Đế Bá Audio Podcast
Tập 607 [Chương 3031 đến Chương 3035]
❮ sautiếp ❯Chương 3031: Thế Đạo
Khi nhìn thấy Thế Đế thứ hai, rất nhiều người bị kích động, nội tình của Thiển gia nằm ngoài sức tưởng tượng của mọi người.
Ai cũng biết rằng, Thiển gia có chín đế, được xưng là truyền thừa số một 13 châu, cũng nhiều Đại Đế nhất. Ai cũng biết nội tình của Thiển gia sâu không lường được, thế nhưng không ai biết nội tình của Thiển gia một cách cụ thể.
Hôm nay nhìn thấy Thế Đế thứ hai thì mọi người hơi hiểu sức mạnh của Thiển gia. Dùng tích lũy trăm nghìn vạn năm để đắp nặn Thế Đế thứ hai là một chuyện rất đáng sợ.
– Cho dù không bằng chân thân thì cũng không thua kém nhau mấy.
Có Đại Đế Thiên tộc nói nhỏ:
– Nếu như không ai áp chế Thiển gia thì khắp thế gian còn ai có thể chống lại Thiển gia, vạn thế còn ai có thể đối đầu với Thiển gia. Nếu cứ tiếp tục như vậy, chưa biết chừng Thiển gia có thể thống nhất 13 châu!
Khi nhìn thấy Thế Đế thứ hai được Thiển gia đắp nặn ra, rất nhiều người rùng mình, bao gồm chính bản thân Thiên tộc, thậm chí có một ít Đại Đế Thiên tộc mừng trộm vì có nhân vật khủng bố như Âm Nha tồn tại. Ít nhất, thế gian này còn có Âm Nha có thể áp chế Thế Đế, có thể áp chế Thiển gia.
Nếu không có hắc thủ sau màn Âm Nha quanh quẩn 13 châu như bóng râm thì trên thế gian này còn ai có thể áp chế Thế Đế, áp chế Thiển gia? Nói không chừng khi thời giờ tới thì Thiển gia sẽ quét ngang Cửu Thiên Thập Địa, quét ngang vạn vực!
Chưa biết chừng không có Âm Nha áp chế thì Thiển gia đã nhất thống 13 châu lâu rồi.
“Coong, coong, coong…” Ngay lúc này, từng hồi tiên âm vang lên, đó là tiếng mặc áo giáp, rất dễ nghe, lắng nghe tiếng động này là một chuyện hưởng thụ. Khi tiếng mặc áo giáp vang lên sẽ nán lại ba ngày, làm người ta say sưa.
Lúc này Thế Đế thứ hai mặc vào một bộ trang phục, trang phục này bốc lên tiên khí. Khi Thế Đế thứ hai mặc xong bộ trang phục này thì một vùng thương hải mênh mông vô tận xuất hiện.
Thương hải quá rộng lớn, thậm chí có thể chứa đựng 13 châu. Nếu thương hải nổi sóng, sóng sẽ cao 300 triệu trượng, có thể nhấn chìm toàn bộ thế giới, còn nước biển thì có thể dập tắt mặt trời chỉ trong nháy mắt.
Trong thương hải có một vầng minh nguyệt treo cao, như thể minh nguyệt được thương hải ôm ấp.
– Thương Hải Bão Nguyệt!
Khi nhìn thấy Thế Đế mặc trang phục này vào, có Tiên Vương cấp cao giật mình, nói:
– Chân Tiên sáo trang của Thế Đế!
– Chân Tiên sáo trang!
Nghe Tiên Vương đó nói vậy, rất nhiều người bị kích động. Ánh mắt của mọi người đều dồn dập về bộ áo giáp Thế Đế đang mặc. Mặc dù mọi người đã nghe thấy danh tiếng của Chân Tiên sáo trang, thế nhưng có rất nhiều Đại Đế Tiên Vương lần đầu nhìn thấy Chân Tiên sáo trang.
Uy danh của Chân Tiên sáo trang trong tay Thế Đế được truyền tụng lâu rồi. Thế nhưng rất ít người biết tên gọi của bộ Chân Tiên sáo trang này.
Thương Hải Bão Nguyệt là tên của bộ Chân Tiên sáo trang này. Tên này cũng đại diện cho Đạo Thiên thiên địa của nó.
Nhìn thấy Chân Tiên sáo trang trên người Thế Đế, rất nhiều người chép chép miệng, rất nhiều người thèm nhỏ dãi.
Chân Tiên sáo trang, khắp thế gian chỉ có năm bộ. Chân Tiên sáo trang của Minh Nhân Tiên Đế cùng Lục Đạo Nhân Vương mất tích. Hậu thế chỉ còn lại ba bộ mà thôi. Có thể thấy đạo binh này hiếm thấy như thế nào!
Bây giờ mọi người đã hiểu, tại sao từ đầu tới giờ Thế Đế không mặc Chân Tiên sáo trang, thì ra Chân tiên sáo trang luôn ở trong Thiển gia. Bởi vậy mới có cảnh Thế Đế thứ hai mặc Chân Tiên sáo trang.
“Cheng—” một tiếng. Tay trái của Thế Đế này nâng một tấm cự thuẫn, cự thuẫn như trời, chỉ cần đặt đại đâu đó cũng có thể ngăn chặn một phía, không để biết cứ kẻ nào vượt qua. Cự thuẫn rung nhẹ, âm thanh có thể đánh rớt các vì sao trong vũ trụ.
“Cheng” một tiếng. Kiếm vang cửu thiên. Tay phải của Thế Đế này cầm một thanh Thiên kiếm, Thiên kiếm này như được luyện từ thiên hà, ánh bạc chói lọi khắp trời. Thiên kiếm vô cùng to lớn, đâm đại một kiếm cũng có thể đâm rách đại địa.
Thuẫn này kiếm này đều là một phần của Chân Tiên sáo trang. Chân Tiên sáo trang không chỉ có áo giáp trên người Thế Đế mà thôi.
– Quá ghê gớm, Thiển gia quá nghịch thiên.
Thấy Thế Đế thứ hai chặn đường, Quy Phàm Cổ Thần cười lớn.
Khi Thế Đế thứ hai mặc Chân Tiên sáo trang thì nét mặt của Quy Phàm Cổ Thần đông cứng, nói chậm:
– Chân Tiên sáo trang, lại thêm nhập thế thân, thế gian ít ai bằng.
Ngay cả Cổ Thần vô đối như Quy Phàm Cổ Thần, khi nhìn thấy Thế Đế mặc Chân Tiên sáo trang thì cũng nghiêm túc như lâm đại địch.
“Đùng —” một tiếng. Trong chớp mắt, tinh lực toàn thân Quy Phàm Cổ Thần bùng nổ, 12 đồ đằng xông thẳng lên trời, hóa thành thiên vũ gào sóng.
“Oong —” Lúc này, tinh lực của Quy Phàm Cổ Thần không khác gì hạt giống đâm chồi, chớp mắt tăng vọt. Chỉ trong khoảnh khắc, tinh lực của Quy Phàm Cổ Thần trở nên mênh mông vô tận, như thể có thể căng nứt toàn bộ Cổ Thế Giới, như thể tinh lực của tất cả Đại Đế Tiên Vương gộp lại cũng không bằng mình hắn.
– Huyết thống Nhân Vương!
Thấy tinh lực của Quy Phàm Cổ Thần tăng vọt, có người nói.
Nhìn huyết thống Nhân Vương của Quy Phàm Cổ Thần, có rất nhiều người của bách tộc ước ao. Đây là huyết thống Tiên Huyết của bách tộc, huyết thống này bắt nguồn từ Lục Đạo Nhân Vương! Uy lực không gì sánh bằng. Rất nhiều Tiên Vương muốn có huyết thống như vậy mà không được.
Huyết thống Nhân Vương nắm giữ sức mạnh sinh sôi không ngừng nghỉ cùng một số sức mạnh vô thượng khác. Sức mạnh của nó không hề thua kém huyết thống Tiên Huyết của tam tộc Thần – Ma – Thiên.
– Giết —-
Quy Phàm Cổ Thần hét dài, dẫm nát tinh không, vồ giết về phía Thế Đế như một con cự thú Hồng Hoang. Khi Quy Phàm Cổ Thần giết tới như một con cự thú Hồng Hoang, sức mạnh vô địch đó, ngay cả Đại Đế Tiên Vương cũng cảm thấy nghẹn thở. Cổ Thần, không phải chỉ có hư danh, ngay cả Đại Đế Tiên Vương cũng phải nhượng bộ.
“Ầm —” một tiếng. Chớp mắt, Thế Đế thứ hai đưa cự thuẫn ra chặn, ngăn cách thiên địa, cắt ngang mọi thứ, chặn Quy Phàm Cổ Thần ở ngoài.
“Đùng —” một tiếng. Đòn đánh của Quy Phàm Cổ Thần đánh mạnh lên cự thuẫn, sức mạnh bùng nổ mạnh tới mức có thể biến toàn bộ thế giới thành tro bụi.
Trong diễn biến khác, Lý Thất Dạ vừa phải chịu đựng “Bình Loạn Quyết” nguyền rủa, vừa phải đại chiến với Thế Đế.
“Đùng —” một tiếng. Khi Thế Đế giết tới nơi, Thái Sơ Nguyên Mệnh của Lý Thất Dạ bay ra ngoài. Mười hai đạo pháp đan xen với nhau ngăn chặn một đòn vô địch của Thế Đế.
“Oong” một tiếng. Thế Đế triển khai đại đạo, mười hai thiên mệnh chìm nổi, đại đạo cuồn cuộn, nghiền nát Chư Thiên Thập Địa, thế gian vạn pháp.
Bị vô thượng đại đạo của Thế Đế nghiền ép, rất nhiều thiên mệnh của các Đại Đế Tiên Vương chợt lu mờ. Chỉ trong chớp mắt, rất nhiều người quỳ xuống ba quỳ chín lạy.
Khi triển khai đại đạo, giữa ba ngàn hồng trần, giữa biển người mênh mông, Thế Đế giống như người phàm sinh sống trong phàm thế, có khó khăn, có phú quý, có nghèo khó, nhưng cũng có hy vọng.
Khi hy vọng sinh ra, thế gian không có thứ gì có thể bì được sức mạnh này. Hy vọng là khát vọng của thế gian này, cũng là sức mạnh đáng sợ nhất phàm thế.
Thế Đạo, đây là tên gọi vô thượng đại đạo của Thế Đế. Thế Đế cũng lấy tên theo đại đạo của mình.
– Ta là chúng sinh!
Lúc này, Thế Đế biến mất, thế nhưng giọng nói trầm ổn như núi của hắn còn vang vọng. Hắn đã hóa thành chúng sinh, chúng sinh sinh ra hy vọng.
Khi hy vọng được sinh ra, sức mạnh mạnh như vũ bão, sắc bén không gì đỡ nổi. Không có thứ gì có thể chống lại sức mạnh của hy vọng. Sức mạnh này muốn đâm thủng Lý Thất Dạ, muốn đóng đinh Lý Thất Dạ.
– Bản thân ngươi là Đế giả vô thượng, đâu có làm chúng sinh bao giờ.
Lý Thất Dạ cười lớn, hét lên một tiếng, nói:
– Ngũ dạ hữu dục, thế đạo suy lạc!
Trong chớp mắt, Thất Dạ Đạo được triển khai.
Hy vọng là thứ sinh đẹp nhất thế gian. Thế nhưng khi con người có dục vọng thì hy vọng sẽ như hoa nở, từng cánh hoa tách ra từng tí, xinh đẹp, dụ người.
Khi hy vọng trở thành dục vọng, trong chớp mắt, mọi người thấy ảo giác, thấy mình đang ở trong hồng trần náo nhiệt. Ở đó đang là mùa xuân, trăm hoa đua nở, trai thanh gái lịch, đèn lướt bóng trăng, làm lòng người lay động. Hồng trần mê hoặc để đạo tâm của mọi người lạc lối, để ánh mắt của mọi người mơ màng.
Khi đóa hoa hy vọng nở bung thì sẽ từ thịnh tới suy, từng cánh hoa rơi rụng, cuối cùng chết héo.
Thế gian vố tràn ngập hy vọng, nhưng trong khoảnh khắc, đại thế héo tàn, vạn vật sụp đổ, mọi thứ trên thế gian đều trở nên suy đồi, không khác gì chìm vào bóng tối.
Tiếng “xì, xì, xì” vang lên. Khi mọi thứ suy đồi, sức mạnh của hy vọng bị dập tắt, chết dần mòn, cuối cùng biến mất không còn dấu vết.
Sức mạnh hy vọng của Thế Đế không thể đóng đinh chết Lý Thất Dạ, cũng không khiến Lý Thất Dạ suy yếu.
– Mẫn Liên Chúng Sinh!
Đạo âm của Thế Đế vang vọng hậu thế. Tiếng nói của hắn như thể tới từ tuyên cổ, vĩnh tồn bất diệt.
Trong chớp mắt, Thế Đế bước ra khỏi chúng sinh, toàn thân tỏa ra ánh sáng từ bi. Trong ánh sáng từ bi soi chiếu vạn thế của hắn, ngàn tỉ sinh linh được phổ độ.
Trong chớp mắt, đại đạo suy đồi của Lý Thất Dạ bị sức mạnh từ bi bóp nát. Bấy giờ từ bi có ở khắp mọi nơi, từ bi không bỏ sót chỗ nào. Từ bi sưởi ấm lòng người, lại thắp lên hy vọng cho tất cả mọi người.
Chương 3032: Thiên Tru
Từ bi của Thế Đế thiêu cháy suy đồi của Lý Thất Dạ. Nó không chỉ thiêu cháy suy đồi của Lý Thất Dạ mà còn thiêu cháy đại đạo của Lý Thất Dạ, thiêu cháy tinh lực của Lý Thất Dạ.
Vì vậy, ban đen trên người Lý Thất Dạ chợt nhiều hơn. Nửa người của hắn đã biến thành màu xám, giống như bị đốt thành tro. Chớp mắt, tinh lực của Lý Thất Dạ yếu hơn rất nhiều.
– Thế Đạo.
Nhìn Thế Đế triển khai vô thượng đại đạo, có Đại Đế thì thào.
Rất nhiều người cảm thấy Thế Đế là một bí ẩn, không phải hắn thần bí, cũng không phải hắn có bí mật.
Mọi người biết rất nhiều sự tích về Thế Đế, thậm chí thuộc làu làu. Thế nhưng Thế Đế có một số chuyện để mọi người khó hiểu.
Khó hiểu nhất là đại đạo của Thế Đế! Phải biết, Thế Đế xuất thân từ Thiển gia, là thế gia đế vương, đời nào cũng có Đại Đế.
Cho dù ở thời đại của Thế Đế thì Thiển gia cũng cao quý hơn hết! Thiên chi kiêu tử xuất thân từ nhà đế vương, nhất định có vận mệnh của quý tộc.
Trong trí tưởng tượng của mọi người, Thế Đế nhất định sẽ sáng tạo ra đại đạo của vua chúa, phách lối, đế vương, quý khí, cao không với tới, huyền ảo không gì sánh bằng. Như vậy mới phù hợp với xuất thân của Thế Đế, mới xứng đáng với địa vị của Thế Đế.
Nhưng lạ là, Thế Đế lại sáng tạo ra đại đạo của phàm thế. Hắn tới từ chúng sinh, cũng biến mất trong chúng sinh. Hắn như sinh trưởng ở hồng trần, nhưng không bị thế gian nhiễm bẩn. Rất bất thường, nói ra cũng không ai tin.
Không ai biết tại sao Thế Đế lại sáng tạo ra đại đạo như vậy. Có người nói có liên quan tới thời trẻ của Thế Đế. Còn thời trẻ của Thế Đế như thế nào thì không ai biết.
– Trời sinh ngươi là thiên chi kiêu tử, cao quý không tả xiết, đế tư vô song, từ bi làm gì, làm chúng sinh làm gì, giống hệt đàn bà.
Mặc dù lúc này tinh lực của Lý Thất Dạ yếu đi rất nhiều, thế nhưng hắn vẫn cười lớn, quát lên:
– Lục dạ hữu diệt, ức thế tồn ma!
Ngay lúc này, đại đạo suy đồi, vạn vật mục nát, hư thối sinh ra bóng tối, bóng tối sinh ra quỷ quái yêu ma, sinh ra ác ma tiểu quỷ. Trong năm tháng hắc ám đó, yêu ma quỷ quái với ác ma tiểu quỷ cắn nuốt nhau, ăn càng nhiều, chúng nó càng mạnh mẽ.
Sau cùng, tất cả yêu ma quỷ quái với ác ma tiểu quỷ bị nuốt mất, sinh ra một ma vương. Ma vương nuốt hết tất cả ác ma, nuốt hết mọi thứ trên thế gian. Cuối cùng thế gian bị nó nuốt hết sạch, nó trở thành kẻ tối cao nhất thế gian. Khi nó cắn nuốt thiên địa thì thế gian chỉ còn lại một mình nó.
Lúc này, ma vương chí cao vô thượng nuốt chửng từ bi của Thế Đế, nuốt chửng đại thế của Thế Đế, thậm chí muốn nuốt luôn Thế Đế.
Nhìn ma vương sinh ra, tất cả mọi người lạnh gáy. Ngay cả Đại Đế Tiên Vương cũng thấy ớn lạnh cột sống.
Trong chớp mắt, mọi người cảm thấy trong bóng tối có một đôi mắt đang theo dõi bọn họ. Bất kể Đại Đế Tiên Vương hay là ngàn tỉ sinh linh thì cũng chỉ là thức ăn trong miệng người khác mà thôi.
– Đây là cảnh kỳ sao?
Một ít Tiên Vương cấp cao biết nội tình nên thấy sợ hãi.
Có một ít Đại Đế Tiên Vương cũng nghĩ tới truyền thuyết liên quan tới Hắc Ám. Chẳng lẽ Hắc Ám thật sự sẽ giáng lâm. Lẽ nào bóng tối thật sự sinh ra một vị vô thượng ma vương, có thể cắn nuốt mọi thứ trên thế gian. Ngàn tỉ sinh linh, Đại Đế Tiên Vương, thậm chí là thiên địa. Cuối cùng cả thế giới chỉ còn lại một mình hắn.
– Ta là chúng sinh. Giết!
Khi vô thượng ma vương đang cắn nuốt mọi thứ, tiếng nói của Thế Đế vang lên như sấm, nổ tung vạn vật trên thế gian, nổ tung tất cả hắc ám. Ngay lúc này, Thế Đế gửi xuống ánh sáng, gửi xuống thánh quang. Ánh sáng của hắn, từ bi của hắn sưởi ấm lòng người, nuôi lớn sinh mệnh.
“Oong” một tiếng. Nháy mắt, Thế Đế ra tay, đây là đại đạo tuyệt sát, vô tình vô nghĩa, lạnh lẽo tàn khốc, không phải từ bi như vừa rồi mà là Kim Cương Đồ Ma!
Tuyệt sát vừa ra, mọi người nghẹn thở. Một sát diệt vạn thế, dù ngươi khủng bố như thế nào, mạnh mẽ như thế nào, cũng không trốn khỏi tuyệt sát.
Hàn quang chớp lóe, ma vương chí cao vô thượng bị chặt đầu, hắc ám tan biến, quang minh soi chiếu khắp mọi nơi. Lúc này, thế gian lại trở nên phồn hoa, đại thế lại xuất hiện trước mắt mọi người. Ở đây, hồng trần ba ngàn trượng, có vô số trai thanh gái lịch, đại thế thái bình, ngàn tỉ sinh linh chăm lo sinh hoạt, một mảnh hưng thịnh!
Trong chớp mắt, Thế Đế giống như sáng tạo một kỷ nguyên, sáng tạo một đại thế hoàn toàn mới. Ở đại thế này, khắp nơi phồn hoa!
“PHỐC!”
Mặc dù tuyệt sát của Thế Đế không thể giết được Lý Thất Dạ, thế nhưng đã làm Lý Thất Dạ bị thương.
“Xì xì xì”
Trong chớp mắt, sức mạnh nguyền rủa đáng sợ xâm nhập toàn thân Lý Thất Dạ. Cơ thể Lý Thất Dạ bốc lên ám hỏa, toàn thân hắn bốc cháy, toàn thân tối đen, giống như bị đốt cháy đen.
– Âm Nha, hôm nay là giờ chết của ngươi!
Lúc này, U Thiên Đế hét lớn, giọng nói pha lẫn đắc ý.
– Không, là giờ chết của các ngươi!
Lúc này, Lý Thất Dạ chao đảo, nhưng vẫn cười rất vui vẻ, cười lớn nói:
– Thiển lão đầu, ngươi nói hôm nay ngươi chết hay ta chết? Ta đã chuẩn bị kỹ, không biết ngươi chuẩn bị kỹ chưa?
– Có thủ đoạn gì cứ xài, ân oán ngàn vạn năm, cần phải kết thúc.
Giọng nói của Thế Đế trầm ổn như đá. Khi hắn nói câu đó, tất cả mọi người đều thót tim, đều cảm thấy lần này Âm Nha chết chắc rồi.
– Được! Để cho các ngươi kiến thức đòn sát thủ của ta.
Lý Thất Dạ ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, cười lớn nói:
– Lão thiên khốn nạn, nghe rõ cho ta, hôm nay ta muốn chấp chưởng thế giới này, chấp chưởng mọi quy tắc trong thiên địa. Hôm nay ta sẽ đánh vỡ thiên địa. Đã tới lúc ta buông tay thích làm gì thì làm rồi!
Khi Lý Thất Dạ vừa nói xong, chớp mắt, đôi mắt của hắn sáng rực, giống như kim cương, phun trào ánh sáng vô cùng vô tận.
“Oong” một tiếng. Khi đôi mắt của Lý Thất Dạ phát sáng, bầu trời xuất hiện một cái hố, rất giống Lôi Trì xuất hiện ở trong đó!
– Quy Phàm, chạy!
Lý Thất Dạ hét mạnh. Vừa hét xong, đôi mắt của hắn sáng hơn cả một triệu mặt trời nổ tung, sáng mù mắt tất cả mọi người, rất nhiều người tối mắt tối mày. Tia sáng này quá sáng, quá lóa mắt, để mọi người không sao tránh được.
Ánh sáng này không chỉ sáng mù mắt mọi người mà càng sáng mù tất cả hắc ám trên thế gian. Ngay cả hắc ám lẩn trốn trong thế gian thì trong khoảnh khác này cũng không còn đường để chạy.
“Đùng đùng” Tuyệt sát trên trời rớt xuống, thương thiên trừng phạt, sức mạnh tiêu diệt vô cùng vô tận rớt xuống, có thể hủy diệt mọi thứ.
– Thiên Tru.
Chớp mắt, tất cả Đại Đế Tiên Vương hét lên. Đại Đế Tiên Vương đứng quan sát ngoài xa cũng sợ mất hồn mất vía, nhanh chân chạy trốn.
– Không tốt.
Thế Đế cũng biến sắc. Hắn còn chưa kịp phản ứng thì đã nghe “đùng đùng”. Một tia chớp màu vàng thô to đánh trúng người hắn. Trong chớp mắt, khói xanh bốc lên kèm theo mùi thịt nướng.
Quy Phàm Cổ Thần đang đánh nhau với Thế Đế thứ hai vừa nghe Lý Thất Dạ nói vậy đã trốn biệt vào Đạo môn.
“Coong, coong, cheng”
Khi bị tia Thiên Tru đầu tiên đánh trúng, Thế Đế nhanh chóng phản ứng, mặc Chân Tiên sáo trang vào ngay, Thế Đế thứ hai cũng biến mất.
“Đùng đùng, đùng đùng, đùng đùng…” Ngay lúc này, sấm chớp vô cùng vô tận đánh xuống, từng tia Thiên Tru rớt xuống, Thiên Hỏa đâm xuống, Thiên Tru bao phủ toàn bộ thế giới. Khoảnh khắc này, thế giới dường như tận thế, toàn bộ thế giới đang bị hủy diệt.
– Thiên Tru.
Tất cả Đại Đế Tiên Vương sợ mất hồn mất vía. Đại Đế Tiên Vương sợ cái gì nhất? Đương nhiên là Thiên Tru!
“Đùng, đùng, đùng”
Tất cả Đại Đế Tiên Vương muốn bỏ chạy, thế nhưng bọn họ bị “Bình Loạn Quyết” dung hợp lại với nhau, giống như châu chấu bị buộc chung một sợi dây, có người chạy hướng đông, có người chạy hướng tây, căn bản không thể trốn thoát.
Trong tình huống cấp bách, tất cả Đại Đế Tiên Vương lấy binh khí cùng thiên mênh ngăn cản Thiên Tru.
– A!
Trùng Hoàng Tiên Đế là người đầu tiên không chống đỡ nổi, trong chớp mắt, hắn bị Thiên Tru đánh nát cơ thể, đại đạo, tiên huyết, thiên mệnh đều bị thiêu cháy. Chớp mắt đã “thân tử đạo tiêu”, biến thành tro bụi.
Trong thời gian ngắn ngủi này, người đầu tiên rút lui thành công chính là Thế Đế. Hắn mặc Chân Tiên sáo trang, chống đỡ Thiên Tru. Chớp mắt, dùng tốc độ nhanh nhất trốn vào Đạo môn, trốn về sào huyệt của hắn.
“Đùng đùng, đùng đùng”
Từng tia Thiên Tru rớt xuống, Đại Đế Tiên Vương trong chiến trường đều bị thương nặng. Toàn bộ đám người U Thiên Đế, Kiếm Đều máu me be bét, thậm chí có Đại Đế Tiên Vương bị hủy thân thể, phải chống đỡ bằng thiên mệnh!
Chương 3033: Quang Minh Ma Đế
Thiên Tru rơi xuống, Đại Đế Tiên Vương trốn thục mạng. Không phải Đại Đế Tiên Vương nhát gan mà bởi xưa nay trên thế gian này không ai chống đỡ được Thiên Tru. Nếu như cậy mạnh thì chắc chắn phải chết. Viêm Đế, Lan Đế là ví dụ tốt nhất. Ngay cả Đại Đế mười hai thiên mệnh khi chống đỡ Thiên Tru cũng rơi vào kết cục “thân tử đạo tiêu” thì huống chi là bọn họ.
Đại Đế Tiên Vương, thậm chí ngay cả Thượng Thần đang đứng ngoài quan sát cũng trốn biệt. Chỉ có một, hai Đại Đế Tiên Vương xui xẻo phản ứng chậm, không chạy kịp, cũng không thể đỡ nổi Thiên Tru, cuối cùng hét thảm một tiếng, “thân tử đạo tiêu”, biến thành tro bụi!
Bây giờ mọi người mới hiểu tại sao Âm Nha lại kêu đám người Nhân Hiền Tiên Đế rời khỏi, thì ra hắn đã tính sẵn hình huống này. Hắn muốn mượn tay Thiên Tru tiêu diệt tất cả kẻ địch!
Thiên Tru rơi xuống, chỉ có những Đại Đế Tiên Vương trên chiến trường như đám người U Thiên Đế không chạy kịp. Bọn họ triển khai “Bình Loạn Quyết”, tất cả Đại Đế Tiên Vương giống như châu chấu bị một sợi dây buộc chung với nhau, ngáng chân với nhau.
“Đùng đùng” Người đầu tiên chết dưới Thiên Tru là Trùng Hoàng Tiên Đế. Còn Đại Đế Tiên Vương khác tuy có thể tạm chống, nhưng dưới uy lực của Thiên Tru, ai cũng bị thương nặng, máu me đầm đìa.
“Đùng đùng, đùng đùng, đùng đùng…” Từng tiếng Thiên Tru rơi xuống vang lên. Khi Thiên Tru rơi xuống, nó không chỉ đánh đám người U Thiên Đế, không chỉ đánh Thế Đế, cũng không chỉ đánh tất cả Đại Đế Tiên Vương đứng ngoài quan sát, mà nó còn đánh tới một chỗ khác trên chiến trường.
Ở đó không một bóng người, chỉ là một mảnh hư không. Nhưng khi Thiên Tru rơi xuống thì nó lại đánh về phía mảnh hư không này, nổ tan mọi thứ. Bị Thiên Tru đánh, bất kể thủ đoạn của ngươi nghịch thiên như thế nào, bất kể thuật né tránh của ngươi ra sao thì cũng không thể ẩn núp được mà sẽ bị Thiên Tru đánh hiện nguyên hình!
“Đùng —” Thiên Tru rơi xuống, nơi đó xuất hiện một người. Người này hét dài, thiên mệnh bay lên, muốn ngăn cản Thiên Tru.
– Đó là gì vậy —
Thấy người nó bị đánh hiện ra nguyên hình, mọi người nhìn qua thì thấy người nó thả bay mười một thiên mệnh, thế nhưng, mười một thiên mệnh đó lại đen như mực.
Chưa ai từng thấy thiên mệnh như vậy cả. Thiên mệnh của mọi người đều trong suốt lấp lánh. Thế nhưng thiên mệnh của người này lại đen như mực, giống như tới từ hắc ám.
– Người đó… người đó chẳng phải là Quang Minh Ma Đế sao?
Nhìn thấy người hất bay mười một thiên mệnh đó, có Đại Đế đang chạy trốn không khỏi giật mình, cảm thấy khó hiểu.
– Quang Minh Ma Đế! Không thể nào! Chẳng phải Quang Minh Ma Đế chết dưới Thiên Tru rồi sao?
Có Tiên Vương nghe vậy, cũng cảm thấy khó hiểu.
Nghe nói vậy, rất nhiều người giật mình! Quang Minh Ma Đế từng là Đại Đế mạnh mẽ nhất Ma tộc, hắn nắm giữ mười hai mệnh cung, mười một mệnh trời. Đáng sợ nhất đó là hắn nắm giữ huyết thống Tiên Huyết của Ma tộc — Ma Phong!
Sau thời đại Viêm Đế, Quang Minh Ma Đế từng được mọi người gọi là người thừa kế của Viêm Đế. Do vậy nên năm đó hắn mới quản lý tổ chức Đại Đế lớn nhất Ma tộc — Minh Đài!
Cũng bởi vì mọi người gọi Quang Minh Ma Đế là người thừa kế của Viêm Đế, thế nên một lời thành sấm, cuối cùng hắn cũng chết dưới Thiên Tru như Viêm Đế!
Mọi người trên thế gian đều có rằng hắn đã chết dưới Thiên Tru, bây giờ lại bất chợt xuất hiện ở chỗ này khiến rất nhiều người mờ mịt. Bởi vì chết dưới Thiên Tru tuyệt đối không thể phục sinh, chắc chắn “thân tử đạo tiêu”!
Bây giờ Quang Minh Ma Đế bất chợt xuất hiện khiến rất nhiều người mờ mịt, ngay cả người từng gặp Quang Minh Ma Đế cũng cảm thấy đắn do.
– Là Quang Minh đạo huynh —
Một vị Đại Đế có giao tình với Quang Minh Đại Đế sau khi nhìn thấy người này thì khẳng định người này chính là Quang Minh Ma Đế. Thế nhưng khi nhìn thấy hình dáng của Quang Minh Ma Đế thì bắt đầu nghi ngờ, bởi vì Quang Minh Ma Đế trước mắt không phải là Quang Minh Ma Đế mà hắn quen thuộc, nhất là cặp mắt lập lòe hắc ám.
– Tại sao Quang Minh đạo huynh lại thành ra như vậy?
Vị Đại Đế đó giật mình, nói.
– Lên —
Đối mặt Thiên Tru, Quang Minh Ma Đế xông lên, chỉ thấy hắc ám dữ dội, Quang Minh Ma Đế không khác gì biến thành hắc ám, hắc ám xông lên trời như một dải lụa, hắc ám chặn trên đỉnh đầu của hắn bắt đầu tách ra như bông hoa đua nở, ngăn cản Thiên Tru.
Thế nhưng, dưới Thiên Tru, ngay cả sức mạnh hắc ám cũng không làm ra trò trống gì, hắc ám vẫn bị Thiên Tru nổ tan nát!
Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, Quang Minh Ma Đế cũng bị Thiên Tru nổ máu me đầm đìa, thân thể nổ thành hai nửa, phải chèo chống bằng thiên mệnh!
– Tại sao Quang Minh Ma Đế không chết dưới Thiên Tru? Tại sao Quang Minh Ma Đế lại trốn ở chỗ này?
Rất nhiều người cảm thấy khó hiểu.
– Trốn —
Đám người U Thiên Đế nhanh chóng thống nhất, trốn về phía Đạo môn của Thế Đế.
“Lệ —”
Ngay khi đám người U Thiên Đế trốn về phía Đạo môn của Thế Đế thì có tiếng hạc kêu, vang khắp Cổ Thế Giới.
Ngay lúc này, một con hạc trắng đột nhiên phóng lên trời, đôi cánh của hạc trắng che khuất toàn bộ Cổ Thế Giới. Chỉ nghe “Oong” một tiếng, Cổ Thế Giới xuất hiện một màn sáng lưu ly, màn sáng đó nhanh chóng ôm chặt Cổ Thế Giới.
Trong khoảnh khắc Cổ Thế Giới bị màn sáng ôm chặt thì Cổ Thế Giới giống như bị tách khỏi chủ không gian, rơi vào thứ nguyên không biết, không gian không biết. Khủng khiếp hơn là, sau khi không gian này bị màn sáng bao trùm thì Cổ Thế Giới giống như trở thành nhà tù, không ai có thể trốn khỏi Cổ Thế Giới!
Ngay cả Đạo môn của Thế Đế cũng bị trục xuất khỏi Cổ Thế Giới, bị chặn ở ngoài.
Không ai biết con hạc trắng này tới từ đâu, cũng không ai biết tại sao con hạc trắng này lại mạnh như vậy.
– Nó không phải hạc trắng —
Có người lớn tiếng nói rằng:
– Đây là một trận pháp khổng lồ, một trận pháp khổng lồ hòa hợp thành một thể với Cổ Thế Giới.
Lúc này những người khác cũng thấy rõ ràng, nó không phải hạc trắng mà chỉ là một trận pháp vô cùng khổng lồ mà thôi. Trận pháp khổng lồ này hòa hợp thành một thể với Cổ Thế Giới. Kinh khủng hơn là, trận pháp khổng lồ này được tế luyện bởi Đại Đế Tiên Vương, trong số Đại Đế Tiên Vương tế luyện có cả Đại Đế Tiên Vương đỉnh cao, thậm chí ngay cả Đại Đế Tiên Vương mười hai thiên mệnh cũng tham gia tế luyện.
Hơn nữa trận pháp này không phải được luyện trong ngày một ngày hai, mà trải qua năm tháng dài dẵng mới luyện thành. Nó nắm giữ sức mạnh khủng bố. Nó chứa dựng tâm huyết của vô số người. Chính vì vậy, nó có thể khóa Cổ Thế Giới ngay lập tức, biến Cổ Thế Giới trở thành một nhà tù khổng lồ.
“Đùng —” Toàn bộ Cổ Thế Giới rung chuyển. Đám người U Thiên Đế chung sức đánh một đòn, muốn nổ nát nhà tù này, thế nhưng không ăn thua gì.
Bởi vì lúc này sức mạnh của đám người U Thiên Đế bị Thiên Tru ngăn trở, lại bị “Bình Loạn Quyết” hút mất rất nhiều tinh lực, đòn đánh của bọn họ bị suy yếu vô hạn.
Bình thường, nhiều Đại Đế Tiên Vương liên thủ như vậy, đòn đánh của bọn họ có thể phá nát nhà tù khổng lồ này. Nhưng lúc này bọn họ muốn phá nát nhà tù này thì phải cần rất nhiều thời gian. Thế nhưng, bọn họ không có thời gian!
– Đã tới lúc Bạch Hạc Giang Cánh rồi —
Lý Thất Dạ nhìn đám người U Thiên Đế bị nhốt trong Cổ Thế Giới, cười lạnh một tiếng, nói chậm.
– Đạo huynh, xin giúp chúng ta chút sức —
Bị nhốt trong Cổ Thế Giới, bị Thiên Tru đánh trúng, cơ thể của đám người U Thiên Đế vỡ nát. Lúc này U Thiên Đế gào lớn, xin Thế Đế giúp đỡ.
Thế Đế ở phía sau Đạo môn cũng đang suy tính tọa độ không gian. Hiện tại, không chỉ Đạo môn của hắn bị trục xuất tới thứ nguyên xa xôi mà ngay cả Cổ Thế Giới cũng bị bóc khỏi chủ không gian, nhét vào thứ nguyên xa xôi không ai biết tới. Thủ đoạn trục xuất như thế này không phải ngày một ngày hai mà có, mà phải tế luyện vô số năm tháng mới có uy lực như thế.
Mặc dù Thế Đế nhìn thấy Đạo môn cách Cổ Thế Giới trong gang tấc. Nhưng thực tế hai bên cách nhau rất xa. Muốn suy tính từ một thứ nguyên không biết đến một thứ nguyên không biết khác cũng không phải chuyện dễ, ngay cả Thế Đế nắm giữ mười hai thiên mệnh cũng không thể thôi diễn ra liền, hắn cũng cần thời gian.
Mà đám người U Thiên Đế lại thiếu thời gian! Bọn họ không chờ nổi.
– A —-
Lại một tiếng kêu thảm vang lên. Nhị Thế Tiên Đế bị Thiên Tru đánh chết, đại đạo cùng tiên huyết biến thành tro bụi, thiên mệnh bị hủy diệt, chớp mắt biến thành tro bụi.
“PHỐC —”
Lúc này, Quang Minh Ma Đế cũng bị Thiên Tru phá hủy cơ thể, bị Thiên Tru đánh thành sương máu.
– Lại một người dẫn đường rơi vào hắc ám.
Nhìn Quang Minh Ma Đế bị Thiên Tru đánh thành sương máu, Lý Thất Dạ chỉ cười lạnh, lạnh nhạt nói.
“Tư —” một tiếng. Trong chớp mắt, cơ thể Quang Minh Ma Đế được tái tạo. Lúc này, hắn hét điên cuồng:
– Xin hãy hàng lâm, đã tới lúc kết liễu hắn rồi!
Quang Minh Ma Đế vừa dứt lời, thân thể của hắn bắn ra hào quang màu đen. Ánh sáng tới từ hắc ám khiến mọi người sợ run, khiến mọi người lạnh gáy.
“Oong” một tiếng. Trong chớp mắt đó, có một thứ vượt qua tuyên cổ, từ thời đại xa xôi đi tới Cổ Thế Giới, mang theo thời gian hỗn độn.
Lúc này, chỉ thấy một cỗ quan tài đá vô cùng cổ xưa treo trên đỉnh đầu Quang Minh Ma Đế.
Chương 3034: Tử quan
Quan tài đá không có bất kỳ dấu vết đục đẽo nào, trời sinh nó như thế chứ không phải được ai đó chế tạo hoặc điêu khắc. Nó vừa ra đời đã có hình dáng một cỗ quan tài bằng đá, tự nhiên tượng hình, như thể được thiên địa sinh ra vậy.
Trên quan tài bằng đá có dấu vết của năm tháng, những dấu vết năm tháng loang lổ đó như muốn chứng minh quan tài đá còn già hơn thiên địa này.
Quan tài đá xuất hiện mang theo hơi thở không một ai diễn tả được cùng một luồng sức mạnh không một ai có thể nhìn thấu. Hơi thở đó, sức mạnh đó dường như không thuộc thế giới này, không thuộc bất kỳ sức mạnh nào trên thế gian.
Nhưng hơi thở đó, sức mạnh đó lại làm Đại Đế Tiên Vương nghẹn thở. Bởi vì sức mạnh của quan tài đá quá khủng khiếp, tới mức bọn họ không thể chống đỡ nổi. Có lẽ chỉ có Đại Đế Tiên Vương mười hai thiên mệnh mới có thể chống đỡ được.
Nhìn thấy quan tài đá, Lý Thất Dạ mỉm cười, ánh mắt hơi nhúc nhích, nói chậm:
– Tử Quan. Nghe đồn nó còn tồn tại trên thế gian, hôm nay cuối cùng cũng xuất hiện!
– Tử Quan.
Nghe thấy tên này, ngay cả Kiếm Đế cũng giật mình.
– Một trong chín Thiên Bảo trong truyền thuyết. Tử Quan!
– Thiên Bảo!
Nghe thế, những Đại Đế Tiên Vương khác cũng hoảng sợ.
Bọn họ biết chín Thiên Bảo có ý nghĩa như thế nào. Có được chín Thiên Bảo thì có sức mạnh khủng bố không sao tưởng tượng. Có được một món trong chín Thiên Bảo thì ngay cả kỷ nguyên trọng khí cũng không sánh bằng.
Đồn rằng, năm đó Cổ Minh tàn phá mười ba châu. Ngoại trừ việc bọn họ mạnh mẽ cùng tà ác ra thì còn một lý do khác, đó là Cổ Minh nắm giữ một trong chín Thiên Bảo. Thể Phương!
Tử Quan, một trong chín Thiên Bảo, tương ứng với [Tử Thư] trong chín Thiên Thư.
“Yết yết yết” Lúc này, Tử Quan mở ra. Khi mở ra được gần một nửa thì chỉ nghe “Oong”, chỉ thấy Tử Quan bập bùng ánh sáng, như thể trong đó có sức mạnh khủng khiếp nhất thế gian.
“Đùng đùng, đùng đùng, đùng đùng…” Sấm chớp đánh xuống. Cũng không biết Tử Quan có cái gì hấp dẫn, vậy mà lại thu hút hết tất cả Thiên Tru.
Tiếng nổ đùng đoàng vang lên, tất cả Thiên Tru rơi xuống điên cuồng, tất cả đều lọt hết vào bên trong Tử Quan. Bên trong Tử Quan giống như có sức mạnh cùng không gian vô cùng vô tận. Nó không chỉ chứa đựng tất cả Thiên Tru mà còn chịu đựng được công kích kinh khủng của Thiên Tru.
Thiên Tru trên đỉnh đầu biến mất. Đám người U Thiên Đế thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng giữ được mạng sống. Thế nhưng khi bọn họ nhìn Quang Minh Ma Đế, bọn họ vẫn còn ngạc nhiên cùng mờ mịt, bởi vì bọn họ biết Quang Minh Ma Đế đã chết dưới Thiên Tru.
– Cám ơn đạo hữu cứu giúp.
U Thiên Đế tỉnh táo lại, vội vàng ôm quyền về phía Quang Minh Ma Đế, nói.
– Tam tộc chúng ta vốn chung nguồn cội, chúng ta đều là người một nhà, không cần khách sáo như vậy.
Quang Minh Ma Đế cười nói.
Mặc dù Quang Minh Ma Đế đã cứu bọn họ, nhưng vẫn có Đại Đế Tiên Vương dè chừng, chẳng hạn như Kiếm Đế. Bởi vì thiên mệnh của Quang Minh Ma Đế là màu đen, khiến cho bọn họ có dự cảm chẳng lành.
– Đạo huynh, chúng ta hay bắt tay với nhau tiêu diệt Âm Nha!
Quang Minh Ma Đế ghìm giọng nói với U Thiên Đế.
Quang Minh Ma Đế nói như vậy để U Thiên Đế hơi do dự. Trước đó, bọn họ quả quyết muốn giết Lý Thất Dạ. Nhưng hiện đại đám người U Thiên Đế bị đánh sợ, nhất là Thiên Tru đã để lại bóng mờ trong lòng bọn họ. Bọn họ không biết tại sao Âm Nha có thể gọi Thiên Tru!
– Đạo huynh, nếu bỏ lỡ cơ hội này thì sau này sẽ không có cơ hội tốt như thế nữa, sau này tam tộc sẽ vạn kiếp bất phục. Cho dù hôm nay có thể chạy thoát, thế nhưng ngày khác Âm Nha sẽ thanh toán từng người một! Thử hỏi đạo huynh còn có thể mời được nhiều người như hôm nay không? Còn có cơ hội dùng “Bình Loạn Quyết” khóa chặt Âm Nha không
Quang Minh Ma Đế nói.
Quang Minh Ma Đế nói vậy khiến đám người U Thiên Đế cảm thấy nặng nề. Ai cũng hiểu chuyện đó, thế nhưng bọn họ thật sự bị trận chiến này hù sợ. Âm Nha quá khủng bố.
– Vả lại, chúng ta có Tử Quan làm chỗ dựa. Thiên thời, địa lợi, nhân hòa đều có. Không giết Âm Nha lúc này thì còn chờ đến khi nào?
Quang Minh Ma Đế nói.
– Tử Quan là của ai?
Kiếm Đế nhìn Tử Quan chăm chăm, nói với Quang Minh Ma Đế.
– Là của ai, tương lai sẽ rõ.
Quang Minh Ma Đế nói:
– Thế gian này, Đại Đế Tiên Vương mười hai thiên mệnh không hẳn mạnh nhất. Tam tộc Thần, Ma, Thiên chúng ta còn có người mạnh mẽ hơn, chỉ chưa xuất hiện mà thôi! Đạo huynh, suy nghĩ lại đi, nếu như các vị không muốn chiến đấu cho tam tộc thì ta đành phải rời khỏi.
Quang Minh Ma Đế nói vậy khiến đám người U Thiên Đế rùng mình. Quang Minh Ma Đế không chỉ nói đại nghĩa mà còn uy hiếp. Lúc này Tử Quan đang chống đỡ Thiên Tru, nếu như Quang Minh Ma Đế rời khỏi thì Thiên Tru sẽ rơi tiếp.
– Được, tam tộc nguy nan, chúng ta phải đồng lòng chung sức, giết Âm Nha, tương lai sẽ là kỷ nguyên của chúng ta.
U Thiên Đế cắn răng, quát lên.
Những Đại Đế Tiên Vương khác nhìn nhau. Hiện tại bọn họ không còn lựa chọn nào khác. Hoặc là chống đỡ Thiên Tru chờ Thế Đế trở lại, hoặc là liên thủ với Quang Minh Ma Đế. Vế sau còn có cơ hội giết chết Âm Nha, dù sao sau lưng Quang Minh Ma Đế chính là chín Thiên Bảo. Tử Quan!
Thật ra, những Đại Đế Tiên Vương này cũng muốn biết người đứng sau Quang Minh Ma Đế là ai, là tồn tại như thế nào mà lại có được chín Thiên Bảo. Tử Quan!
– Được, chúng ta cùng nhau đồng lòng chung sức.
Quang Minh Ma Đế hét lớn, nói:
– Ta nguyện mở đường cho các vị đạo huynh, các vị đạo huynh triển khai “Bình Loạn Quyết” là được!
Quang Minh Ma Đế nói được làm được, là người đầu tiên giết tới, giết về phía Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ vẫn đứng tại chỗ. Hắn không hề liếc nhìn Quang Minh Ma Đế mà chỉ lo nhìn Tử Quan mà thôi. Có thể nói, lúc này chỉ có Tử Quan mới lọt vào pháp nhãn của hắn.
Phải biết, Lý Thất Dạ đang giữ [Tử Thư]. Nếu như cóTử Quan để tương xứng với [Tử Thư] thì không khác gì hổ thêm cánh.
– Đại Đế mười một thiên mệnh, huyết thống Ma Phong, được gọi là người thừa kế của Viêm Đế.
Khi Quang Minh Ma Đế xông tới, Lý Thất Dạ mới thu ánh mắt lại, nhìn Quang Minh Ma Đế một chút, cười nói:
– Ngươi có tư cách được gọi là người thừa kế của Viêm Đế sao? Đừng làm mất mặt Viêm Đế. Cả đời Viêm Đế chiến tích vô song, khinh thường vạn thế, là một người đàn ông vĩ đại. Mà ngươi chỉ là một con chó săn rơi vào hắc ám mà thôi, làm đầy tớ dẫn đường cho bá chủ trong hắc ám mà thôi, cũng dám khoác lác nói mình là người thừa kế của Viêm Đế!
Lý Thất Dạ nói vậy để đám người Kiếm Đế lặng lẽ, mặc dù bọn họ không biết đã xảy ra chuyện gì với Quang Minh Ma Dế, thế nhưng đám người Kiếm Đế biết Quang Minh Ma Đế đã khác bọn họ.
Bị Lý Thất Dạ vạch trần gốc gác cùng miệt thị, mặt mũi Quang Minh Ma Đế đau rát. Dù sao năm đó hắn cũng là Đại Đế uy danh hiển hách, hắn từng là người cai quản tổ chức Đại Đế mạnh nhất Ma tộc, Minh Đài!
Bây giờ hắn trở thành đầy tớ cho người khác, trở thành người dẫn đường hắc ám, đều là sự thật không thể chối cãi.
– Âm Nha, ngươi luôn luôn ngông cuồng, nhưng ngông cuồng quá lâu, đã có người ngứa mắt ngươi, muốn trừng trị ngươi!
Quang Minh Ma Đế lạnh giọng, nói.
– Ừ, ta luôn luôn ngông cuồng.
Lý Thất Dạ cười, nói:
– Thế nhưng, bằng ngươi cũng muốn trừng trị ta?
Nói tới đây, ánh mắt khinh thường của Lý Thất Dạ nhìn Quang Minh Ma Đế một cách lạnh lùng, nói:
– Luận hắc ám, ta trải qua nhiều hơn ngươi. Luận sát phạt, ngươi là cái thá gì! Để chủ nhân của ngươi đứng ra, ta muốn xem thử hắn so với Luân Hồi Hoang Tổ thì như thế nào!
– Ha ha, ngươi tự tin thái quá rồi.
Quang Minh Ma Đế cười lạnh, nói:
– Luân Hồi Hoang Tổ ghê gớm thật, thế nhưng hắn là người của quá khứ, không thuộc về kỷ nguyên của chúng ta nên dù hắn mạnh tới đâu thì cũng bị hạn chế. Thế nhưng, có mấy người còn mạnh hơn trí tưởng tượng của ngươi! Bọn họ sống lâu hơn ngươi, cổ xưa hơn ngươi, bọn họ mới là chúa tể của kỷ nguyên này!
– Ta biết có mấy con rùa đen rút đầu.
Lý Thất Dạ mỉm cười, nói:
– Rùa đen rút đầu mạnh tới mấy thì cũng là rùa đen rút đầu. Gọi chủ nhân của ngươi ra, nói với hắn, ta có thể chém hắc ám bá chủ của quá khứ thì ta cũng có thể chém hắc ám bá chủ của hiện tại.
Bị Lý Thất Dạ khinh miệt như thế khiến nét mặt của Quang Minh Ma Đế rất khó coi, hắn cười lạnh, nói:
– Âm Nha, ngươi chớ ngông cuồng, ngươi cũng chỉ là một con cờ mà thôi, đắc ý gì chứ!
– Ta là một con cờ?
Lý Thất Dạ cười nhạt, nói:
– Vậy ngươi cho rằng ai mới là người đánh cờ? Chủ nhân của ngươi sao? Chủ nhân của ngươi tự nhận ăn chắc ta sao? Không, là ta ăn chắc ngươi, hôm nay ta đang chờ các ngươi xuất hiện! Chuyện duy nhất để ta bất ngờ là kẻ tới chỉ là người dẫn đường! Theo ta thấy, ngươi chỉ là hòn đá dò đường, có thể từ bỏ bất cứ lúc nào!
Trên thực tế, trước đây rất lâu, Lý Thất Dạ đã bày sẵn ván cờ này để chờ đợi ngày hôm nay. Hắn muốn nhử hắc ám bá chủ xuất hiện!
Giết Luân Hồi Hoang Tổ chỉ là bắt đầu mà thôi. Làm như vậy để báo cho hắc ám bá chủ biết hắn có sức mạnh giết bọn họ.
Khi đó, hắc ám bá chủ nhất định đứng ngồi không yên. Vì vậy, nguy hiểm của Thiên Thần thư viện chính là thời cơ tốt để đặt bẫy. Chỉ cần hắn bị chúng đế vây công, hắc ám bá chủ sẽ thừa dịp tiêu diệt hắn!
Cũng vì vậy, Lý Thất Dạ nhử được Tử Quan xuất hiện. Khiến Lý Thất Dạ tiếc nuối là hắc ám bá chủ vẫn ẩn núp không chịu lộ mặt, vẫn rất cẩn thận!
– Âm Nha, ngừng già mồm, hôm nay chúng ta sống mái với nhau đi!
Quang Minh Ma Đế hét lớn một tiếng!
Chương 3035: Thiên Bảo Vô Địch
– Sâu kiến mà thôi, không đáng nhắc tới!
Lý Thất Dạ thờ ơ nhìn Quang Minh Ma Đế, thái độ hờ hững, chưa từng để mắt hắn mà chỉ lo nhìn Tử Quan.
– Giỏi! Âm Nha, chết đi!
Quang Minh Ma Đế bị chọc giận, hét mạnh, lật tay, một tấm ma gương xuất hiện trong lòng bàn tay, bập bùng ánh sáng tử vong.
“Oong” ánh sáng tử vong chiếu Lý Thất Dạ, tiếng “xèo xèo” vang liên tục, ban đen trên người Lý Thất Dạ lan rộng.
– Bình Loạn Quyết!
Lúc này, U Thiên Đế cùng những Đại Đế Tiên Vương khác lại khởi động “Bình Loạn Quyết”, sức mạnh nguyền rủa lại khóa chặt Lý Thất Dạ.
Đám người U Thiên Đế bất chấp mọi giá. Bọn họ dốc hết sức lực, thậm chí không tiếc hao tổn thọ huyết. Lý Thất Dạ quá khủng bố, hôm nay Lý Thất Dạ không chết thì bọn họ sẽ không có ngày yên ổn. Cho dù bọn họ trốn thoát thì sớm muộn cũng có ngày Lý Thất Dạ giết chết bọn họ.
“Xèo xèo xèo” âm thanh tử vong vang bên tai của mọi người, kéo dài không dứt. Khi Thiên Tru rơi xuống, ban đen trên người Lý Thất Dạ đã bớt rất nhiều, bởi vì lúc đó đám người U Thiên Đế không còn sức nguyền rủa Lý Thất Dạ.
Chớp mắt, toàn thân Lý Thất Dạ xám đen như bị ám hóa thiêu rụi.
Ngay cả khi cơ thể như bị ám hỏa thiêu rụi thì Lý Thất Dạ vẫn hờ hững. Hắn chỉ cười nhạt, nói:
– Các ngươi thật sự cho rằng ta quan tâm tới cái thứ gọi là “Bình Loạn Quyết” sao? Với ta, nó chỉ là trò mèo mà thôi!
– Trong mắt ta, hắc ám không khi nào ra hồn!
Lý Thất Dạ cười nhạt:
– Trong mắt ta, sức mạnh nguyền rủa chỉ là bàng môn tả đạo mà thôi. Hôm nay, ta sẽ cho các ngươi đường hoàng đại đạo là như thế nào, cho các ngươi biết đạo tâm vô địch là gì!
Lý Thất Dạ vừa dứt lời thì tiếng “Oong” vang liên tục. Chớp mắt, lồng ngực Lý Thất Dạ bắn ra từng sợi ánh sáng. Những sợi ánh sáng này rất thánh khiết, rất thần thánh, rất thuần túy. Thánh quang này không phải sức mạnh bên ngoài, cũng không phải sức mạnh tu luyện, mà đến từ nội tâm của Lý Thất Dạ!
– Ta là thánh hiền, vạn thế không ma!
Lý Thất Dạ nói chậm. Lúc này, thánh quang trên người hắn ngày càng đậm, ngày càng dồi dào, chớp mắt, Lý Thất Dạ như biến thành Thánh Nhân.
Chỉ nghe một tiếng “Oong” vang lên, hàng tỉ sợi thánh quang phóng lên trời, soi sáng vạn thế. Lúc này, Lý Thất Dạ là Thánh Nhân, đứng trên đỉnh thế giới. Thánh quang của hắn soi sáng vạn thế, xua tan hắc ám, chỉ dẫn chúng sinh!
Đây là sức mạnh của đạo tâm, một viên đạo tâm hóa thân làm thần làm thánh. Lúc này, Lý Thất Dạ nắm giữ thánh lực kiên cố không gì phá vỡ. Sức mạnh thần thánh của hắn có thể tinh chế mọi ác ma trên thế gian, có thể bao trùm kỷ nguyên, ngay cả dòng chảy thời gian cũng có thánh quang của hắn chảy theo.
Lý Thất Dạ giống như đã hòa tan vào kỷ nguyên, thánh quang của hắn có mặt ở khắp mọi nơi, không bỏ sót chỗ nào, bất cứ hắc ám nào khi gặp phải thánh quang của hắn cũng biến thành tro bụi.
– Thánh Đạo đó sao?
Nhìn thánh quang soi sáng vạn thế, thậm chí chảy xuôi theo dòng chảy thời gian của kỷ nguyên này, rất nhiều Thượng Thần giật mình. Rất nhiều người bị thánh quang ảnh hưởng, thân thể tỏa ra từng sợi ánh sáng.
– Không phải Thánh Đạo, đây là một viên đạo tâm.
Có Tiên Vương rít lạnh, nói:
– Đạo tâm của hắn đã kiên cố tới mức không thể phá vỡ. Hắn muốn hóa thân làm Thánh Nhân thì sẽ là Thánh Nhân. Hắn muốn hóa thân thành Ác Ma thì sẽ là Ác Ma! Hắn thích làm gì thì làm. Thánh cũng thế, Ma cũng vậy, chỉ là một ý niệm của hắn mà thôi. Về mặt đạo tâm, hắn vượt qua tất cả mọi người, đi xa hơn tất cả mọi người!
“Xèo xèo xèo” ban đen trên người Lý Thất Dạ bớt hẳn, tinh lực của Lý Thất Dạ hồi phục lại. Sức mạnh nguyền rủa có mạnh mẽ tới mấy thì cũng không chống lại được sức mạnh thần thánh của Lý Thất Dạ. Đạo tâm của hắn kiên cố không thể phá vỡ, sắc bén không gì đỡ nổi! Chính nó đã đánh tan sức mạnh nguyền rủa.
Sức mạnh nguyền rủa tuy mạnh, tuy khủng bố, thế nhưng nó chỉ là bàng môn tả đạo. Khi thánh quang soi chiếu, sức mạnh nguyền rủa bỗng nhỏ bé.
– Mau, tán công, mau tán công!
Đám người U Thiên Đế sợ run người, quát lớn, liều mạng lấy lại thiên mệnh. Thế nhưng một khi đã triển khai “Bình Loạn Quyết” thì rất khó lấy lại được. Nếu không khó thì bọn họ đã chạy mất dép lúc Thiên Tru rơi xuống rồi.
– Thứ ta muốn chính là viên Thánh Tâm này của ngươi!
So với U Thiên Đế, Quang Minh Ma Đế chẳng những không sợ mà còn thấy mừng. Chớp mắt, chỉ nghe một tiếng “xoạch”, Quang Minh Ma Đế đột ngột giang rộng hai cánh. Cũng không biết hắn lấy đôi cánh này ở đâu ra nữa.
Khi đôi cánh giang ra, “đùng” một tiếng, hàng tỉ vạn hắc ám trút xuống, chớp mắt, Cổ Thế Giới bị hắc ám bao trùm, Cổ Thế Giới trở thành Hắc Ám Thế Giới, cây cối bị hắc ám đụng tới sẽ khô héo ngay lập tức, sẽ tử vong ngay lập tức.
Trong khoảnh khắc đó, lồng ngực Quang Minh Ma Đế xuất hiện một đại trận hình ngôi sao. Thân thể Quang Minh Ma Đế run lên, giống như bị người khác phụ thể. Khi cặp mắt của hắn mở ra, tròng mắt đen thui. Cặp mắt đó giống như Hắc Ám Thế Giới, tử vong ngập tràn, tham lam ngập tràn, bất cứ ai rơi vào đó sẽ mãi mãi không được siêu sinh, mãi mãi không tới được luân hồi!
“PHỐC!” chớp mắt, Quang Minh Ma Đế chìa lợi trảo ra, lợi trảo này y hệt ma trảo, chộp tới lồng ngực Lý Thất Dạ.
Tốc độ của lợi trảo quá nhanh, chớp mắt đã chộp tới lồng ngực của Lý Thất Dạ. Nó muốn moi tim của Lý Thất Dạ. Nó thèm khát trái tim của Lý Thất Dạ!
“Ba” một tiếng. Ma trảo chưa thể đâm thủng lồng ngực Lý Thất Dạ. Lồng ngực Lý Thất Dạ cuồn cuộn thánh quang. Thánh quang mà hắn có có thể lấp kín toàn bộ kỷ nguyên, vì vậy ma trảo chỉ cắm vào biển thánh quang mênh mông.
Khi ma trảo cắm vào biển thánh quang mênh mông, sức mạnh của thánh thần tinh lọc hắc ám, từng sợi hắc ám tan rã, ma trảo từ từ biến mất, cuối cùng chỉ còn lại xương ngón tay, buộc Quang Minh Ma Đế phải rút ma trảo về.
– Ngươi cho rằng ngươi so với Luân Hồi Hoang Tổ thì như thế nào? Ngay cả Luân Hồi Hoang Tổ cũng không chạm được đạo tâm của ta, huống chi là ngươi!
Lý Thất Dạ cười tủm tỉm.
– Thật vậy sao?
Lúc này, giọng nói của Quang Minh Ma Đế không còn là giọng nói của hắn nữa mà là một giọng nói già nua khủng bố. Giọng nói này vừa cất, ai nấy cũng giật mình. Quang Minh Ma Đế đã bị phụ thể. Hắn chỉ là một người dẫn đường cho hắc ám mà thôi!
– Hôm nay bản tọa nhất định lấy được đạo tâm của ngươi, nhất định sẽ ăn được nó!
Quang Minh Ma Đế nói:
– Bản tọa chờ ngày này lâu lắm rồi.
– Ta cũng chờ ngày này lâu lắm rồi!
Lý Thất Dạ cười nói:
– Ngươi cho rằng ngươi phục kích ta, nhưng chẳng phải cũng rơi vào lồng giam của ta sao!
Lý Thất Dạ vừa dứt lời. Từng tiếng “coong, coong, cheng” vang lên, Cổ Thế Giới bỗng vụt sáng. Trong chớp mắt, Cổ Thế Giới tuôn ra vô số pháp tắc cổ xưa, mỗi một pháp tắc cổ xưa đều rất thô rất to. Tất cả pháp tắc cổ xưa đan dệt với nhau, khóa chặt Cổ Thế Giới lại.
Trước đó, Bạch Hạc Giang Cánh trục xuất Cổ Thế Giới, khóa Cổ Thế Giới lại, biến Cổ Thế Giới trở thành lồng giam. Lúc này, lồng giam trở nên dày hơn. Nếu như trước đó lồng giam là nhà tù đá thì lúc này chính là tường đồng vách sắt.
– Trò mèo mà thôi, giết ngươi là xong!
Quang Minh Ma Đế hét dài. “Đùng” một tiếng, chớp mắt sức mạnh hắc ám của hắn dâng trào. Sức mạnh đó dồi dào, nguyên thủy, cổ xưa. Hắn tựa như Ma Vương cổ xưa nhất thế gian. Tất cả Ác Ma đều bắt nguồn từ hắn.
“Đùng” một tiếng. Trong chớp mắt, Tử Quan đang ngăn cản Thiên Tru nện xuống, đập về phía Lý Thất Dạ. Tử Quan đập tới, trấn sát tuyệt đối, không thể chạy trốn. Hơn nữa Tử Quan này có thể đập chết bất cứ Đại Đế Tiên Vương nào.
Chỉ nghe “ầm” vang. Tử Quan vẫn chưa đập vào đại địa thì đại địa đã đổ nát, vỡ vụn thành từng khối. Cú nện này, không gì sánh bằng, không gì cản nổi.
– Không hay!
Khi Tử Quan nện xuống, rất nhiều người ngơ ngác, không khỏi quát lớn. Ngay cả Đại Đế Tiên Vương cũng ngơ ngác tái mặt.
Tiên Bảo quá khủng bố, có thể giết chết Đại Đế Tiên Vương trong một đòn. Binh khí của Đại Đế Tiên Vương chẳng thể so với chín Tiên Bảo. Đối mặt với Tử Quan, binh khí của Đại Đế không khác gì đồng nát!
“PHỐC!” một tiếng. Tử Quan nện xuống. Lý Thất Dạ cũng không thể ngăn cản. Chớp mắt, Lý Thất Dạ bị nện thành sương máu, máu tươi của hắn giội vào Tử Quan. Chớp mắt, Tử Quan bị máu tươi của Lý Thất Dạ bọc lại.
Khi Lý Thất Dạ bị Tử Quan nện thành sương máu, toàn bộ Cổ Thế Giới trở nên yên lặng, mọi người ngơ ngác. Ai cũng biết Lý Thất Dạ mạnh như thế nào. Hắn hành hung đám người U Thiên Đế, chiến đấu với Thế Đế, thực lực mạnh mẽ, có thể nói khắp thế gian không ai địch lại. Thế nhưng lúc này lại bị Tử Quan nện thành sương máu, quá khủng bố rồi.
– Chín Tiên Bảo, chuyện này… quá vô địch rồi.
Đại Đế Tiên Vương rít lạnh.Ầy nói đến Kumanthong thật sự mình rất đau đầu. 10 người đến cửa điện có đến 7,8 người hỏi vấn đề này .! Mình chỉ khuyên tiền đó anh chị lên đi Gieo Hạt giúp đỡ người khó khăn hơn mình là tốt nhât…^^…!
“Tư tư tư…” Tiếng điêu khắc vang từng hồi. Lúc này, máu tươi của Lý Thất Da bao bọc Tử Quan, dùng Thọ Huyết cưỡng chế để lại dấu ấn trên Tử Quan.
– Đừng hòng!
Quang Minh Ma Đế lập tức nhận ra Lý Thất Dạ muốn làm gì, hét lớn, hắc ám ngập trời, lửa hắc ám trút xuống, muốn thiêu cháy máu tươi của Lý Thất Dạ.