Đế Bá Audio Podcast
Tập 528 [Chương 2636 đến Chương 2640]
❮ sautiếp ❯Chương 2636: Ván cược xa hoa 1
Thiên Hoàng Thái Tử hừ lạnh một tiếng:
– Đầu của bản thái tử làm sao phàm nhân nhà ngươi có thể so sánh?
Thiên Hoàng Thái Tử hết sức tự phụ lạnh lùng nói:
– Ngươi nói cái giá đi, đầu của ngươi trị giá bao nhiêu? Bản thái tử sẽ đặt tiền.
Làm truyền nhân đế thống tiên môn, dĩ nhiên Thiên Hoàng Thái Tử sẽ không lấy đầu mình ra cá cược. Thiên Hoàng Thái Tử cho rằng gã dư tiền, phàm nhân dám đổ thì thích nhiêu tiền gã cũng đưa được.
Lý Thất Dạ cười toe toét, cá đã cắn câu thì sợ gì vuột mất?
Lý Thất Dạ ung dung cười nói với Lý Lang Hiên đứng cạnh:
– Nếu ngươi được mọi người gọi là thiên tài Thạch Sư vậy ngươi nghĩ mạng của ngươi đáng giá bao nhiêu?
Bị Lý Thất Dạ hỏi, Lý Lang Hiên giật mình, gã tỉnh táo lại thành thật nói:
– Cá nhân ta cho rằng mạng của ta vô giá. Nếu thật sự mua mạng, ta phỏng đoán cần năm ngàn vạn cảnh giới Đạo Thiên Hỗn Độn thạch.
Năm ngàn vạn cảnh giới Đạo Thiên Hỗn Độn thạch là con số thiên văn, một đại giáo cương quốc chưa chắc lấy ra số lượng đó được. Lý Lang Hiên có đáng giá con số đó không thì chưa biết, nhưng gã là Thạch Sư thiên tài, có tư cách kêu giá như vậy.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
– Thôi, hiếm khi có ván cược hứng thú, ta hạ mình giảm giá chín tha vậy. Ngàn vạn cảnh giới Đạo Thiên Hỗn Độn thạch, ngươi lấy ra đặt trên chiếu bạc được thì ta sẽ đổ với ngươi.
Một ngàn vạn cảnh giới Đạo Thiên Hỗn Độn thạch, tất cả hút ngụm khí lạnh. Dù là với chưởng mô nchinh chiến chung cực thì con số quá khổng lồ, hù chết nhiều người.
Đám Trầm Hiểu San xuất thân từ tiểu môn tiểu phái càng không dám tưởng tượng. Một ngàn vạn cảnh giới Đạo Thiên Hỗn Độn thạch là con số thiên văn, số lượng đó cách bọn họ quá xa xôi.
Thiên Hoàng Thái Tử hừ lạnh một tiếng:
– Ngươi quá coi trọng mình. Một ngàn vạn Đạo Thiên Hỗn Độn thạch? Hừ, vạn cảnh giới Đạo Thánh Hỗn Độn thạch đã là đánh giá cao ngươi!
– Ta có đáng giá đắc một ngàn vạn Đạo Thiên Hỗn Độn thạch hay không là chuyện của ta, không biết vừa rồi ai nói ta cứ ra giá, ai đó sẽ đặt cược ngay. Ra là lòng vòng nửa ngày chỉ biết nói khoác.
Lý Thất Dạ nhàn nhã cười:Tà chi nguyệt vực – vì huynh đệ mà chiến – Nhà nhà muốn tăng tiến tu vi – Ta Tà Thiên muốn ép tu vi – đơn giản căn cơ yếu a | Truyện Tà Tu – Vạn Cổ Tà Đế..!
– Nghèo không phải cái tội của ngươi, nghèo mà đi ra làm dáng mới là mất mặt.
– không lấy ra được đắc một ngàn vạn Đạo Thiên Hỗn Độn thạch bình thường, Thiên Hoàng quốc gì đó là ổ gà sao? Nghèo tới mức không có một ngàn vạn, nghèo mạt rệp thế chạy về nhà ngươi ở đi, đừng đi ra!
Lý Thất Dạ nói cười lại tát Thiên Hoàng Thái Tử quá đau.
Bị Lý Thất Dạ cười nhạo, mặt Thiên Hoàng Thái Tử đỏ rần. Mới rồi Thiên Hoàng Thái Tử thua nóng nảy, giận quá buông lời ngông cuồng, gã không ngờ phàm nhân báo giá trên trời.
Thiên Hoàng Thái Tử mặc dù là thái tử nhưng kêu gã lấy ra một ngàn vạn Đạo Thiên Hỗn Độn thạch thì khó.
Trong phút chốc mọi người cùng nhìn Thiên Hoàng Thái Tử, mặt gã lúc xanh lúc đỏ. Không cần biết Lý Thất Dạ báo giá như thế nào, cho dù hắn đánh giá cao chính mình, nhưng Thiên Hoàng Thái Tử đã bảo miễn hắn kêu giá, gã sẽ đặt cược. Bây giờ Thiên Hoàng Thái Tử không ra tiền nổi là mất hết mặt mũi.
Thiên Hoàng Thái Tử vô cùng xấu hổ, liên tục thua hai ván đã làm gã tức hộc máu, giờ bị Lý Thất Dạ cười nhạo, hôm nay gã bị phàm nhân nhục nhã tơi bời.
Lý Thất Dạ nhìn mặt Thiên Hoàng Thái Tử đỏ rần, cười nhàn nhã nói:
– Nếu bây giờ ngươi hối lỗi xin lỗi ta, vậy ta sẽ tha thứ ngươi một lần, tha cho cái tội vô tri.
Thiên Hoàng Thái Tử trừng Lý Thất Dạ:
– Ngươi…!
Kêu Thiên Hoàng Thái Tử đường đường là truyền nhân của đế thống tiên môn lại cúi đầu trước một phàm nhân thì gã tuyệt đối làm không được, còn hơn giết gã.
Lý Thất Dạ không kiên nhẫn phất tay:
– Có đánh cuộc không? Ngươi đã đòi cá cược giờ lại không cá, mau xin lỗi cho rồi.
Mọi người nhìn Thiên Hoàng Thái Tử, là gã đòi đổ, giờ lại không chơi đúng là lỗi của gã. Cá cược thế này nếu người khởi đầu mà không đặt cược, hận sai ĩn lỗi đã là trừng phạt nhẹ nhất.
Nếu hai vị cường giả tu sĩ đổ, người làm cái không đặt cược, bình thường nhẹ nhất phải trả tiền bồi thường đối phương.
Hiện tại Lý Thất Dạ chỉ cần cúi đầu nhận sai, những người có mặt cảm thấy hắn rất tốt, đủ nhân nghĩa rồi.
Trong phút chốc Thiên Hoàng Thái Tử đâm lao phải theo lao, nếu đổ thì gã không trả nổi tiền, không đổ thì không chịu nổi mất mặt, gã tuyệt đối không cúi đầu xin lỗi với phàm nhân.
Có người thấy Thiên Hoàng Thái Tử đưng cứng ngắc tại chỗ, nhỏ giọng nói:
– Thật là, không đổ nổi thì đừng đòi đổ.
Cho đến nay Thiên Hoàng Thái Tử luôn là cao cao tại thượng, hết sức tự phụ, cho rằng mình cao hơn người một bậc. Bây giờ vì trận cá cược này bị người xem thường, nhục nhã nhường này, Thiên Hoàng Thái Tử không cách nào nín nhịn.
Rầm!
Thiên Hoàng Thái Tử đặt một vũ khí Đạo Thiên xuống chiêu bạc, hét chói tai:
– Ta đặt binh khí ở đây!
Với Thiên Hoàng Thái Tử thì Đạo Thiên là báu vật quý giá nhất của gã, cũng là tượng trưng cho thân phận thái tử Thiên Hoàng quốc.
Tuy Thiên Hoàng quốc là truyền thừa Tiên Vương nhưng bọn họ chẳng qua chỉ mới ra một vị Tiên Vương, huống chi Tiên Vương đó còn sống. Dù Tiên Vương có để lại vũ khí Tiên Vương cho hậu đại nhưng không đến lượt người trẻ tuổi như Thiên Hoàng Thái Tử hưởng.
Thiên Hoàng quốc bọn họ còn có nhiều lão tổ cường đại sống, vũ khí Tiên Vương làm gì đến lượt vãn bối như Thiên Hoàng Thái Tử sở hữu?
Đây là một trong những điểm phân biệt lớn nhất giữa Đệ Thập Giới và Cửu Giới. Ở Đệ Thập Giới, số lượng lão tổ của mỗi truyền thừa sống nhiều hơn Cửu Giới rất nhiều. Trong Đệ Thập Giới, một môn phái truyền thừa có thể sở hữu mấy chục, mấy trăm lão tổ còn sống, chuyện thường. Cùng là môn phái hạng nhất khi so bì thì môn phái hạng nhất Đệ Thập Giới mạnh hơn của Cửu Giới rất nhiều.
Lý Thất Dạ cười, hờ hững nói với Thiên Hoàng Thái Tử:
– Một món Đạo Thiên chi binh, ngươi cảm thấy nó cùng giá trị với một ngàn vạn Hỗn Độn thạch sao?
Mặt Thiên Hoàng Thái Tử nóng ran, gã một hơi móc ra các đạo binh, nhiều báu vật lưu luyến không nỡ. Trong phút chốc trên chiếu bạc cá cược chất đống báu vật, đạo binh cỡ hòn núi nhỏ.
Thiên Hoàng Thái Tử như dân cờ bạc hăng máu, vì thắng trận cá cược này mà gã bất chấp, lấy hết tài sản ra. Với Thiên Hoàng Thái Tử, trong trận cá cược này gã không chỉ muốn mạng Lý Thất Dạ mà còn thắng về tất cả mặt mũi vừa mất.
Thiên Hoàng Thái Tử muốn cho tất cả biết cá cược lớn cỡ nào gã cũng dám cá. Gã đã dám bắt đầu thì tuyệt đối không lùi, dù có khuynh gia bại sản cũng sẽ cá.
Thiên Hoàng Thái Tử lấy hết tài sản ra, lạnh lùng hỏi:
– Đã đủ chưa?
Lý Thất Dạ liếc sơ báu vật, đạo binh chất đống trước mắt, lạnh lùng nói:
– Thôi, ta là người nhân từ, ta định giá đống đồng nát của ngươi là năm trăm vạn đi.
Mặt Thiên Hoàng Thái Tử đỏ rần trừng Lý Thất Dạ:
– Ngươi…!
Lý Thất Dạ phất tay như đuổi ruồi:
– Đừng nhìn ta như vậy, nếu như ngươi không phục thì kêu Thạch phường bình xét cho, để coi đống đồng nát này có thể điển đương bao nhiêu tiền.
Chương 2637: Ván cược xa hoa 2
Mắt Thiên Hoàng Thái Tử tóe lửa, gã hét hướng Thạch Sư Thạch phường có mặt:
– Thạch phường các ngươi đánh giá xem những báu vật của ta đáng gá bao nhiêu?
Thạch Sư Thạch phường nhìn nhau, bọn họ biết Thiên Hoàng Thái Tử đã cuồng cá độ, mỗi người bọn họ thấy hoài dân cờ bạc cá cược đỏ mắt như gã.
Thiên Hoàng Thái Tử yêu cầu, đám Thạch Sư Thạch phường nghiêm túc xem xét giá trị, cuối cùng nói:
– Vị công tử này đánh giá năm trăm vạn Đạo Thiên Hỗn Độn thạch hoàn toàn có thể chấp nhận.
Vị Thạch Sư này đã nói rất khéo, ý là đống báu vật, đạo binh của Thiên Hoàng Thái Tử không đáng giá năm trăm vạn Đạo Thiên Hỗn Độn thạch.
– Không lấy ra nổi một ngàn vạn thì đừng há to mồm.
Lý Thất Dạ ung dung nói:
– Đầu của ta ở đây, nhưng ngươi không ra giá nổi.
Lý Thất Dạ vỗ nhẹ cổ mình.
Mặt Thiên Hoàng Thái Tử lúc xanh lúc đỏ, giờ gã không có bậc thang trèo xuống, gã đã bị thương trên lửa.
Có môt Thạch Sư cố ý nhắc nhở Thiên Hoàng Thái Tử:
– Bằng vào thân phận thái tử có thể mượn Thạch phường năm trăm vạn.
Thạch Sư lên tiếng nhắc nhở Thiên Hoàng Thái Tử tỉnh táo hẳn ra, gã hưng phấn lên. Thiên Hoàng Thái Tử là thái tử Thiên Hoàng quốc, tỷ phu là Tiên Đế, thân phận của gã cao quý không thể tả.
Thiên Hoàng Thái Tử tỏa sáng, tinh thần phấn khởi:
– Năm trăm vạn có là gì? Ta muốn vay năm trăm vạn!
Rầm!
Thiên Hoàng Thái Tử đặt thẻ khách quý hoàng kim lên chiếu bạc, hét to:
– Nhân viên, bản thái tử với danh nghĩa cá nhân mượn năm trăm vạn!
Thiên Hoàng Thái Tử cực kỳ hưng phấn, gã đã cá cược đỏ mặt, y như dân cờ bạc. Thiên Hoàng Thái Tử không thèm suy nghĩ nếu mình thua sẽ có kết cuộc thế nào.
Với Thiên Hoàng Thái Tử, dù gã mượn năm trăm vạn là vinh hạnh của người ta. Người bình thường không mượn nổi năm trăm vạn Đạo Thiên Hỗn Độn thạch,, dù là chủ một giáo chưa chắc có thể mượn từ tay Thạch phường.
Chỉ truyền nhân đế thống tiên môn như Thiên Hoàng Thái Tử mới có tư cách mượn năm trăm vạn, chỉ người thân phận cao quý như gã mới có thể lấy danh nghĩa cá nhân mượn Thạch phường.
Tuy mượn Thạch phường năm trăm vạn nhưng lúc này Thiên Hoàng Thái Tử cảm thấy đó là một loại vinh diệu, biểu thị thân phận của gã, biểu thị sự cao quý. Đổi lại người khác không thể nào mượn năm trăm vạn từ Thạch phường.
Thạch phường sợ cho người như Thiên Hoàng Thái Tử mượn tiền sao? Chỉ cần dân cờ bạc như Thiên Hoàng Thái Tử muốn mượn tiền Thạch phường liền vui vẻ cho mượn, Thạch phường không sợ Thiên Hoàng Thái Tử hoặc Thiên Hoàng quốc quỵt nọ.
Thiên Hoàng quốc chỉ là một môn truyền thừa Tiên Vương, sau lưng Thạch phường là Tề Lâm Đế gia một môn ba truyền thừa Tiên Vương, bọn họ mà sợ bị Thiên Hoàng quốc ăn quỵt? Miễn Thiên Hoàng Thái Tử dám mượn thì Thạch phường dám đòi lại cả vốn lẫn lời.
Trong thời gian ngắn, Hỗn Độn thạch chồng chất như núi đặt trên ciếu bạc, năm trăm vạn Đạo Thiên Hỗn Độn thạch, thật nhiều Hỗn Độn thạch chất đống trên chiếu bạc, Hỗn Độn chi khí tràn ngập.
Rất nhiều người lần đầu tiên thấy đống Hỗn Độn thạch thế này, xem hoa cả mắt. Nhìn đống Hỗn Độn thạch, bao người mắt sán rỡ, có không kiềm được nuốt nước bọt khan.
Đa số cường giả tu sĩ cả đời chưa từng thấy Hỗn Độn thạch nhiều vậy.
Ba người Trầm Hiểu San xoe tròn mắt, bọn họ chỉ có thể nói không hiểu thế giới của người có tiền. Với tiểu môn tiểu phái như nhóm Thiết Thụ môn, có mười viên Đạo Thiên Hỗn Độn thạch đã là tài phú kinh thiên. Hiện tại năm trăm vạn Đạo Thiên Hỗn Độn thạch đặt trước mắt bọn họ, làm họ ngây người, cả đời chưa từng thấy nhiều tiền như thế.
– Hào đổ, một ván là ngàn vạn, chỉ Thiên Hoàng Thái Tử mới cược nổi kiểu này.
Nhìn Hỗn Độn thạch xếp đầy chiếu bạc trước mắt, vua một nước cảm thán rằng:
– Ván cược xa hoa thế này trăm năm mới thấy một.
Tuy Thiên Hoàng Thái Tử mượn năm trăm vạn, những người có mặt thấy nhiều Hỗn Độn thạch như thế mắt sáng rỡ, bị ván cược xa hoa làm ngẩn ngơ, Thiên Hoàng Thái Tử vô cùng thỏa mãn. Như vị vua kia nói, chỉ có Thiên Hoàng Thái Tử mới bỏ ra nổi số tiền đánh bạc kiểu này.
Lúc này Thiên Hoàng Thái Tử hào khí ngất trời đập bàn hét to:
– Tiểu súc sinh, bản thái tử cầm một ngàn vạn mua mạng chó của ngươi!
Bây giờ Thiên Hoàng Thái Tử không còn là thái tử, truyền nhân đế thống tiên môn gì nữa, lý trí hay sách lược đều bị gã ném sau đầu. Thiên Hoàng Thái Tử chỉ là một dân cờ bạc, bị cá độ làm đỏ mắt.
Dân cờ bạc như Thiên Hoàng Thái Tử bây giờ dù thắng ván này cũng sẽ không ngừng lại, không chừng đi tìm người khác cá tiếp.
– Tốt, lợi hại, thế mới là thái tử một nước, mới có khí phách của truyền nhân đế thống tiên môn.
Lý Thất Dạ cười vỗ tay:
– Nếu ngươi có một ngàn vạn rồi vậy muốn đổ như thế nào? Chỉ cần ngươi thắng thì đầu của ta thuộc về ngươi.
Bây giờ Lý Thất Dạ không chỉ muốn mạng Thiên Hoàng Thái Tử, hắn muốn quang minh chính đại ép khô gã, ép đến giọt dầu cuối cùng.
Tuy rằng vừa rồi Thiên Hoàng Thái Tử quê muốn chết, tràn đầy lửa giận nhưng bây giờ vung ra ngàn vạn, ván bài lớn cứu vãn lại chút mặt mũi cho gã. Thiên Hoàng Thái Tử muốn mọi người biết gã dám chơi dám chịu, dù là ngàn vạn Đạo Thiên Hỗn Độn thạch thì gã vẫn cá tới cùng.
Thiên Hoàng Thái Tử trút ra bực tức rồi nhẹ lòng hơn, nhưng vẫn căm thù Lý Thất Dạ, gã cũng không thèm che giấu sự độc ác của mình.
– Chờ khi ngươi thua bản thái tử sẽ cắt đầu ngươi từng tấc một!
Thiên Hoàng Thái Tử muốn dồn phàm nhân vào đường chết, chờ phàm nhân thua là gã sẽ hành hạ tói bến, khiến phàm nhân sống không bằng chết!
– Chỉ không biết ngươi có bản lĩnh đó hay không.
Lý Thất Dạ không hề giận, mỉm cười hỏi:
– Rồi bây giờ ngươi muốn đổ thế nào?
Thiên Hoàng Thái Tử nói với Lý Lang Hiên:
– Lang Hiên huynh, lại đổ với hắn một ván đi, thắng cái đầu của hắn giúp ta.
Thiên Hoàng Thái Tử lại mời Lý Lang Hiên xuất chiến, gã ngạc nhiên.
Lý Lang Hiên chắp tay nói ngay:
– Điện hạ, năng lực của Lang Hiên có hạn, chỉ e phụ phó thác của điện hạ. Xin điện hạ hãy tìm người khác giỏi hơn.
Ván cược này quá lớn, ngàn vạn Đạo Thiên Hỗn Độn thạch là một van bài lớn, Lý Lang Hiên không chịu nổi quy mô, gã không muốn dính dáng vào.
– Lang Hiên huynh đừng khen người mà biếm mình.
Thấy Lý Lang Hiên từ chối, Thiên Hoàng Thái Tử khó chịu trầm giọng nói:
– Lang Hiên huynh là thiên tài Thạch Sư, chỉ thua có một ván sao có thể khiếp chiến? Bản thái tử dám đổ một ngàn vạn, chẳng lẽ Lang Hiên huynh yêu quý thanh danh của mình không dám cược sao?
Thiên Hoàng Thái Tử ép buộc Lý Lang Hiên tham gia trận cá cược này, tuy đạo hạnh của gã cao nhưng về tạo nghệ Thạch Sư thì kém xa Lý Lang Hiên. Thiên tài Thạch Sư từng khiến Thạch Sư mạnh nhất Thiên Hoàng quốc phải thua cuộc.
Đấy là lý do Thiên Hoàng Thái Tử xem trọng Lý Lang Hiên. Trong ván cược này nếu Thiên Hoàng Thái Tử đâu với đổ thì gã thua chắc, nếu Lý Lang Hiên ra tay vẫn có khả năng thắng cược.
Chương 2638: Ai thắng ai thua
Lý Lang Hiên do dự:
– Cái đó…
Đây không đơn giản là Lý Lang Hiên trọng dsĩ diện, nếu lại thua Thạch Sư phàm nhân thì danh hiệu thiên tài Thạch Sư của gã không xứng với thực. Quan trọng nhất là trận cá cược này cả ngàn vạn, ván cược xa hoa số lộng khổng lồ thế này làm Lý Lang Hiên nhút nhát.
– Lang Hiên huynh yên tâm, dù huynh có thua ta cũng không trách, ta dám chơi dám chịu!
Thiên Hoàng Thái Tử lớn tiếng nói:
– Ta tin tưởng Lang Hiên huynh có thực lực lấy đầu phàm nhân này, chẳng lẽ huynh không muốn thlắng lại ván thua vừa rồi?
Lý Lang Hiên vẫn ngần ngừ:
– Tuy vậy nhưng…
Thiên Hoàng Thái Tử xụ mặt xuống, lạnh lùng hỏi:
– Như thế nào? Chẳng lẽ Lang Hiên huynh không xem ta là huynh đệ? Giờ ra tay đánh cuộc một keo vì ta cũng không chịu?
Giờ mà Lý Lang Hiên không đứng ra đánh cuộc giúp Thiên Hoàng Thái Tử thì gã thua chắc, Thiên Hoàng Thái Tử không muốn nhìn mình thua như vậy, dù có thế nào gã phải ép Lý Lang Hiên cá cược cho mình.
Thiên Hoàng Thái Tử gắt gao ép sát buộc phải cá cược, Lý Lang Hiên đành đứng ra:
– Thôi được.
Thật ra vừa rồi thua Lý Thất Dạ làm Lý Lang Hiên rất muốn thắng lại.
Lý Lang Hiên hít sâu, chắp tay hướng Thiên Hoàng Thái Tử:
– Nếu điệệ hạ đã phó thác như vậy thì Lang Hiên nhất định sẽ dốc sức ứng đối!
Thấy Lý Lang Hiên chụ xuất chiến, Thiên Hoàng Thái Tử mỉm cười, vỗ vai gã bồm bộp.
Thiên Hoàng Thái Tử cười nói:
– Ta tin tưởng thực lực của Lang Hiên huynh. Trừ mấy vị Thạch Sư thế hệ trước đỉnh cao đương thời thì không ai đánh lại huynh cả.
Lý Lang Hiên bước ra chậm rãi nói với Lý Thất Dạ:
– Không biết các hạ muốn đổ thế nào?
Lý Thất Dạ thuận miệng bảo:
– Là các ngươi bắt đầu, ta làm khách tùy ý chủ. Các ngươi có kiểu đổ gì ta tùy thời theo.
– Được rồi, vậy chúng ta chọn Đạo Tài trong Thạch phường, Đạo Tài nào cũng được, đơn giản chọn một món, ai cắt ra Đạo Phôi tốt nhất liền thắng.
Lý Lang Hiên trầm ngâm một chút, từ từ nói:
– Hạn ché duy nhất là giá Đạo Tài không được vượt qua một trăm vạn Hỗn Độn thạch!
Trong Thạch phường có Đạo Tài nhiều vô bờ, thậm chí Đạo Tài giá trên trời. Nếu nói không hạn chế, muốn thắng trận cá cược này thì bỏ tiền mua Đạo Tài giá cao chót vót là được.
Thạch phường là chiêu bài biển vàng, Đạo Tài giá trên trời của họ thể cắt ra cực phẩm. Với loại Đạo Tài mắc tiền như thế, xác suất Thạch Sư sai sót cực thấp.
Cho nên Lý Lang Hiên mới hạn chế giá Đạo Tài không vượt qua một trăm vạn Hỗn Độn thạch, trong hạn định này muốn cắt ra Đạo Tài tốt nhất sẽ làp hần thử thách công lực của hai vị Thạch Sư, đó mới là cá cược thật sự.
Lý Thất Dạ không ý kiến gì với yêu cầu của Lý Lang Hiên, sảng khoái đồng ý:
– Được, thế thì quyết định vậy đi, chọn một khối Đạo Tài không hơn trăm vạn Hỗn Độn thạch.
Lý Lang Hiên chắp tay nói:
– Tốt, chút nữa chúng ta gặp tren chiếu bạc!
So với Thiên Hoàng Thái Tử một lòng muốn hại Lý Thất Dạ, trút giận ra thì Lý Lang Hiên phong độ rất nhiều. Với Lý Lang Hiên, gã và Thạch Sư phàm nhân như Lý Thất Dạ không thù không oán, gã đứng trên lập trường cá nhân cực kỳ vui vẻ quyết đấu cao thấp với Thạch Sư phàm nhân, đây là quyết đấu giữa cao thủ bọn họ.
Lý Thất Dạ và Lý Lang Hiên lại bước lên chiếu bạc, một lần nữa hấp dẫn tất cả cường giả tu sĩ trong Thạch phường chú ý. Điều làm bọn họ chú ý không chỉ vì trận cá cược này là cá cược xa hoa ngàn vạn Hỗn Độn thạch, cũng vì tràn đầy hứng thú cuộc quyết đấu giữa hai cao thủ Lý Thất Dạ, Lý Lang Hiên.
Cường giả tu sĩ có hứng thú đổ thạch thì đổ thạch giữa Thạch Sư sẽ là trận quyết đấu đặc sắc, đểm hấp dẫn không thua gì cường giả tu sĩ quyết chiến. Cường giả tu sĩ có lòng đổ thạch muốn học được chút kỹ xảo, kinh nghiệm Thạch Sư từ trong trận cá cược này.
Trong phút chốc đám đông cường giả tu sĩ quan sát kỹ quá trình Lý Thất Dạ, Lý Lang Hiên chọn lựa Đạo Tài. Nhiều cường giả tu sĩ theo đuôi hai người, muốn xem bọn họ chọn Đạo Tài thế nào.
Với cường giả tu sĩ có mặt, một người là Thạch Sư phàm nhân thần kỳ, ra tay hai lần nhặt của hời, thắng Lý Lang Hiên một ván chứng minh hắn không đơn giản là may mắn, chứng minh hắn là Thạch Sư có thực lực cường đại.
Rất khó thấy Thạch Sư phàm nhân, nhất là mạnh thế này thì trăm vạn năm khó gặp, hỏi sao không làm người ta hứng thú?
Lý Lang Hiên thì càng khỏi phải nói, thiên tài Thạch Sư, thực lực của gã được nhiều Thạch Sư thế hệ trước công nhận. Thanh Châu đương thời biết bao nhiêu danh gia Thạch Sư thế hệ trước thua vào tay Lý Lang Hiên.
Bây giờ Lý Lang Hiên và Lý Thất Dạ lại quyết đấu, không chỉ cường giả tu sĩ có mặt, tu sĩ xuất thân Thạch Sư, dù là Thạch Sư tọa trấn trong Thạch phường cũng tràn đầy hứng thú quyết đấu giữa hai người.
Sau nhiều lần chọn lựa, cuối cùng Lý Lang Hiên chọn trúng một Đạo Tài. Thạch phường giám định Đạo Tài này ẩn chứa Đạo Tài tiên thiên, đẳng cấp Đạo Hiền, phẩm chất tương kim, giá là ba mươi sáu vạn viên Hỗn Độn thạch.
Sau khi Lý Lang Hiên chọn trúng Đạo Tài này, gã bỏ tiền túi ra mua Đạo Tài.
Sách lược của Lý Lang Hiên rất tốt, với Đạo Tài, ngươi muốn dùng Hỗn Độn thạch đẳng cấp Đạo Hiền mua Đạo Tài đẳng cấp Đạo Thánh hay Đạo Thiên là không thể nào.
Vì so với Đạo Thánh, Đạo Thiên thì Đạo Hiền hoàn toàn không cùng đẳng cấp, chênh lệch đó không thể bù đắp bằng số lượng.
Trừ phi ngươi muốn nhặt của rơi trong đẳng cấp Đạo Hiền, nhưng xác suất may mắn cực kỳ nhỏ bé. Cá cược xác suất nhỏ dó chẳng bằng cá một ván nắm chắc phần thắng.
Lý Lang Hiên vô cùng tự tin vào Đạo Tài này, gã cho rằng trong Đạo Tài sẽ cắt ra một Đạo Phôi tốt.
Nhìn Lý Lang Hiên chọn Đạo Tài đó, rất nhiều người cũng khen.
– Đạo Tài này là Đạo Tài tốt, cắt ra Đạo Phôi tiên thiên hoàn toàn không thành vấn đề.
Thạch phường dám bán nó trên danh nghĩa Đạo Tài tiên thiên đẳng cấp Đạo Hiền nghĩa là xác suất sai lầm ất nhỏ.
Lý Lang Hiên chọn Đạo Tài xong Lý Thất Dạ cũng đã lựa xong xuôi. Lý Thất Dạ chọn Đạo Tài to cỡ mặt gương, tròn xoe như dưa hấu, nguyên Đạo Tài có hoa văn lốm đốm.
So với viên Đạo Tài của Lý Lang Hiên thì Đạo Tài Lý Thất Dạ chọn rẻ rất nhiều. Đạo Tài này bị Thạch phường giám định là Đạo Tài hậu thiên, phẩm chất thiên phong, chỉ cần năm ngàn viên đẳng cấp Đạo Sư Hỗn Độn thạch.
Nhìn Lý Thất Dạ chọn một viên Đạo Tài hậu thiên, nhiều người ngạc nhiên.
– Hậu thiên đấu tiên thiên, quá là to gan.
Mọi người đều biết từ giá trị Đạo Phôi thì giá bán Đạo Phôi hậu thiên tuyệt đối không cao hơn tiên thiên, trừ phi người có gì đặc biệt cần nó.
Có một Thạch Sư thấy Lý Thất Dạ chọn Đạo Tài hậu thiên thì giật mình nói:
– Lại muốn nhặt của rơi sao? Muốn cầu may trong Thạch phường Tề Lâm Đế gia làm gì dễ vậy? Ta mua bao nhiêu là Đạo Tài ở đây, chưa bao giờ chó ngáp phải ruồi.
Thấy Lý Thất Dạ dám chọn Đạo Tài hậu thiên quyết đấu với Đạo Tài tiên thiên của Lý Lang Hiên, nhiều người giật mình. Mọi người cảm thấy Lý Thất Dạ quá to gan, đây là đang cược bằng mạng của mình.
Chương 2639: Sáo trang Đạo Phôi
Thạch Sư trong Thạch phường nhìn nhau, Lý Thất Dạ cầu may kiểu này rõ là đang tát mặt Thạch Sư đỉnh cao bọn họ.
Đạo Tài trong Thạch phường nhiều không đếm xuể, nhưng Đạo Tài có giá trị đều qua tay Thạch Sư bọn họ giám định, xác suất tập thể nhìn lầm rất nhỏ.
Mới rồi Lý Thất Dạ chọn hai Đạo Tài trong ngàn vạn Đạo Tài, hắn đã nhặt của rơi hai lần, giờ muốn cầu may thêm lần nữa thì sẽ thành vua ăn may. Nếu Lý Thất Dạ thật sự có thực lực như thế, hắn hoàn toàn đủ sức ngồi trên ghế số một Thạch Sư.
Thạch Sư trong Thạch phường không muốn nói gì, Lý Thất Dạ muốn cầu may lần thứ ba, điều này không đơn giản là cá cược mà là khiêu khích toàn bộ Thạch Sư Thạch phường.
Lý Thất Dạ và Lý Lang Hiên đều trở lại chiếu bạc.
Thấy Lý Thất Dạ chọn Đạo Tài hậu thiên, Lý Lang Hiên kinh ngạc nói:
– Các hạ đúng là cao thâm khó dò, cầu may kiểu này đương thời hiếm có.
Thạch Sư có chút lý tính đều biết cầm Đạo Tài hậu thiên khiêu chiến Đạo Tài tiên thiên là hành động không hề sáng suốt, trừ phi có thể cầu may cắt ra cực phẩm, không thì thua chắc.
– Chỉ là mong ăn may.
Lý Thất Dạ cười cười:
– Đã bảo là đổ thạch, đanh trận thắng chắc thì không vui.
– Quyết đáng thế này khiến người khâm phục.
Lý Lang Hiên biết nói gì đây, đổ mạng sống của mình còn dám cầu may, tự tin mạnh mẽ biết bao.
– Ha, ăn may sao? Chờ lát nữa mất luôn cái mạng.
Thiên Hoàng Thái Tử cười âm trầm độc ác:
– Bản thái tử đã rất nôn nóng muốn từng đao cắt đầu ngươi uống.
Thiên Hoàng Thái Tử cho rằng Lý Lang Hiên thắng chắc, gã không tin phàm nhân này may mắn dữ dội. Cầu may một, hai lần còn chấp nhận được, nếu ba lần ăn may thì đúng là gặp quỷ, Thạch Sư Thạch phường cũng sẽ không tin tưởng chuyện như vậy.
Trong tay Lý Lang Hiên là Đạo Tài tiên thiên đẳng cấp Đạo Hiền, phẩm chất tương kim, cắt ra Đạo Phôi không thành vấn đề. Lý Thất Dạ chỉ có Đạo Tài hậu thiên bình thường, dù cầu may lớn cắt ra cực phẩm thì xác suất thắng Lý Lang Hiên vẫn nhỏ xíu.
Lý Lang Hiên chắp tay:
– Vậy ta xin đi trước, cắt ra trước.
Lý Lang Hiên không khiêm nhường, gã muốn biết mình có thể cắt ra Đạo Phôi thế nào. Trong lòng Lý Lang Hiên rất tự tin nhưng gã vẫn sốt ruột, dù gì đây là ván bài lớn, khi nào thấy át chủ bài thì gã mới vững lòng.
Lý Thất Dạ đồng ý yêu cầu của Lý Lang Hiên.
Lý Lang Hiên cầm đao đá, ra tay siêu mau, tiếng rào rào vang lên.
Bộp!
Thời gian ngắn ngủi Lý Lang Hiên cắt Đạo Phôi ra như bào đinh giải ngưu.
Khi cắt ra Đạo Phôi, Hỗn Độn chi khí tuôn ra ngay, lực lượng Thái Sơ đẳng cấp Đạo Hiền ập vào mặt. Từng tia sáng lấp lánh bắn ra từ Hỗn Độn chi khí.
– Đạo Phôi tiên thiên, đẳng cấp Đạo Hiền!
Dù chưa thấy Đạo Phôi nhưng từ Hỗn Độn chi khí, lực lượng Thái Sơ tuôn ra là mọi người biết Đạo Phôi thuộc loại gì.
Mọi người nhìn kỹ Đạo Phôi, kinh kêu:
– Đạo Phôi tiên thiên đẳng cấp Đạo Hiền, phẩm chất thiên phong!
Đó là một ấn phôi, tỏa ánh sáng lấp lánh.
Nhìn ấn phôi, rất nhiều người cảm thán rằng:
– Đây đã là Đạo Phôi cực phẩm nhất trong đẳng cấp Đạo Hiền.
Thạch Sư Thạch phường chúc mừng Lý Lang Hiên:
– Lang Hiên công tử nhặt của hời, chúc mừng chúc mừng.
Thạch Sư Thạch phường giám định Đạo Tài này là Đạo Phôi tiên thiên, đẳng cấp Đạo Hiền, phẩm chất tương kim. Bây giờ cắt ra phẩm chất thiên phong, tuy hơi khác với Thạch Sư giám định, Lý Lang Hiên thật sự là nhặt của hời.
Điều này từ khái cạnh khác chứng thực danh dự Thạch phường vô cùng đáng tin, Thạch phường sẽ không mắt bù lệch cầm Đạo Tài cấp thấp bán đi Đạo Tài với giá đẳng cấp cao.
Thấy cắt ra phẩm chất thiên phong thì Lý Lang Hiên thở phào nhẹ nhõm, Thạch phường giám định Đạo Tài này là tiên thiên đẳng cấp Đạo Hiền, phẩm chất tương kim. Khi Lý Lang Hiên chọn lựa, gã xác nhận cắt ra Đạo Phôi trong Đạo Tài chắc chắn không thành vấn đề, có xác suất rất cao cắt ra phẩm chất cam võ, nếu may mắn còn sẽ nhặt của hời cắt ra phẩm chất thiên phong.
Lý Lang Hiên thật sự làm được, hơi ăn may, cắt ra phẩm chất thiên phong. Lý Lang Hiên thở phào nhẹ nhõm, ít nhất gã có tám mươi phần trăm thắng.
Lý Lang Hiên nhìn Lý Thất Dạ. Đạo Tài hậu thiên của Lý Thất Dạ muốn thắng gã thì khó hơn lên trời, trừ phi Lý Thất Dạ ăn may cú lớn, cắt ra cực phẩm tuyệt thế.
Mọi người nhìn Lý Thất Dạ.
Có cường giả tu sĩ lắc đầu nói:
– Nguy rồi, hiện tại trừ phi cắt ra cực phẩm không thì khó mà thắng được, xác suất quá nhỏ. Bây giờ có thể khẳng định Lý Lang Hiên có chín mươi phần trăm thắng, có thể nói là thắng mười mươi.
Giờ mọi người đã hiểu Lý Thất Dạ có cắt ra cực phẩm nhỏ cũng không thắng nổi Lý Lang Hiên, trừ phi hắn có thể cắt ra Đạo Phôi tiên thiên đẳng cấp Đạo Thánh không thì thua chắc.
Thấy Lý Lang Hiên cắt ra Đạo Phôi phẩm chất thiên phong, Thiên Hoàng Thái Tử mừng như điên, xoa tay cười độc ác:
– Ha, tiểu súc sinh, ngươi nhất định phải thua!
Thiên Hoàng Thái Tử cười tàn nhẫn, gã như thấy cảnh Lý Thất Dạ gào thét dưới lưỡi dao bén của mình. Lòng Thiên Hoàng Thái Tử thỏa mãn chưa từng có, sung sướng vì trả thù lớn.
Lý Thất Dạ không thèm nhìn Thiên Hoàng Thái Tử, bình tĩnh nói:
– Gấp gì, còn chưa cắt ra mà ngươi đã biết mình tháng chắc?
– Ha ha ha! Ngươi cứ giãy dụa trước khi chết.
Thiên Hoàng Thái Tử cười âm u:
– Diêm vương muốn ngươi chết canh ba thì sẽ không sống qua canh năm!
Lý Thất Dạ lơ đẹp Thiên Hoàng Thái Tử, hắn cầm đao đá thiết cắt mà bào.
Có Thạch Sư thấy Lý Thất Dạ vẫn thiết cắt, suy luận xác suất lật ngược bàn cờ quá nhỏ:
– Muốn lật bàn cờ vô cùng khó khăn. Đạo Phôi của Lý Lang Hiên có thể nói gia đã rất tốt, vượt trên định giá. Muốn tìm Đạo Phôi tốt hơn nữa là vô cùng khó khăn.
Nhiều cường giả tu sĩ bàn tán xôn xao:
– Hắn đã đi nhầm bước, muốn ăn may nhưng mất luôn mạng sống.
Hai lần trước Lý Thất Dạ nhặt của hời, thắng hai ván, thực lực của hắn bày ra đó chứ không phải hai lần ăn may.
Nhưng hiện tại Lý Thất Dạ chọn Đạo Tài giá rẻ khiêu chiến Lý Lang Hiên, muốn một lần nữa cầu may lật ngược tình thế. Mọi người cho rằng thắng nhiều làm Lý Thất Dạ bị mụ người, chọn sai cách.
Bộp!
Khi Lý Thất Dạ cắt ra một lớp da đá mỏng, một Đạo Phôi bị cắt ra, là Đạo Phôi bạch trang.
Thấy Đạo Phôi bị cắt ra, mọi người hóa đá.
– Bạch trang!
Tuy Đạo Tài là hậu thiên nhưng đã bị Thạch phường giám định là phẩm chất thiên phong.
Hiện tại Lý Thất Dạ lại cắt ra một Đạo Phôi bạch trang, nhiều người rất bất ngờ. Tức là Thạch Sư Thạch phường nhìn lầm, đánh giá cao Đạo Tài.
Thấy cắt ra bạch trang, ba người Trầm Hiểu San đứng cạnh Lý Thất Dạ mặt trắng bệch. Bọn họ đã hiểu Lý Thất Dạ thua chắc.
– Thua.
Nhìn Lý Thất Dạ cắt ra một Đạo Phôi bạch trang, tất cả cho rằng hắn thua trăm phần trăm, mất luôn mạng sống.
Có chưởng môn đại giáo tiếc thương:
– Đi nhầm một bước, đều thua hết.
Với thực lực Thạch Sư phàm nhân không biết bao nhiêu đại giáo cương quốc đồng ý mời hắn làm Thạch Sư cho tông môn của mình, giờ hắn lại thua mạng sống cho Thiên Hoàng Thái Tử.
Chương 2640: Thất bại thảm hại 1
Khi Lý Thất Dạ cắt ra nguyên bạch trang, mắt Lý Lang Hiên hấp háy:
– Đây là…
– Ha ha ha!
Thấy cắt ra Đạo Phôi bạch trang, Thiên Hoàng Thái Tử cười như điên:
– Tiểu súc sinh, hiện tại ngươi muốn chết kiểu nào? Là bản thái tử từng đao cứa đứt đầu ngươi hay ta bản thái tử chém ra làm đôi?
Thiên Hoàng Thái Tử cuồng cười, mắt lóe tia khát máu. Thiên Hoàng Thái Tử đã cầm trường kiếm lên định hành hạ Lý Thất Dạ, giết hắn.
Lý Thất Dạ ngắt ngang Thiên Hoàng Thái Tử mừng như điên:
– Gấp gì, vẫn chưa kết thúc.
Lý Thất Dạ ra đao như bay, lại cắt lớp da đá mỏng manh.
– Tốt, ta chống mắt xem ngươi còn thủ đoạn gì lật trời!
Thiên Hoàng Thái Tử không vội giết Lý Thất Dạ, lúc này gã đã m chắc phần thắng.
Thiên Hoàng Thái Tử âm trầm nói:
– Ngươi càng kéo dài thời gian thì ta càng hành hạ ngươi, khiến ngươi sống không bằng chết!
Lý Thất Dạ không để ý Thiên Hoàng Thái Tử, trong nháy mắt lại lột từng tầng da đá, đao như thần, đao pháp cực kỳ ảo diệu.
Bộp!
Đạo Tài bị lột từng tầng da đá bị Lý Thất Dạ bóp thành hai nửa. Cắt đôi Đạo Tài là kỵ nhất Thạch Sư, vì cắt xuống rất có thể tổn thương Đạo Phôi.
Khi Đạo Tài bị cắt thành hai nửa, mọi người sững sờ nhìn. Vì Đạo Tài như trái dưa hấu bị cắt thành hai nửa, các Đạo Phôi bạch trang xếp hàng, chồng lên nhau có thứ tự, rất là ngay ngắn. Lý Thất Dạ đè xuống vừa lúc tach Đạo Phôi ra, vừa đúng, đao pháp thần kỳ khiến người ta thán.
Lý Thất Dạ vung đao như bay, nếu nói đao pháp lúc trước là lô hỏa thuần thanh thì bây giờ là thần nhập hóa, tựa như quỷ phủ thần công. Trong khoảnh khắc đó đao pháp của Lý Thất Dạ tựa như nghệ thuật khiến người nhìn say mê, đao pháp đó như đến đỉnh Thạch Sư.
Trong thời gian ngắn Lý Thất Dạ thiết cắt hết Đạo Phôi bạch trang rồi đặt ngay ngắn.
Khi Lý Thất Dạ lần lượt đặt Đạo Phôi bạch trang trên bàn, neìu người tỉnh táo lại.
Có cường giả tu sĩ giật mình kêu lên:
– Đạo Phôi bạch sáo trang!
Có cường giả tu sĩ cẩn thận đếm tất cả Đạo Phôi, hét to:
– Đây không chỉ là bạch áo trang, đây là sáu trăm ba mươi chín Đạo Phôi bạch sáo trang!
– Sáu trăm ba mươi chín Đạo Phôi bạch sáo trang!
Thạch Sư Thạch phường không ngồi yên, đứng bật dậy.
– Ra bạch sáo trang, ra một bộ sáu trăm ba mươi chín Đạo Phôi bạch sáo trang!
tin tức như vòi rồng cuốn sạch nguyên Thạch phường, mọi người ùa tới nhìn bộ bạch sáo trang bị cắt ra.
Sáo trang đạo binh là binh khí bao nhiêu tu sĩ theo đuổi, biết bao cường giả tu sĩ khao khát mình có bộ sáo trang đạo binh đầy đủ. Nhưng bình thường cường giả tu sĩ không cách nào có sáo trang hoàn chỉnh, vì sáo trang đạo binh rất đắt.
Sáo trang ý chỉ Đạo Phôi đầy đủ cắt ra từ trong Đạo Tài, Đạo Phôi đầy đủ nên là phẩm chất đồng nhất. Ví dụ trong Đạo Tài cắt ra ba Đạo Phôi bạch trang, một Đạo Phôi tương kim. Vậy Đạo Phôi tương kim sẽ bị lấy đi, ba Đạo Phôi bạch trang hình tành một bạch sáo trang.
Nếu cắt ra trong Đạo Tài năm Đạo Phôi tử binh, vậy năm Đạo Phôi tử binh sẽ hình thành một sáo trang tử binh.
Sáo trang là bộ đạo binh hoàn chỉnh nên mới gọi là sáo trang, mỗi sáo trang nguyên vẹn có một Đạo Thiên.
Sáo trang hoàn chỉn h3e Đạo Thiên nghĩa là khi thiên địa giao hội để lại thiên địa vạn pháp thiên, mạnh hơn chỉ để lại pháp tắc nhiều.
Ba cái thành một bộ nghĩa là bộ sáo trang này cắt ra từ một Đạo Tài có ba Đạo Phôi phẩm chất tương tự mới hình thành sáo trang, không thì chẳng thể thành nguyên vẹn.
Lý Thất Dạ thổi một hơi, như biến phép thuật, Đạo Phôi xếp ngay ngắn trên mặt bàn lóe từng đợt pháp tắc. Các pháp tắc đan xen thành Đạo Thiên vô cùng hoàn chỉnh, trong Đạo Thiên hiện ra bộ sáo trang áo giáp phối kiếm.
– Là sáo trang kiếm Khải!
Nhìn Đạo Thiên đó, có cường giả tu sĩ nói:
– Sáo trang rất thông thường.
Có Thạch Sư kinh nghiệm phong phú nói:Thiên Tâm tức ta tâm – chúng sinh tức ta thiên | Đế Tôn – Giang Nam giang tử xuyên – Thỉnh chư vị nghé qua..!
– Tuy thông thừng nhưng đừng quên dù là bạch trang, trong một vạn Đạo Tài mới có cơ hội xuất hiện một bộ sáo trang, và toàn là Đạo Phôi thành sáo trang.
Đạo Phôi phẩm chất càng cao thì xác suất ra sáo trang càng thấp. Sáo trang đỉnh nhất, vạn cổ đến nay chỉ có vài kiện ít ỏi.
– Trọn vẹn một bộ sáu trăm ba mươi chín Đạo Phôi bạch sáo trang!
Thạch Sư Thạch phường nhìn bộ bạch sáo trang đó rất là rung động thì thào:
– Đã lâu Thanh Châu không có bạch sáo trang số lượng khổng lồ như vậy.
Uy lực bạch sáo trang cực kỳ lớn, một Đạo Phôi bạch trang đương nhiên không bằng phẩm chất Đạo Phôi khác, hai cái không cách nào so sánh, ba cái cũng không thể.
Khi Đạo Phôi bạch sáo trang nhiều đến trình độ nhất định thì mọi thứ thay đổi, số lượng khổng lồ dẫn đến biến chất.
Về Đạo Phôi, nhiều Thạch Sư công nhận với bạch sáo trang, sáu trăm Đạo Phôi là cực hạn. Nếu đột phá sáu trăm Đạo Phôi bạch sáo trang thì nó sẽ dẫn đến biến chất. Vì Đạo Phôi càng neìue thì Đạo Thiên bạch sáo trang càng cường đại, có Hỗn Độn chi khí, lực lượng Thái Sơ càng khủng bố.
Ví dụ cùng là cảnh giới Đạo Thánh, một Đạo Thánh bạch sáo trang hơn sáu trăm Đạo Phôi sẽ lão nhân ưu thế tuyệt đối nghiền áp tất cả đạo binh cùng đẳng cấp, dù là một đạo binh phẩm chất thiên phong cũng bị nghiền qua, coi như đạo binh tiên thiên thì kết quả vẫn y nhau.
Nếu con số Đạo Phôi bạch sáo trang hơn một ngàn thì có thể vượt cấp khiêu chiến đạo binh khác, dĩ nhiên trừ bạch sáo trang ra.
Khi Đạo Phôi bạch sáo trang đột phá đến số lượng nhất định thì ưu thế của nó thể hiện ra ngay, loại ưu thế này đạo binh đơn không sánh bằng được.
Cho nên rất nhiều người tới nay tìm kiếm bạch sáo trang, dù là bạch sáo trang nếu có số lượng Đạo Phôi khổng lồ thì có thể bán với giá siêu cao.
Có cường giả tu sĩ chậm rãi nói:
– Bạch sáo trang này giá bán ít nhất cỡ Đạo Thánh.
Một Thạch Sư định giá bạch sáo trang của Lý Thất Dạ:
– Cá nhân ta định giá cầm bạch sáo trang đi đấu giá thì giá khởi điểm ít nhất mười vạn cảnh giới Đạo Thánh Hỗn Độn thạch. Sáu trăm ba mươi chín khối Đạo Phôi hình thành một bộ bạch sáo trang, rất hiếm thấy. Nếu đại nhân vật có thực lực bỏ công uẩn dưỡng bạch sáo trang như thế, dùng đủ thời gian chế tạo ra bạch sáo trang, chờ đẳng cấp lên cao thì sẽ nghiền áp bất cứ đạo binh nào cùng đẳng cấp.
Lý Thất Dạ ung dung nhìn Thiên Hoàng Thái Tử:
– Ngươi cảm thấy bạch sáo trang của ta đáng giá hay Đạo Phôi tiên thiên của ngươi đáng giá hơn?
Thiên Hoàng Thái Tử biểu tình cực kỳ khó xem, há to mồm, người hóa đá.
Lý Lang Hiên phải nhận thua:
– Tạo hóa Thạch Sư của các hạ đã là chúng ta không thể so sánh, ván này các hạ thắng.
Từ một Đạo Tài cắt ra bạch sáo trang, nói dễ hơn làm. Cắt ra tất cả Đạo Tài trong Thạch phường chưa chắc ra một cắt ra nữa.
Lý Thất Dạ chỉ chọn đại Đạo Tài đã cắt ra bạch sáo trang, đây không đơn giản là ăn may, nó có nghĩa là khi hắn chọn Đạo Tài thì đã có thể cắt ra bạch sáo trang.
Ánh mắt đó, thực lực đó đã là đỉnh Thạch Sư, thiên tài Thạch Sư như Lý Lang Hiên cũng cảm thấy không bằng.
Hôm nay thiên tài Thạch Sư Lý Lang Hiên thua Thạch Sư phàm nhân, gã không hề oán trách gì, gã thua tâm phục khẩu phục.