1. Home
  2. Truyện Hay
  3. [Dịch] Đế Tôn
  4. Tập 125 [Chương 686 đến 691]

[Dịch] Đế Tôn

Tập 125 [Chương 686 đến 691]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 686: Thiên ngoại gặp nạn (2)

Nếu không phải Ứng Vô Song là Ứng Long tộc nhân, hơn nữa tu vi thực lực so với hắn cao hơn mà nói, hắn đã sớm một bữa hành hung, giết chết cô nàng này.

Giang Nam cười nói:

– Long Hoàng, ngươi độ lượng quá nhỏ, nên sửa lại. Nếu không tương lai Ứng Long tộc thống trị Huyền Minh Nguyên Giới, ngươi như thế nào có thể làm đại nhậm?

Long Hoàng hừ lạnh một tiếng, cố nén lửa giận, quay đầu không nhìn tới hắn, tránh cho mình không nhịn được bạo tẩu.

Ứng Vô Song hướng Lệ Dương nói:

– Ngươi lưu ở nơi đây, phụ tá Long Hoàng, giám sát dựng tinh môn, không thể tự ý lơ là. Ta cùng với Giang đạo hữu trở về một chuyến, mấy ngày nữa sẽ trở lại.

Lệ Dương gật đầu nói:

– Quận chúa yên tâm.

Ứng Vô Song tế lên một chiếc lâu thuyền, hướng Giang Nam cười nói:

– Giang đạo hữu, việc này không nên chậm trễ, chúng ta liền đi Ứng Long Đại Thế Giới.

Giang Nam đi lên chiếc lâu thuyền này, lại thấy trên thuyền còn có thật nhiều Long Nữ tư thái thướt tha đi theo hầu hạ, tựa như một ôn nhu hương, rất là thích ý, không khỏi tán thán nói:

– Vô Song, ngươi cũng là người hiểu được hưởng thụ, tiên gia không ngoài như vậy, làm người ta hâm mộ.

Ứng Vô Song rất là vui vẻ, cười nói:

– Đạo hữu khen trật rồi.

Nàng không có lưu ý đến Giang Nam gọi thẳng kỳ danh, cả hai chữ đạo hữu cũng giảm đi, trống rỗng gần khoảng cách giữa hai người hơn.

Giang Nam đánh giá mọi nơi, chỉ thấy Ứng Vô Song thúc dục lâu thuyền phá vỡ hư không, hướng khe hở vũ trụ mịt mờ vô tận đi tới, vào lúc này lại có Long Nữ chủ động tiến lên, tế lên một kim cầu cự đại, treo cao ở trên không lâu thuyền, kim cầu hiện ra hàng vạn hàng nghìn phương vị thế giới, quỹ tích vận chuyển, tính toán phương vị, định vị phương hướng lâu thuyền đi tới.

Có kim cầu này định vị, lâu thuyền rất nhanh tìm được thế giới kiều gần đây, tiến vào thế giới khác, sau đó từ thế giới kiều của thế giới khác xuyên qua, vượt qua từng cái từng cái thế giới.

– Kim cầu này cùng Đại Thiên La Thiên Nghi của sư tôn ta có mấy phần tương thông, bất quá chức năng càng thêm cường đại!

Ánh mắt Giang Nam chớp động, liên tục đánh giá cái kim cầu to lớn này, thầm nghĩ:

– Cái kim cầu này có thể suy tính ra địa lý của chư thiên vạn giới, mà Đại Thiên La Thiên Nghi của sư tôn cùng Huyền Minh La Thiên Kính của ta chỉ có thể suy tính địa lý Huyền Minh Nguyên Giới, xem ra Ứng Long Đại Thế Giới cũng đã từng có cao thủ đi qua vạn giới trụ thạch, luyện ra dụng cụ địa lý của chư thiên vạn giới đầy đủ.

Nội tình Ứng Long Đại Thế Giới thâm trầm hắn là biết đến, chẳng qua là chưa từng ngờ tới ngay cả Ứng Vô Song cũng có thể có loại bảo vật này.

Ứng Vô Song cười nói:

– Trước mắt lui tới Ứng Long Đại Thế Giới ta vẫn còn cực kỳ phiền toái, cần xuyên qua năm thế giới, bất quá đợi đến tinh môn chế tạo thành công, là có thể trực tiếp truyền tống, cực kỳ dễ dàng. Khi đó Ứng Long Đại Thế Giới ta xâm lấn Huyền Minh Nguyên Giới các ngươi, liền không có bất kỳ trở ngại. Lúc xuyên qua thế giới kiều rất nguy hiểm, khó bảo toàn gặp được Thần Ma bị lưu vong, Ứng Long Đại Thế Giới ta ở chư thiên vạn giới rất có uy danh, những Thần Ma đó thấy là lâu thuyền Ứng Long Đại Thế Giới ta, thường thường không dám trêu chọc.

Giang Nam gật đầu, thế giới kiều đúng là nguy hiểm vạn phần, lần trước hắn cùng với Lạc Hoa Âm đi Tiểu Thiên Tinh Giới liền gặp phải Ma Thần lưu vong ám sát, Lạc Hoa Âm cũng suýt nữa chết ở nơi đó.

Ứng Vô Song cười nói:

– Bất quá vẫn có thật nhiều hạng người cùng hung cực ác không sợ Ứng Long tộc ta, cho nên mọi sự vẫn là phải cẩn thận tốt hơn.

Đợi lâu thuyền đến cuối cùng thế giới kiều, Ứng Vô Song thở phào nhẹ nhỏm, cười nói:

– Giang đạo hữu, phía trước chính là Ứng Long Đại Thế Giới.

Giang Nam về phía trước nhìn lại, chỉ thấy một thế giới to lớn phong cách cổ xưa đột nhiên hiện ra ở trước mắt hắn, vô số tinh hệ đinh ốc quay quanh, phảng phất như một mảnh Cự Long dài hẹp vượt qua thế giới này, mỹ lệ bao la hùng vĩ, huyến lệ rực rỡ, để cho hắn không khỏi hai mắt tỏa sáng.

Cái thế giới này nếu so với Huyền Minh Nguyên Giới khổng lồ không biết gấp bao nhiêu lần, tráng quan vô cùng, không chỉ có như thế, Giang Nam còn chứng kiến trong thế giới này, có một mảnh khí lưu dài hẹp ngang không gian, dài đến trên ức dặm!

Kia là khí huyết cường giả, hóa thành một mảnh khí huyết dài hẹp hàng dài, làm người ta chỉ cảm thấy vô cùng rung động, rất khó tưởng tượng thế gian còn có tồn tại cường đại như thế!

– Ứng Long tộc thật là sâu không lường được! Đại Thế Giới bực này nếu như muốn xâm lấn Huyền Minh Nguyên Giới ta, ai có thể ngăn?

Ở phía dưới thế giới khổng lồ này, là chín đầu Tiên Thiên Thần Ma lưng đeo thế giới này ở trong vũ trụ ngao du, chín đầu Tiên Thiên Thần Ma này cũng cường hãn đáng sợ, Tù Ngưu, Nhai Tí, Trào Phong, Bồ Lao, Toan Nghê, Bí Hý, Bệ Ngạn, Ly Vẫn, từng cái từng cái hình thể vô cùng khổng lồ.

Giang Nam đang quan sát, đột nhiên chỉ thấy nơi xa âm phong gào thét, xa xa liền thấy một đóa Thải Vân ửng đỏ từ chỗ sâu trong hư không gào thét đánh tới, Thải Vân ửng đỏ càng ngày càng gần, càng lúc càng lớn, chỉ thấy trong Thải Vân kia là do vô số cô gái có sáu cánh tạo thành, bổ nhào bay động, trong chớp mắt liền đến trước lâu thuyền.

Giang Nam nhìn lại, chỉ thấy sau lưng những cô gái kia có Thiền Dực, trên người không có mảnh vải, trụi lủi đến ngay cả lông cũng không có, phong nhũ cặp mông, tuyệt không thể tả, từng cái từng cái giống như ni cô, bất quá đều là thanh xuân xinh đẹp.

Thải Vân đỏ sắc hắn mới vừa nhìn đến không phải Thải Vân chân chánh, mà là da của những nữ ni xinh đẹp này, nhiều nữ ni thanh xuân như thế, tạo thành một đám mây khổng lồ, thực là hiếm thấy.

– Không tốt!

Sắc mặt Ứng Vô Song kịch biến, thất thanh nói:

– Là lão ma đầu Phi Vân Lão Tổ kia, đi mau!

Nàng toàn lực thúc dục lâu thuyền, chỉ thấy thuyền lớn hóa ra một đạo lưu quang, nhanh chóng bay nhanh, hướng Ứng Long Đại Thế Giới phóng đi!

– Phi Vân Lão Tổ?

Giang Nam hướng những nữ ni thanh xuân kia nhìn lại, chỉ thấy trong những nữ ni hóa thành Thải Vân này nổi lơ lửng một cung điện cự đại, trong cung điện kia cũng có vô số cô gái tuổi thanh xuân, cũng thanh nhất sắc không có mặc quần áo, trên người tìm không được một cọng lông tóc, đang ở trong điện mở hội, hát chính là dâm từ động khúc, cực kỳ khó nghe, nhảy chính là thiên ma Loạn Vũ, cực kỳ khó coi.

Mà ở trong cung điện kia, còn có một Đại hòa thượng vừa mập vừa cường tráng, bị nhiều cô gái vờn quanh, miệng cười thường mở, cũng trần truồng không có mảnh vải, cùng những nữ ni tuổi thanh xuân kia hôn thiên ám địa.

– Ha hả, nguyên lai là tiểu nha đầu Ứng Long tộc!

Đại hòa thượng kia nhạc a a nói:

– Nha đầu, Phật gia nơi này còn thiếu mấy Long Nữ, còn không mau mau hàng phục, tới đây hầu hạ Phật gia?

Ứng Vô Song hứ một ngụm, khống chế lâu thuyền bão táp bay đi.

Chương 687: Chuyển thế Thần Ma (1)

– Phi Vân lão phật để ngươi lưu lại, ngươi còn dám đi?

Trong đóa Phi Vân kia, vô số nữ ni quát mắng, hư không nhất thời xuất hiện vô số ngón tay, những bàn tay này năm ngón tràn ra, giống như nụ liên hoa màu hồng trán phóng, chi chít, chồng chất, cùng chung tạo thành một đóa Hồng Liên rộng lớn hơn vạn dặm, xuống phía dưới móc ngược đi, muốn đem lâu thuyền khấu trừ ở dưới liên hoa!

Ứng Vô Song sất trá một tiếng, lật tay đón nhận, hư không kịch liệt chấn động, đóa liên hoa kia nhất thời bị chấn tản ra, từng cái từng cái nữ ni bốn phương tám hướng rơi xuống.

Ứng Vô Song cũng muộn hanh nhất thanh, khóe miệng tràn đầy máu, liều mạng khống chế lâu thuyền cướp đường mà chạy.

– Cho Phật gia đủ nhiều nữ nhân, Phật gia có thể sáng tạo một cực lạc thế giới!

Phi Vân Lão Tổ lấy tay liền hướng lâu thuyền chộp tới, ha hả cười nói:

– Long Nữ, lưu lại làm đầy đàn đời sau cho Phật gia thôi, đến lúc đó Phật gia xây dựng một Phật Quốc thật lớn, ngươi chính là quốc mẫu!

Phi Vân Lão Tổ vô cùng hung hãn, chút ít nữ ni dưới trướng hắn kia liên thủ, liền đủ để áp chế Ứng Vô Song, hôm nay hắn tự mình xuất thủ, so với nữ ni kia càng thêm kinh khủng, chỉ thấy Đại hòa thượng này ngồi ở trong đại điện, một bàn tay kim chói trực tiếp từ trong đại điện thăm dò, đại chưởng che không, vân tay bao phủ chu vi mười vạn dặm, giống như một ngọn đại lục thẳng hướng chỗ lâu thuyền của Giang Nam chụp xuống!

– Đại! Đại! Đại!

Ứng Vô Song thanh uống, chỉ thấy chiếc lâu thuyền dưới chân này nhanh chóng trở nên to lớn, trong chớp mắt liền hóa thành một thuyền lớn ngàn dặm, tốc độ so với lúc trước tăng lên mấy phần, nhưng không cách nào ở ngắn ngủn chốc lát liền chạy ra phạm vi phật thủ này bao phủ.

Mặc dù Phi Vân Lão Tổ là Ma Đạo, nhưng tu luyện lại là Phật Môn công pháp chính tông, tu vi thành tựu của hắn, đã hoàn toàn có thể xưng là Phật Đà!

Cùng Phật Đà giao thủ, mặc dù Ứng Vô Song là Thiên Cung bát trọng cường giả, tu thành Tử Tiêu Thiên Cung, nhưng cùng Phi Vân Lão Tổ như cũ có chênh lệch cực lớn.

Bàn tay này rơi xuống, đạo tắc tràn ngập, thậm chí có thể thấy rõ phật thủ này là do đạo tắc kim chói hợp thành, ngón tay cũng là do đạo tắc xây dựng thành!

Lâu thuyền phát ra tiếng vang khanh khách xèo xèo, phật thủ còn chưa rơi xuống, chiếc thuyền lớn này liền bắt đầu không ngừng ngâm nước, bị ép tới bắt đầu nhỏ đi.

Nếu như chiếc lâu thuyền này bị áp súc đến mức tận cùng, sẽ vô hình trung kéo dài trường không, mấy vạn dặm khoảng cách sẽ kéo dài gấp mấy trăm lần cho tới mấy ngàn lần, nguyên vốn có thể chạy ra lòng bàn tay bao phủ, cũng sẽ không cách nào chạy đi.

– Tổ Long Kiếm!

Thân thể Ứng Vô Song chấn động, một thanh bảo kiếm kích bắn ra, thân kiếm trải rộng Long Lân, sinh ra long trảo đầu rồng long uy, như một Thương Long chân chính ở trên không lâu thuyền du động.

Năm ngón tay của Phi Vân Lão Tổ bắt xuống, chỉ nghe boong boong nổ tung vang không dứt, thanh Tổ Long Kiếm này cùng năm đầu ngón tay của Phi Vân Lão Tổ kịch liệt đụng nhau, ánh lửa tràn ngập, thành từng mảnh đạo tắc tán phát ra, bùm bùm nghiền nát, mỗi một lần bộc phát ra uy năng, cũng có thể dễ dàng giết chết tu sĩ như Giang Nam!

Giang Nam ngó chừng thanh bảo kiếm này, ánh mắt chớp động, thầm nghĩ trong lòng:

– Đây không phải là một pháp bảo bình thường, mà là thần minh chi bảo, có thể dễ dàng lấy ra thần minh chi bảo, lai lịch của Ứng Vô Song đúng là không nhỏ!

Tổ Long Kiếm cùng đầu ngón tay của Phi Vân Lão Tổ liên tục đụng nhau vài chục lần, Ứng Vô Song đầu tóc tán loạn, khóe miệng tràn máu, thậm chí ngay cả lỗ mũi mi mắt lổ tai cũng có máu tươi chảy ra.

Mặc dù Tổ Long Kiếm có thể chống đở được thủ chưởng của Phi Vân Lão Tổ, nhưng tu vi của nàng không bằng Phi Vân Lão Tổ, bị thương nặng chính là đương nhiên. Bất quá nàng có thể chống đở được một kích của Thần Ma, đã là thành tựu vô cùng khó được, đủ để kiêu ngạo.

Ứng Vô Song phất áo choàng, ho ra máu liên tục, hướng thị nữ trên lâu thuyền lớn tiếng quát lên:

– Mau thông tri cho cao thủ Ứng Long Đại Thế Giới, để cho bọn họ đến đây trợ giúp!

– Dạ!

Nhiều Long Nữ cùng kêu lên đáp.

Các nàng cũng là Long Tộc, từng cái từng cái thực lực không kém, cũng là Thần Phủ cảnh giới cường giả, nhiều Long Nữ tạo thành một đại trận, vô số Đạo văn xông ra, hóa thành một mặt gương sáng, trong kính có một đạo tinh quang kích bắn ra, hướng Ứng Long Đại Thế Giới vọt tới!

– Muốn cho cường giả trong Ứng Long Đại Thế Giới chú ý sao? Nếu bị vài đầu lão Ứng Long phát hiện, thật có chút khó giải quyết. Cực Nhạc Thiên Đường, trăm vạn nữ Bồ Tát, cùng ta thi triển Xá Nữ Mê Hồn Đại Pháp!

Thân thể Phi Vân Lão Tổ run lên, một áo cà sa màu đỏ phi ở trên người, đỉnh đầu đột nhiên có một tấm Thiên Đình mênh mông hiện ra, vô số nữ ni rối rít bay lên, rơi vào trong Thiên Đình, từng kiện bảo y gia thân, khiến những nữ ni vốn là trần truồng giờ phút này thoạt nhìn bảo tướng trang nghiêm, giống như từng tôn Bồ Tát, nhất tề đọc tụng kinh Phật, cao giọng phật xướng.

Phi Vân Lão Tổ vừa áp chế Ứng Vô Song, vừa ha hả cười nói:

– Tiểu Long Nữ trên thuyền, còn chưa tới Thiên Đình của ta, làm nữ Bồ Tát của ta?

Long Nữ trên lâu thuyền nghe được phật âm đầy trời kia, từng cái từng cái thần hồn điên đảo, không biết vì sao, rối rít đứng dậy hướng Cực Nhạc Thiên Đường trên đỉnh đầu của Phi Vân Lão Tổ bay đi.

Cho dù là Ứng Vô Song, giờ phút này cũng bị mê thần hồn, tròng mắt nhất thời thanh minh, nhất thời mơ hồ, mỗi lần muốn vứt bỏ chống cự, rồi lại ở trong phút chốc tỉnh táo lại.

Phi Vân Lão Tổ Xá Nữ Mê Hồn Đại Pháp lợi hại vô cùng, đặc biệt nhằm vào thần hồn, mê loạn thương sinh, sau khi bị phật âm xâu não, sẽ mất đi thần trí, thần hồn bị mê, cam tâm tình nguyện quy theo, làm nữ Bồ Tát trong Cực Nhạc Thiên Đường của hắn, thậm chí cam nguyện giao ra hết thảy.

Đây cũng là nơi kinh khủng của Phi Vân Lão Tổ, thần hồn khó tu luyện nhất, cũng là nhược điểm dễ dàng đối phó nhất, mặc dù Ứng Vô Song không kém, là gần Thần cường giả, hơn nữa có thần minh chi bảo nơi tay, nhưng mà thần hồn dù sao chưa hoàn toàn biến thành thần tính, như cũ có thể bị mê hoặc.

Hơn nữa, Phi Vân Lão Tổ Xá Nữ Mê Hồn Đại Pháp, thậm chí ngay cả Thần Ma cũng có thể mê hoặc, lão ma đầu này lúc ở Thần Giới liền mê mấy thiếu nữ tu thành thần minh, thái âm bổ dương, vì vậy mới có thể bị đuổi giết, phải chạy trốn lưu vong.

Phi Vân Lão Tổ cười ha ha, thu bàn tay, đồng thời cao tụng phật hiệu, toàn lực thúc dục Xá Nữ Mê Hồn Đại Pháp, cười nói:

– Mấy vị Tiểu Long Nữ, hết thảy quy theo ngã Phật thôi!

Ứng Vô Song chợt cắn đầu lưỡi một cái, thần trí khôi phục một tia thanh minh, nhưng ngay sau đó lại bị lạc, không nhịn được liền muốn từ trên lâu thuyền bay lên.

– Tất cả trở lại cho ta!

Trên lâu thuyền, đột nhiên từng bàn tay to bắn ra, đem Long Nữ giữa không trung hết thảy bắt, thậm chí ngay cả Ứng Vô Song cũng xé xuống.

Chương 688: Chuyển thế Thần Ma (2)

Mi tâm của Giang Nam chợt lóe, đem nhiều Long Nữ tính cả Ứng Vô Song cùng nhau thu vào bên trong mi tâm, trong mi tâm hắn, Huyền thai kim nhân đột nhiên kết xuất Huyền Thai Ấn, quát lên một tiếng, giống như thể hồ quán đính, đánh xơ xác phật âm, đám người Ứng Vô Song lập tức khôi phục thần trí, tỉnh táo lại.

– Thiên Dực Thần Chu, đi!

Một chiếc thuyền nhỏ cổ quái đột nhiên từ trên lâu thuyền trượt ra, sinh ra hơn ngàn cánh, hết thảy là huyết nhục tạo thành cánh, thiên dực rung lên, phá không bay đi.

Sắc mặt Phi Vân Lão Tổ cứng đờ, ứng phó không kịp, liền thấy chiếc thuyền nhỏ kia xẹt qua mấy vạn dặm, chạy ra phạm vi bàn tay của hắn bao phủ.

– Tà ma ngoại đạo, đoạt kiều thê của ta, ta cùng với ngươi có mối hận đoạt vợ, thù này bất cộng đái thiên!

Lão phật này giận dữ, khống chế Phi Vân cùng cung điện đuổi theo, cười lạnh nói:

– Yêu tà nơi nào đến, còn không mau mau quy theo ngã phật?

Trong thanh âm của hắn nảy lên Xá Nữ Mê Hồn Đại Pháp, đỉnh đầu Cực Nhạc Thiên Đường truyền đến phật âm lã lướt, trăm vạn nữ Bồ Tát cùng nhau phật âm đại hát, muốn Giang Nam sa đọa, mê thần hồn hắn.

Bên tai Giang Nam nghe phật âm lã lướt, Ma Ngục bên trong mi tâm lập tức xuất hiện vô số Bồ Tát xinh đẹp, từng tôn Bồ Tát trấn giữ bầu trời Ma ngục, mở miệng tụng pháp, vô số xiềng xích rầm rầm bay tới, muốn đem thần hồn hắn khóa cầm!

Một pho tượng Đại Phật kim chói từ trên trời giáng xuống, trên mặt từ bi, cao ở trên Ma ngục, trăm vạn nữ Bồ Tát vờn quanh, chỉ thấy Đại Phật loáng thoáng chính là bộ dáng của Phi Vân Lão Tổ, tay niết trấn hồn ấn, trang nghiêm quát lên:

– Nghiệt chướng, còn không hàng phục?

– Hàng phục con mẹ ngươi! Ở trong mi tâm của ta, ngươi còn muốn gây sóng gió? Phiên Thiên Ấn!

Giang Nam khống chế Huyền Thai, bàn tay lật lên rơi xuống, cả Ma ngục đột nhiên điên đảo, ầm ầm che ở trên người những nữ Bồ Tát này, diệt sạch sẻ, tính cả tôn kim phật kia cũng cùng nhau trấn giết luyện hóa!

Ứng Vô Song cùng nhiều Long Nữ ngơ ngác nhìn một màn này, thật lâu nói không ra lời, trăm vạn nữ Bồ Tát cùng nhau phân cách một tia thần hồn, cộng thêm một phần thần tính của Phi Vân Lão Tổ, xâm lấn mi tâm không gian, là hung hãn bực nào, coi như là một Thần Ma, chỉ sợ nhất thời trong chốc lát cũng sẽ bị mê bản tính, thần hồn thất thủ, biến thành đồ chơi của Phi Vân Lão Tổ.

Nhưng mà, trận chiến cường hãn kinh khủng như thế, chỉ kịp nói ra một câu tràng diện, liền bị Giang Nam một chiêu đánh cho hết thảy hôi phi yên diệt, không còn sót lại chút gì!

– Giang đạo hữu, đây là thần tính của ngươi?

Ứng Vô Song ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một pho tượng Thiên Thần kim chói đứng vững vàng ở phía trước Tử Phủ, dưới chân chính là Ma Vực cuồn cuộn, sâm nghiêm kinh khủng, một luồng thần hồn của Phi Vân Lão Tổ cùng trăm vạn nữ Bồ Tát ở trong Ma ngục ngay cả một tức thời gian cũng không có chống được, liền hoàn toàn hóa đi.

Ứng Vô Song cùng chúng Long Nữ đứng ở dưới chân Huyền Thai của Giang Nam, thậm chí còn không có cao bằng một nửa ngón chân của hắn, như là phàm phu tục tử bé nhỏ không đáng kể.

– Chẳng lẻ ngươi là Thần Ma chuyển thế?

Ứng Vô Song thất thanh nói, loại cảm giác bị áp bách này thật sự quá mạnh mẻ, làm cho nàng chỉ cảm thấy mình giống như đối mặt một Thần Ma sâu không lường được, so sánh với đối mặt Phi Vân Lão Tổ còn muốn kinh khủng không biết gấp bao nhiêu lần.

– Chính xác.

Giang Nam tâm thần đung đưa, một chủ ý xông lên đầu, ôn hòa cười nói:

– Vô Song, các ngươi trước ở chỗ này tu dưỡng chốc lát, Phi Vân Lão Tổ còn ở phía sau đuổi giết, đợi bỏ rơi người này lại nói tiếp.

Hắn lời này tương đương với cam chịu hắn là Thần Ma chuyển thế, tự nhiên để cho đám người Ứng Vô Song càng thêm khiếp sợ, nhớ tới Giang Nam đủ loại kỳ dị, trong lòng chỉ cảm thấy bừng tỉnh đại ngộ:

– Khó trách ngay cả Yêu Hoàng Long Hoàng là nhân vật hung ác cũng không cách nào làm gì hắn, thì ra hắn là Thần Ma chuyển thế. Hắn ở Minh Đường cảnh liền có thành tựu như thế, bây giờ nhìn lại, chỉ sợ kiếp trước của hắn cũng là nhân vật khó lường!

Thật ra thì Giang Nam có một phen so đo khác, lần này hắn đi Ứng Long Đại Thế Giới cầu viện, nhưng mà người nhỏ, lời nhẹ, lấy tư cách Minh Đường cảnh của hắn, ở Huyền Minh Nguyên Giới còn coi là không kém, nhưng mà ở Ứng Long Đại Thế Giới thậm chí tư cách nói chuyện cũng không có, nhưng nếu cộng cho mình một thân phận Thần Ma chuyển thế, liền có tiền vốn nói chuyện cùng cò kè mặc cả.

– Giang đạo hữu, ngươi tuy là Thần Ma chuyển thế, nhưng dù sao tu vi còn yếu, vẫn là ta tới khống chế lâu thuyền chạy trốn!

Ứng Vô Song cao giọng nói.

– Vô Song, ta và ngươi quen biết lâu như vậy, còn cần cùng ta khách khí? Ngươi xưng ta Tử Xuyên là được.

Giang Nam thấy buồn cười nói:

– Ngươi có điều không biết, sở dĩ ta có thể sống đến hiện tại, không dám nói chạy trối chết đệ nhất thiên hạ, nhưng coi như là nhân vật trên đời này đều biết. Các ngươi nhân cơ hội chữa thương, ta tới bỏ Phi Vân Lão Tổ.

Phía ngoài, Phi Vân Lão Tổ cũng không khỏi lộ ra vẻ kinh nghi bất định, Giang Nam chẳng những không có quy theo Cực Nhạc Thiên Đường của hắn, thậm chí một chiêu liền phá vỡ Xá Nữ Mê Hồn Đại Pháp, không thể không để cho hắn khiếp sợ.

– Chuyển thế Thần Ma, tiểu tử này nhất định là chuyển thế Thần Ma, khó trách có thể trở thành tình địch của Phật gia!

Trong mắt lão phật hiện lên một đạo hung quang, cười lạnh nói:

– Bất quá, ngươi hôm nay cũng không có tu vi kiếp trước, giết ngươi đối với Phật gia mà nói dễ dàng!

Sau một khắc, hắn liền thấy quanh thân Giang Nam đột nhiên hiện ra vô số trận kỳ, rầm rầm cuốn động, đem Giang Nam tính cả chiếc thuyền kia cùng nhau truyền tống đếm mười vạn dặm!

Những trận kỳ này không phải là pháp bảo, mà là đạo văn thuần túy, vẫn nương theo ở bên cạnh Giang Nam, điên cuồng phá không đi về phía trước, tốc độ cực nhanh, để cho hắn cũng trố mắt, cũng không lâu lắm liền chạy ra trên ức dặm, đi tới biên giới Ứng Long Đại Thế Giới!

Tu vi hôm nay của Giang Nam, so sánh với Cận Đông Lưu ngày đó ở trong Thần Khư còn mạnh hơn không biết bao nhiêu lần, không cần mượn pháp bảo là có thể thi triển Loạn Không Đại Trận, cho nên hắn nói mình có thể chạy ra Phi Vân đuổi giết, cũng không phải là bốc phét.

– Là người lợi hại!

Sắc mặt Phi Vân Lão Tổ ngưng trọng, không tiếp tục đuổi giết nữa, xoay người liền đi, thầm nghĩ:

– Nơi đây cách Ứng Long Đại Thế Giới quá gần, tiếp tục đuổi giết sẽ đưa tới lão quái vật của Ứng Long Đại Thế Giới, Phật gia cũng không phải là đối thủ của bọn họ, chỉ có thể buông tha cho những nữ Bồ Tát nũng nịu tươi mới trắng nõn này…

– Phi Vân Lão Tổ muốn chết, ngay cả ta cũng dám trêu chọc! Cô nương ta muốn để cho hắn ở đất lưu vong cũng không cách nào sinh tồn được!

Ứng Vô Song đi tới Ứng Long Đại Thế Giới, tiến vào một viên chủ tinh trong đó, an bài Giang Nam ở trong phủ đệ của mình, lập tức hướng cao tầng Ứng Long tộc bẩm báo chuyện này, cũng không lâu lắm, Giang Nam liền cảm giác được có bốn cổ khí tức dị thường mạnh mẻ phóng lên cao, thần uy tràn ngập không gian.

Chương 689: Da trâu đầy trời, bốc phét tùm lum (1)

Bốn cổ thần uy này ở trong không gian thoáng một cái đã qua, ngay sau đó xông vào đất lưu vong của chư thiên vạn giới, biến mất không thấy gì nữa, hẳn là bốn thần minh của Ứng Long tộc cùng nhau tiến vào đất lưu vong đuổi giết Phi Vân Lão Tổ.

– Tứ thần minh đuổi giết Phi Vân, sau này ngày tốt của Tà Phật kia đã chấm dứt.

Giang Nam rất có ý nhìn có chút hả hê, thầm nghĩ:

– Bất quá, nội tình của Ứng Long Đại Thế Giới này, cũng thật sự quá mạnh mẻ a? Ta ở hẳn là một viên chủ tinh của Ứng Long Đại Thế Giới, Thần Ma liền có trên dưới một trăm!

Ứng Long Đại Thế Giới có cực nhiều Chủ Tinh, hắn tiến vào cái thế giới này, chỉ thấy quần tinh lấp lánh, vô số viên tinh thần to lớn ở trong không gian lóng lánh, còn có thể thấy tinh môn khổng lồ đứng vững ở chỗ sâu trong Tinh Hà, từng chiếc từng chiếc thuyền hàng khổng lồ hối hả, lui tới trong các tinh môn, xuyên qua tinh vực, vận tới hàng hóa.

Ứng Long Đại Thế Giới thật sự phát đạt, cao độ phồn vinh, cho dù là tinh hệ chỗ sâu trong Tinh Hà cũng nhận được khai phá thật lớn, cái thế giới này có thể nuôi sống càng nhiều người.

So sánh xuống, Huyền Minh Nguyên Giới giống như là dân bản xứ ăn tươi nuốt sống, người nguyên thủy, ngay cả Thái Dương Hệ cũng không có đi ra, chủ tinh cũng chỉ có một viên, tinh hệ chỗ sâu trong Tinh Hà lại càng nguy hiểm nặng nề, còn có Cổ lão thần tích cùng với đủ loại nguy hiểm, vì vậy Huyền Minh Nguyên Giới bị Ứng Vô Song xưng là dế nhũi đúng là không có nói sai.

– Chỉ có thế giới rộng lớn như thế, mới có thể nuôi sống nhiều Thần Ma như vậy, Huyền Minh Nguyên Giới ta chỉ có một viên chủ tinh, không có một người nào, không có một Thần Ma nào trấn giữ, bị người xem thường cũng không oan.

Giang Nam thầm nghĩ:

– Bất quá, muốn khai phá Tinh Hà nguyên giới, không có tinh môn căn bản không cách nào làm được, nếu không ở trong tinh không phi hành, cũng đủ để hao hết sạch thọ nguyên của một vị Thần Phủ cảnh cao thủ. Nhất định phải thu phương pháp rèn tinh môn vào tay, tương lai dễ dàng khai phá nguyên giới.

Ở trong vũ trụ phi hành thật sự hao phí thời gian, tốc độ phi hành Thái Dương Thần hóa thân của Giang Nam cực nhanh, từ nguyên giới chủ tinh bay đến Thái Dương cũng cần mấy chục ngày, trên đường hao phí Linh Dịch lấy trăm vạn cân tính toán.

Chủ tinh cách Thái Dương còn coi là gần, những tinh thần khác cách chủ tinh càng thêm xa xôi, lấy vạn lần ức lần tính toán cũng không đủ, vì vậy không có tinh môn mà nói, đúng là không cách nào tiến vào Tinh Hà khai phá tài nguyên, di chuyển sinh linh.

Hắn ở phủ đệ của Ứng Vô Song, Ứng Vô Song đã sớm hướng phụ thân mình bẩm báo chuyện này, bất quá hơn mười ngày sau, phụ thân của Ứng Vô Song cũng không có triệu kiến hắn.

Bất quá mấy ngày qua, Giang Nam đối với người này cũng ít nhiều có chút hiểu rõ, phụ thân của Ứng Vô Song tên là Ứng Trác, là chưởng khống giả chỗ này, được phong làm Thần Hầu, thường nhân gọi thẳng kỳ danh là không nhiều, đều gọi hắn là Ứng Thần Hầu.

Ứng Trác sâu không lường được, ngay từ lúc vài ngàn năm trước đã tu thành Chân Thần, loại nhân vật này, cho dù là Thần Giới cũng là nhất phương đầu sỏ.

Trừ Ứng Trác ra, viên chủ tinh này còn có rất nhiều thế lực lớn khác, ba Đại Chân Thần, hơn hai mươi Thiên Thần, hơn chín mươi thần minh, lực lượng khổng lồ như thế, một thành liền đủ để chinh phục Huyền Minh Nguyên Giới!

Nhưng mà, Ứng Long Đại Thế Giới cũng không phải là thùng sắt giang sơn, trừ Ứng Long tộc, còn có Tổ Long tộc, Chúc Long tộc, Thiên Long tộc,… chia làm các đại phái.

Ứng Trác chẳng qua là cao tầng trong Ứng Long tộc, trừ hắn ra, ở trên viên chủ tinh này còn có Chân Thần của Tổ Long, Chúc Long hai đại bộ tộc tồn tại, cùng hắn địa vị ngang nhau.

Về phần Thiên Long ở nơi này thế lực hơi yếu, nhưng mà có Thiên Thần tồn tại.

Hơn nữa, trừ thế lực bên ngoài ra, trong các đại bộ tộc còn có một chút lão quái vật cấp bậc lão tổ, sâu không lường được.

Đây chính là nơi kinh khủng của Cổ lão bộ tộc, chỉ có một viên chủ tinh liền có nội tình sâu như vậy, vượt qua xa Huyền Minh Nguyên Giới có thể sánh ngang.

– Ứng Trác lo lắng, hẳn là trừ Yêu Thần trong Thái Dương ra, chính là Nam Hải tổ sư. Nam Hải tổ sư không chết, chỉ sợ hắn phải giao ra một giá cao mới có thể vào chủ nguyên giới.

Giang Nam thầm nghĩ trong lòng.

Mấy ngày nay Ứng Trác vẫn không có triệu kiến hắn, nhưng Giang Nam không một chút gấp gáp, như cũ bình tĩnh, thường cùng Ứng Vô Song uống trà ngắm cảnh, đàm luận đạo pháp.

Ứng Vô Song ở trên tu vi cao tuyệt, đã tu thành Tử Tiêu Thiên Cung, nhưng mà ở đạo pháp lĩnh ngộ lại không có cao hơn Giang Nam, thậm chí có chút ít ngay cả nàng cũng cần hướng Giang Nam lãnh giáo.

Hai người ngồi trên bồ đoàn, cao gió tễ tháng, nói xong cao hứng, liền đem Thần Thông diễn dịch đi ra ngoài, lẫn nhau trao đổi, cũng cực kỳ thích ý.

– Tử Xuyên, mấy ngày nữa phụ thân ta sẽ triệu kiến ngươi.

Ứng Vô Song cười nói:

– Ta đã hướng phụ thân thông báo chuyện của ngươi, mấy ngày nay phụ thân cùng với hai Chân Thần khác thương lượng, dù sao mượn mấy thần minh can thiệp thế giới khác không phải chuyện đùa, không trách bọn họ không cẩn thận.

Giang Nam gật đầu, vuốt cằm nói:

– Đa tạ Vô Song.

Ứng Vô Song rời đi, đi tới trong Ứng Long điện, chỉ thấy chỗ đại điện này xanh vàng rực rỡ, Ứng Trác ngồi ở trên chủ vị trung tâm, hai bên có một lão giả, ba người này quanh thân Long Văn quấn quanh, không gian phía sau chồng chất, tạo thành từng cái từng cái Chân Long thế giới, mênh mông rộng lớn.

– Phụ thân, hai vị bá phụ, ta mấy ngày nay cùng hắn đàm luận đạo pháp, nói vậy cũng không có dấu diếm được các ngươi a?

Ứng Vô Song hướng ba người thi lễ, đứng dậy cười nói.

Ứng Trác gật đầu, hướng hai bên tả hữu cười nói:

– Chiến huynh, Mạch huynh, các ngươi thấy thế nào?

Hai người này chính là hai Đại Chân Thần của Tổ Long tộc cùng Chúc Long tộc, Tổ Chiến cùng Chúc Mạch, Tổ Chiến nghe vậy, trong tầm mắt hiện lên một luồng sáng, trầm ngâm nói:

– Tiểu chất nữ cùng hắn luận đạo, đúng là có thể thấy được nhãn giới kiến thức của người này không giống tầm thường, vấn đề ngay cả thần minh cũng khó khăn, ở trong tay hắn giải quyết dễ dàng. Người này là Thần Ma chuyển thế, hẳn là tin chắc không thể nghi ngờ.

Chúc Mạch Lão Tổ gật đầu nói:

– Những vấn đề khó khăn này, là chúng ta tự mình bố trí, để cho lệnh ái đi làm khó hắn, cũng bị hắn giải ra, có thể thấy được hắn kiếp trước hẳn là nhân vật rất cao, chưa chắc sẽ so sánh với ta và ngươi thua kém.

Trải qua mấy ngày nay, Ứng Vô Song cùng Giang Nam thảo luận vấn đề khó khăn, dĩ nhiên là ba người này cố ý bày, cũng là dùng để khảo nghiệm nhãn giới kiến thức của Giang Nam!

Ứng Trác tâm niệm hơi động, một mặt gương sáng treo cao, cách nặng nề trở ngại thẳng hướng Giang Nam, chỉ thấy trong kính, Giang Nam làm như không có cảm giác.

Chương 690: Da trâu đầy trời, bốc phét tùm lum (2)

Mặt gương sáng này rõ ràng theo vào trong mi tâm của hắn, chỉ thấy trong kính kim quang vạn đạo, làm cho không người nào có thể nhìn thẳng, ở giữa kim quang, một kim nhân quay đầu hướng đám người Ứng Trác xem ra, ánh mắt như điện.

– Bị hắn phát hiện!

Ứng Trác trong lòng cả kinh, thu hồi gương sáng, cười nói:

– Thần hồn của hắn đích xác là thần tính, điểm này có thể xác nhận không thể nghi ngờ.

– Nhãn giới kiến thức là trình độ Thần Ma, thần hồn lại là thần tính, xem ra hắn thật sự là Thần Ma chuyển thế.

Tổ Chiến gật đầu nói.

Ứng Trác trầm giọng nói:

– Vô Song, ngươi mang hắn đến.

Ứng Vô Song đồng ý, xoay người rời đi.

– Ứng Thần Hầu rốt cục muốn gặp ta?

Giang Nam trong lòng khẽ nhúc nhích, âm thầm để xuống một tảng đá, cười nói:

– Vô Song, làm phiền ngươi.

Mới vừa rồi hắn thật sự nhận thấy được có người âm thầm nhìn trộm, hơn nữa mấy ngày nay Ứng Vô Song cùng hắn đàm đạo nói tới vấn đề cũng cực kỳ thâm ảo, để cho hắn mơ hồ có một loại suy đoán, đó chính là Ứng Thần Hầu đang âm thầm suy tính hắn!

Đối với những vấn đề kia, Giang Nam có thể nói là vắt hết óc, toàn lực ứng phó, lấy Ma Ngục Huyền Thai Kinh không ngừng thôi diễn, mới đem những vấn đề này giải đáp, bất quá có thể để cho Ứng Thần Hầu hài lòng hay không, trong lòng hắn cũng không có đáy.

Bất quá bây giờ nhìn lại, Ứng Thần Hầu đã không hề hoài nghi hắn là Thần Ma chuyển thế nữa.

– Tử Xuyên, cha ta cũng không giống như ta dễ dàng nói chuyện như vậy.

Ứng Vô Song dừng ở trước Ứng Long điện, ý vị thâm trường nói:

– Có thể đánh động đến bọn hắn hay không, còn phải xem ngươi.

Giang Nam gật đầu tạ ơn, ngửa đầu ưỡn ngực, bước đi vào trong đại điện này, sắp đối mặt Thần chân chính, trong lòng hắn cũng có mấy phần thấp thỏm. Bất quá, hắn rất nhanh liền trấn định lại.

Oanh!

Hắn mới vừa bước vào đại điện này, nhất thời chỉ cảm thấy thần uy không gì so sánh nổi đấu đá xuống, thần uy cùng long uy trầm trọng lần lượt thay đổi ở chung một chỗ, muốn đem Đạo tâm của hắn đè sập, thần hồn ép tới trấn áp, muốn cho hắn sinh ra không chút phản kháng nào, để cho hắn đề không nổi ý nghĩ khác, chỉ có thể đối với đám người Ứng Thần Hầu hữu vấn tất đáp!

– Chư vị đạo huynh, đây là muốn cho ta một hạ mã uy sao?

Giang Nam tay áo nhẹ chấn, Ma Ngục Huyền Thai Kinh vận chuyển, Huyền thai kim nhân kết xuất Huyền Thai Ấn, đem cổ uy áp này càn quét không còn, đẩy lấy thần uy cùng long uy bước vào trong đại điện.

Chỉ thấy bên trong đại điện này rõ ràng không chỉ một Thần Ma, ở hai bên đại điện, pháp đàn đứng vững, trên từng ngọn pháp đàn ngồi từng tôn Long Thần, có khi là nhân thân, tướng mạo uy nghiêm cổ quái, cùng tướng mạo nhân loại rất là bất đồng, có thì là thân người Long Thủ, dử tợn kinh khủng, còn có là một Cự Long quay quanh ở trên pháp đàn, còn có sư tử, Nghê… các chủng dị thú, rõ ràng cũng là Thần Ma cảnh giới!

Thần uy tràn ngập, long uy trầm trọng, Ứng Thần Hầu cùng hai Chân Thần ngồi cao, Long Tộc Chư Thần trên cao nhìn xuống Giang Nam!

Giang Nam mặt không đổi sắc, từ từ chắp tay cười nói:

– Tử Xuyên gặp qua chư vị đạo huynh!

– Đạo Nhân, ngươi từ nơi nào đến?

Một Long Thần Long Thủ nhân thân, thân thể vô cùng rộng lớn, con mắt như Thiên châu, cao giọng hỏi:

– Thấy chúng ta, như thế nào không lạy?

Giang Nam cười hỏi:

– Dám hỏi huynh là?

– Ta là Ứng Long tộc Ứng Thường, thành tựu thần minh sáu ngàn năm.

Long Thần kia khẽ cười lạnh nói:

– Ngươi có tài đức gì, dám không lạy ta?

– Đạo huynh, ngươi biết rõ ta từ nơi nào đến, vì sao còn hỏi như vậy?

Giang Nam ha hả cười một tiếng, cất cao giọng nói:

– Bất quá nếu đạo huynh mở miệng, như vậy ta sẽ nói cho ngươi biết. Ta đã từng có một hóa thân, một Vũ một Khổng một Như Lai, nhất nhất Như Lai thân miếu tháp, xá lợi chắc chắn Kim Cương thân, hư không có thể hư ta Bất Hủ.

– Thì ra ngươi là người trong Phật Môn.

Nhiều Long Thần sắc mặt kịch biến, long uy trầm trọng, sắc mặt đều có chút nhục nhã, Ứng Thần Hầu lạnh nhạt nói:

– Phật Môn nhiều lần nhục Long Tộc ta, Đạo Nhân, ngươi là người trong Phật Môn, cùng Ứng Long Đại Thế Giới ta có thể tính có cừu oán, niệm tình ngươi là khách nhân, mời ngươi trở về đi, ta không giết ngươi.

Giang Nam cười ha ha, ngâm nga nói:

– Ta cũng từng có một hóa thân: Mây tía mênh mông cuồn cuộn tám vạn dặm, ngồi thẳng Trùng Dương giám minh cung, thân là Đế đình thượng khách, tâm là người dẫn đường Huyền Môn.

Chúng Long Thần sắc mặt hơi trì hoãn, Tổ Chiến cau mày nói:

– Đạo Nhân, ngươi chỉ nói hóa thân của ngươi, vì sao không nói chân thân?

Giang Nam lắc đầu cười nói:

– Không thể nói.

– Đạo nhân này, lai lịch không nhỏ a…

Trong Ứng Long điện, rất nhiều Long thần đều là trong lòng nghiêm nghị, sắc mặt ngưng trọng, Ứng Thần Hầu, Ứng Trác cùng Tổ Chiến, Chúc Mạch ba vị Chân Thần liếc nhau, thần thức chấn động, lẫn nhau trao đổi:

– Chúng ta nguyên lai tưởng rằng hắn kiếp trước thành tựu nhiều nhất là Chân Thần, hôm nay xem ra chỉ sợ có chút tính ra thấp, hai đại hóa thân của hắn, chỉ sợ đều là chân thần rồi. Chỉ là nhân vật bực này, vì sao chúng ta chưa từng nghe nói qua?

– Thần giới lớn như vậy, Chư Thiên vô số kể, còn nhiều cao nhân mà, nội tình so với Ứng Long Đại Thế Giới chúng ta còn muốn thâm hậu, chúng ta không có nghe qua người này cũng là chuyện đương nhiên.

– Hai đại hóa thân đều là chân thần, địa vị lớn như vậy, chân thân còn không thể nói, chẳng lẽ là Thần Chủ chuyển thế? Không đúng, không đúng, thần tính của hắn còn chưa cường đến hoàn cảnh Thần Chủ. Chẳng lẽ là trước chuyển thế bị trọng thương, cho nên thần tính suy sụp?

– Hắn nói chân thân mình không thể nói, chỉ sợ lai lịch còn trên chúng ta tưởng tượng, nói lai lịch, chúng ta chịu không nỗi. Ta đoán chừng hắn không phải đang khoác lác, mà là địa vị thật sự quá lớn!

Trong nội tâm Giang Nam cũng tâm thần bất định bất an, ở trước mặt rất nhiều Long thần chém gió, da trâu thổi đến tận trời, nói không kinh hồn táng đảm đó là gạt người, bất quá lúc này cho dù là nhịp tim có một tia khác thường rất nhỏ nhảy lên, chỉ sợ đều bị những Long thần này phát giác, sinh ra hoài nghi, cho nên khí huyết của hắn một mực đều rất vững vàng, khống chế tốt nhịp tim bản thân.

Hắn dựa vào chính là Ma Ngục Huyền Thai Kinh, Ma Ngục Huyền Thai Kinh chỉ ở trong địa ngục thanh danh cực vọng, ở trong Chư Thiên vạn giới, người biết rõ môn công pháp này lác đác không có mấy, Hắc Thiên Ma tôn đi vào Chư Thiên vạn giới không bao lâu liền bị Giang Tuyết tiêu diệt, bởi vậy cường giả của Ứng Long Đại Thế Giới đoán chừng cũng chưa từng nghe qua môn công pháp này.

Nếu bọn họ biết Ma Ngục Huyền Thai Kinh có thể cho người ở lúc tu thành thần thông liền luyện ra thần tính, cái kia cũng không đối với hắn khách khí như vậy rồi, thậm chí nói không chừng sẽ đem hắn sưu hồn tác phách, khảo vấn Ma Ngục Huyền Thai Kinh.

Chương 691: Thần Đế chuyển thế thân (1)

Ứng Thần Hầu Ứng Trác thay đổi một khuôn mặt, sắc mặt ôn hòa lại, cười nói:

– Giang đạo hữu, xin mời ngồi.

Trong Ứng Long điện bay lên một tòa pháp đàn, cùng ba vị Long tộc Chân Thần sánh vai. Giang Nam vui mừng không sợ, leo lên pháp đàn. Giờ phút này, Ứng Thần Hầu đổi giọng không hề xưng hắn là đạo nhân, mà là đạo hữu, nói rõ những Long thần này đối với thân phận chân thật của hắn hoài nghi không lớn, đã ở trong lòng nhận định hắn là Thần Ma chuyển thế, kiếp trước địa vị cực cao, có thể cùng bọn họ bình khởi bình tọa.

Ứng Thần Hầu ý vị thâm trường nói:

– Chuyển thế thần không đạt tới thành tựu lúc trước, nửa đường vẫn lạc thực sự không ít. Giang đạo hữu kiếp trước như thế nào, cùng kiếp này không quan hệ, kiếp này đạo hữu như trước chỉ là một Thần Phủ tám cảnh tu sĩ, điểm ấy đạo hữu ngươi phải tinh tường.

Giang Nam khẽ nhíu mày, chưa kịp nói chuyện. Tổ Chiến cười lạnh nói:

– Thần Phủ tám cảnh liền muốn để cho Long tộc ta giúp đỡ, phải trả một cái giá lớn. Ngươi không nói thân phận chân thật, quả thật có chút để cho chúng ta khó xử, chúng ta sao biết ngươi kiếp trước thực sự không phải là địch nhân Long tộc ta? Chúng ta lại làm thế nào biết, sau khi chúng ta giúp đỡ ngươi, tương lai ngươi sẽ không đối địch với chúng ta?

Chúc Mạch hờ hững nói:

– Ứng Long Đại Thế Giới ta đối với Huyền Minh Nguyên Giới tình thế bắt buộc, nhất định phải chiếm lĩnh Nguyên Giới. Đây là đại kế tộc của ta sớm đã định ra. Giang đạo hữu, ngươi xuất thân Huyền Minh Nguyên Giới, tương lai nếu đạt tới thành tựu lúc trước, muốn ngăn cản đại quân Long tộc ta, Long tộc ta chẳng phải là lấy giỏ trúc múc nước sao?

Ứng Thường điềm nhiên nói:

– Đối mặt khả năng uy hiếp tương lai, trước hết đem uy hiếp chém giết ở trong trứng nước, Giang đạo hữu, mặc dù ngươi là Thần Ma chuyển thế. Kiếp trước có đại năng lực, đối với Long tộc ta mà nói, cũng là một loại uy hiếp!

– Chư vị đạo hữu, xin nghe ta một lời!

Giang Nam thanh âm to rõ, để cho rất nhiều Long thần an tĩnh lại, nhìn chung quanh một vòng, đột nhiên thở dài. Mỉm cười nói:

– Giang mỗ hoàn toàn chính xác sớm đã đem Huyền Minh Nguyên Giới coi là vật trong bàn tay, bất quá chư vị đã mở miệng, như vậy Giang mỗ cũng không khỏi không nhượng bộ.

Hắn chân thành vạn phần nói:

– Giang mỗ nguyện cùng chư vị, chia đều Nguyên Giới thiên hạ.

– Chư vị, các ngươi định ra đại kế, ta sớm đã biết được, đơn giản là cùng Yêu Thần liên thủ ứng đối Quang Vũ kỷ kiếp.

Giang Nam cười nói:

– Yêu Thần, tiểu tử này chưa đủ cùng mưu! Huống hồ Yêu Thần bổn sự tuy nhỏ, nhưng dã tâm không nhỏ, cùng hắn hợp mưu, chỉ biết thành sự không có bại sự có dư.

Rất nhiều Long thần cau mày, Tổ Chiến lặng lẽ cười nói:

– Yêu Thần tính tình ẩn nhẫn, tình nguyện ở bên trong mặt trời che dấu 200 vạn năm không xuất thế, hắn hấp thu mặt trời nguyên lực, hai trăm vạn năm đã sớm luyện thành thần thể, vừa xuất thế là Thần Ma, tiền đồ bất khả hạn lượng. Ứng Long Đại Thế Giới ta cùng hắn hợp tác, cũng là nhìn trúng tiềm lực của hắn. Giang đạo hữu đem hắn nói được không chịu nổi như vậy, không khỏi có chút quá mức a?

Giang Nam cười ha ha nói:

– Hai trăm vạn năm chỉ vì thành thần, có giá trị gì phải nói? Nếu muốn thành thần, trăm năm là đủ, dùng hai trăm vạn năm mới tu thành Thần Ma, bản thân là một củi mục!

Hắn cười vang nói:

– Ta xem Yêu Thần, như là con gà ba chân, cỏ rác khoe khoang, che tay có thể diệt, hoặc làm thành canh gà, hoặc ướp làm thịt khô, không còn đường của hắn. Chư vị, minh hữu có hai loại, một loại là minh hữu, một loại là heo, kính xin chư vị nghĩ lại.

– Khẩu khí thật lớn…

Rất nhiều Long thần liếc nhau, thầm nghĩ trong lòng:

– Bất quá, cũng chỉ có người kiếp trước lợi hại vô cùng, mới có thể có khí phách cùng khẩu khí lớn như vậy.

Ba Chân Thần liếc nhau lần nữa, Ứng Thần Hầu đột nhiên cười nói:

– Giang đạo hữu, cho chúng ta thương nghị một phen.

Giang Nam đứng dậy cáo từ, ly khai Ứng Long điện, thầm nghĩ:

– Ứng Long Đại Thế Giới rất nhiều bộ tộc không phải nhất thể, nếu không đã sớm định ra quyết đoán, xem ra việc này chỉ sợ còn có khó khăn trắc trở.

Trong Ứng Long điện, Ứng Thần Hầu thở dài nói:

– Chư vị, các ngươi thấy thế nào? Dùng cách nhìn của ta, không bằng cùng đạo nhân này hợp tác, tạm thời giúp đỡ hắn một lần, tương lai chia đều Nguyên Giới.

Chúc Mạch cười lạnh nói:

– Thần Hầu, người này cứu được lệnh ái một mạng, thế cho nên ngươi có chút ít chênh lệch, ảnh hưởng tới quyết đoán. Người này không biết lai lịch, hơn nữa xem lời nói và việc làm của hắn, kiếp trước tất nhiên là thế hệ thần thông quảng đại, khó có thể khống chế. Mà sau lưng Yêu Thần không có thế lực, tuy có dã tâm, nhưng dù sao còn tính toán dễ dàng khống chế một ít, chúng ta cùng Yêu Thần hợp tác, có thể chiếm đoạt toàn bộ Nguyên Giới, nếu như Yêu Thần không tuân, giết hắn là được! Nếu cùng người này hợp tác, tối đa chỉ là cùng hắn chia đều Nguyên Giới. Theo ý ta, trước hết giết người này, chấm dứt hậu hoạn!

Tổ Chiến lắc đầu nói:

– Mạch huynh lời ấy sai rồi. Làm đại sự, chẳng những muốn xem trước mắt, càng phải xem tương lai. Người này tiền đồ so với Yêu Thần còn tốt hơn, hắn đã là Thần giới Cự Đầu, khẳng định giao du rộng lớn, lần này Thần giới phong tỏa Thông Thiên chi đồ, hắn không cách nào cùng hảo hữu trên Thần giới liên hệ, lúc này mới xin Ứng Long Đại Thế Giới ta giúp đỡ, nếu giết hắn. Hảo hữu của hắn ở Thần giới thế tất sẽ cùng Ứng Long Đại Thế Giới ta đối nghịch, được không bù mất. Tốt nhất có thể đem hắn khống chế trong tay, lại để cho hắn trở thành đao nhọn của tộc ta, nói như vậy, tộc của ta chẳng những có thể tận được Nguyên Giới, còn thêm ra một cánh tay đắc lực!

Chúc Mạch trả lời lại một cách mỉa mai:

– Chiến huynh không biết nuôi hổ gây họa sao? Nhân vật bậc này, há có thể cam tâm bị tộc của ta khống chế? Nếu chúng ta muốn cưỡng ép khống chế hắn, chỉ biết hoàn toàn ngược lại. Theo ta nói, trước hết giết thì tốt hơn! Nếu không hắn từ tộc của ta mượn không đến Long thần trợ chiến, trong nội tâm tất sinh oán hận, tương lai công thành, chỉ sợ sẽ đối với tộc ta bất lợi!

– Ai dám cùng tộc ta đối nghịch?

Tổ Chiến cười lạnh nói:

– Coi như là Quang Vũ đại đế cũng không dám, các triều đại đổi thay Thần Đế cũng không dám. Huống chi là hắn?

Hai Chân Thần nhao nhao sau nửa ngày, Ứng Thần Hầu khẽ nhíu mày, cũng không có quyết đoán, trên thực tế Giang Nam từ trong tay Phi Vân lão tổ cứu được Ứng Vô Song một mạng, hắn cũng rất là cảm kích, trong lòng có ý tứ thiên vị Giang Nam, không có bất kỳ điều kiện cũng muốn ủng hộ Giang Nam.

Bất quá trong long tộc đại tộc tầm đó cũng có tranh đấu. Tranh quyền đoạt lợi, nếu như trên chủ tinh chỉ có hắn một Chân Thần, hắn liền có thể đơn giản làm ra quyết đoán, không người dám phản đối.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 1 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 3 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)