lưng Hồng sư huynh le lưỡi, hướng Giang Nam cười nói:
– Ngươi thấy được chưa, đường đường Thần Phủ cường giả, cũng không dám tiếp Đại Ngũ Hành Kiếm Trận của ta, hiện tại ngươi có lẽ hiểu được uy lực môn công pháp này a?
Giang Nam liên tục gật đầu, hung ác vuốt mông ngựa, cười nói:
– Sư tôn chi tài, trên đời Vô Song, không ai bằng!
Chương 105: Hai Đại Kiếm Khí (1)
Hắn chứng kiến Lạc Hoa Âm thi triển một chiêu Ngũ Hành Kiếm khí, Ma Chung trong cơ thể liền tự động chấn minh, phía trên Ma Chung xuất hiện cảnh tượng năm tòa kiếm sơn, kiếm khí xông thẳng lên trời, đem tất cả công pháp khác biến thành đồ án hết thảy đè xuống, chỉ còn lại có một Khổng Tước Đại Minh vương như trước có thể bao trùm ở phía trên Ngũ Hành Kiếm khí, trong nội tâm liền biết môn công pháp này cấp bậc cực cao, so với Hỗn Nguyên Nhất Khí Khổng Tước Minh Vương Kinh kém một ít, công pháp của hắn, vô luận là Thần Thông hay là Đạo Đài, hết thảy thúc ngựa không kịp.
Hơn nữa, tốc độ Ma Chung suy diễn Đại Ngũ Hành Kiếm Khí cũng cực kỳ chậm chạp, chỉ dựa vào Ma Chung suy diễn, chẳng biết lúc nào mới có thể suy diễn đến cảnh giới cao thâm, bởi vậy Giang Nam dứt khoát nịnh nọt, lấy được Lạc Hoa Âm cao hứng, Lạc Hoa Âm sẽ truyền thụ cho hắn môn công pháp này, tiết kiệm thời gian mình suy diễn công pháp.
Phía trên Ma Chung của hắn, đã có hơn sáu trăm chủng công pháp đều ở bên trong suy diễn, nếu thêm Đại Ngũ Hành Kiếm Khí nữa, tốc độ suy diễn những công pháp này thế tất sẽ sâu sắc giảm xuống.
Mã thí tâng bốc có thể lấy được đường tắt, cớ sao không làm?
Lạc Hoa Âm đối với mã thí tâng bốc của hắn từ chối thì bất kính, có chút thoả mãn cười nói:
– Hiện tại ta liền truyền thụ cho ngươi Đại Ngũ Hành Kiếm Khí, đợi ngươi tu thành Thần Luân, mở ra Tử Phủ, liền có thể hóa thành Đại Ngũ Hành Kiếm Khí Thần Thông, mặc dù không có uy lực như vi sư, cắt mấy Thần Thông cường giả lại dư xài.
– Cắt mấy Thần Thông cường giả?
Giang Nam thầm nghĩ trong lòng:
– Năm đó thời điểm Thánh tông khảo hạch, thật sự xác nhận sư phụ ta là người trong chính đạo, mà không phải Ma Đạo đánh vào Huyền Thiên Thánh tông ta nằm vùng sao?
– Tu luyện Đại Ngũ Hành Kiếm Khí của ta, cần ngũ đại nguyên lực, trong đó Trung Nhạc Kiếm Khí cần hấp thu luyện hóa Địa Từ Nguyên Lực, Đông Nhạc Kiếm Khí cần Mộc Nguyên Lực, Nam Nhạc Kiếm Khí cần Hỏa Nguyên Lực, Tây Nhạc Kiếm Khí cần Kim Nguyên Lực, Bắc Nhạc Kiếm Khí cần Thủy Nguyên Lực.
Lạc Hoa Âm một ngón tay điểm ở mi tâm Giang Nam, tâm pháp hóa thành một đạo thần niệm nhảy vào bên trong mi tâm của hắn, cùng thần niệm của hắn lẫn nhau giao hòa, lập tức trong đầu Giang Nam liền nhiều ra tâm pháp tu luyện Đại Ngũ Hành Kiếm Khí, nói:
– Đại Ngũ Hành Kiếm Khí dễ thành, nhưng muốn tu luyện đến cảnh giới cao thâm lại cực kỳ khó khăn. Ngươi nếu theo khuôn phép cũ tu luyện, đoán chừng luyện đến chết già chỉ đến được Thần Luân cảnh, nhưng nếu có được ngũ đại nguyên lực, sẽ nhẹ nhõm rất nhiều.
– Ngũ đại nguyên lực này chính là linh khí tinh hoa ở giữa thiên địa, rất là khó tìm, bất quá bên trong Thánh tông chúng ta liền có ngũ đại nguyên lực dùng cung cấp đệ tử tu luyện. Ngũ đại nguyên lực này đều là tiền bối cao nhân Thánh tông sưu tầm đến, nuôi dưỡng mấy chục vạn năm, hùng hậu vô cùng, đệ tử muốn đi vào nguyên lực đại điện tu luyện, liền chỉ có dụng công lao đi đổi lấy cơ hội.
Giang Nam thầm nghĩ:
– Có U Minh Thần Thủy cùng Đâu Suất Thần Hỏa, Thủy Hỏa Nguyên Lực ta đều đã có, có thể trước luyện thành Bắc Nhạc Kiếm Khí, cùng Nam Nhạc Kiếm Khí, lưỡng đạo kiếm khí này một thành, thực lực của ta thế tất tăng nhiều!
Lạc Hoa Âm đem tâm pháp truyền thụ cho hắn, vừa chi tiết giảng giải một phen, lại để cho Giang Nam nói ra chỗ nghi ngờ của mình, sau đó từng cái giải đáp nói:
– Mấy ngày nay ngươi trước quen thuộc Đại Ngũ Hành Kiếm Khí, thử tu luyện một chút, ta xem trong cơ thể ngươi có Thủy Hỏa Nguyên Lực bắt đầu khởi động, hẳn là có bảo vật này, có thể trước luyện thành hai loại kiếm khí.
Giang Nam biết rõ thần thủy thần hỏa bên trong mi tâm mình dấu diếm không nổi nàng, bất quá mặc dù là Lạc Hoa Âm cũng không cách nào phát hiện Ma Chung trong cơ thể hắn, điều này cũng làm cho hắn nhẹ nhàng thở ra.
– Thúy Thúy tỷ, ngươi phải chăng biết rõ Giang Lâm bái vị trưởng lão nào môn hạ không?
Lạc Hoa Âm rời đi, Giang Nam hướng Thúy Thúy hỏi.
– Giang Lâm sư tỷ?
Thúy Thúy nghĩ nghĩ nói:
– Ta nghe nói Giang Lâm sư tỷ bái Hàn Phương trưởng lão làm môn hạ, hôm nay ở bên trong Linh Càn phong Càn Nguyên Cung, Đại sư huynh, ngươi hỏi chuyện này để làm gì?
Giang Nam đè xuống kích động trong lòng, nghiêm nghị nói:
– Giang Lâm là muội muội của ta, ta cùng nàng đồng dạng xuất từ phế tích Trung Thổ, Thiên Khiển Chi Địa, lúc tai biến phát sinh ta cùng nàng tách ra, nguyên lai tưởng rằng nàng đã chết, không nghĩ tới nàng cũng bái nhập Huyền Thiên Thánh tông. Hôm nay ta đã ở bên trong Thánh tông, tự nhiên muốn bảo hộ an toàn của nàng.
– Nguyên lai Giang Lâm sư tỷ là muội muội của ngươi, huyết mạch Giang gia các ngươi ngược lại là không tệ, rõ ràng huynh muội hai người đều có thể bái Nhập Thánh tông. Bất quá, ngươi nói muốn bảo hộ nàng, lại có chút quá sức rồi.
Thúy Thúy hiển nhiên như trước đối với mới vừa rồi bị hắn đau nhức đánh một trận có chút tức giận, đả kích hắn nói:
– Đại sư huynh, ta nghe nói trước đó không lâu Giang Lâm sư tỷ đả thông Vũ Thánh Các thứ tám quan, trở về tu vi liền đột phá, tu thành Ngoại Cương. Hôm qua lại có tin tức nói, nàng đã tu thành Thần Luân, sắp mở ra Tử Phủ, tu thành Thần Thông. Ngươi bất quá là Nội Cương cảnh, muốn bảo vệ một Thần Luân cường giả, chẳng phải là quá sức rồi hả? Đổi thành nàng đến bảo hộ ngươi còn không sai biệt lắm!
Giang Nam trầm mặc một lát, hít vào một hơi thật dài, thua ở trong tay Lạc Hoa Âm hắn cũng không có bị đả kích, nhưng Thúy Thúy nói lại đả kích hắn rồi.
– Thúy Thúy nói đúng, tu vi thực lực của ta còn thấp, ngay cả Lâm nhi muội muội cũng không cách nào bảo hộ, càng nói gì đuổi theo tỷ tỷ, dựa vào hai tay của mình đi bảo hộ tỷ tỷ?
Hắn ổn định lại tâm thần, không hề nói đến sự tình đi Linh Càn phong, mà là chuyên tâm tu luyện Đại Ngũ Hành Kiếm Khí.
Lạc Hoa Âm truyền thụ Đại Ngũ Hành Kiếm Khí vô cùng lăng lệ ác liệt, là bên trong công pháp mà Giang Nam đã thấy, một loại sắc bén Bá Đạo nhất, thử nghĩ thoáng một phát, kiếm khí giống như ngọn núi quét ngang qua, ai có thể ngăn?
Năm tòa núi lớn y hệt kiếm trận đem đối phương bao ở trong đó, ai có thể địch?
Lạc Hoa Âm có thể sáng chế bộ công pháp này, hoàn toàn chính xác không phải chuyện đùa!
Bên trong mi tâm của Giang Nam, một đóa thần hỏa thong thả thiêu đốt, một giọt thần thủy óng ánh sáng long lanh, không ngừng hướng ra phía ngoài tản mát ra Thủy Nguyên Lực cùng Hỏa Nguyên Lực nồng đậm, lập tức bị tâm pháp Đại Ngũ Hành Kiếm Khí kéo qua, dựa theo một loại quỹ tích kỳ lạ vận hành, càng ngày càng sắc bén, càng ngày càng kiếm quang bắn ra bốn phía.
Hắn đã có thể thúc dục tầng thứ hai của Đâu Suất Thần Hỏa cùng U Minh Thần Thủy, đem nguyên lực tầng thứ hai càng thêm nồng đậm kích phát, dùng để tu luyện Nam Nhạc Kiếm Khí cùng Bắc Nhạc Kiếm Khí, hiệu quả tốt đến thần kỳ, rất nhanh liền có kiếm khí tạo ra.
Chương 106: Hai Đại Kiếm Khí (2)
Xùy~~!
Ngón giữa của hắn dẫn đầu toát ra một đạo kiếm quang màu vàng nâu, dần dần biến hóa thành một tòa Kiếm Phong dài ba xích, rừng rực vô cùng, tản mát ra nhiệt độ cao đậm đặc, Giang Nam nhẹ nhàng hướng mặt đất đâm tới, chỉ thấy mặt đất lập tức như khối băng bị nhiệt độ cao tan rã, xuất hiện một dấu vết thật sâu, một chút lực cản tựa hồ cũng không có gặp được.
– Không biết Nam Nhạc Kiếm Khí của ta uy lực như thế nào?
Giang Nam có ý ở trên người mình cắt thoáng một phát, kiểm nghiệm uy lực, lại e sợ cho đạo kiếm khí này uy lực quá lớn, không để ý đem mình cắt thành hai đoạn.
– Chúa công! Thượng Thanh Thần Quang của ta đã có chỗ tiểu thành rồi!
Đột nhiên, tiếng cười to của Thần Thứu Yêu Vương truyền đến, chỉ thấy một đạo nhân đầu trọc vọt ra, cười to nói:
– Chúa công, ta cảm giác lão tử đã vô địch thiên hạ rồi!
Đầu Yêu Vương này hôm nay tinh lực bắn ra bốn phía, yêu khí cuồn cuộn, da mặt ẩn ẩn hiện ra một tầng Thanh Quang, hiển nhiên trong lúc bế quan này, vô luận tu vi hay là thực lực, đều có tăng trưởng bay vọt.
– Yêu Vương, ngươi đứng yên đừng nhúc nhích.
Giang Nam nhìn thấy Thần Thứu Yêu Vương xuất hiện, không khỏi đại hỉ, tâm niệm vừa động, lúc này đầu Yêu Vương kia hóa thành nguyên hình, đứng ở nơi đó, vẫn dương dương đắc ý.
Phốc phốc!
Giang Nam giơ ngón tay giữa lên một kiếm chọc tới, Thần Thứu Yêu Vương ngơ ngác nhìn trên người mình nhiều ra một cái lỗ máu, nóng rát đau nhức, còn chưa kịp phản ứng, liền gặp chủ công của mình lại dựng thẳng lên ngón út, một đạo Kiếm Phong xanh thẳm lại Xùy~~ một tiếng chọc đi qua, Thần Thứu Yêu Vương ngơ ngác chứng kiến trên người mình lại nhiều ra một cái lỗ máu, vô cùng mát mẻ.
– Ân, tuy có thể phá vỡ phòng ngự của Thần Thông cường giả, nhưng như trước gặp được lực cản thật lớn, không cách nào tạo thành vết thương trí mạng… Đúng rồi Yêu Vương, ngươi mới vừa nói cái gì?
Giang Nam tỉnh ngộ lại, vội vàng hỏi.
– Ta mới vừa nói ta đã Vô Địch rồi, sau đó ngươi liền ở trên người của ta chọc hai cái lổ thủng…
Thần Thứu Yêu Vương vẻ mặt cầu xin, vô tình, bị đả kích đến bị giày vò, quay người phản hồi chỗ mình bế quan:
– Xem ra ta tu luyện còn chưa đủ, chúa công, ta trở về trốn ở góc phòng một mình nhấm nháp vết thương, ta cảm giác lòng ta bị thương, đau quá…
– Kiếm khí của ta uy lực thì đã có, bất quá còn có điều khiếm khuyết, dù sao Thần Thông cường giả đều là ngưu nhân luyện Thần Thông, sẽ không cho ta cơ hội khoảng cách gần chém giết, xa xa chính là một chiêu Thần Thông đánh tới. Coi như là Thần Luân cường giả, một chưởng đánh ra, khoảng cách công kích cũng có thể dài đến chừng năm ba mươi trượng!
Giang Nam khẽ nhíu mày, đối mặt Thần Luân Thần Thông cường giả, đối phương cũng sẽ không như Lạc Hoa Âm tự phong tu vi như vậy, cùng hắn cận thân vật lộn, thậm chí nếu có cao thủ tu luyện loại công pháp như Đại Ngũ Hành Kiếm Khí, chỉ cần Ngoại Cương cảnh, liền có thể thi triển cương khí phóng ra ngoài, loại lực công kích này cũng không phải hắn có thể chống cự.
– Ngoại Cương cảnh, đã miễn cưỡng có thể tính toán làm tiểu Thần Thông, nếu tu luyện công pháp cấp bậc Đại Ngũ Hành Kiếm Khí này, thậm chí ngay cả Thần Thông cường giả bình thường cũng có thể làm bị thương! Ta hiện tại còn xa xa chưa đủ!
Hắn tiếp tục vùi đầu khổ tu, không ngừng tôi luyện kiếm khí của mình, luyện thành Đại Ngũ Hành Kiếm Khí cần lượng lớn ngũ đại nguyên lực, cũng may U Minh Thần Thủy cùng Đâu Suất Thần Hỏa đều là bảo vật khó gặp, trong đó chất chứa Thủy Hỏa Nguyên Lực cơ hồ như là biển lớn mênh mông, mặc dù hắn không ngừng lấy, cũng thủy chung không thấy nửa phần tiêu hao, tẩm bổ hai đại kiếm khí của hắn không ngừng tăng trưởng.
Tu vi của hắn đã ở bên trong đồng thời cấp tiến, vô luận Đại Ngũ Hành Kiếm Khí hay là Hỗn Nguyên Nhất Khí Khổng Tước Minh Vương Kinh, so với Ma Ngục Huyền Thai Kinh mà nói đều sâu sắc không bằng, hắn vẫn là dùng Ma Ngục Huyền Thai Kinh làm căn bản, Đại Ngũ Hành Kiếm Khí cùng Hỗn Nguyên Nhất Khí Khổng Tước Minh Vương Kinh cũng chỉ là thủ đoạn phụ trợ, để cho Ma Ngục Huyền Thai Kinh phát huy ra uy lực.
Lần này bế quan, hắn trọn vẹn tốn hao gần tháng thời gian, lúc này mới xuất quan, Nam Nhạc Kiếm Khí cùng Bắc Nhạc Kiếm Khí hai đại sát chiêu, đã bị hắn luyện đến dài ngắn một trượng, thậm chí ngay cả tu vi của hắn, cũng đạt tới cảnh giới Nội Cương viên mãn, ẩn ẩn có xu thế cương khí phá thể mà ra!
Cương khí phá thể mà ra, chính là Ngoại Cương.
Nếu có thể làm được một bước này, Giang Nam chính là Ngoại Cương cường giả, đối với vận dụng hai đại kiếm khí thế tất càng thêm thuận buồm xuôi gió!
Ông!
Thân hình Giang Nam khẽ động, thi triển ra Khổng Tước Minh Vương Kinh, một thân tám tay, mỗi cánh tay có tất cả Thủy Hỏa lưỡng đạo kiếm khí, trượng trường kiếm phong, nhẹ nhàng khẽ động, liền cắt không khí xuy xuy rung động, sắc bén vô cùng.
Tám bàn tay, cộng lại có 16 đạo kiếm phong, ngay ngắn vung vẩy, kiếm khí như là quang đoàn khổng lồ phạm vi hai trượng, ai có thể địch?
– Mười sáu đạo kiếm khí đồng xuất, tiêu hao quá lớn!
Giang Nam vừa mới thi triển một chiêu, liền cảm thấy cương khí trong cơ thể mình bị tiêu hao hết hơn phân nửa, trong nội tâm cả kinh, vội vàng dừng lại thầm nghĩ:
– Tu vi của ta so với lúc trước thâm hậu sáu bảy thành, còn xuất hiện tình huống không cách nào thừa nhận mười sáu đạo kiếm khí. Xem ra Đại Ngũ Hành Kiếm Khí này đối với tu vi yêu cầu rất cao, nếu bốn mươi đạo kiếm khí đều xuất hiện, chỉ sợ trong nháy mắt sẽ đem ta hấp thành người khô! Mỹ nữ sư phó ngày ấy dùng kiếm khí thắng ta, bằng tu vi Nội Cương trung kỳ lúc ấy của nàng, đoán chừng thi triển mấy chiêu, sẽ gặp kiên trì không nổi! Nếu ta dùng thân pháp né tránh mấy chiêu này, thua nhất định sẽ là nàng!
Ánh mắt Giang Nam chớp động, lúc này mới ý thức tới lúc trước Lạc Hoa Âm có thể đủ thắng mình, chỉ sợ đùa nghịch chút ít tâm cơ cùng thủ đoạn, lúc này hào hứng bừng bừng, thẳng đến chỗ sâu ở trong Thúy Vân Cung:
– Nếu Sư tôn dùng cảnh giới Nội Cương trung kỳ, tuyệt đối không cách nào thi triển Đại Ngũ Hành Kiếm Trận, ta hiện tại đã Thủy Hỏa lưỡng kiếm đều có tiểu thành, lại đi cùng nàng so đấu!
– Thúy Thúy tỷ, sư tôn đâu?
Giang Nam mới vừa đến trước cửa cung, chỉ thấy Thúy Thúy dẫn theo lẵng hoa chuẩn bị vào cung, vội vàng nói:
– Ngươi đi bẩm báo sư tôn, nói ta đã luyện ra Nam Nhạc Bắc Nhạc Kiếm Khí, muốn cùng nàng ở cùng cảnh giới tỷ thí một chút, thỉnh sư tôn chỉ điểm chỗ thiếu sót của ta.
Hắn thực sự giở trò đùa bỡn, chưa nói muốn giáo huấn Lạc Hoa Âm một chút, mà là thỉnh Lạc Hoa Âm đến chỉ điểm hắn.
Thúy Thúy bật cười nói:
– Đại sư huynh, ngươi còn không có tiếp nhận giáo huấn sao? Cũng được, ta liền đi vào thay ngươi thông truyền một tiếng.
Sau một lúc lâu, Thúy Thúy đi ra cửa cung, lắc đầu nói:
– Đại sư huynh, Phong chủ xuất môn rồi, đoán chừng nhất thời bán hội sẽ không trở về. Phong chủ nhắn lại nói, ngươi nếu tu thành kiếm khí, không cần thiết kiêu ngạo tự mãn, cần biết người giỏi còn có người giỏi hơn, thiên ngoại hữu thiên. Phong chủ còn nói, muốn ngươi đi làm mấy cái nhiệm vụ sư môn, sớm ngày tiến vào Nguyên Khí Đại Điện, triệt để tu thành Đại Ngũ Hành Kiếm Khí.
Chương 107: Đồng Môn Khi Dễ! (1)
Giang Nam gật đầu đồng ý, trong nội tâm ấm áp:
– Vị mỹ nữ sư phó này của ta, đối với ta ngược lại là không tệ, săn sóc chu đáo.
Thúy Thúy thấy hắn rời đi, quay người phản hồi trong nội cung, chỉ nghe trong nội cung truyền đến thanh âm của Lạc Hoa Âm:
– Thúy Thúy, tiểu tử kia đã đi chưa?
Thúy Thúy liền vội vàng gật đầu, Lạc Hoa Âm từ sau chuỗi mành ngọc đi ra, nhẹ nhàng thở ra, cười nói:
– Xú tiểu tử, sau khi học được Đại Ngũ Hành Kiếm Khí của ta, có tiểu thành liền tới khiêu chiến ta, may mắn lão nương thông minh, không có mắc bẫy của ngươi! Vạn nhất tiếp ngươi khiêu chiến, thể diện của lão nương chẳng phải là liền ném đi sao?
Vẻ mặt Thúy Thúy hiếu kỳ, cười nói:
– Phong chủ, chẳng lẽ ngươi còn sợ Đại sư huynh hay sao?
– Ta sẽ sợ hắn?
Lạc Hoa Âm cười ha ha, tiếng cười có vẻ yếu ớt:
– Ta sẽ sợ hắn… Chuyện cười! Vi sư năm đó tay cầm hai thanh dưa hấu đao… Ân, là Đại Ngũ Hành Kiếm Khí, một đường từ Kinh Hoa phong phía bắc Thánh tông chém tới Tông Chủ phong, lại từ Tông Chủ phong chém tới phía nam Vọng Giang phong, tới tới lui lui, giơ tay chém xuống, chém trọn vẹn lưỡng chuyến, cái nào dám ngăn đón ta?
Thúy Thúy nghe nàng lại đang nói khoác sự tích “anh hùng” năm đó liền thè lưỡi, quay người rời đi.
Khuôn mặt Lạc Hoa Âm âm tình bất định, thầm nghĩ:
– Tiểu tử thúi này học xong Đại Ngũ Hành Kiếm Khí, liền càng thêm lợi hại, tu vi cũng so với ta năm đó thâm hậu rất nhiều, rõ ràng có thể đồng thời khống chế mười sáu đạo kiếm khí, biến thái! Nếu hắn có tu vi rất cao, từ Kinh Hoa phong chém tới Vọng Giang phong, chỉ sợ dùng thời gian còn ngắn hơn.
– Nếu như động thủ, cùng cảnh giới xuống, ta tuyệt đối sẽ bị hắn đánh cho răng rơi đầy đất, vậy thì thật là mất mặt. May mắn ta cơ linh, giả bộ như sớm đã ly khai, vẫn còn quan tâm hắn một ít, để cho hắn cảm động không thôi…
Tình hình lúc Giang Nam tu luyện, cũng không có dấu diếm được thần niệm của nàng dò xét, thần niệm của nàng là cường hoành bực nào, chỉ cần tâm thần khẽ động, liền có thể kéo dài vạn dặm, toàn bộ Huyền Thiên Thánh tông đều ở dưới thần niệm của nàng bao phủ, rình coi Giang Nam tự nhiên là dễ dàng.
Lúc Giang Nam thí nghiệm Nam Nhạc Kiếm Khí cùng Bắc Nhạc Kiếm Khí, cũng không có giấu diếm được nàng, Lạc Hoa Âm thấy hắn thi triển mười sáu đạo kiếm khí, liền biết cùng cảnh giới xuống mình tuyệt đối không là đối thủ, lại thấy tiểu tử này bị kích động mà tìm đến mình, liền biết tuyệt đối không có chuyện tốt, bởi vậy mới lệnh Thúy Thúy nói ra những lời kia, đem Giang Nam đuổi đi ra ngoài.
– Tiểu đệ tử Lệnh Hồ Khang của Chưởng giáo sư huynh, tuy tư chất thật tốt, lại là chưởng giáo sư huynh tự mình bồi dưỡng, nhưng cùng cảnh giới xuống, chưa hẳn có thể vượt qua Tử Xuyên a?
Lạc Hoa Âm nghĩ nghĩ, thầm nói:
– Nếu là cùng cảnh giới, Tử Xuyên hơn phân nửa có thể cùng Lệnh Hồ Khang tranh giành cao thấp, tiếc rằng người ta tu vi cao, xa xa một chưởng đánh tới, liền đem hảo đồ đệ của ta đập thành bánh thịt rồi. Hơn nữa, chưởng giáo sư huynh hơn phân nửa sẽ truyền thụ pháp điển Thánh tông trấn giáo cho tiểu tử Lệnh Hồ Khang kia, nếu là như thế này, cùng cảnh giới Tử Xuyên chưa hẳn có thể thắng được hắn, vậy thì không dễ làm rồi…
– Yêu Vương, không cần tu luyện nữa, theo ta cùng một chỗ đi ra ngoài.
Giang Nam tìm Thần Thứu Yêu Vương, chỉ thấy đầu Yêu Vương này biến hóa ra bản thể, lông cánh đầy đủ, mặc dù là lông vũ rất nhỏ cũng có Thượng Thanh Thần Quang lưu động.
Đầu đại điểu này trải qua một tháng khổ tu, cảm giác cực độ hài lòng, chỉ cao khí ngang, kêu lên:
– Chúa công, trải qua một tháng này tu luyện, ta lại cảm thấy đến tu vi thực lực của mình có đại tiến bộ, sắp vô địch thiên hạ rồi!
Xùy~~!
Giang Nam giơ ngón tay giữa lên, một đạo kiếm phong đột nhiên xuất hiện, tràn hỏa lưu quang, Thần Thứu Yêu Vương chứng kiến đạo Kiếm Phong này, rùng mình một cái, vội vàng câm miệng, ngoan ngoãn chở hắn hướng sơn môn bay đi.
– Biến thái, nguyên lai kiếm khí của hắn chỉ có dài ba xích, nhưng bây giờ có một trượng, kiếm khí dài ba xích chọc ta thoáng một phát còn có thể thừa nhận, nhưng một trượng là muốn cái mạng già của ta rồi…
Trong nội tâm Thần Thứu Yêu Vương có chút không cam lòng, thầm nghĩ.
Giang Nam đứng ở trên lưng Thần Thứu Yêu Vương, thầm nghĩ:
– Ta đối với Thánh tông bố trí vẫn là biết không nhiều lắm, không biết đến tột cùng muốn ở nơi nào tiếp sư môn nhiệm vụ, xem ra vẫn là muốn phiền toái La sư tỷ mới được.
Hắn biết rõ địa chỉ của La Thanh, lúc này khống chế Thần Thứu bay thẳng đi.
…..
– La Thanh sư tỷ, không phải lần này sư môn nhiệm vụ mấy người chúng ta không liên thủ cùng ngươi, mà là ta nghe nói, lần trước bảy người các ngươi cùng một chỗ đi ra ngoài lịch lãm rèn luyện, thậm chí có bốn người chết ở trong tay yêu thú, thương vong thảm trọng.
Trên Linh Sơn ngoại môn, bốn gã thanh niên nam nữ đứng chung một chỗ, trong đó một vị nữ tử cười nhạt, hướng La Thanh nói:
– La Thanh sư tỷ, ngươi có chỗ không biết, giờ phút này bên trong Ngoại môn có người nói ngươi số phận quá kém, cùng ngươi chung một chỗ đi ra ngoài, đều đột tử, cái này cũng trách không được chúng ta. Huống chi, tu vi cùng thực lực của ngươi tuy là vô cùng tốt, nhưng mà hai người đồng bạn của ngươi, thực lực quá thấp, cùng chúng ta chung một chỗ đi ra ngoài lịch lãm rèn luyện, cũng là cản trở. Bởi vậy, chỉ có thể xin lỗi.
Trên mặt La Thanh thất vọng, Uông Phong cả giận nói:
– Thủy sư tỷ, lời này của ngươi là có ý gì? Nói là ta kéo các ngươi lui về phía sau sao?
Ngụy Hạo cũng có chút ít nộ khí nói:
– Thủy sư tỷ, tuy chúng ta bản lĩnh thấp kém đi một tí, nhưng mà gặp được yêu thú cũng là kiệt lực chém giết, phấn đấu quên mình, La sư tỷ cũng chưa bao giờ nói qua chúng ta kéo chân sau của nàng!
Thủy sư tỷ kia cười lạnh nói:
– Không có cản trở, bảy người các ngươi như thế nào sẽ một lần chết bốn cái?
– Thủy sư muội, không cần cùng bọn họ nói nhảm.
Một gã nam tử trẻ tuổi cười nói:
– Môn sinh bên trong Thánh tông ta, hàng năm đều có không biết bao nhiêu thất ý chi nhân, trước mắt chúng ta liền có ba cái.
La Thanh nghe nói như thế, trong nội tâm cũng không khỏi có nộ khí, lạnh lùng nói:
– Uông sư đệ, Ngụy sư đệ, không cần cầu bọn hắn, chúng ta đi! Ta cũng không tin, ba người chúng ta liền không thể lịch lãm rèn luyện!
Nam tử trẻ tuổi kia cười cười, cất cao giọng nói:
– Uông sư đệ, Ngụy sư đệ, nếu các ngươi thức thời, vẫn là sớm ly khai bên người La sư tỷ, miễn cho ba người đi ra ngoài, chỉ có một trở về, đừng trách ta không có nhắc nhở các ngươi!
Sắc mặt La Thanh kịch biến, ngực kịch liệt phập phồng, kiềm nén không được nộ khí.
Sau lưng vị Thủy sư tỷ kia cười khanh khách nói:
– La sư tỷ, nghe nói khi các ngươi trở về mang theo một người, người nọ đã trở thành nhập thất đệ tử, sao các ngươi không đi cầu hắn, để cho hắn mang các ngươi lịch lãm rèn luyện?
Chương 108: Đồng Môn Khi Dễ! (2)
– Ah, ta đã biết, nhất định là người ta sau khi trở thành nhập thất đệ tử, chướng mắt các ngươi rồi, huống chi trong các ngươi còn có một Thiên Sát Cô Tinh, mặc dù người ta là nhập thất đệ tử, cũng sợ bị Thiên Sát Cô Tinh khắc chết?
La Thanh tức giận đến nước mắt ở trong hốc mắt đảo quanh, gắt gao cắn môi, không cho nước mắt chảy xuống.
Đột nhiên, không trung một bóng đen nhanh chóng bay tới, là một đầu cự kiêu, Thanh Vũ sáng chói, che khuất phạm vi vài mẫu, đột nhiên hai cánh thu lại, đáp xuống trước người La Thanh, một thiếu niên trên lưng đầu cự kiêu này bay bổng rơi xuống, cười nói:
– La sư tỷ, Uông sư đệ, Ngụy sư đệ, đã lâu không gặp.
La Thanh chứng kiến thiếu niên trước mắt này, nước mắt ngăn không được ào ào chảy xuống, quay đầu nâng lên ống tay áo lặng lẽ lau đi.
Uông Phong cùng Ngụy Hạo chứng kiến thiếu niên này, không khỏi vừa mừng vừa sợ, liền bước lên phía trước chào:
– Bái kiến Giang sư huynh!
Giang Nam hoàn lễ, đem cảm xúc của La Thanh nhìn ở trong mắt, trong nội tâm có chút buồn bực, đợi cảm xúc của La Thanh ổn định, cười nói:
– Sư tỷ, ta tới tìm ngươi có việc muốn nhờ, xin hỏi sư môn nhiệm vụ đến cùng muốn đi đâu mới có thể tiếp? Còn có, ta lần này xuống núi, muốn đi Trung Thổ một chuyến, chỉ là ta không biết đường, còn muốn làm phiền các ngươi hỗ trợ, chúng ta kết đội đồng hành.
– Hắn là nhập thất đệ tử mà mấy người La Thanh mang đến kia?
Bọn người Thủy sư tỷ con mắt sáng ngời, liếc nhau, Thủy sư tỷ kia vội vàng chân thành di chuyển bước chân, tiến lên cười nói:
– Sư huynh, nếu như ngươi muốn đi Trung Thổ phế tích, chúng ta có thể dẫn đường, làm gì cùng Thiên Sát Cô Tinh chung một chỗ?
– Thiên Sát Cô Tinh?
Trong lòng Giang Nam lập tức hiểu rõ, biết rõ La Thanh vì sao mà khóc, hừ lạnh một tiếng, khí tức đột nhiên trở nên vô cùng thô bạo, như là một đầu Giao Long vô cùng hung tàn, một mực ở trong lúc ngủ say, đột nhiên mở mắt ra liền muốn ăn thịt người, thản nhiên nói:
– Ai là Thiên Sát Cô Tinh? Hẳn ngươi là nói ta?
Bọn người Thủy sư tỷ kia lập tức chỉ cảm thấy một cổ khí tức Cuồng Bạo từ bên trong thân hình nho nhỏ của thiếu niên trước mắt này bạo phát đi ra, tựa như trong nháy mắt rơi vào trong địa ngục Liệt Hỏa cùng thao thiên cự lãng trải rộng, bên trong Liệt Hỏa cùng thao thiên cự lãng, phảng phất có một đầu Ác Giao vô cùng khủng bố, mở ra hai mắt, gắt gao nhìn thẳng bọn hắn, không khỏi dọa đến hồn bất phụ thể!
Giang Nam thu liễm khí thế, hướng mấy người La Thanh nói:
– La sư tỷ, chúng ta đi.
Thẳng đến bọn hắn đi xa, biến mất không thấy gì nữa, bọn người Thủy sư tỷ mới thanh tỉnh lại, toàn thân mồ hôi đầm đìa, như là trong nước mới vớt ra.
– Không phải là nhập thất đệ tử sao? Hung hăng càn quấy cái rắm!
Thủy sư tỷ thẹn quá hoá giận, nguyền rủa nói:
– Còn có La Thanh, ỷ có nhập thất đệ tử làm chỗ dựa, cũng một bộ để cho người buồn nôn! Chúc các ngươi lần này cùng Thiên Sát Cô Tinh đi ra ngoài, cùng một chỗ chết thảm!
– Đúng rồi!
Mấy vị trẻ tuổi bên cạnh nàng cũng suýt nữa bị Giang Nam dọa đến mất cấm, nhao nhao nói:
– Tiểu tử kia không phải là vận khí khá hơn một chút, trở thành nhập thất đệ tử sao? Kiêu ngạo như vậy, tu vi còn không phải mới Nội Cương cảnh? Ngay cả ta cũng không bằng!
– Sư huynh, kỳ thật tiếp sư môn nhiệm vụ cực kỳ đơn giản.
Cảm xúc của La Thanh bình tĩnh trở lại, nhìn không ra vừa rồi đã từng chịu nhục, cười nói:
– Chỉ cần ngươi đem một đám tinh thần ý niệm thăm dò vào thẻ bài, liền có thể hiện ra sư môn nhiệm vụ.
– Đơn giản như vậy?
Giang Nam nghi ngờ nói.
– Chỉ đơn giản như vậy.
La Thanh hé miệng cười nói:
– Sư huynh ngươi có chỗ không biết, bên trong Huyền Thiên Thánh tông ta có một pháp bảo cực lớn, tên là Hồn Thiên Vạn Tượng La Bàn, Hồn Thiên Vạn Tượng La Bàn này có chi năng quỷ thần khó lường, đối với thẻ bài của tất cả Môn sinh, ký danh đệ tử, nhập thất đệ tử, thậm chí trưởng lão, thủ tọa đều liên hệ cùng một chỗ, sư môn tuyên bố nhiệm vụ, liền đem nhiệm vụ ghi lại bên trong Hồn Thiên Vạn Tượng La Bàn. Đệ tử có thể thông qua yêu bài của mình chứng kiến bất luận nhiệm vụ gì trong Hồn Thiên Vạn Tượng La Bàn, dù cho ở phía xa trăm vạn dặm, cũng có thể tiếp được nhiệm vụ sư môn, rất là thuận tiện.
Giang Nam lấy ra thẻ bài, một đám thần niệm đâm vào trong đó, lập tức chỉ cảm thấy một cái không gian vô cùng to lớn xuất hiện ở “trước mắt” hắn, phía trước là một cái La Bàn phức tạp tới cực điểm, dựng thẳng tại đó, phảng phất có thể trên chống trời, dưới chống đất, có lẽ chính là Hồn Thiên Vạn Tượng La Bàn trong miệng La Thanh rồi!
Vô số văn tự rậm rạp chằng chịt xuất hiện ở trên La Bàn này, hẳn là sư môn nhiệm vụ, sau nhiệm vụ còn có tên cá nhân, bất quá số lượng nhiệm vụ này thật sự quá nhiều, để cho hắn thấy hoa mắt.
– Giang sư huynh, trên la bàn sư môn nhiệm vụ có tất cả sáu loại, trong đó có nhiệm vụ Ngoại môn Môn sinh, thường thường là đánh chết một ít yêu vật bình thường, thu hoạch tài liệu, công lao rất thấp.
Thanh âm của La Thanh truyền đến nói:
– Còn có nhiệm vụ ký danh đệ tử, công lao tương đối cao, nhiệm vụ nhập thất đệ tử, công lao liền rất khả quan rồi. Lại hướng lên chính là một ít nhiệm vụ cao đẳng, những nhiệm vụ kia vô cùng nguy hiểm, không phải chúng ta có khả năng hoàn thành, coi như là trưởng lão ra tay cũng chưa chắc có thể cầm xuống. Dùng thực lực chúng ta bây giờ, tiếp một ít Ngoại môn nhiệm vụ là được rồi, nếu như thực lực cao một chút, có thể tiếp nhiệm vụ ký danh đệ tử, bất quá vậy thì phi thường nguy hiểm.
Nàng vừa nói như vậy, Giang Nam lập tức sờ đến nhiệm vụ sưu tầm bí quyết, tâm niệm vừa động, liền đem nhiệm vụ của ký danh đệ tử điều đi ra, tinh tế xem kỹ.
– Đại Bình Hồ có đại yêu làm loạn, nghi là Thần Thông nhị trọng Hắc Bối Huyền Quy, nuốt dân chúng bên hồ, giết đi lấy mai rùa của hắn, được mười điểm công lao.
– Thương Mang Sơn có yêu đạo luyện thi, luyện thành trăm thi, tàn sát mười bốn người Môn sinh của Thánh tông, Thần Thông tam trọng, giết đi được hai mươi điểm công lao.
– Tinh Nguyệt Ma tông đệ tử Quân Mộng Ưu, nhiều lần giết đệ tử Thánh tông ta, Thần Thông tam trọng, hành tung bất định, giết đi được một ngàn điểm công lao. Chú thích: một thân tu luyện ma công, chính là Ma tông nhập thất đệ tử, cực độ nguy hiểm.
…
Giang Nam một đường xem tiếp đi, chỉ thấy đối tượng những nhiệm vụ này phần lớn là Ma Đạo cường giả, yêu đạo Thần Thông hai ba trọng, ngẫu nhiên có thể chứng kiến nhiệm vụ Thần Thông tứ trọng, về phần phía trên Thần Thông tứ trọng là một cái quy tắc cũng không có, hẳn là nhân vật phía trên Thần Thông tứ trọng phi thường nguy hiểm, không phải ký danh đệ tử có thể đối phó.
Đột nhiên, hắn chứng kiến một nhiệm vụ, tinh thần chấn động:
– Trung Thổ Thiên Khiển Chi Địa, Dã Cẩu đạo nhân, giết hơn mười ký danh đệ tử cùng Môn sinh Thánh tông ta, được Thần Thông Lãm Nguyệt Thủ Thánh tông ta, giết đi được tám mươi điểm công lao.
Chương 109: Hồn Thiên Vạn Tượng
– Là nó.
Giang Nam đem nhiệm vụ này tiếp được, chỉ thấy đằng sau cái nhiệm vụ này, còn có tên mấy người, là bọn người “Tân Long Tử”, “Hồ Nguyệt Sinh”, “Bộ Sơn”, nghĩ đến cũng là người tiếp nhiệm vụ này, chỉ cần Dã Cẩu đạo nhân không có bị giết, nhiệm vụ liền không hủy bỏ, những người khác cũng có thể tiếp tục.
Ánh mắt của hắn lập tức rơi vào phía trên nhiệm vụ của nhập thất đệ tử, đã thấy lúc này xuất hiện nhiệm vụ phần lớn là trên Thần Thông tứ trọng, thậm chí có cường giả tu thành Thần Thông bát trọng!
Nhiệm vụ tuy thập phần nguy hiểm, nhưng ban thưởng cũng cực kỳ khả quan, dùng nhiệm vụ ký danh đệ tử ban thưởng tính ra chính là nhiều gấp mười!
Về phần nhiệm vụ trưởng lão cấp, ban thưởng càng là khủng bố, dĩ nhiên là mấy ngàn điểm công lao, thậm chí còn có vạn điểm công lao!
Ánh mắt của hắn lướt qua những nhiệm vụ này, hướng nhiệm vụ đẳng cấp càng cao nhìn lại, trong nội tâm không khỏi hoảng sợ:
– Nhiệm vụ này là đánh chết một Phật môn khí đồ, tên là dâm tăng Vô Tướng Đại Thiện sư, Vô Tướng dâm tăng tự xưng thần tăng, làm nhiều việc ác, thần thông quảng đại, ban thưởng điểm công lao khoảng chừng 30 vạn! Đáng tiếc, đáng tiếc, không biết lúc nào ta mới có thể tiếp nhiệm vụ như vậy.
Hắn thu hồi thần niệm, hướng bọn người La Thanh cười nói:
– Các ngươi đi tiếp nhiệm vụ đánh chết Dã Cẩu đạo nhân, thuận tiện đón thêm một ít nhiệm vụ săn giết yêu thú.
– Dã Cẩu đạo nhân?
La Thanh, Uông Phong trong lòng cả kinh, không khỏi nhớ tới tao ngộ của bọn hắn ở Trung Thổ phế tích, trong nội tâm còn sợ hãi. Ngụy Hạo đánh bạo nói:
– Sư huynh, chúng ta là đi giết Dã Cẩu đạo nhân? Đó là nhiệm vụ mà ký danh đệ tử mới có thể hoàn thành ah!
Giang Nam nhẹ nhàng gật đầu, ba người liếc nhau, La Thanh ném đi cái ánh mắt, cười nói:
– Chúng ta tiếp! Đúng rồi sư huynh, những nhiệm vụ khác chúng ta tiếp yêu thú gì?
Giang Nam nghĩ nghĩ nói:
– Ân, tiếp nhiệm vụ săn giết cẩu yêu a.
La Thanh thè lưỡi, thầm nghĩ trong lòng:
– Giang sư huynh quả nhiên cùng cẩu có cừu oán.
Ba người từng người tiếp nhiệm vụ, trong nội tâm vẫn còn có chút thấp thỏm không yên, Dã Cẩu đạo nhân là dữ dội bực nào, chiến bại Thần Thông ngũ trọng Thần Thứu Yêu Vương, người mạnh như Tân Long Tử cũng không thể cầm xuống hắn, thậm chí có ba vị ký danh đệ tử đuổi theo giết, cũng không có bắt được hắn.
Bọn hắn biết rõ Giang Nam bất quá vừa mới bái Nhập Thánh tông, mới một tháng thời gian, mặc dù tu hành thần tốc, cũng không có khả năng nhảy lên trở thành Thần Thông đại cao thủ.
– Cũng may nhiệm vụ không hoàn thành sư môn cũng sẽ không truy cứu.
Trong lòng ba người thầm nghĩ.
– Tác dụng của công lao, sư huynh chắc hẳn đã biết a?
La Thanh lấy lại bình tĩnh nói:
– Công lao không những được dùng để lựa chọn tâm pháp, còn có thể dùng để đổi lấy linh đan, đan phương, hoặc là đối với thuật luyện đan của mình có lòng tin, cũng có thể đi đổi lấy các loại tài liệu Linh Dược, tự mình luyện đan. Trừ đó ra, còn có thể luyện chế pháp bảo, hoặc là đổi lấy tài liệu cần thiết cho luyện chế pháp bảo. Trừ đó ra, còn có những tác dụng khác, ví dụ như Nguyên Khí Đại Điện, linh trì, lôi hồ …, đều cần công lao mới có thể tiến nhập.
– Những bố trí này của Huyền Thiên Thánh tông, được xưng tụng hai chữ công bình!
Giang Nam tán thưởng một tiếng, thần niệm một cuốn, bọn người La Thanh hết thảy thân bất do kỷ bay lên, rơi vào trên lưng Thần Thứu Yêu Vương, quát:
– Yêu Vương, chúng ta đi!
Thần Thứu Yêu Vương hai cánh chấn động, hướng Đông Bắc bay đi, nhanh như điện chớp. Bọn người La Thanh chỉ cảm thấy kình phong đánh tới trước mặt, sức gió như là đại chùy vạn cân hung hăng nện ở trên người, cơ hồ muốn đập bay bọn hắn ra khỏi trên lưng điểu, vội vàng bắt lấy một căn lông chim, vận công chống cự.
Giang Nam vội vàng để cho tốc độ của Thần Thứu Yêu Vương phóng chậm một chút, lúc này ba người mới nhẹ nhàng thở ra, liên tục tán thưởng, cười nói:
– Sư huynh, tọa kỵ của ngươi so với Vũ Hóa Công của chúng ta phải nhanh không biết bao nhiêu, đoán chừng tiếp qua không lâu, chúng ta liền có thể đến Trung Thổ rồi, giảm bớt rất nhiều thời gian chạy đi.
– Sư tỷ, hai vị sư đệ, thực lực của các ngươi xác thực chênh lệch một chút, hôm nay cũng khó trách mấy nam nữ kia làm nhục các ngươi.
Giang Nam ngồi xuống, nhìn về phía ba người nói khẽ:
– Nếu các ngươi có đầy đủ thực lực cường hoành, ngươi xem bọn hắn dám nói một chữ không sao?
Sắc mặt Uông Phong cùng Ngụy Hạo đỏ lên, Uông Phong lúng ta lúng túng nói:
– Sư huynh, tư chất của chúng ta hoàn toàn chính xác không thế nào tốt, võ học tâm pháp cũng không phải tâm pháp cao đẳng…
Ngụy Hạo khổ sở nói:
– Cao đẳng võ học tâm pháp đều cần công lao, muốn chém giết yêu thú, lấy mạng đi đổi. Ta ở trong thế tục cũng là xuất từ hào phú, cùng nhau bái Nhập Thánh tông có ba huynh muội, hôm nay sống sót chỉ có ta, ngay cả muội muội ta cũng…
Giang Nam giật mình, hắn đả thông trước tám quan Vũ Thánh Các, trực tiếp trở thành nhập thất đệ tử, cũng không có trải qua giai đoạn Môn sinh, tự nhiên không biết Môn sinh sinh hoạt tàn khốc.
– Các ngươi không cần uể oải, tư chất chênh lệch cũng không là vấn đề, hiện tại ta liền tẩy cân phạt tủy cho các ngươi, tăng lên tư chất của các ngươi.
Giang Nam mỉm cười, lại để cho ba người tay dắt tay, cùng hắn bao quanh mà ngồi, lúc này tâm niệm vừa động, thôi phát thần thủy thần hỏa ở mi tâm, Thủy Hỏa Nguyên Lực phun trào, bị chân khí của Giang Nam tịch quyển, theo bàn tay ba người chảy khắp toàn thân bọn hắn.
Thần thủy thần hỏa tao ngộ, liền sẽ phát sinh bạo tạc nổ tung, chỉ có Ma Ngục Huyền Thai Kinh của hắn mới có thể khống chế, bởi vậy Giang Nam cần đem chân khí của mình vận chuyển đến trong cơ thể của bọn họ, mới có thể bảo chứng an toàn.
Bọn người La Thanh chỉ cảm thấy một cỗ sóng nhiệt cùng nước mát dũng mãnh lưu vào toàn thân của mình, một tôi một luyện, một dung một xoát, liền đem tạp chất trong cơ thể của bọn họ tẩy đi luyện hóa, trong nội tâm không khỏi vừa mừng vừa sợ.
Cỗ thần thủy thần hỏa này, không chỉ là rèn luyện thân thể của bọn hắn, đồng dạng tẩy cương khí của bọn hắn, làm cương khí của bọn hắn đều nung khô một lần, luyện đi tạp chất bên trong cương khí, để cho tu vi của bọn hắn càng thêm tinh thuần!
Bởi vì Uông Phong cùng Ngụy Hạo bất quá là Nội Cương cảnh, Giang Nam chỉ là vận dụng tầng thứ nhất thần thủy thần hỏa, nhưng mà tầng thứ nhất thần thủy thần hỏa đối với bọn họ mà nói, hiệu quả đã tốt đến thần kỳ!
– Ân… Nguyên lai thân thể nữ nhân là cái dạng này, quả nhiên cùng nam nhân chúng ta bất đồng.
Chân khí của Giang Nam chảy vào thân hình La Thanh, cơ hồ tương đương với đem thân thể La Thanh từ đầu tới đuôi “Xem” một lần, sờ soạng một lần, dù là bộ vị nữ hài cùng bộ ngực sữa, cũng “Xem” được rành mạch, lập tức cho hắn biết chỗ bất đồng cấu tạo thân thể của nam nữ, để cho hắn không khỏi tâm thần rung động, dưới ma xui quỷ khiến, lại để cho chân khí của mình nhẹ nhàng sờ theo, chỉ cảm thấy một loại tư vị khác thường xông lên đầu.