Đế Bá Audio Podcast
Tập 509 [Chương 2541 đến Chương 2545]
❮ sautiếp ❯Chương 2541: Một ít chuyện thập giới
– Cuộc chiến săn đế nha!
Lý Thất Dạ cười cười, lâm vào hồi ức, nói ra:
– Đều có thương vong, trong chúng ta có Tiên Đế chết trận, địch quân cũng có đế giả Tiên Vương chết trận, cuối cùng chư đế chúng thần trong thập giới bị ép ký kết hiệp ước, từ đó về sau có ước pháp tam chương.
– Trận chiến năm đó là do ngươi chủ trì sao?
Nhìn qua thần thái ái lang, Bộ Liên Hương lập tức hiểu được thì ra âm nha không phải vẫn lưu lại cửu giới. Có vài thời đại hắn đã mất tích, chính thời đại Tiên Đế không có quan hệ gì với hắn.
– Xem như thế đi.
Lý Thất Dạ hời hợt nói:
– Năm đó ta cũng bán mặt mo, cùng các Tiên Đế có chút quan hệ với mình, ở sau lưng liên lạc an bài một chút. Vạn sự khởi đầu nan, nếu như không phải Khải Chân hưởng ứng lời ta, trận chiến tranh này càng kéo dài hơn nữa.
Tuy Lý Thất Dạ nói rất hời hợt, nhưng mà Bộ Liên Hương biết rõ cuộc chiến săn đế không dễ dàng, Tiên Đế đều là vô địch. Bọn họ đi lên thập giới vẫn sống tốt, nhưng muốn bọn họ liên thủ không dễ dàng, chỉ sợ trên đời này cũng chỉ có âm nha mới có thể làm các Tiên Đế ngồi lại nói chuyện với nhau.
– Nếu không có người tổ chức, liên hợp các Tiên Đế không phải chuyện dễ.
Bộ Liên Hương nhẹ nhàng lắc đầu nói ra.
– Đây cũng cuộc chiến sinh tồn, dù sao Nhân tộc chúng ta, còn có Thạch Nhân, Mị Linh, Huyết tộc các chủng tộc có địa vị trên thập giới, muốn sóng vai với Thần tộc, Thiên tộc, còn cần những tiền nhân như chúng ta cố gắng, cần chúng ta đi khai thác…
Nói đến đây Lý Thất Dạ cảm khái:
– Có thể trở thành Tiên Đế không ai không nhìn xa, cũng có được lòng dạ không tầm thường. Năm đó ở cửu giới tuy ta và Minh Nhân tan rã trong không vui, nhưng trong cuộc chiến săn đế hắn không nói hai lời đứng bên cạnh ta, tương trợ thật lớn. Đây là quan hệ tới hưng suy chủng tộc, hoàn toàn không quan hệ tới ân oán.
– Mặc kệ là lúc nào, cho dù là ở đâu ngươi vẫn mưu cầu cho Nhân tộc, bất kể là tại cửu giới, hay tại thập giới, ngươi vẫn phấn đấu vì Nhân tộc, cũng trả giá vì Nhân tộc.
Bộ Liên Hương cảm khái, nàng đau lòng vuốt mặt ái lang.
– Ai bảo trên người ta chảy huyết thống Nhân tộc chứ?
Lý Thất Dạ tiêu sái vừa cười vừa nói:
– Nếu như ta xuất thân từ Nhân tộc, cũng nên làm chút chuyện cho Nhân tộc.
Dĩ nhiên là đối với Lý Thất Dạ mà thôi, về phần cửu giới có nhớ công lao của hắn hay không cũng không sao.
– Ngươi ở thập giới có nhiều địch nhân như thế, lần này ngươi đi lên, chỉ sợ bọn chúng sẽ không tha cho ngươi, nhất định sẽ săn giết ngươi.
Bộ Liên Hương lo lắng.
– Sẽ! Kiếm chi nguyên giản – Hạ cố vi nhân | Truyện Kiếm Tu – Kiếm Đạo Độc Tôn – Thỉnh chư vị nghé thăm…!
Lý Thất Dạ không lo lắng, cười nói:
– Các đế giả Tiên Vương còn khó mà nói, nhưng mà Thiển lão đầu nhất định sẽ truy sát ta đầu tiên, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua, với hắn mà nói, cho dù nghiền xương ta thành tro cũng khó mà tiêu hận trong lòng hắn.
– Ngươi đã làm chuyện gì mà khiến hắn hận ngươi như vậy?
Tuy Bộ Liên Hương cũng không biết Thiển lão đầu là thần thánh phương nào, nhưng có thể đối địch với âm nha chắc chắn không phải đơn giản.
– Không có gì, chỉ dẫn con gái hắn đi vào cửu giới mà thôi.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:
– Năm đó hắn từng thả lời nếu bắt được ta, nhất định sẽ nghiền xương ta thành tro, Tiên Đế nào muốn bảo vệ ta, chính là kẻ địch của hắn.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ cười rộ lên, nhìn thấy Thiển lão đầu tức giận giậm chân, trong lòng của hắn đầy thống khoái.
Bộ Liên Hương vẫn ngạc nhiên, nàng ngay từ đầu còn tưởng rằng vì bảo vật hay vì chủng tộc nên người ta mới hận hắn như thế, thật không ngờ lại là vì một nữ nhi!
– Ngươi không thể yên tĩnh một chút sao?
Bộ Liên Hương không khỏi hờn dỗi một tiếng:
– Chạy đến thập giới câu dẫn con gái của người ta, lừa gạt tiểu cô nương vô tri đi vào cửu giới, còn làm nhân gia xa xứ, ngươi nhẫn tâm thế sao?
– Không, nàng là nữ hài rất đặc biệt.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói ra:
– Tố Châu Thiển gia đã đủ đáng sợ, nàng không thể ở lại Thiển gia, càng không thể ở bên cạnh Thiển lão đầu, nàng là nữ hài độc nhất vô nhị.
Nói đến đây Lý Thất Dạ thở dài một hơi, chuyện cũ không thể hồi ức, nhưng có thời điểm hắn vẫn nhớ lại.
– Nhưng nàng cuối cùng vẫn là con gái người ta.
Bộ Liên Hương nói.
– Đúng!
Lý Thất Dạ gật đầu, nói ra:
– Nhưng mà nàng nguyện ý cùng ta đi cửu giới, nếu như nàng không muốn thì ta không miễn cưỡng nàng, quan trọng hơn là nàng cũng không muốn ở lại bên cạnh phụ thân của mình. Đây là điểm làm Thiển lão đầu căm tức, cho rằng là ta xui khiến con gái hắn, dùng yêu thuật mê hoặc con của hắn, cho nên chỉ cần ta xuất hiện ở mười ba châu, hắn nhất định sẽ đi tìm ta.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ cười rộ lên, nghĩ đến bộ dáng Thiển lão đầu nghiến răng nghiến lợi, trong lòng của hắn cảm thấy thống khoái, hắn đối địch với Thiển lão đầu không phải lần đầu tiên, nhưng đây là lần thống khoái nhất, hơn nữa Thiển lão đầu không thể làm gì.
– Hắn rất cường đại sao?
Bộ Liên Hương hỏi.
Lý Thất Dạ gật đầu, nói ra:
– Là rất cường đại, là một trong những đế giả đếm được trên đầu ngón tay, địch nhân của hắn rải rác không có mấy, hắn từng mấy lần chủ trì đại cục thập giới, rất khó lường.
Nghe lời này, Bộ Liên Hương bắt đầu trầm mặc, nàng cũng lo lắng cho ái lang, dù sao thập giới rất tàn khốc, ở đó cả Tiên Đế đều vẫn lạc.
– Yên tâm đi, ta không phải đi lên lần đầu tiên, chết không được.
Lý Thất Dạ xoa mái tóc của nàng, nói:
– Chúng thần chư đế mà thôi, chỉ cần bọn chúng dám ngăn ta, ta sớm muộn gì cũng san bằng bọn chúng.
Nói đến đây hai mắt hắn đầy sát ý.
Bộ Liên Hương chỉ có thể là ôm thật chặt cổ ái lang, nàng không thể giúp chuyện này, cho dù đi theo hắn lên thập giới cũng như vậy, nói không chừng còn biến thành vướng bận của hắn.
– Ta muốn đi Tiên Ma động!
Lý Thất Dạ ôm Bộ Liên Hương, qua hồi lâu sau, hắn chậm rãi nói ra.
– Đi Tiên Ma động!
Nghe nói như thế, Bộ Liên Hương chấn động, nghẹn ngào nói:
– Ngươi, ngươi muốn đi Tiên Ma động?
Người khác không biết Tiên Ma động có ý nghĩa thế nào, nhưng mà Bộ Liên Hương lại biết, nàng biết rõ đây là khởi nguyên của âm nha, nàng cũng biết nơi này cho dù là Tiên Đế đi vào cũng khó còn sống rời đi.
– Đúng, ta muốn đi Tiên Ma động, ngày mai sẽ đi.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra:
– Ta cũng sắp đi rồi, nên đi xem và làm một ít chuyện nên làm. Chấm dứt việc này sẽ không còn lo lắng nữa, đến lúc đó ta cũng không cần quay đầu lại, thẳng lên cửu thiên, dũng cảm tiến tới, vẫn chiến đấu tới cuối cùng.
– Có thể, nhưng đây chính là Tiên Ma động nha, nó là kình địch của ngươi.
Bộ Liên Hương lo lắng nói:
– Nếu không chúng ta tụ tập tất cả cường giả cùng tiến tới đó.
– Không, không cần.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
– Đây cũng không phải như trước kia, Tiên Ma động cũng không phải Tiên Ma động trước kia, nó cuối cùng vẫn trả giá thật nhiều vì lựa chọn năm đó.
Chương 2542: Tiên Ma động, ta đến đây
Nói đến đây, Lý Thất Dạ vuốt mái tóc của nàng, cười nói:
– Lại nói ta hiện tại tiên thể đại thành, đối diện bốn đại tiên thể đại thành, trên đời có mấy người là đối thủ của ta? Cho dù Tiên Ma động cường đại, ta cũng có thể toàn thân trở ra. Đây là ân oán của ta và Tiên Ma động, cũng nên chấm dứt rồi.
Thấy hắn quyết tâm như vậy, Bộ Liên Hương tuy lo lắng nhưng chỉ có thể mặc hắn mà thôi.
Tiên Ma động, nó đã từng không có danh khí trong cửu giới, thậm chí rất ít người biết rõ Tiên Ma động tồn tại, từ xưa tới nay người biết Tiên Ma động hoặc nhiều hoặc ít có quan hệ với Lý Thất Dạ.
Trên thực tế thế gian cho dù biết có Tiên Ma động cũng không tìm thấy Tiên Ma động, cũng không cách nào tiến vào Tiên Ma động.
Nguyên nhân rất đơn giản, sau khi âm nha Lý Thất Dạ thoát khỏi Tiên Ma động hắn đã liên thủ với Tiên Đế lưu đày Tiên Ma động, cho nên cho dù có người tìm được địa điểm của Tiên Ma động cũng không có đường đi vào.
Bởi vì tọa đọ không gian Tiên Ma động đã bị Lý Thất Dạ và Tiên Đế lưu đày tới tầng thứ cực kỳ sâu, cho nên trừ phi ngươi có thể từ chỗ Lý Thất Dạ đạt được tọa độ không gian, nếu không ngươi căn bản không có lộ tuyến chính xác đi Tiên Ma động.
Trên thực tế từ khi Lý Thất Dạ lưu đày tọa độ không gian của Tiên Ma động, người ngoài có thể đi vào chỉ có một hai lần mà thôi.
Lần thứ nhất tiến vào là Cổ Minh, Lý Thất Dạ mượn Công Dương dụ dỗ Cổ Minh vào Tiên Ma động, cũng chính bởi vì như thế Cổ Minh không chỉ giết vào Tiên Ma động, càng trực tiếp cầm Thể Phương đi Tiên Ma động, mượn thứ này dọa Tiên Ma động.
Năm đó Cổ Minh có thể tiến vào tọa độ Tiên Ma động chính là vì Lý Thất Dạ cố ý tiết lộ cho Cổ Minh.
Đáng tiếc lúc này Cổ Minh đi vào trong còn không biết mình đối mặt với tồn tai gì, mấy cự đầu Cổ Minh đầy tự tin nhưng không chuẩn bị đầy đủ, bọn họ lại vận dụng Thể Phương, nhưng cuối cùng vẫn tay không quay về, mấy cự đầu không chỉ trọng thương, ngay cả Thể Phương cũng bị áp chế.
Người thứ hai tiến vào là Đạp Không Tiên Đế, Đạp Không Tiên Đế cũng bị Cố Tôn xui khiến, hơn nữa Cố Tôn mang tọa độ của Tiên Ma động tiết lộ cho Đạp Không Tiên Đế.
Đạp Không Tiên Đế tiến vào Tiên Ma động cũng bức gấp đám người Hắc Long Vương, hơn nữa khi đó trạng thái âm nha không ổn định. Hắc Long Vương giận dữ đã đại chiến Đạp Không Tiên Đế, cuối cùng mang theo Hắc Long quân đoàn vô địch giết vào Tiên Ma động.
Có thể nói lúc này Hắc Long Vương giết vào Tiên Ma động có mang thêm chiến tướng vô địch đi theo, chính là vì như thế cho nên Hắc Long Vương cuối cùng đã đoạt được thân thể Lý Thất Dạ ra khỏi Tiên Ma động.
Nhưng mà đám người Hắc Long Vương cũng trả cái giá cực kỳ thảm trọng, đánh xong trận này Hắc Long Vương đời thứ ba vẫn lạc. Hơn nữa chiến tướng vô địch chết trận, cả Hắc Long quân đoàn toàn quân bị diệt, cũng chính bởi vì như thế mới khiến Trấn Thiên Hải thành Hắc Long quân đoàn trở thành danh nghĩa.
Trên thực tế muốn cướp thân thể Lý Thất Dạ ra cũng không dễ dàng, cần phải trả cái giá cực kỳ thảm trọng. Chính vì như thế Hắc Long Vương mới có thể xé rách thiên mệnh của Đạp Không Tiên Đế.
Không chỉ Đạp Không Tiên Đế tiến vào Tiên Ma động, đồng thời bởi vì Hắc Long Vương dùng thiên mệnh của Đạp Không Tiên Đế, lúc này mới cướp thân thể Lý Thất Dạ nguyên vẹn trở về.
Hơn nữa nếu như không thể mang thân thể Lý Thất Dạ trở về nguyên vẹn, như vậy hồn phách chân mệnh của Lý Thất Dạ sẽ vĩnh viễn vây trong thân thể âm nha, vĩnh viễn ra không được.
Trên thực tế năm đó Giản Văn Tâm hao hết tâm huyết, tạo ra một loại phương pháp. Loại phương pháp này không cần dùng thiên mệnh tế cũng có thể cướp thân thể Lý Thất Dạ trở về.
Trên thực tế lúc ấy Hồng Thiên Nữ Đế đồng ý phương pháp này, Hồng Thiên Nữ Đế cho rằng cảm thấy dùng phương pháp này, nàng giết vào Tiên Ma động, nhất định có thể mang thân thể Lý Thất Dạ trở về nguyên vẹn, đáng tiếc Lý Thất Dạ cự tuyệt loại phương pháp này.
Đứng trước Tiên Ma động, đủ loại chuyện cũ ngày xưa xuất hiện, Lý Thất Dạ không biết cảm thụ hiện tại thế nào.
Năm đó tuổi nhỏ đi vào nơi đây, nó đã cải biến cả đời của hắn, cũng cải biến vận mệnh cửu giới.
Cuối cùng Lý Thất Dạ lắc đầu, cười khổ một tiếng, bước vào Tiên Ma động, sau khi đi vào Tiên Ma động không bao xa đã không còn đường, đây là tử động, con đường phía trước bị phá hỏng.
Đây là kết quả lưu đày không gian, Tiên Ma động ở ngay trước mặt, nếu không biết tọa độ không gian sẽ không cách nào đi vào, vậy ngươi có phá hư thiên địa như thế nào. Tiên Ma động vẫn ở nơi đây, không có tọa độ sẽ vĩnh viễn không thể đi vào.
“Ông” một tiếng thật lớn, lúc này ngón tay Lý Thất Dạ điểm vòa hư không, một nhãn hiệu thời không hiện ra, tọa độ vô số, trong biển lớn mênh mông này, muốn từ trong biển tọa độ tìm ra một cái chính xác là không thể nào.
Lý Thất Dạ nhanh chóng tập trung ngồi xuống, lập tức kích hoạt tọa độ, sau đó Lý Thất Dạ biến mất.
Trên thực tế Tiên Ma động không phải là cái động, nó là một địa phương tự thành thiên địa, ở chỗ này thập phần rộng lớn, trong đó có nhật nguyệt tinh thần, có được đại địa và biển cả, là một đại lục.
Trên thực tế trước đó Lý Thất Dạ rất quen thuộc Tiên Ma động, bởi vì hắn từng không chỉ một lần đi vào Tiên Ma động, ở thời điểm không bị khống chế, âm nha cách một thời gian sẽ quay về! Có thể nói hắn vô cùng quen thuộc Tiên Ma động.
Nhưng mà lần này quay về Tiên Ma động hắn lại lạ lẫm, bởi vì hiện tại Tiên Ma động đã không còn bộ dáng năm đó.
Tiên Ma động trước mắt nứt vỡ, nhật nguyệt tinh thần bị hủy diệt, lục địa biển cả nứt vữ, cả Tiên Ma động hóa thành một phiến hư không, trong hư không có vô số mảnh vỡ.
Trong mảnh vỡ đó có đại lục bị tàn phá, có là một con sông, vô số ngôi sao tan vỡ và rất nhiều thi thể.
Nhìn thấy cảnh trước mặt,, Lý Thất Dạ thở dài, từ cảnh tượng nhật nguyệt tinh thần tan vỡ, Lý Thất Dạ biết đại chiến năm đó đáng sợ cỡ nào.
Lý Thất Dạ yên lặng bay qua khu vực bị tàn phá.
Thời điểm hắn đi tới một khối đại lục, đột nhiên Lý Thất Dạ dừng lại, dừng chân trên khối đại lục tàn phá này, “Phanh” một tiếng, Lý Thất Dạ đào trong khối đại lục tàn phá này ra một thi thể, cỗ thi thể này chỉ còn lại hài cốt, hài cốt đen như mực không giống người thường.
– Cổ Minh!
Nhìn thấy thi thể này, ánh mắt Lý Thất Dạ lạnh lẽo, trên thực tế trong trí nhớ Hắc Long Vương đời đầu tiên, Lý Thất Dạ đã biết xảy ra chuyện gì, nhưng mà hài cốt Cổ Minh hắn đào ra được, hào khí đã khác.
Lý Thất Dạ hừ lạnh một tiếng, tiện tay ném hài cốt đi, tiếp tục đi lên.
Sau khi Lý Thất Dạ đi thật lâu, phía trước có một một con sông bị tàn phá, nước sông chảy từ trên cao xuống, mà nước sông trút xuống cọ rửa cái giáp xác.
Đó là giáp xác ốc sên, giáp xác ốc sên cực lớn, giống như ngọn núi nhỏ, giáp xác không sứt mẻ gì, giống như không có gì rung chuyển nó được.
Chương 2543: Trường Sinh Thảo 1
Từ xa nhìn thấy giáp xác này, trong nội tâm Lý Thất Dạ rung động, bước nhanh đi qua, trong nháy mắt hắn đứng trước giáp xác.
Nhìn thấy giáp xác ốc sên, Lý Thất Dạ chấn động, hoa văn trên giáp xác hắn rất quen thuộc.
Lý Thất Dạ thò tay đi vuốt ve giáp xác, thì thào nói:
– Tội gì khổ vậy chứ, một trận chiến này đã bồi vào bao nhiêu chiến tướng, đã đấp vào bao nhiêu thủ hạ.
Giáp xác trước mặt chính là thần thủ hộ Họa Thần của Tẩy Nhan Cổ Phái, đã từng là tồn tại vô địch, hắn và Thiên Đạo viện Vực Thần xưng là Nhân Hoàng song thần, là thần linh được người Nhân Hoàng Giới thừa nhận.
Trên thực tế năm đó Họa Thần mất tích trước thời điểm Hắc Long Vương đại chiến Đạp Không Tiên Đế, lúc đó hắn ở trạng thái không ổn định, Hắc Long Vương đã mưu đồ phản công Tiên Ma động.
Về phần Đạp Không Tiên Đế chuyện này chỉ là ngòi nổ mà thôi, cuối cùng nhất Đạp Không Tiên Đế đi nhầm đã vẫn lạc.
Năm đó Hắc Long Vương đánh Tiên Ma động không chỉ có Hắc Long quân đoàn, còn có bộ hạ cũ của Lý Thất Dạ, như Họa Thần trước mặt.
Lý Thất Dạ thở dài một hơi, cuối cùng hắn thu hồi giáp xác Họa Thần, tiếp tục đi tới
Cuối cùng Lý Thất Dạ đi vào sâu trong Tiên Ma động, nơi này có ngọn núi chí cao vô thượng, nhưng ngọn núi đã vỡ vụn, cả ngọn núi bao phủ trong rạn nứt, dường như tùy thời sẽ vỡ ra.
Trên ngọn núi có thần tọa, nhưng thần tọa đã vỡ vụn, chỉ còn lại nửa cái ghế. Có thể nói thần tọa vỡ ra làm hai, nhưng từ thần tính nó phát ra, có thể thấy đây là bảo vật vô thượng.
Nhưng mà ánh mắt Lý Thất Dạ không nhìn thần tọa, ánh mắt của hắn nhìn khóm hoa sau lưng thần tọa.
Bồn hoa không lớn, nhưng nó có phong cách cổ xưa, nó là tiên ngọc tạo thành, dùng tử hồ nê vô song nuôi trồng, đây tuyệt đối là bồn hoa tiên dược.
Nhưng bồn hoa đã trống trơn, không có ngọn cỏ, ngay cả một chiếc lá cũng không có.
Nhìn bồn hoa trống trơn, sắc mặt Lý Thất Dạ lập tức đại biến, hắn đứng bên cạnh bồn hoa.
Trong nháy mắt này Lý Thất Dạ mở thiên nhãn, thò tay đi nắm bùn đất trong bồn hoa, thời điểm bùn đất rơi xuống, loại cảm giác này không phải hư ảo, không phải mê hoặc, mà là chân thật.
Vào lúc này Lý Thất Dạ hoàn toàn có thể khẳng định trong bồn hoa không còn gì, không có pháp thuật che đậy, không có ảo giác, mà là sự thật.
– Không có khả năng!
Sắc mặt Lý Thất Dạ trầm xuống, dự cảm điềm xấu xuất hiện khắp nơi, đối với Lý Thất Dạ đây không phải chuyện tốt.
Trong trí nhớ Hắc Long Vương, Lý Thất Dạ nhìn thấy thời điểm quân đoàn Hắc Long Vương đánh vào Tiên Ma động thì thấy Cổ Minh đột nhiên xuất hiện, bọn họ muốn trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi, nhưng mà trí nhớ cả đời Hắc Long Vương không có kết quả chiến đấu trận chiến cuối cùng.
Nhưng mà dùng phỏng đoán của Lý Thất Dạ chi sợ ba phương tổn thương, hơn nữa Lý Thất Dạ cho rằng Cổ Minh muốn giết chết Tiên Ma động là không có khả năng, dù sao Tiên Ma động khủng bố không ai có thể tưởng tượng
Nhưng mà hiện tại không chỉ lão đầu Tiên Ma động không thấy, ngay cả Trường Sinh Thảo cũng không thấy!
Trường Sinh Thảo, đây là một trong cửu đại thiên bảo, nếu có được Trường Sinh Thảo nhất định sẽ trường sinh bất tử, chỉ có có được Trường Sinh Thảo, mặc kệ ngươi đụng phải hủy diệt đáng sợ cỡ nào, bất luận địch nhân của ngươi đuổi giết ra sao, ngươi vẫn trường sinh bất tử.
Không quả năm tháng dài dằng dặc, cho dù thiên địa biến hóa, nhưng mà chỉ cần ngươi có được Trường Sinh Thảo ngươi sẽ bất tử, sẽ sống sót.
Đây chính là tác dụng duy nhất của Trường Sinh Thảo, là thứ giúp người ta trường sinh bất tử, có thể nói chỉ cần ngươi chiếm được Trường Sinh Thảo, ngươi có thể trường sinh bât lão, trường tồn thế gian.
Bởi vì Tiên Ma động có được Trường Sinh Thảo mới có thể sáng chế âm nha bất tử bất diệt. Ở chỗ này Trường Sinh Thảo không chỉ sống trong khóm hoa này, hơn nữa Trường Sinh Thảo cũng sinh trưởng trên người động chủ Tiên Ma động và thân thể Lý Thất Dạ.
Chính là vì như thế, Trường Sinh Thảo kết nối Tiên Ma động, động chủ Tiên Ma động và Lý Thất Dạ ba người liên thành nhất thể. Cho nên chỉ cần thân thể Lý Thất Dạ bất tử, mặc kệ âm nha ở ngoài bị thương thế nào, đụng phải hủy diệt ra sao, nhưng hồn phách trong âm nha không bị hủy diệt. Kể từ đó âm nha sẽ bất tử bất diệt.
Có Trường Sinh Thảo, lại có động chủ Tiên Ma động cường đại, muốn cướp thân thể Lý Thất Dạ là chuyện không dễ dàng.
Đồng thời Lý Thất Dạ còn biết, nếu như muốn đạt được Trường Sinh Thảo ở chỗ này, căn bản không có khả năng. Tuy lão đầu của Tiên Ma động rời khỏi đây, nhưng bản thân hắn cực kỳ cường đại, cho dù là Tiên Đế ra tay đều không được! Chớ nói chi là Trường Sinh Thảo sinh trưởng trên người hắn, hắn trong trạng thái bất tử bất diệt, căn bản không thể đoạt Trường Sinh Thảo!
Trên thực tế từ xưa tới nay cũng không chỉ Lý Thất Dạ mưu cầu Trường Sinh Thảo, nhưng đối với Lý Thất Dạ mà nói thời cơ không thích hợp, bởi vì dạng cơ hội này chỉ có một lần, nếu như không thể thành công thì ý nghĩa mất đi cơ hội cướp lấy Trường Sinh Thảo.
Hiện tại Trường Sinh Thảo không thấy, lão đầu cũng không thấy. Chuyện này làm sắc mặt Lý Thất Dạ biến hóa, đối với Lý Thất Dạ mà nói tuyệt đối không phải tin tức tốt.
Vào thời điểm này các loại khả năng xuất hiện trong lòng Lý Thất Dạ, một phỏng đoán bất an bao phủ tâm thần Lý Thất Dạ, chuyện này làm cho Lý Thất Dạ bất đầu lo lắng.
Phỏng đoán xấu nhất là Cổ Minh đạt được Trường Sinh Thảo, nếu như phỏng đoán là sự thật, như vậy hậu quả thiết tưởng không chịu nổi, đến một bước này không chỉ cả cửu giới rung chuyển, chỉ sợ thập giới cũng rung chuyển.
Bản thân Cổ Minh đã có được Thể Phương. Hiện tại lại có Trường Sinh Thảo, như vậy kết quả quá khủng bố, bởi vì từ xưa tới nay chưa từng có ai đồng thời có hai thiên bảo, hơn nữa hai kiện thiên bảo ở trên người. Nó có thể cụ thể phát huy một thiên bảo khác trên người.
Nếu như một người hoặc một chủng tộc có được, vậy cho dù không phải vô địch cũng cách vô địch rất gần.
Cổ Minh có được Thể Phương, đây là điểm làm Lý Thất Dạ dốc toàn lực cửu giới để tiêu diệt, nếu như hiện tại Cổ Minh có được Trường Sinh Thảo, như vậy tương lai bị tiêu diệt không phải Cổ Minh, mà là cửu giới vạn tộc.
Lý Thất Dạ cuối cùng vẫn chi phối cửu giới, cuối cùng vẫn là độc thủ sau màn, hắn thật hít sâu một hơi, ổn định tâm thần, hắn càng phải tìm dấu vết Trường Sinh Thảo có phải thật sự bị Cổ Minh lấy được hay không.
Lý Thất Dạ mở mắt ra, huyết khí phóng ra ngoài, hai mắt sáng ngời, trong nháy mắt này ánh mắt Lý Thất Dạ càn quét cả Tiên Ma động, càn quét thiên địa, không buông tha bất cứ chi tiết nhỏ nào.
Ánh mắt Lý Thất Dạ như tia chớp dò xét cả hang động một lần, hắn trầm mặc sau đó tiến tới trước thần tọa, bàn đặt lên thần tọa.
“Ông” một tiếng thật lớn, thời điểm thần tọa vỡ ra sáng lên, thần quang phun ra nuốt vào, nghe từng âm thanh răng rắc vang lên, tất cả mảnh vỡ tiêu tán, lập tức tỏa ra hào quang sáng ngời.
Chương 2544: Trường Sinh Thảo 2
Yết, yết, yết…
Thời điểm Lý Thất Dạ tháp dỡ thần tọa kia, trong bùn đất dưới thần tọa có thi thể trồi lên.
Cỗ thi thể này đã khô quắt, toàn thân rất nhiều nơi còn lại xương khô, hơn nữa xương khô đã vỡ vụn phần lớn, xem xét đã biết rõ cỗ thi thể này khi sống trải qua đại chiến rất tàn khốc.
– Lão đầu!
Nhìn thấy cỗ thi thể này, Lý Thất Dạ biến sắc, lập tức nâng thi thể trong bùn ra, bàn tay lớn rót huyết khí từ vào thiên linh thi thể.
Cỗ thi thể này là một lão nhân, từ thể trạng thì khi còn sống hắn rất khôi ngô, nhưng hắn sau khi bị trọng thương nên thân thể co rút lại.
– Ta, ta, ta còn sống!
Qua một hồi lâu, rốt cục có tiếng nói suy yếu vang lên, lúc này lão nhân hữu khí vô lực mở hai mắt ra, ánh mắt chớp chớp, sau khi hắn mở miệng lộ ra hai ba phiến lá xanh, hai ba phiến lá đã mất đi sinh cơ.
– A, a, a…
Lão đầu hữu khí vô lực nháy mắt mấy cái, nói chuyện đứt quãng:
– Tiểu tử, a, a, ngươi, ngươi, ngươi rốt cục vẫn quay về, ta, ta, ta biết ngay ngươi, ngươi sẽ không chết tâm.
Lý Thất Dạ tiếp tục rót huyết khí vào người lão đầu.
– Ngươi, ngươi, đám địch nhân của ngươi, bọn chúng còn sống.
Lão đầu dùng sức nâng tay lên, chỉa chỉa Lý Thất Dạ, hữu khí vô lực nói:
– Hắn, hắn, chúng sống được, sống không tệ.
– Ta biết rõ.
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói ra:
– Năm đó ngươi không nên để bọn chúng chạy đi, cũng sẽ không biết luân lạc tới kết cục như vậy, là ngươi lưu hậu hoạn cho mình.
– Năm đó…
Đôi mắt lão đầu ảm đạm vô quang, nhìn qua Lý Thất Dạ, vừa cười vừa nói:
– A, a, a, ngươi, ngươi nói năm đó, tiểu tử, năm đó, năm đó ta giết bọn chúng thì thế nào? A, a, bọn chúng có được Thể Phương, muốn diệt trừ toàn bộ, a, a, a, cũng phải cần trả giá thật nhiều. Thực, thực giết bọn chúng, a, a, đây còn không phải là thành toàn ngươi. Tiểu tử, ta, ta, ta không rõ tính toán của ngươi sao, ngươi muốn đồng thời đạt được Thể Phương cùng Trường Sinh Thảo.
– Trường Sinh Thảo đâu rồi?
Lý Thất Dạ cũng không muốn nói thêm cái gì, trầm giọng địa hỏi.
Nhưng mà lão đầu cũng không trả lời Lý Thất Dạ, hắn chậm rãi nói ra:
– Ta thua, ta, ta triệt để thua, cho dù ngóc đầu trở lại cũng thắng không được. A, a, a, tiểu tử, ta, ta, ta không phải bại bởi Cổ Minh, vậy, cũng không bại trong tay ngươi. Ta, ta, ta đây bại bởi lão tặc thiên!
– Ta chỉ muốn biết Trường Sinh Thảo có rơi vào trong tay Cổ Minh hay không?
Lý Thất Dạ trầm giọng nói. Đây đối với Lý Thất Dạ mà nói đây là hắn muốn biết nhất đáp án, đối với hắn mà nói, quản chi Trường Sinh Thảo không thấy, đều so rơi vào Cổ Minh trong tay mạnh gấp trăm lần.
– A, a, a, không vội, không vội, từ từ sẽ đến, ta, ta, ta sẽ nói cho ngươi biết.
So về Lý Thất Dạ lo lắng và vội vàng, lão đầu chết tiệt không vội, hắn nói ra:
– A, a, a, dù sao, dù sao ta cũng sắp chết, vậy. Vậy. Cũng không vội chút thời gian này.
Nghe lão đầu nói như vậy Lý Thất Dạ cũng không thể làm gì.
– Tiểu tử, ngươi không cần bất mãn với ta, có lẽ ngươi nên cảm kích ta, tuy đám vương bát đản Cổ Minh giết ta đi, nhưng, nhưng bọn chúng không tốt hơn chỗ nào, cho dù bọn chúng có Thể Phương, bọn chúng cũng cần một đoạn thời gian rất dài, bọn chúng, bọn chúng thời gian này không sống khá giả. Ta, ta, ta cũng không phải là ăn chay, chiếm tiện nghi trong tay ta không dễ dàng như vậy.
Lão đầu hữu khí vô lực đứt quãng nói.
Lý Thất Dạ trầm mặc không nói, nhìn qua lão đầu.
Mà lão đầu cũng không quan tâm Lý Thất Dạ bất mãn, hắn vẫn đứt quãng nói:
– Tiểu tử, ta muốn hỏi ngươi, ngươi, ngươi có phải thật sự, muốn… Muốn làm lớn một hồi?
Lý Thất Dạ trầm giọng nói:
– Ngươi nói tin tức Trường Sinh Thảo cho ta biết, ta sẽ mang suy nghĩ chân thật nói cho ngươi nghe.
– A, a, a, cò kè mặc cả.
Lão đầu cười nói:
– Cái này, cái này ta thật có chút hướng tới, cũng phải, nói cho ngươi biết vậy. Cũng không sao, đám vương bát đản kia không có đạt được Trường Sinh Thảo.
– A, a, a, thế gian này, nghĩ đạt được Trường Sinh Thảo, không thể nào, trừ, trừ phi là ta, ta gật đầu.
Nói đến đây lão đầu cười ha hả, hắn lồng ngực phập phồng, nhất thời kích động thở không ra hơi.
Nghe được lão đầu nói như vậy, Lý Thất Dạ thả lỏng một hơi, hắn lo lắng nhất chính là Cổ Minh đạt được Trường Sinh Thảo, nếu là như vậy đây là đả kích cực lớn, hiện tại Cổ Minh không có được Trường Sinh Thảo, tâm thần Lý Thất Dạ thả xuống.
– Nhưng mà, tiểu tử, ngươi cũng không cần cao hứng.
Lão đầu vừa cười vừa nói:
– Cổ Minh đám vương bát đản này, này, này, không đáng ngươi tính toán, tính toán không cái gì, so với lão tặc thiên, Cổ Minh, Cổ Minh chỉ là đám kiên hôi mà thôi, chỉ là nanh vuốt mà thôi. Nếu ngươi cố tình đi làm, ngươi, ngươi, ngươi còn con đường rất dài phải đi.
– Cho dù con đường có dài dằng dặc, ta cũng sẽ đi, ta cũng đi tới cuối cùng.
Lý Thất Dạ nói.
– A, a, a, ta, ta, ta rất thưởng thức ngươi, ngươi điểm ấy, ngươi điểm ấy giống ta hồi trẻ, chính là thổi da trâu, dũng cảm tiến tới, không sợ hãi.
Lão đầu cười rộ lên, cho dù hắn đã hấp hối, cho dù hắn nói chuyện đã hữu khí vô lực, vẫn tận tình cười to.
Cười đến cuối cùng, lão đầu thở gấp, Lý Thất Dạ chờ hắn thở xong, nhàn nhạt nói:
– Ngươi là ngươi, ta là ta, chúng ta có thể là địch nhân.
– A, a, a. Địch nhân cũng tốt, thân nhân cũng tốt, thì thế nào, cho dù là địch nhân. Có thể đối địch mấy ngàn vạn năm, địch nhân như vậy, ngươi đi nơi nào tìm?
Lão đầu vừa cười vừa nói.
Lý Thất Dạ trầm mặc không nói.
Qua một hồi lâu, lão đầu duỗi ngón tay chỉ vào Lý Thất Dạ, nói ra:
– Tiểu tử, ngươi, ngươi, ngươi muốn thắng trận chiến cuối cùng, ngươi phải tìm được vật kia, nếu không, ngươi vĩnh viễn không thắng được. Đây là kết luận qua bao nhiêu năm trường sinh…
– … Ta đi trước ngươi, không, không. Không biết có bao nhiêu kỷ nguyên chiến qua, hơn nữa phương pháp gì đều dùng qua, tế cả thế giới, luyện chín đại Thiên Thư, chịu tải thêm… Thiên mệnh, dùng Thiên Bảo… Phương pháp gì cũng dùng, nhưng, nhưng đều không có người thành công qua…
Nói nhiều lời như vậy, lão đầu cũng thở không ra hơi.
Lý Thất Dạ thuận khí giúp hắn, nói:
– Cũng không cần ngươi quan tâm, ta đã tìm được, hơn nữa ta còn biết nhiều hơn ngươi…, hiểu sâu hơn ngươi.
– A. A, a, tiểu tử, ngươi cũng đừng khoác lác, tuy ta cũng chưa từng thấy qua, cũng nghe qua một ít truyền thuyết. Nhưng, nhưng, nhưng ta cũng không phải sống uổng phí.
Nghe Lý Thất Dạ nói như vậy, lão đầu tử không hài lòng.
Lý Thất Dạ chỉ cười nhạt một tiếng, cũng không so đo với lão đầu.
– Tiểu tử, ta không thể nhìn thấy ngươi chiến thắng trở về, nhưng nếu thế gian có thật, thật có địa phủ, chờ ngươi chiến thắng trở về, ta cũng mỉm cười dưới cửu tuyền. Tặc, lão tặc thiên này, tiện nhân kia, chắc chắn sẽ có người giết nó!
Lão đầu đứt quãng, tuy hắn nói chuyện cố hết sức, nhưng mà nói ra câu sau cùng vẫn tràn ngập lực lượng, giống như đang lo to lên.
Chương 2545: Nguyện vọng chủ nhân Tiên Ma động
– Vậy ngươi phải nói Trường Sinh Thảo rồi.
Lý Thất Dạ nói với lão đầu.
– A, a, a, ta biết ngay, ngươi, ngươi tiểu tử này rất để bụng Trường Sinh Thảo, ngươi vẫn đánh chủ ý lên nó.
Lão đầu tử vừa cười vừa nói:
– Yên tâm, Trường Sinh Thảo vẫn trong tay ta, trên thế gian này, vậy, chỉ có ta biết nó ở nơi nào.
– Nếu ngươi muốn chết, phải nói tung tích của nó ra đi.
Lý Thất Da nói.
– A, a, a…
Lão đầu tử cười rộ lên, hắn nói:
– Tiểu tử, ta, ta, ta có thể mang tin tức Trường Sinh Thảo nói cho ngươi biết, chỉ cần ngươi mở miệng, Trường Sinh Thảo chính là của ngươi.
– Nhưng mà, ngươi muốn có điều kiện, thiên hạ không có cơm trưa miễn phí.
Lý Thất Dạ nói.
– Ngươi, nói đúng.
Lão đầu vừa cười vừa nói:
– Ta cho ngươi Trường Sinh Thảo, chỉ cần có hai yêu cầu, một, ngươi bái ta làm nghĩa phụ; hai, ngươi nhanh tìm nữ nhân, ngươi sinh ra con cháu, nhưng có một đứa phải mang họ của ta. Chỉ cần ngươi đáp ứng hai chuyện này của ta, ta, ta sẽ mang tung tích Trường Sinh Thảo nói cho ngươi biết.
– Đây là chuyện không có khả năng.
Lý Thất Dạ không cần suy nghĩ, cự tuyệt yêu cầu của lão đầu, nói:
– Ta sẽ không nhận giặc làm cha!
– A, a, a, tiểu tử, nếu như ta là tặc, vậy ngươi chính là tiểu tặc. Lão nhân ta làm chuyện xấu cả đời, nhưng, nhưng ngươi cũng không ít hơn ta.
Lão đầu sẽ không để ý, vừa cười vừa nói:
– Chúng ta cũng chỉ tám lạng nửa cân mà thôi.
– Chuyện khác có thể bàn, nhưng mà chuyện này không cần bàn.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra:
– Ngươi có thể đổi điều kiện khác, mặc kệ gian khó cỡ nào ta cũng làm.
– A, a, a, tiểu tử, ngươi cảm thấy ta, ta còn cầu thứ gì nữa sao? Sống, sống lâu như vậy, nên thấy cũng thấy, ta cũng chỉ có hai yêu cầu này.
Lão đầu vừa cười vừa nói:
– Với ngươi mà nói, một chút cũng không khó làm được, chỉ cần dập đầu với ta, bảo ta một tiếng nghĩa phụ, một lần sinh cháu trai cho ta, cái này, cái này, cái này đã đủ. chuyện như vậy quá dễ dàng.
– Đáng tiếc, đối với ta mà nói, đây là chuyện không cần bàn.
Lý Thất Dạ lắc đầu.
– A, a, a, tiểu tử, ngươi thật giống ta.
Lão đầu vừa cười vừa nói:
– Nếu ngươi không đáp ứng, ta cũng không giúp ngươi.
Nghe lão đầu nói, Lý Thất Dạ vẫn lắc đầu, nói ra:
– Ngươi có thể cân nhắc một chút, hoặc là ta có thể kéo dài tính mạng cho ngươi.
– Kéo dài tánh mạng?
Lão đầu vừa cười vừa nói:
– Ta đã tục không được, tình huống của ta, ta còn rõ ràng hơn ngươi. A, a, a, nói thật ra, ta sống sót cũng không có ý nghĩa, ít nhất ta đã bồi dưỡng được người như ngươi, cuối cùng có người đi chiến một trận với lão tặc thiên. A, nói đến chuyện này, tiểu tử, ngươi phải thắng lấy trở về, nhất, nhất, tốt nhất có Trường Sinh Thảo!
– Ta biết rõ.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:
– Cho nên ngươi có thể đổi điều kiện khác, nếu như ngươi còn có tâm nguyện gì, ta sẽ giúp ngươi hoàn thành.
– A, a, a, trừ hai chuyện này ra, ta không có.
Lão đầu cười ha hả nói.
– Ta bất lực.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói xong bắt đầu trầm mặc.
– Tiểu tử, ngươi thật giống ta.
Lão đầu hữu khí vô lực chỉ vào Lý Thất Dạ cười to, vừa cười vừa nói:
– Ta, ta, ta chỉ tiếc, không, không có đứa con như ngươi, bằng không thì, ta, ta, ta…
Cánh tay hắn rủ xuống, lại im ắng.
– Lão đầu, lão đầu, lão đầu…
Lý Thất Dạ cả kinh, vội vàng lung lay lão giả, huyết khí rót vào người của hắn, nhưng lúc này huyết khí đã không thể làm gì, lão dầu đã chết.
Đã từng vô địch, đã từng áp đảo chín tầng trời, đã từng là tồn tại chúng thần bái phục, hôm nay cứ như vậy vô thanh vô tức tử vong, hơn nữa hằn chết không có người thứ ba biết rõ.
Ôm lão đầu chết đi, Lý Thất Dạ nhẹ nhàng thở dài một hơi, quản chỉ có được Trường Sinh Thảo, lão đầu cuối cùng vẫn không thoát khỏi cái chết, nhưng mà đến cuối cùng lão vẫn giấu Trường Sinh Thảo đi, giấu ở nơi chỉ có hắn biết.
Đương nhiên Trường Sinh Thảo tuyệt đối không ở Tiên Ma động, bằng không đã bị Cổ Minh đạt được Trường Sinh Thảo, cho nên hắn vào thời khắc cuối cùng buông tha Trường Sinh Thảo, hắn vào thời điểm cuối cùng dùng biện pháp gì đó đưa Sinh Thảo chuyển qua địa phương khác!
Cuối cùng, Lý Thất Dạ vùi lão đầu hắn dưới thần tọa, dựng bia mộ, dựng trước mộ phần lão đầu. Đứng trước mộ phần, Lý Thất Dạ trầm mặc một lát, cuối cùng nhấc tay viết nhanh mấy chữ, Tiêu thị chi mộ!
Nhìn trước mắt phần mộ, Lý Thất Dạ thở dài, nói:
– Lão đầu, nghỉ ngơi đi, mặc kệ chúng ta có bao nhiêu ân oán, có quá nhiều cừu hận, tất cả đã tan thành mây khói. Một ngày nào đó, ta sẽ chiến thắng trở về, ta nhất định sẽ chiến phá trời xanh. Sẽ nói cho ngươi biết, thế gian thực sự có địa phủ, vậy ngươi cứ mỉm cười dưới cửu tuyền đi.
Nói xong lời cuối cùng, Lý Thất Dạ khom người cúi chào, lại rời đi.
Rời khỏi Tiên Ma động, nhìn qua thế giới bị phá thành mảnh vỡ, Lý Thất Dạ thở dài, hắn đã từng biết rõ mảnh thiên địa như lòng bàn tay, bây giờ đã không tồn tại.
Cuối cùng nhất, Lý Thất Dạ đứng trước Tiên Ma động, hắn lại nhìn Tiên Ma động, trong khoảng thời gian ngắn nội tâm hắn không có tư vị, không cách nào dùng bút mực để hình dung, tất cả nhân duyên đều bắt đầu ở Tiên Ma động, nhưng mà cuối cùng nhất Tiên Ma động vẫn hủy diệt, lão đầu cũng vẫn lạc, Trường Sinh Thảo cũng biến mất.
Lúc này đứng ngoài Tiên Ma động, hắn đã là chúa tể cửu giới, không còn là đồng tử chăn dê nữa.
Khi Lý Thất Dạ tiến vào Tiên Ma động, cửu giới xảy ra đại sự, cả cửu giới đều hưng phấn, cả cửu giới chấn động.
Rầm rầm rầm, trong một đêm trên bầu trời cửu giới xuất hiện vòng xoáy khổng lồ, vòng xoáy xuất hiện ở bất cứ nơi nào trong cửu giới, bất luận ngươi ở nơi nào trong cửu giới đều nhìn thấy.
Ma chi hạ vấn tâm – Hạ cố nhan | Truyện Ma Tu – Cổ Chân Nhân – Thỉnh chư vi nghé thăm …!
Đây là hình thái thiên mệnh biến ảo, là trước khi thiên mệnh xuất hiện, thời gian như chân long, khi thì phượng hoàng, khi thì thần linh…
Khi tiếng oanh minh vang lên, hình thái thiên mệnh cuối cùng đã xuất hiện, thiên mệnh bắt đầu hình thành làm chúng sinh cửu giới rung động, vô số người đều tận mắt nhìn quá trình thiên mệnh hình thành.
– Cảnh tượng này xem không chán, nếu như có thể mỗi thời đại đều nhìn thấy hình thái của nó, sống cũng không uổng.
Có lão bất tử nhìn vòng xoáy thiên mệnh, trong lòng cảm khái.
Về phần rất nhiều tu sĩ trẻ tuổi lần đầu nhìn thấy cảnh tượng này, bọn họ nhìn vòng xoáy mà nội tâm hưng phấn.
– Thiên mệnh đã thành, cuối cùng sẽ xuất hiện hình thái cuối cùng, kế tiếp là thời điểm đạt được thiên mệnh tán thành, chỉ có đạt được thiên mệnh tán thành, mới có tư cách tranh thiên mệnh, mới có tư cách tham gia trận chiên cuối cùng, trở thành Tiên Đế, thắng lợi chịu tải thiên mệnh.
Có thế hệ trước nhìn thiên mệnh, cảm khái nói ra.
Cùng thời điểm thiên mệnh hình thành, thiên tài trẻ tuổi phải đạt được thiên mệnh tán thành. Đương nhiên cũng không phải ai cũng có thể được thiên mệnh tán thành. Nếu như người trẻ tuổi đi Đại Thế Đạo dù mạnh hơn nữa cũng không được thiên mệnh thừa nhận, bởi vì thời điểm ngươi lựa chọn Đại Thế Đạo, thiên mệnh đã vô duyên với ngươi.