1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 771 [Chương 3851 đến Chương 3855]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 771 [Chương 3851 đến Chương 3855]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3851: Chó Nhà Có Tang (2)

Đặc biệt, Lý Thất Dạ ở đằng sau chậm rãi đuổi tới, cái này làm cho mọi người hít thở không thông, vô cùng tuyệt vọng. Một đời vô địch, bây giờ lại chật vật như thế, thê thảm như thế, để cho lòng người rung động.

Thái Thanh Hoàng và Tôn Lãnh Ảnh bỏ chạy, trong nháy mắt liền đến Mộc gia đạo thống. Bọn họ vốn cách Mộc gia đạo thống rất nhiều cho nên chỉ trong thời gian ngắn là có thể đến nơi.

Một bước vào Mộc gia đạo thống, bất luận kẻ nào cũng cảm nhận được một cỗ khí tức mênh mông bàng bạc, đại địa trầm trọng, dãy núi nguy nga, đại đạo đầy ắp. Bước vào một đạo thống như vậy khiến cho mọi người có cảm giác bản thân như một con thuyền nhỏ bé giữa đại dương mênh mông.

– Mộc gia!

Bất luận kẻ nào bước vào Mộc gia, đều không khỏi than lên một tiếng sợ hãi thán phục, trong tâm sinh ra vài phần kính phục.

Mộc gia đạo thống, rộng lớn bát ngát, cả đạo thống do Mộc Vân thủy tổ tổ kiến, làm cho không ít người phỏng đoán nội tình.

Thời điểm Mộc Vân thủy tổ sáng tạo Mộc gia đạo thống, cả Mộc gia đạo thống chính là tiên thống cấp bậc đạo thống. Đặc biệt lúc Mộc gia toàn thịnh từng tại Tiên Thống giới uy danh lan xa.

Cũng chính vì khoảng thời gian đó mà Mộc gia tự tin bành trướng, thoáng cái tự ngạo cuồng vọng, tự nhận là vô địch thiên hạ. Cũng chính trong thời kỳ toàn thịnh này, Mộc gia từng miệt thị Trọng Hoa Chân Đế.

Phải biết rằng, Trọng Hoa Chân Đế xuất thân từ Vạn Thống giới, nhưng hắn lại có thể một bước lên trời, tên tuổi bao trùm Tiên Thống giới, kinh diễm vô song.

Chỉ có điều, tại Tiên Thống giới đối với xuất thân của Trọng Hoa chân Đế đều có một loại coi thường. Cũng chính bởi vì như thế, Mộc gia lúc ấy như mặt trời giữa trưa, từng có được mấy vị Chân Đế, thực lực cường hoành cho nên đã miệt thị Trọng Hoa Chân Đế.

Mộc gia tại Tiên Thống giới đã coi xuất thân của Trọng Hoa Chân Đế từ Vạn Thống giới chẳng qua là cô hồn dã quỷ, cho dù là một vị Chân Đế thì cũng không thể làm gì.

Mộc gia miệt thị khiến cho Trọng Hoa Chân Đế giận dữ. Trọng Hoa Chân Đế giết đến Mộc gia máu chảy thành sông, khiến cho Mộc gia thiên băng địa liệt, một tôn Chân Đế vẫn lạc.

Một trận chiến này Mộc gia thi cốt như núi, cả Mộc gia sụp đổ, thậm chí thiếu chút nữa còn bị Trọng Hoa Chân Đế tiêu diệt.

Trong vòng một đêm, cấp bậc của Mộc gia tại Tiên Thống giới liền ngã xuống Đế Thống giới, cả đạo thống bị phát thành mảnh nhỏ, thiếu chút nữa tan thành mây khói.

Qua thời gian dài đằng đẵng, Mộc gia mới có thể khôi phục nguyên khí, cuối cùng một lần nữa quật khởi, trở thành một trong tam đại cự đầu Đế Thống giới. Nhưng bọn hắn cũng không quên muốn trở về Tiên Thống giới.

Hôm nay Mộc gia, đã không còn giống thảm trạng năm đó, ấn tượng về những ngày tháng tuyệt vọng đó đã sớm nhạt nhòa không thấy.

Hôm nay Mộc gia, đại khí hạo nhiên, tự thành khí tượng, với tư cách tam đại cự đầu đạo thống, danh bất hư truyền. Thời điểm bước vào Mộc gia, trong lòng rất nhiều người đều nghĩ tới một từ “quái vật khổng lồ”

Xác thực, với kinh nghiệm ngàn trăm vạn năm tích lũy của Mộc gia, bọn hắn đủ nội tình để khôi phục lại, lại một lần nữa trở thành cự đầu tiếu ngạo tại Đế Thống giới.

Chứng kiến Tôn Lãnh Ảnh và Thái Thanh Hoàng trốn vào Mộc gia, thiên hạ tất cả mọi người ngừng thở, không ít lão tổ nhìn nhau.

– Mộc gia che chở bọn hắn sao?

Có không ít người nghi ngờ.Nguồn truyện audio Podcast

Phải biết rằng, trước kia Thái Thanh Hoàng từng hùng hổ dọa người, cùng Mộc gia có không ít xung đột. Hiện tại Thái Thanh Hoàng muốn chạy trốn đến Mộc gia, Mộc gia sẽ che chở địch nhân sao.

Đáng sợ hơn, tất cả mọi người ai cũng nhìn ra được, ai dám che chở hai người Thái Thanh Hoàng tất sẽ bị đệ nhất hung nhân đồ sát cả đạo thống, máu chảy thành sông, thi cốt như núi.

Chỉ cần là người có chút lí trí, đều sẽ minh bạch nếu che chở Thái Thanh Hoàng và Tôn Lãnh Ảnh là điều không hề sáng suốt, thậm chí tự tìm đường chết.

Có lão tổ đại giáo nhìn ra mãnh khóe, từ từ nói:

– Địch nhân của địch nhân là minh hữu. Hôm nay, Mộc gia không có lựa chọn nào khác. Nếu như hôm nay bọn hắn không hợp sức lại thì ngày sau chính là diệt vong.

Bước vào Mộc gia, đại đạo chi lực không chỗ nào không có, cả đạo thống giống như một thủy tổ đang ngủ say.

Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh như chó nhà có tang trốn vào trong Mộc gia đạo thống, mà Lý Thất Dạ đằng sau lại vô cùng nhàn nhã đuổi giết, từ hồ săn giết hai con mồi bình thường, thập phần tự tại nhẽ nhõm.

– Động thủ!

Thái Thanh Hoàng và Tôn Lãnh Ảnh bước vào trong Mộc gia, Tôn Lãnh Ảnh nghiêm nghị kêu to nói.

– Lão tổ có động thủ hay không?

Thấy Thái Thanh Hoàng và Tôn Lãnh Ảnh chạy vào Mộc gia, có cường giả Mộc gia không khỏi có chút do dự nhìn về phía lão tổ.

Khi biết Thái Thanh Hoàng còn sống, Mộc gia lão tổ đã biết bọn hắn bị Thái Thanh Hoàng và Tôn Lãnh Ảnh tính toán. Hai người chủ tớ bày binh bố trận không chỉ có tính toán cả Mộc gia mà còn tính toán cả thiên hạ.

Mộc gia lão tổ ý thức được, Thái Thanh Hoàng và Tôn Lãnh Ảnh đã đào hầm để cho Mộc gia bọn hắn nhảy xuống, biến Mộc gia trở thành vũ khí đế hai người sử dụng.

Nhưng lúc này, Mộc gia không còn có lựa chọn nào khác. Mộc gia đã bố trí thiên la địa võng chính là chờ đệ nhất hung nhân đến. Mộc gia như tên đã lên dây, không bắn không được.

Hơn nữa, ngay cả khi Bách Nhật Đạo Nhân ở bên trong Mộc gia, đáp ứng Mộc gia tiêu diệt đệ nhất hung nhân. Nếu như hôm nay bỏ qua cơ hội, chỉ sợ về sau Mộc gia cũng không thể nào thỉnh được một Bách Nhật Đạo Nhân lần hai.

Cho nên, mặc dù biết Thái Thanh Hoàng và Tôn Lãnh Ảnh đào hố để cho Mộc gia mình nhảy xuống nhưng Mộc gia cũng biết bọn họ không có lựa chọn nào khác, bắt buộc phải theo sắp xếp của đối phương.

– Chuẩn bị!

Trong thời khắc này, một tiếng quát vang lên. “Ông!” chỉ thấy cả vùng đất đạo thống Mộc gia sáng lên, đại đạo chi lực lập tức phún dũng ra ngoài, đại đạo như triều dâng không ngừng chảy vè Mộc gia.

– Ông!

Tiếng dây cung thanh thúy vang lên, chỉ thấy trong Mộc gia không ngừng hiện lên những đài cao, trên đài cao từng cự nỏ dựng đứng. Những cự nỏ này không ngờ dùng đế kim làm nỏ, dùng thủy tổ pháp tắc làm dây cung. Những thanh âm trầm trọng vang lên, từng mũi tên cực lớn được lắp lên cự nỏ.

Ở đầu mũi tên lộ ra dấu vết gỉ sét, mỗi một mũi tên đều dùng hắc long ám kim tạo thành, thập phần lợi hại, đồng thời mũi tên cũng nặng vô cùng.

Chương 3852: Quân Lâm Thiên Hạ

Mỗi một mũi tên như vậy đều do tự tay thủy tổ tạo thành, lực phá hoại thập phần khủng bố. Một mũi tên bắn ra có thể lập tức bắn thủng một tầng phòng ngự.

– Nhắm!…Bắn!….

Bên trong Mộc gia lại vang lên tiếng quát.

– Vèo! Vèo! Vèo!…

Điện quang lóe sáng, tiếng xé gió vang lên, từng mũi tên bắn về phía Lý Thất Dạ, thoáng cái xuyên thấu không gian đến trước mặt Lý Thất Dạ. Mũi tên có thể bắn thủng không gian mạnh mẽ cỡ nào, sắc bén cỡ nào, có thể nói là vô kiên bất tồi, không có gì có thể ngăn cản. – Mộc gia Đế tiễn.

Nhìn thấy những mũi tên đang bắn về phía Lý Thất Dạ, có mũi tên bắn thẳng yết hầu, có mũi tên bắn về phía lồng ngực, có mũi tên tuyệt sát trí mạng không ít người kinh hô.

Bởi vì dạng mũi tên này bắ ra chính là dùng Mộc gia đạo thống làm dây cung, mũi tên thập phàn bá đạo hung ác, tốc độ nhanh tuyệt luân. Một mũi tên như vậy bắn ra đã từng bắn chết Bất Hủ Chân Thần chớ nói chi nhiều mũi tên như vậy đồng thời bắn về phía Lý Thất Dạ. Đây là uy lực kinh khủng bậc nào. – Phanh! – Thanh âm va chạm vang lên, thời điểm mũi tên bắn tới trước người Lý Thất Dạ cả không gian thoáng cái nứt vỡ, kể cả vị trí không gian mà Lý Thất Dạ đang đứng cũng không cách nào thừa nhận lực lượng bá đạo này. – Phanh! Phanh! Phanh!

Liên tiếp vang lên tiếng mũi tên va chạm, từng mũi tên xuất hiện trước mặt Lý Thất Dạ nhưng không thấy hắn né tránh, cũng không đón đánh. Hắn chỉ đơn giản vận chuyển hào quang toàn thân tùy ý để mũi tên bắn trúng người. – Phanh! Phanh! Phanh!

Chỉ thấy từng mũi tên bắn về phía Lý Thất Dạ giống như đụng phải thứ đồ vật cứng rắn nhất trên thế gian, từng mũi tên không ngừng nứt vỡ trước mặt Lý Thất Dạ nhưng không thể nào khiến hắn bị thương. Chứng kiến một màn này, không biết bao nhiêu người hít một hơi lạnh, không ít người lạnh tóc gáy.

Không ít người còn không có tận mắt nhìn thấy Lý Thất Dạ ra tay, hôm nay vừa thấy thật là sợ hãi tột cùng. Mộc gia cường đại công phạt như thế lại không thể làm gì được Lý Thất Dạ, điều này quá kinh khủng. – Mộc gia hôm nay vong!

Âm thanh lạnh lùng của Lý Thất Dạ vang lên, cả người hắn tỏa ra hàn nhiệt tựa như một chậu nước đá khiến cho tất cả mọi người rét lạnh toàn thân, không ngừng run rẩy.

Lý Thất Dạ chỉ nói một câu năm chữ, giọng điệu thập phần lạnh lùng. Nhưng một câu năm chữ này lại giống như án tử đối với Mộc gia.

Thời điểm Lý Thất Dạ nói xong câu này, tất cả mọi người cảm giác như chứng kiến Mộc gia biển máu ngập tràn, thi cốt chất thành núi.

– Oanh!

Một tiếng vang thật lớn, vừa nói xong Lý Thất Dạ liền đánh ra một quyền.

– Oanh! Oanh! Oanh!

Từng tiếng nổ vang không dứt bên tai. Thời điểm một quyền này đánh ra, chỉ thấy pháp tắc cả một vùng bị nhấc lên, đây đều là pháp tắc Mộc gia đạo thông nhưng lại bị một quyền của Lý Thất Dạ nhấc lên. – Phanh! Phanh! Phanh!

Từng đợt nứt vỡ không ngừng bên tai, thời điểm mảnh pháp tắc vừa to vừa thô của Mộc gia đạo thống bị nhấc lên cao, từng tòa cổ điện, từng đại trận thi nhau tan biến. – Ah! Ah! Ah!

Tiếng kêu thê lương thảm thiết không ngừng vang lên, đạo pháp tắc bị Lý Thất Dạ nhấc lên có không biết bao nhiêu cường giả chủ trì đại trận, nắm giữ vị trí thiết yếu của Mộc gia nát bấy, có đệ tử cường giả bị rút thành thịt vụn. Có đệ tử may mắn hô lên được một tiếng liền bị rút thành huyết vụ.

Cuộc thảm sát này để cho rất nhiều người lạnh lẽo. Ngày thường đệ tử cường giả Mộc gia chưởng ngự đạo thống pháp tắc của mình đối kháng hoặc đánh bại địch nhân. Nhưng đó chỉ là ngày thường mà thôi, hôm nay pháp tắc mà bọn họ chưởng ngự bị rút hết khiến bản thân biến thành thịt vụn, biến thành huyết vụ. – Oanh! Oanh! Oanh!

Tiếng nổ vang không ngừng bên tai, dưới một quyền của Lý Thất Dạ, đại đạo bị nhấc lên không có dấu hiệu dừng lại. Đại đạo pháp tắc như cuồng xa nhảy múa, mỗi một lần nhảy mùa là mỗi một lần bị rút đi.

Không ít địa phương Mộc gia bị đánh tan nát, từng ngọn núi biến thành bụi phấn, từng tòa cổ điện trở thành dĩ vàng. Tiếng kêu thảm thiết phập phồng tràn ngập khắp Mộc gia.

Chứng kiến một màn này, bao nhiêu người rét run trong lòng. Một mình đệ nhất hung nhân ra tay liền có thể đồ diệt cả Mộc gia. Nếu như Mộc gia không có đòn sát thủ tuyệt thế, chỉ sợ không thể nào chống đỡ. – Quá hung ác bá đạo.

Chứng kiến một màn này, có người thấp giọng nói.

Phải biết rằng, năm đó Đoạn Ngọc Chân Đế sát nhập Mộc gia, tuy cũng giết cho Mộc gia ngựa sa người ngã nhưng cũng là một phen khổ chiến. Hơn nữa phía sau còn có cường đại áp trận.

Hôm nay một mình đệ nhất hung nhân đến, một quyền đánh xuống liền diệt từng tòa thần phong của Mộc gia. Một quyền này khiến Mộc gia tổn thất thảm trọng, vượt xa Đoạn Ngọc Chân Đế ngày đó. – Mở đại thế, thỉnh chư tổ!

Mộc gia nếu không ra đòn sát thủ sớm muộn gì cũng bị hủy diệt trong tay đệ nhất hung nhân. Thấy vậy, Mộc gia lão tổ lập tức quát lên một tiếng.

– Oanh!

Một tiếng vang thật lớn, chỉ trong nháy mắt, cả đạo thống tỏa ra ức tức hàng tỉ hào quang, vô số quang hạt lập tức phóng lên trời. Cả Mộc gia được bao phủ trong thần quang biến thành vô thượng thánh địa. – Ông!

Trong chớp mắt, lấy Mộc gia làm trung tâm lập tức hào quang chói lọi bắn ra bốn phía, vô số hào quang như thủy triều bắt đầu khởi động bị Mộc gia điều khiển, để Mộc gia giống như thần thánh vô thượng, như thủy tổ ngồi ngay ngắn tại chỗ đó, bễ nghễ cửu thiên lập địa. – Yết! Yết! Yết!…

Từng âm thanh trầm trọng vang lên, thời khắc này bốn phương tám hướng Mộc gia đạo thống chậm rãi hiển hiện từng tòa thần phong, hình thái mỗi tòa thần phong đều không đồng nhất.

Hữu thần phong cao vút trong mây bao trùm cửu thiên, tả thần phong thì thấp bé linh động, tiên khí tràn ngập. Cũng có thần phong là đại đạo bay lượn.

Trên đỉnh mỗi tòa thần phong đều xuất hiện một thân ảnh cao lớn, mỗi một thân ảnh đều có xu thế vô địch, có đế uy mênh mông, có thần quang vô thượng.

Từng tòa thần phong hiển hiện, một đạo thân ảnh đứng sừng sững nắm giữ lực lượng cả đạo thống tựa hồ như một tôn Chân Đế phục sinh, một tôn trường tồn bất hủ lâm thế. Lực lượng như vậy có thể trấn áp chư thiên. – Sáu mươi bốn tòa thần phong, sáu mươi bốn vị vô địch.

Có người thoáng cái đã nắm rõ số lượng không khỏi nhẹ giọng nói.

– Sáu mươi bốn tổ!

Có lão tổ đạo thống biết rõ lai lịch sáu mươi bốn tòa thần phong, sáu mươi bốn thân ảnh này.

– Đây là sáu mươi bốn tổ mà Mộc Vân thủy tổ đã thuần phục năm xưa. Trong sáu mươi bốn tổ, có Chân Đế, có trường tồn bất hủ.

Chương 3853: Đơn Giản Thô Bạo

– Mộc Vân thủy tổ cũng quá cường kiện.

Chứng kiến sáu mươi bốn tổ phát ra khí tức, có người lạnh lẽo rung động.

Đương nhiên, sáu mươi bốn tổ đã không còn tại thế, coi như còn tại nhân thế cũng không có khả năng tiếp tục lưu lại Mộc gia. Sáu mươi bốn tòa thần phong và sáu mươi bốn thân ảnh này là vô thượng thần thông mà bọn họ lưu lại, dùng để che chở Mộc gia, thủ hộ Mộc gia. – Năm đó Mộc Vân thủy tổ vô địch. Tại thời điểm đó, không cần tự mình hắn ra tay, chỉ cần ra lệnh cho sáu mươi bốn tổ suất lĩnh quân đoàn là đủ để quét ngang cả tam tiên giới, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, không người địch lại. Có thể nói trong dòng sông lịch sử, Mộc Vân thủy tổ được xem như là một vị thủy tổ chói sáng nhất, thực lực cường hãn vô cùng. Dù sao một thủy tổ cấp bậc tiên thống cũng không phải chỉ nói chơi.

Một Bất Hủ Chân Thần cảm khái nói.

Bất kì ai nói tới Mộc Vân thủy tổ cũng phải nghiêm nghị kính nể, một vị thủy tổ vốn vô địch chớ nói chi là một thủy tổ cấp bậc tiên thống đánh đâu thắng đó. – Oanh!

Một tiếng vang thật lớn, trong chớp mắt này, sáu mươi bốn ngọn núi đồng thời phún dũng ra hào quang sáng chói. Sáu mươi bốn tào thần phong nhìn như trong suốt, long lanh óng ánh, mỗi một ngọn núi đều hàm dưỡng ảo diệu vô song, pháp lực vô biên.

Lại một tiếng vang thật lớn vang lên, từng sợi hào quang khai mở vòng quanh bên người sáu mươi bốn tổ khiến mọi người không thể mở hai mắt nhìn.

Sáu mươi bốn tổ giống như sống lại, lập tức mở mắt. Ánh mắt của sáu mươi bốn tổ như muốn nướng cháy đại địa, tàn sát thương khung.

Dưới lực lượng khủng bố như vậy, tất cả mọi người sởn hết gai ốc. Sáu mươi bốn thân ảnh này còn chưa có ra tay, chỉ ánh mắt của bọn họ thôi đã vô cùng kinh khủng, cảm giác bản thân bị đốt cháy hóa thành tro tàn. – Phong!

Sáu mươi bốn thân ảnh cùng quát lên một tiếng, đồng thời ra tay. Bọn hắn không có nhiều lời, một lần ra tay động phong vân, tụ đại đạo. Thời gian trong thiên địa bị bọn hắn nắm trong lòng bàn tay. – Ba!

Một thanh âm vang lên, tất cả mọi người cảm giác thời gian trong thiên đại đều bị sáu mươi tổ rút lấy, tất cả bị giam cầm định thân không thể động đậy. Thần thông như vậy thật sự khủng bố tuyệt luân.

Khi thời gian bị hút đị, vạn pháp đại đạo bị giam cầm, bất cứ kẻ nào ở trước mặt sáu mươi bốn tổ đều giống như cá trên thớt, mặc người chém giết.

– Phong!

Lại một tiếng quá uy hiếp thiên đại, trấn áp thần ma. Chỉ thấy sáu mươi bốn tổ ngưng đọng thời gian lập tức lao xuống trấn giết. Chỉ thấy thời gian đại đạo sáng choi, nhưng mọi thứ đều bị lực lượng khủng bố không gì so sánh được phong ấn vào bên trong. Hơn nữa khi thời gian bị phong ấn, thoáng cái trấn phong trên người Lý Thất Dạ.

Những tiếng “Ba” vang lên không ngớt, thời gian đại đạo khiến người không kịp tránh né, bởi vì bản thân ngươi ở bên trong thời gian, cho nên khi thời gian bị phong ấn cũng là lúc ngươi bị phong ấn.

Cho nên dạng phong ấn thời gian này, cho dù ngươi có bỏ chạy nhanh cỡ nào, ngươi dùng công pháp chiêu thức nào cũng không thể chống đỡ bởi vì thời gian đã phong ấn chính bản thân ngươi.

Thời khác này cả thiên đại dừng lại, tất cả mọi người chỉ thấy Lý Thất Dạ bị phong ấn tại chỗ, giống như một pho tượng.

– Hết à!

Thấy Lý Thất Dạ bị phong ấn bến trong thời gian, rất nhiều người ngây ngốc nhìn nhau.

– Cường, cường đại vô cùng, ếch ngồi đáy giếng. Chỉ riêng điều này thôi cũng nhìn ra được Mộc Vân thủy tổ năm đó cường đại cỡ nào.

Chứng kiến đệ nhất hung nhân bị phong ấn bên trong thời gian, rất nhiều người sởn hết gai ốc.

– Vâng! Truyền thuyết Mộc Vân thủy cố có khả năng nắm giữ lực lượng thời gian, cho nên sáu mươi bốn tổ dùng đại thần thông chính là thời gian lĩnh vực để phong ấn địch nhân.

Có đại đạo thủy tổ không khỏi ngưng trọng.

Mộc gia với tư cách một trong tam đại cự đầu Đế Thống giới, đó cũng không phải hư danh. Phải biết rằng nắm đó Mộc gia ở Tiên Thống giới cũng là uy danh hiểm hách. Nếu như không chọc tới Trọng Hoa Chân Đế, nói không chừng Mộc gia hôm nay vẫn sừng sững tại Tiên Thống giới, căn bản không xuất hiện ở Đế Thống giới. – Đệ nhất hung nhân không phải nói Vô Địch sao? Cứ như vậy bị phong ấn sao?

Nhiều cường giả thấy vậy không khỏi có chút nghi hoặc, đối với đệ nhất hung nhân vô địch tỏ vẻ hoài nghi.

– Thiếu niên, ngươi tuổi còn rất trẻ. Hãy chờ xem, nắm giữ thời gian không phải chỉ có mình Mộc Vân thủy tổ.

Có vị lão tổ cường đại tận mắt thấy đệ nhất hung nhân ra tay, cười nói.

– Ông!

Vị lão tổ này vừa nói xong, chỉ thấy trên thân thể Lý Thất Dạ bị phong ấn xuất hiện chấn động nhỏ. Ngay sau đó là những tiếng răng răng vang lên. Phong ấn trên người Lý Thất Dạ không ngừng xuất hiện khe hở. – Phanh!

Rất nhanh thời gian phong ấn nứt vỡ, Lý Thất Dạ từ bên trong đi tới.

– Ta nói đúng chứ! Thiếu niên, ngươi tuổi vẫn còn trẻ, không thể khinh thường đệ nhất hung nhân.

Vị lão tổ này cười nói.

– Lực lượng thời gian của Mộc Vân thủy tổ cũng chỉ có thế thôi, nếu như đích thân hắn đến còn có thể.

Lý Thất Dạ một bước bước ra khỏi phong ấn, vừa cười vừa nói.

– Phong!

Thân ảnh sáu mươi bốn tổ lại một lần nữa ra tay. Thời gian phong ấn lại một lần nữa giáng xuống.

– Da lông mà thôi.

Lý Thất Dạ nhàn nhạt cười nói, thân thể hắn có chấn động rất nhỏ bé, phát ra điện quang. Hắn giống như xuyên việt, khiêu thoát, lập tức tan biến. Thời gian phong ấn không thành công, nhanh chóng thất bại.

Lý Thất Dạ bước vào trong lĩnh vực của sáu mươi bốn tổ. Một bước này bước đến để cho người cảm nhận lực lượng độc nhất vô nhị trấn áp Mộc gia đạo thống.

– Giết!

Thân hình sáu mươi bốn tổ đồng loạt ra tay, hàng tỉ thần kiếm phong lên trời hình thành một thanh cự kiếm.

Cự kiếm trấn giết vạn vực, kiếm khí tàn sát bừa bãi thiên địa. “Keng! Keng! Keng!” tiếng kiếm minh không dứt bên tai, chỉ thấy vô số thần kiến từ trên chém xuống chặt đứt đại đạo, chém giết quang âm, một kiếm đồ thần, ức vạn kiếm đồ diệt chúng thần chi địa. – Tiểu đạo…

Đối mặt với đồ thần diệt ma ức vạn kiếm chém tới, Lý Thất Dạ bước tới một bước, đánh ra một chưởng. Chỉ nghe “rầm! ào! ào!”, theo một chưởng này một đầu sơn mạch dài ngàn vạn dặm bị hút tới. Tay Lý Thất Dạ khẽ vuốt, cả đầu sơn mạch bị luyện hóa thành một cây côn lớn. – Phanh! Phanh! Phanh!

Từng tiếng nứt vỡ vang lên, Lý Thất Dạ vung côn sắt hung hăng đánh xuống, bên tai không ngừng vang lên tiếng nứt vỡ, hàng tủ thần kiếm đang chém xuống nát bấy.

Chương 3854: Tiến Nhanh Vào (1)

– Phá!

Một con diệt kiếm xong, Lý Thất Dạ lại bước đến một bước, thẳng tay nện xuộng.

– Phanh! Phanh! Phanh!

Tiếng sụp đổ không ngừng vang lên, tất cả mọi người còn chưa lấy lại tinh thần đã thấy Lý Thất Dạ vung côn không ngừng nện xuống. Sáu mươi bốn tòa thần phong tan vỡ, thân ảnh sáu mươi bốn tổ yên diệt.

Trong nháy mắt, sáu mươi bốn thần phong, sáu mươi bốn tổ tan thành mây khói. Trên mặt đất chỉ còn để lại bùn nhão, một đống phế tích.

Hết thảy chỉ đơn giản như vậy, thô bạo như vậy, giống như một vị thôn phu đánh nhau trong thôn, đơn giản thô bạo.

Lý Thất Dạ nhấc lên sơn mạch giống gậy sắt đập lung tung, trong phút chốc đập sáu mươi bốn thần phong, sáu mươi bốn tổ thành tro. Thủ đoạn vô thượng, đại thế nghịch thiên khoảnh khắc bị sơn mạch như gậy sắt đập nát bấy.

Toàn quá trình khiến người xem trợn mắt há hốc mồm, Lý Thất Dạ không dùng công pháp tuyệt thế gì, không lấy ra binh khí vô địch nào.

Vừa ra tay đã rút một sơn mạch, vuốt một phát luyện hóa nguyên sơn mạch rồi đập bôm bốp như bão tố mưa rào đã làm tất cả tan nát hết. Miêu tả hình tượng một chút thì Lý Thất Dạ như nam nhân vùng núi thô lỗ đột nhiên muốn ăn trứng chim, vì thế xách gậy gỗ nhặt ven đường đập mạnh lung tung, trứng chim nát bét. Quá trình thật thô bạo và dã man.

Cảnh tượng đó khiến mọi người trợn mắt há hốc mồm, đây không chỉ là Đệ Nhất Hung Nhân hung mãnh thô bạo, cũng vì Đệ Nhất Hung Nhân dã man.

Nhìn Lý Thất Dạ trong nháy mắt phá hủy sáu mươi bốn thần phong, thần thông của sáu mươi bốn tổ, có người rớt cằm xuống đất, lẩm bẩm:

– Cái này giống như kẻ dã man.

Lúc này Đệ Nhất Hung Nhân trừ cho người ấn tượng vô địch ra cũng khắc ấn tượng thô bạo dã man. Đệ Nhất Hung Nhân không còn phong phạm cao nhân tuyệt thế, chẳng có khí độ cao xa vô song của thủy tổ. Lúc này mọi người xem Đệ Nhất Hung Nhân như một kẻ dã man siêu khổng lồ, một chân đạp xuống là thế giới bị hủy diệt.

Người dã man như hắn có thể vì muốn ăn một trứng chim mà phá nát cả ổ chim, không chỉ bứng tận gốc cái cây có ổ chim, ngay cả ngọn núi nơi có ổ chim cũng bị hắn đập nát.

Đúng là Đệ Nhất Hung Nhân, vô địch, cuồng bạo, hung mãnh. Lý Thất Dạ lúc này cho mọi người ấn tượng như vậy.

Người lần đầu tiên thấy Lý Thất Dạ ra tay nhìn cảnh này chỉ biết cười khổ bình luận:

– Hèn gì hắn gọi là Đệ Nhất Hung Nhân, đúng là hung mãnh.

Càng nhiều Bất Hủ Chân Thần lòng vô cùng rung động, Đệ Nhất Hung Nhân đập lung tung thoạt trông cực kỳ dã man thô bạo, nhưng trong đó ẩn chứa lực lượng đáng sợ bao nhiêu đáng sợ, vô địch khủng bố biết bao.

Vì với lực lượng dã man thô bạo Lý Thất Dạ đã không cần bất cứ công pháp, chiêu thức ảo diệu gì. Tất cả biến hóa đại đạo, diễn biến vạn pháp đều sẽ tan nát trước lực lượng tuyệt đối của hắn.

Dốc hết sức giáng mạnh gấp mười, nói thì dễ nhưng muốn tăng gấp mười cần lực lượng tuyệt đối, lực lượng gấp mấy chục lần, mấy trăm lần, thậm chí mấy vạn lần mới được.

Với ảo diệu đại đạo, đại thần thông vô thượng, muốn dùng lực lượng thuần túy nhất đánh nát chúng nó, trấn diệt tuyệt đối thì lực lượng đó khủng bố đến không cách nào tưởng tượng.

Có Bất Hủ Chân Thần nhận ra tính nghiêm trọng của vấn đề, thì thào:

– Đẳng cấp Thủy Tổ, đây chắc chắn là Thủy Tổ vượt qua đẳng cấp Vạn Thống giới!

Mọi người đều biết Đệ Nhất Hung Nhân cường đại, cảm nhận được hắn vô địch. Nhưng lúc này có Bất Hủ Chân Thần hiểu rằng Đệ Nhất Hung Nhân không đơn giản là vô địch, vô địch của hắn đã vượt qua vô địch bình thường, Thủy Tổ bình thường không thể nào so sánh với hắn.

Bùm!

Vang tiếng nổ điếc tai, khi Đệ Nhất Hung Nhân tiện tay ném sơn mạch to giống gậy sắt xuống đất đập mặt đất nứt khe sâu, vô số núi non vỡ nát.

Sau khi đập nát hết sáu mươi bốn thần phong Lý Thất Dạ duỗi lưng, lạnh nhạt nói:

– Cái gọi là thần thông cũng chỉ tầm thường, Mộc gia đến thế là cùng.

Câu này nói hờ hững, hời hợt nháy mắt khiến người nghẹt thở, khiến nhiều người cảm giác cổ họng bị bóp chặt nghẹt thở.

Mộc gia là một trong ba thủ lĩnh Đế Thống giới đương thời, đứng ở trên đỉnh Đế Thống giới, cười ngạo thiên hạ, uy hiếp bát hoang. Nhưng hôm nay Đệ Nhất Hung Nhân bình luận Mộc gia ‘đến thế là cùng’.

Câu đó thốt ra, biết bao đệ tử Mộc gia mặt đỏ lựng nhưng giận mà không dám nói gì.

Bao năm qua vô số cường giả tu sĩ đến Mộc gia của họ đều phập phồng lo sợ, dù không quỳ lạy cũng tỏ ra cung kính. Vì Mộc gia của họ là một trong ba thủ lĩnh Đế Thống giới, có thể san bằng bất cứ đại giáo hoàng môn nào trong Đế Thống giới, không ai dám không cung kính với Mộc gia.

Hôm nay Đệ Nhất Hung Nhân chẳng những giẫm lên Mộc gia, đập nát núi non của họ, còn coi rẻ Mộc gia. Đối với Mộc gia thì đây không đơn giản là nhục nhã.

Nhưng dù Đệ Nhất Hung Nhân sỉ nhục Mộc gia ra mặt thì đệ tử chỉ biết đỏ mặt, giận mà không dám nói gì, bọn họ chỉ đành nuốt ấm ức vào bụng.

Giờ phút này ở trong mắt Đệ Nhất Hung Nhân thì đám tử đệ Mộc gia bình thường cao hơn người ta một bậc cũng chỉ là con kiến bé tí.

Lý Thất Dạ duỗi lưng đến gần Mộc gia:

– Được rồi, Mộc gia, đi ra ứng chiến đi, hôm nay ta sẽ diệt Mộc gia các ngươi.

Lý Thất Dạ rất là tùy ý tự tại, nhưng tư thái kia đã là cõi đời không gì sánh bằng, bá đạo vô song, nhìn khắp thiên hạ chỉ mình Đệ Nhất Hung Nhân làm được.

Đệ Nhất Hung Nhân không chỉ coi khinh Mộc gia ra mặt, còn giẫm đạp lên, tư thái bá đạo vô địch đó chỉ mình Đệ Nhất Hung Nhân có.

Trong phút chốc mọi người nín thở nhìn Mộc gia.

Đổi lại người khác khiêu khích Mộc gia e rằng nhiều người sẽ lo cho kẻ khiêu chiến. Đổi lại người khác dám huênh hoang tuyên bố diệt Mộc gia thì sẽ bị cười vào mặt, cho rằng cuồng vọng vô tri.

Nhưng khi Đệ Nhất Hung Nhân đến gần Mộc gia, đối tượng mọi người lo lắng không phải Đệ Nhất Hung Nhân mà là Mộc gia.

Mộc gia, đó là một trong ba thủ lĩnh, giờ mọi người thầm lo cho sự tồn vong của Mộc gia. Khi Đệ Nhất Hung Nhân nói muốn diệt Mộc gia mọi người đều cho rằng hắn nói được làm được.

Có lão tổ đạo thống khẽ thở dài:

– Mộc gia lấy cái gì nghênh địch?

Trong phút chốc một số lão tổ quen thuộc Mộc gia móc hết ruột gan ra cũng không tìm được Mộc gia có đòn sát thủ gì để giết Đệ Nhất Hung Nhân.

Nếu là người khác khiêu chiến Mộc gia, mọi người nghĩ đại cái gì là ra ngàn vạn cách Mộc gia tiêu diệt người đó. Nhưng ngàn vạn cách Mộc gia tiêu diệt người khác áp dụng vào Đệ Nhất Hung Nhân thì không làm nên chuyện gì.

Chương 3855: Tiến Nhanh Vào (2)

Có Bất Hủ Chân Thần chắc chắn bảo:

– Nếu Mộc gia không có Trường Tồn Bất Hủ thì hôm nay khó tránh một kiếp.

Người trong thiên hạ nghe xong nhìn nhau. Mộc gia đào đâu ra Trường Tồn Bất Hủ, lão tổ mạnh nhất Mộc gia chưa chắc mạnh hơn Thái Thanh Hoàng. Dù có mạnh bằng Thái Thanh Hoàng cũng không làm nên chuyện gì, không trông thấy mới rồi hai chủ tớ Thái Thanh Hoàng liên hợp vẫn bị Lý Thất Dạ một bàn tay đập nát sao? Bị Lý Thất Dạ giết như chó nhà có tang.

Nhiều người khẽ thở dài:

– Nhất định phải có Trường Tồn Bất Hủ.

Mọi người cảm nhận rõ rệt khoảng cách với Trường Tồn Bất Hủ. Bình thường một Bất Hủ Chân Thần, đặc biệt là Bất Hủ Chân Thần cao vị đã là rất cường đại, nhưng đến ngày nay, đừng nói Bất Hủ Chân Thần cao vị, dù là Bất Hủ Chân Thần ngàn vạn tuổi, thậm chí Kỷ Nguyên Bất Hủ cũng không được, phải là Trường Tồn Bất Hủ.

Đây chính là cách biệt giữa Bất Hủ Chân Thần và Trường Tồn Bất Hủ.

Trường Tồn Bất Hủ là lạch trời không Chân Thần nào vượt qua được, không thể dùng số người lấp bằng khoảng cách, không thì tại sao có câu nói Trường Tồn Bất Hủ sẽ trở thành tồn tại có thể truy kích Thủy Tổ?

Thấy cảnh đó người trong thiên hạ nhìn nhau, thiên hạ đương thời vị Trường Tồn Bất Hủ duy nhất là Bách Nhật Đạo Nhân, nhưng chưa chắc Bách Nhật Đạo Nhân sẽ giúp Mộc gia. Vì vậy giờ phút này mọi người hiểu rằng hôm nay Mộc gia thật sự sẽ bị diệt.

Nhìn Lý Thất Dạ đến gần Mộc gia hơn, có người nhỏ giọng nói:

– Không lẽ từ nay Đế Thống giới chỉ có hai thủ lĩnh sao?

Có lão tổ lắc đầu nói:

– Không, từ nay về sau chỉ có Cửu Bí đạo thống độc tôn, Đệ Nhất Hung Nhân độc tôn.

Khi Lý Thất Dạ càng lúc càng đến gần Mộc gia, không khí nén chặt, thiên địa sắp sập.

Chợt một giọng nói trầm ổn vang lên:

– Lý Thất Dạ, ngươi rất quá đáng.

Trong khoảnh khắc Mộc Kiếm Chân Đế xuất hiện ngoài cửa thành Mộc gia, đế uy vẫn hùng hồn, khí thế át người.

Thấy Mộc Kiếm Chân Đế đứng đó, mọi người thì thầm, nhưng không bất ngờ:

– Mộc Kiếm Chân Đế!

Đổi lại kẻ địch khác mà Mộc Kiếm Chân Đế đứng ra nghênh địch thì người đời còn kinh kêu, vì gã là thiên tài trẻ tuổi. Nhưng giờ Mộc Kiếm Chân Đế xuất chiến nghênh địch đã không xứng, khiến nhiều người cảm thấy Mộc gia không còn người tài nào nữa. Nói câu chói tai, cho đến ngày nay Mộc Kiếm Chân Đế không có tư cách quyết đấu với Đệ Nhất Hung Nhân.

Trước đó bốn người Mộc Kiếm Chân Đế liên hợp ba người chết một người trốn, hiện giờ dù Mộc Kiếm Chân Đế có liều chết chiến một trận cũng không thể thay đổi vận mệnh của Mộc gia.

Có người lắc đầu nói:

– Mộc Kiếm Chân Đế cũng là lấy trứng chọi đá.

Trước kia họ không dám nói lời như thế, nhưng giờ câu đó là nói thật, bày ra sự thật vô cùng tàn nhẫn.

Mộc Kiếm Chân Đế đứng trên cửa thành.

Lý Thất Dạ liếc gã một cái, lắc đầu nói:

– Chỉ là kẻ thua dưới tay, kêu cái gọi là Trường Tồn Bất Hủ ra đi, khiến ta nóng người rồi mới diệt Mộc gia các ngươi.

Một câu hờ hững nhưng không xem Mộc Kiếm Chân Đế ra gì, khiến thiên địa yên tĩnh. Giờ phút này chẳng ai bất bình giùm Mộc Kiếm Chân Đế, vì Đệ Nhất Hung Nhân có tư cách coi rẻ gã.

Lý Thất Dạ nói câu rẻ rúng làm Mộc Kiếm Chân Đế im lặng. Thừa nhận mình tài nghệ không bằng người là việc không dễ dàng gì, nhưng gã không thừa nhận cũng không được, gã thật sự kém xa Đệ Nhất Hung Nhân.

Bình thường Mộc Kiếm Chân Đế tự cho mình rất cao, nhưng gã biết tự hiểu sức mình, không thì đã chẳng trở thành Chân Đế một thế hệ.

Mộc Kiếm Chân Đế biết rất rõ dù mình có liều mạng một phen cũng không đánh lại Đệ Nhất Hung Nhân, nhưng gã không còn sự lựa chọn. Dù biết không đánh lại Đệ Nhất Hung Nhân, dù biết tự tìm đường chết thì Mộc Kiếm Chân Đế phải huyết chiến đến cùng.

Mộc Kiếm Chân Đế không có đường lui, bởi vì sau lưng gã là Mộc gia, đó là nhà của gã. Mộc Kiếm Chân Đế mà lùi nửa bước vào nhà mình thì còn chỗ nào để lùi nữa? Nếu gã không che trước mặt Đệ Nhất Hung Nhân là hắn sẽ đánh nát Mộc gia.

Mộc Kiếm Chân Đế rất hối hận đối địch với Đệ Nhất Hung Nhân, đáng tiếc trên đời không bán thuốc hối hận, đi nhầm một bước là thua trắng, không ai dự đoán được tương lai ra sao.

Mộc Kiếm Chân Đế chậm rãi nói:

– Ta đúng là không đánh lại ngươi, nhưng hôm nay ngươi tiến lên một bước thì ta sẽ liều cả mạng sống. Ta còn tồn tại ngày nào thì không cho phép ai đánh nát Mộc gia! Ta dùng mạng sống của mình bảo vệ nó!

Mộc Kiếm Chân Đế nói câu này rất trầm ổn, chân thành, không hề cố ý nói sĩ diện, không hề cuồng, từng chữ là lời tận đáy lòng gã.

Mọi người trầm mặc nghe Mộc Kiếm Chân Đế nói, nhiều người nghiêm nghị. Với cường giả tu sĩ trong thiên hạ mỗi người đều có trách nghiệm bảo vệ gia tộc, tông môn của mình.Vì bảo vệ gia tộc, tông môn, bọn họ có tan xương nát thịt cũng không tiếc. Nên khi gia tộc, tông môn của mình đối mặt sống còn thì thị phi đúng sai đã không quan trọng.

Tuy Mộc Kiếm Chân Đế là thiên tài vô địch nhưng trách nhiệm bảo vệ gia tộc, tông môn của mình thì gã không khác gì cường giả tu sĩ bình thường.

Lý Thất Dạ gật đầu nói:

– Dùng cái chết bảo vệ gia tộc, đáng giá để người tôn kính. Ta thành toàn ngươi, giết ngươi rồi diệt Mộc gia.

Mộc Kiếm Chân Đế im lặng, cuối cùng hít thật sâu. Mọi thứ đều đã định trước, có lẽ từ giây phút đệ đệ của gã, Mộc Thiểu Thần đối địch Đệ Nhất Hung Nhân thì mọi việc đã định sẵn.

Đệ Nhất Hung Nhân hùng hổ dọa người, tuyệt đối không nhún nhường vì ai. Mộc gia bọn họ sẽ không chịu thua người nào, đạo thống nào, càng không thần phục.

Nên hai bên đụng độ hoặc ngươi chết hoặc ta mất, giữa hai bên phải có một kẻ chết đi.

Hôm nay nếu Mộc gia vượt qua ải này thì trời cao biển rộng, nếu như không chịu đựng nổi vậy chắc chắn sẽ thành tro.

Mộc Kiếm Chân Đế dõng dạc leng keng nói:audio coi am

– Được, vậy thì không chết không ngừng!

Mộc Kiếm Chân Đế không còn sự lựa chọn, chỉ có chiến đến chết.

Vào giây phút khai chiến Mộc Kiếm Chân Đế thật sự không chút tự tin, có đổ dồn lực lượng mạnh nhất của Mộc gia, hoặc Bách Nhật Đạo Nhân ra tay giúp đỡ thì gã vẫn không tự tin. Mộc Kiếm Chân Đế không cho rằng Mộc gia của mình sẽ cười đến cuối cùng, vì Đệ Nhất Hung Nhân quá khủng bố, sâu không lường được.

Vào lúc này Mộc Kiếm Chân Đế vẫn giữ phong phạm Chân Đế, có đại khí của một vị Chân Đế:

– Đạo huynh, mời.

Nói sao thì Mộc Kiếm Chân Đế không bôi nhọ danh tiếng, thân phận Chân Đế.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 21 giờ trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ
https://audiosite.net
Cường 1 ngày trước
Cám ơn vì đã đc nghe truyện rất hay
https://audiosite.net
Ngại quá mới mở tính năng thành viên hội viên mới nghe audio được mất cậu up audio chưa quen chọn nhầm bạn à:)Mình đã fix lại nhé bạn All mọi người đều có thể nghe nhé ^^!
https://audiosite.net
Tôi 2 ngày trước
Sao nghe không đc vậy ad
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^