Đế Bá Audio Podcast
Tập 916 [Chương 4576 đến Chương 4580]
❮ sautiếp ❯Chương 4576: Thành tích của Cung Thiên Nguyệt
Rất nhanh, đệ tử phía trước đều khảo hạch xong, cuối cùng chỉ còn lại Lý Thất Dạ và Cung Thiên Nguyệt.
Trong lần khảo hạch thứ tư này, có rất nhiều đệ tử bị đào thải, cuối cùng có thể leo lên sáu mươi bậc thang chỉ có trăm đệ tử mà thôi.
Hơn nữa khoảng trăm đệ tử này đều có tuổi khá lớn, không có đệ tử mới gia nhập.
Những đệ tử như Chiến Hổ, Hoàng Trữ đều tu hành trong Thần Huyền tông từ mười năm trở lên, thậm chí là càng lâu hơn.
Có không tới một phần ba đệ tử vượt qua cửa thứ tư có thể đi vào cửa thứ năm, hơn nữa, trong một phần ba đệ tử này đều dựa vào thành tích ba cửa đầu tiên, nếu như dùng thực lực cửa thứ tư cân nhắc, có lẽ sẽ có thêm nhiều đệ tử bị loại.
Những đệ tử bị loại đều cảm thấy uể oải, không ít đệ tử cảm thấy thương tâm, cũng có đệ tử cảm thấy nổi giận, đặc biệt là đệ tử trẻ tuổi, đây không phải lần khảo hạch cuối năm cuối cùng, về sau bọn họ còn có cơ hội.
Trái lại, đối với đám người Hoàng Trữ mà nói, đây chính là khảo hạch sau cùng, bọn họ không chỉ tu hành trong Thần Huyền tông đủ lâu, đồng thời, thực lực bọn họ cũng đủ cường đại, sau kỳ thi cuối năm này, bọn họ sẽ đi nhậm chức, đến lúc đó bọn họ sẽ không còn tham gia khảo hạch.
Cuối cùng chỉ còn lại Lý Thất Dạ và Cung Thiên Nguyệt, thành tích tốt nhất chính là Hoàng Trữ, hắn leo lên chín mươi chín bậc thang, thành tựu như vậy không có bất kỳ đệ tử nào có thể so sánh.
Lúc này, các đệ tử đều nhìn sang Lý Thất Dạ và Cung Thiên Nguyệt, đương nhiên, trong suy nghĩ các đệ tử đều cho rằng Cung Thiên Nguyệt sẽ vượt qua Hoàng Trữ là chuyện tất nhiên, dù sao Cung Thiên Nguyệt có thực lực mạnh hơn, Hoàng Trữ kém nàng một đại cảnh giới, cho nên hắn không có khả năng vượt qua nàng.
Huống chi, Hoàng Trữ thực lực Chân Nhân Bảo Thân chỉ leo được chín mươi chín bước, như vậy Cung Thiên Nguyệt có được thực lực Âm Dương Chân Nhân dễ dàng đột phá một trăm bậc, chỉ có điều, mọi người suy đoán Cung Thiên Nguyệt sẽ leo lên bao nhiêu Thiên giai.
Về phần Lý Thất Dạ, bao nhiêu người đều cười nhạt, rất nhiều đệ tử cho rằng, mặc kệ Lý Thất Dạ có thủ đoạn gì, mặc kệ Lý Thất Dạ tà môn như thế nào, bọn họ cũng không tin Lý Thất Dạ có thể leo lên sáu mươi bậc và vượt qua chín mươi chín bậc của Hoàng Trữ, bởi vi đây là chuyện không có khả năng.
Lúc này, Trương Việt và các trưởng lão đều nhìn sang Lý Thất Dạ và Cung Thiên Nguyệt, cũng không yêu cầu ai là người đi lên trước.
– Nữ nhân ưu tiên.
Lý Thất Dạ ngồi dậy, hắn mỉm cười nói với Cung Thiên Nguyệt.
Cung Thiên Nguyệt đứng dậy, nàng vừa cất bước đã xuất hiện trước bậc thang, váy dài bồng bềnh giống như tiên tử giáng trần, dung mạo xinh đẹp khuynh quốc khuynh thành, nàng cất bước như tiên tử đi vào mộng cảnh, càng làm cho rất nhiều nam đệ tử cảm thấy si mê.
Cung Thiên Nguyệt bước lên, nàng như tiên tử phiêu nhiên, mủi chân đạp xuống không dính bụi trần, tốc độ rất nhanh, nàng như tiên tử bước vào đám mây.
Cho dù mỹ mạo hay tư thái dung mạo, hay bất cứ nhất cử nhất động nào, Cung Thiên Nguyệt đều tỏa ra phong thái tuyệt trần, từ đó làm cho không ít đệ tử si mê, rất nhiều đệ tử cho rằng, Cung Thiên Nguyệt lên Thiên giai chẳng khác gì đang múa, có cảm giác như đang ở trong thịnh yến xa hoa.
Đối với đệ tử ái mộ Cung Thiên Nguyệt, nhìn thấy Cung Thiên Nguyệt bước đi như bay, như tiên tử giáng trần, bọn họ cảm thấy kinh diễm.
– Đúng thế, Thiên Nguyệt sư tỷ không chỉ là đệ nhất cao thủ thế hệ trẻ Thần Huyền tông chúng ta, cũng là đệ nhất mỹ nữ trong Thần Huyền tông.
Về phần những đệ tử có lòng ái mộ Cung Thiên Nguyệt càng không cần phải nói, nhìn thấy tư thái vô song của Cung Thiên Nguyệt thì lâm vào say mê.
Đệ tử thực lực cường đại như Chiến Hổ đều có định lực rất mạnh nhưng các đệ tử khác lại si mê tư thái kinh diễm của Cung Thiên Nguyệt.
– Thiên Nguyệt sư tỷ, thật sự không phải người mà chúng ta có thể so sánh.
Rất nhiều nữ đệ tử cũng cảm thấy kinh diễm, cho dù các nữ đệ tử xem nàng như tình địch, lúc này cũng tự ti mặc cảm, cũng không thể không thừa nhận mình không bằng Cung Thiên Nguyệt.
– Đệ nhất mỹ nữ Thần Huyền tông chúng ta, thật sự danh xứng với thực.
Từng có nữ đệ tử tự tin với dung mạo của mình, lúc này không thừa nhận cũng không được, Cung Thiên Nguyệt có dung nhan tuyệt thế
– Một trăm bậc!
Thời điểm các đệ tử say mê, một vị trưởng lão quát một tiếng.
Hắn vừa quát làm các đệ tử khôi phục tinh thần, nhìn thấy Cung Thiên Nguyệt đi trên một trăm bậc thang vô cùng nhẹ nhõm, có không ít người ở nơi này tâm phục khẩu phục.
– Không hổ là đệ nhất cao thủ của chúng ta.
Nhìn thấy Cung Thiên Nguyệt bước đi một trăm bậc thang, tất cả đệ tử đều bội phục.
Cho dù là Hoàng Trữ cũng phải khen một tiếng, nói ra:
– Luận thực lực, ta thật sự không bằng Thiên Nguyệt sư muội.
Đối với Cung Thiên Nguyệt bước vào một trăm Thiên giai, Trương Việt và các trưởng lão đều không ngoài ý muốn, bọn họ rất có lòng tin vào thực lực của Cung Thiên Nguyệt.
– Xem ra, nhất định có thể bước vào một trăm hai mươi bậc thang.
Thủ tịch trưởng lão nhìn thấy thần thái nhẹ nhõm của Cung Thiên Nguyệt, hắn gật đầu, hắn rất có lòng tin vào thực lực của Cung Thiên Nguyệt, Cung Thiên Nguyệt đặt mục tiêu tập trung vào một trăm mười bậc, khiêu chiến một trăm hai mươi bậc chính là mục tiêu của nàng.
– Một trăm mười bậc!
Nhìn thấy Cung Thiên Nguyệt bước vào một trăm mười bậc thang, các đệ tử cũng quát lớn, có đệ tử gào to:
– Thiên Nguyệt sư tỷ cố gắng lên, một trăm hai mươi bậc thang đang ở trước mắt.
– Thiên Nguyệt sư muội vô song, một trăm hai mươi bậc thang nhất định sẽ thành!
Trong khoảng thời gian ngắn, các đệ tử đều hoan hô Cung Thiên Nguyệt, đối với Thần Huyền tông mà nói, các đệ tử rất bội phục thực lực của Cung Thiên Nguyệt, không có đệ tử nào nghi vấn thực lực của Cung Thiên Nguyệt, mọi người cho rằng, Cung Thiên Nguyệt tuyệt đối nói được làm được.
Đúng như mọi người dự đoán, Cung Thiên Nguyệt trong tình huốn cố hết sức đã đi tới một trăm hai nươi bậc thang.
– Một trăm hai mươi bậc thang!
Vào lúc đó, toàn trường sôi trào:
– Thiên Nguyệt sư tỷ đã đánh vỡ ghi chép mấy thời đại của Thần Huyền tông chúng ta.
– Một trăm ba mươi bậc, Thiên Nguyệt sư tỷ khiêu chiến đi!
Tất cả mọi người gào to.
Thời điểm bước vào một trăm hai mươi bậc thang, Cung Thiên Nguyệt có cảm giác lực bất tòng tâm, vào lúc này toàn thân nàng tỏa ra khí tức thần thánh.
Vào lúc đó, chỉ thấy toàn thân Cung Thiên Nguyệt sinh ra Tam Muội Chân Hỏa, sóng nhiệt cuồn cuộn, Tam Muội Chân Hỏa bao phủ thân thể của nàng.
Lúc này trên người Cung Thiên Nguyệt xuất hiện hư ảnh Huyền Vũ, Huyền Vũ thác thiên, nhật nguyệt chìm nổi, ngôi sao hội tụ, giống như hình thành bức tranh thiên địa hùng vĩ.
Huyền Vũ ngẩng đầu có xu thế quân lâm thiên địa, bao trùm vạn pháp, mọi người có xúc động triều bái.
– Huyền Vũ Đế Bí!
Nhìn thấy Huyền Vũ trên người Cung Thiên Nguyệt, các đệ tử rung động.
Dưới thần uy vô thượng của Huyền Vũ, không biết bao nhiêu đệ tử ngừng thở, thậm chí có xúc động cúng bái.
– Thần học vô thượng của tổ sư.
Nhìn thấy Cung Thiên Nguyệt thi triển ra công pháp này, tất cả mọi người sợ hãi thán phục, không biết có bao nhiêu đệ tử hâm mộ.
Huyền Vũ Đế Bí chính là một trong các công pháp cường đại nhất Thần Huyền tông, truyền thừa từ tổ sư Huyền Vũ của Thần Huyền tông, là bí thuật cổ xưa truyền thừa từ thời thượng cổ đến nay, môn công pháp này được vô số hậu đại của Thần Huyền tông liệt vào hàng công pháp mạnh nhất, nó được tính là Thiên giai Thượng phẩm!
Môn công pháp này không chỉ do Thuỷ tổ Huyền Vũ của Thần Huyền tông lưu truyền tới nay đơn giản như vậy, truyền thuyết, sau khi tổ sư sáng chế công pháp này đã đạt được tiên nhân chỉ điểm, môn công pháp này hóa phức tạp thành đơn giản, trở thành bí thuật vô thượng, về sau Huyền Vũ truyền thụ công pháp này cho đệ tử, trở thành một trong các công pháp cường đại nhất Thần Huyền tông.
– Huyền Vũ Đế Bí, Thiên giai Thượng phẩm, lúc nào ta mới có thể tu luyện.
Nhìn thấy công pháp cường đại như vậy, không biết có bao nhiêu đệ tử hâm mộ.
Cũng có đệ tử lớn tuổi nhìn bọn họ, nói:
– Cho dù cho ngươi thì như thế nào, ngươi có thể tu luyện sao? Cũng không phải ai cũng có tư cách tu hành công pháp vô thượng.
Hắn vừa nói ra lời này, không ít đệ tử đều nhìn về phía Lý Thất Dạ, bởi vì vi mọi người đều biết, Lý Thất Dạ đạt được “Tiên Cổ Cửu Pháp” chính là một trong các công pháp cường đại nhất của Thần Huyền tông, hắn lại không thể tu luyện.
Nếu như không phải Tiên Thiên chân mệnh, cho dù có được cấp bậc Thiên giai Thượng phẩm, cũng không cách nào tu luyện, trừ phi có được thực lực nhập Thánh.
– Quá cường đại.
Nhìn thấy Cung Thiên Nguyệt đi từng bước lên cao hơn, tất cả mọi người đều sợ hãi thán phục.
Sau khi Cung Thiên Nguyệt đi được một trăm ba mươi bậc thang, toàn trường yên tĩnh, các đệ tử ngây người.
– Một trăm ba mươi bước. Nhìn thấy đã leo lên một trăm ba mươi bậc thang, các đệ tử đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, cho dù là các trưởng lão cũng có xúc động như vậy.
– Đúng là cường đại.
Trương Việt cũng sợ hãi thán phục, cho dù hắn đi lên Thiên giai cũng không có khả năng so sánh với Cung Thiên Nguyệt.
Phải biết rằng,hắn còn lớn hơn Cung Thiên Nguyệt không ít, hơn nữa thực lực lại kém Cung Thiên Nguyệt một cảnh giới.
Chỉ có điều, thời điểm đi lên một trăm ba mươi bậc thang, Cung Thiên Nguyệt đã đổ mồ hôi đầm đìa, thân thể lắc lư, người nào cũng muốn đi đỡ nàng.
– Thành tích của ngươi đã phá vỡ ghi chép.
Nhìn thấy thân thể Cung Thiên Nguyệt lắc lư, Thủ tịch trưởng lão lên tiếng:
– Ngươi thành tích đã đánh vỡ ghi chép.
Chương 4577: Đến ta
Một trăm ba mươi bậc thang, đây đã là thành tích tốt nhất trong mấy thế hệ gần đây của Thần Huyền tông, thành tích này đã vượt qua không ít tiền nhân.
Đối với rất nhiều đệ tử mà nói, thành tích như vậy đã không cách nào vượt qua, cho dù sau này bọn họ mạnh hơn cũng không có khả năng đạt tới thành tích như vậy.
Vào lúc đó, Cung Thiên Nguyệt không chỉ đổ mồ hôi đầm đìa, sắc mặt trắng bệch, thân thể cũng lắc lư, ai nấy đều thương tiếc, Cung Thiên Nguyệt đã rất khó chèo chống thêm.
Cho dù lúc này Cung Thiên Nguyệt buông tha, các đệ tử cho rằng đây đã là thành tích tốt nhất của nàng, đệ nhất cao thủ thế hệ trẻ của Thần Huyền tông, đây là danh xứng với thực, bất cứ đệ tử nào cũng tâm phục khẩu phục, cho dù là các trưởng bối cũng như thế.
Nhưng Cung Thiên Nguyệt vẫn không buông tha, nàng cắn chặt hàm răng muốn tiếp tục đi lên phía trước.
Cung Thiên Nguyệt đã leo lên một trăm ba mươi bậc thang nhưng không buông tha, các trưởng lão đều nhìn nhau, vào lúc này, các trưởng lão cũng hiểu tâm tình của Cung Thiên Nguyệt, đây là kỳ thi cuối năm sau cùng của Cung Thiên Nguyệt, về sau nàng đã không cần kỳ thi cuối năm, nàng phải lấy được thành tích tốt nhất trong kỳ thi cuối năm lần này, thậm chí cần phải đánh vỡ ghi chép.
Dù sao, về sau Cung Thiên Nguyệt càng cường đại hơn, cho dù nàng có thể lập nên thành tích tốt hơn cũng không có ý nghĩa gì, chỉ có đánh ra thành tích tốt nhất trong kỳ thi sau cùng, hoặc là đánh vỡ ghi chép, tất cả đều có ý nghĩa trọng đại với nàng.
Vào lúc này, mệnh cung của Cung Thiên Nguyệt xuất hiện, chân mệnh trong mệnh cung của Cung Thiên Nguyệt rung động mạnh.
Chân mệnh nho nhỏ chính là phiên bản thu nhỏ của Cung Thiên Nguyệt, thần thái trang nghiêm, lạnh lùng xa cách, cũng cho người ta cảm giác không nên tới gần.
Chân mệnh của Cung Thiên Nguyệt bay ra, nó tỏa hào quang sáng ngời, thần hoàn vờn quanh, đại đạo bộc phát, thần thái toả sáng, khí tức tiên thiên như dung nhập làm một thể với thiên địa chung quanh.
– Tiên Thiên chân mệnh!
Nhìn thấy chân mệnh của Cung Thiên Nguyệt tỏa ra hào quang sáng ngời không giống người thường, làm cho không ít đệ tử sợ hãi thán phục một tiếng, nhìn thấy Tiên Thiên chân mệnh tỏa sáng, khí tức tiên thiên nồng đậm làm các đệ tử hâm mộ.
Làm một tu sĩ, vừa ra đời đã có được Tiên Thiên chân mệnh, như vậy có ý nghĩa vận mệnh bất phàm.
Cung Thiên Nguyệt chính là như thế, đệ tử khác chỉ có thể từng bước tu hành công pháp, chỉ có thể từng bước đột phá phàm thân, người có được Tiên Thiên chân mệnh sẽ không bị công pháp giới hạn, cho dù người đó chỉ là Phàm Thai Nhục Thân cũng có thể tu hành công pháp Thiên giai Thượng phẩm Huyền Vũ Đế Bí, đây chính là điểm cường đại nhất của Tiên Thiên chân mệnh.
Thử nghĩ xem, thời điểm ở cảnh giới thấp tu hành công pháp cao cấp nhất, từ vừa mới bắt đầu đã bỏ người ta lại rất xa, từ đầu không biết bao nhiêu đệ tử đã thua nàng ở điểm xuất phát.
Tiên Thiên chân mệnh phối hợp Huyền Vũ Đế Bí, lập tức gia tăng thực lực của Cung Thiên Nguyệt lên cực cao, vào lúc đó, Cung Thiên Nguyệt đang khôi phục lại, nàng lại tiến thêm từng bước.
-… Một trăm ba mươi —— một trăm ba mươi bảy —— một trăm ba mươi tám ——
Các đệ tử không ngừng đếm, đang đếm từng bước chân của Cung Thiên Nguyệt.
Vào lúc đó, ngay cả Trương Việt và các trưởng lão đều khẩn trương, đối với bọn họ mà nói, Cung Thiên Nguyệt đã xem như đánh vỡ ghi chép.
– Một trăm ba mươi chín…
Thời điểm Cung Thiên Nguyệt đạp vào một trăm ba mươi chín bậc, thân thể nàng lắc lư như sắp ngã xuống.
Lúc này, các đệ tử, trưởng lão hộ pháp ngừng thở, bọn họ đang chờ Cung Thiên Nguyệt, không có bất kỳ đệ tử nào dám lên tiếng thúc dục Cung Thiên Nguyệt, tất cả mọi người đều chờ Cung Thiên Nguyệt bước ra bước tiếp theo.
– Một trăm bốn mươi!
Rốt cuộc Cung Thiên Nguyệt cũng bước ra một bước đầy gian nan, thời điểm nàng bước ra một bước này, nàng đã chống đỡ không nổi, nhưng nàng vẫn đau khổ cắn chặt hàm răng.
Sau khi chèo chống thật lâu, Cung Thiên Nguyệt quát một tiếng, nàng bộc phát tất cả lực lượng toàn thân.
– Một trăm bốn mươi mốt!
Các đệ tử đều quát to một tiếng.
Sau khi bước ra một trăm bốn mươi mốt bậc thang, Cung Thiên Nguyệt đau khổ chèo chống trong chốc lát, nàng cố gắng bước đi bước tiếp theo nhưng cuối cùng Cung Thiên Nguyệt vẫn không thể bước ra bước tiếp theo.
Lực lượng trấn áp quá lớn, cho dù nàng dùng tất cả lực lượng thúc dục Tiên Thiên chân mệnh, Huyền Vũ Đế Bí nhưng vẫn không thể bước thêm.
– Ta buông tha!
Cuối cùng, Cung Thiên Nguyệt không có biện pháp bước ra một bước.
– Một trăm bốn mươi mốt bước!
Lúc này, các đệ tử gào to, trong khoảng thời gian ngắn âm thanh hoan hô vang vọng toàn bộ tổ phong, các đệ tử đều hưng phấn không nhỏ.
– Một trăm bốn mươi mốt bước!
Ngay cả Trương Việt và các vị trưởng lão nhìn thấy cũng rung động, bọn họ cũng phải quát lớn.
– Chúc mừng, sư tỷ vô địch, Thần Huyền tông đệ nhất nhân.
Sau khi Cung Thiên Nguyệt lui xuống, các đệ tử đều vây quanh như sao vây quanh trăng sáng, tất cả đều chúc mừng Cung Thiên Nguyệt.
Cung Thiên Nguyệt vẫn xa cách như cũ, nàng chỉ gật đầu cảm tạ, cũng không xa cách.
– Một trăm bốn mươi mốt bước, thành tựu như vậy rất tốt.
Ngay cả Thủ tịch trưởng lão cũng tự mình chúc mừng Cung Thiên Nguyệt, nói ra:
– Từ khi Thần Huyền tông khai tông đến nay, theo ghi chép kỳ thi cuối năm tới nay, trừ Nam Loa tổ sư ra, không còn người nào ưu tú hơn ngươi, ngươi là người thứ hai trong thành tích xếp hạng kỳ thi cuối năm! Việc này sẽ ghi vào sử sách của tông môn.
Trong khoảng thời gian ngắn, các đệ tử đều nhìn sang Cung Thiên Nguyệt, một trăm bốn mươi mốt bước, được ghi vào lịch sử kỳ thi cuối năm, trừ Nam Loa tổ sư, không còn người nào vượt qua Cung Thiên Nguyệt, thành tích như vậy đáng giá kiêu ngạo cỡ nào.
– Ngày khác, ngươi nhất định có thể vượt qua tông chủ.
Có một vị trưởng lão lớn tuổi vuốt râu, vẻ mặt hết sức vui mừng.
– Ta thấy không tới trăm năm, Thiên Nguyệt sẽ nhập Thánh.
Một trưởng lão khác ngắt lời.
Có thể nói, trên dưới Thần Huyền tông đều gửi gắm kỳ vọng cao vào Cung Thiên Nguyệt, tất cả trưởng lão và Trương Việt đều cho rằng Cung Thiên Nguyệt sẽ vượt qua tông chủ Bình Thoa Ông, đây chỉ là việc sớm muộn.
Cho nên, đối với Cung Thiên Nguyệt, các trưởng lão năm đại chủ phong Thần Huyền tông đều nhất trí cao độ, đây không phải là chuyện đùa!
Vào lúc tất cả mọi người chúc mừng Cung Thiên Nguyệt, Cung Thiên Nguyệt thần thái bình tĩnh, nàng đi tới bên cạnh Lý Thất Dạ.
Đối với thành tích của Cung Thiên Nguyệt, Lý Thất Dạ rất bình thản, không có bao nhiêu phản ứng, hắn chỉ cười cười mà thôi.
– Tới thiếu gia.
Cung Thiên Nguyệt nhìn sang Lý Thất Dạ, trên thực tế, nàng cũng muốn biết Lý Thất Dạ sẽ lập nên thành tích gì.
Trực giác nói cho Cung Thiên Nguyệt biết, Lý Thất Dạ sẽ lập nên thành tích vượt qua nàng, cho dù Lý Thất Dạ chỉ có thực lực Thiết Bì Cường Thể, nàng thậm chí còn có dự cảm, Lý Thất Dạ nhất định sẽ vượt qua thành tích của Nam Loa Đạo Quân sáng tạo năm đó!
– Tốt, đến phiên ta.
Lý Thất Dạ cười cười, sau đó hắn đi tới bậc thang.
Vào lúc này, các đệ tử đều nhìn sang Lý Thất Dạ, so sánh với Cung Thiên Nguyệt, Lý Thất Dạ sẽ không có đãi ngộ tốt như vậy, không ít đệ tử đều cười lạnh.
– Lý sư đệ, chờ ngươi lập nên kỳ tích muôn đời đấy, chờ ngươi leo lên ba trăm bậc ghi danh sử sách, trở thành vạn cổ đệ nhất nhân của Thần Huyền tông.
Có sư huynh cười nói với Lý Thất Dạ, đương nhiên đây là trào phúng.
– Đúng rồi, vạn cổ duy nhất.
Đệ tử khác đều cười hì hì nói ra, rất nhiều đệ tử đều xem thường, bọn họ cũng không tin chỉ bằng thực lực của Lý Thất Dạ có thể leo được bao nhiêu bậc thang.
Nhưng Trương Việt và các trưởng lão đều không nói gì, bọn họ nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ chỉ có thực lực Thiết Bì Cường Thể, cho dù bọn họ nhìn không tốt Lý Thất Dạ, nhưng trong nội tâm bọn họ vẫn có chút chờ mong nho nhỏ.
Dù sao, Lý Thất Dạ một hơi diễn biến mười khối đạo cốt là chuyện không ai làm được, nói không chừng, hôm nay gia hỏa tà môn này sẽ làm mọi người rung động.
– Ta chờ ngươi vượt qua ta.
Lúc này Hoàng Trữ cười lạnh nói ra, hắn đứng trước mặt Lý Thất Dạ, lạnh lùng nói:
– Nếu như ngươi không thể vượt qua một trăm bậc thang, ngươi nên cút ra khỏi Thần Huyền tông chúng ta.
– Sư huynh, ngươi lại chèo lên một trăm bước, việc này quá khó xử hắn.
Một ít đệ tử có giao tình với Hoàng Trữ đều ồn ào, hắn vừa cười vừa nói:
– Ta cảm thấy hắn có khả năng leo lên mười bước, một trăm bước, việc này còn khó hơn lên trên đời, trừ khi hắn tạo ra kỳ tích gì đó.
– Đúng đấy, ta cược hắn chỉ đi được mười bước.
Không ít đệ tử ồn ào, tất cả đều xem thường Lý Thất Dạ.
– Chó ngoan không cản đường.
Lý Thất Dạ không quan tâm, hắn chỉ cười nhạt mà thôi.
Sắc mặt Hoàng Trữ biến thành khó coi, hắn hừ lạnh một tiếng quay người rời đi, đứng xa xa, hắn khoanh tay cười lạnh nhìn sang Lý Thất Dạ.
Nếu như Lý Thất Dạ thua cược, một khi hắn rời khỏi Thần Huyền tông, hắn nhất định sẽ làm thịt vương bát đản này!
– Ai, không dễ dàng nha, lên Thiên giai.
Lý Thất Dạ nhìn Thiên giai trước mặt và bước lên.
Lý Thất Dạ cố ý trêu đùa hí lộng tất cả mọi người, hắn bước ra một bước với dáng vẻ cố hết sức.
– Một, hai, ba, bốn…
Lý Thất Dạ vô cùng nghiêm túc bước lên cao hơn, hơn nữa hắn dùng khí lực rất lớn, hình như hắn đang cố hết sức.
Thời điểm hắn bước tới bậc thang thứ năm, thân thể Lý Thất Dạ lắc lư sắp ngã.
– Cẩn thận, không nên không bước lên bậc thứ sáu.
Vào lúc đó, đệ tử khác đều cười vang.
– Sáu!
Lúc này, Lý Thất Dạ gian nan bước lên bậc thứ sáu.
– Hừ, mười bậc thang là cực hạn của hắn, hắn có thể đi lên bậc thang mười một, ta sẽ gặm tảng đá.
Có đệ tử nhìn thấy Lý Thất Dạ đi lên bậc thang thứ bảy cũng khó khăn, hắn cười lạnh.
– Thiếu gia cố gắng lên, thiếu gia cố gắng lên, leo lên ba trăm bậc.
Vào lúc này, bọn nhỏ Lưu thôn đều cổ vũ Lý Thất Dạ cố gắng lên.
Chương 4578: Cần nghỉ ngơi
– Thiếu gia, cố gắng lên, trèo lên ba trăm bậc thang, vạn cổ đệ nhất.
Bọn nhỏ Lưu thôn đều ở dưới mặt hoan hô Lý Thất Dạ, cũng cổ vũ Lý Thất Dạ cố gắng lên.
Ngay cả Lỗ Đạo Ngụy cũng nhịn không được nữa, hắn hoan hô theo đám nhỏ:
– Thiếu gia cố gắng lên, cầm đệ nhất!
Tuy nhiên Lỗ Đạo Ngụy không xác định Lý Thất Dạ có thể leo lên bao nhiêu Thiên giai, nhưng mà, vào lúc này Lý Thất Dạ thật sự làm cho hắn kiếm lớn, bởi vì hắn mua tất cả tỉ số của Lý Thất Dạ.
Hắn không có theo lời của Lý Thất Dạ, toàn bộ mua thứ nhất, mặc dù là như thế, hắn cũng lấy tất cả tiền ra đánh cược.
Hiện tại cho dù Lý Thất Dạ không cầm đệ nhất hoặc tốp ba, nhưng hắn cũng đã kiếm được đầy bồn đầy bát, có thể nói, Lỗ Đạo Ngụy rất cảm kích Lý Thất Dạ.
Lúc này, cho dù bên cạnh có sư huynh đệ nhìn hắn như kẻ điên, hắn vẫn hoan hô Lý Thất Dạ.
Đương nhiên, không ít đệ tử Yêu tộc xem ra, Lỗ Đạo Ngụy không chỉ ngu ngốc mà còn là phản đồ.
Bao nhiêu đệ tử nhìn Lý Thất Dạ không vừa mắt? Đặc biệt là bởi vì Cung Thiên Nguyệt, có càng nhiều đệ tử xem Lý Thất Dạ như địch nhân chung.
Huống chi, Lý Thất Dạ là đệ tử Nhân loại, đối địch với Hoàng Trữ, Chiến Hổ, mà Hoàng Trữ, Chiến Hổ đều là Đại sư huynh Yêu tộc, đại biểu cho Yêu tộc, Lý Thất Dạ cũng trở thành địch nhân của Yêu tộc.
Hiện tại một đệ tử Yêu tộc như Lỗ Đạo Ngụy lại đứng về phía Lý Thất Dạ, ủng hộ Lý Thất Dạ, đây không phải phản đồ thì là cái gì.
Cho nên, vào lúc đó, thời điểm Lỗ Đạo Ngụy hoan hô Lý Thất Dạ, đệ tử Yêu tộc bên cạnh hắn đều lạnh lùng lườm Lỗ Đạo Ngụy, cười lạnh và không chào đón hắn.
– Ai, đi không đặng.
Thời điểm Lý Thất Dạ đi lên mười bậc thang, dường như hắn đi không nổi và thở phì phò, sau đó đặt mông ngồi xuống, nói ra:
– Trước nghỉ ngơi một chút, nghỉ xong lại đi.
Lý Thất Dạ mới leo lên bậc thang thứ mười, hắn đã không đi nổi, các đệ tử phía dưới đều cười lạnh.
– Ha ha, ha ha, ha ha, lần này đủ mất mặt xấu hổ rồi chứ.
Có đệ tử Yêu tộc cười to, khinh thường nói:
– Ta đã từng nói qua, chỉ bằng Thiết Bì Cường Thể như hắn có thể đi vài bước? Mười bước hắn đã là cực hạn.
– Hừ, thực lực như vậy cũng dám dõng dạc khiêu chiến Hoàng Trữ sư huynh, không biết tự lượng sức mình, không biết sống chết.
Đệ tử có giao tình với Hoàng Trữ đều cười lạnh.
– Mau cút ra khỏi Thần Huyền tông, không nên ở chỗ này mất mặt xấu hổ.
Vào lúc đó, không ít đệ tử Yêu tộc thậm chí đệ tử Nhân tộc đều ồn ào, càng xem thường Lý Thất Dạ.
Nhưng mà Lý Thất Dạ không để ý tới bọn họ, hắn đứng lên và vừa cười vừa nói:
– Tiếp tục, tiếp tục, sao có thể nhanh nhận thua như thế.
Nói xong, hắn cất bước đi tiếp.
-… Mười một, mười hai…
Lý Thất Dạ vừa đi vừa đếm số.
Lý Thất Dạ càng lớn tiếng, hơn nữa mỗi khi đi một bước đều làm ra dáng vẻ cố hết sức, đi một bước đã thở gấp ba lần, hình như thể lực chống đỡ hết nổi.
Lý Thất Dạ đứng lên, hắn tiếp tiến lên, các đệ tử cười hắn đều giật mình, việc này làm bọn họ cảm thấy ngoài ý muốn.
– Hừ, vùng vẫy giãy chết mà thôi, nhìn ngươi còn có thể trèo lên thêm bao nhiêu bước.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ tiếp tục đi lên, có đệ tử hậm hực hừ lạnh một tiếng.
Một đệ tử Yêu tộc cũng lạnh giọng nói:
– Nỏ mạnh hết đà, tối đa cũng đã hai mươi bậc thang.
-… Mười chín, hai mươi…
Thời điểm leo lên hai mươi bậc thang, Lý Thất Dạ dừng bước và thở phì phò, mồ hôi đầm đìa, hình như hắn không thể đi thêm một bước.
– Không được, quá mệt mỏi, ta lại nghỉ ngơi một chút.
Lý Thất Dạ há mồm thở dốc, sau đó hắn ngồi lên bậc thang.
– Ha ha, ha ha, ta nói đúng mà, hắn không được.
Đệ tử Yêu tộc vừa rồi nói hai mươi bậc thang lại cười lớn:
– Lúc này, rốt cuộc hắn đứng không nổi, dừng lại ở hai mươi bậc thang.
– Chúc mừng sư huynh, ván này sư huynh thắng chắc.
Còn chưa kết thúc, lúc này đã có một ít đệ tử chúc mừng Hoàng Trữ, vỗ mông ngựa của Hoàng Trữ.
– Còn chưa kết thúc, nói còn quá sớm.
Tuy miệng Hoàng Trữ nói như thế nhưng hắn đã tươi cười, hiện tại Lý Thất Dạ chỉ đi hai mươi bậc thang đã đổ mồ hôi đầm đìa, cũng đã chống đỡ không nổi, cho dù hắn muốn gượng chống, tối đa cũng chỉ đi ba mươi bậc thang, mặc kệ hắn gượng chống cỡ nào, cũng không có khả năng đi chín mươi chín bậc.
Có thể nói, hắn thắng chắc rồi, Lý Thất Dạ sẽ cút ra khỏi Thần Huyền tông.
Nghĩ tới đây, trên mặt Hoàng Trữ nở nụ cười càng đậm, trong đôi mắt bắn ra hàn quang như đao.
– Không được, nhận thua đi, lăn từ trên xuống đây.
Có đệ tử nhìn thấy Lý Thất Dạ tiếp tục ngồi trên bậc thang, hắn khinh thường nói:
– Đừng ngồi trên đó lãng phí thời gian của mọi người.
Nhưng mà, Lý Thất Dạ không để ý tới bọn họ, thở gấp mấy hơi, sau đó hắn cười nói:
– Tốt, rốt cục cũng hết mệt, tiếp tục đi.
Nói xong, hắn lại đi tiếp.
-… Hai mươi mốt, hai mười hai…
Lý Thất Dạ lại như vừa rồi, một bước lại một bước đi lên cao hơn.
– Hừ, nỏ mạnh hết đà, nhìn ngươi có thể chống đỡ bao nhiêu.
Có đệ tử lạnh lùng nói.
– Đúng đấy, chống đỡ chết cũng là ba mươi bước.
Một đệ tử Yêu tộc cười lạnh, oán hận nói:
– Cho dù hắn leo lên ba mươi bước cũng không làm nên chuyện gì!
-… Ba mươi.
Sau khi leo lên ba mươi bậc thang, Lý Thất Dạ bóp eo cho mình và cảm khái.
– Ai, mười tám tuổi, thân thể đã không chịu nổi, đau lưng, mệnh khổ nha. Không được, ta lại nghỉ ngơi một chút.
Nói xong, hắn lại ngồi xuống.
Đây là lần nghỉ ngơi thứ ba của Lý Thất Dạ, trong khoảng thời gian ngắn, các đệ tử phía dưới nhìn nhau.
– Ta cũng không tin hắn còn có thể đứng lên lần nữa, ta cũng không tin hắn còn có thể tiếp tục đi lên cao hơn!
Nhìn thấy Lý Thất Dạ lại ngồi nghỉ ngơi lần nữa, hắn oán hận nói.
Nhưng mà, hắn vừa nói xong, Lý Thất Dạ lại đứng lên và nói:
– Tiếp tục, còn có hai trăm bảy mươi bậc thang.
Nói xong, hắn lại tiếp tục đi lên cao.
-… Ba mươi mốt, ba mười hai, ba mươi ba…
Lý Thất Dạ lại tiếp tục leo lên Thiên giai.
Thấy Lý Thất Dạ còn có thể đứng lên và đi tiếp, đệ tử vừa mới nói cảm thấy hết sức khó xử.
– Cho dù còn có thể đi thì thế nào, hắn có thể đi một trăm bậc thang hay sao?
Có đệ tử Yêu tộc vẫn chưa từ bỏ ý định, hắn hừ lạnh một tiếng, tận lực giả ra vẻ mặt xem thường.
Nhưng mà, vào lúc đó, rất nhiều đệ tử không dám nói gì, đặc biệt là những kẻ vừa cười nhạo Lý Thất Dạ đệ tử, sắc mặt của bọn họ đỏ lên.
Ở đây rất nhiều đệ tử không leo lên được ba mươi bậc thang, thậm chí có những người leo lên hơn mười bậc thang đã bị loại bỏ hiện tại Lý Thất Dạ đã đi lên hơn ba mươi bậc thang, bọn họ có tư cách gì cười nhạo người ta.
– Bốn mươi…
Vào lúc đó, Lý Thất Dạ leo lên bốn mươi, hắn gõ gõ eo và gào to:
– Ai ơ, cái eo của ta, nó sắp gãy rồi, không được, không được, ta nên nghỉ ngơi.
Nói xong, hắn lại ngồi lên bậc thang.
– Có cần thao tác như vậy không?
Nhìn thấy Lý Thất Dạ lại ngồi xuống, một ít đệ tử ở đây nhìn nhau.
– Lúc này hắn không có khả năng đứng lên.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ lại ngồi xuống, đệ tử lớn tuổi cũng không tin Lý Thất Dạ có thể tiếp tục đi lên cao hơn.
Nhưng mà, hắn vừa dứt lời, Lý Thất Dạ lại đứng dậy và tiếp tục leo lên cao.
Điểm này càng làm sắc mặt tên đệ tử kia đỏ bừng, thần thái hết sức khó xử, hắn vừa mới nghi vấn Lý Thất Dạ, hiện tại Lý Thất Dạ dùng hành động tát vào mặt hắn.
– Năm mươi…
Lý Thất Dạ leo lên năm mươi bậc thang, hắn còn không chưa mở miệng, phía dưới đã có đệ tử nói ra:
– Ngươi lại nghỉ ngơi nữa sao?
– Đúng, xương cốt của ta không thừa nhận nổi, nghỉ ngơi, nghỉ ngơi.
Lý Thất Dạ cười, lại ngồi xuống.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ như vậy, Cung Thiên Nguyệt cũng phải bật cười, nàng cười rất đẹp, có thể nói khuynh quốc khuynh thành, chỉ tiếc, tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn Lý Thất Dạ, không ai nhìn thấy nàng cười.
– Như vậy thật có hiệu quả sao?
Có đệ tử hoài nghi, dường như không có đệ tử nào leo Thiên giai lại ngồi xuống nghỉ ngơi như Lý Thất Dạ.
– Bắt đầu leo lên?
Lúc này đây Lý Thất Dạ vừa mới nghỉ ngơi một chút, một ít đệ tử đã không nhịn được.
– Lại thở mootjc hút.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói, sau đó, hắn lại trèo lên, tiếp tục leo lên cao.
– Như vậy có vấn đề.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ leo lên năm mươi bậc thang, hiện tại còn tiếp tục leo lên, có đệ tử không phục và nói:
– Hắn leo mười bậc thang lại nghỉ ngơi, thật không công bằng với mọi người, lúc mọi người leo lên bậc thang, chưa từng có ai nghỉ ngơi.
– Ngu xuẩn…
Lúc này không phải Cung Thiên Nguyệt mở miệng mắng, mà là Thủ tịch trưởng lão, hắn lạnh lùng nhìn tên đệ tử Yêu tộc, nói:
– Ngươi không phục, ngươi leo lên đi, leo ba mươi bước, ta thưởng cho ngươi một kiện bảo vật.
Tên đệ tử vừa leo lên mấy bậc thang đã bị trưởng lão trách mắng như thế, sắc mặt hắn đỏ lên.
– Càng đi lên cao, càng không thể nghỉ ngơi, ngươi sẽ thừa nhận áp lực càng lớn dừng lại thời gian càng dài càng khó chèo chống, một khi ngồi xuống, ngươi sẽ không leo lên nổi, muốn leo lên rất cao, nhất định phải nhất cổ tác khí!
Một đại sư huynh lạnh lùng nhìn sang tên đệ tử ngu xuẩn kia.
Mặc dù nói, tất cả mọi người không thích Lý Thất Dạ, nhưng không có người nào biết rõ ngu xuẩn mà lại đi cười nhạo Lý Thất Dạ.
– Bảy mươi…
Trong bất tri bất giác, Lý Thất Dạ đã leo lên bảy mươi bậc thang.
– Còn cần nghỉ ngơi không?
Phía dưới một ít đệ tử kêu to:
– Thật cần nghỉ ngơi?
Chương 4579: Già rồi
– Muốn, muốn, muốn, như thế nào không muốn.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Người trẻ tuổi nên quý trọng eo, bằng không, về sau lại không được.
Nói xong, hắn đặt mông ngồi xuống.
Cũng không phải lần thứ nhất Lý Thất Dạ ngồi xuống, trước đó, nếu như Lý Thất Dạ nói muốn ngồi xuống nghỉ ngơi, một ít đệ tử sẽ cười nhạo hắn, cũng cho rằng Lý Thất Dạ ngồi xuống sẽ không đứng lên nổi.
Hiện tại Lý Thất Dạ lại ngồi xuống liên tục, sau đó hắn lại leo lên, mọi người đều chết lặng.
– Thật có huyền cơ sao?
Nhìn thấy Lý Thất Dạ đi mười bậc thang lại nghỉ ngơi một lần.
– Có lẽ hắn nắm giữ huyền cơ của Thiên giai.
Có chút đệ tử không phục Lý Thất Dạ đang tìm kiếm các loại lấy cớ, trong nội tâm bọn họ không muốn thừa nhận Lý Thất Dạ thật sự có bản lĩnh leo cao như thế.
Cho dù Lý Thất Dạ hiện tại leo lên cao như vậy, bọn họ cũng tìm lý do phủ nhận tài năng chân thật của Lý Thất Dạ.
– Tuyệt đối không có khả năng, bằng không, bằng vào thực lực Thiết Bì Cường Thể của hắn, hắn làm sao có thể leo lên cao như vậy.
Một đệ tử Yêu tộc cười lạnh nói:
– Hắn nhất định đã mưu lợi, hắn nhất định là tìm được sơ hở của Thiên giai, có lẽ, đây chính là nguyên nhân hắn đi mười bước nghỉ ngơi một lần, có khả năng trèo lên mười bậc nghỉ ngơi một lần, đây là thời điểm thích hợp chuyển đổi huyết khí nhất…
– Ngươi đi lên.
Tên đệ tử này chưa nói xong, Trương Việt vẫn lạnh lùng nói:
– Nếu ngươi đã biết đây là sơ hở, trèo lên cho mọi người xem đi, có phải ngươi cũng có tài năng hay không.
– Ta, ta, ta…
Tên đệ tử Yêu tộc bị Trương Việt quát như thế, sắc mặt hắn đỏ lên, trong nội tâm luống cuống.
Trên thực tế, hắn cũng chỉ nói hưu nói vượn mà thôi, hắn không thừa nhận Lý Thất Dạ có thực lực leo lên cao như thế, cho nên hắn tùy tiện tìm một cái cớ phủ nhận thành quả của Lý Thất Dạ.
– Đi!
Ánh mắt Trương Việt phóng đại, khí thế khinh người, với tư cách phong chủ Thúy Điểu phong, hắn có được thực lực Âm Dương Tinh Thể, thời điểm hắn quát sẽ tỏa ra uy áp kinh người, nội tâm của tên đệ tử lạnh buốt.
Tên đệ tử không dám phản kháng mệnh lệnh của Trương Việt, hắn đành phải ngoan ngoãn đi lên Thiên giai, hắn cũng học Lý Thất Dạ, từng lên mười bước sau đó ngồi xuống.
Tên đệ tử này có thành tích miễn cưỡng mười bậc thang, hiện tại hắn vừa ngồi xuống, rốt cuộc hắn không leo lên nổi, hắn kêu thật lớn, dùng khí lực lớn nhất giãy dụa, phản kháng lực lượng trấn áp, nhưng mà, hắn không làm nên chuyện gì, lực lượng trấn áp vẫn trấn áp hắn, hắn chỉ có thể ngồi xuống và không leo lên nổi.
Các đệ tử ở đây trơ mắt nhìn, trong nội tâm các đệ tử sợ hãi, hiện tại xem ra, nói cái gì sơ hở, nói cái gì mưu lợi, tất cả đều không tồn tại.
Trên thực tế, leo lên Thiên giai, nhất cổ tác khí là lựa chọn tốt nhất, một khi ngừng lại trên Thiên giai sẽ gây bất lợi cho mình, hơn nữa thời gian dừng lại càng lâu, lực lượng trấn áp trên người sẽ càng mạnh, tới trình độ nhất định, một khi đã ngồi xuống, rốt cuộc sẽ không thể leo lên nổi.
Cuối cùng, tên đệ tử đành phải nhận thức vứt bỏ, hắn xám xịt bước xuống, gương mặt đỏ bừng.
Trước đó, hắn cười nhạo Lý Thất Dạ mưu lợi, dùng sơ hở leo lên Thiên giai, sự thật chứng minh cái gọi là phương pháp mưu lợi không tồn tại, sự thật như vậy đang tát vào mặt hắn, đặc biệt ở trước mặt các đệ tử khác, hắn càng mất mặt không nhỏ.
Tên đệ tử này thất bại, cũng chứng minh Lý Thất Dạ không cần ngồi xuống nghỉ ngơi, trái lại, đối với bất cứ kẻ nào mà thôi, ngồi xuống nghỉ ngơi, còn muốn leo lên sẽ thừa nhận áp lực cường đại hơn..
Trong khoảng thời gian ngắn, không biết có bao nhiêu đệ tử nhìn nhau, nói như vậy, Lý Thất Dạ hoàn toàn không cần ngồi xuống nghỉ ngơi, tại sao hắn lại làm thế?
Vào lúc đó, có đệ tử ý thức được vấn đề, Lý Thất Dạ ngồi xuống nghỉ ngơi là cố ý trêu đùa bọn họ.
Thời điểm Lý Thất Dạ keo lên bậc thang, bao nhiêu người cười nhạo và xem thường hắn…
Hiện tại Lý Thất Dạ còn trêu đùa bọn họ, ngược lại bọn họ còn liều mạng cười nhạo, trên thực tế, tốt người sáng suốt sẽ hiểu ra ai mới là kẻ ngu xuẩn.
Suy nghĩ cẩn thận điểm này, sắc mặt các đệ tử đỏ bừng, vẻ mặt hết sức khó xử, thậm chí có đệ tử mắc cỡ không biết giấu mặt vào đâu.
Ngược lại l Trương Việt và các trưởng lão đã sớm nhìn ra mánh khóe, dùng tính cách thành tinh của Lý Thất Dạ, trêu đùa hí lộng tất cả mọi người ở đây, không đặt người khác vào trong mắt, đây là việc nằm trong dự kiến.
Chỉ có điều, Trương Việt và các trưởng lão nghĩ mãi mà không rõ, Lý Thất Dạ chỉ có thực lực Thiết Bì Cường Thể, vì cái gì một Thiết Bì Cường Thể có thể leo lên cao như thế, vậy mà có thể thừa nhận lực lượng trấn áp cường đại, đây chính là việc không thể tưởng tượng nổi.
Thiên giai không có bất cứ vấn đề gì, cũng không cơ mưu lợi và sơ hở, Trương Việt và các trưởng lão cũng có thể khẳng định chuyện này, nhưng mà, Lý Thất Dạ lại không bị ảnh hưởng, hắn càng leo càng cao.
Trong khoảng thời gian ngắn, Trương Việt và các trưởng lão nhìn nhau, bọn họ đều không rõ vấn đề nằm ở nơi nào, đương nhiên, vấn đề nhất định nằm trên người Lý Thất Dạ, chỉ có điều, bọn họ hoàn toàn nghĩ không ra, thực lực Thiết Bì Cường Thể, vì cái gì có thể trèo lên cao như vậy, quả thật đây là bí ẩn lớn nhất của Thần Huyền tông tới nay.
– Tà môn, thật sự tà môn, tiểu tử này đã tà môn tới mức khó dùng lời lẽ hình dung.
Cuối cùng, có một vị trưởng lão phải thừa nhận như vậy.
-… Chín mươi mốt, chín mười hai, chín mươi ba, chín mươi bốn…
Cùng lúc đó, phía dưới có tiếng hoan hô vang lên.
Ngay từ đầu là bọn nhỏ Lưu thôn đếm số thay Lý Thất Dạ, một ít đệ tử đằng sau đều chậm rãi đếm theo, lúc này không có đệ tử nào dám cười nhạo Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ hiện tại leo lên hơn chín mươi Thiên giai, còn có nào đệ tử dám đi cười nhạo hắn? Bọn họ không leo cao như vậy mà dám đi cười nhạo Lý Thất Dạ, chẳng phải nói rõ bọn họ ngu xuẩn và không biết tự lượng sức mình.
Khi Lý Thất Dạ leo lên Thiên giai càng ngày càng cao, không ít đệ tử ở đây đều khẩn trương, đặc biệt là những đệ tử đứng về phía Hoàng Trữ, những đệ tử Yêu tộc ủng hộ Hoàng Trữ càng khẩn trương.
Bởi vì một khi Lý Thất Dạ vượt qua Hoàng Trữ, vậy thì bọn họ phải nuốt trở về những lời kia trở về, cũng tương đương bị Lý Thất Dạ tát một cái, mặt mũi không cón sót lại chút nào.
Sau khi Lý Thất Dạ leo lên chín mười Thiên giai, sắc mặt Hoàng Trữ hết sức khó coi, bởi vì hắn ý thức được Lý Thất Dạ sắp vượt qua hắn.
Một khi hắn bị Lý Thất Dạ vượt qua, không chỉ mất đi một kiện bảo vật vô cùng trân quý, hắn càng mất mặt trước Cung Thiên Nguyệt.
Trước đó, hắn leo lên chín mươi chín bậc thang, trở thành người xếp thứ hai trong khảo hạch, không thua kém Cung Thiên Nguyệt, từ đó nói rõ hắn thiên tài hơn người, cũng giúp hắn chiếm hết danh tiếng.
Hắn muốn mượn thành tích này hấp dẫn Cung Thiên Nguyệt chú ý, dẫn tới Cung Thiên Nguyệt ưu ái.
Hơn nữa, hắn đánh bại Lý Thất Dạ trong khảo hạch, không chỉ làm Lý Thất Dạ rời khỏi Thần Huyền tông, nói không chừng thực lực hắn cường đại như thế, thành tích ưu tú như thế sẽ thắng được tâm hồn thiếu nữ.
Nhưng mà, khi Lý Thất Dạ leo lên Thiên giai càng ngày càng tiếp cận chín mươi chín bậc thang, mộng đẹp của hắn đã hóa thành nước, cũng làm Hoàng Trữ chật vật xấu hổ.
-… Chín mươi chín!
Thời điểm Lý Thất Dạ bước lên bậc thang thứ chín mươi chín, có đệ tử gào lớn.
Trong khoảng thời gian ngắn, các đệ tử đều ngừng thở và nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ.
Bởi vì Lý Thất Dạ lúc này đã trèo lên độ cao giống Hoàng Trữ, Hoàng Trữ và Lý Thất Dạ đánh cược, mọi người đều biết, một khi Lý Thất Dạ bước thêm một bước, Hoàng Trữ thua chắc.
Vào lúc đó, cho dù là đệ tử nhìn Lý Thất Dạ không vừa mắt cũng khẩn trương.
– Ai, thực mệt mỏi, nghỉ ngơi thật tốt.
Lúc này đây, Lý Thất Dạ lại không nghỉ ngơi ở bậc thang thứ một trăm, mà là nghỉ ngơi ở bậc thang thứ chín mươi chín.
Khi Lý Thất Dạ ngồi ở bậc thang thứ chín mươi chín nghỉ ngơi, các đệ tử đều im lặng, đôi mắt nhìn sang Lý Thất Dạ, cùng đợi Lý Thất Dạ nghỉ ngơi xong.
Nhưng mà, lúc này Lý Thất Dạ nghỉ ngơi thật lâu, hắn lắc lắc chân ngồi tại đó.
– Ai, cái chân này không nghe sai sử.
Lý Thất Dạ lắc đầu, hắn đấm bóp chân của mình và cảm khái nói.
– Nếu như Lý sư đệ cảm thấy thực khó khăn, cũng không nên miễn cưỡng, Lý sư đệ có thể leo lên thứ chín mươi chín bậc thang, đây là chuyện hiếm có, làm sư huynh, ta bội phục sát đất.
Hoàng Trữ lúc này mở miệng nói, dáng vẻ rất thân mật.
Hoàng Trữ nói:
– Lực lượng Thiên giai trấn áp không phải chuyện đùa, nếu cưỡng ép gượng chống, nói không chừng sẽ làm tổn thương đạo cơ, cả đời cũng khó khôi phục.
Lúc này Hoàng Trữ tận tình khuyên bảo, hoàn toàn suy nghĩ vì Lý Thất Dạ.
Trên thực tế, Hoàng Trữ đang suy nghĩ vì mình, vào lúc đó, hắn không biết hi vọng Lý Thất Dạ vứt bỏ không tiến lên cỡ nào, nếu như Lý Thất Dạ dừng lại ở thứ chín mươi chín bậc thang, hắn còn có thể giữ lại thể diện, bọn họ tối đa chỉ hòa nhau mà thôi.
Nhưng mà, đối với Hoàng Trữ tận tình khuyên bảo, Lý Thất Dạ không nhìn, hắn nói với Cung Thiên Nguyệt:
– Nha đầu, cái chân già của ta mệt mỏi không nghe sai sử, ngươi nên đấm bóp cho thiếu gia.
Lý Thất Dạ yêu cầu như vậy, các đệ tử ngây người.
Chương 4580: Đấm bóp chân cho ta
Các đệ tử ở đây ngây người, thậm chí có đệ tử cho rằng mình nghe lầm, không thể tưởng tượng nổi nhìn Lý Thất Dạ.
Cung Thiên Nguyệt là người ra sao. Chính là đệ nhất thiên tài của Thần Huyền tông bọn họ, là đệ nhất cao thủ thế hệ trẻ, có khả năng kế thừa đại vị tông chủ Thần Huyền tông trong tương lai, cũng là đệ nhất mỹ nữ của Thần Huyền tông.
Cho dù thực lực hay địa vị, Cung Thiên Nguyệt đều có địa vị không ai sánh bằng trong Thần Huyền tông, có thể nói nàng là tồn tại cao cao tại thượng, thần nữ như nàng, hôm nay Lý Thất Dạ lại muốn nàng đến đấm chân, yêu cầu như vậy thật quá mức.
– Ngươi cho rằng ngươi là ai?
Đệ tử ái môn Cung Thiên Nguyệt lại bộc phát.
Cung Thiên Nguyệt còn chưa mở miệng, không ít đệ tử đã ôm tâm tình bất công thay Cung Thiên Nguyệt, có nam đệ tử Yêu tộc nói ra:
– Ngươi không dùng nước tiểu soi mặt của mình đi, dám bảo Thiên Nguyệt sư tỷ đấm chân…
– Ngươi quá mức…
Lúc này có không ít đệ tử công khai lên án Lý Thất Dạ, thậm chí là chỉ trích hắn:
– Ngươi là có chủ tâm nhục nhã Thiên Nguyệt sư tỷ của chúng ta, mọi người tuyệt đối không tha cho ngươi…
Đối với đệ tử khác lên tiếng, Lý Thất Dạ làm như không thấy.
– Có gì không được?
Thời điểm rất nhiều đệ tử liên tục trách móc Lý Thất Dạ, Cung Thiên Nguyệt nhìn Lý Thất Dạ một lát, cuối cùng nàng lại đáp ứng, khẽ gật đầu và leo lên Thiên giai.
Vào lúc đó, thời điểm Cung Thiên Nguyệt nói ra lời này, các đệ tử cho rằng mình nghe lầm.
Thử nghĩ xem, Cung Thiên Nguyệt là dạng người gì, nàng chính là thần nữ của Thần Huyền tông, là nữ thần trong suy nghĩ của không biết bao nhiêu người, hơn nữa nàng còn là đệ nhất cao thủ trong thế hệ trẻ, nàng cao cao tại thượng, từ khi nào biết hầu hạ người khác?
Nếu người khác có thể hầu hạ nàng, đó là một loại vinh hạnh, hiện tại Cung Thiên Nguyệt nguyện ý hầu hạ Lý Thất Dạ, các đệ tử đều ngây người, trong khoảng thời gian ngắn bọn họ thẫn thờ, bọn họ đều cảm thấy việc này không tưởng tượng nổi.
Thời điểm mọi người khôi phục tinh thần, chỉ thấy Lý Thất Dạ ngồi ở chỗ kia, hắn duỗi hai chân, Cung Thiên Nguyệt ngồi xổm người xuống và đầm bóp chân Lý Thất Dạ, tuy động tác của nàng không tốt, thậm chí còn hơi ngốc, nhưng nàng thật sự nguyện ý hầu hạ Lý Thất Dạ, rất chân thành đấm bóp chân vì Lý Thất Dạ.
Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn cảnh này, bọn họ không biết nên nói cái gì.
Các đệ tử vừa quát mắng Lý Thất Dạ, bọn họ càng không nói thành lời, giống như có bàn tay vô hình bóp cổ của bọn họ.
Trước đó, bao nhiêu người trong bọn họ cho rằng Lý Thất Dạ không biết tự lượng sức mình, không biết trời cao đất rộng, cũng không dùng nước tiểu soi mặt mình, cũng dám dõng dạc muốn Cung Thiên Nguyệt đấm bóp chân vì hắn.
Nhưng mà, hiện tại Cung Thiên Nguyệt lại cam tâm tình nguyện hầu hạ Lý Thất Dạ, nàng nguyện ý bóp chân vì Lý Thất Dạ, cũng không ai ép buộc nàng.
Đối với bọn họ mà nói, Cung Thiên Nguyệt nói một câu với mình đã là vinh hạnh lớn lao, sẽ làm nội tâm bọn họ vui sướng, bọn họ sẽ vui vẻ rất lâu, đạt được Cung Thiên Nguyệt ưa thích chính là việc vinh hạnh, bọn họ ước mơ tha thiết từ lâu.
Nhưng mà, hiện tại Cung Thiên Nguyệt lại bóp chân cho Lý Thất Dạ, dùng tư thái thị nữ hầu hạ Lý Thất Dạ.
Cung Thiên Nguyệt chính là đệ nhất mỹ nữ, đệ nhất thiên tài của Thần Huyền tông, các đệ tử nằm mơ cũng không nghĩ tới sẽ có việc như thế
Nhưng, diễm phúc như thế, Lý Thất Dạ lại thập phần thản nhiên hưởng thụ, hơn nữa còn không thèm để ý, cũng không có vui mừng gì đáng nói, hình như việc này rất bình thường, tất cả đều rất tự nhiên, tất cả đều là bình thường.
Chuyện ngươi nằm mơ cũng không dám nghĩ, lúc này, đối với Lý Thất Dạ mà nói chỉ là chuyện không có ý nghĩa.
Trên thực tế, cũng đúng là như vậy, Cung Thiên Nguyệt chỉ là đệ tử trong môn phái mà thôi, không nói là một đệ tử, cho dù là Cổ Đại Đế, Đạo Quân vô song bóp chân cho hắn cũng là chuyện bình thường, Lý Thất Dạ cũng thản nhiên hưởng thụ.
Thời điểm mọi người khôi phục tinh thần, Cung Thiên Nguyệt đã lui ra, Lý Thất Dạ duỗi chân và cảm khái:
– Ai, bây giờ thật thoải mái, xem ra leo lên ba trăm bậc thang cũng không có vấn đề gì.
Nói xong, hắn đứng lên.
Thời điểm Lý Thất Dạ đứng lên, sắc mặt Hoàng Trữ trong hết sức khó coi, hắn cũng siết chặc nắm đấm, lúc này, hắn khẩn trương hơn bất cứ ai khác.
– Một trăm bậc thang!
Thời điểm Lý Thất Dạ cất bước leo lên, không ít đệ tử hô lớn
Một trăm bậc thang! Khi Lý Thất Dạ đứng trên một trăm bậc thang, rất nhiều đệ tử đều vô ý thức nhìn sang Hoàng Trữ! Mặc dù không có bất cứ đệ tử gì cười nhạo Hoàng Trữ, nhưng, tất cả mọi người lại nghĩ tới ván cược giữa Hoàng Trữ cùng Lý Thất Dạ.
Hiện tại, Hoàng Trữ thua!
Lý Thất Dạ đứng trên một trăm bậc, hắn đã áp chế Hoàng Trữ! Mặc kệ bất cứ lý do gì cũng đều biến thành trò cười.
Lúc này, Hoàng Trữ đã thua, tất cả lí do thoái thác hoặc đứng thành hàng, tất cả đều biến thành trò cười.
Sắc mặt Hoàng Trữ trắng bệch, thời điểm bắt đầu hắn tràn ngập tự tin, thành tích chín mươi chín bậc thang làm lòng tin của hắn bành trướng, hắn mới không tin tưởng Lý Thất Dạ thực lực Thiết Bì Cường Thể lại có thực lực chèo chống mạnh hơn Chân Nhân Bảo Thân, hắn cho rằng, Lý Thất Dạ phải thua không thể nghi ngờ, hắn đã nắm chắc thắng lợi trong tay.
Nhưng mà, hiện tại Lý Thất Dạ vẫn đứng trên một trăm bậc thang, Hoàng Trữ có cảm giác bị người ta tát vào mặt.
Hoàng Trữ thua, hắn không chỉ thua bảo vật trân quý đơn giản như vậy, hắn đã mất hết mặt mũi, hắn cũng không có cơ hội xuất hết danh tiếng trước mặt Cung Thiên Nguyệt, thậm chí sau ván cược này, hắn sẽ nhận không ít tiếng xấu.
Trong khoảng thời gian ngắn, sắc mặt Hoàng Trữ tái nhợt.
Lý Thất Dạ nhìn xuống các đệ tử, nói:
– Một đám ngu xuẩn! Ngu không ai bằng!
Lý Thất Dạ nói rất bình thản nhưng không khác gì đang bạt tai các đệ tử ở đây.
Các đệ tử cảm giác gương mặt đỏ bừng.
Về phần Hoàng Trữ, không cần nói, lúc hắn nghe lời này, Lý Thất Dạ nói chẳng khác gì đâm vào tim hắn, Lý Thất Dạ càng như thế, hắn càng cảm thấy nhục nhã.
Về phần các trưởng lão có mặt tại đây, bọn họ nhìn nhau, bọn họ chỉ cười khổ, thời điểm Lý Thất Dạ đứng ở trên một trăm bậc thang, hắn có tư cách nói ra lời này.
Hiện tại Lý Thất Dạ đã có tư cách cười nhạo tất cả đệ tử phía dưới, trừ khi các đệ tử này có thể leo Thiên giai cao hơn, có thành tích tốt hơn, nếu không, bất cứ lời phản bác hay tìm cớ đều là trò cười.
– Tốt, còn hai trăm bậc thang chờ ta, nhanh kết thúc thôi, không đùa với các ngươi nữa.
Lúc đứng trên một trăm bậc thang, Lý Thất Dạ duỗi duỗi người, hắn cất bước tiến lên.
-… Một trăm lẻ ba, một trăm lẻ bốn, một trăm lẻ năm…Đây thế giới lấy kiếm là chủ,Lăng Tiêu xuyên không chuyển giới mà sinh khuất động lăng vân khuấy động bát hoang: Ngạo Kiếm Lăng Vân … chư vị.. chư vị.. Thỉnh chư vị nghé thăm ..!
Thời điểm Lý Thất Dạ cất bước tiến lên, hắn đi rất nhanh, lúc này hắn bước đi như gió, đi rất nhanh, cũng làm mọi người không kịp nhìn.
Thời điểm trước một trăm bậc thang, Lý Thất Dạ đi một bậc thang đều thở dồn dập, đi mười bậc thang sẽ nghỉ ngơi một chút.
Hiện tại sau một trăm bậc thang, hắn lại đi như gió, cũng không có thở gấp, eo cũng không đau, đi rất nhanh, cũng không dừng lại như bọn họ vẫn nghĩ.
Rất nhiều đệ tử trợn mắt há hốc mồm, mặc cho ai cũng biết, càng lên cao càng khó đi, thừa nhận lực lượng trấn áp càng mạnh.
Hiện tại Lý Thất Dạ lạikhông bị ảnh hưởng, hắn càng đi càng nhanh, hình như lực lượng trấn áp của Thiên giai không ảnh hưởng tới hắn.
Vào lúc đó, rất nhiều đệ tử cũng ý thức được, trước một trăm bậc thang, chẳng qua là Lý Thất Dạ đang trêu đùa hí lộng bọn họ, hắn căn bản không cần nghỉ ngơi, cái gọi là thở dồn dập, tất cả đều là giả.
Bọn họ đi cười nhạo Lý Thất Dạ, suy nghĩ cẩn thận điểm này, không biết có bao nhiêu đệ tử khó chịu. Khi đó, bọn họ cho rằng Lý Thất Dạ chỉ là phế vật, chẳng qua đang diễn hề mà thôi, trên thực tế, bọn họ mới là phế vật, bọn họ là là kẻ hề.
Nhân vật chuyển biến nhanh như thế, chênh lệch như vậy, các đệ tử rất khó xử, trong nội tâm càng không có tư vị.