Đế Bá Audio Podcast
Tập 517 [Chương 2581 đến Chương 2585]
❮ sautiếp ❯Chương 2581: Ước pháp tam chương 2
Cho nên trước ước pháp tam chương, Tiên Đế lên Đệ Thập giới chết nhiều hơn sau ước pháp tam chương rất nhiều. Nếu không có Tiên Đế khác đã lên Đệ Thập giới trước vội vàng đến giúp đỡ thì số Tiên Đế chết càng nhiều nữa.
Sau ước pháp tam chương chỉ có một vị Tiên Đế đã chết, nhiều Tiên Đế không được người đi trước vội chạy tới tiếp viện vẫn thành công chạy ra săn giết, leo lên Đệ Thập giới.
Hiện tại không tính Cổ Thiết Thủ đã e mười hai Đại Đế tham gia vào cuộc săn giết này, có tổng cộng bốn mươi Thiên Mệnh giá lâm. Có thể nói hành động này đã trái với ước pháp tam chương ngày xưa nên Lý Thất Dạ mới nói thế.
Thế Đế lạnh lùng nói:
– Đúng vậy! ước pháp tam chương ngày xưa đúng là quy định rõ ràng như thế, không được vượt qua ba vị Đại Đế, không hơn mười hai Thiên Mệnh. Khoảnh khắc bước lên Đệ Thập giới thì phải dừng săn giết.
Thế Đế uy nghiêm vô thượng từ từ nói:
– Mọi người cùng nhau ký hiệp nghị đó, bách tộc giữ hiệp nghị, ba tộc thần, ma, thiên của ta cũng không làm trái. Dù là hiện tại chúng ta vẫn giữ hiệp nhị.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Nói vậy là Thiển lão già đã tìm ra lỗ hổng?
– Đừng quên ngày xưa thảo luận hiệp nghị là ai chấp bút.
Thế Đế chậm rãi nói:
– Tiên Đế đến từ Cửu Giới, chúng ta giữ luật. Cường giả Cửu Giới lén lên, chúng ta vẫn giữ luật. Hiệp nghị chính là hiệp nghị, một khi ký là vĩnh cửu có hiệu lực.
– Nhưng, ngươi là Âm Nha. Mặc kệ ngươi có chịu tải Thiên Mệnh hay không, trong mắt chúng ta bây giờ ngươi không là Tiên Đế, cũng không phải người nhập cư trái phép. Đừng quên ngươi có thể tự do qua lại Cửu Giới và Đệ Thập giới, lúc thảo luận hiệp nghị, Âm Nha nhà ngươi không có trong hiệp nghị!
Thế Đế trịnh trọng nói:
– Âm Nha, ngươi không là Tiên Đế, không phải phàm nhân, không phải tu sĩ, ngươi chỉ có một thân phận, đó là bàn tay đen sau màn, không xếp vào hiệp nghị năm xưa.
– Xem ra ta cẩn thận mấy cũng có sai sót, bị lão già nhà ngươi tìm ra sơ hở.
Lý Thất Dạ bật cười, thản nhiên nói:
– Đúng rồi, theo ngươi cắt nghĩa thì ta đúng là không nằm trong ước pháp tam chương, lần này các ngươi săn giết không trái với hiệp nghị ngày xưa.
Lúc thảo luận hiệp nghị, Lý Thất Dạ làm Âm Nha không nghĩ đến chừa đường lui cho mình. Dù sao ước pháp tam chương là trả giá bằng máu Tiên Đế Cửu Giới tranh thủe được, hiệp nghị chủ yếu tranh thu cho hậu nhân của mình.
Hơn nữa năm xưa Lý Thất Dạ bất tử bất diệt, có thể tự do tới lui Cửu Giới và Đệ Thập giới, không sợ bị Đại Đế Tiên Vương truy sát. Đám Đại Đế Tiên Vương trong Đệ Thập giới từng nhiều lần truy sát Lý Thất Dạ.
– Hôm nay chấm dứt quá khứ đi.
Thế Đế trầm giọng nói:
– Nhưng ngươi đừng hy vọng có Tiên Đế đến giúp. Mười ba châu đã đóng, các vị Tiên Đế muốn tìm tọa độ của ngươi là vô cùng khó khăn, chờ khi bọn họ tìm ra tọa độ của ngươi e rằng ngươi đã thành tro bụi. Vì vậy ngươi muốn câu giờ chờ cứu viện tốt nhất là chết tâm đi, đây là lời khuyên của bằng hữu cũ.
Thế Đế và Lý Thất Dạ đối địch qua các thời đại, tuy bọn họ đều muốn đẩy đối phương vào chỗ chết nhưng trên chiến trường thì rất lỗi lạc.
– Thiển lão già, ngươi cảm thấy tất cả nằm trong lòng bàn tay mình sao?
Lý Thất Dạ cười nhàn nhã:Nguồn truyện audio Podcast
– Ngươi có từng nghĩ đến tất cả nằm trong tay ta không? Ngươi có từng nghĩ đây là bàn cờ của ta? Ngươi có từng nghĩ các vị Tiên Đế đã biết ta đến, biết tọa độ của ta. Nhưng ta đã ước định với bọn họ là không cần họ chi viện?
Lời Lý Thất Dạ nói khiến đám người Đạo Long Thiên Đế mắt hấp háy. Nếu người khác nói lời đó thì nhóm Đạo Long Thiên Đế sẽ cho rằng chỉ phô trương thanh thế, nhưng lời nói ra từ miệng Âm Nha thì chưa chắc.
Thế Đế lạnh lùng nhìn Lý Thất Dạ, chậm rãi nói:
– Vậy thì chờ xem ai kỹ cao hơn một bậc. Âm Nha, dù có Tiên Đế vội vã đến cứu cũng không có mấy vị Tiên Đế có thể ra tay cứu ngươi. Trước có Minh Nhân khởi động chinh chiến chung cực lần thứ năm, sau có Khải Chân phát chiến chung cực lần thứ sáu. Tiên Đế, Tiên Vương ngươi bồi dưỡng ra đã ít ỏi không có mấy, ngươi cho rằng trong Đệ Thập giới còn vài vị Tiên Đế là nguyện ý hy sinh tất cả vì ngươi?
Nghe đến đâu đó Lý Thất Dạ lặng im, buông tiếng thở dài:
– Ta tôn kính lựa chọn của họ. Con đường này cực kỳ lâu dài, trở thành Tiên Đế không đơn giản là chịu tải Thiên Mệnh hay vô địch. Nếu chỉ vì Thiên Mệnh, chỉ vì vô địch thì có khác chi con kiến? Nếu chỉ vì Thiên Mệnh, chỉ vì vô địch thì…
– Dù có được mười hai Thiên Mệnh hay nhiều hơn nữa cũng chỉ là một con kiến cường đại, một con kiến chỉ có thể hoành hành trong ổ kiến. Tiên Đế chỉ là bước khởi đầu, hành trình vô cùng dài đang chờ đợi bọn họ. Đây là sứ mệnh của Tiên Đế, là theo đuổi của Tiên Đế, không phụ kiếp này, không phụ đại đạo!
Nói tới đây Lý Thất Dạ thở dài thườn thượt.
Thế Đế hay mười hai Đại Đế nhóm Đạo Long Thiên Đế đều im lặng, bọn họ dùng sự im lặng biểu đạt kính ý cao nhất với nhóm Đại Đế bước lên hành trình chung cực.
Dù có phải là kẻ thù hay không, bọn họ là Đại Đế hét sức đồng ý lời Lý Thất Dạ nói. Như Lý Thất Dạ đã nói, Đại Đế chỉ là bước khởi đầu, đằng trước còn hành trình dài dặc đang đợi bọn họ.
Với Đại Đế hay Tiên Đế khi không chịu tải Thiên Mệnh thì mục tiêu của mọi người là trở thành Đại Đế, trở thành Tiên Đế, theo đuổi Thiên Mệnh.
Sau khi trở thành Đại Đế thì vẫn không dừng bước, Đại Đế đuổi theo có nhiều Thiên Mệnh hơn.
Dù có ngày đến cực hạn, lên đỉnh, có được mười hai Thiên Mệnh thì các Đại Đế vẫn không dừng bước, lúc này bọn họ mới chính thức bước lên hành trình chung cực dài đằng đẳng. Đó là lựa chọn của các Đại Đế, là sứ mệnh của bọn họ.
Trở thành Tiên Đế, trở thành Đại Đế, trở thành Tiên Vương không chỉ vì Thiên Mệnh, không đơn giản vì vô địch vạn cổ.
Thế Đế, Đại Đế có được mười hai Thiên Mệnh lộ biểu tình nghiêm túc, hết sức trịnh trọng từ tốn nói:
– Các tiên hiền Đại Đế dũng cảm bước lên hành trình, ta xin biểu đạt kính ý cao thượng nhất.
Dù là kẻ địch hay bằng hữu, người đi con đường này đều đáng giá toàn bộ Đại Đế tôn kính.
Lý Thất Dạ không nói gì thêm, lòng buồn bã. Ngày xưa Minh Nhân Tiên Đế khởi động chinh chiến lần năm Lý Thất Dạ có tham gia, đó là chiến tranh vô cùng thảm khốc. Tuy lúc ở Cửu Giới Lý Thất Dạ và Minh Nhân Tiên Đế tan rã trong không vui, nhưng khi ở Đệ Thập giới, dù xảy ra chuyện gì gã đều kiên định đứng về phía Âm Nha, cuộc chiến săn đế là ví dụ tốt nhất.
Ngày xưa Minh Nhân Tiên Đế phát động chinh chiến chung cực lần thứ năm thì đã biết kết quả, hưng gã vẫn dứt khoát tiến lên, vì đây là con đường các Tiên Đế phải đi.
Lúc Khải Chân Tiên Đế phát động chinh chiến chung cực lần thứ sáu thì Lý Thất Dạ làm Âm Nha không có mặt ở Đệ Thập giới, hắn đang trong Cửu Giới. Nhưng thiên địa chấn động, Âm Nha có kinh nghiệm phong phú dù ở Cửu Giới cũng biết Đệ Thập giới xảy ra chuyện gì.
Chương 2582: Là ai đang đánh cờ
Nên bây giờ Thế Đế chính miệng nói cho Lý Thất Dạ biết sự thật này hắn không hề bất ngờ, chỉ buồn bã.
Thế Đế và mười hai Đại Đế trầm mặc bày tỏ kính ý cao thượng nhất với các Đại Đế bước lên con đường này xong Thế Đế lạnh lùng nói:
– Nếu ngươi không còn lời gì trăn trối thì hãy lên đường đi.
Giọng nói của Thế Đế tràn ngập quyền uy, dường như lời nói ra đã phán sống chết cho Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ nở nụ cười:
– Trăn tối?
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
– Thiển lão già, nếu ngươi cho rằng ta chết thì cũng tốt, ta nói một câu trăn trối. Không phải trăn tối ý nguyện gì đó, ta chỉ muốn ngươi mang câu này cho chính ngươi, mang về cho chư đế chúng thần Đệ Thập giới, đặc biệt nếu tìm được Thanh Mộc Thần Đế thì hãy nói với hắn, Cổ Minh chưa diệt. Các ngươi biết rõ Cổ Minh còn có chí nvị Tiên Đế trốn trong Cửu Giới, trong thể phương.
Lý Thất Dạ thốt lời, ánh mắt Thế Đế càng băng giá. Mười hai Đại Đế mắt lạnh băng. Đại Đế trải qua chiến tranh năm đó biết điều này có ý nghĩa gì. Đại Đế chưa trải qua vụ đó cũng hiểu ý nghĩa, chuyện này luôn được lưu truyền giữa Đại Đế Tiên Vương và Tiên Đế.
Thế Đế chậm rãi nói:
– Ngươi ở Cửu Giới suy nghĩ qua từng thời đại cuối cùng vẫn chưa đuổi tận giết tuyệt Cổ Minh.
Lý Thất Dạ bật cười:
– Thiển lão già, ngươi nói như vậy ta có nên cảm thấy vinh hạnh không? Nhạc phụ đại nhân xem trọng ta quá, cho rằng ta ở Cửu Giới là chắc chắn sẽ đuổi tận giết tuyệt Cổ Minh được sao?
– Nghe đồn ngày xưa ngươi lên Đệ Thập giới lĩnh giáo cách đồ diệt Cổ Minh.
Thế Đế từ tốn nói:
– Có tin đồn ngươi từng gặp Thanh Mộc Thần Đế.
– Thiển lão già quá xem trọng nữ tế ta đây.
Lý Thất Dạ châm chọc:
– Đáng tiếc chuyện đời nào dễ vậy. Ngày xưa Thanh Mộc Thần Đế hạ lệnh giết không tha với Cổ Minh, chư đế chúng thần Đệ Thập giới các ngươi dốc hết lực lượng cũng không thể đuổi tận giết tuyệt Cổ Minh. Có thể phương trong tay, chư đế chúng thần Đệ Thập giới vẫn trơ mắt nhìn Cổ Minh trốn xuống Cửu Giới!
Thật ra bàn về tuổi tác thì Lý Thất Dạ già hơn Thế Đế, trước khi Thế Đế chưa ra đời hắn đã đến Đệ Thập giới, không chỉ một lần.
Lý Thất Dạ luôn kêu Thế Đế là Thiển lão già chỉ vì trêu chọc, bởi hắn bắt cóc nữ nhi của Thế Đế, ngươi không biết chuyện còn tưởng đâu nữ nhi của Thế Đế bỏ tốn cùng Âm Nha, nhưng sự thật không đơn giản như vậy.
Lý Thất Dạ nói câu đó với Thế Đế không phải lời trăn trối, hắn chỉ muốn qua miệng Thế Đế đưa chuyện này cho Đại Đế Tiên Vương Đệ Thập giới biết.
Bị Lý Thất Dạ chọc ghẹo nhưg Thế Đế không tức giận, chỉ lạnh lùng nhìn hắn.
– Đừng nhìn ta như thế.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
– Không chừng khi Thiển lão già và ta trò chuyện gió trăng thì Cổ Minh đã nương thể phương lẻn vào Đệ Thập giới. Các ngươi cũng thấy ta dánh ngăn cách thủng nhiều lỗ. Nếu Cổ Minh thật sự mốn đi lên thì không khó khăn gì, bây giờ các ngươi tập trung chú ý vào ta e rằng bỏ qua chỗ nào đó để Cổ Minh lặng lẽ lẻn lên.
Các Đại Đế ánh mắt leìn sắc bén, vì Âm Nha nói câu đó hoàn toàn không phải đe dọa.
– Âm Nha, đã qua nhiều năm mà ngươi vẫn thích tính kế.
Thanh âm uy nghiêm vô thượng văng vẳng trong thiên địa lạnh lùng nói:
– Ngươi cố ý muốn dẫn họa sang hướng khác, muốn đưa Cổ Minh vào Đệ Thập giới. Ngươi gây ra động tĩnh lớn như vậy không chỉ vì cho cường giả Cửu Giới đi lên, không đơn giản thanh toán ân oán giữa ngươi với mọi người.
– Đúng, không sai.
Lý Thất Dạ cười tủm tỉm:
– Ta đánh thủng ngăn cách nhiều lỗ đúng là không đơn giản mang binh khiển tướng giết lên Đệ Thập giới.ta đợi các ngươi đến không chỉ vì thanh toán thù cũ giữa chúng ta, cũngvì cho Cổ Minh một cơ hội.
Lý Thất Dạ không che giấu gì nữa, thản nhiên nói:
– Nếu bọn họ có thể nắm lấy cơ hội thì nên lẻn lên Đệ Thập giới, cơ hội như vậy vạn cổ khó kiếm. Nếu bọn họ bỏ lỡ không biết sẽ phải chờ thời gian dài dặc bao lâu.
Đây là một trong các kế hoạch của Lý Thất Dạ. Khi Lý Thất Dạ đánh thủng ngăn cách nhiều lỗcho cường giả Cửu Giới có cơ hội bò lên Đệ Thập giới không đơn giản vì người khác, cũng vì Cổ Minh.
Như Thế Đế nói, đây là họa thủy đông dẫn, nếu Cổ Minh biết khôn thừa dịp này nương thể phương lẻn lên Đệ Thập giới, ngóc đầu trở lại thì nghĩa là Cổ Minh buông bỏ Cửu Giới, Đệ Thập giới trở thành chiến trường của Cổ Minh.
Đương nhiên có thành công hay không thì Lý Thất Dạ không biết, hắn chỉ sáng tạo cơ hội.
Trong phút chốc đám Thế Đế ánh mắt sắc bén. Nếu Cổ Minh ngóc đầu trở lại không phải chuyện tốt cho Đệ Thập giới, tuyệt đối không là tin tốt. Cổ Minh có thể phương ngủ đông không ra thì chư đế chúng thần Đệ Thập giới không cách nào tìm được bọn họ, Cổ Minh sẽ trở thành tai họa lớn cho bọn họ.
Thế Đế, mười hai Đại Đế ánh mắt sắc bén lên, Lý Thất Dạ thì cười tủm tỉm:
– Đừng nhìn ta bằng ánh mắt đó, nên trả rồi sẽ phải trả. Ngày xưa ta đến Đệ Thập giới tìm thuật đồ diệt Cổ Minh thì chư đế chúng thần Đệ Thập giới các ngươi có vài người nhiệt tình? Hơn nữa là ai đuổi Cổ Minh xuống Cửu Giới, là ai dẫn họa hướng Cửu Giới? Đây là chuyện Đệ Thập giới các ngươi làm, nên bây giờ ta trả Cổ Minh lại cho Đệ Thập giới. Dẫn Cổ Minh lên Đệ Thập giới xem như chúng ta huề nhau.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
– Lúc trước ta vì đồ diệt Cổ Minh qua muôn vàn khó khăn, nghĩ nát óc. Nếu Cổ Minh lén bò lên Đệ Thập giới sẽ tới lúc các ngươi nhức đầu. Đây là chiến tranh của các ngươi, chiến tranh này không thuộc về Cửu Giới!
Đây xem như lấy răng trả răng.
Nếu Cổ Minh thật sự âm thầm lên Đệ Thập giới thì xem như trả Cổ Minh lại cho Đệ Thập giới.
Lý Thất Dạ nhìn đám người Thế Đế ánh mắt sắc bén, mỉm cười nói:
– Bây giờ ai đang đánh cờ còn chưa biết.
Không hiểu vì sao Đệ Thập giới phong kín, cho đám Thế Đế cơ hội che giấu tọa độ của Lý Thất Dạ, Tiên Đế Cửu Giới muốn chạy tới cứu viện Lý Thất Dạ cũng muộn rồi. Đây như đám Thế Đế tổ chức trận săn giết tuyệt thế vô song, là bàn cờ đám Thế Đế chơi.
Lý Thất Dạ phá thủng ngăn cách, điều binh khiển tướng giết lên Đệ Thập giới, hấp dẫn ánh mắt nhóm Thế Đế, dụ Cổ Minh thành công lẻn vào Đệ Thập giới.
Đây là bàn cờ Lý Thất Dạ đặt ra. Trong bàn cờ này khó nói ai thắng ai thua, dù thế nào hai bên đều hoàn thành mục đích.
Thế Đế sáng tạo cơ hội săn giết Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ tạo ra cơ hội dụ Cổ Minh thành công lẻn vào Đệ Thập giới. Hai bên đều sáng tạo cơ hội, có thành công hay không phải xem kết cuộc cuối cùng.
Thế Đế và mười hai Đại Đế lạnh băng nhìn Lý Thất Dạ. Hắn dẫn thiếu nữ lên Đệ Thập giới của bọn họ nên dĩ nhiên ai cũng khó chịu.
Thế Đế lạnh lùng nói:
– Chờ tiễn ngươi lên đường rồi lại giải quyết Cổ Minh sau!
Ánh mắt Cổ Thiết Thủ như thần kiếm có thể chém chúng thần, diệt ma vương. Chỉ ánh mắt Thế Đế đã dễ dàng giết tồn tại Hoành Kích Tiên Đế.
Chương 2583: Hai đấm giết một đế
Dù là Thế Đế hay mười hai vị Đại Đế đều là hạng người vô địch trải qua nhiều sóng gió, bọn họ không vì lời Lý Thất Dạ nói mà bối rối.
Với bọn họ dù Cổ Minh có lặng lẽ bò lên Cổ Minh hay không đều đã xảy ra, nên tạm gác chuyện này sang một bên, lo săn giết Âm Nha trước.
Lý Thất Dạ cười, ung dung nói:
– Ta chờ ngày này đã lâu rồi. Thiển lão già, cuộc chiến săn đé ngày xưa không thể đánh ngươi rụng răng đầy đất khiến ta vô cùng tiếc nuối. Ta hy vọng chân thân của ngươi giá lâm, để xem ta có đánh ngươi rụng răng được không.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai. Câu trả lời của Thế Đế rất trực tiếp, đế uy tàn phá thiên địa. Mười hai Đại Đế nhóm Đạo Long Thiên Đế bộc phát ra lực lượng Thiên Mệnh, đặc biệt bốn Đại Đế chân thân giáng lâm nhóm Đạo Long Thiên Đế, mỗi người có sáu Thiên Mệnh bộc phát ra lực lượng.
Tám Đại Đế không thể chân thân đến cũng bộc phát ra lực lượng hai Thiên Mệnh của mỗi người. Trong khoảnh khắc có ít nhất bốn mươi lực lượng Thiên Mệnh điên cuồng tàn phá không gian này.
Nghe tiếng xèo, bốn mươi lực lượng Thiên Mệnh làm không gian bị tinh hóa, không gian và thời gian bị luyện hóa. Tại chỗ này đã không có khái niệm thời gian, không gian, bỗng chốc trở thành chiến trường đáng sợ.
Trong chiến trường này không có tọa độ thời không gì, thậm chí lực lượng đại đạo bị áp chế. Thế Đế và mười hai vị Đại Đế ra tay nháy mắt áp chế cả thời không. Lý Thất Dạ chẳng những không có cơ hội chạy trốn, đại đạo của hắn cũng bị áp chế.
Lực lượng hơn bốn mươi Thiên Mệnh thì đừng nói Hoành Kích Tiên Đế, dù là tồn tại Đối Kháng Tiên Đế, Ngang Hàng Tiên Đế trước lực lượng đó cũng chỉ có nước quỳ xuống, không cách nào chống lại lực lượng kia.
Trong khoảnh khắc bốn tiên thể của Lý Thất Dạ bùng nổ đến cực hạn. Vang lên ù đặc, lĩnh vực trọng chậm, lĩnh vực băng giải mở ra.
Mặc dù thời không bị trấn áp nhưng với bốn tiên thể vẫn không gì ngăn bước chân Lý Thất Dạ được, chớp mắt hắn xuất hiện trước mặt Đạo Long Thiên Đế.
Bùm!
Mười hai đấm hợp nhất, Lý Thất Dạ một đấm đánh hướng Đạo Long Thiên Đế.
Bốn tiên thể, mười hai đấm hợp nhất, uy lực như thế đã không thể hình dung bằng bút mực. Vạn pháp vỡ nát, âm dương băng diệt. Một đấm đánh tan nát tất cả.
Đối diện cú đấm đó biểu tình Đạo Long Thiên Đế trầm trọng:
– Phá!
Sáu Thiên Mệnh đánh ra, lực lượng Thiên Mệnh vừa ra, ba ngàn thế giới chìm nổi, ức vạn sinh linh vái lạy. Lực lượng sáu Thiên Mệnh khiến Đạo Long Thiên Đế như có được lực lượng toàn bộ Cửu Giới, có tín ngưỡng của chúng thần. Vào lúc này lực lượng thiên địa đại đạo, lực lượng hỗn độn thái sợ đều thuộc về Đạo Long Thiên Đế sử dụng.
Cùng với lực lượng sáu Thiên Mệnh, Đạo Long Thiên Đế một đấm vỡ trời, đánh ra một thức vô địch nhất cuộc đời.
Hai bên ra đòn tuyệt sát, sát phạt quyết đoán, không có bất cứ luận bàn hoặc cơ may nương tay. Lý Thất Dạ hay Đạo Long Thiên Đế đều đẩy đối phương vào chỗ chết, không cho kẻ địch có cơ hội thở dốc.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Đạo Long Thiên Đế và Lý Thất Dạ đụng mạnh một chiêu. Với một chiêu cuối cùng, dư kình trùng kích phá nát không gian. Vang tiếng bóc, không gian lấp lánh tan nát để lại lỗ đen đáng sợ và không gian vụn vỡ.
Với bốn tiên thể, mười hai cú đấm hợp nhất, dù Đạo Long Thiên Đế chịu tải sáu Thiên Mệnh cũng không đỡ nổi cú đấm của Lý Thất Dạ. Đạo Long Thiên Đế bị một đấm đánh hộc bãi máu, cơ thể nứt rạn li ti, thân thể sắp nát vụn.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, chớp mắt mười một vị Đại Đế quay về cứu viện ngay. Với binh khí vô địch kèm theo lực lượng Thiên Mệnh oanh giết Lý Thất Dạ.
Mười một Đại Đế, ba mươi bốn Thiên Mệnh, lực lượng hợp nhất vào một kích binh khí vô địch, uy lực khủng bố không thể khủng bố. Mười một Đại Đế, ba mươi bốn Thiên Mệnh dốc sức đánh một kích có thể nháy mắt đánh chìm Cửu Giới, không chút khoa trương khi nói chiến tranh như vậy nếu diễn ra trên Cửu Giới chắc chắn dẫn đến tai họa tận thế.
Đối diện mười một vị Đại Đế vô địch oanh sát, Lý Thất Dạ không thèm quay đầu, tay trái diễn biến vạn pháp, tay phải nháy mắt thi triển hai tiên thể kích Vạn Giới Phi Tiên, Trấn Ngục Thần Thuẫn.
Nắm đấm phải vượt qua tất cả, vẫn là mười hai quyền hợp nhất đánh vào Đạo Long Thiên Đế.
Lý Thất Dạ quyết tâm độc ác bắt một Đại Đế, đồ diệt từng người, diệt được một là giảm bớt một kẻ địch.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, cú đấm đánh tới. Đạo Long Thiên Đế cũng chưởng ngự vạn đạo, gã thúc giục trời trăng sau, ba ngàn thế giới giắt ngang trước mặt. Đạo Long Thiên Đế dùng thủ đoạn chung cực chặn lại cú đấm vô địch của Lý Thất Dạ.
Nhưng vẫn không ngăn được.
Bùm!
Cơ thể Đạo Long Thiên Đế vốn đã vụn vỡ bị Lý Thất Dạ đấm nát bấy.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, khi Lý Thất Dạ đấm Đạo Long Thiên Đế nát như tương thì hai tiên thể kích của hắn cứng rắn đỡ một kích chung cực từ mười một vị Đại Đế.
Dù là hai tiên thể kích, có bốn tiên thể hỗ trợ, bộc phát uy lực hai lĩnh vực nhưng không chống cự nổi.
Bùm!
Tay trái Lý Thất Dạ bị đánh nát bấy, hắn thụt lùi vài bước. Người Lý Thất Dạ đẫm máu, vì cơ thể hắn cũng nứt rạn li ti, máu tươi chảy ra nhiễm đỏ y phục.
Hai bên là kẻ thù sống chết, không có kiểu luận bàn hay làm nóng người, vừa ra tay liền dùng thức chung cực, đẩy đối phương vào chỗ chết ngay.
Khi Đạo Long Thiên Đế bị đánh nát bấy, Lý Thất Dạ chưa kịp đồ sát thì Thế Đế ra tay, bao phủ vạn vực, nháy mắt cứu Đạo Long Thiên Đế thành huyết vụ.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, trong khoảnh khắc đó Lý Thất Dạ không kịp truy sát Đạo Long Thiên Đế, mười một Đại Đế cùng với lực lượng ba mươi bốn Thiên Mệnh oanh giết.
Lý Thất Dạ không kịp nghĩ nhiều, tay phải còn lại vẫn là mười hai đấm hợp nhất đánh ra ngoài. Một đấm băng lục đạo, một đấm diệt ba ngàn thế giới.
Ầm!
Thế giới hủy diệt, thiên địa hỗn độn. Song song va chạm nơi này bị đánh về nguyên điểm, đây là uy lực diệt thế. Nếu kích này đánh vào Cửu Giới thì không thể tưởng tượng nổi hậu quả.
Dù có bốn tiên thể, hai lĩnh vực, mười hai đấm hợp nhất thì Lý Thất Dạ không đánh lại mười một vị Đại Đế, ba mươi bốn Thiên Mệnh. Thật ra với uy lực này làm gì có ai đỡ nổi? Trừ phi Đại Đế mười hai Thiên Mệnh hoặc Tiên Đế đã đứng ở đỉnh.
Bùm!
Không chỉ tay phải Lý Thất Dạ, nguyên người hắn bị đánh nát bấy.
Một kích tan vỡ, cơ thể Lý Thất Dạ bị hủy, bị giết thành huyết vụ.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Lý Thất Dạ đã thành huyết vụ nhưng mười một Đại Đế vẫn kéo theo ba mươi bốn Thiên Mệnh oanh giết tiếp, đồ diệt Lý Thất Dạ.
Đến đẳng cấp của bọn họ thì hiểu rõ ràng chỉ cần Thiên Mệnh còn, chân mệnh còn thì có đánh kẻ đó thành vụn giây sau sẽ tái tạo thân thể ngay. Chưa hủy diệt Thiên Mệnh, chân mệnh thì không thể giết một vị Tiên Đế.
Nhưng khi mười một Đại Đế định đồ diệt Lý Thất Dạ bị đánh thành huyết vụ thì hắn đột ngột biến mất.
Mười một Đại Đế hết hồn, bọn họ lập tức mở thiên nhãn quét tới quét lui không gian này.
Chương 2584: Một mệnh cung, một đầu thiên mệnh 1
Nhưng trong một lúc mười một Đại Đế không phát hiện ra tung tích, bọn họ có linh cảm không may. Thiên nhãn của mười một Đại Đế quét qua mà vẫn để Lý Thất Dạ chạy thoát, thủ đoạn rất nghịch thiên.
Xèo xèo xèo!
Sáu Thiên Mệnh của Đạo Long Thiên Đế rực rỡ, sáu Thiên Mệnh diễn biến lục đạo, diễn sinh âm dương, một đoàn huyết vụ tái tạo. Chớp mắt Đạo Long Thiên Đế lại xuất hiện.
Đạo Long Thiên Đế lành lặn chỉ có mặt trắng bệch, dù gã bị Lý Thất Dạ đánh nát nhưng Thiên Mệnh vẫn còn thì chưa chết được, có thể chớp mắt tái tạo,chẳng qua bị hao tổn huyết khí.
Xèo!
Khoảnh khắc đó huyết vụ Lý Thất Dạ xuất hiện ở mặt khác, hắn cũng tái tạo thân thể. Lý Thất Dạ hoàn chỉnh xuất hiện trước mắt các vị Đại Đế.
Tuyệt ẩn không gian, một trong bốn đại thuật của Không Thư. Khi một vị Thần Hoàng thi triển ‘tuyệt ẩn không gian’ thì Tiên Đế rất khó tìm ra. Lý Thất Dạ đã là một vị Tiên Đế, khi hắn thi triển ‘tuyệt ẩn không gian’ thì dù là mười một Đại Đế dùng thiên nhãn quét qua lại cũng không bắt được hắn.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Thiển lão già, tuy ngươi lớn tuổi nhưng thân thể còn khỏe mạnh, ra tay rất nhanh, không thua gì người trẻ tuổi ta đây. Thân thủ mạnh mẽ, thật là đáng vui đáng mừng.
Thế Đế ra tay cứu Đạo Long Thiên Đế quá nhanh, khiến Lý Thất Dạ không thể đồ sát gã, hắn rất là tiếc nuối.
Lý Thất Dạ trêu chọc Thế Đế nhưng thật ra hắn lớn tuổi hơn lão rất nhiều.
Trong khoảnh khắc đó mười hai Đại Đế nhóm Đạo Long Thiên Đế lại bao vây Lý Thất Dạ, bọn họ một lần nữa trấn thủ không gian, muốn trấn sát Lý Thất Dạ lại.
Nhưng lần này mười hai Đại Đế rất là lo âu.
Lúc này mười hai vị Đại Đế lo lắng, cũng không phải bọn họ sợ hãi, tới cảnh giới bọn họ đạo tâm vô cùng kiên định, muốn bọn họ sợ hãi là quá khó khăn.
Bọn họ lo lắng là, bọn họ trấn áp làm thời không cứng lại, ít nhất theo lý lẽ thông thương là vậy, nhưng mà vừa rồi Lý Thất Dạ rõ ràng đã ẩn độn đi, hơn nữa Lý Thất Dạ ẩn độn đám Đại Đế không tìm được.
Đây cũng là chỗ đáng sợ của “Tuyệt ẩn không gian”, mà Tiên Đế Lý Thất Dạ thi triển “Tuyệt ẩn không gian “, cũng là Tiên Đế cấp bậc Đại Đế muốn tìm Lý Thất Dạ cũng không dễ dàng.
Lý Thất Dạ có thể ẩn độn trước mặt mười một vị Đại Đế không coi vào, đây là chuyện đáng sợ, ý nghĩa Lý Thất Dạ hoàn toàn có cơ hội đào tẩu trước mặt bọn họ.
Nhưng mà hiện tại Lý Thất Dạ lại hoàn toàn không có ý đào tẩu, hắn vẫn chiến với bọn họ, ý nghĩa Lý Thất Dạ mười phần tự tin, tự nhận có năng lực khiêu chiến mười hai Đại Đế và Thế Đế, cũng là điểm bọn họ lo lắng.
Lúc này Thế Đế cũng lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, hắn là đại địch của âm nha, hắn hiểu âm nha không bao giờ làm chuyện không nắm chắc.
Hiện tại âm nha không có Tiên Đế tiếp viện, hắn có năng lực đào tẩu lại không đi, đây mới là điểm đáng sợ nhất, cũng là điểm hắn lo lắng.
Hoặc đúng như Lý Thất Dạ nói lúc trước, hắn căn bản không cần Tiên Đế tiếp viện, bọn họ che đậy tọa độ cũng sẽ không có Tiên Đế đến tiếp viện, bởi vì Lý Thất Dạ có tự tin một mình đối kháng bọn họ!
– Ta muốn xem thiên mệnh của ngươi.
Thế Đế lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, hắn là hậu viện của mười hai vị Đại Đế mạnh nhất, hắn không ra tay đầu tiên.
– Thiển lão đầu, xem ra ngươi không đủ lực lượng.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Tổng thể ngươi nói ai thắng đây, ngươi hiện tại còn nắm chắc bao nhiêu là mình có thể đánh cờ đây?
Thế Đế lạnh lùng, ánh mắt đáng sợ nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, hắn muốn nhìn thiên mệnh của Lý Thất Dạ, từ đầu đến cuối, Lý Thất Dạ không dùng thiên mệnh, đây là điểm hắn lo lắng nhất.
Thế Đế đã có thể khẳng định, Lý Thất Dạ tuyệt đối trở thành Tiên Đế, hắn tuyệt đối đã chịu tải thiên mệnh, nhưng mà cho tới bây giờ, Lý Thất Dạ không dùng thiên mệnh, hắn dựa vào bốn đại tiên thể đấu với bọn họ, chuyện này làm cho Thế Đế lo lắng.
Trên thế gian có thể làm cho Thế Đế là Đại Đế mười hai cái thiên mệnh đỉnh phong lo lắng không nhiều, âm nha trước mắt là một.
– Còn muốn chiến sao?
Lý Thất Dạ mỉm cười nhìn qua Thế Đế và mười hai vị Đại Đế.
– Chiến, có gì không chiến, Đại Đế chưa bao giờ sợ hãi bỏ trốn.
Đạo Long Thiên Đế từ từ nói, hắn vẫn tươi cười.
Tuy hắn bị một quyền của Lý Thất Dạ đánh thành huyết vụ, nhưng đạo tâm của hắn không lay chuyển, nhưng cũng không vì vậy mà tự coi nhẹ mình, đương nhiên cũng sẽ không mù quáng tự đại, hắn đánh giá lại đối thủ, lại chế định phương án đối địch.
Trên thực tế đạt tới cảnh giới như Tiên Đế, bọn họ sẽ không sợ hãi mà bỏ trốn, bọn họ tối đa chỉ dùng chiến thuật quanh co mà thôi.
Tu sĩ chiến tranh, có không ít tu sĩ gặp địch nhân cường đại thường thường đào tẩu vì lòng sợ hãi, thực sự không phải là chiến lược bỏ chạy, mà Tiên Đế không giống, bọn họ sẽ không sinh lòng sợ hãi, chỉ có chiến lược bỏ chạy!
– Quạ đen, ngươi có thủ đoạn gì cứ lấy ra đi, ngươi có thủ đoạn tuyệt sát gì chúng ta sẽ tiếp hết.
Thế Đế nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, nói rất trịnh trọng.
Lý Thất Dạ vẫn không có lộ thiên mệnh, chuyện này làm cho Thế Đế rất lo lắng, thiên mệnh của Lý Thất Dạ không ra, hắn không cách nào suy tính át chủ bài của Lý Thất Dạ, dù sao tới cấp độ của hắn phải suy tính thực lực địch nhân, tính cả nội tình và chiến lược.
Nhưng cũng là Đại Đế, cũng là Tiên Đế, đối thủ vẫn dấu diếm thiên mệnh, đây là chuyện người ta kiêng kị nhất.
Thiên mệnh là chỗ dựa cường đại nhất của Tiên Đế Đại Đế, thời điểm thiên mệnh xuất hiện có thể suy tính ra nội tình của Tiên Đế, hiện tại Lý Thất Dạ lại chậm chạp không sử dụng thiên mệnh, không mượn lực lượng thiên mệnh dám đấu với bọn họ, nếu hắn dùng thiên mệnh thì sao?
– Thiển lão đầu nha, Thiển lão đầu, ngươi tới bây giờ không đánh trận chiến không thắng, lúc này trong lòng ngươi không có lực lượng nha.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Cũng phải, ta xem ngươi như nhạc phụ, ta không xuất lễ vật cho nhạc phụ thấy, như vậy con rễ ta quá vô năng rồi…
– Được rồi, con rể đã chuẩn bị tốt, cũng không biết ngươi có chuẩn bị tâm lý chưa!
Lý Thất Dạ châm chọc Thế Đế.
Nghe Lý Thất Dạ trêu chọc, Thế Đế vẻ mặt lạnh lùng, hắn cũng đã quen, Lý Thất Dạ không chỉ một lần châm chọc hắn, bọn họ là địch lâu như vậy, chuyện gì không xảy ra.
Thời điểm này tiếng “Ông ông ông” vang lên, mệnh cung của Lý Thất Dạ xuất hiện, mười ba mệnh cung xuất hiện trên đầu Lý Thất Dạ.
– Mười ba mệnh cung!
Khi thấy Lý Thất Dạ có mười ba mệnh cung, Đạo Long Thiên Đế hít khí lạnh, không chỉ Đạo Long Thiên Đế hít khí lạnh, mười một Đại Đế khác đều xuýt xoa, cho dù là Thế Đế cũng biến sắc.
Mặc dù nói tới cảnh giới của bọn họ đã không có chuyện làm đạo tâm bọn họ rung chuyển, đã không có chuyện gì làm bọn họ sợ hãi, nhưng mà khi thấy mười ba mệnh cung thì nội tâm vẫn rung động, bởi vì thế gian chưa xuất hiện mười ba mệnh cung, cho dù bọn họ cũng chưa từng thấy qua.
Chương 2585: Một mệnh cung, một đầu thiên mệnh 2
– Mười ba mệnh cung, âm nha đại nhân đã vượt qua chúng ta rồi, ngươi khai sáng một dòng mới.
Đạo Long Thiên Đế cảm khái, dùng tư thái sùng kính nói ra.
Không quản bọn họ là địch nhân, tới độ cao như bọn họ rất tôn trọng địch nhân, cho dù dồn đối thủ vào chỗ chết! Hiện tại Lý Thất Dạ khai sáng mười ba mệnh cung, đáng giá bọn họ tôn kính.
Dùng tư thái sùng kính nhìn Lý Thất Dạ không chỉ có Đạo Long Thiên Đế, các Thiên Đế khác không mất sùng kính.
– Mười ba mệnh cung, đây là kỳ tích muôn đời, chưa từng có người làm được.
Một Đại Đế sùng kính trịnh trọng nói ra.
Một mệnh cung chính là một đầu thiên mệnh, ít nhất đối với thập giới Đại Đế Tiên Vương mà nói là khái niệm này, tuy Lý Thất Dạ là Tiên Đế đi lên từ cửu giới, nhưng hắn đánh vỡ gông cùm, ai biết tương lai sẽ phát sinh chuyện gì, nói không chừng có được thiên mệnh cửu giới, tại thập giới còn có thể chịu tải mười ba đầu thiên mệnh đấy.
Mười ba đầu thiên mệnh Đại Đế Tiên Vương, chưa tồn tại trong thập giới, nếu có được thiên mệnh cửu giới, lại chịu tải mười ba đầu thiên mệnh thập giới, vậy hắn là duy nhất, tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả.
– Mười ba mệnh cung, tất cả đều có khả năng!
Thế Đế không thể không thừa nhận, đánh vỡ gông cùm muôn đời, lần này làm cho Lý Thất Dạ tràn ngập khả năng.
Lý Thất Dạ trêu chọc nói:
– Thiển lão đầu, ngươi xem con rể này thế nào? Có thỏa mãn đại lễ này không?
Thế Đế cũng không đặt Lý Thất Dạ trêu chọc ở trong lòng, nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, từ từ nói:
– Mười ba mệnh cung, thành tựu của ngươi ít nhất có thể sánh vai với Thanh Mộc Thần Đế.
Cho dù Thế Đế muốn dồn Lý Thất Dạ vào chỗ chết, cả đời đối địch với Lý Thất Dạ, nhưng hắn vẫn tôn kính địch nhân như Lý Thất Dạ!
Mười ba mệnh cung, với tư cách Tiên Đế, mặc kệ Lý Thất Dạ thực lực mạnh hay yếu, chỉ bằng vào thành tựu này đã không thua gì mười hai thiên mệnh Đại Đế Tiên Vương!
Thế Đế với tư cách mười hai thiên mệnh Đại Đế, hắn đánh giá như vậy là vô song rồi.
– Thanh Mộc Thần Đế nha.
Nhắc tới Đại Đế thần bí nhất, Lý Thất Dạ từ từ nói:
– Ở kiếp này lên thập giới, nếu như nói nguyện vọng lớn nhất của ta là chiến đến cuối cùng, như vậy nguyện vọng khác, một trong đó là đọ sức với Thanh Mộc Thần Đế!
Nghe Lý Thất Dạ nói, cho dù làThế Đế cùng mười hai vị Đại Đế đều không có dị nghị, nếu như lúc này Lý Thất Dạ thật còn sống, tương lai hắn có tư cách khiêu chiến Thanh Mộc Thần Đế.
Thanh Mộc Thần Đế là Đại Đế thần bí nhất, cũng là Đại Đế duy nhất của thập giới có được mười hai thiên mệnh, trong thập giới, chúng thần chư đế chỉ là vãn bối của Thanh Mộc Thần Đế mà thôi!
Tại thập giới, Thanh Mộc Thần Đế là tấm bia to khó vượt qua!
– Chúng ta bắt đầu đi, sinh tử trong trận chiến này!
Thế Đế từ từ nói, hắn vẫn sát phạt vô tình.
Tuy hắn tôn trọng đối thủ, mười hai vị Đại Đế cũng sùng kính hành vi Lý Thất Dạ khai sáng mười ba mệnh cung, nhưng bọn họ là địch nhân.
Địch nhân là địch nhân, Thế Đế và mười hai vị Đại Đế muốn dồn Lý Thất Dạ vào chỗ chết, mà Lý Thất Dạ cũng sẽ không dễ dàng buông tha bọn họ, bọn họ chỉ có phân sinh tử.
Keng, keng, keng…
Thời điểm này mười hai vị Đại Đế chậm rãi lấy binh khí bản thân ra, bọn họ có nguyên bộ binh khí, có thân người mặc đế giáp, cầm đế thương, có tay thuẫn đế thuẫn, tay quấn đế tác…
“Keng” một tiếng, hào quang chói mắt, mười hai vị Đại Đế bộc phát thiên mệnh.
“Ông” một tiếng, mỗi một vị Đại Đế cầm binh khí và vận chuyển thiên mệnh hình thành đại trận tuyệt thế.
Mỗi một vị Đại Đế có được đại trận của mình, mà mười hai đại trận lại hô ứng với nhau, mỗi đại trận không ngừng liên kết với nhau.
Ý nghĩa nói mười hai tuyệt thế đại trận có thể tự thành trận, cũng có thể tạo thành tổ hợp đại trận.
Nhìn thiên mệnh và vô địch chi binh, Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra:
– Tiên binh đế trận, hơn nữa đế binh đầy đủ, uy lực thật lớn, mười hai đại trận này liên thủ với nhau, các ngươi săn giết ta thật sự dụng tâm.
– Đối địch đã lâu, có lẽ ngươi cũng có giác ngộ này.
Nghe Lý Thất Dạ nói thế, Thế Đế lạnh lùng nói.
Cho dù là Đại Đế hay là Tiên Đế, như Đế Đồ, Thiên Diệt các chiêu này không phải là chiêu thức chung cực, cho dù là một kích Chân Thiên Diệt cũng không phải đòn sát thủ thật sự của bọn họ.
Nguyên nhân rất đơn giản, cho dù là Đế Đồ hay là Thiên Diệt, đây đều là một kích mà thôi, chỉ có một chiêu. Nếu như nói Tiên Đế hoặc Đại Đế quyết đấu, một chiêu Thiên Diệt đánh bất bại đối thủ, nhiều lần sử dụng uy lực không bao nhiêu, khó có thể uy hiếp đối phương.
Như Thiên Diệt, Đế Đồ là một kích có thể sử dụng, hơn nữa vẫn bảo trì hiệu quả và uy thế trấn giết, như vậy mới có tác dụng với Tiên Đế.
Cho nên cùng cấp Đại Đế Tiên Vương mà nói, bọn họ quyết đấu trừ thủ dodanjt hông thường ra, trong đó còn có thủ đoạn trấn giết, tiên binh đế trận chính là một thủ đoạn trong đó.
Tiên binh đế trận không thoát ly hai đồ vạt, một là thiên mệnh, hai là vô địch chi binh do Tiên Đế Đại Đế luyện hóa! Tiên binh đế trận dùng Tiên Đế Đại Đế thiên mệnh làm chúa tể, nó nắm giữ vô địch chi binh, tình hình chung là một thiên mệnh nắm một binh khí, từ đó tạo thành đại trận tuyệt thế.
Nếu như nói Tiên Đế đích thân tới, như vậy uy lực của tiên binh đế trận sẽ càng cường đại hơn, có đôi khi tiên binh đế trận cũng không cần Tiên Đế đích thân tới, chỉ cần Tiên Đế dùng thiên mệnh là có thể càn quét cửu thiên thập địa.
Đặc biệt là tại thập giới, uy lực của Tiên Đế binh trận cường đại hơn, bởi vì tại thập giới Tiên Đế có thể luyện ra nguyên bộ binh khí, mà nguyên bộ binh khí đền bù lẫn nhau, phối hợp lẫn nhau, đạt tới trạng thái hoàn mỹ.
Như vậy một bộ tiên binh đế trận nguyên vẹn có uy lực cực mạnh. audio coi am
Tiên binh đế trận có khác biệt lớn với Thiên Diệt chính là tiên binh đế trận trấn giết bền bỉ, thậm chí có thể trấn giết liên tục, Thiên Diệt chỉ có một kích, cho dù sử dụng nhiều lần cũng không thể tăng uy lực của nó lên.
Còn tiên binh đế trận có uy thế Thiên Diệt không thể so sánh, tiên binh đế trận có thể vây khốn địch nhân, cho dù ngăn cản một thời gian ngắn, nhưng bị tiên binh đế trận mài lâu, địch nhân cường đại hơn nữa cũng bị mài chết, sau đó tan thành mây khói!
Nghe Thế Đế nói, Lý Thất Dạ cũng cười nhạt một tiếng, bình thản nói:
– Có tình huống như vậy ta không ngoài ý muốn, dù sao vì giết ta ngươi khổ tâm không ít, chỉ sợ ngươi cũng cân nhắc qua tất cả thủ đoạn có thể giết ta.
Chuyện này với Lý Thất Dạ hay với Thế Đế mà nói, chẳng cần suy nghĩ nữa, Lý Thất Dạ đã từng nghĩ làm sao giết Thế Đế, mà Thế Đế đương nhiên muốn tiêu diệt Lý Thất Dạ.
Hơn nữa Thế Đế cũng không có tâm tư một mình giết Lý Thất Dạ, hắn từng cùng không ít Đại Đế của thiên, ma, thần tam tộc thương lượng cách giết âm nha.