Đế Bá Audio Podcast
Tập 918 [Chương 4586 đến Chương 4590]
❮ sautiếp ❯Chương 4586: Bảo khí
– Bảo vật, ta đến đây.
Vào lúc đó, đệ tử có tư cách tiến vào binh phần đều lao tới, bọn họ muốn nhận được binh khí tốt.
Về phần những đệ tử không có tư cách tiến vào binh phần, bọn họ hâm mộ nhìn những đệ tử có thể tiến vào binh phần, hiện tại bọn họ chỉ có thể hâm mộ, chỉ có thể chờ mong lần tiếp theo sẽ có tư cách đi vào binh phần.
Trong khoảng thời gian ngắn, không ít đệ tử nhảy vào trong binh phần, cũng có một ít đệ tử có kinh nghiệm vận chuyển khí huyết, toàn thân tràn ngập hỗn độn chân khí, cũng vận chuyển công pháp, lúc này mới tiến vào binh phần.
Quả nhiên, những đệ tử xúc động nhảy vào trong binh phần, thời điểm và tiến lên đã phun máu tươi, có một đạo kiếm cường đại đánh trúng bọn họ, bọn họ kêu đau một tiếng, máu tươi bắn tung tóe, bọn họ sợ tới mức bò ra ngoài thật nhanh.
Đệ tử có kinh nghiệm sẽ vận dụng hỗn độn chân khí và công pháp hộ thể, từ đó có thể ngăn cản kiếm khí đao mang, chậm rãi đi xuống dưới thăm dò.
Đệ tử không phải lần đầu tiến vào binh phần, bọn họ đã sớm có mục tiêu của mình, cho nên bọn họ không giống những đệ tử không có kinh nghiệm chạy nhảy lung tung, bọn họ nhận thức chuẩn phương hướng và chạy đi, bọn họ đang tiết kiệm thời gian, cũng tiết kiệm khí huyết tinh lực của bản thân.
Dù sao, càng xuống dưới, kiếm khí đao mang trong binh phần đã rất cường đại, áp lực thừa nhận cũng cường đại, một khi hỗn độn chân khí không đủ sẽ bị thương.
Cho nên những đệ tử đều tập trung hỗn độn chân khí của chính mình, hi vọng dùng vào nơi hữu dụng.
– Sư muội, mục tiêu của ta là Kinh Hồng kiếm, chắc hẳn mục tiêu của sư muội cũng là binh khí của Đạo Quân, không bằng ta và ngươi liên thủ, cùng nhau đi thẳng vào nơi sâu nhất của binh phần.
Lúc này Hoàng Trữ nói với Cung Thiên Nguyệt.Một thanh băng kiếm, một bả viêm đao, một cái truyền thuyết…! Ai hàng hiếm a… chư vị.. chư vị.. Thỉnh chư vị nghé thăm ..!
Đối với hắn mà nói, đây là cơ hội hiếm có, nếu như có thể kề vai chiến đấu với Cung Thiên Nguyệt, nói không chừng sẽ đạt được giai nhân ưu ái.
Cung Thiên Nguyệt không có trả lời Hoàng Trữ, nàng chỉ nhìn sang Lý Thất Dạ, hỏi:
– Thiếu gia muốn đạt được binh khí nào?
Nhìn thấy Cung Thiên Nguyệt muốn đi cùng Lý Thất Dạ, trong nội tâm Hoàng Trữ không thoải mái, hắn nói ra:
– Sư muội, phía dưới binh phần, kiếm khí đao mang cực mạnh, nếu mang theo tên ký sinh này sẽ gây bất lợi cho sư muội…
Nhưng mà, Cung Thiên Nguyệt chỉ lạnh lùng nhìn hắn, việc này làm cho Hoàng Trữ không có tư vị, đành phải hậm hực ngậm miệng không nói lời nào.
Lý Thất Dạ chỉ cười cười, đối với Cung Thiên Nguyệt nhẹ nhàng khoát tay.
– Không có gì hứng thú, ngươi đi đi.
Cung Thiên Nguyệt cũng kỳ quái, nhưng nàng không hỏi nhiều, gật đầu, nói ra:
– Tốt, thiếu gia chờ một chút, ta đi rồi trở lại.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ không có đi chung, đôi mắt Hoàng Trữ sáng lên, hắn biết cơ hội đã tới, hắn xum xoe nói:
– Sư muội, chúng ta liên thủ, có thể chiếm được hai kiện binh khí của Đạo Quân…
– Không cần.
Cung Thiên Nguyệt lạnh nhạt nói một câu, nàng giậm chân và rời đi.
Ầm!
Có Tam Muội Chân Hỏa hộ thể, nàng bước vào khu vực trung ương của binh phần, sau đó như sao băng đáp thẳng xuống, một hồi lâu sau, dưới binh phần có tiếng vang sinh ra, mọi người đều biết Cung Thiên Nguyệt đã đi xuống đáy hố.
Cung Thiên Nguyệt đáp xuống phía dưới hố sâu, các trưởng lão cũng chỉ có thể cười khổ, nhất thiên tài Thần Huyền tông đệ thật khí phách.
Hoàng Trữ hết sức khó xử, ít nhất hắn không thể cậy mạnh như vậy, dù sao, hắn không có thực lực sánh bằng Cung Thiên Nguyệt.
Cuối cùng, Hoàng Trữ đành phải biểu hiện bản thân, hắn bước vào trong binh phần, bộ pháp của hắn như hành vân lưu thủy, tiêu sái tự tại, có thể nói phiêu dật khó nói thành lời, dáng vẻ mỹ nam tử làm không ít nữ đệ tử hưng phấn gào thét.
– Không thể vào binh phần, ngươi lấy cái gì thắng ta?
Thời điểm Chiến Hổ tiến vào trong binh phần, hắn lạnh lùng nhìn sang Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ nhìn hắn và nói:
– Thắng ngươi, có gì khó? Dễ dàng.
Chiến Hổ nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, đôi mắt tỏa ra hàn quang, hắn lạnh lùng nói:
– Tốt, đến lúc đó thua thì ngươi muốn quịt nợ, không có cửa đâu! Hừ…
Nói xong, hắn xoay người đi vào bên trong binh phần.
Trên thực tế, những đệ tử không có tư cách tiến vào binh phần đều tò mò nhìn sang Lý Thất Dạ, người nào cũng biết vụ đặt cược giữa Lý Thất Dạ và Chiến Hổ.
Nếu như nói, Lý Thất Dạ không thể tiến vào binh phần, đúng như lời của Chiến Hổ, hắn lấy cái gì thắng Chiến Hổ?
– Không thể vào binh phần, chỉ sợ hắn đã thua rồi.
Có đệ tử thấp giọng nói.
Trên thực tế, rất nhiều đệ tử đều hiếu kỳ, Lý Thất Dạ không thể vào binh phần, hắn lấy cái gì để thắng Chiến Hổ, nhưng lúc này hắn không hoảng hốt, dáng vẻ như đã tính trước.
– Mỏi mắt mong chờ.
Có đệ tử Yêu tộc hừ lạnh một tiếng, nói ra:
– Cho dù hắn vào được binh phần thì sao, Chiến Hổ sư huynh nhất định sẽ lấy được Thiên Yêu giác, trừ phi hắn có thể đạt được binh khí của Đạo Quân, nếu không, đi vào cũng uổng phí công phu, Chiến Hổ sư huynh thắng chắc rồi.
Đối với đệ tử khác nghị luận, Lý Thất Dạ vẫn nhắm mắt dưỡng thần giống như đang ngủ.
Lý Thất Dạ vẫn không nhúc nhích, tất cả cường giả, trưởng lão thậm chí là các phong chủ đều hiếu kỳ quan sát, bọn họ rất ngạc nhiên.
Bọn họ đều cho rằng Lý Thất Dạ sẽ sáng tạo kỳ tích gì đó, hiện tại Lý Thất Dạ lại không nhúc nhích, căn bản không có suy nghĩ tiến vào trong binh phần, bọn họ hoặc nhiều hoặc ít đều có chút thất vọng.
– Ngươi thật sự không đi thử một lần?
Thủ tịch trưởng lão nhìn thấy Lý Thất Dạ vẫn không nhúc nhích, hắn chưa từ bỏ ý đồ, vẫn nhắc nhở Lý Thất Dạ.
Đương nhiên, Thủ tịch trưởng lão cũng không phải xem thường Lý Thất Dạ, cũng cũng không phải hoài nghi Lý Thất Dạ không có biện pháp đi vào trong binh phần tìm được một kiện binh khí, trái lại, Thủ tịch trưởng lão cảm thấy, nếu Lý Thất Dạ tiến vào binh phần, nói không chừng hắn có thể mang ra một kiện binh khí Đạo Quân.
Trong nội tâm Thủ tịch trưởng lão cũng muốn xem Lý Thất Dạ có thể tà môn tới mức nào, xem hắn có thể sáng tạo kỳ tích thêm lần nào nữa hay không.
Nhưng hiện tại Lý Thất Dạ lại không nhúc nhích, cho nên, hắn muốn giật dây Lý Thất Dạ một chút.
– Đồng nát sắt vụn, có cái gì đáng xem chứ. Lý Thất Dạ thập phần tùy ý, hắn cười cười.
Thủ tịch trưởng lão cười khổ, cũng có một ít cường giả hộ pháp bất mãn, hừ lạnh và nói:
– Khẩu khí quá lớn, bên trong binh phần có binh khí của Đạo Quân đấy!
Dù sao, binh khí trong tay mình bị một đệ tử nói thành đồng nát sắt vụn, mọi người sẽ cảm thấy mất hứng, cho nên, có hộ pháp không nhịn được nói với Lý Thất Dạ một câu.
Nhưng, Lý Thất Dạ chỉ cười, hắn không trả lời.
Việc này làm nội tâm tên cường giả hộ pháp kia khó chịu, dù sao, bị một đệ tử đời thứ ba xem nhẹ, trong lòng hắn thoải mái hay sai?
– Ngươi cho rằng mình có thể thắng sao?
Lý Thất Dạ không tiến vào trong binh phần, một ít trưởng lão cũng hoài nghi, hỏi:
– Ngươi lấy cái gì thắng hắn? Theo ta thấy, lúc này Chiến Hổ có nắm chắc rất lớn lấy được Thiên Yêu giác.
Trưởng lão này cũng không cố ý làm thấp Lý Thất Dạ hoặc xem thường Lý Thất Dạ, hắn chỉ cảm thấy khó hiểu mà thôi, bọn họ cũng không cho rằng Lý Thất Dạ sẽ nhận thua dễ dàng như thế, nhưng nếu như Lý Thất Dạ không tiến vào binh phần, hắn dựa vào cái gì thắng Chiến Hổ?
Vấn đề này làm các trưởng lão hiếu kỳ, ngay cả Trương Việt cũng kỳ quái trong hồ lô của tiểu tử này đang bán thuốc gì?
Lý Thất Dạ cười mà không nói, hắn không có trả lời các trưởng lão.
Việc này làm nội tâm các trưởng lão ngứa ngáy, nhưng cũng không có biện pháp, bọn họ chỉ có thể chờ đợi.
– Ông!
Một âm thanh vang lên, vào lúc đó, đã có đệ tử bên trong binh phần đạt được binh khí.
– Ta đạt được, đạt được một kiện binh khí Huyền giai Thượng phẩm.
Có đệ tử hưng phấn lao ra ngoài, hắn đạt được một kiện binh khí Huyền giai Thượng phẩm, đối với hắn mà nói, đây là thu hoạch to lớn.
– Ta cũng nhận được một kiện.
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, đệ tử có thu hoạch đều hưng phấn xông ra ngoài, cũng báo cáo tình huống với trưởng bối của mình.
Ầm!
Một tiếng nổ lớn vang lên, một đạo cầu vồng xông thẳng lên bầu trời, cầu vồng tỏa sáng rực rỡ.
– Thiên giai Hạ phẩm!
Nhìn thấy món binh khí này, có trưởng lão nhìn thoáng qua, đây là kiện binh khí Thiên giai Hạ phẩm có chủ đầu tiên.
– Là Quân Tề sư đệ của Thiên Yêu phong đạt được bảo kiếm Thiên giai Hạ phẩm.
Vào lúc đó, binh phần bên trong truyền ra tin tức kinh người.
– Quân Tề? Là cảnh giới gì?
Có đệ tử chưa từng nghe qua tên của người này.
– Là cảnh giới Ngân Giáp Chiến Khu.
Có một vị cường giả nói.
– Cái gì, đệ tử Ngân Giáp Chiến Khu lại nhận được bảo kiếm Thiên giai Hạ phẩm!
Tin tức này truyền ra, lập tức làm rất nhiều đệ tử bùng nổ.
– Hắn quá may mắn.
Trong khoảng thời gian ngắn, không biết có bao nhiêu đệ tử hâm mộ ghen ghét.
Thiên giai Hạ phẩm, đây là binh khí cấp phong chủ, bây giờ lại bị một đệ tử Ngân Giáp Chiến Khu đạt được, các đệ tử trẻ tuổi làm sao không hâm mộ và ghen ghét cơ chứ.
Binh khí trong binh phần không nhất định nói ngươi đạo hạnh nông cạn thì không có biện pháp đạt được binh khí, nếu như ngươi có duyên với binh khí, cảnh giới ngươi thấp hơn nữa cũng có thể nhận được.
Người đệ tử tên là Quân Tề chỉ có cảnh giới Ngân Giáp Chiến Khu nhưng lại đạt được bảo kiếm Thiên giai Hạ phẩm.
– Sư phụ, sư phụ, ta nhận được một kiện thần binh.
Vào lúc đó, một đệ tử trên đầu có sừng hưng phấn xông ra khỏi binh phần, cũng chạy tới báo cáo với sư phụ của mình.
Lúc này, trên người đệ tử có rất nhiều vết thương, máu tươi đầm đìa, không hề nghi ngờ, đây đều là bị kiếm khí đao mang gây thương tích, nhưng lúc này hắn lại không quan tâm.
– Tốt, tốt, tốt, về sau cần cố gắng, không nên cô phụ binh khí của tổ tiên.
Sư phụ hắn nhìn thấy đệ tử của mình nhận được binh khí, hắn rất vui mừng, làm sư phụ, hắn cũng không có binh khí như thế.
Trước kia, hắn cũng không xem trọng đệ tử này, hiện tại xem ra hắn cần bồi dưỡng trọng điểm.
Ầm!
Lại một âm thanh vang lên, chỉ trong nháy mắt có ánh lửa ngập trời, Tam Muội Chân Hỏa bao phủ khắp nơi, có khí tức Đạo Quân phóng lên trời.
– Binh khí của Đạo Quân!
Nhìn thấy khí tức như vậy, không ít đệ tử rung động..
– Là Thiên Nguyệt sư tỷ.
Mọi người đều biết, là Cung Thiên Nguyệt muốn mang ra một kiện binh khí của Đạo Quân.
Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người đều chờ mong, mọi người muốn biết, Cung Thiên Nguyệt có thể mang ra một món binh khí của Đạo Quân hay không
Có rất nhiều đệ tử đều cho rằng nàng sẽ làm được, tỷ lệ thành công của Cung Thiên Nguyệt rất lớn.
Chương 4587: Kinh Vũ Kiếm
Khí tức Đạo Quân bộc phát làm cho người ta có cảm giác như Đạo Quân hàng lâm, chỉ trong nháy mắt có không biết bao nhiêu đệ tử rung động, đệ tử đạo hạnh nông cạn đều ngồi dưới đất.
Đây không phải uy áp từ binh khí của Đạo Quân, nó chỉ là một ít khí tức bộc phát mà thôi, cho dù như vậy cũng quét ngang tám phương, có xu thế vô địch.
Từ đó có thể tưởng tượng uy lực một kiện binh khí của Đạo Quân to lớn cỡ nào! Trong khoảng thời gian ngắn, không biết có bao nhiêu đệ tử sợ hãi, nếu binh khí như thế nhắm vào mình, không cần đánh trúng, chỉ cần khí tức cũng đủ giết bọn họ.
– Binh khí của Đạo Quân!
Trong khoảng thời gian ngắn, không biết bao nhiêu đệ tử lẩm bẩm:
– Nếu ta có một kiện, có lẽ sẽ rất tốt.
Đương nhiên, đệ tử bên cạnh lườm hắn, nói:
– Cho dù ngươi có được một kiện binh khí của Đạo Quân, ngươi cũng không sử dụng được.
Lời này làm đệ tử kia câm miệng, cũng bỏ đi một ít mơ màng, cũng không nên mơ mộng hảo huyền.
Binh khí của Đạo Quân được liệt vào hàng ngũ Thiên giai Thượng phẩm, là binh khí cường đại nhất, với tư cách binh khí Thiên giai, phải đạt tới tiêu chuẩn cường giả Thiên giai mới có thể khống chế, nếu không, cho dù ngươi có được một kiện binh khí như vậy cũng không thể dùng được..
Trừ phi ngươi có Tiên Thiên đạo thân, nếu không, ngươi cần tu luyện đến cảnh giới Vạn Tượng Thần Khu mới được.
Như bên trong Thần Huyền tông, cũng chỉ có phong chủ như đám người Thiên Thủ Bồ Vương mới đạt tới cảnh giới Vạn Tượng Thần Khu, cũng có ý nghĩa, bên trong Thần Huyền tông cũng chỉ có phong chủ như đám người Thiên Thủ Bồ Vương mới có tư cách chấp chưởng binh khí Đạo Quân.
Cho dù Trương Việt thực lực Âm Dương Tinh Thể cũng không cách nào chưởng khống binh khí của Đạo Quân!
– Thiên Nguyệt sư tỷ cũng không thể chưởng ngự.
Có đệ tử nói thầm.
Nhưng có sư huynh lạnh lùng nhìn hắn, nói:
– Thiên Nguyệt sư tỷ, nhất định có thể tu luyện tới cảnh giới Vạn Tượng Thần Khu, về phần nhập Thánh phong Tôn, ngươi có thể không?
Nghe nói như thế, tên đệ tử kia câm miệng, tại Thần Huyền tông, bất kể đệ tử trẻ tuổi hay là các trưởng bối, bọn họ đều rõ ràng, đối với Cung Thiên Nguyệt mà nói, nhập Thánh phong Tôn là chuyện sớm muộn, thậm chí có khả năng trở thành Đạo Quân, cho nên nàng có thể khống chế binh khí của Đạo Quân, tất cả chỉ là việc sớm muộn mà thôi.
Đối với rất nhiều đệ tử mà nói, nhập Thánh phong Tôn, chỉ sợ cả đời này cũng không đạt tới.
Trên thực tế, cho dù hôm nay Cung Thiên Nguyệt có thể đạt được binh khí của Đạo Quân, đệ tử Thần Huyền tông cũng không ngạc nhiên, dù sao nàng là đệ nhất thiên tài Thần Huyền tông, danh hiệu này không phải có tiếng không có miếng.
– Ô!
Vào lúc này có tiếng kèn lệnh vang lên, âm thanh kèn thanh chấn nhiếp tâm hồn, kèn này vừa vang lên, không biết có bao nhiêu đệ tử cảm giác nội tâm lạnh buốt, hồn phách như bay lên.
– Trời ơi!
Đệ tử đạo tâm không kiên, bọn họ sợ tới mức đôi chân run rẩy, đứng cũng không vững, sắc mặt bọn họ trắng bệch.
– Thiên Yêu giác!
Có trưởng lão biết rõ đây là vật gì, chính là một kiện bảo vật do một vị tổ tiên là Yêu Vương vô thượng của Thần Huyền tông lưu lại.
Sau đó là tiếng hổ gầm vang lên, ngay sau đó bọn họ nhìn thấy hư ảnh Bạch Hổ xuất hiện, không ít người chấn động, Bạch Hổ kia uy phong lẫm lẫm, hình như có thể đạp nát núi sông.
– Là Chiến Hổ sư huynh, đó là lực lượng huyết thống của gia tộc hắn.
Nhìn thấy hư ảnh Bạch Hổ, không ít đệ tử đều mở to mắt nhìn, Chiến Hổ xuất thân từ Yêu tộc thế gia, thế gia bọn họ xuất hiện rất nhiều đại yêu, huyết thống Chiến Hổ cũng rất cao quý, cho nên, hắn có được nội tình như vậy là đương nhiên.
Trên thực tế, trong khoảng thời gian ngắn, bên trong binh phần xuất hiện đủ loại dị tượng, có bảo quang ngập trời, có long xà nhảy lên, có kiếm rít cửu thiên, đao ngân xé trời… Cảnh tượng vô cùng rung động nhân tâm.
Trong thời gian gần đây có không ít đệ tử đi ra, đệ tử rời khỏi binh phần đều có thu hoạch, đạt được binh khí mình muốn, thậm chí là đạt được binh khí có phẩm giai hơn xa bọn họ suy nghĩ.
Nhưng cũng có đệ tử tay không quay về, thời điểm những đệ tử đi tay không ra ngoài, vẻ mặt bọn họ ủ rũ, trên người bọn họ đầy vết máu loang lổ, bọn họ không thể đạt được một kiện binh khí nào, nhưng kiếm khí đao bên trong binh phần mang theo lực lượng quá cường đại, bọn họ không kiên trì nổi, đành phải lui ra khỏi binh phần.
Thời điểm đệ tử ra khỏi binh phần, các đệ tử này muốn xem ai là người đạt được binh khí phẩm chất cao nhất.
– Hoàng Ninh sư huynh đi ra…
Lúc này có không biết bao nhiêu đệ tử chờ mong, rốt cục nhìn thấy người bọn họ muốn nhìn thấy.
Chỉ thấy Hoàng Trữ bước ra khỏi binh phần, hắn đi lại hành vân lưu thủy, tuy xiêm y trên người bị tàn phá, vết máu loang lổ, cho dù hắn muốn bảo trì tư thái thong dong nhưng cũng vô cùng chật vật.
Vào lúc đó, ánh mắt rất nhiều đệ tử đều nhìn lên người Hoàng Trữ, bởi vì vì mọi người đều muốn biết Hoàng Trữ có đạt được binh khí của Đạo Quân hay không.
Sắc mặt Hoàng Trữ xấu hổ, cười cười, nụ cười này rất miễn cưỡng.
– Bảo luân…
Vào lúc đó, có đệ tử mắt sắc nhìn thấy trên lưng Hoàng Trữ cõng một kiện binh khí, binh khí này giống như nhật nguyệt, thập phần kỳ diệu, từ đó tỏa ra bảo quang sáng ngời.
Trên thực tế, không cần đệ tử mắt sắc cũng có thể nhìn thấy bảo luân trên lưng của Hoàng Trữ, hắn vác trên người cũng làm người ta chú ý.
– Nhật nguyệt bảo luân, là Nhật Nguyệt Thiên Tôn lưu lại.
Nhìn thấy bảo luân, có vị trưởng lão gật đầu, nói ra:
– Rất tốt, có thể nhận được bảo luân của Thiên Tôn lưu lại, ít có.
– Trưởng lão quá khen.
Hoàng Trữ vội vàng cười cười, cho dù hắn muốn cười càng tự nhiên, càng thong dong, nhưng hắn lại xấu hổ.
Dù sao, ngay từ đầu hắn nói quá lời, nói muốn nhận được Kinh Vũ kiếm do Nam Loa Đạo Quân lưu lại, nhưng bây giờ không có được, cho nên hắn cảm thấy xấu hổ.
– Hoàng Ninh sư huynh thật khó lường, Nhật Nguyệt bảo luân, đây là một trong các binh khí cường đại nhất Thần Huyền tông chúng ta, Hoàng Trữ sư huynh có thể được đến nó, ngày sau sẽ có thành tựu kinh người.
Lập tức có đệ tử Yêu tộc đứng ra giải thích thay Hoàng Trữ, cũng tìm bậc thang cho Hoàng Trữ xuống đài.
– Đúng nha, đây chính là Thiên giai Thượng phẩm…
Không ít nữ đệ tử liên tục nói ra, có nữ đệ tử mắt như hoa đào, trong mắt đầy ái mộ, nói:
– Hoàng Ninh sư huynh không chỉ có anh tuấn xuất chúng, thiên phú kinh người, đạo hạnh cường đại…
Nhật Nguyệt bảo luân là một kiện binh khí Thiên giai Hạ phẩm. Có đệ tử nhắc nhở nữ đệ tử vừa nói:
– Nhật Nguyệt bảo luân không phải binh khí cường đại nhất của Nhật Nguyệt Thiên Tôn, đó là một kiện binh khí hắn từng dùng qua năm xưa mà thôi, chỉ là Thiên giai Hạ phẩm.
– Ơ, chỉ là Thiên giai Hạ phẩm, vậy ngươi có được binh khí cấp bậc gì? Ngươi đạt được Thiên giai Thượng phẩm sao? Không sao? Vậy thì câm miệng!
Đối với những nữ đệ tử ái mộ Hoàng Trữ, tên đệ tử này lên tiếng đã phạm vào cấm kị của nàng, trong mắt các nàng, Hoàng Trữ là hoàn mỹ nhất, không được phép người khác phê bình.
Đệ tử này vốn có ý với nữ đệ tử kia, hiện tại bị trách móc như vậy, sắc mặt hắn đỏ lên và không nói gì nữa.
– Sư huynh thật lợi hại.
Sau khi Hoàng Trữ đi tới, không ít nữ đệ tử mê trai đi tới, cũng ân cần hỏi thăm Hoàng Trữ.
Đãi ngộ như vậy cũng làm nhiều nam đệ tử không thoải mái, nhưng mà, Hoàng Trữ quá cường đại, bọn họ không thể làm gì.
Sao vây quanh trăng sáng, từ đó Hoàng Trữ mới cười nhạt và hóa giải xấu hổ lúc trước.
Keng!
Một âm thanh vang lên, vào lúc đó, chỉ thấy một người đạp không bay lên, lập tức hạ xuống mặt đất, sau khi nàng đáp xuống, trên người tỏa ra một tia khí tức Đạo Quân.
– Binh khí của Đạo Quân…
Các đệ tử cảm nhận được khí tức Đạo Quân áp chế không thở nổi, bọn họ lui về phía sau và bảo trì khoảng cách.
Người đáp xuống chính là Cung Thiên Nguyệt. Cung Thiên Nguyệt không có vác binh khí trên lưng như Hoàng Trữ, giống như sợ người khác không biết mình nhận được bảo luân..
Trên thực tế, cho dù Cung Thiên Nguyệt thu binh khí vừa đạt được, nhưng trên người nàng phát ra khí tức Đạo Quân, ai cũng biết nàng thu được binh khí Đạo Quân.
– Binh khí Đạo Quân, Thiên Nguyệt đạt được món nào?
Thủ tịch trưởng lão kinh ngạc, nhưng việc này nằm trong dự kiến, hắn nói.
Trong khoảng thời gian ngắn, các trưởng lão ở đây đều nhìn sang Cung Thiên Nguyệt, trên thực tế, Cung Thiên Nguyệt có được binh khí của Đạo Quân, mọi người hoặc nhiều hoặc ít cũng có suy đoán.
– Kinh Vũ kiếm.
Cung Thiên Nguyệt cầm binh khí của Đạo Quân ra, đó là một thanh trường kiếm, khí tức Đạo Quân như cầu vồng, kinh thiên động địa, nó chưa ra khỏi vỏ đã làm mọi người khiếp sợ, sợ thanh kiếm chém về phía mình.
Rất nhiều đệ tử còn không nhìn rõ hình dáng Kinh Vũ kiếm, Cung Thiên Nguyệt đã thu lại.
Kiếm của Đạo Quân còn chưa ra khỏi vỏ đã cường đại như vậy, cho nên rất nhiều đệ tử nổi da gà, kiếm của Đạo Quân, cho dù cho mình, bọn họ cũng không thể khống chế, chỉ sợ cầm trong tay cũng không cầm được bao lâu, dù sao khí tức Đạo Quân trấn áp cũng không dễ chịu gì.
– Không hổ là đệ nhất thiên tài của Thần Huyền tông chúng ta.
Không ít đệ tử sợ hãi thán phục, Cung Thiên Nguyệt đạt được Kinh Vũ kiếm, thành tựu như thế, tất cả đệ tử không thể đạt tới.
Hoàng Trữ cảm thấy xấu hổ, bởi vì ngay từ đầu hắn khoe khoang khoác lác muốn đoạt Kinh Vũ kiếm, nhưng Kinh Vũ kiếm lại nằm yên, cuối cùng hắn không chịu nổi, hắn chỉ có thể lựa chọn Nhật Nguyệt bảo luân, đó là một kiện Thiên giai Hạ phẩm.
– Sư muội không hổ là đệ nhất thiên tài của Thần Huyền tông chúng ta, chúc mừng, chúc mừng, đáng tiếc ta không có đạt tới cảnh giới Tam Muội Chân Thân.
Hoàng Trữ vội vàng chúc mừng Cung Thiên Nguyệt.
Hắn nói ra lời này cũng có chú ý, ý là Hoàng Trữ hắn đạt tới Tam Muội Chân Thân cũng có thể nhận được Kinh Vũ kiếm, từ đó cũng cho mình chút bậc thang xuống đài.
Nghe Hoàng Trữ nói như vậy, Cung Thiên Nguyệt cũng chỉ gật đầu.
– Chiến Hổ sư huynh đi ra.
Ngay thời điểm Hoàng Trữ đang nghĩ nên xuống thang, có đệ tử kinh hô một tiếng.
Mọi người nhìn lại, chỉ thấy Chiến Hổ bước ra khỏi binh phần, hắn bước đi long hành hổ bộ, từ đó cho người ta cảm giác mãnh hổ rời núi, khí tức phát ra làm chim thú phải im lặng.
– Thiên Yêu giác!
Vào lúc này có đệ tử nhìn thấy cái sừng cong trên lưng Chiến Hổ, hắn quát to một tiếng.
Chương 4588: Thua rồi sao
Thiên Yêu giác, cái sừng tỏa ra kim quang, tỏa ra uy áp Thiên Yêu ngập trời, giống như có một con Thiên Yêu tùy thời thức tỉnh.
Thiên Yêu giác như thế, cho dù đặt trên lưng, không có bất kỳ người thổi nó lên nhưng vẫn có âm thanh ô ô vang lên, hình như không cần thổi nó, nó cũng phát ra tiếng kèn đáng sợ.
Trong khoảng thời gian ngắn, ánh mắt các đệ tử đều tập trung nhìn sang Thiên Yêu giác, tất cả mọi người trơ mắt nhìn Thiên Yêu giác, ẩn ẩn nghe được tiếng kèn Thiên Yêu giác truyền tới, trong nội tâm không biết bao nhiêu đệ tử sợ hãi, cảm giác hồn phách của mình đang rung động.
– Thiên Yêu giác, Chiến Hổ sư huynh thành công, Chiến Hổ sư huynh đạt được Thiên Yêu giác.
Nhìn thấy Chiến Hổ lưng cõng Thiên Yêu giác, lập tức có không ít đệ tử hoan hô, đặc biệt là đệ tử Yêu tộc, bọn họ hoan hô thật lớn.
Thiên Yêu giác chính là binh khí do Thiên Yêu tổ tiên cường đại của Thần Huyền tông lưu lại, uy lực cực kỳ cường đại.
Từ xưa tới nay, từng có không ít đệ tử Yêu tộc của Thần Huyền tông đều muốn lấy được Thiên Yêu giác, bởi vì nó không phải binh khí thông thường, mà là một kiện kỳ bảo, huyền diệu vạn phần.
Nhưng mà, cho tới nay, không có đệ tử Yêu tộc nào thành công qua, hôm nay Chiến Hổ lại thành công đạt được Thiên Yêu giác, mọi người không thể không kinh ngạc.
Đương nhiên, đối với rất nhiều đệ tử Yêu tộc mà nói, Chiến Hổ đạt được Thiên Yêu giác cũng là vinh quang của bọn họ, bởi vì Chiến Hổ chính là đại biểu cho Yêu tộc bọn họ.
Mặc dù nói, thực lực Chiến Hổ không bằng Hoàng Trữ, nhưng lúc này hắn đạt được Thiên Yêu giác, binh khí này còn mạnh hơn Nhật Nguyệt bảo luân của Hoàng Trữ nhiều.
Cũng khó trách Hoàng Trữ càng cường đại hơn lại lựa chọn đánh cược với Lý Thất Dạ ở cửa thứ tư, mà Chiến Hổ lại đánh cược với Lý Thất Dạ ở cửa thứ năm.
Chiến Hổ có thể đạt được Thiên Yêu giác, trừ thiên phú, thực lực ra, còn có một nguyên nhân khác, còn có quan hệ lớn lao với huyết thống của hắn.
Chiến Hổ rời khỏi binh phần, ánh mắt lạnh lùng và cao ngạo, không hề nghi ngờ, đạt được Thiên Yêu giác, Chiến Hổ đã nắm chắc thắng lợi trong tay.
– Lúc này đây, Chiến Hổ sư huynh thắng chắc rồi, Thiên Yêu giác nơi tay, trừ binh khí của Đạo Quân ra, các binh khí khác đều kém hơn rất nhiều.
Có đệ tử Yêu tộc hãnh diện, cao ngạo nói.
Trong khoảng thời gian ngắn, không biết có bao nhiêu đệ tử Yêu tộc lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, cười lạnh một tiếng.
– Hừ, xem hắn thế nào, lúc này Chiến Hổ sư huynh thắng, hắn sẽ dập đầu quỳ lạy.
Một đệ tử Yêu tộc khác cười nói.
Còn có đệ tử Yêu tộc khác phụ họa:
– Là hắn đáng đời, không biết trời cao đất rộng, thật cho rằng mình vĩnh viễn bất bại hay sao?
Vào lúc này có không biết bao nhiêu đệ tử nhìn sang Lý Thất Dạ, những đệ tử kia muốn xem Lý Thất Dạ có thể sáng tạo kỳ tích hay không, vào lúc đó cũng lo lắng thay Lăng Hàn.
Chiến Hổ đã lấy được Thiên Yêu giác, Lý Thất Dạ còn hai tay trống trơn, hắn lấy cái gì thắng Chiến Hổ bây giờ?
Hoàng Trữ cười lạnh, lúc này hắn muốn xem xem Lý Thất Dạ thắng Chiến Hổ thế nào, hắn cũng không tin Lý Thất Dạ còn có thể sáng tạo kỳ tích! Huống chi, binh khí trong binh phần là không thể mưu lợi.
– Ngươi thua rồi!
Chiến Hổ đi qua, hắn lạnh lùng nhìn Lý Thất Dạ, cao ngạo nói một câu.
Lý Thất Dạ vẫn lười biếng nằm tại đó, hắn mở mắt nhìn Chiến Hổ, nói:
– Ai nói ta thua?
Chiến Hổ rất ghét dáng vẻ hiện tại của Lý Thất Dạ, bộ dạng lười biếng, Chiến Hổ xem đây là một loại coi thường, khinh thường chính mình, hiện tại hắn muốn giẫm Lý Thất Dạ lên mặt đất, một cước dẫm nát mặt Lý Thất Dạ, nói cho hắn biết, hắn tính là cái gì.
Nhưng, Chiến Hổ áp chế lửa giận trong lòng, hắn dò xét một chút, Lý Thất Dạ hai tay trống trơn, hắn cười lạnh một tiếng, lạnh lùng nói:
– Ngươi không có một kiện binh khí, ngươi lấy cái gì thắng ta!
– Vậy sao?
Lý Thất Dạ lười biếng địa cười nói:
– Đã đến giờ chưa?
Chiến Hổ giật mình, sau đó hắn cười lạnh, nói:
– Tốt, ta sẽ chờ tới thời gian, ngươi có thể kéo dài đến bao lâu?
Trên thực tế, các trưởng lão, hộ pháp ở đây đều cảm thấy kỳ quái, đến bây giờ mới thôi, Lý Thất Dạ vẫn chưa nhúc nhích, hắn lấy cái gì thắng Chiến Hổ bây giờ?
Hiện tại Chiến Hổ đã đạt được Thiên Yêu giác, Lý Thất Dạ muốn thắng hắn, phải lấy được binh khí của Đạo Quân, nhưng mà hiện tại Lý Thất Dạ muốn vào binh phần lấy binh khí của Đạo Quân cũng trễ rồi.
– Thời gian không nhiều lắm, nếu hiện tại đi vào binh phần lấy binh khí, không có khả năng kịp nữa rồi.
Lúc này Thủ tịch trưởng lão cũng nhắc nhở Lý Thất Dạ một tiếng.
Trên thực tế, ngay từ đầu, Thủ tịch trưởng lão đã nhắc nhở qua Lý Thất Dạ đi lấy binh khí, nhưng mà, Lý Thất Dạ lại không quan tâm, hắn vẫn nằm ở đó.
– Ha ha, như thế nào, thua không nổi sao? Hiện tại thua nên muốn kéo dài thời gian hay sao?
Nhìn thấy hai tay Lý Thất Dạ trống trơn, không ít đệ tử đứng về phía Chiến Hổ đã nhịn không được, bọn họ cười lớn và cười nhạo Lý Thất Dạ.
– Hừ, cho dù kéo dài thời gian cũng không dùng được! Hắn còn có thể kéo kéo dài tới khi nào, chỉ cần thời gian cửa thứ năm vừa tới, cho dù hắn muốn quịt nợ, khi đó cũng không phải do hắn.
Một tên đệ tử khác cười lạnh.
– Đừng đó mất mặt xấu hổ làm gì, mau mau nhận thua đi.
Lúc này đã có không ít đệ tử bắt đầu ồn ào, bọn họ huýt gió và khen ngược Lý Thất Dạ, thậm chí còn cười to ồn ào.
Hoàng Trữ cũng lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, từ từ nói:
– Sư đệ, binh khí Đạo Quân của ngươi đâu? Nếu không có binh khí Đạo Quân, ngươi đừng mơ tưởng thắng được Chiến Hổ huynh.
Hoàng Trữ nói chuyện giống như đang giúp Lý Thất Dạ, nhưng ý ở ngoài lời, hắn đang nói Lý Thất Dạ nên nhận thua đi.
– Hắc, binh khí Đạo Quân? Hắn nằm mơ đi.
Một ít đệ tử ủng hộ Hoàng Trữ, đặc biệt là một ít nữ đệ tử càng mê muội Hoàng Trữ, bọn họ nhìn thấy Hoàng Trữ thua trong tay Lý Thất Dạ thì khó chịu, nhìn Lý Thất Dạ không vừa mắt.
Lúc này, Hoàng Trữ đối nghịch với Lý Thất Dạ, những nữ tử này sẽ đứng về phía Hoàng Trữ, những nữ tử này cười lạnh đầy xem thường, nói:
– Chỉ bằng thực lực Thiết Bì Cường Thể của hắn, chỉ sợ hắn không chiếm được binh khí Huyền giai chứ đừng nói là binh khí Đạo Quân, đời này cũng đừng nghĩ.
– Đúng vậy, ngoan ngoãn nhận thua đi, đừng giày vò khốn khổ như đàn bà.
Những đệ tử nhìn Lý Thất Dạ không vừa mắt liên tục bỏ đá xuống giếng, bọn họ cho rằng, Chiến Hổ có Thiên Yêu giác trong tay đã nắm chắc thăng lợi.
Nếu Lý Thất Dạ thua chắc rồi, bọn họ cũng không buông tha cơ hội cười nhạo Lý Thất Dạ.
– Hiện tại ngươi nhận thua còn kịp.
Chiến Hổ cũng cười lạnh nhìn sang Lý Thất Dạ, lạnh lùng cười cười, nói ra:
– Đợi thời gian qua đi, đến lúc đó, hừ, ngươi không chỉ dập đầu với ta, chỉ sợ ta còn giẫm bẹp cái mặt của ngươi xuống đất!
– Vậy sao? Nói như vậy, ngươi cho rằng mình thắng chắc rồi?
Lý Thất Dạ bật cười, hắn nói một câu.
Chiến Hổ lạnh lùng nhìn Lý Thất Dạ, hắn cũng không tin Lý Thất Dạ hiện tại có thể thắng hắn, thời gian đã không nhiều lắm, cho dù Lý Thất Dạ hiện tại muốn đi lấy binh khí Đạo Quân cũng không kịp.
– Đúng vậy, hôm nay Chiến Hổ ta thắng ngươi chắc rồi!
Chiến Hổ cho rằng mình nắm chắc thắng lợi trong tay, hắn cười ngạo nghễ, nói:
– Mau mau quỳ tới nhận lỗi, dập đầu chín cái với ta, ta tạm tha ngươi một lần.
– Có nghe hay không, mau mau quỳ dập đầu với Đại sư huynh.
Chó săn của Chiến Hổ liên tục kêu gào, đều quát tháo Lý Thất Dạ.
– Sư đệ, thua thì thua, không có gì mất mặt, quỳ xuống dập đầu vẫn là nam nhân.
Lúc này, Hoàng Trữ như rất hảo tâm, hắn đang ép Lý Thất Dạ không thể buống đài Lý Thất Dạ.
– Một đám ngu xuẩn, ngu không ai bằng.
Lý Thất Dạ lắc đầu, cười, sau đó hắn đứng dậy, nói:
– Tốt, nếu ngươi cho rằng nắm chắc thắng lợi trong tay, ta sẽ cho ngươi biết cái gì là trèo cao té đau.
– Hừ, cũng không tin ngươi có thể lấy được binh khí Đạo Quân.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ đứng đó, có đệ tử cười lạnh, khinh thường.
Trên thực tế, ai cũng biết, thời gian hiện tại đã không nhiều lắm, ngay cả thiên tài như Cung Thiên Nguyệt lấy được binh khí Đạo Quân cũng cần thời gian nhất định, cho dù hiện tại Cung Thiên Nguyệt ra tay, thời gian cũng không đủ, càng đừng nói Lý Thất Dạ chỉ có thực lực Thiết Bì Cường Thể.
Đối với dạng tin đồn này, Lý Thất Dạ mặc kệ, hắn đi tới bên cạnh binh phần.
Lúc này các vị trưởng lão, các hộ pháp, đám người Bình Thoa Ông đứng trên đám mây cũng nhìn sang Lý Thất Dạ, đến thời điểm này, Lý Thất Dạ vẫn tự tin, hắn như đã tính trước, bọn họ đã muốn biết, Lý Thất Dạ sáng tạo kỳ tích như thế nào.
– Ngươi xác định ngươi thắng chắc sao?
Lý Thất Dạ vừa đi vừa nhìn Chiến Hổ liếc, hắn nói:
– Ngươi bây giờ nhận lỗi với ta còn kịp, bằng không chờ lát nữa rất khó chịu nổi.
Đôi mắt Chiến Hổ bắn ra hàn quang, nói:
– Hừ, ít phô trương thanh thế, có thủ đoạn gì thì dùng ra đi! Hôm nay, ta không chỉ muốn ngươi quỳ xuống, còn muốn giẫm nát cái mặt của ngươi!
– Không biết sống chết, sắp chết đến nơi còn mạnh miệng.
Chó săn bên cạnh Chiến Hổ kêu to:
– Hiện tại xin lỗi Đại sư huynh, nếu không, tự gánh lấy hậu quả.
– Được rồi, nếu các ngươi ngu xuẩn như thế, ta cũng không khách khí.
Lý Thất Dạ tươi cười, hắn chậm rãi xòe bàn tay ra.
– Hừ, hừ, ta cũng không tin ngươi còn có thể sáng tạo kỳ tích…
Có đệ tử thấy Lý Thất Dạ xòe bàn tay ra, cho rằng hắn cố lộng huyền hư, hắn cười lạnh và xem thường.
Nhưng, hắn hắn còn chưa nói xong đã im lặng.
Oanh, oanh, oanh…
Từng tiếng nổ vang lên bên tai, thời điểm Lý Thất Dạ xòe bàn tay ra, tổ phong rung chuyển một thời gian ngắn, từng tiếng vang thật lớn như khai thiên tích địa sinh ra.
Vào lúc này kiếm khí ngập trời, đao mang tung hoành Bát Hoang, uy áp Đạo Quân vô địch… Lực lượng cường đạib ạo phát nghiền áp cửu thiên thập địa!
Chương 4589: Ta muốn một kiện
Oanh!
Âm thanh nổ mạnh rung chuyển thiên địa, vào lúc này, uy áp Đạo Quân nghiền áp tất cả, không biết có bao nhiêu đệ tử đứng cũng không vững, bọn họ bị trấn áp tại chỗ.
– Đây là cái gì?
Đối mặt với lực lượng khủng bố như thế, không biết có bao nhiêu đệ tử sợ hãi hồn phi phách tán, sắc mặt tái nhợt nhưng không cách nào đứng lên nổi.
Âm thanh đao kiếm ngân vang, thời điểm này, chỉ thấy tất cả binh khí trong binh phần bay lên, có thần đao phun ra ánh sáng đỏ rực, cũng có thiên kiếm khí lạnh vạn trượng, còn có bảo đỉnh bộc phát ngọn lửa màu tím đáng sợ…
Ngàn vạn binh khí cùng xuất hiện, tất cả binh khí trong binh phần lơ lửng trên đỉnh đầu Lý Thất Dạ, mỗi một kiện binh khí đều chìm nổi không dứt.
– Thanh Hồng kiếm, Tử Dược đỉnh, Phi Trảm đao…
Nhìn thấy ngàn vạn kiện binh khí trên đỉnh đầu Lý Thất Dạ, các đệ tử nhìn thấy đều trợn mắt há hốc mồm, ngay cả các trưởng lão cũng há hốc mồm, có trưởng lão thì thào nói ra tên của binh khí.
Lúc ngàn vạn binh khí bay lên trời, chìm nổi trên đỉnh đầu của Lý Thất Dạ, không nói trưởng lão và hộ pháp chung quanh, cho dù đám người Bình Thoa Ông đứng trong đám mây cũng giật mình.
Bọn họ khiếp sợ nhìn cảnh tượng không hợp thói thường này, ngàn vạn binh khí bay lên trời, mỗi một kiện binh khí tùy ý Lý Thất Dạ chọn lựa, chuyện như thế chẳng khác gì kỳ tích.
Cho dù đám người Bình Thoa Ông nhìn thấy nhiều kỳ tích hơn nữa, nhưng sau khi nhìn thấy việc này đều rung động bọn họ há hốc mồm, qua thật lâu cũng khó nói thành lời.
– Này, này, điều này sao có thể…
Cho dù là trưởng lão cũng hoảng sợ thất sắc, ngơ ngác nhìn cảnh như vậy, việc này quá thần kỳ, hoàn toàn vượt qua suy nghĩ của bọn họ.
Phải biết rằng, trong binh phần có bao nhiêu binh khí, có binh khí do Yêu Vương lưu lại, cũng có Thiên Yêu lưu lại bảo vật, có cả bảo vật và binh khí của Thiên Tôn và Đạo Quân đặt vào trong đó…
Nhiều binh khí như vậy, ai có thể khống chế?
Không có bất cứ người nào trong Thần Huyền tông có thể hiểu rõ, nhưng hiện tại Lý Thất Dạ chỉ giơ tay là làm tất cả binh khí lơ lửng trên đỉnh đầu.
– Ngươi muốn so kiện nào?
Lý Thất Dạ hời hợt nhìn sang Chiến Hổ.
Vào lúc đó, các đệ tử khiếp sợ và khôi phục tinh thần bọn họ lập tức á khẩu không trả lời được, những đệ tử cười nhạo Lý Thất Dạ im thin thít.
Tất cả mọi người hoảng sợ, ánh mắt nhìn Lý Thất Dạ mang theo kính sợ, trong lòng bọn họ cũng sợ hãi, tiện tay là có thể triệu hoán ngàn vạn binh khí, gia hỏa này là yêu nghiệt, chỉ sợ thế gian này không có yêu nghiệt tà môn như vậy.
Cho dù là các trưởng lão cũng há hốc mồm, bọn họ không thể dùng từ ngữ hình dung việc trước mắt.
Về phần Chiến Hổ, sắc mặt của hắn tái nhợt, hắn như bị sét đánh trúng, hắn cũng không dám tin vào những gì mình nhìn thấy, nhưng sự thật lại diễn ra như vậy.
– Này, này, không thể nào.
Chiến Hổ hoảng sợ, hắn không ngừng lui bước.
Hắn đạt được Thiên Yêu giác, vốn tưởng rằng nắm chắc thắng lợi trong tay, hắn đang định hảo hảo hưởng thụ khoái cảm khi Lý Thất Dạ quỳ rạp xuống dưới chân chính mình, hiện tại tình thế nghịch chuyển, Lý Thất Dạ vươn tay là có thể triệu hoán tất cả binh khí xuất hiện, cảnh này không khác gì thần thoại.
Sự thật bày ra trước mặt Chiến Hổ, hắn không thể tiếp nhận, nhưng sự thật như sắt, hắn không tiếp thụ cũng không thể cải biến.
Thời điểm này, các đệ tử câm miệng, không có kẻ nào dám lên tiếng chất vấn.
Chỉ có sắc mặt Chiến Hổ tái nhợt, ngơ ngác nhìn tất cả, Hoàng Trữ cũng như thế, trước đó, trong lòng của hắn còn ôm một tia hi vọng, hắn tự nhận muốn giẫm Lý Thất Dạ dưới chân, nhưng hiện tại hắn có cảm giác tuyệt vọng, có lẽ hắn nhìn thấy cả đời này mình không thể sánh bằng Lý Thất Dạ.
– Ngươi muốn kiện nào, binh khí Đạo Quân như thế nào?
Lý Thất Dạ chỉ lên cao, ngàn vạn binh khí đang chuyển động cũng dừng lại, một thanh binh khí xuất hiện trước mặt Lý Thất Dạ.
Binh khí này tỏa ra uy áp Đạo Quân, uy áp Đạo Quân như trấn áp thiên địa, không ít đệ tử một nhìn thấy binh khí Đạo Quân, bọn họ không dám thở mạnh và cúi đầu xuống.
– Binh khí Đạo Quân!
Nhìn binh khí như đồ chơi bị Lý Thất Dạ tiện tay thu lấy, không chỉ các đệ tử, hộ pháp, trưởng lão đều chảy nước miếng, bọn họ cũng hâm mộ ghen ghét.
Thử nghĩ một chút, tại Thần Huyền tông, cho dù là trưởng lão cũng không ai có tư cách dùng binh khí Đạo Quân, thậm chí đối với trưởng lão và hộ pháp mà nói, có thể có được binh khí Thiên Tôn đã là lựa chọn không tệ.
Nhưng hiện tại Lý Thất Dạ tiện tay rút ra, ngàn vạn binh khí tùy ý Lý Thất Dạ lựa chọn, hắn muốn chọn binh khí nào cũng được, cho dù là binh khí Đạo Quân cũng thế.
Cho tới nay, đều là binh khí Đạo Quân chọn chủ, làm gì có người lựa chọn binh khí Đạo Quân, chuyện như vậy lại xảy ra trên người của Lý Thất Dạ.
– Thật sự là người so với người giận điên người.
Ngay cả Thủ tịch trưởng lão cũng cười khổ một tiếng, nói ra:
– Năm đó ta vì một kiện binh khí Thiên Tôn, ta đã liều cái mạng già, hôm nay, ngàn vạn binh khí tùy ý cho hắn chọn?
Thủ tịch trưởng lão nói thế, rất nhiều trưởng bối trong Thần Huyền tông đều tán thành, bên trong binh phần có bao nhiêu binh khí, nhưng bọn họ khó chiếm được binh khí cường đại.
Hiện tại Lý Thất Dạ một mình ôm tất cả binh khí, những trưởng lão này có cảm giác mình là ăn mày, muốn chết là, Lý Thất Dạ còn là đệ tử bình thường trong Thần Huyền tông mà thôi.
– Hiện tại, nên ai quỳ xuống dập đầu được chưa?
Lý Thất Dạ rút binh khí Đạo Quân ra, hắn cười cười.
Chiến Hổ lui về phía sau một bước, sắc mặt trắng bệch, hắn nuốt nước bọt, vào lúc này hắn không biết nên làm cái gì mới tốt.
Bởi vì hắn chưa từng nghĩ tới chính mình thất bại, càng không có nghĩ tới sẽ thua đệ tử Thiết Bì Cường Thể.
Phải biết rằng, hắn là Đại sư huynh của Thúy Điểu phong, nhi tử của Thiết Tiên Yêu Vương, hắn có địa vị hết sức quan trọng trong Thần Huyền tông, tôn nghiêm, mặt mũi của hắn quan trọng hơn tất cả.
Hiện tại nếu hắn quỳ dập đầu với đệ tử bình thường, hắn làm sao có thể chịu đựng được?
Hắn còn nghĩ kỹ khoái cảm khi Lý Thất Dạ quỳ dập đầu, nghĩ kỹ sẽ hưởng thụ một hãnh diễn khi dẫm nát mặt Lý Thất Dạ.
Nhưng hiện tại mình phải quỳ dập đầu với Lý Thất Dạ, chênh lệch như vậy, chuyển biến như vậy đã làm Chiến Hổ khó có thể tiếp nhận.
– Này, này, này…
Trong khoảng thời gian ngắn, Chiến Hổ cũng không biết nên làm sao vượt qua cục diện hiện tại.
Lúc này các đệ tử nhìn sang Chiến Hổ, cho dù những chó săn của hắn, lúc này cũng không dám lên tiếng, bọn họ muốn nói giúp Chiến Hổ nhưng không dám nói ra một câu nào cả.
– Hiện tại quỳ xuống dập đầu còn kịp.
Lý Thất Dạ nói:
– Nếu như muốn ta ra tay, vậy thì trễ rồi.
– Ngươi, ngươi, ngươi, ngươi không nên khinh người quá đáng!
Chiến Hổ nhất thời khó nói được gì, hắn lập tức quát lớn.
Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:
– Khinh người quá đáng? Không phải ta nói lời này, là ngươi muốn đánh bạc, nguyện đánh bạc chịu thua, vừa rồi là ai nói?
– Ta, ta, chúng ta thương lượng một chút.
Chiến Hổ đỏ mặt, mặt hắn trướng thành màu gan heo, cuối cùng hắn nói ra:
– Ngươi, ngươi muốn cái gì, ta, ta bồi dường cho ngươi…
Đối với Chiến Hổ mà nói, quỳ dập đầu Lý Thất Dạ trước mặt bao nhiêu nguowifm việc này làm hắn khó chịu không nhỏ, cho nên hắn tình nguyện dùng bảo vật hoặc những vật khác để thay đổi tình cảnh.
– Bồi thường cho? Ngươi bồi thường tốt không?
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng rút ra một cái đĩa quay trên ngàn vạn bảo trên cao.
Cảnh này làm Chiến Hổ á khẩu không trả lời được, hiện tại Lý Thất Dạ trên có tới ngàn vạn binh khí, hắn tiện tay có thể đạt được những vật này, hắn không có gì để bồi thường cho Lý Thất Dạ?
– Hoặc là, dùng thứ khác…
Chiến Hổ có chết cũng không muốn quỳ xuống dập đầu.
– Quá dài dòng, quỳ xuống cho ta, nếu không, giẫm nát mặt của ngươi!
Lý Thất Dạ khoát tay nói ra.
Sắc mặt Chiến Hổ hết sức khó coi, lúc ấy hắn kiêu ngạo cỡ nào,, quả thật là không cho hắn khả năng sống, hắn hung ác gào lên:
– Họ Lý, ngươi cũng không nên hùng hổ dọa người, tại Thần Huyền tông, chẳng lẽ Chiến Hổ ta lại sợ ngươi…
– Ngu xuẩn!
Lý Thất Dạ lười nhìn đối phương, hắn khẽ vẫy tay, một tiếng nổ vang thật lớn, một thần ấn như thần linh xuất thủ giáng xuống.
– Tránh!
Đối mặt với trấn áo như thế, Chiến Hổ hét lớn một tiếng, Bạch Hổ Khiếu Thiên, hắn nghênh đón thần ấn tấn công.
Nhưng…
Ầm!
Bạch Hổ bị chưởng ấn nghiền nát ngay lập tức.
– Điểm đến là dừng.
Trương Việt kinh ngạc, đột nhiên có tiếng rống to sinh ra, tiếng sói tru không ngớt, móng vuốt sói đưa tới muốn ngăn cản thần ấn.
Cho dù Trương Việt ra tay cũng không thể đánh bay thần ấn, thân thể của hắn lắc lư và lui về phía sau liên tiếp.
Ba!
Thân thể Chiến Hổ bị trấn áp trên mặt đất, hắn quỳ gối trước mặt Lý Thất Dạ, lại không thể động đậy.
– Thua, ngươi nên sảng khoái một ít, ngươi đang tự tìm ăn.
Lý Thất Dạ liếc mắt nhìn Chiến Hổ.
– Họ Lý, ngươi, ngươi dám động ta, trong Thần Huyền tông sẽ không có nơi ngươi sống yên ổn!
Chiến Hổ nổi giận gầm lên một tiếng, hắn đã từng thừa nhận sỉ nhục như thế chưa!
Chương 4590: Thiết Tiên Yêu Vương
Chiến Hổ gầm lên giận dữ, tuy lời của hắn có chút hương vị chó cùng rứt dậu nhưng không phải không có đạo lý, hắn thét lên uy hiếp cũng không phải không có phân lượng.
Dù sao, hắn là Đại sư huynh của Thúy Điểu phong, hắn có thế lực không tầm thường trong Thần Huyền tông, huống chi, hắn còn là nhi tử của Thiết Tiên Yêu Vương, Hổ Yêu nhất tộc bọn họ có địa vị vô cùng quan trọng trong Thần Huyền tông, thật sự đắc tội gia tộc bọn họ hung ác, như vậy, muốn dừng chân trong Thần Huyền tông cũng không dễ dàng.
Lúc này các đệ tử đều nhìn Lý Thất Dạ, tất cả mọi người muốn biết Lý Thất Dạ sẽ làm thế nào, nếu đổi lại những người khác, bọn họ đều cho rằng nên bỏ cuộc giữa chừng, dù sao, hiện tại Chiến Hổ đã thua, Lý Thất Dạ đã thắng rất xinh đẹp, nếu như lúc này hắn làm cho Chiến Hổ một cái mỹ danh, như vậy sẽ vạch mặt và tổn thương hòa khí.
Nhưng mà, Lý Thất Dạ lại không phải những người khác, hắn là Lý Thất Dạ!
– Không nơi sống yên ổn?
Lý Thất Dạ cười nói:
– Ta rất hứng thú, ta muốn xem mình làm sao sống yên ổn trong Thần Huyền tông.
– Phanh!
Lý Thất Dạ đạp mạnh vào mặt đất, trên mặt Chiến Hổ xuất hiện vết chân rất rõ ràng.
– Ngươi..
Lúc này, Chiến Hổ đã tức điên, đang ở trước mặt các đệ tử, trước mặt trưởng bối, hắn là Đại sư huynh của Thúy Điểu phong, nhi tử của Thiết Tiên Yêu Vương, hiện tại bị Lý Thất Dạ dẫm lên mặt,, đối với hắn đây là nhục nhã to lớn.
Các đệ tử đều khiếp sợ nhìn thấy cảnh này, không ít đệ tử đều hít khí lạnh, trợn mắt há hốc mồm, bọn họ cũng nhìn nhau, trong nội tâm có phần sợ hãi, chiêu thức này của Lý Thất Dạ thật sự quá ác, giẫm lên mặt Chiến Hổ trước mặt bao nhiêu người, quả thật nhục nhã Chiến Hổ không còn chút mặt mũi nào, về sau hắn làm cách nào ngẩng đầu lên được?
– Ta như thế nào…
Lý Thất vừa cười vừa nói:
– Không phục sao? Không phục thì ta đạp nát mặt cuiar ngươi.
Hắn vừa dứt lời đã đạp xuống.
– Không được đả thương người.
Vào lúc đó, tiếng gầm từ trong Nộ Hổ phong truyền ra ngoài.
Tiếng hổ gầm vang lên như sóng lớn cuồn cuộn, cũng đánh tan công kích đang ập tới, thú uy ngập trời, dưới thú uy mạnh như thế, không biết bao nhiêu đệ tử cảm giác căng thẳng và thân thể cứng lại.
Thời điểm giọng nói này còn chưa dứt, Nộ Hổ phong ở chân trời xa xăm xuất hiện một bóng đen, hắn trực tiếp phá không bay đi, cũng bay về phía Lý Thất Dạ, nhìn bóng đen to lớn bay tới, đám người Lý Thất Dạ chẳng khác gì con sâu cái kiến thật nhỏ.
Trên thực tế, thời điểm tất cả mọi người ngảnh đầu tên, bọn họ nhìn thấy bóng đen cực kỳ to lớp bao phủ bầu trời bản thân ở dưới bóng đen khổng lồ như thế., tất cả đệ tử giật mình không thôi.
Bóng đen dừng trên tầng mây, sau đó một bàn tay màu đen giáng xuống đây là bàn tay của Thiết Tiên Yêu Vương, người khác vãn còn ở trên Nộ Hổ phong, một bàn tay vượt qua ngàn dặm, từ đó trấn áp các đệ tử ở đây, hắn mạnh mẽ bá đạo cũng có thể thấy rõ ràng
Dưới tác dụng của uy áp, không nói đệ tử bình thường, cho dù là phong chủ như Trương Việt cũng khó tranh phong..
– Pháp Tướng thiên địa!
Nhìn thấy bàn tay đánh xuống không biết có bao nhiêu đệ tử sợ hãi sắc mặt tái nhợt..
Pháp Tướng thiên địa, sau khi tu thành Vạn Tượng Thần Khu sẽ có thàn thông, sai khi tu luyện đến cảnh giới như Vạn Tượng Thần Khu, thân thể của hắn trong nháy mắt cao như nhật nguyệt!
Không hề nghi ngờ, Thiết Tiên Yêu Vương quá mạnh, hắn đạt tới cảnh gới Vạn Tượng Thần Khu, hắn khẽ vươn tay cũng có thể bóp nát ngọn núi thành đá vụn ngoài ngàn dặm.
Bàn tay che khuất bầu trời, đặc biệt trên bàn tay còn mang theo hỗn độn chân khí giống như có thác nước trùng kích, có thể xé nát tất cả những gì cản đường, phong bạo đáng sợ như thế, mọi người sẽ biến thành bụi phấn.
Không biết bao nhiêu đệ tử nổi da gà, sắc mặt bọn họ trắng bệch, cũng không ai dám lên tiếng.
Nhưng đối mặt với Pháp Tướng thiên địa, đối mặt Thiết Tiên Yêu Vương cảnh giới Vạn Tượng Thần Khu xuất chưởng trấn áp, Lý Thất Dạ không quan tâm chút nào.
– Cút!
Lý Thất Dạ nói rất lãnh đạm, hắn vung tay lên, chỉ nghe được tiếng keng, keng, keng vang lên, lúc này ngàn vạn binh khí lơ lửng trên đỉnh đầu của hắn đều tụ tập lại, ngàn vạn binh khí gắn kết hào quang với nhau, “keng”, một thanh kiếm bay ra ngoài, thanh kiếm vừa xuất hiện đã có thể chém đứt tất cả..
Phốc!
Một tiếng động nhỏ vang lên, máu tươi bắn tung tóe, một kiếm đã đâm thủng bàn tay cực lớn trên bầu trời..
Thiết Tiên Yêu Vương bị đau, hắn thu tay về và quát:
– Ngươi dám?
Các đệ tử ngây ngốc, Thiết Tiên Yêu Vương có thực lực Vạn Tượng Thần Khu lại bị đánh xuyên bàn tay, mọi người rất giật mình.
– Ngàn vạn kiện binh khí, quá cường đại.
Trong khoảng thời gian ngắn, không biết có bao nhiêu đệ tử nhìn ngàn vạn binh khí lơ lửng trên đỉnh đầu của Lý Thất Dạ.
Lúc này, ngàn vạn binh khí đang chìm nổi đều phun ra nuốt vào hào quang chói mắt, tỏa ra khí tức cường đại, đặc biệt là binh khí Đạo Quân, nó phát ra uy áp đáng sợ, thời điểm mặt với uy áp Đạo Quân, tất cả mọi người đều quỳ xuống.
Việc này làm các đệ tử hâm mộ ghen ghét, nhiều binh khí như vậy, hơn nữa còn bộc phát uy lực đáng sợ, lại đánh ra một kích khủng bố, phải biết rằng, ở trong đó còn có binh khí của Đạo Quân.
Cho nên, khi nhiều binh khí cùng bộc phát uy lực đâm thủng bàn tay của Thiết Tiên Yêu Vương, điểm này làm nhiều người cảm thấy ngoài ý muốn.
Việc này làm cho các đệ tử cảm thấy tà môn, cuối cùng trong đó có ảo diệu gì, tại sao Lý Thất Dạ thực lực Thiết Bì Cường Thể lại có thể khống chế ngàn vạn binh khí, không có bất cứ người nào trong Thần Huyền tông có thể làm được.
– Oanh, oanh, oanh…
Vào lúc đó, phong vân tụ tập trên Nộ Hổ phong, mây đen áp đỉnh, giống như bão tố đáng sợ tùy thời hàng lâm, trong phong vân như thế có tiếng hổ gầm vang lên.
– Thiết Tiên Yêu Vương giận dữ!
Nhìn thấy vô số mây đen áp đỉnh trên Nộ Hổ phong, ngưng tụ thành phong bạo, rất nhiều đệ tử Thần Huyền tông đều rùng mình, thân thể lạnh buốt.
Vào lúc đó, không biết có bao nhiêu đệ tử nhìn về phía Lý Thất Dạ, Thiết Tiên Yêu Vương tức giận, chỉ sợ hắn sẽ ra tay thật sự, một vị cường giả Vạn Tượng Thần Khu ra tay, uy lực sẽ đáng sợ cỡ nào.
– Nộ Hổ phong phong chủ, dường như hắn đã lâu không xuất thủ qua, một khi hắn ra tay nhất định sẽ là cảnh tượng kinh thiên động địa.
Có đệ tử sắc mặt trắng bệch, hai chân run rẩy.
– Đúng là không may, Thiết Tiên Yêu Vương đánh một kích phẫn nộ sẽ đáng sợ như thiên phạt.
Không biết bao nhiêu đệ tử nhìn về phía Lý Thất Dạ, bọn họ đã sợ hãi, nhưng, cũng có không ít đệ tử hả hê.
Ai cũng biết, Thiết Tiên Yêu Vương nổi danh bao che khuyết điểm, hiện tại nhi tử của hắn bị Lý Thất Dạ dẫm nát dưới chân, hắn không giận dữ hay sao? Nói không chừng hắn sẽ chém Lý Thất Dạ tiết hận.
– Đạo huynh, chuyện của người trẻ tuổi nên do người trẻ tuổi giải quyết, những lão già khọm chúng t xen vào làm gì.
Vào lúc này, trên Bát Trượng phong có giọng nói quanh quẩn, từng tia hào quang quấn quanh, mỗi tia hào quang mang theo lực lượng xé rách bầu trời.
Trong hào quang xuất hiện một hán tử trung niên, hán tử trung niên hào hoa phong nhã, nhưng thần quang của hắn phóng ra ngoài, thân thể hắn cao lớn như bao phủ thiên địa, vai nâng núi lớn, thân thể hắn cực kỳ khổng lồ.
– Thừa Sơn Nhạc Vương!
Nhìn thấy hán tử trung niên mặt mày rạng rỡ, rất nhiều đệ tử Thần Huyền tông đều hô lớn, đặc biệt là đệ tử trẻ tuổi của Nhân tộc đều cúi chào hán tử trung niên.
Thừa Sơn Nhạc Vương, phong chủ Bát Trượng phong, cũng là một trong các Nhân tộc cường đại nhất trong Thần Huyền tông, trong suy nghĩ của đệ tử Nhân tộc tại Thần Huyền tông, hắn là sống lưng của Nhân tộc trong Thần Huyền tông, hắn gánh vác hưng suy của Nhân tộc tại Thần Huyền tông.
Bởi vì Bình Thoa Ông với tư cách tông chủ, lại là đệ nhất cao thủ của Thần Huyền tông cũng là Nhân tộc, nhưng thân phận của hắn đặc thù, đồng thời, Bình Thoa Ông với tư cách là tông chủ, rất ít khi xuất đầu, khi đệ tử phía dưới bất hòa đều là Thừa Sơn Nhạc Vương xuất đầu, số lần Bình Thoa Ông xuất hiện rất ít.
Cho nên, Thừa Sơn Nhạc Vương có địa vị rất quan trọng trong đệ tử Nhân tộc tại Thần Huyền tông.
Thừa Sơn Nhạc Vương mặt mày rạng rỡ, hắn nói thế làm Thiết Tiên Yêu Vương hừ lạnh, trong tiếng hừ lạnh, sương mù trên Nộ Hổ phong chia ra làm hai và bắn ra hào quang như muốn nuốt người, mọi người có cảm giác không rét mà run.
– Là đôi mắt của Thiết Tiên Yêu Vương.Đây thế giới lấy kiếm là chủ,Lăng Tiêu xuyên không chuyển giới mà sinh khuất động lăng vân khuấy động bát hoang: Ngạo Kiếm Lăng Vân … chư vị.. chư vị.. Thỉnh chư vị nghé thăm ..!
Đệ tử lâu năm biết đó là cái gì, bọn họ đều nổi da gà.
Vào lúc này, các đệ tử khác cũng hiểu Thiết Tiên Yêu Vương đáng sợ, thử nghĩ một chút, đôi mắt có thể phát sáng như mặt trời, thân thể của hắn sẽ lớn cỡ nào?
Thiết Tiên Yêu Vương giận dữ, khí tức đáng sợ bao phủ Thần Huyền tông, trong thiên địa xuất hiện mưa to gió lớn, mây đen áp đỉnh, có rất nhiều đệ tử không thở nổi.
Trong khoảng thời gian ngắn, các đệ tử ngừng thở, tất cả mọi người nơm nớp lo sợ, vào lúc này, bọn họ đều rời xa Lý Thất Dạ, để tránh bị cơn giận củaThiết Tiên Yêu Vương gieo vạ cho mình.
Cuối cùng nhất, phong vân trên Nộ Hổ phong biến mất, bầu trời khôi phục nắng ráo sáng sủa.
Xem ra, Thiết Tiên Yêu Vương đã thu liễm tức giận của mình, cuối cùng hắn không có ra tay.
Mà Thiết Tiên Yêu Vương tán đi phong vân, thần quang trên Bát Trượng phong cũng biến mất, Thừa Sơn Nhạc Vương cũng biến mất.
Nhìn thấy việc này, rất nhiều đệ tử nhìn nhau, các đệ tử trẻ tuổi không rõ huyền cơ, nhưng các đệ tử lớn tuổi lại nhìn ra mánh khóe, bọn họ hiểu, Bát Trượng phong sẽ ủng hộ Lý Thất Dạ bất cứ lúc nào!