Đế Bá Audio Podcast
Tập 630 [Chương 3146 đến Chương 3150]
❮ sautiếp ❯Chương 3146: Nộ tiên kiếm
Bá Thượng vội giải thích với Cuồng Huyết Tam Thần:
– Lão tổ, hắn tự xưng là tiên tổ sống lại trong Tổ Uyên.
– Nói bậy bạ!
Cuồng Huyết Ma Thần hừ lạnh một tiếng:
– Cuồng Đình đạo thống chúng ta thành lập ức vạn năm trời, tiên tổ sớm thành mây khói. Nếu tiên tổ sống lại được thì đã sớm sống lại, cần gì chờ đến hôm nay!
Với Cuồng Huyết Tam Thần thì tiên tổ sống lại trong Tổ Uyên là chuyện không thể nào. Nếu tiên tổ thật sự sống lại được thì đã sớm hồi sinh, sao có thể chờ tới bây giờ. Nhóm Cuồng Tổ chôn trong Tổ Uyên ức vạn năm trời, bọn họ đã sớm thành mây khói, sao có thể đợi đến hôm nay.
Mọi người nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm, lúc này toàn bộ đệ tử Cuồng Đình đạo thống khát vọng hắn là tiên tổ sống lại trong Tổ Uyên hơn bao giờ hết.
Mọi người đều nhìn Lý Thất Dạ. Với đệ tử Cuồng Đình đạo thống thì chưa bao giờ bọn họ khao khát hắn là tiên tổ sống lại trong Tổ Uyên như lúc này. Chỉ có tiên tổ mới ngăn được Cuồng Huyết Tam Thần.
Cuồng Huyết Ác Thần hừ lạnh một tiếng:
– Tiểu tử bịp bợm cũng dám xưng là tiên tổ của chúng ta!
Thái độ Lý Thất Dạ hờ hững trước lời chất vấn của Cuồng Huyết Tam Thần, hắn cười cười trừng ba người:
– Chỉ là đám ngu xuẩn, suốt ngày muốn không làm mà hưởng. Cuồng Tổ để lại vô thượng đại đạo cho các ngươi nhưng không biết quyết tâm tự cường, chỉ biết đi đường bàng môn tả đạo, làm mất hết mặt mũi của tổ tông. Có đám ngu xuẩn như các ngươi mà Cuồng Đình đạo thống không suy sụp mới lạ.
Ánh mắt Cuồng Huyết Tam Thần sắc bén khi nghe Lý Thất Dạ nói thế.
Cuồng Huyết Hung Thần lạnh lùng nói:
– Thuật không có cao thấp, pháp không có ưu khuyết!
– Thuật không có cao thấp, pháp không có ưu khuyết cũng phải tùy vào công pháp, bí thuật.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
– Như Cuồng Ma Huyết Phệ mà các ngươi tu chỉ là bàng môn tả đạo rác rưởi. Uống ít máu người, tinh tiến chút đạo hạnh đã vênh váo nhếch đuôi, loại ngu xuẩn này suốt đời chỉ là giòi bọ ăn tươi nuốt sống, cả đời đừng mơ lên đỉnh đại đạo! Kẻ ngu ngốc như các ngươi là sỉ nhục với đại đạo!
Nghe Lý Thất Dạ khinh thường Cuồng Ma Huyết Phệ của mình thì Cuồng Huyết Tam Thần rất giận:
– Lớn lối lắm!
Bọn họ xem Thiên Đức Chân Thần là thần tượng, xem Cuồng Ma Huyết Phệ là công pháp vô thượng nhưng hôm nay lại bị Lý Thất Dạ khinh thường đến mức này hỏi sao không giận được.
Cuồng Huyết Ma Thần đứng ra quát to:
– Tiểu bối, đi ra chiến một trận!
Lý Thất Dạ hờ hững nhìn bọn họ, chậm rãi nói:
– Bằng vào một mình ngươi không đủ để ta nhét răng, ba người cùng lên đi.
Bị Lý Thất Dạ coi khinh khiến Cuồng Huyết Tam Thần biểu tình cực kỳ khó xem, bọn họ trừng hắn. Cuồng Huyết Tam Thần dù gì cũng là Chân Thần cửu trọng thiên, Chân Đế cũng không làm họ sợ chứ nói gì một tiểu tử vô danh như Lý Thất Dạ.
Cuồng Huyết Hung Thần tức giận bật cười, đứng ra:
– Tốt, tốt, tốt, ta thật muốn xem đồ giả nhà ngươi có bao nhiêu bản lĩnh!
Cuồng Huyết Tam Thần cùng đứng ra.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, trong khoảnh khắc biển máu ngập trời, ba người như hóa thành ba người máu, không gian cũng bị hòa tan, máu tươi dập dờn.
Mọi người như ngửi được mùi máu tươi, không chỉ gay mũi còn đâm vào linh hồn làm người ta run rẩy, rợn tóc gáy.
Cả thiên địa như tẩm trong biển máu, mọi người hít thở cảm giác không khí dính đặc, như không phải hít không khí vào mà là máu đặc quánh. Cảm giác này khiến người muốn nôn mửa.
Đinh! Nguồn truyện audio Podcast
Cuồng Huyết Tam Thần biến ra biển máu thì người Lý Thất Dạ rực sáng.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, thiên địa hóa kiếm. Mười vạn dặm đất đai Khuyết Nha sơn tuôn ra đạo văn vô cùng tận, các pháp tắc đại đạo từ trên trời đổ xuống, trong khoảnh khắc đó như thác đổ phóng lên cao.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Thanh âm vang bên tai không dứt, pháp tắc đại đạo từ dưới đất tuôn ra nháy mắt đan vào nhau hóa thành thiên kiếm chí cao vô thượng. Thiên mệnh tuôn ra lực lượng đại đạo liên miên không dứt. Giây phút này thiên địa đều mặc Lý Thất Dạ dùng, trong kiếm của hắn uẩn dưỡng lực lượng đại đạo vô ngần của Cuồng Đình đạo thống, nhát kiếm có thể đồ thần ma.
Khi kiếm hiện ra biết bao người xúc động muốn vái lạy.
Nhiều đệ tử quỳ dưới đất hét to:
– Tiên tổ!
Nhìn thiên kiếm treo cao có lực lượng bàng bạc vô địch thì Cuồng Huyết Tam Thần biến sắc mặt, vì đây không phải sức của Lý Thất Dạ mà là lực lượng từ Cuồng Đình đạo thống. Lực lượng đó thuộc về đạo nguyên, thuộc về Cuồng Tổ Thủy Tổ của Cuồng Đình đạo thống bọn họ.
Khi lực lượng như vậy hóa thành thiên kiếm thì sắc bén không thể đỡ, có thể chém giết hết thảy.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong khoảnh khắc sóng máu ngập trời, Cuồng Huyết Tam Thần hợp sức, máu mênh mông vô bờ hóa thành một bàn tay máu khổng lồ. Khi bàn tay máu xuất hiện thì rất đáng sợ, hình như nó thò ra từ địa ngục Tu La, người nhát gan không chịu nổi chân mềm như bún.
Bàn tay to chộp lấy Cuồng Đế Thương bị bàn tay xương nắm chặt.
Cuồng Huyết Tam Thần cùng quát to:
– Lên!
Xèo xèo xèo!
Bàn tay máu to lớn dung nhập vào bàn tay xương trắng, tay máu biến mất, tay xương trắng trở nên đỏ rực như ngâm trong máu.
Ong ong ong ong ong!
Trong khoảnh khắc, Cuồng Huyết Tam Thần điều khiển bàn tay xương trắng cầm chặt Cuồng Đế Thương hóa thành một bàn tay máu nâng cây thương lên.
Thấy cảnh đó, mọi người nín thở:
– Cuồng Đế Thương!
Lúc Cuồng Đế Thương xuất hiện Tam Thần Thánh Viện, Tứ Thánh Thượng Bộ đều muốn rút Cuồng Đế Thương lên nhưng không thể lay động chút nào, Cuồng Đế Thương bị cầm chặt, bây giờ Cuồng Huyết Tam Thần dùng cách như thế nâng nó lên.
Đinh!
Thương ngân khắp thiên địa, bàn tay máu tựa như cánh tay của Cuồng Huyết Tam Thần cầm Cuồng Đế Thương đâm vào Lý Thất Dạ.
Cuồng Đế Thương kêu vang.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Cuồng Đế Thương tuôn ra tổ uy vô cùng tận. Tổ uy tuôn ra nháy mắt bao phủ nguyên Cuồng Đình đạo thống, tổ uy tứ giăng cửu thiên thập địa.
Tổ uy làm bất cứ ai cũng cảm giác mình thật nhỏ bé. Mọi người như được thấy phong thái vô địch của Cuồng Tổ, như thấy bá khí Cuồng Tổ cầm trường thương quét ngang cửu thiên thập địa.
Trong tổ uy khủng bố đó biết bao người bị trấn áp, quỳ lạy dưới đất.
Cuồng Huyết Tam Thần rống to:
– Giết!
Cuồng Huyết Tam Thần điều khiển Cuồng Đế Thương một thương lấy mạng đâm vào Lý Thất Dạ. Thương đánh nát hư không, đâm diệt thời gian, đổ vạn pháp. Một thương lấy mạng đâm thẳng vào cổ họng Lý Thất Dạ.
Dù thương không đâm vào mình nhưng khoảnh khắc này mọi người cảm giác đã bị thương xuyên thủng yết hầu, cảm giác họng đau xót, sợ mất hồn.
Một thương vô địch, biến phồn thành giản. Thương này không cần chiêu thức gì, uy lực một thương có sắc bén của Cuồng Tổ, có thể đâm xuyên mọi thứ trên đời.
Bùm!
Dù là pháp tắc đại đạo của Cuồng Đình đạo thống biến ra nhưng kiếm của Lý Thất Dạ cũng không ngăn được Cuồng Đế Thương. Nó dù gì cũng là tổ binh của Cuồng Tổ, sắc bén không thể đỡ, đâm thủng tất cả.
Thấy cảnh đó nhiều lão tổ sợ hết hồn hét to:
– Nguy rồi, tổ binh vô địch!
Nhát kiếm cuồng bá của Lý Thất Dạ cũng bị Cuồng Đế Thương đâm thủng, không thể chặn được thương khủng bố đó.
Chương 3147: Oan hồn (Thượng)
Bùm!
Trong phút chỉ mành treo chuông Lý Thất Dạ quét bàn tay to, từ khi nào cự kiếm nằm trong tay hắn đập vào Cuồng Đế Thương.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, hai thanh binh khí cứng rắn đụng vào nhau, hỏa hoa tung tóe hủy thiên diệt địa. Xung lực khủng bố phá sập các ngọn núi.
Một kích khủng bố đánh bay nhiều người, rất nhiều cường giả tu sĩ bị chấn hộc máu.
Mọi người bị rung động. Tổ uy bàng bạc hùng dũng, tổ uy vô cùng tận trấn áp tất cả không đứng thẳng được.
Mọi người nhìn kỹ lại thì thấy tay Lý Thất Dạ cầm thanh cự kiếm phát ra tiên quang lấp lánh. Một kiếm trong tay tựa như hóa thành cự kiếm vô thượng, đặc biệt cự kiếm phát ra tổ uy khiến người cảm thấy nghẹt thở.
Bởi vì thanh cự kiếm này phát ra tổ uy mạnh còn hơn Cuồng Đế Thương. Đế kiếm tựa như tiên kiếm chí cao vô thượng trêo cao có thể lục tiên đồ đế.
– Nộ tiên kiếm!
Thấy cự kiếm trong tay Lý Thất Dạ, Lý Khiêm trợn to mắt khó tin hét chói tai:
– Chân khí Cuồng Tổ yêu quý nhất!
– Nộ tiên kiếm!
Nhiều người chưa từng nghe cái tên đó, một số lão tổ rất xưa thì hút ngụm khí lạnh, trợn tròn mắt nhìn cự kiếm trong tay Lý Thất Dạ. Bọn họ cũng cảm thấy khó tin.
Nộ tiên kiếm là chân khí mạnh nhất của Cuồng Tổ. Nghe nói đó là cự kiếm được Cuồng Tổ thích nhất, thường xuyên dùng, từng theo Cuồng Tổ chinh chiến cửu thiên thập địa. Sau này Nộ tiên kiếm biến mất theo Cuồng Tổ, có người đồn nó được chôn cùng, đời sau không còn ai thấy thanh Nộ tiên kiếm ấy nữa.
Lý Khiêm cũng chưa từng thấy Nộ tiên kiếm, chỉ xem tranh trên sách cổ. Hôm nay thấy Nộ tiên kiếm trong tay Lý Thất Dạ làm Lý Khiêm rung động. Lão không ngờ trên đời có người sở hữu Nộ tiên kiếm của Thủy Tổ bọn họ, không tin được!
Nộ tiên kiếm bá đạo, cường đại hơn Cuồng Đế Thương.
Cuồng Huyết Tam Thần thấy cự kiếm trong tay Lý Thất Dạ cũng hoảng sợ liên tục lùi mấy bước:
– Nộ tiên kiếm!
Cuồng Huyết Hung Thần chỉ vào cự kiếm, mặt trắng bệch hỏi:
– Ngươi… Ngươi… Ngươi lấy thanh kiếm này từ đâu ra?
Bởi vì thanh kiếm này quá khủng bố, nó đại biểu cho Cuồng Tổ. Thanh kiếm này có địa vị chí cao vô thượng trong Cuồng Đình đạo thống, Cuồng Đế Thương không thể sánh bằng.
Không chỉ Cuồng Huyết Tam Thần tò mò thanh Nộ tiên kiếm trong tay Lý Thất Dạ lấy từ đâu ra, mọi người đều tò mò về điều đó.
Lý Thất Dạ tùy tay vung Nộ tiên kiếm, tổ uy ngập trời, thiên địa lung lay.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
– Ngươi hỏi thanh kiếm này? À, nhặt ở dưới đất, dùng tiện tay nên lấy xài đỡ.
Lý Thất Dạ nói hờ hững làm mọi người hộc máu. Đó là Nộ tiên kiếm, là cự kiếm mạnh nhất của Cuồng Tổ bọn họ! Nhưng Lý Thất Dạ nhắc tới nhẹ nhàng như chỉ nhặt từ dưới đất lên.
Thanh Nộ tiên kiếm đừng nói với một người, dù rơi vào Cuồng Đình đạo thống cũng sẽ thành bảo bối trấn môn. Có thể nói trong Cuồng Đình đạo thống không món binh khí nào sánh bằng Nộ tiên kiếm được. Dù là uy lực hay địa vị đều không cùng đẳng cấp.
Nộ tiên kiếm rơi vào tay đệ tử Cuồng Đình đạo thống nào cũng sẽ được trân trọng hết sức, còn hơn cả mạng sống của mình. Lý Thất Dạ hờ hững với Nộ tiên kiếm làm mọi người không biết nên nói cái gì với hắn.
Đương nhiên Lý Thất Dạ không phải nhặt Nộ tiên kiếm từ dưới đất. Nó nằm trong kho cất chứa của Cuồng Tổ nhưng đã bị hắn hốt sạch.
Lý Thất Dạ chỉ Nộ tiên kiếm tới trước, bình tĩnh nói:
– Đến đây, ta không giành Cuồng Đế Thương của các ngươi, xem thử các ngươi có thể vận dụng được vài phần uy lực.
Bàn tay máu nắm Cuồng Đế Thương, Cuồng Huyết Tam Thần cùng nhau điều khiển. Nhưng lúc này mặt Cuồng Huyết Tam Thần trắng bệch. Nếu lúc Lý Thất Dạ còn chưa cầm Nộ tiên kiếm thì bọn họ còn tự tin có thể giết hắn, dù hắn là tiên tổ sống lại hay nắm giữ lực lượng đạo nguyên Cuồng Đình đạo thống cũng thế. Dựa vào thực lực ba vị Chân Thần cửu trọng thiên phối hợp Cuồng Đế Thương thì không ai đỡ nổi, gặp thần giết thần, gặp phật đồ phật. Lý Thất Dạ cầm Nộ tiên kiếm thì Cuồng Huyết Tam Thần không còn chút ưu thế nào.
Cuồng Huyết Tam Thần nhìn nhau, hai tay siết chặt kết ấn ngay, hét dài:
– Triệu hồn!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Người Cuồng Huyết Tam Thần tuôn ra dòng máu, máu như thác bắn lên cao.
Rào rào!
Máu tuôn ra chảy vào cái hố to, vào trong dòng máu.
Ong ong ong ong ong!
Dưới chân Cuồng Huyết Tam Thần dâng lên đại trận ánh sao. Huyết quang phun ra nuốt vào, vô cùng vô tận phù văn lăn lộn trong đại trận ánh sao.
Đại trận ánh sao hiện ra rồi Cuồng Huyết Tam Thần bắt đầu kết pháp ấn, niệm chú ngữ, lầm bầm như đang triệu hoán cái gì.
Răng rắc, răng rắc, răng rắc!
Hoàng Đình phía xa, Khí Cốt sơn vỡ ra.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, ngọn núi sụp đổ, bia đá dựng đứng tại đó cũng đổ.
Một bàn tay xương khổng lồ thò ra từ đất bùn.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một chuỗi tiếng đổ vỡ vang lên, một bộ xương trắng bò ra khỏi Khí Cốt sơn. Xương trắng rất to lớn, thiếu một cánh tay phải. Cánh tay đã bị người chặt đứt.
Lý Khiêm là người đầu tiên nhìn hướng Khí Cốt sơn, lập tức biến sắc mặt:
– Nguy rồi!
Vài lão tổ thế gia cũng cảm nhận sự biến đổi, bọn họ đều nhìn hướng Khí Cốt sơn phía xa. Nhìn ngọn núi sụp đổ thì đám người sợ tái mặt.
Rầm!
Xương trắng bò dậy, hốc mắt nó sáng rực đoàn huyết quang, trông như đã sống lại.
Bùm!
Xương trắng nháy mắt vượt qua không gian từ Khí Cốt sơn bước vào Khuyết Nha sơn, đứng trên cái hố to.
Nhìn xương trắng từ trên trời giáng xuống, nhiều người sợ giật nảy mình.
– Đây là cái gì
Đặc biệt nhìn xương trắng thiếu một cánh tay thì mọi người hết hồn, không biết đây là cái gì.
Ục ục!
Máu trong hố to trồi lên một người. Trông như huyết linh hình thành từ máu, không có mắt không có mũi, chỉ có thân thể người, toàn thân dính đặc huyết tương. Cơ thể của nó hoàn toàn làm bằng máu.
Huyết linh chui ra từ máu khiến mọi người rợn tóc gáy, rùng mình. Trong phút chốc huyết linh trồi lên từ máu dung hợp với xương trắng.
Xèo xèo xèo!
Huyết linh và xương trắng nhập làm một.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, khi huyết linh và xương trắng hoàn toàn dung hợp thì một thân thể cao lớn xuất hiện trước mặt mọi người. Đó là một Chân Thần đầu đội trời chân đạp đất.
Bóng người vừa xuất hiện liền sát khí ngút trời. Khi cây cối bị dính sát khí sẽ chết héo ngay. Thân hình cao lớn, mái tóc đỏ máu bay rối rất cuồng bá. Khi đôi mắt mở ra thì…
Ong ong ong ong ong!
Như chết chóc bao phủ trên đầu mọi người.
Nhìn thân hình đó xuất hiện, lão tổ thế gia hoảng sợ hét to:
– Thiên Đức Chân Thần!
– Thiên Đức Chân Thần!
Cái tên hù sợ đám người!
Thiên Đức Chân Thần là nguyền rủa trong Cuồng Đình đạo thống. Bao nhiêu năm rồi khi nghe cái tên Thiên Đức Chân Thần vẫn khiến người rùng mình.
Nay Thiên Đức Chân Thần xuất hiện trước mắt mọi người, hù sợ tất cả. Có người sợ đến hồn vía lên mây, kêu lên:
– Chẳng lẽ Thiên Đức Chân Thần sắp sống lại?
Nhìn thân hình sát khí ngút trời đó Lý Khiêm cũng biến sắc mặt, hừ lạnh nhìn Cuồng Huyết Tam Thần chằm chằm:
– Thì ra là các ngươi giở trò quỷ, là các ngươi giở trò với Khí Cốt sơn! Triệu hoán hung hồn ngày xưa!
Chương 3148: Oan hồn (Hạ)
Cuồng Huyết Hung Thần lạnh lùng nói:
– Ha ha ha! Lúc trước sư phụ của ngươi giết Thiên Đức Chân Thần đã lột da rút xương hắn ra. òa tan thịt, trấn áp xương vào Khí Cốt sơn, có lòng dạ độc ác. Hôm nay huynh đệ chúng ta cho Chân Thần thấy ánh mặt trời!
Thì ra lúc trước Tu La Chiến Thiên chém Thiên Đức Chân Thần nhưng oán niệm của Thiên Đức Chân Thần không tan biến, vì vậy Tu La Chiến Thiên tách xương gã ra, hòa tan máu thịt vào ao máu, trấn áp xương trắng vào Khí Cốt sơn để phòng ngừa chuyện xảy ra hôm nay. Không ngờ Cuồng Huyết Tam Thần một lần nữa triệu oan hồn của Thiên Đức Chân Thần ra.
Thiên Đức Chân Thần trước kia là kẻ đại hung. Ăn thịt người, uổng máu người, có chuyện gì chưa từng làm? Tuy hôm nay không phải Thiên Đức Chân Thần hồi sinh mà chỉ là được triệu oan hồn ra nhưng vẫn siêu khủng bố. Người nhát gan khi thấy Thiên Đức Chân Thần sát khí ngút trời thì bị sát khí siêu khủng bố ấy hù sợ ướt quần.
Bùm!
Cánh tay cụt và Cuồng Đế Thương cùng bay hướng Thiên Đức Chân Thần.
Vèo!
Cánh tay dung hợp với thân thể Thiên Đức Chân Thần.
Thì ra lúc trước Thiên Đức Chân Thần bị chém tay phải, không cam lòng đã chôn cả tay và Cuồng Đế Thương vào hố to khiến Tu La Chiến Thiên không thể có được tổ binh này.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Thiên Đức Chân Thần cầm Cuồng Đế Thương, tóc máu bay rối tựa như huyết ma giáng thế.
Đinh!
Trong khoảnh khắc Cuồng Đế Thương nằm trong tay Thiên Đức Chân Thần liền tuôn ra ánh sáng cực kỳ khủng bố, mũi thương lóe tia sáng lạnh. Ánh sáng lạnh chói lòa chiếu vào hồn người, khiến cường giả mềm nhũn ngã dưới đất.
Trước tổ uy khủng bố đó đừng nói đánh nhau cùng Thiên Đức Chân Thần cầm Cuồng Đế Thương, bị tia sáng lạnh bao phủ đã không có sức chống cự, mặc người hành quyết.
Có thể tưởng tượng trước kia Thiên Đức Chân Thần khủng bố cỡ nào, cường đại ra sao.
Lúc trước Thiên Đức Chân Thần được Cuồng Đình đạo thống xem trọng mới cho gã sở hữu Cuồng Đế Thương. Gã cầm thanh tổ binh này như hổ thêm cánh, đi đến đâu vô địch tới đó, từng giúp gã đại sát bát phương!
Thấy triệu hoán thành công, Cuồng Huyết Hung Thần cười to bảo:
– Lão tổ tông lâm thế, các ngươi chết chắc rồi! Cuồng Ma Huyết Phệ sẽ lại thổi quét Cuồng Đình đạo thống!
Lúc trước mạch Cuồng Ma Huyết Phệ bọn họ đánh thua, ba huynh đệ như chó nhà có tang trốn ra Cuồng Đình đạo thống. Hôm nay Cuồng Huyết Tam Thần trở về vì lại nắm giữ Cuồng Đình đạo thống, càn quét thiên hạ.
Đinh!
Thương quang chói lòa, Thiên Đức Chân Thần cầm Cuồng Đế Thương chỉ hướng Lý Thất Dạ. Chưa tấn công mà thương quang đã có thể đâm xuyên thiên địa, có thể đồ sát bất cứ Chân Thần nào.
Nhìn Thiên Đức Chân Thần cầm Cuồng Đế Thương, nhiều người run rẩy:
– Là đối thủ sao?
Bao nhiêu năm rồi vẫn có nhiều người sống dưới bóng ma của Thiên Đức Chân Thần, nhắc cái tên này là biến sắc.
Mọi người nín thở, trái tim treo cao. Nhiều người đặt hy vọng lên Lý Thất Dạ. Nếu hắn cũng không làm gì được thì Cuồng Đình đạo thống tiêu tùng.
Lý Khiêm cũng vậy. Lão biết giờ phút này đã không cách nào cứu vãn Cuồng Đình đạo thống, lão cũng ký thác hy vọng vào Lý Thất Dạ.
Đối diện Thiên Đức Chân Thần chỉ thương, Lý Thất Dạ cười nói:
– Chỉ là một oan hồn, có gì phải lo.
Trán Lý Thất Dạ mở ra, giữa trán rực rỡ ánh sáng.
Vù vù vù vù vù!
Phù văn chí cao vô thượng hiện ra, tổ uy mênh mông vô biên.
Ong ong ong ong ong!
Người Lý Thất Dạ tỏa ánh sáng, hắn trở nên vô cùng cao lớn.
Khi giữa trán Lý Thất Dạ mở ra, pháp tắc vô thượng hiển nhiên vượt qua tuyên cổ, lướt qua năm tháng. Trong khoảnh khắc, Lý Thất Dạ là tồn tại chí cao vô thượng.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Hoàng Đình ở phía xa đột nhiên bắn một cột sáng khổng lồ lên cao. Tiên quang nháy mắt chiếu sáng nguyên Lý Thất Dạ. Tiên quang tràn ngập tựa như vô số hạt ánh sáng rơi xuống khắp Cuồng Đình đạo thống.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một chuỗi tiếng nổ vang lên, Cuồng Đình đạo thống lắc lư. Nơi phát ra cột sáng trong Hoàng Đình hiện ra nguồn đại đạo siêu khổng lồ.
Khi cảnh đó xuất hiện thì Lý Khiêm vội nhìn chăm chú, cực kỳ rung động:
– Đạo nguyên!
Đây là đạo nguyên của Cuồng Đình đạo thống. Trăm ngàn vạn năm qua chưa từng có đạo nguyên Cuồng Đình đạo thống thức tỉnh. Dù là Chân Đế hậu đại như Sở Cuồng Chân Đế, Cuồng Huyết Chân Đế cũng không thức tỉnh đạo nguyên được.
Trong khoảnh khắc Lý Thất Dạ đã khống chế đạo nguyên của Cuồng Đình đạo thống, Lý Khiêm rất khó tin. Vì mạch thủ hộ bọn họ đã bảo vệ đạo nguyên bao nhiêu năm tháng, nghiên cứu đạo thống biết bao nhiêu năm nhưng mãi không tìm ra cách điều khiển đạo nguyên được. Bọn họ tối đa chỉ có thể mượn dùng lực lượng đạo nguyên.
Lý Thất Dạ không phải mượn lực lượng đạo nguyên mà là điều khiển nó, chuyện này khủng bố biết bao.
Vù vù vù vù vù!
Đốm sáng rơi xuống các góc Cuồng Đình đạo thống, nguyên Cuồng Đình đạo thống rực sáng.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, vô số pháp tắc đạo tổ bắn lên cao, khoảnh khắc này như thể Cuồng Tổ đã thức tỉnh, Cuồng Tổ sống lại.
Ầm!
Tiếng nổ xuyên thấu cả thiên địa, xuyên thấu tuyên cổ vạn vực. Lý Thất Dạ điều khiển lực lượng đạo nguyên, sau lưng hắn hiện ra một ảo ảnh. Ảo ảnh siêu khổng lồ, vũ trụ cũng bị nó làm nứt vỡ. Ảo ảnh đó cuồng bá không gì sánh được, chí cao vô thượng, vạn cổ vô địch. Khi mắt nó sáng lên thì chiếu sáng trăm ngàn vạn cổ, xuyên thấu quá khứ, trông vọng tương lai.
Các đệ tử nguyên Cuồng Đình đạo thống cảm nhận hơi thở Thủy Tổ. Đây là lực lượng thuộc về Cuồng Tổ, tựa như Cuồng Tổ sống lại, Cuồng Tổ thức tỉnh.
– Cuồng Tổ!
Mọi người quỳ lạy dưới đất. Không chỉ cường giả tu sĩ ở trong Khuyết Nha sơn mà các đệ tử, sinh linh toàn bộ Cuồng Đình đạo thống đều quỳ lạy, quỳ rạp dưới đất không dám ngước đầu lên.
Lý Thất Dạ mở miệng nói:
– Dư nghiệt vô tri!
Thanh âm của Lý Thất Dạ là chí cao vô thượng, tuyên cổ vô địch.
Oan hồn Thiên Đức Chân Thần rống to:
– Grào!
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Cuồng Đế Thương trong tay oan hồn Thiên Đức Chân Thần đâm thủng vạn cổ đánh hướng Lý Thất Dạ. Một thương đánh nát vô số vì sao, bầu trời cũng tan vỡ. Vô số ngôi sao nổ tung, lực lượng hủy thiên diệt địa khiến các sinh linh run rẩy, hồn lìa khỏi xác.
Đinh!
Tiếng kiếm ngân vang, Lý Thất Dạ giơ cao Nộ tiên kiếm chém xuống. Nhát kiếm chém xuống làm thiên địa tắt mất ánh sáng, năm tháng vụt mất, chư thần chết đi. Chân Đế cũng thành tro bụi, cự phách cũng bị kiếm chém đầu.
Đinh!
Tiếng động nhức óc! Nộ tiên kiếm cứng rắn đỡ Cuồng Đế Thương, hỏa hoa tứ tung, uy chấn hủy thiên diệt địa. Oan hồn Thiên Đức Chân Thần không cầm chắc Cuồng Đế Thương, cây thương bị đánh bay ra ngoài.
Xoẹt!
Khi Cuồng Đế Thương bị đánh bay thì Nộ tiên kiếm cũng chém Thiên Đức Chân Thần thành hai khúc.
Lúc sắp chết oan hồn Thiên Đức Chân Thần không cam lòng gầm rống:
– Grào!
Nhưng trước lực lượng trấn giết tuyệt đối thì oan hồn Thiên Đức Chân Thần mạnh đến mấy cũng không làm nên chuyện gì.
Phập!
Khi Thiên Đức Chân Thần bị chém thành hai khúc thì lực lượng vô địch tuyên cổ cũng nghiền Cuồng Huyết Tam Thần triệu hoán ra Thiên Đức Chân Thần thành thịt nát.
Chương 3149: Nghiền áp
Lý Thất Dạ chụp bàn tay to xuống:
– Rơi vào ma đạo, làm tiên tổ mất mặt!
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, lửa cháy hừng hực, lửa vô tận đốt oán khí của Thiên Đức Chân Thần mất hết. Máu trong hố to bị đốt sạch không chừa lại chút máu đen nào, nháy mắt tịnh hóa nguyên Khuyết Nha sơn.
Bùm!
Cuối cùng Lý Thất Dạ vươn tay ra hút Cuồng Đế Thương bay về. Lửa đốt hết sạch oán niệm, tịnh hóa cây thương. Cuồng Đế Thương rung rung trong tay Lý Thất Dạ, tỏ ra rất hưng phấn vì lại được thấy ánh mặt trời.
Bá Thượng khó khăn lấy lại tinh thần, xoay người bỏ chạy:
– Trốn đi!
Tứ Thánh Thượng Bộ, Tam Thần Thánh Viện lồm cồm bò dậy, cũng chạy trốn. Khoảnh khắc này bọn họ biết đại thế đã mất.
Lý Thất Dạ tùy ý liếc qua họ:
– Một đám ngu!
Cuồng Đế Thương vèo một tiếng đâm ra. Thương quang xé gió sáng choang như sao băng vụt qua chân trời, xuyên thấu qua mọi thứ tuyên cổ.
Phập!
Một thương xé gió, không có gì bất ngờ xảy ra, Bá Thượng, Tam Thần Thánh Viện, Tứ Thánh Thượng Bộ bị thương kình xuyên thủ chấn giết thành thịt nát, không kịp hét thảm.
Giơ tay đã diệt oan hồn Thiên Đức Chân Thần, đồ sát Bá Thượng, Tam Thần Thánh Viện, Tứ Thánh Thượng Bộ, tất cả diễn ra trong chớp mắt. Dù là Chân Thần cửu trọng thiên trước lực lượng chí cao vô thượng thì cũng như con kiến không đáng nhắc đến.
Cảnh tượng rung động hồn người biết bao, uy hiếp thiên địa, trong một lúc mọi người xem ngây ngẩn.
Khi tất cả ngây người thì lực lượng chí cao vô thượng dần tán đi, ảo ảnh Cuồng Tổ biến mất, tiên quang rơi xuống, pháp tắc đại đạo quay về với mặt đất. Lý Thất Dạ lại ngồi trên ghế rồng.
Lý Thất Dạ tán đi khí thế, tay trái nâng Cuồng Đế Thương, tay phải chống Nộ tiên kiếm. Lý Thất Dạ không phát ra khí thế kinh thiên gì, không có lực lượng vô địch cõi đời, nhưng hắn ngồi yên tại đó là chí cao vô thượng, tồn tại tối cao đại biểu cho Cuồng Đình đạo thống.
Mọi người bị rung động, không dám thở mạnh. Thiên tài tuyệt thế như Sở Thanh Lăng khi ngước nhìn Lý Thất Dạ trên ghế rồng thì vô cùng rung động. Cái gì là chí cao vô thượng? Đây chính là chí cao vô thượng, khiến người quỳ rạp sát đất vái lạy. Gã chỉ là con kiến trước mặt tồn tại như thế.
Lý Khiêm lấy lại tinh thần là người hét to đầu tiên, vô cùng cung kính quỳ rạp dưới đất:
– Tiên tổ!
Khi Lý Khiêm la lên thì mọi người đều hô theo:
– Tiên tổ!
Bọn họ đứng lên rồi quỳ lạy dưới đất, quỳ rạp sát đất vái lạy.
Giờ phút này này thân phận của Lý Thất Dạ đã được thừa nhận. Hắn là tiên tổ của Cuồng Đình đạo thống, không cho ai nghi ngờ.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói, thanh âm quanh quẩn trong thiên địa:
– Bình thân.
Lý Thất Dạ đã cho bình thân nhưng các đệ tử Cuồng Đình đạo thống vẫn ba quỳ chín lạy rồi mới bò dậy. Hành động này là xuất phát từ lòng cung kính chân thành nhất. Bởi vì đây là tiên tổ của Cuồng Đình đạo thống, là tồn tại chí cao vô thượng của Cuồng Đình đạo thống bọn họ.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
– Lý Khiêm.
Lý Khiêm tiến lên, ba quỳ chín lạy cung kính nói:
– Có đệ tử.
Lý Thất Dạ ban Nộ tiên kiếm cho Lý Khiêm:
– Thanh Nộ tiên kiếm này ban cho mạch người thủ hộ các ngươi, từ các ngươi chấp chưởng bảo vệ cơ nghiệp vạn cổ của Cuồng Đình đạo thống.
Hai tay Lý Khiêm nâng Nộ tiên kiếm, cảm giác như nằm mơ. Nộ tiên kiếm là tổ binh chí cao vô thượng, thuộc về nguyên Cuồng Đình đạo thống.
Lúc Cuồng Đế Thương còn thì nó không chỉ thuộc về mạch người thủ hộ mà là của nguyên Cuồng Đình đạo thống. Bây giờ Lý Thất Dạ ban Nộ tiên kiếm cho mạch người thủ hộ, ý là từ nay bọn họ có tổ binh! Mạch người thủ hộ sẽ càng mạnh hơn, có thể thành hậu thuẫn cứng rắn nhất cho Cuồng Đình đạo thống.
Lý Khiêm nâng Nộ tiên kiếm lại dập đầu:
– Tạ ơn tiên tổ ban cho!
Nhìn Lý Thất Dạ ban Nộ tiên kiếm cho mạch người thủ hộ, mọi người cực kỳ rung động. Tất cả hiểu rằng tiên tổ xác lập địa vị cao thượng của mạch người thủ hộ.
Lý Khiêm lui xuống, Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
-Vương Hàm.
Vương Hàm tiến lên, quỳ rạp dưới chân Lý Thất Dạ:
– Có đệ tử!
Lý Thất Dạ đi xuống ghế rồng, giơ Cuồng Đế Thương chạm vào trán Vương Hàm:
– Ta lập ngươi làm hoàng đế của Cuồng Đình đạo thống, quản lý công việc Cuồng Đình đạo thống.
Vương Hàm ngây người tại chỗ. Nàng nằm mơ cũng không ngờ có ngày mình sẽ leo lên ngôi cửu ngũ chí tôn. Vương Hàm chưa bao giờ mơ làm hoàng đế, chẳng qua nàng không mong Vương phủ của mình bị mất thế trong cuộc chiến quyền lực Cuồng Đình đạo thống mà thôi.
Không ngờ hôm nay Lý Thất Dạ lại lập nàng làm hoàng đế của Cuồng Đình đạo thống, khiến Vương Hàm giật mình.
Vương Hàm khó khăn lấy lại tinh thần, lạy sát đất, kích động chảy nước mắt:
– Tạ công tử ban ân!
Khi Vương Hàm được lập làm làm hoàng đế thì những người có mặt như Vương phủ hay Sở doanh, bao gồm Thượng Bộ, Thánh Viện, tất cả đệ tử đều quỳ lạy thừa nhận đế vị của nàng:
– Bệ hạ!
Khi Lý Thất Dạ lập Vương Hàm làm hoàng đế đã chẳng cần ai đồng ý. Miễn Lý Thất Dạ ban cho tức là hợp pháp, không ai phản đối. Vương Hàm sẽ trở thành hoàng đế có đia vị cao thượng nhất từ các thời đại đến nay.
Leo lên hoàng vị, trở thành hoàng đế của Cuồng Đình đạo thống, Vương Hàm như đang nằm mơ, nhưng tất cả rất thật. Nó đến quá nhanh làm nàng không chuẩn bị sẵn sàng.
Vương Hàm leo lên ngai vàng tức là đại thế nguyên Cuồng Đình đạo thống đã ổn định. Cuồng Đình đạo thống không còn rơi vào cuộc chiến quyền lực nữa. Miễn Vương Hàm tụ tập lực lượng Cuồng Đình đạo thống lại thì có hy vọng sau này trùng hưng.
Lý Thất Dạ chậm rãi điểm danh:
– Sở Thanh Lăng.
Sở Thanh Lăng ngây người, không ngờ được điểm danh, gã tiến lên vái lạy:
– Có đệ tử!
Lý Thất Dạ nói:
– Thanh Cuồng Đế Thương này thuộc về tất cả Cuồng Đình đạo thống, hôm nay ban cho ngươi sử dụng, mong ngươi có thể đăng đỉnh càn quét Tam Tiên giới.
Được ban cho Cuồng Đế Thương, hai tay Sở Thanh Lăng nâng cây thương ngây ra như phỗng, sững sờ hóa đá.
Ban ơn đến quá đột ngột, Sở Thanh Lăng ngây người tại chỗ thật lâu.
Cuồng Đế Thương là tổ binh của Cuồng Đình đạo thống. Dù không bằng Nộ tiên kiếm nhưng cũng là chí cao vô thượng, vạn cổ tới nay hiếm ai một mình chấp chưởng Cuồng Đế Thương.
Nay Lý Thất Dạ ban Cuồng Đế Thương cho Sở Thanh Lăng sử dụng là xác lập địa vị của nàng trong Cuồng Đình đạo thống, cũng là ký thác kỳ vọng cao vào nàng.
Sở Thanh Lăng vái lạy:
– Tạ ơn công tử ban cho!
Sở Thanh Lăng cung kính, tâm phục khẩu phục, hoàn toàn thần phục Lý Thất Dạ.
Mọi người đều nín thở. Không ai có gì bất mãn với sắp đặt của Lý Thất Dạ ngược lại cảm thấy hắn làm rất tuyệt.
Lý Khiêm và mạch người thủ hộ có Nộ tiên kiếm, bảo vệ đạo nguyên, bảo vệ Cuồng Đình đạo thống.
Vương Hàm được đưa lên ngai vàng, xác định trong tay nàng nắm quyền là cái chắc. Vương Hàm sẽ trùng hưng Cuồng Đình đạo thống, quét sạch chướng ngại, để nàng có đủ sức mạnh ngưng tụ Cuồng Đình đạo thống.
Chương 3150: Nhà đá dưới lòng đất
Sở Thanh Lăng là thiên tài tuyệt thế của Cuồng Đình đạo thống, đệ nhất nhân trong thế hệ trẻ. Nàng dược ban cho tư cách sử dụng Cuồng Đế Thương nghĩa là Lý Thất Dạ đặt kỳ vọng cao vào nàng, hy vọng tương lai nàng sẽ lên Chân Đế.
Vậy là Vương Hàm quản lý công việc Cuồng Đình đạo thống, Sở Thanh Lăng có thể tập trung vào tu luyện. Nếu có ngày Sở Thanh Lăng chứng đạo thành đế thì sẽ là hậu thuẫn mạnh mẽ cho Cuồng Đình đạo thống, sẽ cung cấp bảo đảm chắc chắn hơn cho Cuồng Đình đạo thống trùng hưng.
Cuồng Tổ là một Thủy Tổ chí cao vô thượng, sáng lập tiên thống Cuồng Đình đạo thống. Có thể tưởng tượng Cuồng Tổ cường đại, vô địch biết bao trong Thủy Tổ từ vạn cổ đến nay.
Có thể nói Cuồng Tổ để lại tổ binh mạnh hơn Thủy Tổ đẳng cấp đạo thống có thể sáng tạo vạn thống khác rất nhiều, càng quý giá hơn.
Lý Thất Dạ không độc chiếm Cuồng Đế Thương hay Nộ tiên kiếm. Nộ tiên kiếm là Cuồng Tổ đặc biệt cất chứa, không để lại cho tử tôn hậu nhân.
Lý Thất Dạ muốn chiếm hữu Cuồng Đế Thương, Nộ tiên kiếm cũng không ai dám nói cái gì. Nhưng hắn không độc chiếm hai tổ binh, hắn để lại cho Cuồng Đình đạo thống.
Đây xem như Lý Thất Dạ làm chuyện tốt cho Cuồng Tổ. Dù về sau lão già này làm chuyện rất điên cuồng nhưng trong lòng vẫn còn lưu luyến Cuồng Đình đạo thống, nếu không đã chẳng tốn nhiều tâm huyết vào một đạo thống.
Cho nên Lý Thất Dạ để lại hai tổ binh xem như bù đắp Cuồng Đình đạo thống, giải quyết chút lưu luyến trong lòng lão già. Nếu Cuồng Đình đạo thống cứ tiếp tục suy sụp thì khoảng vài thời đại nữa sẽ tan biến, Cuồng Đình đạo thống sẽ thành mảnh đất hoang vu.
Cuối cùng Lý Thất Dạ nhẹ phất tay nói với mọi người:
– Được rồi, từ đâu đến thì về lại nơi đó đi.
Mọi người lấy lại tinh thần, vái lạy Lý Thất Dạ. Đệ tử đến từ khắp nơi trong Cuồng Đình đạo thống vẫn còn lưu luyến, vì sau lần diện thánh này e rằng bọn họ rất khó gặp lại tiên tổ lần nữa.
Chợt con ngươi Lý Thất Dạ co rút lắc người biến mất, mọi người chưa lấy lại tinh thần thì hắn đã biến mất, không ai biết hắn đi đâu.
Chớp mắt Lý Thất Dạ vượt qua sâu trong Khuyết Nha sơn mạch, đi vào sâu trong đạo cơ. Lý Thất Dạ đi xuống lòng đất, tiếng xèo xèo vang lên không dứt.
Quanh người Lý Thất Dạ hiện ra các đạo văn màu vàng, những đạo văn như chất lỏng hoàng kim. Các đạo văn như chất lỏng hoàng kim chảy theo Lý Thất Dạ bước đi, các đạo thống đan xen vào nhau như hình thành lồng giam thế giới ngầm.
Trong thời gian ngắn Lý Thất Dạ vượt qua hơn phân nửa đại mạch ngầm của Khuyết Nha sơn, bước vào vực sâu. Đây là một nhà đá rất nhỏ, pháp tắc cực kỳ nghịch thiên che lấp nhà đá. Nhà đá này không được tạo từ tay Thủy Tổ hay cự phách nào, nó hồn nhiên thiên thành.
Rào rào!
Lý Thất Dạ định bước vào nhà đá thì sương mù đỏ lan tràn. Một bóng người đứng đó, là huyết sâm ngàn vạn năm. Huyết sâm vốn chỉ to cỡ nắm tay nhưng bây giờ thân thể liên tục trướng to sắp thành cây lớn chọc trời, rễ cắm vào mặt đất. Huyết sâm bùng nổ khí thế cực kỳ đáng sợ như Chân Thần vô địch.
Huyết sâm canh giữ trước nhà đá không nhường một bước, không cho Lý Thất Dạ đi vào, nếu không nó sẽ liều mạng với hắn.
Lý Thất Dạ nhìn huyết sâm thì bật cười, lắc đầu nói:
– Ngươi chỉ là mồi, ngăn ta cũng vô dụng.
Lý Thất Dạ lấy Dương Hồ ra.
Bùm!
Dương Hồ đột nhiên vang lên tiếng sấm, tia chớp chợt lóe, huyết sâm to như cây chọc trời bị hút vào. Huyết sâm muốn chống cự nhưng không được, nó bị hút vào Dương Hồ.
Đây là điểm lợi hại của Dương Hồ, có thể nói là khắc tinh của tất cả linh dược tiên thảo, có thể nháy mắt hút linh dược tiên thảo vào. Trong Dương Hồ có thế giới, trừ có thể thu linh dược tiên thảo ra còn có thể uẩn dưỡng chúng nó.
Lý Thất Dạ tốn rất nhiều công sức uẩn dưỡng, tế luyện ra một Dương Hồ.
Lý Thất Dạ thu huyết sâm rồi bước vào nhà đá.audio coi am
Nhà đá rất cổ xưa, dường như đã tồn tại từ trước thời tuyên cổ, dường như từ thuở thiên địa sơ khai thì cổ thất này đã tồn tại.
Phía cuối cổ thất có một nhánh cây nhỏ xíu. Không đúng, đó là một gốc cây già, một gốc cây già rất nhỏ. Cây già rách nát như bị chém hơn một nửa chỉ còn lại chút thân cây chống đỡ, trên cây già mọc mấy cái nhánh nhỏ. Xem vảy kết trên cây già thì hình như là vết thương để lại từ năm tháng rất xa xôi, hơn một nửa cây già và rễ đều mất.
Cây già vốn cắm rễ tại đó nhưng Lý Thất Dạ mới đi vào nó liền nhảy cẫng lên, như người đang tĩnh tọa tu luyện bị giật mình tỉnh lại vì có người đến.
Trong khoảnh khắc cây già như con người theo dõi Lý Thất Dạ, thụt lùi lại muốn xoay người trốn.
Đang lúc cây già định xoay người trốn thì nhà đá vang tiếng xèo xèo, nổi lên các đạo văn. Những đạo văn chất lỏng hoàng kim tích tắc biến nhà đá thành phòng hoàng kim, nhốt chặt nhà đá, phòng thủ kiên cố.
Lý Thất Dạ nhìn cây già rách nát, chậm rãi nói:
– Muốn gặp ngươi thật khó khăn, ngươi rất cảnh giác cẩn thận.
Cây già bị nhà đá khóa cứng giống như người rất cảnh giác nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm.
Lý Thất Dạ nhìn kỹ cây già trước mắt, nhìn tứ chi rách nát của nó, thì thào:
– Từ sau trường sinh thảo lần đầu tiên ta thấy thực vật như vậy.
Nếu có người nghe lời Lý Thất Dạ nói sẽ rất ngạc nhiên, trường sinh thảo là một trong chín Thiên Bảo.
Lý Thất Dạ nhìn cây già, chậm rãi nói:
– Trường sinh bất tử là điều không được phép.
Cây già rách nát vẫn hết sức cảnh giác nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm. Trong lúc hắn đánh giá nó thì nó cũng quan sát hắn, như muốn tìm manh mối từ người hắn.
Lý Thất Dạ nhìn cây già tàn khuyết, lẩm bẩm:
– Hèn gì mọi người đều tìm ngươi. Thủy Tổ, Chân Đế đều như vậy, không tiếc đào ba thước đất. Đây đúng là che giấu huyền bí trường sinh bất tử.
Cây già không đáp, chỉ nhìn Lý Thất Dạ.
Thật lâu sau Lý Thất Dạ thu về tầm mắt, không nhìn cây già nữa. Lý Thất Dạ nhìn vách đá trên nhà đá cổ xưa.
Vách đá nhà đá xưa khắc đầy phù văn. Nhìn kỹ thì phù văn không giống được khắc lên mà như hồn nhiên thiên thành, nó ngưng tụ thiên địa tự nhiên sinh trưởng.
Phù văn trên vách đá ít ai trên đời xem hiểu, Lý Thất Dạ là một trong số người hiểu được.
Lý Thất Dạ nhìn kỹ những phù văn này, qua một lúc lâu lẩm bẩm:
– Phương thuốc của Lão Qủy không phải tự dưng nghĩ ra mà là có lai lịch. Tiếc rằng phương thuốc của Lão Quỷ bị khiếm khuyết.
Lúc ở thành Thiên Cổ Lão Quỷ từng xin Lý Thất Dạ luyện một lò đan, đó là đan vô song cõi đời, không thể thành công được.
Lò đan của Lão Quỷ lai lịch động trời, không ai biết xuất xứ thật sự của nó. Nhưng Lý Thất Dạ biết, có điều hôm nay xem phù văn trong phòng cổ xưa mới hiểu bí ẩn đằng sau đó không hề đơn giản. Lão Quỷ chỉ biết chút vụn vặt trong đó.
Phù văn trên vách đá cổ xưa đến không cách nào ngược dòng. Hình như nó tồn tại từ trước tuyên cổ, dù năm tháng trôi qua vẫn không thể xóa nhòa.
Phù văn này ghi chép rất nhiều thứ, dính dáng đến nhiều điều bí ẩn không ai biết. Ví dụ trường sinh, ví dụ khởi nguồn cổ xưa nhất, lai lịch tận cùng của thế giới.