Đế Bá Audio Podcast
Tập 924 [Chương 4616 đến Chương 4620]
❮ sautiếp ❯Chương 4616: Đuổi giết
Lúc này, Chiến Hổ và Hoàng Trữ cầm binh khí trong tay, hai người bọn họ đã nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ.
– Chúng ta cho ngươi một cơ hội, cho ngươi xuất thủ trước.
Lúc này Hoàng Trữ lạnh lùng cười nói, hắn cười rất âm lãnh:
– Để tránh được mọi người nói chúng ta không cho ngươi cơ hội ra tay.
Hoàng Trữ lúc này rất hào phóng, hắn bày ra tư thái cao ngạo của mình.
Trên thực tế, trong lòng của hắn biết rõ, chỉ bằng Vương Bát Quyền có ba động tác của Lý Thất Dạ, hắn không tin có thể đánh chết bọn họ, giống như Chiến Hổ, hắn mặc một thân Thần Hổ Huyết Giáp, chỉ sợ hắn đứng đấy bất động, tùy ý Lý Thất Dạ oanh kích, cho dù trúng bao nhiêu Vương Bát Quyền cũng khó đánh chết Chiến Hổ.
Cũng chính bởi vì hắn tự tin như vậy, cho nên Hoàng Trữ mới bày ra dáng vẻ hào phóng, hắn muốn làm cho đệ tử Thần Huyền tông và Cung Thiên Nguyệt xem, từ đó chiếm được thanh danh tốt.
Trên thực tế, mọi người cũng biết rõ, Lý Thất Dạ dùng Vương Bát Quyền căn bản đánh không phá phòng ngự của đám người Chiến Hổ, cho nên, cho dù cho Lý Thất Dạ xuất thủ trước cũng không phải việc gì, ngược lại còn dựng lên hình tượng tốt cho Hoàng Trữ.
– Các ngươi quá xem trọng chính mình.
Lý Thất Dạ cười cười, hắn tùy ý khoát khoát tay, nói ra:
– Ta vừa ra tay, chỉ sợ các ngươi sẽ đi đời nhà ma, chỉ sợ các ngươi không có cơ hội ra tay. Ta là người từ bi vi hoài, ta cho các ngươi xuất thủ trước, tuy nhiên là con kiến hôi, nhưng, tốt xấu gì cũng có cơ hội giãy dụa một chút.
Lý Thất Dạ nói thế, các đệ tử có mặt đều hít khí lạnh.
– Hắn quá kiêu ngạo, quỷ cũng không tinVương Bát Quyền của hắn có thể đánh vỡ Thần Hổ Huyết Giáp.
Có đệ tử Yêu tộc nói thầm, bọn họ không tin khả năng này.
Đang ở trước mặt mọi người, nghe Lý Thất Dạ gọi mình là con kiến hôi, cho dù Hoàng Trữ và Chiến Hổ là tượng đất cũng có ba phần nóng tính, bọn họ tức giận không nhỏ.
– Tốt, khẩu khí thật lớn, chúng ta muốn kiến thức ‘ Vương Bát Quyền ’ của ngươi.
Chiến Hổ tức giận quát một tiếng.
Hoàng Trữ ước gì Lý Thất Dạ không ra tay, cơ hội bọn họ đã cho, Lý Thất Dạ chính mình không quý trọng, không thể trách bọn họ.
– Ngươi nói lời này thì không nên hối hận.
Hoàng Trữ cười lạnh, trong tay chỗ nâng Bát Nhiên Mộc Lô lên, hỏa cầu bạo phát.
– Không nên nói nhảm, có thủ đoạn gì cứ sử dụng đi, đây là lần ra tay cuối cùng của các ngươi, ta sẽ tiễn các ngươi muốn hoàng tuyền.
Lý Thất Dạ rất nhàm chán.
Hoàng Trữ và Chiến Hổ tức giận, cuối cùng, hai người bọn họ nhìn nhau, chậm rãi vây quanh Lý Thất Dạ.
Càn Khôn Vũ Hóa – Vũ Động Càn Khôn – Lâm Động Thỉnh chư vị nghé thăm..!
Lúc này, Hoàng Trữ và Chiến Hổ đều đứng ở phương vị có lợi nhất, bọn họ dùng xu thế giáp công Lý Thất Dạ, không cho Lý Thất Dạ bất cứ đường lui gì, bọn họ hoàn toàn là phá hỏng đường lui và phương hướng tiến công của Lý Thất Dạ chỉ cần, bọn họ vừa ra tay, tất nhiên sẽ giáng một kích trí mạng lên Lý Thất Dạ.
Sau khi Hoàng Trữ và Chiến Hổ đã chuẩn bị xong, tất cả mọi người ở đây ngừng thở, không chỉ đệ tử bình thường của Thần Huyền tông bắt đầu khẩn trương, cho dù là các cường giả cũng khẩn trương, dù sao, đây là quyết chiến độc nhất vô nhị, nếu như Lý Thất Dạ thắng, chỉ sợ hắn chính thức sáng tạo kỳ tích.
Trên thực tế, trong đáy lòng, chỉ sợ không biết có bao nhiêu cường giả trưởng bối, hộ pháp đều hi vọng Lý Thất Dạ thắng trận quyết đấu này.
Không phải nói các cường giả có tư tâm gì, bởi vì nếu Hoàng Trữ và Chiến Hổ thắng trong trận chiến, việc này chẳng có gì ngoài ý muốn cả.
Dù sao, thực lực cách xa còn đó, cho dù Hoàng Trữ, Chiến Hổ thắng cũng là chuyện đương nhiên, cho nên trận chiến chẳng có điểm sáng gì.
Nếu như Lý Thất Dạ thắng, trận quyết đấu này sẽ trở thành trận chiến kỳ tích, sẽ trở thành cuộc chiến kỳ tích, nói không chừng cũng có rất nhiều dẫn dắt với trưởng lão Thần Huyền tông.
Đồng thời, không ít hộ pháp và trưởng lão Thần Huyền tông cũng muốn xem, Lý Thất Dạ tà môn tới mức nào, trong nội tâm bọn họ thật sự rất chờ mong.
– Đại sư huynh cố gắng lên!
Thời điểm đại chiến hết sức căng thẳng, có đệ tử Yêu tộc cổ vũ Hoàng Trữ, Chiến Hổ, cũng muốn hai người này cố gắng lên.
– Thiếu gia cố gắng lên, thiếu gia cố gắng lên.
Bên phía Lý Thất Dạ, bọn nhỏ Lưu thôn đều cổ vũ Lý Thất Dạ.
– Thiếu gia cố gắng lên, thiếu gia cố gắng lên, thiếu gia cố gắng lên…
Khi bọn nhỏ Lưu thôn hô to, có rất nhiều đệ tử Thần Huyền tông cũng cổ vũ Lý Thất Dạ.
Trong khoảng thời gian ngắn, âm thanh cổ vũ Lý Thất Dạ đã áp đảo bên phía đệ tử Yêu tộc.
Từ điểm này có thể nhìn ra, trong Thần Huyền tông đã có rất nhiều đệ tử ủng hộ Lý Thất Dạ, cho nên địa vị của Lý Thất Dạ trong Thần Huyền tông đã vượt qua Chiến Hổ và Hoàng Trữ.
Nhìn thấy cảnh này, nội tâm đám người Hoàng Trữ và Chiến Hổ càng lúc càng khó coi.
Lúc này, hai người nhìn nhau và gật đầu, bọn họ lộ ra vẻ mặt hung ác.
– Giết!
Vào lúc này, Chiến Hổ gào to, hắn điên cuồng xông lên phía trước, tiếng gào của hắn hóa thành sóng âm kinh thiên.
Chỉ tiếng hổ gào cũng đủ làm rất nhiều đệ tử hồn phi phách tán
Thời điểm Chiến Hổ nhảy lên cao, Cức Điện Chùy trên vai của hắn đã oanh kích.
– Oanh!
Một tiếng nổ lớn như đánh nát bầu trời vang lên, cả bầu trời tối tăm như lôi thần sắp hàng lâm nhân gian.
Thời điểm này tiếng sấm rền vang vọng thiên địa, tia chớp như hồng thủy trút xuống, tia chớp vừa thô vừa to như điện xà giáng xuống, tia chớp đáng sợ thoáng bao phủ toàn thân Lý Thất Dạ.
Cảnh tượng hiện tại rất kinh khủng, sấm rền oanh kích có thể đánh nát tất cả địch nhân, tia chớp như hồng thủy trút xuống bao phủ toàn thân Lý Thất Dạ, có thể lập tức đánh Lý Thất Dạ thành cái sàng.
– Trời ơi!
Uy lực cường đại như thế, đã có đệ tử hoảng sợ thất sắc.
– Giết!
Chiến Hổ bùng nổ, Hoàng Trữ cũng ra tay, Hoàng Trữ vẫn đứng ở nơi đó, nhưng Bát Nhiên Mộc Lô của hắn tỏa ra hỏa diễm đáng sợ nhất thế gian.
Hỏa diễm hóa thành cự long lao thẳng về phía Lý Thất Dạ.
Vào lúc này có âm thanh vang lên không dứt bên tai, huyết khí, công lực của Hoàng Trữ điên cuồng tăng vọt, mặc cho ai cũng cảm nhận được, Lục Trúc trượng sau lưng Hoàng Trữ đang tỏa ra sinh cơ vô cùng vô tận, sức sống quán chú vào trong cơ thể hắn, cho nên lực lượng Hoàng Trữ tăng lên cực kỳ khủng bố.
Lúc này hỏa diễm đáng sợ nhất thế gian đã bao trùm cơ thể Lý Thất Dạ, dường như muốn đốt địch nhân thành tro tàn.
Chiến Hổ dùng Cức Điện Chùy giáng xuống một kích khủng bố, Hoàng Trữ vận dụng liệt diễm hủy diệt, tất cả đều bao phủ thân thể Lý Thất Dạ vào trong.
Dưới trọng kích đáng sợ, bụi mù cuồn cuộn che đậy ánh mắt của mọi người, trong khoảng thời gian ngắn làm người ta không nhìn rõ lắm.
Một kích này quá khủng bố, không biết bao nhiêu đệ tử ở đây sợ tới mức hãi hùng khiếp vía, đệ tử vừa cổ vũ Lý Thất Dạ vừa rồi hoảng hốt, bọn họ sợ hãi sắc mặt tái nhợt như tờ giấy.
– Quá mạnh mẽ.
Nhìn thấy một kích của hai người, trưởng lão Thần Huyền tông cũng khen một tiếng.
Trên thực tế, dưới một kích cường đại như vậy, đừng nói là đệ tử bình thường, không ít trưởng bối và cường giả Thần Huyền tông cũng biến sắc, uy lực một kích này quá to lớn, cũng có thể tạo thành uy hiếp với bọn họ.
Không hề lo lắng nói, bọn họ có khả năng sẽ bị một kích của hai người miểu sát ngay lập tức.
– Chấm dứt sao?
Nhìn thấy bụi mù cuồn cuộn, trong khoảng thời gian ngắn không biết có bao nhiêu đệ tử hãi hùng khiếp vía.
Trên đám mây, đám người Bình Thoa Ông đều chú ý một kích vừa rồi, bọn họ cũng gật đầu trước một kích kinh thiên của Hoàng Trữ và Chiến Hổ.
Có thể nói, với thực lực của hai người đã phát huy một kích vừa rồi tới cực hạn, trong cùng cảnh giới đã khó tìm ra người vượt qua hai người bọn họ.
Sau khi bụi mù biến mất, chỉ thấy nơi Lý Thất Dạ vừa đúng bị đánh nát, về phần Lý Thất Dạ đang đứng đó, chỉ sợ đã bị hỏa diễm đốt thành tro tàn.
Nham thạch nóng chảy bắn lên cao, hơn nữa nham thạch dần dần đông cứng lại, dường như một kích vừa rồi chẳng khác gì núi lửa bộc phát.
Nhìn thấy nham thạch nóng chảy đã đông cứng, Lý Thất Dạ đã biến mất vô tung vô ảnh, hình như, có lẽ Lý Thất Dạ đã tan thành mây khói sau một kích vừa rồi.
– Thật đáng sợ!
Nhìn thấy mặt đất bị hòa tan giống như núi lửa bộc phát, không biết bao nhiêu đệ tử sợ hãi sắc mặt tái nhợt.
Chương 4617: Ta sinh hỗn độn
Bụi mù tán đi, nham thạch nóng chảy chậm rãi cứng lại, nhìn thấy cảnh này, không ít đệ tử hít khí lạnh, bọn họ nổi da gà, sắc mặt tái nhợt.
Một kích đáng sợ như thế, trong thế hệ trẻ của Thần Huyền tông, trừ Cung Thiên Nguyệt ra, chỉ sợ không còn ai khác có thể tiếp được, đệ tử khác, cho dù đổi thành ai cũng sẽ tan thành mây khói.
– Trời ơi.
Có đệ tử rùng mình lạnh buốt, toàn thân nổi da gà, nói ra:
– Ai trúng ai chết.
Vào lúc đó, các đệ tử đều nhìn chung quanh tìm bóng dáng của Lý Thất Dạ, nhưng trừ nham thạch đông cứng ra, đã không có bất kỳ bóng dáng của Lý Thất Dạ.
– Người đâu?
Có đệ tử không có nhìn thấy Lý Thất Dạ, sợ hãi nói:
– Chẳng lẽ thật sự tan thành mây khói.
– Chỉ sợ là như thế.
Có không ít đệ tử đều cho rằng Lý Thất Dạ đã tan thành mây khói.
Suy nghĩ thử xem, Chiến Hổ Cức cho Điện Chùy giáng xuống một kích khủng bố, sợ đã sớm đánh nát Lý Thất Dạ thành tro bụi, Hoàng Trữ vận dụng hỏa diễm cũng đốt Lý Thất Dạ thành tro.
Dưới một kích hợp kích đáng sợ như vậy, có thể còn sống sót mới là chuyện lạ, các đệ tử cũng đều cảm thấy, Lý Thất Dạ đó là hẳn phải chết không thể nghi ngờ, tại đây dạng một kích phía dưới, đảm nhiệm Lý Thất Dạ là đồng rèn sắt giội, đều khó có khả năng sống sót.
– Chỉ bằng vào thực lực Đồng Cân Nham Thân của hắn, hắn căn bản không ngăn được một kích đáng sợ như thế, chỉ sợ đã hóa thành tro, chết không có chỗ chôn.
Có đệ tử nhịn không được nói ra.
Cũng không phải hắn nguyền rủa Lý Thất Dạ, mà là vì một kích của Hoàng Trữ và Chiến Hổ quá mức cường đại, dưới công kích như thế, Lý Thất Dạ có bị đánh thành tro bụi cũng là chuyện bình thường.
– Lần này, hắn đã chết.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ đã tan thành mây khói, có đệ tử Yêu tộc cười lạnh một tiếng, nói ra:
– Ai bảo hắn không biết trời cao đất rộng, chỉ có thực lực Đồng Cân Nham Thân lại dám khiêu chiến hai đại sư huynh, quả thực đang tự tìm đường chết.
– Hắn muốn tìm chết, hai vị sư huynh sẽ thanh toàn hắn.
Một đệ tử Yêu tộc khác hả hê nói:
– Lần này cũng thành toàn tâm nguyện của hắn, đó là giúp hắn tan thành mây khói, xem hắn còn có thể hung hăng càn quấy hay không.
– Cái gì đứa con của kỳ tích, hừ, hắn chỉ có vận khí tốt, chỉ thường thôi.
Cũng có đối với Lý Thất Dạ khó chịu đệ tử chẳng thèm ngó tới, lạnh cười.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ tan thành mây khói, không biết có bao nhiêu đệ tử mừng thầm, trong nội tâm những đệ tử mừng thầm đều có ý ái mộ với Cung Thiên Nguyệt.
Hiện tại Lý Thất Dạ chết, vậy ý nghĩa nói không chừng tương lai bọn họ có cơ hội, nói không chừng sẽ có thể đạt được Cung Thiên Nguyệt ưu ái.
– Đại sư huynh vô địch, đại sư huynh vô địch.
Vào lúc đó, đã có đệ tử Yêu tộc lớn tiếng hô to.
Rất nhiều đệ tử Yêu tộc đều hét lớn:
– Đại sư huynh vô địch, đại sư huynh vô địch, kỳ khai đắc thắng!
Vào lúc đó, đệ tử Yêu tộc hưng phấn nhất, Hoàng Trữ và Chiến Hổ trảm Lý Thất Dạ, chuyện này làm không ít đệ tử Yêu tộc hãnh diện.
– Chết thật?
Nhìn thấy cảnh này, một ít trưởng lão cũng bán tín bán nghi, nếu Lý Thất Dạ chết thật, không ít trưởng lão sẽ thất vọng.
Nếu thật có kết cục như vậy, các trưởng lão và hộ pháp sẽ cảm thấy Lý Thất Dạ chỉ là kẻ hư danh nói chơi, không đáng chờ mong vào kỳ tích.
Nhìn thấy cảnh này, đám người Chiến Hổ và Hoàng Trữ thở ra một hơi, bọn họ cũng hiểu Lý Thất Dạ đã chết rồi, bọn họ không tin Lý Thất Dạ còn có thể sống được trước một kích đáng sợ như thế, hắn đã chết không thể nghi ngờ.
Vào lúc đó, Chiến Hổ và Hoàng Trữ nhìn nhau, Hoàng Trữ cười lạnh một tiếng, nói ra:
– Ta còn tưởng rằng hắn không tầm thường cỡ nào, mạnh cỡ bao nhiêu, thì ra chẳng qua hắn chỉ có tiếng không có miếng mà thôi.
Vào lúc đó, Hoàng Trữ lộ ra vẻ mặt xem thường, vẻ đắc ý đã biến mất.
Giết Lý Thất Dạ, hắn sẽ trở thành người thắng lớn nhất, một ngày nào đó, hắn nhất định có thể ôm mỹ nhân về nhà.
– Đối địch với ta, trảm.
Lúc này Chiến Hổ khí thôn sơn hà, thần thái sáng lạn, giết họa lớn trong lòng như Lý Thất Dạ đã làm nội tâm hắn thả lỏng.
– Đại sư huynh vô địch!
Không ít đệ tử Yêu tộc hoan hô vang vọng thiên địa.
– Cao hứng được quá sớm!
Thời điểm Chiến Hổ, Hoàng Trữ đang muốn chúc mừng nhau, một giọng nói ung dung vang lên, âm thanh ung dung này tới từ lòng đất.
Tuy lời này không lớn nhưng lọt vào tai đám người Hoàng Trữ lại như sấm rền, các đệ tử Yêu tộc đang chúc mừng cũng im lặng, động tác chúc mừng cũng cứng đờ.
Vào lúc đó, toàn trường yên tĩnh, các đệ tử ngơ ngác, tất cả mọi người đang dò xét nơi quyết đấu.
Vào lúc này âm thanh “răng rắc” liên tục vang lên.
Nham thạch đông cứng đang vỡ vụn, ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào nó, nhìn từng khe hở xuất hiện trên nham thạch.
Cuối cùng nham thạch nóng chảy phía dưới bắn tung tóe, một bóng người đã xuất hiện trên mặt đất, đó là Lý Thất Dạ.
– Thiếu gia, là thiếu gia!
Bọn nhỏ Lưu thôn nhìn thấy Lý Thất Dạ bình yên vô sự đứng ở nơi đó, bọn họ hoan hô:
– Thiếu gia vô địch!
Nhìn thấy việc này, các đệ tử nhìn nhau, cho dù là Hoàng Trữ và Chiến Hổ cũng không dám tin vào mắt mình..
Khi nhìn thấy Lý Thất Dạ còn sống, sắc mặt Hoàng Trữ và Chiến Hổ hết sức khó coi, những đệ tử Yêu tộc hoan hô cũng như thế, chuyện này không khác gì chậu nước lạnh đổ vào đầu bọn họ.
– Làm sao có khả năng?
Nhìn thấy Lý Thất Dạ vẫn còn sống, những đệ tử hoan hô không thể tin được, không thể tin vào mắt mình, nhưng Lý Thất Dạ thật sự còn sống, còn đứng trước mặt bọn họ.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ bình yên vô sự, sắc mặt đám người Hoàng Trữ và Chiến Hổ tái nhợt, bọn họ siết chặt nắm đấm, việc này tạo ra đả kích lớn với bọn họ.
Vừa rồi, bọn họ cho rằng Lý Thất Dạ đã tan thành mây khói, thật không ngờ, Lý Thất Dạ còn sống, hơn nữa còn không tổn thương đứng trước mặt bọn họ.
– Đây là thủ đoạn! gì
Nhìn thấy Lý Thất Dạ còn sống, không ít trưởng lão kinh ngạc, thậm chí Thiên Thủ Bồ Vương, Bình Thoa Ông cũng phải đứng lên.
Lúc này, mọi người mở to mắt quan sát, toàn thân Lý Thất Dạ tràn ngập hỗn độn quấn quanh.
Thời điểm Lý Thất Dạ đứng ở nơi đó, hắn giống như căn nguyên của thiên địa, hắn dung hợp làm một thể với thiên địa, toàn thân dung nhập vào thiên địa, dung nhập vào đại mạch của Thần Huyền tông.
Không ít trưởng lão và hộ pháp cảm thấy Lý Thất Dạ đã dung hòa làm một thể với Thần Huyền tông, hắn cắm rễ đại địa, cắm rễ Thần Huyền tông, toàn bộ Thần Huyền tông đều nằm trong người hắn, mà Thần Huyền tông cũng che chở hắn.
– Đây là thủ đoạn gì!
Nhìn thấy việc này, các đệ tử hoảng sợ, đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, Lý Thất Dạ không phòng ngự nhưng còn sống, dường như vô tận hỗn độn, vô tận thiên địa đã ngăn cản một kích vừa rồi thay Lý Thất Dạ.
– Hỗn Độn Tâm Pháp!
Thủ tịch trưởng lão nhìn ra một ít mánh khóe, hắn hít khí lạnh.
Trên đám mây, Bình Thoa Ông mở to mắt, hắn nói:
– Đây là tu luyện ra áo nghĩa chung cực của Hỗn Độn Tâm Pháp, sống ở hỗn độn, hỗn độn tại sinh!
– Quá tà môn, trên đời này có ai tu ra áo nghĩa chung cực của Hỗn Độn Tâm Pháp, chỉ sợ Đạo Quân cũng không làm được.
Thiên Thủ Bồ Vương hoảng sợ.
Hỗn Độn Tâm Pháp, một trong bảy đại tâm pháp, bao nhiêu người đều cảm thấy tâm pháp này có uy lực quá nhỏ, nhưng người đạt tới cảnh giới cường đại chân chính đều biết, cũng không phải bảy đại tâm pháp quá yếu, mà là không ai có thể tu hành bảy đại tâm pháp đến mức cường đại nhất mà thôi, nếu như tu luyện bảy đại tâm pháp tới tình trạng này, chỉ sợ sẽ nghiền ép bất cứ tâm pháp nào khác, cái gì tâm pháp Đạo Quân, hoàn toàn không thể so sánh.
– Hỗn Độn Tâm Pháp, có thể đạt tới tình trạng như vậy sao?
Có trưởng lão cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, Lý Thất Dạ lúc này như dung nhập vào thiên địa, lực lượng thiên địa như bị hắn khống chế.
– Truyền thuyết áo nghĩa chung cực có thể, nhưng chưa từng nghe nói có ai tu luyện thành, có lẽ, Ma Tiên Đạo Quân trong truyền thuyết có thể làm được.
Thủ tịch trưởng lão nghe qua một truyền thuyết như vậy.
Nhưng truyền thuyết không đáng tin tưởng, bởi vì trăm ngàn vạn năm qua đi, bao nhiêu người đều cho rằng bảy đại tâm pháp là tâm pháp rất yếu, không đáng giá nhắc tới.
– Ngươi, ngươi, ngươi dùng yêu thuật, ngươi dùng yêu pháp, ngươi dùng thủ đoan khác ăn gian!
Nhìn thấy Lý Thất Dạ có hỗn độn quanh quẩn, Hoàng Trữ quát to một tiếng.
– Ngu xuẩn, đây chỉ là ta sinh hỗn độn mà thôi.
Lý Thất Dạ cười nói.
Thời điểm Lý Thất Dạ bốn chữ “ta sinh hỗn độn”, đám người Bình Thoa Ông hoảng sợ, việc này chứng minh phỏng đoán của bọn họ, đây chính là kỳ tích.
– Đây là ‘ Hỗn Độn Tâm Pháp ’, không phải yêu pháp, cũng không phải dùng thủ đoạn khác ăn gian.
Lúc này Thủ tịch trưởng lão phán quyết.
Nghe được Thủ tịch trưởng lão nói thế, các đệ tử nhìn nhau, bọn họ không thể tin được, Hỗn Độn Tâm Pháp lại cường đại như thế, đây là việc đầm rồng hang hổ.
Mọi người đều biết, cho dù sử dụng công pháp gì, như Vương Bát Quyền cũng cần tâm pháp thúc dục, đây là thường thức cơ bản nhất.
Cho nên, Lý Thất Dạ dùng Hỗn Độn Tâm Pháp đều là tiêu chuẩn cơ bản nhất, cho nên, Lý Thất Dạ chưa tính là ăn gian.
Trong khoảng thời gian ngắn, các đệ tử ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mắt.
Thời điểm bọn họ biết rõ Lý Thất Dạ tu luyện Hỗn Độn Tâm Pháp, có bao nhiêu người cười nhạo hắn?
Chương 4618: Đến ta
Hỗn độn quanh quẩn, Lý Thất Dạ như bước ra từ hỗn độn, hắn đã tồn tại từ khi thiên địa mới bắt đầu, hắn là người sống ở lúc Thái Sơ.
Cho nên, thời điểm Lý Thất Dạ bước đi một bước, toan bộ Thần Huyền tông đều sinh ra cộng minh, cả Thần Huyền tông lâm vào hỗn độn, tất cả bắt đầu ở thời điểm Thái Sơ.
Vào lúc đó, mọi người trong Thần Huyền tông đều khiếp sợ, việc này rất rung động nhân tâm, từ đệ tử bình thường cho đến cường đại như Bình Thoa Ông, bọn họ đều rung động và hít khí lạnh, cũng không có bút mực nào có thể diễn tả nổi lòng của bọn họ.
Vào lúc đó, Lý Thất Dạ đã dung hợp làm một thể với Thần Huyền tông, dường như hắn đang kéo toàn bộ Thần Huyền tông, tất cả lực lượng của Thần Huyền tông đều dung hợp với hắn.
Thời điểm này, hình như chỉ cần Lý Thất Dạ há miệng thổi một hơi, lực lượng ẩn chứa trong đại mạch Thần Huyền tông sẽ tập kích kẻ địch, từ đó hình thành phong bạo đáng sợ nhất.
Thời điểm này, tất cả mọi người cảm giác Lý Thất Dạ có tất cả lực lượng Thần Huyền tông, hắn giơ tay nhấc chân cũng có thể hủy thiên diệt địa, thậm chí nói không chút nào quá lời, chỉ cần hắn giang hai tay chưởng nhẹ cũng có thể nghiền nát tất cả.
– Hỗn Độn Tâm Pháp!
Không biết bao nhiêu người ngây ngốc và lẩm bẩm cái tên này.
Hỗn Độn Tâm Pháp, một trong bảy đại tâm pháp, tâm pháp này có mặt ở khắp nơi, đi đường đều thấy, thậm chí có thể mua được tâm pháp này tại bất cứ con hẻm nhỏ nào của phàm nhân.
Nhưng trên đời hiện tại, không có mấy tu sĩ nguyện ý đi tu luyện tâm pháp cấp thấp như Hỗn Độn Tâm Pháp, trừ phi là phàm nhân không nhà cửa nương tựa, khi đó còn có thể tu luyện một chút.
Như Thần Huyền tông, không có bất cứ đệ tử nào tu luyện tâm pháp cấp thấp như Hỗn Độn Tâm Pháp, bởi vì các đệ tử Thần Huyền tông cũng biết, Nam Ly Tâm Pháp của Thần Huyền tông còn mạnh hơn Hỗn Độn Tâm Pháp không biết bao nhiêu lần.
Cũng chưa từng có người cho rằng Hỗn Độn Tâm Pháp có bao nhiêu uy lực, tâm pháp cấp thấp như Hỗn Độn Tâm Pháp không có bao nhiêu tác dụng, thậm chí có người cho rằng, bảy đại tâm pháp chỉ là tâm pháp tập thể dục, trừ việc này ra, nó không còn tác dụng nào khác.
Lý Thất Dạ lại tu luyện Hỗn Độn Tâm Pháp, hiện tại Lý Thất Dạ còn phát huy ra uy lực chung cực của Hỗn Độn Tâm Pháp, đây là việc không thể tưởng tượng nổi, nói không quá lời, chỉ sợ trên thế gian này không có tâm pháp nào sánh bằng Hỗn Độn Tâm Pháp.
– Thật đáng sợ, tu luyện Hỗn Độn Tâm Pháp đến mức này, khi đó còn buồn không có tâm pháp?
Một lúc lâu, tồn tại như Thiên Thủ Bồ Vương cũng hít khí lạnh, sắc mặt hắn trắng bệch.
Nhìn thấy việc này, trong nội tâm Bình Thoa Ông cũng rung động, trước đó, hắn đã từng hỏi Lý Thất Dạ cần gì, hắn từng hỏi Lý Thất Dạ muốn tu luyện công pháp trong Thần Huyền tông hay không.
Dù sao, khi đó, hắn cũng không hiểu vì sao Lý Thất Dạ lại tu luyện bảy đại tâm pháp, bởi vì trong Thần Huyền tông còn có rất nhiều lựa chọn.
Hiện tại, nhìn thấy Lý Thất Dạ phát huy Hỗn Độn Tâm Pháp đến mức khó tin, hắn đã tu hành áo nghĩa chung cực của Hỗn Độn Tâm Pháp.
Thời điểm này, Bình Thoa Ông mới thật sự hiểu được, kỳ tích như Lý Thất Dạ có thể làm được mọi việc, cho dù công pháp cường đại nhất Thần Huyền tông, trong mắt Lý Thất Dạ chỉ là rác rưởi.
– Chỉ có một chút tài năng hay sao?
Thời điểm mọi người đang rung động, Lý Thất Dạ duỗi duỗi người, giống như vừa tỉnh ngủ, hắn nhìn Hoàng Trữ và Chiến Hổ.
Sắc mặt Hoàng Trữ và Chiến Hổ thay đổi, gương mặt bọn họ tái nhợt và vô ý thức lui về phía sau một bước.
Thời điểm này, trong lòng bọn họ cảm nhận được sợ hãi, bởi vì Lý Thất Dạ tiếp một kích của bọn họ mà không tổn thương, đối với bọn họ mà nói, đây là rung động quá lớn, trùng kích tâm lý bọn họ rất mạnh.
Mặc dù nói, Chiến Hổ và Hoàng Trữ không rõ áo nghĩa chung cực của Hỗn Độn Tâm Pháp là gì, nhưng Lý Thất Dạ lúc này dung hợp làm một thể với Thần Huyền tông, giơ tay nhấc chân cũng ẩn chứa lực lượng không thể tưởng tượng nổi, đây là thứ bọn họ có thể cảm nhận được
Thời điểm này, Chiến Hổ và Hoàng Trữ cảm thấy sợ hãi, trước đó, bọn họ chưa từng sợ hãi như vậy, thực lực của bọn họ không tầm thường, có chỗ dựa rất cứng, trong thế hệ trẻ của Thần Huyền tông chưa từng có ai làm bọn họ sợ.
Nhưng lúc này, bọn họ sợ hãi thật sự, Lý Thất Dạ tùy ý bước đi, bọn họ cảm nhận được bóng mờ tử vong đã bao phủ bọn họ.
Các đệ tử ở đây ngừng thở, không có bất kỳ đệ tử nào dám phát ra âm thanh.
Lúc này, không biết bao nhiêu đệ tử đã sinh ra kính sợ vô thượng với Lý Thất Dạ, có thể bình yên vô sự trước một kích đáng sợ của Hoàng Trữ và Chiến Hổ, Lý Thất Dạ có thủ đoạn và lực lượng rất khủng bố.
Vào lúc đó, không biết bao nhiêu đệ tử mới ý thức được, hình như, đối với Lý Thất Dạ mà nói, cảnh giới và hạn chế không có ý nghĩa gì cả, dường như, Lý Thất Dạ chính là kẻ nhảy ra khỏi quy tắc, hắn xứng đáng với cái tên đứa con của kỳ tích.
– Đến phiên ta ra tay.
Lý Thất Dạ nhìn Hoàng Trữ và Chiến Hổ, hắn cười nói.
Vào lúc đó, nhìn thấy Lý Thất Dạ cười như vậy, nội tâm Hoàng Trữ và Chiến Hổ đều sợ hãi, không biết vì cái gì, hiện tại nhìn thấy Lý Thất Dạ cười thì bọn họ sẽ khiếp sợ, hình như có tử thần đang ngoắc bọn họ, sống lưng bọn họ lạnh lẽo.
Nhưng lúc này, Chiến Hổ và Hoàng Trữ không có lựa chọn nào khác, trong quyết đấu, bọn họ không thể nhận sợ, nếu không cho dù bọn họ sống sót, cả đời này cũng bị hủy, cũng đứng mong ngẩng đầu lên trong, bọn họ sẽ mất đi tất cả địa vị trong Thần Huyền tông.
Cuối cùng, Hoàng Trữ và Chiến Hổ nhìn nhau, bọn họ đạt thành ăn ý, lúc này bọn họ đã có sách lược đối kháng Lý Thất Dạ.
Hai người bọn họ nhìn nhau, đồng loạt tiến lên một bước, bọn họ đứng thẳng và ngẩng cao đầu.
Bọn họ phải động viên chính mình, phải tăng thêm lòng dũng cảm cho mình, bọn họ không thể khiếp đảm, nếu không, bọn họ sẽ thua rất thảm hại.
– Chúng ta phụng bồi đến cùng, ngươi có thủ đoạn gì thì dùng đi!
Chiến Hổ hét lớn một tiếng, trên người hắn có tiếng hổ gầm, dường như huyết mạch đang thức tỉnh.
– Yên tâm, ta không sử dụng thủ đoạn gì, chỉ dựa vào ‘ Vương Bát Quyền ’ mà thôi.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Nhưng ta là người từ bi, các ngươi chuẩn bị xong chưa? Ta sắp ra tay.
Nếu là trước kia, Lý Thất Dạ nói muốn sử dụng Vương Bát Quyền công kích Chiến Hổ và Hoàng Trữ, chỉ sợ không có có bao nhiêu người xem đây là việc quan trọng, đại đa số mọi người sẽ cho rằng, chỉ bằng Lý Thất Dạ tay không tấc sắt sử dụng Vương Bát Quyền, hắn không thể phá Thần Hổ Huyết Giáp của Chiến Hổ.
Nhưng hiện tại Lý Thất Dạ nói sử dụng Vương Bát Quyền, các đệ tử ở đây và cả Chiến Hổ và Hoàng Trữ cũng nổi da gà.
Chỉ trong nháy mắt, hình như Lý Thất Dạ sử dụng bất cứ quyền pháp gì cũng không trọng yếu, trọng yếu là kết quả.
– Tốt!
Trong trận đấu, Hoàng Trữ và Chiến Hổ đều có lựa chọn của mình.
Khí huyết của Chiến Hổ bốc lên bàng bạc, tất cả công lực, hỗn độn chân khí đều bộc phát ra ngoài.
Công lực cường đại và hỗn độn chân khí chèo chống, Thần Hổ Huyết Giáp trên người Chiến Hổ tỏa ra huyết quang, hào quang ngập trời phun ra tám hướng.
Sau tiếng hổ gầm đáng sợ, chỉ thấy một con thần hổ xuất hiện, thần hổ tỏa ra thú uy ngập trời, thú uy sinh ra sóng to gió lớn bao phủ không gian.
Nhưng tất cả chỉ mới bắt đầu, khi Chiến Hổ rót công lực và khí huyết vào trong Thần Hổ Huyết Giáp, chỉ thấy hai tay Hoàng Trữ đặt lên lưng của Chiến Hổ.
Tiếng nổ lớn sinh ra, khí huyết, công lực, hỗn độn chi khí, sinh mệnh lực của Hoàng Trữ như nước quán thâu vào cơ thể Chiến Hổ.
Cùng lúc đó, Lục Trúc trượng trên lưng Hoàng Trữ tỏa ra hào quang xanh biếc, ánh sáng xanh chập chờn, từng tia sáng chiếu sáng thân thể Hoàng Trữ.
Dưới sinh cơ đáng sợ của Lục Trúc trượng hỗ trợ, từng tiếng nổ lớn sinh ra, sau lưng Hoàng Trữ xuất hiện dị tượng đồ đằng, chỉ thấy một nhánh cây màu vàng dài ra, lực lượng khủng khiếp bốc phát như nước thủy triều.
Lúc này không ngừng có lực lượng rót vào trong cơ thể Chiến Hổ, chỉ trong nháy mắt lực lượng Chiến Hổ đã tăng vọt gấp mấy chục, mấy trăm lần.
Sau khi thực lực tăng lên rất nhiều, đồ đằng Thần Hổ Huyết Giáp của Chiến Hổ cũng ngưng tụ.
Đó là một thần hổ được thực thể hóa, giống như thần hổ là pháp tướng thiên địa, thân hình cực lớn, trên đỉnh đầu thần hổ xuất hiện dị tượng mặt trời mặt trăng và ngôi sao, chân đạp đại địa, thân thể của nó cao lớn như ngọn núi lớn nhất Thần Huyền tông, chân của nó có thể đạp nát nơi quyết đấu.
Nhìn thấy cảnh này, các đệ tử ở đây đều hít khí lạnh, thời điểm bọn họ ngẩng đầu nhìn thần hổ, bất cứ đệ tử nào cũng có cảm giác mình quá nhỏ bé.
Được lực lượng của Lục Trúc trượng và Hoàng Trữ chèo chống, Thần Hổ Huyết Giáp của Chiến Hổ đã có thể bộc phát lực lượng chung cực.
Chương 4619: Vương Bát Quyền Hay Huyền Vũ Quyền
– Thần hổ phụ thể!
Nhìn thấy thần hổ khổng lồ như thế, các đệ tử cũng ngẩng đầu lên, nhìn thần hổ to lớn như ngọn núi.
Thần hổ quá lớn, nó có thể dùng một chân đạp chết ngàn vạn đệ tử.
Cũng chính bởi vì như thế, nhìn thấy việc này, không ít đệ tử lui về phía sau, bọn họ lui ra cực xa để tránh bị tai bay vạ gió.
Thần hổ phụ thể, đây đã là phòng ngự cường đại nhất của Chiến Hổ, hơn nữa, phòng ngự như thế công thủ gồm nhiều mặt.
– Đây là pháp tướng thiên địa sao?
Nhìn thấy thần hổ khổng lồ, không biết có bao nhiêu đệ tử hít khí lạnh, nổi da gà.
Nói không quá lời, thần hổ đạp một cái, bọn họ có thi triển công pháp hay dùng bảo vật gì cũng khó thoát khỏi cái chết.
Đây chính là điểm làm các đệ tử rung động, điều này cũng làm các đệ tử hiếu kỳ đây có phải là pháp tướng thiên địa hay không.
Phải biết rằng, pháp tướng thiên địa chỉ có đạt tới cảnh giới Vạn Tượng Thần Khu mới có thể làm được, thực lực như Vạn Tượng Thần Khu mới có thể chính thức có được pháp tướng thiên địa, một khi là đạt tới pháp tướng thiên địa, một tay có thể che trời lấp biển.
Có thể nói, trước mặt pháp tướng thiên địa, cường giả không đạt tới cảnh giới đó sẽ bị một ngón tay nghiền chết.
Thử nghĩ xem, một ngón tay lớn như một ngọn núi, cường giả đạt tới cảnh giới như vậy, bất cứ binh khí, công pháp gì cũng nhỏ bé, cũng bị nghiền nát.
Nhưng bản thân Chiến Hổ và Hoàng Trữ chỉ có thực lực Chân Nhân Bảo Thân mà thôi, còn kém xa mới đạt tới cảnh giới Vạn Tượng Thần Khu.
Cho nên, cũng chính bởi vì như thế, các đệ tử Thần Huyền tông hết sức tò mò, thần hổ trước mặt có phải pháp tướng thiên địa hay không.
– Đây không phải pháp tướng thiên địa.
Trương Việt nhìn thần hổ và nói:
– Đây là đạo cốt bổn tướng, bổn tướng thời kỳ toàn thịnh.
Vốn, thực lực bản thân Chiến Hổ không thể kích hoạt bổn tướng Thần Hổ Huyết Giáp, càng không cần nói thời kỳ toàn thịnh, nhưng Hoàng Trữ lại dốc toàn lực chống đỡ, cho nên Chiến Hổ đạt đến cực hạn và kích hoạt bổn tướng.
Thử nghĩ xem, Thần Hổ Huyết Giáp chính là áo giáp Địa giai Thượng phẩm, từ đó ý nghĩa đạo cốt hỗn độn nguyên thú tương đương với cự thú Âm Dương Tinh Thể.
Cùng lúc đó, thực lực bản thân Hoàng Trữ và Chiến Hổ đã đạt tới hỗn độn nguyên thú Âm Dương Tinh Thể.
Nghe nói như thế, nhiều người hít khí lạnh, Âm Dương Tinh Thể, tất cả mọi người nghĩ đến Trương Việt, Trương Việt có được thực lực Âm Dương Tinh Thể, ít nhất trước kia là như thế, mà Trương Việt đã là phong chủ Thúy Điểu phong, từ đó có thể tưởng tượng thần hổ cường đại cỡ nào.
– Oanh!
Tiếng nổ vang thật lớn sinh ra, vào lúc đó, chỉ thấy thần hổ xuất cước đạp Lý Thất Dạ.
Thời điểm thần hổ nâng chân lên, thiên địa rung động, bầu trời tối sầm lại, bàn chân của thần hổ đã che khuất hư không.
– Trời ơi!
Nhìn thấy bàn chân đạp xuống, nhìn bóng mờ khổng lồ đang bao phủ, có rất nhiều đệ tử sợ tới mức hồn phi phách tán, không biết bao nhiêu đệ tử bị dọa phá gan, bọn họ quay đầu chạy trốn.
Thần hổ phụ thể, đây là phòng ngự cường đại nhất, nhưng phòng ngự tốt nhất chính là tiến công, cho nên, lúc bàn chân thần hổ đạp Lý Thất Dạ chính là tiến công, muốn giẫm Lý Thất Dạ thành thịt vụn.
Đối mặt bàn chân to lớn, Lý Thất Dạ nhỏ bé như một con kiến.
Nhưng một cái giẫm là đủ, Lý Thất Dạ không có hoảng hốt, hắn chỉ mỉm cười. Thời điểm đối mặt với sinh tử, chỉ thấy Lý Thất Dạ duỗi lưng mỏi, sau đó hắn rất tùy ý xuất ra một quyền, một quyền như vậy nhìn thì mềm mại vô lực, giống như lão gia gia đang tập thể dục dưỡng sinh, lão gia gia đang xuất ra một đấm biểu diễn.
– Vương Bát Quyền!
Nhìn thấy một quyền vô lực của Lý Thất Dạ, mọi người đều biết một quyền này là quyền gì.
Chỉ có điều, nhìn thấy một quyền mềm mại vô lực, tất cả mọi người sẽ không tin tưởng chỉ bằng một quyền này có thể đánh bại thần hổ to lớn. Đây là việc không có khả năng.
Lý Thất Dạ xuất ra một quyền, mọi người có cảm giác như con kiến đang đấu với con voi.
Nhưng quyền đi, hỗn độn đi, đại đạo theo cùng, hỗn độn ngưng tụ, thiên địa đi the đã cải biến dáng vẻ vô lực của Vương Bát Quyền.
– Oanh!
Một tiếng nổ lớn sinh ra, trong hỗn độn có bàn tay vô song xuất hiện, chỉ thấy bên trong Thái Sơ hỗn độn xuất hiện hình ảnh.
Đó là hình ảnh thần thú đang càn quét thiên địa, quét ngang tuyên cổ, tất cả chúng sinh trong chúng sinh đều phải cúi đầu thần phục.
– Huyền Vũ!
Thời điểm nhìn thấy bóng dáng vô thượng trong hỗn độn, các đệ tử Thần Huyền tông hét lớn, vào lúc đó, các đệ tử đều bị hù sợ.
Thần thú Huyền Vũ, thần thú Huyền Vũ sinh ra ở thời đại Thái Sơ, nó bước ra từ hỗn độn, khí tức thần thú trấn áp cửu thiên thập địa, uy hiếp tuyên cổ, dường như nó mới là tồn tại chí cao vô thượng.
Trước mặt Thái Sơ Huyền Vũ, thần thú gì, cường giả gì, vương giả gì đều nhỏ bé không đáng nhắc tới.
Thời điểm thần thú xuất hiện trong hỗn độn, không biết có bao nhiêu người trong Thần Huyền tông bị chấn nhiếp, rất nhiều đệ tử cảm giác hai chân mềm nhũn và quỳ rạp xuống đất, đệ tử đạo hạnh nông cạn bị nhiếp hồn phách, không dám ngẩng đầu nhìn thần thú Huyền Vũ cao cao tại thượng.
– Là tổ sư hiển linh sao?
Nhìn thấy hình ảnh này, có đệ tử run rẩy quỳ rạp xuống đất, bọn họ đang liều mạng dập đầu.
– Huyền Vũ!
Nhìn thấy cảnh này, các đệ tử bình thường và cả các trưởng lão phong chủ đều rung động.
Mặc cho ai đều không thể tưởng được, Lý Thất Dạ thi triển ra – Vương Bát Quyền- mà thôi, đã xuất hiện thần thú Huyền Vũ, đây là việc rung động cỡ nào.
Phải biết rằng, lịch đại đệ tử Thần Huyền tông cũng biết tổ sư của bọn họ là thần thú Huyền Vũ, bây giờ một đầu thần thú Huyền Vũ xuất hiện trước mặt tất cả mọi người, người nào cũng cho rằng là tổ sư Thần Huyền tông hiển linh, thần thú Huyền Vũ lại hiện thế.
– Đây là thật thần thú Huyền Vũ sao?
Cảm nhận được khí tức vô thượng của thần thú Huyền Vũ, đám người Thiên Thủ Bồ Vương cũng hít khí lạnh và rung động thật lớn.
Vào lúc đó, tất cả mọi người còn chưa phân biệt được đây có phải là thần thú Huyền Vũ tổ sư hiển linh hay chỉ là hình chiếu thần thú Huyền Vũ xuất hiện mà thôi.
Cho dù là loại nào, đối với đệ tử Thần Huyền tông mà nói, đối với tất cả cường giả Thần Huyền tông mà nói, đây là việc vô cùng rung động nhân tâm.
– Vương Bát Quyền!
Có trưởng lão nhìn nghẹn họng trân trối nhìn cảnh này, tất cả mọi người đều ngây ngốc.
Vương Bát Quyền, đây là bộ quyền pháp yếu nhất trong Thần Huyền tông, chẳng qua là quyền pháp cường thân kiện thể mà thôi, không chỉ các cường giả Thần Huyền tông, cho dù là đệ tử nhập môn cũng xem thường Vương Bát Quyền.
Nhưng hiện tại Lý Thất Dạ thi triển ra một chiêu Vương Bát Quyền lại xuất hiện thần thú Huyền Vũ, đây là sự việc rung động nhân tâm, mọi người vẫn cảm thấy khó tin, đây là Vương Bát Quyền sao?
Nếu như đây là Vương Bát Quyền thật sự, các công pháp khác so sánh với nó, chỉ sợ sẽ ảm đạm thất sắc, cái gì công pháp Địa giai, cái gì công pháp Thiên giai, tất cả đều không thể đánh đồng.
– Vương Bát Quyền, chẳng phải lúc đó gọi là Huyền Vũ Quyền sao?
Một trưởng lão thì thào nói:
– Chẳng lẽ nói, Huyền Vũ Quyền mới là tên gọi chính thức của nó?
Trước đó, mặc cho ai cũng biết, có người gọi Vương Bát Quyền là Huyền Vũ Quyền chỉ là tô vẻ cho đẹp mà thôi, nó cũng không phải là Huyền Vũ Quyền gì, cũng không có ai tin tưởng nó có uy lực lớn như tên gọi.
Hiện tại, Lý Thất Dạ thi triển lại xuất hiện thần thú Huyền Vũ, nếu như bây giờ nói nó là Huyền Vũ Quyền mà không phải Vương Bát Quyền, cho dù kẻ nào cũng tin tưởng đây là Huyền Vũ Quyền!
– Ô!
Vào lúc này, Huyền Vũ gào thét một tiếng, âm thanh nhiếp thương sinh, Huyền Vũ thác thiên, bước ra một bước.
Bước ra một bước phá vỡ tất cả, cho dù thân thể Huyền Vũ không lớn như thần hổ, một chân của Huyền Vũ có thể giẫm nát thiên địa, đạp nát mặt trời, mặt trăng và ngôi sao.
Huyền Vũ thác thiên, một tiếng nổ to lớn sinh ra, vạn vật nứt vỡ, tất cả đều tan thành mây khói.
Dưới bàn chân của thần thú Huyền Vũ, tất cả biến thành nhỏ bé, tất cả đều không có ý nghĩa, cho dù mặt trời mặt trăng và ngôi sao trên cao, thân thể thần hổ cực lớn, dưới một bước chân của thần thú Huyền Vũ, thần hổ chẳng khác gì con sâu cái kiến.
Một tiếng hét thảm thiết vang lên, thời điểm thần hổ bị đạp nát bấy, thân thể to lớn cũng tan thành mây khói.
Hai người Hoàng Trữ và Chiến Hổ cũng bị một cước đạp bay, Thần Hổ Huyết Giáp trên người Chiến Hổ cũng tan vỡ, vô số mảnh vỡ áo giáp bắn tung tóe khắp nơi.
Chiến Hổ và Hoàng Trữ phun máu tươi, toàn thân bọn họ đẫm máu.
Chương 4620: Một quyền bại địch
Hoàng Trữ và Chiến Hổ nặng nề đụng vào mặt đất, mặt đất cũng vỡ ra một hố sâu.
Máu tươi bắn ra ngoài như suối nhuộm đỏ bùn đất, mùi máu tươi rất gay mũi.
Hoàng Trữ và Chiến Hổ nằm trong bùn đất, không thể động đậy, dưới một kích này, xương cốt hai người vỡ vụn, gân mạch đứt từng khúc, toàn thân bọn họ đầm đìa máu tươi, bọn họ trọng thương rất thê thảm.
Đối với các đệ tử, cảnh tượng trước mắt quá rung động, các đệ tử đều bị chấn trụ, tất cả cường giả há to mồm, ngay cả các trưởng lão cũng hít khí lạnh.
Một chiêu Vương Bát Quyền, không, phải nói là Huyền Vũ Quyền mới đúng, chỉ một quyền đánh nổ Thần Hổ Huyết Giáp của Chiến Hổ, đây là việc rung động nhân tâm.
Chiến Hổ mặc thần giáp và phát huy uy lực tới cực hạn, không nói đệ tử bình thường, mà là cả Thần Huyền tông không có bao nhiêu người có thể đánh nát Thần Hổ Huyết Giáp.
Nếu không cóbinh khí Đạo Quân, chỉ sợ khó tìm ra người tay không đánh nát Thần Hổ Huyết Giáp.
Nhưng hiện tại Lý Thất Dạ chỉ dựa vào tay không tấc sắc đánh nát Thần Hổ Huyết Giáp của Chiến Hổ, hơn nữa Lý Thất Dạ còn sử dụng Vương Bát Quyền đơn giản nhất mà thôi.
– Vương Bát Quyền, không, Huyền Vũ Quyền.
Qua thời gian thật lâu, lúc này mới có trưởng lão khôi phục tinh thần và lẩm bẩm:
– Đây mới là uy lực chân chính của Huyền Vũ Quyền sao?
Sau khi Lý Thất Dạ đánh ra một chiêu Vương Bát Quyền, lại sinh ra dị tượng Huyền Vũ, việc này làm các đệ tử Thần Huyền tông khó quên, có lẽ bọn họ sẽ nhớ việc này cả đời.
– Oa!
Lúc này Hoàng Trữ và Chiến Hổ cùng phun máu tươi, thương thế của bọn họ quá nặng, cũng bị thương nội phủ, cho dù bọn họ thật sự còn sống, chỉ sợ phải nằm trên giường nửa năm.
– Các ngươi thua.
Lý Thất Dạ cười cười và nói với Hoàng Trữ và Chiến Hổ.
Lúc này, sắc mặt Hoàng Trữ và Chiến Hổ trắng bệch, không biết có phải mất máu quá nhiều hay bọn họ sợ hãi phá gan, bị dọa đến mức sắc mặt trắng bệch.
Bọn họ mở to mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn Lý Thất Dạ, cho dù đến bây giờ, bọn họ cũng vẫn khó tin, Lý Thất Dạ chỉ dựa vào Vương Bát Quyền là có thể đánh tan phòng ngự của bọn họ.
Cho dù đã tự mình trải qua, bọn họ vẫn sợ hãi.
Các đệ tử ở đây yên tĩnh, không có bất kỳ đệ tử nào dám nói ra một tiếng, không kẻ nào cầu tình hay thanh minh thay Hoàng Trữ và Chiến Hổ.
Trong quyết đấu sinh tử, cho dù chết đi cũng chỉ có thể trách chính mình học nghệ không tinh.
Mặc dù là như thế, rất nhiều người vẫn có cảm giác mông lung, tất cả mọi người cảm thấy, Hoàng Trữ và Chiến Hổ bị bại quá nhanh, đây là việc không thể tưởng tượng nổi.
– Hôm nay, chính là ngày chết của các ngươi.
Lý Thất Dạ đi đến bên cạnh Hoàng Trữ và Chiến Hổ, hắn nhìn hai người không thể động đậy và nói.
Hoàng Trữ và Chiến Hổ hoảng sợ, lúc này bọn họ cảm thấy tử thần đang ở gần bọn họ, bọn họ cảm giác bóng mờ của tử thần đang bao phủ chính mình.
Không có đệ tử hay cường giả nào lên tiếng, tất cả mọi người ngừng thở nhìn tất cả, cho dù Lý Thất Dạ lấy mạng của Hoàng Trữ và Chiến Hổ cũng là chuyện đương nhiên, nếu như Lý Thất Dạ tha cho Chiến Hổ và Hoàng Trữ một mạng, đó là hắn nhân từ.
– Ngươi, ngươi dám!
Hoàng Trữ và Chiến Hổ quát to.
Trước mặt tử vong, bọn họ cảm thấy sợ hãi chân chính, lúc này danh dự, địa vị và quyền thế đều không đáng một đồng, không có gì trân quý hơn tính mạng.
– Vì cái gì không dám?
Lý Thất Dạ cười nói:
– Trảm các ngươi, chỉ có thể trách mình học nghệ không tinh.
Nói xong, đến gần Chiến Hổ.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ muốn giết Chiến Hổ và Hoàng Trữ, trên dưới Thần Huyền tông đều ngừng thở, trên đám mây có người đứng lên.
– Ngươi, ngươi, ngươi muốn làm gì?
Nhìn thấy Lý Thất Dạ đến gần, Chiến Hổ sợ hãi quát to.
– Ngươi cứ nói đi?
Lý Thất Dạ dò xét Chiến Hổ, dưới con mắt của Lý Thất Dạ, Chiến Hổ đã sợ hãi hồn phi phách tán, lúc này hắn sợ hãi chân chính, cũng sợ hãi Lý Thất Dạ.
– Ngươi không phải nói muốn chém đầu ta làm bóng hay sao?
Lý Thất Dạ cười nói:
– Ta bây giờ đang suy nghĩ nên dùng đầu của ngươi làm bóng hay đạp nát?
– Tiểu tử, ngươi, ngươi, nếu ngươi dám giết ta, Thần, Thần Huyền tông, ngươi, ngươi không có nơi sống yên ổn…
Chiến Hổ sợ hãi hét lớn.
Vào lúc này, Chiến Hổ đã sợ hãi phá gan, hắn cũng nói năng lộn xộn, hắn muốn dùng lời nói đe dọa Lý Thất Dạ.
– Răng rắc…
Tiếng xương cốt nứt vỡ vang lên, Chiến Hổ còn chưa nói hết, Lý Thất Dạ đã giẫm nát mặt của Chiến Hổ.
– Ah!
Chiến Hổ kêu la thảm thiết, máu tươi bắn tung tóe, gương mặt của hắn có huyết nhục mơ hồ.
– Bỏ đi, ta không hứng thú dùng đầu của ngươi làm bóng.
Lý Thất Dạ nói:
– Ta giẫm nát nó là được
– Phụ thân, cứu ta!
Vào thời điểm sinh tử, lúc này Chiến Hổ không dám mạnh miệng, cũng không quan tâm tôn nghiêm và cao ngạo, vào lúc đó, hắn có thể nghĩ đến chính là phụ thân Thiết Tiên Yêu Vương.
– Đủ rồi!
Đúng vào lúc này, trên bầu trời xuất hiện tiếng quát lớn, chỉ thấy Thiết Tiên Yêu Vương hiện thân, hắn đứng trên hư không, hổ uy tỏa ra đáng sợ, trong đôi mắt còn mang theo sấm sét.
Bên người Thiết Tiên Yêu Vương xuất hiện phong vân, có sấm sét trận trận, dường như thiên địa cũng cảm nhận được hắn tức giận.
Vào lúc đó, với tư cách phong chủ, rốt cuộc Thiết Tiên Yêu Vương đã không kiên nhẫn và đứng ra quát bảo Lý Thất Dạ ngừng lại.
Trên thực tế, đây là tối kỵ, tại Thần Huyền tông, cho dù đệ tử nào cũng biết quyết đấu sinh tử, sinh tử do mệnh, thua trận quyết chiến chính là thua tánh mạng, chỉ có thể trách học nghệ không tinh, không có gì để nói.
Nhưng hiện tại Thiết Tiên Yêu Vương với tư cách một trong năm phong chủ Thần Huyền tông lại quát bảo ngưng lại, việc này không hợp với thân phận và địa vị của hắn, từ đó khó mà phục chúng.
Dù sao, Chiến Hổ đã thua, sinh tử của hắn sẽ do Lý Thất Dạ quyết định, Thiết Tiên Yêu Vương muốn cưỡng ép can thiệp phá hư quy củ và quyền uy của Thần Huyền Tông.
Thiết Tiên Yêu Vương hiện thân, đệ tử Thần Huyền tông ngừng thở, mọi người đều nhìn sang Thiết Tiên Yêu Vương.
Các trưởng lão và Bình Thoa Ông nhìn thấy Thiết Tiên Yêu Vương hiện thân, tất cả đều cau mày.
Môn hạ đệ tử quyết chiến sinh tử, với tư cách một trong năm đại phong chủ, Thiết Tiên Yêu Vương ra mặt can thiệp, đây là hành vi phá hư quy củ.
Nhưng Thiết Tiên Yêu Vương không có lựa chọn khác, vào lúc này, hắn không thể không đứng ra, hắn không thể nhìn con mình bị Lý Thất Dạ chém giết, cho nên, hắn phải đứng ra.
– Như thế nào, có ý kiến gì không?
Sau khi Thiết Tiên Yêu Vương đi ra, Lý Thất Dạ cũng không cảm thấy ngoài ý, hắn cười nói.
Thiết Tiên Yêu Vương mặt lạnh nói:
– Đồng môn luận bàn, điểm đến là dừng, chớ có hành hung.
Vốn là quyết chiến sinh tử, trong miệng Thiết Tiên Yêu Vương lại biến thành “đồng môn luận bàn”, từ đó cải biến tính chất của cuộc chiến.
– Đáng tiếc, việc này không phải do ngươi.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Mạng của hắn, ta muốn rồi.
– Ngươi dám!
Thiết Tiên Yêu Vương lập tức giận dữ, sắc mặt đỏ lên, hắn mạo hiểm quát bảo Lý Thất Dạ, ngưng lại, hắn không ngờ Lý Thất Dạ lại không cho hắn tình cảm, đây là hành vi làm Tiên Yêu Vương tức giận.
– Có cái gì không dám? Nguyện đánh bạc chịu thua.
Lý Thất Dạ nói, hắn dùng sức, tiếng “răng rắc” vang lên.
– Ah!
Chiến Hổ kêu gào thảm thiết, máu tươi bắn tung tóe, huyết nhục mơ hồ.
– Tiểu súc sanh!
Nhìn thấy Chiến Hổ chịu khổ, Thiết Tiên Yêu Vương tức giận, Lý Thất Dạ đang gây khó dễ cho hắn, muốn giết nhi tử trước mặt hắn, cũng nói rõ song phương đã vạch mặt với nhau.
Cho nên, Thiết Tiên Yêu Vương gào thét, yêu khí phóng lên trời, vào lúc này, phong vân tụ tập quanh người hắn, mọi người còn nghe thấy tiếng sấm sét vang lên không dứt bên tai.
Thiết Tiên Yêu Vương giận dữ, các đệ tử ở đây hít khí lạnh, mọi người đều biết, Thiết Tiên Yêu Vương sắp ra tay.
– Đáng tiếc, ta muốn mạng của hắn chắc rồi.
Lý Thất Dạ đạp mạnh.Kiếm Chi Nhất Kiếm – Kiếm Giả Phi Giả – Truyện Kiếm Tu phong cách mới – Đại Đạo Triều Thiên – Thỉnh chư vị nghé thăm..!
– Hỗn trướng!
Thiết Tiên Yêu Vương gào lên điên cuồng, bàn tay đánh xuống, chỉ thấy Thiết Tiên Yêu Vương vừa ra tay đã có vô số sấm sét giáng xuống Lý Thất Dạ.
Tia chớp như cây roi giáng xuống, tia lửa bắn tung tóe chiếu sáng bầu trời.
Từng tia chớp như cây cột khai thiên, từng tia chớp đâm thủng tất cả, mọi người nổi da gà.
– Đủ rồi!
Vào lúc tia chớp bổ vào Lý Thất Dạ, một tiếng quát đầy uy nghiêm vang lên.
Ngay sau đó có tiếng kiếm kêu vang rung động thiên địa, thời điểm này có kiếm quang xẹt qua chặt đứt tất cả, trấn áp muôn đời, một kiếm vô song.
Kiếm quang chém qua, không có gì có thể kháng cự, duy kiếm vô địch!