Đế Bá Audio Podcast
Tập 888 [Chương 4436 đến Chương 4440]
❮ sautiếp ❯Chương 4436: Mình Ta Vô Địch
Ba vị Thuỷ tổ bị đánh bay ra ngoài, còn bị đánh bay ngàn vạn dặm, thiên địa lập tức yên tĩnh, uy hiếp cửu thiên thập địa.
Việc lần này, không chỉ nói chúng sinh thiên hạ, cho dù là Thủy tổ nhìn thấy cũng nổi da gà, bọn họ sinh ra hoảng hốt.
Thời điểm mọi người hoảng sợ, Lý Thất Dạ bước ra một bước, một tiếng nổ lớn vang lên, hắn đá ngang xuống đất, một cước đá ngang, sụp đổ ngôi sao, hủy nhật nguyệt, không cần bất cứ pháp tắc gì, không cần bất cứ công pháp nào khác, chỉ một cước đá ngang có thể trảm chúng thần, diệt Thuỷ tổ.
Thủy tổ đại chiến với Đại Hắc Ngưu hoảng sợ không nhỏ, hắn dùng bảo vật ngăn cản, Thiên Vương nắm tháp, hắn muốn ngăn cản một cước đá ngang của Lý Thất Dạ.
Tiếng nổ lớn vang lên, âm thanh vỡ vụn vang lên, chỉ thấy vị Thuỷ tổ kia bị Lý Thất Dạ đá ngang nện trúng người, máu tươi văng tung tóe, hắn rơi từ không trung xuống đất, nặng nề nện vào mặt đất, cũng vỡ ra một hố to.
– Ha ha, ha ha, ha ha, các ngươi chết chắc, cứu tinh của chúng ta đến rồi.
Thấy Lý Thất Dạ đá ngang đá bay Thuỷ tổ, đối phương nện mạnh vào lòng đất, Đại Hắc Ngưu cười ha ha, cũng không để ý thương thế trên người.
Sau khi đá bay tên Thuỷ tổ kia, thân thể Lý Thất Dạ lóe lên, hắn xuất hiện tại chiến trường khác.
Trong chiến trường bên này, Khương Trường Tồn bị ba vị Thuỷ tổ đánh máu tươi đầm đìa, toàn thân không có nơi nào tốt, xương cốt nứt vỡ, tay gãy chân nát, nhưng Khương Trường Tồn vẫn đau khổ chèo chống, khí phách mười phần.
– Hô!
Giọng nói vang lên, thời điểm tất cả mọi người chưa khôi phục tinh thần, các Thủy tổ đang chiến đấu cũng sững sờ, Lý Thất Dạ đã nắm lấy cái đuôi Bàn Long và vung mạnh.
Bàn Long là cự long nhưng bị Lý Thất Dạ hất lên, hắn không thể không mặc Lý Thất Dạ bài bố.
Ầm!
Tiếng nổ lớn vang lên, một Thuỷ tổ khác bị thân thể to lớn của Bàn Long quét trúng, Bàn Long bị Lý Thất Dạ nắm trong tay, hắn biến thành trường thương đánh vào người tên Thuỷ tổ kia, áo giáp trên người Thuỷ tổ kia nứt vỡ, trong nháy mắt phun máu tươi như mưa, hắn cũng bị đánh bay ra ngoài.
– Giết!
Lúc này, Thạch Vận Thuỷ tổ phản ứng rất nhanh, hắn thét dài một tiếng, ôm ấp thiên địa, ngưng thiên ấn, hắn đánh vào đầu lâu của Lý Thất Dạ.
Thiên ấn nện xuống, tiếng nổ mạnh vang lên giống như ngàn vạn ngôi sao rơi xuống, giống như tận thế, ngàn vạn thiên thạch nện mạnh vào Lý Thất Dạ.
Hai tay Lý Thất Dạ hất lên, tiếng nổ mạnh vang lên liên tiếp, Bàn Long quét ngang, Bàn Long quét qua ngàn vạn thiên thạch trên cao, thân thể Bàn Long liên tục đâm vào các thiên thạch, hắn đau đến mức gào to.
Âm thanh keng keng keng vang lên, lúc này, Lý Thất Dạ hất hai tay lên, Bàn Long như một cây trường thương đâm vào bầu trời.
Bàn Long nặng nề đụng vào thiên ấn của Thạch Vận Thuỷ tổ, thiên ấn bị đánh nát bấy, Bàn Long và Thạch Vận Thuỷ tổ phun máu tươi như suối.
Thời điểm Thạch Vận Thuỷ tổ còn chưa kịp phản ứng, Lý Thất Dạ buông lỏng tay, Bàn Long trong tay rời tay bay đi, thân thể to lớn của nó nện vào người Thạch Vận Thuỷ tổ.
Tiếng nổ kinh thiên động địa sinh ra, Bàn Long cùng Thạch Vận Thuỷ tổ va chạm vào mặt đất, đụng nát một ngọn núi to lớn, bọn họ va chạm mạnh đến mức phun máu tươi lên cao.
Chỉ trong thời gian cực ngắn, Lý Thất Dạ đã giải nguy cho Khương Trường Tồn, Khương Trường Tồn còn chưa kịp nói lời cảm tạ, Lý Thất Dạ đã cất bước đi tới chiến trường của Tam Tài Kỳ Nhân.
Tam Tài Kỳ Nhân bị Quân Tức Viễn Đạo và một tên Thuỷ tổ khác giết đến mức gà bay chó chạy, tuy Tam Tài Kỳ Nhân vừa chiến vừa lui nhưng mỗi khi bị Quân Tức Viễn Đạo và Thuỷ tổ kia bắt được, hắn sẽ bị hai người đánh máu tươi đầm đìa.
– Giết!
Quân Tức Viễn Đạo và Thuỷ tổ kia đã chờ Lý Thất Dạ tiến lên, Lý Thất Dạ bước tới một bước, Quân Tức Viễn Đạo ra tay, sóng cồn ngập trời, trong sóng cồn có hàn quang lóe sáng, vô số hàn quang bắn vào người Lý Thất Dạ.
Tiếng nổ mạnh kinh thiên vang lên, thời điểm hàn quang lóe sáng, thời gian, không gian như bị băng phong, hàn quang chính là vật cực hàn, vừa chạm tới đã bị băng phong.
Âm thanh “tư tư tư” vang lên, trong thời gian cực ngắn, thân thể Lý Thất Dạ như bị lực lượng đóng băng phong bế, Lý Thất Dạ và không gian chung quanh hắn đều hóa thành khối băng.
– Không tốt.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ và thời gian chung quanh bị phong bế, người trong thiên hạ cũng phải kinh hãi.
Nhưng cho dù Lý Thất Dạ bị hàn băng đáng sợ như thế phong bế nhưng không ảnh hưởng gì tới hắn, Lý Thất Dạ bị băng phong trong khối băng, khối băng đó lại bay lên cao.
Khối băng nổ mạnh, Quân Tức Viễn Đạo và Thuỷ tổ kia vội vàng ngăn cản, đáng tiếc, bọn họ vẫn bị khối băng thật lớn đụng trúng vào người.
Sau khi tiếng nổ mạnh vừa rồi, hai người bọn họ bị khối băng mình tạo ra đánh rơi xuống đất, không biết hai người lún sâu xuống mặt đất bao nhiêu, khối băng kia va chạm với mặt đất và vỡ ra.
Thời điểm khối băng nứt vỡ, bóng người Lý Thất Dạ bước ra, hắn không bị thương chút nào.
– Tốt!
Nhìn thấy việc này, người trong thiên hạ gào to, bọn họ hoan hô như sấm.
– Đệ nhất hung nhân, đệ nhất hung nhân, đệ nhất hung nhân…
Nhìn thấy Lý Thất Dạ quét ngang chiến trường, đả bại một lại một Thuỷ tổ, giới tất cả mọi người trong Tiên Thống hoan hô bốn chữ “đệ nhất hung nhân”, tiếng hô vang vọng khắp Tiên Thống giới thật lâu không dứt.
Thời điểm này, Lý Thất Dạ bước ra một bước, hắn tiến vào chiến trường bên kia, thời điểm Lý Thất Dạ chưa ra tay, lão Thụ Yêu cùng hắc ám tín sứ va chạm một kích, cả hai cùng lui về phía sau một bước, lúc này, hắc ám tín sứ không ra tay, hắn lui sang một bên, ánh mắt tập trung vào Lý Thất Dạ.
Thời điểm này, không chỉ hắc ám tín sứ, tất cả Thủy tổ rơi vào hắc ám đều lui sang một bên, bọn họ đều nhìn chằm chằm vào bóng người Lý Thất Dạ.
Lúc này, bọn họ đã biết rõ, nếu không diệt trừ người này, bọn họ không có khả năng tiêu diệt Tiên Thống giới.
– Khắc tinh của các ngươi tới rồi.
Lão Thụ Yêu cười lớn một tiếng, hắn không quan tâm tác chiến, hắn chậm rãi lui vào trong Quang Minh Thánh Viện.
Lúc này, cho dù là hắc ám tín sứ hay các Thuỷ tổ khác, bọn họ đều tập trung quan sát Lý Thất Dạ, cũng không quan tâm tới đối thủ của mình.
– Thật cường đại, chỉ sợ ngươi là người mạnh nhất sau đại nhân ta gặp.
Ánh mắt tập trung Lý Thất Dạ, hắc ám tín sứ cảm thán nói một câu.
– Tập thể dục xong.
Lý Thất Dạ duỗi lưng, hắn nói:
– Kế tiếp mới là đại chiến.
– Tất thắng, tất thắng, tất thắng, đệ nhất hung nhân tất thắng.
Thấy đại chiến sắp bộc phát, tất cả sinh linh Tiên Thống giới đồng thanh hoan hô, tất cả mọi người đều lên tiếng ủng hộ đệ nhất hung nhân.
– Tất thắng, tất thắng, tất thắng, đệ nhất hung nhân tất thắng.
Tiếng ủng hộ vang vọng khắp Tiên Thống giới, bất cứ sinh linh nào trong Tiên Thống giới đều đứng về phía đệ nhất hung nhân, tất cả mọi người cầu nguyện đệ nhất hung nhân tất thắng, tất cả mọi người cho rằng, đương kim chỉ có đệ nhất hung nhân mới có thể cứu vãn Tiên Thống giới.
Hắc ám tín sứ nhìn tu sĩ Tiên Thống giới hoan hô, sau đó nhìn Lý Thất Dạ, hắn nói:
– Xem ra, Tiên Thống giới đều ký thác hi vọng lên người của ngươi.
– Việc rất nhỏ mà thôi.
Lý Thất Dạ hời hợt nói ra:
– Nếu như hắc ám cự đầu sau lưng các ngươi không tới, ta dùng ba quyền năm cước là có thể đuổi các ngươi đi, chờ ta bước vào Bất Độ Hải, khi đó ta sẽ đại khai sát giới.
– Tôn giá thật tự tin.
Bát Bảo Thuỷ tổ không vui, hắn trầm giọng nói một câu.
Mặc dù bọn họ ăn thua thiệt trong tay Lý Thất Dạ, nhưng phải biết rằng, bên bọn họ còn có hắc ám tín sứ, bọn họ có mười hai Thủy tổ và một Viễn Đạo ở đây, thực lực cường đại vô địch Tam Tiên giới, thậm chí có thể vô địch vạn cổ.
Hiện tại Lý Thất Dạ dám nói ba quyền năm cước là có thể đánh bại mười ba người bọn họ, nói như vậy là quá tự tin rồi.
– Vậy sao?
Lý Thất Dạ cười cười, hắn nói:
– Ta cũng chỉ dùng vài thành công lực đã đầy đủ đuổi các ngươi.
Hắn vừa dứt lời, một tiếng nổ mạnh vang lên, từng mệnh cung bay lên cao.
– Mười, mười, mười ba mệnh cung.
Sau khi nhìn rõ mệnh cung trên đỉnh đầu của Lý Thất Dạ, có Thuỷ tổ hoảng sợ, cho dù là Thuỷ tổ, sau khi bọn họ nhìn thấy mười ba mệnh cung của Lý Thất Dạ, bọn họ cảm thấy rung động và kinh diễm.
– Thật sự có mười ba mệnh cung.
Văn Trúc Thuỷ tổ nhìn thấy mười ba mệnh cung của Lý Thất Dạ, hắn rung động và thì thào lẩm bẩm:
– Ta bại cũng không oan.
Vừa rồi bị Lý Thất Dạ hành hạ một phen, trong nội tâm Văn Trúc Thuỷ tổ tức giận như núi lửa phun trào, hiện tại nhìn thấy mười ba mệnh cung của Lý Thất Dạ, hắn đã tâm phục khẩu phục.
Không nói những người khác, các Thuỷ tổ có mặt ở nơi này, sau khi bọn họ nhìn thấy mười ba mệnh cung của Lý Thất Dạ, bọn họ rung động không nhỏ.
– Mười ba mệnh cung.
Ngay cả Phi Thiền Thủy tổ cũng rung động, nói ra:
– Đây chính là kỳ tích vạn cổ, quá khó lường, thật không ngờ lại có người thành công.
– Hậu sinh khả uý, cả đời ta cũng không chạm tới cánh cửa, ngươi lại luyện được mười ba mệnh cung, khó lường, khó lường.
Nhìn thấy mười ba mệnh cung của Lý Thất Dạ, Quân Tức Viễn Đạo cũng phải khom người.
Trong khoảng thời gian ngắn, đám người Tả Ngạn Thuỷ tổ, Bàn Long đều nhìn nhau, vẻ mặt của bọn họ vô cùng ngưng trọng, hô hấp nặng nề hơn trước không ít.
Vừa rồi bọn họ bị Lý Thất Dạ hành hạ, trong nội tâm sinh ra lửa giận không nhỏ, hoặc nhiều hoặc ít có chút không phục, nhưng sau khi nhìn thấy mười ba mệnh cung của Lý Thất Dạ, tất cả bọn họ không dám nói một câu dư thừa nào.
– Mười ba mệnh cung, kỳ tích vạn cổ!
Ngay cả Bàn Long bị Lý Thất Dạ hành hạ vừa rồi, lúc này cũng phải lên tiếng thán phục, hắn thì thào tự nói:
– Thực sự có người thành công.
Chương 4437: Vạn Cổ Đệ Nhất Thuỷ Tổ
Mười ba mệnh cung lơ lửng trên cao, vạn cổ duy nhất, cho dù là Thuỷ tổ cũng phải sợ hãi thán phục, kỳ tích như thế tồn tại duy nhất trong Tam Tiên giới, cũng là lần đầu tiên trong Tam Tiên giới.
– Tam Tiên giới vạn cổ đệ nhất Thuỷ tổ.
Vào lúc này, trong Tiên Thống giới đã có lão tổ quỳ lạy trên mặt đất, hắn hô to.
– Vạn cổ đệ nhất Thuỷ tổ, muôn đời vô địch, cứu tinh của Tam Tiên giới.
Trong khoảng thời gian ngắn, Tiên Thống giới phát ra tiếng kêu gào không ngớt, vô số tu sĩ cường giả quỳ lạy dập đầu, cũng xem Lý Thất Dạ thành cứu tinh duy nhất của Tam Tiên giới, cũng xem Lý Thất Dạ thành Thủy tổ cường đại nhất Tam Tiên giới.
Đừng nói là Thuỷ tổ trong Tam Tiên giới, cho dù là Thủy tổ rơi vào hắc ám cũng ngước nhìn mười ba mệnh cung của Lý Thất Dạ, nghe người trong thiên hạ hô to, không có bất cứ Thủy tổ nào dị nghị.
Cho dù có Thuỷ tổ cho rằng danh xưng “vạn cổ đệ nhất Thuỷ tổ” là quá mức, nhưng cũng không có kẻ nào nhảy ra phản đối.
Mười ba mệnh cung, chỉ thành tựu như thế đã vô song vạn cổ, chỉ bằng vào thành tựu như vậy có thể gọi là “vạn cổ đệ nhất Thuỷ tổ”, cho dù không được cũng kém không xa.
Lúc này, tất cả mọi người nhìn mười ba mệnh cung của Lý Thất Dạ, cho dù Thủy tổ đối địch với Lý Thất Dạ cũng phải kính sợ.
Vừa rồi, khi Lý Thất Dạ ra tay, hắn đánh bại các Thủy tổ, cũng hành hạ Thủy tổ vô địch như bọn họ, bây giờ mười ba mệnh cung của Lý Thất Dạ đang lơ lửng trên cao, bất cứ người nào cũng phải khiếp sợ.
Không có bất cứ Thủy tổ rơi vào hắc ám nào tiến lên khiêu chiến Lý Thất Dạ, trong nội tâm bọn họ biết rõ, chỉ bằng vào lực lượng một người của bọn họ sẽ không phải đối thủ của Lý Thất Dạ, nếu đơn đả độc đấu, bọn họ sẽ bị Lý Thất Dạ hành hạ, cho dù bọn họ là Thủy tổ cấp bậc Tiên Thống cũng không thoát khỏi vận mệnh thảm bại.
Cho dù hắc ám tín sứ là một trong thập đại Thuỷ tổ, là người mạnh nhất trong bọn họ cũng lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, bởi vì trừ tồn tại đáng sợ trong hắc ám, Lý Thất Dạ chính là người mạnh nhất thứ hai mà hắn gặp được.
– Mười ba mệnh cung, Tam Tiên giới có người có thể tu luyện ra, đây cũng là một loại viên mãn.
Hắc ám tín sứ nhìn Lý mười ba mệnh cung của Thất Dạ, hắn cảm khái và kính nể, nói:
– Thời điểm ta còn trẻ, ta từng nghe qua kỳ tích như vậy, sau đó từng đau khổ tu luyện nhưng không thành công, dường như luôn kém một đường.
Nói đến đây, hắc ám tín sứ nhìn Lý Thất Dạ, thần thái trịnh trọng, nói ra:
– Hôm nay ngươi đã có thành tựu như thế, tại Tam Tiên giới, xưng là ‘ vạn cổ đệ nhất Thuỷ tổ ’ cũng không quá đáng, là danh xứng với thực.
Ngay cả hắc ám tín sứ cũng nói như vậy, tất cả Thủy tổ có mặt ở nơi này đều chịu phục.
Hắc ám tín sứ với tư cách là một trong thập đại Thuỷ tổ, hắn đã là tồn tại đỉnh phong nhất của Tam Tiên giới, lời hắn nói rất có quyền uy, hắn đã thừa nhận Lý Thất Dạ là “Vạn cổ đệ nhất Thuỷ tổ”, những người khác cho rằng xưng hộ như vậy, Lý Thất Dạ có thể nhận mà không cảm thấy thẹn.
– Tùy tiện tu thành mà thôi.
Nghe những lời tán dương như thế, Lý Thất Dạ chỉ tùy tiện cười, hắn nói chuyện rất tùy ý.
Lý Thất Dạ chỉ thuận miệng trả lời cũng làm người ta hít thở không thông, thậm chí những người này suýt phát điên, đặc biệt là các Thủy tổ rơi vào hắc ám, bọn họ chỉ có thể cười khổ.
Chỉ sợ Thủy tổ cấp bậc Tiên Thống như bọn họ cũng đã thử đột phá cực hạn, thậm chí bọn họ còn nghĩ sáng tạo kỳ tích, nhưng bọn họ lục lọi trong đau khổ nhưng chưa bao giờ thành công.
Hiện tại Lý Thất Dạ tu luyện thành mười ba mệnh cung, hắn còn nói “tùy tiện tu thành mà thôi”, lời này làm người ta phát điên, cũng làm người ta hâm mộ ghen ghét, nói rất nhẹ nhàng linh hoạt, thật sự làm người ta muốn bóp chết hắn tại chỗ.
– Mười ba mệnh cung, ngươi nên cao chạy xa bay mới đúng.
Hắc ám tín sứ nói chuyện bình thản, hắn cũng không lộ ra địch ý với Lý Thất Dạ, nói:
– Ngươi đã đánh vỡ cực hạn, ta tin tưởng ngươi sẽ có nơi dừng chân, cũng có nơi quy túc. Ngươi không nên đi ra, dù sao ngươi sẽ mất mạng. Kỳ tích Tam Tiên giới sẽ bị chôn vùi.
– Vậy sao?
Lý Thất Dạ tươi cười, hắn nói:
– Nơi quy túc của ta là trận chiến cuối cùng, đánh nát long đàm hổ huyệt! Đồ diệt tất cả ngụy tiên, đó là việc ta nên làm.
Hắn nói hời hợt nhưng vô cùng bá đạo, vô địch vạn cổ.
– Nói hay lắm!
Vô số tu sĩ Tiên Thống giới cũng hoan hô trước lời nói của Lý Thất Dạ.
Ánh mắt hắc ám tín sứ hơi co giật, cũng không kinh ngạc, hắn chỉ gật đầu và nói:
– Dũng khí đáng khen, cũng rất khó lường, năm đó ta cũng có lý tưởng hào hùng như ngươi.
Hắn nói đến đây thì dừng lại.
Hắc ám tín sứ nói ra lời như thế, người trong thiên hạ đều yên lặng một lúc, thậm chí trong lòng rất nhiều người rung động rất lớn.
Nhưng hắn là một trong thập đại Thuỷ tổ, thời điểm hắn nói ra lời này, không có người nào cười nhạo hắn, cũng không ai có tư cách cười nhạo.
Rất nhiều người tin tưởng, hắc ám tín sứ năm đó thật sự là như thế, cũng làm cho người khác kính nể.
Dù sao, với tư cách một trong thập đại Thuỷ tổ, vạn cổ đến nay, Tam Tiên giới có mấy người đạt tới độ cao như hắn? Tồn tại như bọn họ đại biểu cho đỉnh phong của Tam Tiên giới, vô số người đời sau nhìn lên, thậm chí ngay cả Thuỷ tổ cũng như thế.
Cho đến ngày nay, hắn sa đọa cũng làm người ta đau lòng.
Vào lúc đó, hắc ám tín sứ thu hồi ánh mắt mê ly, hắn khẽ lắc đầu, cuối cùng chỉ thở dài một hơi, nói:
– Nhưng tất cả đều không làm nên việc gì, khi chúng ta chí khí ngập trời, thời điểm hào khí vượt mây. Lúc trên bầu trời xuất hiện một người nhìn xuống, tất cả đều biến thành buồn cười, tất cả những việc chúng ta làm không có ý nghĩa, chúng ta chỉ là con kiến hôi mà thôi.
Hắc ám tín sứ cảm khái như thế, trái tim mọi người lạnh buốt, không có ai biết hắn trải qua cái gì, nhưng với tư cách một trong thập đại Thuỷ tổ, hắn còn phải kiêng kị như thế, từ đó có thể nghĩ thứ hắn gặp đáng sợ biết nhường nào.
Thậm chí tồn tại như vậy đã vượt qua từ ngữ đáng sợ có thể diễn tả, thậm chí lực lượng của đối phương đã không thể hình dung nổi.
– Thì như thế nào?
Lý Thất Dạ cười lớn, hắn phong khinh vân đạm, nói ra:
– Đánh hắn ngã nhào là được, ta tiến vào Bất Độ Hải, ai dám ngăn cản ta, giết không tha! Ta là vô địch.
Lý Thất Dạ nói chuyện không khác gì cự chùy nện vào nội tâm mọi người, cho dù Thủy tổ rơi vào hắc ám cũng hít thở không thông.
Bất kể là ai, đều không cho rằng Lý Thất Dạ chỉ tùy tiện nói mà thôi, thời điểm Lý Thất Dạ nói ra lời này, lời nói của hắn tràn ngập lực lượng, tràn ngập vô số khả năng, hơn nữa, cứ kẻ nào cũng tin tưởng, Lý Thất Dạ tuyệt đối nói được làm được.
– Dũng khí đáng khen.
Bát Bảo Thuỷ tổ khen một tiếng, hắn lại lắc đầu và cảm khái, cũng có một ít tiếc hận trong lời nói:
– Chỉ đáng khen mà thôi.
Nói đến đây, Bát Bảo Thuỷ tổ không muốn nói nhiều, dường như kiêng kị cái gì đó.
– Ta hiểu ngươi muốn nói cái gì.
Lý Thất Dạ cười lớn, hắn rất tùy ý:
– Ta biết rõ hắn đang ngủ đông trong Bất Độ Hải, nhưng không sao, hắn dám trêu chọc ta, giết không tha!
Khi Lý Thất Dạ nói ra ba chữ “giết không tha”, vô số người trong Tiên Thống giới cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, thời điểm này, có người cố ý nhìn về phía Bất Độ Hải.
Trong lúc giật mình, dường như bọn họ nhìn thấy Bất Độ Hải sinh ra sóng to gió lớn, dường như sâu trong biển cả là hình ảnh đệ nhất hung nhân quét ngang tất cả, đại chiến hắc ám, cũng đánh ra thời đại hòa bình cho Tam Tiên giới!
Ánh mắt hắc ám tín sứ thâm thúy, hắn nói:
– Ta tin tưởng ngươi nói là làm.
Nói đến đây, hắc ám tín sứ dừng một lúc, thần thái trịnh trọng nói:
– Cho dù ngươi có thể đánh một trận chiến cuối cùng tỏng Bất Độ Hải, có thể san bằng tất cả, ngươi cũng không thể cứu vãn cái gì, càng không thể thay đổi cái gì.
– Tam Tiên giới đã bại lộ.
Nói đến đây, hắc ám tín sứ cảm thấy bi ai, nói:
– Tận thế của Tam Tiên giới chỉ là việc sớm muộn. Cho dù ta không diệt Tam Tiên giới, cũng sẽ có người tới diệt Tam Tiên giới, tất cả chỉ là vấn đề thời gian.
So sánh với đám người Bát Bảo Thuỷ tổ, địa vị của hắc ám tín sứ rất cao, hắn nói rõ hơn, nhưng càng kiêng kị nhiều hơn.
Hắc ám tín sứ nói như thế, vô số tu sĩ cường giả trong Tiên Thống giới cũng ngơ ngác, nhưng hắn là một trong thập đại Thuỷ tổ, hắn còn bi quan như vậy, tồn tại hắc ám đáng sợ cỡ nào?
– Vậy sao?
Lý Thất Dạ cười cười, hắn không quan tâm:
– Ta không cho rằng như vậy, ta còn, thiên địa còn, không hơn.
Hắc ám tín sứ nhìn Lý Thất Dạ, ánh mắt của hắn thâm thúy giống như muốn nhìn ra cái gì đó trên người Lý Thất Dạ, cuối cùng hắn nói:
– Ngươi đi đi, chúng ta sẽ xem như không xảy ra chuyện gì, chúng ta cũng xem như chưa từng gặp qua ngươi.
Hắc ám tín sứ nói như vậy, nội tâm tất cả người trong Tiên Thống giới căng thẳng, cùng lúc đó, tất cả mọi người nhìn về phía Lý Thất Dạ, không biết có bao nhiêu người sợ Lý Thất Dạ sẽ đột nhiên rời đi.
Lúc này, hi vọng của Tam Tiên giới đều ký thác lên người Lý Thất Dạ, cũng chỉ có Lý Thất Dạ mới có thể cứu vớt Tam Tiên giới, nếu như Lý Thất Dạ thật sự rời đi, Tam Tiên giới sẽ bị tiêu diệt.
– Không, ngươi sai rồi.
Lý Thất Dạ lắc đầu, hắn lãnh đạm nói:
– Ta không đặt các ngươi vào trong mắt, muốn tiêu diệt các ngươi, việc này có gì khó, cho dù chủ nhân của các ngươi tới, ta cũng chém đầu chó của hắn.
– Nói hay lắm, đệ nhất hung nhân tất thắng!
Lý Thất Dạ vừa dứt lời, vô số tu sĩ cường giả trong Tiên Thống giới nhiệt huyết sôi trào, không ít người gào to.
– Đệ nhất hung nhân tất thắng, tất thắng.
Trong khoảng thời gian ngắn, tiếng gào to vang vọng trong Tiên Thống giới.
Nhưng cho dù là hắc ám tín sứ hay các Thủy tổ khác, bọn họ nhìn Lý Thất Dạ như nhìn người chết.
– Nếu ngươi có thể lật ngược tình thế, ngươi muốn quét ngang tất cả, như vậy ngươi nên rời đi.
Hắc ám tín sứ rất nghiêm túc, nói chuyện rất chân thành:
– Ngươi chưa đạt tới tình trạng quét ngang tất cả, nếu ngươi muốn thắng, ngươi cần có thời gian, mà không phải tùy tiện làm việc như hiện tại.
Chương 4438: Độc Chiến Mười Một Thuỷ Tổ
Hắc ám tín sứ nói rất chân thành, không có chút lừa dối hoặc dụng tâm kín đáo nào, hắn thật sự xuất phát từ hảo ý, cũng muốn sáng tạo cơ hội cho Lý Thất Dạ.
Hắc ám tín sứ nói thế, tất cả người Tiên Thống giới giật mình, mọi người nhìn về phía Lý Thất Dạ, mọi người không biết Lý Thất Dạ sẽ đưa ra lựa chọn như thế nào.
– Cần gì phải thế, chính là hiện tại.
Lý Thất Dạ cười lớn, hắn rất tùy ý và bình tĩnh, nói:
– Ta đang chờ chủ tử của các ngươi xuất hiện đấy, hiện tại xem ra, hắn không có tới Tiên Thống giới.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ dừng một lúc, hắn nhìn đám người hắc ám tín sứ, ung dung nói:
– Đương nhiên, nói không chừng đánh chó, chủ nhân sẽ hiện thân, ta rất chờ mong thời khắc đó. Hảo ý của ngươi, ta tâm lĩnh, hôm nay, ta là người quyết định.
Lý Thất Dạ nói rất kiên định, tất cả người Tiên Thống giới đều yên tâm.
– Cứu tinh của Tam Tiên giới…
Trong khoảng thời gian ngắn, vô số tu sĩ cường giả trong Tiên Thống giới quỳ xuống đất, cũng dập đầu trước Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ nói thế, đám người Phi Thiền Thủy tổ nhìn nhau, bọn họ đều nhìn về phía hắc ám tín sứ, việc này do hắc ám tín sứ định đoạt.
– Tốt, đã như thế, chúng ta cũng không miễn cưỡng.
Ánh mắt hắc ám tín sứ ngưng trọng, nói:
– Hôm nay, chúng ta nhất định phải diệt Tiên Thống giới, không ai có thể cản đường chúng ta.
Lý Thất Dạ duỗi lưng một cái, lười biếng nói:
– Ta đang có ý này, đánh một trận đi, ta sẽ trảm các ngươi, sau đó lại chờ chủ tử của các ngươi tới cửa.
Nói đến đây, ánh mắt Lý Thất Dạ nhìn lên người đám người Phi Thiền Thủy tổ:
– Các ngươi một mình xông lên hay đồng loạt xông lên? Ta cảm thấy không sao cả, các ngươi thuận tiện là được.
Lý Thất Dạ vừa dứt lời, ánh mắt tất cả Thuỷ tổ đều tụ tập lên người Lý Thất Dạ.
Bọn họ đều là Thuỷ tổ, từng vô địch một đời, nhưng hiện tại Lý Thất Dạ nói hời hợt, giống như Lý Thất Dạ chỉ cần dùng ba quyền năm cước là có thể đánh chết Thủy tổ như bọn họ.
Đương nhiên, đám người Phi Thiền Thủy tổ không tức giận, ánh mắt của bọn họ sáng như tuyết, thần thái không có chút kích động nào.
Mới vừa rồi, không ít Thuỷ tổ như bọn họ bị Lý Thất Dạ hành hạ một lần, bọn họ cũng hiểu rõ, đơn đả độc đấu không phải là đối thủ của Lý Thất Dạ, cho nên, bọn họ muốn thử một chút, nếu như hơn mười Thuỷ tổ bọn họ liên thủ sẽ có thực lực đánh một trận với Lý Thất Dạ, bọn họ cũng muốn nhìn thấy thực lực mạnh nhất của Lý Thất Dạ.
Tuy vừa rồi chiến bại, nhưng đám người Phi Thiền Thủy tổ cũng không nhụt chí, ngược lại chiến ý càng bành trướng, bọn họ muốn biết cực hạn của Lý Thất Dạ ở nơi nào, thậm chí bọn họ muốn thử một chút, Lý Thất Dạ có mười ba mệnh cung, hắn cường đại và vô địch cỡ nào?
– Mười ba mệnh cung, chúng ta nguyện ý đánh một trận.
Tả Ngạn Thuỷ tổ kích động, hắn nghiêm túc nói với Lý Thất Dạ:
– Luận đơn đả độc đấu, chúng ta tuyệt đối không phải đối thủ của tôn giá, chúng ta nhất định liên thủ, lấy lớn hiếp nhỏ, lấy nhiều khi ít, tôn giá chê cười rồi.
Với tư cách Thuỷ tổ, bọn họ rất ít liên thủ với nhau, đặc biệt có hơn mười vị Thuỷ tổ đồng thời liên thủ với nhau, nhưng hôm nay đối mặt với đối thủ có mười ba mệnh cung như Lý Thất Dạ, bọn họ phải liên thủ đánh một trận, nếu không, bọn họ đơn đả độc đấu, Lý Thất Dạ có thể đánh bại bọn họ trong một kích.
– Ta nguyện ý đánh một trận.
Bàn Long lên tiếng
– Mọi người chúng ta liên thủ đánh một trận với tôn giá, thế nào?
Đám người Bát Bảo Thuỷ tổ nhìn nhau, sau đó bọn họ trịnh trọng nói với Lý Thất Dạ.
– Không có gì, đồng loạt lên đi.
Lý Thất Dạ cười lớn, hắn nói rất tùy ý.
Lý Thất Dạ vừa dứt lời, tất cả mọi người trong Tiên Thống giới đổ mồ hôi vì lo lắng thay Lý Thất Dạ, mọi người chờ đợi trong lo lắng, đây chính là việc dùng sức một mình độc chiến hơn mười vị Thuỷ tổ, hành động vĩ đại như thế chưa từng có từ trước tới giờ, cũng không có ai làm được, chỉ sợ thập đại Thuỷ tổ cũng không làm được.
Hiện tại Lý Thất Dạ một mình một người lại muốn độc chiến hơn mười Thuỷ tổ, việc này quá mạo hiểm.
Tất cả mọi người trong Tiên Thống giới cũng khiếp sợ, nhưng người trong thiên hạ lại không thể làm gì, thử nghĩ xem, thời điểm đối mặt hơn mười Thuỷ tổ, nhìn khắp thiên hạ, có ai địch nổi? Bọn họ đã cảm thấy bất lực
Lúc này, người trong Tiên Thống giới âm thầm cầu nguyện vì Lý Thất Dạ, cho dù biết cầu nguyện không có tác dụng, bọn họ vẫn nguyện ý cầu nguyện, cũng muốn góp chút sức mọn vì Lý Thất Dạ.
– Sinh tồn mà thôi, không quan hệ gì tới vinh quang.
Đúng vào lúc này, Quân Tức Viễn Đạo lạnh lùng nói:
– Trò xiếc như thế, ta không có hứng thú, ta không muốn chịu chết với các ngươi, ta đi trước.
Lúc Quân Tức Viễn Đạo nói ra lời này, thân thể hắn nhạt nhòa, chỉ trong nháy mắt đã bỏ trốn mất dạng.
Thời điểm Quân Tức Viễn Đạo đào tẩu, ánh mắt hắc ám tín sứ ngưng tụ, hắn không làm ra hành động gì, cũng không lên tiếng, hắn không nguyện ý loạn trận cước trước khi chiến đấu, càng không muốn nội chiến vào lúc này.
Chiến đấu còn chưa bắt đầu, Quân Tức Viễn Đạo đã bỏ chạy, tất cả mọi người ngây ngốc, thậm chí Thuỷ tổ rơi vào hắc ám cũng cảm thấy ngoài ý muốn.
Đối với bao nhiêu thế hệ vô địch, bọn họ tình nguyện chết trận cũng không muốn trở thành kẻ nhu nhược bỏ chạy.
Nhưng Quân Tức Viễn Đạo lại không quan tâm những việc này, hắn chỉ muốn sống sót mà thôi, cho dù trong mắt bao người, cho dù trước mặt người trong thiên hạ, hắn cũng không chút do dự quay người đào tẩu.
Đối với hắn mà nói, ai thắng ai thua đều không trọng yếu, hắn chỉ muốn sống, hắn không muốn chết trong tay Lý Thất Dạ, cho dù chưa khai chiến nhưng hắn đã đào tẩu trước.
– Quân Tức Viễn Đạo.
Nhìn thấy Quân Tức Viễn Đạo bỏ chạy, không ít người trong thiên hạ nhớ kỹ cái tên này, hành vi của hắn đã đánh vỡ hình tượng trong lòng mọi người.
Bao nhiêu người xem Quân Tức Viễn Đạo như thần tượng, Quân Tức Viễn Đạo rất cao lớn trong suy nghĩ của bọn họ.
Trăm ngàn vạn năm qua đi, bao nhiêu người cho rằng Quân Tức Viễn Đạo là người kiên định vô song, dũng cảm không sợ hãi, nhưng từ hành vi của Quân Tức Viễn Đạo hiện tại, hắn không giống hình tượng trong suy nghĩ của mọi người.
Quân Tức Viễn Đạo cũng đã nói rõ tất cả, hắn chỉ vì sinh tồn mà thôi, cái gì kiên trì không ngừng, cái gì không sợ cầu đạo, tất cả đều là thế gian gán ghép cho hắn mà thôi, cũng là hình tượng thế nhân áp đặt lên người hắn.
Chính hắn không cao thượng như suy nghĩ của mọi người, hắn làm tất cả chỉ vì hắn muốn sống sót.
Hiện tại Quân Tức Viễn Đạo làm tất cả cũng không vi phạm ước nguyện ban đầu của hắn, hắn thấy tình thế không ổn, tự nhận không phải đối thủ của Lý Thất Dạ, đánh một trận với Lý Thất Dạ chính là tử lộ, cho nên, đại chiến còn chưa bắt đầu, hắn đã lập tức chạy trốn.
Đối với cái gọi là hư danh, đối với cái gọi là vinh quang, đối với cái gọi là ngạo khí, hắn hoàn toàn không đặt chúng trong lòng.
Cho dù hiện tại thế nhân mắng hắn là tiểu nhân, mắng hắn là người nhát gan, mắng hắn là người nhu nhược, chỉ sợ hắn cũng không quan tâm, hắn chỉ quan tâm tới mạng của mình.
– Có lẽ, người chính là như thế, chúng ta đều là phàm nhân.
Có lão tổ ngơ ngác, thì thào tự nói, hắn hiểu những gì Quân Tức Viễn Đạo đang làm, đối phương chỉ vì sinh tồn mà thôi.
Đương nhiên, cũng có rất nhiều người thất vọng, trong nội tâm không cam lòng, dù sao, Quân Tức Viễn Đạo đã từng là thần tượng của bọn họ, đã từng là mục tiêu cổ vũ cả đời, là động lực giúp bọn họ cố gắng tiến lên phía trước.
– Quân Tức đã rời đi, nhưng chúng ta vẫn có thể quét ngang Tam Tiên giới.
Hắc ám tín sứ lạnh lùng nói ra.
Quân Tức Viễn Đạo lâm trận đào tẩu, hắc ám tín sứ không có động thủ, dù sao, nội chiến vào lúc này là đả kích trí mạng.
– Chúng ta liên thủ đánh một trận.
Mười một Thủy tổ khác đồng ý với lời của hắc ám tín sứ, cũng lên tiếng đáp lời.
Lúc này, mười một vị Thuỷ tổ không chỉ vì mệnh lệnh, đồng thời cũng muốn lĩnh giáo uy lực của mười ba mệnh cung, muốn nếm thử ảo diệu của mười ba mệnh cung.
Đối với bọn họ, không đánh mà chạy, đặc biệt bỏ chạy khi đối mặt với vãn bối, bọn họ không làm được, bọn họ không giống Quân Tức Viễn Đạo, nói trốn là trốn.
Làm cho bọn họ kích động nhất chính là mười ba mệnh cung của Lý Thất Dạ, mười ba mệnh cung vạn cổ duy nhất, kỳ tích duy nhất của Tam Tiên giới từ xưa tới nay, nếu như hôm nay bọn họ không lĩnh giáo, nói không chừng chính là tiếc nuối cả đời.
– Tản ra.
Lúc này hắc ám tín sứ phân phó, nói ra:
– Thành trận, xếp hàng.
Đám người Phi Thiền Thủy tổ tuân lệnh, lập tức tản ra, cũng bao vây Lý Thất Dạ vào trong, bọn họ hình thành đại thế, như Chân Long, như Côn Bằng, tất cả bọn họ chiếm cứ một góc, vẫn chưa ra tay nhưng mọi người có cảm giác bọn họ mới là chúa tể của Tiên Thống giới.
Trên thực tế, thời điểm mười một Thuỷ tổ bao vây, thanh thế đáng sợ tới mức ai dám đối địch?
Đối mặt mười một Thuỷ tổ vây quanh, Lý Thất Dạ vẫn bình tĩnh như cũ.
Điểm khác biệt chính là, hắc ám tín sứ đứng bên ngoài vòng vây, dường như hắn đang khoanh tay đứng nhìn, lại giống như chờ thời cơ cho Lý Thất Dạ một kích trí mạng.
– Mười hai người chúng ta có mấy đòn sát thủ.
Hắc ám tín sứ đứng bên ngoài vòng vây, hắn nói:
– Muốn lĩnh giáo mười ba mệnh cung vô địch của tôn giá.
– Có cái gì không được.
Lý Thất Dạ nhìn hắc ám tín sứ, lại nhìn mười một Thuỷ tổ, cười cười, nói ra:
– Xem ra, các ngươi có chuẩn bị mà đến.
Trên thực tế đúng là như vậy, khi bọn họ viễn chinh Tam Tiên giới cũng suy nghĩ đủ loại tình huống.
– Vi có thể giết chết tôn giá, chúng ta có thể dùng bất cứ thủ đoạn nào, kể cả đánh lén.
Hắc ám tín sứ nói rất nghiêm túc:
– Hi vọng tôn giá cẩn thận, cơ hội chỉ có một lần, không phải ngươi chết chính là ta mất mạng.
Đánh lén, đây là hành vi bị người khác xem thường nhất, nhưng hắc ám tín sứ lại nói quang minh chính đại và quang minh lỗi lạc, ít nhất hắn sớm báo với Lý Thất Dạ một câu.
– Được rồi, không phải ngươi chết là ta mất mạng.
Lý Thất Dạ cũng không trách, gật đầu.
– Chúng ta bắt đầu đi.
Hắc ám tín sứ nói với mười một Thuỷ tổ:
– Có thể sáng tạo kỳ tích hay không, tất cả đều diễn ra trong hôm nay!
Chương 4439: Hàng Tiên
Mười một Thuỷ tổ các cứ một phương, hắc ám tín sứ ở phía sau áp trận, rất nhiều người hoảng hốt khi nhìn thấy cảnh này.
Lúc này, cho dù ;à mười một Thuỷ tổ chưa từng bộc lộ khí tức vô địch, cũng chưa từng tỏa ra uy áp Thủy tổ nghiền áp thiên hạ, cho dù bọn họ tùy tiện đứng tại đó cũng có thể nghiền áp cả Tam Tiên giới.
Thời điểm này, tất cả mọi người trong Tam Tiên giới không thở nổi, bọn họ có cảm giác bị cự nhân đạp mạnh vào ngực, khi tất cả ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, lúc nhìn rõ mười một Thuỷ tổ, tất cả mọi người cảm giác mình như con kiến hôi, mình nhỏ bé và không có ý nghĩa.
Mười một Thuỷ tổ, đây là đội hình kinh khủng cỡ nào, chỉ sợ vô số tu sĩ cường giả cả đời cũng không nhìn thấy đội hình vĩ đại như thế.
Cho dù là Trường Tồn thậm chí là Viễn Đạo trải qua nhiều sóng gió, nhìn thấy đội hình như vậy, trong lòng bọn họ vẫn hoảng hốt.
Mười một Thuỷ tổ, nó có ý nghĩa gì, ý nghĩa vô địch! Vô địch thế gian, thử nghĩ xem, trên đời này còn có ai có thể đánh thắng mười một vị Thuỷ tổ liên thủ?? Cho nên, thời điểm này, không biết có bao nhiêu ánh mắt đều tập trung lên người Lý Thất Dạ, bọn họ lo lắng thay Lý Thất Dạ.
– Đệ nhất hung nhân, có thể địch lại hay không?
Có không biết bao nhiêu thế hệ vô địch trong Tiên Thống giới lẩm bẩm, giọng nói của bọn họ rất thấp, thậm chí thấp đến mức chỉ có bọn họ nghe thấy.
Thời điểm nói ra lời này, chính bọn họ cũng lo lắng bất an.
Thực sự không phải tu sĩ Tiên Thống giới không xem trọng Lý Thất Dạ, trên thực tế, trong suy nghĩ của tất cả người trong Tiên Thống giới, đệ nhất hung nhân chính là tồn tại cường đại nhất, vạn cổ đệ nhất Thuỷ tổ.
Nhưng bất kể thời đại nào, đối với bất cứ Thuỷ tổ nào, nếu như đối mặt mười một Thuỷ tổ liên thủ, mặc kệ Thuỷ tổ cường đại thế nào, chỉ sợ trong lòng đều không có nắm chắc.
Hiện tại đệ nhất hung nhân đối mặt với mười một Thuỷ tổ liên thủ, hơn nữa sau lưng mười một Thuỷ tổ còn có hắc ám tín sự áp trận, đó là tồn tại khủng bố trong thập đại Thuỷ tổ.
Đối mặt đội hình mạnh như thế, đối mặt địch nhân vô địch, người Tiên Thống giới chỗ cho rằng Lý Thất Dạ là vạn cổ đệ nhất Thuỷ tổ, đều cho rằng Lý Thất Dạ vô địch trên đời, nhưng, lúc đối mặt với đội hình cường đại như thế, nội tâm người thiên hạ không có lực lượng, tất cả mọi người cảm thấy hàn khí bao phủ tâm thần.
– Trời xanh có mắt, hi vọng đệ nhất hung nhân có thể đánh lui hắc ám, cứu vớt Tam Tiên giới.
Lúc này, không biết có bao nhiêu sinh linh quỳ rạp xuống đất, bọn họ dập đầu cầu nguyện, miệng lẩm bẩm cầu ông trời che chở đệ nhất hung nhân.
Đối với bao nhiêu cường giả, bọn họ tu đạo cả đời, chính là nghịch thiên mà đi, nghịch thiên mà làm, hiện tại có không biết bao nhiêu tu sĩ đang cầu nguyện trời cao, cầu nguyện trời xanh có mắt.
Bao nhiêu tu sĩ cường giả, cả đời bọn họ không tin trời xanh, bọn họ chỉ tin mạnh được yếu thua, nhưng hiện tại, bọn họ hi vọng trời xanh có mặt, hi vọng trời xanh có thể che chở đệ nhất hung nhân, chỉ có đệ nhất hung nhân còn sống sót mới có thể cứu vớt Tiên Thống giới.
– Đệ nhất hung nhân, tất thắng… Đệ nhất hung nhân, tất thắng… Đệ nhất hung nhân, tất thắng…
Thời điểm đại chiến còn chưa bắt đầu, tiếng hò hét đã vang vọng khắp Tiên Thống giới.
Thời điểm này, tất cả tu sĩ Tiên Thống giới không chỉ khuyến khích Lý Thất Dạ, bọn họ hoan hô Lý Thất Dạ cũng vì khuyến khích và cổ vũ chính bọn họ.
Bọn họ thông qua tiếng hô vang để cổ vũ chính mình, đệ nhất hung nhân nhất định có thể chiến thắng mười hai Thuỷ tổ, nhất định có thể chiến thắng hắc ám.
Bởi vì một khi đệ nhất hung nhân chiến bại, hậu quả không tưởng tượng nổi, chỉ sợ Tam Tiên giới sẽ tan thành mây khói, cho nên tất cả mọi người không muốn suy nghĩ.
– Chúng ta bắt đầu đi, đắc tội.
Mười một Thuỷ tổ các cứ một phương, sau khi vây khốn Lý Thất Dạ, bọn họ cũng không nói nhảm nhiều, lập tức động thủ.
Oanh!
Ngay sau đó mười một Thuỷ tổ cùng bộc phát uy áp Thủy tổ.
Oanh, oanh, oanh…
Trong khoảng thời gian ngắn, uy áp Thuỷ tổ đáng sợ bao phủ toàn bộ Tiên Thống giới, Tam Tiên giới lắc lư, uy áp Thuỷ tổ đáng sợ bao phủ làm toàn bộ Tiên Thống giới nhấp nhô như con thuyền trong sóng dữ.
Sau từng tiếng nổ mạnh, tất cả sinh linh Tiên Thống giới cảm giác thế giới sắp diệt vong, bản thân bọn họ như những người đang ôm tấm ván lênh đênh trong biển cả, chỉ cần sóng biển hơi mạnh là có thể nhấn chìm bọn họ.
Trong tình cảnh kinh tâm động phách đó, vô số sinh linh Tiên Thống giới sợ hãi hồn phi phách tán, vô số sinh linh sợ hãi nằm rạp xuống đất, toàn thân bọn họ run rẩy.
Thời điểm này, bất kể là ai cũng ôm chặt lấy đồ vật bên cạnh mình, có người ôm lấy cây cột, có người vươn tay ôm lấy bùn đất dưới chân…
Vào lúc đó, không biết bao nhiêu người sợ hãi vỡ mật, đối mặt với lực lượng khủng bố như thế, dường như Tiên Thống giới tùy thời tan thành mây khói.
Mười một Thuỷ tổ đồng thời bộc phát uy áp Thuỷ tổ, áp lực đáng sợ trấn áp mọi người, đối mặt với uy áp Thuỷ tổ, sinh linh trong thiên địa sợ vỡ mật, bất kể là ai cũng có cảm giác mình nhỏ bé, tùy thời sẽ tan thành mây khói.
Tiếng nổ lớn vang lên, mười một vị Thuỷ tổ chấp chưởng lĩnh vực, hỏa diễm vô tận bao phủ bầu trời, mặt trời trên cao bị biển lửa che khuất.
Ngay sau đó hỏa diễm bao phủ toàn bộ thế giới, thế giới bị hỏa diễm chiếu sáng.
Đáng sợ nhất chính là, chỉ cần một đám hỏa diễm quét qua, một phiến không gian sẽ tan thành mây khói. Truyền thừa mạnh hơn nữa, tu sĩ cường đại cỡ nào, chỉ cần đối mặt với hỏa diễm, tất cả đều hóa thành bụi bậm, từ đó có thể thấy hỏa diễm cực kỳ đáng sợ.
Ngay sau đó đại thế giáng lâm, dòng sông thời gian đang chảy về phía trước bị chặn lại.
Từ khi thiên địa sinh ra, thời gian đã xuất hiện, từ xưa đến nay, thậm chí là tương lai, thời gian sẽ chảy về phía trước, cho dù xảy ra chuyện gì, đối mặt với nhân vật cường đại thế nào, nó chưa từng biến hóa bao giờ.
Hiện tại đối mặt với đại thế, đại thế đoạn tuyệt tương lai, thời gian bị ngăn cản, dòng sông thời gian chấn động, sóng lớn cao hàng tỉ trượng nhấn chìm thế gian.
Thử nghĩ xem, thời gian chảy xuôi, ngàn trăm vạn năm qua đi, từ xưa tới nay đều là như thế, không có bất cứ người nào có thể địch nổi thời gian.
Nhưng là, thời điểm này, đáng sợ vô cùng từ cổ chí kim đại thế hình thành, do mười một vị Thuỷ tổ chủ chưởng, ngăn trở chảy xuôi thời gian, giống như cả thế giới đều bị ngăn trở đồng dạng.
Không có tương lai, chỉ có hiện tại và quá khứ! Thời điểm này, không biết bao nhiêu người sinh ra một ý niệm đáng sợ.
Nếu thời gian bị ngăn cản, nó có ý nghĩa thế nào? Ý nghĩa… không có tương lai!
Mặc kệ là thế hệ vô địch hay kẻ vô danh, tất cả đều cảm thấy mình không có tương lai, bọn họ không có ngày mai, cũng không có hậu thế, tất cả sinh linh, tất cả tồn tại, thời gian của bọn họ dừng lại vào thời khắc này.
Cảm giác như vậy rất khủng bố, thử nghĩ xem, thế gian này không có tương lai, không có ngày mai sẽ đáng sợ thế nào.
– Hàng tiên!
Lúc này, mười một Thuỷ tổ thét dài, bọn họ gào to, âm dương tương dung giống như mở ra thế giới mới.
Ngay sau đó âm thanh nổ mạnh vang lên, một đạo tiên quang giáng lâm thế gian.
Tiên quang chiếu sáng dòng sông thời gian, nó sẽ không bị hủ hóa, nó cũng không bị thời gian tấn công.
Dòng sông thời gian vượt qua tuyên cổ, bất cứ tồn tại nào cũng phải thừa nhận thời gian chảy qua, một ngày nào đó sẽ già nua, một ngày nào đó sẽ chết đi.
Lúc tiên quang chiếu sáng dòng sông thời gian, cho dù trôi qua bao nhiêu năm, ngàn vạn năm, trăm triệu năm, nó vẫn không thay đổi, cho dù nó như thế nào cũng không quay trở lại quá khứ.
Nó từ tuyên cổ chảy về hướng tương lai, nó sẽ không hủ hóa, nó cũng không già yếu, dường như nó là vĩnh hằng, dường như nó chính là vĩnh sinh bất diệt.
– Bọn họ muốn làm gì?
Nhìn thấy tiên quang chiếu sáng dòng sông thời gian, nội tâm rất nhiều người rung động khó nói thành lời.
Thời gian, đây là lĩnh vực đáng sợ nhất, đây là lĩnh vực nhiều người không chạm tới, bởi vì nếu hơi phạm sai lầm trong lĩnh vực này sẽ dẫn tới hậu quả rất nghiêm trọng, thậm chí sẽ tan thành mây khói.
Nhưng vào lúc này, mười một Thuỷ tổ luyện thành đại thế, tiên quang giáng lâm và chiếu sáng dòng sông thời gian, tất cả mọi người có dự cảm bất an, đây chính là điềm xấu.
Oanh, oanh, oanh…
Trong dòng sông thời gian, từng tiếng nổ vang lên không dứt bên tai, ngay sau đó nó hấp dẫn vạn vật, thu nạp hỗn độn khí tồn tại trên thế gian.
Từng tiếng nổ mạnh vang lên, chỉ thấy âm dương làm bạn, nhân quả gặp nhau, luân hồi rung chuyển…
Dị tượng đáng sợ xảy ra, nhân quả hóa thành đầu, luân hồi hóa thành thân hình, âm dương hóa thành tứ chi.
Chỉ trong thời gian cực ngắn, một bóng người cực lớn đứng trên dòng sông thời gian, dường như hắn mới là chúa tể của dòng sông thời gian.
Chương 4440: Tiên thì thế nào
Một bóng dáng đứng trên dòng sông thời gian, thân thể hắn do âm dương, nhân quả, luân hồi tạo thành, dường như hắn không thuộc về bất cứ thời đại nào trên đời, thậm chí nó không thuộc về thế gian này, có lẽ, tồn tại như vậy chỉ có nhân trong truyền thuyết đến từ Tiên giới.
Dù sao, trên thế gian, mặc kệ tồn tại cường đại cỡ nào đều là thân thể huyết nhục, không ai như bóng dáng kia, có thể sử dụng âm dương, nhân quả, luân hồi miêu tả thân thể chính mình?
Nếu thật sự đạt tới mức như thế, việc này quả thật là vạn cổ duy nhất, dù sao, thế gian này người nào đồng thời có được dương âm, nhân quả, luân hồi? Đây là việc không có khả năng.
Nhìn bóng dáng kia đứng trên dòng sông thời gian, tất cả mọi người ngây ngốc, chỉ trong nháy mắt, tất cả sinh linh trên thế gian nhìn thấy vô số chuyện cũ, chuyện cũ không ngừng xuất hiện trong mắt mọi người.
Thời điểm này, tất cả mọi người ngây người, bóng dáng ấy đứng trong dòng sông thời gian, không chỉ không có tương lai, dường như quá khứ của bọn họ đang trở về.
Bóng dáng ấy, hắn đứng trong dòng sông thời gian, bản thân hắn không tỏa ra khí tức vô địch gì, cũng không có tỏa ra uy áp đè sập chư thiên, nhưng thời điểm hắn đứng tại đó, dường như hắn chính là chúa tể dòng sông thời gian, dường như hắn có thể siêu thoát tất cả mọi thứ trên thế gian.
Thời điểm này, mọi người giật mình, tất cả mọi người giống như nghe thấy tiếng nước chảy róc rách, chỉ có bóng dáng ấy cất bước tiến lên mà thôi.
Thời điểm bóng dáng cất bước đi trong dòng sông thời gian, tất cả sinh linh trên thế gian không thể động đậy, bởi vì bọn họ đang đắm chìm trong quá khứ của mình.
Mọi người nhìn thấy dị tượng có một không hai, lúc bóng dáng ấy đi trong dòng sông thời gian, bọn họ nhìn thấy hình ảnh mình cất tiếng khóc chào đời đầu tiên, nghe thấy tiếng khóc nỉ non của mình, nhìn thấy dáng vẻ mình khi còn là đứa trẻ, nhìn thấy chính mình tập tễnh học bước đi, nhìn thấy hình ảnh mình ra ngoài lưu lạc lần đầu tiên…
Vào lúc đó, tất cả sinh linh trong thiên địa nhìn thấy hình ảnh của mình, nhìn thấy quá khứ của bọn họ, nhìn thấy thời khắc mấu chốt của đời mình…
Trong năm tháng dài đằng đẵng, không biết bao nhiêu người đã quên rất nhiều chuyện quá khứ của mình, ví dụ lúc thời điểm mình bi bô tập nói, ví dụ lúc mình mới xuất đạo gặp được người đầu tiên…
Sống mấy ngàn năm, mấy vạn năm, thậm chí hơn mười vạn năm, đối với bao nhiêu cường giả mà nói, bọn họ đã quên quá nhiều thứ.
Thời điểm bóng dáng ấy cất bước đi trong dòng sông thời gian, tất cả chuyện cũ đều xuất hiện, tất cả sinh linh nhìn thấy những ký ức mình đã quên đi.
Mọi người nhìn thấy rất rõ ràng, tất cả như mới ngày hôm qua, mọi việc đều xảy ra trước mắt bọn họ.
– Không tốt!
Thời điểm rất nhiều sinh linh trên thế gian đắm chìm trong quá khứ của mình, có lão tổ vô địch hoảng sợ quát lớn:
– Hắn muốn cải tạo thời gian, hắn muốn thay đổi quá khứ!
– Cái gì, hắn muốn cải biến quá khứ!
Có Trường Tồn nghe nói như thế, hắn lập tức hoảng sợ.
– Tại sao có thể như vậy?
Có cường giả kinh hãi, bọn họ ý thức được một việc đáng sợ.
Sắc mặt lão tổ vô địch tái nhợt, hắn nói:
– Nếu như ngươi không có sinh ra, ngươi cảm thấy ngươi sẽ thế nào?
Nghe thấy lời này, có cường giả hoảng hốt, thân thể như mềm nhũn, nếu mình bị bóp chết lúc vừa sinh ra, hắn chưa từng xuất hiện trên thế giới này, đó là việc đáng sợ cỡ nào? Việc như vậy đã cải biến quá khứ! Có lão tổ hoảng hốt, sợ tới mức hồn phi phách tán.
Cải biến quá khứ, đó là việc rất kinh khủng, có lẽ sẽ có một người hoặc một việc bị thay đổi, toàn bộ lịch sử sẽ biến hóa lớn, sẽ có vô số người và đạo thống tan thành mây khói.
Thời điểm này bóng dáng đứng trong dòng sông thời gian, hắn khom người và đưa tay vào dòng sông thời gian, lúc này thời gian như khôi phục như cũ.
– Không tốt!
Lúc này không chỉ có Tiên Thống giới, thậm chí là cả Tam Tiên giới cũng chấn động rất mạnh.
Thế giới như biến thành chất lỏng, tất cả mọi người bắt đầu mơ hồ, thậm chí núi và nước cũng mơ hồ.
– Bọn chúng không phải công kích đệ nhất hung nhân, bọn chúng cải biến thời gian.
Nhìn thấy thiên địa đã mơ hồ, nhìn thấy mình cũng mơ hồ, thế giới mơ hồ, mọi người hoảng sợ.
Vào lúc này, tất cả sinh linh trong thiên địa sợ vỡ mật.
Nếu như nói mười một Thuỷ tổ liên thủ thay đổi quá khứ, đó là việc đáng sợ ra sao.
Nói ví dụ như đệ nhất hung nhân chưa từng xuất hiện, hắn chưa từng sinh ra, thậm chí một lịch sử nào đó chưa từng xuất hiện, tất cả sinh linh cũng không xuất hiện theo.
– Một khi dòng sông thời gian sụp xuống, thế giới sẽ tan thành mây khói.
Thời điểm này, có Trường Tồn hiểu ảo diệu trong hành động vừa rồi.
Đám người Phi Thiền Thủy tổ không cần công kích Lý Thất Dạ, bọn họ làm đứt gãy thời gian là đủ, bọn họ sẽ mượn việc này hủy diệt thế giới, hủy diệt lịch sử
Nếu là như vậy, muốn tiêu diệt đệ nhất hung nhân cũng là chuyện dễ dàng.
Ông, ông, ông…
Lúc này thiên địa mơ hồ, toàn bộ thế giới bắt đầu hoá lỏng, ngay sau đó vô số sinh linh trong thiên địa bắt đầu biến mất.
Cùng lúc đó, tất cả mọi người nhìn thấy bóng dáng đứng trong dòng sông thời gian lại nâng một đoạn dòng sông thời gian lên cao, đoạn thời gian hắn nâng lên sẽ làm lịch sử thiếu thốn, có người chưa từng xuất hiện qua, có một số việc không xảy ra…
Chính vì như vậy, rất nhiều sinh linh Tiên Thống giới bắt đầu biến mất, ngay sau đó vô số tu sĩ và sinh linh không còn tồn tại, bọn họ như bốc hơi khỏi thế gian, sẽ không lưu lại bất cứ dấu vết gì, giống như bọn họ chưa từng xuất hiện trên thế gian.
– Không!
Có một vị Trường Tồn vô song đã biến mất, hắn không cam lòng gào to một tiếng.
Oanh, oanh, oanh…
Thời điểm này, thiên địa lay động, âm thanh răng rắc vang lên, lúc này một đạo thống Tiên Thống giới bắt đầu nứt vỡ, vô số sinh linh bắt đầu biến mất, sau khi đạo thống tan rã, đạo thống nổ mạnh như chưa từng xuất hiện trên đời.
Vào lúc đó, tất cả Tiên Thống giới, thậm chí toàn bộ Tam Tiên giới bắt đầu chia lìa, âm thanh Tiên Thống giới bắt đầu vỡ vụn vang lên, Tam Tiên giới bắt đầu phân ly với nhau.
– Không!
Đại Hắc Ngưu cũng bắt đầu biến mất, hắn thét to:
– Đại Thánh Nhân, mau ra tay, bằng không chúng ta sẽ xong đời, tất cả sẽ tan thành mây khói.
Thời điểm Đại Hắc Ngưu thét lớn, hắn đã biến mất không thấy gì nữa.
Thời điểm này thế giới như sụp đổ, trong thiên địa chỉ còn bóng dáng Lý Thất Dạ đứng tại chỗ.
Toàn thân Lý Thất Dạ bộc phát thời gian, lúc này, thân thể Lý Thất Dạ như biến thành thời gian, hắn như đại biểu cho thời gian, bắt đầu từ tuyên cổ đến nay, hắn đã đứng tại đó.
Lúc thân thể Lý Thất Dạ tỏa ra ánh sáng rực rỡ, hắn như biến thành tinh linh thời gian, hắn trở thành sứ giả thời gian, hắn mới là chưởng khống giả thời gian.
Hoặc đổi cách nói khác, hắn chính là thời gian, thời gian chính là hắn.
– Tìm ta sao?
Lý Thất Dạ đứng đó, hắn cười cười, hắn rất bình tĩnh và tự nhiên.
Dường như thế giới đã sụp đổ, dường như hàng tỉ sinh linh tan thành mây khói, tất cả không có quan hệ gì với hắn, hơn nữa mọi việc đều không có ý nghĩa.
Bóng dáng ấy nhìn thấy Lý Thất Dạ, hắn lui về phía sau một bước, hai mắt hắn do tia sáng ngưng tụ mà thành, dường như thời gian đang tập trung vào mắt hắn.
Oanh!
Tiếng nổ lớn vang lên, trong đôi mắt bóng dáng kia bắn ra thời gian mạch xung, mạch xung như vậy quét qua nơi nào, thiên địa nơi đó biến mất.
Khi mạch xung ập tới, nó có thể xuyên thủng thế gian, có thể hủy diệt muôn đời, uy lực mạnh mẽ không gì sánh kịp.
– Đáng tiếc, ngươi không hiểu ta, ta mới là chúa tể dòng sông thời gian, ta mới là u linh trong dòng sông thời gian.
Lý Thất Dạ cười nhạt.
Oanh! audio coi am
Tiếng nổ xuất hiện, thời điểm Lý Thất Dạ vừa dứt lời, ngón tay hắn nâng lên, toàn bộ dòng sông thời gian ập tới, nó xuyên thủng ngực bóng dáng kia.
Ngay sau đó thời gian bắt đầu hủ hóa bóng dáng ấy, cho dù thân thể bóng dáng do luân hồi, nhân quả, âm dương cấu thành, đáng tiếc, thời điểm dòng sông thời gian nhấn chìm, hắn vẫn không thể ngăn cản thời gian, thân thể hắn đã hủ hóa.
Oanh!
Tiếng nổ lớn vang lên, cuối cùng, bóng dáng ấy triệt để nổ tung, hắn đã biến thành tia sáng trong dòng sông thời gian.
Ngay sau đó Tam Tiên giới lại tái hiện, nhưng thời điểm này lại có tiếng nổ rất lớn sinh ra, chỉ thấy đại thế của mười một Thuỷ tổ nổ tung thành tro bụi.
Trong tiếng nổ tung đó, mười một Thuỷ tổ bị nổ bay ra ngoài, huyết nhục bắn ra tung tóe.