[Dịch] Đế Tôn
Tập 139 [Chương 801 đến 808]
❮ sautiếp ❯Chương 801: Liều chết đánh cược một lần (2)
Hắn ở trong chín đại Thiên Đạo chí bảo hư ảnh, đối mặt chín đại Thiên Đạo chí bảo công kích, lần lượt giao thủ, để cho Thiên Đạo tàn ý trong Thiên Đạo chí bảo hư ảnh càng ngày càng nhiều dung nhập vào nhục thể của hắn, thậm chí ngay cả thần thức cùng pháp lực, Huyền Thai của hắn, tất cả cũng tích chứa Thiên Đạo tàn ý!
Những Thiên Đạo tàn ý này, là một loại ký hiệu huyền bí, hoa văn kỳ lạ, mặc dù chẳng qua là đoạn ngắn, nhưng tích chứa tin tức khổng lồ phức tạp, để cho hắn nhận được càng nhiều Thiên Đạo lĩnh ngộ.
Hắn thậm chí có thể đem những Thiên Đạo chí bảo này hóa thành Thần Thông thi triển ra, chín đại Thiên Đạo chí bảo chính là chín đại thần thông!
Uy lực của Thiên Đạo chí bảo hư ảnh dần dần tước nhược, mà Giang Nam lại càng ngày càng mạnh, vượt qua trận đại kiếp này nhìn như đã không có chút huyền niệm nào, đột nhiên, trong lòng Giang Nam dâng lên một cổ báo động mãnh liệt, cảm giác được nguy hiểm trí mạng!
Chỉ thấy giữa không trung động tác của chín đại Thiên Đạo chí bảo đột nhiên chậm lại, Vạn Phật Tháp rơi xuống, hóa thành một pho tượng Đại Phật, Đạo Kim Ngọc Bàn hiện ra ở dưới chân Đại Phật, hóa thành một tòa Liên Đài, liên hoa tầng tầng trán phóng, Thiên Ý Tru Tiên Kiếm rơi vào trong tay Đại Phật.
Đại Phật này bốn đầu tám cánh tay, cầm trong tay ba kiếm, một đao, một tay nâng lên Hóa Tiên Ngọc Bình, một tay nâng lên Tàng Thiên Hồ Lô, một tay nâng lên Trấn Tiên Đỉnh, một tay cầm Tạo Hóa Thần Lâu, Thiên Đạo Bảo Chung treo cao trên đỉnh đầu!
Chín đại Thiên Đạo chí bảo tổ hợp, hóa thành nhất thể!
Giang Nam hít vào một hơi thật dài, loại cảm giác nguy hiểm này càng thêm mãnh liệt, mới vừa rồi hắn mặc dù là đối mặt chín đại Thiên Đạo chí bảo vây công, mặc dù nguy hiểm, nhưng không đả thương căn bản, nhưng mà giờ phút này chín đại chí bảo hư ảnh tổ hợp làm một thể, liền đã có thực lực uy hiếp được tính mạng hắn!
Đại Phật này đột nhiên động, sau một khắc đi tới trước người hắn, Đại Phật cho hắn áp lực phảng phất Đại Phật này chính là thiên, chính là địa, chính là Chúa Tể duy nhất của thế gian này!
– Huyền Thai Ấn!
– Nguyên Thai Ấn!
Giang Nam ngẩng đầu ngửa mặt lên trời, hướng Đại Phật này gầm lên, Huyền Thai Ấn và Nguyên Thai Ấn cùng nhau thi triển ra, Huyền Thai Ấn đủ có thể tăng lên hắn gấp năm lần khí huyết, mà cộng thêm Nguyên Thai Ấn, cả thảy có thể tăng lên hắn gấp mười lần khí huyết!
Hai đạo ấn pháp này một khi thi triển, khí huyết vô cùng cuồng bạo cơ hồ trong nháy mắt liền để cho nhục thể của hắn hết thảy nổ tung, khí huyết toàn thân sôi trào, bốc hơi dựng lên, cuồn cuộn như nước thủy triều!
Giang Nam rống to, tám cánh tay giơ lên, tám đạo Sâm La Ấn hóa thành một đại thủ ấn, Vô Song đại thủ ấn, đón nhận Đại Phật có thiên địa oai này!
Oanh…
Năng lượng khôn cùng bộc phát ra, sau một khắc, thân thể Giang Nam bay lên, vô lực hướng nơi xa rơi xuống, cùng lúc đó, Sâm La Đại Đế hóa thân, Ma La Ma Thần hóa thân… gào thét bay lên, nước lửa hai kỳ cũng ối chao bay lên, gào thét đuổi theo Giang Nam, rối rít bay vào trong cơ thể Giang Nam!
Nhiều Man Tộc của Man Tộc bộ lạc kia như cũ quỳ rạp trên đất, hướng về phía Yêu Thần mà bọn họ cung phụng không ngừng cầu nguyện lễ bái. Giang Nam độ kiếp, Thiên Đạo oai tràn ngập, trấn áp chu vi trăm vạn dặm, mà bọn họ cách Giang Nam độ kiếp gần nhất, gặp phải trấn áp mạnh nhất.
Đây cũng không phải là ở trên thân thể trấn áp, mà là tâm hồn trấn áp, để cho bọn họ chỉ có kính sợ!
Đột nhiên, Thiên Đạo oai rốt cục tản đi, nam nữ Man Tộc bộ lạc rối rít mừng rỡ, tộc trưởng cười ha ha nói:
– Đây là Tam Nhãn Lang Thần của bộ tộc ta che chở tộc ta, khấu tạ Tam Nhãn Lang Thần!
Mọi người mới vừa lạy, đột nhiên chỉ nghe oanh một tiếng nổ, đại địa run rẩy, bụi mù tràn ngập, đợi đến bụi mù tản đi, mấy trăm người của Man Tộc bộ lạc ngơ ngác nhìn về phía trước, chỉ thấy pho tượng Tam Nhãn Lang Thần giờ phút này toái không còn một mống, biến thành một cái rãnh to, mà dưới đáy thì nằm một thiếu niên, thoạt nhìn có mấy phần nhu nhược.
– Tam Nhãn Lang Thần…
Mọi người Man Tộc bộ lạc ngơ ngác nhìn một màn này, không biết nên làm thế nào cho phải.
Cô lỗ…
Tộc trưởng Liệt Sơn tộc râu bạc nuốt xuống một ngụm nước miếng, khiếp đảm nhìn hướng Thương Thiên, đợi chờ Lang Thần hạ giận, trừng phạt nhân loại từ trên trời giáng xuống này. Bất quá, hắn đợi một hồi lâu, vẫn là không có Thần phạt phủ xuống.
– Nhân loại này thay thế Tam Nhãn Lang Thần, chẳng lẽ đây là thiên ý…
Hắn lẩm bẩm nói.
Chuyện tình Man Tộc bộ lạc đổi lại thủ hộ thần rất thường có, thường xuyên có Thần Ma mà bộ lạc cung phụng vô duyên vô cớ vẫn lạc, tượng thần rầm một tiếng toái rụng, sau đó những bộ lạc này sẽ đi Man Tộc Thần Miếu mời tới tượng thần mới.
Bất quá như hôm nay như vậy, trời giáng thần nhân đập nát thủ hộ thần điêu, Liệt Sơn tộc trưởng vẫn là lần đầu nhìn thấy, trước kia ngay cả nghe cũng chưa từng nghe qua.
Hiện tại cảnh ngộ của Giang Nam cũng không tốt thế nào, mặc dù thiên kiếp kết thúc, nhưng chín đại Thiên Đạo chí bảo hư ảnh như cũ tồn tại, chẳng qua là chui vào trong cơ thể hắn mà thôi.
Mới vừa rồi một kích kia, hắn cũng không có hoàn toàn đón lấy, một kích cuối cùng của thiên kiếp vượt ra khỏi công kích của hắn, chín đại Thiên Đạo chí bảo hư ảnh đánh vào trong thân thể hắn, trong nháy mắt liền thương tổn được bổn nguyên của hắn.
Hắn vốn là ở lúc độ kiếp liền lặp đi lặp lại nhiều lần tăng lên khí huyết của mình, để cho lực công kích, lực phòng ngự của mình cũng tăng cường thật lớn, bản thân cái này đối với bổn nguyên của hắn tạo thành thương tổn thật lớn, cần từ từ tu dưỡng mới có thể khôi phục.
Mà chín đại Thiên Đạo chí bảo hư ảnh đánh vào bên trong nhục thể của hắn, càng làm cho bổn nguyên của hắn bị hao tổn thật lớn, nếu không cẩn thận, vô cùng có khả năng sẽ vẫn lạc ở chỗ này!
Vì vậy, lúc hắn bị oanh bay quyết định thật nhanh, triệu hồi tứ đại hóa thân cùng lục đại pháp bảo của mình, trực tiếp thu vào thể nội. Trấn áp chín đại Thiên Đạo chí bảo hư ảnh này, đem những chí bảo hư ảnh này không ngừng ma diệt luyện hóa!
Trận Thiên Đạo đại kiếp này cùng lúc trước bất đồng, lúc trước Thiên Đạo chí bảo hư ảnh hao hết năng lượng, liền tự động tản đi, mà lần này hư ảnh chẳng những không có tản đi, hơn nữa còn Cửu Bảo hợp nhất, đánh vào trong cơ thể hắn, muốn cho hắn hình thần câu diệt!
Đây là một lần khiêu chiến vô cùng nghiêm trọng, giống như trước cũng là một đại kỳ ngộ, nếu không cách nào luyện hóa Thiên Đạo chí bảo hư ảnh, hắn cho dù không chết cũng sẽ lưu lại đả kích vĩnh viễn, Thiên Đạo đả thương, không cách nào chữa khỏi, tất nhiên sẽ chết sớm!
Nhưng mà nếu có thể luyện hóa chín đại chí bảo hư ảnh này, thu hoạch của hắn tự nhiên cũng là chỗ tốt vô cùng!
Thu hoạch lớn nhất là hắn có thể đem chín đại chí bảo hư ảnh luyện vào trong nhục thân, có thể nhìn trộm Thiên Đạo ảo diệu, đạt được càng nhiều giải thích cùng cảm ngộ.
Chương 802: Bộ lạc thủ hộ thần (1)
Thiên Đạo lạc ấn luyện vào thể nội, hắn liền tương đương với một nhân hình Thiên Đạo chí bảo. Theo tương lai vượt qua càng nhiều thiên kiếp, hắn thế tất có thể đem thân thể hóa thành Thiên Đạo thân thể. Hơn nữa trượng sáu thân, Hồng Mông thân thể, Giang Nam hoàn toàn có thể kiêu ngạo nói, nhục thể của mình tuyệt đối không thua thần thể của Quang Vũ Đại Đế!
Bất quá, đó là chuyện tương lai.
Mà hiện tại, trấn áp luyện hóa chín đại chí bảo hư ảnh, vượt qua kiếp này mới là chuyện tình mấu chốt nhất!
– Khụ khụ…
Giang Nam kịch liệt ho khan, khóe miệng ho ra một vết máu, từ trong rãnh to ngồi dậy, để cho tất cả mọi người của bộ lạc nguyên thủy này trong lòng cả kinh.
Ở trước mắt bao người, thiếu niên sắc mặt có chút tái nhợt này đi ra rãnh to, sau đó khoanh chân ngồi xuống.
– Thần hãy che chở tộc ta…
Tộc trưởng có chút khiếp đảm nhìn Giang Nam, đánh bạo nói:
– Ngài có pháp chỉ gì?
Giang Nam mắt điếc tai ngơ, ở trong cơ thể hắn, Ngự Thiên Đạo Chung trấn áp Thiên Đạo Bảo Chung hư ảnh, tám thanh Thần Vương Kiếm trấn áp Thiên Ý Tru Tiên Kiếm, Huyền Nguyên Đỉnh trấn áp Trấn Tiên Đỉnh, Vạn Giới Ngục Đồ trấn áp Vạn Phật Tháp, Ly Địa Thánh Quang Kỳ cùng Huyền Nguyên Thánh Thủy Kỳ trấn áp Hóa Tiên Ngọc Bình, Sâm La Đại Đế hóa thân trấn áp Đạo Kim Ngọc Bàn, Xích Viêm Ma Thần hóa thân trấn áp Tàng Thiên Hồ Lô, Ma La Ma Thần hóa thân trấn áp Thiên Đao, Thái Dương Thần hóa thân trấn áp Tạo Hóa Thần Lâu!
Nhục thể của hắn, bị cắt ra thành chín đại chiến trường, riêng phần mình khai chiến, cùng lúc đó, Hư Không Bảo Thuyền du lịch trong thân thể của hắn, đại pháo của bảo thuyền toàn bộ khai hỏa, không ngừng oanh kích chín đại chí bảo hư ảnh, kiềm chế những chí bảo này.
Mà Huyền thai kim nhân của hắn thì tọa trấn trung ương, trù tính hết thảy.
Dù vậy, hắn vẫn còn mơ hồ cảm giác được bổn nguyên của mình đang không ngừng tiêu hao, thọ nguyên giảm xuống cực nhanh!
– Thọ nguyên của ta, chỉ còn lại có 350 năm…
Giang Nam tu thành Huyền Đô Thần Phủ, thấy Thần Tính, trong đó Tính chính là tánh mạng, thấy thần tính trừ có thể nhìn trộm Thần Ma cảnh giới huyền diệu ra, liền có thể thấy rõ ràng thọ nguyên của mình, rõ ràng thân thể của mình biến hóa.
Thần Phủ tám cảnh tu sĩ, thọ nguyên đã tăng trưởng thật to, có hơn ngàn năm thọ nguyên, hơn nữa theo tu vi càng sâu, thọ nguyên càng dài, đợi tu luyện tới Thiên Cung tám cảnh, là có thể có năm ba ngàn năm thọ nguyên.
Mà Giang Nam bởi vì căn cơ thâm hậu, vượt xa cùng thế hệ, cho nên thọ nguyên cũng so sánh với tu sĩ ngang hàng cảnh giới muốn nhiều ra rất nhiều, ở độ kiếp đạt tới 1500 năm thọ nguyên.
Nhưng mà hắn không ngừng thúc dục Nguyên Thai Ấn cùng Huyền Thai Ấn, mạnh mẽ tăng khí huyết lên, bổn nguyên bị hao tổn, thọ nguyên cũng đang không ngừng rớt xuống, một cuộc đại chiến, hắn trực tiếp hao tổn hơn bốn trăm năm thọ nguyên.
Mà chín đại Thiên Đạo chí bảo hư ảnh chui vào trong cơ thể hắn, để cho bổn nguyên hắn tiếp tục bị hao tổn, thọ nguyên lại càng nhanh chóng rớt xuống!
350 năm, 340 năm, 330 năm…
Tốc độ thọ nguyên của hắn rơi xuống, mau đến làm cho người ta kinh hồn táng đảm, bất quá đến 280 năm, rốt cục cũng dừng lại.
Lúc này, Giang Nam đã đem chín đại Thiên Đạo chí bảo hư ảnh hoàn toàn áp chế xuống!
Hắn từ từ mở mắt, chỉ thấy một nữ hài khiếp đảm tiêu sái đến trước mặt của hắn, đang cầm một chén cháo đưa đến trước mặt của hắn.
– Đại ca ca, ngươi là Tân Thần thủ hộ của bộ lạc chúng ta sao?
Nữ hài nhát gan nói.
Giang Nam không khỏi tức cười, vị nữ hài Man Tộc này hiển nhiên là đem hắn trở thành tồn tại giống như Tam Nhãn Lang Thần, dùng một chén thước cháo tới Tế Tự.
Tiểu cô nương kia trơ mắt nhìn hắn, đợi chờ câu trả lời của hắn, Giang Nam nhẹ nhàng gật đầu, tiểu cô nương kia hoan hô một tiếng, đem chén cháo bỏ xuống, chạy về.
Lão tộc trưởng tóc trắng xoá kia thấy thế thở phào nhẹ nhỏm, hướng tộc nhân ý bảo, lập tức có mấy Man Tộc đại hán cánh tay trần trụi, hừ hừ xoẹt xoẹt khiêng một con tê giác nặng nghìn cân, đặt ở trước người Giang Nam, sau đó cung kính lui ra.
Tê giác này rõ ràng là một đầu yêu quái, chẳng qua là còn chưa Hóa Hình, tội nghiệp nhìn Giang Nam, một cử động cũng không dám.
Còn có mấy nam hài nắm vài con dê đi tới, cũng hiến tế cho Giang Nam.
Lại có một chút phụ nhân tiến lên, tay nâng mâm đựng trái cây, hết thảy đặt ở trước mặt Giang Nam.
Giang Nam dở khóc dở cười, những Man Tộc này hiển nhiên thật đem hắn trở thành thủ hộ thần sống sờ sờ tới cung phụng, tê giác cùng sơn dương chính là tế sinh, mà trái cây là vì nghĩ hắn ăn chay.
– Ta chỉ là tạm thời đem Thiên Đạo chí bảo hư ảnh trấn áp xuống, còn phải cần một khoảng thời gian mới có thể luyện hóa, sợ rằng thật phải ở chỗ này ngây ngốc một thời gian ngắn.
Giang Nam như cũ khoanh chân mà ngồi, hiện tại hắn chẳng qua là miễn cưỡng đem Thiên Đạo chí bảo hư ảnh trấn áp, còn không cách nào nhúc nhích. Thầm nghĩ:
– Cũng tốt, ta đã thật lâu chưa từng ở trong phàm nhân sinh sống…
– Thủ hộ thần làm sao không ăn những tế sinh này?
Một Man Tộc tráng hán lộ ra vẻ lo lắng, hướng lão tộc trưởng thấp giọng nói:
– Chẳng lẻ thủ hộ thần không thích ăn những gia súc này?
Sắc mặt lão tộc trưởng kia ngưng trọng, thầm nói:
– Ta nghe nói những bộ lạc khác có thủ hộ thần, không ăn gia súc, chỉ thích ăn người, mỗi lần Tế Tự, cũng cần ăn mấy người sống. Còn có bộ lạc thủ hộ thần, thích chơi xử nữ, cung phụng xử nữ mới có thể nhận được thủ hộ thần che chở. Tôn thủ hộ thần này của Liệt Sơn tộc chúng ta, không biết là thích ăn người hay thích chơi xử nữ…
Vị lão tộc trưởng này sai người mang đến mấy thiếu nữ rất có vẻ thùy mị, cũng cung phụng đến trước mặt Giang Nam. Lại thấy Giang Nam đối với mấy xử nữ này làm như không thấy, không khỏi nhức đầu, nhìn quanh chừng nói:
– Thủ hộ thần hơn phân nửa là thích ăn người sống, các ngươi ai tới hiến tế?
Rầm…
Bầy người chung quanh hắn đột nhiên thoáng cái tản ra, tất cả mọi người lẫn mất rất xa, tộc trưởng bất đắc dĩ, chỉ đành phải kiên trì tiến lên, đem mình hiến tế đi ra ngoài, thầm nói:
– Ăn ta liền ăn đi, dù sao ta đã già, nếu như Thần có thể bảo vệ Liệt Sơn tộc ta bình an, ta liền nhận…
Qua một hồi lâu, lão đầu tử này bò dậy, phẫn nộ rời đi:
– Đoán chừng ta là già rồi, ngay cả thủ hộ thần đối với ta cũng không có khẩu vị…
Không bằng đi những bộ lạc khác, săn mấy hán tử tinh tráng, để dâng cho thủ hộ thần…
– Mới vừa rồi bảo quang kia bắt đầu từ nơi này phóng lên cao!
Giữa không trung, khí huyết giống như đại dương mênh mông bắt đầu khởi động, chỉ thấy tất cả giác mã thân dài mấy trăm trượng ở giữa không trung tung nhảy như bay, bay theo mà đến, trên lưng ngựa là một kỵ sĩ thân thể hùng tráng, phóng ngựa chạy chồm, nhanh chóng đi tới nơi Giang Nam độ kiếp.
Chương 803: Bộ lạc thủ hộ thần (2)
Từng cái từng cái kỵ sĩ hơi thở vô cùng cường đại, khí huyết như uyên, rõ ràng cũng là Thần Phủ cảnh giới cường giả, trong đó, trung niên nam tử cầm đầu lại càng là Thiên Cung cường giả, phía sau Thiên Cung di động, liên tiếp một mảnh, giống như cùng thanh thiên nối tiếp.
Trung niên nam tử kia người mặc tử y, mắt sáng như đuốc, ở nơi Giang Nam độ kiếp nhìn lướt qua, thần thức tràn ngập, mọi nơi tản ra, lạnh lùng nói:
– Bảo vật kia đã bị người cướp đi, lục soát cho ta!
Mọi người phóng ngựa chạy chồm, tản ra mọi nơi.
Không qua chốc lát, đột nhiên không trung chí ít cũng có trăm kỵ sĩ chạy chồm mà đến, tọa kỵ của những kỵ sĩ này tất cả là Hỏa Nha, những Hỏa Nha này quanh thân tràn ngập Thái Dương Chân Hỏa hừng hực, hoả diễm đầy trời, đem bầu trời cũng cháy đỏ bừng một mảnh.
– Nguyên lai là Giác tộc…
Trên lưng một đầu Hỏa Nha, một vị Thiên Cung cường giả cầm trường thương trong tay, ngạo nghễ mà đứng, cười lạnh nói:
– Giác tộc cũng muốn tới sưu tầm bảo bối kia sao? Rất tốt! Chu vi mấy vạn dặm nơi này, là địa giới thần tộc ta quản hạt, nếu không muốn chết, liền cút cho ta!
Trong mắt tử y trung niên nam tử kia sát cơ bắt đầu khởi động, đang muốn nói chuyện, đột nhiên lại có một cổ hơi thở phóng lên cao, chỉ thấy bốn phương tám hướng có không biết bao nhiêu cao thủ hướng bên này chạy tới, rõ ràng là đại bộ tộc ở trong chu vi mấy trăm vạn dặm!
Những bộ tộc kia là bá chủ nơi này, nhân số bộ lạc đông đảo, mỗi bộ lạc chí ít cũng trăm vạn người, có truyền thừa cao đẳng, mà cung phụng trong bộ tộc cũng là chân Thần, thần minh Thần Giới, vượt qua xa tiểu bộ lạc như Liệt Sơn tộc có thể sánh ngang!
Thậm chí, ở giữa bộ lạc đại chiến, những bộ lạc này dâng lên tế sinh, thượng đạt thiên thính, Thần Giới thần minh sẽ giáng xuống hóa thân, tham dự bộ lạc chinh phạt!
– Đó là… Vũ Vương Thần Tộc!
Nơi xa đột nhiên cánh chim đầy trời, từng người lưng mọc bốn cánh bay tới, tu vi vô cùng cường đại, bất kỳ một tu sĩ nào khí huyết cũng so sánh với những bộ lạc khác cường đại gấp mấy lần, làm lòng người kinh hãi!
Những người này còn mơ hồ tản ra thần uy, đó là huyết thống thần minh, Vũ Vương Thần Tộc là một đại bộ lạc, trong tộc tất cả mọi người là thần minh huyết thống, hơn nữa trong tộc còn có nhị đại, tam đại hậu Thần, là con cháu của thần minh!
Thậm chí, truyền thuyết trong Vũ Vương Thần Tộc còn có sơ đại Thần Tử, thần huyết trong cơ thể vô cùng tràn đầy!
– Thiên Đạo oai… Quả nhiên là Thiên Đạo oai! Khai quật bảo vật rốt cuộc ở nơi đâu?
Một vị lão giả bốn cánh đột nhiên thu liễm cánh chim, dùng sức hít hà, giơ tay lên hướng Liệt Sơn tộc bộ lạc tạo thành thôn trang nhỏ chỉ đi, cười lạnh nói:
– Ở nơi này!
Oanh!
Vô số tu sĩ bộ lạc che khuất bầu trời, rối rít lao thẳng tới Liệt Sơn tộc.
– Thôn trang các ngươi sắp có đại nạn…
Trong Liệt Sơn tộc vẫn là một mảnh yên lặng, tất cả tộc nhân nghị luận rối rít, đang đàm luận thủ hộ thần đột nhiên xuất hiện này, đột nhiên chỉ thấy thủ hộ thần kia mở mắt nói:
– Các ngươi đem mặt đại kỳ này của ta giắt ở đầu thôn, có thể tạm bảo vệ bình an nhất thời.
Một mặt đại kỳ đột nhiên từ trong mi tâm của Giang Nam bay ra, rơi vào trong tay Liệt Sơn tộc trưởng, Liệt Sơn tộc trưởng kinh nghi bất định, chỉ thấy đại kỳ trong tay khắc đủ loại đồ án kỳ lạ, có khi là quái điểu ba chân, có khi là Phượng Hoàng, còn có Kỳ Lân, Ác Long, Thái Dương…
– Còn không đi?
“Thủ hộ thần” hừ lạnh một tiếng nói.
Liệt Sơn tộc trưởng không dám chậm trễ, tay nâng đại kỳ, vội vã đi tới đầu thôn, sai người đem mặt đại kỳ này giắt ở cửa thôn.
Mặt đại kỳ này mới vừa treo lên, đột nhiên hư không băng liệt, giữa không trung vạn thú dâng lên!
– Nhiều người như vậy?
Liệt Sơn tộc trưởng sợ hết hồn, hắn cả đời này vẫn là lần đầu nhìn thấy nhiều người như vậy, hơn nữa những người này quần áo nộ mã, cỡi dị thú đủ màu.
Những thứ này là đại bộ lạc chiếm cứ cương vực chu vi mấy vạn dặm, mà phạm vi Liệt Sơn tộc chiếm cứ bất quá trăm dặm, thật sự nhỏ đến thương cảm.
Mà chút ít đại bộ lạc, đối với Liệt Sơn tộc mà nói, trong ngày thường cũng là tồn tại cao cao tại thượng, coi như là hướng những bộ lạc này triều cống, cũng mơ tưởng nhìn thấy cao tầng những bộ lạc này một lần.
Cường giả các đại bộ lạc tính bằng đơn vị hàng nghìn, trong chớp mắt liền đem thôn nhỏ của Liệt Sơn tộc vây đến nước chảy không lọt, đằng đằng sát khí nhìn địa phương nhỏ xíu này.
– Lão Thiên, đó là giác mã, là tọa kỵ của Giác tộc, cường đại nhất trong vòng ngàn dặm phụ cận chúng ta!
Một tráng hán tuổi còn trẻ đi tới phía sau tộc trưởng, thất thanh nói:
– Cái kia là Giác tộc tộc trưởng? Tộc trưởng, lúc chúng ta đi Giác tộc triều cống đã từng xa xa nhìn thấy hắn một lần!
– Pho tượng thủ hộ thần trước của bộ lạc chúng ta, là từ trong thần miếu Giác tộc mời tới!
– Còn có những Hỏa Nha kia, ta nghe nói là đại tộc ngoài mấy vạn dặm, tọa kỵ Thần Nha tộc, lợi hại đến đáng sợ, một Hỏa Nha kỵ sĩ liền có thể dễ dàng tiêu diệt hết chúng ta!
– Bên kia còn có Tị Thủy Tê, một loại Thần Thú đáng sợ, là tọa kỵ của Trấn Hải thị, bá chủ biển rộng!
…
Mọi người trong Liệt Sơn tộc một mảnh xôn xao, kinh khủng nhìn các đại bộ lạc ở ngoài thôn, những bộ lạc này đối với bọn họ mà nói quả thực chính là Thiên Thần, trong ngày thường ngay cả cơ hội thấy mặt cũng không có, không nghĩ tới lần này thoáng cái xuất hiện nhiều như vậy!
– Tộc trưởng, cường giả những đại bộ lạc này hùng hổ mà đến, chỉ sợ lai ý bất thiện…
– Ta nghe nói cường giả đại bộ lạc vô cùng lợi hại, thậm chí có người có thể một thương vén lên một tòa núi lớn. Nếu bọn họ muốn diệt bộ lạc chúng ta. Chỉ sợ một đầu ngón tay là đủ rồi?
Bắp chân của Liệt Sơn tộc lão tộc trưởng cũng đang phát run, cố gắng trấn định, quay đầu lại hướng những tiểu tử kia cả giận nói:
– Không nên nâng chí khí người khác, diệt uy phong mình! Liệt Sơn tộc chúng ta nhận được Thượng Thiên chiếu cố, giáng xuống thủ hộ thần che chở tộc ta, chiến vô bất thắng, Công Vô Bất Khắc!
Lời tuy nói như thế, nhưng trong lòng hắn nói thầm, những đại bộ lạc này đối với hắn mà nói quả thực chính là Thần Thoại truyền thuyết, tùy tiện kéo ra một người, liền có thể đem Liệt Sơn tộc diệt trăm ngàn lần!
Nếu như những bộ lạc này thật sự là muốn tới tiêu diệt Liệt Sơn tộc, chỉ sợ mặc dù có thủ hộ thần cũng không có chút chỗ dùng nào!
– Bảo vật kia, chính là ở chỗ này!
Trong mắt nhiều bộ tộc tộc trưởng lóe lên tinh quang, thậm chí có người tròng mắt bị luyện giống như pháp bảo, một đôi mắt di động ở giữa không trung, hóa thành chu vi mấy trăm trượng, ở trong thôn nhỏ của Liệt Sơn tộc qua lại quét nhìn, đem thôn nhỏ này thấy rõ ràng, bất luận cái gì cũng không có chạy trốn ánh mắt của bọn họ!
Chương 804: Một kỳ giữ cửa
Nhiều cường giả từ trên người của Giang Nam quét qua, nhưng không có làm nhiều dừng lại, giờ phút này Giang Nam đang toàn lực trấn áp luyện hóa chín đại Thiên Đạo chí bảo hư ảnh trong cơ thể, phong bế mười vạn tám ngàn lỗ chân lông, không có chút hơi thở nào tiết ra ngoài, ở bọn hắn xem ra chính là một người bình thường nhất.
– Ở nơi đây!
Ánh mắt đông đảo bộ tộc cường giả rơi vào trong hố mà Giang Nam ném ra, mắt lộ ra vẻ nóng bỏng, bên trong quần sơn mà trọng bảo xuất thế, tràn ngập thiên uy, mà cổ thiên uy này biến mất, dị bảo kia tất nhiên là đập ở chỗ này, nhập vào thôn nhỏ kia!
– Thôn làng này chính là một bộ tộc nhỏ dưới trướng Giác tộc ta, dị bảo kia nhập vào địa giới Giác tộc ta, lý nên thuộc về Giác tộc chúng ta sở hữu!
Giác tộc tộc trưởng rõ ràng là một vị Thiên Cung cường giả, nhìn chung quanh một lần, lên tiếng cười nói.
– Hừ! Thiên tài địa bảo, người có đức thì được, mặc dù Giác tộc là đại tộc, nhưng muốn nhận được pháp bảo súc tích Thiên uy này, thì còn phải nhìn bản lãnh của quý tộc!
– Chính xác, người nào bản lãnh cao, người đó liền nhận được pháp bảo này! Chẳng lẽ Giác tộc muốn bị hợp nhau tấn công?
Sắc mặt Giác tộc tộc trưởng biến hóa, hừ lạnh một tiếng, không nói thêm gì nữa, tuy Giác tộc mạnh, nhưng những bộ lạc khác cũng không kém, nếu chọc nhiều người tức giận, chỉ sợ bọn họ chỉ có tới chớ không có lui!
– Kiện pháp bảo kia rốt cuộc là cái gì?
Vũ Vương Thần Tộc tộc trưởng hé mắt, mọi nơi đánh giá, trầm giọng nói:
– Bộ lạc nho nhỏ, nơi chật hẹp nhỏ bé, cư nhiên dám cả gan làm loạn, đem bảo vật kia dấu đi. Người tới, thay ta thông báo tiểu bộ lạc phía dưới, để cho bọn họ đem bảo vật kia vật hiến đi lên!
Lập tức có một thanh niên Vũ Vương tộc hạ xuống, sải bước hướng thôn nhỏ của Liệt Sơn tộc đi tới, đứng ở ngoài thôn, cao giọng quát lên:
– Có ai không? Đi ra ngoài nói chuyện!
Liệt Sơn tộc trưởng đánh bạo tiến lên, cười nói:
– Thượng sứ, có cái gì chỉ giáo?
– Nói chuyện với ta, làm sao còn dám đứng?
Người trẻ tuổi Vũ Vương tộc kia liếc hắn một cái, hừ lạnh một tiếng, một ngón tay điểm đi:
– Quỳ xuống!
Liệt Sơn tộc trưởng chỉ cảm thấy một cổ cự lực không cách nào tưởng tượng đè xuống, hai đầu gối mềm nhũn, bị sinh sôi ép tới quỳ trên mặt đất, vạn phần khuất nhục.
– Đem bảo vật của tộc các ngươi giao ra đây!
Người trẻ tuổi Vũ Vương tộc xấc láo nói:
– Nhớ kỹ, không nên cố gắng hồ lộng ta, nếu không không cần người khác xuất thủ, ta một người là có thể bình định các ngươi!
– Ngươi là tộc trưởng của Liệt Sơn tộc?
Đột nhiên, lại có một người trẻ tuổi khống chế giác mã từ trên trời giáng xuống, ầm ầm đáp xuống trước thôn nhỏ, trên cao nhìn xuống Liệt Sơn tộc trưởng quỳ rạp trên đất, thản nhiên nói:
– Ta nhớ được ngươi, đã từng đi Giác tộc ta tiến cống, cầu một pho tượng thủ hộ thần. Đem bảo vật mà tộc các ngươi lấy được giao ra đây, Giác tộc ta sẽ không làm khó thần tử phía dưới.
Thanh niên Vũ Vương tộc liếc hắn một cái, cười lạnh không nói.
Những đại bộ tộc khác vẫn không nhúc nhích, tùy ý hai người bọn họ bức bách Liệt Sơn tộc trưởng, chẳng qua là mắt lạnh ngắm nhìn.
Dù sao, bọn họ chẳng qua là nghĩ Liệt Sơn tộc trong lúc vô tình lấy được bảo vật kia, chỉ cần Liệt Sơn tộc lấy ra bảo vật này, như vậy chuyện còn dư lại liền chỉ có một, đó chính là đại khai sát giới, tranh đoạt quyền chưởng khống bảo vật này!
Về phần Liệt Sơn tộc, thử hỏi trận đại chiến đoạt bảo này, còn có thể có sinh lộ cho tiểu bộ lạc này sao?
Coi như là dư ba chiến đấu, tiểu bộ lạc bực này cũng không chịu nổi, nhất định sẽ ở trong đại chiến hôi phi yên diệt, bị chết tinh quang.
Bất quá, loại tiểu bộ lạc này, đại bộ lạc nào không có tiêu diệt mười mấy trên trăm?
Liệt Sơn tộc trưởng bò dậy, đi vào thôn xóm, mấy người trẻ tuổi lập tức vây lên, bi phẫn nói:
– Những đại bộ lạc này khinh người quá đáng. Đừng nói chúng ta không có bảo vật gì, cho dù có cũng sẽ không cho bọn họ!
Liệt Sơn tộc trưởng lắc đầu nói:
– Thực lực thôn chúng ta nhỏ, còn chưa đủ người ta nhét kẻ răng, không có thực lực chính là như vậy, chỉ cần có thể giữ được tánh mạng người trong thôn chúng ta, quỳ xuống có cái gì? Bọn người kia là muốn bảo vật, các ngươi xem chung quanh một chút, có bảo bối gì thì giao ra đi!
Sau một lúc lâu, hai người trẻ tuổi của Vũ Vương tộc cùng Giác tộc sắc mặt xanh mét nhìn đám người Liệt Sơn tộc trưởng dâng ra “bảo vật.” Chỉ thấy những bảo vật này có khi là thú cốt gặm hết thịt, cương xiên cương đao, có khi là đồng khí rách rưới, còn có chút là mảnh nhỏ pháp bảo tàn phá, thậm chí còn có một cái bô đi tiểu!
Những man di này không biết từ nơi nào nhặt được cái bô, không biết chỗ dùng của cái bô, cũng làm thành bảo vật hiến lên!
Hai người tức đến sắc mặt xanh mét, tay chân phát run, thanh niên Vũ Vương tộc khí cực mà cười. Hơi thở đột nhiên trở nên vô cùng dữ dằn, vung cái tát liền hướng Liệt Sơn tộc trưởng đắp xuống. Sắc mặt có chút dử tợn, lạnh lùng nói:
– Lại dám đùa ta, ngươi thật to gan!
Oanh!
Chưởng ấn của hắn còn chưa rơi xuống, đại địa liền chìm xuống mấy trượng, chưởng phong đem đám người Liệt Sơn tộc trưởng ép tới miệng mũi phún huyết, gục trên mặt đất, không cách nào nhúc nhích!
– Tộc trưởng!
Người trong thôn giận dữ, quơ lấy đao thương gậy gộc vọt ra, hướng người trẻ tuổi Vũ Vương tộc này giết tới!
Người trẻ tuổi Vũ Vương tộc động sát ý, bên trong mi tâm đột nhiên bay ra một mặt luân, kịch liệt chuyển động, càng lúc càng lớn, ở giữa không trung hóa thành vòng luân chu vi mấy trăm mẫu, điên cuồng khuấy, đột nhiên hướng thôn xóm chụp xuống, điềm nhiên nói:
– Không biết tự lượng sức mình! Đã như vậy, ta liền đem bọn ngươi giết sạch, như cũ có thể sưu tầm đến bảo vật kia!
Mặt luân này bay lên, nhất thời lực lượng cực mạnh truyền ra, đây là lực thắt cổ, có thể cắn nát núi lớn, cắn nuốt sông hồ, là một pháp bảo lợi hại chí cực!
Tất cả mọi người trong thôn đã tuyệt vọng, bọn họ chỉ là phàm nhân, nơi nào được chứng kiến pháp bảo của tu sĩ?
– Thủ hộ thần, phù hộ chúng ta…
Nữ hài đã từng bưng một chén cháo hiến tế cho Giang Nam mang theo khóc nức nở nói.
Oanh!
Thủ chưởng người trẻ tuổi của Vũ Vương tộc đắp đến đỉnh đầu đám người Liệt Sơn tộc trưởng, mắt thấy sắp đánh bọn họ thành thịt vụn, đột nhiên, mặt đại kỳ treo ở cửa thôn kia khẽ đung đưa, một cổ gió nhẹ từ trên người hắn xuy phất mà qua.
Sau một khắc, thân thể người trẻ tuổi Vũ Vương tộc này đột nhiên bắt đầu thiêu đốt, trong khoảnh khắc liền bị đốt thành tro bụi!
Ngay sau đó, mặt luân ở giữa không trung kia cũng đột nhiên bốc cháy lên, chu vi mấy trăm mẫu trong chớp mắt liền đốt cháy không còn!
Đám người Liệt Sơn tộc trưởng ngơ ngác nhìn một màn này, đột nhiên hoan hô một tiếng, hỷ cực nhi khấp, vội vàng trở về trong thôn.
– Di?
Giữa không trung, từng cái từng cái cường giả đại bộ lạc sắc mặt biến hóa, thanh niên Vũ Vương tộc kia quyết không yếu, ngược lại thực lực rất mạnh, chính là cao thủ trong trẻ tuổi của Vũ Vương tộc, tu thành Thần Phủ. Hắn sở luyện vòng luân là một pháp bảo khó lường, đã từng chém giết qua rất nhiều cường giả hung danh hiển hách, ở trong trẻ tuổi cũng khá nổi danh!
Chương 805: Bệnh thể trấn vạn tộc (1)
Ánh mắt của mọi người không khỏi rơi vào trên mặt đại kỳ ở đầu thôn kia, giờ phút này bề ngoài mặt đại kỳ kia đã trở nên chất phác tự nhiên, đủ loại dị tượng trên mặt cờ biến mất không thấy gì nữa, giống như một lá cờ bình thường treo ở nơi đó, nhưng mà mọi người ở đây đều là cường giả rất giỏi, tự nhiên có thể nhìn ra được, mới vừa rồi chính là mặt đại kỳ này đột nhiên tản mát ra một luồng ba động, trực tiếp đem người trẻ tuổi Vũ Vương tộc kia, tính cả pháp bảo của hắn cùng nhau luyện thành tro bụi!
– Một tiểu bộ lạc, thế nhưng có thể có pháp bảo lợi hại bực này!
– Uy năng mặt đại kỳ này, chỉ sợ có thể vượt qua trấn tộc chi bảo của chúng ta, kỳ quái, bộ lạc nhỏ như vậy, tại sao có thể có pháp bảo bực này, hơn nữa còn giắt ở đầu thôn?
– Thiên tài địa bảo, người có đức thì được! Mặt đại kỳ này đặt ở Liệt Sơn tộc, chính là phí của trời!
…
Sắc mặt tộc trưởng Vũ Vương Thần Tộc thật không tốt nhìn, đột nhiên hừ lạnh một tiếng, thản nhiên nói:
– Một trấn tộc chi bảo mà thôi, người nào cùng ta tiến lên, đem mặt đại kỳ kia bắt lại, đem thôn nhỏ này đẩy bình cho ta?
– Ta tới!
Một vị cường giả khôi ngô cao lớn của Vũ Vương tộc đột nhiên hạ xuống, hừ lạnh một tiếng, sải bước hướng mặt đại kỳ kia đi tới, quanh thân vô số đạo văn xông ra, ở phía sau hóa thành tám tòa Thần Phủ, khí tức cực mạnh, ép tới mọi người Liệt Sơn tộc khó có thể thở dốc!
Ông…
Phía sau hắn cánh chim mở ra, hai đôi cánh chim không ngừng hướng ra phía ngoài bành trướng, một cây vũ mao lóe lên tia sáng kim khí màu xanh, sắc bén dị thường!
Bốn cánh hoàn toàn mở ra, bao phủ chu vi trăm mẫu, giống như mây xanh che trời!
– Xuống cho ta!
Năm ngón tay của hắn mở ra, đột nhiên hướng mặt Ly Địa Thánh Quang Kỳ này chộp tới!
Hô…
Mặt cờ đột nhiên phiêu giương hạ xuống, một đạo hỏa quang hướng hắn bắn nhanh mà đến!
Bốn cánh phía sau vị cường giả Vũ Vương tộc này lập tức vũ động, Thanh Vũ chồng chất trong chớp mắt liền bao quanh lại, như một viên cầu màu xanh.
Loại Thanh Vũ này là một loại Thần Thông phòng ngự lợi hại chí cực của hắn, lực phòng ngự vô cùng mạnh mẽ, thậm chí có thể ngăn chặn một kích toàn lực của Thiên Cung chi bảo!
Chỉ nghe nhé một tiếng vang nhỏ, ánh lửa đụng vào trên Thanh Vũ, cường giả Vũ Vương tộc biến thành Thanh Vũ chi cầu khẽ đung đưa, ngay sau đó khôi phục nguyên trạng.
Mọi người thấy thế, không khỏi thở phào nhẹ nhỏm, cười nói:
– Dù sao cũng là một pháp bảo vô chủ, có thể có uy năng gì?
Lời còn chưa dứt, đột nhiên chỉ thấy Thanh Vũ chi cầu kia khẽ run, tiếp theo vô số Thanh Vũ tản ra, hóa thành bốn cánh bày trên mặt đất, mà vị Vũ Vương tộc cường giả khôi ngô cao lớn trong cánh kia, rõ ràng biến mất không thấy gì nữa, chỉ còn lại có một chút tro bụi!
Đạo hỏa quang kia đụng vào Thanh Vũ, hỏa lực rõ ràng xuyên thấu Thanh Vũ, không có thương tổn vũ mao của hắn chút nào, nhưng hỏa lực đã truyền vào trong Thanh Vũ chi cầu, đem vị cường giả này trực tiếp luyện chết!
– Pháp bảo thật là lợi hại!
Mọi người cũng rút ra một ngụm lãnh khí, ánh mắt tộc trưởng Thần Nha tộc sáng lên, cười ha ha nói:
– Nguyên lai là một trấn tộc chi bảo Hỏa thuộc tính, cái bảo vật này, nên rơi vào trong tay Thần Nha tộc ta! Bọn nhỏ, mang kiện pháp bảo này tới cho ta!
Bàn tay to của hắn hướng mặt đại kỳ này chỉ đi, chỉ thấy bên cạnh hắn lập tức có trên dưới một trăm đầu Hỏa Nha oa oa quái khiếu, gào thét hướng đại kỳ phóng đi, nhiều cường giả Thần Nha tộc ngồi ở trên lưng Hỏa Nha, quanh thân có vô số Thái Dương Chân Hỏa xông ra, khiến cường giả cùng Hỏa Nha này thoạt nhìn giống như một vòng Thái Dương, nơi đi qua, núi rừng chung quanh lập tức dấy lên Đại Hỏa hừng hực, hỏa diễm đầy trời!
Thần Nha tộc là một đại tộc kinh khủng, trong tộc cung phụng là một đầu Hỏa Nha tu luyện thành Yêu Thần. Bất quá vị Yêu Thần này đã đi Thần Giới, lưu lại tử tôn đời sau của mình, Thần Nha tộc nương theo Hỏa Nha cùng nhau lớn lên, loại Hỏa Nha này cũng là đời sau của Yêu Thần, huyết thống cao, thực lực cường đại, nơi đi qua xích dã ngàn dặm, không có gì không đốt, không có gì không thay đổi, lợi hại vô cùng!
Hơn nữa, loại Hỏa Nha này đối với thần hỏa có năng lực khắc chế thiên nhiên, những dị thú khác sợ hãi hoả diễm, mà nó gặp phải Đại Hỏa thì như cá gặp nước, thậm chí có thể đem thần hỏa cắn nuốt!
Thần Nha tộc chính là dựa vào những Hỏa Nha này mới có thể dong ruỗi Đại Hoang, đánh rớt xuống mấy vạn dặm cương vực, thành một đại tộc!
Mấy vị Thần Nha tộc kỵ sĩ khống chế Hỏa Nha gào thét hướng đại kỳ ở đầu thôn phóng đi, mà những Hỏa Nha kỵ sĩ khác thì quái khiếu liên tục, lao thẳng tới Liệt Sơn tộc.
Muốn đem tất cả sinh linh trong Man Tộc nho nhỏ này, hết thảy luyện hóa thành tro bụi!
Nhưng vào lúc này, mặt đại kỳ kia đột nhiên lần nữa lay động, trên mặt kỳ có ánh sáng hiện ra, đột nhiên chỉ nghe một tiếng hô cao vút từ trong kỳ vang lên!
Sau một khắc, một cổ hơi thở vô cùng hung lệ phóng lên cao. Ánh lửa hừng hực, nơi Đại Hỏa tràn ngập, một đầu quái điểu ba chân giãy dụa thân thể, từ trong mặt cờ chui ra!
Xôn xao…
Tam Túc Ô Kim triển khai cánh chim, rộng lớn hơn mười dặm, Thánh Hỏa hừng hực đốt cháy Kim Ô thân, giống như Thần Điểu chân chính trong mặt trời chói chan hiện ra ở trước mắt người đời, hung uy cái thế!
Đầu Kim Ô này ngồi chồm hỗm ở cửa thôn, đỉnh đầu buông xuống, nhưng đầu khổng lồ vẫn còn cao vút trong mây, so sánh xuống, những Hỏa Nha hình thể khổng lồ kia ngược lại giống như là con kiến!
Một loại tiên thiên áp chế khiến Hỏa Nha này từng cái từng cái hoảng sợ không dứt, rối rít từ trên cao rơi xuống, cho dù là kỵ sĩ trên lưng điểu liều mạng quát mắng cũng không làm nên chuyện gì!
Hô…
Kim Ô đột nhiên mở ra miệng chim khẽ hấp, chỉ thấy tất cả Hỏa Nha rối rít thân bất do kỷ bay lên, tính cả Thần Nha tộc kỵ sĩ trên lưng điểu cùng nhau rơi vào trong miệng đầu Kim Ô này.
Mặt đại kỳ kia khẽ đung đưa, Tam Túc Ô Kim lệ kêu một tiếng, đột nhiên thu liễm hai cánh, bay vào trong mặt cờ, biến mất không thấy gì nữa.
Mọi người sợ hãi, trên trăm vị kỵ sĩ Thần Nha tộc, không tới một cái chính diện, liền hết thảy táng thân bụng điểu, chết không toàn thây!
Mà trong thôn xóm, tất cả Liệt Sơn tộc nhân đều ngơ ngác nhìn mặt đại kỳ này, Giang Nam để cho bọn họ đem đại kỳ treo lên, trong lòng bọn họ còn có chút thấp thỏm, dù sao đối thủ là đại tộc chu vi đếm trăm vạn dặm.
Mà hiện tại, trăm vị Thần Nha tộc kỵ sĩ cùng Hỏa Nha, không tới một cái chính diện liền chết oan chết uổng, thần uy của mặt đại kỳ này thật sự quá kinh khủng!
– Bộ lạc thủ hộ thần…
Trong lòng mọi người cũng nhịn không được toát ra những lời này.
Cái gì là thủ hộ thần? Đây mới là thủ hộ thần!
Chương 806: Bệnh thể trấn vạn tộc (2)
Lúc trước bọn họ từ trong thần miếu cầu tới pho tượng thủ hộ thần, trong ngày thường cần tế sinh cung phụng, thỉnh thoảng mới hiện ra thần quái, gia trì nhục thể của bọn hắn, để cho lực lượng của bọn họ so sánh với trong ngày thường hơi lên một chút. Nhưng trừ lần đó ra, liền không có cách dùng khác.
Mà hiện tại thủ hộ thần này, là có thể được xưng tụng thần thông quảng đại, có lực lượng bất khả tư nghị!
– Một bộ lạc nho nhỏ, có thể có bao nhiêu năng lượng, lại muốn dùng một lá cờ liền ngăn trở Vũ Vương Thần Tộc ta!
Thân thể Tộc trưởng Vũ Vương Thần Tộc đột nhiên động, sải bước hướng Ly Địa Thánh Quang Kỳ bức tới, khí thế của hắn ngất trời, phía sau Thiên Cung nặng nề, pháp lực của hắn không có giữ lại chút nào trán phóng, so sánh với những Thần Nha tộc mới vừa rồi xông ra còn muốn cường đại không biết gấp bao nhiêu lần!
Đông!
Hắn một bước rơi xuống, dãy núi run rẩy, những núi lớn này phảng phất bị cước bộ của hắn chấn run, thậm chí rất nhiều đại thụ chọc trời, cũng bị một cước của hắn chấn đến căn tu từ dưới đất chui ra, ùng ùng đổ trên mặt đất!
Trong tay của hắn, một cây trúc trượng hiện lên, trúc trượng bay lên không, rõ ràng là một Thiên Cung chi bảo, xanh um tùm, như là ngọc chất, một trượng hướng Ly Địa Thánh Quang Kỳ của Giang Nam đập đi!
Mà ở phía sau hắn, nhiều cường giả Vũ Vương tộc triển khai hai cánh, lao xuống mà đến, thẳng tắp hướng thôn nhỏ của Liệt Sơn tộc lao đi, chỉ đợi Vũ Vương tộc trưởng gở xuống mặt đại kỳ này, liền nhất cử đem thôn nhỏ này san thành bình địa!
Đại kỳ đột nhiên chấn động, trên mặt cờ có vô số đồ án hiện ra, Hỏa Long, Hỏa Phượng, Hỏa Điểu, Kim Ô,… bổ nhào từ trong đại kỳ bay ra, phô thiên cái địa!
Một đầu Hỏa Long thân dài hơn mười dặm, nhảy vọt tung bay, Hỏa Phượng triển khai cánh chim, cánh giương hơn mười dặm, Hỏa Mã chạy chồm, Hỏa Điểu bay múa đầy trời, lại có Tam Túc Ô Kim, Kỳ Lân,… khôn cùng Thánh Hỏa phun ra mọi nơi, đem bốn phía ngoài thôn nhỏ, trong vòng ngàn dặm hóa thành một biển lửa!
Bầu trời trong phút chốc liền bị cháy đỏ bừng, hơn nữa càng ngày càng hồng!
Sau một khắc, hư không bị đốt sạch, hư không của Trung Thiên thế giới so sánh với thế giới khác vững chắc hơn rất nhiều, nhưng dưới uy năng của Thần Ma Thánh Hỏa, cũng bắt đầu hòa tan!
Sắc mặt Vũ Vương tộc trưởng kịch biến, vội vàng triển khai hai cánh, thân hình lui nhanh, quát lên:
– Mau lui lại!
Oanh…
Vô số dị thú ở trong biển lửa chạy chồm, đập vào mặt, đem tộc nhân khác của Vũ Vương tộc hết thảy bao phủ, trong nháy mắt liền đuổi theo Vũ Vương tộc trưởng.
Vũ Vương tộc trưởng quát lên, chỉ thấy trúc trượng dựng đứng trong ngọn lửa, càng lúc càng lớn, càng ngày càng thô, uy năng vô cùng bộc phát ra, tiếp theo một móng vuốt khổng lồ dò xuống, bắt được đầu trượng đột nhiên một khấu, thình thịch thình thịch nổ vang truyền đến, Thiên Cung chi bảo này trong phút chốc toái sạch sẽ!
Những đại bộ tộc khác thấy thế, hoảng sợ vạn phần, vội vàng chạy như điên, rời xa nơi đây.
Trong biển lửa, Vũ Vương tộc trưởng hóa thành quái nhân bốn cánh, điên cuồng bay ra. Hướng nơi xa bão táp chạy đi, phía sau cái mông còn kéo theo khói cuồn cuộn!
Những đại bộ tộc khác trong lòng không khỏi e sợ, một mặt đại kỳ, liền trọng thương tộc trưởng Vũ Hóa Thần Tộc!
Phải biết rằng Vũ Vương Thần Tộc chính là đại tộc lừng lẫy nổi danh, thực lực cùng nội tình còn trên những bộ tộc bọn họ, lần này mang đến lại càng là cao thủ trong cao thủ Vũ Vương Thần Tộc. Không nghĩ tới suýt nữa ở trước thôn trang nhỏ này toàn quân bị diệt, dù là tộc trưởng cũng thiếu chút nữa vẫn lạc!
Vũ Vương tộc trưởng cũng không bay xa, chẳng qua là né tránh biển lửa ám sát, sau một khắc, Thần Ma Thánh Hỏa trên mông đít hắn hừng hực thiêu đốt, đột nhiên mi tâm chợt lóe, một tượng thần bốn cánh nhân thân xuất hiện, tượng thần kia rõ ràng là làm bằng Thần kim, phía trên hiện đầy vết máu loang lổ, cùng với chiến đấu lưu lại dấu vết, thậm chí còn có dư âm thần uy truyền đến!
– Mời Vũ Vương Thiên Thần giá lâm!
Vị Vũ Vương Thần Tộc tộc trưởng này tức giận rống to, đột nhiên cổ tay phun ra máu tươi, hướng tôn tượng thần này bay đi.
Máu tươi của hắn mới vừa chạm đến tượng thần, chỉ thấy tượng thần phảng phất sống lại, điên cuồng hấp thu máu tươi của hắn, một cổ thần uy mênh mông xuyên qua không gian, từ từ phủ xuống!
– Lần này Vũ Vương tộc trưởng ăn thiệt thòi, muốn mời thần minh của bộ lạc bọn hắn rồi!
Giác tộc tộc trưởng mắt lộ ra vẻ hoảng sợ.
Người sáng lập Vũ Vương Thần Tộc là một vị Thiên Thần bốn cánh, cư ngụ ở trên Thần Giới, mỗi khi Vũ Vương Thần Tộc gặp phải nguy hiểm không cách nào đối phó, liền thường thường gọi về vị Thiên Thần này giáng xuống phân thân.
Ở trong lịch sử Cổ lão bộ tộc, Vũ Vương Thần Tộc đã từng không chỉ một lần gọi về vị Thiên Thần phân thân này phủ xuống, mỗi một lần đều nhấc lên một cuộc Tinh Phong Huyết Vũ, máu chảy thành sông!
Mà Vũ Vương Thần Tộc, cũng vì vậy mà vượt qua cửa ải khó, thế lực bộ tộc càng ngày càng mạnh!
Trong tượng thần bốn cánh truyền đến thần uy càng ngày càng đậm, càng ngày càng mạnh, thần uy cùng pháp lực mênh mông xỏ xuyên qua Trung thiên cùng Thần Giới, phủ xuống nơi đây.
Thần uy hiện ra, ép tới quần hùng bó tay, lạy nằm ở dưới đất, vạn vật sinh linh, không khỏi không sợ hãi!
Đây là Thiên Thần oai, Thiên Thần uy nghiêm!
Nhưng vào lúc này, trong thôn nhỏ của Liệt Sơn tộc, đột nhiên thăm dò ra mội cái đại thủ, bắt được mặt đại kỳ treo ở đầu thôn kia, dùng sức ném một cái, sau một khắc mặt đại kỳ này xỏ xuyên qua ngàn dặm không gian, thổi phù một tiếng từ đỉnh đầu của Vũ Vương tộc trưởng cắm xuống, sinh sôi đem vị Thiên Cung cường giả này đóng đinh trên mặt đất!
Hô…
Trong Đại kỳ toát ra Thánh Hỏa hừng hực, đốt hắn thành tro!
– Người nào, dám can đảm giết tử tôn của ta?
Một thanh âm uy nghiêm từ trong miệng tượng thần bốn cánh vang lên, các đại bộ tộc khác trong lòng cuồng loạn:
– Vũ Vương Thần Tộc Thiên Thần vẫn còn phủ xuống, máu chảy thành sông, đây tuyệt đối là muốn máu chảy thành sông a…
Bọn họ mới vừa nghĩ tới đây, đột nhiên một đạo kim quang từ trong thôn Liệt Sơn tộc bay ra, ở giữa không trung hóa thành một đầu Du Long giương nanh múa vuốt, hô một tiếng đem tượng thần bốn cánh kia vây đến kết kết thật thật.
Tượng thần bốn cánh kia vừa sợ vừa giận, lạnh lùng nói:
– Khổn Thần Tác?
Dây thừng này bay trở về thôn xóm, chỉ thấy trong thôn nhỏ đột nhiên bay ra một quả đấm cự đại, thình thịch một tiếng hung hăng nện ở trên tượng thần, tượng thần này chia năm xẻ bảy, bị một quyền sinh sôi đập nát, tiếp theo trong tượng thần có một mảnh đạo tắc quấn quanh lấy một thần tính bay lên, hướng nơi xa bỏ chạy.
Thần tính của Tứ Dực Thiên Thần mới vừa chạy ra mấy dặm, lại bị một bàn tay chộp tới, khấu trừ ở trong lòng bàn tay lùi về thôn xóm, tiếp theo mọi người nghe được một cái thanh âm nuốt xuống.
Cô lỗ…
Thần tính Thiên Thần ở lại trong tượng thần, bị nuốt sống!
Chương 807: Cướp giết thần minh phân thân (1)
Cường giả các đại bộ tộc ngơ ngác nhìn một màn này, mắt lộ ra vẻ sợ hãi, cả người mồ hôi đầm đìa, một pho tượng Thiên Thần hóa thân còn chưa hoàn toàn phủ xuống, liền bị người sinh sinh đánh nát ăn hết!
– Cút!
Trong thôn nhỏ truyền tới một thanh âm hữu khí vô lực nói.
Mọi người như được đại xá, vội vàng hô hô một tiếng, mọi nơi hoảng hốt chạy trốn đi, trong chớp mắt liền chạy không còn thấy bóng dáng tăm hơi!
– Khụ khụ…
Giang Nam ho ra một búng máu đàm, thu hồi Khổn Thần Tác cùng Ly Địa Thánh Quang Kỳ, thầm nghĩ:
– Hiện tại, có thể tạm thời an toàn một thời gian ngắn…
An toàn chẳng qua là tạm thời, những đại tộc này thối lui, khẳng định còn sẽ có tồn tại mạnh hơn chạy tới, hoặc là báo thù, hoặc là đoạt bảo, mà hiện tại Giang Nam cực kỳ suy yếu, phải ở trước khi những cường giả kia đuổi đến, đem Thiên Đạo chí bảo hư ảnh trong cơ thể mình hoàn toàn trấn áp luyện hóa!
Mới vừa rồi hắn lấy ra Ly Địa Thánh Quang Kỳ đi đối phó địch, vốn cũng đã để cho thương thế của hắn có chút trấn áp không được, hơn nữa, hắn lại ở trong lúc nguy cấp xuất thủ, một quyền đánh nổ tung Thiên Thần phân thân, bắt đi thần tính, càng làm cho thương thế của hắn thêm nặng!
Hiện tại, thọ nguyên của hắn đã hạ xuống đến 217 năm, nguy hiểm vô cùng!
Nếu lại đến mấy địch nhân mà nói, sẽ mài chết hắn!
Hắn phải toàn lực ứng phó, mới có thể đem thương thế trấn áp xuống.
Mi tâm hắn chợt lóe, một mảnh Ma ngục triển khai, bao phủ phương viên trăm dặm, hắn đem không gian phương viên trăm dặm này, hóa thành thân thể của mình, vô số Linh Dịch cuồn cuộn mà đến, tràn vào bên trong Ma Ngục, nhanh chóng hóa thành tu vi, dựa vào tu vi tăng lên tới áp chế luyện hóa chín đại Thiên Đạo chí bảo hư ảnh!
Bên trong Ma Ngục, từng tôn Thần Ma đứng yên, hoặc ngồi xếp bằng, hoặc khoanh chân, hoặc vỗ cánh bay, hoặc ba đầu sáu tay, hoặc Thiên Thủ Thiên Nhãn, hoặc nhân đầu thân chim, hoặc thú thủ nhân thân, thiên hình vạn trạng, từng cái từng cái đọc tụng đủ loại kinh văn.
Mà tất cả mọi người trong Liệt Sơn tộc ở trong Ma ngục của hắn bao phủ, Ma ngục của Giang Nam cũng không công kích bọn họ, mà ở lúc Ma ngục vận hành, vì bọn họ tẩy gân phạt tủy, cải tạo thân thể.
Đồng thời, Thần Ma trong Ma ngục tụng kinh, cũng là lĩnh ngộ của bản thân hắn, về phần Liệt Sơn tộc nhân có thể từ trong đó học đến bao nhiêu, thì toàn bộ nhìn vận mệnh của bọn họ.
Đối với Liệt Sơn tộc nhân, trong nội tâm Giang Nam rất có xin lỗi, dù sao cũng là hắn ở phụ cận Liệt Sơn tộc độ kiếp, hơn nữa cuối cùng rơi xuống trong thôn. Cho nên mới đưa tới những đại bộ lạc khác mơ ước cùng tấn công. Liệt Sơn tộc có thể nói là gặp tai bay vạ gió.
Bất quá trải qua Giang Nam rửa gân phạt tủy, truyền đạt kinh điển, lưu lại truyền thừa của mình, bộ lạc mông muội này cũng vì vậy sẽ xuất hiện rất nhiều tu sĩ, ở nơi Man Hoang này cũng có mấy phần lực tự vệ.
Đang…
Trong cơ thể hắn truyền đến tiếng vang như hồng chung đại lữ, Ngự Thiên Đạo Chung cùng Thiên Đạo Bảo Chung kịch liệt đụng nhau, Huyền thai kim nhân tự mình khống chế miệng Đạo chung này, luân phiên đánh sâu vào. Đem Thiên Đạo Bảo Chung hư ảnh một lần lại một lần đánh tan, dung nhập vào trong nhục thể của hắn, để cho Thiên Đạo Bảo Chung hư ảnh không ngừng suy yếu!
Mà theo Thiên Đạo Bảo Chung dần dần dung nhập vào nhục thể của hắn, thọ nguyên của Giang Nam lại chậm rãi gia tăng.
Lần này luyện hóa vô cùng gian khổ, tốn hao thời gian rất dài, đợi đến nửa tháng sau, Thiên Đạo Bảo Chung hư ảnh mới hoàn toàn dung nhập vào trong nhục thể của hắn, thọ nguyên của hắn liền gia tăng đến năm trăm năm!
Luyện hóa Thiên Đạo Bảo Chung hư ảnh, Giang Nam lập tức điều động Ngự Thiên Đạo Chung, phụ trợ Vạn Giới Ngục Đồ đi luyện hóa Vạn Phật Tháp. Lần này tốc độ hắn luyện hóa nhanh hơn, thời gian rút ngắn một nửa. Rốt cục đem Vạn Phật Tháp cũng luyện vào trong nhục thân.
Hai kiện Thiên Đạo chí bảo luyện vào thể nội, tu vi của hắn cũng bạo tăng, tu vi so sánh với lúc mới vừa tu thành Huyền Đô cảnh cơ hồ tăng lên gấp đôi!
Cái này hết sức kinh khủng!
Thần Phủ tám cảnh, mỗi tăng lên một cảnh giới, có thể gia tăng gấp đôi tu vi, đây đã là cực hạn của Thần Minh cấp công pháp, Thiên Thần cấp, Chân Thần cấp, Thần Chủ cấp, cho tới Thần Tôn cấp công pháp, mặc dù biên độ tăng lên cao hơn, nhưng mà không đạt tới gấp hai tu vi.
Ma Ngục Huyền Thai Kinh của Giang Nam, tăng lên một cảnh giới, biên độ tu vi tăng lên là ở gấp đôi đến gấp ba, mà hiện tại, hắn sắp vượt qua Huyền Đô cảnh sơ kỳ, tu luyện tới Huyền Đô cảnh trung kỳ, tu vi cũng đã đạt tới gấp hai lúc ở Thiên Môn viên mãn!
Nếu như hắn tu luyện tới Huyền Đô viên mãn, trình độ tu vi sâu nhiều, chỉ sợ sẽ là gấp bốn Thiên Môn cảnh!
– Nếu ở từng cảnh giới cũng có thể có tăng lên cường đại như thế, cảnh giới tiếp theo Ngọc Kinh cảnh, là ta có thể thoát khỏi Địa Từ Nguyên Lực của Trung Thiên thế giới, tùy ý phi hành!
Trong lòng Giang Nam áy náy, ngay sau đó lắc đầu:
– Bất quá, đây là ta đem chín đại Thiên Đạo chí bảo hư ảnh luyện vào nhục thân, mới mang đến hiệu quả cường đại, để cho thân thể ở ngang hàng cảnh giới có thể dung nạp càng nhiều pháp lực. Nhưng mà làm như vậy dù sao cũng có cực hạn, nếu không mỗi cảnh giới đều tăng lên như vậy mà nói, sợ rằng tu luyện tới Thiên Cung cảnh giới ta liền có thể cùng thần linh đối kháng!
Đem chín đại Thiên Đạo chí bảo hư ảnh luyện vào nhục thân, tiền kỳ biên độ tăng lên kinh người, nhưng đến hậu kỳ liền không có kinh người như thế.
Giang Nam đoán chừng, sau khi mình vượt qua Huyền Đô cảnh, mỗi tăng lên một cảnh giới, nhiều nhất có thể đạt tới so sánh với cảnh giới trước gấp hai tu vi.
Đây đã là cực hạn!
Đột nhiên, chỉ nghe ông một tiếng vang nhỏ, một nam đinh thanh tráng trong Liệt Sơn tộc đột nhiên mi tâm chợt lóe, hiện ra một đạo Thần Luân, Giang Nam mở mắt, mọi nơi nhìn lại, chỉ thấy trong khoảng thời gian hắn luyện hóa Thiên Đạo chí bảo hư ảnh này, trong thôn xóm nho nhỏ này, đã có hơn hai mươi người tu ra Thần Luân, thậm chí có mấy người tư chất xuất chúng còn tu thành Thần Thông, tiến cảnh thần tốc!
Những Man Tộc này, ở Trung Thiên thế giới được trời cao chiếu cố, bị linh khí thế giới này dễ chịu, mỗi ngày ăn cũng là dị thú, đã sớm tích lũy căn cơ hùng hậu, thậm chí chưa từng tu luyện thân thể liền mạnh mẽ đến có thể so với võ đạo Tiên Thiên cao thủ, hôm nay nhận được Giang Nam truyền pháp, tu thành Thần Luân, Thần Thông, quả thực chính là nước chảy thành sông!
– Không hổ là Đại Thế Giới, người bình thường căn cơ liền vượt xa địa phương nguyên giới kia. Bất quá, chúng sanh nguyên giới ta, rất nhiều cũng đã di chuyển đến Trấn Thiên Tinh Vực, nhân loại mới ra đời ở Trấn Thiên Tinh Vực cũng sẽ không thua kém bọn hắn.
Đối với một điểm này, Giang Nam có chút kiêu ngạo, Trấn Thiên Tinh Vực do một tay hắn mở ra, đợi đến chủ tinh luyện thành, sinh linh sống ở trong đó, tất nhiên sẽ không thua kém chủ đại lục của Trung Thiên thế giới bao nhiêu!
Chương 808: Cướp giết thần minh phân thân (2)
Đợi đến hắn đem ba thanh Thiên Ý Tru Tiên Kiếm luyện hóa, tu vi của Giang Nam rõ ràng đạt tới Huyền Đô cảnh trung kỳ, thọ nguyên lại càng khôi phục đến trạng thái toàn thịnh, có 1500 năm thọ nguyên!
Không chỉ có như thế, Giang Nam thậm chí còn cảm giác được, nếu như mình có thể đem chín đại Thiên Đạo chí bảo hư ảnh hết thảy luyện hóa, chỉ sợ thọ nguyên của mình sẽ tiếp tục kích tăng, đạt tới tuổi thọ mà tuyệt thế cường giả mới có thể có, có thể sống năm ba ngàn năm!
Đây chính là luyện hóa Thiên Đạo chí bảo hư ảnh mang tới chỗ tốt!
– Nếu ta có thể đem chín đại Thiên Đạo chí bảo hoàn toàn phục chế xuống, luyện vào trong nhục thân, ta không phải là Tiên, cũng có thể cùng thế tồn tại, cùng thiên địa đồng thọ, nhật nguyệt cùng quang!
Đột nhiên, vẻ mặt Giang Nam khẽ nhúc nhích, thở dài.
Nơi xa, một cổ khí tức mạnh mẽ chí cực di động, trong đó thậm chí có Chưởng Giáo Chí Tôn cấp cường giả. Còn có khí tức của trấn giáo chi bảo, cường giả tính bằng đơn vị hàng nghìn đang chạy thẳng tới nơi đây!
– Những đại tộc kia, là đến đây báo thù!
Thậm chí, Giang Nam còn cảm thấy thần uy, thần uy trầm trọng, hẳn là những đại tộc này mời tới thủ hộ thần trấn tộc, thần minh phân thân!
Lần trước Vũ Vương Thần Tộc cũng mời tới chân thân phân thân, nhưng mà Vũ Vương Chân Thần kia còn chưa kịp đem phân thân của mình tăng lên tới trạng thái toàn thịnh, liền bị Giang Nam bắt, một đạo Nguyên Thai Ấn oanh nổ tung, ngay cả thần tính cũng bị Giang Nam luyện hóa.
Nhưng mà lần này, những đại tộc này trước thời hạn triệu hoán đến thần minh phân thân, hiển nhiên là muốn lấy lực lượng áp đảo, nhất cử san bằng Liệt Sơn tộc!
– Đại chiến rốt cuộc đã tới! Đại Thế Giới chính là Đại Thế Giới, ngay cả bộ lạc như vậy cũng có thần minh bảo vệ!
Giang Nam đứng dậy, trong cơ thể như cũ có Lục Đại Thiên Đạo chí bảo hư ảnh kiềm chế pháp lực cùng pháp bảo của hắn. Bất quá trong hai tròng mắt của hắn như cũ chiến ý hừng hực:
– Nếu ta được Liệt Sơn tộc tôn sùng là thủ hộ thần, há có thể lùi bước? Vậy hãy để cho ta đại chiến một cuộc. Vì Liệt Sơn tộc giết ra một mảnh không gian sinh tồn!
Nơi xa, tinh kỳ bay múa, ở giữa không trung quanh quẩn không chừng, Thần Nha tộc, Giác tộc, Trấn Hải thị, Liên Sơn tộc, Ly Sơn tộc, Quỳ thị, thậm chí còn có Vũ Vương Thần Tộc, hơn mười đại tộc mang lên đại quân, khí thế như cầu vồng, chạy chồm mà đến!
Từng kiện trấn tộc chi bảo bay lên không, trấn áp vạn vật sinh linh, mà ở trong đại quân, là thần minh phân thân mà những bộ tộc này cung phụng, Thần Kim luyện thành, thần tính vào chủ, pháp lực mạnh mẽ đến có thể so với Chưởng Giáo Chí Tôn cấp cường giả!
Loại tràng diện này, chỉ có lúc đại bộ lạc khai chiến mới có thể thấy!
Mà hiện tại, tràng diện lớn như thế, thủ bút khổng lồ như thế, chỉ là vì đối phó một tiểu bộ lạc nho nhỏ trên dưới một trăm người!
– Thần Nha Tôn Giả, phía trước chính là Liệt Sơn tộc!
Thần Nha tộc mang lên đại quân, phía trên đại quân nổi lơ lửng trấn tộc chi bảo của Thần Nha tộc, Nha Thần hồ, một cái bình ngọc hình dáng hồ lô, khắp cả người Hỏa Vân lượn lờ. Phía dưới Ngọc hồ này, chính là Thần Nha tộc trưởng, nương theo một vị quái nhân nha thân.
Quái nhân kia, chính là Thần Nha tộc cung phụng Yêu Thần, phân thân Thần Nha Tôn Giả, hóa thân này chính là làm bằng thần kim, hôm nay bị pháp lực cùng thần tính của Thần Nha Tôn Giả rót vào, giống như huyết nhục chi thân, hành động tự nhiên!
Thần Nha Tôn Giả cạc cạc cười quái dị, thanh âm giống như kim thạch, leng keng có lực, ánh mắt xa xa hướng phương hướng Liệt Sơn tộc nhìn lại:
– Một bộ lạc nho nhỏ, thế nhưng tồn tại một thủ hộ thần kỳ lạ, có thể chém giết Vũ Vương Chân Thần phân thân, bản thân ta muốn nhìn một chút, rốt cuộc là ai có thể có năng lực lớn như vậy!
– Bất quá mấu chốt nhất, vẫn là thần vật có thiên uy kia!
Hắn ánh mắt sắc bén:
– Nếu như ta đoán không sai mà nói, kia tất nhiên là một Thiên Đạo mảnh nhỏ luyện thành pháp bảo! Nếu có thể có được bảo vật này, thọ nguyên của ta thế tất có kéo dài thật lớn!
Đột nhiên, Liên Sơn tộc cách đại quân Thần Nha tộc không xa, truyền đến một trận tao loạn, tiếng bạo liệt rầm rầm không dứt bên tai, Thần Thông ba động kinh khủng tràn ngập mọi nơi, giống như cơn lốc quét ngang!
Oanh…
Giữa không trung đột nhiên hiện ra từng ngọn Thần Sơn, ùng ùng nện xuống, nện đến đại địa hé ra, dãy núi đổ ngã, hư không cũng bị nện đến nát bấy!
– Liên Sơn Lão Tổ xuất thủ, ngay cả trấn tộc chi bảo cũng vận dụng, chẳng lẽ là chống lại cường địch?
Sắc mặt Thần Nha Tôn Giả biến hóa, hắn cùng với Liên Sơn Lão Tổ cũng không xa lạ gì, hai đại bộ lạc hàng năm khai chiến, phân thân hai người bọn họ cũng giao thủ qua rất nhiều lần.
Nhưng vào lúc này, một tiếng hét thảm truyền đến, thê lương không nở nhìn:
– Ngươi dám trấn áp ta, tiểu tử, ngươi dám trấn áp ta? Ta muốn đem ngươi bầm thây vạn…
Tiếng kêu thảm thiết rất nhanh đình chỉ.
Thần Nha Tôn Giả kinh nghi bất định, đột nhiên, phía trước là bầu trời bao la đột nhiên âm tối xuống, thiên địa phảng phất lâm vào trong bóng tối, tiếp theo nham tương bôn lưu, Địa Thủy Phong Hỏa phun ra, phảng phất trong nháy mắt biến thành Ma ngục cuồn cuộn, từng tôn Thần Ma từ trong nham thạch đứng dậy.
Bóng tối nhanh chóng đem đại quân Thần Nha tộc cắn nuốt, sau đó, Thần Nha Tôn Giả liền thấy một thiếu niên sắc mặt tái nhợt chân đạp Ma ngục, chắp hai tay sau lưng, thản nhiên hướng mình đi tới.
– Giết!
Ánh mắt Thần Nha Tôn Giả sắc bén như đao, thân thể bay lên trời, cánh chim nổ tung, che khuất bầu trời, ánh lửa hừng hực, giống như một mặt trời chói chan, hướng thiếu niên kia phi đi, cùng lúc đó Thần Nha tộc trấn tộc chi bảo mở ra, thần hỏa phun lưu, hóa thành vô số Hỏa Nha phô thiên cái địa hừng hực đánh tới!
– Khụ khụ!
Thiếu niên kia phun ra một búng máu, sắc mặt trở nên càng thêm tái nhợt, nhưng ngay sau đó hai tay lần lượt thay đổi, một ngụm hồng chung bay lên không, Thiên Đạo oai tràn ngập, chưa tới một phút, vô số Hỏa Nha bị chấn nát bấy, Nha Thần hồ bị sinh sôi áp chế, ngay sau đó tám đạo kiếm quang phóng lên cao, hai thân ảnh lần lượt thay đổi mà qua, phân thân của Thần Nha Tôn Giả đột nhiên nổ tung, chia năm xẻ bảy!
Một đạo Thần Quang thoáng hiện, bọc một đầu Hỏa Nha hướng nơi xa bỏ chạy đi, chính là thần tính tích chứa trong phân thân của Thần Nha Tôn Giả, phân thân của hắn bị hủy, một cái chính diện liền bị Ngũ Sắc Kim luyện chế thành Thần Vương Kiếm cắt toái, chỉ còn lại có thần tính.
Nếu có thể tìm kiếm được một thân thể tốt, thần tính vào làm chủ, như cũ có thể luyện thành phân thân!
– Ta đánh giá sai thực lực người này!
Hắn thầm nghĩ trong lòng.
Nhưng vào lúc này, thiếu niên sắc mặt tái nhợt phía sau đột nhiên hiện ra một pho tượng kim nhân vạn trượng, há mồm khẽ hấp, thần tính của Thần Nha Tôn Giả phân thân thân bất do kỷ, bị kim nhân kia một ngụm cắn nuốt!