[Dịch] Đế Tôn
Tập 10 [Chương 42 đến 46]
❮ sautiếp ❯Chương 42: Vũ Hóa Thần công
Cao đẳng Vũ Hóa Công giá trị liên thành, Vũ Hóa Công thượng thừa nhất càng là vật báu vô giá, nhưng Vũ Hóa Công cấp thấp giá trị lại không cao, tối đa chỉ là mấy ngàn lượng bạc, giá cả có thể nói cách biệt một trời. Nếu như dùng nhiều tiền mua xuống Vũ Hóa Công cấp thấp, vậy sẽ để cho người hối hận không kịp.
Chủ quán chính là một trung niên nhân dung mạo không sâu sắc, bất quá thực lực lại cực kỳ mạnh mẽ, hiển nhiên đã tu thành Ngoại Cương, nhìn thấy mọi người chỉ nhìn không mua, trong nội tâm cũng không khỏi có chút lo lắng, cất cao giọng nói:
– Chư vị, đây tuyệt đối là Vũ Hóa Công thượng thừa, Kim Sí mở ra, ngày đi vạn dặm không nói chơi! Nếu không phải trong tay tại hạ khó khăn, há có thể bán ra thần công diệu quyết bực này?
Sắc mặt Tô Hoảng âm tình bất định, hiển nhiên có ý mua xuống môn Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp này, lại không có nắm chắc mua có phải là một môn Vũ Hóa Công cấp thấp hay không.
Giang Nam đột nhiên mở miệng, trầm giọng nói:
– Kính xin các hạ biểu hiện ra thức thứ nhất của Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp, để cho chúng ta kiến thức, đến cùng phải là Vũ Hóa Công thượng thừa chính thức hay không.
– Không sai!
Lập tức có người phụ họa, cười nói:
– Nếu dùng nhiều tiền mua được Vũ Hóa Công cấp thấp, chẳng phải để cho chúng ta thiệt thòi lớn rồi hả?
Trung niên nhân kia thở dài, đột nhiên cương khí phóng ra ngoài, chỉ nghe vù một tiếng, kim quang sáng chói, thành từng mảnh kim vũ bay đầy trời, bức đám đông khai mở, kim vũ va chạm, phát ra âm vang giao thoa giòn vang, đột nhiên xác nhập, ở sau lưng trung niên nhân kia hóa thành một đôi cánh chim kim sáng.
– Đại Bằng giương cánh!
Trung niên nhân kia khẽ quát một tiếng, hai cánh chấn động, đột nhiên xông lên trời, bay lên cao vài chục trượng, lập tức hai cánh cùng nhau, chậm rãi rơi xuống, nhìn khắp bốn phía, trầm giọng nói:
– Chư vị, có phải là Vũ Hóa Công thượng thừa hay không, hiện tại có thể vừa xem hiểu ngay đi à nha?
Bốn phía lặng ngắt như tờ, nhưng đều là khiếp sợ môn công pháp này cường hoành, Vũ Hóa Công bình thường chỉ có thể phi hành hơn trượng, mà môn Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp này có thể nhẹ nhàng bay lên cao vài chục trượng, đích thật là Vũ Hóa Công thượng thừa nhất!
Tô Hoảng thở dài, thấp giọng nói:
– Tốt một môn tuyệt học, chỉ sợ không có phần của chúng ta rồi…
Hắn lời còn chưa dứt, đột nhiên trong Dược Vương phủ có một cỗ khí tức dị thường cường hoành phóng lên trời, giống như một đạo thẳng tắp, thẳng đến nơi đây. Cổ hơi thở này tới rất nhanh, mấy cái nháy mắt liền hàng lâm đến trong đám người, khí tức cường đại phát ra, mọi người thân bất do kỷ hướng mọi nơi khai mở, nhượng xuất một mảng lớn đất trống, chỉ thấy trong tràng lập tức nhiều ra một trung niên nam tử áo bào tím râu dài!
Thần Luân cường giả!
Nam tử áo bào tím râu dài kia khí độ phi phàm, uy nghiêm thâm trầm, hiển nhiên là nhân vật sống lâu thượng vị, nắm giữ quyền hành!
– Cha…
Nhạc Linh Nhi nhìn thấy nam tử trung niên áo bào tím này, không khỏi trở nên nhu thuận, nhỏ giọng kêu lên.
Nam tử áo bào tím này đúng là Dược Vương phủ chi chủ, Dược Vương Nhạc Thế Đình, quay đầu lại liếc nhìn Nhạc Linh Nhi, ánh mắt lập tức rơi vào trên người Giang Nam cùng Tô Hoảng, khẽ gật đầu mỉm cười, Giang Nam cùng Tô Hoảng vội vàng chào, trầm giọng nói:
– Bái kiến Nhạc Vương gia.
– Hai vị hiền chất không cần đa lễ.
Nhạc Thế Đình ôn hòa cười cười, quay người nhìn về phía chủ quán, ôn nhu cười nói:
– Xin hỏi huynh đài, Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp này của ngươi chào giá bao nhiêu? Cứ mở miệng, Dược Vương phủ ta là tình thế bắt buộc!
– Nhạc Vương gia chậm đã!
Đột nhiên, lại có một cỗ khí tức vô cùng cường hoành truyền đến, chỉ thấy một nam nhân bộ dáng như lão nông ở nông thôn gạt mở đám người, bước nhanh tới, bộ dáng trung thực, ồm ồm nói:
– Nhạc Vương gia, tuy Dược Vương phủ ngươi là địa chủ, tài đại khí thô, nhưng môn công pháp này cực kỳ kỳ lạ, lão hán thực sự động tâm, muốn nhúng một tay. Nhạc Vương gia sẽ không ép mua ép bán a?
Ánh mắt Nhạc Thế Đình lóe lên, hiển nhiên nhìn ra lão hán tướng mạo chất phác kia không phải chuyện đùa, trên người thậm chí ẩn ẩn tản mát ra một cỗ yêu khí đậm đặc, hiển nhiên là một đại yêu tu thành Thần Luân biến hóa thành, lúc này trầm giọng nói:
– Vạn Thương Đại Hội mua bán công bình, bổn vương tự nhiên sẽ không làm sự tình phá hư quy củ.
– Dược Vương sẽ không ép mua ép bán, Hoàng thất ta đây cũng muốn mua xuống Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp này.
Đột nhiên một Hoàng Bào lão giả đi nhanh tới, ánh mắt vô cùng nóng bỏng, nhìn về phía môn công pháp trên quầy hàng kia.
– Thúc tổ!
Trong nội tâm Tô Hoảng cả kinh, liền bước lên phía trước chào.
Hoàng Bào lão giả này dĩ nhiên là Kiến Vũ quốc Tam hoàng thúc Tô Xuyên Hà, thúc phụ của đương kim hoàng đế, địa vị phi phàm, đại biểu Hoàng thất tới tham gia Vạn Thương Đại Hội, dù là Nhạc Thế Đình cũng không dám có chỗ lãnh đạm!
Tuy Hoàng thất Kiến Vũ quốc có được Vũ Hóa Công, nhưng còn không có tâm pháp cao thâm như Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp, bởi vậy ngay cả Hoàng thất cũng động tâm.
Lại có một vị lão giả trong đám người mà ra, cười ha ha nói:
– Việt Tú quốc ta cũng muốn chen vào một tay, kính xin Hoàng thúc cùng Nhạc Vương gia thứ lỗi!
Rất nhiều cao thủ ôm lấy một người bước đi ra, ha ha cười nói:
– Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp có thể nói là tuyệt thế Vũ Hóa Công, kính xin chư vị thứ lỗi, Mộc vương phủ ta cũng không thể ngồi xem môn công pháp này rơi vào trong tay những người khác.
– Mộc vương phủ Mộc Vương gia!
Trong nội tâm Giang Nam khẽ động, hướng mọi người Mộc vương phủ nhìn qua, chỉ thấy Mộc Vương gia là một nho sĩ áo mũ chỉnh tề, cùng Dược Vương Nhạc Thế Đình sâu sắc phong thần có khác nhau hoàn toàn, Nhị hoàng tử Tô Triệt đã ở trong mọi người Mộc vương phủ, cười cười nói nói.
Giang Nam đột nhiên cảm giác được năm sáu ánh mắt tràn ngập địch ý hướng mình xem qua, ngẩng đầu nhìn lại, đã thấy Tô Triệt chỉ điểm tới.
Hắn đã giết Mộc Tần Nam, một con cháu thế gia hơn mười ngày không thấy tung tích, ở thế gia đại phiệt như Mộc vương phủ mà nói là chuyện thường xảy ra, bế quan tu luyện, đi ra ngoài lịch lãm rèn luyện, vừa đi chính là mấy tháng. Bất quá Giang Nam lại biết Nhị hoàng tử Tô Triệt chắc chắn sẽ không buông tha cơ hội này, tất nhiên sẽ đem sự tình hắn giết chết Mộc Tần Nam cáo tri Mộc vương phủ, hơn nữa mặc dù Tô Triệt không cáo tri Mộc vương phủ, Mộc vương phủ không lâu về sau cũng sẽ biết việc này!
Bất quá Tô Triệt sở tác sở vi, vẫn để cho Giang Nam rất là khinh thường, người này tuy là hoàng tử, nhưng sở tác sở vi cùng quang minh lỗi lạc không dính nổi nửa điểm quan hệ, ngược lại thi triển đều là thủ đoạn âm hiểm, so sánh với Tứ hoàng tử Tô Hoảng, thì kém sắc hơn rất nhiều.
Nhạc Thế Đình đột nhiên cười vang nói:
– Chư vị, Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp này không phải chuyện đùa, không phải bảo vật bình thường có khả năng cân nhắc, không bằng đợi bọn người Tề vương gia đến lại tổ chức một đấu giá hội, người trả giá cao thì được, khẳng định càng thêm náo nhiệt, chư vị thấy như thế nào?
Chương 43: Thủy Hỏa rèn luyện (1)
Tô Xuyên Hà gật đầu nói:
– Vương gia nói không sai, liền như vậy định rồi!
Phần đông cao thủ nhao nhao gật đầu đồng ý, từng người vội vàng rời đi, nhưng lại tự nghĩ mình mang đến tài vật chỉ sợ không có cách nào cao hơn những người khác tranh đoạt, thừa cơ trù bị nhiều một ít tài vật.
– Lần này không xong rồi.
Sắc mặt Nhạc Linh Nhi khẽ biến, thấp giọng oán giận nói:
– Tử Xuyên, đều là ngươi nói ra điểm quan trọng, lại để cho chủ quán kia thi triển thoáng một phát, kết quả đem những Thần Luân cường giả như cha ta kinh động đến! Cái này tốt rồi, Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp liền không có phần của chúng ta!
Tô Hoảng lắc đầu:
– Dù cho Tử Xuyên không đề cập tới, khẳng định cũng có người đề nghị, sớm muộn sẽ kinh động các loại cường giả như Nhạc Vương gia. Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp không phải chúng ta có khả năng mua nổi, chỉ có những thế gia đại hào bọn hắn mới có thể tranh đoạt môn thần công này.
Hắn tuy là hoàng tử, nhưng gần đây màng danh lợi, không quyền không thế, bởi vậy cũng không đủ tài lực tranh đoạt.
Giang Nam mỉm cười, không có xen vào, Ma Ngục Huyền Thai Kinh trong cơ thể đang điên cuồng vận chuyển, Hắc Sắc Ma Chung trong Đan Điền kia đương đương nổ vang, trên vách Ma Chung dần dần hiện ra một Kim Sí Đại Bằng, là Giang Nam đang âm thầm suy diễn chỗ ảo diệu của Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp!
Sở dĩ hắn đề nghị để cho chủ quán kia thi triển nhất thức Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp, là muốn mượn ảo diệu của Ma Ngục Huyền Thai Kinh đem môn công pháp này suy diễn ra!
Về phần gây ra động tĩnh lớn như vậy, thì không ở trong dự đoán của hắn.
Giang Nam cũng thật không ngờ, một đề nghị nho nhỏ của mình, có thể đem nhiều Thần Luân cường giả như vậy hấp dẫn đi ra.
– Linh nhi, mấy khối bảo vật này là ngươi mua xuống a?
Dược Vương Nhạc Thế Đình đột nhiên hướng ba người đi tới, bàn tay khẽ đảo, lòng bàn tay nhiều ra năm khối khoáng vật hiện ra kim loại sáng bóng, lại cười nói:
– Ngươi để cho Phòng tổng quản cầm mấy khối bảo vật này đi Tàng Bảo Các, cho Tam thúc tổ ngươi xem qua, suýt nữa đem Tam thúc tổ ngươi hù chết, ta còn đang bế quan, đều bị hắn nhao nhao kéo ra!
Nhạc Linh Nhi ngạc nhiên, ngây ngốc đứng ở nơi đó, không biết nên nói cái gì mới tốt, Tô Hoảng cũng vô cùng kinh ngạc, cơ hồ khó mà tin được lỗ tai của mình.
Nhạc Linh Nhi thúc tổ, Nhạc Vương gia thúc phụ, Dược Vương phủ Tàng Bảo Các Thủ Hộ Giả, vậy mà suýt nữa bị mấy khối Thạch Đầu dung mạo xấu xí hù chết, thậm chí kinh động Nhạc Thế Đình còn đang bế quan tu luyện trùng kích Thần Thông cảnh, chẳng lẽ Thạch Đầu này thật sự là bảo vật rất tốt?
Nhạc Linh Nhi cùng Tô Hoảng liên tục hướng Giang Nam ghé mắt, trong nội tâm rất là buồn bực, vì sao vừa rồi Giang Nam chắc chắc mấy khối Thạch Đầu này là dị bảo hiếm thấy như thế.
– Cha, đây là Tử Xuyên để cho con gái mua xuống, con gái không dám kể công.
Nhạc Linh Nhi tỉnh ngộ lại, vội vàng nói:
– Vừa rồi Tử Xuyên nói, nếu khoản mua bán này buôn bán lời, liền đem đan phương cấp bậc Thần Thông của Dược Vương phủ ta cho hắn một phần, cùng với phân phối mười lô Linh Dược. Nếu thua lỗ, hắn liền thay Dược Vương phủ ta luyện một năm linh đan. Cha, khoản mua bán này là buôn bán lời hay là thua lỗ?
– Buôn bán lời? Đâu chỉ! Mấy khối bảo vật này thực sự không phải là khoáng vật bình thường, mà là thần kim của cao thủ tu thành Thần Thông mới có thể tế luyện, là linh vật luyện chế Thần Thông pháp bảo, khó tìm có một không hai, so với linh đan Thần Thông cấp, giá cả muốn cao không chỉ gấp 10 lần! Nói cách khác, vừa rồi bút giao dịch kia, ngươi thấp nhất buôn bán lời gấp 10 lần!
Nhạc Thế Đình liền dò xét Giang Nam, mắt lộ ra dị sắc, cười nói:
– Ngươi là Tử Xuyên? Ngươi cứu tiểu nữ một mạng, đã là khách quý của Dược Vương phủ ta, hôm nay lại tuệ nhãn thức bảo, chỉ là một phần đan phương Thần Thông cấp há có thể bày tỏ lòng biết ơn trong nội tâm Nhạc mỗ? Dược Vương phủ ta cái khác không có, nhưng linh đan diệu dược đan phương thì rất nhiều, Diệu Đan Các gửi đan phương của Dược Vương phủ ta mặc ngươi ra vào, muốn học đan phương gì ngươi đại khái có thể tự mình chọn lựa! Ngươi muốn học luyện đan, Nhạc mỗ sẽ để cho Luyện Đan Sư tốt nhất Dược Vương phủ ta đến dạy ngươi luyện đan, tất cả dược liệu, mặc ngươi cần ta cứ lấy!
Nhạc Linh Nhi nhịn không được cười nói:
– Cha, ngươi có chỗ không biết, tiêu chuẩn luyện đan của Tử Xuyên tuyệt đối không kém…
Nàng đang muốn đem sự tình Giang Nam luyện chế mười thành đan nói thẳng ra, Giang Nam vội vàng ho khan, Nhạc Linh Nhi tỉnh ngộ, liền vội ngậm miệng không nói chuyện.
Nhạc Thế Đình cũng không có đa tưởng, quay người rời đi, hẳn là trù bị chuẩn bị tài chính mua sắm Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp. Dược Vương phủ tuy phú giáp thiên hạ, nhưng cũng không có võ đạo tâm pháp đặc biệt cao thâm, lần này đột nhiên xuất hiện Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp, hắn vô luận như thế nào cũng phải lấy được tới tay, bởi vậy cũng không rảnh phân thần suy nghĩ sự tình của Giang Nam.
Tô Hoảng không khỏi hâm mộ vạn phần nói:
– Chúc mừng Tử Xuyên huynh. Diệu Đan Các của Dược Vương phủ, chính là Thánh điện mà vô số Luyện Đan Sư tha thiết ước mơ, đan phương trong đó bao hàm toàn diện, thượng phẩm đan phương, cực phẩm đan phương đều có, thậm chí ngay cả Thượng Cổ đan phương cũng có không thiếu, ngay cả Hoàng thất Kiến Vũ quốc ta đối với Diệu Đan Các cũng là rất hâm mộ!
Trong nội tâm Giang Nam cũng có vài phần kích động, cùng hai người Tô Hoảng, Nhạc Linh Nhi tiếp tục đi dạo chốc lát, liền trở lại Dược Vương phủ.
Hắn nhớ tới hôm nay thu hoạch, trái tim không khỏi nhanh chóng nhảy lên vài cái.
Diệu Đan Các tuyệt đối là trọng địa của Dược Vương phủ, Nhạc Thế Đình khả năng cho rằng hắn chỉ là có hứng thú đối với luyện đan, trên thực tế tiêu chuẩn luyện đan lại không được tốt lắm, cho nên mới thống khoái cho hắn tự do ra vào Diệu Đan Các như thế.
Nếu hắn biết rõ Giang Nam rõ ràng có được loại bảo vật như Đâu Suất Thần Hỏa này, có thể đơn giản luyện thành mười thành linh đan, chỉ sợ sẽ không thống khoái như vậy.
Ngoại trừ quyền lực ra vào Diệu Đan Các, còn có Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp, môn Vũ Hóa Công để cho vô số người tâm động này, thậm chí ngay cả Thần Luân cường giả cũng tranh phá đầu, cũng bị hắn dùng Ma Ngục Huyền Thai Kinh suy diễn ra thất thất bát bát!
Tiếp qua không lâu, hắn liền có thể đem vài loại chiêu thức trước của Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp suy diễn đi ra!
So sánh với Minh Vương Thần Ấn, Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp kém sắc rất nhiều, Ma Chung của Ma Ngục Huyền Thai Kinh suy diễn Minh Vương Thần Ấn, trọn vẹn hao tốn tám ngày cũng chưa suy diễn hoàn thành, mà suy tính Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp, thời gian cần thiết lại ít rất nhiều, cũng dễ dàng rất nhiều.
Càng làm cho Giang Nam kích động là lần này hắn rõ ràng gặt hái được một chuỗi Phật châu, trong đó chất chứa Thủy Nguyên Lực nồng đậm, không chỉ thủy pháp luyện đan rốt cục có manh mối, hơn nữa hắn rốt cục có thể làm được Thủy Hỏa giao hòa theo như lời của Giang Tuyết, rèn luyện tinh, khí, thần, thể!
Chương 44: Thủy Hỏa rèn luyện (2)
Giang Nam không thể chờ đợi được lấy ra chuỗi Phật châu kia, nhẹ nhàng vân vê, đem tơ vàng xâu chuỗi ngọc châu vê đoạn, lấy ra viên ngọc châu chất chứa Thủy Nguyên Lực kia.
Bên trong Ngọc châu, một giọt bọt nước kia óng ánh sáng long lanh, hiện ra đủ loại sắc thái, hắn ngưng mắt nhìn lại, chỉ thấy tích thủy châu này vậy mà cũng chia thành rất nhiều vòng, một vòng một loại sắc thái, có tất cả sáu loại.
– Lục, lam, thanh, bạch, xích, hắc lục sắc, như vậy cái này nhất định là U Minh Thần Thủy mà Giang Tuyết tỷ tỷ đã từng đề cập tới rồi.
Giang Nam suy nghĩ nói:
– Hiệu quả U Minh Thần Thủy không bằng Hoàng Tuyền Thần Thủy, so với Đâu Suất Thần Hỏa kém sắc rất nhiều, nhưng đối với ta trước mắt mà nói chỉ có thể động dụng trước một hai tầng thần thủy Luyện Thể, U Minh Thần Thủy cùng Hoàng Tuyền Thần Thủy cũng không có khác nhau. Chủ quán bán cho ta Phật châu này không biết từ chỗ nào được đến Phật châu, hẳn là hắn thật sự đi qua Thượng Cổ động phủ gì đó?
Loại địa phương Thượng Cổ động phủ này chỉ có thể ngộ mà không có thể cầu, phải xem cơ duyên, Giang Nam từng nghe Thiết Trụ nhắc tới qua rất nhiều truyền thuyết, nghe nói có người trượt chân rơi xuống vách núi, kết quả đại nạn không chết ngược lại ngã vào trong một tòa Thượng Cổ động phủ, đạt được thần công bí pháp, từ nay về sau nhất phi trùng thiên. Cũng có người sắp xếp lấy đội nhảy núi, kết quả ngược lại hết thảy rơi phấn thân toái cốt.
Giang Nam không có nghĩ bao nhiêu, nhẹ nhàng sờ sờ, đem ngọc châu này bóp nát, chỉ thấy thủy châu bên trong ngọc châu kia lập tức tróc ra, hướng phía dưới rơi đi, một đạo chân khí của Giang Nam đem tích thủy châu này xoáy lên, rơi vào mi tâm của mình.
Mi tâm hắn mát lạnh, bọt nước lập tức ẩn nấp bên trong mi tâm của hắn, biến mất không thấy gì nữa.
Giang Nam nhắm hai mắt lại, nội thị mi tâm, “chỉ thấy” bên trong mi tâm của mình lẳng lặng nổi lơ lửng một đóa chúc diễm, một giọt bọt nước, chúc diễm ở phía trên bọt nước, cực kỳ kỳ lạ.
– Nghe Giang Tuyết tỷ tỷ nói, Tử Phủ bên trong mi tâm, sau khi tu thành Thần Luân mới có thể khai phát Tử Phủ, để cho Thần Luân diễn biến thành Thần Thông! Tử Phủ mở ra, dùng Thần Thông luyện hóa pháp bảo, chính là giấu ở bên trong Tử Phủ.
Giang Nam thầm nghĩ:
– U Minh Thần Thủy cũng có mấy tầng chân thủy, lực trùng kích một tầng so với một tầng càng mạnh hơn nữa, nếu dùng xảo diệu, chính là Luyện Thể luyện đan chi bảo, nếu không nghĩ qua chạm đến cấp độ thần thủy càng sâu, chỉ sợ những Thủy Nguyên Lực này có thể đem xương cốt ta chấn nát!
Hắn cẩn thận từng li từng tí đem chân khí phân ra hai đạo, phân biệt kích phát Đâu Suất Thần Hỏa cùng U Minh Thần Thủy, lập tức Thủy Hỏa phát ra cùng một lúc, song song lao tới, ở bên trong toàn thân hắn vỡ bờ.
Giang Nam kêu rên một tiếng, trong cổ họng có một mùi tanh vọt lên, Thủy Nguyên Lực cùng Hỏa Nguyên Lực ở trong cơ thể hắn lẫn nhau va chạm, mỗi va chạm một lần liền bạo tạc nổ tung một lần, trong thời gian ngắn liền để cho hắn trọng thương!
Thủy Hỏa còn gọi là Âm Dương, còn gọi là Long Hổ, chính là hai chủng lực lượng kỳ dị, lẫn nhau khắc chế, nhưng nếu có thể đủ Thủy Hỏa cũng tế, Âm Dương cũng sinh, liền có thể đạt tới hiệu quả không gì so sánh nổi!
Bất quá muốn làm được Thủy Hỏa song song, Âm Dương cùng sinh, lại vô cùng gian nan, có cực ít người có thể làm được.
Cái này có thể nói là nan đề vây khốn tuyệt đại đa số người tập võ, coi như là tu thành Thần Thông, cũng có rất ít người có thể làm được điểm này. Chỉ có tâm pháp cấp bậc cực cao, mới có thể vây khốn Thủy Hỏa, để cho Âm Dương tương dung, Long Hổ hàng phục!
– Ma Ngục Huyền Thai Kinh của ta không biết có thể hàng phục Long Hổ hay không? Nếu không thể hàng phục mà nói, lần này không chết cũng muốn vứt bỏ nửa cái mạng!
Mồ hôi lạnh trên trán Giang Nam cuồn cuộn, vội vàng thúc dục Ma Ngục Huyền Thai Kinh, bao dung thần thủy Thủy Nguyên Lực cùng thần hỏa Hỏa Nguyên Lực, chỉ cảm thấy Thủy Nguyên Lực của U Minh Thần Thủy cùng Hỏa Nguyên Lực của Đâu Suất Thần Hỏa không hề cuồng bạo như vậy, dần dần ở trong chân khí của hắn tương dung, song song tiến hành, cọ rửa thân hình, rèn luyện kinh mạch, cơ, da cốt, chân khí, tinh thần.
Hắn thậm chí cảm giác được, một ít tạp chất trong cơ thể mình nguyên vốn không có bị Đâu Suất Thần Hỏa luyện hóa, thậm chí cốt tủy ngay cả thần hỏa cũng luyện không đến, cũng bị U Minh Thần Thủy rót vào, tẩy mất tạp chất, để cho cốt tủy của hắn giống như ngọc tương!
Thậm chí chân khí, cương khí của hắn, cũng bị tẩy trừ rèn luyện một lần, trở nên càng thêm cứng cỏi.
Để cho hắn kinh dị nhất chính là, ma chủng trong đan điền hắn kia vậy mà cũng bị U Minh Thần Thủy cùng Đâu Suất Thần Hỏa rèn luyện, trở nên tuyết trắng sáng như bạc, tốc độ luyện hóa chân khí thành cương khí nhanh hơn!
– Khó trách Giang Tuyết tỷ tỷ nói Thủy Hỏa rèn luyện chính là Luyện Thể, luyện đan chi pháp tốt nhất, đúng là như thế!
Giang Nam vừa mừng vừa sợ, chỉ cảm thấy tạp chất trong cơ thể bị rửa sạch, đúc luyện một lần lại một lần, thần hỏa luyện qua, thần thủy tôi lấy, hiệu quả so với đơn thuần một loại thần hỏa muốn xịn hơn mấy lần
Cũng không lâu lắm, Giang Nam chỉ cảm thấy dược lực của Xá Lợi Linh Đan mà lúc trước mình ăn vào kia hao hết, cương khí trong cơ thể cũng nhiều ra một thành, vội vàng lại ăn vào một quả.
Lực lượng trong cơ thể hắn liên tiếp kéo lên, ngắn ngủn mấy canh giờ liền tăng lên năm Hổ chi lực, Tứ Tượng năm Hổ chi lực!
Đã qua thật lâu, lúc này hai chủng nguyên lực mới từ từ tiêu tán.
Giang Nam nhẹ nhàng thở ra, yên lặng tâm thần, chân khí bắt đầu dựa theo một loại lộ tuyến kỳ lạ vận hành, đột nhiên chỉ nghe hô một tiếng, chân khí của hắn tràn ra ngoài, hóa thành một mảnh Hắc Vũ to cỡ lòng bàn tay.
Đón lấy, càng nhiều chân khí nữa biến thành lông vũ màu đen xuất hiện, rậm rạp chằng chịt có trăm ngàn đóa, lập tức chỉ nghe thanh âm âm vang từ trong cơ thể hắn truyền đến, hóa thành một sợi chân khí hình dáng cốt cách ngưng kết, ở sau lưng của hắn, như là một đôi cốt cách làm thành cánh.
Tiếng gió gào thét, Hắc Vũ rậm rạp chằng chịt bay tới, rơi vào phía trên cốt cánh, đem cốt cánh này hóa thành đôi cánh màu đen!
Cái này đương nhiên là Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp!
Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp chính tông là hóa thành một đôi Đại Bằng Kim Sí, mà chân khí của Giang Nam lại bởi vì Ma Ngục Huyền Thai Kinh, vậy mà hóa thành một đôi cánh đen, cơ hồ khó có thể nhìn ra loại công pháp này là Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp!
– Không biết ta suy diễn ra Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp, có thể phi được lên trời hay không? Đại Bằng giương cánh hận trời thấp!
Giang Nam thúc dục Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp, hai cánh chấn động, hô một tiếng bay lên hai trượng cao, ở trong phòng phi tốc xuyên thẳng qua, qua lại như gió.
Giang Nam mừng rỡ trong lòng, luyện tập phi hành qua lại, lục lọi bí quyết giương cánh phi hành, đã qua gần nửa canh giờ, mi tâm hắn đột nhiên truyền đến cảm giác đau đớn kịch liệt, chân khí ‘Rầm Ào Ào’ một tiếng sụp đổ, tính cả cốt cánh cùng một chỗ nát bấy, Giang Nam lập tức không khống chế được, từ trên không trụy lạc.
Chương 45: Cuồng vọng đến cực điểm (1)
– Ân?
Hắn mũi chân một điểm, bay bổng rơi trên mặt đất, khẽ nhíu mày:
– Kỳ quái, ta suy diễn ra Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp chưa hẳn kém so với tâm pháp chính tông, như thế nào chỉ có thể phi hành gần nửa canh giờ? Chẳng lẽ nói chỉ có cương khí mới có thể chèo chống môn tâm pháp này, tự do bay lượn?
Giang Nam tinh tế suy tư, đột nhiên trong đầu linh quang lóe lên:
– Chưa chắc là cường độ chân khí của ta không đủ, chỉ sợ là bởi vì tinh khí thần của ta còn chưa cường đại đến trình độ có thể tiếp tục chèo chống hóa cánh phi hành!
Giang Tuyết đã từng đối với hắn nói qua, tu luyện đến Ngoại Cương cảnh, tinh khí thần càng cường, uy lực cương khí càng cường.
Tinh khí thần, kỳ thật có thể nói thành huyết khí thần, khí là chân khí cương khí, tinh là năng lượng khổng lồ lúc huyết mạch vận hành chất chứa, mà “Thần” là huyền diệu nhất, đại biểu chính là ý chí, ý niệm của võ đạo cao thủ, tương lai tu thành Thần Luân, luyện Thần Thông, sẽ hóa thành thần niệm.
Tinh thần ý niệm càng cường, lực ngưng tụ đối với chân khí cương khí càng lớn, uy lực chiêu thức cũng càng cường. Cái này ở cảnh giới thấp biểu hiện còn không rõ ràng, nhưng đợi võ đạo tu luyện đến trình độ cương khí ngoại phóng, liền đột nhiên biểu hiện ra.
Cương khí phóng ra ngoài, có thể để cho cương khí hóa thành trăm ngàn loại hình thái, đao thương kiếm kích các loại mười tám món binh khí, Long Tượng Ngưu Hổ đủ loại dị thú, thậm chí hóa cánh phi hành, bay lượn phía chân trời, bất quá đây hết thảy nhất định phải có tinh thần ý niệm cường đại chèo chống, mới có thể để cho cương khí ở sau hki ly thể mà không sụp đổ.
Những tán tu không có trải qua hệ thống tu luyện kia, thường thường không biết tầm quan trọng của tinh luyện tinh thần ý niệm, dễ dàng bị nhốt ở Nội Cương cảnh, không cách nào tái tiến một bước, tu thành Ngoại Cương.
Nhưng đệ tử thế gia đại phiệt bởi vì có cao thủ chỉ đạo, hệ thống tu luyện, biết rõ luyện thần trọng yếu, lại có đầy đủ tài lực hùng hậu, bởi vậy thường thường phục dụng Uẩn Thần đan, Thần Du đan đến tẩm bổ luyện thần.
Lúc trước Giang Nam đã từng phục dụng qua Uẩn Thần đan tẩm bổ tinh thần, sau khi đi vào Dược Vương phủ cũng luyện chế ra không ít Thần Du đan, càng là có được Minh Vương Thần Ấn chuyên môn cường hóa tinh thần ý niệm, bất quá tinh thần của hắn còn chưa cường đại đến trình độ đầy đủ chèo chống Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp.
Dù sao, hắn tu luyện Minh Vương Thần Ấn thời gian ngắn ngủi, hơn nữa còn là Luyện Khí cảnh, chất lượng chân khí vẫn là kém cương khí.
Chân khí là chân khí, vô luận tinh thần ý niệm gia trì như thế nào, thủy chung đều không thể cùng cương khí chính thức so sánh.
Bất quá, so sánh với võ đạo cao thủ ngang cấp khác mà nói, tinh thần ý niệm của Giang Nam đã mạnh đến nỗi để cho người theo không kịp. Nếu đổi lại những người khác tu luyện Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp, chỉ sợ ngay cả Đại Bằng Kim Sí cũng mơ tưởng xây dựng ra.
Hắn thi triển các loại ấn pháp như Liên Hoa Ấn, Bảo Bình Ấn, rất nhanh khôi phục tinh thần ý niệm, thầm nghĩ:
– Nếu tinh thần của ta đầy đủ cường đại, có phải ta không cần tu luyện đến Ngoại Cương cảnh, liền có thể làm được hóa cánh phi hành hay không?”
Giang Nam nghĩ tới đây, tinh thần chấn động, đứng dậy đi ra ngoài, hướng Diệu Đan Các của Dược Vương phủ đi đến:
– Đã như vậy, ta liền tìm đến đan phương mà Thần Luân cấp cường giả dùng để tôi tẩm bổ tinh thần, tự luyện chế mấy lô linh đan đến tẩm bổ tinh thần, triệt để tu thành Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp này!
– Họ Giang, ngươi còn muốn đi sao?
Giang Nam đi ra trụ sở, lúc trải qua một cầu đá, chỉ thấy sáu bảy tên thanh niên nam nữ đứng ở trên cầu, ngăn lại đường đi của hắn, một người trong đó chính là Lộ Chung Tường, hướng nam tử áo trắng cầm đầu hung ác nói:
– Thanh Tuyền huynh, người kia chính là Giang Nam, Giang Tử Xuyên, lệnh đệ Tần Nam chính là chết trên tay hắn! Lệnh đệ cùng hỗn đản này không oán không cừu, lại nhiều lần bị hắn vũ nhục, đây rõ ràng là cùng Mộc vương phủ các ngươi gây khó dễ, cố ý muốn cho Mộc vương phủ các ngươi khó chịu!
– Mộc vương phủ Mộc Thanh Tuyền?
Trong nội tâm Giang Nam rùng mình, đối với Mộc Thanh Tuyền hắn có nghe thấy, nghe đồn người này là một trong những đệ tử kiệt xuất nhất Mộc vương phủ, tuổi còn trẻ liền tu thành Nội Cương đỉnh phong, đã từng hướng Tề Vương Tề Phong khiêu chiến, tiếc là bại trong tay Tề Phong.
Tề Phong chính là đệ nhất cường giả trẻ tuổi được mọi người công nhận, Mộc Thanh Tuyền có tư cách hướng hắn khiêu chiến, kỳ thật thực lực hoàn toàn chính xác không phải chuyện đùa.
Trên thực tế Mộc Thanh Tuyền cho hắn cảm giác hoàn toàn chính xác là cực kỳ xuất chúng, đứng trong đám người phảng phất là một cây thần thụ, nổi bật bất quần, cho thấy thực lực cường đại siêu nhiên của hắn.
Ánh mắt Mộc Thanh Tuyền lạnh lùng, hướng Giang Nam xem ra, mở miệng nói:
– Họ Giang, còn có việc này?
Giang Nam gật đầu nói:
– Thật có việc này.
Mộc Thanh Tuyền thản nhiên nói:
– Nói như vậy là ngươi giết đệ đệ của ta?
Giang Nam không có phủ nhận, bóp cổ tay thở dài:
– Trời cao đố kỵ anh tài, lệnh đệ tuổi trẻ tài cao, có tiền đồ tốt, tiếc rằng hắn cùng với năm tên thái giám dưới trướng Nhị hoàng tử cấu kết với nhau làm việc xấu, ý đồ giết ta, bị ta đánh chết, trừng phạt đúng tội, chết chưa hết tội. Bất quá Thanh Tuyền huynh ngươi yên tâm, lệnh đệ bị ta một chưởng đánh gục, bị chết vô cùng dứt khoát, không có bị bao nhiêu thống khổ.
Trong mắt Mộc Thanh Tuyền hiện lên một vòng tàn khốc, cười lạnh nói:
– Trừng phạt đúng tội? Đệ đệ ta có phải trừng phạt đúng tội hay không, há lại cho ngươi đến bình? Đệ đệ của ta muốn giết ngươi, ngươi nên khoanh tay chịu chết, để cho hắn đem ngươi đánh chết, cho dù hắn là trừng phạt đúng tội, cũng là Mộc vương phủ ta đến Thẩm Phán, không tới phiên ngươi xen vào. Ngươi đánh chết hắn, như vậy hôm nay ta liền đánh chết ngươi, cho ngươi chôn cùng hắn.
Hắn nói hời hợt, phảng phất hết thảy đều đương nhiên.
– Thanh Tuyền huynh trước không nên gấp động thủ.
Đột nhiên, một vị công tử trẻ tuổi bên cạnh Mộc Thanh Tuyền ha ha cười nói:
– Trên người Giang Nam Giang Tử Xuyên này còn có bí mật, để cho tiểu đệ rất là hiếu kỳ, đợi ta hỏi hắn một chút, sau đó ngươi giết hắn cũng không muộn.
Mộc Thanh Tuyền nhẹ nhàng gật đầu nói:
– Chung Lương huynh, mời.
Trẻ tuổi công tử bước nhanh đến phía trước, đứng ở đầu cầu trên cao nhìn xuống bao quát Giang Nam, sắc mặt đột nhiên trở nên vô cùng âm trầm, như là thẩm vấn một phạm nhân, lạnh giọng nói:
– Giang Tử Xuyên, ta nghe nói ngươi tu luyện võ học cùng ta Long Hổ Tượng Lực Quyết của Tề vương phủ thập phần tương tự, tuy có phương thức khác nhưng kết quả lại giống, ta lệnh ngươi đem môn tuyệt học này, từ đầu chí cuối giao ra đây, ta còn có thể thay ngươi hướng Mộc huynh cầu tình, tha cho ngươi toàn thây!
– Ngươi là Tề Chung Lương?
Trong nội tâm Giang Nam khẽ động, hắn từng ở Tề vương phủ làm nô, nghe qua tên tuổi Tề Chung Lương, Tề Chung Lương chính là nhân vật gần với Tề Phong trong Tề vương phủ, thực lực cường đại, cũng là Nội Cương đỉnh phong cao thủ, không phải nhân vật như Tề Sơn kia có khả năng so sánh.
Chương 46: Cuồng vọng đến cực điểm (2)
Tề Chung Lương cũng không nhận ra Giang Nam, dù sao nô bộc Tề vương phủ lấy ngàn mà tính, nhiều vô số kể, hắn thân là nhân vật nổi tiếng trong Tề vương phủ, há có thể đi chú ý những nô bộc hèn mọn kia?
Hắn sở dĩ chú ý Giang Nam, chỉ là bởi vì Giang Nam sử dụng Long Hổ Tượng Lực Quyết cùng Long Hổ Tượng Lực Quyết của Tề vương phủ hắn tuy có phương thức khác nhưng kết quả lại giống, để cho hắn đối với tâm pháp của Giang Nam rất là hiếu kỳ.
– Tề Chung Lương, Tề vương phủ các ngươi cũng thật là bá đạo a?
Giang Nam cười lạnh nói:
– Gần kề bởi vì tâm pháp của ta cùng tuyệt học Tề vương phủ các ngươi có vài phần tương tự, liền muốn ta giao ra tâm pháp của ta, không khỏi có chút khinh người quá đáng!
– Đúng vậy, Tề vương phủ ta là khinh người quá đáng!
Tề Chung Lương khí thế dần dần buông ra, cho người cảm giác như một cái Mãnh Hổ triển lộ nanh vuốt, nguy hiểm vô cùng, cười lạnh nói:
– Môn công pháp này ngươi nhất định phải giao ra đây, Long Hổ Tượng Lực Quyết của Tề vương phủ ta độc nhất vô nhị, cho dù là công pháp tương tự cũng không cho phép xuất hiện trên đời này! Nếu ngươi không giao, không đợi Thanh Tuyền huynh động thủ, ta liền có thể đánh chết ngươi!
– Chung Lương huynh an tâm một chút chớ vội.
Đột nhiên lại có một người cười lạnh nói:
– Hắn đánh người Lộ hầu phủ ta, là đánh mặt Lộ hầu phủ, vô luận như thế nào Lộ hầu phủ ta cũng muốn đòi lại cái mặt mũi này. Các ngươi trước lúc giết hắn, tiểu đệ muốn vả miệng hắn một ngàn lần!
Giang Nam hướng người này nhìn lại, chỉ thấy người này dáng người khôi ngô, làn da ngăm đen, rất là hùng tráng, cau mày nói:
– Ngươi là ai?
Người nọ có chút cười lạnh, khí thế đột nhiên tách ra, vậy mà so với hai người Mộc Thanh Tuyền cùng Tề Chung Lương không yếu chút nào, trầm giọng nói:
– Lộ hầu phủ Lộ Kính Cung, Giang Nam Giang Tử Xuyên, ngươi bất quá là người xứ khác, chạy nạn trốn tới Kiến Vũ quốc ta, cho rằng bằng vào bản lãnh của ngươi liền có thể không kiêng nể gì cả muốn làm gì thì làm. Thật tình không biết ngươi trong mắt của ta, bất quá là chó nhà có tang, loại nhân vật như ngươi, ta một đầu ngón tay có thể nghiền chết!
Giang Nam nhịn không được cười lên:
– Đã từng có Ngoại Cương cường giả cũng chưa từng lưu được ta, chỉ bằng các ngươi mấy cái a miêu a cẩu này, cũng muốn để cho ta thúc thủ chịu trói? Các ngươi cũng quá đề cao chính các ngươi rồi!
– Cuồng vọng!
Bọn người Tề Chung Lương, Mộc Thanh Tuyền cùng Lộ Kính Cung ngay ngắn nộ quát một tiếng, ba người bọn họ chính là nhân kiệt của ba đại thế gia, lại bị Giang Nam nói thành a miêu a cẩu, để cho bọn hắn há có thể không giận?
– Mộc huynh, Lộ huynh, các ngươi trước đừng ra tay, ta trước bắt người này, hảo hảo bào chế một phen!
Tề Chung Lương bước nhanh đến phía trước, khí thế đột nhiên bành trướng, trong nháy mắt liền nhảy lên tới đỉnh phong, đang muốn ra tay, đột nhiên chỉ thấy Nhạc Phong đầu đầy mồ hôi chạy tới, cao giọng nói:
– Mấy vị, trước đừng động thủ! Giang lão đệ đối với Dược Vương phủ ta có ân, nếu các ngươi động hắn, Vương gia trước mặt tiểu đệ cũng không cách nào bàn giao!
Ánh mắt Tề Chung Lương lộ ra kiêng kị chi sắc, dừng lại không tiến, chần chờ bất quyết:
– Nhạc Vương gia muốn bảo vệ hắn, cái này cũng có chút khó làm rồi…
Hắn tuy là một trong những đệ tử xuất sắc nhất Tề vương phủ, nhưng vô luận thân phận địa vị, hay là tu vi thực lực, đều xa xa không bằng Dược Vương Nhạc Thế Đình, Tề vương phủ càng sẽ không bởi vì hắn mà cùng Dược Vương phủ cãi nhau trở mặt.
Dù sao, Dược Vương phủ khống chế tuyệt đại đa số linh đan cả nước, nếu như chọc giận Dược Vương phủ, đình chỉ cung ứng linh đan cho Tề vương phủ, chỉ sợ thực lực Tề vương phủ sẽ đột nhiên rớt xuống một mảng lớn!
Trong lòng Mộc Thanh Tuyền cùng Lộ Kính Cung cũng rùng mình, bọn hắn cũng ôm lấy kiêng kị đồng dạng.
– Nhạc thế huynh đã lên tiếng, chúng ta tự nhiên tòng mệnh.
Mộc Thanh Tuyền hướng Nhạc Phong chắp tay, quay đầu nhìn về phía Giang Nam, thản nhiên nói:
– Bất quá Nhạc thế huynh, ra Dược Vương thành, Dược Vương phủ sẽ không lại can thiệp đi à nha?
Nhạc Phong cũng không tốt đắc tội bọn hắn, cười nói:
– Chỉ cần không động thủ ở Dược Vương phủ, mọi chuyện đều dễ nói.
Mộc Thanh Tuyền hung hăng trừng mắt nhìn Giang Nam, đi nhanh về phía trước, lúc trải qua bên người Giang Nam âm thanh lạnh lùng nói:
– Đã như vầy, vậy thì xem mặt mũi Nhạc Vương gia, trước tha cho ngươi một cái mạng nhỏ, đợi ra khỏi Dược Vương phủ sẽ cho ngươi quy thiên!
Nhạc Phong nhẹ nhàng thở ra, xóa đi mồ hôi to như hạt đậu trên trán.
Lộ Kính Cung đi nhanh qua bên người Giang Nam, cười lạnh nói:
– Tiểu tử, coi như mệnh ngươi tốt!
Tề Chung Lương chắp hai tay sau lưng, cũng theo bên người Giang Nam đi tới, lạnh nhạt nói:
– Mệnh tốt? Chưa hẳn a? Chẳng qua là chậm chết mấy ngày mà thôi, tương lai còn không phải là chết sao?
– Một đám ngu ngốc, các ngươi thật sự nghĩ đến các ngươi đoán chừng ta rồi sao?
Thanh âm của Giang Nam đột nhiên từ phía sau bọn họ truyền đến.
Bọn người Mộc Thanh Tuyền đã đi ra tầm hơn mười trượng, nghe vậy không khỏi giận dữ, bỗng nhiên quay người, lại vào lúc này, đột nhiên chỉ thấy quanh thân Giang Nam có vô số Hắc Vũ tung bay, ở phía sau hắn hóa thành một đôi cánh chim màu đen, hai cánh chấn động, cuồng phong gào thét, trong nháy mắt liền bay vọt ra xa vài chục trượng, xuất hiện trước mặt bọn họ, cơ hồ cùng Mộc Thanh Tuyền chỉ có xa một xích!
Hô
Cuồng phong tái khởi, Giang Nam lại quay lại chỗ cũ, đứng ở trên cầu, phảng phất như không có ly khai qua!
Ở phía sau hắn, một đôi cánh đen hóa thành Hắc Vũ đầy trời, nhao nhao chui vào trong cơ thể của hắn, biến mất không thấy gì nữa!
– Tề huynh, Mộc huynh, Lộ huynh, ta nói các ngươi là a miêu a cẩu, các ngươi là a miêu a cẩu, đừng đem mình tưởng tượng cao lớn uy mãnh như vậy.
Giang Nam cười lạnh một tiếng, quay người phiêu nhiên mà đi:
– Muốn lưu lại ta, gọi trưởng bối của các ngươi tới, về phần các ngươi, còn cần tu luyện vài năm!
Sắc mặt bọn người Mộc Thanh Tuyền, Tề Chung Lương tái nhợt, lửa giận trong lòng ngập trời, lại nói không ra lời, bởi vì bọn hắn biết rõ mình chỉ sợ thật sự lưu không được Giang Nam, dùng tốc độ của Giang Nam, người có thể lưu lại hắn rải rác không có mấy, mấy người mình lúc trước nói chút ít ngoan thoại kia, ở Giang Nam xem ra là nói chuyện hoang đường viển vông!
– Vũ Hóa Công! Hắn rốt cuộc là cái địa vị gì, như thế nào tinh thông Vũ Hóa Công?
– Không đúng! Không phải nói chỉ có tu luyện đến Ngoại Cương cảnh, mới có thể hóa cánh phi hành sao? Tiểu tử này tu vi không gì hơn cái này, làm sao có thể thi triển ra Vũ Hóa Công?
…
Nhạc Phong cũng là thấy nghẹn họng nhìn trân trối, sau nửa ngày nói không ra lời, đã qua thật lâu mới tỉnh ngộ:
– Nguyên lai Giang huynh vậy mà còn thân mang tuyệt học bực này, khó trách vừa rồi chắc chắn như thế, ta còn tưởng rằng hắn là phô trương thanh thế. Xem ra Vương gia coi trọng hắn như thế, không phải là không có đạo lý…