Đế Bá Audio Podcast
Tập 452 [Chương 2256 đến Chương 2260]
❮ sautiếp ❯Chương 2256: Vòng vây
Có một tu sĩ Mị Linh nói ra. Trước đó người này xuất thân từ Mị Linh nhất tộc cho nên hắn ủng hộ Mộng Trấn Thiên, đối với Lý Thất Dạ có ác cảm mãnh liệt, nhưng mà vào thời điểm này với tư cách ủng hộ Mộng Trấn Thiên, hắn cũng phải kính nể Lý Thất Dạ.
– Ở kiếp này, Lý Thất Dạ nếu chưa chết, Tiên Đế không phải hắn không ai hơn.
Lão Thần Vương Mị Linh nhất tộc cảm khái nói:
– Hắn có cảnh giới tuyệt cường, hắn càng có đạo tâm kiên định, hắn có được dũng khí không sợ, đây là phẩm chất cần thiết nhất để trở thành Tiên Đế.
Tiên Đế, là tốt là xấu, đây là chuyện không ai phán định, nhưng mà, rất nhiều người bình luận phẩm chất Tiên Đế thì trọng yếu nhất chính là đạo tâm, một đạo tâm không rung chuyển, phẩm chất cần thiết trở thành Tiên Đế là đạo tâm, về phần là người tốt, hay là người xấu, quan điểm của mỗi người là khác nhau, tiêu chuẩn mỗi một người là khác nhau, chỉ có đạo tâm kiên định, đây là tiêu chuẩn đầu tiên mà người ta thừa nhận.
Trong nháy mắt, Lý Thất Dạ đã đi qua, hắn nhìn qua Mộng Trấn Thiên, sau đó nhìn chung quanh, vừa cười vừa nói:
– Xuất hiện đi, thủ đoạn ẩn độn không tệ, nhưng không thể dấu được hai mắt ta đâu.
“Ông” một tiếng thật lớn, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện thiên quân vạn mã, đột nhiên xuất hiện thiên quân vạn mã ngăn cản đường lui của Lý Thất Dạ, bao vây quanh Lý Thất Dạ.
Trong đó Long trúc á tổ, Hắc Ám cổ vương tử, Hải Loa Đế Vương ba đại chí tôn đồng thời xuất hiện, phía sau bọn họ đều thống lĩnh một chi quân đoàn cường đại.
Trong khoảng thời gian ngắn, đám người Mộng Trấn Thiên thống lĩnh bốn quân đoàn, thủ vững tứ phương, lập tức phong thiên tuyệt địa, đoạn tuyệt tất cả đường lui của Lý Thất Dạ.
Bốn quân đoàn huyết khí trùng thiên, uy vũ vô cùng, khí tức lăng lệ bao phủ thiên địa, trong sát khí đáng sợ này, tất cả tu sĩ đang quan sát nội tâm đều run rẩy.
– Đây là quân đoàn cường đại nhất Cổ Linh Uyên, Tổ Lục, Hải Loa Hào, chỉ sợ tinh nhuệ của Cổ Linh Uyên đều tụ tập ở nơi này.
Nhìn quân đoàn trước mặt, mọi người hít khí lạnh.
Lý Thất Dạ nhìn chung quanh, nhìn Hắc Ám cổ vương tử, Hải Loa Đế Vương, sau đó ánh mắt lại nhìn qua Mộng Trấn Thiên, nhàn nhạt nói:
– Nói thực, ta thật cảm thấy đáng tiếc cho đồ đệ của ngươi, mấy lão già kia vẫn có mặt, nhưng mà bọn họ ẩn nấp không đi ra, vẫn không có ra tay, bọn họ chỉ sợ đánh rắn động cỏ mà thôi. Nhưng mà ngươi lại để đồ đệ của mình đi chết. Hoặc là nói ngươi cũng đã sớm ngờ tới điểm này, ngươi hi sinh đồ đệ, đối với ngươi mà nói, đây cũng nằm trong tâm lý hợp lý.
Sắc mặt Mộng Trấn Thiên đại biến, trong nháy mắt đồng tử của hắn co rút lại. Trên thực tế, đám người Hắc Ám cổ vương tử vẫn không có ra tay thì hắn đã hiểu rõ trong lòng.
Đối với Mộng Trấn Thiên mà nói, mang Lý Thất Dạ dẫn đến nơi đây là bước cuối cùng, thậm chí bẩy rập này bọn họ chuẩn bị cho Lý Thất Dạ, là chuẩn bị cho Lý Thất Dạ cùng Trích Nguyệt tiên tử, Chân Vũ Thần Nữ.
Không đến mức không xong, bọn họ sẽ không đi đến một bước này, đối với Mộng Trấn Thiên mà nói, Mộng Trấn Thiên có thể chém giết Lý Thất Dạ vậy rất tốt, nếu như Lý Thất Dạ thắng được, hoặc là có Trích Nguyệt tiên tử xuất thủ tương trợ Lý Thất Dạ, như vậy bọn họ sẽ dẫn Lý Thất Dạ đến nơi đây, dẫn vào trong cạm bẫy chuẩn bị sẵn, cho Lý Thất Dạ thậm chí là Trích Nguyệt tiên tử một kích trí mạng!
Đám người Hắc Ám cổ vương tử vẫn ẩn nấp ở nơi bí mật gần đó, trừ phi Mộng Trấn Thiên thật trốn không thoát, nếu không bọn họ sẽ không xuất thủ, bọn họ ẩn nhẫn không phát, thẳng đến khi dẫn Lý Thất Dạ, Trích Nguyệt tiên tử vào cạm bẫy mới thôi.
Mộng Trấn Thiên bị một câu nói của Lý Thất Dạ đánh trúng chỗ đau, hành động của bọn họ lần này là hi sinh bạch bào chiến tướng, bạch bào chiến tướng không chỉ là đồ đệ của hắn đơn giản như vậy, cho tới nay, bạch bào chiến tướng trung thành và tận tâm, vì hắn lập nhiều công lao hãn mã, hắn rất coi trọng và sủng ái bạch bào chiến tướng, có thể nói, hắn mang một thân tuyệt học của mình truyền cho bạch bào chiến tướng, hắn thậm chí còn xem bạch bào chiến tướng như con mình.
Nhưng mà hôm nay bạch bào chiến tướng vì hắn chết trận sa trường, đứng từ góc độ lý tính thì đương nhiên, nhưng đây là đồ đệ của hắn.
Mộng Trấn Thiên hít sâu một hơi, vội vàng ổn định tâm thần, hai mắt hắn lạnh như băng, nói:
– Ta sẽ báo thù cho đồ nhi.
Tào Quốc Kiếm chết hắn không nói gì, bạch bào chiến tướng chết, hắn nói lời như thế, hắn thật sự hạ quyết tâm báo thu cho bạch bào chiến tướng.
– Vậy sao?
Lý Thất Dạ cười cười, tùy ý nhìn qua bọn họ, nói:
– Ta thật sự không nhìn ra các ngươi có thực lực báo thù.
Nghe Lý Thất Dạ nói như vậy, sắc mặt Mộng Trấn Thiên khó coi tới cực điểm. Trước kia có ai dám xem thường hắn như vậy, bao nhiêu người cung kính trước mặt hắn, cho dù người cường đại hơn hắn đều tôn kính hắn ba phần, nhưng mà hôm nay Lý Thất Dạ hoàn toàn xem thường hắn, hắn làm sao chịu nổi.
– Tiểu bối, chớ có sính miệng lưỡi lợi hại!
Lúc này Lục Hoàng lạnh lùng quát:
– Hôm nay chính là tử kỳ của ngươi đấy, nơi này cũng là nơi chôn thây ngươi. Cho dù ngươi có ba đầu sáu tay cũng phải chết không nghi ngờ.
Nói ra lời này, lực lượng Lục Hoàng mười phần, ánh mắt của hắn lạnh như băng, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ.
– Vậy sao?
Lý Thất Dạ hời hợt nhìn qua Lục Hoàng, nói ra:
– Ngươi chỉ là một khôi lỗi mà thôi, chân thân leo ra đi, nếu không, bằng chút thực lực của khôi lỗi, ngươi tin ta thời điểm dẹp xong đại trận ở đây, ta sẽ ngắt đầu ngươi xuống hay không?
Trước đó không lâu, Trích Nguyệt tiên tử cũng khinh thị hắn như thế, hiện tại Lý Thất Dạ lại xem thường hắn, chuyện này làm cho Lục Hoàng tức giận phát điên, hắn giận quá mà cười, nói ra:
– Tốt, tốt, tốt, tiểu bối, ta sẽ cho ngươi nhìn thấy chân thân của ta!
Tư —— tư —— tư ——Đao Khải Đao Biến Khả Khái – Tu La Đao Đế – Thỉnh chư vị nghé thăm…!
Thân thể Lục Hoàng bắt đầu mộc hóa, trên người sinh ra cành cây, trong khoảng thời gian ngắn, lá xanh và dung mạo già nua xuất hiện.
– Tiểu bối, hôm nay không trảm ngươi, thề không trở về!
Lúc này Lục Hoàng lạnh lùng nói ra, hắn không chỉ biến hóa bộ dáng, ngay cả giọng nói cũng già nua, lúc này Lục Hoàng đã không còn là Lục Hoàng.
– Long trúc á tổ, chân thân của hắn tới rồi.
Có một lão tổ Thụ tộc nhìn thấy một màn này, lập tức kinh sợ.
Rất nhiều người nhìn thấy Lục Hoàng biến thành Long trúc á tổ, nội tâm nhảy dựng lên, Long trúc á tổ vốn cắm rễ đại địa, hắn không cách nào rời khỏi Tổ Lục.
Nhưng mà Long trúc á tổ sáng tạo ra phương pháp này, hắn gửi thân trên người đệ tử, chuyện này làm cho chân thân của hắn có thể rời khỏi Tổ Lục.
Mặc dù nói cho tới nay Lục Hoàng có linh hồn độc lập, hắn tự nhiên có ý thức của mình, cũng có tư tưởng bản thân, nhưng mà hắn cuối cùng vẫn là khôi lỗi, một trong tam hồn của hắn đang gửi trên người Long trúc á tổ, cho nên Long trúc á tổ muốn khống chế thân thể của hắn quá dễ dàng, hắn hoàn toàn không cự tuyệt, cũng không có lực lượng cự tuyệt.
Chương 2257: Át chủ bài của Mộng Trấn Thiên (1)
– Chỉ bằng ngươi, chênh lệch quá xa.
Lý Thất Dạ nhìn qua Long trúc á tổ cười to lên, tùy ý nói một câu.
– Ngươi ——
Long trúc á tổ cuồng nộ, nhưng hiện tại Hắc Ám cổ vương tử ngăn hắn lại, nói:
– Chuyện nhỏ không nhịn sẽ hư chuyện lớn.
Long trúc á tổ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, hừ lạnh một tiếng, hai mắt lộ ra sát cơ.
Trong bọn họ, có thể bảo trì tâm tình bình thản chỉ có Hắc Ám cổ vương tử, Hắc Ám cổ vương tử nhìn qua Lý Thất Dạ, chậm rãi nói ra:
– Lý Thất Dạ, không thể phủ nhận, ngươi thật sự rất cường đại, ngươi cũng có thực lực đáng kiêu ngạo, nhưng mà cũng không có nghĩa là ngươi vô địch.
– Vậy sao?
Lý Thất Dạ tùy ý cười nói:
– Ta vẫn cho rằng ta vô địch cửu giới đấy.
Lời nói bá đạo như vậy do Lý Thất Dạ nói ra, người ở đây không cảm thấy đột ngột, thậm chí rất nhiều người đều cảm thấy đây là đương nhiên.
– Chuyện này không thể phủ nhận, một khi ngươi trở thành Tiên Đế, ngươi thật sự vô địch cửu giới.
Hắc Ám cổ vương tử chậm rãi nói ra:
– Nhưng ngươi phải hiểu được, ở đây còn không phải tồn tại cường đại nhất Thiên Linh Giới, tuy thực lực chúng ta không tầm thường, tại Thiên Linh Giới còn có tồn tại cường đại hơn chúng ta. Cho dù ngươi hôm nay có thể đào thoát, nhưng ngươi không nhất định chạy thoát khỏi tay tồn tại vô địch chính thức.
Lúc này Hắc Ám cổ vương tử nói chuyện không âm không dương, nhưng mà rất nhiều người nghe xong lại chấn động.
– Thiên Linh Giới còn có tồn tại cường đại hơn sao?
Người có kiến thức nông cạn cho rằng đám người Mộng Trấn Thiên đã là tồn tại cường đại nhất Thiên Linh Giới.
– Có ——
Vào lúc này, thần thái lão Thần Vương cũng trở nên ngưng trọng, chậm rãi nói ra:
– Đồn đãi nói, Thiên Linh Giới còn có tồn tại hoành kích Tiên Đế, hoành kích chính thức.
Nghe được Hắc Ám cổ vương tử nói thế, Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:
– Ta biết rõ, tồn tại hoành kích Tiên Đế đúng không. Nếu như ta còn nhớ không lầm thì thế hệ sáng lập Cổ Linh Uyên còn một lão đầu còn sống, hắn đã leo ra khỏi thâm uyên chưa?
Tồn tại hoành kích Tiên Đế, đây là chủ đề bí mật, sau khi Tiên Đế chịu tải thiên mệnh đã vô địch trên ý nghĩa, đến một bước này, cũng không phải ai cũng có tư cách là địch với Tiên Đế, sau khi tới trình độ này cũng không phải ai cũng có tư cách giao phong chính diện với Tiên Đế, cũng không phải ai cũng chịu được lực lượng thiên mệnh của Tiên Đế.
Đối với tồn tại hoành kích Tiên Đế mà nói, mặc dù nói bọn họ không đánh thắng Tiên Đế, tuy bọn họ không cách nào chân chính chống lại Tiên Đế, sánh vai với Tiên Đế, nhưng mà ít nhất hoành kích Tiên Đế có thể chính diện thừa nhận Tiên Đế oanh kích, ít nhất hắn có thể thừa nhận lực lượng thiên mệnh của Tiên Đế.
Đây là chỗ cường đại của tồn tại hoành kích Tiên Đế, nếu không, Thần Hoàng bình thường trước mặt Tiên Đế sẽ mềm nhũn, một khi Tiên Đế bạo phát lực lượng thiên mệnh sẽ trực tiếp trấn áp, lấy tư cách gì giao thủ với Tiên Đế chứ?
Hoành kích Tiên Đế, đề tài này bất cứ người nào nói tới, thần thái đều ngưng trọng, nhưng mà Lý Thất Dạ nói rất tùy ý, dường như với hắn mà nói, quản chi là tồn tại hoành kích Tiên Đế cũng chỉ là gà đất chó kiểng mà thôi.
Trên thực tế nghe được Lý Thất Dạ nói toạc ra, nội tâm rất nhiều tu sĩ ở đây chấn động, khởi nguyên của Cổ Linh Uyên thập phần lâu dài, Cổ Linh Uyên có truyền thừa xa xưa, thế hệ sáng lập Cổ Linh Uyên đã thành truyền thuyết.
Có đồn đãi cho rằng thế hệ sáng lập Cổ Linh Uyên chính là thủy tổ Mị Linh nhất tộc, cũng có không ít truyền thừa Mị Linh phủ nhận cách nói này, rất nhiều người cho rằng thế hệ thủy tổ Cổ Linh Uyên chỉ là một thế lực Mị Linh có truyền thừa xa xưa nhất mà thôi, còn chưa nói tới thủy tổ Mị Linh nhất tộc.
Bất luận nói như thế nào, đám người thủy tổ sáng lập Cổ Linh Uyên tràn ngập thần bí, cũng tràn ngập truyền thuyết, bọn họ giống như thần linh cổ xưa, dường như bọn họ mang theo khởi nguyên chủng tộc, người trong thiên hạ bàn tới liền sinh ra kính sợ.
Hiện tại Lý Thất Dạ lại nói thế hệ sáng lập Cổ Linh Uyên còn có một lão tổ còn sống. Chuyện này làm mọi người ý thức được, thế hệ đó còn sống, tình huống như vậy làm nhiều người cảm thấy sởn hết gai ốc.
Đây là lão bất tử, lão bất tử chính thức. Loại lão bất tử này trải qua không biết bao nhiêu thời đại biến biên, không biết thừa nhận bao nhiêu lực lượng bất hủ, tồn tại như vậy làm cường giả vô cùng kiêng kỵ.
– Lý Thất Dạ, kiến thức của ngươi thật uyên bác, nếu ngươi đã biết, vậy cũng biết nó có ý nghĩa thế nào.
Hắc Ám cổ vương tử chậm rãi nói ra:
– Trong Thiên Linh Giới, tồn tại như thế cũng không chỉ có lão tổ của ta mà thôi. Phải biết rằng, tồn tại hoành kích Tiên Đế trong Thiên Linh Giới chỉ cần ra mặt, chỉ sợ chí ít sẽ có ba bốn người đứng về phía chúng ta đấy.
Hắc Ám cổ vương tử nói lời này rất vững vàng, cũng tin tưởng mười phần, nói ra lời như vậy cũng nói rõ hắn có nắm chắc, có át chủ bài chân chính.
Hắc Ám cổ vương tử nói làm nhiều người rung động, một tồn tại hoành kích Tiên Đế đã đủ đáng sợ, có ba bốn tồn tại hoành kích Tiên Đế xuất thế, đây là chuyện đáng sợ cỡ nào, có thể lật tung thiên địa, nếu thật có ba bốn hoành kích Tiên Đế đứng ra hộ đạo cho Mộng Trấn Thiên, nói không chừng Mộng Trấn Thiên sẽ có cơ hội tranh giành thiên mệnh.
– Đây là nội tình nha.
Có người rung động nói ra:
– Trong tranh đấu giành thiên mệnh, không chỉ cần thực lực cường đại, còn cần nội tình. Nếu quả thật có ba bốn hoành kích Tiên Đế nguyện ý hộ đạo cho Mộng Trấn Thiên, chỉ sợ sẽ bất lợi cho Lý Thất Dạ.
Lúc này có không biết bao nhiêu người ngừng thở. Hắc Ám cổ vương tử nói lời này, bất luận truyền thừa gì cũng phải kiêng kỵ, đây là lực lượng của đám người Hắc Ám cổ vương tử.
Lý Thất Dạ ưu thế đã rất rõ ràng, dùng tranh giành thiên mệnh mà nói, dùng thực lực mà nói, so sánh với Lý Thất Dạ. Mộng Trấn Thiên tuyệt đối không có cơ hội.
Nhưng mà nếu như có ba bốn tồn tại hoành kích Tiên Đế nguyện ý hộ đạo cho Mộng Trấn Thiên, ý nghĩa cách cục sẽ biến hóa.
Mọi người đều biết Lý Thất Dạ có ưu thế rõ ràng, đương nhiên là có rất nhiều đế thống tiên môn nguyện ý lựa chọn đứng bên phía Lý Thất Dạ, nhưng một khi có ba bốn hoành kích Tiên Đế nguyện ý ủng hộ Mộng Trấn Thiên, bất kể là đế thống tiên môn nào cũng đều do dự, sẽ không đứng về phía Lý Thất Dạ.
Nhưng giờ phút này mọi người hiểu, Hắc Ám cổ vương tử bọn họ thật sự có thể kéo hoành kích Tiên Đế ủng hộ Mộng Trấn Thiên, Lý Thất Dạ thiệt thòi rất lớn, quản chi thực lực của hắn hiện tại rất cường đại, trước mắt vẫn khó chống lại hoành kích Tiên Đế, huống chi là ba bốn người!
Nghe Hắc Ám cổ vương tử nói như vậy, Lý Thất Dạ chỉ tùy ý địa cười to, nói ra:
– Không có gì thú vị cả, một đám lão già mà thôi, nếu bọn chúng thức thời, tốt nhất ngoan ngoãn kẹp lấy cái đuôi làm người, nếu không, hoành kích Tiên Đế thì như thế nào, ta sẽ lấy đầu bọn chúng làm bô.
Chương 2258: Át chủ bài của Mộng Trấn Thiên (2)
Lời này vừa ra, tất cả mọi người rung động không nhỏ, cũng hít khí lạnh, phóng nhãn cửu thiên thập địa, chỉ sợ không người nào dám nói lời này, nhưng mà hiện tại Lý Thất Dạ nói ra rất tùy ý.
Đây chính là tồn tại hoành kích Tiên Đế nha, hơn nữa còn có thể là ba bốn hoành kích Tiên Đế, là địch thủ đáng sợ, bất luận là ai cũng phải cẩn thận! Thậm chí là nhượng bộ lui binh, hiện tại Lý Thất Dạ tốt rồi, vậy mà tuyên bố muốn cầm đầu hoành kích Tiên Đế làm bô.
Phóng nhãn thiên hạ, ai dám nói ra nói như vậy? Trừ phi là Tiên Đế tồn tại trên đời này, nếu không, chỉ sợ không có mấy người dám là địch với tồn tại hoành kích Tiên Đế.
Nhưng mà hôm nay Lý Thất Dạ lại dám làm như vậy, hơn nữa hào không kiêng sợ, thái độ hắn thập phần tùy ý, dường như căn bản không đặt hoành kích Tiên Đế vào trong mắt.
– Thế gian đã không có người nào có thể ngăn cản Lý Thất Dạ bá đạo!
Cuối cùng, bất kể là ai cũng triệt để địa phục, thiên ngôn vạn ngữ không bằng một câu nói như thế.
– Không biết tự lượng sức mình thứ!
Lúc này Long trúc á tổ quát to một tiếng..
Lý Thất Dạ cũng lười nhìn hắn, tùy ý nói:
– Ta không biết tự lượng sức mình, như vậy các ngươi là cái gì? Các ngươi cái gì cũng không phải, tư cách hợp thành cái gì cũng không có. Nếu như các ngươi tự nhận là lực lượng mười phần, vậy lên đi, ta sẽ chém giết các ngươi.
– Ngươi…
Bị Lý Thất Dạ xem thường như thế, bị Lý Thất Dạ không ngó tới, lúc này không chỉ Long trúc á tổ cuồng nộ, ngay cả Hải Loa Đế Vương đều chịu cuồng nộ.
Nhưng mà Hắc Ám cổ vương tử vẫn bảo trì bình thản, hắn chậm rãi nói ra:
– Lý Thất Dạ, cơ hội ngay trước mặt ngươi, chớ tự sai lầm, ngươi bỏ qua cơ hội trước mắt, chỉ tự tìm đường chết mà thôi.
– Lời này có lẽ để ta nói thì đúng hơn.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Ta cũng cho các ngươi cơ hội, các ngươi tự phế đi, ta có thể tha các ngươi một mạng, nếu không, ta ép khô các ngươi xong, các ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong.
– Xem ra ngươi đã tự nhận là thiên hạ vô địch, chưa thấy quan tài chưa rơi lệ.
Hắc Ám cổ vương tử hai mắt phát lạnh, hắn chậm rãi nói ra:
– Vậy cho ngươi kiến thức một phen.
“Ông” một tiếng thật lớn, thời điểm Hắc Ám cổ vương tử vừa dứt lời, đột nhiên thiên địa sáng chói, đạo vân thô to hiện ra.
Đạo văn dài hẹp hiện ra trên không trung, lập tức đan vào cùng một chỗ, lập tức thành tựu văn chương, theo từng tiếng nổ vang lên, pháp tắc đại đạo trên bầu trời hàng lâm, pháp tắc đại đạo trút xuống như nước.
Thời điểm pháp tắc đại đạo hàng lâm, dĩ nhiên bao phủ thân thể mỗi cường giả, bốn đại quân đoàn của đám người Mộng Trấn Thiên đang chịu tải một loại đại đạo.
Vào lúc này huyết khí bọn họ dung làm một thế, đây là chuyện không thể tưởng tượng nổi, mỗi một tu sĩ tình huống đều không giống nhau, mỗi một tu sĩ huyết khí mạnh yếu bất đồng, hơn nữa thuộc tính huyết khí khác nhau, muốn dung hợp nhiều huyết khí làm một thể là chuyện không có khả năng.
Nhưng mà đám người Mộng Trấn Thiên giờ phút này làm được, thời điểm bốn đại cao thủ hợp sức với nhau, bọn họ cộng đồng nổ lực, chuyện không có khả năng biến thành có khả năng.
Oanh, oanh, oanh…
Thời điểm này dưới chân Lý Thất Dạ, dưới chân bốn đại quân đoàn của đám người Mộng Trấn Thiên sinh ra đại trận tuyệt thế, đại trận tuyệt thế này bao phủ rất nhiều tinh bích.
Những tinh bích này đẳng cấp cực cao, có tinh bích cấp bậc Thần Vương, càng có tinh bích Thần Hoàng, thậm chí là có tinh bích cấp bậc Tiên Đế.
Trong khoảng thời gian ngắn, lực lượng tinh bích tràn ngập cả thiên địa, rất nhiều tinh bích tỏa ra tinh khí mênh mông như biển cả.
Cảnh tượng trước mắt làm cho bất cứ tu sĩ nào cũng thèm chảy nước miếng, rất nhiều tinh bích như vậy, bất luận là một truyền thừa nào xài cả đời cũng không hết.
Thậm chí có vô số người cả đời còn chưa từng thấy qua nhiều tinh bích như thế, bọn họ chảy nước miếng ròng ròng.
Oanh —— một tiếng, chỉ trong nháy mắt, đại trận tuyệt thế hình thành, vào thời điểm này mọi người cảm thấy mặt đất rung rung, chỉ trong nháy mắt cảm nhận được chấn động.
Trong khoảng thời gian ngắn, cả đại trận như bao phủ cả đại địa, dường như cả đại địa dung làm một thể với đại trận này.
Oanh, oanh, oanh…
Từng cột sáng và tiếng nổ sinh ra, chỉ trong thời gian cực ngắn này, lực lượng trong thiên địa dung nhập vào trong đại trận này.
Trong tiếng nổ vang, quân đoàn sau lưng đám người Mộng Trấn Thiên đồng loạt lao tới, lực lượng to lớn rót vào trong đại trận, một loạt tiếng nổ vang lên, cả đại thế cũng bao phủ qua.
Vốn đại thế đang thủ hộ Luân Hồi Cửu Diệp Thảo, bây giờ lại bị đám người Mộng Trấn Thiên mượn tới.
Nếu như nói đại thế có lực lượng mênh mông như biển lớn, như vậy đám người Mộng Trấn Thiên vận dụng đại trận tuyệt thế là đầu mối dẫn dắt đại thế này.
Mặc dù nói đại trận tuyệt thế của đám người Mộng Trấn Thiên không thể trực tiếp điều động đại thế, nhưng nếu mượn một phần nhỏ lực lượng sau đó phối hợp thêm vô số tinh bích và huyết khí bốn đại quân đoàn, lực lượng như thế dung hợp với đại trận sẽ tạo ra uy lực khủng khiếp.
Bốn đại quân đoàn tạo thành đại trận đáng sợ, hơn nữa bốn kiện Tiên Đế binh khí dung hợp cùng một chỗ, tạo thành tuyệt thế đại trận trước giờ chưa từng có ai thấy, làm cho tất cả mọi người nhìn thấy cũng phải hoảng sợ thất sắc.
– Đây là đại trận gì?
Thời điểm nhìn thấy đại trận như vậy, lão Thần Vương cũng phát run, cho dù người không biết hàng cũng hiểu đại trận đáng sợ, bất cứ kẻ nào bước vào trong đại trận đều bị xoắn giết thành mây khói, ngay cả tư cách phản kháng cũng không có.
Đứng trong dạng đại trận này, Lý Thất Dạ nhìn chung quanh, lập tức tươi cười.
– Lý Thất Dạ, ngươi thật sự rất cường đại, nhưng chúng ta cũng không yếu.
Tuyệt thế đại trận lập tức hình thành, Hắc Ám cổ vương tử lực lượng càng đủ, chậm rãi nói ra:
– Cho dù ngươi là hoành kích Tiên Đế đến, cũng không thể chạy ra khỏi đại trận của chúng ta đâu.
Đám người Hắc Ám cổ vương tử không chỉ chuẩn bị đại trận này vì một mình Lý Thất Dạ, thậm chí còn chuẩn bị nhắm vàoTrích Nguyệt tiên tử đáng sợ, đáng tiếc Trích Nguyệt tiên tử và Chân Vũ Thần Nữ đều không có đến, bọn họ đành phải dùng nó lên người Lý Thất Dạ.
– Các ngươi cũng thật cường đại, điểm này ta phải thừa nhận.
Lý Thất Dạ liếc mắt nhìn đại trận trước mặt, cười nói:
– Các ngươi thật sự giày vò ra một chút thành tựu nhỏ. Cổ Linh Uyên các ngươi cân nhắc nơi này thật lâu, rốt cục cho các ngươi suy nghĩ ra một chút bí quyết có thể mượn lực lượng đại thế ở đây sử dụng.
– Xem ra ngươi còn là người biết hàng.
Hắc Ám cổ vương tử chậm rãi nói ra, đây cũng là điểm làm hắn đắc ý nhất. Phải biết rằng, muốn cường công nơi đây, cho dù là Tiên Đế cũng không nhất định có thể công phá được đại thế.
Chương 2259: Tuyệt thế đại trận
NHưng mà Cổ Linh Uyên lại có thể từ trong đại thế này suy nghĩ ra một ít bí quyết, đương nhiên không chỉ là công lao một mình Hắc Ám cổ vương tử rồi, đây là tiên hiền nhiều đời của Cổ Linh Uyên cảm ngộ ảo diệu Thần Thụ Lĩnh mới tích lũy ra một ít kinh nghiệm.
Hôm nay Hắc Ám cổ vương tử dung hợp kinh nghiệm tiên hiền nhiều đời ở nơi đây, vậy mà có thể từ trong đại thế mượn một ít lực lượng nơi đây.
– Đại trận như thế này, cũng không phải Cổ Linh Uyên các ngươi có thể cân nhắc ra được.
Lý Thất Dạ tùy ý cười to, nói ra:
– Đây là đại trận bắt chước theo Tiên Đế Thiên Mệnh Trận sáng tạo ra, người có tư cách bắt chước không nhiều, nhất là Cổ Linh Uyên các ngươi không có thực lực này, là thành tựu của tổ thụ Tổ Lục đời thứ hai và thứ ba.
– Hừ, họ Lý, xem như ngươi biết hàng.
Cho dù rất thù hận Lý Thất Dạ, nhưng mà Lý Thất Dạ nói câu này làm cho Long trúc á tổ thập phần hưởng thụ, đây là trận pháp đắc ý nhất của Tổ Lục, đại trận tuyệt thế này tiêu hao tâm huyết của hai đời thụ tổ, uy lực cực kỳ cường đại, chỉ là không có cơ hội vận dụng mà thôi, hơn nữa Tổ Lục cũng không dễ dùng, bởi vì cái giá mở đại trận tuyệt thế này quá đắt đỏ, chỉ tiêu hao tinh bích đã không phải rất nhiều truyền thừa có thể thừa nhận.
– Cũng không có cái gì mà đắc ý.
Lý Thất Dạ tùy ý cười cười, nói ra:
– Bốn đại quân đoàn của ngươi kém xa Tiên Đế quân đoàn, hơn nữa không có trải qua trường kỳ huấn luyện, chỉ tạm thời tụ tập cùng nhau mà thôi, lại nói các ngươi không có ý chí Tiên Đế…
– Chỉ có thể dựa vào mượn Tiên Đế binh khí thay thế ý chí Tiên Đế, các ngươi cũng không có thiên mệnh, chỉ có thể mượn lực lượng rất nhiều tinh bích và một ít đại thế chèo chống. Tuyệt thế đại trận này tuy giống Tiên Đế Thiên Mệnh Trận, nhưng mà uy lực chỉ đạt một hai thành của Tiên Đế Thiên Mệnh Trận, chuyện này đã rất không tồi, nhưng có xu thế họa hổ không thành lại họa khuyển.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra, tuyệt thế đại trận của đám người Long trúc á tổ bị hắn nói không đáng một đồng.
Lý Thất Dạ nói câu này làm sắc mặt Long trúc á tổ khó coi tới cực điểm, đại trận trước mắt là tác phẩm đắc ý nhất của Tổ Lục, bây giờ lại bị Lý Thất Dạ bỡn cợt không đáng một đồng, Long trúc á tổ cực kỳ tức giận.
– Họ Lý, cho dù có thể phát huy một hai thành uy lực của Tiên Đế Thiên Mệnh Trận cũng có thể đồ sát ngươi.
Long trúc á tổ lạnh lùng nói ra.
– Cái gì là Tiên Đế Thiên Mệnh Trận?
Sau khi nghe Lý Thất Dạ nói chuyện, rất nhiều tu sĩ và cường giả không rõ ràng lắm, không hiểu cái gì là Tiên Đế Thiên Mệnh Trận, cho nên nhịn không được hỏi lão Thần Vương.
– Ta cũng chưa từng thấy qua, chỉ nghe nói mà thôi, đồn đãi nói Tiên Đế trên đời, trên cơ bản không dùng Tiên Đế Thiên Mệnh Trận, bởi vì Tiên Đế bản thân đã là vô địch.
Lão Thần Vương trầm ngâm một hồi.
– Nhưng mà đồn đãi nói, thật sự có Tiên Đế sáng tạo qua Tiên Đế Thiên Mệnh Trận. Tiên Đế Thiên Mệnh Trận chính là thứ cấu thành Tiên Đế quân đoàn, bắt đầu là một tuyệt thế đại trận…
– … Nếu như Tiên Đế không có biện pháp tự mình chấp chưởng đại trận, Tiên Đế sẽ để thiên mệnh đến chúa tể tuyệt thế đại trận, tuyệt thế đại trận như thế không chỉ có lực lượng Tiên Đế quân đoàn, càng có được lực lượng thiên mệnh, cực kì khủng bố. Theo như nguyên tắc mà nói, Tiên Đế trên cơ bản không cần đại trận này.
Nói đến đây, lão Thần Vương cũng không phỉa rất khẳng định.
– Thế gian thực xuất hiện qua Tiên Đế Thiên Mệnh Trận sao?
Nghe cách nói này, không ít cường giả thì thào.
Vấn đề này, lão Thần Vương kiến thức uyên bác đều trả lời không được, bởi vì hắn cũng chưa từng gặp qua Tiên Đế Thiên Mệnh Trận.
Theo đạo lý mà nói, Tiên Đế đã đủ vô địch, căn bản không cần tới Tiên Đế Thiên Mệnh Trận.
Trên thực tế, muôn đời đến nay “Tiên Đế Thiên Mệnh Trận” không chỉ một lần phát ra công dụng của nó, trong đó có một chiến dịch lừng lẫy đã sử dụng “Tiên Đế Thiên Mệnh Trận”.
Năm đó thời điểm chém giết Long Minh Tiên Đế, Long Minh Tiên Đế bị âm nha mang theo vô số tiên hiền vây công, mà cường giả vạn tộc cửu giới liên thủ, đã đánh Cổ Minh tộc không đường thối lui, Long Minh Tiên Đế không dám không sử dụng Tiên Đế Thiên Mệnh Trận, muốn dùng “Tiên Đế Thiên Mệnh Trận” ngăn cản thế công vạn tộc.
Đáng tiếc, cuối cùng vẫn không thể thành công, Long Minh Tiên Đế bị chém giết, “Tiên Đế Thiên Mệnh Trận” bị công phá, Cổ Minh tộc bị tàn sát không còn.
– Lý Thất Dạ, ngươi rất cường đại, nhưng mà hôm nay ngươi cũng đừng mong sống sót.
Hắc Ám cổ vương tử lạnh lùng nói.
Lý Thất Dạ chỉ tùy ý đứng trong đại trận của đám người Mộng Trấn Thiên, vừa cười vừa nói:
– Vậy sao?
– Nhưng mà, chúng ta cũng không nhất định liều ngươi chết ta sống.
Hắc Ám cổ vương tử chậm rãi nói ra:
– Nếu như ngươi nguyện ý, tương lai ngươi sẽ tràn đầy cơ hội, tương lai ngươi thậm chí sẽ trở thành Tiên Đế.
– Ta không nghe lầm chứ?
Hắc Ám cổ vương tử nói như vậy làm cho Lý Thất Dạ cười rộ lên, nhàn nhã nói:
– Nói như vậy, các ngươi cố tình nghị hòa.
Trên thực tế, Hắc Ám cổ vương tử lúc nói ra lời này, làm cho rất nhiều người xem cuộc chiến không hiểu rõ, theo đạo lý mà nói, Lý Thất Dạ và đám người Hắc Ám cổ vương tử không chết không ngớt, hiện tại Hắc Ám cổ vương tử lại muốn nghị hòa, chuyện này làm cho người ta cảm thấy khó tưởng tượng nổi.
– Lý Thất Dạ, nếu như ngươi nguyện ý, mọi người có thể bỏ qua.
Hắc Ám cổ vương tử chậm rãi nói ra:
– Cho dù trong tương lai ngươi và Mộng huynh tranh giành thiên mệnh, bất cứ môn phái nào trong Thiên Linh Giới cũng sẽ công bằng, các ngươi ai mạnh thì kẻ đó có thể tranh đoạt thiên mệnh, hơn nữa, một phương thắng được sẽ được các môn phái Thiên Linh Giới đại lực ủng hộ.
Hắc Ám cổ vương tử nói lời này làm nhiều người vô cùng rung động, lời này thật sự là quá hấp dẫn, tranh giành thiên mệnh, Lý Thất Dạ có ưu thế tuyệt đối, Mộng Trấn Thiên muốn tranh thiên mệnh, tuyệt đối không phải đối thủ của Lý Thất Dạ, nếu như nói Lý Thất Dạ tranh giành thiên mệnh thắng được, cũng sẽ được cả Thiên Linh Giới ủng hộ, đây là ý nghĩa chung cực của tranh giành thiên mệnh, Lý Thất Dạ được cả Thiên Linh Giới ủng hộ, hắn có nội tình kêu gào cửu giới, có được át chủ bài áp chế cửu giới.
Hấp dẫn như thế, chỉ sợ bất cứ kẻ nào thành Tiên Đế cũng khó mà cự tuyệt.
Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người ngừng thở nhìn qua Lý Thất Dạ, tất cả mọi người muốn biết Lý Thất Dạ sẽ lựa chọn như thế nào.
– Thiên hạ chưa từng có cơm trưa miễn phí.
Nghe được Hắc Ám cổ vương tử nói hấp dẫn như vậy, Lý Thất Dạ chỉ cười tùy ý.
– Đúng vậy, thiên hạ thật sư không có cơm trưa miễn phí.
Hắc Ám cổ vương tử chậm rãi nói ra:
– Nhưng mà, chúng ta muốn cũng không nhiều, chúng ta chỉ cần một vật, chỉ cần ngươi giao phương pháp tu luyện mười ba mệnh cung ra đây, chúng ta sẽ bỏ qua, tương lai ngươI tiền đồ vô lượng, chỉ sợ trở thành Tiên Đế.
Chương 2260: Uy lực đại trận
Hắc Ám cổ vương tử nói lời này làm rất nhiều tu sĩ hít khí lạnh, bất luận là ai, nghe xong câu này tim đập thình thịch.
Cho tới nay, tu sĩ cực hạn là mười hai mệnh cung, đây là thường thức, trăm ngàn năm qua đã như thế, nhưng mà Lý Thất Dạ đã đánh vỡ thường thức của mọi người, không có ai biết Lý Thất Dạ làm sao làm được.
Tuyên cổ đến nay, kinh tài tuyệt diễm quá nhiều, Tiên Đế tuyệt thế vô song cũng không ít, nhưng mà chưa từng có người thực có được mười ba mệnh cung, Lý Thất Dạ lại làm được, hắn đánh vỡ thường thức của mọi người, chuyện này có ý nghĩa vô cùng huyền diệu, trong đó có bí quyết không ai hiểu được.
Nếu như nói, Lý Thất Dạ thật sự giao phương pháp tu luyện mười ba mệnh cung ra, vậy ý nghĩa tương lai sẽ có người tu luyện ra mười ba mệnh cung.
Mười ba mệnh cung nha, đây là hấp dẫn bực nào, đồn đãi nói Kiêu Hoành Tiên Đế có được mười hai mệnh cung đã cả đời vô địch, nếu là như có được mười ba mệnh cung, không cần nói nữa, Lý Thất Dạ chính là ví dụ sống sờ sờ, nếu như nói Lý Thất Dạ thực trở thành Tiên Đế, thành tựu tương lai của hắn sẽ vượt qua Kiêu Hoành Tiên Đế.
Trong khoảng thời gian ngắn, vô số người nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, không biết bao nhiêu người hai mắt đều lộ ra vẻ thèm thuồng, đương nhiên, không người nào dám đánh chủ ý lên Lý Thất Dạ, chỉ suy nghĩ trong lòng mà thôi.
Nghe Hắc Ám cổ vương tử đề nghị, bốn chí cường giả Long trúc á tổ, Hải Loa Đế Vương không có dị nghị, ngay cả Mộng Trấn Thiên đều không có dị nghị, không hề nghi ngờ, bốn người bọn họ trong thời gian ngắn đạt thành hiệp nghị rồi, bốn người bọn họ cũng đã đứng chung trận tuyến.
Nghe được yêu cầu của Hắc Ám cổ vương tử, Lý Thất Dạ cười to lên, lãnh đạm nói:
– Nghĩ thật đẹp, đáng tiếc, ta chỉ có thể nói các ngươi nằm mơ đi, ta chưa bao giờ giao dịch với địch nhân.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Nếu như các ngươi thức thời, hiện tại lập tức rời khỏi, lưu Mộng Trấn Thiên lại, ta còn có thể tha mạng chó các ngươi, nếu không, hối hận không kịp đâu.
– Tiểu nhi vô tri, vậy thì chờ chịu chết đi.
Hải Loa Đế Vương tức giận quát to lên. Hắn đã nhịn Lý Thất Dạ thật lâu, nhưng hắn là hải thần chi tử, đã khi nào bị xem thường như thế, nếu như không phải vì phương pháp tu luyện mười ba mệnh cung, hắn đã sớm bão nổi động thủ.
– Là ngươi bỏ qua cơ hội, đáng tiếc, ngươi vốn có thể trở thành Tiên Đế, hôm nay lại tự tìm đường chết.
Hắc Ám cổ vương tử cười âm lãnh.
Lý Thất Dạ chỉ tùy ý địa cười cười, nói ra:
– Tốt rồi, chúng ta cũng bớt nói sàm đi, động thủ tước, ta giải quyết xong cá ngươi lại mang trường sinh tiên dược rời đi.
– Khẩu khí thật là lớn, ngay cả mạng còn không còn, còn muốn trường sinh tiên dược.
Long trúc á tổ hừ lạnh một tiếng.
Trước đó đám người Mộng Trấn Thiên đã có ý định đi vào đại thế, đáng tiếc bọn họ cũng là thúc thủ vô sách, không có biện pháp đi vào, nếu không cũng đã sớm mang trường sinh tiên dược rời đi.
– Lý Thất Dạ, chịu chết đi, hôm nay ta sẽ báo thù cho đệ tử của mình.
Mộng Trấn Thiên kêu một tiếng.
Lúc này đám người Hắc Ám cổ vương tử cũng lập tức đồng thời động thủ, đối với bọn họ mà nói, Lý Thất Dạ không muốn làm giao dịch, như vậy nhất định là tai họa lớn, nếu không diệt Lý Thất Dạ, còn chờ tới khi nào chứ?
Hơn nữa thời điểm này, Lý Thất Dạ bị nhốt trong đại trận của bọn họ, đám người Hắc Ám cổ vương tử tự tin mười phần, mặc kệ Lý Thất Dạ mạnh cỡ nào, quản chi Lý Thất Dạ có được thực lực hoành kích Tiên Đế, đám người Hắc Ám cổ vương tử cũng có tự tin giết Lý Thất Dạ ở đây.
Oanh — một tiếng vang thật đại trận tuyệt thế bộc phát hào quang vô tận, cả đạit rận sáng ngời, hào quang này chiếu sáng cả Thần Chỉ Châu.
Trong hào quang vô tận này, bất luận là Mộng Trấn Thiên hay là bốn đại quân đoàn đều bộc phát huyết khí trùng thiên, vào giờ phút này, Mộng Trấn Thiên cũng tốt, Hắc Ám cổ vương tử cũng được, cho dù là bốn đại quân đoàn cũng không giữ lại chút nào, bọn họ đều phóng xuất toàn bộ huyết khí ra ngoài, tất cả huyết khí như hồng thủy rót vào trong đại trận.
Cùng lúc đó, tất cả tinh bích khảm quanh đại trận phun tinh khí thiên địa ra, phải biết rằng, tinh bích khảm trong đại trận cực kỳ trân quý, có thể nói đám người Mộng Trấn Thiên đã nện vốn gốc, thời điểm rất nhiều tinh khí từ tinh bích phun ra ngoài, nó như tinh khí của một đầu địa mạch bộc phát dữ dội.
Oanh —— một tiếng vang thật lớn, tuyệt thế đại trận lưu chuyển, câu thông đại thế, tuyệt thế đại trận bộc phát lực lượng to lớn, uy lực càng bàng bạc, đại trận bộc phát tới cực hạn, lực lượng như thế đủ đánh bại tất cả đối thủ trong Thiên Linh Giới.
Vào lúc này, Mộng Trấn Thiên biến mất, Hắc Ám cổ vương tử cũng biến mất, bốn đại quân đoàn cũng biến mất, chỉ trong chớp mắt đại trận cũng biến mất.
Lúc này xuất hiện một thân ảnh vô cùng cao lớn, thân ảnh ấy tỏa ra tiên quang vô hạn, thân ảnh cao ngạo này bộc phát uy năng Tiên Đế khắp Thiên Linh Giới.
Thời điểm thân ảnh này hiện ra, giống như là một Tiên Đế hàng lâm.
Giờ phút này thân ảnh kia không chỉ có được ý chí Tiên Đế, càng có được lực lượng của đại trận tuyệt thế.
Mà lực lượng này thật sự quá cường đại, tuy nó không phải “Tiên Đế Thiên Mệnh Trận ” chân chính, nhưng mà đúng như lời Lý Thất Dạ đã nói, nó có thể phát huy một hai thành uy lực chính thức của “Tiên Đế Thiên Mệnh Trận”, tuy đây chỉ là một hai thành uy lực, nhưng lực lượng này cực kỳ đáng sợ, khó có thể tưởng tượng, uy lực như thế cho dù là hoành kích Tiên Đế cũng không làm gì được.
Lực lượng này bao phủ thiên địa, rất nhiều lão bất tử đang ngủ say trong Thiên Linh Giới cũng giật mình tỉnh lại, cảm nhận được lực lượng này thì hoảng hốt.
– Có người trở thành Tiên Đế sao? Không có khả năng, thiên mệnh cũng còn không có xuất hiện.
Cảm nhận được lực lượng này, có lão bất tử hoảng sợ nói.
– Tiên Đế Thiên Mệnh Trận.Đỉnh Khải Nguyên Dạ – Vấn Dạ Chi Dạ – Truyện Ma Tu Đỉnh Luyện Thần Ma – Thỉnh chư vị nghé thăm…!
Có lão bất tử kiến thức uyên bác tỉnh lại, cẩn thận dò xét lực lượng này, nói ra:
– Không đúng, đây không phải Tiên Đế Thiên Mệnh Trận, chẳng lẽ đây là đạit rận của Tổ Lục?
Lúc này thân ảnh cao ngạo kia đứng ở đó, nó vô cùng cao lớn, cho dù là kẻ nào cũng chỉ ngưỡng mộ nhìn lên mà thôi, thân ảnh to lớn này dưới trấn áp của lực lượng Tiên Đế, lập tức làm cho vô số tu sĩ hoảng sợ, vô số cường giả bị trấn áp.
Bị lực lượng này bao phủ, mặc kệ là cường đại cỡ nào cũng cảm thấy mình nhỏ bé.
– Nếu như là Tiên Đế thiên mệnh tạo thành ’ Tiên Đế Thiên Mệnh Trận ’ chính thức thì nó quá đáng sợ rồi.
Có cường giả bị trấn áp hoảng sợ nói ra.
Bóng dáng cao lớn trước mắt rất mơ hồ.
– Tiên Đế Thiên Mệnh Trận” đáng sợ cỡ nào, mà đây chỉ là một hai thành uy lực của “Tiên Đế Thiên Mệnh Trận” mà thôi, thử nghĩ nếu như là “Tiên Đế Thiên Mệnh Trận” bộc phát, cảnh tượng như thế thật khó tưởng tượng.