Đế Bá Audio Podcast
Tập 728 [Chương 3636 đến Chương 3640]
❮ sautiếp ❯Chương 3636: Run Rẩy (Hạ)
Suy nghĩ của người trẻ tuổi này khiến các trưởng bối nhìn nhau một lát, cuối cùng một trưởng bối cười khổ, nhẹ nhàng lắc đầu, nói rằng:
– Không thể nào xảy ra.
– Tân hoàng cùng Bát Trận Chân Đế như nước với lửa. Ngày đó chính Bát Trận Chân Đế đã đuổi tân hoàng khỏi hoàng vị, tân hoàng sẽ tha cho hắn sao? E rằng không thể.
Lão tổ nói chậm:
– Mặt khác, Bát Trận Chân Đế là một vị Chân Đế, rất khó thần phục người khác, lại càng sẽ không thần phục kẻ thù một mất một còn với mình.
Nghe vậy, vãn bối thở dài thườn thượt.
Ở Hồng Hoang sơn, sau khi Lý Thất Dạ bắt Binh Trì Hàm Ngọc về cung điện đá thì ném lên trên giường, tiện tay phong kín không gian.
– Ngươi… ngươi muốn làm gì?
Binh Trì Hàm Ngọc hoàn hồn, sắc mặt trắng bệch, vội vàng đứng dậy, vội vàng lui ra phía sau. Thế nhưng không gian đã bị phong kín, đằng sau đã không còn đường để lui, đành phải nép ở trong góc.
Trong khi Binh Trì Hàm Ngọc đang bối rối thì tóc đen rũ xuống, nàng vốn là vưu vật gợi cảm, nên khi mái tóc có hơi lộn xộn, quần áo có hơi xốc xếch, tuyết cơ ẩn ẩn xuất hiện thì rất là dụ hoặc, khiến người khác nóng máu.
Lý Thất Dạ đánh giá Binh Trì Hàm Ngọc một phen, nhàn nhã cười nói:
– Ngươi đoán con cừu non như ngươi rơi vào tay sói thì sẽ có vận mệnh như thế nào?
Dưới ánh mắt của Lý Thất Dạ, Binh Trì Hàm Ngọc run rẩy, hoảng hốt muốn lui lại, thế nhưng phía sau là mặt tường, đã không còn chỗ để lui nửa.
– Ta… ta thua rồi… ngươi… ngươi giết chết ta đi.
Binh Trì Hàm Ngọc mặt mày trắng bệch, nói chuyện run rẩy.
Thân là công chúa Binh Trì thế gia, nàng chính là cành vàng lá ngọc, hết sức cao quý. Nàng từng muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, đã có khi nào biết sợ hãi là gì.
Thế nhưng lúc này trái tim của Binh Trì Hàm Ngọc hết sức khiếp sợ. Lúc này nàng mới cảm thấy hóa ra mình nhỏ yếu như thế, vô nghĩa như thế.
– Ta chưa từng nói muốn giết ngươi, là ngươi nói mặc ta xử trí. Nếu đã mặc ta xử trí thì ngươi cảm thấy ta sẽ làm những gì?
Lý Thất Dạ cười đậm, vừa cười vừa nói:
– Đứng rồi, đã quên nói, ta rất có cách dạy dỗ nữ nhân. Tin ta, sau khi bị ta dạy dỗ thì ngươi sẽ không rời bỏ được.
– Ngươi…
Binh Trì Hàm Ngọc sợ hãi, hai chân mềm nhũn. Lúc này nàng bỗng dưng muốn chạy trốn, trốn càng xa càng tốt. Nàng hết sức sợ hãi người đàn ông đang ở trước mắt, hắn giống như là ác ma đang dụ dỗ nàng trầm luân, dụ dỗ nàng sa đọa. Một khi đã sa đọa vào vực sâu vạn trượng rồi thì nàng sẽ vạn kiếp bất phục!
– Không…
Binh Trì Hàm Ngọc rùng mình, có ý định chạy trốn, muốn chạy khỏi nơi này.
Thế nhưng khi nàng vừa mới nhấc chân thì đã bị Lý Thất Dạ bắt lấy, nàng còn chưa kịp hoàn hồn thì Lý Thất Dạ đã ép nàng vào chân tường. Lý Thất Dạ không cần ra tay, khí tức trên người của hắn hơi rung động thì nàng chẳng khác gì một con kiến yếu ớt, bị đè chặt vào chân tường, không thể nhúc nhích.
– Muốn thoát khỏi tay ta là chuyện không thể nào.
Lý Thất Dạ cười nhạt, nói chậm:
– Nhớ kỹ, bất kỳ đánh cược gì thì cũng cần phải trả giá, xưa nay không có bánh từ trên trời rơi xuống, khi ngươi đặt tiền cược thì ngươi phải có chuẩn bị tâm lý trở thành cá thịt trên thớt người khác!
– Ngươi… ngươi muốn làm gì…
Lúc này Binh Trì Hàm Ngọc ngửi được khí tức nguy hiểm. Mặc dù lúc này Lý Thất Dạ không động chạm người nàng, thế nhưng bọn họ lại gần trong gang tấc
Lúc này Binh Trì Hàm Ngọc cảm nhận được hơi thở của Lý Thất Dạ, hơi thở của hắn đầy tính xâm lược, đầy tính nguy hiểm. Dưới hơi thở cường thế của hắn, Binh Trì Hàm Ngọc cảm thấy mình mềm yếu. Trong nháy mắt, nàng không còn can đảm chống lại người đàn ông đáng sợ này nữa.
– Ngươi nói xem?
Sâu trong hai mắt Lý Thất Dạ lóe lên ánh sáng nguy hiểm. Ánh mắt của hắn rơi lên người Binh Trì Hàm Ngọc, đánh giá bộ ngực sữa đẫy đà của nàng.
Khi ánh mắt của Lý Thất Dạ rơi lên người của mình, Binh Trì Hàm Ngọc cảm thấy mình như trần truồng đứng trước Lý Thất Dạ, không một mảnh vải che thân, cũng không có nơi nào để nàng ẩn núp.
Nhất là ánh mắt của Lý Thất Dạ như vuốt ve từng tấc da thịt trên người nàng, cẩn thận thưởng thức từng tấc tuyết trắng, ngay cả chỗ thầm kín nhất cũng không ngoại lệ.
– Ngươi…
Binh Trì Hàm Ngọc hoảng hồn, định đưa tay che lại. Thế nhưng lúc này nàng cảm thấy mình là thịt cá, căn bản không có sức lực chống lại. Mặc dù nàng có thể nhúc nhích, thế nhưng đã không còn can đảm phản kháng nữa.
– Ngươi… ngươi không thể làm như vậy…
Binh Trì Hàm Ngọc mặt mày trắng bệch, hét lên.
Ngay khoảnh khắc này, nàng biết Lý Thất Dạ muốn làm gì. Trước mặt nàng chính là vực sâu vạn trượng, sẽ khiến nàng trầm luân, vạn kiếp bất phục.
Lúc này Lý Thất Dạ gần trong gang tấc, khí tức cường đại vô song tràn khắp mọi nơi. Bị khí tức cường đại vô song của hắn trói chặt, Binh Trì Hàm Ngọc cảm thấy mình không con đường trốn.
Lúc này khí tức cường đại vô sông của Lý Thất Dạ thẩm thấu khắp thân thể nàng, thẩm thấu vào từng tấc da thịt của nàng. Bên dưới khí tức đầy tính xâm lược của Lý Thất Dạ, Binh Trì Hàm Ngọc cảm thấy mình quá yếu ớt, quá bất lực.
Nhất là khi hơi thở của Lý Thất Dạ rất gần, khi hơi thở nóng hổi phả vào cần cổ trắng ngần của nàng thì cảm giác nóng rát xâm thẳng vào cơ thể nàng, cảm giác nóng rát ướt át tràn khắp nội tâm của nàng. Trong nháy mắt, sự cường thế của Lý Thất Dạ đã bóp nghẹn con tim của nàng, khiến nàng không thể cự tuyệt, không thể chống cự.
Từ nhỏ tới lớn, người hầu hạ bên cạnh đều cung cung kính kính với nàng, nàng có bao giờ bị vô lễ như thế chứ? Hoàng hoa khuê cúc như nàng trước giờ chưa từng thân mật với người khác phái, nên khí Lý Thất Dạ bá đạo xâm chiếm thì nội tâm của nàng cảm thấy rối bời.
– Vưu vật như này, nếu đã rơi vào tay ta rồi thì phải nhấm nháp thật kỹ.
Lý Thất Dạ cười đậm, ngón tay vạch nhẹ, “sột” một cái, gút thắt trên quần áo nàng lập tức đứt gãy.
Hơn nữa gút thắt đứt gãy rất có tiết tấu, là một quá trình chậm rãi. Khi từng gút thắt một đứt gãy thì váy dài của nàng bắt đầu trượt khỏi bờ vai.
Cả quá trình diễn ra rất chậm, váy dài trượt xuống từng tấc, da thịt tuyết trắng như mỡ đông lộ ra từng tấc.
Binh Trì Hàm Ngọc vốn là đại mỹ nhân, da thịt còn như bạch ngọc, mềm mại trượt tay, sờ lên rất dễ chịu, rất dụ hoặc.
– Không…
Binh Trì Hàm Ngọc hoảng hồn, vội vàng đưa tay kéo váy dài. Thế nhưng lúc này Lý Thất Dạ đưa tay giữ chặt tay hai của nàng, đưa hai tay của nàng lên đầu, ghìm chặt trên tường, hai tay không thể nhúc nhích.
Chương 3637: Chinh Phục
– Không… ngươi… ngươi giết ta đi.
Binh Trì Hàm Ngọc hoảng sợ hét lớn, bất giác nước mắt đã ngập mí mắt.
– Giết ngươi… làm gì có chuyện dễ dàng như thế.
Lý Thất Dạ mỉm cười, nụ cười rất ôn nhu. Thế nhưng nụ cười ôn nhu này lại rất nguy hiểm, rất xâm lược cùng tàn bạo. Hắn chính là bạo quân!
Khi tiếng cười ôn nhu vang lên, ngón tay của hắn vuốt ve da thịt tuyết trắng của nàng. Bàn tay chạm vào làn da, nhẹ nhàng vuốt ve theo váy dài trượt xuống, động tác hết sức ưu nhã, hết sức cao quý, thế nhưng cũng rất bá đạo, không cho phép bất kỳ phản kháng hay cự tuyệt nào cả.
– Ngươi… ngươi giết ta đi…
Binh Trì Hàm Ngọc khóc lóc, hét lên.
– Không, ngươi sẽ hưởng thụ cảm giác được dạy dỗ này, nó sẽ khiến ngươi muốn chết cũng không được, muốn sống cũng không xong, sẽ khiến ngươi trở thành nữ nhân hạnh phúc nhất.
Lý Thất Dạ cười ưu nhã, nói chậm:
– Có thể được Lý Thất Dạ ta dạy dỗ là hạnh phúc lớn nhất đời này của ngươi, cũng sẽ khiến ngươi hưởng thụ cảm giác sung sướng nhất. Sau đó ngươi sẽ bất giác yêu thích cảm giác này, yêu thích cảm giác giãy dụa dưới thân thẻ của ta, mặc ta chà đạp!
– Không…
Giọng nói của Lý Thất Dạ quanh quẩn bên tai Binh Trì Hàm Ngọc. Giọng nói của hắn rất dụ hoặc, rất bá đạo, không cho phép nàng phản kháng dù chỉ một chút. Nhất là khi hơi thở nóng hổi của hắn thổi qua tai thì nàng trở nên nhạy cảm, không kiềm chế được mà run rẩy một cái.
Lú này Binh Trì Hàm Ngọc khóc không ra tiếng, nước mặt lăn dài trên khuôn mặt gợi cảm của nàng.
– Nhìn ta.
Giọng nói của Lý Thất Dạ vang lên bên tai, đây là mệnh lệnh, bá đạo vô thượng, không cho phép nàng chống cự. Bất giác, Binh Trì Hàm Ngọc ngẩng đầu lên, mặt đầy nước mắt, nhìn Lý Thất Dạ.
Khi nàng ngẩng đầu nhìn Lý Thất Dạ thì nàng lập tức trầm luân. Người đàn ông trước mắt này lộ ra bộ mặt mà bình thường không để lộ ra, là bộ mặt bá đạo độc đoán, chí tôn vô thượng. Bên trong khí tức bá đạo vô luân thì còn có cuồng bạo tuyệt đối, bất kỳ ai đứng trước mặt hắn đều phải thần phục.
Lúc này, đôi mắt của Lý Thất Dạ lập tức cầm tù trái tim của Binh Trì Hàm Ngọc. Đôi mắt vô cùng thâm thúy này khiến nàng trầm luân. Đôi mắt của hắn chính là vực sâu không đáy, một khi đã trầm luân rồi thì sẽ vạn kiếp bất phục, chỉ có thể đi vào thế giới của hắn, bị hắn câu mất hồn phách.
Bên trong thế giới của hắn, hắn là chí cao vô thượng, tuyên cổ vô địch, bá đạo vô song, chư thiên chúng thần đều phải thần phục dưới chân của hắn, vạn thế sinh linh đều mặc cho hắn xâm lược.
Đây là thế giới của người đàn ông mạnh nhất thế gian, hắn có thể chinh phục tất cả mọi thứ trên thế gian, một cô gái yếu đuối như nàng, dưới sức mạnh chinh phục như vậy, chỉ có thể thần phục mà thôi.
Bất giác, trái tim của Binh Trì Hàm Ngọc bị mê đảo, Đi vào thế giới của Lý Thất Dạ, ở trong thế giới mà hắn độc tôn, nàng chỉ có thể thần phục, mặc hắn chà đạp.
Bất tri bất giác, Binh Trì Hàm Ngọc mê đảo. Lúc này, váy dài của nàng đã rơi tới chân, toàn thân trần trụi.
Thân thể của nàng xinh đẹp tuyệt luân, hai gò sữa nở nang hết sức to lớn, tròn trịa căng đầy, chấm đỏ hồng hào thật khiến người ta muốn ngậm nhấm…
Lúc này, bàn tay của Lý Thất Dạ bóp lấy gò sữa.
– Đừng mà…
Lúc này, Binh Trì Hàm Ngọc vẫn còn giữ được một chút lý trí, vẫn chưa hoàn toàn trầm luân. Không biết nàng lấy sức đâu ra mà vùng vẫy ngăn cản bàn tay của Lý Thất Dạ.
Thế nhưng, trong nháy mắt, khí tức bá đạo của Lý Thất Dạ bùng nổ. Hắn như chí tôn bá đạo vô song, khi hai mắt mở ra thì vạn thế thần phục, tất cả tồn tại đều nằm nhoài dưới người hắn.
– Đừng mà…
Lúc này, mọi sự phản kháng của Binh Trì Hàm Ngọc đều hết sức yếu ớt.
Bàn tay của Lý Thất Dạ bóp lấy gò sữa, nào nặn một phen, chà đạp đủ kiểu, khiến cho gò sữa đầy đặn càng thêm căng đầy.
– Ưm…
Trong nháy mắt, Binh Trì Hàm Ngọc cảm thấy linh hồn như bay lên chín tầng trời, thân bất do kỷ!
Cũng không biết trôi qua bao lâu, Lý Thất Dạ đã nâng cao đùi ngọc của nàng, ghìm nàng trên vách tường, động tác rất thô bạo, rất bá đạo…
Cửu Liên Sơn vẫn còn bị bao trùm trong dư uy của Lý Thất Dạ. Tất cả mọi người run rẩy, tất cả mọi người câm nín như hến.
Sự vô địch của tân hoàng như bóng ma bao phủ trái tim của tất cả mọi người. Tân hoàng chính là tồn tại chí tôn vô thượng, trấn áp tất cả mọi người không thở nổi.
“Keng…”
Ngay khi Cửu Liên Sơn im ắng thì đột nhiên có tiếng kiếm reo liên miên, thiên địa vì vậy mà run rẩy một trận.
Trong tiếng kiếm reo này, ánh kiếm phóng lên trời, căng tách thiên địa, chiếu sáng vạn vực. Trong tiếng kiếm reo này, chỉ nghe “phốc” một cái, một thanh trường kiếm vượt qua thiên địa, cuối cùng “phanh” một cái, đâm lên bên trên Cửu Liên Sơn.
Thình lình có tiếng kiếm reo, một kiếm ngang trời, đâm lên bên trên Cửu Liên Sơn. Tất cả mọi người nhao nhao nhìn lại, chỉ thấy kiếm này tới từ Vạn Trận quốc.
– Bát Trận Chân Đế…
Nhìn thấy kiếm này đến từ Vạn Trận quốc, tất cả mọi người biết là ai ra tay, nhao nhao nhìn lại.
– Bát Trận Chân Đế muốn đến, thật sự muốn đến.
Không ít người nhận ra người ra tay là ai, không khỏi thì thào rằng.
“Keng, keng, keng” Khi mọi người nhận ra người ra tay là ai thì trong nháy mắt, chỉ thấy Vạn Trận quốc lập tức dâng trào trăm ngàn vạn thanh thần kiếm.
Trăm ngàn vạn thanh thần kiếm này muôn hình muôn vẻ, có cổ kiếm màu sắc cổ xưa, có thần kiếm phun trào thần quang, cũng có tinh kiếm sinh khí dồi dào…
Trong nháy mắt trăm ngàn vạn thanh thần kiếm phóng lên tận trời, chằng chịt như rừng, dường như muốn đánh nát toàn bộ thế giới, dường như muốn đâm thủng toàn bộ thế giới.
“Đùng…” Trong nháy mắt, tất cả ánh kiếm bùng nổ ánh sáng chói mắt, càn quét vạn vực, đồ sát chúng thần. Trong nháy mắt sát ý khủng bố tràn khắp thiên địa, tất cả mọi người ở Cửu Bí đạo thống đều bị kinh động.
– Cuồng nộ sao?
Vấn chi tối dạ – Hạ chi nguyên giản – Các bạn làm sao Vấn chi : ngư kiếm biết chi đáp chi ^^ …!
Nhìn thấy trăm ngàn vạn thanh thần kiếm phát ra khí tức chết chóc cuồng bạo vô song, tất cả mọi người rùng mình.
“Keng, keng, keng” Trong nháy mắt, trăm ngàn vạn thanh thần kiếm giống như sóng lớn dữ dội đổ ập về phía Cửu Liên Sơn, tốc độ cực nhanh.
Nhìn từ xa, cảnh tượng này hết sức hùng vĩ, khi ngàn vạn thanh thần kiếm đâm tới thì chẳng khác gì triều dâng đổ ập thiên địa, muốn cắt nát tất cả mọi thứ trên thế gian.
“Keng, keng, keng” Trăm ngàn vạn thanh thần kiếm chớp mắt đâm vào Cửu Liên Sơn, thế nhưng không phải đâm tới Hồng Hoang Sơn, mà từng thanh thần kiếm cắm lên trên từng ngọn núi một trong Cửu Liên Sơn.
Chương 3638: Tương Chiến (Thượng)
Mặt khác, việc này vẫn chưa kết thúc. Khi đợt kiếm triều đầu tiên đâm tới thì Vạn Trận quốc xa tận chân trời nổ vang một cái “đùng”, hào quang rực rỡ, giống như mở ra thần tàng. Chỉ nghe có tiếng kiếm reo “keng”, lại là vô tận thần kiếm phóng lên trên trời.
“Keng, keng, keng” Từng đợt kiếm reo vang khắp cửu thiên thập địa, ngàn tỉ thanh thần kiếm cùng đâm tới, trong nháy mắt, toàn bộ thiên địa như bị vô tận thần kiếm bao trùm.
“Đùng” tiếng nổ vang liên miên không dứt, chỉ thấy ngàn tỉ thanh thần kiếm giống như sóng triều dâng hết đợt này thì đến đợt khác, từ Vạn Trận quốc lao vút tới đây, tiếng “keng, keng, keng” vang không dứt, rung chuyển toàn bộ thiên địa.
Nhìn thấy toàn bộ thế giới như bị thần kiếm bao phủ, tất cả mọi người hít lạnh.
“Keng, keng, keng” tiếng kiếm reo liên miên, nhất thời, bầu trời Cửu Liên Sơn như đổ mưa kiếm, vô số thần kiếm rơi xuống, từng thanh thần kiếm cắm trên từng ngọn núi một trong Cửu Liên Sơn.
Chỉ trong thời gian ngắn, những ngọn núi trong Cửu Liên Sơn đều cắm đầy thần kiếm. Dõi mắt nhìn lại, khắp nơi đều là thần kiếm lít nhít, Cửu Liên Sơn giống như biến thành thế giới của kiếm, dường như tất cả thần kiếm trên thế gian đều cắm ở nơi này.
Nhất thời, kiếm khí khủng bố vô song tràn khắp Cửu Liên Sơn. Tất cả mọi người rùng mình, bất luận là ai thì cũng đều cảm nhận được kiếm khí lạnh rét thấu xương.
Kiếm khí hạo đãng, Cửu Liên Sơn như là thế giới của kiếm. Dõi mắt nhìn lại, đâu đâu cũng là kiếm. Nói không khoa trương thì mỗi bước đi là một thanh kiếm.
Nhất thời, kiếm khí hạo đãng tràn khắp Cửu Liên Sơn, mỗi một tấc đất của Cửu Liên Sơn đều bị kiếm khí đáng sợ bao phủ.
Cũng bởi vì có vô số thần kiếm cắm trên Cửu Liên Sơn, toàn bộ Cửu Liên Sơn đều bị kiếm khí bao phủ, vì vậy bội kiếm của rất nhiều tu sĩ cường giả không gió mà reo, có không ít bảo kiếm rung rung, không nghe chủ nhân khống chế, thậm chí còn muốn tuốt ra khỏi vỏ.
Dường như, tất cả bội kiếm của tu sĩ cường giả đều dung hòa vào trong thế giới kiếm này. Bội kiếm của bọn họ cộng minh với trăm ngàn vạn thanh thần kiếm cắm trên Cửu Liên Sơn.
Nhìn thấy trăm ngàn vạn thanh thần kiếm cắm trên Cửu Liên Sơn, vô số người hít lạnh.
– Bát Trận Chân Đế nổi giận, muốn tất tay một phen, hơn nữa còn bất chấp tất cả, nhất định muốn cá chết lưới rách.
Nhìn thấy màn này, có cường giả thế hệ trước thì thào.
– Như này thì không chỉ Bát Trận Chân Đế, mà toàn bộ Vạn Trận quốc đều bất chấp tất cả, không chết không thôi.
Có lão tổ cảm khái.
Phải biết rằng trước giờ Cửu Liên Sơn không hiện thế, không gia nhập tranh đoạt thế gian. Thế nhưng thực lực của nó lại sâu không lường được, ngay cả thời đại Thái Thanh Hoàng độc tôn thiên hạ thì cũng phải nể mặt Cửu Liên Sơn ba phần.
Bây giờ Bát Trận Chân Đế vạn kiếm đâm tới, ngản tỉ thanh thần kiếm cắm trên từng tấc đất của Cửu Liên Sơn, biến Cửu Liên Sơn thành chiến trường.
Như vậy cũng có nghĩa Bát Trận Chân Đế không hề cố kỵ Cửu Liên Sơn, cho dù có vạch mặt với Cửu Liên Sơn thì cũng không hối hận. Hành động bá đạo của Bát Trận Chân Đế không chỉ đại biểu cho lập trường cá nhân của hắn, mà còn đại biểu cho lập trường của Vạn Trận quốc. Hành động của hắn được trên dưới Vạn Trận quốc ủng hộ, bằng không thì Bát Trận Chân Đế cũng sẽ không trực tiếp cắm ngàn tỉ thanh thần kiếm vào Cửu Liên Sơn.
– Bát Trận Chân Đế sao phải nổi giận như thế chứ?
Có người nói nhỏ.
– Đừng quên Hàm Ngọc công chúa đã rơi vào tay tân hoàng. Với tính tình của tân hoàng, ngươi cảm thấy hắn sẽ làm gì?
Có đồng bạn nói nhỏ.
Nghe vậy, người nọ nín thở, tân hoàng là người như thế nào? Bạo quân hoang dâm vô đạo, hung tàn cuồng bá, thế gian có chuyện gì mà hắn không làm ra được? Thử nghĩ mà xem, vưu vật quyến rũ như Binh Trì Hàm Ngọc rơi vào tay tân hoàng, như vậy sẽ có kết cuộc như thế nào? Huống chi trước đó tân hoàng đã từng ở trước mặt mọi người nói rằng muốn dạy dỗ Binh Trì Hàm Ngọc. Bây giờ có thể tưởng tượng tân hoàng sẽ làm gì Binh Trì Hàm Ngọc rồi.
– Chuyện như thế, bất kỳ người đàn ông nào cũng không nhịn nổi, càng khỏi phải nói tới Chân Đế.
Sau khi nghĩ thông suốt huyền cơ, không ít người cảm thấy ngạt thở, thì thào rằng.
– Còn phải xem dùng thái độ nào để nhìn nhận việc này nữa.
Có cường giả thế hệ trước nói chậm:
– Người cương liệt thì sẽ cá chết lưới rách. Tuy có nhiều thứ một khi đã mất thì sẽ không bao giờ lấy lại được, thế nhưng nếu như thành công thì ít nhất sẽ xả được cơn tức. Phật tranh một nén hương, người tranh một hơi thở, chuyện này có thể thông cảm…
-… Thế nhưng nếu như thất bại thì sẽ liên lụy toàn bộ cương quốc, tâm huyết của các đời tổ tiên sẽ tan thành mây khói, sẽ trở thành tội nhân, thẹn với liệt tổ liệt tông…
Nói tới đây thì buông tiếng thở dài, nói rằng:
– Nếu như là người lý trí thì sẽ cười một tiếng, một nữ nhân mà thôi, có đáng giá liên lụy toàn bộ cương quốc? Liên lụy ức vạn con dân hay sao? Thế nhưng, nếu là một người đàn ông thì cả đời sẽ chịu dày vò, cả đời không thể thoát khỏi bóng ma.
Nghe vậy, mọi người không khỏi nín thở. Mọi người cảm thấy buồng tim như bị ai đó bóp nghẹn, không sao thở nổi.
– Tân hoàng thật sự khủng bố, thật sự tàn bạo, so với Thái Thanh Hoàng chỉ hơn chứ không kém.
Có người nói nhỏ, không dám lớn tiếng nói ra lời này.
Đến hôm nay, mọi người đã lĩnh giáo được sự hung tàn của tân hoàng. Một người tiêu diệt trăm vạn đại quân mà không hề nháy mắt thật sự quá kinh khủng, so với Thái Thanh Hoàng thì cũng không hề thua kém.
– Chuyện này không thể trách tân hoàng.
Có lão tổ lắc đầu, nhìn ra phía xa, nói chậm:
– Đây là tàn khốc của quyền đấu. Ngày đó khi Binh Trì thế gia âm phụng dương vi, ngày đó khi Bát Trận Chân Đế công phá hoàng thành, đuổi tân hoàng khỏi hoàng vị thì đã định sẵn có ngày hôm nay. Số mệnh như vậy, đều là nhân quả. Thử nhìn công chúa Lâm Hải các mà xem, được tân hoàng sủng ái biết mấy, ngay cả cửu bí cũng ban cho nàng.
Nói tới công chúa Lâm Hải các Liễu Sơ Tình, tất cả mọi người hâm mộ. Thử nghĩ mà xem, Tĩnh Liên quan bất phàm chứ, nhưng bọn họ chẳng qua chỉ có hai bí mà thôi, mà bây giờ một mình Liễu Sơ Tình có được chín bí. Nội tình như vậy, nhìn khắp Cửu Bí đạo thống ngày nay, còn ai có thể sánh bằng?
– Hoàng hậu nương nương sẽ trở thành Cửu Ngưng Chân Đế thứ hai sao?
Có người nhỏ giọng dò hỏi.
Đồn rằng Cửu Ngưng Chân Đế có được chín bí. Nàng đã từng là Chân Đế kinh diễm nhất Cửu Bí đạo thống, thành tựu đuổi sát Trịnh Đế. Tồn tại như Thái Thanh Hoàng cũng hãnh diện vì con gái. Có thể thấy Cửu Ngưng Chân Đế kinh diễm vô song biết dường nào.
Chương 3639: Tương Chiến (Hạ)
– Khó nói.
Có lão tổ nói chậm:
– Có trở thành Chân Đế hay không thì đã không còn quan trọng với nương nương nữa. Trước mắt nàng cao quý không sao tả xiết, tương lai nàng sẽ là phượng nghi thiên hạ, như vậy là đủ rồi. Địa vị của nàng đã vượt qua tất cả mọi người, ngay cả Tần tiên tử cũng không thể sánh bằng.
Nói tới đây thì cảm khái thở dài.
Bây giờ có rất nhiều người gọi Liễu Sơ Tình là nương nương. Mọi người đều có thể thấy, khi tân hoàng lấy lại hoàng vị thì Liễu Sơ Tình là người duy nhất có tư cách làm hoàng hậu. Có thể nói, hoàng hậu tương lai đã xác định rồi.
– Bệ hạ đúng là sủng ái nương nương, thật sự may mắn nha.
Ngay cả nữ đệ tử xinh đẹp trẻ tuổi cũng vô cùng hâm mộ. Thử nghĩ mà xem, các nàng muốn tu luyện công pháp mạnh mẽ của tông môn thì cũng phải trải qua khảo hạch, còn phần cửu bí thì các nàng mơ cũng không dám mơ tới. Không nói tông môn của các nàng không có, cho dù tông môn của các nàng có thì không phải ai cũng có thể tu luyện.
Tuổi tác của Liễu Sơ Tình tương đương với các nàng, thế mà lại có được cửu bí. Toàn bộ Cửu Bí đạo thống không có bất kỳ ai hay bất kỳ môn phái nào có được công pháp vô địch như thế cả.
– May mắn?
Trưởng bối lạnh lùng nhìn các nàng, nói chậm:
– Không hề có cách nói may mắn, chỉ có gieo nhân nào thì gặt quả nấy. Khi tân hoàng thanh danh không hiển thì có ai lọt mắt hắn, có ai nguyện ý ở bên cạnh hắn? Cùng hắn bị người khác chế giễu, cùng hắn bị khinh bỉ, cùng hắn bị người khác hừ mũi coi thường… hoàng hậu nương nương có thể làm được, các ngươi có thể làm được sao?
Nghe vậy, nữ đệ tử xinh đẹp trẻ tuổi lập tức trầm mặc.
Các nàng thật sự không làm được. Khi tân hoàng còn thâm tàng bất lộ thì trong mắt các nàng tân hoàng chỉ là một tên hôn quân vô đạo mà thôi, chỉ là một tên phế vật bùn nhão không đắp nổi tường mà thôi.
Khi đó, các nàng có coi trọng tân hoàng không? Không! Thậm chí các nàng còn coi thường tân hoàng, chế giễu hắn, chán ghét hắn, các nàng sẽ không bao giờ đi theo tân hoàng.
– Cho nên, gieo nhân nào thì gặt quả nấy.
Trưởng bối nói chậm:
– Thế gian không có chuyện không làm mà hưởng. Chỉ có trả giá thì mới có thu hoạch.
Nói tới đây, hắn thở dài.
Đâu chỉ vãn bối thôi đâu. Trên thực tế, những trưởng bối như bọn họ cũng không thể nhìn thấu. Nếu như nhìn thấu thì làm gì có ngày hôm nay. Chỉ có thể nói, mọi người đều là phàm phu tục tử, ánh mắt thiển cận, khó trách tân hoàng lại không lọt mắt bọn họ, nói bọn họ là sâu kiến.
“Đùng…” Ngay khi mọi người đang bàn tán thì Vạn Trận quốc xa tận chân trời có tiếng nổ vang, tiếng nổ đùng đoàng vang không dứt. Trong nháy mắt, chỉ thấy Vạn Trận quốc dâng lên vô số thần quang.
Trong nháy mắt, Vạn Trận quốc giống như một tòa thần tàng vô hạn được mở ra, tất cả nội tình của Vạn Trận quốc như được mở ra, sức mạnh vô địch phóng lên tận trời. Lúc này, từng tôn tiên hiền của Vạn Trận quốc tỉnh lại, những tôn tiên hiền này có bất hủ vô địch, có Chân Đế kinh diễm, bọn họ đều dâng trào sức mạnh vô cùng vô tận.
Đương nhiên đây không phải là tiên hiền của Vạn Trận quốc tỉnh lại, mà là nội tình của Vạn Trận quốc được kích hoạt, sức mạnh của các đời tiên hiền Vạn Trận quốc gia trì trên cương thổ phun ra bên ngoài.
– Trận, la bố tinh kỳ, pháp, diễn hóa vạn vật…
Lúc này, Vạn Trận quốc có tiếng niệm kinh. Tiếng niệm kinh này không phải do đệ tử Vạn Trận quốc niệm, mà là thanh âm của các đời tiên hiền của Vạn Trận quốc để lại, sức mạnh gia trì tràn khắp Vạn Trận quốc.
Cho nên, trong nháy mắt, bầu trời rớt xuống vô số quang huy, giống như từng tôn Chân Thần bất hủ, từng tôn Chân Đế vô địch của Vạn Trận quốc sống lại, sức mạnh thần thánh tràn khắp thiên địa, toàn bộ Vạn Trận quốc như hóa thành một người khổng lồ cao lớn vô song.
– Vạn Trận quốc mở ra nội tình.
Từ xa nhìn thấy màn này, chúng tu sĩ cường giả ở Cửu Liên Sơn động dung, giật mình hít lạnh.
– Vạn Trận quốc không chỉ tất tay, mà còn muốn làm một vố lớn.
Có người lẩm bẩm.
Một cương quốc mở ra nội tình là chuyện hết sức đáng sợ. Rất hiển nhiên, lần này Bát Trận Chân Đế đã bất chấp tất cả, muốn không chết không thôi với tân hoàng!
Nhìn Vạn Trận quốc hào quang ngút trời, hệt như mở ra vô tận thần tàng, tất cả mọi người hít lạnh, vô số người mặt mày rúng động.
Từng đợt “ông, ông, ông” vang lên, trong nháy mắt, chỉ thấy toàn bộ Vạn Trận quốc xuất hiện từng vòng thần hoàn, vòng sau rộng hơn vòng trước, giống như đang xây một cây cầu bắt lên quốc độ trên trời, hết sức rung động.
Trong tiếng “ông, ông, ông”, một luồng khí tức lan tỏa. Luồng khí tức này nặng trịch, trong nháy mắt, tất cả mọi người có ảo giác rằng, dường như sức mạnh vô cùng vô tận đang hội tụ về Vạn Trận quốc.
Lúc này, Vạn Trận quốc dường như tụ tập tất cả sức mạnh đại đạo của Cửu Bí đạo thống, như thể Vạn Trận quốc đang khống chế toàn bộ sức mạnh của Cửu Bí đạo thống vậy.
Lúc này, Vạn Trận quốc sương mù mờ mịt, giống như hóa thành quốc độ trên trời, giống như trở thành tiên cảnh.
– Quốc trận của Vạn Trận quốc.
Nhìn thấy màn này, có cường giả thế hệ trước giật mình:
– Vạn Trận quốc dốc hết vốn liếng nha, kích hoạt luôn cả quốc trận.
– Khó lường! Kích hoạt quốc trận chỉ để gia trì cho Bát Trận Chân Đế.
Nhất thời, không ít người nhao nhao nhìn về phía Vạn Trận quốc.
– Một trong tam đại tuyệt trận sao?
Có người thì thào.
Vạn Trận quốc nổi tiếng có tam đại tuyệt trận, là do Vạn Trận Chân Đế sáng tạo. Đồn rằng, tam đại tuyệt trận của Vạn Trận quốc kinh thiên động địa, uy lực không gì sánh bằng.
Có người nói rằng, trận pháp cường đại nhất Vạn Trận quốc chính là bản thân Vạn Trận quốc. Đồn rằng, bản thân Vạn Trận quốc chính là một tòa đại trận tự nhiên mà thành.
Về sau Vạn Trận Chân Đế chọn nơi này thành lập Vạn Trận quốc, chỉ thay đổi chút xíu tạo hình núi sông ở nơi này thì đã trở thành một tòa đại trận tuyệt thế vô song, không gì sánh bằng, đây chính là quốc trận của Vạn Trận quốc.
Quốc trận của Vạn Trận là để mượn thế của thiên địa Vạn Trận quốc. Thậm chí có người từng nói rằng khi kích hoạt quốc trận rồi thì có thể mượn sức mạnh của Cửu Bí đạo thống, giúp cho Vạn Trận quốc càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Bây giờ nhìn thấy Vạn Trận quốc kích hoạt quốc trận, tất cả mọi người thầm giật mình. Bởi vì quốc trận của Vạn Trận quốc hoạt động nhờ đại thế của Vạn Trận quốc, muốn kích hoạt quốc trận thì phải tiêu hao rất lớn. Nếu không phải thời khắc sinh tử tồn vong thì Vạn Trận quốc sẽ không dễ dàng kích hoạt quốc trận. Bây giờ Vạn Trận quốc lại kích hoạt quốc trận, mọi người không giật mình mới là lạ.
Chương 3640: Kiếm Hải
Tiếng “ong ong ong”, khi quốc trận của Vạn Trận quốc được kích hoạt thì Cửu Bí đạo thống xuất hiện từng vòng ánh sáng. Những vòng ánh sáng này khuếch tán từ Vạn Trận quốc, kéo dài tới khắp mọi nơi trong Cửu Bí đạo thống, giống như muốn thâu tóm toàn bộ Cửu Bí đạo thống, hút hết lực lượng của Cửu Bí đạo thống vào Vạn Trận quốc.
Khi những vòng ánh sáng này kéo tới mọi nơi thì chỉ nghe tiếng “ong” thật là lớn, chỉ thấy sức mạnh của Vạn Trận quốc càng thêm dữ dội, khí tức kinh khủng vô song tràn ngập.
– Bát Trận Chân Đế vẫn là không đủ tự tin, phải vận dụng tới nội tình của Vạn Trận quốc, mượn dùng sức mạnh của Cửu Bí đạo thống.
Nhìn thấy màn này, mọi người hiểu ngay.
Vạn Trận quốc mở ra nội tình, kích hoạt quốc trận, mượn sức mạnh của Cửu Bí đạo thống, là vì cái gì? Đơn giản là để gia trì cho Bát Trận Chân Đế, để sức mạnh của Bát Trận Chân Đế tăng vọt, tăng tới mức có thể đánh với Lý Thất Dạ một trận.
– Bây giờ đối mặt với tân hoàng, có ai mà dám nói mình tự tin chứ?
Có lão tổ nói chậm:
– Đừng nói Bát Trận Chân Đế, cho dù Thái Thanh Hoàng có sống lại đi chăng nữa thì cũng chưa chắc dám nói mình đủ tự tin để đánh với tân hoàng một trận.
Lời này khiến mọi người cười khổ. Tân hoàng kinh khủng như thế nào, bọn họ tận mắt nhìn thấy. Ngay cả Chân Thần bất hủ rơi vào tay hắn thì cũng như sâu kiến. Tồn tại khủng bố như vậy, có ai dám nói mình tự tin đánh với tân hoàng một trận chứ?
– Chẳng phải Bát Trận Chân Đế đã tìm hiểu được Tru Tiên Cổ Trận hay sao? Chẳng phải Tru Tiên Cổ Trận nghịch thiên vô địch hay sao?
Có lứa trẻ lên tiếng.
Trước đó mọi người ba hoa về Tru Tiên Cổ Trận gần như lên trời, lứa trẻ nghe Tru Tiên Cổ Trận mạnh như vậy, không khỏi nổi lòng tôn kính, nội tâm vô cùng kính nể.
– Đó là lúc trước. Nếu là trước đó thì chắc chắn không có vấn đề.
Có cường giả thế hệ trước cười khổ, nói rằng:
– Bây giờ thì không thể, ai bảo tân hoàng lại kinh khủng như thế chứ.
Trước đó tất cả mọi người đều từng phỏng đoán về Tru Tiên Cổ Trận, mọi người cho rằng một khi Bát Trận Chân Đế khống chế được Tru Tiên Cổ Trận thì thế hệ trẻ Cửu Bí đạo thống không ai là đối thủ của hắn, ngay cả Chân Thần bất hủ cũng phải cố kỵ hắn. Có thể nói, Bát Trận Chân Đế ngồi chắc ngai vàng rồi.
Thế nhưng tân hoàng ra tay, lập tức đánh nát lòng tin của tất cả mọi người. Cho dù trong tay Bát Trận Chân Đế có Tru Tiên Cổ Trận đi chăng nữa thì cũng không thể.
– Thử nghĩ mà xem, Mã Minh Xuân là tồn tại gì? Chân Thần bất hủ, một tôn Chân Thần bất hủ hàng thật giá thật. Bát Trận Chân Đế trong lứa trẻ rất là ghê gớm, thế nhưng đừng quên rằng Chân Đế hai cung dù mạnh cách mấy thì cũng có giới hạn, không thể nào sánh bằng Chân Thần bất hủ. Cho dù Tru Tiên Cổ Kiếm của Bát Trận Chân Đế có nghịch thiên đi chăng nữa…
-… thì nhiều nhất cũng chỉ có thể ngang tay với Chân Thần bất hủ mà thôi, thậm chí còn chẳng mạnh bằng Mã Minh Xuân. Hãy nhìn Mã Minh Xuân, một cú đá của tân hoàng đã đá nát người hắn. Ngươi nghĩ mà xem, Bát Trận Chân Đế làm gì đấu lại hắn chứ?
Nói tới đây, lão tổ nhìn về phía Vạn Trận quốc, nói chậm:
– Bát Trận Chân Đế muốn chiến tân hoàng thì nhất định phải dựa vào nội tình của Vạn Trận quốc, dựa vào quốc trận, dựa vào sức mạnh của Cửu Bí đạo thống thì mới có một chút xíu hy vọng. Bằng không, Bát Trận Chân Đế chỉ có một con đường chết mà thôi.
Nghe vậy, đông đảo người trẻ tuổi trầm mặc.
Trước đó có rất nhiều người sùng bái Bát Trận Chân Đế, rất nhiều người cho rằng Bát Trận Chân Đế là thiên tài tuyệt thế vô song, rất nhiều người cho rằng Bát Trận Chân Đế hết sức lợi hại.
Thế nhưng, hôm nay tân hoàng giống như một ngọn núi lớn không cách nào vượt qua đè nặng trong lòng tất cả mọi người, làm mọi người không sao thở nổi, ngay cả Bát Trận Chân Đế kinh diễm cũng ảm đạm phai mờ.
– Thật náo nhiệt.
Ngay khi mọi người nín thở nhìn về phía Vạn Trận quốc thì Cửu Liên Sơn vang lên một giọng nói thản nhiên.
Mọi người nhao nhao nhìn lại, chỉ thấy Lý Thất Dạ rời khỏi cung điện đá, đứng trên đỉnh Hồng Hoang Sơn nhìn về phía Vạn Trận quốc, bên cạnh hắn còn có Liễu Sơ Tình cùng Binh Trì Hàm Ngọc.
Lúc này Binh Trì Hàm Ngọc cao ngạo đang cúi mắt đi theo phía sau Lý Thất Dạ, ánh mắt xuân sắc, làm nàng vốn kiều diễm càng trở nên xinh đẹp kiều mị hơn, khuôn mặt quyến rũ nõn nã ướt át.
Nhìn thấy màn này, rất nhiều người nhìn nhau. Mặc dù mọi người không biết đã xảy ra chuyện gì, thế nhưng có thể mường tượng một số việc. Rất hiển nhiên, tất cả đã thành định cục.
Một số người buông tiếng thở dài, trong lòng đã rõ vì sao Bát Trận Chân Đế lại cuồng bạo như vậy. Xem ra Bát Trận Chân Đế cũng đoán được chuyện này.
– Bệ hạ tới rồi.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ, có người nói nhỏ.
Lúc này, tất cả tu sĩ cường giả ở Cửu Liên Sơn không cần Lý Thất Dạ nói nhiều, bọn họ nhao nhao quỳ lạy. Lúc này bọn họ đều đã biết tân hoàng chí cao vô thượng, chỉ cần hắn muốn thì sẽ có vô số đầu người rơi xuống đất.
– Được rồi, xem náo nhiệt mà thôi, không cần phải nghiêm túc như thế, cái gì nên làm thì cứ làm.
Khi mọi người quỳ lạy thì Lý Thất Dạ nhẹ nhàng khoát tay áo.
Lý Thất Dạ vừa nói xong thì tất cả mọi người thở phào, nhao nhao đứng dậy. Cũng có rất nhiều người trăm mối ngổn ngang, thế nhưng biết làm gì bây giờ? Tất cả đã thành định cục.
Lúc này, Binh Trì Hàm Ngọc cùng Liễu Sơ Tình đã bưng tới một cái bàn, bắt đầu hầu hạ Lý Thất Dạ.
Nhìn thấy màn này, tất cả mọi người trầm mặc. Trước đó Binh Trì Hàm Ngọc cao quý biết mấy, cao ngạo biết mấy, mười ngón tay không dính nước xuân. Thế nhưng bây giờ lại hầu hạ tân hoàng y như nha hoàn.
Lý Thất Dạ ngồi lên ghế, nhìn thoáng qua Vạn Trận quốc, cười cười nói rằng:
– Có chút thú vị.
Lúc này Binh Trì Hàm Ngọc mới ngẩng đầu nhìn Vạn Trận quốc, buông tiếng thở dài, cúi mi mắt xuống, không nói gì nữa.
Chính lúc này, Vạn Trận quốc rung chuyển một trận. Chỉ thấy một người xuất hiện ở bên trong thần quang vô tận, hệt như hóa thành một tôn thần linh vô song. Nhất là khi đế khí lan tỏa thì rất có khí thế nhìn xuống cửu thiên thập địa.
– Bát Trận Chân Đế.
Nhìn thấy người thanh niên này, một số người nhỏ giọng thốt.
Lúc này, lại có người lén lút nhìn Lý Thất Dạ.
Ngày trước Bát Trận Chân Đế công phá hoàng cung, đuổi tân hoàng khỏi hoàng vị, tân hoàng chạy trốn như chó nhà có tang.
Thế nhưng hiện tại mọi thứ đã thay đổi, tân hoàng vô địch, ngay cả Bát Trận Chân Đế tiếu ngạo bát phương cũng phải cẩn thận đối đãi.