Đế Bá Audio Podcast
Tập 799 [Chương 3991 đến Chương 3995]
❮ prevnext ❯Chương 3991: Khiêu Chiến (2)
Thấy kết quả này, nhiều người thầm rung động:
– Đây là hai phần ba thực lực.
Có Bất Hủ Chân Thần thầm giật mình:
– Cho đến nay trừ Trường Sinh Điện ra còn hai đại giáo cổ quốc không đưa bàn phù vào. Hai đại giáo cổ quốc nàp đây?
Trường Sinh Điện có bốn bàn phù, giờ trừ bốn bàn phù của Trường Sinh Điện chỉ có hai đại giáo cổ quốc chưa đưa bàn phù vào Trường Sinh Tiên Bàn.
Nhìn cảnh tượng trên bầu trời, Trần Duy Chính trắng mặt nói:
– Mười hai bàn phù bỏ vào. Sư tổ, nếu Bát Quái Cổ quốc đánh ra một kích kia dù không phải một kích vô địch nhất của Thủy Tổ nhưng cũng là một hủy thiên diệt địa.
Trần Duy Chính thầm lo cho sư tổ, lo an nguy của nguyên Hộ Sơn tông. Nếu một kích kia khởi động thì tính hủy diệt không thể tưởng tượng.
Lý Thất Dạ chỉ liếc một cái, dửng dưng nói:
– Cứ để bọn họ tiếp tục đi.
Trần Duy Chính thở dài nhìn lên trời, trong lòng gã thầm cầu nguyện.
Trần Duy Chính cười khổ thì thào:
– Năm xưa lúc Hộ Sơn tông chúng ta ở đỉnh cao từng giống như Trường Sinh Điện có bốn bàn phù, sau này suy sụp, bốn bàn phù cũng lần lượt mất đi.
Nói đến đây Trần Duy Chính buồn bã thở dài.
Khi mười hai phần mười tám phù văn tỏa sáng, thiên địa như đông lại, mọi người nín thở. Không còn phù văn nào phát sáng.
Có Bất Hủ Chân Thần lòng rung động nói:
– Trừ hai đại giáo cương quốc và Trường Sinh Điện ra, đại giáo cổ quốc sở hữu bàn phù khác đều ủng hộ đứng về phía Bát Quái Cổ quốc. Xem ra Bát Quái Cổ quốc thật sự sắp xác lập địa vị, nếu không có ai ngăn cản thì Bát Quái Cổ quốc sắp nắm quyền lực Tiên Ma đạo thống.
Nhiều người hiểu rằng Bát Quái Cổ quốc không chỉ muốn giết Lý Thất Dạ, đồ diệt Hộ Sơn tông, bọn họ còn muốn leo lên ngai báu vô thượng trong Tiên Ma đạo thống. Với Bát Quái Cổ quốc thì Lý Thất Dạ hay Hộ Sơn tông chỉ là hòn đá kê chân để họ ngồi trên ngai báu.
Có đệ tử khó hiểu hỏi:
– Chẳng phải Bát Quái Cổ quốc là cương quốc mạnh nhất đương thời rồi sao?
Bất Hủ Chân Thần biểu tình nghiêm túc nói:
– Đừng quên còn Trường Sinh Điện, chỉ cần Trường Sinh Điện vẫn còn đó thì Bát Quái Cổ quốc khó thực hiện dã tâm của mình. Nhưng hiện tại Bát Quái Cổ quốc đã bước ra một bước này. Bát Quái Cổ quốc và Trung Vực Thánh Địa liên nhân là có lý do, hai giáo liên nhân, trong tay có năm bàn phù, Trường Sinh Điện có bốn bàn phù. Hai giáo liên nhân đối diện Trường Sinh Điện vẫn chiếm ưu thế.
Được trưởng bối chỉ dẫn, nhiều đệ tử hiểu ra:
– Bát Quái Cổ quốc thật là đầy dã tâm.Nguồn truyện audio Podcast
Sau khi mười hai bàn phù thắp sáng Trường Sinh Tiên Bàn, thái tử Bát Quái Cổ quốc Y Triệu Vĩ đứng ra trầm giọng nói:
– Ác ma vạn cổ người người nên tru. Hộ Sơn tông đã thành động ma ỷ vào hung nhân Lý Thất Dạ, nên bị đồ. Hôm nay thiên hạ cùng nhau làm việc quan trọng như thế, sẽ khắc ghi…
Thái tử Bát Quái Cổ quốc Trung Vực Thánh Nữ chưa nói hết câu Lý Thất Dạ đã nhàn nhã nói:
– Được rồi, đừng thổi phồng nữa. Ngày mai ta lên tổ thành chém hết đám người các ngươi, Trường Tồn Bất Hủ gì đó, tồn tại vô địch gì cứ đến hết đi, để ta chém hết một lần đỡ phí tay chân.
Trước mặt thiên hạ, Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão mà Lý Thất Dạ giữ tư thái bá đạo, làm nhiều người trố mắt líu lưỡi.
Nghe Lý Thất Dạ nói, có cường giả giơ ngón cái lên:
– Cuồng bá, Đệ Nhất Hung Nhân, không uổng là đệ nhất:
Trên bầu trời rũ xuống chân ngôn:
– Ngày mai, tổ thành, không chết không ngừng!
Khi chân ngôn giáng xuống như sấm nổ trong lòng mọi người, là giọng của Bát Quái Chưởng Thương Sinh.
Lý Thất Dạ cười hờ hững:
– Tốt, vậy ngày mai các ngươi rửa sạch cổ để ta dễ chém đầu.
Trên bầu trời vang hai tiếng hừ lạnh như sấm nổ:
– Hừ!
– Hừ!
Hai tiếng hừ là của Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão, nghe là biết bọn họ tức giận cỡ nào.
Trong phút chốc nguyên Luân Hồi Sơn thành xao động, tin tức động trời truyền khắp Tiên Ma đạo thống.
– Đại chiến tuyệt thế vào ngày mai!
Có người mở cá cược:
– Trận chiến ngày mai ai thắng ai thua?
Có bàn cược, nhiều người xem trọng Bát Quái Cổ quốc đều đặt tiền:
– Chúng ta cược Bát Quái Cổ quốc!
Có người tiếc nuối nói:
– Đúng là Bát Quái Cổ quốc phần thắng lớn, hai vị Trường Tồn Bất Hủ cộng thêm Trường Sinh Tiên Bàn. Khản năng thắng của Hộ Sơn tông xa vời, Hộ Sơn tông chỉ có một Lý Thất Dạ, một cây chẳng chống vững nhà tòa nhà.
Trận chiến của hai bên hẹn ở tổ thành vào ngày mai, vô số người nghểnh cổ trông mong.
Trận chiến của hai bên chưa đến chợt nghe tiếng vù vù, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một vòng xoáy. Vòng xoáy màu vàng như vô số dòng chảy nhỏ tụ lại rồi từ từ xoay, không phải loại vòng xoáy xoay nhanh khiến người sợ.
Vòng xoáy màu vàng như vậy khi hình thành trông rất đẹp, dường như bên trong có vô số báu vật rắc xuống.
Khi mọi người nhìn vòng xoáy trên trời, lại vù một tiếng, vòng oáy từ từ rũ xuống. Từng dòng chảy liên miên rũ xuống, đan vàoo nhau, trong thời gian ngắn các dòng chảy nhỏ đan thành thang trời.
Một thang trời từ vòng xoáy màu vàng chậm rãi giáng xuống chủ thành.
Nhiều cường giả tu sĩ trẻ tuổi lần đầu thấy cảnh thần kỳ, quái dị như vậy, tò mò hỏi:
– Đó là thứ gì?
– Không lẽ là khách từ ngoài vũ trụ đến?
Cường giả thế hệ trước lắc đầu, biểu tình nghiêm túc nói:
– Không khách từ ngoài vũ trụ đến. là Trường Sinh Điện, người của Trường Sinh Điện đến.
– Trường Sinh Điện!
Nghe cái tên này cường giả tu sĩ trước nay chỉ thấy đệ tử Trường Sinh Điện bỗng chốc tim đập nhanh. Nhiều người khi nghe đến Trường Sinh Điện đều nghiêm nghị hơn.
Có trưởng lão đại giáo cảm khái nói:
– Người Trường Sinh Điện sắp đến, thật là hiếm thấy. Lâu rồi Trường Sinh Điện không lộ mặt, hôm nay lại ra gặp đời.
Có Bất Hủ Chân Thần lúc trước trịnh trọng nói:
– Trường Sinh Điện lộ mặt cũng không lạ, đám Bát Quái Cổ quốc kích hoạt Trường Sinh Tiên Bàn, đây là việc lớn động trời với toàn Tiên Ma đạo thống, sao không kinh động Trường Sinh Điện được. Huống chi Bát Quái Cổ quốc có xu hướng hiệu lệnh thiên hạ, đó là khiêu khích đại vị của Trường Sinh Điện, chắc chắn Trường Sinh Điện sẽ không ngồi yên xem.
Có cường giả cổ hủ trịnh trọng gật đầu nói:
– Đúng là vậy, không biết lần này Trường Sinh Điện ôm thái độ thế nào.
Trường Sinh Điện làm ột trong các truyền thừa cổ xưa nhất Tiên Ma đạo thống, từ thời đại xa xôi khi Trường Sinh Lão Nhân còn sống Trường Sinh Điện đã thay Trường Sinh Lão Nhân chấp chưởng hiệu lệnh, càn quét bát phương, thống ngự vạn giới vì Trường Sinh Lão Nhân.
Chương 3992: Khương Trường Tồn
Có thể nói trong thời đại đó Trường Sinh Điện xứng là chí cao vô thượng, nắm quyền lực vô cùng hiển hách.
Về sau Trường Sinh Lão Nhân không luân hồi nữa, Trường Sinh Điện vẫn cao cao tại thượng, trong thời gian dài vẫn nắm giữ quyền lực Tiên Ma đạo thống. Nhưng rồi thời gian trôi qua, Trường Sinh Điện ngày càng mờ nhạt khỏi ánh mắt người đời, dần không can thiệp công việc Tiên Ma đạo thống nữa, ẩn khuất đi.
Dù vậy trăm ngàn vạn năm qua, trong lòng các đệ tử, hậu đại Tiên Ma đạo thống thì Trường Sinh Điện vẫn giữ địa vị rất cao thượng. Có thể nói khó ai lay động địa vị của Trường Sinh Điện trong Tiên Ma đạo thống.
Về điểm này Hộ Sơn tông thau xưa Trường Sinh Điện.
Tuy cho đến ngày nay Bát Quái Cổ quốc đã rất mạnh, có vũ lực cường đại không gì sánh bằng, có nội tình vô cùng thâm sâu, được gọi là đệ nhất cương quốc Tiên Ma đạo thống. Nhưng trong mắt nhiều người Bát Quái Cổ quốc không có tư cách chấp chưởng quyền lực Tiên Ma đạo thống. Trừ phi Bát Quái Cổ quốc đánh bại Trường Sinh Điện thì mới hoàn toàn xứng đáng là vị vua không ngai, nếu không Bát Quái Cổ quốc luôn bị bóng ma Trường Sinh Điện che đi.
Cũng vì trên đầu có bóng ma Trường Sinh Điện ám ảnh khiến Bát Quái Cổ quốc nôn nóng muốn mở Trường Sinh Tiên Bàn ra, hiệu lệnh thiên hạ. Bát Quái Cổ quốc muốn thừa dịp vạn năm một thuở xác lập đại vị của mình trong Tiên Ma đạo thống, mượn cơ hội này nắm giữ quyền lực.
Ong ong ong ong ong!
Vòng xoáy trên trời hiện ra một cánh cửa, có người song song đi ra từ cánh cửa.
Cường giả bước xuống từ cánh cửa đều mặc trường bào giống nhau, trường bào mộc mặc nhưng bọn họ toát ra khí thế không giận mà uy. Tay họ cầm trường thương mà như nắm gậy quyền lực, cảm giác nắm giữ hoàng quyền.
Dường như bọn họ đại biểu ý chí vô thượng của Tiên Ma đạo thống, sử dụng quyền lệnh vô thượng của Tiên Ma đạo thống.
Nên khi các cường giả song song bước xuống từ vòng xoáy, bao người nín thở. Cường giả Bát Quái Cổ quốc khi thấy cường giả Trường Sinh Điện đến cũng lộ biểu tình cẩn trọng không dám thả lỏng.
Vì đối với Bát Quái Cổ quốc sơ sẩy một cái không chừng sẽ đối địch với Trường Sinh Điện, hai bên đánh nhau ngay.
Một số đại giáo cổ quốc đã đứng về trận doanh Bát Quái Cổ quốc giờ hơi hối hận:
– Không ngờ Trường Sinh Điện đến.
Bây giờ mà đứng về phe Bát Quái Cổ quốc không chừng sẽ đối địch với Trường Sinh Điện.
Nhìn cường giả Trường Sinh Điện lần lượt đi xuống đứng hai hàng yên lặng chờ, có người lẩm bẩm:
– Trường Sinh Điện sẽ có đại nhân vật nào giáng lâm?
Có cường giả trẻ lo lắng nói:
– Bát Quái Cổ quốc, Trung Vực Thánh Địa có Trường Tồn Bất Hủ như Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão đến. Nếu Trường Sinh Điện không phái Trường Tồn Bất Hủ đến thì không trấn được.
Có cường giả hưng phấn nói:
– Không chừng Khương Trường Tồn sẽ tự giá lâm!
Nghe cái tên Khương Trường Tồn, mọi người tim đập nhanh. Khương Trường Tồn xuất thân từ Trường Sinh Điện, là Trường Tồn Bất Hủ kinh diễm nhất đương thời.
Có lão tổ thế gia nhẹ lắc đầu nói:
– Sợ là không thể, Khương Trường Tồn đã biến mất từ rất lâu, dù thật sự còn sống cũng sẽ không xuất hiện vì chuyện này. Khương Trường Tồn mà lộ mặt, nói một câu thôi, trong Tiên Ma đạo thống có ai dám không nghe?
Mọi người cảm thấy lão tổ này nói có lý, thầm gật gù. Khương Trường Tồn là người duy nhất thau Trường Sinh Lão Nhân từ trăm ngàn vạn năm nay, có địa vị chí cao vô thượng trong Tiên Ma đạo thống. Khương Trường Tồn mà xuất hiện thì Trường Tồn Bất Hủ cỡ như Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão sẽ cụp đuôi rút cổ.
Đối với cường giả Trường Sinh Điện đến, cỡ như Bát Quái Chưởng Thương Sinh chỉ hừ lạnh, không tỏ thái độ:
– Hừ!
Đương nhiên Bát Quái Chưởng Thương Sinh kiêng dè Khương Trường Tồn thật, nếu Khương Trường Tồn không xuất hiện thì gã có thể liều chiến một phen với Trường Sinh Điện, trong lòng có tự tin.
Trong khi nhiều người chú ý Trường Sinh Điện có thần thánh phương nào giá lâm thì không biết ai la lên:
– Đệ Nhất Hung Nhân đến!
Mọi người nhìn qua.
Đoàn người chậm rãi từ cửa tổ thành đi vào, đằng trước nhất là Đệ Nhất Hung Nhân Lý Thất Dạ ngồi trên xe lăn, trên chân không gác trường kiếm.
Thấy trên chân Đệ Nhất Hung Nhân không có trường kiếm, chẳng hiểu sao mọi người thầm thở phào.
Đệ Nhất Hung Nhân ngồi trên xe lăn, nhắm mắt như đang ngủ.
Dù Đệ Nhất Hung Nhân ngồi trên xe lăn, bề ngoài như kẻ tàn phế nhưng không ai dám coi khinh hắn, không có ai cho rằng hắn là tàn phế. Mọi người đều biết dù Đệ Nhất Hung Nhân ngồi trên xe lăn không nhúc nhích cũng có thể giết ma, vung tay đồ ngàn vạn.
Nên khi xe lăn của Đệ Nhất Hung Nhân chậm rãi vào tổ thành, tất cả cường giả tu sĩ trong thành lặng lẽ tránh ra một con đường. Thiên tài tuyệt thế của đại giáo hay Bất Hủ Chân Thần gì đều không dám cản đường Đệ Nhất Hung Nhân. Mọi người như thủy triều chậm rãi dạt sang hai bên.
Đệ Nhất Hung Nhân vào tổ thành, không ngừng lại ở nơi khác, xe lăn tiến nhanh đến tổ điện.
Tổ điện rất khổng lồ, đại điện mở rộng, từng bậc thềm đá lên trên. Chỗ cao nhất đại điện có một ngai báu cũ kỹ, đã bao nhiêu năm không có người ngồi nhưng nó vẫn tỏa sáng không nhiễm hạt bụi.
Đằng trước tổ điện có pho tượng siêu khổng lồ, cao bằng trời, ai đứng trước pho tượng cũng không kiềm được ngước nhìn.
Pho tượng này điêu Trường Sinh Lão Nhân, nhưng vô thượng ảo diệu che lấp mặt mày, nhìn mơ hồ không thấy rõ.
Từng có vô số cường giả mở thiên nhãn muốn cưỡng ép xem rõ mặt Trường Sinh Lão Nhân nhưng không thành công.
Pho tượng đứng sững tại đây vô số năm mà vẫn đại khí bàng bạc, hơi thở chí cao vô thượng. Dường như trăm ngàn vạn năm trôi qua không thể xóa nhòa hơi thở chí cao vô thượng ngược lại càng đậm, trên pho tượng đã tụ tập khí ihậu Tiên Ma đạo thống.
Không biết bao nhiêu người trông thấy pho tượng Trường Sinh Lão Nhân xúc động muốn quỳ lạy, nhiều người đến tổ điện sẽ quỳ tượng Trường Sinh Lão Nhân.
Xe lăn ngừng trước pho tượng lớn, Lý Thất Dạ như đang ngủ chợt mở mắt ra nhìn tượng khổng lồ. Ánh mắt Lý Thất Dạ sâu thẳm xuyên thấu ảo diệu pho tượng nhìn thẳng khuôn mặt Trường Sinh Lão Nhân.
Một lúc lâu sau Lý Thất Dạ nhìn hướng ngai báu trên tổ điện.
Lý Thất Dạ thu về tầm mắt, hắn chỉ vào ngai báu trên tổ điện:
– Đẩy ta lên, ta muốn ngồi trên đó.
Nghe Lý Thất Dạ nói thế, mọi người xôn xao, cùng nhìn hướng hắn.
– Cái gì? Hắn muốn ngồi trên đó?
Đám người ồn ào ngó Lý Thất Dạ lại nhìn hướng ngai báu trên Tổ điện. Mọi người không thấy Lý Thất Dạ đùa chút nào, hắn thật sự nghiêm túc.
Chương 3993: Tổ Tọa
Có người không kiềm được nói:
– Cuồng quá, thân phận, địa vị của hắn chưa đủ tư cách ngồi trên Tổ tọa!
Ngai báu của Tổ điện tên là Tổ tọa, nghe đồn thời đại viễn cổ Trường Sinh Lão Nhân từng ngồi, sau này Tiên Ma đạo thống có mấy vị lão tổ vô cùng cổ hủ từng ngồi. Nhưng mấy vị lão tổ vô cùng cổ hủ đó từng có cống hiến siêu cao cho toàn Tiên Ma đạo thống, thân phận, địa vị của họ được tất cả đại giáo cổ quốc, đệ tử tu sĩ Tiên Ma đạo thống công nhận.
Người từng ngồi Tổ tọa gần đây nhất là Khương Trường Tồn, người Tiên Ma đạo thống hoàn toàn không có ý kiến gì, cho rằng đó là chuyện đương nhiên. Dù sao Khương Trường Tồn là người xuất sắc nhất sau Trường Sinh Lão Nhân.
Hôm nay sư tổ trẻ tuổi như Lý Thất Dạ đòi ngồi trên Tổ tọa, hỏi sao không gây xôn xao?
Mặc dù Lý Thất Dạ đột ngột vươn lên, đánh đâu thắng đó, đến đâu vô địch tới đó, nhưng trong mắt mọi người dù hắn mạnh đến đâu cũng cần tích lũy, lắng đọng. Bằng vào địa vị hiện tại cúa Lý Thất Dạ còn lâu mới có tư cách ngồi trên chiếc Tổ tọa.
Có trưởng lão thế gia khó chịu hừ lạnh một tiếng:
– Hừ! Hắn nghĩ mình là ai mà dám ngồi trên Tổ tọa? Cuồng vọng vô tri!
Nhiều cường giả, đại nhân vật rất bất mãn cách làm của Lý Thất Dạ, lạnh lùng nói:
– Đúng vậy! Mới bắt đầu có chút thành tựu đã lâng lâng. Không lập chút công nào cho Tiên Ma đạo thống mà muốn ngồi Tổ tọa, không đi tiểu tự soi mình xem!
Có lão tổ đại giáo rất bất mãn yêu cầu của Lý Thất Dạ, hừ lạnh một tiếng:
– Tiểu tử không biết trời cao đất rộng! Người ngồi trên đó tất nhiên là người đức cao vọng trọng, công tích hiển hách, hắn có tư cách gì ngồi Tổ tọa?
Nghe yêu cầu của Lý Thất Dạ, da đầu Trần Duy Chính tê dại. Gã biết ý nghĩa của Tổ tọa, dù là các đời tiên hiền của Hộ Sơn tông cũng ít ai đủ tư cách ngồi trên Tổ tọa. Bây giờ trước mặt người trong thiên hạ sư tổ đòi ngồi Tổ tọa, dường như muốn đối địch với toàn bộ Tiên Ma đạo thống.
Trần Duy Chính nhắc khéo:
– Thưa sư tổ, giờ… giờ… giờ không hợp thời lắm.
Lý Thất Dạ dửng dưng nói:
– Cái gì không hợp thời? Ta muốn ngồi thì ngồi!
Trần Duy Chính á khẩu, đầu đau như búa bổ, tiến lùi khó khăn. Trần Duy Chính cảm thấy thái độ của sư tổ như con nít không biết sợ là gì, thích làm gì thì làm, rất tùy hứng.
Chợt vang tiếng hừ lạnh:
– Cuồng vọng vô tri!
Tiếng hừ như sấm nổ, một lão hủ bước ra khỏi đám đông, ánh mắt như điện, ánh sáng bắn ra bốn phía. Lão nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm.
– Tổ tọa là vinh diệu vô thượng của Tiên Ma đạo thống chúng ta, người không có công huân, không phải vô thượng thì không được ngồi. Ngươi là ai mà dám huênh hoang đòi ngồi Tổ tọa? Không biết tự lượng sức mình!
Lão nhân mặc áo gấm, sau đầu có ánh sáng trông lão khí chất thần uy vô song. Lão không toát ra hơi thở kinh thiên động địa, nhưng giơ tay nhấc chân có thể điều khiển núi sông, chưởng ngự Càn Khôn, cho người hơi thở vô địch cõi đời.
Thấy lão hủ, có người cùng là Bất Hủ Chân Thần biểu tình nghiêm túc nói:
– Lão tổ của Tề Phong quốc đến!
Bị lão hủ mắng vào mặt, Lý Thất Dạ không giận, hắn chậm rãi quay đầu tùy ý liếc một cái, hoàn toàn không để bụng:
– Ngươi là ai?
Bị thái độ coi rẻ của Lý Thất Dạ chọc giận, lão hủ biểu tình cực kỳ khó xem lạnh lùng nói:
– Lão hủ chính là Tề Phong Thần Vương!
Nghe cái tên Tề Phong Thần Vương, cơ mặt Trần Duy Chính co giật.
Nghe tôn xưng đó nhiều người biểu tình nghiêm nghị:
– Tề Phong Thần Vương, lão tổ mạnh nhất của Tề Phong quốc, nghe nói là Trường Tồn Bất Hủ ngàn vạn kiếp, rất có thể đã bước vào Kỷ Nguyên Bất Hủ!
Tề Phong Thần Vương nổi tiếng như cồn trong Tiên Ma đạo thống, lừng lẫy không thua gì Trung Vực Tổ Vương.
Lý Thất Dạ không thèm nhìn, phất tay nói:
– Không quen, chó mèo gì đó, biến sang bên đi đừng làm ta mất hứng.
Tề Phong Thần Vương biểu tình cực kỳ khó xem:
– Ngươi…!
Lão là lão tổ mạnh nhất Tề Phong quốc, ít khi lộ mặt. Hễ Tề Phong Thần Vương ra mặt là danh chấn thiên hạ, không biết bao nhiêu đệ tử vãn bối quỳ lạy dưới chân lão, bao nhiêu cường giả cao thủ trong thiên hạ vô cùng cung kính với lão.
Hôm nay lão ở trong mắt Lý Thất Dạ không là cái đinh gì, không thèm nhìn thẳng lão. Nhìn hắn phất tay như đuổi ruồi, Tiên Ma đạo thống nổi tiếng như cồn biết đút mặt vào đâu?
Có người lần đầu thấy Lý Thất Dạ bình luận hắn quá cuồng:
– Thật cuồng vọng.
Có lão nhân chính mắt xem cuộc chiến cười khổ nói:
– Đừng quên Trung Vực Tổ Vương cũng bị hắn một kiếm chém, dù Tề Phong Thần Vương là Kỷ Nguyên Bất Hủ nhưng đúng là không đáng được hắn để vào mắt, chỉ có Trường Tồn Bất Hủ mới lọt vào pháp nhãn của hắn được.
Thái độ của Lý Thất Dạ rất cuồng bá, nhưng trong mắt nhiều người thì hắn có tư cách đó.
Tề Phong Thần Vương hít sâu, lạnh lùng nói:
– Hôm nay dù ta là một tiểu bối vô danh cũng phải ngăn cản ngươi. Tổ tọa đại biểu cho vinh diệu vô thượng của Tiên Ma đạo thống chúng ta, người ngồi trên Tổ tọa đều có cống hiến siêu đẳng cho Tiên Ma đạo thống, có công lao hiển hách cho Tiên Ma đạo thống. Nếu không mặc kệ hắn mạnh cỡ nào đều không có tư cách ngồi trên Tổ tọa! Nếu ai tự cao vô địch liền thích gì làm nấy, ỷ võ hiếp người, cứng rắn ngồi trên Tổ tọa thì đó là làm bẩn vinh diệu vô thượng của Thủy Tổ chúng ta, khi dễ Tiên Ma đạo thống chúng ta, là đối địch với toàn Tiên Ma đạo thống!
Tề Phong Thần Vương nói một tràng tình cảm sục sôi, kích động đám đông, làm nhiều người nghe gật gù đồng ý.
Nhiều người cảm xúc kích động la hét:
– Đúng vậy! Tổ tọa là vinh diệu vô thượng của chúng ta, không phải ai đều được ngồi!
Có thế hệ trước khó chịu cười khẩy nói:
– Muốn ngồi trên Tổ tọa không khó, ngươi càn quét thiên hạ trước, đánh bại thiên hạ không địch thủ sau đó ngồi lên Tổ tọa. Không thì dù ngươi ngồi vào Tổ tọa cũng không thể phục chúng.
Có đệ tử trẻ kích động mắng Lý Thất Dạ:
– Cút đi! Tổ điện không phải nơi ngươi muốn làm gì thì làm! Mạnh thì ghê gớm lắm sao? Dù ngươi mạnh thì sao? Chẳng lẽ ngươi muốn làm gì cũng được!?
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
– Mạnh đúng là ghê gớm, vô địch cõi đời thì thích làm gì cũng được, ta muốn sao là được thế đó!
Có người bị lời nói kiêu ngạo của Lý Thất Dạ chọc bùng cháy lửa giận, mắt rực lửa:
– Ngươi…!
Tề Phong Thần Vương vừa lòng nhìn tình cảm quần chúng sục sôi, lão muốn người trong thiên hạ đối địch Lý Thất Dạ, khiến hắn sau này nửa bước khó đi trong Tiên Ma đạo thống.
Chương 3994: Trường Sinh Điện Hoàng (1)
Có Bất Hủ Chân Thần địa vị quyền trọng hừ mũi, trầm giọng nói:
– Tổ tọa không phải ngươi muốn ngồi liền ngồi, nếu ngươi muốn ngồi trên Tổ tọa phải được sự đồng ý của mọi người, nếu không tất cả sẽ đối địch với ngươi, khi đó người đầu tiên không đồng ý là Trường Sinh Điện!
Lúc này có người thông minh lôi Trường Sinh Điện ra, vì Trường Sinh Điện là truyền thừa mạnh nhất Tiên Ma đạo thống, ít nhiều gì sẽ làm Lý Thất Dạ kiêng dè.
Chợt một giọng nói trong trẻo êm tai vang lên, thanh âm tràn ngập uy nghiêm:
– Ai nói Trường Sinh Điện chúng ta không đồng ý?
Nghe giọng đó mọi người quay lại xem.
Một người bước ra từ cánh cửa vòng xoáy trên bầu trời, dọc theo thang dài hoàng kim từ từ bước xuống.
Đây là một nữ nhân, phong hoa tuyệt thế, trông khoảng gần ba mươi tuổi, tràn ngập phong vận trưởng thành. Nàng như trái đào chín mọng, bộ ngực đẫy đà, mông vêu, eo nhỏ một bàn tay ôm hết. Đường cong trên người nàng nhiều một chút là dư, ít một chút thì thiếu. Nàng mặc áo dài trông như hoàng trụ cao quý, tuyệt thế vô song, đẹp không thể tả.
Phong vận trưởng thành cùng với khí chất hoàng trụ cao quý khiến nàng có sức hấp dẫn trí mạng, nhìn một cái khó dời ánh mắt.
Nhìn rõ nữ nhân kia, cường giả thế hệ trước đều khom người tỏ ra kính ý:
– Trường Sinh Điện Hoàng!
Nghe xưng hô đó, mọi người tim rớt cái bịch:
– Trường Sinh Điện Hoàng!
Dù là Tề Phong Thần Vương cũng hết hồn.
Nhiều người khom lưng chào nữ nhân, có ngạo đến đâu cũng cúi đầu trước Trường Sinh Điện Hoàng:
– Kính chào Điện Hoàng!
Có nam nhân trẻ tuổi nhìn điên đảo thần hồn, vẻ mặt say mê:
– Trường Sinh Điện Hoàng, tuyệt thế vô song.
Trưởng bối tát sau gáy thanh niên, đánh thức vãn bối:
– Vô tri! Điện Hoàng hai thế làm hoàng, Tạo Hóa Trường Tồn, đừng ngu xuẩn nằm mơ!
Nghe trưởng bối nói, vãn bối vẻ mặt từ say mê đổi sang toát mồ hôi lạnh ròng ròng, vội quỳ lạy.
– Hai thế làm hoàng, Tạo Hóa Trường Tồn!
Câu đó đánh thức các đệ tử trẻ tinh thần lung lay, họ ướt đẫm mồ hôi quỳ lạy dưới đất.
Trường Sinh Điện Hoàng, Đạm Đài Miểu, điện chủ hiện nay của Trường Sinh Điện, cũng là điện chủ thời đại trước của Trường Sinh Điện. Nhưng đương thời không còn ai biết tên của nàng, mọi người chỉ biết nàng là Trường Sinh Điện Hoàng, điện chủ của Trường Sinh Điện, hai đời làm hoàng.
Trường Sinh Điện Hoàng không chỉ là hai thế làm hoàng, quan trọng hơn ở thời đại trước nàng đã là Trường Tồn Bất Hủ, từng là thiên tài kinh tài tuyệt diễm, từng thành Trường Tồn Bất Hủ trẻ tuổi nhất của Tiên Thống giới.
Lúc bấy giờ Trường Sinh Điện Hoàng từng được người gọi là thiên tài ghê gớm nhất Trường Sinh Điện sau Khương Trường Tồn.
Nhưng ở thời đại này thì Trường Sinh Điện Hoàng quy ẩn không ra, mai danh ẩn tích. Từng có người nói Trường Sinh Điện Hoàng đã bế tử quan, dù vậy Trường Sinh Điện vẫn có trật tự ngay ngắn.
Hôm nay Trường Sinh Điện Hoàng hiện thế, khiến đám cường giả tu sĩ Tiên Ma đạo thống lòng rung động. Được tận mắt thấy nữ nhân đẹp nhất đời trước, khuôn mặt thiên tài kinh tài tuyệt diễm nhất, với bao người thì không còn gì để hối hận nữa.
Bất Hủ Chân Thần cùng thời với Trường Sinh Điện Hoàng khi thấy nàng phong thái như cũ còn mình thì già khú đế, trong lòng thầm than thở.
Cường giả thế hệ trước ra đường đời cùng lúc với Trường Sinh Điện Hoàng, thấy tạo hóa của nàng rồi nhìn lại mình, lòng thầm rầu rĩ. Vì Trường Sinh Điện Hoàng ngày nay đã là Trường Tồn Bất Hủ còn họ vẫn vùng vẫy chật vật trong cảnh giới Đăng Thiên Chân Thần. Ra đường đời cùng lúc mà cách biệt một trời một vực, chuyện này khiến người buồn bực biết bao.
Trường Sinh Điện Hoàng phong tư tuyệt thế, thành thục phong vận, khí chất quý tộc làm bao nam nhân nghẹt thở.
Trường Sinh Điện Hoàng chậm rãi đi tới, dưới chân nở sen, phong tư yểu điệu, khiến người nhìn khó quên.
Trường Sinh Điện Hoàng bước chậm đến trước mặt Lý Thất Dạ, khom người nửa quỳ vái chào:
– Nếu Lý công tử muốn lên Tổ tọa thì Trường Sinh Điện ta là người ủng hộ đầu tiên. Đạm Đài Miểu đại biểu Trường Sinh Điện xin bày ra sùng kính tối cao với Lý công tử.
Lý Thất Dạ rất bình tĩnh, như thể quỳ trước mặt hắn chỉ là đệ tử bình thường trong Tiên Ma đạo thống:
– Bình thân.
Mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn, não dính đặc không phản ứng lại.
Trường Sinh Điện Hoàng là điện chủ của Trường Sinh Điện, trong tay nắm quyền lớn sinh sát, địa vị vô cùng cao thượng, càng là Trường Tồn Bất Hủ tối cao vô thượng. Tồn tại như nàng so với Trung Vực Tiên Lão, Bát Quái Chưởng Thương Sinh thì chỉ hơn chứ không kém.
Hôm nay hoàng trụ cao quý Trường Sinh Điện Hoàng hành lễ lớn với Lý Thất Dạ? Chuyện như thế khiến người cảm giác rất khó tin, không thể tưởng tượng.
Thiên hạ đương thời người đáng giá Trường Sinh Điện Hoàng hành lễ lớn như vậy chỉ có Khương Trường Tồn truyền kỳ!
Dù là Bất Hủ Chân Thần cũng không hiểu nổi:
– Chuyện… chuyện gì thế này?
Dù Lý Thất Dạ là sư tổ Hộ Sơn tông cũng không đến mức khiến Trường Sinh Điện Hoàng hành lễ lớn như vậy, vì địa vị của Trường Sinh Điện cao hơn Hộ Sơn tông, càng đừng nói đến Hộ Sơn tông ngày nay đã xuống dốc. – Trường Sinh Điện ủng hộ công tử lên Tổ tọa!
Thái độ của Trường Sinh Điện Hoàng rất rõ ràng, Lý Thất Dạ muốn lên Tổ tọa thì Trường Sinh Điện sẽ hết sức ủng hộ.
Có Bất Hủ Chân Thần đức cao trọng vọng biểu tình nghiêm túc nói:
– Điện Hoàng, làm vậy e rằng không ổn. Tổ tọa liên quan đến vinh diệu của Tiên Ma đạo thống chúng ta, không phải ai đều được lên ngôi báu, xin Điện Hoàng hãy nghĩ kỹ!
Trường Sinh Điện Hoàng không dao động:
– Trường Sinh Điện vui vẻ gánh mọi trách nhiệm, nếu các lão có gì chất vấn Trường Sinh Điện ta tùy thời hoan nghênh!
Thái độ của Trường Sinh Điện Hoàng rất cứng rắn, mọi người đều nhìn ra nàng tuyệt đối ủng hộ Lý Thất Dạ lên Tổ tọa, không ai ngăn cản được.
Đám người nhìn nhau, không rõ Lý Thất Dạ và Trường Sinh Điện Hoàng có quan hệ gì, hắn và Trường Sinh Điện có mối liên quan gì. Họ không hiểu tại sao Trường Sinh Điện hết sức ủng hộ Lý Thất Dạ? Dù Trường Sinh Điện muốn đối phó Bát Quái Cổ quốc, Trung Vực Thánh Địa cũng không cần mời chào Lý Thất Dạ như thế, càng không cần thiết nâng hắn lên Tổ tọa.
Đám người Trần Duy Chính trợn mắt há hốc mồm nhìn, họ không nghĩ ra tồn tại cao cao tại thượng như Trường Sinh Điện Hoàng sẽ cung kính với sư tổ của họ.
Trường Sinh Điện Hoàng khom người hỏi ý Lý Thất Dạ:
– Lý công tử có muốn lên ngồi?
Lý Thất Dạ tùy ý ra lệnh:
– Dìu ta lên.
Tồn tại như Trường Sinh Điện Hoàng mà hắn sai khiến như nha đầu.
Thái độ này khiến nhiều người lòng rung động, bá đạo biết bao. Trường Sinh Điện Hoàng nắm quyền lớn Trường Sinh Điện, càng là Trường Tồn Bất Hủ, mấy ai dám sai khiến nàng như nha đầu?
Chương 3995: Trường Sinh Điện Hoàng (2)
Trường Sinh Điện Hoàng khom người:
– Công tử, mạo phạm.
Trường Sinh Điện Hoàng vươn tay bế Lý Thất Dạ lên khỏi chiếc xe lăn, nàng bước lên thềm đá đi hướng Tổ tọa.
Lý Thất Dạ gối đầu lên ngực mỹ nhân, vẻ mặt tự nhiên không chút cục súc bất an.
Nhìn Trường Sinh Điện Hoàng tự mình ôm Lý Thất Dạ lên ngôi, mọi người xoe tròn mắt, ngây ra như phỗng nhìn.
Đấy là Trường Sinh Điện Hoàng, vậy mà tự mình ôm Lý Thất Dạ sắp lên ngai báu, tư thái khiêm tốn biết bao.
Có nhiều người thấy cảnh đó thì ghen tỵ, hâm mộ chết. Chỉ một mình Lý Thất Dạ mới được hưởng thụ hầu hạ như vậy.
Mọi người ngây ngốc nhìn, há hốc mồm không nói nên lời.
Trường Sinh Điện Hoàng ôm Lý Thất Dạ leo lên từng nấc thềm đá, sắp lên ngai báu.
Đột nhiên hai bóng người từ trên trời giáng xuống, huyết khí mênh mông như biển chấn động bát phương. Bùm một tiếng, lực xung kích cường đại không gì sánh bằng như có thể thổi đại dương bay đi góc trời.
Nhưng trước lực lượng bàng bạc đó Trường Sinh Điện Hoàng ôm Lý Thất Dạ vững như núi không nhúc nhích.
Hai người từ trên trời giáng xuống khí thôn ngân hà, tay nắm trời trăng, khiến người nhìn kính sợ.
Nhìn hai người từ trên trời giáng xuống, có người kinh kêu:
– Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão!
Hai người đó là Bát Quái Chưởng Thương Sinh của Bát Quái Cổ quốc, Trung Vực Tiên Lão của Trung Vực Thánh Địa. Hai vị Trường Tồn Bất Hủ cùng từ trên trời giáng xuống, hơi thở Trường Tồn Bất Hủ đè ép mọi người nghẹt thở, cảm giác cổ bị siết chặt.
Trung Vực Tiên Lão thốt ra chân ngôn, như Vạn Lý Trường Thành chặn đường đi của Trường Sinh Điện Hoàng:
– Điện Hoàng, dừng bước.
Trường Sinh Điện Hoàng mở mắt ra, ánh sao rực rỡ, hoàng khí hùng hồn, hơi thở hoàng trụ cao quý bày ra khiến người chỉ muốn quỳ lạy kêu thần:
– Tiên Lão có thể cản đường của ta sao?
Bát Quái Chưởng Thương Sinh chậm rãi nói:
– Điện Hoàng, đây không chỉ mình Tiên Lão không cho phép, ta cũng vậy.
Bát Quái Chưởng Thương Sinh thốt ra chân ngôn, mỗi chữ dõng dạc thần uy vô thượng, khiến người khó chống cự.
Trường Sinh Điện Hoàng ngạo nghễ đứng, bễ nghễ thiên hạ, có khí khái vô địch cõi đời, dù đối diện hai Trường Tồn Bất Hủ vẫn ngạo nhiên vô song:
– Hai ngươi cùng lên?
Nhìn Trường Sinh Điện Hoàng bễ nghễ thiên hạ định một chọi hai Trường Tồn Bất Hủ, nhiều người miệng lưỡi khô khốc cảm khái:
– Không uổng là thiên tài kinh tài tuyệt diễm nhất thời đại trước.
Tề Phong Thần Vương chạy vội lên giảng hòa:
– Điện Hoàng, xin hãy nghĩ kỹ, hai vị lão tổ không có ác ý Tổ tọa liên quan vinh diệu vô thượng của Tiên Ma đạo thống chúng ta, ai ngồi lên ngai báu này phải trải qua bàn bạc nhiều lần.
Trung Vực Tiên Lão chậm rãi nói:
– Điện Hoàng nên biết rằng người có thể ngồi Tổ tọa đều là thánh hiền của chúng ta, phàm phu tục tử có tài đức gì ngồi trên Tổ tọa? Xin Điện Hoàng hãy nghĩ cho Trường Sinh Điện, đừng vì hành động theo cảm tình một thoáng mà hỏng anh danh trăm ngàn năm của Trường Sinh Điện.
Nhiều Bất Hủ Chân Thần cùng thời đại với Trường Sinh Điện Hoàng cũng khuyên nhủ:
– Phải rồi, xin Điện Hoàng hãy nghĩ kỹ.
Trong lúc mọi người hùa nhau chèn ép Lý Thất Dạ chợt cười nói:
– Thả ta xuống dưới đi.
Trường Sinh Điện Hoàng do dự một chút sau đó buông Lý Thất Dạ xuống, lạnh lùng liếc nhóm Bát Quái Chưởng Thương Sinh:
– Đây là các ngươi tự tìm diệt vong, không ai cứu được các ngươi.
Trường Sinh Điện Hoàng nói xong chậm rãi đứng sang một bên.
Trường Sinh Điện Hoàng buông Lý Thất Dạ xuống thì hắn đứng rất vững vàng, làm mọi người xem ngây người.
Vì cho đến nay Lý Thất Dạ luôn ngồi trên xe lăn, mọi người, bao gồm nhóm Trần Duy Chính đinh ninh thân thể hắn tàn phế không đứng thẳng nổi, ai ngờ hắn không bị gì.
Mọi người ngây như phỗng. Nếu Lý Thất Dạ có thể đứng, tự đi đường được thì tại sao hắn ngồi trên xe lăn?
Lý Thất Dạ cười, khuôn mặt hiền hòa nói:
– Cũng tốt, ai cảm thấy ta không thể ngồi trên Tổ tọa thì đứng ra hết đi. Đương nhiên đối với người phản đối ta luôn rất khoan dung nhân từ.
Đám người nhìn nhau, nếu là lúc trước thì rất nhiều người sẽ đứng về phe Bát Quái Cổ quốc, vì họ nhìn ra được Bát Quái Cổ quốc chiếm ưu thế. Huống chi cho đến ngày nay Bát Quái Cổ quốc có xu hướng hiệu lệnh thiên hạ. Lý Thất Dạ dù mạnh đến mấy cũng chỉ đơn độc một mình.
Giờ thì khác, Trường Sinh Điện hết sức ủng hộ Lý Thất Dạ, làm nhiều người do dự.
Hiển nhiên Tề Phong Thần Vương là người đầu tiên đứng về phe Bát Quái Cổ quốc:
– Tề Phong quốc ta là người đầu tiên không đồng ý!
Trước đó Lý Thất Dạ giết Tề Phong Kiếm Thánh, huống chi Tề Phong quốc và Trung Vực Thánh Địa luôn là nước bạn, Tề Phong quốc đứng về phe Bát Quái Cổ quốc không có gì lạ.
Thấy Tề Phong Thần Vương là người thứ nhất đứng ra phản đối Lý Thất Dạ, nhiều người vững lòng hơn. Dù sao có Trường Tồn Bất Hủ Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão đứng đằng trước chắn đường, bọn họ sợ cái gì?
Có lão tổ đại giáo nói:
– Sao cho phép tùy tiện lên Tổ tọa, phải được vạn giáo trăm tộc Tiên Ma đạo thống thảo luận mới có tư cách ngồi lên
Người này nói rất thông minh, vừa đứng về phe Bát Quái Cổ quốc vừa không đối địch với Trường Sinh Điện. Không nói phản đối Lý Thất Dạ leo lên Tổ tọa, chỉ bảo phải được vạn giáo trăm tộc Tiên Ma đạo thống thảo luận mới có tư cách ngồi lên Nếu để vạn giáo trăm tộc bàn bạc thì Lý Thất Dạ không thể nào ngồi trên Tổ tọa.
Nhiều đại nhân vật đồng ý với lão tổ đại giáo đó:
– Đúng vậy! Nếu muốn lên Tổ tọa thì phải do vạn giáo trăm tộc thảo luận, chúng ta đồng ý cách này!
Mọi người đều cho rằng Lý Thất Dạ không có tư cách ngồi trên Tổ tọa, ở trong lòng họ chỉ có thánh hiền như Khương Trường Tồn mới đủ tư cách ngồi. Hậu nhân như Lý Thất Dạ chưa lập công gì, hắn dựa vào cái gì ngồi trên Tổ tọa?
Bát Quái Chưởng Thương Sinh lạnh lùng nói:
– Ghế này là ghế báu chí cao vô thượng của Tiên Ma đạo thống, bằng vào ngươi cũng xứng?
Thái độ của Bát Quái Chưởng Thương Sinh càng rõ ràng, giọng nói chất chứa túc sát:
– Ngươi lạm sát vô tội, tàn hại thiên hạ, là ma đạo, nhục anh danh Tiên Ma đạo thống, nên chém!
Trung Vực Tiên Lão lạnh lùng nói:audio coi am
– Hai tay dính đầy máu của đệ tử Tiên Ma đạo thống, ngươi không có tư cách ngồi Tổ tọa. Ác ma như ngươi nên bị người người tru! Để tránh làm hỏng chính đạo Tiên Ma đạo thống, hôm nay mỗi đệ tử Tiên Ma đạo thống đều có nghĩa vụ gánh vác trách nhiệm trừ ma vệ đạo!