Đế Bá Audio Podcast
Tập 548 [Chương 2736 đến Chương 2740]
❮ sautiếp ❯Chương 2736: Quyết định của Thiên Hoàng Công Chúa 2
Trong lòng Thiên Hoàng Công Chúa hiểu phụ thân nhất định sẽ đi tìm Lý Thất Dạ báo thù, nhưng nàng không ngăn được. Thiên Hoàng Công Chúa biết ngày này sớm muộn gì sẽ tới nhưng không ngờ nó đến thật.
Bà lão khẽ nói:
– Giờ bệ hạ đã mất, nói gì cũng muộn. Điều bây giờ có thể làm là báo thù cho bệ hạ.
Bà lão theo Thiên Hoàng Công Chúa từ Thiên Hoàng quốc gả đến Chiến Vương thế gia, về tình cảm thì nghiêng hướng Thiên Hoàng quốc, nếu báo thù cho Hoàng Chủ Thiên Hoàng chắc chắn bà lão sẽ ủng hộ.
– Không.
Thiên Hoàng Công Chúa lắc đầu nói:
– Ta ngồi trên vị trí này không phải mưu lợi cho Thiên Hoàng quốc, không vì lấy việc công báo thù riêng. Ta có thể ngồi trên vị trí này là nhóm Chiến Vương Đại Đế tin ta, tin tưởng ta có thể làm chuyện trong phạm vi quyền lực, không thì ta sẽ không ngồi ở vị trí này.
Thiên Hoàng Công Chúa chỉ là người ngoài, nghĩ xem, một nàng dâu từ bên ngoài gả đến, trong Chiến Vương thế gia truyền thừa một môn ngũ đế này nàng chỉ là người ngoài.
Trong Chiến Vương thế gia một môn ngũ đế biết bao người tài nhưng Thiên Hoàng Công Chúa ngồi vững trên ghế này, thống lĩnh trăm vạn đại quân Chiến Vương thế gia, lão tổ, một số Thượng Thần đều nghe theo nàng điều khiển chỉ bởi vì nàng là vị hôn thê của Kim Qua sao?
Nếu chỉ bằng vào điều này thì tuyệt đối không đủ. Dù Kim Qua yêu thương nàng cỡ nào tóm lại Thiên Hoàng Công Chúa chỉ là người ngoài, nàng không có tư cách thống lĩnh trăm vạn đại quân Chiến Vương thế gia, càng không tư cách điều khiển lão tổ Chiến Vương thế gia.
Tay nắm quyền to là do Thiên Hoàng Công Chúa được Đại Đế Chiến Vương thế gia công nhận, không thì các lão tổ tuyệt đối không đồng ý giao quyền lớn cho người ngoài.
Bà lão nghe Thiên Hoàng Công Chúa nói, giật mình:
– Cái đó…
Bà lão được theo Thiên Hoàng Công Chúa gả tới Chiến Vương thế gia tất nhiên biết nặng nhẹ trong đó.
Bà lão không cam lòng:
– Chẳng lẽ cứ bỏ qua vậy sao?
Bà lão sinh ra từ Thiên Hoàng quốc, là người Thiên Hoàng quốc. Giờ hoàng chủ của bọn họ bị giết, đổi lại người khác không ai nhịn được.
– Ta biết người nào trong Thiên Hoàng quốc đều muốn báo thù cho phụ hoàng nhưng không phải hiện tại!
Thiên Hoàng Công Chúa trầm giọng nói:
– Tuy ta nắm đại quân nhưng không thể vì ân oán cá nhân nhà mẹ đẻ mà điều động một binh một tốt. Trên đời không có việc gì quan trọng hơn phu quân của ta leo lên vị trí Đại Đế. Ta có địa vị như vậy, Thiên Hoàng quốc có vinh hạnh ngày nay là vì cái gì?
Thiên Hoàng Công Chúa nhìn bà lão:
– Tất cả là vì phu quân của ta có thể trở thành Đại Đế, mọi người xem trọng phu quân nên Chiến Vương thế gia đổ nhiều tài nguyên vào người phu quân, chư tiên chúng thần Thập Tam Châu xem trọng một chút, nể mặt phu quân đôi phần. Hiện tại Thiên Hoàng quốc có được địa vị trước kia không có là vì sao? Vẫn là vì phu quân của ta có thể trở thành Đại Đế.
– Nếu phu quân của ta không thể trở thành Đại Đế mà chỉ là đệ tử bình thường của Chiến Vương thế gia, ngươi cảm thấy ta có thể nắm quyền to sao? Cảm thấy Chiến Vương thế gia chúng ta có địa vị như ngày nay không? Có vinh diệu hôm nay không? Nhà mẹ đẻ có vinh diệu. Quyền thế thành lập trên cơ sở phu quân của ta có thể trở thành Đại Đế.
Nói tới đây biểu tình Thiên Hoàng Công Chúa trịnh trọng nghiêm túc:
– Nếu không thể trở thành Đại Đế thì hết thảy chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước! Nên trước mắt không có gì quan trọng hơn là khiến phu quân của ta trở thành Đại Đế, phu quân không thành Đại Đế thì mọi thứ không tồn tại.
Thiên Hoàng Công Chúa hít sâu, nói:
– Đây là lý do tại sao khi phụ hoàng cầu viện mà ta không phát binh.
– Không phải ta lòng dạ sắt đá, ta cũng không muốn thờ ơ trông thấy phụ thân, đệ đệ của mình bị người giết!
Thiên Hoàng Công Chúa nghiêm túc nhìn bà lão:
– Nếu ta lãng phí binh lực vào ân oán cá nhân, nếu phu quân của ta không thể lên đỉnh thì ta chính là tội nhân! Ta không chỉ là tội nhân của Chiến Vương thế gia còn có lỗi với Thiên Hoàng quốc. Không có Chiến Vương thế gia dựa vào thì Chiến Vương thế gia chúng ta mạnh tới đâu được? Không có nữ tế Đại Đế che chở thì chúng ta sẽ mạnh hơn bây giờ sao?
Nghe lời Thiên Hoàng Công Chúa nói, trái tim bà lão run rẩy, toát mồ hôi lạnh.
Bà lão quỳ xin tội:
– Điện hạ giáng tội, là lão thân kiến thức hạn hẹp chỉ muốn báo thù cho bệ hạ.
Thiên Hoàng Công Chúa nhìn bà lão, khẽ thở dài:
– Đứng lên đi, ngươi đi theo ta lâu như vậy, một lòng muốn báo thù cho phụ hoàng của ta cũng là lẽ thường trong đời.
Nói đến đây Thiên Hoàng Công Chúa nhìn ra ngoài, run rẩy rồi lại bất đắc dĩ nói:
– Ta chỉ hận không thể báo hù cho phụ hoàng, đệ đệ đã chết.
Bà lão nhẹ giọng nói:Đao Khải Đao Biến Khả Khái – Tu La Đao Đế – Thỉnh chư vị nghé thăm…!
– Chỉ cần cô gia có thể trở thành Đại Đế thì mọi việc giải quyết dễ dàng.
Thiên Hoàng Công Chúa nghiêm túc nhìn bà lão:
– Đành hy vọng vậy. Nếu phu quân không thể trở thành Đại Đế, hết thảy đều là uổng công, công danh, quyền thế gì đều thành mây khói. Chờ tới ngày đó e rằng Thiên Hoàng quốc chúng ta sẽ gặp họa theo.
Bà lão lòng lạnh lẽo, trước đó thù hận che mắt bà, nghe Thiên Hoàng Công Chúa nói hàng loạt thì tầm mắt trong sáng hẳn ra. Đúng như Thiên Hoàng Công Chúa nói, dù là bọn họ hay Thiên Hoàng quốc, sau khi liên nhân với Chiến Vương thế gia thì địa vị được nâng lên rất cao. Thiên Hoàng quốc chỉ là môn phái một môn một Tiên Vương khó nói chuyện với truyền thừa một môn song đế, một môn tam đế.
Nhưng hết thảy quyền thế, địa vị, vinh diệu không phải tự thân Thiên Hoàng quốc làm ra mà thành lập trên người Kim Qua, nếu Kim Qua không thể trở thành Đại Đế thì ngày đó Thiên Hoàng quốc sẽ bị trùng kích, rất có thể bị Chiến Vương thế gia tự xử.
Bà lão đã hiểu nặng nhẹ:
– Cô gia nhất định phải trở thành Đại Đế!
Bà lão rộng mở lòng hẳn ra, so với báo thù thì việc Kim Qua trở thành Đại Đế càng quan trọng, không thì bọn họ sớm muộn gì sẽ bị đuổi khỏi cửa.
– Đúng vậy!
Biểu tình Thiên Hoàng Công Chúa nghiêm túc nói:
– Lần này phu quân truyền thừa Thiên Mệnh tuyệt đối không cho phép xảy ra sai sót gì. Không chỉ ta không cho phép, Chiến Vương thế gia cũng sẽ không cho phép. Binh lực trong tay ta trừ chịu tải Thiên Mệnh của phu quân, tuyệt đối không điều động một binh một tốt vì chuyện khác!
Quyết tâm của Thiên Hoàng Công Chúa rất cứng rắn,so với báo thù cho phụ thân thì nàng đặt chuyện Kim Qua trở thành Đại Đế lên hàng đầu.
Bà lão vội nói:
– Lão thân sẽ hết sức ủng hộ điện hạ.
Thiên Hoàng Công Chúa gật đầu nói:
– Ma ma là người có địa vị cao trong hoàng thất, ta cần ma ma trở về Thiên Hoàng quốc chủ trì đại cục. Hoàng chủ mới mất, hoàng thất nhất định sẽ ủng hộ việc báo thù cho phụ hoàng, ta cần ma ma dàn xếp cục diện đó. Ta không hy vọng trước khi phu quân lên đỉnh Đại Đế bị bọn họ gây ra rắc rối gì!
Bà lão trịnh trọng nói:
– Lão thân hiểu, lão thân nhất định sẽ quét sạch chướng ngại cho công chúa!
Chương 2737: Nhìn xa
– Trở lại cảnh cáo các thân vương, đường đệ hoàng thất không được ích kỷ động binh, không được ta cho phép thì không ai được chọc vào Lý Thất Dạ, càng không cho đi Bành gia trả thù!
Thiên Hoàng Công Chúa nghiêm túc nói:
– Lý Thất Dạ dám hoành hành trong Tề Lâm cảnh, biết rõ đối phương là vẫn giết phụ hoàng, đệ đệ của ta chứng minh hắn có đủ tự tin. Ai dám đi chọc vào hắn là làm hỏng việc của ta! Không cho đi Bành gia, Đạp Tinh Thượng Thần xuất thế, ai đi là chụi chết. Hơn nữa Đạp Tinh Thượng Thần cống hiến rất lớn cho bách tộc, có sức ảnh hưởng rất cao trong bách tộc.
– Thiên Hoàng thế gia chúng ta là một phần tử bách tộc, dù thân với Thiên tộc nhưng không có nghĩa là chúng ta đứng ở mặt đối lập bách tộc. Hiện tại Đạp Tinh Thượng Thần chủ trì Bành gia, ai gây sự với Bành gia tức là đối địch bách tộc. Vì vậy trong hoàng thất kẻ nào chọc vào Bành gia thì đừng trách ta không nói chuyện tình cảm, khi đó không cần Đạp Tinh Thượng Thần ra tay chém người, ta sẽ tự tay xử kẻ đó!
Thiên Hoàng Công Chúa biểu tình nghiêm nghị đã ra thiết lệnh chứ không phải thuận miệng ra lệnh.
– Lão thân nhất định chấp hành mệnh lệnh của điện hạ. Tên nhóc nào dám phớt lờ mệnh lệnh của công chúa thì lão thân sẽ tự tay bẻ đầu hắn!
Bà lão đi theo Thiên Hoàng Công Chúa đã lâu, biết nàng hạ thiết lệnh có ý nghĩa gì. Nếu ai dám làm trái, dù là người nào thì Thiên Hoàng Công Chúa sẽ không nể tình.
Mặt Thiên Hoàng Công Chúa lạnh băng nói:
– Đi đi, ta hy vọng Thiên Hoàng quốc có thể bình yên vô sự, đừng rắc rối cho ta nữa. Trước khi phu quân chưa trở thành Đại Đế, ai gây chuyện thị phi với ta thì đừng trách ta thiết huyết vô tình! Cũng cảnh cáo tất cả người hoàng thất đừng tưởng rằng ỷ vào Chiến Vương thế gia làm chỗ dựa là có thể ra ngoài cáo mượn oai hùm, nghênh ngang! Nếu để ta nghe thấy chuyện như vậy thì ta sẽ tự tay chém chết!
Thiên Hoàng Công Chúa biết hết phụ thân, đệ đệ làm gì bên ngoài, nàng hiểu rằng hai người đó ye vào liên nhân với Chiến Vương thế gia nên hoành hành ngang ngược bên ngoài. Nhưng Thiên Hoàng Công Chúa từ nhỏ đã cưng yêu đệ đệ, người kia là phụ thân, nàng không cách nào trừng phạt bọn họ.
Giờ thì khác, Thiên Hoàng Công Chúa có thể thoải mái làm việc, nàng ra thiết lệnh thực hiện ý chỉ của mình.
Bành phủ rất náo nhiệt, có thể nói là toàn Bành phủ sôi trào. Bành phủ lúc này không chỉ là giăng đèn kết hoa, chẳng chút khoa trương khi nói Bành phủ bây giờ trang trí rực rỡ đổi mới, toàn bộ phủ hân hoan tiếng cười.
Hôm nay là ngày đại thọ của Đạp Tinh Thượng Thần, thọ yến vốn kết thúc nhưng lúc này Bành phủ lại mở tiệc, mời hết khách khứa trong thiên hạ.
Trước đó Bành phủ từng điệu thấp chúc thọ từ xa cho lão tổ tông, nay Bành phủ tổ chức rình rang, mời khách khứa trong thiên hạ, ai đến đều hoan nghênh, rất là náo nhiệt.
Trước đó nhiều môn phái bách tộc đã phái đệ tử tiến đến tham gia tiệc chúc thọ, nhưng đa số đều phái ra đệ tử bình thường, tỏ ra kính ý hướng Đạp Tinh Thượng Thần.
Giờ Bành phủ mở lại tiệc chúc thọ, rất nhiều đại giáo cương quốc, thậm chí là đế thống tiên môn nhanh chóng phái đại nhân vật đến chúc thọ, chuẩn bị huậ lễ. Những đế thống tiên môn này thậm chí có Thượng Thần thấp vị tự mình đến chúc thọ Đạp Tinh Thượng Thần.
Trong phút chốc Bành phủ náo nhiệt vui vẻ hòa thuận, hôm nay là ngày vui với Bành phủ, không chỉ vì lão tổ tông bình an trở về càng vì từ nay bọn họ cai quản hết sản nghiệp của Đông Cung thế gia. Bành phủ song hỉ lâm môn.
Đạp Tinh Thượng Thần không theo vãn bối chơi đùa, lười quan tâm tiệc chúc thọ.
Trong đại điện chỉ có Lý Thất Dạ, Đạp Tinh Thượng Thần, Bành Việt, Bành Dật. Bành Việt là lão tổ mạnh nhất hiện nay của Bành gia, có tự cách tự mình đến gặp lão tổ tông. Bành Dật là gia chủ của Bành gia, hy vọng tương lai của Bành gia nên gã cũng phải tấn kiến lão tổ tông.
Bành Việt, Bành Dật không kiềm được lòng hưng phấn. Bành Việt thầm cảm thán, Bành gia trầm lặng lâu như vậy, cố qua bao nhiêu năm tháng rốt cuộc chờ đến ngày nay.
Bành Dật từ lúc bắt đầu đến bây giờ đầu óc choáng váng, gã từ nhỏ nghe chuyên kể về lão tổ tông đến lớn, đã thuộc nằm lòng hết mỗi chiến dịch, đặc biệt đọc làu làu chiến dịch săn đế.
Từ nhỏ Bành Dật đã tôn sùng lão tổ tông, kiêu hãnh, thần tượng lão tổ tông của mình. Bành Dật không ngờ lúc còn sống được tự mình tấn kiến lão tổ tông, hạnh pchú đến quá bất ngờ.
Mấy đời tới nay gia chủ Bành gia muốn gặp lão tổ tông mà không được, lão tổ tông không chịu tiếp kiến bọn họ. Bành Việt mạnh nhất Bành gia cũng không thể đi tấn kiến, trừ phi lão tổ tông triệu kiến.
Bây giờ Bành Dật được tấn kiến lão tổ tông làm gã cảm thấy mình quá may mắn.
Trong đại điện, Lý Thất Dạ ngồi trên ngôi cao. Bành Việt, Bành Dật ngạc nhiên vì Lý Thất Dạ huênh hoang như vậy, bọn họ cảm thấy hắn rất tự phụ, lão tổ tông của họ ở đây vậy mà hắn ngồi ở ghế trên.
Nhưng Bành Việt, Bành Dật không tiện nói gì, bọn họ tiến lên muốn tấn kiến lão tổ tông.
Đạp Tinh Thượng Thần không quan tâm tử tôn của mình, vội vàng tiến lên trước cúi đầu trước mặt Lý Thất Dạ:
:- Mạt tướng bái kiến đại nhân, hôm nay đại nhân chân thân từ xa đến, mạt tướng không thể đích thân nghênh, rất là hổ thẹn.
Lý Thất Dạ cười nâng Đạp Tinh Thượng Thần dậy:
– Ngươi và ta còn xa lạ vậy làm chi? Bỏ qua tục lễ này đi. Ngồi xuống, hôm nay là ngày đại thọ của ngươi, làm thọ tinh khỏi cần khách sáo.
– Đại nhân đã nói vậy thì ta không khách sáo.
Đạp Tinh Thượng Thần cười nói:
– Đại nhân cho ta chúc thọ là đã chiết thọ của ta.
Đạp Tinh Thượng Thần nói rất có lý. Trong mắt người khác thì Đạp Tinh Thượng Thần già hơn Lý Thất Dạ nhiều, sự thật thì lão chỉ là vãn bối trước mặt hắn. Trước kia lúc Lý Thất Dạ chỉ điểm Đạp Tinh Thượng Thần thì lão chỉ là một thiếu niên rất hoạt bát.
Lý Thất Dạ mỉm cười.
Cảnh tượng đột nhiên xảy ra khiến Bành Việt, Bành Dật trố mắt líu lưỡi, bọn họ dứng như trời rồng, rung động khó mà lấy lại tinh thần.
Với Bành gia thì Đạp Tinh Thượng Thần là chí cao vô thượng, khiến tử tôn các đời Bành gia ngước nhìn. Đừng nói Bành gia, vừa có chín đồ đằng thành bộ lại có huyết thống cửu đỉnh, Đạp Tinh Thượng Thần chiếm địa vị hết sức quan trọng trong nguyên Thanh Châu.
Nếu không thì mấy năm trước Nhân Thánh thư kích Kim Qua đã chẳng tự mình mời Đạp Tinh Thượng Thần xuống núi, không chỉ vì lão có thực lực cường đại còn vì uy vọng rất cao trong bách tộc. Có thể nói Đạp Tinh Thượng Thần hô một tiếng là rất nhiều người hưởng ứng.
Trong Thanh Châu, Đạp Tinh Thượng Thần ngồi ngang hàng với nhiêu Thượng Thần, thậm chí là với Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế.
Giờ lão tổ tông Đạp Tinh Thượng Thần hành lễ lớn với Lý Thất Dạ, còn tự xưng là vbãn bối, làm Bành Việt, Bành Dật sợ bay mất hồn vía.
Nên biết lão tổ tông của họ là Thượng Thần cao vị, có thể ngồi ngang hàng với một số Đại Đế Tiên Vương vậy mà bây giờ tự xưng là vãn bối. Lý Thất Dạ trước mắt này có lai lịch ra sao?
Chương 2738: Cố nhân gặp lại
Nghĩ tới đây Bành Việt, Bành Dật toát mồ hôi lạnh ròng ròng. Có lẽ Lý Thất Dạ là trùm vô thượng đi trong thế gian.
Loại trùm vo thượng này sẽ không đi chốn nhân gian, nhưng Lý Thất Dạ thì lại làm vậy. Nghĩ thấu điều này làm Bành Việt, Bành Dật sợ hết hồn hết vía.
Đặc biệt là Bành Dật, hai ngày nay gã luôn xưng huynh gọi đệ với Lý Thất Dạ, giờ nghe lão tổ tông tự xưng vãn bối, tính ra bối phận của gã còn trên lão tổ tông.
Nghĩ tới đây Bành Dật toát mồ hôi lạnh ròng ròng, chân run cầm cập. Không thể trách Bành Dật gan nhỏ, chỉ có thể nói xảy ra chuyện như vậy rất khủng bố.
Bành Dật cũng có gan, không sợ tới ngồi bệch dưới đất đã là rất ghê gớm.
Lý Thất Dạ, Đạp Tinh Thượng Thần ngồi xuống. Đạp Tinh Thượng Thần rất vui vẻ, tuy không có danh sư đồ với Lý Thất Dạ nhưng thật sự là sư đồ, lão có ngày hôm nay toàn nhờ hắn chỉ điểm. Đặc biệt chiến dịch săn đế trước kia, Đạp Tinh Thượng Thần theo bên chiến xa của Lý Thất Dạ, xông pha chiến đấu vì hắn.
Trong Thượng Thần thì Đạp Tinh Thượng Thần là một trong số Thượng Thần đi theo bên Lý Thất Dạ lâu nhất. Lý Thất Dạ trở về Cửu Giới, Đạp Tinh Thượng Thần không còn gặp hắn nữa, giờ chân thân Lý Thất Dạ trở về hỏi sao lão không vui sướng?
Ngồi xuống ghế rồi Đạp Tinh Thượng Thần ngoắc Bành Việt, Bành Dật đã hóa đá:
– Hai ngươi lại đây, mau bái kiến đại nhân, hôm nay có thể bái đại nhân là phúc của các ngươi.
Bị lão tổ kêu, Bành Việt, Bành Dật tỉnh táo lại, bọn họ tiến lên quỳ lạy dưới đất, nơm nớp lo sợ nói:
– Tiểu nhân bái kiến đại nhân.
Bành Việt, Bành Dật không biết Lý Thất Dạ là thần thánh phương nào, trùm vô thượng nào nhưng bây giờ quỳ lạy dù sao không có sai.
Bành Dật sợ đến teo tim, gã lạy sát đất thật lâu:
– Tiểu nhân có mắt không tròng, không biết đại nhân giá lâm, đã mạo phạm đắc tội nhiều…
Giọng Bành Dật run run.
Ngẫm lại hai ngày nay Bành Dật đi bên Lý Thất Dạ, suốt ngày xưng huynh gọi đệ. Ngẫm lại một tay trùm ở ngay bên cạnh mà mình không hề hay biết, Bành Dật sợ hãi tuôn mồ hôi như tắm.
Lý Thất Dạ nhìn Bành Dật, cười nói:
– Đứng dậy đi, người không biết không có tội.
Nghe thế Bành Việt, Bành Dật thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng, may mắn đại nhân rọng lượng không trách tội.
– Tử tôn vô dụng.
Đạp Tinh Thượng Thần nhìn Bành Việt, Bành Dật, lắc đầu nói:
– Bành gia cũng là mặt trời sắp lặn, xu hướng suy tàn khó kéo lại.
Bản thân Đạp Tinh Thượng Thần rất mạnh nhưng tồn tại như lão không thể ở lại phàm thế lâu, lão phải quy ẩn trong Tham Tác chi địa. Nên dù Đạp Tinh Thượng Thần lo lắng Bành gia cũng không rảnh và có sức kinh doanh Bành gia.
Bị lão tổ tông nói vậy làm Bành Việt, Bành Dật xâu hổ gục đầu. Bành gia có tài nguyên không tệ, đặc biệt có lão tổ tông còn sống, môn phái bình thường không dám chọc vào Bành gia, bọn họ và các môn phái ít khi xích mích.
Nhưng mấy đời tới nay Bành gia không ra nhân tài gì. Thế hệ trước điêu linh, trẻ tuổi khó làm nên trò trống gì khiến Bành gia mặt trời sắp lặn, không còn hưng thịnh như xưa.
Với sự đanh giá của Đạp Tinh Thượng Thần, Lý Thất Dạ cười nói:
– Có thể tài bồi Bành Dật, thiên phú của hắn kém chút, đạo tâm chưa qua trui rèn nhưng biết tiến lùi, hiểu chừng mực. Nếu được tài bồi dù trên đại đạo sẽ không có thành tựu kinh người, tương lai Bành Dật cầm bánh lái Bành gia vẫn có hy vọng trùng hưng.
Đúng là Bành Dật tu luyện không có gì kinh người nhưng gã làm hiểu hiểu xem xét thời thế, có triển vong. Nhưng Bành Dật trải đời còn ít nên hơi ấu trĩ.
Đạp Tinh Thượng Thần gật đầu nói:
– Nếu đại nhân thấy vậy thì đáng giá rèn luyện một chút.
Đạp Tinh Thượng Thần dặn dò Bành Dật:
– Ngươi ở lại bên cạnh ta một đoạn thời gian đi, ta sẽ tự mình rèn giãu ngươi! Đừng khiến người thất vọng, cái gánh lớn Bành gia toàn đặt trên vai ngươi.
Đạp Tinh Thượng Thần biết đại nhân nhìn thấu vạn cổ, Bành Dật được đánh giá như thế chứng minh gã có tiềm chất nên lão kêu gã ở lại bên cạnh mình để rèn giãu, tương lai trổ tài trùng hưng cho Bành gia.
Bành Dật nghe thế rung động đến ngây người, khó mà tỉnh táo lại.
Khi Bành Dật lấy lại tinh thần thì mừng rỡ quỳ dưới đất, cung kính nói:
– Lão tổ tông tài bồi, tử tôn nhất định sẽ hết sức ứng phó!
Hạnh phúc đến qua đột ngột, Bành Dật nằm mơ cũng không ngờ mình có cơ hội ở lại bên lão tổ tông, và chỉ vì một câu của Lý Thất Dạ.
Bành Việt thấy cảnh đó thì mừng cho Bành Dật, vì được ở bên lão tổ tông là điều rất khó khăn, chỉ đệ tử có thiên phú siêu cao mới có tư cách tu luyện bên cạnh lão tổ tông. Hiện tại lão tổ tông ngoại lệ giữ Bành Dật bên người, đây là cơ duyên to lớn vô cùng cho gã.
Đạp Tinh Thượng Thần nhẹ phất tay nói:
– Lui xuống đi.
Bành Dật, Bành Việt lại vái lạy rồi cung kính lùi xuống.
Khi Bành Dật, Bành Việt rời đi, Đạp Tinh Thượng Thần nói với Lý Thất Dạ:
– Lúc này đại nhân chân thân giá lâm Đệ Thập Giới có phải định làm một vố lớn, chuẩn bị khai chiến với ba tộc Thần, Ma, Thiên?
– Chắc chắn sẽ là vố lớn nhưng có khai chiến với ba tộc Thần, Ma, Thiên hay không thì tùy vào giác ngộ của bọn họ. Nếu ba tộc vẫn cho rằng bọn họ mới có tư cách chúa tể thế giới này thì nên khiến bọn họ tỉnh táo lại.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
– Nếu bọn họ nguyện ý sống chung hòa bình với bách tộc thì ta không phải kẻ cuồng chiến tranh.
Đạp Tinh Thượng Thần lắc đầu cảm thán rằng:
– Khó, dù Thế Đế thay đổi lập trường thì truyền thừa khởi nguyên ba tộc Thần, Ma, Thiên như Thiên Đình sẽ không chịu thừa nhận địa vị bách tộc chúng ta. Tuy Thế Đế là người trí tuệ nhưng một mình hắn không thể quyết định đại thế ba tộc Thần, Ma, Thiên, trừ phi có mấy tên trùm như Huyên Đế ủng hộ, không thì rất khó thoát khỏi ảnh hưởng những truyền thừa như Thiên Đình.
Đạp Tinh Thượng Thần sống đã lâu, tuy ẩn trong Tham Tác chi địa nhưng hiểu biết thúa đáo thế cục Thập Tam Châu.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
– Không sao, cùng lắm làm trận giết chóc lớn, lúc đó không phải chiến dịch săn đế mà là chiến dịch đồ đế. Tóm lại trước khi ta bước lên cuộc chiến cuối cùng, ta không hy vọng trông thấy bất cứ cái gai nào, dù cứng đến đâu thì ta cũng đập dẹp hết!
Đạp Tinh Thượng Thần hưng phấn nói:
– Mạt tướng nguyện lại lần nữa truy tùy bên đại nhân, theo đại nhân chiến đến cùng!
– Sẽ có cơ hội.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu nói:
– Nhưng tình huống hiện tại thì ngươi quay về động phủ lo tu luyện đi, tính thời gian thì ngươi đã lâu không dị tượng, nếu ra quá lâu chỉ e thiên tru giáng xuống.
– Đúng rồi, ta cảm thấy thiên tru cách ta không xa.
Đạp Tinh Thượng Thần cảm thán rằng:
– Nếu không phải lần trước thư kích Kim Qua thì ta không cần đến đi vội vã, chỉ vì sợ chiêu đến thiên tru.
Nói tới thiên tru là ai cũng biến sắc mặt, mười hai Thiên Mệnh Đại Đế Tiên Vương đỉnh cao còn bó tay chứ đừng nói Thượng Thần như Đạp Tinh Thượng Thần. Nếu thiên tru giáng xuống mà Đạp Tinh Thượng Thần còn ở trần gian thì chết chắc, lựa chọn duy nhất của lão là quay về Tham Tác chi địa.
Chương 2739: Lên đường 1
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
– Ngươi làm đã đủ rồi, bất cứ lúc nào đều lấy bách tộc làm nhiệm vụ của mình, cho dù về sau ngươi không xuất thế cũng không ai có tư cách chỉ trích ngươi.
Có thể soi Đạp Tinh Thượng Thần tham gia rất nhiều chiến dịch, hễ chiến dịch nào liên quan sinh tồn của bách tộc là lão không chút do dự đứng ra. Vì thế nên Đạp Tinh Thượng Thần mặc dù không phải Thượng Thần đỉnh lại có địa vị rất cao thượng trong bách tộc.
Đạp Tinh Thượng Thần nói:
– Ta luôn không dám quên dạy bảo của đại nhân, cho tới nay đại nhân luôn lấy mình làm gương, xem sự tồn vong của nhân tộc là nhiệm vụ của mình. Vì vậy có điểm nào nhân tộc cần ta thì ta sẽ cố gắng hết sức.
– Năm tháng nhạt nhòa.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Nhân tộc có con đường phải đi, tuy nhiều Tiên Vương, Tiên Đế làm ra cống hiến lớn lao nhưng cuối cùng vẫn phải tự dựa vào mình. Nếu luôn được người đi trước che chở thì nhân tộc không thể mạnh lên.
– Đại nhân nói cũng phải.
Đạp Tinh Thượng Thần gật gù:
– Những thời đại qua nhân tộc ra nhiều nhan tài, đời này không thiếu nhân tài trẻ tuổi, như Nhân Thánh Kiêu Hoành Châu có thể gánh vác trách nhiệm lớn. Tiếc rằng chịu tải Thiên Mệnh bi ba tộc Thần, Ma, Thiên trả thù, Nhân Thánh bỏ lỡ cơ hội lần này.
Nhân Thánh là thiên tài tuyệt thế ngang ngửa Kim Qua, vụ thư kích Kim Qua là gã phát động. Kim Qua chịu tải Thiên Mệnh thất bại, sau đó tới lượt Nhân Thánh chịu tải Thiên Mệnh, tiếc rằng bị Thiên tộc trả thù nên gặp ám sát, vụt mất cơ hội chịu tải Thiên Mệnh.
Chuyện này không lạ gì. Nhân Thánh thư kích Kim Qua, Thiên tộc mất một vị Đại Đế, dĩ nhiên Thiên tộc không nuốt trôi cục tức này, thế là Thiên tộc cũng ám sát Nhân Thánh.
Nhưng Nhân Thánh mạnh thật, sống qua vụ ám sát, chỉ tiếc bỏ lỡ cơ hội chịu tải Thiên Mệnh.
– Chỉ có rèn luyện mới lâu dài được.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
– Đại Đế cũng tốt, Tiên Vương cũng thế, hay là Cửu Giới Tiên Đế, con đường tương lai rất dài. Chịu tải Thiên Mệnh chỉ là khởi bước, đi đến một bước này cần đạo tâm càng kiên định hơn, không thì dù ngươi có thiên phú ghê gớm cỡ nào tương lai không phải chuyệ tốt. Phúc họa luôn liền nhau.
Đạp Tinh Thượng Thần cảm thán rằng:
– Đại nhân nói đúng, chịu tải Thiên Mệnh không phải cuối, đó mới chỉ là bắt đầu.
Đến đẳng cấp như Đạp Tinh Thượng Thần thì biết càng nhiều bí ẩn về cảnh giới này hơn.
Sau đó Đạp Tinh Thượng Thần bổ sung thêm:
– Tuy tiểu tử Nhân Thánh bỏ lỡ một lần cơ hội nhưng rất có tiềm lực, quan trọng hơn là hắn có được nhân chỉ huyết thống, tương lai rất có hy vọng. Nếu đại nhân có hứng thú thì tử đi quan sát xem.
Hèn gì Đạp Tinh Thượng Thần đề cử vãn bối nhân tộc nhiệt liệt như vậy. Nhân chỉ huyết thống là một trong hai cổ huyết của nhân tộc, cùng huyết thống cửu đỉnh của Đạp Tinh Thượng Thần xếp dưới huyết thống Nhân Vương. Có thể nói người trẻ tuổi đó mà trở thành Tiên Vương thì tương lai tiềm lực vô biên.
– Chuyện này phải xem duyên phận.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Có cơ duyên thì luôn sẽ có cơ hội.
Đạp Tinh Thượng Thần gật gù. Tuy rằng Nhân Thánh tuyệt thế vô song nhưng đại nhân đã thấy rất nhiều thiên tài,từng thấy tiên huyết, chưa chắc cổ huyết lọt vào pháp nhãn của hắn được.
Đạp Tinh Thượng Thần hỏi:
– Chuyến này đại nhân đi đâu? Vào Tham Tác chi địa hay đi gặp Đại Đế Tiên Vương?
Trong Tham Tác chi địa mênh mông vô biên có nhiều Đại Đế Tiên Vương, Thượng Thần Cổ Thần ẩn thế. Nếu người có tư cách đi bái phỏng Đại Đế Tiên Vương thì phải tìm tới Tham Tác chi địa.
– Đúng rồi.
Lý Thất Dạ gật đầu nói:
– Có gặp Đại Đế Tiên Vương hay không thì chưa biết, ta định đi Viễn Hoang một chuyến, nơi đó có chút duyên phận với ta.
– Viễn Hoang?
Đạp Tinh Thượng Thần nhíu mày nói:
– Nơi đó khó đi, nghe nói sau này Thế Đế từng đi một chuyến cuối cùng tay không trở về.
Thượng Thần như Đạp Tinh Thượng Thần đi tới Viễn Hoang cũng thầm lo lắng, vì chính Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế cũng không dám tùy tiện đến gần.
– Tùy duyên đi.
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:
– Có vài chuyện không thể cưỡng cầu, ta chỉ đi một chuyến, không thành công cũng chẳng sao, dù gì thời gian quá lâu, lâu tới mức không cách nào ngược dòng, có vài thứ, một số việc khó mà đào sâu.
Đạp Tinh Thượng Thần cười nói:
– Ta tin tưởng đại nhân có thể thành công, nếu đại nhân cũng không thể làm được thì người khác càng khó hơn.
Lý Thất Dạ cười gật gù, chậm rãi nói:
– Lần này Thập Tam Châu quan áp là ý kiến của ai?
– Ta không tham gia đại hội này, lần này Thập Tam Châu quan áp phong thế nghe nói liên quan tới nhóm Thiên tộc, hoặc Thế Đế hoặc bên Thiên Đình phát động. Những đại nhân vật thời đại này không ở Thập Tam Châu, thế đạo có dị tượng, đủ loại suy đoán. Đặc biệt trong thời đại này dị tượng lớp lớp.
Đạp Tinh Thượng Thần tiếp tục bảo:
– Nên Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế Thập Tam Châu cùng bàn bạc vì phòng ngừa bất trắc nên cộng thương quan áp phong thế, cắt đứt Thập Tam Châu liên kết tránh cho tai nạn ập đến thổi quét Thập Tam Châu hại mọi người không kịp trở tay.
– Nhóm Thế Đế lo lắng cũng có lý.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Sau chinh chiến chung cực ai biết sẽ xảy ra chuyện gì? Bài học Cổ Minh khiến bọn họ khó với quên, vết xe đổ, cảnh giác về sau. Cẩn thận chút cũng tốt, ít ra có đề phòng.
– Theo ta thấy bọn họ treo đầu dê bán thịt chó. Chinh chiến chung cực lần thứ sáu qua đã lâu bọn họ mới làm cái này, e rằng có mưu đồ khác.
Đạp Tinh Thượng Thần cười nói:
– Nhóm Thế Đế sợ đại nhân lại gái lâm Thập Giới nên bọn họ giành trước một bước quan áp phong thế, che lấp thiên cơ, tiện cho bọn họ thư kích đại nhân.
– Kệ đi, cho dù không quan áp phong thế cũng sẽ không có người vội vàng tiếp viện, trước kia lúc ta rời đi đã bàn trước rồi.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Thế Đế đối địch với ta qua từng thời đại, có một số việc hắn biết rõ chẳng qua không nói ra.
– Rồi sẽ có lúc thanh toán hết.
Đạp Tinh Thượng Thần nói:
– Trận chiến ngày xưa đến ba tộc Thần, Ma, Thiên vẫn không phục, bọn họ không nuốt trôi cục tức đó.
– Chưa biết ai thanh toán ai.
Lý Thất Dạ lắc đầu nói:
– Đại thế tương lai biến đổi nhiều, khi đó không chừng không chỉ chúng ta bị tính sổ. Có lẽ ngày nào đó bách tộc, ba tộc Thần, Ma, Thiên đều không trốn thoát vận mệnh bị thanh toán.
Nghe Lý Thất Dạ nói làm Đạp Tinh Thượng Thần biến sắc mặt:
– Ý của đại nhân…?
Lý Thất Dạ còn nói lời như thế nghĩa là tình huống rất tệ.
– Chẳng qua là một loại khả năng.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
– Thời đại quá lâu, lắng đọng đến nơi này xem như đỉnh thịnh. Vạn vật trên đời có quy tắc, trật tự của nó, thịnh cực mà suy, không có gì phải ngạc nhiên.
Lòng Đạp Tinh Thượng Thần chùng xuống, lên tiếng:
– Chẳng lẽ ta phải nhìn ngày đó đến sao?
– Việc này khó nói.
Lý Thất Dạ lắc đầu nói:
– Thôi, chúng ta không bàn chuyện này nữa, nói nhiều chỉ buồn lo vô cớ, tùy nó đi.
Đạp Tinh Thượng Thần cười nói:
– Cũng đúng.
Chương 2740: Lên đường 2
Lý Thất Dạ và Đạp Tinh Thượng Thần lâu không gặp, không có việc lớn gì nên tám chuyện nhà.
Đạp Tinh Thượng Thần trở về, Bành gia vô cùng náo nhiệt, nhiều người muốn bái kiến nhưng bị Đạp Tinh Thượng Thần phớt lờ.
Lý Thất Dạ làm khách ở Bành phủ mấy ngày, hắn và Đạp Tinh Thượng Thần tâm sự rất nhiều việc lớn Thập Tam Châu. Lý Thất Dạ rời đi Thập Tam Châu đã một thời gian, trước chinh chiến chung cực lần thứ sáu hắn đã vắng mặt trong Thập Tam Châu. Mấy ngày nay tán gẫu với Đạp Tinh Thượng Thần khiến Lý Thất Dạ hiểu biết sâu hơn các việc lớn xảy ra trong mấy thời đại này.
Lý Thất Dạ ở lại Bành phủ vài ngày, Tề Lâm Đế Nữ đến theo ước hẹn. Tề Lâm Đế Nữ tới nơi liền bái kiến Đạp Tinh Thượng Thần, Lý Thất Dạ có mặt.
– Có phong phạm hậu nhân Tiên Vương.
Trông thấy Tề Lâm Đế Nữ, Đạp Tinh Thượng Thần gật gù khen:
– Tề Lâm Đế gia đã có người kế tục.
Tề Lâm Đế Nữ hết sức cung kính nói:
– Thượng Thần quá khen.
Dù vì thực lực của Đạp Tinh Thượng Thần hay địa vị trong bách tộc đều đáng để người tôn kính.
Đạp Tinh Thượng Thần cười nói:
– Hôm nào gặp Tề Lâm Tiên Vương nhớ chào hỏi giùm ta.
Đổi lại người khác nói vậy là lỗ mãng, nhưng lời từ miệng Đạp Tinh Thượng Thần nói ra thì thật tự nhiên, không chút tự phụ.
Mặc dù Tề Lâm Tiên Vương Tề Lâm Đế gia là một vị Tiên Vương mười Mệnh Cung, tám Thiên Mệnh, xem như nổi bật trong Đại Đế Tiên Vương. Tíh thực lực thì Đạp Tinh Thượng Thần thua Tề Lâm Tiên Vương, nhưng bàn về địa vị, uy vọng thì Đạp Tinh Thượng Thần không kém hơn Tề Lâm Tiên Vương. Huống chi Đạp Tinh Thượng Thần và Tề Lâm Tiên Vương có qua lại quen biết.
Tề Lâm Đế Nữ vội đáp:
– Nếu gặp thánh lão tổ tông thì vãn bối nhất định sẽ chuyển lời của Thượng Thần.
Tuy Tề Lâm Đế Nữ có thiên phú rất cao, Tề Lâm Đế gia kỳ vọng cao vào nàng, nhưng nàng muốn đi Tham Tác chi địa tấn kiến Tề Lâm Tiên Vương thì tạm thời chưa đủ tư cách.
– Về sau sẽ có cơ hội đó.
Đạp Tinh Thượng Thần gật đầu nói:
– Chỉ tiếc Dạ Lâm Tiên Vương không ở, nếu không Thanh Châu bách tộc chúng ta càng náo nhiệt hơn. Nếu có ngày đó thì đâu để mấy lão già Chiến Vương vênh váo.
Nói tới đây Đạp Tinh Thượng Thần thầm cảm thán.
Dạ Lâm Tiên Vương có sức ảnh hưởng rất cao trong Đại Đế Tiên Vương Thanh Châu, thực lực của nàng quá đủ uy hiếp các vị Đại Đế Tiên Vương. Đáng tiếc Dạ Lâm Tiên Vương và nhóm Khải Chân Tiên Đế bước lên chinh chiến chung cực.
Tề Lâm Đế Nữ cúi đầu nghe, chuyện này nằm trong phạm trù Đại Đế Tiên Vương, vãn brối như nàng không nên hỏi tới, không thể hỏi.
Lý Thất Dạ ngồi bên cạnh cười, kêu Tề Lâm Đế Nữ:
– Tìm một con thuyền đi, chúng ta đi Viễn Hoang, xuất phát càng sớm càng tốt.
Tề Lâm Đế Nữ kinh ngạc kêu lên:
– Đi Viễn Hoang?
Ban đầu Tề Lâm Đế Nữ cứ tưởng Lý Thất Dạ mang nàng đi Tham Tác chi địa là lòng vòng chỗ khác, không ngờ đi Viễn Hoang.
Tề Lâm Đế Nữ nghe rất nhiều truyền thuyết trường đao về Viễn Hoang, Đại Đế Tiên Vương cũng không dễ đến gần, nghe nói siêu khủng khiếp.
Lý Thất Dạ gật đầu nói:
– Đúng vậy!
– Đây là cơ duyên người khác cầu còn không được.
Trong khi Tề Lâm Đế Nữ ngạc nhiên, Đạp Tinh Thượng Thần tốt bụng nhắc nhở:
– Hãy trân trọng đi, nếu được cơ duyên này sẽ cho ngươi được ích lợi lớn suốt đời.
Tề Lâm Đế Nữ bái tạ Đạp Tinh Thượng Thần:
– Vãn brối hiểu.
Tề Lâm Đế Nữ nói với Lý Thất Dạ:
– Ta đi chuẩn bị ngay.
Tề Lâm Đế Nữ đi chuẩn bị thuyền, Đạp Tinh Thượng Thần nói với Lý Thất Dạ:
– Đường đi Viễn Hoang xa xôi, không biết đại nhân có cần ta đi theo làm tùy tùng?
– không cần.
Lý Thất Dạ lắc đầu nói:
– Ngươi vướng víu chuyện tục, lần này là thời cơ để Bành gia các ngươi vực dậy, đừng lãng phí thời gian quý giá vào việc nhỏ của ta.
– Đại nhân thông cảm.
Đạp Tinh Thượng Thần cảm thán rằng:
– Có lẽ đây là lần cuối cùng ta bỏ sức cho tử tôn vô dụng. Tương lai Bành gia hưng suy chỉ dựa vào chính bọn họ, ta sống đã lâu, e rằng đại hạn không lâu sau sẽ tới.
Đạp Tinh Thượng Thần có chút thương cảm, Thượng Thần như lão cũng không thể cắt bỏ tình cảm. Hậu đại Bành gia dù gì là tử tôn của Đạp Tinh Thượng Thần, mặc kệ Bành gia hưng suy, trong lòng lão lo tử tôn nhất.
– Trên đời có ai buông bỏ được?
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:
– Chỉ khác biệt là đại bả tiểu ngã, một vài người không bỏ tử tôn được, một số người không bỏ được chủng tộc của mình. Buông bỏ được là giải thoát. Thế gian là lồng giam,trong hồng trần này luôn có vài người, vài chuyện ngươi không thể gạt bỏ, khiến người phải dừng bước chân.
Đạp Tinh Thượng Thần nói:
– Đúng vậy! Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế bước lên chinh chiến chung cực toàn là có can đảm rất lớn, trong lòng bọn họ dù không buông xuống được vẫn dứt khoát bước lên con đường này. Dù biết rõ có đi không về vẫn dũng cảm tiến tới.
Lý Thất Dạ từ từ nói:
– Chỉ những tiên hiền dũng sĩ can đảm tiến tới mới có ba ngàn thế giới đặc sắc.
Trong vòng một ngày ngắn ngủi Tề Lâm Đế Nữ đã tìm ra thuyền đi Viễn Hoang cho Lý Thất Dạ.
Sự thật thì muốn đi Viễn Hoang không dễ, nó phải vượt qua nhiều nơi nguy hiểm trong Tham Tác chi địa, hơn nữa đường đi cực kỳ xa xôi, dọc đường sơ sẩy một cái là sẽ chết không có chỗ chôn.
Trong Vực Ngoại Thiên Thành có rất nhiều thuyền ra vào Tham Tác chi địa nhưng hiếm thuyền nào đến Viễn Hoang.
Đỉnh Khải Nguyên Dạ – Vấn Dạ Chi Dạ – Truyện Ma Tu Đỉnh Luyện Thần Ma – Thỉnh chư vị nghé thăm…!
Tham Tác chi địa, cho tới nay đó là nơi nheìu Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế, thậm chí Cổ Thần Thượng Thần ẩn độn. Nhưng Tham Tác chi địa mênh mông vô ngần, người ngoài muốn đi vào vô cùng khó khăn.
Bình thường vào Tham Tác chi địa thì phải có thuyên đặc biệt ra vô Tham Tác chi địa, thuyền đặc biệt này cường đại không gì sánh được, nó không chỉ có tốc độ siêu nhanh, không chỉ bay lượn trong trời sao mênh mông, quan trọng hơn hết nó phải đủ mạnh.
Lọa thuyền này thường cực kỳ quý giá, do thần kim đúc ra, trải qua các Thượng Thần thậm chí là Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế tế luyện gia cố. Con thuyền như vậy mới ra vào Tham Tác chi địa được, thuyền bình thường chưa vào Tham Tác chi địa đã tan vỡ.
Bình thường người một mình đi vào Tham Tác chi địa chỉ có Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế hoặc Thượng Thần Cổ Thần, chí tôn cỡ cảnh giới Đạo Thiên muốn một mình vào Tham Tác chi địa là không thể nào, trừ phi đi dạo một vòng đường nhỏ ngoài rìa.
Muốn đi Viễn Hoang càng khó khăn hơn, Thượng Thần bình thường muốn một mình đi Viễn Hoang là không thể, phải nhờ vào vật bên ngoài mới đi Viễn Hoang được.
Thượng Thần cao vị như Thượng Thần muốn đi Nhân Thánh cũng cần bổ cấp, nơi để nghỉ ngơi dọc đường. Muốn một hơi đi Viễn Hoang là chuyện hao tổn huyết khí bản thân rất nhiều.
Khi Tề Lâm Đế Nữ tìm được thuyền đi Viễn Hoang thì Lý Thất Dạ từ biệt Đạp Tinh Thượng Thần, mang nàng lên đường.
Vực Ngoại Thiên Thành là cảng đi thông Tham Tác chi địa, bên ngoài khung trời Vực Ngoại Thiên Thành có hạm cảng bầu trời siêu to. Nơi này cực kỳ náo nhiệt, người đến người đi, buồm cập bến. Có nhiều thuyền đậu bên ngoài hạm cảng bầu trời.