1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 526 [Chương 2626 đến Chương 2630]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 526 [Chương 2626 đến Chương 2630]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2626: Bí mật của hộp gỗ

Đám Trầm Hiểu San đã nhìn kỹ hộp gỗ, nhưng bọn họ không cách nào nhìn ra thần kỳ của chiếc hộp.

– Ta cũng không biết.

Lý Thất Dạ cười lắc đầu nói:

– Nhưng vì ta không biết nên mới tò mò, hiếm có chuyện gì thoát khỏi đôi mắt ta, thứ mà ta không xem hiểu chẳng phải rất đáng giá tò mò sao?

Câu trả lời làm lão chưởng quầy bất ngờ, Lý Thất Dạ cố chấp với hộp gỗ làm lão tưởng đâu hắn nhìn ra manh mối gì. Lão chưởng quầy không suy nghĩ xem Lý Thất Dạ nói thật hay giả, hiện tại hộp gỗ đã đổi chủ, đây không phải chuyện bọn họ nên tìm tòi.

– Tiên sinh đã là đầy bụng kinh luân mà vẫn ham học hỏi như khát, khiến những kẻ tục như ta tự biết xấu hổ.

Lão chưởng quầy chắp tay cảm thán rằng:

– Nếu tiên sinh vấn đạo, ngày sau chắc chắn sẽ tỏa sáng rực rỡ, tương lai tươi sáng.

Lão chưởng quầy không nói nịnh, lời này thật lòng tim gan. Lão chưởng quầy là cường giả lợi hại nhưng về học thức thì tự nhận không bằng phàm nhân như Lý Thất Dạ. Nếu Lý Thất Dạ vấn đạo thì lão chưởng quầy rất xem trọng hắn.

– Đại đạo lâu dài, xa xôi khó khăn. Chuyện tu đạo không vội trong một lúc.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Tu đạo dễ, giữ lòng khó, bước vào đại đạo, một bước một nét, vừa đi vừa mài.

Nghe Lý Thất Dạ nói, lão chưởng quầy nghiêm nghị lên:

– Câu này của tiên sinh khiến người mở rộng sương mù. Nếu tiên sinh còn vấn đạo, không từ bỏ thì tiểu lão nguyện tiến cử cho tiên sinh, Tề Lâm Đế gia là lựa chọn không sao.

Đám người Thạch Tẩu lòng rung động, trên mảnh đất này biết bao người muốn vào Tề Lâm Đế gia mà không được.

Như đám Trầm Hiểu San, nếu bọn họ có thể bái vào Tề Lâm Đế gia thì như phượng hoàng bay lên cành, cá vượt long môn, từ nay bay lượn trời cao, quang tông diệu tổ. Với Thiết Thụ môn là chuyện tuyệt nhất.

Lão chưởng quầy muốn tiến tử tiểu môn tiểu phái vào Tề Lâm Đế gia làm bọn họ hết sức rung động, sư phụ của họ muốn cho hắn vào Tề Lâm Đế gia, vậy thì bọn họ có thể bám vào Tề Lâm Đế gia.

Lý Thất Dạ thì không cần thông qua khảo hạch đã có thể vào Tề Lâm Đế gia, với bọn họ là tin mừng hết lớn. Trầm Hiểu San không kiềm được nhìn Lý Thất Dạ, chờ hắn trả lời.

Bọn họ hơi xúc động, hận không thể đồng ý thay Lý Thất Dạ. Đây là cơ hội ngàn năm khó cầu, với vô số người là điều khao khát mơ ước.

Lý Thất Dạ cười cười:

– Bái vào Tề Lâm Đế gia?

Lý Thất Dạ lắc đầu nói:

– Ta không muốn bái sư học đạo. Tuy đại đạo không dễ nhưng ta có thể đi ra một mảnh trời.

Lý Thất Dạ từ chối ngay lời mời của lão chưởng quầy làm đám người Trầm Hiểu San trợn mắt há hốc mồm, suýt nhảy cẫng lên. Với bọn họ chuyện này quá khó tin, bái vào Tề Lâm Đế gia là chuyện vinh diệu biết bao, vô số người cầu còn không được, hiện tại Lý Thất Dạ từ chối liền.

Đám Thạch Tẩu rất muốn mở miệng khuyên nhủ Lý Thất Dạ suy xét lại, nhưng nơi này không có chỗ cho họ xen mồm.

Lão chưởng quầy hơi thất vọng nhưng không miễn cưỡng:

– Tiên sinh thật là cao nhân, có chí hạo hồng, chim sẻ như chúng ta không thể hiểu được.

Lý Thất Dạ mỉm cười, hắn phất tay với nhóm Trầm Hiểu San. Bọn họ không biết Lý Thất Dạ muốn nói gì vứi lão chưởng quầy nhưng ngoan ngoãn tránh ra.

Đám Trầm Hiểu San đi ra, Lý Thất Dạ nhìn lão chưởng quầy, cười chậm rãi nói:

– Ta không hứng thú bái vào Tề Lâm Đế gia nhưng hơi hứng thú với thứ bay vào Tề Lâm Đế gia sau chinh chiến lần thứ sáu chung cực.

Nghe thế lão chưởng quầy hoàn toàn biến sắc mặt, đứng bật dậy thụt lùi một bước, mắt hấp háy tia sáng đáng sợ nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm.

– Ngươi…!

Khi mắt lão chưởng quầy lóa tia sắc bén thì cực kỳ đáng sợ, đôi mắt tràn ngập sát khí.

Lý Thất Dạ ung dung ngồi, bình tĩnh nói:

– Chưởng quầy đừng nổi sát niệm với ta, đã dám ngồi ở đây, dám hỏi thăm chuyện này thì ta chẳng sợ ai. Nếu không phải nghĩ tình chưởng quầy cung kính thì bây giờ ta đã diệt ngươi.

Lão chưởng quầy nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm thật lâu nói không ra lời, một lúc sau hít sâu ngồi xuống lại.

Lão chưởng quầy ngồi xuống ghế, khom người hướng Lý Thất Dạ, từ tốn nói:

– Tiên sinh, việc này là cơ mật, tiên sinh biết từ đâu?

Chuyện này là cơ mật của Tề Lâm Đế gia, lão tổ như lão chưởng quầy không phải đệ tử trực hệ của Tề Lâm Đế gia nhưng có địa vị rất cao, vậy mà chỉ biết ít ỏi về chuyện này.

Nghe lão chưởng quầy khẳng định phỏng đoán của mình, Lý Thất Dạ khẽ thở dài, buồn bã nói:

– Xem ra đúng rồi, trước kia thật sự xảy ra.

Tim lão chưởng quầy rớt cái bịch:

– Tiên sinh lừa tin tức của ta?

Lý Thất Dạ cười lắc đầu nói: truyện ma

– Cần gì lừa ngươi? Chẳng qua muốn chứng thực ý nghĩ của ta. Tề Lâm Đế gia tuyển nhận đệ tử giỏi phù văn nói lên Tề Lâm Đế gia có nhu cầu về mặt này. Tề Lâm Đế gia các ngươi nắm giữ phù văn chắc là có không thuộc về thế gian mà là bên trên.

Lý Thất Dạ chỉ lên trời, không nói nhiều nữa. Trước kia Khải Chân Tiên Đế phát động hành trình chung cực lần thứ sáu, Dạ Lâm Tiên Vương tham gia chinh chiến, kết quả khỏi tưởng tượng cũng biết.

Hiện tại Tề Lâm Đế gia có được loại phù văn này khiến Lý Thất Dạ có một phỏng đoán, lời của lão chưởng quầy càng chứng minh điều đó.

Đây không phải tin tức tốt, Lý Thất Dạ buồn bã thở dài.

Lão chưởng quầy rung động:

– Tiên sinh có kiến thức như thế đúng là tiên trong trần đời.

Vì Lý Thất Dạ hiểu quá nhiều, học thức như thế vô số người cả đời không theo kịp. Có được học thức như vậy dù là phàm nhân hay không đã không quan trọng, nhân tài như vậy dù là loại truyền thừa gì cũng sẽ trọng dụng hắn.

Lý Thất Dạ thản nhiên nói:

– Tề Lâm Đế gia có được nó lại không hiểu nó, không dám gióng trống khua chiêng tuyên dương, nên mới có cuộc khảo hạch.

Lão chưởng quầy do dự nói:

– Thứ này chúng ta không nên nói nhiều.

Lão chưởng quầy tiếp tục bảo:

– Đây là cơ mật cao nhất của Tề Lâm Đế gia, chúng ta biết rất ít. Nếu tiên sinh có hứng thú sao không bái vào Đế gia? Về sau tiên sinh nhận được trọng trách chắc chắn sẽ được thấy thứ đó.

Lý Thất Dạ cười, lắc đầu nói:

– Chuyện cần chờ đợi thì khỏi đi.

Lý Thất Dạ không có thời gian chờ đợi, hắn đồng ý Thiết Thụ Ông đi khảo hạch vì hắn đang muốn đi Tề Lâm Đế gia một chuyến. Lý Thất Dạ nghĩ tình Thiết Thụ Ông cung kính thành tâm nên cho Thiết Thụ môn một tạo hóa.

Lý Thất Dạ trả lời làm lão chưởng quầy hơi thất vọng, buông tiếng thở dài. Lão chưởng quầy rất hy vọng nhân tài như vậy sẽ ở lại Tề Lâm Đế gia, nhưng Lý Thất Dạ không muốn thì lão không dám miễn cưỡng.

Tuy Lý Thất Dạ là phàm nhân, lão chưởng quầy không sờ rõ sâu cạn, không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Như Lý Thất Dạ nói, hắn dám bễ nghễ ngạo thị tại chỗ này nghĩ là hắn không thèm để ai vào mắt. Nếu chọc vào người này là hành động cực kỳ không sáng suốt.

Cuối cùng Lý Thất Dạ rời khỏi Tề phô, khi hắn đi được lão chưởng quầy đưa tiễn, vô cùng cung kính. Khi Lý Thất Dạ rời đi lão chưởng quầy ra tay khoát xước, tặng nhóm Trầm Hiểu San ba tấm thẻ khách quý hoàng kim.

Chương 2627: Thạch phường 1

Khi cầm thẻ khách quý hoàng kim, đám Thạch Tẩu hoảng hốt không nói nên lời, thật lâu không cách nào lấy lại tinh thần.

Bọn họ có mua nổi báu vật nơi này hay không là chuyện khác, nhưng chỉ tính thẻ khách quý hoàng kim trong tay đã là vật tiểu nhân vật như bọn họ không có tư cách cầm. Đừng nói tiểu nhân vật như họ, cường giả bình thường cũng không tư cách có được, chỉ chủ đại giáo, vua một nớ mới có tư cách nhận thẻ khách quý hoàng kim Tề phô.

Người xuất thân cao quý như Thiên Hoàng Thái Tử chưa chắc có thẻ khách quý hoàng kim, phải lấy từ phụ thân mình.

Nếu là trước kia thì đám người Thạch Tẩu không dám tưởng tượng, giờ bọn họ cầm thẻ khách quý hoàng kim, cảm giác như nằm mơ.

Đám người Thạch Tẩu cũng hiểu lão chưởng quầy rộng rãi như vậy hoàn toàn vì nể Lý Thất Dạ.

Trong khi nhóm Thạch Tẩu trợn mắt há hốc mồm, Lý Thất Dạ thản nhiên nói:

– Đi đi, chúng ta đi Thạch phường nhìn xem.

Đam Trầm Hiểu San tỉnh táo lại, rùng mình, vội chạy theo. Bọn họ hớn hở theo đuôi Lý Thất Dạ, dù không cách nào tưởng tượng hắn sâu cạn nhưng họ hiểu rõ một điều, có thể dựa vào ngọn núi lớn Lý Thất Dạ sẽ cho họ ích lợi lớn cả đời.

Thạch phường là cửa hàng buon bán Đạo Tài lớn nhất Tây thị, cũng là nơi tụ tập Đạo Tài to nhất thành Tề Lâm.

Trng Thạch phường có Đạo Tài nhiều vô số kể, đủ các loại Đạo Tài, nên vô số tu sĩ vào Thạch phường chọn lựa Đạo Tài.

Ai đều muốn đào được báu vật, nếu mua đúng Đạo Tài không chừng sẽ có Đạo Phôi tuyệt thế vô song.

Cho nên phong trào đổ thạch ở Thập Tam Châu mãi không giảm, dù là cường giả một thế hệ cũng không ngoại lệ muốn đánh cuộc vận may.

Thạch phường chính là nơi tụ tập Đạo Tài to nhất thành Tề Lâm. Khi ngươi bước vào Thạch phường sẽ bị Đạo Tài chồng chất như núi trước mắt rung động, rất nhiều kho báu đại giáo cương quốc cũng không có nhiều Đạo Tài đến vậy.

Khi bước vào Thạch phường, ba người Trầm Hiểu San bị rung động không nói nên lời, vì nhiều Đạo Tài trước mắt khiến bọn họ nằm mơ cũng không dám tưởng tượng.

Đám người Thiết Thụ môn có tích trữ chút Đạo Tài, nhưng số lượng không bằn góc nhỏ xú trong Thạch phường.

Thấy cảnh này Thạch Tẩu rất là cảm thán, môn phái nhỏ như bọn họ không cách nào tưởng tượng nội tình của đế thống tiên môn. Nếu đám Thiết Thụ môn có nhiều Đạo Tài thế này thì đã một bước lên mây.

Đạo Tài là thứ vô cùng quan trọng với tu sĩ Thập Tam Châu, không có tu sĩ nào có thể không cần Đạo Tài. Không có Đạo Tài nghĩa là không có binh khí, đồn nghĩa không có báu vật.

Trong Thập Tam Châu, tu sĩ báu vật binh khí và Cửu Giới khác nhau. Báu vật binh khí ở Thập Tam Châu đa số lấy Đạo Phôi dung hợp thần kim tiên khoáng mà thành, Đạo Phôi thì sinh ra trong Đạo Tài.

Đạo Phôi sinh ra từ thiên địa, nó không chỉ có được Hỗn Độn chi khí, lực lượng Thái Sơ, còn chịu tải Hỗn Độn chi khí, lực lượng Thái Sơ, pháp tắc đại đạo vân vân.

Có Đạo Phôi thì thần kim tiên khoáng rèn tạo binh khí mới là binh khí thật sự. Nó có thể bạo phát lực lượng Thái Sơ, có thể ngự giá đại đạo pháp tắc. Nếu chỉ dùng thần kim tiên khoáng chế tạo binh khí đó chỉ là kim loại lạnh lẽo, dù sắc bén tới mấy vẫn chỉ là vật chết. Nên từ ý nghĩa nào đó báu vật binh khí Đạo Phôi có lực lượng sinh mệnh.

Đạo Phôi sinh ra trong Đạo Tài. Đạo Phôi sinh trong thiên địa, trong vạn vật có nó. Đạo Phôi sinh trưởng trong thứ gì đó, ví dụ Đạo Phôi sinh trưởng trong một khối kỳ thạch hoặc xương một con thần thú.

Đạo Phôi sinh ra thường vì thiên địa giao hội, khi thiên địa giao hội có pháp tắc đại đạo xuất hiện. Đại đạo pháp tắc như vậy có thể xuất hiện trong một khối bảo kim, có thể là khắc ấn trong một thân cây rồi sinh ra Đạo Phôi.

Tu sĩ được đến Đạo Phôi, dung hợp nó với kỳ kim tiên khoáng tế luyện thành báu vật binh khí, đương nhiên bình thường căn nguyên Đạo Phôi quyết định binh khí.

Vì Đạo Phôi sinh trong Đạo Tài, con người không cách nào nhìn thấu Đạo Tài được, nên trước khi cắt ra Đạo Tài thì ngươi sẽ không biết bên trong có Đạo Phôi thế nào. Mặc cho ngươi cường đại đến đâu cũng không thể dùng thiên nhãn xem xét Đạo Phôi.

Chính vì trước khi cắt ra Đạo Tài mọi người không biết Đạo Phôi bên trong như thế nào nên Thập Tam Châu nổi lên giải trí đổ Đạo Tài, kiểu giải trí này gọi là đổ thạch.

Thạch phường không chỉ bán Đạo Tài, Đạo Phôi, khiến Thạch phường hưng thịnh là đổ thạch. Trong Thạch phường, ngươi có thể đổ cùng Thạch phường, có thể đổ với khách khác.

Khi đám người Trầm Hiểu San theo Lý Thất Dạ bước vào Thạch phường, bên trong không chỉ có cường giả tu sĩ đến từ ngũ hồ tứ hải, còn có nhiều tu sĩ kêu la đổ thạch. Đổ đến lúc hưng phấn một số cường giả buông bỏ cao quý, thô cổ gào thét như tay cờ bạc.

Đám Lý Thất Dạ bước chân vào Thạch phường liền có nhân viên nghênh đón, cực kỳ nhiệt tình.

Nhân viên chào hỏi:

– Không biết tiên sinh đến tìm Đạo Tài hay đổ thạch?

Lý Thất Dạ bật cười:

– Nếu ta là đổ thạch thì chút tài sản Thạch phường các ngươi không đủ để ta thắng.

Nhân viên ngạc nhiên, Thạch phường bọn họ có Thạch Sư ưu tú nhất thành Tề Lâm thậm chí là Thanh Châu. Trong Thanh Châu, không ai dám vỗ ngực bảo mình có thể đổ hết tài sản Thạch phường bọn họ.

Nhưng nhân viên vẫn cung kính nói:

– Vậy mời tiên sinh xem Đạo Tài, có gì vừa ý cứ nói với tiểu nhân một tiếng.

Có nhân viên đi cùng, đoàn người Lý Thất Dạ đi dạo Thạch phường. Nói đúng hơn là Lý Thất Dạ đi dạo Thạch phường, đám Trầm Hiểu San chỉ theo đuôi.

Đạo Tài của Thạch phường đếm hoài không hết, kỳ thạch nhỏ cỡ nắm tay, núi báu to như núi thần. Chất địa Đạo Tài cũng cực kỳ phong phú. Có Đạo Tài là một viên kỳ thạch, cũng có Đạo Tài là một khối thần kim, có Đạo Tài là sống lưng một con giao long.

Đạo Tài trong Thạch phường này chia ba bảy loại, giá mỗi Đạo Tài khác nhau. Cái rẻ thì rẻ mạt, tiểu tu sĩ có thể mua được, mắc thì giá trên trời, làm đứng đầu một giáo líu lưỡi.

Trong Thạch phường này trừ Đạo Tài ra còn bán Đạo Phôi đá lấy từ Đạo Tài. Có rất nhiều chugrn loại Đạo Phôi được bán, có kiếm phôi, đao phôi, thương phôi, vân vân.

Ba người Trầm Hiểu San đi theo sau Lý Thất Dạ xem hoa cả mắt, khó mà lấy lại tinh thần. Suốt đời bọn họ đây là lần đầu tiên thấy nhiều Đạo Tài như vậy, trước kia bọn họ nằm mơ cũng không dám.

Lý Thất Dạ nhìn sơ Đạo Tài, nhìn xương cự long đặt chính giữa Thạch phường, hắn gật gù:

– Đạo Tài trong Thạch phường các ngươi đúng là phong phú.

Nhân viên kiêu ngạo nói:

– Không sợ tiên sinh cười, không phải chúng ta tự khen chứ nói về Đạo Tài thì tồn kho của Thạch phường chúng ta dù không phải số một Thanh Châu cũng thuộc ba hàng đầu.

Nhân viên chỉ xương cự long đặt ngay chính giữa Thạch phường:

– Như con Hàn Kim Long này, tuy nó không phải chân long nhưng có một phần máu chân long.

– Nó là một con long già đại thành rất ghê gớm, chúng ta được đến bộ xương này trong vạn kim quật ở khu vực biển cực sâu đất bắc hàn. Hàn Kim Long từng sinh ra Đạo Phôi trong xương cột sống khi thiên địa giao hội, nhưng có không chỉ có Đạo Phôi là giá trị vô thượng, bộ xương Hàn Kim Long cũng vô giá.

Chương 2628: Thạch phường 2

– Đạo Tài giống vậy, xương rồng thế này ở trên chợ có tiề cũng khó tìm ra. Thạch phường chúng ta luôn Thập Tam Châu sưu tầm vô số Đạo Tài. Không cần biết khách nhân cần Đạo Tài thế nào Thạch phường chúng ta đều có thể thỏa mãn, bởi vậy thực lực Thạch phường chúng ta là không thể nghi ngờ!

Nhân viên luôn mồm thổi phồng Thạch phường bọn họ, đương nhiên đây không đơn thuần là khoác lác, Thạch phường có tài lực, có thực lực, cùng lắm là hơi phóng đại.

Lý Thất Dạ cười nghe nhân viên nói, hắn nhìn khối Đạo Tài trên sống lưng Hàn Kim Long, không nói gì.

Đạo Tài là tốt là xấu phải cắt ra Đạo Phôi mói biết. Dù xương một con chân long sinh ra Đạo Phôi chưa chắc thuộc loại quý giá. Đương nhiên nếu xương chân long sinh ra Đạo Phôi thật thì xác suất quý hiếm rát lớn.

Lý Thất Dạ thu về tầm mắt khỏi bộ xương Hàn Kim long, lạnh nhạt nói với nhân viên:

– Chúng ta đi xem bạch trang đi.

Nhân viên dẫn đường ngay:

– Tiên sinh muốn xem bạch trang thì mời qua bên này.

Nhân viên sẽ không vì Lý Thất Dạ muốn đi xem Đạo Tài bạch trang mà coi thường hắn.

Chất địa Đạo Phôi có chia cao thấp. Đạo Phôi chất địa cao thì uẩn dưỡng tế luyện ra báu vật binh khí có uy lực càng mạnh, tu sĩ có điều kiện sẽ chọn Đạo Phôi chất địa tốt.

Đạo Phôi chất địa cao thấp gồm bạch trang, tử binh, tương kim, cam võ, thiên phong.

Tuy trước khi cắt ra Đạo Tài thì không ai biết bên trong Đạo Phôi có Đạo Phôi như thế nào, nhưng Thạch Sư kinh nghiệm phong phú qua hình dạng chất địa Đạo Tài, nơi sinh sản, lai lịch vân vân phán đoán Đạo Tài này sẽ cắt ra Đạo Phôi thế nào. Vì vậy mỗi phái đều có Thạch Sư phụ trách phân loại Đạo Tài và thiết cắt. Thạch Sư có địa vị khá cao trong mỗi tông môn.

Đạo Phôi chất địa bạch trang là cấp bậc thấp nhất, Đạo Tài bạch trang chiếm lượng nhiều nhất trong tất cả Đạo Tài. Chugrn loại của nó rất nhiều, nên với tu sĩ thì đạo binh bạch trang là lựa chọn dễ dàng nhất.

Trong Thạch phường, Đạo Tài bạch trang là cấp bậc thấp nhất, giá rất rẻ, lợi ích thực tế. Chọn bạch trang đa số là tu sĩ tiểu môn tiểu phái, nhưng cũng có một ít cường giả hoặc đại nhân vật.

Nơi đặt Đạo Tài là một góc không bắt mắt, chất đầy Thiên Hoàng quốc. Đạo Tài chòngo chất như ngọn núi nhỏ được đặt tùy tiện trong góc.

Đạo Tài bạch trang chất đống tai đây bán theo kích cỡ, càng to thì giá càng cao, đương nhiên Đạo Tài lớn không có nghĩa là cắt ra Đạo Phôi cũng lớn.

Đống Đạo Tài bạch trang hỗn tạp này đã trải qua Thạch Sư Thạch phường sàn lọc. Thạch Sư ở Thạch phường quy mô lớn thì kinh nghiệm rất phong phú, có ánh mắt chính xác, Đạo Tài đã được bọn họ chọn lựa ít khi có sai lầm, nên thả ra Đạo Tài bạch trang cắt Đạo Phôi cơ bản là bạch trang.

Tất nhiên ông trời đôi khi ngru gật, Thạch Sư kinh nghiệm phong phú tới mấy cũng có lúc nhìn lầm. Đôi khi thoạt trông Đạo Tài chỉ có thể cắt ra bạch trang Đạo Phôi rất có thể là cắt ra Đạo Tài cam võ, thậm chí là Đạo Tài thiên phong.

Vì lý do Thạch Sư kinh nghiệm dày dạn cũng có lúc nhìn lầm khiến một số cường giả tu sĩ có ánh mắt sắc rất thích chạy tới Đạo Tài bạch trang chọn lựa, nếu may mắn không chừng sẽ nhặt được báu vật.

Khi Lý Thất Dạ đi tới Đạo Tài bạch trang đã có nhiều tu sĩ ở đây chọn lựa. Trừ cường giả vui vẻ đào báu vật ra đa số là tiểu tu sĩ. Với tiểu tu sĩ thì bọn họ chỉ đủ tiền mua loại bạch trang này.

Mỗi ngày Thạch phường đông khách nhưng một phàm nhân dẫn ba tu sĩ đến Đạo Tài bạch trang khá là bắt mắt. Một số tu sĩ liếc sang đoàn người.

Nhân viên yên lặng đứng một bên chờ đợi Lý Thất Dạ chọn lựa Đạo Tài bạch trang.

Thông thường chọn lựa Đạo Tài bạch trang không có nhân viên sẽ tay trắng, nhưng tình huống của Lý Thất Dạ lại khác.

Lý Thất Dạ đứng trước đống Đạo Tài bạch trang, hắn nhìn tới nhìn lui, chọn này bỏ kia.

Nhìn Lý Thất Dạ lựa, có tu sĩ tốt bụng nhắc nhở:

– Chọn nhỏ đi, dù gì đều là bạch trang, cái nhỏ rẻ hơn chút.

Đứng trên đống Đạo Tài bạch trang, Lý Thất Dạ nhìn tới nhìn lui, lựa này lựa nọ nhưng không chọn được Đạo Tài thích hợp.

Trong khi Lý Thất Dạ đang lựa bỏ thì một thanh âm trào phúng vang lên:

– Ô, đây chẳng phải là phàm nhân vừa rồi rất là nổi sao?

Thiên Hoàng thái tử cùng mỹ nhân đi tới chỗ Lý Thất Dạ sàn chọn, gã cười nhạt nhạo báng hắn trước mặt mọi người.

– Như thế nào? Có phải túi tiền eo hẹp nên tới đây chọn Đạo Tài bạch trang? Nếu không có tiền thì nói với ta, con người ta thích bố thí, không ngại bố thí chút đỉnh cho phàm nhân nằm mơ giữa ban ngày.

Thiên Hoàng Thái Tử làm truyền nhân đế thống tiên môn, gã là tồn tại cao cao tại thượng, phàm nhân bình thường không lọt vào pháp nhãn của gã. Phàm nhân chỉ là con kiến trong mắt Thiên Hoàng Thái Tử, nếu gã gai mắt thì tùy thời sẽ nghiền chết phàm nhân đó.

Lúc ở Tề phô, Thiên Hoàng Thái Tử định mua đèn ngọc tặng cho sau đó nhưng bị phàm nhân trước mắt cướp đi. Gã đường đường là thái tử bị một phàm nhân giành báu vật, hỏi Thiên Hoàng Thái Tử làm sao nhịn được?

Huống chi phàm nhân trước mắt không chỉ giành báu vật của gã còn sỉ nhục gã, khiến gã không còn mặt mũi nào. Nếu Thiên Hoàng Thái Tử không trút cơn tức này ra thì gã thề không làm người. Nếu nơi này không là địa bàn của Tề Lâm Đế gia, không tiện tùy ý giết người thì Thiên Hoàng Thái Tử sớm lột da rút xơng phàm nhân đó ra.

– Thiên Hoàng Thái Tử!

Trông thấy Thiên Hoàng Thái Tử, người đứng trước Đạo Tài bạch trang chọn lựa đều thụt lùi, nhiều người kính sợ nhìn gã.

Tu sĩ xuất thân từ tiểu môn tiểu phái tràn ngập kính sợ Thiên Hoàng Thái Tử, dù là cường giả đại giáo bình thường cũng vậy.

Thiên Hoàng Thái Tử xuất thân cao quý, Thiên Hoàng quốc là truyền thừa một môn Tiên Vương. Khiến người hãi nhất là tỷ phu của gã, Kim Qua là người của Chiến Vương thế gia.

Chiến Vương thế gia là truyền thừa một môn ngũ đế, huống chi Kim Qua suýt trở thành nam nhân Đại Đế.

Cho nên truyền nhân đế thống Tiên Vương cùng đẳng cấp còn phải nể mặt Thiên Hoàng Thái Tử ba phần. Thiên Hoàng quốc và Chiến Vương thế gia liên nhân, mọi người rất là kiêng kỵ.

Cường giả tu sĩ không biết nội tình thầm lấy làm lạ, phàm nhân trước mắt làm sao kết thù với Thiên Hoàng Thái Tử được? Nhiều người cảm thấy phàm nhân thật là người không biết không sợ, đại giáo cương quốc còn không dám chọc vào Thiên Hoàng Thái Tử, phàm nhân lại dám kết thù, hắn ăn gan hùm mật gấu sao?

Lý Thất Dạ phớt lờ Thiên Hoàng Thái Tử trào phúng, hắn tiếp tục lựa chọn Đạo Tài bạch trang. Lý Thất Dạ lựa chọn một lúc lâu sau rốt cuộc chọn trúng một khối Đạo Tài bạch trang.

Lý Thất Dạ ước lượng Đạo Tài bạch trang trong tay, cười nói:

– Khối này đi.

Cái Đạo Tài bạch trang trong tay Lý Thất Dạ dài ngắn cỡ cánh tay người trưởng thành, thô cỡ cánh tay, bề nàoi Đạo Tài bạch trang như cánh khô bẻ từ một gốc cây khô.

Nhân viên nhìn Lý Thất Dạ chọn Đạo Tài bạch trang cái này, cười nói:

– Khách nhân rất có ánh mắt!

– Tuy Thạch Sư chúng ta giám định Đạo Tài là bạch trang nhưng lai lịch của no không tầm thường, khá hiếm thấy.

Chương 2629: Thiên Hoàng Thái Tử lại đến chọc

– Đạo Tài này sinh từ một nhánh gì của gốc Ngọc Lan Thạch Thụ, sau khi Ngọc Lan Thạch Thụ chết héo chôn sâu dưới lòng đất được thiên địa giao hội, dựng sinh Đạo Phôi. Không chừng khách nhân sẽ nhặt của hời, trên Đạo Tài có xác suất cắt ra Đạo Phôi tử binh.

Nhân viên rất nhiệt tình vói Lý Thất Dạ, cũng hiểu rõ hàng trong tiệm mình như lòng bàn tay, kể vanh vách.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Hy vọng là vậy.

Lý Thất Dạ đến đây đào báu vật chỉ do hứng thú, nếu hắn thật sự muốn có được báu vật tuyệt thế thì có rất nhiều cách.

Thiên Hoàng Thái Tử cười to bảo:

– Ha, ngươi bớt nằm mơ giữa ban ngày đi. Thạch Sư Thạch phường siêu đẳng hạng nhất, trải qua bọn họ giám định thì bạch trang chắc chắn là bạch trang. Ánh mắt của phàm nhân nhà ngươi mà mơ dào được báu vật, đừng hòng!

Có ngày gã sẽ giết phàm nhân bất kính với mình, nhưng trước khi giết chết Thiên Hoàng Thái Tử muốn nhục nhã, hành hạ một phen, để thế nhân biết đắc tội gã sẽ có kết cuộc thề nào.

Lý Thất Dạ phớt lờ Thiên Hoàng Thái Tử.

Nhân viên không dám đắc tội Thiên Hoàng Thái Tử, hỏi Lý Thất Dạ:

– Tiên sinh mang đi hay thiết cắt tại đây?

Lý Thất Dạ thuận miệng cười nói:

– Thiết cắt tại đây đi.

Bị phàm nhân lơ đẹp khiến Thiên Hoàng Thái Tử quê một cục, mặt nóng ran, nét mặt sa sầm, mắt bắn ra sát khí đáng sợ. Thiên Hoàng Thái Tử thầm nghiến răng, chờ khi rời khỏi Tây thị thì gã sẽ tự tay làm thịt phàm nhân, từng nhát băm nát hắn ra. Thiên Hoàng Thái Tử muốn mọi người biết ai dám chống đối gã thì gã sẽ khiến kẻ đó sống không bằng chết!

Nhân viên dẫn Lý Thất Dạ đến trước đì Thạch phường, nơi này không chỉ là đài thiết cắt còn là một chiếu bài lớn. Với tu sĩ đến đây đào bảo không có nơi nào kích động lòng người hơn chỗ này. Cắt ra cắt Đạo Tài từng tầng, khi cắt ra Đạo Phôi khiến nhiều người hưng phấn.

Nên khá nhiều tu sĩ muốn đổ trước khi thiết cắt Đạo Tài, hoặc đổ với tu sĩ khác hoặc với đổ, tiền cược thì tùy hầu bao mỗi người.

Bình thường trước khi thiết cắt phải trả hết tiền Đạo Tài.

Nhân viên nhìn Lý Thất Dạ, hỏi:

– Tiên sinh trả ngay hay chờ rời đi trả?

Nếu rời đi trả sẽ là đãi ngộ khách quý, Thạch phường nhận được tin tức từ lão chưởng quầy Tề phô nên nhân viên Thạch phường mới nhiệt tình với Lý Thất Dạ như vậy, tiếp đãi hắn tựa như khách quý.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Trng tay ta không có Hỗn Độn thạch.

Nhiều người nghe thế liếc qua Lý Thất Dạ. Đằng trước thiết cắt có nhiều cường giả tu sĩ, trong tay phàm nhân không có tiền mà đến Thạch phường mua Đạo Tài, thật là quái thai.

Trầm Hiểu San lập tức tiến lên giải vây cho Lý Thất Dạ, đưa ra túi Càn Khôn:

– Thiếu gia! Ta… Ta có một ít Hỗn Độn thạch!

Trầm Hiểu San có chút tiền riêng, khi Lý Thất Dạ cần dùng tièn nàng lập tức lấy ra toàn bộ tích góp đưa cho hắn.

Nhiều người thầm lấy làm lạ, nhan sắc và tư chất của Trầm Hiểu San không tệ, tu sĩ như vậy lại theo đuôi phàm nhân, khiến người khó hiểu.

Một só cường giả tu sĩ thầm suy đoán:

– Hay là con rieng của đại nhân vật nào đó?

Lý Thất Dạ ước lượng túi Càn Khôn trong tay:

– Cần bao nhiêu tiền?

Lý Thất Dạ mở túi ra, bên trong đựng không nhiều Hỗn Độn thạch, món tièn này là số lượng không nhỏ với Trầm Hiểu San, tích góp mấy năm nay, nàng tiếc không dám dùng, dự định mua một đạo binh tốt. Lần này Lý Thất Dạ cần dùng tiền, Trầm Hiểu San không chút do dự đưa hết cho hắn.

Nhân viên đáp ngay:

– Thưa tiên sinh, Đạo Tài này được Thạch phường chúng ta định giá mười lăm viên cảnh giới Đạo Sử Hỗn Độn thạch.

Hạ Trần kinh ngạc kêu lên:

– Bạch trang mà mắc vậy?

Nếu ở cửa hàng bên ngoài, Đạo Tài chỉ bán chừng mười đến mấy trăm viên cảnh giới Đạo Nhân Hỗn Độn thạch.

Còn Đạo Tài bạch trang trong Thạch phường thì thì là mười lăm viên cảnh giới Đạo Sử Hỗn Độn thạch, mắc hơn bên ngoài gấp trăm lần.

Trong khi Hạ Trần hết hồn kêu lên thì Thiên Hoàng Thái Tử cười nhạo:

– Ha, người nghèo thì đừng đến chỗ như vậy, Thạch phường là nơi cho kẻ ăn mày các ngươi tới sao?

Hạ Trần nghe vậy mặt đỏ rần, gục mặt xuống không dám cãi, gã không dám trêu vào người như Thiên Hoàng Thái Tử.

Lý Thất Dạ vốn không thèm để con kiến Thiên Hoàng Thái Tử, nhưng người khác ăn hiếp người bên cạnh hắn thì không được. Hạ Trần không tính là theo đuôi Lý Thất Dạ nhưng bây giờ gã đang đi với hắn, ai ăn hiếp gã là Lý Thất Dạ sẽ không nể tình.

Lý Thất Dạ không thèm nhìn Thiên Hoàng Thái Tử, lười biếng nói:

– Ngươi là cái thá gì? Đồ ngu.

Nhiều người sợ hãi biến sắc mặt, khá nhiều người từng lĩnh giáo Thiên Hoàng Thái Tử huênh hoang ngang ngược, đặc biệt sau khi Thiên Hoàng quốc trèo lên Chiến Vương thế gia là không ai bì nổi, vênh váo bá đạo.

Tuy rằng rất nhiều người bất mãn Thiên Hoàng Thái Tử nhưng không người nào dam đắc tội, không đắc tội nổi.

Hiện tại trước mắt bao người, một phàm nhân dám chỉ vào mũi Thiên Hoàng Thái Tử chửi gã ngu, rõ là tát tai quá đau. Phàm nhân này vênh váo khủng khiếp.

Thiên Hoàng Thái Tử biểu tình cực kỳ khó xem lao qua định giết Lý Thất Dạ:

– Tiểu súc sinh, ta làm thịt ngươi!

Mấy nhân viên đứng gần đó vội tiến lên khuyên nhủ:

– Thái tử bệ hạ, bớt giận, nơi này không phải chỗ đổ máu!

Bọn họ mở cửa buôn bán, không muốn có người đánh giết tại đây.

Mỹ nữ đi cùng Thiên Hoàng Thái Tử kéo gã lại:

– Chẳng qua là phàm nhân, điện hạ cần gì tức giận?

Thạch phường do Tề Lâm Đế gia mử, vì phàm nhân mà phá hỏng quy định của Tề Lâm Đế gia thì không đáng.

Thiên Hoàng Thái Tử vênh váo thật nhưng không dám trực tiếp đối địch Tề Lâm Đế gia.

Sau khi được khuyên, Thiên Hoàng Thái Tử trừng Lý Thất Dạ, âm trầm nói:

– Phàm nhân, ngươi dám chống đối bản thái tử vậy chúng ta gặp nhau trên chiếu bạc, hôm nay bản thái tử muốn đôi tay của ngươi!

Trong phút chốc nhiều người nhìn Lý Thất Dạ, ở đây thể giết người, nếu như có xung đột ân oán vậy cách giải quyết rất đơn giản, xử trên chiếu bạc. Hai bên có thể đánh cuộc bất cứ cái gì, thậm chí là đổ mạng.

Thiên Hoàng Thái Tử há mồm muốn muốn đổ với phàm nhân trên chiếu bạc khiến rất nhiều người ngó nhau. Mỗi ngày Thạch phường có hàng đống tu sĩ đổ thạch, nhưng tu sĩ đổ với phàm nhân, chưa từng thấy người có thân phận như Thiên Hoàng Thái Tử đổ với phàm nhân.

Lý Thất Dạ cười hỏi:

– Đổ, ngươi muốn đánh cuộc như thế nào?

Lý Thất Dạ có ngàn vạn cách giết Thiên Hoàng Thái Tử, nhưng đang trong Thạch phường, hắn không ngại thân phận tăng thêm vui vẻ trong quá trình đào bới báu vật.

Thiên Hoàng Thái Tử cười phá lên lộ nụ cười tàn nhẫn:

– Ước chừng ngươi không đưa ra Hỗn Độn thạch giá cao nổi nên ta cược đôi tay của ngươi. Nếu Đạo Tài của ngươi có thể cắt ra ra Đạo Phôi tử binh coi như ta thua, sẽ cho ngươi một ngàn viên cảnh giới Đạo Sư Hỗn Độn thạch, nếu như ngươi cắt ra bạch trang như cũ thì chặt đôi tay của ngươi xuống.

Nghe Thiên Hoàng Thái Tử nói, nhiều người nhìn nhau, biết gã muốn giết phàm nhân trước mắt, và trước khi giết phải hành hạ một phen.

Chương 2630: Đổ thạch

Một ngàn viên cảnh giới Đạo Sư Hỗn Độn thạch là con số không nhỏ với đám người Trầm Hiểu San, nhưng với người như Thiên Hoàng Thái Tử chỉ là cọng lông trâu.

– Một ngàn viên cảnh giới Đạo Sư Hỗn Độn thạch?

Lý Thất Dạ bật cười:

– Ngươi nghĩ mình hơi cao, nếu ngươi muốn đổ thì thôi, ta hạ mình đổ với ngươi vậy. Một đôi tay đổ một đôi tay, dám đánh cuộc không?

– Ngươi là cái thá gì?

Mặt Thiên Hoàng Thái Tử lạnh băng cười khẩy nói:

– Bằng vào thảo dân nhà ngươi với đôi tay ti tiện cũng dám so sánh với đôi tay vàng của bản thái tử?

– Ngươi là cái thá gì?

Lý Thất Dạ không giận, cười nhạt đáp trả lại:

– Thiên Hoàng quốc trong mắt ta chỉ là tổ kiến, chỉ có con kiến nhà ngươi là nghĩ mình cao. Cá cược đôi tay với con kiến nhà ngươi là đã coi trọng tiện dân!

Lời Lý Thất Dạ nói như bạt tai táng thẳng mặt Thiên Hoàng Thái Tử.

– Ngươi…!

Không phàm nhân nào dám nhục nhã gã trước mặt mọi người như vậy, càng không ai trước đám đông lớn tiếng sỉ nhục Thiên Hoàng quốc bọn họ, Thiên Hoàng Thái Tử tức điên.

Lý Thất Dạ thốt lời làm mọi người líu lưỡi. Biết rõ lai lịch của Thiên Hoàng Thái Tử mà phàm nhân này còn dám vênh váo như thế, dám tát tai Thiên Hoàng Thái Tử, đúng là không thèm để Thiên Hoàng Thái Tử vào mắt, phàm nhân vênh váo nhất trong đời bọn họ từng thấy.

Lý Thất Dạ lười nhìn không mặn không nhạt nói:

– Không dám đổ thì tránh qua một bên, kẻ hèn nhát như ngươi không có tư cách xuất hiện trước mắt ta!

Bị một phàm nhân chỉ vào mũi mắng là nhục nhã to lớn với Thiên Hoàng Thái Tử, gã không nhịn được nữa, ánh mắt sắc bén lộ ra sát khí đáng sợ.

Rầm!

Thiên Hoàng Thái Tử đặt thanh trường kiếm trên chiếu bạc, lạnh lùng nói:

– Đây là Đạo Hoàng chi kiếm, đổ đôi tay của ngươi!

Thanh kiếm này của Thiên Hoàng Thái Tử hoàng khí đãng nhiên, cực kỳ quý báu. Thanh kiếm là tử binh, kiếm phôi dung hợp bách luyện huyết kim mà thành, được một cao thủ cảnh giới Đạo Hoàng uẩn dưỡng trăm năm. Trong thanh kiếm uẩn dưỡng Hỗn Độn chi hậu, lực lượng Thái Sơ cực kỳ kinh người.

Lý Thất Dạ không thèm nhướng mí mắt, thản nhiên nói:

– Có thanh tử binh cảnh giới Đạo Hoàng bình thường, Thiên Hoàng quốc của ngươi nghèo quá vậy? Muốn cánh tay của ta thì hào khí chút, khoát xước chút đi. Ta khinh người nghèo thế này.

Mặt Thiên Hoàng Thái Tử đỏ rần, biết rõ là phàm nhân khích tướng nhưng gã không nuốt trôi cục tức này được.

Rầm!

Thiên Hoàng Thái Tử ném túi Càn Khôn lên bàn, lạnh lùng nói:

– Trong túi có mười vạn viên cảnh giới Đạo Hoàng Hỗn Độn thạch, đều là Hỗn Độn thạch loại ưu. Đủ mua mạng chó của ngươi, dam đổ không?

Thiên Hoàng Thái Tử ném ra mười vạn viên cảnh giới Đạo Hoàng Hỗn Độn thạch khiến rất nhiều người xáo động. Đám Trầm Hiểu San ngạc nhiên. Thái tử đế thống tiên môn có khác, ra tay hù chết người. Mười vạn viên cảnh giới Đạo Hoàng Hỗn Độn thạch, Thiết Thụ môn đập nồi bán sắt cũng không lấy ra được.

Với tu sĩ thì vạn viên cảnh giới Đạo Hoàng Hỗn Độn thạch cũng không phải số lượng nhỏ, nếu là đôi tay phàm nhân bình thường không đáng giá nhiều tiền như vậy.

Nhưng Thiên Hoàng Thái Tử đòi đổ đôi tay Lý Thất Dạ lại không muốn dùng cánh tay mình cá cược, thế nên Lý Thất Dạ đòi giấco cũng bình thường. Trừ phi Thiên Hoàng Thái Tử nín nhịn bỏ không đổ nữa.

Với thân phận của Thiên Hoàng Thái Tử, gã bắt đầu đòi đổ mà giữa đường rút lui sẽ bị người cười chê, dù gã biết rõ dôi tay phàm nhân không đáng giá nhiều tền vẫn phải cá.

– Thiếu chút, lại thêm một đạo binh ra dáng chút đi.

Lý Thất Dạ không thèm nhìn, bình tĩnh nói:

– Thêm một đạo binh đẳng cấp Đạo Hiền thì ta sẽ đổ đôi tay với ngươi.

Nét mặt Thiên Hoàng Thái Tử sa sầm:

– Được!

Rầm!

Một cái thuẫn đập xuống chiếu bạc, Thiên Hoàng Thái Tử lạnh lùng nói:

– Đạo Hiền tử binh này đủ lấy mạng chó của ngươi!

Thuẫn của Thiên Hoàng Thái Tử là tử binh, thuẫn phôi phẩm chất tử binh dung hợp với thiên quy giáp hình thành. Nó được cường giả cảnh giới Đạo Hiền tế luyện uẩn dưỡng ba trăm năm, là đạo binh phòng ngự siêu ghê gớm.

Đạo binh trừ do Đạo Phôi dung hợp tế luyện thần kim bảo khoáng hình thành ra ban đầu Đạo Phôi hậu thiên toàn là tử linh, cùng với chủ nhân tu luyện tăng mạnh mà nó thăng cấp theo. Ví dụ ngươi tu luyện đến cảnh giới Đạo Hoàng thì đạo binh của ngươi cũng thăng cấp theo. Nó có Hỗn Độn chi hậu, lực lượng Thái Sơ mà cảnh giới Đạo Hoàng có, nên cảnh giới đạo binh được gọi là binh khí Đạo Hoàng.

Nhìn cảnh giới Đạo Hiền tử binh, Lý Thất Dạ cười nói:

– Tốt, ngươi đã muốn đổ thì ta theo.

Lý Thất Dạ cười tươi rói.

Cá đã cắn câu vậy Lý Thất Dạ sẽ chơi với Thiên Hoàng Thái Tử.

Đám Trầm Hiểu San biến sắc mặt, cá cược với Thiên Hoàng Thái Tử là hành động cực kỳ không sáng suốt.

– Tốt, thế thì bắt đầu đi. Nếu Đạo Tài bạch trang này thể cắt ra tử binh, không, có thể cắt ra Đạo Phôi từ tử binh phẩm chất trở lên xem như ngươi thắng.

Thiên Hoàng Thái Tử lạnh lùng nói:

– Còn nếu cắt ra Đạo Phôi bạch trang hoặc Đạo Phôi tử binh là ngươi thua, tự chặt đôi tay mình đi.

Thiên Hoàng Thái Tử nở nụ cười độc ác.

Ban đầu Thiên Hoàng Thái Tử cá cược Đạo Tài của Lý Thất Dạ có thể cắt ra Đạo Phôi tử binh không, nhưng gã đổi ý, sợ hắn ăn may. Lỡ Lý Thất Dạ siêu may mắn cắt ra tử binh chẳng phải là Thiên Hoàng Thái Tử thua? Nên Thiên Hoàng Thái Tử sửa miệng đòi cắt ra Đạo Phôi từ tử binh phẩm chất trở lên.

Lý Thất Dạ cười, thản nhiên nói:

– Tốt, vậy cắt ra đi.

– Ha, ngươi có thể tiền đưa phí thiết cắt cho Thạch Sư Thạch phường không? Đại sư Thạch phường thu phí rất đắt.

Thiên Hoàng Thái Tử cười âm trầm:

– Nghĩ tình ngươi tội nghiệp sắp mất đôi tay, ta có thể đề cử bằng hữu già của mình thiết cắt cho ngươi một phen, miễn thu phí dụng.

Thiên Hoàng Thái Tử vỗ thanh niên bên cạnh mình, bề ngoài thanh niên nho nhã, rất đẹp trai, khí thế tự phụ.

Thấy thanh niên đó, nhiều cường giả tu sĩ kêu ra tên tuổi của gã:

– Lý Lang Hiên! truyện Linh Dị

Đông đảo cường giả tu sĩ tôn kính chào hỏi thanh niên.

Thanh niên này là thiên tài Thanh Châu, đạo hạnh của gã không tầm thường. Nhưng khiến thanh niên nổi tiếng lừng lẫy không phải vì đạo hạnh cao cường mà là thân thể khác, Thạch Sư.

Lý Lang Hiên là Thạch Sư thế hệ trẻ xuất sắc nhất Thanh Châu đương thời. Lý Lang Hiên nghiên cứu Đạo Tài, Đạo Phôi vượt xa Thạch Sư cùng thế hệ, nhiều danh gia thế hệ trước cũng không bằng. Từng có nhiều môn phái ra giá cao mời Lý Lang Hiên làm Thạch Sư của tông môn mình nhưng bị gã từ chối hết.

Nhiều đại giáo hoàng môn biết một đạo lý đơn giản, nếu có một vị Thạch Sư ưu tú nghĩa là tiết kiêm được nhiều vốn, khiến tông môn có nhiều Đạo Tài ưu chất hơn, Đạo Phôi càng tốt. Bởi vậy Thạch Sư luôn được tôn sùng trong Thập Tam Châu.

Lý Lang Hiên chỉ gật đầu chào lại các cường giả tu sĩ chào mình trước, gã tự phụ thật nhưng có vốn liếng đó.

Thiên Hoàng Thái Tử đã lên tiếng, Lý Lang Hiên cười tiêu sái:

– Nếu thái tử điện hạ coi trọng tại hạ vậy tại hạ chịu khó miễn phí thiết cắt vậy.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Cắt đá mà thoi, có gì khó.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 22 giờ trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 1 ngày trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 4 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin