Đế Bá Audio Podcast
Tập 73 [Chương 361 đến Chương 365]
❮ sautiếp ❯Chương 361: Tiên Huyết Mâu (1)
Sắc mặt của Tử Thúy Ngưng nhất thời ngưng trọng, hai mắt hàn quang chợt lóe, tựa như hãn hải nữ thần, khí lăng thiên vũ, dõi mắt cả Nhân Hoàng giới, thậm chí là cả cửu giới, có mấy người dám xuất khẩu cuồng ngôn tàn sát Trấn Thiên Hải Thành bọn họ! Cho dù là Đế Thống tiên môn, đối với Trấn Thiên Hải THành cũng đồng dạng là nhượng bộ lui binh, kiêng kỵ vạn phần!
Lý Thất Dạ nhìn Tử Thúy Ngưng một cái, cười cười, nói:
– Ngươi không cần phải kích động, cũng không cần phải tức giận, ta nói là sự thật! Lấy đạo hạnh hiện tại của ngươi, lấy cường đại hiện tại của ngươi, đầy đủ ngạo thị tất cả đồng lứa của Nhân Hoàng giới. Thậm chí là có thể khiêu chiến những nhân vật thế hệ trước, nhưng mà ở trong mắt ta, muốn giết ngươi lại rất dễ dàng, chỉ cần tâm ta vừa động, Tiên Huyết Mâu có thể trảm sát ngươi…
– … Tiên Huyết Mâu chính là một kiện hung binh vô song trên đời, coi như là đối mặt với Tiên Đế chân khí cũng không kiêng kỵ chút nào, tại sao ta cho ngươi bảo vật như vậy, đó là bởi vì ta không cần! Tựa như ta không quan tâm Trấn Thiên Hải Thành các ngươi mạnh như thế nào! Ta không hi vọng Trấn Thiên Hải Thành máu chảy thành sông, đó là bởi vì tổ sư Hắc Long Vương các ngươi là một nhân vật rất giỏi, ta không hi vọng đồ tử đồ tôn của hắn bị tàn sát trong tay ta!
Những lời này Lý Thất Dạ nói đến gió nhẹ mây bay, mà trong lòng Tử Thúy Ngưng lại rùng mình.
Hắc Long Thương cũng tốt, Tiên Huyết Mâu cũng được, không nghi ngờ chút nào đây là binh khí vô địch, nhưng mà Lý Thất Dạ rõ ràng cho thấy không để nó ở trong lòng, nếu như đổi lại là người khác, hung binh tuyệt thế vô song như vậy sau khi tới tay còn nguyện ý trả cho nàng sao?
– Trở về đi thôi, lấy đồ của ta đưa cho ta!
Cuối cùng Lý Thất Dạ nói một câu như vậy với Tử Thúy Ngưng.
Tử Thúy Ngưng cuối cùng hít vào một hơi thật sâu, thu hồi Tiên Huyết Mâu, cuối cùng nói với Lý Thất Dạ:
– Ta sẽ thực hiện sứ mạng của ta, nhưng mà thứ ngươi muốn ta không dám cam đoan lúc nào mới có thể lấy cho ngươi.
– Ta có thể đợi, nhưng không nên bỏ qua sự kiên nhẫn của ta, ta không hi vọng tự mình đi Trấn Thiên Hải Thành một chuyến, ta càng không hi vọng lần tới ta đi Trấn Thiên Hải Thành là thời điểm nhấc lên tinh phong huyết vũ.
Lý Thất Dạ thong dong nói.
Tử Thúy Ngưng hừ lạnh một tiếng, rõ ràng là bất mãn đối với những lời như vậy của Lý Thất Dạ, đổi lại là người khác dám khiêu khích Trấn Thiên hải Thành như thế, nàng phải hảo hảo giáo huấn một chút!
– Nhớ kỹ một câu nói của ta, cẩn thận Cố Tôn!
Ở thời điểm Tử Thúy Ngưng đi ra khỏi cửa, Lý Thất Dạ nói.
Tử Thúy Ngưng thoáng cái xoay người lại, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, trầm giọng nói:
– Ngươi đây coi như là đang ly gián sao?
Cố Tôn, chính là sư tổ của Trấn Thiên Hải Thành, tồn tại mạnh nhất đương thời, đã từng vô địch Nhân Hoàng giới, cũng từng quét ngang cửu giới, đã từng là một vị vô thượng kỳ tài có tư cách thành tựu Tiên Đế! Hôm nay sư tổ Cố Tôn của Trấn Thiên Hải Thành mặc dù đã rất ít khi xuất thế, nhưng mà hắn vẫn là tồn tại có quyền lực cao nhất Trấn Thiên Hải Thành, thậm chí có người gọi hắn là tồn tại cường đại nhất hiện giờ của Nhân Hoàng giới.
Tử Thúy Ngưng là đệ tử của Trấn Thiên Hải Thành, là truyền nhân của Trấn Thiên Hải Thành, hiện tại Lý Thất Dạ muốn nàng cẩn thận với sư tổ của mình, chuyện như vậy thật sự là quá hoang đường.
Đối với thái độ của Tử Thúy Ngưng, Lý Thất Dạ không có một chút phản ứng nào, chỉ là bình thản mà cười một chút, nói:
– Ngươi có tin hay không, trong mắt ta Cố Tôn tính là cá gì, đối với Trấn Thiên Hải THành các ngươi mà nói, Cố Tôn lại tính là cái gì… Quên đi, những chuyện này nói với ngươi cũng là vô ích.
Tử Thúy Ngưng lại lạnh lùng nhìn Lý Thất Dạ, cuối cùng không nói một câu nào, xoay người lại, vội vã rời đi.
Sau khi Tử Thúy Ngưng rời đi, Lý Thất Dạ liền nhẹ nhàng thở dài một tiếng, đồ vật hắn để lại Trấn Thiên Hải Thành đâu chỉ là một kiện! Ở trong Trấn Thiên Hải Thành, hắn còn có một vô thượng bảo khố, nếu như thế nhân biết bảo khố như vậy, tuyệt đối sẽ vì đó mà phát điên!
Nếu như Lỗ Trường Tôn còn tại thế, hắn muốn mở ra vô thượng bảo khố cũng không phải là một việc khó, đáng tiếc Lỗ Trường Tôn với tư cách là đại đệ tử của Hắc Long Vương cũng đã không còn tại thế rồi, hiện tại người nắm quyền ở Trấn Thiên Hải Thành là Cố Tôn!
Hiện tại trừ phi là hắn huyết tẩy Trấn Thiên Hải Thành, nếu không hắn muốn mang đi vô thượng bảo khố, chuyện không phải là dễ dàng như vậy. Hắc Long Vương trả giá nhiều lắm, Lý Thất Dạ với tư cách đích thân bồi dưỡng hắn cũng không hi vọng có một ngày chính mình đích thân phá hủy Trấn Thiên Hải Thành đang không ngừng phát triển.
Về phần Cổ Thiết Thủ, đó là đã xuất ra một thân mồ hôi lạnh, truyền nhân của Trấn Thiên Hải Thành đích thân tới nha, đây là đại sự bậc nào, đối với thực lực hiện tại của Tẩy Nhan cổ phái mà nói, căn bản là không lọt vào pháp nhãn của cự phách như Trấn Thiên Hải Thành, nhưng mà hôm nay Trấn Thiên thần nữ đích thân tới, cái này cho hắn áp lực rất lớn, hắn thật đúng là sợ chọc giận tồn tại như Trấn Thiên Hải Thành.
So sánh với Trấn Thiên Hải Thành, vẻn vẹn là Thánh Thiên giáo lại tính là thứ gì? Cho nên sau khi tiễn đi Tử Thúy Ngưng, Cổ Thiết Thủ một mực nơm nớp lo sợ lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
– Trấn Thiên Hải Thành bên kia sẽ có phiền toái đi?
Sau khi tiễn Tử Thúy Ngưng, Cổ Thiết Thủ gặp Lý Thất Dạ, thử dò hỏi. Hắn cũng không biết Tử Thúy Ngưng với Lý Thất Dạ nói cái gì, càng không biết Tử Thúy Ngưng tại sao lại tìm đến Lý Thất Dạ!
– Chỉ có ta tìm người khác phiền toái, người khác tìm ta phiền toái, đó là chán sống!
Lý Thất Dạ phong khinh vân đạm nói.
Đối với lời nói kiêu ngạo như vậy của Lý Thất Dạ, Cổ Thiết Thủ im lặng, chỉ có cười khổ, đây nhưng là Trấn Thiên Hải Thành nha, nhưng mà hắn đã quen với sự khoa trương của Lý Thất Dạ rồi!
Lý Thất Dạ nhìn Cổ Thiết Thủ một chút, nhẹ nhàng lắc đầu nói:
– Tẩy Nhan cổ phái chúng ta, nội tình quá mỏng rồi.
– Trước kia tài nguyên của chúng ta không nhiều.
Cổ Thiết Thủ cũng bất đắc dĩ cười khổ nói, với tư cách đã từng là người thủ hộ của Tẩy Nhan cổ phái, như thế nào lại không hi vọng Tẩy Nhan cổ phái càng ngày càng lớn mạnh chứ, chẳng qua là tâm hắn có thừa nhưng lực không đủ.
– Cố gắng lên, hiện tại chúng ta cũng dần dần bắt đầu có tài nguyên rồi.
Lý Thất Dạ cũng chỉ có thể nói như vậy, ăn một ngụm không béo được, hôm nay Tẩy Nhan cổ phái còn cần một đoạn đường rất dài phải đi, càng trọng điểm chính là phải bồi dưỡng được thanh niên trẻ tuổi.
– Linh dược đan thảo hai ngày này ta đưa tới cho ngươi.
Cổ Thiết Thủ vì Tẩy Nhan cổ phái có thể nói là đem hết toàn lực.
Lý Thất Dạ gật đầu, nói:
– Chúng ta bắt đầu chiêu thu đệ tử đi, để cho Lạc Phong Hoa phụ trách bồi dưỡng đệ tử mới nhập môn, tiểu tử này có thiên phú về phương diện đó.
Chương 362: Tiên Huyết Mâu (2)
Cổ Thiết Thủ gật đầu, đồng ý với cách làm của Lý Thất Dạ. Trên thực tế, so với trước kia, hai, ba năm qua Tẩy Nhan cổ phái đã có khởi sắc rất lớn rồi, ở trong hai, ba năm này, bồi dưỡng người trẻ tuổi của Tẩy Nhan cổ phái cũng không tệ, đặc biệt là đám đệ tử như Tẩy Thạch Phong, đặc biệt xuất sắc.
Đồng thời một nhóm đệ tử mà Tô Ung Hoàng mang về cũng là để cho thực lực của Tẩy Nhan cổ phái lớn mạnh không ít, nhưng mà nếu muốn so sánh với tồn tại như Thánh Thiên gióa, Thành Huyền cổ quốc, Tẩy Nhan cổ phái hôm nay còn cần phải đi một đoạn đường rất dài, cần phải dốc lòng xây dựng.
Ba ngày sau, Cổ Thiết Thủ đem linh dược mà Lý Thất Dạ cần đều đưa tới, linh dược đan thảo lần này cần thiết có thế mới là chất đầy một gian đại sảnh, thậm chí có thể nói, tồn kho của Tẩy Nhan cổ phái đều ở nơi này.
Vừa nghe Lý Thất Dạ muốn luyện đan, với t cách là dược sư Tôn trưởng lão mạnh nhất của Tẩy Nhan cổ phái đầu tiên chạy tới, phải biết rằng ở trước kia Tôn trưởng lão đối với thiên phú luyện đan của Lý Thất Dạ hết sức coi trọng, thậm chí từng muốn để cho hắn trở thành dược sư của Tẩy Nhan cổ phái.
Trên thực tế, Lý Thất Dạ cũng có tâm truyền thụ thủ pháp luyện đan cho Tôn trưởng lão cùng với môn hạ, cho nên Lý Thất Dạ không chỉ là đồng ý cho Tôn trưởng lão đến quan sát, còn để cho hắn mang theo dược sư có thiên phú cao nhất của Tẩy Nhan cổ phái đến đây trợ thủ.
– Lấy tất cả dược tài của nhất biến, nhị biến đều chuẩn bị tốt, chuẩn bị cho dược vào.
Sau khi thấy đám người Tôn trưởng lão tới, Lý Thất Dạ trực tiếp phân phó nói.
– Chuẩn bị cho dược vào?
Tôn trưởng lão nhìn thoáng qua dược liệu chồng chất như núi, nói:
– Này, nhiều dược liệu như vậy, mệnh đan nhất biến, nhị biến chỉ sợ cần luyện hai, ba năm đi.
– Ta tự có kế hoạch!
Lý Thất Dạ phân phó nói.
Tôn trưởng lão thấy Lý Thất Dạ tràn đầy tự tin, cũng không chậm trễ, lập tức mang theo đệ tử thi hành mệnh lệnh của Lý Thất Dạ, hắn muốn nhìn một chút Lý Thất Dạ còn có thể sáng chế ra cái kỳ tích gì.
Đối với dược sư mà nói, khó khăn luyện chế nhất không phải là thể cao, lại càng không phải là thọ dược, mà là mệnh đan, bởi vì yêu cầu của mệnh đan quá cao, đối với công lực của dược sư, đối với nắm giữ hỏa hầu đều là hết sức khó khăn, bất luận là thủ pháp luyện đan hay là hỏa hầu, hay hoặc giả là thủ pháp ngự lạp đan… bất luận đối với cái nào hơi có chút lỗi lầm đều sẽ rất dễ dàng phế bỏ mệnh đan.
Đồng thời một lô dược tài chỉ có thể luyện ra một viên mệnh đan, hơn nữa mệnh đan là đan dược có nhu cầu sử dụng lớn nhất. Phải biết rằng, có thể tất cả tu sĩ không cần thể cao, chưa chắc tất cả tu sĩ đều cần thọ dược, nhưng mà tất cả tu sĩ đều thích hợp cần mệnh đan! Chính là bởi vì như thế, nhiều khi mệnh đan so sánh với thọ dược càng quý trọng hơn.
Mệnh đan cửu biến, mà nhân tố quyết định mấy biến chính là dược liệu, ví dụ như hồn thảo với tư cách là chủ dược của mệnh đan cùng với chủ dược đều là tam biến mà nói, chỉ có thể là luyện ra mệnh đan tam biến, tuyệt đối không cách nào luyện ra mệnh đan tứ biến, nếu như công lực của dược sư không tốt, dược tài là tam biến, một khi xảy ra sai lầm chỉ có thể luyện thành mệnh đan nhị biến, thậm chí có tỷ lệ rất cao là bị hủy lô, không những là cả lô dan dược bị hủy, đồng thời cũng là sẽ tổn thương tới lô thần.
Chính là bởi vì như thế, thời điểm dược sư luyện mệnh đan là sẽ đặc biệt chú ý, nếu như không có nắm chắc tuyệt đối sẽ không dễ dàng đi luyện mệnh đan, dù sao muốn dưỡng thành một tôn lô thần tốt là chuyện tình không dễ dàng.
– Bắt đầu đi!
Sau khi đám người Tôn trưởng lão đều chuẩn bị xong tất cả, Lý Thất Dạ phân phó nói. Sau khi nói xong, Lý Thất Dạ tế ra Vạn Lô Thần.
Vạn Lô Thần hạ xuống đất, hóa thành một con cóc vô cùng khổng lồ, há miệng ngậm lô, tựa hồ cái miệng khổng lồ này có thể chứa được vô số dược liệu.
“Bồng” một tiếng, vào lúc này Vạn Lô Thần phun ra lô hỏa (hỏa diễm trong đan lô) hừng hực, tiếp theo, chuyện không thể tưởng tượng được xảy ra, Vạn Lô Thần giống như là một gốc đại thụ chọc trời, mà lô hỏa phun ra dĩ nhiên là thoáng cái phân liệt, tựa như từng đóa hoa nở rộ.
– Một cái, hai cái, ba cái…..
Nhìn dược đỉnh do lô hỏa phun ra luyện thành, Tôn trưởng lão cũng không khỏi đếm, nhưng mà trong khoảng thời gian ngắn lão cũng trợn tròn mắt, tất cả dược sư của Tẩy Nhan cổ phái ở tại chỗ đều trợn tròn mắt.
Luyện đan, lấy lô hỏa thối luyện, lấy lô thần uẩn dưỡng, đối với luyện đan mà nói, uẩn dưỡng chỉ là phụ trợ, chỉ có thể nói là dệt hoa trên gấm, quan trọng là lô hỏa thối luyện!
Ở thời điểm luyện đan lấy lô hỏa kết đỉnh, đối với một dược sư mà nói, một tôn lô thần có thể kết xuất ra một cái hỏa đỉnh là dễ dàng, hai cái hỏa đỉnh cũng là có khả năng, kết xuất ra ba cái hỏa đỉnh liền khó khăn rồi, ba hỏa đỉnh đồng thời luyện đan thì đó chính là đại tông sư của dược đạo.
Kết đỉnh càng nhiều, dược sư liền càng cường đại. Mặc dù nói lô thần kết hỏa đỉnh cùng với cấp bậc của bản thân lô thần có quan hệ rất lớn, nhưng mà kết ra hỏa đỉnh không phải là bản lĩnh thật sự, có thể đồng thời điều khiển mấy hỏa đỉnh luyện đan thì đó mới là bản lĩnh, đây là dược đạo rất cao thâm!
Nhưng mà vào lúc này Vạn Lô Thần của Lý Thất Dạ giống như là địa thụ nở hoa, lô hỏa ở trong nháy mắt mở ra từng cái lại từng cái hỏa đỉnh, tựa như bách hoa cùng nở, tráng quan vô cùng.
– Không thể nào, đây, đây, chuyện này không thể nào…
LÚc này tất cả dược sư của Tẩy Nhan cổ phái ở tại chỗ đều nhìn một màn trước mắt này, đều thoáng cái ngây dại, ánh mắt mở ra thật to, chuyện xảy ra trước mắt óc nói ra cũng sẽ không có người tin tưởng.
Nếu như nói một tôn lô thần kết xuất ra trăm cái hỏa đỉnh, đây tuyệt đối là chuyện không thể nào, trừ phi đây là lô thần do dược thần lưu lại.
Lui vạn bước mà nói, cho dù là một tôn lô thần có thể kết thành một trăm cái hỏa đỉnh, nhưng mà nếu như có thể điều khiển trăm cái hỏa đỉnh này thì đó không phải là bởi vì một tôn lô thần này rất tốt, mà là công lực vô địch của dược sư.
Hỏa đỉnh được kết ra ở trước mắt lớn nhỏ giống nhau, sáng sáng giống nhau, hỏa diễm lưu chuyển giống nhau, hỏa đỉnh biến hóa giống nhau! Ý nghĩa của cái này không chỉ là dược thần cường đại, càng là ngự hỏa thuật vô địch của Lý Thất Dạ.
– Một ngàn lẻ ba!
Có môn hạ đệ tử của Tôn trưởng lão tính ra một chút, đem chính mình đều sợ đến ngây người, hắn không khỏi cắn cắn đầu lưỡi, một trận đau nhức truyền đến, lúc này hắn mới biết đây không phải là một giấc mơ.
Tôn trưởng lão cũng là sợ ngây người, lão lẩm bẩm nói:
– Coi như là ta, lấy lô thần của ta, ta dùng hết toàn lực cũng là có thể kết ra một trăm cái hỏa đỉnh, nhưng, nhưng hỏa đỉnh căn bản không có sự vững chắc, càng đừng nói là luyện đan.
Chương 363: Tiên Huyết Mâu (3)
Tôn trưởng lão đều rung động đến ngây người, cho dù là lão liều cái mạng già kết ra được trăm cái hỏa đỉnh, nhưng mà cho dù lão kết ra một trăm cái hỏa đỉnh, đó đều là loại hỏa đỉnh không vững chắc, lớn nhỏ, ánh sáng, hỏa diễm… hết thảy đều không vững chắc, căn bản là không thể lấy ra luyện đan.
Song, hiện tại Lý Thất Dạ vừa ra tay liền kết thành một ngàn lẻ ba hỏa đỉnh, lớn nhỏ, nhan sắc hỏa diễm toàn bộ đều giống nhau. Đây không phải là độ trân quý của lô thần nưa, đây là thủ pháp vô song về dược đạo, tuyệt thế công lực!
Đối với Tôn trưởng lão mà nói, cho dù đem Vạn Lô Thần cho lão, lão cũng không thể kết ra một ngàn linh ba hỏa đỉnh.
Về phần những dược sư khác hoàn toàn là bị dọa đến choáng váng, một màn trước mắt này tuyệt đối là kỳ tích muôn đời tới nay!
– Còn có thể!
Nhìn từng cái hỏa đỉnh trôi nổi, Lý Thất Dạ gật đầu nói, trên lý luận mà nói, Vạn Lô Thần có thể kết ra một vạn cái hỏa đỉnh, lấy dược đạo mà hắn cùng với Dược Thần sáng chế, hắn tin tưởng trong tương lai kết ra một vạn cái hỏa đỉnh tuyệt đối là có khả năng.
Đối với một câu “Còn có thể” của Lý Thất Dạ, nhất thơi để cho Tôn trưởng lão cùng những dược sư của Tẩy Nhan cổ phái đều ngẩn ngơ, nếu như kết một ngàn cái hỏa đỉnh mới chỉ là có thể, như vậy những dược sư như bọn họ nên dùng sợi mì để tự sts đi.
– Chuẩn bị xong chưa?
Thời điểm khi Lý Thất Dạ phân phó một câu, đám người Tôn trưởng lão lúc này mới phục hồi lại tinh thần, đều không khỏi đánh một cái giật mình, lập tức chuẩn bị xong dược liệu.
– Cho dược liệu vào đi!
Lý Thất Dạ chấp chưởng Vạn Lô Thần, hai mắt trở nên thâm thúy, ngưng thị nhìn hơn ngàn hỏa đỉnh.
Ở trong nháy mắt này đám người Tôn trưởng lão đều lập tức ném tất cả dược liệu của nhất biến mệnh đan vào, bọn họ đều là dược sư luyện qua rất nhiều mệnh đan, cho nên động tác cực kỳ lưu loát.
– Bùm bùm cách cách….
Liền ở sau khi đám người Tôn trưởng lão ném dược liệu vào, một trận thanh âm vang lên, giống như là tiếng rang đậu tương.
Thời điểm đám người Tôn trưởng lão còn chưa lấy lại tinh thần, mệnh đan của từng cái hỏa đỉnh đều trong nháy mắt được luyện thành, đây quả thực là chuyện không thể nào, luyện hóa mệnh đan là cần có một cái quá trình, từ cho dược liệu vào đến thối hỏa, đến thành đan, là cả một quá trình, nhưng mà vào lúc này ở trong tay Lý Thất Dạ, luyện nhất biến mệnh đan biến thành không có quá trình, tựa như lấy hỏa thế mãnh liệt nhất tới rang đậu tương, thoáng cái được rang xong.
– Dược hồ đâu?
Liền ở thời điểm đám người Tôn trưởng lão ngẩn người, Lý Thất Dạ hét lớn.
Tôn trưởng ão phục hồi lại tinh thần trước nhất, lập tức tế dược hồ ra, Lý Thất Dạ quát to:
– Khai!
Nhất thời tất cả hỏa đỉnh giống như bọt biển cùng nhau vỡ tan, lô hỏa trong nháy mắt giống như sóng cuộn cùng thối lui, không còn một chút hỏa diễm nào lại dính vào trên mệnh đan.
Lúc này dược hồ dùng để chứa mệnh đan giống như kình thôn, hút lấy tất cả mệnh đan đã thành đan, một màn này để cho tất cả mọi người đều không hồi thần lại được, thủ pháp lạp đan (thu đan) như vậy bọn họ chưa từng gặp qua, một lô thành tựu nhiều mệnh đna như vậy bọn họ cũng chưa thấy qua, về phần nhanh chóng thành đan như vậy bọn họ càng thêm chưa từng nghe qua.
Tôn trưởng lão cũng tốt, tất cả môn hạ dược sư của Tẩy Nhan cổ phái cũng được, bọn họ đều hoàn toàn u mê, đây là luyện đan sao? Đây quả thực là rang đậu tương, thậm chí so với rang đậu tương còn phải dễ dàng hơn.
– Cho dù là nhất biến mệnh đna, ta, ta cũng chỉ có thể là cần hai, ba canh giờ mới có thể luyện thành, một lô mệnh đan cho dù là nhất biến, ta nhiều nhất cũng chỉ có thể kết năm đến sáu lô, đây, đây, đây quả thực là ảo thuật!
Tôn trưởng lão đều ngu ngốc đến nói không ra lời.
Mệnh đan cửu biến, dược liệu của mỗi một biến liền quyết định mệnh đan của một biến đó, nhất biến mệnh đna là mệnh đan có cấp bậc thấp nhất, nó là do: nhất biến chủ dược Hồn thảo, nhất biến phụ dược Xích Diễm Tâm, Ngọc Huyết Trúc Hành, Ô Thiết Thụ… Các loại dược liệu luyện thành.
Đối với dược liệu luyện mệnh đan mà nói, bất luận là chủ dược Hồn thảo hay là phụ dược Xích Diễm Tâm, Ngọc Huyết Trúc Hành, Ô Thiết thụ… Vân vân, tất cả dược liệu theo thọ niên sinh trưởng càng nhiều, số lần thuế biến của nó càng lớn, thuế biến đến cuối cùng là chín lần, mệnh đan do dược liệu thuế biến chín lần luyện thành lại xưng là cửu biến mệnh đan!
Đối với dược sư mà nói, số biến của mệnh đan càng nhiều lại càng khó luyện chế, hơn nữa thời gian luyện chế càng dài, ví dụ như Tôn trưởng lão, nhất biến mệnh đan thì lão càn hai, ba canh giờ mới có thể luyện thành, như vậy nhị biến mệnh đan liền cần một, hai ngày, nói cách khác, dược sư như Tôn trưởng lão, ba canh giờ nhiều nhất cũng chỉ có thể luyện năm, sáu viên mệnh đan, đây là nhất biến mệnh đan cấp bậc thấp nhất.
Song, hiện tại Lý Thất Dạ giống như là đang rang đậu tương, một hơi rang được hơn ngàn viên đậu tương, không, là một hơi luyện ra hơn ngàn viên mệnh đan, đây quả thực là chuyện không thê nào, loại chuyện này nói ra người nào đều sẽ không tin tưởng.
Lúc này đám người Tôn trưởng lão cũng không khỏi dụi dụi con ngươi, đây quả thực giống như nằm mơ. Hơn ngàn viên mệnh đan này để cho một vị dược sư luyện chế mà nói, nói không chừng phải mất hơn một năm, nhưng mà Lý Thất Dạ lại một hơi luyện thành, đây quả thực giống như là truyền thuyết, đây quả thực là một cái kỳ tích.
– Đây, đây, đây là đang rang đậu hay sao?
Có dược sư ngây ngốc nói. Nếu như trước đó có người nói luyện đan còn dễ dàng hơn so với rang đậu, hắn nhất định sẽ cười nhạo loại người ngu ngốc không biết trời cao đất rộng này!
Nhưng mà hiện tại làm cho người ta ngẩn người chính là Lý Thất Dạ luyện chế so với rang đậu còn phải dễ dàng hơn, cái này để cho bọn họ đều hoàn toàn u mê.
– Thấy thủ pháp rõ ràng không?
Lúc này Lý Thất Dạ bắt lấy dược hồ (hô lô đựng đan dược) đã chứa đủ mệnh đan, hỏi đám người Tôn trưởng lão.
Đám người Tôn trưởng lão phục hồi tinh thần lại, hai mặt nhìn nhau, đều có chút há hốc mồm, cuối cùng Tôn trưởng lão cười khổ một cái, nét mặt già nua đỏ lên, nói:
– Cái này, cái này quá nhanh, chúng ta không thấy rõ thủ pháp này.
Làm sao có thể thấy rõ thủ pháp luyện đan của Lý Thất Dạ, bọn họ đều bị sợ đến choáng váng, căn bản là không thấy được thủ pháp của Lý Thất Dạ.
– Vậy thì hảo hảo lưu ý, bỏ qua cơ hội liền không có nữa rồi!
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói.
Đám người Tôn trưởng lão nghe được lời như vậy, trong lòng không khỏi rùng mình. Đồng thời trong lòng bọn họ đều không khỏi vì đó mà kích động, vì đó mà hưng phấn, đặc biệt là Tôn trưởng lão, không khỏi kích động đến nét mặt già nua đều nóng lên!
Luyện đan như rang đậu là đan đạo chi thuật nghịch thiên vô song cỡ nào, dược đạo chi lộ vông sỡ bậc này, hai chữ yêu nghiệt đều chưa đủ để hình dung nó.
Chương 364: Luyện đan như rang đậu (1)
Coi như là Dược thần chi thuật trong truyền thuyết chỉ sợ cũng bất quá là như vậy! Nghĩ tới đây, trong lòng đám người Tôn trưởng lão đều không khỏi dâng lên một trận hỏa nhiệt, có dược đạo như thế, Tẩy Nhan cổ phái liền càng có hi vọng tràn đầy, tương lai cho dù Tẩy Nhan cổ phái không thể dùng võ tranh giành thiên hạ nhưng cũng có thể lấy dược quản chế thiên hạ!
Cho nên nghĩ đến điểm này, đám người Tôn trưởng lão cũng không khỏi kích động hưng phấn, đều muốn đứng lên hoan hô.
– Nhìn độ tinh khiết của mệnh đan như thế nào một chút!
Tôn trưởng lão đều không ức chế được kích động, không nhịn được mà nói.
Lý Thất Dạ từ trong dược hồ tiện tay đổ ra một loạt mệnh đan, một trận dược hương thấm vào ruột gan, một viên mệnh đan chừng lớn nhỏ ngón cái, màu vàng nhợt nhạt, có một đạo biến văn, một đạo biến văn này chính là đại biểu cho mệnh đan chỉ có một lần thuế biến mà thôi, nếu như số lần mệnh đan thuế biến càng nhiều, trên mệnh đan sẽ tương ứng có số biến văn đó.
Nhất biến mệnh đan chỉ có một đạo biến văn; nhị biến mệnh đan có hai đạo biến văn; tam biến mệnh đan có ba đạo biến văn…
– Miễn cưỡng có tứ túc tinh khiết. Lý Thất Dạ nhìn mệnh đan màu vàng nhạt một chút, nói:
– Nếu như có được ngũ túc tinh khiết, vậy thì có thể nói là cực phẩm ròi.
Đám người Tôn trưởng lão đều hít vào một hơi khí lạnh, cả người đều cứng lại rồi, một vị dược sư không khỏi cà lăm nói:
– Miễn cưỡng có tứ túc tinh khiết…
Nói tới đây, không chỉ là hắn, coi như là dược sư Tôn trưởng lão mạnh nhất Tẩy Nhan cổ phái đều có vọng động tự sát! Độ tinh khiết tứ túc còn nói là miễn cưỡng, phải biết rằng đây là nhất biến mệnh đan nha!
– Ta không muốn sống nữa, đây, đây quá đả kích người rồi…
Một dược sư khác bình thời có chút tự phụ đều muốn nhảy lầu tự sát, lời như vậy thật sự là đả kích đến ngay cả một chút tự ái của hắn đều không có.
– Độ tinh khiết miễn cưỡng có tứ túc? Tiểu tổng tông của chúng ta, yêu cao của ngươi cũng quá cao đi, lời này của ngươi nói ra, đây chẳng phải là để cho dược sư trong thiên hạ nhảy lầu tự sát hết, để cho những người tự xưng Thánh dược sư kia chỉ sự cũng nhảy lầu tự sát! Nhất biến mệnh đan a, đây là mệnh phàm cấp thấp nhất, độ tinh khiết nhất túc hoàn toàn đủ rồi! Tứ túc tinh khiết ngươi còn nói là miễn cưỡng, điều này làm cho người ta làm sao sống được?
Tôn trưởng lão im lặng thật lâu!
Thể cao, thọ dược xưng là cửu luyện, mà mệnh đan lại xưng là cửu túc!
Số túc độ tinh khiết của mệnh đan phân biệt, đó là đối với tu sĩ Trúc Cơ mà thôi, ví dụ như một viên mệnh đan là độ tinh khiết ngũ túc mà nói, như vậy sau khi phục dụng một viên đan dược đó liền có thể tăng lên năm thành công lực ở cái cảnh giới tầng thứ này, ý nghĩa của nó chính là ngươi không cần tu luyện cũng có thể tăng lên năm thành công lực!
Cho nên độ tinh khiết của mệnh đan chỉ chính là mệnh đan đề thăng công lực ít hay nhiều. Bất quá đây chỉ là trên nguyên tắc mà thô. Ví dụ như độ tinh khiết của một viên mệnh đan là ngũ túc, tu sĩ có cấp biệt đối ứng sau khi phục dụng sẽ ở cảnh giới đối ứng tăng lên năm thành công lực. Trên thực tế, sau khi chân chính ăn vào là không thể nào tăng lên năm thành công lực, bởi vì mỗi tu sĩ không thể nào hấp thu tất cả dược tính, đồng thời ở cùng một cái cấp bậc, phục dụng càng nhiều mệnh đan, hiệu quả liền sẽ bị ảnh hưởng, tình huống này cùng với phục dụng thọ dược cũng không kém bao nhiêu.
Độ tinh khiết của mệnh đan, cao nhất là cửu túc, chính là như trong truyền thuyết, nhân vô thập toàn, mệnh đan cũng không thể có mười phần. Mệnh đan hoàn mỹ mười phần chỉ là ở trong truyền thuyết.
Hơn nữa số lần thuế biến của dược liệu trực tiếp ảnh hưởng tới độ tinh khiết của mệnh đan. Ví dụ như nhất biến mệnh đan, bất luận là chủ dược hay phụ dược đều chỉ là trải qua một lần thuế biến mà thôi, dược tính của dược liệu như vậy có hạn chế thật lớn, như vậy mà nói, độ tinh khiết có thể luyện đến nhất túc thì cũng đã là đầy đủ rồi.
Vào lúc này đám người Tôn trưởng lão cũng không khỏi khổ sở cười một tiếng, Tôn trưởng lão vô lực nói:
– Cả đời này cả ta chỉ sợ cũng không có biện pháp luyện nhất biến mệnh đan có độ tinh khiết đến tam túc, mà ngươi tứ túc lại chỉ coi là miễn cưỡng, coi như là dược sư truyền kỳ cũng chỉ là như vậy mà thôi, ngươi đây là có tư chất dược đế nha, sau này ngươi chuyên luyện đan là được rồi.
Mệnh phàm cửu biến, số lần thuế biến của dược liệu càng nhiều, bởi vì dược tính càng cao, càng cường đại, mệnh đan được luyện thành sẽ có phẩm chất càng tốt hơn.
Đồng thời yêu cầu đối với dược sư, nhất biến mệnh đan độ tinh khiết nhất túc đã là hợp cách; nhị biến mệnh đan độ tinh khiết nhị túc liền là hợp cách; tam biến mệnh đan độ tinh khiết tam túc; tứ biến mệnh đan độ tinh khiết tứ túc…
Chính là bởi vì như thế, mệnh đan có độ tinh khiết càng cao lại càng khó luyện thành, ví dụ như luyện ra cửu biến mệnh đan cửu túc, đó quả thực chính là còn khó hơn so với lên trời.
Cũng chính bởi vì như thế, tiêu chuẩn khảo hạch thực lực dược sư chính là tài nghệ về luyện mệnh đan.
– Chuyên luyện đan?
Lý Thất Dạ cười cười, lắc đầu nói:
– Luyện đan đối với ta mà nói, là tiểu tạo, tiêu khiển là được rồi, cần gì phải chuyên tu đâu.
Ở năm đó, hắn cùng Dược Thần ở trên con đường luyện đan này đi đến đủ xa rồi, coi như là sau này cũng khó có người có thể đuổi đến được, nếu không năm đó chuẩn tắc mà Dược Thần chế định ra cũng sẽ không thể trở thành tiêu chuẩn cho tất cả dược sư đời sau.
Tôn trưởng lão cùng với những dược sư khác đều không khỏi khổ sở cười một tiếng, dược đế, đây là danh hiệu vinh quang bực nào, dây là theo đuổi của tất cả dược sư khi còn sống, song, nhân gia lại chẳng thèm ngó ngàng tới, bất quá nhân gia đúng là có tư cách cuồng vọng như vậy, riêng là bằng một thức thủ pháp luyện đan như rang đậu này cũng đích xác có tư chất trở thành dược đế tương lai.
– Luyện đan như rang đậu, truyền thuyết năm đó vô thượng dược đạo của Dược Thần chỉ sợ cũng chỉ là như vậy mà thôi.
Có dược sư không khỏi cảm khái mà nói.
Nghe được lời như vậy, Lý Thất Dạ không khỏi cười cười, đây chính là vô thượng dược đạo năm đó của Dược Thần, đáng tiếc đời sau không truyền xuống vô thượng tinh túy của dược đạo này!
– Chúng ta hiện tại thoáng cái liền có hơn ngàn nhất biến mệnh đan độ tinh khiết tứ túc, chừng này có thể bồi dưỡng một nhóm đệ tử cho chúng ta.
Một vị dược sư khác cũng không khỏi vì đó hưng phấn mà nói.
Nhất biến mệnh đan, độ tinh khiết tứ túc, mệnh đan như thế để cho một cái đệ tử mới nhập môn phục dụng ba viên, sau đó không sai biệt lắm có thể tăng lên một cái cảnh giới.
Phải biết rằng nhất biến mệnh đan nhưng là tất cả tu sĩ trước cảnh giới Tráng Thọ đều có thể phục dụng, mệnh đan như vậy đối với Tẩy Nhan cổ phái mà nói thật sự là quá cần thiết rồi.
Chương 365: Luyện đan như rang đậu (2)
– Không, đệ tử có tiềm lực không cho bọn hắn dùng đan dược, ít nhất ở trước cảnh giới Tráng Thọ, tận lực ít để cho bọn họ dùng đan dược, chờ sau khi bọn họ Tráng Thọ, lại phục dụng nhị biến mệnh đan, thời kỳ đầu phục dụng quá nhiều mệnh đan sẽ để cho bọn họ sinh ra nhờn dược tính, sau này hiệu quả của mệnh đan đối với bọn họ sẽ giảm xuống…
– … Sách lược của chúng ta là như vậy, đệ tử không đủ tiềm lực, thời kỳ đầu cho bọn hắn dùng nhất biến mệnh đan, đệ tử có tiềm lực tận lực không để cho bọn họ phục dụng, sau khi đến Tráng Thọ lại cho bọn họ phục dụng nhị biến mệnh đan, về phần đệ tử có tiềm lực tốt nhất, như đạo tâm kiên định, như tư chất cao, đén hậu kỳ mới cho bọn hắn phục dụng tam biến mệnh đan. Tóm lại, đệ tử có tiềm lực tận lực để cho bọn họ càng sau này mới phục dụng mệnh đan, để tránh cho bọn họ sớm sinh ra nhờn dược tính, như vậy tương lai bọn họ phục dụng mệnh đan mới có hiệu quả.
Mặc dù Lý Thất Dạ luyện đan không khó, nhưng mà hắn vẫn để cho Tôn trưởng lão thi hành tiêu chuẩn nghiêm khắc.
Nhất biến mệnh đan thích hợp cho cảnh giới Tráng Thọ phục dụng; nhị biến mệnh đan, tam biến mệnh đan, cảnh giới Tráng Thọ đến Niết Dục đều phục dụng được; tứ biến mệnh đan, cảnh giới Thiên Nguyên đến Trích TInh đều thích hợp phục dụng; ngũ biến mệnh đan thích hợp cho Cổ Thánh phục dụng; lục biến mệnh đan thích hợp cho Thánh Tôn phục dụng…
Đối với tu sĩ có tiền đồ có tiềm lực mà nói, ở tiền kỳ sẽ tận lực việc khống chế phục dụng mệnh đan, để tránh thật sớm sinh ra nhờn dược tính, cho nên rất nhiều thiên tài có tư chất tốt đều là từ cảnh giới Vương Hầu mới bắt đầu phục dụng mệnh đan.
– ĐÍch xác là cần phải an bài như vậy!
Đối với tiêu chuẩn của Lý Thất Dạ, Tôn trưởng lão cũng là đặc biệt ủng hộ.
– Tốt lắm, không nói những thứ này, trước luyện đan, chú ý cho kỹ thủ pháp của ta, ta không hi vọng cùng một loại thủ pháp cần ta tới biểu diễn hai lần.
Lý Thất Dạ giao dược hồ cho Tôn trưởng lão rồi nói.
Tôn trưởng lão cùng tất cả dược sư nghe được lời như thế đều không khỏi rùng mình trong lòng, đều đánh lên tinh thần, không dám bỏ qua bất kỳ một cái chi tiết nào của Lý Thất Dạ. Đối với bọn hắn mà nói, đây là dược đạo vô song, có thể nói là Dược Thần chi đạo, đây là dược đạo mà tất cả dược sư trong thiên hạ đều tha thiết ước mơ, thủ pháp dược đạo muôn đời khó gặp được hiện tại có cơ hội học tập như vậy, đánh chết bọn họ cũng sẽ không bỏ qua thời cơ tốt như thế.
Kế tiếp Lý Thất Dạ trọn vẹn luyện đan dược ba tháng, trong đó luyện có thọ dược, cũng luyện mệnh đan, bất luận là thọ dược hay là mệnh đan theo cấp bậc càng cao thì thời gian cần thiết lại càng nhiều.
Nếu như đối với Lý Thất Dạ mà nói, luyện nhất biến mệnh đan như rang đậu, như vậy luyện nhị biến mệnh đan liền như nấu cơm, tam biến mệnh đan chính là nấu thang rồi… Đan dược có cấp bậc càng cao, bất luận là Thánh dược hay là mệnh đan, không chỉ cần thời gian nhiều hơn, thối luyện cũng là càng khó khăn.
Mặc dù là như thế, dược đạo mà Lý Thất Dạ biểu diễn ra vẫn để cho đám người Tôn trưởng lão sợ hãi than không thôi, quả thực chính là kỳ tích.
Ba tháng này Lý Thất Dạ không chỉ là luyện hết tất cả dược liệu của Tẩy Nhan cổ phái, đồng thời đám người Tôn trưởng lão giống như là bọt biển, liều mạng hấp thu dược đạo mà Lý Thất Dạ truyền lại, dược đạo mà Lý Thất Dạ truyền xuống cho bọn họ, để cho bọn họ tựa như mở ra một cái bảo tàng điện phủ về dược đạo, hấp thu vô tận, cả đời được ích lợi vô cùng.
Cho đến ba tháng sau Lý Thất Dạ mệt mỏi mà thu lô không còn thối luyện đan dược nữa, đám người Tôn trưởng lão mới lưu luyến không nỡ mà rời đi Cô Phong, bọn họ hận không thể ở lại Cô Phong, có thể ngày đêm quan sát Lý Thất Dạ luyện đan.
Trên thực tế ba tháng này Lý Thất Dạ luyện đan đến đủ chán rồi, hiện tại hắn thấy dược liệu đều buồn nôn! Cho nên sau khi thu lô, một chút cũng không muốn luyện đan.
Lý Thất Dạ trong môn phái lại ngây người hai tháng, thấy hết thảy đều chuẩn bị tốt rồi, hắn liền định lên đường đi Đông Bách thành.
Nhưng mà Lý Thất Dạ còn chưa đi, Lý Sương Nhan lại mang đến cho hắn một cái tin xấu, nói:
– Tình huống bên phía Chiến Thần điện không ổn, bọn họ không chỉ là ép sư tôn không tha, bọn họ đã hướng Cửu Thánh yêu môn chúng ta biểu đạt bất mãn rồi, đều sắp đến một năm rồi, lão tổ mà bọn họ chôn vào U Minh thuyền còn chưa có tin tức gì.
Nghe được tin tức như thế, Lý Thất Dạ không thể làm gì khác hơn là bỏ đi kế hoạch đi Đông Bách Thành, lắc đầu nói:
– Đám lão đầu của Chiến Thần điện này, lão tử đều không gấp gáp đi theo bọn họ thu hồi bảo vật giao dịch, bọn họ nhưng trước lại bắt đầu sốt ruột! Đám lão đầu này thật đúng là càng ngày càng không có tiến triển, chuyện nhỏ như vậy đều không kìm được!
Lý Sương Nhan không khỏi vì thế mà im lặng, thế gian chỉ sợ cũng chỉ có Lý Thất Dạ dám đánh giá Chiến Thần điện như thế.
– Tình huống chỉ sợ đối với chúng ta không ổn, nếu như không có Chiến Thần điện ủng hộ, không ngừng gây bất lợi đối với Cửu Thánh yêu môn, chỉ sợ đối với Tẩy Nhan cổ phái cũng không có lợi.
Lý Sương Nhan nhẹ nhàng mà thở dài một tiếng nói.
Lời nói của Lý Sương Nhan rất nhanh liền được nghiệm chứng, Lý Sương Nhan từ Cửu Thánh yêu môn truyền về tin tức chưa được hai ngày, Thánh Thiên giáo “Oanh” một tiếng vang lên thật lớn, tiếp theo một đạo thần quang vô tận phóng lên ca, một cái hoàng kiều từ hoàng thành của Bảo Thánh thượng quốc trực tiếp vươn ra, dọc theo hướng tới Tẩy Nhan cổ phái.
– Oanh oanh oanh!
Theo một trận tiếng oanh minh vang lên, một người bước lên thần kiều, một bước vạn dặm, thẳng đạp tới Tẩy Nhan cổ phái.
Trong lúc người này xuất hành, hoàng khí cuồn cuộn vô tận, đại đạo minh hòa, từng đạo pháp tắc đại đạo giống như thác trên trời đổ xuống, hoàng uy cuồn cuộn vô cùng, hoàng khí tịch quyển cả cương thổ Bảo Thánh quốc.
– Bảo Thánh Nhân Hoàng!
Thấy một người ở trên thần kiều một bước vạn dặm, tất cả mọi người không khỏi hít một hơi khí lạnh.
Trên thần kiều, một trung niên hán tử tựa như đi dạo trong sân, một bước vạn dặm, trong nháy mắt đạp hướng Tẩy Nhan cổ phái, trung niên hán tử này mặc dù dáng người chưa nói là khổng lồ, nhưng mà cả khí thế nguy nga như kim sơn ngọc trụ, khí thế to lớn đủ để kình thiên. Nam tử thân mặc long bào, đầu đội hoàng quan, bễ nghễ thiên hạ, phong phạm một đời bá chủ thể hiện ra không sót chút gì.
– Bảo Thánh Nhân Hoàng nha!
Nhìn người nọ khí phách ngất trời, bễ nghễ thiên hạ, khí thế một đời bá chủ làm cho người ta lẩm bẩm nói.
Ở trong đại vực, bất luận là rất nhiều giáo chủ chưởng môn, hay là một ít lão bất tử của thế hệ trước đối với Bảo Thánh Nhân Hoàng đều rất là kiêng kỵ.
Ở đời trước, trong đại vực có hai đại thiên tài, đó chính là Bảo Thánh Nhân Hoàng của Bảo Thánh thượng quốc, cùng với Luân Nhật Yêu Hoàng của Cửu Thánh yêu môn.