1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 488 [Chương 2436 đến Chương 2440]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 488 [Chương 2436 đến Chương 2440]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2436: Vinh quang thuộc về

Phi Tiên Giáo có duyên phận rất sâu với hắn, đặc biệt là Thôn Nhật Tiên Đế và Phách Diệt Tiên Đế có tình sư đồ với hắn, nếu không cần thiết, hắn cũng không diệt Phi Tiên Giáo!

Cuối cùng Dư thái quân nhìn qua Lý Thất Dạ, nói ra:

– Đại nhân phát binh Phi Tiên Giáo, thuộc hạ nguyện làm tiên phong cho đại nhân.

– Không vội.

Lý Thất Dạ cười cười, lắc đầu, nói ra:

– Thanh Phong, ngươi cũng đến thời điểm an hưởng tuổi già rồi, ta cũng không hy vọng ngươi lại cột lên chiến xa của ta.

Dư thái quân hiểu đại nhân làm thế là vì mình, dù sao tuổi của nàng không phải nói đánh là đánh, đại chiến cần khí huyết thật lớn chèo chống.

Đương nhiên nếu như nói Dư gia phát triển không ngừng, đây là chuyện khác, hiện tại Dư gia không cách nào chèo chống đại chiến tuyệt thế.

– Đại nhân chuẩn bị dùng chi quân đoàn nào?

Dư thái quân hỏi. Mặc dù nói Hắc Long quân đoàn năm đó trừ theo Hắc Long Vương chinh chiến ra, binh mã quân đoàn này lưu lại không nhiều.

Nhưng mà Dư thái quân cũng biết, Lý Thất Dạ vẫn còn các quân đoàn khác trong cửu giới.

– Vinh quang này nên thuộc về Thanh Long quân đoàn, năm đó vì cửu giới, bọn họ trả giá quá nhiều, quá nhiều tướng sĩ chết trận tha hương. Cho tới nay bọn họ vẫn đưỡng sức, cũng nên cho bọn họ tìm lại vinh quang của mình.

Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra.

– Thanh Long quân đoàn nha.

Dư thái quân nghe xong sinh ra kính ý, sự tích Thanh Long quân đoàn nàng nghe rất nhiều, mặc dù nói Thanh Long quân đoàn đã mai danh ẩn tích, nhưng nàng biết Thanh Long quân đoàn vẫn tồn tại.

– Không có Thanh Long quân đoàn trả giá, trận khổ chiến năm xưa khó tưởng tượng nổi, bọn họ trả giá rất nhiều, một quân đoàn cường đại nên nghênh đón ánh rạng đông, lão binh lại không còn nhiều.

Lý Thất Dạ ảm đạm nói ra.

– Nghe nói Thanh Long quân đoàn đang ẩn nấp trong Hộ Thiên Giáo.

Dư thái quân nói ra.

– Đúng thế!

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng gật đầu, nói ra:

– Tướng sĩ Thanh Long quân đoàn đến từ chính cửu giới, nhưng chủ lực vẫn nằm ở Hộ Thiên Giáo, năm đó Khải Chân là quân đoàn trưởng đã đánh vững chắc căn cơ tại Hộ Thiên Giáo, đây cũng là nội tình Thanh Long quân đoàn dùng đối kháng Cổ Minh.

Nói đến đây Lý Thất Dạ thở dài một hơi, nói ra:

– Sau khi chiến tranh chấm dứt, tướng sĩ còn sót lại đều đi Hộ Thiên Giáo dưỡng sức, bồi dưỡng lực lượng.

Dư thái quân cũng nghe mê mẩn, mặc dù nói đại chiến Cổ Minh nàng không tham gia, nhưng nàng từ rất nhiều truyền thuyết biết đại chiến thảm thiết năm xưa là thế nào, Thanh Long quân đoàn trả giá lớn ra sao.

– Chiến tranh đã qua, lão binh trường tồn.

Lý Thất Dạ cảm khái nói:

– Mặc dù ta không hy vọng Hộ Thiên Giáo lại tham gia chiến tranh lần nữa, từng trận huyết chiến quá tàn khốc với bọn họ, con đường đi thông ánh bình minh lại đầy xương khô.

– Nhưng bọn họ phải hưởng vinh quang này, có lẽ sẽ được ghi khắc.

Lý Thất Dạ cảm khái nói:

– Nếu như nói chiến tranh quá mức tàn khốc với bọn họ, như vậy sau khi cửu giới được thái bình lại không có vinh quang của họ, đây mới là sự tàn khốc lớn nhất.

Sau khi thời đại Cổ Minh chấm dứt, Thanh Long quân đoàn mai danh ẩn tích dưỡng sức, thời gian trôi qua, các lão binh may mắn sống sót đã khôi phục thực lực, hậu nhân của bọn họ sinh sôi nảy nở không ít.

Bởi vì Hộ Thiên Giáo vẫn nguyện ý nhập vào dưới trướng hắn, Thanh Long quân đoàn vẫn chiến đấu vì hắn, thậm chí Thanh Long quân đoàn muốn đánh lên chín tầng trời, quét ngang cường địch.

Nhưng mà Lý Thất Dạ niệm bọn họ sống sót không dễ, cho về Hộ Thiên Giáo, bởi vì bọn họ chết quá nhiều, Lý Thất Dạ đành cự tuyệt bọn họ.

Lúc này Dư thái quân cũng không nói cái gì nữa, nàng hiểu kết cục của Phi Tiên Giáo đã định, thế cục cửu giới sẽ thay đổi lần nữa. Tương lai không lâu, tên của quân đoàn kia sẽ vang dội cửu giới.

Chỉ vài câu nói đã quyết định vận mệnh của Phi Tiên Giáo. Mà Phi Tiên Giáo hoàn toàn không biết gì cả.

Sau khi Lý Thất Dạ quyết định chuyện này, hắn cũng không nóng nảy động thủ, vẫn ở lại Dư gia an tâm tu hành.

Lúc Lý Thất Dạ lưu lại Dư gia vài ngày, Khổng Tước Minh Vương đến gặp Lý Thất Dạ. Nhìn thấy Lý Thất Dạ thì nàng nói:

– Công tử, tông môn có chút việc vặt, ta phải quay về thành Minh Châu một chuyến.

– Phát sinh chuyện gì?

Lý Thất Dạ hỏi.Duyên Phận : Gặp là Duyên , Biết là Phận. …!

Khổng Tước Minh Vương nói:

– Có một ít Yêu tộc cùng quái vật biển trốn vào thành Minh Châu, các lão tổ thành Minh Châu mời ta trở về, quyết định có nên khu trục bọn họ ra ngoài hay không!

– Việc này có quan hệ với Trấn Thiên Hải thành!

Nghe tin tức như thế, Lý Thất Dạ chỉ cười nói.

Khổng Tước Minh Vương do dự một lát, nói:

– Yêu tộc và quái vật biển bị đánh tan vẫn trốn trong biển sâu, mặc dù Phi Tiên Giáo nhiều lần đuổi giết, nhưng hiệu quả không lý tưởng. Trong tông môn truyền tin tức trở về, Diệp lão tổ từng phái lão nhân dẫn đường cho Phi Tiên Giáo, đuổi giết Yêu tộc cùng quái vật biển đến bước đường cùng.

– Đến bước đường cùng còn có thể trốn vào thành Minh Châu các ngươi!

Lý Thất Dạ cười nói:

– Đây là cố ý lưu mạng của bọn chúng, vừa vặn có thể phát binh với thành Minh Châu.

Khổng Tước Minh Vương thở dài một hơi, thành Minh Châu là thành cổ giao dịch, có thể nói tu sĩ thiên hạ đều lui tới, hiện tại Yêu tộc cùng quái vật biển trốn vào thành Minh Châu, điều này cũng làm cho thành Minh Châu có chút tiến thối lưỡng nan.

Khổng Tước Minh Vương nói ra:

– Có lão tổ trong thành đề nghị không chứa chấp Yêu tộc và quái vật biển, là cách bảo toàn thành Minh Châu tốt nhất.

Nói đến đây, nàng nhìn qua Lý Thất Dạ.

– Ngươi muốn nghe ý kiến của ta sao?

Nhìn thấy thần thái của Khổng Tước Minh Vương, Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.

Khổng Tước Minh Vương gật đầu nói:

– Kính xin công tử chỉ rõ.

Lúc này đây nàng đến đây không chỉ cáo từ Lý Thất Dạ, đồng thời cũng thỉnh giáo Lý Thất Dạ, hy vọng Lý Thất Dạ chỉ cho nàng con đường sáng.

– Nghe ý kiến của ta?

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Nếu thành Minh Châu các ngươi tự quyết định mọi việc, vậy không cần nói thêm cái gì, trừ phi bọn chúng dùng thủ đoạn hợp pháp. Lại nói ngươi cùng Diệp Cửu Châu cũng đã vạch mặt, lại phối hợp với Diệp Cửu Châu là việc không có ý nghĩa.

– Quan trọng hơn một điểm…

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Phi Tiên Giáo cũng sẽ đến, bây giờ là thời điểm giao chiến.

– Khai chiến với Phi Tiên Giáo?

Khổng Tước Minh Vương cũng hít khí lạnh, giật mình nói. Thực sự không phải Khổng Tước Minh Vương tự coi nhẹ mình, nhưng nếu khai chiến với Phi Tiên Giáo, nàng thật sự không dám nghĩ.

– Cái nhìn của ngươi thế nào?

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Nếu như là ngươi chưởng chấp Trấn Thiên Hải thành, ngươi hy vọng Phi Tiên Giáo ở lại Bắc Uông Dương và liên minh với bọn chúng, hay là hy vọng Phi Tiên Giáo rút khỏi Bắc Uông Dương, hoặc bọn chúng bị tiêu diệt?

Nghe Lý Thất Dạ nói như vậy, Khổng Tước Minh Vương bắt đầu trầm mặc.

– Hiện tại ngươi là thành chủ tthành Minh Châu.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Về phần quyết định thế nào do ngươi làm chủ, về phần ý kiến của ta chỉ tham khảo mà thôi.

Chương 2437: Tổ mộc thập bát bạo 1

– Ta hiểu rồi.

Cuối cùng Khổng Tước Minh Vương nhẹ nhàng gật đầu.

– Thành chủ các ngươi thế nào rồi?

Sau khi Khổng Tước Minh Vương muốn rời đi, Lý Thất Dạ tùy ý hỏi.

– Thành chủ đã truyền tin tức về, Sơn tổ và đại bộ phận đệ tử lựa chọn lui lại, nhưng một ít lão tổ và đệ tử lựa chọn lưu thủ, muốn chống lại Diệp tổ.

Khổng Tước Minh Vương nói ra.

– Tùy bọn họ.

Lý Thất Dạ không quan tâm chuyện này, nhẹ nhàng khoát tay, nói ra:

– Có Cố Tôn thì mọi việc của bọn họ làm chỉ uổng công mà thôi.

Khổng Tước Minh Vương cáo từ Lý Thất Dạ.

Sau khi Khổng Tước Minh Vương rời đi, Lý Thất Dạ vẫn ở lại Dư gia, hắn bắt đầu tế luyện binh khí. Trong mấy ngày này, Lý Thất Dạ cũng nghe vài tin tức, cũng biết Long Ngạo Thiên đã phóng lời khiêu chiến hắn.

Đối với việc Long Ngạo Thiên khiêu chiến, Lý Thất Dạ chỉ cười mà thôi, hắn cũng không nóng nảy động thủ, đối với hắn mà nói, hắn muốn xem Phi Tiên Giáo còn có thể tích góp bao nhiêu thực lực.

Đối với Lý Thất Dạ mà nói, Long Ngạo Thiên cũng tốt, Long tổ cũng được, tất cả không phải mục tiêu cuối cùng nhất, mục tiêu cuối cùng của hắn là đám người từng sửa đổi huyết thống Phi Tiên Giáo, đây mới là việc hắn muốn làm.

Lý Thất Dạ rất rõ ràng, tuy năm đó Phi Tiên Giáo không ít người đã sợ tội tự sát, nhưng kẻ chính thức bày ra chuyện này chưa chết, bọn chúng vẫn tính toán ngóc đầu trở lại.

Chỉ sợ đây là nguyên nhân Cố Tôn muốn liên minh với Phi Tiên Giáo, Phi Tiên Giáo nếu như muốn ngóc đầu trở lại, bọn họ nhất định phải có có đồng bọn như Cố Tôn, bởi vì Cố Tôn nắm giữ rất nhiều tin tức, nắm giữ rất nhiều nội tình.

Đối với chuyện này, Lý Thất Dạ chỉ cười cười mà thôi. Cố Tôn cũng tốt, Phi Tiên Giáo cũng được, cuối cùng sẽ tan thành mây khói, đây là lần quét sạch cuối cùng trước khi hắn rời đi.

Lý Thất Dạ ở lại Dư gia, thừa dịp không có việc gì thì tế luyện binh khí, tài liệu binh khí này trân quý không gì sánh kịp.

Thời điểm tại Thiên Linh Giới hắn tiêu diệt Tổ Lục, hắn không chỉ cướp tất cả tồn kho của Tổ Lục, quan trọng hơn hắn nhổ tận gốc ba tổ thụ, ba gốc tổ thụ đã là vật trong tay hắn.

Sau khi ba gốc tổ thụ bị nhổ đi, mất đi đại địa dựa vào, chúng cũng không sống được.

Nhưng tài liệu tổ thụ cực kỳ trân quý, tài liệu này là vật báu vô giá, nếu có đầy đủ thủ đoạn cường đại, luyện chúng thành binh khí sẽ có uy lực to lớn.

Lò lửa không ngừng biến hóa, không ngừng tế luyện, bảo vật biến hóa nhiều lần, hơn nữa màu sắc sáng hơn không ít, dường như nó đã bị luyện hóa sinh ra chất biến.

Đồng thời huyết khí Lý Thất Dạ không ngừng tẩm bổ bảo vật này, được huyết khí bổ sung liên tục, bảo vật trong lò lửa từ từ ra đời, hình như có được sinh mạng, thậm chí có lúc sinh ra ảo giác, giống như bảo vật này sinh ra tiếng tim đập.

Bảo vật này biến hóa đủ loại hình thành, có đủ kiểu dáng huyền diệu.

Bảo vật này dùng tài liệu cực kỳ trân quý, cực kỳ hiếm thấy, thậm chí có thể nói là trên đời vô song. Tài liệu của bảo vật này là rễ chính của ba gốc tổ thụ, còn có các tài liệu tiên quáng khác, trải qua thủ pháp rèn luyện vô song, trải qua Lý Thất Dạ chế tạo nhiều lần, rốt cục bị Lý Thất Dạ luyện thành một kiện bảo vật vô cùng trân quý.

Phanh ——

Rốt cuộc bảo vật cũng luyện thành, nó bay ra khỏi lò lửa, nó muốn bỏ chạy khỏi nơi này, nhưng lập tức bị Lý Thất Dạ bắt lấy.

Bảo vật này có hình dáng như viên châu, bảo vật chỉ lớn như ngón tay cái và ba màu, cả kiện bảo vật như vàng không phỉa vàng, như ngọc cũng không phải ngọc, như gỗ không phải gỗ, cho dù là người kiến thức cao thâm cũng không nhận ra tài liệu luyện chế bảo vật này.

Bảo vật bị ngón tay Lý Thất Dạ kẹp lấy, nó đang chấn động dữ đội, giống như đang muốn thoát khỏi tay Lý Thất Dạ.

Nhìn bảo vật đang chấn động, Lý Thất Dạ cười nói:

– Nếu là ta luyện chế ngươi, vậy ngươi nên thần phục.

Vừa dứt lời, ngón tay Lý Thất Dạ sinh ra pháp tắc quấn quanh, phpas tắc này nhanh chong quân quanh bảo vật, không cho phép bảo vật chống cự.

Sau khi bị lặc ấn pháp tắc quấn quanh, bảo vật trong tay Lý Thất Dạ rốt cục an tĩnh lại, không giãy dụa nữa, không động đậy được nữa, nó đã thần phục Lý Thất Dạ.

Nhìn thấy bảo châu ba màu này, Lý Thất Dạ cười nói:

– Nếu ngươi có mười tám loại biến hóa, vậy đặt tên ngươi là ’ tổ mộc thập bát bạo ’.

Sau khi đặt tên cho bảo châu này, Lý Thất Dạ cũng mặc kệ nó có đồng ý hay không, hắn thu nó lại. Kể từ đó Lý Thất Dạ có thêm bảo châu tên là “Tổ mộc thập bát bạo”.

Viên bảo châu này là đạo ngoại kỳ binh, nó không giống thiên mệnh chân khí hoặc bảo khí, nó tới một mức độ nào đó cũng không cần dựa vào tu vị tu sĩ mạnh yếu.

Trên thực tế, uy lực mạnh yếu của bảo châu là do nó tự quyết định, bởi vì nó dùng tài liệu tổ thụ luyện chế mà thành, nó có thể quyết định uy lực mạnh yếu của bản thân.

Sau khi thu hồi “Tổ mộc thập bát bạo”, Lý Thất Dạ lấy ra một vật, đây là tấm vải vàng. Sau khi Lý Thất Dạ mở lụa vàng ra trải lên bàn.

Trên vải vàng ngưng tụ một thân ảnh, cũng chính là “Tiểu nha đầu” theo lời Lý Thất Dạ nói, đây là tồn tại rất cổ xưa.

– Này, ngươi là người chết sao? Gọi ngươi lâu thế còn không có phản ứng.

Sau khi thấy Lý Thất Dạ thả mình ra, nữ tử trong vải vàng bất mãn.

– Ngươi đã như thế bao nhiêu năm tháng rồi, vội vàng xao động cái gì. · ngươi cũng không phải người sống, thời gian trôi qua cũng không muốn mạng ngươi.

Lý Thất Dạ thập phần nhàn nhã, vừa cười vừa nói.

Mấy ngày qua nữ tử trong vải vàng vô cùng xao động bất an, Lý Thất Dạ một lòng tế luyện bảo châu, cũng không quan tâm đến nàng.

– Ngươi ——

Nữ tử trong vải vàng tức giận trước thái độ của Lý Thất Dạ, nếu như nàng có thể nhảy ra khỏi vải vàng, nàng tuyệt đối sẽ bóp chết Lý Thất Dạ!

– Ngươi đã bị phong ấn lâu như thế, tâm tính nên bình tĩnh như nước mới đúng, không nóng không vội, tuyên cổ bất động.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.

Nữ tử hừ một tiếng, nàng rất khó chịu với Lý Thất Dạ, nhưng nàng chỉ có thể sống trong vải vàng, hoàn toàn không thể làm gì Lý Thất Dạ.

– Đây là nơi nào?

Cuối cùng, nữ tử trong vải vàng thu hồi tính tình, nhìn Lý Thất Dạ và hỏi.

– Bắc Uông Dương, là nơi có biển cả mênh mông, chúng ta vẫn ở Nhân Hoàng Giới.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.

– Chưa từng nghe qua.

Nữ tử lắc đầu đáp lời.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Ngươi không biết cũng không có gì lạ, thời đại của ngươi còn không có cách gọi Bắc Uông Dương, lại nói ngươi cũng không phải cái gì cũng biết.

– Ngươi cũng không thể cái gì cũng biết.

Nữ tử trong vải vàng khó chịu, hừ lạnh nói một câu.

– Ta thật sự không phải cái gì cũng biết.

Lý Thất Dạ tươi cười, nói:

– Có một ít chuyện ta vẫn biết, giống như thời đại của ngươi có một ít khu vực hẻo lánh ta không biết. Ta chỉ biết là, cửu thiên thập địa có thể hủy diệt, nhưng có rất nhiều thứ vẫn bảo tồn.

Chương 2438: Tổ mộc thập bát bạo 2

– Ngươi ——

Lý Thất Dạ nói ra lời này, nữ tử lập tức cảnh giác nhìn hắn.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Ngươi không cần cảnh giác, chuyện này vốn không có gì khó suy đoán, lại nói sau khi thời đại cổ xưa chấm dứt, ngươi vẫn còn sống đến bây giờ, thân phận có thể nghĩ.

– Hừ, không khó đoán thì thế nào, cũng không có nghĩa ngươi biết.

Nữ tử trong vải vàng lạnh lùng nói.

– Không được tốt lắm.

Lý Thất Dạ nói ra:

– Tồn tại giống như ngươi, ngươi cũng nên biết, từ xưa tới nay ta thăm dò dòng sông lịch sử, ta biết rõ rất nhiều việc người khác không biết.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ nhìn nữ tử trong vải vàng, chậm rãi nói:

– Nói thí dụ như trong kỷ nguyên của ngươi, vũ khí tối chung cực là cái gì? Nó dấu ở nơi nào? Hay hoặc là nói, kỷ nguyên của ngươi lưu lại thứ gì.

– Ta không biết.

Nữ tử trong vải vàng phủ nhận, nói:

– Những thứ xa vời này ta không biết, trong thời đại của ta, ta chỉ là một nhân vật không có ý nghĩa mà thôi.

– Nhân vật không có ý nghĩa?

Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:

– Thời điểm thiên địa sụp đổ, ngươi nói người có thể còn sống sót sẽ là nhân vật không có ý nghĩa sao? Mặc dù nói ngươi bị người ta nguyền rủa, bị vây khốn trong tấm vải, nhưng ngươi cho tới bây giờ chưa bao giờ là nhân vật không có ý nghĩa.

Đột nhiên nữ tử trầm mặc, nàng không muốn nói thêm cái gì, bởi vì nàng biết rõ nói càng nhiều càng bị Lý Thất Dạ biết càng nhiều.

Người khác có thể không suy đoán ra được, nhưng tồn tại như Lý Thất Dạ thì khác, rất nhiều thứ hắn có thể từ một ít dấu vết đoán ra chân tướng.

– Tốt, chúng ta không nói chuyện nhàm chán này, mấy ngày nay ngươi vội vã muốn gặp ta là có chuyện gì?

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.

Nữ tử trong vải vàng há miệng muốn nói, nhưng không nói nên lời.

– Yên tâm đi, ta là người có nguyên tắc, cho dù trong Bắc Uông Dương có dấu bảo tàng, ta cũng không độc chiếm, tối đa chỉ làm giao dịch.

Thời điểm nữ tử trong vải vàng trầm mặc, Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.

– Ngươi, làm sao ngươi biết!

Nữ tử trong vải vàng chấn động, bởi vì đây là bí mật, là bí mật chỉ một ít người trong kỷ nguyên của nàng biết rõ, trong thời đại này chắc chắn không có người biết.

– Đoán mà thôi.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Ta đi nhiều nơi như vậy, ngươi đều không có phản ứng, nhưng khi đi đến nơi này thì ngươi lại vội vàng xao động, điều này nói rõ Bắc Uông Dương có khác biệt, chắc chắn có thứ gì đang kêu gọi ngươi.

– Ngươi ——

Nữ tử trong vải vàng giật mình, nhưng nàng bắt đầu trầm mặc, bởi vì chuyện này quá trọng yếu với nàng, không thể không trầm mặc.

– Thời gian dài dằng dặc như thế, vật có thể bảo tồn đến bây giờ đúng là đồ tốt, thật sự làm người ta thèm muốn.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.

Nữ tử trầm mặc một lát, lại nói:

– Chúng ta làm giao dịch, ngươi dẫn ta đi, đồ vật bên trong thuộc về ta, trong tương lai ta sẽ đền bù tổn thất cho ngươi.

– Như thế sao?

Lý Thất Dạ nhàn nhã nói:

– Nhưng ta chào giá rất cao, cao đến mức ngươi không thể tưởng tượng nổi.

– Ngươi muốn cái gì?

Nữ tử trong vải vàng nói:

– Chỉ cần ngươi ra giá, mọi chuyện đều dễ bàn.

– Không, ngươi nói sai.

Lý Thất Dạ lắc đầu, nói ra:

– Nói cho đúng là cái giá của ngươi là gì? Đây mới là việc ngươi bàn với ta, ta là người kén chọn, không phải nói năm ba kiện vật phẩm là đánh động ta.

– Ngươi đừng rao giá trên trời, sử dụng công phu sư tử ngoạm.

Nữ tử trong vải vàng hết sức bất mãn Lý Thất Dạ.

– Ngươi cứ nói đi? Hoặc là nói ngươi cứ rao giá trên trời, nhưng đối với ta mà nói đây chỉ là chuyện giao dịch bình thường, ta có quá nhiều bảo vật rồi, ngươi cảm thấy bảo vật bình thường có thể đánh động ta sao, cho dù bảo vật cấp Tiên Đế ta còn thiếu sao? Cầm đồ vật cao cấp trong kỷ nguyên của ngươi ra nói chuyện đi.

Lý Thất Dạ tùy ý nói.

Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, nữ tử trong vải vàng lại trầm mặc, trong tình huống như vậy, nàng bàn điều kiện với Lý Thất Dạ, nói thật ra nàng không có ưu thế gì đáng nói, nàng hoàn toàn cần dựa vào Lý Thất Dạ.

Qua một hồi lâu, nữ tử chậm rãi nói:

– Ngươi muốn chiến đến cuối cùng sao? Không phải muốn giết lên cửu thiên thập địa, quét ngang chúng thần chư đế sao? Nếu như ngươi muốn cười đến cuối cùng, vậy ngươi nhất định phải có tài nguyên khó lường nhất! Nếu không chỉ sợ ngươi sẽ thất bại.

– Ngươi nói sai rồi.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Chiến đến cuối cùng không phải dùng tài nguyên chồng chất mà thành. Trong tận cùng thế giới, tài nguyên gì cũng không dùng được, chúng chỉ tăng thêm chút lực lượng cho ngươi mà thôi, trên thực tế chiến đến cuối cùng, ngươi muốn chiến thắng, cuối cùng vẫn dựa vào bản thân mình.

– Chỉ có bản thân cường đại mới chiến thắng đến cuối cùng.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ trịnh trọng nói.

– Cho dù trong trận chiến cuối cùng không cần dùng tài nguyên chèo chống, nhưng đại đạo dài đằng đẵng cũng cần tài nguyên chống đỡ chứ?

Nữ tử nói:

– Ngươi không có rất nhiều tài ngươi chèo chống, có tư cách gì tranh phong với chúng thần chư đế? Ngươi không có rất nhiều tài nguyên thì làm sao bồi dưỡng quân đoàn của mình, làm sao để người khác đầu nhập và thần phục ngươi? Nếu ngươi đã sống lâu như thế, đạo lý này chắc ngươi cũng rõ ràng.

Nói đến đây, nữ tử trong vải vàng nói:

– Trên cửu thiên, ta có thể giúp ngươi một tay, ủng hộ ngươi một ít việc người khác không giúp được.

– Nếu ngươi biết ta sống lâu, tại sao ngươi biết ta không có tích trữ tài nguyên? Lại nói ta chưa phải chưa từng đi qua trên cửu thiên, ta quen thuộc từng cọng cây ngọn cỏ trên đó đấy.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Nếu như nói ngươi có thể giúp ta một ít việc người khác không thể giúp…

Nói đến đây, Lý Thất Dạ tươi cười rất đậm, nói ra:

– Được, chỉ cần ngươi có thể cho ta cái ta không có, ta không chỉ giúp ngươi, hơn nữa, ta còn có thể giúp ngươi thoát khỏi vải vàng, giúp ngươi quay về hậu thế, cho ngươi có được thân thể của mình.

– Ngươi muốn cái gì!

Thần sắc nữ tử trong vải vàng chấn động, nói.

– Ta muốn cái gì rất đơn giản.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Ngươi cho ta một kiện trong cửu đại thiên bảo. Ta sẽ dốc hết tài nguyên trong tay giúp ngươi thoát khỏi vải vàng, cải tạo thân thể cho ngươi, chỉ cần việc ta đã quyết tâm thì chắc chắn sẽ thành công.

– Đương nhiên, có một ít món trong cửu đại thiên bảo ta không cần, nói thí dụ như Vạn Niệm Hồ, thứ này ngươi cho ta, ta cũng không cần.

Nói đến đây. Lý Thất Dạ cười rất đậm, nói:

– Đương nhiên, có một ít thiên bảo ngươi không thể có được như Trường Sinh Thảo, như Hư Không Môn, những thứ này không phải ngươi có thể nắm giữ.

– Nếu như trong tay ta có cửu đại thiên bảo, cần gì giao dịch với ngươi.

Nữ tử trong vải vàng hừ lạnh, vô cùng căm tức.

– Cho nên mới nói thế gian có thứ làm ta động tâm quá ít, cho dù binh khí đứng đầu trong kỷ nguyên của ngươi, ta cũng có vài món đấy.

Chương 2439: Giao dịch với nữ tử trong lụa vàng

Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:

– Về phần binh khí cấp Tiên Đế, với ta chúng chẳng khác gì rau cải trắng.

Lý Thất Dạ nói xong lời này, nữ tử trong vải vàng im lặng, nàng gặp được Lý Thất Dạ giống như gặp khắc tinh của mình, hắn giống như hồ ly không thể nắm bắt được.

– Đương nhiên, ngươi cũng không phải không có cơ hội.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Ta có thể giúp ngươi, thậm chí trong tương lai có thể giúp ngươi thoát ly vải vàng, chỉ cần thời cơ đến, ta sẽ giúp ngươi cải tạo thân thể. Nhưng mà ta muốn có điều kiện.

– Ngươi muốn điều kiện gì?

Qua một hồi lâu, nữ tử trong vải vàng chậm rãi hỏi, nàng cũng hiểu thiên hạ không có cơm trưa miễn phí, hiện tại quyền chủ động đang trong tay Lý Thất Dạ.

– Ta muốn rất đơn giản.

Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra:

– Đến lúc đó, ta sẽ giúp ngươi thoát khỏi khốn cảnh, cho ngươi tái nhập hậu thế, mà ta cần ngươi hiệu trung với ta, thuần phục ta kiếp này.

– Đây là chuyện không thể nào!

Nữ tử trong vải vàng cự tuyệt Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Thế gian không có gì không có khả năng, trong cửu thiên thập địa, thần nữ tiên tử ta thấy nhiều, cho dù ngươi xuất thân cao quý, nhưng mà hôm nay ngươi chỉ là phượng hoàng gặp rủi ro mà thôi, thậm chí còn không phải phượng hoàng.

– Ngươi…

Nữ tử trong vải vàng bị Lý Thất Dạ chọc giận đến thổ huyết, đương nhiên nếu như nàng có thể thổ huyết!

– Ngươi có nguyện ý hay không, với ta không sao cả.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Cuối cùng vẫn xem ngươi thôi, đối với ta mà nói không có bao nhiêu tổn thất, nhiều nhất ta mất đi một người ra sức cho mình mà thôi. Ta có thể bồi dưỡng ra Tiên Đế, trong tay còn sợ thiếu nhân tài sao?

Nói đến đây, Lý Thất Dạ cười rất tươi, nói một câu:

– Mà ngươi thì khác, ngươi ở lại trong tấm vải khó mà xoay người, cho dù ta nhân từ cho vải vàng lưu lạc thế gian, cho dù có người nhặt được tấm vải vàng này, ngươi cảm thấy thế nhân có mấy người giống như ta, có thể cải tạo thân thể cho ngươi.

– Đương nhiên, ngươi có thời gian, nếu như ngươi có thể chịu đựng được tuế nguyệt dày vò, hoặc là ngươi có một ngày có khả năng xoay người. Hoặc là ngày này là trăm vạn năm sau, hoặc là hơn mười kỷ nguyên sau.

Lý Thất Dạ nói đến việc này thập phần khoan thai, thập phần thích ý.

Nữ tử bắt đầu trầm mặc, qua thật lâu nàng mới nói:

– Nếu trong tay ngươi có nhân tài đông đúc, vì sao cần ta thần phục?

– Bởi vì ta nhân từ!

Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:

– Đương nhiên, có thể để một nữ nhân không già không chết thần phục mình, hầu hạ ta, đây là chuyện rất thú vị.

– Ngươi…

Nữ tử trong vải vàng run rẩy, cho dù là nữ tử nào cũng không thích người khác nhắc đến tuổi của mình.

– Tùy ngươi.

Lý Thất Dạ không sao cả, nói ra:

– Cơ hội đang ở trước mặt ngươi, nếu như chính ngươi không có nắm chặt cơ hội này, như vậy chỉ sợ ngươi khó có được cơ hội như thế nữa.

Nữ tử trong vải vàng trầm mặc thật lâu, nàng cuối cùng chậm rãi nói ra:

– Tốt, ta đáp ứng ngươi! Nhưng ngươi cũng không nên quá phận!

Cuối cùng nàng vẫn lựa chọn thỏa hiệp.

Nàng xuất thân cực kỳ cao quý, thậm chí có thể nói cao quý không thể tưởng tượng nổi, nhưng đúng như Lý Thất Dạ đã nói, hiện tại nàng còn không bằng phượng hoàng gặp rủi ro.

Nếu như nàng cự tuyệt yêu cầu của Lý Thất Dạ, hoặc nàng vĩnh viễn bị nhốt trong vải vàng, vĩnh viễn không ra được. Cho dù nàng có thể đợi, chờ đợi vải vàng rơi vào trong tay người khác, nhưng mà những người khác chỉ sợ không có thực lực như Lý Thất Dạ, có thể giúp nàng quay về hậu thế, cải tạo thân thể.

Sau khi trải qua cân nhắc, nữ tử trong vải vàng vẫn thỏa hiệp, tuy thuần phục Lý Thất Dạ là chuyện không thể làm khác được, nhưng mà tương lai sẽ tràn ngập khả năng.

Cuối cùng nữ tử trong vải vàng và Lý Thất Dạ đạt thành hiệp nghị, hai người giao dịch với nhau.

– Hiện tại ngươi giúp ta một tay, thu hồi vật phẩm kia.

Sau khi hai bên đạt thành hiệp nghị, nữ tử trong vải vàng nói với Lý Thất Dạ.

– Yên tâm, ta là người nói được làm được, nếu ta và ngươi là người nhà, về sau ta sẽ bảo kê ngươi.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.

– Ai là người nhà với ngươi!

Nữ tử trong vải vàng rất bất mãn với lời của Thất Dạ, mà Lý Thất Dạ chỉ cười rộ lên.

Lý Thất Dạ thương lượng với nữ tử trong vải vàng xong, liền quyết định lên đường.

Trước khi rời đi, Dư thái quân nói với Lý Thất Dạ:

– Phi Tiên Giáo có một đám đệ tử quay về Bắc Uông Dương lần nữa, Phi Tiên Giáo điều động không ít lão tổ lâm thế, chỉ sợ Long tổ cũng đến.

– Đến thì đến.

Lý Thất Dạ thập phần tùy ý, nói ra:

– Ta cũng muốn quan sát đám đệ tử kia, cũng muốn quan sát đám đế tử vừa thoát ra khỏi tiên lao cường đại đến thế nào.

Nói đến đây, hắn cười rất tươi.

– Có thể thoát ra khỏi tiên lao trong Phi Tiên Giáo nha.

Dư thái quân cũng rất giật mình, nói ra:

– Đồn đãi nói tiên lao Phi Tiên Giáo đi vào sẽ chết, Phi Tiên Giáo đi vào rất nhiều thiên tài, cuối cùng chỉ có Tàm Long Tiên Đế đi ra.

– Tiên lao đúng là đồ tốt, năm đó Phi Tiên Đế tốn hao vô số tâm huyết mới mang nó đến Phi Tiên Giáo, có thể sống sót ra ngoài, chắc chắn là thế hệ cường đại.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.

Dĩ nhiên đối với Lý Thất Dạ mà nói, đế tử Phi Tiên Giáo cho dù cường đại hơn nữa cũng chỉ là đồ ăn của hắn mà thôi, nghĩ tới đây, hắn cười càng tươi hơn.

– Nhưng mà, Cố Tôn biến mất rồi.

Dư thái quân trịnh trọng nói:

– Ta dùng thần thức quét qua Trấn Thiên Hải thành một lần, hắn có khả năng không còn ở trong Trấn Thiên Hải thành, hắn mất tích.

Dư thái quân rất cường đại, nhưng đối với Cố Tôn vẫn cẩn thận ba phần, Cố Tôn tuyệt đối không phải người dễ đối phó.

– Hắn đang thử dò xét.

Việc này không nằm ngoài dự kiến của Lý Thất Dạ, nói ra:

– Hắn chỉ đưa Phi Tiên Giáo ra làm bia đỡ đạn mà thôi, hắn nấp phía sau xem kịch vui.

– Nhưng với cách làm người của Cố Tôn, hắn tuyệt đối sẽ không dừng tay, hắn còn đích thân ra tay.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Với tính cách của hắn, hắn không tự tay giết ta, việc này tuyệt đối là tiếc nuối lớn nhất đời hắn, cho nên hắn tuyệt đối không bỏ qua việc tự tay giết ta đâu.

– Chỉ sợ hắn trốn đi âm thầm phá hư.

Dư thái quân nói ra.

– Yên tâm đi.Phong Thủy tức là Gió và Nước . Dù bạn có tiền nhiều như nước hay công việc có thuận gió thuận buồn. Tất cả chỉ là phù dù(công dã tràng) nếu không có Địa …Tại Sao ư là lòng thăm không đáy? hay do không cúng dường ?…?

Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:

– Nếu như hắn đang âm thầm phá hư, hắn sẽ bạo lộ bản thân mình, hắn là một người cẩn thận, sẽ không dễ dàng ra tay, nhiều nhất chỉ dẫn xà xuất động mà thôi.

– Cố Tôn, ta quá hiểu hắn.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ nhìn ra xa, vừa cười vừa nói:

– Ta rất hứng thú đòn sát thủ của hắn, hắn vì báo thù tốn hao không biết bao nhiêu tâm huyết, nếu như nói không có đòn sát thủ kinh thiên động địa, thật sự làm cho người ta thất vọng, một trong thập đại thiên tài tuyên cổ, không thể chỉ có như vậy mà thôi.

Chương 2440: Đuổi giết

Oanh, oanh, oanh…

Tiếng nổ vang lên, Lý Thất Dạ vẫn đang khảo sát trong biển sâu, đột nhiên nhìn thấy cư long đang bay qua, tốc độ cực nhanh, nhanh như điện chớp.

Đây là Kim Long, lân phiến vàng óng, nhưng mà Huyền Hoàng vẫn mang theo kim trạch, đây được xưng là Kim Long, Kim Long này có bốn trảo.

Sau lưng Kim Long này là một thanh niên, thanh niên này toàn thân đầy máu tươi, vết thương chồng chất, có thương tích nhìn thấy xương trắng, vô cùng ghê người.

Thanh niên này toàn thân ướt sũng nước, hai tay của hắn nắm lấy hai sừng Kim Long, Kim Long mang hắn bỏ chạy.

Người đang bỏ chạy là Hải Lân, Hải Lân ngày đó anh khí bức người, bây giờ chạy trốn chết như vậy, thật sự là gặp phải đối thủ mạnh mẽ.

Oanh —— một tiếng, thời điểm Lý Thất Dạ ngoài ý muốn thì trên bùa trời có một người đạp không đi đến, dưới chân hắn còn mang theo vô thượng đại đạo, người này vẻ mặt hưng phấn, khinh thường cửu thiên thập địa, đại đạo của hắn trấn áp cửu thiên thập địa, thiên địa vạn đạo không cách nào chống lại.

– Long Ngạo Thiên!

Nhìn thấy thanh niên bế nghễ cửu thiên, Lý Thất Dạ tươi cười lãnh đạm, cho dù hắn không có trông thấy Long Ngạo Thiên, nhưng từ khí tức biết người này là ai.

– Hải Lân, cho dù ngươi chạy trốn tới chân trời góc biển ta cũng trảm ngươi, ta sẽ nhổ tận gốc quái vật biển, xóa tên các ngươi khỏi Bắc Uông Dương. Trên thế gian không còn ai che chở cho ngươi!

Long Ngạo Thiên từ từ nói, tiếng nói của hắn chấn nhiếp bát phương.

Lúc này Hải Lân vẫn không địch lại Long Ngạo Thiên, nếu không có Kim Long xuất thủ cứu giúp, chỉ sợ hắn đã chêt thảm duơi tay Long Ngạo Thiên. Nhưng bởi vì có tứ trảo Kim Long cứu giúp, hắn vẫn không địch lại Long Ngạo Thiên, vẫn bị đánh tổn thương, tứ trảo Kim Long mang hắn chạy thục mạng.

– Trốn, cho dù ngươi chạy trốn tới chân trời góc biển, cũng đều trốn không thoát khỏi lòng bàn tay của ta.

Thấy tốc độ tứ trảo Kim Long đã đến cực hạn, Long Ngạo Thiên đã tính trước, hào quang tỏa ra mang theo khí chất xuất trần, hắn có thể trấn áp tất cả.

Tốc độ của Long Ngạo Thiên không nhanh, thậm chí là rất chậm, trên thực tế tốc độ của Long Ngạo Thiên vẫn không gì sánh kịp, tốc độ của hắn vẫn không nhanh không chậm đuổi theo sau.

Nhìn thấy Hải Lân cùng Long Ngạo Thiên hai chạy một đuổi, Lý Thất Dạ tươi cười, hắn tiến lên, theo sát phía sau.

Thời điểm Lý Thất Dạ tiến vào hư không, đột nhiên hai mắt Long Ngạo Thiên lạnh lẽo, nhìn qua hướng Lý Thất Dạ, ánh mắt của hắn nhảy lên một chút, nhưng hắn không nói gì, cũng không bất kỳ cử động nào, hắn vẫn thập phần tự tin đuổi theo Hải Lân.

Biết rõ Lý Thất Dạ theo tới, Long Ngạo Thiên vẫn tự phụ không phòng bị, chớ nói chi là nghênh đón kẻ địch, điều này nói rõ Long Ngạo Thiên có mười phần tự tin, cho dù đối thủ mạnh như đệ nhất hung nhân, Long Ngạo Thiên vẫn tin tưởng không sợ hãi chút nào.

Trên thực tế, thời điểm hắn đi đến hải vực này, hắn nhìn thấy một chi quân đội thiên quân vạn mã, chi đội ngũ này dùng Yêu tộc chiếm đa số, chi đội ngũ này chính là yêu vương trong Mộc Trác Yêu thành tạo thành, hơn nữa chi đội ngũ này là do Mộc Trác Yêu thành Kim Long Thiên Tử thống lĩnh.

Thì ra truy sát tàn binh bại tướng quái vật biển không chỉ có Long Ngạo Thiên ra tay, Mộc Trác Yêu thành thành chủ Kim Long Thiên Tử cũng mang theo thiên quân vạn mã trợ giúp Long Ngạo Thiên vây quanh sào huyệt quái vật biển.

Mặc dù nói Mộc Trác Yêu thành dùng Yêu tộc làm chủ, mà quái vật biển và Yêu tộc có ngàn vạn quan hệ, nhưng mà Kim Long Thiên Tử cùng Long Ngạo Thiên kết bái huynh đệ, Kim Long Thiên Tử bỏ ngay quan hệ với quái vật biển, nên hắn cũng không tiếc mang quân đi vây quét tàn quân quái vật biển với Long Ngạo Thiên.

Hải Lân và Long Ngạo Thiên đuổi giết lẫn nhau, động tĩnh thập phần to lớn, hơn nữa bọn họ vượt qua vài vùng biển, trong khoảng thời gian ngắn hấp dẫn nhiều người trong Bắc Uông Dương chú ý.

Trong khoảng thời gian ngắn, Bắc Uông Dương rất nhiều cường giả, đại giáo hoàng môn bị đại chiến hấp dẫn, rất nhiều đại nhân vật, rất nhiều đại giáo cương quốc biết trận truy đuổi này.

– Lại là Hải Lân!

Nhìn thấy Hải Lân chạy thục mạng, có không ít người thán phục, nói ra:

– Tiểu tử đúng là tiểu cường đánh không chết, thật là ương ngạnh, năm lần bảy lượt sống đến bây giờ, đúng là kỳ tích.

– Hải Lân tiềm lực rất lớn, đạo hạnh rất sâu, hơn nữa huyết thống cao quý, hắn quái trọng yếu với quái vật biển, cho nên quái vật biển có rất nhiều người cường đại hộ đạo cho hắn, cũng chính bởi vì như thế, hắn mỗi lần đều thoát khỏi tay Long Ngạo Thiên.

Có yêu vương cảm khái nói.

Nói đến đây cho dù là yêu vương cũng thở dài, lúc này Long Ngạo Thiên thiếu chút nữa nhổ tận gốc Yêu tộc, quái vật biển, đến bây giờ người dám đối kháng Long Ngạo Thiên, Phi Tiên Giáo không còn, chỉ còn lại Hải Lân bọn họ mà thôi, về phần yêu tộc khác đã bỏ trốn đi cả rồi.

Nhìn thấy Long Ngạo Thiên tại đuổi giết Hải Lân, rất nhiều người đều trầm mặc, không người nào dám ra tay cứu Hải Lân, cũng không có ai dám đứng ra nói câu nào với Hải Lân, cho dù là Yêu tộc cũng thế.

Hiện tại Phi Tiên Giáo như mặt trời ban trưa, Long Ngạo Thiên được xưng vô địch, ai nguyện ý vì Hải Lân mà đắc tội với Phi Tiên Giáo và Long Ngạo Thiên chứ!

– Kim Long nha, thế gian thực sự có thần thú tiên cầm như thế.

Nhìn thấy tứ trảo Kim Long chở Hải Lân đào tẩu, cũng có một ít vãn bối thán phục, rung động và hâm mộ.

Cho tới nay đều có người nói Long và Phượng, nhưng mà mọi người đều biết Long và Phượng không tồn tại trên thế gian, ít ra là không ai nhìn thấy tận mắt.

Bây giờ nhìn thấy một đầu Kim Long, chuyện này làm cho rất nhiều người sợ hãi thán phục, chuyện này làm nhiều người tin Long và Phượng thật sự có tồn tại.

– Quái vật biển khó lường, ngay cả Kim Long đều có thể có được, khó trách Hải Lân có thể thoát khỏi tay Long Ngạo Thiên, có sinh linh hộ đạo như vậy, nếu Hải Lân không phải gặp gỡ Long Ngạo Thiên, nói không chừng hắn có thể trở thành Tiên Đế!

Có cường giả hâm mộ nói ra.

– Đầu Kim Long chính là một trưởng bối trong quái vật biển, địa vị cực cao, huyết thống cực kỳ tôn quý.

Một lão tổ Yêu tộc cảm khái nói:

– Một con Kim Long đại thành có thể hoành kích Tiên Đế, đáng tiếc lão tổ này không phải đối thủ của Long Ngạo Thiên.

Nghe rất nhiều người thán phục tứ trảo Kim Long, Lý Thất Dạ chậm rãi bước ra từ từ nói.

Người đời có rất nhiều phỏng đoán về Long tộc, có rất nhiều cách nói, nhưng mà rất nhiều người vẫn nghe lầm đồn bậy về Long tộc mà thôi.

Long tộc là chủ để rộng khắp, cũng là chủ đề rất hẹp, thế nhân bàn luận Giao Long cũng được tính là Long tộc, thậm chí người có chút kiến thức cho rằng mãng xà cũng là Long tộc.

Nhưng bản thân Long tộc chân chính, chỉ có thần thú cổ xưa chảy huyết thống chân long mới được gọi là Long tộc, hơn nữa phải là chân long chi huyết thuần túy, cũng không phải là tạp chủng có huyết thống mỏng manh.

Cho nên Long tộc chính thức sẽ xem thường Giao Long và mãng xà, trong mắt của bọn chúng, những thứ tự xưng là Long tộc chỉ là con trùng, con kiến hôi mà thôi.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 2 ngày trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ
https://audiosite.net
Cường 2 ngày trước
Cám ơn vì đã đc nghe truyện rất hay
https://audiosite.net
Ngại quá mới mở tính năng thành viên hội viên mới nghe audio được mất cậu up audio chưa quen chọn nhầm bạn à:)Mình đã fix lại nhé bạn All mọi người đều có thể nghe nhé ^^!
https://audiosite.net
Tôi 4 ngày trước
Sao nghe không đc vậy ad
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^