Đế Bá Audio Podcast
Tập 750 [Chương 3746 đến Chương 3750]
❮ sautiếp ❯Chương 3746: Cương Thiết Cự Nhân (2)
Một khi phát sinh tai nạn như thế, trừ phi rời khỏi Thạch Vận đạo thống, còn không thì cho dù ngươi chạy khỏi Minh Lạc thành thì cũng không có tác dụng, cho dù ngươi cách xa Minh Lạc thành cách mấy thì cũng khó thoát khỏi cái chết.
Sơ Thạch tông bọn họ đã trốn khỏi Minh Lạc thành, trốn đi rất xa. Thế nhưng nếu như cự nhân sắt thép đáp xuống thì đệ tử của bọn họ chạy khỏi Minh Lạc thành cũng khó thoát khỏi cái chết.
Cho nên Ngô Hữu Chính cùng Lâm Diệc Tuyết không khỏi cầu nguyện, cầu nguyện Lý Thất Dạ có thể tiêu diệt cự nhân sắt thép. Dù sao Thạch Vận đạo thống là nhà của bọn họ, cho nên bọn họ lo lắng hơn ai hết!
Khi chúng tu sĩ cường giả bay lên bầu trời, bay vào tinh không, nhìn thấy cự nhân sắt thép khổng lồ đến thế, bọn họ nghẹn họng trân trối, đây e rằng chính là cự nhân sắt thép to lớn nhất mà đời này bọn họ từng nhìn thấy. Thậm chí có thể nói rằng, đây là cự nhân khổng lồ nhất mà bọn họ từng nhìn thấy.
“Đùng…”
Trong nháy mắt, chỉ thấy cự nhân sắt thép phun ra thần diễm ngập trời. Thần diễm phóng lên trời, che đậy tất cả mọi thứ trên thế gian. Khi thần diễm ngập trời ngưng tụ ra sau lưng cự nhân thì tạo thành một đôi cánh ánh sáng khổng lồ, đôi cánh ánh sáng này giống như ngàn tỉ ngân hà, hai cái cánh đập một cái, có thể hủy diệt tinh hà vô tận.
Trong tiếng “ông”, trên đầu cự nhân sắt thép xuất hiện thần hoàn. Khi thần hoàn xuất hiện trên đầu nó thì nó trở nên thần thánh uy vũ, sức mạnh thần thánh khủng khiếp trấn áp xuống, toàn bộ Thạch Vận đạo thống đều bị trấn áp, toàn bộ sinh linh trong Thạch Vận đạo thống, bất kể bọn họ cách Minh Lạc thành bao xa, thế nhưng bên dưới sức mạnh thần thánh trấn áp thì tất cả bọn họ đều lập tức té quỵ, không tài nào đứng dậy nổi.
– Thứ quỷ gì vậy, thiên thần sao?
Nhìn thấy cự nhân sắt thép đầu đội thần hoàn, sau lưng mọc cánh, giống như thiên thần giáng trần, tất cả mọi người nghẹn họng trân trối.
Nếu như Chân Thần bất hủ hay một tồn tại vô địch nào đó đầu đội thần hoàn, sau lưng mọc cánh thì còn có thể hiểu. Bởi vì sau khi cường giả luyện được đại thần thông thì sẽ có dị tượng riêng của mình. Thế nhưng bây giờ một bộ thân thể sắt thép vậy mà lại có dị tưởng giống như sinh linh, mọi người không trợn mắt mới là lạ, đây đúng là chuyện không thể tưởng tượng nổi.
– Đồn rằng…
Nhìn thấy màn này, có lão tổ nghiêm mặt, nói rằng:
– Đồn rằng đây là kỹ thuật cổ xưa của Tiên Thống Giới, hoặc cũng có thể gọi là phương pháp rèn đúc cổ xưa, Đế Thống Giới chưa từng có. Không ngờ Tàng Kim Động lại nghiên cứu được phương pháp rèn đúc này, khó trách mấy năm nay Tàng Kim Động hùng hổ dọa người, có dã tâm chen vào ba cự đầu.
“Đùng…”
Lúc này một bàn chân của cự nhân sắt thép đạp xuống, đạp mạnh về phía Lý Thất Dạ. Khi bàn chân này đạp mạnh xuống thì giống như có một khối đại lục khổng lồ nện xuống, muốn nện ra một cái lỗ lớn trên Thạch Vận đạo thống.
“Đùng…”
Bàn chân còn chưa chạm đất, vẫn còn cách mặt đất vạn trượng, thì lực đập khủng khiếp đã đập xuống mặt đất.
Chỉ nghe tiếng vỡ nát “đùng đùng đùng” vang lên. Lúc này, vô số ngọn núi trong Thạch Vận đạo thống vỡ nát, chỉ thấy những ngọn thần sơn cao vạn trượng chia năm xẻ bảy, vỡ nát thành vô số mảnh vỡ, rơi rác xuống mặt đất.
Bàn chân còn chưa đạp tới thì đã san bằng vô số núi non biển cả.
– A…Nguồn truyện audio Podcast
Bên trong Thạch Vận đạo thống, vô số sinh linh sợ hãi hét lên, tiếng hét của bọn họ vang vọng thiên địa, tất cả mọi người run rẩy dữ dội, nằm trên mặt đất, không có sức cùng can đảm đứng dậy.
Vào lúc này, đối với toàn bộ sinh linh trong Thạch Vận đạo thống thì chẳng khác gì tận thế. Bên dưới tận thế khủng bố, bọn họ chẳng hề có ý nghĩa, giống hệt như là một hạt bụi vậy.
“Đùng…”
Khói bụi ngập trời, che kín thiên địa. Khi bàn chân đạp xuống thì khói bụi lập tức che kín toàn bộ thiên địa, cũng che mất Lý Thất Dạ.
Sau một phút, thiên địa trở nên yên tĩnh, tất cả mọi người vội vàng nhìn qua.
– Hủy diệt…
Nhìn thấy một màn kinh khủng này, tất cả mọi người rít lạnh. Thử nghĩ mà xem, nếu như tai nạn khủng bố như thế phát sinh trong đạo thống của mình, hoặc tông môn của mình, thì sợ rằng mình sẽ phải đối mặt với vận mệnh tan thành tro bụi.
– Nhìn, đệ nhất hung nhân chặn được.
Có người tinh mắt, nhìn xuyên qua khói bụi, nhìn xuống phía dưới, hét lớn lên.
Mọi người nghe vậy, lập tức nhìn theo hướng ngón tay của hắn.
Đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy khung cảnh như đọng lại, thời không như dừng lại, tất cả đều trở nên yên tĩnh, tất cả mọi người đều nín thở.
Thiên địa yên tĩnh, cự nhân sắt thép đạp xuống, rất nhiều người cho rằng cú đạp này có thể hủy diệt Thạch Vận đạo thống, thậm chí có không ít người còn cho rằng cú đạp này có thể giẫm Lý Thất Dạ thành thịt vụn.
Thế nhưng, vào lúc này, thiên địa như đọng lại, tất cả mọi thứ trở nên yên ắng, ngay cả gió nhẹ cũng không dám thổi, sinh linh trong thiên địa không dám thở, mặc kệ tồn tại cường đại như thế nào thì ngay lúc này, bọn họ cũng nín thở.
Mọi người nhìn qua, chỉ thấy Lý Thất Dạ chặn được bàn chân của cự nhân sắt thép, hơn nữa còn không phải là ra sức chặn, Lý Thất Dạ chỉ dùng một cánh tay thôi thì đã chặn được bàn chân của cự nhân sắt thép.
Phải biết rằng, Lý Thất Dạ quá nhỏ so với cơ thể to lớn của cự nhân sắt thép. Đừng nói so với cơ thể của cự nhân sắt thép, mà so với bàn chân của cự nhân sắt thép thì Lý Thất Dạ cũng quá nhỏ bé.
Khi bàn chân đạp xuống thì bầu trời như sụp đổ, dưới sức mạnh khủng khiếp này, bất kỳ tồn tại nào cũng sẽ bị nghiền diệt.
Còn Lý Thất Dạ dưới bàn chân này thì còn nhỏ hơn con muỗi gấp ngàn lần vạn lần. Khi Lý Thất Dạ giơ tay chống lại bàn chân thì giống như con muỗi giơ cái chân nhỏ bé của nó ngăn cản trời sập vậy.
Một màn này, nếu như không có gì bất ngờ thì mọi người đều cảm thấy rất buồn cười, đúng là châu chấu đá xe, thậm chí còn không biết tự lượng sức hơn châu chấu đá xe nữa.
Thế nhưng, mặc dù Lý Thất Dạ bên dưới bàn chân khổng lồ này nhỏ bé là vậy, thế nhưng hắn vẫn chặn được bàn chân này, hơn nữa còn chặn dễ như trở bàn tay, rất là tùy tiện, rất là bình tĩnh.
Nhìn thấy cánh tay Lý Thất Dạ dễ dàng chặn lại bàn chân khổng lồ, tất cả mọi người sững sốt. Thử nghĩ mà xem, một con muỗi có thể chặn được trời sập, thật sự bất ngờ biết mấy.
Chương 3747: Đồng Nát Sắt Vụn
– Gừ…
Vào lúc này, cự nhân sắt thép gầm lên giận dữ, tiếng gầm giận dữ có thể gầm vỡ ngàn tỉ sao trời, từng đợt nổ vang “đùng đùng đùng” vang lên, cự nhân sắt thép dồn sức đạp xuống, cơ thể to lớn của nó chấn động, sức mạnh cường đại vô song nháy mắt nghiền xuống Lý Thất Dạ.
Chỉ nghe “phanh phanh phanh”, không gian nghiền nát, bên dưới sức mạnh khủng khiếp này, ngay cả đại đạo pháp tắc cũng bị nghiền thành tro bụi.
– Cút…
Đối mặt với bàn chân khủng khiếp đạp xuống, Lý Thất Dạ không hề nháy mắt, giơ tay lên, vén tay.
Tiếng nổ “đùng đùng đùng…” nổ tung bầu trời, trong nháy mắt, một màn không thể tưởng tượng nổi phát sinh. Chỉ thấy cơ thể to lớn của cự nhân sắt thép bị Lý Thất Dạ lật tung, bên dưới sức mạnh vô địch của Lý Thất Dạ, cự nhân sắt thép bị hất bay, nháy mắt bay sâu vào trong vũ trụ như sao chổi.
Chỉ nghe “phanh phanh phanh”, vô số ngôi sao trong vũ trụ bị đâm nát, vũ trụ u ám trở nên rực rỡ, giống như vô số pháo hoa nở rộ trong màn đêm.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ một tay hất tung cự nhân sắt thép, hơn nữa còn hất nó bay sâu vào trong vũ trụ, tất cả mọi người choáng váng, đầu óc trống rỗng, không thể hoàn hồn nổi.
Thần lực như thế, tất cả mọi người không biết nên hình dung như thế nào nữa, dường như thế gian này không còn gì mạnh hơn sức mạnh này nữa, dường như không còn từ ngữ nào để hình dung sức mạnh lúc này của Lý Thất Dạ.
– Đây… đây… đây là sức mạnh chân long hay sao?
Nhìn kỹ cánh tay của Lý Thất Dạ, thế nhưng cánh tay của Lý Thất Dạ rất bình thường, không giống lực sĩ, càng không có chân long uốn lượn.
– Đây là hận đất không tròn, không đúng, ngay cả hận đất không tròn cũng không thể hình dung được sức mạnh của hắn.
Có lão tổ rung động, nói:
– Đây là… là hận trời không nắp, cho dù trời xanh có nắp thì cũng không thể lấn át hắn, cho dù nắp trời giáng xuống thì hắn cũng có thể lật tung.
– Vô địch nha, vô địch chân chính.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ khủng bố như thế, bất kể là ai thì cũng rít lạnh một hơi, thì thào rằng:
– Vô địch như vậy, Đế Thống Giới không có mấy người.
– Giết…
Vào lúc này, một tiếng gào thét gào vỡ thiên địa, phá nát tinh thần. Chỉ nghe một tiếng “keng”, chỉ thấy cự nhân sắt thép xông trở về.
Mặc dù Lý Thất Dạ lật tung hắn, lật bay hắn tới sâu trong vũ trụ, thế nhưng nó vượt qua không gian bay trở về, một bước một thế giới, nháy mắt đã bay trở lại.
Ngay khi nó vừa bay trở lại thì chỉ nghe kiếm reo cửu thiên, chỉ thấy đôi cánh ánh sáng sau lưng nó khép lại, hóa thành một cây thần kiếm vô cùng khổng lồ, thanh thần kiếm này dài ngàn vạn dặm, kiếm quang chập chờn, một khi đâm xuống thì có thể đâm thủng một thế giới.
“Phanh…”
Khi cây kiếm này từ vũ trụ chém xuống thì lập tức chém nứt vô số nhật nguyệt tinh thần, dưới lưỡi kiếm này, tất cả hóa thành tro bụi. Một kiếm này mà xem xuống, rất nhiều Chân Thần bất thủ không cách nào đỡ nổi.
– Vô Thượng Thần Thánh…
Vào lúc này, một tiếng hét vang lên, chỉ thấy toàn thân cự nhân sắt thép phun ra thần tính, khi cự nhân sắt thép chém kiếm xuống thì giống như mang theo sự trừng phạt của thương thiên.
“Đùng…”
Một kiếm chém xuống, mang theo lôi điện trút xuống, vô số tia điện to lớn như lôi long, trút xuống như hồng thủy, càn quét toàn bộ thế giới.
Tức thì, thiên địa bị vô số lôi kiếp thiểm điện khủng bố bao phủ, tất cả tu sĩ cường giả sợ hãi tái mét mặt mày. Một kiếm khủng bố này chém xuống, sợ rằng toàn bộ Thạch Vận đạo thống sẽ tan thành tro bụi.
– Má ơi, đây chính là thiên kiếp trong truyền thuyết hay sao?
Có người hét lên, xoay người bỏ chạy.
– Đây không phải là thiên kiếp, đây là thiên phạt!
Có lão tổ khiếp sợ, gào lớn:
– Thứ này mang theo sức mạnh của thượng thiên, loại sức mạnh này hết sức khủng bố, ngay cả Chân Thần bất hủ cũng không dám dính vào.
“Phanh…”
Một kiếm quét tới, chôn vùi mọi thứ, vô số nhật nguyệt tinh thần, từng dãi ngân hà khổng lồ lập tức bốc hơi, hóa thành bụi mù, giống như chưa từng tồn tại trên thế gian.
Một kiếm này quá khủng khiếp, nếu như một kiếm này chém xuống thì Thạch Vận đạo thống chắc chắn sẽ hủy diệt.
– Hôm nay phá hủy nhà ngươi!
Lý Thất Dạ đanh mắt lại, siết chặt quả đấm, “đùng” một cái, trong nháy mắt, toàn thân Lý Thất Dạ phát sáng, khi nấm đấm của hắn vừa rung thì toàn bộ thế giới run rẩy.
– Phá…
Lý Thất Dạ nhảy vọt lên trời, một quyền đấm thẳng vào cự kiếm.
Một quyền của Lý Thất Dạ thoạt nhìn rất nhỏ, so với cự kiếm ngàn vạn trượng thì chỉ là một hạt bụi, căn bản không thể nào rung chuyển được thanh cự kiếm này.
– Quá điên cuồng rồi, tay không đối cứng với cự kiếm. Cự kiếm này, sợ rằng phải là tổ khí thì mới có thể rung chuyển được.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ nhảy vọt lên trời, một quyền đánh tới cự kiếm, ngay cả Chân Thần bất hủ cũng nghẹn họng trân trối, quát lớn lên, cảm thấy quá bất hợp lí, vậy mà lại dùng nắm đấm đánh cự kiếm, ai mà có thể làm ra chuyện như thế chứ.
Thế nhưng, một quyền của Lý Thất Dạ đấm ra, thì đại biểu cho hủy diệt. Trong nháy mắt, một quyền của Lý Thất Dạ tuôn trào hào quang, một quyền này chí cao vô thượng, không gì sánh bằng.
“Đùng…”
Toàn bộ thiên địa như nổ tung, vô số hào quang nổ bay, tinh không bị nổ thành một cái hang lớn vô cùng kinh khủng. Trong nháy mắt, giống như có ngàn vạn mặt trời nổ tung, nổ mù hai mắt.
Khi mọi người có thể nhìn thấy thì chỉ thấy một quyền của Lý Thất Dạ vậy mà lại đánh nát cự kiếm, vô số mảnh vỡ nổ tung trong tinh không.
Thế nhưng vẫn chưa kết thúc, ngay sau đó, chỉ nghe “đùng” một cái, một quyền của Lý Thất Dạ tiến nhanh, không gì có thể ngăn cản. Trong tiếng “đùng” này, quang diễm ngút trời, thế giới như bị hủy diệt, ánh lửa dâng lên có thể hủy diệt ba ngàn thế giới.
Tất cả mọi người nhìn thấy một màn cực kỳ chấn động, Lý Thất Dạ một quyền đánh tới, chỉ thấy lồng ngực của cự nhân sắt thép bị đánh xuyên, để lại một cái lỗ đen thật lớn.
So với thân thể của sắt thép cự nhân thì một quyền của Lý Thất Dạ nhỏ bé như bụi bặm, thế nhưng trong nháy mắt lại đánh xuyên lồng ngực của cự nhân sắt thép, cho dù lồng ngực của nó còn dày nặng hơn thiên địa thì cũng không thể ngăn cản được một quyền của Lý Thất Dạ.
– A…
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, khi một quyền của Lý Thất Dạ đánh xuyên lồng ngực của cự nhân sắt thép thì chỉ nghe Thập Đại Kim Cương cùng vô số đệ tử của Tàng Kim Động kêu thảm thiết. Chúng đệ tử cùng Thập Đại Kim Cương trên mười chiếc chủ hạm đều bị một quyền của Lý Thất Dạ đánh chết, máu tươi phun trào.
Chương 3748: Tháo Dỡ (1)
“Phanh, phanh, phanh…”
Tất cả mọi người còn chưa kịp hoàn hồn thì tiếng vỡ nát vang lên không ngừng, vang vọng thiên địa.
Chỉ thấy Lý Thất Dạ trở mình đụng tới, nháy mắt đụng cự nhân sắt thép thành tám khối lớn. Chỉ nghe “phanh” một cái, đầu lâu của cự nhân sắt thép bị chặt xuống, chỉ nghe “phanh” một cái, hai chân của cự nhân sắt thép bị xé xuống, chỉ nghe “phanh” một cái, hai tay của cự nhân sắt thép bị tháo xuống…
Trong nháy mắt, cự nhân sắt thép vừa rồi còn khí thế vô địch thế gian trong nháy mắt đã bị Lý Thất Dạ tháo thành từng mảnh nhỏ.
Nhìn Lý Thất Dạ đâm mạnh tới, nháy mắt đâm cự nhân sắt thép thành tám khối lớn, tất cả mọi người sững sờ, rất lâu vẫn chưa hoàn hồn, đầu óc trống rỗng.
Vào lúc này, cự nhân sắt thép chẳng qua chỉ là một đống phế liệu trôi nổi trong hư không mà thôi.
– Đây… đây… đây… như vậy mà cũng được sao…
Nhìn thấy màn này, có Chân Thần bất hủ đầu óc trống rỗng. Đây là cảnh tàn bạo nhất mà đời này hắn từng nhìn thấy, cự nhân sắt thép khổng lồ vô song trong nháy mắt bị tháo dở thành tám khối lớn, không còn hoàn chỉnh.
“Phanh…”
Cuối cùng, chỉ thấy Lý Thất Dạ bổ tay, bổ cự nhân sắt thép thành mấy khối. Trong nháy mắt, cự nhân sắt thép bị tháo dỡ hoàn toàn.
– Một đống đồng nát sắt vụn mà thôi.
Sau khi Lý Thất Dạ tháo dỡ cự nhân sắt thép thì phủi tay, nói hời hợt.
Nhất thời, tất cả mọi người không thể nào hoàn hồn nổi, ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mắt. Cự nhân sắt thép cường đại vô song trong nháy mắt đã bị Lý Thất Dạ tháo dỡ.
Thập Đại Kim Cương, thập đại hạm đội, trong nháy mắt tan thành tro bụi. Chiến hạm đoàn Tàng Kim Động đã từng quét ngang cửu thiên thập địa ở trước mặt Lý Thất Dạ chỉ là một đống đồng nát sắt vụn mà thôi.
Những năm gần đây Tàng Kim Động quét ngang bát phương, đánh đâu thắng đó, được gọi là đệ nhất đạo thống xếp sau ba cự đầu, chiến hạm đoàn của bọn họ cầy bới bát phương, chỉ cần nơi nào có chiến hạm đoàn của Tàng Kim Động xuất hiện thì nơi đó chiến hỏa liên miên, sẽ có đại giáo cương quốc bị tiêu diệt, sẽ có vô số tu sĩ cường giả bị tàn sát.
Có thể nói, những năm gần đây, rất nhiều người vừa nghe nhắc tới Tàng Kim Động thì đã biến sắc, rất nhiều người nhìn thấy chiến hạm đoàn của Tàng Kim Động xuất hiện thì sẽ run rẩy, biết được có người gặp xui xẻo.
Thế nhưng hôm nay chiến hạm đoàn không ai bì nổi của Tàng Kim Động lại tan thành tro bụi trong tay Lý Thất Dạ. Một mình Lý Thất Dạ hủy diệt toàn bộ chiến hạm đoàn, Thập Đại Kim Cương, mười chiếc chủ hạm, mấy trăm chiếc chiến hạm, mấy chục vạn đệ tử, toàn bộ đều tan thành tro bụi, không hề có người may mắn trốn thoát.
Kinh khủng nhất là, từ đầu tới cuối Lý Thất Dạ vẫn tay không tấc sắt, không hề lấy ra một món binh khí nào cả, trực tiếp dùng nắm đấm hủy diệt. Hắn tay không tấc sắt mà lại có thể dễ dàng hủy diệt chiến hạm đoàn, tin tức này một khi lan truyền thì sẽ khiến mọi người cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, sợ rằng có rất nhiều người khi nghe được tin tức này thì sẽ không tin đây là sự thật.
Sợ rằng có rất nhiều người sau khi nghe được tin tức này thì sẽ cho rằng khuếch đại mà thôi, thậm chí những người đang có mặt ở nơi này, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy thì bọn họ cũng không dám tin đây là sự thật.
– Chiến hạm đoàn của Tàng Kim Động xong đời rồi, hơn một nửa thực lực của Tàng Kim Động đều đã tan thành tro bụi ngay tại nơi này.
Nhìn cự nhân sắt tháp bị tháo dỡ, có cường giả thán phục.
Thập Đại Kim Cương bị diệt, toàn bộ chiến hạm đoàn cũng bị diệt, đối với Tàng Kim Động thì tổn thất này quá lớn, có thể nói hơn phân nửa thực lực đều bị hủy diệt trong tay Lý Thất Dạ.
Phải biết rằng chiếm hạm đoàn chính là lực lượng tinh nhuệ của Tàng Kim Động, từng vì Tàng Kim Động lập xuống chiến công hiển hách, hôm nay cứ thế mà bị hủy diệt, thật sự khiến người ta rung động biết mấy.
– Đây đúng là lấy sức một người tiêu diệt một truyền thừa, ở Đế Thống Giới cũng không có mấy người.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ tháo dỡ cự nhân sắt thép, ngay cả Chân Thần bất hủ cũng chấn động.
– Địch nhân cường đại của Đoạn Ngọc Chân Đế, Mộc Kiếm Chân Đế đã xuất hiện rồi.
Nhìn thấy khí thế vô địch của Lý Thất Dạ, có người rung động, nói:
– Một thế này, không phải chỉ có Đoạn Ngọc Chân Đế cùng Mộc Kiếm Chân Đế vấn đỉnh thủy tổ. Bây giờ xem ra, đệ nhất hung nhân cũng có tư cách vấn đỉnh thủy tổ.
– Làm không khéo, hắn sẽ lực áp Đoạn Ngọc Chân Đế cùng Mộc Kiếm Chân Đế, trở thành cường giả mạnh nhất thế hệ trẻ Đế Thống Giới.
Vào lúc này, có cả lão tổ thế gia coi trọng Lý Thất Dạ.
Mặc dù trước đó Lý Thất Dạ lặng lẽ vô danh, rất nhiều người cảm thấy hắn cuồng vọng. Thế nhưng bây giờ Lý Thất Dạ vừa ra tay, tay không tấc sắt hủy diệt chiến hạm đoàn của Tàng Kim Động, thoáng cái chấn động tất cả mọi người, vô số người bắt đầu kính nể hắn.
Ngay cả những người từng bất mãn Lý Thất Dạ, lúc này nhìn Lý Thất Dạ trên không trung, nội tâm kính sợ.
Đây chính là thế giới của tu sĩ, chỉ cần ngươi đủ mạnh thì sẽ khiến rất nhiều người từng khinh bỉ ngươi cúi thấp cái đầu cao ngạo của bọn họ.
– Lực áp Đoạn Ngọc Chân Đế thì chưa hẳn, Đoạn Ngọc Chân Đế quá mạnh. Thế nhưng, ta cảm thấy lực áp Mộc Kiếm Chân Đế thì vẫn còn cơ hội.
Có cường giả so sánh đệ nhất hung nhân với Đoạn Ngọc Chân Đế, Mộc Kiếm Chân Đế.
– Hừ, Mộc Kiếm Chân Đế cũng chưa chắc đã yếu hơn.
Có người bất mãn, dù sao, thân là một trong những thiên tài kinh diễm nhất Đế Thống Giới, Mộc Kiếm Chân Đế có rất nhiều người ủng hộ, vô số người coi hắn là thần tượng của mình.
– Thật sao?
Đương nhiên, cũng có người ngứa mắt Mộc Kiếm Chân Đế, cười lạnh một cái, phản bác:
– Năm đó Đoạn Ngọc Chân Đế dưới cơn nóng giận giết đến mức Mộc gia ngựa sa người ngã, giết đến mức Mộc Thiếu Thần trốn trong hang chuột không dám ló mặt ra ngoài, sao lại không thấy Mộc Kiếm Chân Đế dám đứng ra nghênh chiến với Đoạn Ngọc Chân Đế? Theo ta thấy, Mộc Kiếm Chân Đế sợ Đoạn Ngọc Chân Đế là cái chắc.
– Chẳng qua khi đó Mộc Kiếm Chân Đế bế quan tu đạo mà thôi.
Có tu sĩ trẻ tuổi sùng bái Mộc Kiếm Chân Đế không phục, nói:
– Mặt khác, mặc dù Đoạn Ngọc Chân Đế rất cường đại, thế nhưng chưa chắc đã mạnh hơn Mộc Kiếm Chân Đế. Năm đó Đoạn Ngọc Chân Đế dám giết vào Mộc gia, còn không phải là bởi vì có lão tổ như Cổ Nhất Phi áp trận hay sao…
Chương 3749: Tháo Dỡ (2)
– Hừ, chỉ bằng một mình Đoạn Ngọc Chân Đế, ta không tin nàng có thể giết vào Mộc gia. Mộc gia là một trong ba cự đầu, nổi tiếng ngang với Lý gia, bọn họ cũng không phải là quả hồng mềm. Mộc Kiếm Chân Đế tu dưỡng cao, lòng dạ không phải người thường có thể so sánh, chỉ là không muốn so đo với người khác mà thôi. Bằng không, hắn với Đoạn Ngọc Chân Đế đánh với nhau một trận, chưa chắc ai đã hơn ai đâu.
– Mộc Kiếm Chân Đế có mạnh hay không thì ta không biết, tóm lại, ta biết Mộc Thiếu Thần đùa giỡn đệ tử Lý gia, Đoạn Ngọc Chân Đế giận dữ giết đến mức Mộc gia người ngã ngựa đổ, để Mộc gia nhốt Mộc Thiếu Thần vào trong thiên lao, còn bồi thường Lý gia lượng lớn trân bảo, như vậy mới dẹp yên cơn giận của Đoạn Ngọc Chân Đế. Thế nhưng, Mộc Kiếm Chân Đế vô cùng cường đại trong miệng các ngươi lại không dám đòi lại công đạo cho Mộc gia.
Tu sĩ ủng hộ Đoạn Ngọc Chân Đế tỏ vẻ khinh thường.
Hóa ra năm đó Mộc Thiếu Thần ỷ mình thiên phú vô song, lại rất được trưởng bối trong gia tộc ưu ái, nên hết sức huênh hoang ương ngạnh, hắn phách lối tới mức đùa giỡn nữ đệ tử Lý gia, khi dễ nữ đệ tử Lý gia.
Chính vì vậy đã chọc giận Đoạn Ngọc Chân Đế, Đoạn Ngọc Chân Đế dưới cơn nóng giận đã hù dọa Mộc Thiếu Thần trở về Mộc gia trốn tránh.
Mộc gia đương nhiên không muốn giao ra Mộc Thiếu Thần, cho nên Đoạn Ngọc Chân Đế một hơi giết vào Mộc gia, giết đến mức Mộc gia ngựa sa người ngã.
Đương nhiên, Mộc gia là một trong ba cự đầu của Đế Thống Giới nên không dễ trêu chút nào, Mộc gia có vô số lão tổ cùng đông đảo Chân Thần bất hủ.
Thế nhưng, Mộc gia cường đại, Lý gia cũng cường đại. Mộc gia có lão tổ tọa trấn, Lý gia cũng có lão tổ áp trận cho Đoạn Ngọc Chân Đế, nhất là lão tổ Cổ Nhất Phi đích thân áp trận cho Đoạn Ngọc Chân Đế.
Vì vậy khiến cho Mộc gia cường đại cách mấy cũng bó tay bó chân, bị Đoạn Ngọc Chân Đế giết đến mức ngựa sa người ngã, toàn bộ Mộc gia bị Đoạn Ngọc Chân Đế giết đến mức máu chảy thành sông.
Có thể nói, Đoạn Ngọc Chân Đế đúng là hung ác bá đạo, đổi lại là người khác thì sẽ suy tính hai cự đầu khi bộc phát chiến tranh thì sẽ phải đối mặt với hậu quả nghiêm trong như thế nào, sẽ dẫn tới kết cục như thế nào. Đổi lại là người khác, có lẽ sẽ cảm thấy vì ra mặt cho nữ đệ tử mà khiến hai đạo thống lớn khai chiến với nhau là hành động không có lý trí.
Thế nhưng, Đoạn Ngọc Chân Đế lại hung ác bá đạo, cuồng bá vô song, vì ra mặt cho nữ đệ tử Lý gia mà giết vào Mộc gia, một đường tiến nhanh, gặp thần giết thần, gặp ma giết ma, giết đến mức Mộc gia sói khóc quỷ gào.
Cuối cùng, Mộc gia không chịu nổi Đoạn Ngọc Chân Đế bá đạo như thế, chịu thua với Đoạn Ngọc Chân Đế, thỏa hiệp nhốt Mộc Thiếu Thần vào thiên lao, bồi thường nữ đệ tử Lý gia lượng lớn trân bảo cùng thần khí, như thế mới dẹp yên lửa giận của Đoạn Ngọc Chân Đế, mới khiến Đoạn Ngọc Chân Đế khải hoàn về triều.
Trận chiến này, có thể nói đã khiến Đoạn Ngọc Chân Đế uy chấn thiên hạ. Thân là Chân Đế, là một trong những thiên tài kinh diễm nhất mạnh mẽ nhất Đế Thống Giới, đế uy của nàng đã mạnh mẽ lắm rồi. Thế nhưng, sau trận chiến này, bất cứ ai nhìn thấy Đoạn Ngọc Chân Đế đều sẽ rùng mình, đều phải nhượng bộ lui binh.
Một lời bất hòa, ngay cả Mộc gia mà cũng dám giết đến mức ngựa sa người ngã, còn ai mà dám chọc giận nàng chứ?
– Không phải là Mộc Kiếm Chân Đế không đòi lại công đạo, mà là Mộc Kiếm Chân Đế làm người rộng rãi, lòng dạ vĩ ngạn, không muốn vì ân oán cá nhân mà gây ra chiến hoa liên miên, sinh linh đồ thán.
Lúc này, một vài tu sĩ sùng bái Mộc Kiếm Chân Đế viện lý do.
Trên thực tế, người sùng bái Đoạn Ngọc Chân Đế cùng Mộc Kiếm Chân Đế luôn xem thường lẫn nhau, hai bên luôn luôn tranh cãi với nhau.
Nhất là sau khi Đoạn Ngọc Chân Đế càn quét Mộc gia thì người sùng bái Đoạn Ngọc Chân Đế càng cho rằng Mộc Kiếm Chân Đế không bằng Đoạn Ngọc Chân Đế.
Người ủng hộ Đoạn Ngọc Chân Đế cho rằng Đoạn Ngọc Chân Đế cuồng bá vô địch, Mộc Kiếm Chân Đế căn bản không phải là đối thủ.
Người sùng bái Mộc Kiếm Chân Đế thì nói rằng Mộc Kiếm Chân Đế làm người rộng rãi, lòng dạ to lớn, không muốn tranh chấp với người khác, hắn không hề thua kém Đoạn Ngọc Chân Đế.
Cho nên, từ trước tới giờ, người ủng hộ của hai vị Chân Đế luôn tranh cãi với nhau, không ai phục ai.
– Hừ, Đoạn Ngọc Chân Đế vừa ra, ai có thể tranh phong, ngay cả Mộc Kiếm Chân Đế cũng không thể.
Người sùng bái Đoạn Ngọc Chân Đế cười lạnh.
– Đừng nói quá vẹn toàn, hươu chết vào tay ai còn chưa biết đâu.
Người sùng bái Mộc Kiếm Chân Đế hừ lạnh.
Ban đầu có người so sánh đệ nhất hung nhân với Đoạn Ngọc Chân Đế cùng Mộc Kiếm Chân Đế. Thế nhưng bây giờ người ủng hộ của hai người bọn họ đấu nước bọt với nhau, đệ nhất hung nhân bị gạt qua một bên.
Còn phần thế hệ trước, chỉ mỉm cười, lắc đầu.
Trên trời, Lý Thất Dạ nhìn cự nhân sắt thép bị tháo dỡ, cười nhạt, nói:
– Cũng tốt, nhiều đồng nát sắt vụn như thế, rèn luyện một hồi, chế tạo một tòa đồng điện.
Nói xong, chỉ thấy bàn tay Lý Thất Dạ xòe ra, mười ngón tay khép lại. Lúc này, chỉ thấy lòng bàn tay của Lý Thất Dạ bốc lên hỏa diễm, hỏa diễm giống như nước chảy.
Tiếng đè nát “răng rắc, răng rắc, răng rắc”vang lên, vào lúc này, chỉ thấy cự nhân sắt thép bị tháo dỡ dưới sức mạnh cường đại vô song của Lý Thất Dạ từ từ nén lại, bị đè bẹp từng cái một.
“Răng rắc”
Tiếng vỡ nát vang lên không ngừng, chỉ trong thời gian ngắn, cự nhân sắt thép bị tháo dỡ đã bị nén thành một cục.
“Tư…”
Cuối cùng, cự nhân sắt thép bị vò thành một quả thiết cầu khổng lồ.
Lúc này, ngón tay Lý Thất Dạ bốc lên một ngọn lửa, ngọn lửa này như nước, vô thanh vô tức, chui vào bên trong thiết cầu.
Bị sức mạnh cường đại của Lý Thất Dạ đè nén, thiết cầu đã được nén tới cực hạn, vô số tạp chất bị ép ra ngoài, thế nhưng ngọn lửa vẫn chui vào một cách dễ dàng, giống như cá vào biển lớn, không hề trở ngại.
Sau khi ngọn lửa chui vào thiết cầu thì trong thời gian ngắn, thiết cầu bị ngọn lửa đốt đỏ hồng, thiết cầu khổng lồ hóa thành nước thép, thế nhưng vẫn duy trì hình cầu.
– Đây mới là khủng bố.
Nhìn thấy màn này, có Chân Thần bất hủ run rẩy.
– Vì sao đây mới là khủng bố?
Có vãn bối không hiểu, hỏi trưởng bối.
Chương 3750: Đồng Điện
Chân Thần bất hủ nghiêm mặt, nói chậm:
– Chiến hạm của Tàng Kim Động, nhất là chủ hạm, có chiếc nào mà chưa từng trải qua thiên chuy bách luyện? Có chiếc nào mà không dùng thần kim quý giá đúc thành? Có thể nói, mỗi chiếc chiến hạm đều trải qua Chân Thần bất hủ hoặc Chân Đế rèn đúc nhiều năm, thậm chí còn dài hơn thế nữa.
– Chiến hạm như vậy vô cùng cứng rắn, thân thuyền đều là tinh túy, thần hỏa bình thường không thể nào đốt được nó, ngay cả Chân Thần bất hủ muốn hòa tan nó thành nước thép thì cũng phải mất rất nhiều thời gian. Thế nhưng, ngươi nhìn xem, sau khi ngọn lửa của đệ nhất hung nhân chui vào thì có thể hòa tan nó trong thời gian ngắn ngủi, luyện hóa nó thành nước thép…
-… Thần hỏa như thế kinh khủng biết mấy. Không nói khoa, chỉ cần một tia lửa của ngọn lửa này rơi vào một môn phái thôi thì đã nung chảy môn phái này, ngay cả đại địa cũng bị đốt lủng.
Nói tới đây, vị Chân Thần bất hủ này run rẩy, nói:
– Theo như ta biết, ở Đế Thống Giới, người có thể luyện ra thần hỏa như thế rải rác không nhiều.
– Không chỉ thần hỏa của hắn cường đại.
Một dược sư cường đại nghiêm mặt, nói:
– Thuật ngự hỏa của hắn cũng rất khó lường. Theo ý kiến của ta, nếu như hắn làm dược sư thì thành tựu hết sức kinh người.
“Tư…”
Khi toàn bộ thiết cầu bị hòa tan thành nước thép thì Lý Thất Dạ khép mười ngón tay lại, sức nén kinh khủng nén chặt thiết cầu, luyện hóa phế dịch.
Nhất thời, chỉ thấy vô số phế dịch đỏ bừng chảy xuống. Khi phế dịch đỏ bừng chảy xuống thì bầu trời như đổ mưa, không đúng, phải nói là bầu trời đổ mưa sao băng, vô số phế dịch đỏ bừng xẹt qua bầu trời, biến mất vào trong tinh không.
– Quá mạnh rồi, nếu như dùng thủ đoạn này để rèn đúc binh khí thì còn tới mức nào nữa, trực tiếp rút mạch khoáng ra, dùng sức mạnh cường đại vô song rèn đúc, ép mười vạn dặm mạch khoáng thành một thanh kiếm, tuyệt đối là tinh túy trong tinh túy.
Có cường giả thông thạo luyện chế binh khí nhìn thấy màn này, hết sức rung động.
– Có câu nói này nói rất hay, bách luyện thành cương. Thế nhưng đây không chỉ là bách luyện nha.
Có người hâm mộ, nói:
– Vật liệu của chiến hạm Tàng Kim Động đều trải qua thiên chuy bách luyện, bây giờ lại luyện hóa thêm lần nữa, hoàn toàn áp súc, mười phần luyện còn một phần, chính là luyện thần kim thành tiên kim.
“Tư, tư, tư”
Bị chân hỏa của Lý Thất Dạ tế luyện cùng sức ép của sức mạnh khủng khiếp vô song, vô số phế dịch chảy ra, vẩy xuống tinh không. Vô số phế dịch xẹt qua tinh không như sao băng, biến mất vào màn đen.
Cảnh tượng này hết sức hoành tráng, giống như một tinh cầu sắt thép bị Lý Thất Dạ dung luyện, cuối cùng luyện thành tinh kim trân quý nhất. Trong quá trình này, có biết bao phế dịch bị luyện bỏ chứ?
Nhìn từ xa, mọi người đều cảm thấy đây là quá trình tinh cầu sắt thép bi luyện thành tinh kim, quá trình này hết sức rung động lòng người, cũng khiến người ta cảm thấy vui tai vui mắt.
Thử nghĩ mà xem, mỗi chiếc chiến hạm đều lớn cỡ một khối đại lục khổng lồ, mười chiếc chiến hạm bị vo tròn thành một, có thể tưởng tượng thiết cầu này lớn đến cỡ nào. Trong nháy mắt, thiết cầu chỉ còn lại một phần ba, hơn nữa Lý Thất Dạ vẫn còn tiếp tục dung luyện.
– Quá lãng phí rồi.
Nhìn thấy vô số phế dịch trào ra, tất cả đều rơi vào tinh không, không ít người đau lòng, thì thào:
– Nhiều dung dịch thần kim bị bỏ như phế dịch như thế, đúng là… đúng là quá lãng phí.
Thử nghĩ mà xem, khi Tàng Kim Động chế tạo chiến hạm, nhất là chủ hạm, mỗi một khối thần kim đều rất quý báu, đều trải qua thiên chùy bách luyện. Những tài liệu này hết sức đắt đỏ, thậm chí là bảo vật vô giá.
Bây giờ Lý Thất Dạ hay rồi, luyện hóa lượng lớn thần kim, đổ bỏ lượng lớn dung dịch thần kim như phế dịch, đúng là lãng phí.
Thứ này chỉ là phế dịch đối với mỗi mình Lý Thất Dạ mà thôi. Đối với chúng tu sĩ cường giả, đây là dung dịch thần kim vô cùng trân quý. Bây giờ mọi người chỉ có thể trơ mắt nhìn Lý Thất Dạ đổ bỏ mấy tỷ tấn dung dịch thần kim, để chúng nó xẹt qua hư không, biến mất vào trong màn đêm.
Không ít người nhìn cảnh tượng này mà lòng đau không dứt, nhất là những cường giả tu sĩ rèn luyện binh khí thì càng đau đớn như cắt, thì thào:
– Nếu như cho ta những dung dịch thần kim này, ta có thể chế tạo nguyên bộ võ trang cho toàn bộ đệ tử trong môn phái.
Mặc dù mọi người đau lòng, thế nhưng chỉ có thể trơ mắt nhìn Lý Thất Dạ đổ bỏ phế dịch.
Được Lý Thất Dạ dung luyện cùng nén chặt, cuối cùng thiết cầu chỉ còn lại một phần mười trước đây.
Vào lúc này, nước thép đỏ rực, tỏa ra đồng quang, hào quang màu đồng rực rỡ, hết sức xinh đẹp.
“Tư tư tư…”
Vào lúc này, nước thép đỏ rực như có sinh mệnh, tự mình tượng hình, từ từ xây thành một tòa cung điện lớn.
Trong tiếng “tư tư tư”, nước thép lấp lánh đồng quang từ từ xây thành một tòa cung điện, sau khi cung điện thành hình thì lấy ngọn lửa ra, nước thép bắt đầu đóng băng.
Vào lúc này, một tòa đồng điện xuất hiện trước mắt thế nhân. Tòa đồng điện này tỏa ra hào quang thần thánh, không có trạm trổ, cũng không có đạo pháp gia trì, chỉ với hào quang do chính bản thân nó tỏa ra thôi thì cũng đã hết sức mê người, hết sức hoành tráng, khiến người ta phải ngước nhìn.
Tòa đồng điện này từ từ đáp xuống, rơi vào bên trong phế tích. Chỉ nghe tiếng “đùng” nặng nề, ngay cả đại địa cũng không chịu đựng nổi tòa đồng điện này, tòa đồng điện này thật sự quá nặng.
Khi tòa đồng điện này rơi xuống Thiên Vận phế tích thì hào quang rực rỡ, cả vùng phế tích hừng sáng, bùn đất ở phế tích tỏa ra hào quang, những hạt sáng đủ mọi màu sắc từ từ xuất hiện. Giống như khi đồng điện khi rơi xuống nơi này thì đã đánh thức sức mạnh đại đạo ở nơi này, khiến mỗi tấc bùn đất đều có được đạo vận.
Nhìn cả vùng phế tích hào quang rực rỡ, vốn là đất chết, thế nhưng bây giờ lại tỏa sáng sức mạnh đại đạo, hết ức hoành tráng, khiến cho tất cả mọi người trợn mắt hốc mồm.
– Sao… sao có thể chứ, đây… đây là hóa tử địa thành đạo thổ, có chuyện thần kỳ như thế sao?
Có người trẻ tuổi không sao tin nổi.audio coi am
– Tòa đồng điện này đã không còn là đồng điện nữa. Dùng nhiều thần kim rèn luyện như thế, dùng mười luyện một, sắp sửa trở thành tiên kim rồi. Có thể nói, nó đặt ở đó, đất đai xung quanh đã nhiễm phải thần tính của nó.
Một tôn Chân Thần bất hủ cảm khái, nói:
– Vật liệu như thế, không cần gia trì, không cần mài giũa, bản thân của nó đã có thần tính rồi.