Đế Bá Audio Podcast
Tập 928 [Chương 4636 đến Chương 4640]
❮ sautiếp ❯Chương 4636: Giết
– Oanh!
Sóng lớn ngập trời càn quét chung quanh, chỉ thấy cự một cột nước xuất hiện trên không trung Thần Huyền tông.
Dưới uy lực của sóng gió, toàn bộ Thần Huyền tông lắc lư giống như sắp sụp đổ.
Đối mặt với một kích như vậy, đệ tử Thần Huyền tông giật mình, bọn họ giật mình uy lực một kích của Lưu Mộng Long chứ không ai lo lắng cho an nguy của Lý Thất Dạ.
– Ô!
Một tiếng gào thét vang lên, chỉ trong một chớp mắt, thời điểm sóng lớn bao phủ Thần Huyền tông, chỉ thấy một đầu cự long vượt lên sóng lớn, cự long gào thét xông thẳng lên bầu trời.
Sau tiếng gầm gừ, cự long giương nanh múa vuốt, một lợi trảo của cự long vươn ra khỏi sóng nước và tỏa ra hàn quang đáng sợ.
Long trảo không ngừng xé nát hư không, đối mặt với lợi trảo, núi lớn chẳng khác gì tờ giấy, bất cứ người nào nhìn thấy cũng phải nổi da gà.
Thời điểm lợi trảo còn chưa đánh thẳng xuống, nó đã cày ra một khe hở dài và rộng trên mặt đất.
– Thật mạnh!
Nhìn thấy lợi trảo đánh tới có thể xé rách đại địa, không biết bao nhiêu đệ tử cảm giác lưng của mình lạnh buốt, nếu bị lợi trảo như thế đánh lên người của mình, cho dù mình sử dụng bất cứ công pháp hay binh khí gì cũng bị lợi trảo đánh nát.
Nhưng đối mặt với long trảo lợi hại như thế, Lý Thất Dạ không quan tâm, hắn tùy ý điểm ngón tay vào hư không.
Tiếng kiếm minh lại vang lên, kiếm quang bao phủ Nam Loa phong, kiếm khí lan tỏa khắp thiên địa.
Một đạo kiếm quang chém tới, tùy ý tự tại, kiếm pháp tùy tâm, vô câu vô thúc, nhưng chính một kiếm tùy ý như thế lại gây ra sóng gió ngập trời, đối mặt với sóng to gió lớn như vậy, một đạo kiếm quang xé nát hồng thủy.
Đối mặt với thân kiếm, sóng gió ngập trời không chịu nổi một kích, giống như tất cả đều là trò cười khi đối mặt với kiếm quang.
Kiếm quang quét qua, sóng lớn ngập trời tỏa ra khắp nơi, kiếm thế không dừng lại và chém vào cự long đang giương nanh múa vuốt.
Thời điểm kiếm quang chém tới, cự long cảm nhận có uy hiếp nên gào thét một tiếng, uy áp của kiếm quang có khả năng ngăn cản lợi trảo, thời điểm kiếm quang đánh tới, lợi trảo không ngăn nổi một kích.
Cự long gào thét thê lương, sau khi kiếm quang lướt qua, thân thể cự long bị chém thành hai khúc.
Vừa rồi cự long còn giương nanh múa vuốt, hiện tại đã bị đồ sát.
Tuy đây không phải Chân Long thật sự, nhưng cự long lại bị kiếm quang chém giết tùy ý cũng vô cùng rung động nhân tâm.
– Ah!
Sau tiếng hét thảm thiết, cự long bị chém thành hai khúc, Lưu Mộng Long cũng kêu lên đầy thê thảm, chỉ thấy máu tươi bắn tung tóe, kiếm quang quét qua, cánh tay trái của Lưu Mộng Long cũng bị chặt đứt.
Mới vừa rồi, Lưu Mộng Long đã bị chém cánh tay phải, hiện tại cánh tay trái cũng bị chém, Lưu Mộng Long đã biến thành người không tay.
– Lui!
Trong nháy mắt nhìn thấy cảnh Lưu Mộng Long bị chặt cánh tay, Giao trưởng lão ngoài núi ngạc nhiên, hắn hét lớn một tiếng
Nhưng đã trễ, lại nghe tiếng kiếm minh vang vọng thiên địa, chỉ thấy sau khi kiếm quang chém cánh tay Lưu Mộng Long Thủ, kiếm quang lại xoay chuyển chém vào Lưu Mộng Long lần nữa.
Lúc này, Lưu Mộng Long đã vận dụng bảo vật đón đỡ, nhưng hắn không thể ngăn cản, chỉ nghe tiếng răng rắc vang lên, dưới ánh sáng của bảo kiếm, bảo vật nứt vỡ, cuối cùng kiếm quang đâm thủng ngực Lưu Mộng Long.
Lưu Mộng Long bị kiếm quang đóng đinh trên vách núi, thân thể hắn bị đính vào vách đá cao cao, máu tươi chậm rãi chảy xuống, nhuộm đỏ nham thạch.
– Ngươi!
Lưu Mộng Long quát to một tiếng, thân thể hắn bị đóng đinh trên vách đá, hắn đã không thể động đậy.
Lúc này, đệ tử Thần Huyền tông cũng ngừng thở, tuy các đệ tử đã biết kết cục Lưu Mộng Long, khi nhìn thấy Lưu Mộng Long bị đóng đinh trên vách đá vẫn làm mọi người có cảm giác rung động không nhỏ.
– Một con kiến hôi mà thôi.
Lý Thất Dạ vẫn bình thản ngồi tại chỗ, hắn vẫn thư thái như vậy, giống như hắn đang làm chuyện nhỏ bé không đáng quan tâm.
Vào lúc này, Giao trưởng lão ngoài núi cũng kinh ngạc, hắn nổi da gà và sợ hãi.
Bởi vì từ đầu tới cuối, Lý Thất Dạ cũng chỉ nhúc nhích ngón tay, nhưng dù là thế thì hắn vẫn chém đứt hai tay của Lưu Mộng Long.
Giao trưởng lão mở to mắt, hắn nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, nhưng Lý Thất Dạ vẫn là Lý Thất Dạ, vẫn là một đệ tử bình thường, hắn chỉ có thực lực Đồng Cân Nham Thân mà thôi.
Chuyện này làm Giao trưởng lão nghĩ mãi mà không rõ, một đệ tử bình thường như vậy lại có thực lực cường đại, hắn lại nhìn sang hướng Nam Loa phong! Chẳng lẽ có người ra tay hay sao?
Trong khoảng thời gian ngắn, Giao trưởng lão đều đắn đo bất định, không biết vấn đề nằm ở nơi nào.
– Tiểu bối, ngươi, ngươi muốn làm gì?
Vào lúc này, Giao trưởng lão quát một tiếng, các cường giả sau lưng hắn biến sắc, bọn họ muốn ra tay.
Bọn họ không thể thấy chết mà không cứu được, bọn họ càng không thể nhìn Lưu Mộng Long chết trong Thần Huyền tông, bọn họ phải cứu Lưu Mộng Long ra ngoài.
– Có thể làm gì?
Lý Thất Dạ cười cười, tùy ý nói:
– Đương nhiên là chém giết hắn, chẳng lẽ muốn phơi nắng hắn thành người khô sao? Đương nhiên, ta nghĩ chém hắn thì ưu nhã hơn.
– Ngươi dám!
Lưu Mộng Long quát lên một tiếng, lúc này, toàn thân hắn đầm đìa máu tươi, hắn gào thét lớn, lại muốn giãy dụa thoát ra ngoài, nhưng kiếm quang trên người hắn rất lợi hại, giống như vô số phong mang đâm vào thân thể của hắn, hắn đau đớn gào thét thảm thiết.
Lý Thất Dạ không quan tâm tới đối phương, hắn chỉ ngồi tại chỗ và nhìn Giao trưởng lão, cười cười, nói:
– Các ngươi muốn lựa chọn kiểu chết như thế nào?
Trong khoảng thời gian ngắn, Giao trưởng lão biến sắc, bị một đệ tử bình thường của Thần Huyền tông xem thường như thế, đối với trưởng lão như hắn, đây là việc cực kỳ khó chịu.
Cuối cùng, Giao trưởng lão hít sâu một hơi, hắn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, lạnh lùng nói:
– Đây chính là tội lớn, nếu ngươi dám giết Lưu hộ pháp, như vậy ý nghĩa Thần Huyền tông các ngươi sẽ tuyên chiến với Tam Chân Giáo! Hai phái nhất định khai chiến, không chết không ngớt!
– Không, không, không.
Lý Thất Dạ lắc đầu, vừa cười vừa nói:
– Ngươi đã hiểu lầm, ta không phải giết Lưu hộ pháp, các ngươi cũng đừng mong còn sống rời đi, ta sẽ trảm tất cả các ngươi!
– Ngươi!
Giao trưởng lão giận dữ, hắn vẫn nhịn xuống.
– Trương đạo hữu, đây là thái độ của Thần Huyền tông các ngươi sao?
Cuối cùng, Giao trưởng lão quay đầu nhìn Trương Việt, trầm giọng nói:
– Thần Huyền tông các ngươi quyết định muốn tuyên chiến với Tam Chân Giáo hay sao?
Lúc này, Giao trưởng lão có ý đe doạ, hiện tại hắn phải cứu Lưu Mộng Long trở lại rồi nói sau.
– Cuối cùng vẫn phải xem thái độ của Tam Chân Giáo.
Trương Việt trầm mặc sau đó nói.
– Đi, đầu tiên, các ngươi phải thả người, tiếp theo, ta muốn gặp tông chủ Bình Thoa Ông của các ngươi!
Giao trưởng lão hít sâu một hơi, lúc này hắn đã nhượng bộ.
Lúc mới bắt đầu, Lưu Mộng Long hùng hổ dọa người, nhưng hiện tại Lưu Mộng Long rơi vào trong tay Lý Thất Dạ, sinh tử chỉ bằng ý niệm của Lý Thất Dạ, cho nên, Giao trưởng lão không thể không nhượng bộ, hắn phải cứu Lưu Mộng Long.
Trương Việt nhìn Lý Thất Dạ, hắn lại nói:
– Thật xin lỗi, ngươi nói với Lý công tử là được, không cần gặp tông chủ của chúng ta.
– Ngươi!
Giao trưởng lão chán nản, hắn im lặng thật lâu.
Về phần các đệ tử Thần Huyền tông, bọn họ đều không nói lời nào, tình huống như vậy, bọn họ cho rằng rất bình thường.
– Tiểu bối, nếu muốn Tam Chân Giáo chúng ta lui binh, vậy thì thả người.
Cuối cùng, Giao trưởng lão hít sâu một hơi, hắn nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, lạnh lùng nói.
Vào lúc này, Giao trưởng lão cũng không muốn cúi đầu, dù sao, hắn đại biểu cho Tam Chân Giáo.
– Lui binh?
Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:
– Tại sao phải lui binh? Vừa vặn có cơ hội cho ta thư giãn gân cốt, vừa vặn giết một ngàn tám trăm vạn, trước tiên bắt đầu từ các ngươi thôi.
– Ngươi dám!
Lưu Mộng Long bị đóng đinh trên vách đá cũng kinh hãi, hắn gào lên thật to.
– Có gì không dám?
Lý Thất Dạ cười cười, sau đó, hắn điểm ngón tay về phía Lưu Mộng Long một cái.
– Không tốt!
Nhìn thấy ngón tay của Lý Thất Dạ vẽ một cái, Giao trưởng lão kêu to, quát:
– Chớ có hành hung!
Hắn vừa dứt lời đã tiến vào bên trong Thần Huyền tông.
Thời điểm Giao trưởng lão bước vào Thần Huyền tông, tất cả cường giả phía sau hắn cũng tiến lên, cùng lao về phía vách đá, bọn họ vung phất trần trong tay, chân khí bộc phát.
– Thiên la địa võng!
Vào lúc này, Giao trưởng lão cùng tất cả cường giả liên thủ, phất trần phóng lên trời như từng lưỡi dao sắc bén.
Chỉ trong một chớp mắt, từng sợi tơ màu trắng hóa thành kiếm khí đang xen khắp bầu trời, cũng bao phủ Lý Thất Dạ vào trong, bọn họ muốn giết Lý Thất Dạ, uy lực kia mạnh tới mức có thể bầm thây Lý Thất Dạ thành vạn đoạn.
Chương 4637: Tiện tay chém giết
Keng, keng, keng…
Tiếng kiếm ngâm vang vọng không gian, thiên la địa võng đánh xuống, tất cả cùng chém giết Lý Thất Dạ.
Một kích này tụ tập lực lượng của Giao trưởng lão và một đám cường giả của Tam Chân Giáo, lực lượng hợp kích cực kỳ cường đại, cho dù là phong chủ của Thần Huyền tông cũng phải kiêng kị ba phần.
Nhìn thấy thiên la địa võng như thế, các đệ tử cũng biến sắc, vào lúc này, không có bất kỳ đệ tử nào dám xem nhẹ Tam Chân Giáo, chỉ riêng Giao trưởng lão ra tay đã nhìn ra được thực lực của Tam Chân Giáo tuyệt đối không tầm thường.
Chỉ có điều, hiện tạiy, Tam Chân Giáo gặp được người cực kỳ tà môn như Lý Thất Dạ, mọi người đều cho rằng Tam Chân Giáo không chịu nổi một kích.
Đối mặt với thiên la địa võng như thế, Lý Thất Dạ không nháy mắt một cái, hắn chỉ vươn tay vỗ nhẹ một cái.
Lý Thất Dạ đánh ra một kích tiện tay giống như vén màn đêm của đại địa, tất cả mọi thứ ngăn cản trước mặt Lý Thất Dạ đều bị một cái phát tay tùy tiện đánh tan.
Sau cái phát tay của Lý Thất Dạ, đột nhiên có sóng nước bao phủ Thần Huyền tông, cũng che khuất bầu trời, khi tất cả người dõi mắt nhìn theo, sóng nước vừa xuất hiện rất độ sộ, mọi người lại cảm thấy có áp lực cực lớn đang áp lên người của mình.
Một con cá voi lao ra khỏi sóng nước, con cá voi không ngừng gầm thét, uy áp đáng sợ như vua của vạn thú sinh ra, trên lưng cá voi bắn ra một cột nước cao tận trời.
Con cá voi là lực lượng của Lý Thất Dạ biến thành, cột nước của cá voi bắn mạnh vào ngàn vạn kiếm khí trên cao, dường như không có bất cứ thứ gì có thể ngăn cản cột nước.
Thời điểm cột nước bắn lên cũng dễ dàng ngăn cản một kích của đám người Giao trưởng lão, cho dù đám người Giao trưởng lão không ngừng dùng chân khí thúc dục thiên la địa võng cũng không thể đánh giết Lý Thất Dạ.
– Tiên Kình!
Nhìn thấy cột nước dễ dàng ngăn cản một kích của đám người Giao trưởng lão liên thủ, có cường giả Thần Huyền tông nhận ra một chiêu của Lý Thất Dạ, bọn họ quát to.
– Tiên Cổ Cửu Pháp – Tiên Kình!
Sau khi nhìn thấy cá voi to lớn, không ít đệ tử Thần Huyền tông âm thầm hô vang, đối với rất nhiều đệ tử, đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy “Tiên Kình”, bọn họ cũng được chiêm ngưỡng uy lực của công pháp.
Một chiêu cường đại như thế, Lý Thất Dạ chỉ phất tay là có thể thi triển công pháp tuyệt thế như vậy, trên thế gian không ai có thể so sánh.
– Động võ trước mặt ta, ngươi thật ngu xuẩn.
Lý Thất Dạ cười nhạt, hắn điểm ra một chỉ.
Sau khi nghe có âm thanh vang lên, chỉ thấy kiếm quang trên thân Lưu Mộng Long phân liệt.
– Không!
Lưu Mộng Long hoảng sợ, hắn kêu lên đầy thảm thiết, nhưng tất cả đã trễ, âm thanh “phốc phốc” vang lên, chỉ thấy máu tươi bắn tung tóe, Lưu Mộng Long bị kiếm quang tháo thành tám khối.
Máu tươi chảy xuống theo vách đá, tất cả mọi người đều giật mình, người nào cũng nổi da gà, lưng đổ mồ hôi lạnh ròng ròng.
Lưu Mộng Long bị đóng đinh trên vách đá, hiện tại lại bị tháo thành tám khối, đây là thủ đoạn hung tàn cỡ nào, chẳng khác gì giết Lưu Mộng Long thị chúng, đây cũng có ý nghĩa Thần Huyền tông tuyên chiến với Tam Chân Giáo.
Nhìn thấy cảnh này, trên dưới Thần Huyền tông đều hít khí lạnh, Thần Huyền tông đã không còn khả năng tránh khỏi đại chiến với Tam Chân Giáo, hai phái sẽ đánh một trận không chết không thôi.
– Tiểu súc sanh, Tam Chân Giáo ta sẽ bầm thây ngươi thành vạn đoạn!
Nhìn thấy Lưu Mộng Long bị chém thành tám khối trên vách đá, Giao trưởng lão giận dữ quát lớn.
– Đáng tiếc, Tam Chân Giáo các ngươi không có cơ hội này.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Các ngươi cũng phải chết.
Hắn vừa dứt lời đã điểm ra một ngón tay vào hư không.
Thời điểm Lý Thất Dạ điểm vào hư không, kiếm quang vừa chém Lưu Mộng Long thành tám khối đã tỏa sáng.
– Không tốt!
Vào lúc này, Giao trưởng lão kinh ngạc, nội tâm hắn cảnh giác, chỉ nghe tiếng nổ lớn vang lên, vài kiện binh khí xuất hiện và phòng ngự trước mặt hắn.
Vào lúc Giao trưởng lão phòng ngự, các cường giả khác của Tam Chân Giáo đều vận dụng binh khí phòng ngự bản thân, tất cả đều cảm nhận được có nguy hiểm.
Nhưng tất cả đã chậm, khi tiếng kiếm minh vang lên bên tai, bọn họ còn chưa lấy lại tinh thần thì toàn thân lạnh buốt.
Bởi vì thời điểm bọn họ khôi phục tinh thần, bọn họ nhìn thấy thân thể của mình, nhìn thấy cổ của mình bắn ra máu tươi, đầu lâu của bọn họ đã bay lên cao.
Cho dù là Giao trưởng lão cường đại nhất trong bọn họ cũng không ngoại lệ, đầu của hắn bay lên cao cao, hắn mở to mắt và muốn chạy trốn, nhưng tất cả đã chậm, đầu thân chia lìa, đầu của hắn bay lên cao nhưng thân thể lại đang chạy trốn, đáng tiếc, đáng tiếc hắn đã bị một kiếm chém giết.
Vào lúc này, Giao trưởng lão không thể tin nổi, hắn vận dụng nhiều binh khí để phòng ngự nhưng không có chút tác dụng gì.
Trên thực tế, không chỉ Giao trưởng lão không dám tin, các cường giả của Tam Chân Giáo khác cũng không dám tin, bọn họ đã thi triển phòng ngự cường đại nhất, thế mà không có chút tác dụng nào, giống như kiếm quang đã lập tức xuất hiện trên cổ của bọn họ, cũng chặt đứt đầu lâu ngay lập tức.
Tiếng nứt vỡ vang lên, thời điểm Giao trưởng lão và các cường giả khác bị chém đầu, binh khí bọn họ dùng để phòng ngự cũng nứt vỡ, tất cả đều hóa thành mảnh vỡ bay tung tóe.
Lúc này, đầu lâu đám người Giao trưởng lão rơi xuống mặt đất, thân thể cũng ngã xuống.
Vào thời khắc sắp mất đi ý thức, Giao trưởng lão cũng không thể tin nổi, chính mình lại bị chém giết dễ dàng như thế.
Trong tay của Lý Thất Dạ, bọn họ không có lực chống cự, hơn nữa, Lý Thất Dạ từ đầu tới cuối đều ngồi trên kiệu mềm, hắn không di chuyển chút nào, hắn chỉ động động ngón tay mà thôi.
Đám người Giao trưởng lão tới chết cũng không rõ, vì cái gì một đệ tử Đồng Cân Nham Thân lại mạnh như thế, việc này không hợp với lẽ thường.
Máu tươi nhuộm đỏ bùn đất, trong khoảng thời gian ngắn, mùi máu tươi bao phủ khắp nơi.
Các đệ tử Thần Huyền tông đều im lặng, đây là kết cục nằm trong dự kiến của bọn họ, nhưng cũng mang theo rung động rất lớn cho các đệ tử Thần Huyền tông.
Đây chính là cường địch của Thần Huyền tông, như Lưu Mộng Long, như Giao trưởng lão, bọn họ không phải kẻ yếu, nhưng Lý Thất Dạ chỉ cần động ngón tay là có thể chém giết bọn họ, thủ đoạn đáng sợ như thế quá cường đại, tất cả mọi người nổi da gà.
Cho dù là đệ tử nào cũng hiểu rõ, ở trước mặt Lý Thất Dạ, bọn họ chỉ là con kiến hôi mà thôi, căn bản là không đáng nhắc tới, chỉ cần hắn vung tay là có thể tiêu diệt tất cả mọi người.
Vào lúc này, các đệ tử Thần Huyền tông mới chính thức lĩnh ngộ được cái gì gọi là rung động.
– Không, không, không…
Thời điểm Lý Thất Dạ tiện tay chém giết Giao trưởng lão và nhiều cường giả Tam Chân Giáo, vẫn còn một người sống sót, hắn nhìn thấy cảnh này, hắn sợ tới mức hồn phi phách tán.
Sắc mặt của hắn trắng bệch, nói năng lộn xộn, hắn đã sợ tới mức nói năng lộn xộn, hắn cảm giác mình như con kiến hôi, thử nghĩ một chút, thời điểm cự nhân nâng chân lên giẫm con kiến hôi, con kiến sẽ sợ tới mức không nói thành lời
Tên cường giả này cũng là người nhìn thấy các mặt xã hội, hiện tại hắn đã sợ tới mức tè ra quần.
– Lưu ngươi một mạng, mang tin tức quay về.
Lý Thất Dạ cười nói.
– Tin gì?
Lúc này hai chân tên cường giả run rẩy, hắn suýt quỳ xuống, đũng quần ẩm ướt.
– Tam Chân Giáo dám xuất hiện, ta sẽ giết sạch!
Lý Thất Dạ cười nói.
– Nhất định sẽ mang về.
Vào lúc này, tên cường giả run rẩy đáp lại.
– Đi thôi.
Lý Thất Dạ phất tay.
Tên cường giả như được đại xá, hắn quay người bỏ chạy, hắn chạy còn nhanh hơn con thỏ, lúc này hắn hận không thể mọc ra tám chân.
Các đệ tử Thần Huyền tông yên lặng nhìn mọi việc, từ đầu đến cuối, không có người nào nói ra một câu.
Vào lúc này, Lý Thất Dạ quay về phòng, tất cả mọi người đều ngừng thở.
Trong khoảng thời gian ngắn, trên dưới Thần Huyền tông đều yên tĩnh, trong không khí còn có mùi máu tươi phiêu đãng.
– Chuẩn bị nghênh chiến.
Cuối cùng nhất, trên Nam Loa phong, Bình Thoa Ông hạ đạt mệnh lệnh như vậy.
– Tam Chân Giáo còn dám tới sao?
Có trưởng lão hỏi thăm Bình Thoa Ông.
– Chỉ sợ sẽ đến.
Đôi mắt Bình Thoa Ông ngưng trọng, nói:
– Tam Chân Giáo tuyệt đối không nuốt trôi cục tức này. Nếu không đến, chúng ta giết đến cửa, ân oán của hai phái cũng nên giải quyết.
Nói xong, đôi mắt hắn bắn ra hàn quang.
Đừng tưởng rằng Bình Thoa Ông là một người hiền lành, nếu ai nghĩ như thế đều sai lầm, sau khi Bình Thoa Ông hạ đạt mệnh lệnh, trên dưới Thần Huyền tông đều tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến tranh.
Chương 4638: Đại quân tiếp cận
Bình Thoa Ông ra lệnh một tiếng, trên dưới Thần Huyền tông đều tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến tranh, cùng lúc đó, Thần Huyền tông cũng triệu hồi các đệ tử ở bên ngoài quay về.
Thần Huyền tông làm ra động tĩnh lớn như thế, lần này các môn phái nhỏ và cương quốc trong địa bàn của Thần Huyền tông đều phát hiện, tất cả mọi người phát hiện Thần Huyền tông đang triệu hồi đệ tử từ bốn phương tám hướng.
Động tĩnh như thế làm các cương quốc cảm thấy không ổn.
Ngay thời điểm không ít người suy đoán Thần Huyền tông muốn làm gì, bên ngoài Thần Huyền tông, một cánh cửa mở ra, hào quang bắn ra bốn phía, ngay sau đó trong cánh cửa xuất hiện lực lượng bàng bạc.
– Oanh, oanh, oanh…
Từng tiếng nổ vang lên không dứt bên tai, chỉ trong nháy mắt có một chi đội ngũ nối liền không dứt lao ra khỏi cánh cửa.
Chi đội ngũ này có từng cường giả tỏa ra huyết khí bàng bạc, chân khí ngập trời, mỗi một cường giả đều mặc đạo bào ba màu, khí tức Đạo gia bay lên trời, cho người ta cảm giác cao nhân hàng ma.
– Tam Chân Giáo!
Nhìn thấy chi đội ngũ bước ra khỏi cánh cửa truyền tống, đệ tử canh gác của Thần Huyền tông kinh hãi, bọn họ lập tức thổi tù và và kẻng để báo động.
– Keng, keng, keng…
Âm thanh báo động vang lên không dứt bên tai, vào lúc này âm thanh cảnh báo vang vọng Thần Huyền tông, làm cho các đệ tử Thần Huyền tông đều thả công việc trên tay xuống.
– Có địch xâm lấn, có địch xâm lấn!
Vào lúc này, từng tiếng thét to vang lên, dưới hiệu lệnh như thế, các đệ tử Thần Huyền tông đều tiến vào vị trí của mình.
Chỉ trong nháy mắt, nghe trong Thần Huyền tông bộc phát uy áp Đạo Quân, một Đạo Quân đại trận hiển hiện, trong tiếng nổ “ầm ầm”, từng từng phòng ngự xuất hiện, từng vách tường bằng tinh thể bao phủ trên không trung Thần Huyền tông, phòng ngự Đạo Quân như thế, chỉ trong nháy mắt đã bao phủ toàn bộ Thần Huyền tông vào trong.
Cùng lúc đó, Thúy Điểu phong phát ra tiếng phượng gáy, chỉ thấy một con thanh điểu bay lên cao và mở đôi cánh cực lớn bao phủ thiên địa, cũng bao phủ Thúy Điểu vào trong, toàn bộ Thúy Điểu phong tỏa ra ánh sáng màu xanh lập loè và tràn ngập sinh cơ.
Thời điểm thanh điuể bay lên không trung, Nộ Hổ phong phát ra tiếng hổ gầm đáng sợ, chỉ thấy một con Bạch Hổ nhảy lên, hổ tức bàng bạc như sóng lớn, một đầu Bạch Hổ cực lớn như thế chiếm giữ phía trên Nộ Hổ phong, có xu thế thôn phệ thiên địa, thú tức đáng sợ làm người ta không rét mà run.
Trên Thiên Yêu phong có một cây thần thụ phóng lên trời, tán cây khổng lồ bao phủ thiên địa, thời điểm thần thụ vừa xuất thế giống như biến Thần Huyền tông thành biển tính mệnh, sinh cơ vô cùng mênh mông, dường như có thể không ngừng cung cấp lực lượng và sinh cơ vô tận cho các đệ tử Thần Huyền tông.
Phía trên Bát Trượng phong xuất hiện cánh cửa cực lớn, cánh cửa phong tuyệt thiên địa, phòng thủ kiên cố, vào lúc đó, Bát Trượng phong biến thành cự thuẫn ngăn cản tất cả, hình như mặc kệ lực lượng cường đại đến cỡ nào tấn công, tất cả đều không thể vượt qua.
Cự thuẫn xuất hiện, trên Nam Loa phong phát ra tiếng kiếm ngâm vang vọng bát hoang, một đạo kiếm quang phóng lên trời.
Mặc dù chỉ là một đạo kiếm quang nhưng nó cũng đã xé rách hỗn độn, chém ra thanh minh, phán âm dương, có xu thế vô địch vạn cổ.
Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ Thần Huyền tông tiến vào phòng ngự cao nhất, môn hộ sâm la, lực lượng vô cùng, bất cứ kẻ thù bên ngoài nào cũng khó tiến thêm nửa bước.
Vào lúc này, có thể nói Thần Huyền tông đã mở ra tất cả phòng ngự, không tiếc hao tổn đại lượng tài nguyên, kích hoạt Đạo Quân đại trận của Thần Huyền tông, cũng mở phòng ngự mạnh nhất của Thần Huyền tông.
Ngày bình thường, cho dù có địch nhân xâm lấn Thần Huyền tông cũng không cần phòng ngự cường đại như thế, dù sao, một khi phòng ngự Đạo Quân của Thần Huyền tông mở ra, khi đó sẽ tiêu hao rất nhiều tài nguyên.
Hiện tại Tam Chân Giáo điều binh khiển tướng xâm lấn Thần Huyền tông, Thần Huyền tông không thể không làm ý định xấu nhất, cũng dùng hết toàn lực ứng phó, tránh bị Tam Chân Giáo công phá tông môn.
– Phát sinh chuyện gì!
Động tĩnh to lớn như thế, bất cứ tiểu môn tiểu phái nào nằm trên địa bàn Thần Huyền tông cũng phát hiện.
Trong khoảng thời gian ngắn, rất nhiều môn phái chung quanh phái thám tử đi dò xét, cũng có không ít cường giả tự mình đi xem thế nào.
– Môn hộ của Tam Chân Giáo đã xuất hiện bên ngoài Thần Huyền tông.
Sau khi không ít cường giả và thám tử của các tông môn khác phát hiện tình hình, bọn họ cũng chấn động.
Lại nhìn Thần Huyền tông phòng ngự cường hãn, mọi người đều biết xảy ra chuyện gì.
– Tam Chân Giáo cùng Thần Huyền tông lại bộc phát chiến hỏa, hai phái lại lâm vào chiến tranh lần nữa.
Vào lúc đó, bất cứ kẻ nào cũng biết xảy ra chuyện gì, không ít tu sĩ cường giả thầm giật mình.
Năm đó Tam Chân Giáo và Thần Huyền tông đạt thành hiệp nghị ngưng chiến, việc này xem như đại sự tại Bắc Tây Hoàng, vài chục năm qua, Thần Huyền tông và Tam Chân Giáo không có phát sinh chiến sự, địa bàn xem như bình tĩnh.
Hiện tại đột nhiên Tam Chân Giáo động binh với Thần Huyền tông, việc này cũng làm mọi người rung động.
Thời điểm nhìn thấy cảnh này, cũng có không ít tông môn âm thầm nhìn nhau, có không ít người vui vẻ trong lòng, nếu Tam Chân Giáo và Thần Huyền tông đại chiến, chắc chắn cả hai sẽ cùng tổn thất, thậm chí có khả năng sẽ tổn thương nguyên khí và suy sụp.
Nếu quả thật là như thế, đây là cơ hội trời ban cho các tiểu môn tiểu phái muốn quật khởi, một khi Tam Chân Giáo hoặc Thần Huyền tông suy sụp, vậy thì ý nghĩa bọn họ có cơ hội càng lớn thay thế vào.
– Hi vọng không phải đánh lâu dài.
Cũng có một ít tu sĩ cường giả môn phái nhỏ lo lắng.
Tổ bị phá thì trứng còn nguyên vẹn hay không, các môn phải từng trải qua đại chiến của Thần Huyền tông cùng Tam Chân Giáo suốt vạn năm đều lo lắng, bởi vì bọn họ biết rõ, một khi song phương đánh lâu dài, như vậy bọn họ sẽ vận dụng tất cả tài nguyên, đến lúc đó, bất cứ tiểu môn tiểu phái nào nằm trong địa bàn của bọn họ, hoặc các môn phái gần đó đều phải lựa chọn đứng bên cạnh, đều bị trói lên chiến xa chiến tranh, nếu không, bọn họ sẽ bị Tam Chân Giáo hoặc Thần Huyền tông tiêu diệt đầu tiên.
Tuy Tam Chân Giáo đột nhiên phát động chiến tranh với Thần Huyền tông quá đột ngột, các iểu môn tiểu phái trong địa bàn của bọn họ hoặc các tông môn chung quanh không có phòng bị, bọn họ cũng sững sốt và bắt đầu đề phòng.
– Đây là xâm lấn đại quy mô!
Nhìn thấy cánh cửa, cường giả Tam Chân Giáo liên tục bước ra ngoài, lại nhìn các đệ tử Thần Huyền tông bày trận chờ đợi, phòng ngự sâm nghiêm, các đệ tử đều chuẩn bị đánh trận sinh tử, cho dù là cường giả nào nhìn thấy cũng phải lo lắng.
Có thể nói Thần Huyền tông và Tam Chân Giáo đã chuẩn bị đại chiến, lại là đại chiến sinh tử, mặc kệ suốt trăm vạn năm qua, Tam Chân Giáo và Thần Huyền tông thường có chiến tranh, nhưng chiến tranh quy mô khổng lồ như thế, số lần phát sinh lại không nhiều.
Trăm vạn năm qua đi, Tam Chân Giáo và Thần Huyền tông đã có một đoạn thời gian chiến hỏa không dứt, nhưng chỉ là chiến tranh quy mô nhỏ, hơn nữa sẽ không giống như bây giờ, trực tiếp dốc tất cả binh lực tới bên ngoài sơn môn Thần Huyền tông.
Lúc này, cánh cửa của Tam Chân Giáo đã đặt bên ngoài Thần Huyền tông, có lợi cũng có tệ, có lợi là, điều này có thể giúp Tam Chân Giáo lập tức đưa binh lực của mình tới bên ngoài sơn môn Thần Huyền tông, có tệ là, một khi Tam Chân Giáo chiến bại, binh lực của Thần Huyền tông cũng có thể lập tức tiến đánh Tam Chân Giáo.
Nếu như nói Tam Chân Giáo phá hủy cánh cửa của mình, như vậy cường giả chiến bại sẽ không có chỗ trốn, dù sao nơi này là địa bàn của Thần Huyền tông, đến lúc đó, Tam Chân Giáo chiến bại chắc chắn sẽ bị Thần Huyền tông vây quét.
– Vì cái gì Tam Chân Giáo lại đột nhiên cử binh tiến công Thần Huyền tông?
Có không ít môn phái không rõ, bởi vì việc này quá đột ngột.
Trước kia, cho dù song phương có chiến tranh quy mô lớn, cho dù là Tam Chân Giáo hay Thần Huyền tông, tất cả đều phát động tiểu môn tiểu phái hoặc tông môn chung quanh mình tấn công thăm dò, dù sao, người nào cũng sợ sau khi chiến tranh sẽ bị môn phái khác đâm dao từ sau lưng.
Nhưng mà, hôm nay Tam Chân Giáo phát phát động chiến tranh, không có động viên bất kỳ môn phái nào, có thể nói đột nhiên tập kích Thần Huyền tông, tất cả mọi người không hiểu tại sao Tam Chân Giáo lại làm như vậy.
Đương nhiên, đám người Bình Thoa Ông nhìn thấy binh lực của Tam Chân Giáo truyền tống thao thao bất tuyệt tới đây, bọn họ lại biết vì sao Tam Chân Giáo làm như vậy, Tam Chân Giáo muốn độc chiếm tổ phong của Thần Huyền tông.
Nếu như Tam Chân Giáo có thể độc chiếm tổ phong Thần Huyền tông, đạt được đế tàng Chiến Tiên Đế, như vậy, ý nghĩa từ nay về sau, Tam Chân Giáo có cơ hội tiến vào hàng ngũ đại môn phái mạnh nhất Bắc Tây Hoàng.
– Oanh, oanh, oanh…
Âm thanh không dứt bên tai, chỉ thấy Tam Chân Giáo không ngừng dẫn đại quân tiến tới bên ngoài Thần Huyền tông.
Trong khoảng thời gian ngắn, bên ngoài Thần Huyền tông đã có rất nhiều người, trăm vạn đại quân trận binh của Tam Chân Giáo đã tới, có xu thế khí thôn sơn hà.
– Có nên báo cho thiếu gia hay không.
Đối mặt trăm vạn đại quân trận binh của Tam Chân Giáo ở bên ngoài, không ít người Thần Huyền tông cảm nhận được áp lực rất lớn, mọi người đều biết, đây là một trận đại chiến sinh tử.
Lúc này, bên người Bình Thoa Ông đã có người hỏi.
Bình Thoa Ông nhìn qua trăm vạn đại quân tông bên ngoài sơn môn Thần Huyền, hắn không có thu hồi ánh mắt, chỉ nhàn nhạt nói:
– Chuyện như vậy, không cần thông tri, thiếu gia không cần ra mặt.
– Vậy có nên hỏi thiếu gia nên ra tay thế nào không?
Người bên cạnh thấp giọng nói ra.
Lúc này, tình thế trước mặt cực kỳ nghiêm trọng, không ít người Thần Huyền tông đều ký thác trên người Lý Thất Dạ, bọn họ thậm chí muốn Lý Thất Dạ ra tay, một khi Lý Thất Dạ ra tay, khi đó có thể nắm chắc thắng lợi trong tay.
– Thiếu gia chính là Chân Long trên bầu trời, hắn làm việc không cần chúng ta đi phỏng đoán, hắn đã có ý định của mình.
Bình Thoa Ông lắc đầu.
Chương 4639: Tam chân thất tử
Trăm vạn đại quân trận binh của Tam Chân Giáo đã ở bên ngoài Thần Huyền tông, đương nhiên, nói như thế quá khoa trương, nhưng cũng không kém hơn bao nhiêu, vào lúc này, đội ngũ cường đại nhất Tam Chân Giáo, đệ tử tinh nhuệ nhất, tất cả đều tập trung bên ngoài Thần Huyền tông.
Đột nhiên, Tam Chân Giáo tụ tập binh lực tới bên ngoài sơn môn Thần Huyền tông, đây là việc các cường giả khác cảm thấy khó hiểu.
Trên thực tế, cho dù có tu sĩ cường giả biết rõ nguyên do cũng cảm thấy không cần đến tình trạng này, dù sao, Tam Chân Giáo bị chém giết một hộ pháp và một trưởng lão, tuy đây là một việc đại sự, nhưng còn chưa đủ tư cách để tụ tập toàn bộ binh lực.
Hiện tại Tam Chân Giáo đã dốc toàn bộ lực lượng, tất cả cường giả, tất cả binhh lực đều tập trung bên ngoài sơn môn Thần Huyền tông, có thể nhìn ra được, Tam Chân Giáo lúc này đến đánh Thần Huyền tông đạt tới tình trạng không chết không ngớt, có xu thế tiêu diệt Thần Huyền tông.
– Tam Chân Giáo thật muốn diệt Thần Huyền tông sao?
Nhìn thấy trăm vạn đại quân trận binh bên ngoài Tam Chân Giáo, rất nhiều tu sĩ cường giả môn phái khác cảm thấy bất ngờ, bọn họ cũng có nghi vấn.
Dù sao, Tam Chân Giáo và Thần Huyền tông kết thù trăm vạn năm, hai bên bộc phát đại chiến không biết bao nhiêu lần, song phương đều có chết tổn thương thảm trọng, song phương có thời điểm suy sụp qua, nhưng trăm vạn năm qua, chưa ai thấy Tam Chân Giáo và Thần Huyền tông ai diệt ai.
Hiện tại Tam Chân Giáo lại đột nhiên bày trận bên ngoài, đội hình to lớn vượt xa dĩ vãng, đây là việc làm mọi người giật mình.
Oanh!
Lúc này ở cổng truyền tống có ba người đi ra.
Ba người này đều cưỡi dị thú, bốn chân của dị thú thô to như cột đá.
Trên dị thú đầu tiên có một lão giả đang ngồi, dị thú là một con báo cực kỳ to lớn, trên thân dị thú còn có đình đài lầu các, lão giả mặc đạo bào ba màu, tay cầm phất trần, người nào nhìn cũng cảm thấy đây là đạo nhân xuất trần.
Một người khác là bà lão, bà lão cưỡi một con Thanh Loan, thân hình Thanh Loan không lớn nhưng cái đuôi thật dài, cái đuôi còn có ánh lửa chập chờn, ánh lửa đáng sợ kế thừa Phượng Hoàng Chân Hỏa.
Bà lão ngồi trên Thanh Loan, mặt lạnh như băng, hai mắt như kiếm, lưng đeo một thanh trường kiếm tỏa ra hàn quang đáng sợ, có xu thế đại sát tám phương, làm cho người ta nổi da gà.
Người cuối cùng là nam tử mặt trắng không râu, tọa kỵ của hắn là một con Giao Long, Giao Long chiều cao tám mươi trượng, nó có cặp sừng rất lợi hại, cặp sừng sắc bén như bảo đao ra khỏi vỏ, tùy thời đều có thể trảm người.
Nam tử mặt trắng không râu tay cầm bảo tháp, bảo tháp đang tỏa ra hào quang, hình như có thể thôn phệ sinh linh Bát Hoang, có thể luyện hóa tất cả yêu ma, cho người ta cảm giác hàng ma trừ yêu, các đệ tử Yêu tộc cảm thấy tâm thần không yên.
– Tam Chân thất tử!
Nhìn thấy ba bóng dáng cực lớn xuất hiện phía trước trăm vạn đại quân, các tu sĩ đứng xa quan sát đều khiếp sợ.
Trên dưới Thần Huyền tông nhìn thấy ba người này, tâm thần bọn họ đều căng thẳng.
– Tam Chân Giáo Thất lão, hiện tại có ba người tới, đúng là muốn dốc hết lực lượng.
Nhìn thấy đội hình như vậy, cho dù là cường giả Thần Huyền tông cũng thì thào tự nói.
– Tam Chân thất tử, một hơi phái ba người tới, đúng là muốn tiêu diệt Thần Huyền tông, đánh cược sinh tử một lần.
Nhìn thấy ba bóng dáng cao lớn đứng trước trăm vạn đại quân, cho dù là người nào cũng cảm thấy tâm thần căng thẳng.
Tam Chân thất tử, đó là xưng hô cách đây thật lâu, hiện tại rất nhiều người đều gọi là Tam Chân thất lão, đây là bảy người cường đại nhất Tam Chân giáo.
Hoàn toàn có thể nói, Tam Chân thất tử có thể sánh vai với năm đại phong chủ của Thần Huyền tông, Tam Chân thất tử còn cường đại hơn Trương Việt.
– Tam Chân thất tử, không biết người mạnh nhất có tới hay không.
Nhìn thấy ba người trong Tam Chân thất tử đến đây, các cường giả đứng xa quan sát nói thầm.
– Thất tử chi mạt Lộ Y Linh, không biết đến hay không, cũng không biết có đột phá Đại Đạo Thánh Thể hay chưa. (*mạt ở đây có nghĩa là cuối cùng)
Không ít người đều mang theo sợ hãi khi nhắc tới cái tên này.
Tam Chân thất tử, bọn họ có tiếng tăm lừng lẫy tại Bắc Tây Hoàng, nhưng thanh danh lớn nhất không phải đứng đầu thất tử chưởng môn Tam Chân giáo, mà là thất tử chi mạt Lộ Y Linh.
Thất tử chi mạt, Lộ Y Linh, chính là tiểu sư đệ của chưởng môn Tam Chân giáo, một đời thiên tài, hắn nhỏ tuổi nhất trong bảy người nhưng là là người có đạo hạnh cao nhất.
– Lộ Y Linh!
Thời điểm nhắc tới cái tên này, không chỉ nói đám người Thừa Sơn Nhạc Vương, cho dù là đệ nhất cao thủ như Bình Thoa Ông cũng căng thẳng.
– Cho dù Lộ Y Linh không đến cũng đã đủ cường đại rồi, Tam Chân thất tử, tam, tứ, ngũ tử đã tới, thực lực hùng hậu cỡ nào.
Lúc này có người nhìn ba lão nhân đứng trước trăm vạn đại quân.
Lão nhân cưỡi báo chính là người đứng thứ ba trong Tam Chân thất tử; nam tử mặt trắng không râu cưỡi Giao Long Bạch chính là người đứng thứ tư trong Tam Chân thất tử; bà lão cưỡi Thanh Loan đứng thứ năm.
– Phanh!
Thời điểm không ít người đang suy đoán có một người bước ra, khỏi cánh cửa của Tam Chân Giáo, lúc hắn bước xuống, hư không xuất hiện dấu chân, dấu chân của hắn lưu lại trong hư không vẫn chưa biến mất.
Cùng lúc đó, phía trên trăm vạn đại quân của Tam Chân Giáo, một lão giả đưng đó, lão giả mặc trường bào ba màu phất phơ, râu dài bay múa theo gió, thời điểm hắn vuốt nhẹ, râu dài như kiếm và tỏa ra hào quang.
Lão giả này nắm tay như ngọc, hắn đứng trên hư không chẳng khác gì một ngọn núi, làm cho không người nào có thể vượt qua, tất cả mọi người đều kính sợ ba phần.
– Đứng đầu thất tử, chưởng môn Tam Chân giáo.
Nhìn thấy lão nhân đứng giữa hư không, có không ít người kinh hô.
Lão nhân trước mặt chính là chưởng môn Tam Chân giáo, đứng đầu thất tử, uy danh của hắn tại Bắc Tây Hoàng không thua kém gì Thần Huyền tông Bình Thoa Ông.
Chưởng môn Tam Chân giáo đích thân tới, lập tức làm cho người Thần Huyền tông căng thẳng, bởi vì chưởng môn Tam Chân giáo tự mình chinh chiến, như vậy ý nghĩa hai phái sẽ tử chiến với nhau.
Thậm chí các tu sĩ đứng xa quan sát cũng cảm thấy căng thẳng, bọn họ hít khí lạnh, âm thầm nói:
– Lúc này chơi lớn rồi, hai phái sẽ liều mạng với nhau.
Trăm vạn đại quân trận binh, chưởng môn đích thân tới, điều này nói rõ quyết tâm của Tam Chân Giáo, bọn họ muốn không chết không thôi với Thần Huyền tông!
– Thoa Ông huynh, cũng nên cho Tam Chân Giáo chúng ta một công đạo rồi.
Vào lúc này, chưởng môn Tam Chân giáo đứng giữa hư không, hắn lạnh lùng nói.
Chưởng môn Tam Chân giáo nói chuyện như đao, mỗi câu hắn nói như đao khắc vào hư không, các đệ tử Thần Huyền tông nghe xong đều cảm thấy khó chịu, bởi vì những lời này như đâm vào lòng bọn họ.
– Đạo huynh, đã lâu không gặp.
Địch nhân đã giết tới tận cửa, Bình Thoa Ông cũng không thể mặt mày rạng rỡ đón tiếp, hắn không có khả năng co đầu rút cổ bên trong Nam Loa phong không đi ra.
Lúc này Bình Thoa Ông bay lên trời, hắn đứng trên không Nam Loa phong, nói:
– Không biết vì sao đạo huynh lại phái binh tới Thần Huyền tông.
So với chưởng môn Tam Chân giáo, Bình Thoa Ông thần thái hòa ái càng giống lão gia gia hòa ái.
Bình Thoa Ông có thần thái như vậy, mọi người đều nhìn nhau, người hiểu Bình Thoa Ông đều biết, Bình Thoa Ông tuyệt đối không phải người lương thiện, tuyệt đối là nhân vật hung ác, hắn không phát uy thì thôi, một khi hắn phát uy chẳng khác gì sấm sét, thủ đoạn thuyết huyết vô tình.
– Thoa Ông biết rõ còn cố hỏi, Thần Huyền tông các ngươi liên tục giết hại đệ tử Tam Chân Giáo chúng ta, trảm Thủ tịch hộ pháp, tàn sát Giao trưởng lão, đây là thâm thù huyết hận, chính là Thần Huyền tông các ngươi xé rách hiệp nghị, tuyên chiến với Tam Chân Giáo!
Chưởng môn Tam Chân giáo lạnh lùng nói.
– Chỉ sợ là hiểu lầm.
Bình Thoa Ông nói:
– Là đệ tử quý phái xuất thủ trước, Thủ tịch hộ pháp và Giao trưởng lão của quý phái hủy sơn môn của ta, giết vào Thúy Điểu phong, Thần Huyền tông chúng ta chỉ tự vệ mà thôi. Có người bị giết, chỉ có thể trách học nghệ không tinh!
Lúc này, Bình Thoa Ông chỉ dùng từ “hiểu lầm”, “tự vệ” cho qua.
Bình Thoa Ông hiểu rõ, thời điểm Tam Chân Giáo phái binh tới bên ngoài Thần Huyền tông, tất cả đàm phán, tất cả ngôn từ đều vô dụng, Tam Chân Giáo đã tới, cũng không còn khả năng thương lượng, cho nên, lúc này Bình Thoa Ông cũng lười nói nhảm.
Tam Chân Giáo nhất định phải nói Thần Huyền tông giết đệ tử bọn họ, đơn giản là muốn có lý do xuất binh mà thôi, cũng giúp bọn họ danh chính ngôn thuận tiến đánh Thần Huyền tông, cũng mang tiếng xấu xé rách hiệp nghị đẩy lên người Thần Huyền tông.
Nghe được lí do thoái thác của song phương, rất nhiều tu sĩ ở phương xa nhìn nhau, song phương không nói, rất nhiều người còn không biết xảy ra nhiều việc như thế.
Trên thực tế, tin tức đám người Lưu Mộng Long bị giết không có truyền ra, Tam Chân Giáo đã phái đại quân tiếp cận, việc này ý nghĩa Tam Chân Giáo sớm có chuẩn bị, cho dù đám người Lưu Mộng Long không có bị giết, chỉ sợ Tam Chân Giáo cũng phát binh đánh Thần Huyền tông.
– Tốt cho một câu hiểu lầm, một câu tự vệ!
Đôi mắt chưởng môn Tam Chân giáo bắn ra hàn quang, sát ý tỏa ra dày đặc, hắn nói:
– Đây là thái độ của Thần Huyền tông sao? Là chính Thần Huyền tông các ngươi cố ý xé bỏ hiệp nghị ngưng chiến năm đó sao?
– Đạo huynh, ta và ngươi đều hiểu, cần gì nói nhảm.
Bình Thoa Ông cũng lạnh lùng nói:
– Hiện tại, Tam Chân Giáo phái trăm vạn đại quân trận binh tới bên ngoài Thần Huyền tông, ta và ngươi cần gì nói chuyện hiệp nghị ngưng chiến năm đó! Nếu như đạo huynh thật có lòng bàn hiệp nghị ngưng chiến năm đó, vậy thỉnh đạo huynh trước tiên rút trăm vạn đại quân trở về, ta và ngươi mới có thể nói hiệp nghị ngưng chiến.
Mọi người nhìn nhau, kẻ đần cũng biết chuyện này là chuyện không có khả năng, Tam Chân Giáo đã điều động trăm vạn đại quân, tên đã lên dây, không thể không phát
Chương 4640: Hưng Sư Vấn Tội
Bình Thoa Ông nói, không chỉ trên dưới Thần Huyền tông, cho dù là các cường giả đứng xa quan sát cũng gật đầu.
Nếu như Tam Chân Giáo thật sự muốn tiếp tục ở chung hòa bình, tiếp tục tuân thủ hiệp nghị ngừng chiến năm đó với Thần Huyền tông, song phương nhất định sẽ câu thông với nhau trước, mà không phải đột nhiên dẫn theo trăm vạn đại quân trận binh tới bên ngoài Thần Huyền tông.
Trên thực tế, Tam Chân Giáo đột nhiên dẫn động trăm vạn đại quân tới bên ngoài Thần Huyền tông, việc này đã làm rất nhiều người cảm thấy ngoài ý muốn, rất nhiều môn phái cũng không nghĩ tới.
Hai phái khai chiến, đây chính là đại sự, Tam Chân Giáo lại đột nhiên phái trăm vạn đại quân tới đây, hơn nữa còn tiến tới với tốc độ cực nhanh, cho dù là kẻ nào cũng bất ngờ, điều này cũng có ý nghĩa, Tam Chân Giáo đã sớm tụ tập binh lực.
Cũng có nghĩa Tam Chân Giáo đã sớm có ý định đánh Thần Huyền tông, đây không phải bộc phát, cũng không phải xúc động nhất thời, đây là chiến tranh có dự mưu.
Nghĩ tới điểm này, không ít tu sĩ cường giả đứng xa quan sát lại nhìn nhau, mọi người cũng hiểu, Tam Chân Giáo muốn diệt Thần Huyền tông, đã sớm có dự mưu.
Lại có không ít người không nghĩ thế, dù sao Tam Chân Giáo và Thần Huyền tông đối địch nhiều thế hệ, tuy hai bên chỉ ngưng chiến vài chục năm, nhưng, cuối cùng vẫn là kẻ địch, Tam Chân Giáo muốn diệt Thần Huyền tông cũng không có gì kỳ lạ
Chỉ có điều, chỉ có một ít người mới biết được, Tam Chân Giáo muốn diệt Thần Huyền tông cũng không phải vì hai phái là kẻ thù truyền kiếp, mà là vi Chiến Tiên Đế lưu lại bảo tàng!
– Thoa Ông, Tam Chân Giáo chúng ta cũng là người giảng đạo lý.
Lúc này chưởng môn Tam Chân giáo nói:
– Nếu như muốn Tam Chân Giáo triệt binh, việc này không phải không được, nhưng hai phái muốn tiếp tục thực hiện hiệp nghị ngưng chiến năm đó, Thần Huyền tông cần phải xuất ra thành ý, các ngươi giết chết hộ pháp trưởng lão của Tam Chân Giáo, các ngươi phải cho Tam Chân giáo chung ta một công đạo.
Chưởng môn Tam Chân giáo lại thay đổi ý định, rất nhiều người cảm thấy ngoài ý muốn, cũng dõi mắt nhìn nhau.
Trong khoảng thời gian ngắn, không ít tu sĩ cường giả cảm thấy khó hiểu, Tam Chân Giáo khí thế hung hãn, trăm vạn đại quân trận binh đã vây quanh Thần Huyền tông, hiện tại chưởng môn Tam Chân giáo lại nói có thể lui binh.
Chuyện này đột nhiên có thay đổi, rất nhiều tu sĩ rung động, nhưng Bình Thoa Ông không rung động, hắn bình thản nói:
– Không biết đạo huynh nói công đạo là công đạo như thế nào?
– Ta và ngươi có thể ngồi xuống bàn hiệp nghị hai phái.
Chưởng môn Tam Chân giáo lạnh lùng nói:
– Nhưng Tam Chân Giáo chúng ta muốn máu phải trả bằng máu. Nếu như Thần Huyền tông các ngươi giao ra hung thủ giết người là Cung Thiên Nguyệt và Lý Thất Dạ, cho Tam Chân Giáo chúng ta công đạo, còn nữa…
Nói đến đây, hắn dừng một lúc.
– Nợ máu phải trả bằng máu.
Nghe Tam Chân Giáo yêu cầu như vậy, rất nhiều tu sĩ nhìn nhau.
Nợ máu trả máu, chuyện này chỉ là việc thường ngày trong giới tu sĩ, đương nhiên, giao dịch như vậy phải xem hai phái suy nghĩ thế nào, phải xem tông môn suy nghĩ cho đệ tử thế nào.
Giao dịch như vậy, có môn phái nguyện ý hi sinh một ít đệ tử đổi lấy lợi ích lớn hơn, nhưng cũng có một ít môn phái tình nguyện tử chiến cũng không muốn cầm môn hạ đệ tử của mình ra giao dịch.
Cái tên Cung Thiên Nguyệt rất nhiều người Bắc Tây Hoàng đều nghe qua, đệ tử thiên tài của Thần Huyền tông, về phần Lý Thất Dạ, tu sĩ cường giả môn phái khác chưa từng nghe nói qua.
Đối với những tu sĩ này cường giả này, Lý Thất Dạ chẳng qua là bổ sung mà thôi, chỉ sợ mục tiêu của Tam Chân Giáo là Cung Thiên Nguyệt.
Dù sao, ai cũng hiểu Cung Thiên Nguyệt là đệ tử thiên tài của Thần Huyền tông, là người thừa kế tương lai của Thần Huyền tông, Tam Chân Giáo đưa ra yêu cầu này chẳn khác gì chặt đứt hạt giống của Thần Huyền tông.
– Còn gì nữa không!
Đối mặt với yêu cầu của chưởng môn Tam Chân giáo,
Bình Thoa Ông không mặn không nhạt hỏi thăm.
– Còn nữa, chính là Thần Huyền tông giao ra tổ phong!
Đôi mắt chưởng môn Tam Chân giáo lăng lệ, sau đó lạnh lùng nói.
– Quá mức phần, khinh người quá đáng!
Chưởng môn Tam Chân giáo vừa nói ra lời này, không ít đệ tử Thần Huyền tông đều tức giận gào to.
Trong khoảng thời gian ngắn, không ít đệ tử nhìn chằm chằm vào chưởng môn Tam Chân giáo, đệ tử xúc động càng nghiến răng nghiến lợi.
Tổ phong của Thần Huyền tông, mặc dù nói cho tới nay đều mọi người không lên được, nhưng nó lại đại biểu cho liệt tổ liệt tông Thần Huyền tông, nếu như Thần Huyền tông giao ra tổ phong, vậy thì ý nghĩa Thần Huyền tông đem đang bán đứng liệt tổ liệt tông, không có bất cứ môn phái nào làm việc này.
– Giao ra tổ phong!
Không ít tu sĩ đứng xa nghe Tam Chân Giáo yêu cầu như vậy, cũng cảm thấy quá mức, tuy mọi người đều biết tổ phong Thần Huyền tông không leo lên được, nhưng cuối cùng vẫn là tổ phong của Thần Huyền tông, cho dù môn phái nào cũng không giao tổ phong ra ngoài!
– Đạo huynh, quá mức rồi, mời về, không bàn nữa.
Đối với yêu cầu của Tam Chân Giáo, Bình Thoa Ông lạnh lùng nói.
Trên thực tế, chưởng môn Tam Chân giáo yêu cầu như vậy mới nằm trong dự kiến của Bình Thoa Ông, Tam Chân Giáo nói cái gì báo thù cho hộ pháp trưởng lão chỉ là ngụy trang mà thôi.
Mục đích chính thức của Tam Chân Giáo chính là tổ phong của Thần Huyền tông, bọn họ muốn nhanh chân đến trước, nghĩ đạt được thần tàng của Chiến Tiên Đế.
Tam Chân Giáo phát hiện cũng không có gì lạ, dù sao, thời điểm Chiến Tiên Đế hiện ra, trong Tam Chân Giáo khẳng định có người có thể nghe được chân ngôn của Chiến Tiên Đế, huống chi, Tam Chân Giáo và Thần Huyền tông liền nhau, thời điểm cột sáng trên tổ phong Thần Huyền tông bắn lên trời, chỉ sợ Tam Chân Giáo cũng có phát hiện.
Tuy cột sáng trên tổ phong Thần Huyền tông bắn lên trời, sau đó Chiến Tiên Đế hiện ra, nhất định đã làm đám người chưởng môn Tam Chân giáo nghĩ có liên hệ với nhau, cho nên đây là nguyên nhân Tam Chân Giáo muốn chiếm lấy tổ phong.
– Thoa Ông, không ai hiểu lầm, Tam Chân Giáo chúng ta cũng không phải cố ý chiếm hữu tổ phong các ngươi lâu dài.
Chưởng môn Tam Chân giáo từ từ nói:
– Chúng ta chỉ cần mượn tổ phong một ít thời gian mà thôi.
Chưởng môn Tam Chân giáo thập phần có thành ý nói:
– Chỉ cần Thần Huyền tông các ngươi gật đầu, chúng ta lập tức triệt binh, hơn nữa, chỉ có huynh đệ chúng ta lên tổ phong ba năm mà thôi, sẽ không làm gì bất kính.
Chưởng môn Tam Chân giáo yêu cầu như vậy, các môn phái khác xem không hiểu, bởi vì vì bọn họ không biết trên tổ phong của Thần Huyền tông có cánh cửa đi tới thần tàng, cho nên, bọn họ nghĩ mãi mà không rõ, vì cái gì Tam Chân Giáo tốn hao nhiều công sức lại yêu cầu như thế?
Tam Chân Giáo chỉ muốn mượn tổ phong, yêu cầu như vậy, người ngoài cảm thấy kỳ quái.
Nghe chưởng môn Tam Chân giáo yêu cầu như vậy, không ít người nhìn về phía Bình Thoa Ông, tất cả mọi người muốn biết Bình Thoa Ông sẽ lựa chọn như thế nào.
Đương nhiên, ai cũng biết, hai phái khai chiến sẽ chết và tổn thương thảm trọng, thậm chí có thể không gượng dậy nổi, từ nay về sau suy sụp, nhưng có một ít người cho rằng điều kiện như vậy là nhục nhã cho mình, tuyệt đối không thể tiếp nhận.
– Mời về, điều kiện này, Thần Huyền tông chúng ta không nói chuyện.
Đối mặt yêu cầu như vậy, Bình Thoa Ông không cần suy nghĩ, hắn lên tiếng cự tuyệt.
– Thoa Ông, cần phải nghĩ lại, nếu đại chiến, hậu họa vô cùng.
Chưởng môn Tam Chân giáo lạnh lùng nói.
Đôi mắt Bình Thoa Ông lạnh buốt, hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào chưởng môn Tam Chân giáo, nói:
– Nói như vậy, Tam Chân Giáo các ngươi tự tin chiến thắng sao?
Ai cũng biết, thực lực Thần Huyền tông không yếu hơn Tam Chân Giáo, hiện tại là Tam Chân Giáo đánh Thần Huyền tông, Thần Huyền tông chiếm thiên hòa, địa lợi, thật đánh, ai thắng còn khó nói!
– Không dám, không dám, nhưng ta cũng muốn hỏi, Thoa Ông, quý phái có mấy người nhập Thánh sao?
Chưởng môn Tam Chân giáo hỏi thăm, hắn cười nhạt một tiếng.
Chưởng môn Tam Chân giáo nói ra lời này, không ít người Thần Huyền tông hít thở không thông.
Rất nhiều tu sĩ đứng xa quan sát nhìn thẳng vào Thần Huyền tông, lại nhìn Tam Chân Giáo, có người nói thầm:
– Mọi người biết, Thần Huyền tông có Bình Thoa Ông nhập Thánh, mà Tam Chân Giáo có chưởng môn và Lộ Y Linh nhập Thánh!
Nói đến đây, không ít người hít khí lạnh, nói:
– Chẳng lẽ là nói, Tam Chân Giáo Lộ Y Linh cũng tới! Hắn không tọa trấn Tam Chân Giáo? Lần này thật sự dốc hết toàn lực?
Trên thực tế, nghĩ tới điểm này, không ít người Thần Huyền tông rung động.
Ai cũng biết, Thần Huyền tông chỉ có Bình Thoa Ông nhập Thánh, mà Tam Chân Giáo đã có chưởng môn và Lộ Y Linh nhập Thánh, đáng sợ hơn là, thực lực Lộ Y Linh còn cường đại hơn Bình Thoa Ông và chưởng môn Tam Chân giáo!
Dùng thực lực nhập Thánh mà nói, Tam Chân Giáo hơn mạnh hơn Thần Huyền tông, Đại Đạo Thánh Thể, thực lực cường đại như vậy, không phải các cường giả khác có thể đền bù, chuyện này có ý nghĩa có thêm một Đại Đạo Thánh Thể, khi đó đủ để quyết định thắng thua của trận chiến này.
Cho dù Bình Thoa Ông và chưởng môn Tam Chân giáo là thế lực ngang nhau, nhưng có thêm một Lộ Y Linh, vậy thì ý nghĩa thắng bại sẽ nghiêng về phía Tam Chân Giáo!
Lúc này, không ít tu sĩ biến sắc, nhỏ giọng nói:
– Nếu Lộ Y Linh cũng tới, một khi hắn ra tay, chỉ sợ sẽ cải biến cục diện chiến trường, cũng phân ra thắng thua.
Đây là dự báo không tốt, nội tâm đệ tử Thần Huyền tông đều sợ hãi, nhiều ra một Đại Đạo Thánh Thể đã có thể áp chế Thần Huyền tông.
– Kỳ thật, chưởng môn đề nghị cũng có thể thương thảo, nếu Tam Chân Giáo lui thêm bước nữa, xóa bỏ huyết cừu, cho Tam Chân Giáo mượn tổ phong một năm, hai phái hòa hảo, như thế nào?
Vào lúc này, một giọng nói vang lên.
Thời điểm này, không biết lúc nào, một lão nhân xuất hiện sau lưng chưởng môn Tam Chân giáo, lão nhân này mặc một thân áo đay, mặt trẻ tóc bạc.
– Ai vậy, Lộ Y Linh sao?
Tu sĩ chưa gặp qua lão nhân này bao giờ lên tiếng hỏi.
– Không thể nào là Lộ Y Linh, Lộ Y Linh là người trẻ tuổi nhất trong Tam Chân thất tử. Cho dù người chưa gặp qua Lộ Y Linh cũng biết rõ lão nhân này không thể nào là hắn.
– Từ Nam!
Có tu sĩ thế hệ trước nhận ra lão nhân này, sắc mặt của hắn đại biến, giật mình nói:
– Từ Nam, tại sao hắn tới nơi này?
Rất nhiều đệ tử cảm thấy lạ lẫm với cái tên này.