1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 459 [Chương 2291 đến Chương 2295]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 459 [Chương 2291 đến Chương 2295]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2291: Vô địch (2)

Trong khoảng thời gian ngắn, rất nhiều người nhận ra gốc cây già này, lập tức giật mình.

– Nhìn Khổng Tước Địa một chút.

Lập tức có lão tổ phân phó, hướng của thiên kính thay đổi thành Khổng Tước Địa.

Nhưng mà lúc vừa chiếu tới, phát hiện Khổng Tước Thụ vẫn sinh trưởng tại Khổng Tước Địa, mà Khổng Tước Thụ trên Toái Thần Nhai đang cắm rễ thiên địa, nó giống khổng tước của Khổng Tước Địa như đúc.

– Hai gốc Khổng Tước Thụ, cái này, cái này, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?

Trong khoảng thời gian ngắn, rất nhiều người đều kinh nghi bất định, đột nhiên tầm xuất hiện một gốc Khổng Tước Thụ, hơn nữa Khổng Tước Thụ này giống như đúc Khổng Tước Thụ kia, thậm chí uy áp vô địch không phân rõ thật giả.

Đám người Thần Mộng Thiên lúc này đã giật mình khủng khiếp, đă mắt nhìn qua Khổng Tước Thụ.

– Đây, đây không phải là Khổng Tước Thụ đạo thân sao?

Có tu sĩ cường giả hoảng sợ nói một câu.

– Chỉ sợ, chỉ sợ không phải.

Có Thụ tộc lão tổ thì thào nói:

– Tổ thụ một khi cắm rễ, kết cục đã định, không có khả năng có đạo thân.

Đương nhiên, không có ai gốc cây trên bầu trời kia là thế nào, Lý Thất Dạ chữa trị cho Khổng Tước Thụ xong, đạt được Khổng Tước Thụ đồng ý, cho nên Lý Thất Dạ dùng thiên địa ấn thác ấn Khổng Tước Thụ.

Cũng có ý nghĩa, Lý Thất Dạ tùy thời tùy chỗ có thể triệu hồi Khổng Tước Thụ tác chiến vì hắn, mặc dù nói so với chân thân, thiên địa ấn thác ấn Khổng Tước Thụ có chênh lệch, cuối cùng nó vẫn là tổ thụ.

Thác ấn Khổng Tước Thụ không phải Tiên Đế chân khí có thể so sánh, cho nên cho dù Song Đế chi tử có Tiên Đế chân khí hộ thể vẫn bị đánh bay.

– Dừng tay, không muốn chiến.

Lúc này Lăng Phong Vân quát to một tiếng, hắn nhìn qua Khổng Tước Thụ trên bầu trời, trong khoảng thời gian ngắn sắc mặt ngưng trọng tới cực điểm.

Lăng Phong Vân kêu to, đám người Thần Mộng Thiên nhao nhao dừng tay, thời điểm bọn họ dừng tay, thứ nguyên Thần Mộng Thiên cũng dừng lại, cũng không có công kích đám người Thần Mộng Thiên.

Đây là nhược điểm của thứ nguyên, nếu quả thật không ra tay, hoặc là bỏ chạy, thứ nguyên sẽ dừng lại.

Đương nhiên, đối xứng thứ nguyên có nhược điểm rất rõ ràng, nhưng mà cao cấp hơn”Đối xứng thứ nguyên” là “Song song thác vị” sẽ khác biệt.

Sau khi đám người Thần Mộng Thiên đều dừng tay, hết sức cẩn thận, nhìn chằm chằm vào chính mình khác, chậm rãi lui về phía sau, kéo ra một đoạn khoảng cách an toàn, lúc này bọn họ không dám vọng động, bởi vì bọn họ động thủ, thứ nguyên cũng sẽ động thủ.

Mặc dù nói lúc này thứ nguyên khác của bản thân không động thủ, nhưng sắc mặt đám người Thần Mộng Thiên vẫn khó coi tới cực điểm, bọn họ không nhịn được nhìn qua Khổng Tước Thụ trên bầu trời, sắc mặt ngưng trọng tới cực điểm.

– Tốt, tập thể dục chấm dứt, chúng ta nên chơi thật thôi!

Thấy đám người Thần Mộng Thiên không động thủ, Lý Thất Dạ chỉ cười nói tùy ý, thu hồi “Đối xứng thứ nguyên “, trong nháy mắt thứ nguyên đám người Thần Mộng Thiên đều biến mất.

Lúc này Thần Mộng Thiên cũng tốt, Ám Hắc Tổ Vương cũng được, bọn họ không nói nên lời, quản chi cường đại như Lăng Phong Vân cũng không nói chuyện.

Bọn họ hiểu rõ, hôm nay bọn họ lành ít dữ nhiều, Lý Thất Dạ tùy tùy tiện tiện sử dụng thủ đoạn đã có thể trấn áp bọn họ, nếu như Lý Thất Dạ thật sự thi triển đòn sát thủ, chỉ sợ bọn họ sẽ chết không toàn thây.

Vào thời điểm này, đám người Thần Mộng Thiên đã có chút hối hận, nếu như biết rõ Lý Thất Dạ đáng sợ hư thế, bọn họ sẽ không leo ra, ngoan ngoãn trốn trong hang ổ cụp đuôi làm người.

Nhưng mà hiện tại hối hận cũng không có dùng được, thù hận đã kết, bọn họ như tên lên dây, không thể không bắn.

Trong khoảng thời gian ngắn, cả Thiên Linh Giới yên tĩnh tới cực điểm, bất luận là cường giả trước thiên kính hay tồn tại vô địch trước Toái Thần Nhai, tất cả đều không nói gì.

Cho dù là thế hệ vô địch như bọn họ, đối mặt thế cục như vậy cũng không có thượng sách. Lý Thất Dạ tùy tùy tiện tiện thu triển thủ đoạn đã có thể áp chế đám người Thần Mộng Thiên, trong thế cục như vậy, có ai có thể trấn áp Lý Thất Dạ?

Hiện tại cho dù là thế hệ vô địch, bọn họ nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có một phương pháp chính là quỳ xuống cầu xin Lý Thất Dạ tha thứ, thỉnh cầu Lý Thất Dạ bỏ qua cho bọn họ một mạng, nếu không tất cả mọi người không nghĩ ra còn có phương pháp gì có thể giúp đám người Thần Mộng Thiên còn sống rời khỏi Toái Thần Nhai.

– Lý Thất Dạ còn thủ đoạn nữa sao?

Nhìn thấy Lý Thất Dạ tiện tay có thể triệu hoán Khổng Tước Thụ, thế hệ vô địch bên ngoài Toái Thần Nhai khiếp sợ tới cực điểm.

Vào thời điểm này, Thiên Linh Giới không biết có bao nhiêu tồn tại khiếp sợ, không biết bao nhiêu người may mắn bản thân mình không là địch với Lý Thất Dạ, cho tới bây giờ, mọi người chính thức hiểu rõ, thời điểm chém giết Mộng Trấn Thiên, Hắc Ám cổ vương tử, Hải Loa Đế Vương, Lý Thất Dạ căn bản không dùng toàn lực.

– Các ngươi muốn chết như thế nào?

Nhìn thấy thần thái đám người Thần Mộng Thiên vô cùng ngưng trọng, Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.

Lúc này đám người Thần Mộng Thiên bắt đầu trầm mặc, trước đó bọn họ còn có dũng khí đánh một trận, hiện tại bọn họ không có dũng khí đó nữa.

Nhưng mà trong thế cục như hiện tại, bảo bọn họ lập tức quỳ xuống cầu xin tha thứ là không có khả năng, dù sao bọn họ đều là thế hệ vô địch, nếu như bảo bọn họ quỳ xuống cầu xin tha thứ còn khó hơn lên trời.

Nhìn qua đám người Thần Mộng Thiên trầm mặc, Lý Thất Dạ lâp tức cười rộ lên, nói ra:

– Đáng tiếc, tất cả đã trễ, hiện tại muốn sống sót phải xem bản lĩnh thật sự của các ngươi, xem nội tình tông môn các ngươi thế nào.

Vừa nói ra lời này, “Ông” một tiếng thật lớn, Khổng Tước Thụ bắn ra từng đạo Tiên Đế uy áp, thời điểm tiên quang bộc phát, thời gian như dừng lại, mọi thứ trên thế gian yên tĩnh.

– Khai mở ——

Đối mặt với tiên quang như thế, đám người Tiên Đế chi tử, Thần Mộng Thiên đều nhao nhao ra tay, điên cuồng hét lên một tiếng, Tiên Đế chân khí, hải thần chi binh trong tay đánh ra ngoài, đánh ra một kích thật mạnh.

Dám người Song Đế chi tử giương đông kích tây, muốn phân tán thực lực Khổng Tước Thụ, muốn mượn chuyện này tranh thủ thời gian.

Phanh, phanh, phanh…

Từng tiếng nổ vang lên, cho dù đám người Song Đế chi tử, Thần Mộng Thiên, Ám Hắc Tổ Vương đánh ra một kích vô địch vẫn không ngăn được tiên quang giáng xuống, bọn họ bị đánh bay, phun máu tươi ra ngoài.

Nhìn thấy đám người Ám Hắc Tổ Vương, Thần Mộng Thiên bị đánh bay ra xa, chuyện này làm cho tất cả mọi người trong Thiên Linh Giới hít khí lạnh, đây chính là tồn tại hoành kích Tiên Đế, cứ thế bị đánh bay ra xa.

– Đáng tiếc, các ngươi cuối cùng vẫn không phải hoành kích Tiên Đế.

Nhìn đám người Thần Mộng Thiên, Ám Hắc Tổ Vương, Khê Trúc Tiên bị đánh bay, hắn tươi cười nói một câu.

Trong khoảng thời gian ngắn, sắc mặt đám người Thần Mộng Thiên tái nhợt, đây là lực lượng tổ thụ, bọn họ so sánh với nó thật sự có khoảng cách không nhỏ, huống chi bọn họ sau khi trải qua chiến đấu, huyết khí hao tổn không nhỏ.

Chương 2292: Thực lực Lăng Phong Vân

Từ phương diện này mà nói, Lăng Phong Vân còn tốt một chút, chính vì thế hắn chỉ bị đánh lui, cũng không có bị thương, mà đám người Khê Trúc Tiên lại khác, bọn họ bị đánh trúng, miệng phun máu tươi.

Đối với thụ tổ mà nói, một khi nó quy hư đại địa, hóa thành tổ thụ, như vậy nó sẽ cùng một thể với đại địa, ngay cả Tiên Đế muốn rung chuyển nó cũng không phải chuyện dễ dàng, về phần đám người Thần Mộng Thiên càng không cần phải nói, nếu như bọn họ là hoành kích Tiên Đế chân chính, còn có thể chạy ra khỏi tay Khổng Tước Thụ, đáng tiếc bọn họ thực sự không phải hoành kích Tiên Đế chân chính, chỉ là hưởng hư danh mà thôi.

– Chống đỡ công kích, tìm cơ hội đi!

Lúc này Lăng Phong Vân nói với đám người Thần Mộng Thiên.

Lúc này thần thái Lăng Phong Vân trịnh trọng, đây là lần khổ chiến khó khăn thứ hai trong đời hắn, khổ chiến nhất trong đời hắn chính là quyết đấu với Hạo Hải Tiên Đế.

“Oanh” một tiếng vang thật lớn, vào thời điểm này Lăng Phong Vân điên cuồng hét lên một tiếng, huyết khí của hắn tăng vọt như nước lũ, đồng thời hắn không tiếc dùng thọ huyết giác tỉnh từng kiện hải thần chi binh.

Chỉ trong nháy mắt, toàn thân Lăng Phong Vân phun ra tiên quang chói mắt, từng sợi tiên quang phóng thẳng lên trời hóa thành tiên diễm cực kỳ nóng bỏng, thời điểm tiên diễm trùng thiên, giống như muốn thủ hộ thân thể Lăng Phong Vân.

Chỉ trong nháy mắt này, thân thể Lăng Phong Vân giống như hóa thành cự nhân, thân thể của hắn nâng lên khỏi thiên địa, giờ phút này, Lăng Phong Vân đã bất chấp cái giá nào, nếu như hắn không buông tay đánh cược một lần, như vậy hắn chắc chắn không thể rời khỏi đây hôm nay.

– Đến đây đi, cho ta xem ngươi cường đại bao nhiêu!

Lúc này, Lăng Phong Vân khí thôn sơn hà, so với đám người Thần Mộng Thiên, Ám Hắc Tổ Vương, Khê Trúc Tiên đến, lúc này Lăng Phong Vân đâu chỉ hào khí vượt mây, toàn thân hắn bộc phát khí phách khôn cùng, khí chất hoành kích Tiên Đế bộc phát rất đầy đủ.

Đương nhiên, Lăng Phong Vân không phải hoành kích Tiên Đế chân chính, nhưng mà rất nhiều người đều thừa nhận Lăng Phong Vân là hoành kích Tiên Đế, cho dù là thế hệ đỉnh phong cũng thừa nhận thành tựu của hắn.

– Đây mới là thực lực chân chính của Lăng Phong Vân, chỉ riêng năng lực và hành động của hắn, chỉ sợ có thể độc chiến hai Ám Hắc Tổ Vương!

Nhìn qua Lăng Phong Vân bộc phát lực lượng to lớn, thế hệ vô địch bên ngoài Toái Thần Nhai cảm khái nói một câu.

– Năm đó ngươi đánh một trận với Hạo Hải Tiên Đế, nghe nói mượn một kiện Tiên Đế chân khí từ Cổ Thuần Tứ Mạch.

Nhìn thấy Lăng Phong Vân bộc phát khí thôn sơn hà, lực kinh thiên địa, Lý Thất Dạ cũng không quan tâm, vừa cười vừa nói:

– Hôm nay, chỉ sợ ngươi sẽ không có vận khí này. Hơn nữa, ta cũng không phải Hạo Hải Tiên Đế, Hạo Hải Tiên Đế là niệm tình ngươi thành đạo không dễ, cho nên chưa dùng tới bổn mạng chân khí, chỉ tay không tấc sắt giao thủ với ngươi mà thôi, cho nên ngươi mới đỡ được hai trăm chiêu. Hôm nay nếu ngươi không thể hiện trước mặt ta, chỉ có con đường chết mà thôi.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ dừng một chút, chậm rãi nói ra:

– Đúng như lời ngươi nói, ngươi có lòng yêu tài, ta cũng có lòng yêu tài, ngươi thần phục đi, ta không chỉ tha cho ngươi một mạng, hơn nữa sẽ chỉ điểm ngươi con đường sáng, giúp ngươi trở thành hoành kích Tiên Đế chân chính.

Lý Thất Dạ nói như vậy, lập tức người trong thiên hạ ngừng thở, không hề nghi ngờ, Lý Thất Dạ sẽ không bỏ qua đám người Ám Hắc Tổ Vương, Thần Mộng Thiên, nhưng mà hắn nhưng có thể buông tha Lăng Phong Vân.

Lúc này bất luận là thế hệ vô địch ngoài Toái Thần Nhai, hay vô số tu sĩ trước thiên kính, mọi người ngừng thở chờ Lăng Phong Vân trả lời.

– Không chiến đến cuối cùng, sao biết sinh tử, ta cả đời này không có chết trong tay Tiên Đế, nhưng nếu chết trong tay thiên tài mười ba mệnh cung, ta cũng không cảm thấy khuất nhục.

Lăng Phong Vân hào khí ngất trời, vẻ mặt hưng phấn, cười to nói một câu.

Lúc này Lăng Phong Vân cũng bất chấp giá nào, hắn xem ra, cho dù chết trận cũng không tệ.

Đối với Lăng Phong Vân mà nói, một trận chiến hôm nay là ác chiến, kết cục không thua gì trận chiến với Hạo Hải Tiên Đế năm xưa, cũng đúng như lời Lý Thất Dạ nói qua.

Năm đó, thời điểm Lăng Phong Vân khiêu chiến Hạo Hải Tiên Đế, nhưng hắn đã làm chuẩn bị vô cùng chu toàn, vì phát huy sức chiến đấu lên mức cao nhất, hắn thậm chí mượn Tiên Đế chân khí của Cổ Thuần Tứ Mạch!

Thời điểm khiêu chiến Hạo Hải Tiên Đế, hắn đã đứng ở thời điểm đỉnh phong nhất, bất luận là lĩnh ngộ đại đạo hay huyết khí tràn đầy, tất cả đều là đỉnh phong cả đời hắn.

Trong trận chiến đó, đúng như Lý Thất Dạ đã nói, Hạo Hải Tiên Đế cũng không có sử dụng Tiên Đế chân khí, mà là tay không tấc sắt đánh với hắn.

Trong trận chiến này, Lăng Phong Vân khổ chiến đỡ hai trăm chiêu, cuối cùng vẫn không ngăn cản được, thua trong tay Hạo Hải Tiên Đế, mà Hạo Hải Tiên Đế cũng không có giết hắn!

Đối với trận chiến này, Lăng Phong Vân trả giá rất lớn, hắn không chỉ hao tổn huyết khí, ngay cả thọ nguyên cũng hao tổn kinh người, thiếu chút nữa đã tới mức khô cạn.

Thẳng tới khi hắn phủ bụi bản thân, dưỡng thương không ít thời gian, lúc này mới khiến thương thế khỏi hẳn.

– Dũng khí đáng khen.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Vậy thì tốt, ta sẽ thành toàn cho ngươi.

Lý Thất Dạ nói xong, tiên quang Khổng Tước Thụ áp thẳng vào Lăng Phong Vân.

– Khai mở —

Lăng Phong Vân điên cuồng hét lên một tiếng, vào lúc này từng kiện hải thần chi binh tỉnh lại, hiển hiện hai thân ảnh thật lớn, đó là hai chấp niệm của Hải Loa hải thần.

Oanh, oanh, oanh…

Hai thân ảnh cao ngạo này nhập vào thân thể Lăng Phong Vân, Lăng Phong Vân lập tức trở nên vô cùng to lớn, thân thể hắn pháp tướng thiên địa, quanh thân xuất hiện hải thần pháp tắc, chỉ trong chớp mắt, Lăng Phong Vân giống như hải thần, bao phủ cửu thiên.

“Phanh” một tiếng thật lớn, lúc này Lăng Phong Vân ra tay, hai tay chống trời ngăn cản tiên quang, “Oanh, oanh, oanh”, cả Thiên Linh Giới vào lúc này ngăn cản một kích rung chuyển cửu thiên thập địa của Lăng Phong Vân.

Hai tay Lăng Phong Vân chống trời, nương tựa vào uy lực hải thần chi binh, hắn đã ngăn cản tiên quang của Khổng Tước Thụ.

– Thật cường đại ——

Nhìn thấy hai tay Lăng Phong Vân sinh ra tiên quang, vô số tu sĩ trong Thiên Linh Giới hoảng sợ, sắc mặt biến hóa không nhỏ.

– Lăng Phong Vân không hổ là Lăng Phong Vân, cuối cùng vẫn là người có thể đánh một trận với Tiên Đế.

Cho dù là thế hệ vô địch ở hiện trường cũng phải khiếp sợ thực lực của Lăng Phong Vân.

Mặc dù nói, đám người Thần Mộng Thiên được xưng là hoành kích Tiên Đế, như Khê Trúc Tiên được xưng là thụ tổ chuyển sinh, mà Thần Mộng Thiên được xưng là tiên sư, ngay cả Tiên Đế cũng từng học hỏi hắn.

Nhưng mà từ đạo hạnh mà nói, Thần Mộng Thiên cũng tốt, Khê Trúc Tiên cũng được, bọn họ không có thực lực này, chỉ là hư danh nói chơi.

Trên thực tế, Thần Mộng Thiên cũng tốt, Khê Trúc Tiên cũng được, cho dù là Ám Hắc Tổ Vương từng chinh chiến cửu giới đều không có thực lực quyết đấu với Tiên Đế, bọn họ hoặc còn trẻ đã từng đấu qua với Tiên Đế, nhưng mà sau khi Tiên Đế chịu tải thiên mệnh, bọn họ thật sự không có đối chiến qua, bọn họ không có kinh nghiệm phương diện này.

Chương 2293: Bỏ chạy (1)

Trái lại, Lăng Phong Vân trẻ nhất trong bọn họ đã từng đối chiến với Tiên Đế chân chính, hơn nữa còn là Hạo Hải Tiên Đế kinh diễm trong các Tiên Đế.

Nhìn thấy Lăng Phong Vân chống đỡ tiên quang, vô số người cũng rung động, Lăng Phong Vân đối mặt với Khổng Tước Thụ, tuy không phải Khổng Tước Thụ chân chính.

– Thực lực rất mạnh!

Nhìn qua Lăng Phong Vân ngăn cản tiên quang, Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Đáng tiếc, ngươi đã không còn cái dũng năm đó, rốt cuộc không hồi phục tới đỉnh phong.

Lý Thất Dạ vừa dứt lời, “Ông” một tiếng thật lớn, Khổng Tước Thụ bộc phát tiên quang sáng hơn, lập tức vô số tiên quang laop tới trấn áp Lăng Phong Vân.

“Oanh, oanh, oanh”, vào lúc này Lăng Phong Vân đã có phần không chịu nổi, vì hiện tại Khổng Tước Thụ chính thức bộc phát lực lượng bổn nguyên của mình, chính là lực lượng bản thân Khổng Tước Thụ và lực lượng đại địa.

Thiên địa thác ấn Khổng Tước Thụ, tuy so ra không cường đại bằng Khổng Tước Thụ, nhưng mà không thua gì đạo thân đến của nó bao nhiêu, bị thiên địa ấn thác Khổng Tước Thụ, ít nhất có thể phát huy ra năm sáu thành uy lực Khổng Tước Thụ, nếu Lý Thất Dạ hoàn toàn bộc phát sẽ đạt tới bảy thành uy lực.

Thử nghĩ một chút, thời điểm ngăn cản năm sáu thành uy lực của Khổng Tước Thụ, bản thân Lăng Phong Vân mạnh hơn nữa cũng không thể ngăn cản nổi.

Dười tiên quang nghiền áp, thân thể Lăng Phong Vân cong lại, thậm chí tất cả mọi người giống như nghe được tiếng xương cốt toàn thân Lăng Phong Vân kêu răng rắc, dường như bị áp xuống một cái là xương cốt Lăng Phong Vân sẽ nát bấy.

– Phong Vân huynh, chúng ta giúp ngươi một tay.

Lúc này đám người Thần Mộng Thiên nhìn nhau, lập tức hét lớn một tiếng, Thần Mộng Thiên, Khê Trúc Tiên, Ám Hắc Tổ Vương, Song Đế chi tử đều nhảy dựng lên, tế ra Tiên Đế chân khí, hải thần chi binh, thụ tổ binh khí.

Oanh, oanh, oanh…

Trong khoảng thời gian ngắn, đám người Thần Mộng Thiên liên thủ tonaf bộ thực lực bản thân, phát huy uy lực cường đại nhất, có thể ngăn cản Tiên Đế.

Lúc này đám người Thần Mộng Thiên, Ám Hắc Tổ Vương, Khê Trúc Tiên huyết khí bộc phát như hỏa diễm, bọn họ đã mượn toàn bộ huyết khí quân đoàn của mình.

Ra tay trợ giúp Lăng Phong Vân một tay, đó cũng không phải bởi vì đám người Thần Mộng Thiên, Ám Hắc Tổ Vương có nghĩa khí, mà là vì bọn hị hiện tịa đang ở trên cùng con thuyền, nếu như Lăng Phong Vân chết trận, chết thả sau đó chính la bọn họ.

“Oanh, oanh, oanh, tiên quang của Khổng Tước Thụ sáng chói mắt, trấn áp cả Thiên Linh Giới, trong khoảng thời gian ngắn, đám ngườiThần Mộng Thiên đang đau khổ chèo chống, lại tiếp tục như vậy, bọn họ sớm muộn gì cũng khó ngăn cản được.

– Thật sự có vài phần bổn sự, nhìn qua dám người Lăng Phong đồng tâm hiệp lực ngăn cản một kích bá đạo của tiên quang, Lý Thất Dạ cười cười, cũng không vội mà ra tay.

Mặc dù nói đám người Song Đế chi tử toàn tâm toàn lực ra tay, nương tựa vào Tiên Đế chân khí, hải thần chi binh rốt cục có thể ngăn cản được tiên quang của Khổng Tước Thụ, nhưng mà bọn họ hoàn thành phản kích, bọn họ sẽ hao kiệt toàn bộ huyết khí.

Đây là điểm đám người Song Đế chi tử không bằng Lăng Phong Vân, Lăng Phong Vân huyết khí tràn đầy, hắn còn kiên trì lâu hơn đám người Thần Mộng Thiên, đám người Thần Mộng Thiên lại không được.

Dưới tiên quang nghiền áp, tuy bọn họ tạm thời không có việc gì, nhưng mà đám người Thần Mộng Thiên cực khổ không nói thành lời, trong khoảng thời gian ngắn, đám người Thần Mộng Thiên sắc mặt trắng bệch, còn tiếp tục như vậy, khí huyết chắc chắn sẽ hao hết.

– Thần Mộng huynh, Tổ Vương huynh, Phong Vân huynh, chúng ta phải chạy khỏi nơi này!

Thời điểm ngạnh kháng, Khê Trúc Tiên vội vàng câu thông đám người Thần Mộng Thiên, Lăng Phong Vân.

Chi Kiếp – Nhất Kiếp – Vạn Kiếp …Một quyển Đạo Nguyên Chân Giải, giấu giếm đại đạo huyền cơ, một thuật thôi diễn vạn pháp, ba ngàn đại đạo tại ngực…. Thỉnh chư vị nghé thăm…!

– Trốn thế nào đây?

Song Đế chi tử nói:

– Không nói uy lực của Khổng Tước Thụ, chúng ta một khi đào tẩu, Lý Thất Dạ sẽ phong tuyệt thiên địa!

Đám người Khê Trúc Tiên, Thần Mộng Thiên cũng hiểu rõ, Lý Thất Dạ còn chưa dùng toàn lực, hiện ti cũng chỉ Khổng Tước Thụ bọn họ đã ngăn không nổi, cáinếuh iện tại hắn vận dụng thủ đoạn khác giống như Khổng Tước Thụ này, vậy bọn họ không được nữa rồi, một khi bọn họ ý định đào tẩu, Lý Thất Dạ tất nhiên sẽ dùng thêm thủ đoạn giết bọn họ.

– Ta có lưu chuẩn bị tại Tổ Lục, nhưng mà cần bảo vật của Thần Mộng huynh Thiên Chiếu cùng Tổ Vương huynh tương trợ.

Khê Trúc Tiên trầm giọng nói.

Khê Trúc Tiên nói lời này làm đám ngườiThần Mộng Thiên cùng Ám Hắc Tổ Vương trầm xuống, thiên chiếu của Thần Mộng Thiên tuyệt thế vô song, nhưng mà hắn còn bằng vào vật phẩm khác, mà Ám Hắc Tổ Vương tuy sử dụng binh khí khác, nhưng đó không phỉa binh khí thủy tổ Cổ Linh Uyên.

– Tốt, Khê Trúc huynh cứ phóng tay mà làm, chúng ta biết rõ làm như thế nào.

Vào lúc này Thần Mộng Thiên ba người lập tức đạt thành hiệp nghị.

– Muốn sống rời khỏi, như vậy phải trả giá thật nhiều.

Khê Trúc Tiên trầm giọng nói.

Thần Mộng Thiên cùng Ám Hắc Tổ Vương nhìn nhau, bọn họ biết rõ cái gì gọi là cái giá lớn.

– Buông tay đi làm đi, chỉ cần có thể sống sót, tương lai sẽ có hi vọng.

Ám Hắc Tổ Vương trịnh trọng gật đầu đáp ứng.

“Ông” một tiếng thật lớn, vào thời điểm này, toàn thân Khê Trúc Tiên sinh ra huyết quang, chỉ trong nháy mắt pháp tắc đan vào nhau, huyết dịch sống lại, cái này pháp tắc tựa như hóa thành vòng xoáy đồng dạng, lập tức có thể thôn phệ tất cả.

– Ah —

Tiếng kêu thảm thiết vang lên, đám người Khê Trúc Tiên lúc này toàn thân sụp đổ, máu uyết trong người của họ giống như bị Khê Trúc Tiên hút sạch ra.

Ah —

Có tiếng kêu thảm thiết vang lên không dứt bên tai, trong khoảng thời gian ngắn, quân đoàn Thần Mộng Thiên và Cổ Linh Uyên đều lập tức sụp đổ, tất cả cường giả đều hóa thành huyết vụ, máu huyết toàn thân của bọn họ bị Thần Mộng Thiên, Ám Hắc Tổ Vương thôn phệ.

Biến hóa này làm chon người ta ngây người, quân đoàn đám người Thần Mộng Thiên vẫn chỉ là vãn bối, chính là máu huyết đám người Thần Mộng Thiên mượn dùng, hiện tại đám người Thần Mộng Thiên không chỉ mượn máu huyết, mà là lập tức muốn nghiền áp bọn họ, tát ao bắt cá, giết gà lấy trứng.

Chỉ có Lăng Phong Vân thở dài một hơi, hắ biết rõ Ám Hắc Tổ Vương đang làm cái gì.

Sau khi huyết khí tăng cọt, đạt được đại bổ, Thần Mộng Thiên ba người bọn họ đánh giết không phải Lý Thất Dạ.

“Oanh” một tiếng thật lớn, vào lúc này ở Tổ Lục xa xa có thần quang phóng lên trời, một cây thần thụ chập chờn, đánh nát vòm trời, dường như đang mở cánh cửa.

– Ngay vào lúc này.

Chỉ trong thời gian thật ngắn, Khê Trúc Tiên điên cuồng hét lên một tiếng, kêu to lên.

Oanh — một tiếng thật lớn, lúc này ở Thần Chỉ Châu Cổ Linh Uyên có một bảo vật hiện ra, bảo vật này có hỗn độn quanh quẩn, lúc bảo vật vọt lên cao, bảo vật trong tay Ám Hắc Tổ Vương phun ra hỗn độn, nghe tiếng “Phanh” nổ vang, Ám Hắc Tổ Vương mượn bảo vật này cấu trúc thành đạo đài hỗn độn.

“Ông” một tiếng thật lớn, đồng thời Long Yêu Hải Thần Mộng Thiên cũng xuất ra một khối bảo ngọc, bảo ngọc này phát sáng chói mắt.

Thời điểm bảo ngọc này tỏa sáng, lập tức ảnh hưởng Thiên Chiếu Thần Mộng Thiên tỏa ra ánh sáng chói mắt, Thiên Chiếu của hắn bắn ra từng đạo pháp tắc mạnh mẽ.

Chương 2294: Bỏ chạy (2)

Âm thanh loong coong, loong coong, loong coong vang lên, chỉ trong nháy mắt, Thần Mộng Thiên cấu trúc một cánh cửa hỗn độn, tập trung tọa độ đạo môn.

“Oanh” một tiếng vang thật lớn, trong thời gian thật ngắn, cánh cửa đạo môn Tổ Lục xuất hiện vòng xoáy đáng sợ, sinh ra lực lượng vô cùng thần kỳ.

– Đi —

Lóe lên rồi biến mất, Khê Trúc Tiên hét lớn một tiếng, nhắc nhở đám người Thần Mộng Thiên.

Ngay sau đó “Ông” một tiếng thật lớn, Thần Mộng Thiên, Khê Trúc Tiên, Song Đế chi tử, Ám Hắc Tổ Vương, Lăng Phong Vân cũng bị hút vào đạo môn, lập tức bị truyền đi.

“Phanh” một tiếng thật lớn, thời điểm đám người Song Đế chi tử thoát đi, tiên quang lập tức phát nát cánh cửa hỗn độn.

Sau một khắc đám người Thần Mộng Thiên xuất hiện bên trong Tổ Lục, bọn họ mặt không còn chút máu, vì đào tẩu bọn họ tổn thất không ít khí huyết.

Sau khi trốn về Tổ Lục, trong khoảng thời gian ngắn đám người Thần Mộng Thiên vẫn chưa kịp hoàn hồn.

– Để bọn chúng đào tẩu rồi?

Nhìn thấy đám người Thần Mộng Thiên mượn thủ đoạn như vậy chạy trốn về Tổ Lục, rất nhiều người đều thất kinh, thật không ngờ đám người Thần Mộng Thiên cuối cùng vẫn đào tẩu.

– Thật là khó lường, vẫn có thể đào tẩu.

Cho dù là thế hệ vô địch đang xem cuộc chiến ở hiện trường cũng giật mình.

Để đám người Thần Mộng Thiên đào tẩu, Lý Thất Dạ cũng không giật mình, chỉ cười rất tươi nhìn qua bảo vật hỗn độn quấn quanh Cổ Linh Uyên và cổ ngọc ôn nhuận ở Thần Mộng Thiên, hắn cười rộ lên, vô cùng vui vẻ nói:

– Nếu như thứ tốt thật sự giấu đi, ta muốn tìm không dễ dàng, như vậy cũng tốt, bảo vật đã xuất thế, đã tới thời điểm ta thu thập.

Trong khoảng thời gian ngắn, thiên địa yên tĩnh, đám người Thần Mộng Thiên trốn về Tổ Lục không dám nói lời nào, giống như chó nhà có tang, giờ phút này cũng không dám rời khỏi Tổ Lục.

Hiện tại với bọn họ mà nói, thế gian không có nơi nào an toàn hơn Tổ Lục, dù sao, Tổ Lục còn có ba tổ thụ thủ hộ, đổi lại địa phương khác, chỉ sợ Lý Thất Dạ có thể công phá dễ dàng.

– Vậy được rồi,cũng nên hành động tiêu diệt Tổ Lục!

Lý Thất Dạ thu hồi ánh mắt, cười to nói.

Lý Thất Dạ vừa nói ra lời này đã làm thất kinh vô số tu sĩ, cho dù là thế hệ vô địch đang xem cuộc chiến ở hiện trường, trong nội tâm cũng chấn động mạnh, trong nháy mắt bọn họ ý thức được, Lý Thất Dạ không chỉ muốn giết đám người Thần Mộng Thiên, hơn nữa còn nhắm thẳng vào Tổ Lục, Cổ Linh Uyên mà đi.

Lúc này Lý Thất Dạ cất bước đi tới, chư thân dang tay dẫn đường, thời điểm Lý Thất Dạ đi trên hư không lại sinh ra đại đạo tiên âm, hiển hiện các loại dị tượng, Tiên Vương tránh đường, chúng thần triều bái, cửu thiên thập địa khuynh đảo, âm dương luân hồi chấn động, giờ phút này, Lý Thất Dạ giống như tiên chủ, hắn có thể chấp chưởng tất cả càn khôn.

Cứ như vậy, Lý Thất Dạ cất bước đi về phía Tổ Lục, núi sông thất sắc, hàng tỉ sinh linh nơm nớp lo sợ, dường như cả Thiên Linh Giới đều run rẩy dưới chân của hắn.

Thậm chí thời điểm Lý Thất Dạ đi về hướng Tổ Lục, rát nhiều đệ tử nơi này run rẩy, những đệ tử này trốn vào một góc sợ run trong đó.

Còn đám người Thần Mộng Thiên chạy tới Tổ Lục thấy Lý Thất Dạ từng bước đi về phía Tổ Lục bên này, bọn họ cũng biến sắc, thậm chí hai chân còn run rẩy.

Tổ Lục, đây là một môn ba tổ thụ, là một trong những truyền thừa cường đại nhất Thiên Linh Giới, nhân tài kiệt xuất của Thụ tộc, thậm chí có thể nói là một trong những nơi an toàn nhất trong thiên địa.

Tổ Lục chính là một khối đại lục cực lớn, cả đại lục tọa lạc ở Bích Dương Hải, đại lục này trải dài ngàn vạn dặm, đại lục như thế so với tám giới khác thì chẳng là cái gì cả.

Nhưng mà tại Thiên Linh Giới, đại lục rộng ngàn vạn dặm tuyệt đối là chuyện xa xỉ. Trong cả Thiên Linh Giới, truyền thừa có được đại lục rộng lớn như thế chỉ có lẻ tẻ vài nơi mà thôi, cho dù là đế thống tiên môn cũng không có đại lục to lớn như vậy.

Trong Thiên Linh Giới có thể nói tấc đất tấc vàng, đại lục rộng lớn như thế chính là khối thịt mỡ trong mắt của người khác, tuyệt đối làm cho người ta thèm chảy nước miếng.

Đáng tiếc, quản chi Tổ Lục chiếm cứ đại lục rộng lớn như vậy, nhưng mà không có môn phái nào dám đánh chủ ý lên Tổ Lục.

Dù sao, Tổ Lục có được ba gốc tổ thụ, thử nghĩ một chút, có ba gốc tổ thụ thủ hộ, nó sẽ có ý nghĩa thế nào? Ở nơi có được tổ thụ thủ hộ như thế này, nó tuyệt đối có thể xưng là nơi an toàn nhất thế gian, cũng là nơi khó công phá nhất.

Chính bởi vì Tổ Lục có được ba gốc tổ thụ thủ hộ, cho nên Tổ Lục có danh xưng là nơi ngay cả Tiên Đế cũng không thể công hạ.

Đám người Thần Mộng Thiên đều đi theo Khê Trúc Tiên chạy trốn tới Tổ Lục, ý đồ của bọn họ hết sức rõ ràng, muốn mượn phòng ngự an toàn của Tổ Lục tránh né Lý Thất Dạ, chỉ cần bọn họ đang ở trong Tổ Lục, Lý Thất Dạ sẽ không đánh hạ được.

Lúc này, vô số tu sĩ trong Thiên Linh Giới đều ngừng thở nhìn qua Lý Thất Dạ tiến tới Tổ Lục.

Lý Thất Dạ bước đi trong đại đạo, một bước một thế giới, trong khoảng thời gian ngắn, hắn đã vượt qua thiên địa, vượt qua lãnh thổ một thế giới, chỉ trong thời gian ngắn, hắn nương tựa vào vô thượng đại đạo từ Toái Thần Nhai tiến tới Tổ Lục.

Trong khoảng thời gian ngắn, thiên địa yên tĩnh, cho dù cả Tổ Lục đều lâm vào im ắng, dường như các đệ tử và cường giả Tổ Lục cùng các sinh linh khác đều trốn đi, trốn vào trong góc tối nào đó.

Thử nghĩ một chút mà xem, Tổ Lục cường đại cở nào, bọn họ chính là một môn ba thụ tổ, bọn họ có được thực lực cường đại tuyệt đối, bọn họ có thể xưng hô hoán vũ trong Thiên Linh Giới, phóng nhãn cả Thiên Linh Giới, thời đại Tiên Đế trừ Tiên Đế ra, Thiên Linh Giới có mấy người dám là địch với Tổ Lục?

Nhưng mà vào hôm nay, Tổ Lục không ai bì nổi lại biến thành rùa đen rút đầu, các môn hạ đệ tử và cường giả đều trốn đi, ngay cả cửa lớn cũng không dám bước ra ngoài.

Thử nghĩ một chút, Tổ Lục khi nào đã thừa nhận sỉ nhục như thế, trừ phi là Tiên Đế tới đánh Tổ Lục, nếu không cho dù là ai đến đánh Tổ Lục bọn họ, bất cứ đệ tử nào của Tổ Lục đều không đáng kể, bọn họ xem ra cũng không ai dám đánh chủ ý tới Tổ Lục.

Hôm nay, sau khi Khê Trúc Tiên trốn trở về, vô số đệ tử Tổ Lục đều bị dọa sợ không nhẹ, phải biết rằng, Khê Trúc Tiên chính là lão tổ cổ xưa cường đại nhất của Tổ Lục, hôm nay lại bị Lý Thất Dạ giết như chó nhà có tang, huống chi Khê Trúc Tiên năm người liên thủ còn bị đánh như chó nhà có tang.

Cho nên trong khoảng thời gian ngắn, vô số đệ tử Tổ Lục bị dọa không dám thở mạnh, tuân theo lệnh trưởng bối sư môn trốn trong góc tối.

– Tổ Lục cũng có hôm nay nha.

Nhìn thấy các đệ tử Tổ Lục đều trốn đi, nơm nớp lo sợ, cũng không dám đứng ở cửa nhà mình, nhìn thấy cảnh ngày, tu sĩ trong thiên hạ cảm khái thở dài một hơi.

Chương 2295: Tổ lục

Bình thường, đệ tử Tổ Lục uy phong bát diện cỡ nào, thậm chí có thể nói, Tổ Lục đi ra ngoài đệ tử không ai bì nổi, hung hăng càn quấy cuồng vọng, không đặt ai vào trong mắt.

Nhưng mà không quản Tổ Lục khó lường cỡ nào, cũng là đem làm khởi rùa đen rút đầu đến, trốn tại chính mình trong hang ổ, liền đại khí cũng không dám thở gấp.

– Cũng tới thời điểm nên giáo huấn Tổ Lục một chút.

Có không ít tu sĩ cảm thấy khó tin nổi, Thiên Linh Giới không biết có bao nhiêu người từng bị Tổ Lục ức hiếp, hiện tại thấy Tổ Lục bị Lý Thất Dạ dọa tới mức ngay cả cửa nhà mình cũng không dám ra ngoài, cảnh này làm rất nhiều tu sĩ cảm thấy hả hê.

Đứng bên ngoài Tổ Lục, trông về phía Tổ Lục, Lý Thất Dạ cười to lên, nói ra:

– Là ta tự mình giết vào hay là các ngươi đi ra nhận lấy cái chết.

Lúc này, người trong thiên hạ ngừng thở, ngay cả thế hệ vô địch cũng không ngoại lệ, Lý Thất Dạ lại giết tới bên ngoài Tổ Lục, tất cả mọi người vẫn muốn xem Lý Thất Dạ sáng tạo kỳ tích thêm lần nữa, hắn có thể công phá ba gốc tổ thụ thủ hộ hay không?

– Lý đạo hữu, không, Lý công tử, oan gia nên giải không nên kết!

Vào thời điểm này, Khê Trúc Tiên mặt mày rạng rỡ, hắn đứng bên ngoài Tổ Lục, hắn giơ cờ trắng lên, nhìn Lý Thất Dạ nói ra:

– Trận chiến tranh này chúng ta nhận thua.

Nhìn thấy Khê Trúc Tiên giơ cờ trắng, chuyện này làm cho người trong thiên hạ hít khí lạnh, đây chính là Khê Trúc Tiên nha, hắn từng đào tạo ra hai thụ tổ, hiện tại hắn trốn trong Tổ Lục, trốn vào nơi được gọi là an toàn nhất thế gian, hắn lại chủ động giơ cờ trắng đầu hàng Lý Thất Dạ.

Nhìn thấy cảnh này, làm cho tất cả mọi người rung động mạnh mẽ, đây là chuyện rung động cỡ nào, có ai sẽ nghĩ tới ngay cả Khê Trúc Tiên cũng có ngày đầu hàng.

– Ngươi đã nói đây là một hồi chiến tranh.

Thấy Khê Trúc Tiên đầu hàng, Lý Thất Dạ chỉ tươi cười, nói:

– Nếu là chiến tranh thì sao có thể như trò đùa, nếu như thua thì phải trả giá thật nhiều.

– Lý công tử muốn trả giá thế nào!

Khê Trúc Tiên do dự một hồi, cuối cùng đành phải nói ra.

Lúc này đám người Khê Trúc Tiên đã không có lựa chọn khác, hoặc là chiến một trận cuối cùng với Lý Thất Dạ, hoặc là trả cái giá lớn, dù sao, trận chiến tranh này bọn họ đã thua, thua một cách triệt để.

– Cái giá mà ta muốn chỉ sợ một mình ngươi không làm chủ được, ngươi cũng không thể cho ta.

Lý Thất Dạ tùy ý nói.

– Lý Thất Dạ, không, Lý công tử, ngươi muốn cái gì?

Rốt cục, Thần Mộng Thiên và Ám Hắc Tổ Vương cũng đi ra.

– Ta muốn cái gì sao?

Lý Thất Dạ tươi cười,:

– Ta muốn cũng không khó, một, các ngươi tự sát…

– Yêu cầu này quá phận!

Lý Thất Dạ vẫn chưa nói xong, Khê Trúc Tiên đã biến sắc, trầm giọng nói:

– Lý công tử, không phủ nhận, trận chiến tranh này chúng ta đã thua, nhưng mà nó cũng không có nghĩa là chúng ta không chịu nổi, chúng ta còn có cơ hội… Nếu như Lý công tử muốn bảo vật, muốn linh dược, muốn những vật khác, chúng ta sẽ cho ngươi.

Khê Trúc Tiên trầm giọng nói:

– Nhưng mà, nếu lấy mạng của chúng ta, khó mà tòng mệnh.

– Vậy sao?

Nghe được Khê Trúc Tiên nói thế, Lý Thất Dạ nhàn nhã nói:

– Các ngươi đã thua, đã thua còn lên mặt giả nhân giả giả nghĩa, ngươi cảm thấy mạng của ngươi rất đáng giá, mà trong mắt ta nó không đáng giá nhắc tới,

– Ta là người cực kỳ nhân từ.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Đây là cơ hội cuối cùng của các ngươi, nếu như các ngươi chống cự đến cùng, ta cũng không sao cả, ta sẽ thành toàn các ngươi, ta đạp diệt toàn bộ Tổ Lục, Cổ Linh Uyên, Thần Mộng Thiên… Nhớ kỹ, đây là một hồi chiến tranh, nếu các ngươi lựa chọn chiến tranh, như vậy nhất định phải trả giá thật nhiều.

Lý Thất Dạ nói lời này lập tức làm đám người Khê Trúc Tiên, Hắc Ám Tổ Vương, Thần Mộng Thiên biến sắc, không nói được lời nào.

– Ta giao dịch với ngươi.

Sau khi Lý Thất Dạ nói xong, Lăng Phong Vân chậm rãi nói ra:

– Ta có thể mặc ngươi xử trí, nhưng, phải buông tha Hải Loa Hào!

Nói đến đây Lăng Phong Vân đi tới.

Sau khi Lăng Phong Vân đi ra, không có phản kháng nữa, hắn mặc cho Lý Thất Dạ xử trí.

– Ta nói rồi, đây là chiến tranh, không có giao dịch, trước khi khai chiến ta đã cho các ngươi cơ hội rồi, đáng tiếc, các ngươi không có quý trọng.

Lý Thất Dạ nhìn qua Lăng Phong Vân, vừa cười vừa nói:

– Hải Loa Hào lựa chọn là địch với ta, như vậy chúng phải trả giá thật nhiều.

– Cái này ——

Lý Thất Dạ nói lời này làm Lăng Phong Vân biến sắc.

– Ngươi có thể cảm thấy ta hà khắc.

Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:

– Nhớ kỹ, bây giờ là ta có tư cách bàn điều kiện, mà không phải các ngươi, các ngươi chỉ là thịt cá nằm trên thớt. Ngươi lựa chọn đầu hàng, ta có thể không đồ sát Hải Loa Hào, không đồ diệt cả Hải Loa Hào, nhưng mà cái giá phải trả thật lớn, đây là chắc chắn.

Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, Lăng Phong Vân lập tức do dự, trong khoảng thời gian ngắn, quyết định không được, trì hoãn một lúc, hắn chân thành nói:

– Lý công tử, mạng ta do ngươi, muốn chém giết cứ tùy ngươi, nhưng, ta chỉ hy vọng ngươi buông tha Hải Loa Hào, đây là cơ hội cuối cùng của ta.

– Theo như lời ta đã nói, ta là ái tài, nhưng hiện tại đã trễ, bây giờ không phải là thời điểm bàn điều kiện với ngươi.

Lý Thất Dạ tươi cười nói:

– Hải Loa Hào vẫn là kẻ địch của ta, như vậy phải trả giá thật nhiều.

– Lý công tử muốn cái gì?

Lăng Phong Vân trầm mặc một hồi, cuối cùng đành phải nói ra. Lúc này lựa chọn trước mắt Lăng Phong Vân không có bao nhiêu, hoặc là chiến đến chết, hoặc là đầu hàng.

– Hải Loa Hào!

Lý Thất Dạ bình thản nói:

– Ta có thể buông tha đệ tử Hải Loa Hào, nhưng ta muốn Hải Loa Hào! Đương nhiên, ai dám chống cự, giết không tha!

– Không được ——Tu tiên là nghịch thiên hay thuận thiên?.-.Tu tiên là vô tình hay hữu tình? Hãy dõi theo bước chân của Vương Lâm để biết hắn làm thế nào bằng vào sức lực của chính mình từng bước tiến lên phía trước, dương danh “Tu Chân Giới”….Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Lăng Phong Vân kêu to lên.

– Nhớ kỹ, bây giờ không phải là ngươi bàn điều kiện với ta, là ta cho ngươi lựa chọn.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Ngươi có thể lựa chọn chiến đấu tới chết, ta đồ diệt cả Hải Loa Hào, đương nhiên, các đệ tử Hải Loa Hào có thể hủy diệt Hải Loa Hào, ta không quan tâm, ta chỉ muốn thiên hạ cả thiên hạ nhìn thấy kết cục là kẻ địch của ta. Ngươi cũng có thể lựa chọn đầu hàng, ta chỉ lấy Hải Loa Hào, tha bọn chúng một mạng.

Trong khoảng thời gian ngắn, Lăng Phong Vân trầm mặc không nói lời nào, hắn hiểu rõ, lựa chọn của hắn không nhiều.

Lúc này tất cả mọi người trong Thiên Linh Giới ngừng thở, bọn họ vẫn muốn biết Lăng Phong Vân lựa chọn như thế nào, phải biết rằng, đối với đệ tử Hải Loa Hào mà nói, nếu như bọn họ mất đi Hải Loa Hào, bọn họ chẳng nào mất đi gia viên, bọn họ mất đi tổ địa, từ đó về sau, Hải Loa Hào chắc chắn không gượng dậy nổi, từ đó về sau thế gian sẽ không còn Hải Loa Hào.

Nhìn thấy Lăng Phong Vân do dự, Lý Thất Dạ tùy ý cười cười, nói ra:

– Kiên nhẫn của ta có hạn, cũng không phải ta cần chờ ngươi thần phục, hoặc là hiện tại trả lời cho ta, hoặc là chờ tới khi Hải Loa Hào bị diệt!

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 2 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 3 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)