1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 81 [Chương 401 đến Chương 405]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 81 [Chương 401 đến Chương 405]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 401: Một chi thước gỗ đưa tới phong ba

– Thế gian cây cối nhiều lắm, ngươi chưa thấy qua cũng là bình thường.

Trì Tiểu Điệp lắc đầu nói ra.

Tư Không Thâu Thiên nghĩ nghĩ nói:

– Cái này hoàn toàn chính xác, có ai dám nói có thể biết được tất cả loại gỗ trong thiên hạ đây?

Nói đến đây, hắn hỏi Lý Thất Dạ, nói ra:

– Đạo huynh có cao kiến như thế nào.

Lý Thất Dạ liếc mắt nhìn hắn nói:

– Khó nói, tóm lại, đây không phải gỗ là được.

Lúc này, trong lòng của hắn đã có một cái ý nghĩ.

– Còn sủa cái gì, muốn đấu giá thì nhanh chút. Đấu giá xong mọi người liền trở về.

Gặp giám định sư của Thừa Cổ Các thảo luận thật lâu cũng không có kết quả, có người mua không hài lòng nói.

Không ít người mua nhao nhao kháng nghị nói ra:

– Đúng đấy, ra cái giá, thống khoái một chút, làm nhanh xong việc, đừng lãng phí thời gian của mọi người.

Cuối cùng, Thừa Cổ Các rốt cục có một ý kiến thống nhất, chi thước gỗ này rốt cục bị đưa ra, về phần thi cốt. Không ở bên trong đấu giá, thi cốt không có thần tính. Sau khi đấu giá xong mộ phần, bình thường đều là trả lại cho người sở hữu nghĩa địa, hoặc hậu nhân mộ phần!

– Đây là một cây thần xích, mọi người trước tiên có thể nhìn xem.

Người bán đấu giá hai tay nâng thước gỗ, nhìn chúng nhân nói.

Lúc này, tất cả người mua ở đây đều tới gần quan sát thước gỗ này, tất cả người mua đều quan sát tỉ mỉ lấy cây thước gỗ kia, có người ngửi ngửi, thậm chí là liếm, nhưng đều không có bất luận hương vị gì.

Thời điểm mọi người tới gần tinh tế quan sát, phát hiện phía trên thước gỗ có khắc đồ án tiểu quỷ, đồ án lại là chín mươi chín tên tiểu quỷ, mỗi một đồ án tiểu quỷ đều là hình thái khác nhau, trông rất sống động. Nhìn thấy tiểu quỷ trông rất sống động khắc đầy thước gỗ kia, người nhát gan một chút, chỉ sợ sẽ bị dọa đến trong nội tâm sợ hãi.

– Chu Yếm huynh, đây là quỷ gì? Là bàng chi gì?

Cẩn thận xem chi thước gỗ này, có một vị Cổ Thánh hỏi thăm một vị đại nhân vật xuất thân từ Quỷ tộc.

Vị xuất thân từ Quỷ Tiên tộc kia nghiêm túc quan sát chi thước gỗ này, lắc đầu nói ra:

Mình trong cõi cửa điện nên mọi vấn đề ở đây là Chính Xác chuẩn chỉnh nhất . Cửa Điện mình đang trông dữ Thầy Ý Ăn Lộc Bói Toán nha! …!

– Ta cũng nhìn không ra, mặc dù Quỷ Tiên tộc danh xưng có bách tộc, nhưng mà, hình tượng tiểu quỷ như thế, thật đúng là chưa thấy qua, cũng không từng nghe nói, hoặc là, đây chỉ là người chế thước biên soạn ra hình tượng.

Quỷ tộc, tự xưng là Quỷ Tiên tộc, chính là một đại tộc đương thời, cùng Nhân tộc, Yêu tộc, Thiên ma. .. chư tộc nổi danh, có điều, Nhân Hoàng giới chính là thiên hạ của Nhân tộc, rất nhiều chủng tộc như Yêu tộc, Quỷ tộc, Thiên ma… là tương đối ít thấy.

Mặc dù quỷ tộc tự xưng là Quỷ Tiên tộc, nhưng mà một ít chủng tộc bên trong Quỷ tộc ngoại hình cùng nhân tộc giống như đúc, rất khó phân biệt, phương pháp phân biệt Quỷ tộc trực tiếp, hữu hiệu nhất là nhìn máu tươi của hắn, máu tươi Quỷ tộc là tử sắc, đỏ cực mà tím, đây là điển hình chỉ Quỷ tộc mới có.

– Cuối cùng là thước gì.

Người mua ở đây đều xem xét tỉ mỉ, thậm chí là lấy tay đi cầm, cái thước gỗ này so với trong tưởng tượng còn trầm trọng hơn, nặng như sắt, vào tay băng lãnh.

Tất cả mọi người suy nghĩ lai lịch chi thước gỗ này ra sao, nhưng mà, người mua ở đây đều cân nhắc không ra, trên thực tế, ngay cả giám định sư của Thừa Cổ Các cũng không thể xem xét lai lịch cụ thể của thước gỗ này, ngoại nhân càng là khó mà giám định.

Lý Thất Dạ cẩn thận suy nghĩ chi thước gỗ này một chút, thời điểm hắn xem xét tỉ mỉ chín mươi chín tên tiểu quỷ phía trên thước gỗ, trong lòng của hắn đã có đáp án.

– Thước này bất phàm.

Băng Ngữ Hạ xuất thân từ Băng Vũ Cung cẩn thận suy nghĩ chi thước gỗ này, cuối cùng thì thào nói. Đương nhiên, lời của nàng cũng chỉ có chính nàng mới có thể nghe được.

– Chư vị, hiện tại tất cả mọi người đã nhìn qua thước này, làm một vật bồi táng cuối cùng bên trong mộ lăng này, Thừa Cổ Các y nguyên lấy quy tắc đấu giá mộ phần lấy ra đấu giá. Thước này chính là Thần mộc chế thành, cùng Quỷ tộc có vô cùng sâu xa, lai lịch cực kỳ bất phàm, cho nên, giá khởi điểm chính là ba ngàn Đại Hiền Tinh Bích!

Người bán đấu giá mở lời nói ra.

Người bán đấu giá vừa nói ra như vậy, tràng diện lập tức một mảnh xôn xao, có người mua không khỏi nói:

– Nói đùa gì vậy, cây thước gỗ này ngay cả lai lịch cũng không rõ ràng, thậm chí ngay cả lấy gỗ gì chế cũng không biết, vậy mà lấy giá ba ngàn Đại Hiền Tinh Bích bắt đầu, đây cũng quá hố người đi.

– Đúng đấy, ta xem, ba ngàn Thánh Hoàng Tinh Bích cũng mắc, ba ngàn Thánh Tôn Tinh Bích đi, cái này có lẽ còn có thể suy tính một chút.

Người mua khác cũng phụ họa nói ra.

Người bán đấu giá lắc đầu nói:

– Gỗ này như sắt, điêu chín mươi chín ác quỷ, chín mươi chín quỷ, này là chí tôn của Quỷ tộc, đối với thước này, Thừa Cổ Các chúng ta không dám nói bừa, nhưng mà, tuyệt đối có thể khẳng định, thước này lấy Thần mộc chế thành, về phần là Thần mộc gì, cái này còn đáng giá thương thảo, đương nhiên, có người nguyện ý nói cho chúng ta biết, chúng ta cam tâm tình nguyện tiếp nhận.

– Có đạo hữu nói không sai.

Lúc này, Lý Thất Dạ cười cười, mở miệng nói ra:

– Thước này lấy ba ngàn Đại Hiền Tinh Bích bắt đầu, vậy cũng quá hố. Bằng vào ý kiến của ta, thước này chính là lấy Diệp Quỷ Mộc chế thành, này thước vô vị, vân gỗ như xoắn ốc, vân gỗ chính là trong đen mang trắng nhạt, này là đặc thù của Diệp Quỷ Mộc. Diệp Quỷ Mộc, tại Nhân Hoàng giới hiếm thấy, nhưng mà, không có quá nhiều kỳ hiệu.

– Diệp Quỷ Mộc…

Nghe được cái tên này, người mua ở đây đều kinh ngạc thoáng cái, bởi vì rất nhiều người chưa từng nghe qua danh tự loại gỗ này.

– Diệp Quỷ Mộc.

Một vị giám định sư loại gỗ của Thừa Cổ Các nghe được như vậy, thần thái vì đó ngưng tụ, từ từ nói ra:

– Đây là loại gỗ hi hữu của Nhân Hoàng giới, sinh tại Táng Địa, thế nhân khó gặp, gỗ này mặc dù trân quý, nhưng, hoàn toàn chính xác không có quá nhiều kỳ hiệu.

– Nếu như không tin lời của ta, có thể xem xét tỉ mỉ thoáng cái, vân gỗ của thước này có phải như xoắn ốc, vân gỗ có phải trong đen mang trắng nhạt hay không, đây là đặc thù của Diệp Quỷ Mộc.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.

Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, người mua ở đây đều nhìn kỹ, nói ra:

– Thật là vân gỗ như xoắn ốc, vân gỗ trong đen mang trắng nhạt.

– Ta nghe qua một cái truyền thuyết có quan hệ với Quỷ tộc, liên quan tới khởi nguyên của Quỷ tộc, truyền thuyết, Quỷ tộc Thủy tổ chính là sinh hồn của một bộ cổ thi, cuối cùng sống lại, cùng người phàm kết hợp, sinh ra hậu đại, lại có truyền thuyết cho rằng tổng cộng là sinh ra chín mươi chín hậu đại, từng cái hậu đại đều xây một tộc, cho nên, Quỷ tộc lại có danh xưng bách tộc.

Lúc này, Lý Thất Dạ cười tủm tỉm nói ra.

Lý Thất Dạ nói như vậy, lập tức đưa tới một vị Quỷ tộc cường giả ở đây bác bỏ, hắn quát lạnh lên:

– Nói hươu nói vượn! Thủy tổ Quỷ tộc ta chính là lấy Quỷ thành Tiên, cuối cùng ra đời Quỷ tộc chúng ta, Quỷ tộc chúng ta chảy xuôi theo huyết thống Quỷ Tiên!

Chương 402: Giá trên trời (1)

Liên quan tới lai lịch Thủy tổ Quỷ tộc có ba loại thuyết pháp, một loại là lấy Quỷ thành Tiên; một loại là cổ thi sinh hồn, còn có một loại là quỷ cùng người phàm kết hợp!

Trên thực tế, Quỷ tộc bọn hắn chỉ thừa nhận loại thuyết pháp thứ nhất, đặc biệt phản cảm loại thuyết pháp cổ thi sinh hồn này, tất cả Quỷ tộc đều phủ nhận loại thuyết pháp kia, về phần một loại thuyết pháp khác, có người tin, có người không tin.

Lý Thất Dạ cười nói ra:

– Loại thuyết pháp này mặc dù nói Quỷ tộc các ngươi đều phủ nhận, nhưng mà, không thể phủ nhận là, tại thời đại cổ xưa, đích thật là có Quỷ tộc đã tin tưởng loại thuyết pháp này.

– Hừ, đây chẳng qua là dị đoan! Không có tư cách xưng là Quỷ tộc!

Vị Quỷ tộc cường giả này lạnh lùng nói.

Lý Thất Dạ cười nói ra:

– Có phải dị đoan hay không, kia cũng là chuyện quá khứ. Nhưng mà, hoàn toàn chính xác đã từng có Quỷ tộc chấp nhất ở loại thuyết pháp này, cho nên, tại thời đại Viễn Cổ, đã từng có Quỷ tộc khắc hình chín mươi chín quỷ, để kỷ niệm khởi nguyên của Quỷ tộc. Ta tin tưởng, chi thước gỗ này chính là xuất từ tay Quỷ tộc dị đoan, xem ra, thước gỗ chính là kỷ niệm Quỷ tộc khởi nguyên. Diệp Quỷ Mộc đích thật là trân quý, nhưng mà, nếu nó chỉ là một vật kỷ niệm Quỷ tộc khởi nguyên, vậy chỉ sợ là không có quá nhiều giá trị.

– Nếu quả thật là như thế, ba ngàn Đại Hiền Tinh Bích, đây cũng quá hố a, ba ngàn Cổ Thánh Tinh Bích đi!

Bị Lý Thất Dạ nói như vậy, lập tức có người mua nói ra.

– Đúng, ba ngàn Đại Hiền Tinh Bích mua một vật kỷ niệm, hoàn toàn không đáng, ba ngàn Cổ Thánh Tinh Bích ta cũng không muốn, ba ngàn Vương Hầu Tinh Bích đi.

Không ít người mua ở đây ồn ào nói.

Có người mua cũng hô không may, lắc đầu nói ra:

– Ta còn tưởng rằng một vị truyền kỳ dược sư sẽ có Dược Vương cổ dược làm vật bồi táng, không nghĩ tới lại là gia hỏa tin tưởng khởi nguyên của Quỷ tộc dị đoan, nếu không phải vật bồi táng cổ dược khác của hắn cũng không tệ lắm, thì trận đấu giá mộ phần này sẽ không có ý tứ.

Thời điểm không ít người mua ồn ào, Băng Ngữ Hạ ngồi trên đình nghỉ mát vẫn nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, thần thái của nàng cổ quái, một mực đánh giá Lý Thất Dạ, tựa hồ muốn xem thấu Lý Thất Dạ.

– Giúp ta diễn một tuồng kịch, đi báo giá đi.

Lúc này Lý Thất Dạ lấy cùi chỏ đỉnh Trì Tiểu Điệp bên người thoáng cái nói ra.

Trì Tiểu Điệp tức giận trừng Lý Thất Dạ một cái, nói ra:

– Ta sao lại muốn cùng ngươi diễn kịch! Ta không có hứng thú kia!

– Nhanh đi!

Lý Thất Dạ chậm rãi nói, cái nhẹ nhàng nói tới này lập tức không giận mà uy.

Bị Lý Thất Dạ nhìn lấy, trong nội tâm Trì Tiểu Điệp chấn động, không biết vì cái gì, tại thời khắc này trong nội tâm nàng vậy mà thoáng cái phục nhuyễn, tức giận nói ra:

– Báo giá liền báo giá!

Ngay thời điểm phần đông người mua nghị luận ầm ỉ, lúc này Trì Tiểu Điệp lớn tiếng đối với người bán đấu giá nói ra:

– Cái thước gỗ này nếu như là ba ngàn Thánh Tôn Tinh Bích bắt đầu, ta nguyện vọng cho giá khởi điểm.

Trì Tiểu Điệp đột nhiên báo ra ba ngàn Thánh Tôn Tinh Bích, lập tức để không ít người mua ở đây đều nhìn Trì Tiểu Điệp, ba ngàn Thánh Tôn Tinh Bích đây cũng không phải là số lượng nhỏ, mua một vật kỷ niệm, vậy giá trị quá ghê gớm.

– Ba ngàn Thánh Tôn Tinh Bích mua một cây thước gỗ kỷ niệm, ngươi điên rồi sao? Cái phá thước này đáng giá nhiều tiền như vậy sao?

Lý Thất Dạ thần thái khoa trương, nhìn lấy Trì Tiểu Điệp nói ra.

Trì Tiểu Điệp lập tức đầy bụng tức giận, vốn nàng là cùng Lý Thất Dạ diễn kịch, bây giờ lại bị hắn cười nhạo, nàng thế nào không căm tức đây, nàng hung hăng trừng Lý Thất Dạ một cái, tức giận nói ra:

– Mắc mớ gì tới ngươi, ta thích cất giữ vật kỷ niệm! Ta thích mua thế nào liền mua thế nấy!

Hai người bọn họ nháo dạng này, để người không biết chuyện thật đúng cho rằng bọn họ là tình lữ đấu võ mồm, lập tức đều cảm thấy có ý tứ, cười cười.

– Nếu như thế muội ưa thích, ta mua cho ngươi như thế nào?

Gặp cơ hội xum xoe tới, Tư Mã Long Vân lập tức nói.

Trì Tiểu Điệp lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn nói ra:

– Đồ vật ta ưa thích, chính ta sẽ mua! Cũng không phải chỉ là Nộ Tiên thánh quốc các ngươi mới có tiền!

Bị Trì Tiểu Điệp nói như thế, Tư Mã Long Vân có chút xấu hổ, cười khan một tiếng.

– Muội tử, ngươi ưa thích. Ta mua xuống cho ngươi đi.

Lúc này Băng Ngữ Hạ vậy mà cũng mở miệng, cười tủm tỉm nói ra:

– Một nữ hài tử như chim hoàng yến, cao quý lại có tính tình, ta thích nhất cô gái như vậy, ta mua cho ngươi như thế nào?

Nói xong, nàng đối với người bán đấu giá nói ra:

– Ba ngàn Đại Hiền Tinh Bích, thước gỗ này ta muốn.

– Cái này quá điên cuồng đi.

Băng Ngữ Hạ mở giá cả dạng này, lập tức để tất cả người ở đây cũng vì đó xôn xao. Ba ngàn Đại Hiền Tinh Bích mua một chi thước gỗ như thế, đây quả thực là nhiều tiền đến không có địa phương tiêu, nhưng mà, hết cách rồi, người ta chính là xuất thân từ Băng Vũ Cung, nàng làm truyền nhân, đích thật là tài đại khí thô!

Coi như là Tư Mã Long Vân muốn mua xuống chi thước gỗ này nịnh nọt Trì Tiểu Điệp, nhưng mà, khi Băng Ngữ Hạ một hơi ra ba ngàn Đại Hiền Tinh Bích, hắn cũng không còn cách nào khác. Hắn là không có ba ngàn Đại Hiền Tinh Bích mua một chi thước gỗ, lui một vạn bước mà nói, dù hắn lấy được ra con số này, hắn trở về cũng sẽ bị trưởng bối mắng chết, trên thực tế, ba ngàn Đại Hiền Tinh Bích, đối với đệ tử còn trẻ như hắn mà nói, cũng là một số lượng lớn, dù hắn xuất thân từ Nộ Tiên thánh quốc!

Người bán đấu giá lập tức hét lên:

– Ba ngàn Đại Hiền Tinh Bích, còn có giá cao hơn sao?

Bị Lý Thất Dạ trộn lẫn dạng này, vốn là hắn cũng cho rằng ba ngàn Đại Hiền Tinh Bích không bán ra được, hiện tại Băng Ngữ Hạ mới mở miệng, đây chính là cơ hội thật tốt.

– Điên rồi.

Người mua khác ở đây đều lắc đầu, hoàn toàn là bỏ đi ý nghĩ này, ba ngàn Đại Hiền Tinh Bích mua một chi thước gỗ không dùng được, đây quả thực là quá điên cuồng.

– Nữ hài tử, cả ngày giả trang thành nam hài tử làm gì.

Lúc này trong nội tâm Lý Thất Dạ muốn chửi má nó, hắn là muốn kiếm tiện nghi, không nghĩ tới bị Băng Ngữ Hạ này trộn lẫn, kế hoạch của hắn thất bại!

Đối với Lý Thất Dạ, Băng Ngữ Hạ lại không có để ý chút nào, nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, trong đôi mắt đẹp chớp động lên vui vẻ, khoan thai nói ra:

– Ta chính là ưa thích, vị đạo huynh này có ý kiến gì không? Ta xem vị Trì cô nương này mỹ lệ động lòng người như thế, không biết có hứng thú tới Băng Vũ Cung ta làm khách hay không?

Nói xong, đôi lông mày nhíu lại, rất có bộ dáng đùa giỡn Trì Tiểu Điệp.

Trì Tiểu Điệp lập tức im lặng, Băng Ngữ Hạ rõ ràng là cái mỹ nữ, lại hết lần này tới lần khác nữ giả nam trang, còn đùa giỡn nữ tử!

– Thả ngươi cẩu thí.

Chương 403: Giá trên trời (2)

Lý Thất Dạ một bộ thô lỗ, vuốt ống tay áo nói ra:

– Bà nội nó, ngươi một cái biến thái cũng dám cùng ta đoạt nữ nhân! Ba ngàn Đại Hiền Tinh Bích? Lão tử ra bốn ngàn, chỉ cần Trì cô nương ưa thích, tiền lại nhiều ta cũng mua!

– Quá điên cuồng, tiểu tử này thật sự chính là gan to bằng trời, cũng dám chống đối truyền nhân Băng Vũ Cung như thế!

Gặp bộ dáng của Lý Thất Dạ, người mua ở đây cũng không khỏi nghị luận ầm ĩ.

Cũng có người mua nói ra:

– Cái gọi là nghé con không sợ cọp, tiểu tử này chỉ sợ là mới xuất đạo, huyết khí phương cương, không biết trời cao đất rộng, mới dám khiêu khích Băng Vũ Cung.

– Bốn ngàn, bốn ngàn, có giá cao hơn hay không.

Nghe được Lý Thất Dạ ra giá, người bán đấu giá lập tức hét lên:

– Bốn ngàn, bốn ngàn liền có thể chiếm được niềm vui của mỹ nhân, ôm mỹ nhân về, đây tuyệt đối là đáng giá!

Về phần Trì Tiểu Điệp làm nhân vật nữ chính cho trường phong ba này, mặt lập tức nóng lên, không nghĩ tới chuyện này là càng ngày càng không hợp thói thường.

– Chỉ bằng ngươi cũng xứng với thế muội, cũng không dùng nước tiểu soi mình một chút.

Lúc này, gặp một vô danh tiểu bối cũng chạy đến cùng mình đoạt nữ nhân, trong nội tâm Tư Mã Long Vân lập tức nộ khí không nhỏ, lạnh lùng nói ra:

– Ta ra năm ngàn!

– Một vạn, ta ra một vạn.

Lúc này Băng Ngữ Hạ y nguyên tự tại, nàng nhìn Tư Mã Long Vân một cái, khoan thai nói ra:

– Ngươi dám ra hai vạn sao?

Bị Băng Ngữ Hạ gây hấn, Tư Mã Long Vân lập tức không có tính tình, trên thực tế, hắn báo ra giá cả năm ngàn, đây chẳng qua là nhất thời đầu óc phát sốt, bị ghen tỵ làm choáng váng đầu óc, năm ngàn Đại Hiền Tinh Bích mua một chi thước gỗ như thế, đây quả thực là điên cuồng, hiện tại Băng Ngữ Hạ vừa ra giá, hắn căn bản không dám theo cùng.

– Băng cô nương đã ưa thích chi thước gỗ này, tại hạ liền không đoạt chỗ người yêu thích.

Tư Mã Long Vân liền ôm quyền, phong độ nhẹ nhàng, cái này vừa là có thang xuống, lại giữ vững phong độ, thật sự là được xưng tụng hoàn mỹ.

– Một vạn, một vạn Đại Hiền Tinh Bích!

Người bán đấu giá thừa cơ lập tức thét lớn tiếng nói ra:

– Còn có giá cao hơn không?

– Ngươi còn muốn ra giá sao?

Lúc này, Băng Ngữ Hạ nhìn lấy Lý Thất Dạ, đôi lông mày nhíu lại, cười tủm tỉm nói ra. Nàng vốn là đại mỹ nữ, lại hết lần này tới lần khác mặc nam trang, dạng khiêu khích này, có một hương vị khác.

– Móa, ngươi một nữ nhân cùng ta đoạt nữ nhân cái gì!

Lý Thất Dạ không khỏi mắng, tư thái thô lỗ nói ra:

– Lão tử là muốn thua tiền không thua trận! Hai vạn, ta theo!

Trên thực tế, trong lòng hắn đều muốn mắng cô nàng này dừng lại, đây quả thực là hỏng chuyện tốt của hắn, vốn là hắn có thể lấy giá thấp cầm xuống thước gỗ này, bây giờ bị gọi giá trên trời!

– Quá điên cuồng!

Ở thời điểm này, người ở chỗ này cũng không khỏi vì đó líu lưỡi, tất cả người mua đều lắc đầu, thế này sao lại là đấu giá, cái này đã thành một trận tranh giành tình nhân!

– Ngươi điên rồi!

Ngay cả Trì Tiểu Điệp cũng không vừa mắt, ba vạn Đại Hiền Tinh Bích mua một chi thước gỗ dạng này, chuyện này cũng quá bất hợp lý đi.

Nhưng mà, bộ dáng này của Trì Tiểu Điệp rơi vào trong mắt người khác, tựa hồ biến thành nàng là đau lòng tiền tài của ái lang, đặc biệt là Tư Mã Long Vân, lúc này đơn giản liền là thần thái lạnh tới cực điểm, trong đôi mắt chớp động lên sát ý đáng sợ.

– Hai vạn, hai vạn Tinh Bích, còn có giá cao hơn sao?

Người bán đấu giá cũng không khỏi hưng phấn, hắn đương nhiên hi vọng trận tranh giành tình nhân này là càng diễn càng kịch liệt!

– Nha, còn rất có cá tính .

Băng Ngữ Hạ cười khanh khách mà nhìn xem Lý Thất Dạ, trong đôi mắt đẹp tràn đầy tiếu dung, nàng khoan thai nói ra:

– Xem ra, ta phải báo giá ba vạn rồi?

Trong nội tâm Lý Thất Dạ lập tức khó chịu, hắn vốn là có thể lấy giá thấp hơn rất nhiều mua được, bây giờ bị cô nàng này quấy, chuyện tốt của hắn cứ như vậy thất bại.

– Ngươi một cái cô nàng, ở chỗ này hung hăng càn quấy cái gì, nếu ngươi là một nam tử, chạy đến tán gái, ta liền không trách ngươi, nhưng ngươi một cái cô nàng, vậy mà cùng ta tranh giành nữ nhân! Ngươi đây không phải ăn no rỗi việc sao? Một tiểu nữ nhi, đừng cả ngày giả nam nhân, về Băng Vũ Cung của ngươi đi, đến Thái Vương Lĩnh, xem thật kỹ Tiệt Thiên Bi, đây là sự tình một nữ hài tử nên làm!

Lý Thất Dạ động tác thô lỗ, tức giận mắng.

Nhưng mà, Lý Thất Dạ vừa nói “Thái Vương Lĩnh Tiệt Thiên Bi”, tâm hồn thiếu nữ của Băng Ngữ Hạ chấn động! Lập tức tú mục ngưng tụ, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ.

– Tiểu tử này quá kiêu ngạo, vậy mà dám khiêu khích Băng Vũ Cung như thế.

Gặp Lý Thất Dạ nói với Băng Ngữ Hạ lời nói không khách khí như thế, người mua ở đây cũng không khỏi trở nên động dung.

Về phần Tư Mã Long Vân thì trong lòng nở nụ cười gằn, cái đồ không biết trời cao đất rộng này, cũng dám khiêu khích Băng Vũ Cung như thế, đây là tự tìm đường chết.

Nhưng mà, tất cả mọi người cho rằng Băng Ngữ Hạ sẽ bão nổi, đột nhiên cười một tiếng, mỹ lệ vô cùng, khuynh quốc khuynh thành, nhưng, lại hết lần này tới lần khác là nam trang, có một loại xúc động để cho người ta không nói được.

– Thôi được, ta là người có học thức, ngươi đã một lòng muốn mua vật ấy nịnh nọt tâm hồn thiếu nữ của mỹ nhân, vậy liền để cho ngươi đi.

Băng Ngữ Hạ cười khanh khách nói.

Lý Thất Dạ lật bạch nhãn một chút, nếu không phải cô nàng này trộn lẫn, hắn đã sớm lấy giá cả thấp hơn rất nhiều mua đến thước gỗ kia.

– Hai vạn, hai vạn cao nhất, còn có ra giá hay không.

Gặp Băng Ngữ Hạ không còn ra giá, người bán đấu giá thét nói.

– Đây quả thực là điên cuồng.

Những người mua khác đương nhiên sẽ không lấy dạng giá cả này mua xuống một chi thước gỗ, đây chỉ có tên điên mới có thể làm chuyện như vậy.

Cũng có một chút người mua hiếu kỳ, nói ra:

– Tiểu tử này lai lịch ra sao, hai vạn Đại Hiền Tinh Bích cũng không phải số lượng nhỏ.

Có thể lấy ra nhiều Tinh Bích như vậy, vậy tuyệt đối không phải tu sĩ phổ thông, khiến một vài đại nhân vật vì đó hiếu kỳ.

Cuối cùng, chi thước gỗ này bị Lý Thất Dạ chụp được, mà trận đấu giá này cũng đến đây là kết thúc, phần đông người mua đều nhao nhao tán đi, có người mua không khỏi tiếc nuối nói:

– Đáng tiếc, cũng không có Dược Vương trong dự liệu!

Tư Mã Long Vân nổi giận trong bụng, nhưng mà, thời điểm hắn rời đi y nguyên phong độ nhẹ nhàng, hướng Trì Tiểu Điệp cáo từ, hướng Trì Tiểu Điệp mời nói ra:

– Không biết thế muội có nhàn rỗi tới Nộ Tiên thánh quốc ta làm khách hay không? Ta nguyện vì thế muội dẫn đường.

Trì Tiểu Điệp đối với Tư Mã Long Vân cũng không chào đón, Trì Tiểu Đao bề bộn hoà giải nói ra:

– Tư Mã huynh, ngày khác có rảnh chúng ta nhất định đi quý quốc làm khách.

Cuối cùng Tư Mã Long Vân rời đi, thời điểm rời đi, ánh mắt hắn lạnh lùng nhìn Lý Thất Dạ thoáng cái, mà Lý Thất Dạ căn bản lười nhìn hắn.

Chương 404: Tiệt Thiên Bi (1)

Lý Thất Dạ thu hồi thước gỗ, đối với tỷ đệ Trì Tiểu Điệp nói ra:

– Chúng ta trở về.

Hắn lấy được chi thước gỗ này, không nguyện ý để cho người ta quá mức chú ý, cho nên, hắn dự định rời đi nơi đây trước.

Bọn người Lý Thất Dạ lập tức khởi hành rời đi, nhưng mà, bọn hắn còn không có trở lại Sư Hống môn, lại bị người ngăn cản.

Tiên hoa rơi xuống, tiên nhạc trận trận, nguyên một đám nữ tử mỹ lệ từ trên trời giáng xuống, dưới chân từng đoá từng đoá băng hoa tỏa ra, tùy theo, Băng Ngữ Hạ xuất hiện ở trong mắt mọi người.

Băng Ngữ Hạ mang theo đệ tử Băng Vũ Cung đột nhiên xuất hiện, để trong lòng đám người Trì Tiểu Điệp không khỏi vì đó rùng mình, Tư Không Thâu Thiên cũng biến sắc, nói ra:

– Cô nàng khó chọc này nhìn chằm chằm vào chúng ta.

Về phần Trì Tiểu Điệp cùng Trì Tiểu Đao cũng đều biến sắc, bọn họ đều biết, Băng Vũ Cung tuyệt đối là quái vật khổng lồ, đây không phải Sư Hống môn bọn hắn có thể chọc nổi.

– Hai người chúng ta nói chuyện một chút như thế nào?

Băng Ngữ Hạ chân đi ngả nghiêng mà đến, cười khanh khách nói với Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ híp mắt nhìn Băng Ngữ Hạ có thể nói dị loại trước mắt này, sau đó nở nụ cười nói:

– Nói thì nói, con người của ta thích nhất là cùng nữ hài tử mỹ lệ kề gối trò chuyện với nhau.

– Nhìn xem, cô nương cũng nên cẩn thận, nam nhân của ngươi là hoa tâm đại dâm tặc.

Băng Ngữ Hạ cười tủm tỉm nói với Trì Tiểu Điệp:

– Đi theo dạng bạc tình lang này, không bằng ngươi đi theo ta đi.

– Hắn không phải nam nhân của ta!

Trì Tiểu Điệp tức giận, nói ra:

– Ta cùng hắn không có quan hệ gì!

Lý Thất Dạ lại bình chân như vại, không có chút quan tâm nào, vung khẽ tay nói ra:

– Cô nàng, đừng giày vò những chuyện này, nếu như ngươi muốn nói, liền nhanh một chút, bằng không thì ta liền không phụng bồi.

Thái độ của Lý Thất Dạ kiêu ngạo như vậy, để Trì Tiểu Đao cũng không khỏi hít một hơi lãnh khí. Đây chính là truyền nhân Băng Vũ Cung, cự phách tương lai. Tại Đông Bách Thành, ở trong thế hệ trẻ tuổi, người dám cùng Băng Ngữ Hạ lớn lối như thế, chỉ sợ là không có mấy cái.

– Tốt, chúng ta liền nói chuyện.

Băng Ngữ Hạ nở nụ cười, mà lúc này, nữ đệ tử Băng Vũ Cung tế ra một bảo vật, trong nháy mắt, tất cả mọi người ở chỗ này liền xuất hiện trong một cái đại viện.

Lúc này, nữ đệ tử Băng Vũ Cung chiêu đãi đám người Trì Tiểu Điệp. Mà Lý Thất Dạ cùng Băng Ngữ Hạ song song tiến nhập bên trong lâu vũ.

Ở trong lâu, chỉ có Băng Ngữ Hạ cùng Lý Thất Dạ, Băng Ngữ Hạ mặc nam trang ngồi ở trên cao, nàng cười khanh khách nói với Lý Thất Dạ:

– Ngươi là người phương nào?

– Đệ tử Tẩy Nhan Cổ Phái, Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, cũng không có giấu diếm, bình tĩnh nói ra.

Băng Ngữ Hạ lập tức tú mục ngưng tụ, nhìn lấy Lý Thất Dạ, sau đó nói ra:

– Phía trước không lâu, ta giống như nghe nói qua một người như vậy, có người nói ngươi là tiểu quỷ kiêu ngạo nhất của Trung Đại Vực!

– Nhìn ra Băng Vũ Cung các ngươi đối với Trung Đại Vực còn rất có hứng thú nha, tin tức rất linh thông.

Lý Thất Dạ không có chút kinh ngạc nào.

Trên thực tế, Trung Đại Vực cách Đông Bách Thành rất xa xôi, môn phái có thể nắm giữ tin tức lớn nhỏ của Trung Đại Vực, tại Đông Bách thành tuyệt đối là tồn tại cường đại.

Băng Ngữ Hạ phì cười, nàng một thân nam trang, cười rộ lên có bảy phần xinh đẹp, ba phần ánh mặt trời, còn có một tia vũ mị, dạng phong thái này, cũng thật là mê người.

Lý Thất Dạ nhìn phong thái mê người kia của nàng, lắc đầu nói ra:

– Là một cái nữ hài tử, ngươi học cái tốt không học, lại hết lần này tới lần khác học tổ sư của các ngươi, nữ giả nam trang, cái này không lộ vẻ khác người sao?

Băng Ngữ Hạ nghe lời này, thu hồi tiếu dung, mỹ lệ tú mục ngưng tụ, nói ra:

– Nói như vậy, ngươi là rất hiểu rõ tổ sư của chúng ta.

Băng Vũ Cung tổ sư, cũng chính là Băng Vũ Cung Thủy tổ, Băng Vũ Tiên Đế, đã từng là tồn tại vô địch, quét ngang Cửu Thiên Thập Địa, gánh chịu Thiên mệnh, tuyệt thế vô song.

Nghĩ đến Băng Vũ Tiên Đế, hắn không khỏi nở nụ cười, sau đó lắc đầu nói ra:

– Hiểu rõ thì chưa nói tới, sự tích liên quan tới Băng Vũ Tiên Đế, ta ngược lại nghe qua một hai. Nghe nói là một cô nàng ngạo hoành lạnh như băng! Mặc dù ngươi một thân nữ giả nam trang có chút phong vận, nhưng mà, ngươi học không giống tổ sư của ngươi, cỗ ngạo kình kia của tổ sư ngươi, nghe nói để cho người ta rất khó chịu!

Thế gian, có người dám bình luận Tiên Đế như thế, chỉ sợ cũng chỉ có Lý Thất Dạ mà thôi.

– Khẩu khí thật lớn!

Ngay cả Băng Ngữ Hạ cũng hừ lạnh một tiếng, nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ trong chốc lát, cuối cùng nàng nói ra:

– Ta tới tìm ngươi, không phải nói loại nhàn sự này, chúng ta nói về Tiệt Thiên Bi một chút!

– Tiệt Thiên Bi?

Lý Thất Dạ phì cười, lắc đầu nói ra:

– Xem ra Băng Vũ Cung các ngươi ngoại trừ cô nàng Băng Vũ Tiên Đế kia, thật đúng là không có người hiểu thấu đáo.

– Nói như vậy, ngươi đối với Tiệt Thiên Bi là rất hiểu rõ!

Băng Ngữ Hạ tú mục ngưng tụ, ngữ khí cũng thoáng cái ngưng trọng lên.

Lý Thất Dạ thì là khoan thai cười một tiếng, nhìn thoáng qua Băng Ngữ Hạ thần thái trịnh trọng, y nguyên tự tại thong dong, nói ra:

– Không có gì, cái đồ vật kia vốn không phải thuộc về Băng Vũ Cung các ngươi, mặc dù nói cô nàng tổ sư Băng Vũ Tiên Đế kia của các ngươi đích thật là có một cỗ ngạo kình, nhưng mà, nàng đích xác không phải một người hàm hồ, thủ đoạn không được, lại đem dời ra ngoài.

– Ngươi đến tột cùng là người nào!

Băng Ngữ Hạ nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, tú mục lạnh lẽo nói ra.

Lý Thất Dạ bình chân như vại, nhìn Băng Ngữ Hạ một cái, khoan thai nói:

– Đệ tử Tẩy Nhan Cổ Phái, trên thực tế, đối với ngươi mà nói, ta là người như thế nào không trọng yếu, trọng yếu là Tiệt Thiên Bi, ngươi không cảm thấy vậy sao?

– Nói như vậy, ngươi đối với Tiệt Thiên Bi hiểu rất rõ!

Băng Ngữ Hạ ngưng thanh nói.

Lý Thất Dạ phì cười, nói ra:

– Đây cũng không phải là kết quả đọc sách, nữ hài tử nha, ở trong nhà, học cho giỏi, đọc nhiều một chút, chuyện này đối với ngươi có chỗ tốt! Nói không chừng, ngươi có thể tìm tới đáp án.

– Ta càng hi vọng chính tai nghe được đáp án của ngươi.

Băng Ngữ Hạ chậm rãi nói ra.

Lúc này, nàng không có cái loại tùy ý kia, thần thái đã lạnh lùng, có thể nói không giận mà uy, cái này dù sao cũng là truyền nhân đế thống tiên môn, cực kỳ mạnh mẽ.

Khí thế của Băng Ngữ Hạ đối với Lý Thất Dạ không có ảnh hưởng, hắn y nguyên bình chân như vại nói ra:

– Vì cái gì ta nhất định phải nói cho ngươi biết đáp án đây?

Trong đôi mắt đẹp của Băng Ngữ Hạ lập tức hàn quang lóe lên, như băng sương ngạo mai, một cỗ hàn khí lạnh tận xương lan tràn, nàng nói ra:

– Ngươi không hi vọng ta mời ngươi về Băng Vũ Cung làm khách đi.

Chương 405: Tiệt Thiên Bi (2)

Nhìn Băng Ngữ Hạ một cái, Lý Thất Dạ không khỏi phì cười, lắc đầu nói ra:

– Cô nàng, ngươi bản lãnh thật là lớn, có điều, đừng ở trước mặt ta phát ngôn bừa bãi. Trừ khi ngươi đem Tiên Đế chân khí của Băng Vũ Tiên Đế đến, bằng không thì, ngươi dám làm ẩu, cẩn thận ta đem ngươi bắt trở về làm nha đầu ấm giường!

Băng Ngữ Hạ, truyền nhân của Băng Vũ Cung, cho tới nay, thực lực đều là thâm bất khả trắc, làm thân nữ nhi, nàng lại hết lần này tới lần khác nữ giả nam trang, có chút bất cần đời, nhưng mà, tại Đông Bách Thành, nàng rất nổi danh, một mực để cho người ta kiêng kị.

Nhưng mà, hôm nay tên tiểu quỷ trước mắt này lại không có coi nàng là một chuyện chút nào, quản chi đối mặt nàng uy hiếp, vẫn bình chân như vại, tựa như là nắm chắc thắng lợi trong tay.

– Xem ra ngươi là đầy đủ tự tin .

Băng Ngữ Hạ từ từ nói, ở trước mặt nàng, dám khẩu xuất cuồng ngôn như thế, chỉ sợ là rất hiếm thấy, dù là truyền nhân xuất thân từ cổ quốc, cũng chưa chắc dám khẩu xuất cuồng ngôn như thế.

Lý Thất Dạ lườm nàng một cái, cười nói ra:

– Bởi vì ta là Lý Thất Dạ!

Một câu bình thản, lại đại khí bàng bạc, khí thế lăng thiên.

Bởi vì ta là Lý Thất Dạ! Một câu nói như vậy, bễ nghễ thiên hạ, đàm tiếu Bát Hoang, đây là tự tin bực nào, có khí khái Cửu Thiên Thập Địa, duy ngã độc tôn.

– Tốt một câu bởi vì ta là Lý Thất Dạ.

Qua một hồi lâu, Băng Ngữ Hạ phì cười, tư thế hiên ngang, lại có ba phần vũ mị, rung động lòng người.

Băng Ngữ Hạ cuối cùng cười khanh khách nói với Lý Thất Dạ:

– Ngươi phải làm sao mới bằng lòng nói về Tiệt Thiên Bi đây? Không bằng, ta giật dây mai mối cho ngươi một chút như thế nào? Tại Đông Bách Thành, công chúa Cổ quốc, Thánh nữ đại giáo, Thánh môn Tiên tử, ta ngược lại quen biết không ít, có muốn ta giật dây, mai mối cho ngươi một chút hay không.

Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói ra:

– Nữ nhân ta có thể để ý, cũng không phải mấy nữ nhân bên cạnh ngươi kia, mặc dù không tệ, nhưng, còn thiếu một chút. Không bằng như vậy đi, ngươi lưu ở bên cạnh ta, làm tỳ nữ cho ta, ta cho ngươi biết một cái bí mật chung cực, bí mật liên quan tới Tiệt Thiên Bi của Băng Vũ Cung các ngươi! Không thể không thừa nhận, tổ sư Băng Vũ Tiên Đế của các ngươi, nàng là quá mức ngạo hoành lạnh băng, bằng không thì, năm đó nàng mang về không chỉ là Tiệt Thiên Bi. . .

– . . . Có điều, tổ sư của các ngươi cũng thật là tuyệt thế vô song, đích thật là trí tuệ kinh thiên, vậy mà ếch ngồi đáy giếng, nhìn một đốm mà thấy toàn bộ, lại bị nàng hiểu thấu đáo huyền cơ! Thành tựu một đời Tiên Đế vô địch. Nếu như ngươi lưu ở bên cạnh ta làm một tỳ nữ, ta cho ngươi biết lai lịch chân chính của Tiệt Thiên Bi, đến lúc đó, ngươi lấy được liền không chỉ là Tiệt Thiên Bi đơn giản như vậy.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ nhìn Băng Ngữ Hạ.

Ánh mắt của Băng Ngữ Hạ lập tức run lên, nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ nói ra:

– Ngươi nhận thức tổ sư chúng ta.

– Ta hi vọng ta có thể quen biết nàng, nhưng đáng tiếc, ta sinh sau trăm ngàn vạn năm, bằng không thì, bằng phong thái tuyệt thế vô song của ta, cùng tổ sư các ngươi sinh một thời đại, ta chính là đạo lữ tốt nhất của nàng.

Lý Thất Dạ phì cười, lắc đầu nói ra.

Lý Thất Dạ lời này nửa thật nửa giả, làm cho không người nào có thể phân biệt.

– Đủ tự luyến, chỉ bằng ngươi một cái tiểu quỷ này, cũng muốn tổ sư chúng ta coi trọng ngươi? Khi tổ sư chúng ta còn sống, tuyệt thế phong hoa, xem nam tử trong thiên hạ như cặn bã! Tiểu quỷ giống như ngươi vậy, chỉ sợ tổ sư ta ngay cả nhìn cũng sẽ không nhìn nhiều ngươi một cái.

Băng Ngữ Hạ nhìn thấy Lý Thất Dạ, lắc đầu nói ra.

Đối với Băng Ngữ Hạ nói như vậy, Lý Thất Dạ phì cười, nhưng mà, cũng không có nói thêm cái gì.

– Ngươi đến tột cùng thế nào mới nguyện ý nói về Tiệt Thiên Bi?

Trong chốc lát, Băng Ngữ Hạ trầm giọng nói.

Lý Thất Dạ nhìn Băng Ngữ Hạ nữ giả nam trang trước mắt, không khỏi nở nụ cười, mặc dù dung mạo của Băng Ngữ Hạ trước mắt cùng tiểu nha đầu Băng Vũ năm đó không hề giống, nhưng mà, phong thái của nàng thật là có mấy phần tương tự, đặc biệt thời điểm hai người bọn họ đều là nữ giả nam trang, có điều, Băng Ngữ Hạ trước mắt còn không bằng Băng Vũ Tiên Đế năm đó, một nha đầu ngạo tới cực điểm, ngạo hoành băng lãnh, có điều, nàng thật là có dạng vốn liếng này!

– Mà thôi, con người của ta giúp người làm niềm vui, ai kêu ta đọc sách đọc nhiều lắm, biết được càng nhiều, trách nhiệm lại càng lớn, ngươi nói có phải hay không.

Lý Thất Dạ cười cười, cuối cùng nói ra:

– Cho ngươi một cái nhắc nhở nho nhỏ, đừng tốn thời gian ở ý tứ bi văn, ý nghĩa của bi văn căn bản chính là không có ý nghĩa!

Nghe nói như thế, Băng Ngữ Hạ không khỏi lầm bầm nói ra:

– Ý nghĩa bi văn căn bản chính là không có ý nghĩa.

– Nha đầu, đừng cả ngày nữ giả nam trang. Một nữ hài tử, liền làm một nữ hài tử, đừng đi làm một nam nhân! Đừng giống như tổ sư các ngươi, cuối cùng cô độc sống quãng đời còn lại!

Cuối cùng, Lý Thất Dạ có chút cảm khái nói một câu, xoay người rời đi.

Vừa nghe đến chuyện đó, trong nội tâm Băng Ngữ Hạ lập tức chấn động, ngẩng đầu nhìn Lý Thất Dạ, lúc này Lý Thất Dạ đã đi ra lâu vũ, nhìn không tới thần thái của hắn.

Cuối cùng, Băng Ngữ Hạ mang theo nữ đệ tử Băng Vũ Cung rời đi, thời điểm rời đi, Băng Ngữ Hạ thu lại quạt xếp trong tay, tựa như là công tử phong độ nhẹ nhàng, cười nói với Lý Thất Dạ:

– Nếu Lý đạo hữu có hứng thú, ngày khác ta dắt dắt tơ hồng cho ngươi, giới thiệu mấy công chúa Cổ quốc cho ngươi quen biết một chút.

Gặp Băng Ngữ Hạ còn là bộ dáng bất cần đời này, Lý Thất Dạ cười khổ một cái, thời điểm Băng Ngữ Hạ mang theo đệ tử Băng Vũ Cung phiêu nhiên mà đi, nhìn qua bóng lưng của nàng, trong lòng của hắn không khỏi nhẹ nhàng thở dài một tiếng.

Mặc dù dung mạo của Băng Ngữ Hạ hoàn toàn không giống Băng Vũ Tiên Đế, nhưng mà, phong thái kia của nàng, lại làm cho hắn nghĩ tới Băng Vũ Tiên Đế, nha đầu kia ngạo hoành lạnh như băng! Mặc dù nói, năm đó hắn cũng không có bồi dưỡng qua nha đầu kia, nhưng mà, năm đó là hắn chỉ dẫn Chiến Thần Điện, đem nha đầu kia chiêu nhập môn tường.

Đáng tiếc, đám lão đầu Chiến Thần Điện kia cuối cùng vẫn không thể nắm chặt cơ hội, không thể hảo hảo đem nàng bồi dưỡng thành Tiên Đế, cuối cùng nha đầu này rời đi Chiến Thần Điện, tự mình độc xông Cửu Giới, thành tựu một đời Tiên Đế vô địch.

Cái nha đầu ngạo hoành lạnh như băng kia, vẫn luôn là rất ngạo, cả đời vô địch, cả đời đi xuống, cuối cùng vẫn một thân một mình, cô độc sống quãng đời còn lại. Nha đầu kia. . . Cuối cùng, trong nội tâm Lý Thất Dạ nhẹ nhàng thở dài một tiếng, trong lòng nha đầu kia cuối cùng hoặc nhiều hoặc ít đều đang hận hắn đi.

– Người đã đi, còn không nỡ sao?Nhất Tâm – Nhị Vấn : Mọi chuyện hay vấn đều nào đó ở thư mục này đều trước Thấy Bản Tâm Sau đó Vấn Tâm cuối cùng mình mới viết nhé. …!

Gặp bộ dáng Lý Thất Dạ thất hồn lạc phách, Trì Tiểu Điệp nhìn hắn một cái, khinh thường nói.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 17 giờ trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ
https://audiosite.net
Cường 22 giờ trước
Cám ơn vì đã đc nghe truyện rất hay
https://audiosite.net
Ngại quá mới mở tính năng thành viên hội viên mới nghe audio được mất cậu up audio chưa quen chọn nhầm bạn à:)Mình đã fix lại nhé bạn All mọi người đều có thể nghe nhé ^^!
https://audiosite.net
Tôi 2 ngày trước
Sao nghe không đc vậy ad
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^