Đế Bá Audio Podcast
Tập 503 [Chương 2511 đến Chương 2515]
❮ sautiếp ❯Chương 2511: Nhân hiền đế hậu 1
Kỳ dị là sơng mù mỏng manh tràn ngập Phi Tiên giáo có thể mê hoặc cường giả, lão tổ Phi Tiên giáo. Nếu không có thánh huy Tiên Đế bảo vệ thì Phi Tiên giáo đã bị công chiếm, đệ tử mặc cho thiết kỵ Diệp Cửu Châu đồ sát.
– Chuyện gì xảy ra?
Nhìn Diệp Cửu Châu dẫn theo thiết kỵ Trấn Thiết Hải thành tập kích Phi Tiên giáo, Sơn Tổ ngạc nhiên. Bọn họ không ngờ Diệp Cửu Châu sẽ làm chuyện như vậy, bọn họ luôn cho rằng Diệp Cửu Châu mãi mãi theo Phi Tiên giáo.
– Cướp báu!
Tử Thúy Ngưng thấy cảnh đó thì thào:
– Cố Tôn thèm muốn kho báu Phi Tiên giáo, năm vị Tiên Đế đời đời tụ tập kho báu, bên trong giấu nhiêu thứ kinh thiên.
Nghe giải thích, các Sơn Tổ lòng rung động. Năm vị Tiên Đế Phi Tiên giáo tích lũy kho báu kinh người biết bao, nói không động lòng với kho báu đó là lừa người. Ai đối diện kho báu kia sẽ tim đập nhanh, năm vị Tiên Đế tích lũy rất hấp dẫn. Có kho báu đó sẽ xài nhiều đời không hết.
Biến dị đột ngột khiến người bất ngờ, đột nhiên nghịch chuyển không phải Phi Tiên giáo cũng không là Lý Thất Dạ mà do Cố Tôn lãnh đạo Trấn Thiên Hải thành. Cục diện biến đổi thế này e rằng không ai ngờ tới.
Vèo!
Hai tiên tác bắn ra trói lại bong bóng phong ấn Lý Thất Dạ và bốn huynh muội Nhân Hiền, Cố Tôn kéo hai bong bóng xoay người đi.
Keng!
Tiếng thương ngân, khi Cố Tôn kéo hai bong bóng to định chạy trốn thì mũi thương lóe tia sáng lạnh. Thanh long do quân đoàn Thanh Long biến thành nháy mắt chặn đường Cố Tôn, trường thương lóe tia sáng lạnh đâm xuyên hư không, cực kỳ sắc bén, khiến người rét run.
Bị chặn đường nhưng Cố Tôn không sợ, mỉm cười nói:
– Quân đoàn Thanh Long các ngươi nên đặt sức lực vào đối phó Cổ Minh.
Trấn Thế Chân Thần mở miệng nói:
– Buông Thời Gian Trường Hà Phao, tha cho ngươi khỏi chết!
Thanh âm lạnh băng không có đường thương lượng.
Tuy Cố Tôn được gọi là một tỏng mười thiên tài vạn cổ nhưng Trấn Thế Chân Thần ngôn ra tức pháp, mặc cho thiên tài như Cố Tôn cũng không dám coi thường.
Trấn Thế Chân Thần cực kỳ cường đại, nhưng Cố Tôn không sợ:
– Đáng tiếc, đối thủ của các ngươi không phải ta.
Cố Tôn cười hét to hướng Phi Tiên giáo:
– Nếu các ngươi không có gì phàn nàn vậy ta mang bốn Nhân Hiền Đế Tử đi!
Tất cả cường giả, lão tổ trong Phi Tiên giáo vừa kinh vừa giận nhưng bọn họ lực bất tòng tâm, hiện tại Diệp Cửu Châu tấn công kho báu quan trọng nhất Phi Tiên giáo qua mạnh mẽ. Cường giả, lão tổ tỉnh táo từ sương mù lo chạy đi cứu viện, kho báu quá quan trọng với họ.
Phi Tiên giáo rất mạnh nhưng lần này Diệp Cửu Châu đến có chuẩn bị, mang theo vô số kho báu, rất nhiều thần khí công thành, có thể nó imột đường thế như chẻ tre. Hi nhiều lão tổ chạy tới mới giảm chậm thế công của nhóm Diệp Cửu Châu.
Hiện tại những cường giả tỉnh táo từ sương mù đang đối kháng với Diệp Cửu Châu, không rảnh tay cứu Nhân Hiền Đế Tử. Những đệ tử cường giả còn trong mê mang thì càng không trông chờ.
Lúc này Cố Tôn cũng không vội chạy trốn, thật ra trong cục diện này dù gã phong ân Lý Thất Dạ, bốn Nhân Hiền Đế Tử thì vẫn không trốn được. Vì bầu trời này không chỉ có quân đoàn Thanh Long trấn thủ, trên bầu trời còn giấu Hắc Long Vương, Cố Tôn biết rõ điều này.
Giờ Cố Tôn đã phục hồi trạng thái trung niên nhưng gã biết sức một mình không thể đấu lại Hắc Long Vương, quân đoàn Thanh Long. Nên giờ Cố Tôn lật con bài trong tay gã, chỗ dựa của gã là bốn Nhân Hiền Đế Tử. Bây giờ bốn Nhân Hiền Đế Tử thành con tin của Cố Tôn.
Vang tiếng nổ điếc tai, một mảnh đất thần thánh Phi Tiên giáo chợt nứt ra.
Đất thần thánh này có một ngôi mộ cổ, tuy chiếm diện tích không lớn nhưng non xanh nước biếc, thánh quang thường chiếu, tràn ngập thánh huy Tiên Đế. Ngôi mộ cổ trong năm tháng dài dòng được quang huy Tiên Đế chiếu rọi, có thể nói trên đời không nhiều thứ khiến quang huy Tiên Đế luôn chiếu sáng. Khiến Tiên Đế để lại quang huy vĩnh viễn không thay đổi chứng minh thứ này hoặc người này cực kỳ quan trọng với Tiên Đế.
Đằng trước ngôi mộ cổ nựg một tấm bia cổ xưa rộng rãi viết ‘mộ của ái thê’, dưới góc bia đá ký tên Diệp Vân Châu.
Không người biết Diệp Vân Châu là ai, nhưng cái tên Thôn Nhật Tiên Đế thì người đời đều biết, đó là vị Tiên Đế thứ ba của Phi Tiên giáo.
Trong tiếng nổ ngôi mộ cổ nứt ra, một nữ nhân bước ra khỏi mộ cổ. Nữ nhân đi ra sơn hà lu mờ, trời trăng không ánh sáng. Nữ nhân này quá xinh đẹp, nàng như ngôi sao trên bầu trời chiếu sáng trời đêm, nàng tụ tập vạn vực dục tú, lấp lánh tỏa sáng. Khiến người ngước nhìn là người nàng toát ra khí chất cao quý vô thượng, trên người nàng tràn ngập khí thế quân lâm thiên hạ, khiến người cảm nhận nó muốn quỳ xuống ngay. Nàng trời sinh chấp chưởng vạn giới, hiệu lệnh bát phương.
– Đây là Đế Hậu của Thôn Nhật Tiên Đế sao?
Nhìn nữ nhân tuyệt thế vô song bước ra từ mộ cổ, cường giả Phi Tiên giáo cũng hoảng sợ tái mặt.
Đệ tử Phi Tiên giáo biết chỗ bọn họ đứng cực kỳ thần thánh, là nơi chôn ái thê của Thôn Nhật Tiên Đế. Sau khi Thôn Nhật Đế Hậu qua đời thì Thôn Nhật Tiên Đế đau đớn truy điệu, chôn nàng tại đây, để quang huy Tiên Đế luôn chiếu rọi.
Các đời đệ tử Phi Tiên giáo từng đến đây điếu niệm, tưởng nhớ Đế Hậu cống hiến cho Phi Tiên giáo.
Bây giờ một nữ nhân tuyệt thế ra từ mộ Thôn Nhật Đế Hậu, sao không khiến đệ tử Phi Tiên giáo ngạc nhiên? Bọn họ cho rằng Thôn Nhật Đế Hậu sống lại.
Có lão tổ nhìn nữ nhân tuyệt thế vô song ra khỏi ngôi mộ rất nhanh nhận ra thân phận của nàng.
Lão tổ hoảng sợ kêu lên:
– Không phải Thôn Nhật Đế Hậu, là Nhân Hiền Đế Hậu!
Nghe lão tổ nói, nhiều đệ tử Phi Tiên giáo trợn tròn mắt, không rõ xảy ra chuyện gì. Vì Đế Hậu của Nhân Hiền Tiên Đế chôn tại nơi khác trong Phi Tiên giáo, cách mộ Thôn Nhật Đế Hậu rất xa.
Hiện tại Nhân Hiền Đế Hậu ra từ mộ Thôn Nhật Đế Hậu làm các đệ tử Phi Tiên giáo ngây người, bọn họ kỗ có chuyện gì. Tại sao Nhân Hiền Đế Hậu chôn trong mộ của Thôn Nhật Đế Hậu?
Nhiều cường giả Phi Tiên giáo biết Nhân Hiền Đế Hậu chết sớm, nàng chưa kịp hưởng thụ vinh diệu Đế Hậu thì đã lìa đời. Nhưng Nhân Hiền Tiên Đế có nhiều cống hiến cho Phi Tiên giáo, nên Nhân Hiền Đế Hậu được chôn vào Phi Tiên giáo, được hậu nhân kính ngưỡng.
Lúc nhìn Nhân Hiền Đế Hậu ra khỏi mộ cổ, một số lão tổ Phi Tiên giáo, ví dụ chiến tướng từng dưới tay Nhân Hiền Tiên Đế đều lặng im, dường như không ngạc nhiên với kết quả này.trước đó bọn họ đã biết sự thật, đều chọn đứng về phía Nhân Hiền Đế Hậu, nếu không mạch Nhân Hiền Tiên Đế làm sao có thể độc chưởng quyền to Phi Tiên giáo?
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Nhân Hiền Đế Hậu đi ra một chỉ ngang trời thẳng hướng đoàn thiết kỵ Diệp Cửu Châu.
Tiếng hét vang lên:
– A!
Nhiều cường giả Trấn Thiên Hải thành bị giết, Diệp Cửu Châu cũng bị một chỉ đánh bay. Đối phương quá mạnh, siêu khủng bố, Diệp Cửu Châu không đỡ nổi một chiêu.
Ong ong ong ong ong!
Nhân Hiền Đế Hậu bước vào chiến trường, thoáng chốc chặn đường Cố Tôn.
Chương 2512: Nhân hiền đế hậu 2
Trong khoảnh khắc này ba người Cố Tôn, Nhân Hiền Đế Hậu, thanh long chiếm một góc thành hình tam giác. Cả ba kiềm chế nhau, ai ra tay trước sẽ bị công kích.
Nhân Hiền Đế Hậu mở miệng nói:
– Thả ngô nhi, tha cho ngươi khỏi chết!
Nhân Hiền Đế Hậu uy nghiêm vô thượng, có tư thế hiệu lệnh cửu thiên, cường giả như Cố Tôn cũng không lọt vào mắt nàng.
Cố Tôn không giận Nhân Hiền Đế Hậu, ngược lại cười tươi nhàn nhã nói:
– Đế Hậu, ta không có địch ý với Phi Tiên giáo các người, ta chỉ dùng phép khích tướng. Không dùng chút thủ đoạn e rằng Đế Hậu sẽ không xuất hiện. Đế Hậu đã hiện thân thì dễ bàn rồi, ta có thể thả đé tử, có thể giải độc Mâu Tiếu cho Phi Tiên giáo, ta chỉ có một điều kiện.
Ánh mắt Nhân Hiền Đế Hậu sắc bén:
– Chưa đến lượt ngươi bàn điều kiện với ta!
Mắt phượng lóe tia sáng, khí thế bức người, Đế Hậu trấn áp.
Nhân Hiền Đế Hậu nói:
– Hiện tại thả ngô nhi còn kịp, nếu không sẽ diệt Trấn Thiên Hải thành ngươi!
– Đế Hậu, đừng lãng phí thời gian của hai chúng ta.
Cố Tôn cười lắc đầu nói:
– Không thể phủ nhận Đế Hậu rất mạnh, ta đoán đếh ậu có thực lực đối kháng Tiên Đế, không chừng từ chỗ Cổ Minh có được thủ đoạn ngang ngửa Tiên Đế. Nhưng Cố Tôn ta không sợ Đế Hậu, ta từng tiếp xúc người khủng bố còn hơn đếh uậ chứ nói gì là Đế Hậu?
Nói đến đây con ngươi Cố Tôn co rút chậm rãi nói:
– Bây giờ Đế Hậu và ta ở trên một chiếc thuyền, Đế Hậu là người thông minh, biết ai là bằng hữu ai là kẻ thù. Hiện tại ta chỉ muốn hắn, những cái khác thuộc về Đế Hậu.
Nhân Hiền Đế Hậu liếc Lý Thất Dạ trong phong ấn, mắt phượng lóe tia sáng lạnh lộ ra sát khí đáng sợ. Nhân Hiền Đế Hậu biết người trong phong ấn là tồn tại thế nào, mục tiêu nàng theo đuổi cả đời là giết người như thế.
Nhân Hiền Đế Hậu lạnh lùng hỏi:
– Nếu ta không chịu thì sao?
– Thế thì Đế Hậu, kế hoạch các thời đại của Đế Hậu sẽ thành công dã tràng giỏi tre múc nước.
Cố Tôn cười nói:
– Đế Hậu không chỉ mất dì nhi nữ của mình còn sẽ bị đồ sát, Phi Tiên giáo các ngươi nhất định thành tro bụi. Nếu Đế Hậu muốn chơi cứng với ta thì được thôi, ta thả hắn, ta đứng về phía quân đoàn Thanh Long.
– Đừng nhìn ta với ánh mắt đó.
Khi mắt Nhân Hiền Đế Hậu long lên, Cố Tôn cười nói:
– Đúng vậy! Ta muốn mưu sát Âm Nha đại nhân, chuyện này hắn cũng biết rõ. Khi ta còn nhỏ xíu hắn đã biết ta trời sinh phản cốt, nên ta phản bội hắn cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Bây giờ ta đứng bên cạnh hắn, dù hắn không tha thứ ta cũng chẳng sao, sớm muộn gì hắn sẽ giết ta.
– Nhưng, Đế Hậu đừng quên ta và Đế Hậu là người lạ, quan hệ của ta với đại nhân là sư đồ. Nếu chọn chết trong tay ai thì chắc chắn ta chọn chết trong tay hắn, ít ra quang vinh hơn trong tay Đế Hậu, nổi tiếng hơn. Cộng thêm nếu ta thả hắn ra đồ diệt dư nghiệt các ngươi, dù ta không tính là công thần nhưng ít ra có chỗ chôn.
Nói tới đây Cố Tôn cười lên, ung dung nói:
– Hiện tại Đế Hậu nên biết chọn thế nào đi? Đế Hậu nên chọn đứng về phía ta, hiện tại Đế Hậu nên ra tay ngăn nhóm quân đoàn Thanh Long lại tranh thủ thời gian cho ta chạy trốn. Hơn nữa đến lúc ta sẽ giải Thời Gian Trường Hà Phao cho bốn vị Đế Tử.
Mắt Nhân Hiền Đế Hậu hấp háy, nàng phải suy xét lời Cố Tôn nói.
Trấn Thế Chân Thần lạnh lùng nói:
– Ngươi tính toán giỏi thật.
Quân đoàn Thanh Long cùng lúc tỏa định hai mục tiêu Cố Tôn, Nhân Hiền Đế Hậu.
– Không dám, không dám, Chân Thần quá khen, đây đều là đại nhân dạy giỏi.
Cố Tôn cười nói:
– Tục ngữ nói rất hay, có gan mới làm giàu, muốn thành công thì phải mạo hiểm. Nói thật ra ta không quá tin tưởng hiện tại thành công, dù sao đại nhân là người tính toán vạn cổ. Nhưng mặc kệ có thật hay không ta đều liều một phen, Chân Thần thấy có đúng không?
Trên chiến trường giằng co, ba phe Cố Tôn, quân đoàn Thanh Long, Nhân Hiền Đế Hậu kiềm chế nhau. Nếu ai ra tay chắc chắn sẽ bị hai phe khác công kích.
– Đế Hậu, hiện tại không phải lúc do dự.
Cố Tôn chậm rãi nói:
– Đế Hậu muốn báo thù còn nhiều thời gian, chỉ cần còn về sau thì Đế Hậu suy xét làm sao truy sát ta cũng không muộn. Hiện tại Đế Hậu phải đánh lui kẻ địch, nếu không Đế Hậu chẳng còn lại gì. Nếu bây giờ Đế Hậu giúp ta một tay, giải vây cho ta thì Đế Hậu là bên thắng, có được nguyên Cửu Giới! Phi Tiên giáo các ngươi sẽ làm đế đừi đời, toàn Cửu Giới nằm ỏng tay Đế Hậu!
Cố Tôn nói cũng có lý. Nếu bây giờ Cố Tôn mang Lý Thất Dạ đi thì Nhân Hiền Đế Hậu là bên thắng thật sự, miễn nàng có thể đánh bại quân đoàn Thanh Long, một khi huyết thống Cổ Minh của họ mạnh lên, với nội tình Phi Tiên giáo thì Cửu Giới là vật trong túi bọn họ.
Nhân Hiền Đế Hậu không do dự gì nữa, nàng tiến lên một bước chặn quân đoàn Thanh Long. Trong khoảnh khắc này Nhân Hiền Đế Hậu lựa chọn, dù nàng không cách nào tự tay giết Âm Nha báo thù lớn nhưng ít ra nàng sẽ có được Cửu Giới!
Cố Tôn nở nụ cười từ từ lùi ra sau:
– Đây mới là lựa chọn thông minh, trí tuệ của Đế Hậu khiến ta phục sát đất.
Miễn Nhân Hiền Đế Hậu ngăn lại toàn bộ hỏa lực thì Cố Tôn sẽ có cơ hội bỏ chạy.
– Muốn đi?
thanh long ra tay, trường thương xé gió, thương quang chặt đứt trời sao. Uy lực một thương làm Hoành Kích Tiên Đế cũng hoảng sợ.
Nhân Hiền Đế Hậu quát to:
– Đừng vội càn rỡ!
Nhân Hiền Đế Hậu ngăn thanh long lại, khi nàng vừa ra tay thì sau lưng giương cánh ức vạn trượng. Cánh phong lại cánh cửa vạn giới, bùm một tiếng chặn thương từ thanh long.
Nhân Hiền Đế Hậu ngăn lại một thương vô địch của thanh long cực kỳ nhẹ nhàng, không hề khó khăn gì, từ đó thấy ra nàng cường đại, đáng sợ đến đâu.
Thấy Nhân Hiền Đế Hậu dũng mãnh tấn công không hề sợ hãi quân đoàn Thanh Long, Cố Tôn khen:
– Đế Hậu vô địch.
Cùng lúc đó, Cố Tôn bắt đầu thụt lùi kéo khoảng cách.
Cố Tôn để lại bong bóng phong ấn bốn Nhân Hiền Đế Tử, chỉ kéo bong bóng phong ấn Lý Thất Dạ thụt lùi. Cố Tôn giữ lời hứa với Nhân Hiền Đế Hậu, huống chi bốn Nhân Hiền Đế Tử chỉ là con tin, tác dụng không lớn. Mục đích của Cố Tôn đã hoàn thành thì bốn Nhân Hiền Đế Tử vô dụng.
Keng!
Thưng ngân vạn giới, quân đoàn Thanh Long nổi giận, trường thương chỉ vũ trụ, ánh sáng vàng tuôn ra từ khắp người, long tức cuồng bạo. Quân đoàn Thanh Long sắp nổi khùng, bọn họ phải đánh lui Nhân Hiền Đế Hậu với tốc độ nhanh nhất, cứu Lý Thất Dạ.
Ngay khi Cố Tôn định chạy trốn thì một thanh âm nhàn nhã vang lên:
– Không vội, không vội, mọi người gấp cái gì. Khó khăn lắm mới tụ hội với nhau, thời gian tốt dpdẹ như thế vội gì đánh nhau, vội vàng chạy trốn?
Cố Tôn vừa nghe đến thanh âm này thì hoảng sợ, mặt trắng bệch. Cố Tôn sớm chuẩn bị đường chạy trốn, khi gã đã chạy thì không ai tìm thấy được. Cố Tôn sẽ tốn ở nơi không ai tìm ra.
Nhưng Cố Tôn chưa kịp tốn đã bị người chặn đường, thấy người đó khiến gã biến sắc mặt, nhìn hướng bong bóng.
Chương 2513: Ai cười đến phút cuối
Người đột nhiên xuất hiện là Lý Thất Dạ, một Lý Thất Dạ sống động đứng đó, Lý Thất Dạ chặn đường Cố Tôn.
Nhìn Lý Thất Dạ rõ rành rành đứng trước mặt, Cố Tôn liếc Lý Thất Dạ trong bong bóng. Hai Lý Thất Dạ giống y như đúc, thông minh như Cố Tôn cũng không phân biệt được cái nào là Lý Thất Dạ thật, cái nào là hàng giả.
Nhân Hiền Đế Hậu nhìn hai Lý Thất Dạ giống y như đúc thì rất ngạc nhiên, vì đẳng cấp thực lực của nàng không thể phân biệt đâu là Lý Thất Dạ thật, Lý Thất Dạ giả.
Cố Tôn rất thông minh, chớp mắt thụt lùi, kéo giãn khoảng cách với Lý Thất Dạ, nháy mắt ra tay thả bốn Nhân Hiền Đế Tử bị phong ấn trong bong bóng.
Một chuỗi hành động liền mạch. Cố Tôn cách Lý Thất Dạ thật xa, vẻ mặt kính sợ nhìn Lý Thất Dạ. Vì bản lĩnh của Cố Tôn do Lý Thất Dạ dạy, tính toán của gã toàn học từ hắn, không ai kính sợ Âm Nha nhiều hơn Cố Tôn.
Lý Thất Dạ nhìn bong bóng lại xem sương mù, khen:
– Phải công nhận ngươi học được rất nhiều thứ từ ta. Ngươi không chỉ được đến Thời Gian Trường Hà Phao, Mâu Tiếu còn khiến một hồn của mình tái tạo, dùng sự chênh lệch gặp gỡ giữa chưa chuyển thế và nửa chuyển thế bóc tách thời gian của mình, qua kẽ qở dùng Thời Gian Trường Hà Phao phong ấn ta. Cách này trên đời trừ ta ra thật không nghĩ ra ai có thể nghĩ được cách xảo diệu như vậy.
– Đây là thủ đoạn phong ân đẳng cấp Tiên Đế. Này không chỉ là Thời Gian Trường Hà Phao muốn tìm cũng không thấy, giữa chưa chuyển thế và nửa chuyển thế là thiết kế không gì sánh bằng, sơ sẩy một cái sẽ thành tro. Hắc Long Vương còn không dám thử nhưng ngươi thì dám.
Cố Tôn không hề kiêu ngạo:
– Không dám, đây đều là đại nhân dạu giỏi.
Cố Tôn chậm rãi thụt lùi đến bên cạnh Nhân Hiền Đế Hậu.
Vì hôm nay có thể nói Cố Tôn tốn nhiều công sức, gã tính toán lâu như vậy chỉ vì chờ ngày này, nên mất nhiều công sức tìm được Thời Gian Trường Hà Phao, Mâu Tiếu.
Thời Gian Trường Hà Phao là thứ sinh ra khi thời gian chảy trong năm tháng dài dòng. Thời Gian Trường Hà Phao rất hiếm hoi, vì thời gian trường hà kết tinh ngoài ý muốn. Một kỷ nguyên có thể sản xuất ra ba, năm Thời Gian Trường Hà Phao đã cực kỳ ghê gớm.
Lúc phong ấn tồn tại đẳng cấp Tiên Đế thì Lý Thất Dạ có suy xét đến dùng Thời Gian Trường Hà Phao, phương án này đại khái do Lý Thất Dạ nghĩ ra, nhưng về sau hắn không chấp hành nó.
Cố Tôn biết phương án của Lý Thất Dạ, gã thật sự chấp hành, không ngờ thành công.
Mâu Tiếu là thứ vô cùng hiếm hoi, truyền thuyết có được chân long huyết thống thận long sinh ra tinh hoa, trong Cửu Giới từng để lại một bộ xương thận long đại thành. Lý Thất Dạ ngẫu nhiên nhắc tới chuyện này, Cố Tôn cố ý ghi nhớ, thật sự tìm tới thứ này. Cố Tôn dùng mâu Tiếu vào Phi Tiên giáo, mượn đó mê hoặc Phi Tiên giáo, chuẩn bị một hơi đánh vào Phi Tiên giáo.
– Đây là công lao của ngươi, ta không dám nói dạy giỏi.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu nói:
– Đáng tiếc ngươi lại đi nhầm một bước.
Lý Thất Dạ sống rất lâu nhưng phải công nhận Cố Tôn rất có thiên phú, có thành tựu rất cao. Trước kia người Lý Thất Dạ bồi dưỡng đều đặt thiên phú, sức lực vào việc tu luyện, trở thành tồn tại như Tiên Đế.
Cố Tôn thì khác, gã học tính toán của Âm Nha, muốn trở thành giống Âm Nha, thậm chí thay thế hắn. Tiếc rằng Cố Tôn không đấu lại Âm Nha.
Tuy thua nhưng cảm xúc của Cố Tôn bình tĩnh, gã có thể cười được:
– Đại nhân nói rất đúng.
Cố Tôn chậm rãi nói:
– So với đại nhân thì ta còn non, dù là bày mưu lập kế hay tính toán thiên hạ đều không bằng đại nhân. Ta thiếu kiến thức uyên bác xa rộng của đại nhân, tri thức mênh mông vô song. Lần này thành công phong ấn đại nhân nói thật là ta còn không tin được. Giờ ta đã hiểu đại nhân không chỉ là tính toán ta, đại nhân tính toán cả thiên hạ, tính toán hết mọi người.
Trong khoảnh khắc Cố Tôn hiểu Lý Thất Dạ muốn tận diệt toàn bộ kẻ thù, dù là gã hay Nhân Hiền Đế Hậu. Lý Thất Dạ còn muốn tiêu diệt hết Cổ Minh, nếu không tỷ phu Hắc Long Vương đã chẳng ẩn phía chân trời, tỏa định tám hướng Cửu Giới.
Trong lòng Cố Tôn rõ ràng Cổ Minh mà xuất hiện sẽ bị đồ sát, Âm Nha sớm chờ bọn họ chui đầu vô lưới!
Nhưng Cố Tôn không thể không mạo hiểm một phen, gã biết đây là cơ hội duy nhất của mình. Nếu Cố Tôn bỏ lỡ cơ hội lần này thì không còn cơ hội đánh bại Âm Nha nữa. Đặc biệt sau khi Âm Nha đi đệ thập giới thì Cố Tôn mãi mãi không có cơ hội so cao thấp, đến bước đường đó Âm Nha sẽ càng đáng sợ, càng cường đại.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói, mắt nhìn bầu trời:
– Đáng tiếc vẫn có người cẩn thận hơn ngươi, giữ thái độ càng cẩn trọng hơn ngươi.
Nói chuyện với người thông minh đỡ mệt, Cố Tôn biết Lý Thất Dạ tính toán Cổ Minh, đáng tiếc cho đến bây giờ Cổ Minh không chịu lộ mặt. Cổ Minh không ra tay, nếu không Lý Thất Dạ sẽ một hơi đồ diệt Cổ Minh rồi. Nếu may mắn không chừng sẽ lấy được thể phương từ tay Cổ Minh.
Chỉ tiếc cho tới bây giờ Cổ Minh cực kỳ cẩn trọng, bình tĩnh, không tùy tiện ra tay.
Điều này không lạ, dù sao Cổ Minh đã từng đối địch qua các thời đại với Lý Thất Dạ, sau khi bị đồ diệt thì bọn họ cẩn trọng hơn. Vì Cổ Minh sợ lại bị đồ diệt, không đến lúc bất đắc dĩ thì Cổ Minh sẽ không mạo hiểm ra tay.
Nhưng chuyện xảy ra trong Phi Tiên giáo hiển nhiên Cổ Minh muốn thăm dò, mượn Phi Tiên giáo đột phá lỗ hổng Cửu Giới.
Cố Tôn cười nói:
– Vì vậy mới nói ta còn hơi non.
Thua nhưng Cố Tôn không buồn bã, gã nhìn Lý Thất Dạ bị phong ấn trong Thời Gian Trường Hà Phao.
– Ta chỉ tò mò cái nào mới là chân thân của đại nhân?
Lý Thất Dạ cười bí hiểm:
– Điều này quan trọng sao?
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
– Là thật hay giả đều không ảnh hưởng kết cục.
Nói xong người Lý Thất Dạ rung lên, nháy mắt xuyên thấu Thời Gian Trường Hà Phao như xuyên qua thời gian.
Bóc!
Thời Gian Trường Hà Phao vỡ, hai Lý Thất Dạ dung hợp thành một, người ta càng khó phân biệt vấn đề thật giả.
Thật ra trong hai Lý Thất Dạ có một là phân thân, phân thân này không giống bình thường. Phân thân này là Lý Thất Dạ dùng Thiên Địa Ấn khắc ấn mình, phân thân được ấn ra chỉ thua chân thân một chút xíu.
Thời Gian Trường Hà Phao nháy mắt bị phá giải, Cố Tôn không bất ngờ. Người khác không phá được Thời Gian Trường Hà Phao nhưng chắc chắn Âm Nha có thể làm được. Vì Cố Tôn có được Thời Gian Trường Hà Phao cũng đến từ48e của Âm Nha.
Cố Tôn đã bất chấp thắng thua, thật ra trước khi hành động trong lòng gã đã chuẩn bị tâm lý. Thua trong tay tồn tại như Âm Nha không có gì bất ngờ.
Cố Tôn lùi đến bên cạnh Nhân Hiền Đế Hậu, chậm rãi nói:
– Đế Hậu, tốt nhất có thể bảo đảm Cổ Minh ủng hộ Đế Hậu, không thì Đế Hậu sẽ chết rất thảm, Phi Tiên giáo sẽ diệt.
Với Cố Tôn thì lúc này gã đứng chung trận doanh cùng Nhân Hiền Đế Hậu, Phi Tiên giáo. Cố Tôn hay Nhân Hiền Đế Hậu đều không có đường lựa chọn, khoảnh khắc này bọn họ chỉ có thể hợp sức.
Chương 2514: Thù hận của Nhân Hiền Đế Hậu
Đương nhiên trong cục diện này Cố Tôn không ôm hy vọng gì, gã hy vọng Cổ Minh có thể lại một lần nữa xuất hiện, ít ra lại sáng tạo cơ hội cho gã.
Nhân Hiền Đế Hậu, bốn Nhân Hiền Đế Tử lạnh lùng nhìn Lý Thất Dạ. Đặc biệt Nhân Hiền Đế Hậu, mắt phượng lộ ra sát khí đáng sợ, dường như nàng và Lý Thất Dạ có thù không đội trời chung. Nhân Hiền Đế Hậu hận không thể xé xác Lý Thất Dạ ra.
Lý Thất Dạ cười, hắn nhìn Nhân Hiền Đế Hậu, chậm rãi nói:
– Nàng có thể sống tiếp không có gì bất ngờ xảy ra, nàng đã phạm hai tội lớn phải chết. Một, không nên cấu kết Cổ Minh. Hai, không nên giả chết tránh tốn trong mộ Thôn Nhật Đế Hậu.
Ngày xưa Nhân Hiền Đế Hậu chết sớm nhưng sự thật không phải vậy, nàng dùng cái chết né tránh tai mắt người đời, thay đổi huyết thống của mình.
Chuyện Nhân Hiền Đế Hậu định bồi dưỡng huyết thống Cổ Minh bị lộ, Âm Nha cưỡng chế tuần thị Phi Tiên giáo. Nhân Hiền Đế Hậu đã búp trong mộ Thôn Nhật Đế Hậu từ lâu.
Sau khi xảy ra biến cố, Âm Nha đem phi tiên đào ba thước đất nhưng có một chỗ hắn tuyệt đối không đụng vào, là mộ Thôn Nhật Đế Hậu. Bởi vì Thôn Nhật Đế Hậu không chỉ là thê tử của Thôn Nhật Tiên Đế, nàng rất được Âm Nha xem trọng, yêu thích. Nàng không chỉ có được vinh diệu, đại vị vì làm Đế Hậu, nàng từng là đệ tử mạnh nhất bên cạnh Âm Nha.
Vì úy xét dến Âm Nha tuyệt đối không đào mồ Thôn Nhật Đế Hậu nên Nhân Hiền Đế Hậu giả chết ẩn vào mộ, từ nay biến mất khỏi cõi đời. Mọi người cho rằng Nhân Hiền Đế Hậu đã chết, một số lão tổ Phi Tiên giáo luô muốn tìm ra bàn tay đen sau màn mà mãi không được. Bọn họ không ngờ Nhân Hiền Đế Hậu trốn trong mộ Thôn Nhật Đế Hậu.
Nhân Hiền Đế Hậu không hề sợ hãi Âm Nha:
– Hoặc ngươi chết hoặc ta mất!
Nhân Hiền Đế Hậu tiến lên, đế uy hùng hồn, dù đối mặt tồn tại như Âm Nha thì nàng vẫn cao cao tại thượng.
4từ lâu Nhân Hiền Đế Hậu đã biết nàng sẽ đối địch với Âm Nha, nàng rõ ràng mình sẽ gặp phải chuyện gì. Hôm nay khi lại đối diện, Nhân Hiền Đế Hậu không hề sợ hãi. Với Nhân Hiền Đế Hậu thì ngày này rồi sẽ đến.
Lý Thất Dạ nhìn Nhân Hiền Đế Hậu, lắc đầu nói:
– Có vài chuyện ta không rõ. Ngươi xuất thân từ nhân tộc, là Đế Hậu nhân tộc lại thành nanh vuốt của Cổ Minh, thật khiến người tiếc thương.
– Trên đời rất nhiều chuyện ngươi không hiểu@
Nhân Hiền Đế Hậu lạnh lùng nói:
– Cửu thiên thập địa không vận chuyển theo ý chí của ngươi, vạn vực thiên thế cũng không phải ngươi muốn làm gì thì làm!
Nhìn mắt phượng tràn đầy thù hận, Lý Thất Dạ nở nụ cười:
– Ta hiểu rồi.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
– Cuối cùng vẫn là bởi vì Nhân Hiền Tiên Đế! Nhưng về mặt này cho đến nay Nhân Hiền Tiên Đế rất nghiêm cẩn, cẩn trọng. Làm Đế Hậu nhưng ngươi chọn đường trái ngược với hắn, tiếc thay cho ngươi, cũng tiếc cho Nhân Hiền Tiên Đế.
– Cả đời Nhân Hiền Tiên Đế tạo dựng anh danh không dễ, hắn cống hiến nhiều cho nhân tộc, không uổng cái danh ‘Nhân Hiền’. Nhưng ngươi đi lên con đường Cổ Minh, khiến nhượng Phi Tiên giáo vạn kiếp bất phục. Làm Đế Hậu, ngươi không chỉ hổ thẹn với liệt tổ liệt tông Phi Tiên giáo, cũng thnẹ với thân phận Đế Hậu, thẹn với Nhân Hiền Tiên Đế!
Nhân Hiền Đế Hậu hét chói tai ngắt lời Lý Thất Dạ:
– Đừng nhắc đến Nhân Hiền nữa!
Nhân Hiền Đế Hậu lạnh lùng nói:
– Vì hắn nên ta mới đi con đường hắn không muốn đi, không dám đi! Tất cả đều tới lúc trở về căn nguyên. Huyết thống vô tội, hắn cũng không có sai lầm, thế gian nên cho hắn một lẽ công bằng, ngươi cũng nên đưa cho hắn lẽ công bằng!
– Vậy sao?
Lý Thất Dạ nhìn Nhân Hiền Đế Hậu, lạnh lùng nói:
– Ta muố nhìn xem huyết thống vô tội như thế nào? Ngày xưa Nhân Hiền Tiên Đế cũng không dám nói lời như vậy!
– Dựa vào cái gì huyết thống có tội!
Nhân Hiền Đế Hậu lạnh lùng nói:
– Hơn nữa thế nhân có tội hay vô tội không phải do ngươi phán định, ngươi không có bất cứ tư cách thẩm phán huyết thống của một ngươi có tội hay không!
Lý Thất Dạ bật cười, chậm rãi nói:
– Nói vậy là ngươi vì huyết thống Cổ Minh của Nhân Hiền Tiên Đế nên trách tội ta?
– Đúng vậy! Là ngươi hại cả đời hắn!
Nhân Hiền Đế Hậu lạnh lùng nói:
– Vì một câu nói của ngươi buộc hắn lập huyết thề vạn cổ. Hắn là một vị thiên tài, một vị nhân kiệt vô cùng tuyệt thế. Vì thái độ của ngươi, vì lời ngươi nói mà hắn tự ti huyết thống của mình, buồn phiền vì nó. Vì huyết thống Cổ Minh mỏng manh đó mà hắn nhiều lần chịu dày vò. Vì chặt đứt huyết thống Cổ Minh, vì huyết thống thuọc về nhân tộc mà hắn nhiều lần rút gân đổi xương mình.
– Mỗi lần rút gân đổi xương thay vào đó là kết quả đau khổ không chịu nổ. Dù hắn là kỳ nam tử xương cốt cứng nhưng trong đau đớn không kiềm được gào thét! Ngươi không cùng hắn trải qua thống khổ, ngươi chưa nghe thấy tiếng hét đau đớn của hắn, ngươi không chính mắt thấy hắn phát cuồng vì buồn rầu. Tất cả chỉ vì huyết thống yếu đến hầu như không có! Tất cả khởi nguồn đau khổ của hắn chỉ vì một thái độ, một câu nói của ngươi!
Nói tới đây Nhân Hiền Đế Hậu hét chói tai, mặc cho nàng hoàng trụ vô biên, cao quý vô song lúc này mặt vặn vẹo.
Nàng không chỉ là Đế Hậu của Nhân Hiền Tiên Đế, cũng là hồng nhan tri kỷ của gã. Khi Nhân Hiền Tiên Đế mới khởi bước thì Nhân Hiền Đế Hậu đã luôn làm bạn bên gã, nàng luôn bày mưu lập kế, làm bạn bên gã, cùng gã trải qua các cực khổ. Nhân Hiền Đế Hậu nhìn Nhân Hiền Tiên Đế chịu khổ, nhìn gã bị đau. Nhân Hiền Đế Hậu yêu Nhân Hiền Tiên Đế sâu sắc nên nàng chọn hành động cực đoan.
– Đúng, ta không thấy hắn đau đớn, chưa nghe hắn gào thét.
Với lời chất vấn, Lý Thất Dạ thản nhiên đối diện:
– Ngươi nói đúng, là ta phán định sống và chết của Nhân Hiền Tiên Đế, là ta nói một câu khiến hắn lập huyết thề, vậy thì sao?
– Ta không biết đau đớn của Nhân Hiền Tiên Đế.
Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn Nhân Hiền Đế Hậu:
– Nhưng ta tự mình trải qua, chính mắt nhìn thấy thống khổ của Cửu Giới. Hắc ám bao phủ Cửu Giới, vạn tộc bị nô dịch, nhân tộc cũng tốt, mị linh cũng thế, chỉ là con kiến trong mắt Cổ Minh. Trong năm tháng hắc ám đó bao nhiêu nhân tộc gào thét, bao nhiêu sinh linh bi khóc, bao nhiêu người bị rút gân lóc thịt làm thành ao máu rừng thịt! Bao nhiêu người trở thành món đồ chơi cho Cổ Minh!?
– Với những điều đó thì chút đau khổ của Nhân Hiền Tiên Đế có là gì?
Lý Thất Dạ lạnh lùng nói:
– So với hắc ám Cổ Minh bao phủ Cửu Giới, Nhân Hiền Tiên Đế thống khổ không đáng nhắc tới. Ta có thể đồ sát một vị Tiên Đế, ta thậm chí có thể đồ sát trăm giáo thậm chí thị ngàn giáo, chỉ cần đổi lấy Cổ Minh diệt tuyệt, hết thảy đáng giá! Ta cũng không tiếc, hoàn toàn không để ý có ai đau khổ trong quá trình này!
– Ai có tội, ai nên chịu khổ không do ngươi quyết định, không phải thế nhân quyết định mà nên từ trời thẩm phán!
Nhân Hiền Đế Hậu lạnh lùng nói:
– Một câu nói, một thái độ của ngươi liền phán người có tội, cho rằng một người sẽ trở thành ác nhân. Đó là làm ác, cũng là hung thủ!
Chương 2515: Đại quyết chiến 1
– Đúng, ta làm ác, là hung thủ, ta chưa từng nói ta là người tốt, ta càng không là chúa cứu thế. Ta là đồ tể đôi tay dính đầy máu!
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
– Như hôm nay, ta phán ngươi có tội, Phi Tiên giáo các ngươi có tội. Nên ta sẽ diệt ngươi, đồ diệt Phi Tiên giáo các ngươi. Đây là chuyện ta muốn làm, là một trong các ý nghĩa ta luôn sống sót!
– Công bằng hay không thì chờ sau khi ngươi chết đi hỏi ông trời đi, với điều kiện là ngươi có thể thấy.
Mắt Lý Thất Dạ lạnh băng cười nhạt:
– Nhưng sợ là chỗ ông trời cũng không có gì công bằng công chính.
Khi Nhân Hiền Đế Hậu lớn tiếng chất vấn Lý Thất Dạ thì Cố Tôn lắc đầu lẩm bẩm:
– Nữ nhân đúng là đáng sợ, không nói lý.
Nhân Hiền Đế Hậu không nghe thấy lời Cố Tôn nói.
Mắt phượng sắc bén, Nhân Hiền Đế Hậu lộ ra sát khí đáng sợ:
– Khoan hãy buông lời ngông cuồng, ai diệt ai còn chưa biết!
Lý Thất Dạ cười nói:
– Tự tin là chuyện tốt, đáng tiếc ngươi mù quáng không xứng thân phận Đế Hậu. Ngươi nghĩ chỉ bằng vào thực lực Đối Kháng của ngươi là có thể chém rằng tựu bằng ngươi tại Phi Tiên giáo động nhất hạ thủ cước, cải nhập môn khẩu quyết tựu có thể nhượng ngươi tráng đại sao? Quản chi ngươi đổ bằng vào động tay chân trong Phi Tiên giáo, sửa khẩu quyết nhập môn là có thể khiến ngươi lớn mạnh sao? Dù ngươi đặt cược toàn Phi Tiên giáo, dù ngươi lớn mạnh đến thực lực Tề Khu thì chỉ là bữa sáng trong mắt ta.
Lý Thất Dạ nói làm mắt Nhân Hiền Đế Hậu sắc bén, sát khí mãnh liệt nhìn hắn chằm chằm. Nhân Hiền Đế Hậu không ngờ Lý Thất Dạ biết chuyện này.
– Không có gì phải ngạc nhiên.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
– Lúc trước cưỡng chế tunà tra ta đã thẩm duyệt công pháp của Phi Tiên giáo các ngươi. Công pháp nhập môn của các ngươi sửa lại, tuy phần bị sửa không rõ ràng nhưng tuyệt đối giấu tâm kinh Cổ Minh. Người khác không nhìn ra nhưng đừng quên bí kíp Cổ Minh rơi vào tay ai!
– Biết thì sao?
Nhân Hiền Đế Hậu lạnh lùng nói:
– Có ngày hôm nay toàn do một tay ngươi tạo thành!
Thì ra Nhân Hiền Đế Hậu sửa khuẩ quyết tâm pháp hập môn mấy đời Phi Tiên giáo, gọi là ưu hóa. Lúc trước Phi Tiên giáo không biết Nhân Hiền Đế Hậu làm sau lưng, có mấy lão tổ cường đại ủng hộ nàng đã truyền công pháp này cho đệ tử môn hạ, từng đời truyền nhau.
Khẩu quyết đã bị sửa chữa rất khó nhìn ra manh mối, lão tổ Phi Tiên giáo mạnh mấy cũng không thể. Dù sao Nhân Hiền Đế Hậu vốn là một thiên tài vô cùng, bản thân nàng có tạo hóa mạnh hơn nhiều lão tổ. Huống chi lão tổ Phi Tiên giáo chưa từng xem qua tâm kinh Cổ Minh.
Cho dù đệ tử Phi Tiên giáo tu luyện khẩu quyết nhập môn cũng không ảnh hưởng xấu gì đến họ, ngược lại sau khi khẩu quyết nhập môn ưu hóa có ích lớn cho việc tu luyện, khiến tốc độ tu luyện của đệ tử môn hạ tăng nhanh nhiều. Vì vậy mấy thế hệ Phi Tiên giáo đa số cường giả đệ tử đều tu luyện khẩu quyết nhập môn.
Một điều nữa là ba đời này Phi Tiên giáo bị phong bế sơn môn không được xuất thế, đem đến cơ hội tuyệt vời cho Nhân Hiền Đế Hậu núp trong bóng tối. Phong kín Phi Tiên giáo cho Nhân Hiền Đế Hậu có không gian, thời gian nhiều hơn để giở trò.
Lý Thất Dạ mỉm cười:
– Ta một tay tạo thành?
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
– Vận mệnh của Phi Tiên giáo thế nào do chính Phi Tiên giáo lựa chọn. Ngày xưa lão tổ ủng hộ các ngươi trng lòng biết rõ bọn họ đang làm gì, biết mà vẫn khăng khăng làm bậy!
– Nói kết quả của Phi Tiên giáo do ta tạo thành chẳng bằng nói kết cuộc của Phi Tiên giáo bởi vì Phi Tiên giáo bành trướng dã tâm mà ra!
Lý Thất Dạ lạnh lùng cười:
– Phi Tiên giáo các ngươi ra năm vị Tiên Đế liền cho rằng mình là con của trời, cho rằng chính mình có thể chúa tể Cửu Giới, có thể dời đời làm đế. Nên một đám lão già muốn đi đường tắt, mưu cầu huyết thống càng cường đại, nên bàn tay Cổ Minh mới thò vào trong Phi Tiên giáo các ngươi!
– Ngươi có thể chúa tể vạn cổ, tại sao Phi Tiên giáo chúng ta không thể! Có thể cùng không thể chẳng do ngươi quyết định!
Nhân Hiền Đế Hậu lạnh lùng nói:
– Ngươi có thể làm được thì người khác cũng vậy!
Lý Thất Dạ nhướng mí mắt, cười lạnh khinh thường nói:
– Đồ ngu.
Cố Tôn lắc đầu nhỏ giọng nói:
– Mãi mãi đừng xem trọng chỉ số thông minh của nữ nhân, khi nữ nhân đã cố chấp thì đáng sợ hơn bất cứ cái gì.
Lý Thất Dạ không nói lý với Nhân Hiền Đế Hậu nữa:
– Hôm nay ta đến không phải nói đạo lý với ngươi, ta đến Phi Tiên giáo để săn giết ngươi. Tới lúc chấm dứt rồi.
Mắt Lý Thất Dạ lạnh lùng, nháy mắt lộ ra sát khí đáng sợ.
Trong khoảnh khắc Lý Thất Dạ đến trước mặt bốn Nhân Hiền Đế Tử, lạnh lùng nói:
– Nhớ kỹ, ta là người rất tàn nhẫn, ta sẽ cho mẫu thân chính mắt nhìn nhi nữ của mình chết thảm, cho nhi nữ thấy mẫu thân của mình chết. Đây là cái gái trêu vào Cổ Minh, là cái gái mang đến hắc ám cho Cửu Giới. Kẻ cấu kết với Cổ Minh không bao giờ được siêu sinh!
Lý Thất Dạ dứt lời, Lý Thất Dạ thứ hai xuất hiện, là Lý Thất Dạ do Thiên Địa Ấn khắc ra, giống y như đúc. Lý Thất Dạ chân thân phát ra mười ba mệnh cung, thả ra thần ma thập nhị, nháy mắt hoàn mỹ dung hợp. Lý Thất Dạ phân thân cũng phát ra mười ba mệnh cung, thả ra thần ma thập nhị, dung hợp hoàn mỹ tuyệt luân.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, hai Lý Thất Dạ dung hợp thần ma thập nhị nháy mắt trấn phong không gian, trấn áp thiên địa, vừa ra tay như vạn giới thần ma trấn áp bốn Nhân Hiền Đế Tử.
Cùng lúc đó.
Ong ong ong ong ong!
Khí lực của Lý Thất Dạ rực rỡ, bốn khí lực hiện ra, hai lĩnh vực mở rộng.
Hai Lý Thất Dạ biến ra, bốn lĩnh vực chồng lên nhau, trong trạng thái dung hợp thần ma thập nhị có thể tưởng tượng chuyện đáng sợ cỡ nào. Thời không gian nháy mắt bị hòa tan, hết thảy đô trấn áp.
Bốn huynh muội Nhân Hiền rống to:
– Mở!
Bốn huynh muội Nhân Hiền muốn phá Lý Thất Dạ trấn áp. Bốn huynh muội phản ứng siêu nhanh, thoáng chốc dung hợp, bốn đại thành tiên thể dung hợp lại. Nhưng bốn huynh muội Nhân Hiền không phá được Lý Thất Dạ trấn áp.
Tróc đó Lý Thất Dạ ở trạng thái chân ngã thương thiên lực lượng ngang ngửa bốn huynh muội Nhân Hiền, hiện tại hai Lý Thất Dạ ở trạng thái cao nhất, bọn họ không đánh lại hắn.
Nhìn Lý Thất Dạ trấn áp nhi nữ của mình, Nhân Hiền Đế Hậu nổi khùng, mái tóc bay rối oanh giết hắn. Nhân Hiền Đế Hậu vừa ra tay thì vạn cổ băng diệt, cực kỳ bá đạo.
Keng!
Trường thương vô địch, trường thương ngàn trượng cắt đứt vạn vực. Một thương chặn lại Nhân Hiền Đế Hậu, thứ thế vô địch không cho phép nàng vượt qua nửa bước.
– Ngươi . . . Đáng chết!
Quân đoàn Thanh Long hóa thành thanh long, tay thanh long chỉ vào Nhân Hiền Đế Hậu, thanh âm lạnh băng lộ ra sát khí siêu đáng sợ.
Với quân đoàn Thanh Long thì bọn họ và Cổ Minh là kẻ thù sống chết, thề không đội trời chung. Bao nhiêu huynh đệ quân đoàn Thanh Long chết thảm trong tay Cổ Minh, vào lúc Cổ Minh thống trị Cửu Giới là bọn họ chịu dày vò qua từng thời đại, huyết chiến các thời đại. Với quân đoàn Thanh Long, ai dám cấu kết cùng Cổ Minh thì giết không tha.