Đế Bá Audio Podcast
Tập 714 [Chương 3566 đến Chương 3570]
❮ sautiếp ❯Chương 3566: Tiền Bí (Thượng)
– Đi đâu?
Liễu Sơ Tình ngạc nhiên.
– Du ngoạn Cửu Liên Sơn.
Lý Thất Dạ cười nhạt:
– Đã đến Cửu Liên Sơn rồi thì đương nhiên phải đi du ngoạn ngắm cảnh, nếu không chẳng phải sẽ uổng công hay sao.
Nghe Lý Thất Dạ nói vậy, Liễu Sơ Tình nhẹ nhàng gật đầu. Nàng không có ý kiến gì hết, Lý Thất Dạ muốn đi đâu thì nàng sẽ đi theo đó.
Lý Thất Dạ dẫn Liễu Sơ Tình xuống núi, một đường tiến bắc. Mà con đường Lý Thất Dạ đi là con đường đi qua chín hồ.
Hồ nước cách Hồng Hoang Sơn gần nhất chính là trạm đầu tiên.
Hồ này lớn ngàn dặm, khi ngồi trên thuyền du ngoạn thì sẽ có cảm giác như đang ở giữa biển rộng.
Thuyền nhỏ trôi chậm, Lý Thất Dạ nhìn ngắm cảnh đẹp trong hồ, hất nhẹ bọt nước, lát sau, hắn nhìn Liễu Sơ Tình, cười nói:
– Cảm thấy thế nào.
– Rất thoải mái, không khí rất trong lành.
Liễu Sơ Tình toàn tâm toàn ý làm bạn Lý Thất Dạ. Lúc này hồ nước dường như chỉ có hai người bọn họ. Con tim của nàng rất vui rộn, không khỏi mỉm cười ngọt ngào.
– Nha đầu ngốc, ngươi thật sự cho rằng ta dẫn ngươi tới đây du ngoạn hay sao.
Lý Thất Dạ lắc đầu, búng nhẹ lên cái mũi đáng yêu của nàng, cười nói:
– Ta dẫn ngươi tới đây là để cảm nhận vùng thế giới này.
– Thì ra là thế.
Nghe Lý Thất Dạ nói vậy, Liễu Sơ Tình biết mình nghĩ sai, khuôn mặt đỏ rát, mắc cỡ cúi đầu.
Lúc này Liễu Sơ Tình giống như một cô vợ nhỏ nghe lời, cúi thấp vầng trán, nhắm hai mắt lại, cẩn thận cảm nhận, dường như cảm nhận được cái gì đó.
Sau hồi lâu, Liễu Sơ Tình mở mắt, vui mừng nói rằng:
– Thật sự có nha! Hình như có khí tức nào đó đang lãng đãng, thế nhưng lại không nắm bắt được, cũng hình như có âm thanh vang lên, rất giòn giã.
– Có cảm giác là tốt rồi.
Lý Thất Dạ gật đầu mỉm cười, nói rằng:
– Bằng không thì uổng công ngươi học chân ngôn rồi. Phải biết rằng, hiện tại ngươi đang tu luyện hai bí trong cửu bí.
– Hai bí trong cửu bí…
Liễu Sơ Tình đầu tiên là ngạc nhiên, sau đó thì biến sắc kêu lớn, nói rằng:
– Ngươi nói… ngươi nói… chân ngôn mà ngươi truyền thụ cho ta là một trong hai bí.
Sau khi thất thanh kêu lớn, Liễu Sơ Tình vội vàng bụm miệng lại, nhìn xung quanh một cái, sợ bị người khác nghe thấy. May mà xung quanh không có ai, nàng thở phào nhẹ nhõm, vỗ vỗ bồ ngực mềm mại cao vót của mình.
Nhìn dáng dấp cẩn thận đáng yêu của nàng, Lý Thất Dạ mỉm cười, cưng chiều búng nhẹ mũi nàng, nói rằng:
– Không phải cửu bí thì ngươi cho rằng là gì.
– Chuyện này có hơi không ổn.
Liễu Sơ Tình do dự một lát, lo lắng nhìn Lý Thất Dạ, nói rằng:
– Ngươi lén lút truyền ta hai bí “Đấu” “Giả”, sẽ mang tới phiền phức cho ngươi. Ta không thể học nó, ta không muốn học nó.
Nói tới đây, nàng cảm thấy lo lắng.
Cửu bí là công pháp ảo diệu nhất, mạnh mẽ nhất của Cửu Bí đạo thống, là nền tảng của toàn bộ Cửu Bí đạo thống, càng là hạt nhân của Cửu Bí đạo thống.
Ở Cửu Bí đạo thống, có vô số người khát vọng muốn có cửu bí, dù chỉ một bí thì cũng được.
Đổi lại là người khác, có thể tu luyện nhiều thêm một bí là chuyện rất đáng ăn mừng, là tạo hóa vô thượng. Huống chi Liễu Sơ Tình còn tu luyện bí “Lâm” của Lâm Hải các, vì vậy nàng biết tu luyện một bí có ý nghĩa như thế nào.
Thế nhưng Liễu Sơ Tình không vui mừng vì chuyện mình có thể tu luyện nhiều thêm một bí, mà là cảm thấy lo lắng cho Lý Thất Dạ.
Bởi vì nếu như chuyện Lý Thất Dạ lén lút truyền một trong hai bí của Đấu Thánh vương triều cho người khác bị người ta biết thì sẽ bị Đấu Thánh vương triều trừng phạt, cho dù hắn có là hoàng đế đi chăng nữa thì cũng không thể lén lút truyền cửu bí cho người ngoài.
Vì vậy Liễu Sơ Tình cảm thấy lo lắng. Trong lòng nàng, so với an toàn của Lý Thất Dạ thì nàng có học cửu bí hay không cũng không quan trọng. Chỉ cần Lý Thất Dạ không có nguy hiểm tính mạng thì nàng không cần gì cả.
– Tại sao lại không thể truyền cho ngươi?
Lý Thất Dạ cười nói:
– Ngươi không phải muốn là tiểu thê tử của ta sao? Như vậy ta truyền cho ngươi cũng là chuyện đương nhiên.
Nghe Lý Thất Dạ nói vậy, khuôn mặt của Liễu Sơ Tình đỏ chót, lỗ tai nóng rát. Thế nhưng trong lòng của nàng lại cực kỳ ngọt ngào, một câu “tiểu thê tử” của Lý Thất Dạ khiến cho nàng ngọt tận xương tủy, cả người mềm nhũn. Đối với nàng, cách xưng hô này làm nàng vui vẻ hơn tất cả mọi thứ.
– Thế nhưng thứ này không thể tư truyền.
Sau khi hoàn hồn, Liễu Sơ Tình ngẩng đầu lên, vẫn còn lo lắng như cũ.
Nàng xuất thân Lâm Hải các, vì vậy biết quy củ của đại giáo thế gia. Công pháp cỡ này là không được phép tư truyền, bất kể ai cũng không thể ngoại lệ, bằng không thì hậu quả vô cùng nghiêm trọng.
– Tư truyền hay không tư truyền gì chứ.
Lý Thất Dạ lắc đầu mỉm cười, nói rằng:
– Tất cả mọi chuyện trên thế gian vào tay Lý Thất Dạ ta đều trở nên bình thường. ta nói được thì sẽ được, ai dám làm trái. Mặt khác ta truyền cho ngươi không phải là hai bí “Đấu” “Giả” của Đấu Thánh vương triều.
– Không phải hai bí “Đấu” “Giả” sao?
Lời này làm Liễu Sơ Tình ngẩn người. Người trong thiên hạ đều biết Đấu Thánh vương triều chỉ có hai bí “Đấu” “Giả”.
– Ta truyền cho ngươi là bí “Tiền” trong cửu bí.
Lý Thất Dạ cười nhạt.
– Bí Tiền…
Liễu Sơ Tình ngơ ngác nói rằng:
– Bí Tiền… bí Tiền không phải đã thất truyền rồi hay sao?
Cửu Bí đạo thống có tổng cộng chín bí, hiện nay thế nhân đều biết tám bí là thứ đã có chủ, chỉ có bí Tiền trong cửu bí là chưa nghe bất cứ ai hay bất cứ truyền thừa nào có cả.
Hơn nữa từ sau khi bí Tiền thất truyền thì không còn ai có thể tìm hiểu bí Tiền từ đạo thổ của Cửu Bí đạo thống nữa.
– Đối với ta, không có cách nói thất truyền.
Lý Thất Dạ mỉm cười, tùy ý nói rằng:
– Chỉ cần ta muốn thì tìm lại thất truyền là chuyện chắc chắn, đặt bút xuống viết là xong.
– Bí Tiền…
Liễu Sơ Tình ngây như phổng. Nàng không ngờ thứ mình luyện lại là bí Tiền. Chuyện này nói ra ngoài thì cũng không có ai tin.
– Bí Tiền… chẳng phải bí Tiền là công pháp có thể khiến cho người ta nháy mắt tăng công lực, nháy mắt hóa cuồng hay sao?
Liễu Sơ Tình hơi nghi hoặc, tò mò hỏi.
– Vì vậy bí Tiền mới thất truyền. Chỉ là một đám ngu xuẩn học được chút da lông, kiến thức nửa vời mà lại cho rằng mình đã hiểu hết bí Tiền. Có rất nhiều người tu luyện bí Tiền, sau khi sử dụng nhiều lần thì tuổi thọ sẽ bị rút ngắn, thậm chí là tự bạo chết.
Lý Thất Dạ lắc đầu mỉm cười.
Chương 3567: Tiền Bí (Hạ)
Bí Tiền là một trong cửu bí. Trước giờ người tu luyện bí Tiền đều biết rằng một khi tu luyện bí Tiền thì sẽ khiến cho công lực tăng lên diện rộng, một khi thi triển bí Tiền thì có thể khiến ngươi hóa cuồng, khi này sức chiến đấu của ngươi sẽ tăng vọt, giúp ngươi có thể khiêu chiến vượt cấp, đánh bại kẻ địch mạnh mẽ hơn ngươi.
– Nếu như ngươi thật sự hiểu được bí Tiền thì ngươi sẽ phát hiện rằng hóa cuồng chỉ là da lông mà thôi, rất tục tằn. Bí Tiền chính là một quả tim dũng sĩ, một quả tim không sợ, giúp ngươi dũng cảm không sợ hãi, đánh bóng đạo tâm của ngươi. Có thể nói, bí Tiền chính là cương nhãn của cửu bí…
-… Khi ngươi thật sự tìm hiểu được bí Tiền thì tới lúc tu luyện tám bí còn lại, ngươi sẽ cảm thấy rất thuận buồm xuôi gió, hơn nữa lại còn giảm thấp nguy hiểm. Nếu như ngươi thật sự hiểu được nó thì tương lai ngươi sẽ tu luyện tám bí khác dễ dàng hơn, sẽ giúp ngươi bay lượn trên bầu trời như chân long.
Liễu Sơ Tình ngây ngốc nghe Lý Thất Dạ nói. Nàng nghe say sưa ngon lành, rất lâu vẫn chưa hoàn hồn, mỗi lời nói của Lý Thất Dạ đều như dấu ấn in vào lòng nàng, vô cùng quyến rũ.
– Nha đầu ngốc, đừng có đần thối ra như thế.
Lý Thất Dạ búng mũi nàng, cười nói:
– Còn không cố gắng lĩnh ngộ đi.
Liễu Sơ Tình hoàn hồn, khuôn mặt đỏ bừng, như một cô vợ nhỏ e thẹn, cúi thấp vầng trán, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, nhập định tìm hiểu.
Có Lý Thất Dạ ở bên cạnh, trái tim của nàng rất ổn định, rất có cảm giác an toàn. Vì vậy cho dù có tìm hiểu đại đạo ở ngay dã ngoại thì nàng cũng không cảm thấy lo lắng.
Khi Lý Thất Dạ dẫn Liễu Sơ Tình một đường tiến bắc du sơn ngoạn thủy thì có không ít đệ tử Cửu Bí đạo thống ở Cửu Liên Sơn phát hiện.
– Xem ra tân hoàng vẫn không sửa bản tính. Còn tưởng rằng hắn đã hoàn toàn thay đổi, khổ tu công pháp chứ. Bây giờ xem ra cũng chỉ có thể kiên trì mấy ngày mà thôi, bùn nhão cuối cùng cũng không thể trét được tường.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ dẫn Liễu Sơ Tình đi đây đó, dáng dấp nhởn nhơ thì có mấy người thất vọng lắc đầu.
– Bùn nhão cuối cùng cũng không thể trét được tường, bằng không thì cũng sẽ không đánh mất giang sơn.
Có người khinh thường nói rằng:
– Tần tiên tử không hề có hứng thú với hắn, hoàn toàn không có ý định ủng hộ hắn. Quyết định như thế là đúng, thứ phế vật như thế này vốn không đáng nhắc tới, hắn làm sao có thể lọt vào pháp nhãn của Tần tiên tử chứ.
– Tiếc cho công chúa Lâm Hải các.
Có cường giả thế hệ trước tiếc hận, nói rằng:
– Nàng có thiên phú như vậy, có thể nói là tiền đồ vô lượng. Thế nhưng con người quá cứng nhắc, bị một tấm hôn ước vô dụng trói chặt. Nàng ở bên cạnh tân hoàng là tự hủy tiền đồ.
– Nói cũng đúng, hôn ước đã trở thành một tờ giấy vụn, công chúa Lâm Hải các là tự làm khổ mình, cần gì phải tuân thủ một hôn ước mất hiệu lực chứ.
Không ít người cảm thấy đáng tiếc thay Liễu Sơ Tình.
Tuyệt thế mỹ nữ như Liễu Sơ Tình, hơn nữa lại còn là công chúa Lâm Hải các, còn có thiên phú kinh người. Một cô gái tiền đồ vô lượng như nàng tuyệt đối không thua kém gì Binh Trì Hàm Ngọc hoặc là Tần Kiếm Dao. Bây giờ nàng trở thành người của tân hoàng, đúng là tự hủy tiền đồ, một đóa hoa nhài cắm bãi cức trâu.
Trên thực tế mọi người đều biết nếu như Liễu Sơ Tình không thực hiện hôn ước thì Lý Thất Dạ có thể làm gì được? Chẳng phải Binh Trì thế gia đã gả một công chúa giả hay sao? Tân hoàng cũng không có cách gì. Như Tĩnh Liên quan, như Vạn Trận quốc thì căn bản coi như không có chuyện này, trực tiếp quên mất hôn ước này, coi như không có chuyện gì hết. Tần Kiếm Dao, công chúa Vạn Trận quốc đều không bị ảnh hưởng.
Mọi người biết, hiện giờ tân hoàng chẳng là gì hết, căn bản không xứng với Tần Kiếm Dao. Cho dù hắn có nhắc tới hôn ước này thì trong mắt người khác cũng chỉ là tự rước lấy nhục mà thôi.
Bây giờ, trong ngũ cường cũng chỉ có Liễu Sơ Tình là người thực hiện hôn ước ngày đó. Điều này khiến cho mọi người cảm thấy Liễu Sơ Tình quá ngu, tự đẩy mình vào hố lửa.
– Thời đại này, người thực hiện lời hứa với kẻ yếu càng ngày càng ít, cũng không biết nên nói nàng đáng quý hay nói nàng khờ khạo nữa.
Có lão tổ cảm khái.
Dù sao, mọi người đều biết rằng, gả cho một tên phế vật như tân hoàng không chỉ tự hủy tiền đồ mà thậm chí còn có thể sẽ đánh mất tính mạng nữa.
Hơn nữa tân hoàng trong mắt ngũ cường là một kẻ yếu như giun đế, không đáng nhắc tới.
Đối với kẻ yếu như thế, làm gì có ai muốn trả giả lớn để thực hiện lời hứa ngày trước chứ. Phần lớn mọi người sẽ không làm như thế!
Theo người khác thấy thì Lý Thất Dạ đang dẫn Liễu Sơ Tình du sơn ngoạn thủy, dáng vẻ ất ơ. Thế nhưng trong quá trình này Liễu Sơ Tình lại có thu hoạch vô cùng phong phú.
Mà ngay lúc này, Tần Kiếm Dao vốn dĩ đóng cửa cản khách đột nhiên cử hành thịnh hội, mời không ít tuấn kiệt trẻ tuổi tham gia.
– Hiếm thấy dịp sư huynh muội ngũ hồ tứ hải tề tụ Cửu Liên Sơn, Kiếm Dao tình nguyện gánh việc, mời sư huynh muội đến thạch lâm cùng nhau trò chuyện.
Tần Kiếm Dao nói.Nguồn truyện audio Podcast
Tần Kiếm Dao bất ngờ cử hành thịnh hội khiến không ít người ngạc nhiên. Sau khi nàng tới Cửu Liên Sơn thì vẫn luôn đóng cửa cản khách, ngoại trừ Dương Bác Phàm cùng Thang Hạc Tường ra thì không thấy ai hết.
Hôm nay Tần Kiếm Dao đột nhiên cử hành thịnh hội, mời mọi người đến thạch lâm làm khách, thật sự khiến không ít người ngạc nhiên.
– Chuyện trong dự đoán.
Đối với người trẻ tuổi thì Tần Kiếm Dao đột nhiên mời khách là chuyện ngạc nhiên, thế nhưng đối với lão tổ thế gia có kinh nghiệm phong phú thì lại là chuyện trong dự đoán.
– Tĩnh Liên quan cuối cùng cũng vào đời. Sau khi Thái Thanh Hoàng băng hà thì bọn họ cũng muốn chia một chén canh, vẫn là chiêu bài cũ.
Có lão tổ thế gia hiểu được dụng ý của Tần Kiếm Dao.
Trong thời đại Thái Thanh Hoàng độc tôn hoàng quyền, Tĩnh Liên quan không thể chia sẻ hoàng quyền, có thể nói đó là thời đại mà bọn họ hoàn toàn rút lui ra khỏi quyền lực trung tâm.
Bây giờ thời đại Thái Thanh Hoàng độc tôn thiên hạ đã kết thúc, Tĩnh Liên quan muốn ngóc đầu lại, muốn khống chế đại thế thiên hạ. Chính vì vậy, thân là truyền nhân Tĩnh Liên quan, Tần Kiếm Dao mới vào đời ngay thời gian mưa nổi gió rền này.
– Xem ra Tĩnh Liên quan đã chọn được hoàng đế.
Thấy Tần Kiếm Dao có hành động, có đại giáo lão tổ rùng mình.
Chương 3568: Phong Vân Tương Khởi
Tĩnh Liên quan nắm giữ hai bí, nội tình sâu không lường được. Ngoại trừ Đấu Thánh vương triều dưới thời Thái Thanh Hoàng có thể đàn áp bọn họ ra thì tứ cường còn lại căn bản không phải là đối thủ của Tĩnh Liên quan.
Có thể nói, ở Cửu Bí đạo thống, không có bất kỳ ai, bất kỳ truyền thừa nào lại không quan tâm tới lựa chọn của Tĩnh Liên quan. Có thể nói, hiện nay Tĩnh Liên quan có thực lực khống chế đại thế thiên hạ.
– Là Thang Hạc Tường, hay là Bát Trận Chân Đế?
Có cường giả thế gia âm thầm suy đoán.
Xét tổng thể thì Thang Hạc Tường cùng Bát Trận Chân Đế có thế lực ngang nhau, đều là đối thủ mạnh mẽ của nhau. Nếu như trong bọn họ có người được Tần Kiếm Dao tán thành, được Tĩnh Liên quan ủng hộ thì chắc chắn có thể trèo lên ngôi vị hoàng đế.
Cường giả thế hệ trước biết, Tần Kiếm Dao đột nhiên cử hành thịnh hội chắc chắn là có ý đồ. Hành động này của Tần Kiếm Dao sẽ ảnh hưởng tới vận mệnh của Cửu Bí đạo thống trong thời đại này.
Nhất thời, không ít người rùng mình, cũng có không ít người mong đợi.
So với thế hệ trước quan tâm đại thế thì thế hệ trẻ quan tâm tới việc ai có thể được Tần Kiếm Dao mời. Cho nên khi Tần Kiếm Dao phát thiệp mời mọi người đến tham gia thịnh hội thì rất nhiều người trẻ tuổi đang có mặt ở Cửu Liên Sơn ngóng trông.
Bởi vì đối với người trẻ tuổi, nhất là thiên tài trẻ tuổi thì có thể được Tần Kiếm Dao mời là một loại vinh hạnh, cũng là một loại tượng trưng cho thân phận, nhất là còn có cơ hội gần gũi với Tần tiên tử.
Vì vậy khi Tần Kiếm Dao tuyên bố cử hành thịnh hội ở thạch lâm thì có rất nhiều người ngóng trông, chờ Tần Kiếm Dạo gửi thiệp mời.
Mặc dù Tần Kiếm Dao không ăn khói lửa nhân gian, thế nhưng làm việc rất mau lẹ. Sau khi nàng tuyên bố việc này thì lập tức phát thiệp mời. Lần này Tần Kiếm Dao phát không ít thiệp mời, có thể nói lần thịnh hội này ngưỡng cửa rất thấp.
Thế nhưng chỉ so với trước đây thôi, chứ người có thể được Tần Kiếm Dao mời đều là nhân vật có tiếng tăm nhất định. Nhất là người trẻ tuổi, người được Tần Kiếm Dao mời đều thuộc phạm trù thiên tài, đều được gọi là nhân kiệt.
Cũng chính vì vậy, sau khi người trẻ tuổi nhận được thiệp mời của Tần Kiếm Dao thì vừa hưng phấn vừa kích động. Dù sao thì đây cũng đại diện cho thân phận, là một loại tán thành.
Có thể được Tần Kiếm Dao mời, cũng có nghĩa là được Tần Kiếm Dao ưu ái, được Tĩnh Liên quan tán thành. Như vậy đúng thật là một loại vinh hạnh.
– Có thể tham gia thịnh yến của Tần tiên tử, đúng là vinh hạnh.
Có thiên tài trẻ tuổi khi nhận được thiệp mời của Tần Kiếm Dao thì hưng phấn.
Lúc này, Mã Kim Minh xuất thân Trung Ương quân đoàn là nhóm khách đầu tiên được Tần Kiếm Dao mời. Vì vậy sau khi nhận được thiệp mời thì Mã Kim Minh cười ngạo nghễ, nói rằng:
– Tần tiên tử vô song, nếu như Tần tiên tử có chỗ cần đến thì Mã mỗ ta nhất định hết sức giúp đỡ.
Trước đó Mã Kim Minh từng đến bái phỏng Tần Kiếm Dao, thế nhưng Tần Kiếm Dao đóng cửa cản khách khiến hắn canh cánh trong lòng. Bây giờ có thể trở thành nhóm quý khách đầu tiên được Tần Kiếm Dao mời, khiến sự không vui trước đó mất sạch, cảm thấy ngạo nghễ, cảm thấy vinh dự.
Sau khi Tần Kiếm Dao phát thiệp mời thì nhân kiệt trong Cửu Liên Sơn đều nhận được lời mời của nàng. Ngoài ra, không ít cường giả thế hệ trước cũng được Tần Kiếm Dao mời.
Có điều, khách mời phần lớn là thiên tài trẻ tuổi. Vì vậy lần thịnh yến này là do thiên tài trẻ tuổi làm nhân vật chính. Không ít lão tổ nhìn ra, Tần Kiếm Dao muốn mượn cơ hội này để củng cố địa vị của mình ở Cửu Bí đạo thống.
Sau khi Tần Kiếm Dao phát thiệp mời thì có người kỹ tính phát hiện Tần Kiếm Dao bỏ sót một người, có một người không được mời.
– Tần tiên tử không mời tân hoàng.
Người kỹ tính phát hiện chi tiết này, không khỏi ngạc nhiên.
Phát hiện chi tiết nhỏ này, có mấy người ngạc nhiên. Dù sao thì luận thân phận, trong Cửu Bí đạo thống, bất kể là người trẻ tuổi hay là thế hệ trước thì tân hoàng là cao quý nhất. Hắn dù sao cũng từng cầm trong tay quyền lực của Cửu Bí đạo thống. Cho dù bây giờ đã đánh mất giang sơn, thế nhưng luận thân phận thì cũng cao quý không gì bằng. Thế nhưng Tần Kiếm Dao lại không mời hắn.
– Đúng là kỳ quái, Tần tiên tử vậy mà không mời tân hoàng.
Dù sao thì khi Tần Kiếm Dao đến Cửu Liên Sơn thì người nàng bái phỏng đầu tiên chính là tân hoàng, qua đó có thể thấy nàng từng rất coi trọng tân hoàng, thế nhưng bây giờ lại không mời tân hoàng, đúng thật là khiến không ít người ngạc nhiên.
– Hừ, tân hoàng chỉ là một tên rác rưởi mà thôi.
Có thiên tài trẻ tuổi nhìn ra manh mối, cười gằn, xem thường nói rằng:
– Trước đó Tần tiên tử nể nang cái tiếng tân hoàng nên mới ưu ái một hồi. Tiếc là cái thứ rác rưởi bùn nhão không đắp được tường như thế, sau khi Tần tiên tử nhìn thấy thì đã từ bỏ.
– Xem ra tân hoàng không thể lọt vào pháp nhãn của Tần tiên tử, thế cho nên mới không mời tân hoàng, cũng chứng tỏ tân hoàng không đáng giá một xu.
Rất nhiều thiên tài trẻ tuổi tán thành cách nói này.
– Xem ra Tĩnh Liên quan thật sự đã từ bỏ tân hoàng. Theo bọn họ thấy thì tân hoàng đã không còn giá trị để lợi dụng nữa.
Có cường giả thế hệ trước thấy Tần Kiếm Dao không mời tân hoàng, đoán rằng hắn không lọt vào pháp nhãn của Tần Kiếm Dao.
– Sợ rằng có liên quan tới hoàng đế mới mà Tĩnh Liên quan ủng hộ.
Có lão tổ thế gia nhìn ra huyền cơ. Nếu như Tần Kiếm Dao có ý định mượn lần thịnh hội này tiết lộ tin tức hoàng đế mới, như vậy mời tân hoang tham gia chẳng phải để cho tân hoàng gây sự hay sao, vì vậy dứt khoát không mời.
Thế nhưng có rất nhiều người không quan tâm tại sao tân hoàng không được mời. Bọn họ chỉ muốn nắm chặt cơ hội này biểu hiện một phen trên thịnh hội, như vậy thì sẽ có thể có cơ hội gần gũi với Tần tiên tử. Còn tên phế vật như tân hoàng thì làm gì có ai tốn tâm tư nghĩ tới hắn chứ.
Đương nhiên, người khác không chú ý Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ càng không muốn quan tâm tới người khác. Bọn họ không có tư cách để hắn quan tâm.
Mấy ngày hôm nay hắn bồi tiếp Liễu Sơ Tình ngộ đạo, đi đến các ngọn núi chính ở Cửu Liên Sơn, du ngoạn quanh chín hồ ở Cửu Liên Sơn.
Dưới sự chỉ điểm của Lý Thất Dạ, Liễu Sơ Tình thu hoạch vô cùng phong phú. Nàng tìm hiểu bí “Tiền” nhanh như gió, hiểu ra tam muội, chỉ thiếu thời gian đánh bóng. Chỉ cần được thời thế cùng thời gian đánh bóng thì Lý Thất Dạ tin chắc Liễu Sơ Tình sẽ có được một viên đạo tâm vô cùng đáng quý.
Chương 3569: Ngu Xuẩn Biết Mấy (Thượng)
– Người luyện thành cửu bí thì sẽ như thế nào?
Một đường đi theo Lý Thất Dạ ngộ đạo, Liễu Sơ Tình có chút hiều kỳ, cũng có chút ngây thơ, đột nhiên nảy sinh suy nghĩ kỳ lạ này.
– Còn sao nữa? Thì vẫn là người thôi, chẳng lẽ trở thành quái vật hay sao?
Lý Thất Dạ bật cười, nói rằng:
– Chẳng phải thủy tổ Cửu Bí cũng luyện thành cửu bí đó hay sao. Hắn cũng chỉ là thủy tổ thôi, lẽ nào hắn sẽ thành tiên nhân à?
– Hình như đúng vậy.
Liễu Sơ Tình cũng biết câu hỏi của mình rất đần. Dù sao thì trước đây không có ai từng tu luyện cửu bí cả, bởi vì hiện nay mọi người cũng chỉ có một bí hoặc hai bí mà thôi, vì vậy rất khó tưởng tượng nổi luyện thành cửu bí sẽ như thế nào.
– Cửu bí quý giá như vậy, sợ rằng chỉ có thủy tổ là luyện được.
Liễu Sơ Tình có hơi tò mò. Bởi vì hiện tại nàng đang tu luyện hai bí, thế nhưng cũng đã có cảm giác rất khác lạ. Như vậy người luyện thành cửu bí thì chắc chắn sẽ rất phi thường.
– Thứ quý giá nhất Cửu Bí đạo thống không phải là cửu bí.
Lý Thất Dạ cười nhẹ, lắc đầu.
– Không phải cửu bí? Vậy thì là gì?
Liễu Sơ Tình bị câu nói này hù dọa, cảm thấy khó tin. Bởi vì người trong thiên hạ đều biết rằng cửu bí chính là nền tảng của Cửu Bí đạo thống, cũng là hạt nhân của Cửu Bí đạo thống, cao quý không tả xiết. Bởi vậy người ta rất khó tin rằng ở trong Cửu Bí đạo thống còn có thứ quý giá hơn cửu bí.
– Cửu Liên Sơn.
Lý Thất Dạ nói hời hợt.
– Cửu Liên Sơn…
Liễu Sơ Tình nhìn núi non tươi đẹp ở trước mắt, nàng vò đầu, nói rằng:
– Chẳng lẽ ở dưới Cửu Liên Sơn có chôn bảo tàng sao?
– Bảo tàng chưa chắc đã quý giá.
Lý Thất Dạ lắc đầu mỉm cười, nói rằng:
– Cửu bí cũng vậy, bảo tàng cũng vậy, đều không phải là thứ quý giá nhất. Có một vài thứ, không thể dùng ánh mắt thế tục để cân nhắc nó, bằng không thì thủy tổ Cửu Bí cũng sẽ không để lại đạo thống này, Cửu Liên Sơn cũng sẽ không sừng sững như vậy.
– Là vậy sao.
Liễu Sơ Tình nghe vừa hiểu vừa không hiểu. Nàng không đoán được Cửu Liên Sơn có cái gì mà lại quý giá hơn cửu bí.
Có Lý Thất Dạ làm bạn, Liễu Sơ Tình cuối cùng cũng tìm hiểu xong tám hồ nước, bây giờ chỉ còn sót lại mỗi cái hồ này.
Lúc này, Liễu Sơ Tình cùng Lý Thất Dạ đứng trên bờ hồ, dõi mắt nhìn cảnh sắc của hồ nước. Hồ nước trong suốt, sóng gợn lăn tăn, vô cùng xinh đẹp.
– Đây… đây chính là hồ nước của Tương Ly đảo.
Dõi mắt nhìn ra đằng xa, trong sương khói mờ ảo, mơ hồ có thể nhìn thấy một hòn đảo. Khung cảnh sông nước hệt như một bức tranh thủy mặc.
Nhìn thấy đòn đảo ngoài xa, Liễu Sơ Tình nói nhỏ, nhắc nhở Lý Thất Dạ.
– Đi hết cái hồ này thì nên về rồi.
Lý Thất Dạ chỉ liếc nhìn hồ nước, căn bản không bận tâm những chuyện khác.
Nơi mà Lý Thất Dạ cùng Liễu Sơ Tình đang đứng là một gò đất, thoạt nhìn giống như một bến tàu nhỏ, có không ít tu sĩ đang đứng chờ đợi ở nơi này, khi nhìn thấy Lý Thất Dạ cùng Liễu Sơ Tình thì có không ít người nhìn sang.
Tên của tân hoàng từ lâu đã lan truyền ra ngoài, bây giờ ở Cửu Bí đạo thống có ai mà không biết tới tân hoàng chứ. Cho nên khi nhìn thấy tân hoàng thì không ít người tỏ vẻ khinh bỉ. Rất nhiều người khinh bỉ tân hoàng, cho dù không khinh bỉ ra mặt thì trên mặt cũng treo một nụ cười lạnh.
Khi mọi người nhìn thấy Liễu Sơ Tình thì không khỏi bất công dùm nàng, tiếc hận dùm nàng. Tuyệt thế mỹ nữ như công chúa Lâm Hải các vậy mà lại bị tên phế vật tân hoàng hại cả cuộc đời.
Nhớ ngày trước khi tân hoàng còn tại vị, nếu như có cơ hội gặp gỡ tân hoàng thì rất nhiều người hận không thể quỳ liếm dưới chân tân hoàng.
Thế nhưng bây giờ trong bến tàu nhỏ xíu này, tuy rằng có không ít đệ tử Cửu Bí đạo thống, thế nhưng không một ai muốn đến chào hỏi tân hoàng, cũng không một ai muốn hỏi thăm tân hoàng câu nào hết. Mà mọi người đều xem thường tân hoàng.
Mặc dù mọi người xem thường tân hoàng, thế nhưng Liễu Sơ Tình vẫn cứ thân mật với Lý Thất Dạ. Khi Lý Thất Dạ nắm cánh tay của nàng thì nàng thân mật dựa vào bả vai của Lý Thất Dạ.
Lúc này Liễu Sơ Tình rất ngọt ngào. Có thể đi sánh vai với Lý Thất Dạ như thế này thôi thì nàng cũng đã cảm thấy vui vẻ, cũng đã cảm thấy thỏa mãn, trái tim thì như ngâm trong mật ngọt. Còn người khác nhìn Lý Thất Dạ như thế nào thì nàng cũng không quan tâm.
Ngay khi này, có tiếng “đùng…” vang lên, chỉ thấy một đội thiết kỵ chạy tới. Đội thiết kỵ này chạy tới như điên, tốc độ hết sức kinh người, hệt như một dòng lũ sắt thép đang ùa tới, không có thứ gì là không thể xuyên thủng.
Đội thiết kỵ này chỉ có vẻn vẹn mười mấy người mà lại có thanh thế như vậy, có thể tưởng tượng đội thiết kỵ này khủng bố như thế nào, đáng sợ như thế nào.
“Hí…” Tiếng ngựa hí vang lên. Đội thiết kỵ này chạy cực nhanh, không ít người bị hù dọa lùi lại một bước.
Thế nhưng khi tiếng ngựa hí vang lên thì đội thiết kỵ này dừng lại, chiến mã chổng vó trước lên cao hệt như một bức tượng rồi sau đó thì đứng im.
– Tốt…
Nhìn thấy cảnh tượng này, mọi người dồn dập vỗ tay, quát lớn một tiếng.
– Không hổ là Mã gia quân, không hổ là quân đội chinh chiến sa trường, không hổ là tinh nhuệ của Trung Ương quân đoàn.
Nhìn mười mấy thiết kỵ ở ngay trước mắt, không ít người khen ngợi.
Đội thiết kỵ này là đội ngũ tinh nhuệ do Mã Kim Minh thống lĩnh. Lúc này Mã Kim Minh ngồi trên chiến mã, ngạo nghễ nhìn xuống, sau khi hưởng thụ chuyện được mọi người khen ngợi thì hắn mới nhảy khỏi chiến mã.
– Mã công tử, đã lâu không gặp.
Nhìn thấy Mã Kim Minh nhảy khỏi chiến mã, không ít người vội vàng chào hỏi Mã Kim Minh. Rất nhiều cường giả trẻ tuổi rất thân với Mã Kim Minh.
Chỉ trong thời gian ngắn, xung quanh Mã Kim Minh đã có không ít tu sĩ trẻ tuổi, trong đó có không ít người muốn nịnh bợ hắn. Mã Kim Minh lúc này là “chúng tinh phủng nguyệt”, nhìn lại Lý Thất Dạ thì hình thành đối lập rõ ràng.
Thử nghĩ mà xem, ngày đó khi tân hoàng còn tại vị thì tiểu nhân vật như Mã Kim Minh muốn quỳ liếm thì cũng phải xếp hàng dài ngoài Kim Loan điện. Hôm nay không còn như năm xưa nữa, đã không còn ai muốn nịnh bợ tân hoàng nữa, thậm chí mọi người còn chê bai xa lánh.
Được chúng tinh phủng nguyệt, Mã Kim Minh rất là hăng hái, trong thế hệ trẻ hắn thật sự cũng là người tài ba, là rồng phượng trong loài người, mặc dù không bằng Bát Trận Chân Đế, không bằng Thang Hạc Tường, thế nhưng hắn cũng đứng ở đỉnh cao trong thế hệ trẻ, hiếm thấy đối thủ.
Chương 3570: Ngu Xuẩn Biết Mấy (Hạ)
Hà huống chi phụ nhân hắn quyền khuynh thiên hạ, nắm trong tay Trung Ương quân đoàn cực kỳ khổng lồ, lại còn được năm quân đoàn khác ủng hộ, có thể tưởng tượng thân phận của Mã Kim Minh hắn cao quý như thế nào rồi.
Được mọi người vờn quanh, sau khi Mã Kim Minh hàn huyên với mọi người một lát thì ánh mắt nhìn tới Lý Thất Dạ. Ánh mắt của hắn lạnh xuống, đi về phía Lý Thất Dạ.
Nhìn thấy Mã Kim Minh đi về phía Lý Thất Dạ, những người đang ở chỗ này nhường đường cho hắn. Không ít người cười gằn, lạnh lùng nhìn Lý Thất Dạ.
Mặc dù có không ít người xem thường tân hoàng, thậm chí còn khinh rẻ tân hoàng. Thế nhưng phần lớn mọi người đều không muốn trêu chọc tân hoàng, dù sao thì côn trùng trăm chân đến chết vẫn còn có thể giãy dụa. Tân hoàng dù sao cũng từng nắm giữ quyền lực của Cửu Bí đạo thống, ít nhiều gì thì vẫn còn dư uy, nhất là khi Đấu Thánh vương triều vẫn còn tồn tại.
Mã Kim Minh đi về phía Lý Thất Dạ, thế nhưng Lý Thất Dạ chỉ nhìn cảnh sông nước tươi đẹp, không hề nhìn hắn.
– Lý Thất Dạ…
Khi đến gần, Mã Kim Minh lạnh giọng gọi.
Tức thời, tất cả mọi người nín thở. Mọi người biết tân hoàng đã giết Tằng Dật Bân, mà Tằng Dật Bân chính là biểu đệ của Mã Kim Minh, e rằng Mã Kim Minh sẽ không chịu bỏ qua.
Huống chi tân hoàng đại thế đã mất, còn Mã Kim Minh thì lại như mặt trời ban chưa. Nếu như Mã Kim Minh muốn giết tân hoàng thì cũng không phải là chuyện không thể.
Thế nhưng Lý Thất Dạ không thèm quan tâm tới Mã Kim Minh lại khiến rất nhiều người hai mặt nhìn nhau. Tân hoàng tuy đã đánh mất giang sơn, thế nhưng cái giá vẫn còn rất lớn.
– Họ Lý, chẳng lẽ ngươi sợ hãi tới nổi ngay cả can đảm nói chuyện với bổn tướng quân cũng không có hay sao?
Nhìn thấy Lý Thất Dạ không quan tâm tới mình, hai mắt Mã Kim Minh sắc lại, nói lạnh lùng:
– Thế nhưng cũng không có gì lạ lắm. Cái thứ rác rưởi ngu ngốc vô năng như ngươi, mất đi ngôi vị hoàng đế rồi thì ngươi chẳng là cái thứ gì cả. Ở trước mặt bổn tướng quân, e rằng ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Nhất thời, tất cả mọi người nín thở, hai mặt nhìn nhau. Mặc dù mọi người xem thường tân hoàng, thế nhưng không ai dám chỉ thẳng vào mũi Lý Thất Dạ mắng to hết.
Thế nhưng lúc này Mã Kim Minh lại khinh bỉ tân hoàng trước mặt mọi người, năng lực này, không phải ai cũng có.
– Đồ làm phản mà thôi, sao đủ thành đạo.
Lúc này Lý Thất Dạ chậm rãi xoay đầu lại nhìn hắn, lạnh nhạt nói rằng:
– Ngay cả đồ phản bội như phụ thân ngươi xuất hiện ở đây thì cũng chỉ có thể quỳ liếm ta. Còn ngươi, ngay cả tư cách để quỳ liếm cũng không có.
– Ngươi…
Bị Lý Thất Dạ nói như thế, khuôn mặt của Mã Kim Minh trở nên khó coi. Hai mắt của hắn sắc lại, lạnh lùng nói rằng:
– Ăn nói thật ngông cuồng, ngươi tưởng rằng bây giờ ngươi còn là hoàng đế à? Bây giờ ngươi chỉ là một con chó mất chủ mà thôi, là cái thứ rác rưởi không đáng một xu! Thế nhưng bổn tướng rất muốn xem ngươi có thể kiêu căng được bao lâu. Hôm nay ta sẽ dạy giỗ ngươi một trận, để ngươi biết được thực tế tàn nhẫn như thế nào!
Nói tới đây, Mã Kim Minh tiến lên một bước, muốn ra tay giáo huẫn Lý Thất Dạ.
Thế nhưng Mã Kim Minh còn chưa kịp xông lên thì đã bị lão tướng bên cạnh hắn kéo lại. Vị lão tướng này âm thầm lắc đầu với hắn.
Vị lão tướng này không phải lo lắng cho an nguy của thiếu chủ mình, mà là bởi vì Lý Thất Dạ dù sao cũng là tân hoàng, dù sao cũng là hoàng đế của Cửu Bí đạo thống, dù sao thì hắn cũng chưa bị phế truất.
Nếu như bây giờ xông lên giáo huấn tân hoàng thì đúng là rất khó ăn nói. Dù sao thì Trung Ương quân đoàn cũng là của Đấu Thánh vương triều, cho dù từng làm phản thì cũng chỉ là thuận theo lòng dân.
Bây giờ nếu như Mã Kim Minh xông lên giáo huấn tân hoàng thì sẽ là ức hiếp bề trên, sẽ làm cho thanh danh của thiếu chủ hắn xấu đi, cũng sẽ làm cho thanh danh của Trung Ương quân đoàn xấu đi.
Cho dù Trung Ương quân đoàn đang nắm đại quyền, thế nhưng cũng không thể để nhược điểm rơi vào tay người khác.
Sau khi bị lão tướng kéo lại thì Mã Kim Minh vất vả lắm mới nén giận được, lạnh lùng nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, nói rằng:
– Họ Lý, biểu đệ của ta sẽ không chết vô ích!
Nói tới đây thì hắn hừ lạnh một cái.
Lúc này Lý Thất Dạ không hề quan tâm tới hắn, mà chỉ nhìn ngắm sông nước tươi đẹp.
“Rầm”
Ngay lúc này, có tiếng vượt sóng vang lên, chỉ thấy một con thuyền chạy tới như bay, chớp mắt đã tới gần bến tàu.
Khi thuyền dừng lại thì con mắt của mọi người lập tức sáng bừng, ánh mắt của mọi người đều rơi lên người cô gái đứng trên đầu thuyền. Cô gái đứng đón gió ở đầu thuyền, giống y hệt tiên tử, xuất trần như tiên.
– Tần tiên tử…audio coi am
Nhìn thấy cô gái này, vô số người khuynh đảo vì nàng, nét mặt si mê.
Người đứng trên đầu thuyền chính là Tĩnh Liên quan Tần Kiếm Dao. Lúc này nàng đứng ở đó, y như tiên tử xuất trần, vô cùng xinh đẹp, khiến mọi người thấy mà say mê.
Sau khi thuyền dừng lại thì Tần Kiếm Dao buông ánh mắt nhìn xuống Mã Kim Minh, nói chậm:
– Lên đảo bất tiện, để Mã công tử chờ lâu, xin mời mã công tử cùng các vị cùng lên thuyền.
Mã Kim Minh cùng mấy vị thiên tài đang có mặt ở đây là những người đầu tiên lên đảo, vì vậy Tần Kiếm Dao tới đây đón tiếp, qua đó cũng thể hiện được thân phận cao quý của bọn họ.
– Đã để Tần tiên tử nhọc lòng.
Mã Kim Minh mừng rỡ, leo lên thuyền, đứng ở bên cạnh Tần Kiếm Dao, ôm quyền nói rằng:
– Có thể nhìn ngắm cảnh hồ cùng Tần tiên tử, đúng là vinh hạnh của Mã mỗ.
Có thể được Tần Kiếm Dao tự mình đón tiếp, lòng hư vinh của Mã Kim Minh rất được thỏa mãn. Hắn đứng ngạo nghễ trên đầu thuyền, lồng ngực ưỡn thẳng tắp.
Lúc này ánh mắt của Tần Kiếm Dao nhìn tới Lý Thất Dạ, nhẹ nhàng gật đầu. Cái gật đầu này coi như là lời chào hỏi, nàng nói rằng:
– Lý công tử, Liễu cô nương, lại gặp mặt rồi.
Lúc này Tần Kiếm Dao gọi thẳng Lý Thất Dạ là “Lý công tử”, mà không gọi hắn là “bệ hạ”.
Liễu Sơ Tình đối xử với ai cũng thân thiện như nhau, cho nên gật đầu chào lại. Còn Lý Thất Dạ thì căn bản không thèm quan tâm tới Tần Kiếm Dao.
Trong mắt người khác Tần Kiếm Dao là tiên tử cao không với tới. Nhưng trong mắt Lý Thất Dạ thì lại chẳng khác gì giun dế. Lúc này hắn chẳng thèm đoái ngoài gì tới nàng.