1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 656 [Chương 3276 đến Chương 3280]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 656 [Chương 3276 đến Chương 3280]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3276: Đại Điển Bắt Đầu (Hạ)

Chuyện này, theo cái nhìn của bất cứ ai thì cũng là chuyện rất khó tin. Bất luận đạo thống nào, nếu như có một đệ tử lập được công lao lớn đến như vậy, ban thưởng thì khỏi cần phải nói, sợ rằng trong đạo thống đó thì hắn muốn gì có nấy, tiền đồ vô lượng.

Lễ ăn mừng chiến thắng chính là thời điểm tốt để đặt vững địa vị vô thượng, bất luận là ai thì cũng sẽ không bỏ qua thời cơ tốt như vậy.

Thế nhưng Lý Thất Dạ lại bỏ đi mất, xem thường phần công lao này, hoàn toàn không quan tâm tới. Thái độ này khiến cho mọi người không sao tin nổi.

Mọi người biết rằng, trên đại điển ngày hôm nay nếu như Lý Thất Dạ muốn kế thừa đại vị của Trường Sinh cốc thì cũng không thành vấn đề. Thế nhưng Lý Thất Dạ lại không có hứng thú, cứ thế đi mất.

Trong khoảnh khắc Lý Thất Dạ biến mất, ba sư tỷ muội Phạm Diệu Chân không khỏi thở dài. Trải qua mấy ngày tiếp xúc, các nàng biết Lý Thất Dạ căn bản không quan tâm tới chút quyền thế này của Trường Sinh cốc. Hơn nữa các nàng còn biết Lý Thất Dạ sẽ không ở lại Trường Sinh cốc quá lâu. Hắn chính là giao long ở chân trời, hắn nhất định sẽ bay liệng khắp cửu thiên thập địa.

Lúc này Trường Sinh chân nhân ngồi vào ngai vàng, nhìn tất cả mọi người có mặt ở đây, nói chậm:

– Hôm nay là đại điển tế tự của Trường Sinh đạo thống, tuy rằng hôm nay xảy ra rất nhiều chuyện, thế nhưng là đệ tử của Trường Sinh đạo thống, chúng ta có trách nhiệm giữ gìn sự yên bình cho Trường Sinh đạo thống…

-… đạo thống này truyền thừa vạn thế, bách tộc thiên môn mọc lên như rừng, các môn phái đều có tôn chỉ của riêng mình, đều có sự tự do của riêng mình, vì vậy trước nay bách tộc thiên môn của Trường Sinh đạo thống rất là phồn thịnh. Vì vậy ta tin rằng sẽ không ai muốn Trường Sinh đạo thống rơi vào những ngày ngọn lửa chiến tranh bay tán loạn…

Tiếng nói của Trường Sinh chân nhân không vang dội, thế nhưng lại truyền khắp thiên địa, truyền khắp Trường Sinh đạo thống, vô số tu sĩ đều nghe thấy rõ ràng.

Buổi nói chuyện của Trường Sinh chân nhân hiển nhiên là để xác định địa vị không thể lay động của Trường Sinh cốc ở Trường Sinh đạo thống, mà thực tế đúng là như vậy. Trăm nghìn vạn năm tới nay, Trường Sinh đạo thống truyền thừa hết thời đại này đến thời đại khác, vô số môn phái hưng suy luân phiên, thế nhưng Trường Sinh cốc vẫn luôn thống trị Trường Sinh đạo thống, bất luận sóng gió như thế nào thì cuối cùng cũng không có môn phái truyền thừa nào có thể thay thế vị trí của nó.

Trường Sinh cốc mới là chính thống của Trường Sinh đạo thống, chỉ có bọn họ mới có thể nắm vững quyền hành của Trường Sinh đạo thống, quá khứ là vậy, hiện tại là vậy, tương lai cũng là như vậy.

– Trường Sinh vô lượng, vạn thế cộng tồn —

Cuối cùng, vô số đệ tử Trường Sinh đạo thống hô lớn, quỳ lạy trên mặt đất.

– Đại điển bắt đầu —

Cuối cùng Trường Sinh chân nhân tuyên đại điển tế tự cử hành, chúng tu sĩ cường giả Trường Sinh đạo thống hưng phấn hô lớn, nghênh đón hòa bình sau chiến tranh.

Khói xanh lượn lờ, sau khi vái lạy liệt tổ liệt tông thì bày biện đồ cúng lên bàn thờ, cuối cùng lấy Trường Sinh chân nhân đứng đầu, cùng dâng lễ với thiên hạ.

Đại điển tế tự được cử hành đúng thời hạn. Tuy rằng lúc bắt đầu có Vạn Thọ quốc soán vị đoạt quyền, thế nhưng đại điển tế tự kỳ này vẫn được cử hành thuận lợi, vẫn do Trường Sinh cốc thống lĩnh người trong thiên hạ. Điểm khác biệt duy nhất là ngày xưa Vạn Thọ quốc có địa vị cao cả, thế nhưng hôm nay đã biến thành tro bụi, Trường Sinh đạo thống sẽ lập lại trật tự quyền lực mới, thế nhưng quyền thống trị đạo thống vẫn nắm vững trong tay Trường Sinh đạo thống.

Một hồi đại điển thịnh yến này có kẻ vui, cũng có người sầu. Những muôn phái truyền thừa kiên định đứng về phía Trường Sinh cốc hiển nhiên là người vui, lập trường của bọn họ quyết định địa vị của bọn họ ở Trường Sinh đạo thống. Còn người sầu hiển nhiên là những môn phái truyền thừa nương nhờ vào Vạn Thọ quốc. Cho dù Trường Sinh cốc không diệt môn bọn họ thì cũng sẽ chế tài bọn họ, sẽ khiến địa vị của tông môn bọn họ ở Trường Sinh đạo thống tụt dốc không phanh, bắt đầu suy sụp.

Đối với không ít người thì đại điển tế tự năm nay rất là kích thích, một bước thiên đường, một bước địa ngục. Đi nhầm một bước thì cả ván đều thua, không chỉ mình thua mà còn liên lụy cả tông môn truyền thừa của chính mình.

Cuối cùng, thịnh yến chấm dứt, đại biểu của các đạo thống cũng vội vàng rời ghế cáo từ.

Sau khi thịnh yến chấm dứt thì Dương Minh tán nhân là người ở lại cuối cùng, hiện tại chỉ có Dương Minh tán nhân cùng Trường Sinh chân nhân. Hai người ngồi tại chỗ, bầu không khí rất yên ả.

Dương Minh tán nhân, Trường Sinh chân nhân, hai nàng là hai đại mỹ nữ của Vạn Thống Giới, hơn nữa hai người các nàng đều là đạo nhân. Khi hai tuyệt thế mỹ nữ cùng mặc đạo bào, có một loại ý nhị khó diễn tả bằng lời, đối với một số người thì đây là sự mê hoặc trí mạng.

Trường Sinh chân nhân hào hiệp phiêu dật, Dương Minh tán nhân cao quý quạnh quẽ, hai loại ý nhị hoàn toàn khác nhau, khiến người ta nhìn mãi không chán.

Dương Minh tán nhân cùng Trường Sinh chân nhân được mọi người tôn xưng là Vạn Thống Giới hai đại đại nhân, không phải chỉ vì hai nàng đều chấp chưởng một đạo thống, cũng không phải bởi vì thực lực của hai nàng cao thâm mà là bởi vì hai người các nàng có mắt nhìn xa cùng đầu óc sáng suốt khác với bình thường.

– Ngươi có biết thủ tịch đại đệ tử của ngươi chính là người cầm quyền vô thượng của Cuồng Đình đạo thống hay không.

Dương Minh tán nhân nhìn Trường Sinh chân nhân, nói chậm. Âm thanh của nàng lành lạnh, thế nhưng rất dễ nghe, khiến người ta rất muốn lắng nghe.

– Biết.

Trường Sinh chân nhân mỉm cười, nói rằng:

– Với ngươi thì đây cũng không phải là bí mật gì cả.

– Ngươi có từng suy nghĩ về chuyện hắn vừa có thể điều khiển đạo nguyên của Cuồng Đình đạo thống, vừa có thể điều khiển sức mạnh đạo thống của Trường Sinh đạo thống hay chưa.

Dương Minh tán nhân nói.

Trường Sinh chân nhân mỉm cười, nói rằng:

– Từng nghĩ. Hắn tài năng ngút trời, chuyện này đối với hắn chẳng có gì khó.

– Đừng quên, tên gọi ma giáo của Cuồng Đình vẫn chưa mất.

Dương Minh tán nhân trịnh trọng nói rằng:

– Nếu như Trường Sinh đạo thống rơi vào tay người khác thì không phải là cử chỉ sáng suốt.

– Thế nhưng ta nhớ tất cả đạo thống ở Vạn Thống Giới đều đã ký thỏa thuận, cũng đã thừa nhận địa vị của Cuồng Đình đạo thống rồi.

Trường Sinh chân nhân mỉm cười, cực kỳ mỹ lệ, cực kỳ quyến rũ.

Chương 3277: Dương Minh Tán Nhân Cùng Trường Sinh Chân Nhân (Thượng)

– Ngươi có dám chắc tương lai sẽ không có cuồng triều cuốn nhiễu Vạn Thống Giới? Nếu như có thì sợ rằng Trường Sinh đạo thống sẽ đứng chịu mũi sào.

Dương Minh tán nhân nói.

– Ngươi quá xem thường đồ đệ của ta rồi.

Trường Sinh chân nhân lắc đầu nói rằng:

– Chỉ là Thiên Đức Chân Thần mà thôi, sao đủ tư cách sánh ngang với hắn được chứ. Coi như là Vạn Thống Giới thì cũng không lọt nổi vào pháp nhãn của hắn.

– Xem ra ngươi rất tự tin.

Dương Minh tán nhân nói.

– Ta tin tưởng đôi mắt này.

Trường Sinh chân nhân mỉm cười, nói rằng:

– Ngươi có thấy ta nhìn lầm người bao giờ chưa?

Dương Minh tán nhân nhìn Trường Sinh chân nhân một hồi, nói chậm:

– Mọi chuyện đều không thể khắng định, sẽ có một ngày Trường Sinh đạo thống sẽ bị hủy vì sự tự tin của ngươi.

Chi Kiếp – Nhất Kiếp – Vạn Kiếp …Một quyển Đạo Nguyên Chân Giải, giấu giếm đại đạo huyền cơ, một thuật thôi diễn vạn pháp, ba ngàn đại đạo tại ngực…. Thỉnh chư vị nghé thăm…!

– Sao hả? Muốn so đấu với ta sao?

Trường Sinh chân nhân cười khẽ, lời nói chứa đựng mấy phần khiêu khích.

Dương Minh tán nhân nhìn Trường Sinh chân nhân một lát, nói rằng:

– So đấu? Có gì để so đấu nữa chứ. Lẽ nào Trường Sinh đạo thống của ngươi muốn làm một ván phân cao thấp với Dương Minh giáo của ta sao.

Trường Sinh chân nhân cùng Dương Minh tán nhân được gọi là Vạn Thống Giới hai đại đạo nhân. Quan hệ của hai nàng rất đặc biệt, các nàng vừa như đối thủ, vừa như bằng hữu. Mặc dù giữa hai nàng chưa từng bùng nổ chiến tranh, thế nhưng đôi bên chưa từng ngừng việc so tài.

Hai nàng so tài không hẳn là đấu võ, mà hai nàng thường so tài mưu lược với nhau.

– Chiến tranh tán loạn, tục khí lắm.

Trường Sinh chân nhân cười khẽ, nói rằng:

– Chi bằng đánh cược tên đồ đệ của ta. Nếu như ngươi thua thì ta làm chủ thay đồ đệ, thu cho hắn một tiểu thiếp.

– Nếu như ngươi thua thì sao?

Dương Minh tán nhân vẫn cao quý lạnh lùng, nhìn Trường Sinh chân nhân, giữa hai chân mày có nét khiêu khích.

Trường Sinh chân nhân cười khẽ một tiếng, có ba phần yêu mị. Dáng vẻ này của nàng người ngoài không thể nhìn thấy. Nàng nâng cái cằm vô cùng mịn màng của Dương Minh tán nhân, cười khẽ nói rằng:

– Nếu như ta thua, ta làm ấm giường cho ngươi thì sao hả?

– Bàn tính của ngươi đánh thật vang.

Dương Minh tán nhân nhìn háy Trường Sinh chân nhân, thái độ kiêu ngạo thể hiện ra hết.

– Vậy thì ngươi muốn đặt cược cái gì?

Trường Sinh chân nhân cười khẽ, nháy mắt, dáng vẻ y như ma nữ, rất khó liên hệ tới thân phận của nàng.

– Cần gì phải đánh cược.

Dương Minh tán nhân nói:

– Vệ đạo chính là trách nhiệm của chúng ta. Nếu như đệ tử của ngươi dẫm vào con đường ma giáo thì ta nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn.

– Nếu như hắn thật sự dẫm vào con đường ma giáo thì sợ rằng ngươi cũng không thể làm gì được hắn, nói không chừng ngươi sẽ bị hắn bắt làm áp trại phu nhân. Đương nhiên, tiền đề là hắn phải ưng ý ngươi mới được.

Trường Sinh chân nhân cười nói.

– Vậy thì phải xem coi hắn có năng lực đó hay không.

Dương Minh tán nhân lạnh mắt, dáng vẻ kiêu ngạo vô cùng mê người. Nhất là vẻ cao lãnh của nàng càng khiến cho người ta có dục vọng chinh phục.

– Yên tâm, đồ đệ của ta nhất định có năng lực này.

Trường Sinh chân nhân cười khẽ, xảo quyệt cười nói:

– Đương nhiên, nếu như đồ đệ của ta không thu ngươi thì ta có thể nhận ngươi thay hắn.

Nói xong thì lại nâng cằm Dương Minh tán nhân. Dáng vẻ khiêu khích lẫn nhau của hai cô gái này thật sự quá mê người.

– Ngươi nằm mơ chưa tỉnh hả?

Dương Minh tán nhân nhìn háy Trường Sinh tán nhân, lạnh nhạt nói:

– Cũng không phải ta muốn khó khăn ngươi, thế nhưng nếu như thật sự dẫm vào ma giáo thì tới lúc đó không chỉ riêng Dương Minh giáo vệ đạo mà sẽ là toàn bộ Vạn Thống giới. Chu Tương võ đình, Bàn Long đạo thống, tất cả đạo thống tuyệt đối sẽ không buông tay…

-… Tới khi đó cho dù ngươi muốn lựa chọn thì cũng không tới phiên Trường Sinh đạo thống chọn. Lẽ nào ngươi muốn Trường Sinh đạo thống được ăn cả ngã về không hay sao?

Nói tới đây, thần thái của Dương Minh tán nhân rất trịnh trọng. Nàng đang nhắc nhở Trường Sinh chân nhân.

Trường Sinh chân nhân vươn người, đường cong cơ thể rất mê người, tiếc là không có ai có phúc được nhìn thấy. Nàng hờ hững nói rằng:

– Dương Minh muội muội, ta không hề lo cho hắn. Coi như hắn điên cuồng cách mấy thì hắn cũng là người lý trí hơn bất kỳ ai, hơn nữa không có bất cứ thứ gì có thể chi phối hắn, đôi mắt của hắn đã cho ngươi biết được đáp án.

Dương Minh tán nhân nhìn đường cong cực kỳ mê người của Trường Sinh tán nhân, khí chất vẫn thanh nhã như cũ, nói rằng:

– Bất luận như thế nào thì ta cũng mang thái độ cẩn thận. Cho dù ngươi tín nhiệm hắn cách mấy thì ta cũng sẽ cảnh giác hắn.

– Còn có, sợ rằng ngươi nhỏ hơn ta đấy, đừng gọi lung tung.

Nói tới đây, Dương Minh tán nhân háy nàng một cái.

– Như vậy chỉ có thể nói đây là thái độ của Dương Minh giáo các ngươi.

Trường Sinh chân nhân nhẹ nhàng nhún vai, cười nhạt:

– Thế nhưng ta càng tin tưởng trực giác của ta hơn.

– Như vậy thì ngươi hãy tự mình lo lấy.

Dương Minh tán nhân nói:

– Có một số việc nếu như đi tới bước đó thì ta với ngươi cũng không thể khống chế. Tới khi đó chớ có dẫn lửa thiêu thân.

– Lời này cũng đúng.

Trường Sinh chân nhân mỉm cười, nói rằng:

– Thế nhưng, nếu như ngươi có lòng cảnh giác thì người ngươi nên cảnh giác không phải là đồ đệ của ta mà là cái người họ Mộc kia kìa, hắn mới thật sự là người đáng để cảnh giác.

Trường Sinh chân nhân nói vậy lập tức để cho Dương Minh tán nhân nghiêm mặt, nàng nhìn Trường Sinh chân nhân, nói chậm:

– Ngươi đi Chu Tương võ đình phát hiện gì sao?

– Không phát hiện gì cả, Chu Tương võ đình quá thân cận họ Mộc rồi. Thế nhưng hắn tuyệt đối có toan tính riêng.

Nói tới đây, hai mắt của Trường Sinh chân nhân phát lạnh, trên khuôn mặt của nàng lộ ra sát ý hiếm thấy.

Rất khó tưởng tượng được người như Trường Sinh chân nhân lại lộ ra sát ý, đây tuyệt đối không phải là chuyện đơn giản.

– Nói như vậy, thúc giục Vạn Thọ quốc ăn tươi Trường Sinh cốc cũng có phần của hắn.

Dương Minh tán nhân cũng ngưng mắt.

Lúc bình thường Dương Minh tán nhân cùng Trường Sinh chân nhân là một đôi oan gia, hai người chỉ cần chạm mặt nhau thì tuyệt đối không thiếu được so tài, thậm chí có lúc còn đối đầu gay gắt. Thế nhưng trên thực tế mối quan hệ giữa hai nàng thì chỉ có hai nàng mới hiểu mà thôi.

– Có vài thứ không phải là thứ mà Vạn Thọ quốc có thể có.

Cuối cùng Trường Sinh chân nhân nói một câu như vậy, câu nói này rất là đơn giản.

– Vì sao hắn tới, hắn muốn thứ gì? Ở trên kia Mộc gia cũng được xem là một tay che trời.

Dương Minh tán nhân nghiêm mặt.

Chương 3278: Dương Minh Tán Nhân Cùng Trường Sinh Chân Nhân (Hạ)

– Mặc kệ vì sao hắn tới thì chuyện này cũng không hề đơn giản.

Trường Sinh chân nhân nói:

– Mặc kệ hắn vịn vào cớ gì để xuống đây thì chắc chắn cũng không phải như hắn nói. Tương lai nhất định có bão táp, mà chỉ sợ bão táp sẽ bắt nguồn từ hắn.

– Người ở Đế Thống Giới ham muốn Vạn Thống Giới sao?

Dương Minh tán nhân nói chậm.

– Sợ là không phải, theo cái nhìn của ta thì chuyện này do một cá nhân gây ra.

Trường Sinh chân nhân cười nhạt, nói rằng:

– Mặc dù Vạn Thống Giới chúng ta không bằng Đế Thống Giới, thế nhưng đừng quên rằng Vạn Thống Giới cũng từng xuất hiện rất nhiều thủy tổ, ai muốn nuốt tươi Vạn Thống Giới thì phải ngước đầu lên nhìn trời đã.

Nghe Trường Sinh chân nhân nói vậy, Dương Minh tán nhân cũng tán thành, nàng nhẹ nhàng gật đầu.

– Nói chung, dưới cái nhìn của ta, trong chuyện này, nhất định sẽ có người dẫn lửa thiêu thân.

Trường Sinh chân nhân nói chậm:

– Hơn nữa lửa này còn bao trùm toàn bộ Vạn Thống Giới. Cho nên, nếu như ngươi thật sự cảnh giác thì cũng không phải cảnh giác đồ đệ ta mà nên cảnh giác họ Mộc kia kìa.

– Nhà ngươi tự tin mù quáng.

Dương Minh tán nhân kiêu ngạo nói:

– Cho dù ngươi chưa từng tới Đế Thống Giới thì cũng biết được Mộc gia đáng sợ như thế nào. Nếu như giết họ Mộc thì ngươi chắc ngươi cũng tưởng tượng được hậu quả sẽ như thế nào. Nói không chừng Mộc gia sẽ bất chấp mọi thứ giết xuống đây. Lại nói, có mấy ai dám khiêu khích quyền uy của Mộc gia chứ. Đừng nói Vạn Thống Giới, ngay cả ở Đế Thống Giới thì Mộc gia cũng uy hiếp bát phương.

– Đồ đệ của ta.

Trường Sinh chân nhân cười khẽ, nói rằng:

– Tin ta đi, nhìn đôi mắt của hắn, tất cả mọi thứ trong mắt hắn đều là mây khói. Ngươi cũng thấy đó, họ Mộc ở Vạn Thống Giới có mấy ai mà không kiêng kỵ ba phần chứ? Vì sao hắn có thể hoành hành Vạn Thống Giới? Suy cho cùng là bởi vì Mộc gia, Đế Thống Giới Mộc gia. Vì vậy nên không ai dám kết liễu hắn. Thế nhưng đối với đồ đệ của ta thì Mộc gia chỉ là một cái tên mà thôi!

– Ngươi đang tính kế hắn, ngươi muốn xua hổ nuốt sói sao.

Dương Minh tán nhân nhìn chằm chằm Trường Sinh chân nhân.

– Muội muội, đừng nói khó nghe như vậy.

Trường Sinh chân nhân cười duyên, nói rằng:

– Vạn vật trên thế gian đều tùy duyên. Có một chuyện cần phải có người đi kết thúc.

– Nhớ cẩn thận. Ai là người chơi cờ, ai là quân cờ, sợ rằng không phải do ngươi định đoạt.

Dương Minh tán nhân nói lạnh lùng.

– Không, ta không phải là người chơi cờ, ta cũng không phải là quân cờ, ta chỉ là khán giả đứng xem cờ mà thôi.

Trường Sinh chân nhân cười khẽ, nói rằng:

– Muội muội, ngươi quá nhập vai, trọng trách trên vai quá nặng. Ngươi không giống với ta, ngươi phải giữ gìn địa vị của Dương Minh giáo ở Vạn Thống Giới. Còn Trường Sinh cốc ta sao, không sao cả, chúng ta chỉ là một môn phái nhỏ tam lưu mà thôi. Quyền thế trên thế gian, để người có lòng tranh giành đi. Cũng giống như Vạn Thọ quốc soán vị cũng không phải là chuyện gì ghê gớm, nếu như bọn họ có bản lĩnh thì bọn họ cứ cầm lấy.

Nói tới đây, Trường Sinh chân nhân thoạt nhìn có vẻ vô cùng hào hiệp.

– Dương Minh giáo dù sao cũng là Dương Minh giáo.

Cuối cùng, Dương Minh tán nhân chỉ có thể nói một câu như vậy.

Đây chính là chỗ khác nhau giữa Dương Minh giáo cùng Trường Sinh cốc. Dương Minh giáo được xếp vào ba vị trí đầu ở Vạn Thống Giới, thậm chí còn được gọi là Vạn Thống Giới đệ nhất đại giáo, Dương Minh giáo nhất định phải có được thực lực xứng đôi với địa vị của nó, cũng nhất định phải có được quyền uy xứng đôi với địa vị của nó.

Mà Trường Sinh cốc thì vạn thế tới nay đều thuận theo tự nhiên, không tranh đại thế, vì vậy rất nhiều người đều nói Trường Sinh cốc đã xuống dốc, thậm chí đã suy sụp thành môn phái tam lưu. Thế nhưng không sao cả, bởi vì Trường Sinh cốc không cần địa vị dữ dội như Dương Minh giáo.

– Thế nhưng ngươi phải cẩn thận vào. Nếu như họ Mộc thật sự có thể chiếm được Chu Tương võ đình, như vậy thứ hắn muốn ăn tươi nhất đó chính là Dương Minh giáo các ngươi. Chỉ cần ăn tươi được Dương Minh giáo các ngươi thì không lo không chiếm được Vạn Thống Giới.

Trường Sinh chân nhân cười duyên, nói rằng:

– Chỉ là không biết các ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng hay chưa.

– Nếu như thật sự có ngày đó đến thì Trường Sinh cốc các ngươi cũng không thoát được.

Dương Minh tán nhân nói lạnh lùng.

– Không sao cả. Nếu như ngay cả Dương Minh giáo các ngươi cũng không giữ được đại thế, như vậy thì Trường Sinh cốc của ta làm gì có sức lật trời?

Trường Sinh chân nhân vô cùng hào hiệp, cười duyên nói rằng:

– Đương nhiên ta có thể chỉ cho ngươi một cách. Không bằng ngươi đi theo đồ đệ của ta, để đồ đệ của ta nhập chủ Dương Minh giáo các ngươi. Lấy sự bá đạo của hắn, phối hợp với thực lực của Dương Minh giáo các ngươi, chỉ là một tên họ Mộc mà thôi, có là cái thá gì chứ.

– Nằm mơ ban ngày.

Dương Minh tán nhân háy nàng.

Ở một nơi thần bí, có nước sông chảy suôi, có cây già sinh trưởng bên sông. Cây già này héo úa, rụng rất nhiều cành khô. Những cành khô này rụng xuống dòng sông, theo dòng sông phiêu dạt tới hạ nguồn.

Cây già này chính là Ngô Đồng Phượng Hoàng Thụ, còn cành già xuôi xuống theo dòng sông chính là dược mộc tiếng tăm lừng lẫy. Cái gọi là dược mộc, chỉ là cành khô của Ngô Đồng Phượng Hoàng thụ trầm tích lâu năm mà ra.

Ở dưới Ngô Đồng Phượng Hoàng Thụ, Lý Thất Dạ ngồi khoanh chân, thần du thái hư. Chỉ thấy mệnh cung của hắn mở ra, Thái Sơ thụ tỏa sáng lóng lánh, Tùng Tháp Đạo Quả trên cây đung đưa nhè nhẹ theo gió. Khi Tùng Tháp Đạo Quả đung đưa thì tựa như có ngàn tỉ thế giới lay động theo, vạn thế đại đạo đều có hết trong cái đung đưa này, khiến người ta hốt hoảng lóa mắt.

Ngô Đồng Phượng Hoàng Thụ tỏa ra hào quang màu xanh lục, tràn trề sinh cơ. Khi những điểm hào quang ấy sái lên Thái Sơ thụ thì càng tô điểm Thái Sơ thụ tươi tốt hơn, dường như đây chính là sinh cơ của ba ngàn thế giới vậy.

Thế nhưng đây không phải là quan hệ một chiều. Khi Thái Sơ Thụ lan tỏa Thái Sơ khí thì Ngô Đồng Phượng Hoàng Thụ dường như đang sống ở một thế giới chưa khai mở, ở thế giới này có tất cả các dưỡng chất mà Ngô Đồng Phượng Hoàng Thụ cần. Trong thời gian ngắn, Ngô Đồng Phượng Hoàng Thụ dường như trẻ ra không ít, thật giống như có thể khô mộc phùng xuân.

Trong gió nhẹ, Tùng Tháp Đạo Quả càng trổ chín hơn, hệt như muốn rụng xuống đất sinh giống, hệt như có ngàn tỉ đại đạo muốn rụng xuống đất sinh giống. Nếu như thật sự như vậy thì cảnh tượng sẽ rất đồ sộ, e rằng khoảnh khắc đó sẽ có ngàn vạn thế giới sẽ được sinh ra cùng một lúc.

Chương 3279: Nên Trả Nợ Rồi

Đương nhiên, Tùng Tháp Đạo Quả sẽ không có ngày chín muồi, nó là đạo quả, là một viên đạo quả tuyên cổ vĩnh tồn.

Trên một cành xanh tràn ngập sinh cơ khác, trên ngọn cành cây này có một nụ xanh lặng lẽ xuất hiện, tựa như sẽ có một đóa đạo hoa nở ra ở nơi này, tựa như sẽ có một trái đạo quả sinh trưởng ở nơi này. Chỉ là thời cơ chưa tới. Chờ tới lúc thời cơ tới rồi thì ở nơi này sẽ mọc ra trái đạo quả thứ hai, sẽ nghênh đón một lần biến hóa mới.

Lý Thất Dạ cứ thế ngồi dưới Ngô Đồng Phượng Hoàng Thụ, không biết đã ngồi bấy lâu. Qua một hồi lâu, hắn mới từ từ mở mắt.

Lúc này Lý Thất Dạ xòe nắm ngón tay, vặn thật chậm, giống như đang vặn khóa cửa, giống như muốn mở ra vùng không gian này.

“Vù”

Khi bàn tay của Lý Thất Dạ chuyển động thì ánh sáng của một chiều không gian lấp lóe, chỉ thấy ở nơi đó thật sự có một cánh cửa.

Ngoài cửa có một người đi vào, đạo bào tung bay. Người này chính là Trường Sinh chân nhân.

Sau khi Trường Sinh chân nhân đi vào thì chỉ nghe “vù”, cánh cửa này lại biến mất.

Trường Sinh chân nhân nhìn Ngô Đồng Phượng Hoàng Thụ, cảm khái rằng:

– Truyền thuyết là có thật, thủy tổ thật sự để lại nội tình ở Thải Dược Phong. Các đời tổ tiên đều muốn có được Ngô Đồng Phượng Hoàng Thụ, thế nhưng xưa nay không ai thành công cả.

Mấy ngày qua Trường Sinh chân nhân đã bình định Trường Sinh đạo thống. Nàng biết Lý Thất Dạ vẫn chưa rời đi, vì vậy trèo lên Thải Dược Phong, vẫn luôn chờ đợi Lý Thất Dạ, cuối cùng Lý Thất Dạ cũng mở cửa cho nàng vào.

– Đó là bởi vì các ngươi có đòi hỏi.

Lý Thất Dạ ngồi dưới Ngô Đồng Phượng Hoàng Thụ, bình thản nói rằng:

– Có đôi lúc, ngươi không thể nghĩ rằng nó mang tới cái gì cho ngươi, mà là ngươi có thể làm được gì cho nó. Đây mới là nội tình của một môn phái truyền thừa. Cái gọi nội tình, chính là sự tích lũy qua các đời…

-…Nếu như ai cũng muốn nội tình sẽ mang tới cái gì cho mình, như vậy thì nội tình có dày cách mấy thì cũng có ngày xài hết. Đây chính là điểm thông minh nhất của Dược Tiên, hắn không đặt hết nội tình ở Trường Sinh cốc các ngươi, mà chừa lại một hậu chiêu cho Trường Sinh đạo thống, ít nhất có thể tiêu xài một đời.

– Nói cũng đúng.

Trường Sinh chân nhân nhẹ nhàng gật đầu. Đã có lúc, Chân Đế của Trường Sinh cốc từng cân nhắc về Thải Dược Phong. Bởi vì vững tin Ngô Đồng Phượng Hoàng Thụ tồn tại, vì vậy các đời tiên hiền muốn dời Ngô Đồng Phượng Hoàng Thụ về Trường Sinh cốc.

Dù sao, Dược Lư là của mọi người, có rất nhiều nguy hiểm không thể nào khống chế được. Nếu như đặt ở Trường Sinh cốc thì sẽ khác, tất cả đều nằm trong sự khống chế của bọn họ.

Thế nhưng bất kể những tiên hiền này mạnh mẽ như thế nào thì cũng không thể tìm được nội tình mà Dược Tiên để lại ở Thải Dược Phong, càng khỏi phải nói di dời Ngô Đồng Phượng Hoàng Thụ.

– Nó sắp chết héo sao?

Sau khi cẩn thận quan sát Ngô Đồng Phượng Hoàng Thụ, phát hiện Ngô Đồng Phượng Hoàng Thụ còn rất ít cành sống, phần lớn đều là cành khô. Ngô Đồng Phượng Hoàng Thụ có dấu hiệu sắp chết.

– Không sai.

Lý Thất Dạ gật đầu, nói:

– Nó sống quá lâu, từ thời đại này tới thời đại khác, luận tuổi thì nó nên tới lúc chết già rồi. Đương nhiên, luận tuổi của một vòng đời thì cho dù nó đã chập tối thì cũng sống lâu hơn rất nhiều tu sĩ, còn có thể sống được rất lâu.

– Còn có thể cứu không?

Vừa nghe vậy, Trường Sinh chân nhân kinh ngạc, nói rằng:

– Trường Sinh cốc chúng ta có rất nhiều linh dược, không chừng sẽ có thể cứu nó.

Trường Sinh chân nhân cũng là cao thủ đan đạo, dược đạo. Trường Sinh cốc bọn họ có thể duyên thọ cho cường giả, nói không chừng cũng có thể duyên thọ cho thần thụ. Dù sao phương diện này ở Vạn Thống Giới không ai có kinh nghiệm hơn Trường Sinh cốc bọn họ cả.

– Hỏi hay lắm.

Lý Thất Dạ nói lạnh nhạt:

– Vậy thì phải xem các ngươi có thể làm gì cho nó? Nếu như thật sự có cơ duyên đó thì khô mộc phùng xuân cũng không phải là không thể.

– Vậy thì phải làm như thế nào?

Trường Sinh chân nhân khiêm tốn thỉnh giáo Lý Thất Dạ.

– Đây là chuyện mà các ngươi nên suy nghĩ, không phải là ta.

Lý Thất Dạ ngồi im bất động, nhẹ nhàng lắc đầu.

Trường Sinh chân nhân chỉ đành thở dài một tiếng. Cũng như nàng nói, có một số việc phải nói duyên phận, duyên phận không tới thì tất cả đều uổng công.

Trường Sinh chân nhân ngồi xuống bên cạnh Lý Thất Dạ, hai tay ôm chân, cằm đặt trên đầu gối, chống tay, nhìn Lý Thất Dạ.

– Diễn không tệ lắm.

Lý Thất Dạ vươn mình, cười nhạt:

– Đám ngu xuẩn Vạn Thọ quốc còn nghĩ rằng đã thực hiện được mưu kế.

– Này đâu phải là diễn.

Trường Sinh chân nhân cười khẽ, nói rằng:

– Ta thật sự bị trọng thương, có được cục diện như ngày hôm nay là nhờ thủ tịch đại đệ tử ngươi ngăn cơn sóng dữ, chúng ta chỉ là thuận nước đẩy thuyền mà thôi.

– Không quan trọng, ta đã đồng ý ngồi vào vị trí thủ tịch đại đệ tử thì cũng đồng ý đóng vai ác.

Lý Thất Dạ quay đầu nhìn Trường Sinh chân nhân, nói rằng:

– Chỉ không biết Trường Sinh cốc các ngươi đã chuẩn bị tốt rồi chưa, đã tới lúc ta đòi nợ rồi.

Trường Sinh chân nhân nhẹ nhàng thở dài, biết thế gian không có bữa cơm miễn phí, vị trí thủ tịch đại đệ tử làm sao có thể lọt vào mắt của Lý Thất Dạ.

– Ngươi muốn gì?

Trường Sinh chân nhân đã tới đây thì cũng đã chuẩn bị Lý Thất Dạ giở công phu sư tử ngoạm. Dù sao chuyện lần này cũng là một hồi cơ duyên với Trường Sinh cốc, cũng như nàng nói, tất cả đều là duyên phận.

– Ta muốn Trường Sinh Dược.

Lý Thất Dạ bình tĩnh nói.

– Không thể.

Lý Thất Dạ vừa dứt lời, Trường Sinh chân nhân đang ngồi ôm chân lập tức nhảy dựng, hoàn toàn biến sắc, nói:

– Chuyện này không thể nào được.

– Có gì không thể.

Lý Thất Dạ nói hời hợt, giống như đây là chuyện bình thường.

Ngay cả Trường Sinh chân trước giờ luôn bình tĩnh thì bây giờ cũng không bình tĩnh nổi. Nàng nhìn Lý Thất Dạ, vẻ mặt đắn đo, cuối cùng lắc đầu nói rằng:

– Ngươi phải biết, Trường Sinh Dược cực kỳ quan trọng với Trường Sinh cốc!

– Không, đối với Trường Sinh cốc các ngươi thì đây chỉ là một cây thảo dược, các ngươi không thể nghiên cứu được ảo diệu của nó, nó cũng không thể khiến người của Trường Sinh cốc trường sinh bất tử, càng không thể khiến Trường Sinh cốc các ngươi trường sinh bất diệt.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, nói rằng:

– Các ngươi chỉ biết ngắt chút lá, luyện chút bảo đan. Đây là lãng phí!

– Thế nhưng nó chính là vật tượng trưng của Trường Sinh cốc, cũng là trấn cốc chi bảo của Trường Sinh cốc chúng ta, là do thủy tổ tự tay trồng xuống, ý nghĩa không hề nhỏ.

Trường Sinh chân nhân nghiêm túc nói rằng.

Chương 3280: Một Hồi Giao Dịch Không Phải Là Giao Dịch (Thượng)

– Ta biết, thế nhưng như vậy thì sao? Suy bản chất thì đối với các ngươi nó chỉ là một cây thảo dược, thế nhưng vào tay ta thì lại khác.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, nói rằng:

– Nó ở trong tay Trường Sinh cốc các ngươi thì mãi mãi cũng không thể làm Trường Sinh Dược mà chỉ là một cây thảo dược. Nhớ kỹ, nó là Trường Sinh Dược, các ngươi đang lãng phí nó!

– Ngươi có thể thay đổi yêu cầu khác, tất cả đều có thể bàn lại.

Nhất thời, Trường Sinh chân nhân không biết nên làm như thế nào.

Tuy nàng đã chuẩn bị tâm lý Lý Thất Dạ sẽ giở công phu sư tử ngoạm, thế nhưng không ngờ rằng Lý Thất Dạ lại muốn trấn cốc chi bảo của bọn họ. Phải biết, Trường Sinh Dược rất quan trọng đối với bọn họ.

Tuy giống như Lý Thất Dạ nói, cây Trường Sinh Dược này đúng là không thể khiến lão tổ của Trường Sinh cốc trường sinh bất tử, thế nhưng nó được Dược Tiên tự tay trồng xuống, nói rằng đây là Trường Sinh Dược. Còn có phải thật hay không thì không ai biết, thế nhưng Dược Tiên trịnh trọng như vậy, đằng sau chuyện này tuyệt đối có bí mật.

Huống chi ngắt lá cây Trường Sinh Dược luyện chế bảo đan cũng không hề tầm thường. Cho nên, xét theo ý nghĩa nào đó thì Trường Sinh Dược chính là sinh mạng của Trường Sinh cốc, cũng là vật tượng trưng cho Trường Sinh cốc.

– Ta chỉ cần Trường Sinh Dược.

Lý Thất Dạ bình thản nói rằng:

– Những thứ còn lại không lọt vào pháp nhãn của ta.

Vừa nghe vậy, Trường Sinh chân nhân có hơi nghẹn thở.

– Chuyện này… chuyện này ta không thể làm chủ.

Cuối cùng, Trường Sinh chân nhân lắc đầu, thần thái nghiêm túc, nói rằng:

– Chuyện này lão tổ cũng không thể làm chủ. Thậm chí có thể nói đương thời không ai có thể làm chủ. Về mặt ý nghĩa nào đó, chỉ khi Trường Sinh cốc bị diệt thì Trường Sinh Dược mới đổi chủ.

– Ta biết, vì vậy bây giờ tamới thương lượng với ngươi.

Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:

– Nếu như ta không phải là một người thông tình đạt lý thì đã ra tay từ lâu rồi. Ngươi cảm thấy ta muốn lấy Trường Sinh Dược thì Trường Sinh cốc các ngươi có ai ngăn được ta sao?

Lúc này Trường Sinh chân nhân trầm mặc rất lâu, cuối cùng nàng nhẹ nhàng lắc đầu, nói rằng:

– Sợ rằng không thể nào làm được, Trường Sinh Dược có ý nghĩa không hề nhỏ với Trường Sinh cốc. Nếu như mất đi Trường Sinh Dược thì Trường Sinh cốc chỉ còn trên danh nghĩa mà thôi.

– Tại sao chỉ còn trên danh nghĩa.

Lý Thất Dạ mỉm cười, nói rằng:

– Nếu như một đạo thống chỉ dựa vào một cây tiên dược thì còn cần đạo nguyên làm gì nữa, còn cần nội tình làm gì nữa? Không có đạo nguyên, không có nội tình, như vậy mới thật sự chỉ còn trên danh nghĩa.

– Hơn nữa vấn đề ta thương lượng với ngươi không phải là có thể hay không thể.

Lý Thất Dạ cười nhạt:

– Hôm nay ta chỉ thông báo với ngươi tin tức như vậy. Có thể thì tốt nhất, không thể thì nhất định cũng phải có thể. Chuyện này không có thương lượng, ta chỉ thông báo cho ngươi biết mà thôi.

– Chuyện này quá mức rồi.

Trường Sinh chân nhân nhẹ nhàng lắc đầu, nói rằng:

– Chúng ta cần gì phải đến mức như vậy?

– Không phải quá mức, mà là nhất định phải như vậy.

Lý Thất Dạ cười nhạt, nói rằng:

– Ta cần nó, không phải bởi vì tác dụng trường sinh của nó mà là bởi vì lai lịch của nó, căn nguyên của nó, ảo diệu của nó. Chuyện này ngươi chưa hẳn đã biết, và cũng không phải là chuyện mà các ngươi có thể tìm hiểu. Vì vậy bất luận có thể hay không thể, ta đều phải có được nó. Nó ở trong tay Trường Sinh cốc các ngươi cũng không có quá nhiều tác dụng.

– Cứ coi như ta đồng ý thì chư lão cũng sẽ không đồng ý.

Trường Sinh chân nhân trầm mặc một lát, cuối cùng nói chậm.

– Không đồng ý? Như vậy ta chỉ có thể mạnh tay cướp đoạt. Đến khi đó đừng trách ta không thông báo trước.

Lý Thất Dạ mỉm cười.

Trường Sinh chân nhân không khỏi sầm mặt, trừng mắt Lý Thất Dạ, nói rằng:

– Ngươi nói quá mức rồi, tốt xấu gì thì chúng ta cũng là một đạo thống.

– Đạo thống thì sao?

Lý Thất Dạ nhìn qua, mỉm cười nói rằng:

– Ngay cả đối địch với Vạn Thống Giới ta còn không quan tâm thì làm sao quan tâm đối đầu với một đạo thống chứ? Nếu như ta đã tới rồi thì đã xác định không coi ai ra gì Coi như nhìn khắp Tam Tiên Giới thì ta cũng không coi ai ra gì. Cho nên, nếu như có tầm nhìn một chút, biết tiến thối một chút, tương lai nhất định có thể sống vui vẻ. Còn như mông muội ô tri thì là tự tìm đường chết.

– Ngươi thật sự cho rằng Trường Sinh đạo thống là truyền thừa mặc ngươi nhào nặn sao?

Trường Sinh chân nhân tức giận lườm hắn.

– Không, ta không cho rằng như vậy.

Lý Thất Dạ mỉm cười, nói nghiêm túc:

– Ta chỉ cho rằng, ai cản ta, giết không tha. Bất luận là ai, bất luận là truyền thừa mạnh mẽ đến mấy.

Trường Sinh chân nhân nhìn thái độ bình thản của Lý Thất Dạ, nhất thời trầm mặc. Đổi lại là người khác thì không có nhiều người nhịn được người khác miệt thị đạo thống của mình như vậy. Huống chi Trường Sinh cốc vừa tiêu diệt Vạn Thọ quốc, sức lực mười phần.

Nếu đổi lại là người khác thì cũng có thể sẽ cho rằng Lý Thất Dạ ăn nói ngông cuồng, không biết trời cao đất rộng, điếc không sợ súng.

Thế nhưng trong lòng Trường Sinh chân nhân rất rõ, Lý Thất Dạ không có nói giỡn, cũng không phải cuồng vọng vô trí, không phải ăn nói ngông cuồng. Một khi hắn ra tay thì e rằng trời long đất lở.

Mặc dù Trường Sinh chân nhân rất tin tưởng đạo thống của mình, cho dù Trường Sinh đạo thống không bằng Dương Minh giáo, Chu Tương võ đình, thế nhưng cũng có thể ứng phó nguy cơ.

Thế nhưng nếu như Lý Thất Dạ thực sự ra tay… Trường Sinh chân nhân không dám chắc, bởi vì nàng cũng không rõ Lý Thất Dạ khủng bố như thế nào nữa.

– Con người của ta luôn giảng đạo lý, bằng không cũng sẽ không trở thành thủ tịch đại đệ tử của ngươi, cũng sẽ không giúp các ngươi tiêu diệt Vạn Thọ quốc.

Lý Thất Dạ mỉm cười, nói rằng:

– Các ngươi rộng rãi, ta cũng không kém. Ta lấy Trường Sinh Dược của các ngươi thì cũng tặng cho các ngươi một món quà.

Nói xong, Lý Thất Dạ lấy ra một thứ. Chỉ nghe “bùng”, ngọn lửa chập chờn trên lòng bàn tay của Lý Thất Dạ.

– Vạn Hỏa Cổ Chủng. Tu tiên là nghịch thiên hay thuận thiên?.-.Tu tiên là vô tình hay hữu tình? Hãy dõi theo bước chân của Vương Lâm để biết hắn làm thế nào bằng vào sức lực của chính mình từng bước tiến lên phía trước, dương danh “Tu Chân Giới”….Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Nhìn thấy ngọn lửa trên lòng bàn tay của Lý Thất Dạ, cho dù Trường Sinh chân nhân đã có chuẩn bị thì cũng không khỏi cảm thán.

– Ngươi cũng biết, đây chính là duyên phận giữa ta với ngươi.

Lý Thất Dạ cười nhạt.

– Hỏa chủng tuyệt thế vô song, không thể tách rời với uyên nguyên của Hỏa tộc chúng ta.

Trường Sinh chân nhân cũng gật đầu thừa nhận.

Trường Sinh chân nhân không chỉ là chưởng môn Trường Sinh cốc mà đồng thời nàng cũng xuất thân từ hỏa tộc. Đối với hỏa tộc, Vạn Hỏa Cổ Chủng rất quý giá, quý giá tới mức không bút mực nào có thể hình dung. Bởi vì nó có thể diễn dịch áo nghĩa của hỏa tộc, giống như Lý Thất Dạ diễn dịch Tố Cổ Hỏa Thần Tiên Thuẫn vậy.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 ngày trước
Đã fix lại theo yêu ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 ngày trước
Chào bạn ^^bạn có thể chuyển sang sever 2 nghe nhé :DCòn ad hội trưởng ba cậu ý mới ngã xe vì vậy các bạn thông cảm nhé Gần nhất mình sẽ thay ad duyệt bài cũng như kiểm duyệt lại audio mình để ý kỹ hơn rất mong các bạn thông cảm.Đa Tạ
https://audiosite.net
Lê Tài 4 ngày trước
Mong ad sửa lỗi loạn câu ở mỗi chương vs ạ. nghe gắng từ tập 7 tới tập 54 k chương nào k bị. Đau đầu lắm ạ 🥲 chắc bị lỗi tới hết truyện luôn quá
https://audiosite.net
Tài 4 ngày trước
K sửa lỗi loạn câu nghe đau đầu quá 🥲 mong b sửa để còn nghe tiếp vs ạ 😞
https://audiosite.net
Lê Tài 5 ngày trước
chỉnh lại lỗi loạn câu đi 🥲 Chương nào củng loạn đoạn trc lại về sau đoạn sau lại ở giữa đoạn giữa lại ở đầu rồi đoạn đầu lại ở chỗ nào k hay. Lú thật sự 😑
https://audiosite.net
Lê Tài 6 ngày trước
Sao nghe chương nào củng bị loạn câu trước câu sau vậy 😑
https://audiosite.net
Thành thật xin lỗi mình nhà mình có chút chuyện riêng hôm qua không zô up bài cho mọi người ^^!Rất mong mọi người thông cảm :)
https://audiosite.net
Ủa ở phần thông tin tụn mình có nói rõ mà nhỉ?? !!Truyện cập nhật 24h mỗi ngày - Hiện tại đang phát audio ở chương 3124 ( mới nhất lúc 16h~3/3/2025 )Mỗi ngày 2 chap = 2 tập mỗi ngày :)Mình cũng để thông báo gần ở chỗ play audio đó các đạo hữu... nhớ f5 hoặc load lại bộ truyện là ra tập audio mới ^^!^.^
https://audiosite.net
Thay vì nghe 6 đến 9. Bạn cũng thể vừa nghe audio vừa tab khác đọc truyện...! 1 tập = 10 chương tương tự như audio đó bạn ^^.!Đôi khi tai nghe không bằng mắt thấy mà bạn ^^! Đoạn gay cấn đó bạn tự nhìn đọc mình nghĩ sẽ tuyệt vời..!Ngoài ra 50 truyện chuẩn bị lên sàn nhé ^^!Bạn và chư vị thích chuẩn bị khăn giấy ( ấy nhầm giấy bút để ghi lại kiến thức )^^>^^
https://audiosite.net
Khụ khụ ca này pó tay rồi bạn mình thử khá nhiều cách rồi...!Bạn biết đấy Ngay tên truyện cũng đề lộ rùi mà.. Âm Dương Giao Thái - Bách Hợp Kỳ Xã...!À Đình Huy đã bổ sung 15 tập truyện chap đọc truyện đó bạn, bạn có thể thử xem :)
https://audiosite.net
Tru 2 tuần trước
Đang nghe tập 7 8 9 đều loank chương đã đổi qua sever 2 r hxhx
https://audiosite.net
Tru 2 tuần trước
Tạp 6 7 loạn chương hêt r ad ơi