Đế Bá Audio Podcast
Tập 444 [Chương 2216 đến Chương 2220]
❮ sautiếp ❯Chương 2216: Trích Nguyệt tiên tử (2)
Chân Vũ Thần Nữ chỉ cười nhạt một tiếng, nói ra:
– Ta cho tới bây giờ không muốn trở thành hải thần, hải thần mà thôi, có gì đáng giá để người ta đi quyến luyến cơ chứ?
Chân Vũ Thần Nữ vừa nói dứt lời, mọi người nơi đây không ai không ít khí lạnh, tất cả mọi người đưa mắt nhìn nhau, hải thần, đây là thành tựu cao nhất của Hải Yêu, là chí cao vô thượng trong suy nghĩ Hải Yêu.
Nhưng mà Chân Vũ Thần Nữ là con gái của Chân Vũ hải thần, nàng vậy mà chẳng thèm ngó tới vị trí hải thần, chuyện này làm cho người ta không tưởng tượng nổi.
– Bách Vũ, đặt đế tọa lên đi!
Chân Vũ Thần Nữ phân phó một câu. Lúc này Chân Vũ Thần Nữ không giận mà uy, có tư thái hiệu lệnh thiên quân vạn mã.
Lúc này Bách Vũ chiến tướng không do dự đi tới phía trước, tuy Bách Vũ chiến tướng không rõ vì cái gì điện hạ nhà mình làm như vậy, nhưng mà hắn tin tưởng điện hạ làm như vậy có đạo lý của nàng.
Đối với Bách Vũ chiến tướng mà nói, trong đời hắn bội phục nhất hai người, một là Chân Vũ hải thần, một là Chân Vũ Thần Nữ.
Chân vũ hải thần không cần phải nói, hắn là tồn tại chí cao vô thượng, là chí tôn có thể sánh vai với Thiên Thủy hải thần.
Về phần Chân Vũ Thần Nữ, từ khi nàng mất tích và trở về, nàng càng thâm bất khả trắc, giống như nàng đã từng chấp chưởng càn khôn, nàng một lần hành động bộc phát thần uy vô thượng.
Cho nên sau khi Chân Vũ Thần Nữ tự phong không xuất thế, Bách Vũ chiến tướng vẫn thủ hộ Chân Vũ Thần Nữ.
– Quá làm càn!
Lúc này Hải Loa Đế Vương đứng lên, hư ảnh hải thần sau lưng hắn bộc phát uy thế khủng bố, làm cho rất nhiều cường giả run rẩy.
– Hải Loa, ngươi muốn chiến sao?
Chân Vũ Thần Nữ nhíu mày, một bước tiến lên, lạnh lùng nói:
– Ngươi muốn chiến thì đứng ra, ta muốn xem ngươi học được mấy phần sở học của phụ thân ngươi.
Lời này mang theo khí phách trùng thiên, rất nhiều người hiện tại lập tức nhìn qua phía Lý Thất Dạ, khí phách của Chân Vũ Thần Nữ giống hệt khí phách của Lý Thất Dạ.
Luận bối phận mà nói, với tư cách con trai Hải Loa hải thần, Hải Loa Đế Vương cao hơn Chân Vũ Thần Nữ rất nhiều, nhưng mà hôm nay, Chân Vũ Thần Nữ hoàn toàn không đặt hắn vào mắt.
– Chân Vũ điện hạ, ngươi có thể quét ngang thiên hạ sao?
Lúc này Lục Hoàng cũng đứng lên, sinh cơ dạt dào, hắn đứng đó chẳng khác gì đại thụ chọc trời.
– Vậy ta đến quét ngang!
Lúc này, một giọng nói như tiên âm vang lên, một người con gái từ trên trời đáp xuống như thiên tiên, dung mạo tuyệt thế vô song, ai nhìn thấy cũng khuynh đảo.
Cô gái này mặc áo váy tuyết trắng, thiên tư như thiên tiên, dung nhan xinh đẹp, làm người ta không cách nào dùng bút mực để hình dung, nàng chẳng khác gì tiên nữ lạc xuống hồng trần, bất cứ kẻ nào gặp được cũng sinh lòng ngưỡng mộ.
Nhìn thấy cô gái này, rất nhiều người lập tức sợ hãi thán phục, rất nhiều người khuynh đảo, đã gặp nàng, rất nhiều người mới hiểu được thiên tiên không phải hình dung một người con gái, mà là thật sự tồn tại.
Dung nhan như tiên, nhìn thấy cô gái này, rất nhiều người trong lòng sinh ra bốn chữ —— dung nhan như tiên!
Nữ tử có dung mạo như tiên này, trừ đôi mắt lạnh như băng ra, những điểm khác không ai có thể bắt bẻ được.
Nhìn thấy nữ tử xuất hiện, Lý Thất Dạ tươi cười thỏa mãn, hắn cười có thể làm băng tuyết hòa tan, nụ cười xuất phát từ nội tâm của mình.
– Trích Nguyệt tiên tử!
Nhìn thấy nữ tử như thiên tiên xuất hiện, ngay cả Hắc Ám cổ vương tử cũng biến sắc hoảng sợ.
– Trích Nguyệt tiên tử ——
Nghe hắn nói như vậy, rất nhiều người lập tức hoảng sợ hét lên, cái tên này tràn ngập ma lực, cho dù ai nghe cũng phải thất thần thật lâu.
Trong Thiên Linh Giới, đã từng có người nói qua một câu như thế này, hỏi đương thời, ai có thể vô địch! Chỉ có Trích Nguyệt!
Trong Thiên Linh Giới, chỉ sợ cũng chỉ có Trích Nguyệt tiên tử mới dám nói ra một câu “Vậy ta đến quét ngang” mà thôi, một câu nói này đủ sức làm bất cứ người nào ở đây thở gấp.
– Trích Nguyệt tiên tử, hôm nay ngươi đã đến, thật sự làm vẻ vang vạn tộc đại hội của kẻ hèn này.
Mộng Trấn Thiên cũng đứng lên, chậm rãi nói ra:
– Trích Nguyệt tiên tử đã đến, nếu có thể chủ trì đại cục cho Thiên Linh Giới, nhưng mà…
– Hắn hôm nay, an vị trên cửu thiên.
Trích Nguyệt tiên tử chen ngang lời của Mộng Trấn Thiên, lạnh lùng nói một câu.
Trích Nguyệt tiên tử vừa nói lời này làm tất cả mọi người ngây ngốc, bất kể là ai cũng phải thẫn thờ thật lâu, không nói ra thành lời.
Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người là ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đám người Hải Loa Đế Vương đang ở trong lầu các cũng biến sắc.
– Vị công tử này, đế tòa đã dọn xong.truyện huyền huyễn audio
Lúc này Bách Vũ chiến tướng đã đặt đế tọa trước ba cái hoàng tọa, khom người trước mặt Lý Thất Dạ, trên thực tế, Bách Vũ chiến tướng cũng không biết lai lịch Lý Thất Dạ ra sao, cũng không biết vì cái gì chính mình điện hạ của mình lại ủng hộ Lý Thất Dạ.
– Chỉ là một đế tọa mà thôi, giày vò lâu như vậy.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
– Chuyện dây dưa lâu như vậy thật sự nhàm chán đấy.
Nói xong, một bước đạp không đi lên.
– Lý Thất Dạ, trừ phi ngươi là Tiên Đế, bằng không thì ngươi không có tư cách ngồi ở vị trí đó…
Thấy Lý Thất Dạ đi tới đế tọa, Lục Hoàng trầm giọng nói ra.
Lý Thất Dạ cũng không có nhìn qua Lục Hoàng liếc, chỉ liếc ngang một cái mà thôi.
– Ngươi muốn cản đường, đứng ra, ta trấn áp ngươi!
Trích Nguyệt tiên tử ngón tay ngọc một ngón tay Lục Hoàng, lạnh lùng nói.
Sắc mặt Lục Hoàng khó coi tới cực điểm, hắn lạnh lùng nói:
– Trích Nguyệt tiên tử, trừ phi ngươi trở thành Tiên Đế, nếu không…
– Cho chân thân của ngươi tới đây đi, chỉ bằng thân thể khôi lỗi này của ngươi, chỉ cần ba chiêu ta có thể giết ngươi rồi! Chân thân của người đến, trong trăm chiêu ta sẽ lấy mạng ngươi!
Trích Nguyệt tiên tử lạnh lùng nói.
Trích Nguyệt tiên tử nói câu này làm vô số tu sĩ đổ mồ hôi lạnh ròng ròng, đây là khí phách cỡ nào, tư thái vô địch ra sao, tất cả mọi người hiểu rõ, Trích Nguyệt tiên tử nói lời này chắc chắn không phải nói ngoa.
– Không nên làm người ta sợ hãi.
Lý Thất Dạ đứng ở trên hư không, ôn nhu nói:
– Ngươi dọa hắn sợ, hắn không dám tới thì quá đáng tiếc. Ai, hai người các ngươi đều tới, phá hư chuyện tốt của ta. Ta định hôm nay huyết tẩy vạn tộc, xem ra, bây giờ không làm được nữa rồi. Cũng phải, hiện tại tâm tình ta rất tốt, cũng không cần so đo chuyện này làm gì.
Lời này vừa ra, tất cả mọi người hít khí lạnh, mở miệng là tàn sát vạn tộc, bọn họ triệt để không còn lời gì để nói nữa.
Vào giờ phút này, tất cả mọi người hiểu rõ, Lý Thất Dạ tới tham gia vạn tộc đại hội căn bản là tới nháo sự mà thôi. Hơn nữa, quản chi là có Hắc Ám cổ vương tử, Mộng Trấn Thiên, Hải Loa Đế Vương ở đây, Lý Thất Dạ căn bản không đặt trong lòng.
Lúc này, Lý Thất Dạ đứng trên hư không, chậm rãi vươn tay, vừa cười vừa nói:
– Nhược Nam, dìu ta trèo lên đế tọa.
Chương 2217: Bao trùm trên chúng đế (1)
Do Nguồn nhảy chương nha các bạn
Chân Vũ Thần Nữ cười nhạt, phong độ tư thái tuyệt thế, nàng vịn tay Lý Thất Dạ sau đó chậm rãi tiến về phía đế tọa.
Nhìn thấy bộ dáng Lý Thất Dạ như thế, làm cho tất cả mọi người trầm mặc, để con gái hải thần dìu mình lên đế tọa, đây là chuyện khí phách bực nào, trên đời trừ hải thần ra, còn có ai dám làm như vậy?
Tất cả mọi người không rõ, rốt cuộc Lý Thất Dạ có mị lực thế nào lại có thể làm Chân Vũ Thần Nữ nghe lời hắn như vậy, thậm chí là rất cung kính, chuyện như vậy làm rất nhiều người khó hiểu.
Cuối cùng trước mắt bao nhiêu người, Lý Thất Dạ leo lên đế tòa, áp đảo trên ba tòa hoàng tọa, thời điểm hắn đi tới rât tự nhiên và tùy ý, dường như từ xưa tới nay, vị trí này là để hắn ngồi lên.
Nhìn qua Lý Thất Dạ ngồi trên đế tọa cao cao, tất cả mọi người lập tức ngừng thở, vô số tu sĩ ở nơi này đã triệt để phục rồi.
Ngồi trước Hắc Ám cổ vương tử, Mộng Trấn Thiên, Hải Loa Đế Vương các chí cường giả như thế, Lý Thất Dạ vẫn không coi ai ra gì, hắn dùng tư thái cường thế bá đạo leo lên đế tọa, quả thật là khinh thường cửu thiên thập địa, phóng nhãn cả Thiên Linh Giới, ai có thể làm như vậy?
Lý Thất Dạ ngồi trên đế tọa rất tùy ý, hắn ngồi như đương nhiên, lười biếng nhìn qua đám người Mộng Trấn Thiên.
Thời điểm này sắc mặt đám người Mộng Trấn Thiên khó coi tới cực điểm, Lý Thất Dạ hành động như thế không chỉ chèn ép khí diễm của bọn họ, càng cố ý nhục nhã bọn họ. Bọn họ là bốn chí cường giả đang hiện diện nơi đây, lại bị Lý Thất Dạ làm như không có gì, cho dù Mộng Trấn Thiên tu dưỡng cao cũng phải tức giận.
Nếu như không phải có Chân Vũ Thần Nữ, Trích Nguyệt tiên tử làm chỗ dựa, bọn họ đã lao tới chém giết Lý Thất Dạ, bọn họ xem ra, Lý Thất Dạ cho dù cường đại cũng không thể nào chạy thoát lòng bàn tay bốn người bọn họ, đáng tiếc, hết lần này tới lần khác là có Chân Vũ Thần Nữ, Trích Nguyệt tiên tử làm chỗ dựa cho hắn!
Trong lòng đám người Mộng Trấn Thiên thập phần không có tư vị, bọn họ nghìn tính vạn tính, cuối cùng vẫn không bằng trời tính. Bởi vì bốn chí cường giả bọn họ đạt được hiệp nghị, bọn họ tổ chức vạn tộc đại hội lần này, Chân Vũ Thần Nữ và Trích Nguyệt tiên tử có xuất hiện cũng không thể ảnh hưởng tới quyết định của bọn họ, chỉ sợ cũng không thể phản đối, càng không có khả năng đứng bên phía Lý Thất Dạ.
Dù sao Chân Vũ Thần Nữ và Trích Nguyệt tiên tử xuất thân từ Hải Yêu cùng Mị Linh, mà Lý Thất Dạ chỉ là nhân tộc mà thôi.
Cho nên đám người Mộng Trấn Thiên tổ chức vạn tộc đại hội với tin tưởng mười phần, cho dù Lý Thất Dạ tới quấy rối bọn họ cũng không sợ chút nào, thậm chí có thể nói, bọn họ liên thủ tuyệt đối có nắm chắc đánh chết Lý Thất Dạ tại chỗ.
Trong kế hoạch của bọn họ, bọn họ thậm chí hy vọng Lý Thất Dạ đến vạn tộc đại hội quấy rối, nếu như có thể trấn giết Lý Thất Dạ trong vạn tộc đại hội, chuyện này sẽ càng chấn nhiếp những người có dị tâm.
Nhưng bây giờ tất cả diễn biến đều vượt qua dự kiến của bọn họ, vượt qua tính toán, Chân Vũ Thần Nữ và Trích Nguyệt tiên tử đứng bên phía Lý Thất Dạ, ủng hộ Lý Thất Dạ, tính toán của bọn họ tan thành bọt nước.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ ngồi trên đế tọa cao cao, Lục Hoàng cũng nhịn không được hừ lạnh một tiếng, lần vạn tộc đại hội này là do hắn khởi xướng, hắn muốn chém giết Lý Thất Dạ báo thù cho đệ tử của mình, nhưng mà không ngờ chuyện này diễn biến thành như vậy.
– Long Trúc, chỉ bằng cây trúc nhỏ ngươi thì không đáng để ta hao tổn tâm tư.
Lục Hoàng lạnh lùng hừ một tiếng, Lý Thất Dạ chỉ tùy ý nhìn qua hắn một cái, vừa cười vừa nói:
– Ngươi đừng tưởng rằng học được quy hư tiểu thuật của Cửu Chung lão đầu thì cho rằng mình là thụ tổ! Không chỉ nói ngươi chỉ là cây trúc nhỏ, cho dù ngươi là thụ tổ, trong mắt ta ngươi chẳng là cái gì cả.
– Long Trúc, Long Trúc á tổ sao?
Nghe được Lý Thất Dạ xưng hô như thế, rất nhiều người chấn động, vào thời điểm này, mọi người mới hiểu được vì cái gì Lục Hoàng là vô danh tiểu tốt lại hung hăng càn quấy như vậy.
Long Trúc á tổ, tổ lục á tổ, truyền thuyết hắn là tồn tại giống thụ tổ, hắn có thể quy hư đại địa như thụ tổ.
– Ta với ngươi sẽ có lúc tính toán sổ sách với nhau.
Lục Hoàng lạnh lùng nói ra, trong mắt của hắn có sát cơ bắn ra ngoài.
– Ngươi nên để chân thân leo ra đi.
Lý Thất Dạ tùy ý cười cười, nói ra:
– Ngươi nhập vào thân vãn bối, cho dù ngươi phát huy hai ba thành uy lực thì làm được gì chứ, ngươi tự mình đến đây, ta vừa vặn cần một gốc thần dược bồi bổ, một gốc cây già có thể cắm rễ đại địa thật sự là đại bổ dược đấy.
Hắn nghe Lý Thất Dạ bỡn cợt không đáng một đồng như thế, sắc mặt Lục Hoàng khó coi tới cực điểm, sát cơ dâng trào trong mắt hắn.
Thì ra Long Trúc á tổ hắn tham khảo phương pháp của Cửu Chung Thần Tổ, Cửu Chung Thần Tổ cũng chỉ điểm hắn một hai, cho nên sau khi học được phương pháp quy hư, Long Trúc á tổ có thể cắm rễ đại địa.
Nhưng mà sau khi hắn cắm rễ trên tổ địa, lại không thể dễ dàng di động, cũng không thể dễ dàng rời khỏi tổ lục, về sau hắn nghĩ ra một phương pháp, nhập vào thân một vãn bối thích hợp với mình.
Mà Lục Hoàng chính là vãn bối hắn thích hợp nhập vào nhất, kể từ đó ba hồn của Lục Hoàng bị Long trúc á tổ lưu lại một hồn, lưu trong người Long Trúc á tổ, kể từ đó, cho dù Lục Hoàng bị người ta đánh chết, chỉ cần một hồn của hắn vẫn còn sẽ tiếp tục hồi sinh.
Đây cũng là vì cái gì Lục Hoàng rõ ràng bị Lý Thất Dạ đốt tan thành mây khói mà hắn vẫn có thể phục sinh sống lại.
Đồng thời Long Trúc á tổ mượn thân thể Lục Hoàng tới đây, hắn có thể hành tẩu thiên hạ, không giống tổ thụ vĩnh viễn cắm rễ trong đại địa.
– Lý đạo hữu, á tổ chính là người vô song trên đời.
Lúc này, Mộng Trấn Thiên chậm rãi nói ra:
– Lý đạo hữu nói chuyện không nên quá mức vô lễ như vậy!
– Vô lễ?
Lý Thất Dạ nhìn qua Mộng Trấn Thiên, vừa cười vừa nói:
– Ta vẫn luôn vô lễ như vậy, như thế nào, có ý kiến với ta sao?
Mộng Trấn Thiên lắc đầu, chậm rãi nói ra:
– Ta vẫn xem Lý đạo hữu là đối thủ đáng kính, nhưng mà, không nghĩ tới, Lý đạo hữu cũng chỉ là thế hệ cuồng vọng nông cạn mà thôi. Tiên Đế chính là chủ nhân cửu giới, làm sao…
– Được rồi, không nên đánh rắm nữa.
Lý Thất Dạ chen ngang lời Mộng Trấn Thiên, nói ra:
– Cái gì nông cạn cuồng vọng, ta muốn trở thành Tiên Đế, trời xanh tiện nhân loa có thể làm gì được ta chứ? Chớ chụp mũ hoang đường kia lên đầu của ta.
– Mộng Trấn Thiên, muốn tranh thiên mệnh thì cứ dùng thực lực đi tranh, đừng che giấu như vậy, ngươi thật sự là kỹ nữ muốn lập đền thờ. Điểm này Đạp Không hắn mạnh hơn ngươi nhiều. Hắn ít nhất sẽ không giống như ngươi, bởi vì Hắc Long Vương nói một câu ’ tiểu binh đoàn ồn ào dám xưng Trấn Thiên, không biết tự lượng sức mình ’ mà trốn đi, không dám xuất thế…
Chương 2218: Bao trùm trên chúng đế (2)
– Tuy Đạp Không Tiên Đế cả đời thất bại không ít, nhưng hắn vẫn dũng cảm tiến tới, không thay đổi bản tâm. Đây mới là phẩm chất của Tiên Đế cần có nhất. Nông cạn cũng tốt, cuồng vọng cũng được, chuyện này đều không trọng yếu, chỉ cần bản tâm của ngươi không thay đổi, ngươi mới có tư cách đi tranh giành thiên mệnh. Loại người do dự như ngươi chính là kỹ nữ muốn lập đền thờ mà thôi, cho dù thiên phú của ngươi cao hơn nữa, cả đời này cũng không có khả năng thành Tiên Đế.
Nói xong lời cuối cùng, Lý Thất Dạ chỉ cười khẩy khinh thường mà thôi.
– Ngươi ——
Mộng Trấn Thiên bị Lý Thất Dạ lật tẩy của mình, sắc mặt của hắn đỏ lên, không cách nào bảo trì thần thái thong dong nữa, hắn đứng lên nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ nói bí mật này làm rất nhiều người trợn mắt há hốc mồm, thật không ngờ trong đó còn có bí mật như vậy.
Thì ra Mộng Trấn Thiên năm đó không tranh giành thiên mệnh, cũng không phải hắn nhường Đạp Không Tiên Đế, mà là vì một câu nói của Hắc Long Vương.
Vào khi đó, Mộng Trấn Thiên cũng tuổi trẻ khí thịnh, có chí đi tranh giành thiên mệnh, hắn đặt tên quân đoàn của mình là Trấn Thiên. Nhưng mà Hắc Long Vương xây dựng hải thành tên gọi là thành Trấn Thiên.
Trong một lần hắn gặp Hắc Long Vương, Hắc Long Vương chỉ nói một câu đánh giá Mộng Trấn Thiên một câu: “Một tiểu quân đoàn ồn ào mà dám xưng Trấn Thiên, không biết tự lượng sức mình!”
Chính vì quân đoàn của hắn lấy hai chữ “Trấn Thiên” biến thành trấn áp thành Trấn Thiên, hơn nữa thái độ của Hắc Long Vương làm Mộng Trấn Thiên khi còn trẻ quyết định rời khỏi, bởi vì hắn đắc tội Hắc Long Vương, không muốn xung đột chính diện, muốn đợi thời đại Hắc Long Vương qua đi, hắn sẽ vấn đỉnh thiên mệnh.
Trong Thiên Linh Giới vẫn đồn đãi nói, Mộng Trấn Thiên bởi vì niệm huynh đệ tình thâm, cho nên mới buông tha tranh giành thiên mệnh, để Đạp Không Tiên Đế trở thành Tiên Đế.
Nhưng mà bất cứ kẻ nào cũng không nghĩ tới, chân tướng trong đó không phải như vậy.
Trên thực tế, chân tướng này cũng không phải không ai biết, người như Hắc Ám cổ vương tử đương nhiên biết rõ, nhưng mà người biết rõ sẽ không nói ra làm gì, huống chi, thời đại Hắc Long Vương tam thế xưng tôn, kiêng kị Hắc Long Vương cũng không phải chuyện mất mặt gì.
Thời đại tam thế xưng tôn, ngay cả Tiên Đế cũng phải tôn kính Hắc Long Vương, những người khác càng không cần phải nói.
Cho tới nay không có ai nói ra chân tướng, chuyện này cũng giúp uy danh Mộng Trấn Thiên lan xa, thậm chí có rất nhiều người khen hắn là người nhân nghĩa, huynh đệ tình thâm.
Hiện tại bị Lý Thất Dạ vạch trần, chuyện này càng làm Mộng Trấn Thiên nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, lúc này hắn hận không thể lao tới đánh sống chết với Lý Thất Dạ.
– Tiểu bối, cuồng vọng!
Tại thời điểm này, Hải Loa Đế Vương đứng lên, trách móc Lý Thất Dạ, làm chỗ dựa cho Mộng Trấn Thiên, lạnh lùng nói:
– Miệng đầy thư hoàng, ngậm máu phun người, chỉ là tiểu nhân, ngươi có tư cách vì vấn đỉnh Tiên Đế chứ!
– Tiểu nhân cũng tốt, ác nhân cũng được, chỉ cần bản tâm không thay đổi là có thể trở thành Tiên Đế.
Hắn thấy Hải Loa Đế Vương trách móc mình, Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:
– Nhưng mà nha, nếu như nói, ta là tiểu nhân, vậy ngươi là cái gì? Một tên phế vật không thể dựng thành tường mà thôi, ỷ vào xu thế phụ thân của mình, tự cho rằng mình cái gì cũng có thể làm. Đáng tiếc, có mắt không tròng đi chọc Khiêu Hoành Tiên Đế, Kiêu Hoành Tiên Đế quát một câu ngươi vĩnh viễn không thẻ trở thành hải thần, biến thành một con rùa đen rút đầu!
Nghe được Hải Loa Đế Vương trách móc, Lý Thất Dạ cũng không chừa chút tình cảm, phản kích lại.
Lý Thất Dạ một câu vạch trần bí mật xa xưa như thế, lúc này rất nhiều người trẻ tuổi đều trợn mắt há hốc mồm, người trẻ tuổi chưa từng nghe nói qua chuyện này, bọn họ xem ra, đặc biệt là những Hải Yêu trẻ tuổi xem ra, thần tử như Hải Loa Đế Vương chính là tồn tại cao cao tại thượng, có được huyết thống vô cùng cao quý, ai nghĩ tới thần tử như vậy bị một câu nói của Kiêu Hoành Tiên Đế trấn áp cả đời.
Có một ít tồn tại Đại Hiền cổ xưa cũng nghe được truyền thuyết như vậy, nhưng mà khiếp sợ thần uy của Hải Loa Đế Vương cho nên không ai nguyện ý nói ra chuyện này mà thôi, vạn nhất loại chuyện này lọt vào tai Hải Loa Đế Vương sẽ dẫn họa sát thân lên bản thân mình!
Bị một câu nói của Kiêu Hoành Tiên Đế trấn áp cả đời, đối với Hải Loa Đế Vương là vô cùng nhục nhã, hiện tại bị Lý Thất Dạ vạch trần ra, lúc này làm cho Hải Loa Đế Vương không còn mặt mũi nào gặp người.
– Tiểu súc sanh, đứng ra, bổn tọa muốn đích thân làm thịt ngươi.
Nói đến đây, hai mắt Hải Loa Đế Vương phun ra hỏa diễm đáng sợ, Lý Thất Dạ vạch trần chuyện xấu hổ của hắn, hắn tuyệt đối sẽ không buông tha Lý Thất Dạ, không giết Lý Thất Dạ, vĩnh viễn không giải được mối hận trong lòng.
– Trêu chọc bọn chúng như vậy thú vị sao?
Lúc này Trích Nguyệt tiên tử lạnh lùng nhìn qua Lý Thất Dạ, lạnh lùng nói:
– Cứ giải quyết toàn bộ bọn chúng là được, ngươi nên làm gì liền làm đi! Sau đó mau chóng vấn đỉnh thiên mệnh.
– Nói cũng không thể nói như vậy được.
Lý Thất Dạ cười cười khoát tay, hắn nói:
– Nếu có người muốn liên thủ giết ta, ta cũng nên giết uy phong của chúng trước chứ, về phần trấn giết bọn chúng sao? Từ từ, không cần nóng nảy.
Trích Nguyệt tiên tử không để ý tới Lý Thất Dạ, nàng đi tới một bước, hai mắt lạnh như băng nhìn lên người đám Hải Loa Đế Vương, lạnh lùng nói:
– Nói xàm quá nhiều, cũng chỉ lãng phí thời gian của nhau mà thôi, bốn người các ngươi không phục thì cùng lên đi, giải quyết các ngươi, vạn tộc đại hội cũng giải tán được rồi.
Trích Nguyệt tiên tử nói một câu này lập tức làm cho rất nhiều người há hốc mồm, hai chữ “Khí phách” đã không đủ hình dung Trích Nguyệt tiên tử. Một người muốn khiêu chiến bốn người Mộng Trấn Thiên, chuyện này không thể dùng khí phách để hình dung được nữa.
Đám người Mộng Trấn Thiên chính là cường giả đương thời, có thể nói đương thời khó có địch thủ, hiện tại Trích Nguyệt tiên tử một người cũng không đặt bọn họ vào trong mắt, thậm chí mới mở miệng là có xu thế muốn chém giết bốn người, đây là tự tin và bá đạo cỡ nào.
Trích Nguyệt tiên tử nói một câu như vậy, lập tức đám người Mộng Trấn Thiên nghẹn lời, nàng nói một câu này, trong lòng đám người Mộng Trấn Thiên chẳng khác gì một ngọn núi lớn áp vào ngực.
Trích Nguyệt tiên tử nói chuyện cũng không phải không có cân lượng, những lời này rất có cân lượng, hơn nữa cân lượng rất nặng, cho nên một câu này làm đám người Mộng Trấn Thiên thở không ra hơi.
Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả tu sĩ ở đây ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đây chính là Trích Nguyệt tiên tử nha, người đã từng đả bại qua Hồng Thiên nữ đế, từng là thiên tài cười nhạo cửu giới, thành tựu của nàng có thể nói kinh thế tuyệt diễm.
– Trích Nguyệt tiên tử, thế gian vẫn tồn tại lão tổ hoành kích Tiên Đế đấy.
Thời điểm Trích Nguyệt tiên tử khiêu chiến bốn người, Hắc Ám cổ vương tử chậm rãi nói ra.
Chương 2219: Trích Nguyệt tiên tử bá đạo
Hắc Ám cổ vương tử nói câu này là nhắc nhở Trích Nguyệt tiên tử, cũng cảnh báo Trích Nguyệt tiên tử, chính là muốn nói Trích Nguyệt tiên tử, trong Thiên Linh Giới, nàng còn không phải cường đại nhất.
– Ngươi nói lão già nằm ở sâu trong Cổ Linh Uyên đúng không?
Hắc Ám cổ vương tử nói câu này, Lý Thất Dạ cười rộ lên, tùy ý cười nói hỏi một câu.
– Bảo hắn xuất hiện đi!
Trích Nguyệt tiên tử thập phần lãnh đạm nói:
– Hoành kích Tiên Đế mà thôi, cũng không phải Tiên Đế!
Hoành kích Tiên Đế mà thôi, một câu nói kia cường thế cỡ nào. Tồn tại Hoành kích Tiên Đế đã làm người ta cực kỳ kính sợ, trong mắt rất nhiều người, tồn tại có thể hoành kích Tiên Đế chính là người như Thất thánh tổ.
Nhưng mà tồn tại như vậy, trong lời của Trích Nguyệt tiên tử chẳng khác gì một câu nói, chẳng đáng gì.
Tư thái này làm rất nhiều người hít thở không thông, Trích Nguyệt tiên tử nói câu này là tự tin cỡ nào, vô địch ra sao?
Lời này làm đám người Mộng Trấn Thiên nghẹn một bụng khó chịu, nếu như bọn họ không nghẹn, hiện tại lao tới đánh một trận với Trích Nguyệt tiên tử, bất luận trận chiến tranh này ai thắng ai thua, đám người Mộng Trấn Thiên xem ra, chỉ sợ cuối cùng nhất trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi cũng chính là Lý Thất Dạ.
– Tốt, nếu tất cả mọi người không đánh nhau, vậy để ta đứng ra nói vài lời.
Thấy đám người Mộng Trấn Thiên không ai muốn trở thành chim đầu đàn, Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
Lý Thất Dạ ngồi trên đế tọa, ánh mắt tùy ý quét qua, hắn vào lúc này biến thành tồn tại cao cao tại thương, hắn chẳng khác gì chúa tể cửu thiên thập địa.
– Các ngươi đã cử hành vạn tộc đại hội, đây là chuyện tốt. Được rồi, nếu như các ngươi cử hành đại hội quyết định ai sẽ thành Tiên Đế, ai sẽ trở thành hải thần, như vậy ta cũng đưa ra quyết định.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ dừng một chút, sau đó vừa cười vừa nói:
– Ở kiếp này, vị trí Tiên Đế, không phải ta không còn ai khác! Về phần hải thần nha, ta cũng chỉ định một người cho mọi người, vị trí hải thần không phải Thất Hải Nữ Vũ Thần không ai có thể làm.
Lý Thất Dạ nói ra lời này, làm cho rất nhiều người hai mặt nhìn nhau, dùng thái độ hung hăng càn quấy và bá đạo của Lý Thất Dạ, hắn tự xưng sẽ trở thành Tiên Đế, tất cả mọi người có thể tưởng tượng, dù sao hắn vẫn luôn hung hăng càn quấy bá đạo, nhưng mà hắn đột nhiên nói Thất Hải Nữ Vũ Thần sẽ trở thành hải thần, câu này vượt qua dự đoán của mọi người thật nhiều.
Rất nhiều người còn tưởng rằng Lý Thất Dạ sẽ nói hải thần ở kiếp này chính là Chân Vũ Thần Nữ, dù sao Chân Vũ Thần Nữ ưu thế không phải Thất Hải Nữ Vũ Thần có khả năng so sánh, huống chi, hiện tại Chân Vũ Thần Nữ lại đứng bên phía Lý Thất Dạ.
Nhưng kỳ quái là, Lý Thất Dạ không nói Chân Vũ Thần Nữ sẽ trở thành hải thần, ngược lại nói là Thất Hải Nữ Vũ Thần sẽ trở thành hải thần, chẳng lẽ nói, ngay cả Thất Võ Các cũng đứng bên phía Lý Thất Dạ?
– Lý Thất Dạ, Tiên Đế không phải ngươi muốn trở thành là được.
Lúc này Mộng Trấn Thiên cũng lạnh lùng nói. Hắn đã không hề xưng Lý Thất Dạ là “Lý đạo hữu “, lúc này hắn không cách nào khắc chế được nữa.
– Ta nói rồi, ta nói sẽ thành Tiên Đế, vậy ta sẽ thành Tiên Đế!
Lý Thất Dạ bình thản nói.
– Hừ ——
Lúc này, ngay cả Già Hải thiên tử đều hừ lạnh một tiếng, trong lòng của hắn sinh ra lửa giận ngút trời, nhưng hắn là người được lựa chọn trở thành hải thần kiếp này, thậm chí có thể nói, tổ chức vạn tộc đại hội lần này, chính là mấy truyền thừa cự phách trong Thiên Linh Giới làm giao dịch với nhau. Đặc biệt là trong Hải yêu nhất tộc đã đạt thành nhất trí, nếu như Chân Vũ Thần Nữ không có dị nghị, không tranh giành vị trí hải thần vị lời nói, Già Hải thiên tử được ưu tiên hơn Thất Hải Nữ Vũ Thần.
Hiện tại Lý Thất Dạ trong vạn tộc đại hội, trước mặt mọi người chỉ định Thất Hải Nữ Vũ Thần làm hải thần, nội tâm Già Hải thiên tử lúc này làm sao không tức giận cho được?
Già Hải thiên tử không dám mắng chửi Lý Thất Dạ, nhưng mà Hải Loa Đế Vương cũng không thể tùy ý để chuyện này tiếp tục như vậy được, nếu trên vạn tộc đại hội xác định Thất Hải Nữ Vũ Thần sẽ là người kế thừa vị trí hải thần, như vậy đối với Già Hải thiên tử sẽ bất lợi cực lớn..
– Tiểu bối, ngươi chỉ là nhân tộc thì chính là ngoại nhân, chuyện của Hải Yêu chúng ta, khi nào tới lượt ngươi khoa tay múa chân chứ. Đối với Hải Yêu mà nói, chỉ định người làm hải thần không phải ngoại nhân có thể nhúng chàm, phải do Hải Yêu ra quyết định!
Hải Loa Đế Vương lạnh lùng nói.
– Ta đồng ý Thất Hải Nữ Vũ Thần là người được chọn làm hải thần!
Thời điểm Hải Loa Đế Vương phủ nhận lời của Lý Thất Dạ, Chân Vũ Thần Nữ vừa cười vừa nói.
Chân Vũ Thần Nữ nói ra lời này, không ít người ở đây lập tức chấn động, Chân Vũ Thần Nữ nói ra cũng không phải nói đùa, nàng nói chuyện cực kỳ có cân lượng.
Có được Chân Vũ Thần Nữ chèo chống Thất Hải Nữ Vũ Thần thành người được chọn làm hải thần, vậy ý nghĩa địa vị Thất Hải Nữ Vũ Thần sẽ cao hơn Già Hải thiên tử.
Hải Loa Hào so sánh với Thất Võ Các vẫn kém hơn nhiều, trong Hải yêu nhất tộc mà nói, uy danh Thất Võ Các cao hơn Hải Loa Hào. Mặc dù nói Già Hải thiên tử có Hải Loa Đế Vương làm chỗ dựa, nhưng mà Thất Võ Các cũng không kém gì người Hải Loa Đế Vương.
Chỉ riêng thực lực và lực ảnh hưởng, Hải Loa Hào không bằng Thất Võ Các, cũng chính bởi vì như thế, Hải Loa Hào mới có thể liên hợp tổ lục, Cổ Linh Uyên các truyền thừa và mấy truyền thừa cự phách khác rung chuyển ảnh hưởng của Thất Võ Các lực.
Nhưng mà hiện tại Chân Vũ Thần Nữ mới mở miệng đã ủng hộ Thất Hải Nữ Vũ Thần, lập tức suy yếu địa vị Già Hải thiên tử, có Chân Vũ Thần Nữ ủng hộ, địa vị Thất Hải Nữ Vũ Thần càng không giống lúc trước, Chân Vũ đảo liên thủ với Thất Võ Các, lại có Chân Vũ Thần Nữ là con gái hải thần đến chủ trì đại cục, như vậy tuyệt đối có thể thay đổi thế cục của Hải Yêu nhất tộc.
Đến lúc đó chỉ cần Thất Võ Các nói một câu, chỉ sợ sẽ có không ít truyền thừa Hải Yêu sẽ đứng về phía Thất Võ Các, trận doanh Chân Vũ đảo sẽ áp đảo uy danh của Hải Loa Hào!
Trước mặt người trong thiên hạ, Chân Vũ Thần Nữ mở miệng ủng hộ Thất Hải Nữ Vũ Thần, lập tức làm cho Hải Loa Đế Vương biến sắc.
– Đồ tử đồ tôn Già Hải thiên tử của ngươi không có cơ hội thành hải thần.
Thời điểm Hải Loa Đế Vương muốn mở miệng, Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:
– Bảo hắn đi ra đi, dám đụng vào người bên cạnh ta, cách làm sáng suốt nhất chính là chủ động đi ra gánh trách nhiệm.
– Tiểu bối, ngươi muốn làm gì ——
Hai mắt Hải Loa Đế Vương lạnh lẽo, nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ nói ra.
– Không muốn làm gì.
Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:
– Yên tâm, ta sẽ không động thủ với hắn, để tránh mọi người nói ta mạnh hiếp yếu. Hắn tập kích người bên cạnh ta, như vậy nàng vào hôm nay sẽ đi ra giết hắn! Nhưng mà ta cho hắn cơ hội quyết đấu công bằng! Ta là người công bằng đấy nhé, chuyện này là ta cho hắn cơ hội!
Chương 2220: Trích Nguyệt tiên tử ra tay (1)
Lý Thất Dạ dứt lời, Tô Ung Hoàng ở phía sau chậm rãi đi tới.
Nhìn thấy Tô Ung Hoàng đứng ra, không ít người ngừng thở, trước đó không lâu Tô Ung Hoàng có ân oán với Già Hải thiên tử là chuyện mọi người đều biết.
– Vạn tộc đại hội, không phải nơi ngươi muốn quyết đấu thì quyết đấu!
Hải Loa Đế Vương lạnh lùng nói.
Hắn cũng không hy vọng Già Hải thiên tử ứng chiến trong thế cục này, nếu như thắng khá tốt, thua thì ảnh hưởng uy danh của Già Hải thiên tử thật lớn, cũng rung chuyển địa vị của Già Hải thiên tử.
Ngồi trên đế tọa, nhìn thấy Hải Loa Đế Vương cự tuyệt, Lý Thất Dạ cười rộ lên, nhàn nhã nói:
– Nếu như Già Hải thiên tử không xuất chiến cũng không phải là không được. Vậy các ngươi chỉ có một con đường để đi, chính là ta sẽ tận diệt các ngươi, cái gọi là bốn đại cường giả các ngươi, không ai có thể còn sống rời khỏi vạn tộc đại hội này.
Lý Thất Dạ nói như vậy, mọi người trên vạn tộc đại hội đều lâm vào trầm mặc, trong nội tâm nhút nhát. Đám người Mộng Trấn Thiên, Hắc Ám cổ vương tử là bốn chí cường giả đứng ra tổ chức đại hội, trong Thiên Linh Giới có mấy người dám làm càn, nhưng mà hiện tại Lý Thất Dạ lại trần trụi uy hiếp đám người Mộng Trấn Thiên, đây là uy vũ ra sao, bá đạo cỡ nào, hắn thật sự không đặt đám người Mộng Trấn Thiên vào trong mắt.
Sắc mặt đám người Mộng Trấn Thiên, Hắc Ám cổ vương tử khó coi tới cực điểm, bọn họ đều là thế hệ phong vân một cõi, uy hiếp Thiên Linh Giới, người nào dám đứng trước mặt bọn họ làm càn như vậy, nhưng mà hôm nay Lý Thất Dạ nhiều lần không đặt bọn họ vào trong mắt, cho dù là tượng đất cũng có ba phần nóng tính.
– Lý Thất Dạ, ngươi thật sự cho rằng bằng sức của ngươi có thể ngăn cản bốn người chúng ta sao?
Hắc Ám cổ vương tử lạnh lùng nói.
Thần Chỉ Châu chính là địa bàn của Cổ Linh Uyên, cho tới nay không người nào dám làm càn với bọn họ trên Thần Chỉ Châu, chớ đừng nói chi là khiêu khích thần uy Cổ Linh Uyên, nhưng mà hiện tại Lý Thất Dạ lại tùy ý làm bậy, căn bản không đặt Cổ Linh Uyên vào trong mắt.
– Gà đất chó kiểng mà thôi, chưa đủ thành đạo.
Lý Thất Dạ cười cười, tùy ý nói.
– Nói nhảm quá nhiều!
Trích Nguyệt tiên tử lại không có kiên nhẫn, lạnh lùng nói:
– Bốn người các ngươi ra tay đi, bình định các ngươi sau đó giải tán vạn tộc đại hội này.
– Trích Nguyệt tiên tử, ngươi thật ngông cuồng ——
Trích Nguyệt tiên tử vừa nói ra lời này, sắc mặt Lục Hoàng đại biến, lập tức đứng lên, quát lạnh một câu.
– Cuồng thì như thế nào!
Ánh mắt Trích Nguyệt tiên tử nhìn qua người hắn, một ngón tay ngang trời, ánh sáng như sao hiện ra trên đầu ngón tay, một chỉ đoạt thiên địa tạo hóa, nghịch âm dương, đoạn nhân quả!
Trích Nguyệt tiên tử nói ra tay là ra tay, tư thái bá đạo hiển thị rõ không còn sót lại cái gì, nàng không chỉ có dung mạo tuyệt thế, ngay cả tiên tư cũng rất bá đạo.
Vừa thấy nàng giơ ngón tay điểm tới phía trước, sắc mặt Lục Hoàng đại biến, mười ngón tay hắn mở ra, lập tức một đạo phòng ngự hiện ra trước mặt Lục Hoàng, từng ngọn núi nguy nga bảo hộ Lục Hoàng vào trong.
Thần phong cự nhạc nguy nga hiểm trở, có xu thế một người giữ quan, vạn người không qua. Nhưng quản chi là thần phong cự nhạc rậm rạp thế nào, dưới một ngón tay Trích Nguyệt tiên tử điểm xuống đã nổ tung, chúng bị hủy diệt trong nháy mắt, thân thể Lục Hoàng chấn động mạnh và bay ra ngoài.
– Tránh ra!
Ngay vào lúc bị đánh bay, Lục Hoàng sinh lòng nguy cơ, điên cuồng hét lớn một tiếng, hắn vẫy tay một cái, một đạo pháp tắc mộc hệ dài hẹp như thác nước trút xuống, pháp tắc cổ xưa đan vào nhau, hóa thành một gôc cây đại thụ chống trời, đại thụ tỏa ra thần tính tuyệt diệu, lập tức đại thụ như cự nhân tỏa ra thần quang kinh người.
Lúc này đại thụ chẳng khác gì thụ tổ phục sinh, nó có xu thế trấn áp thiên địa, dường như là thụ tổ ra tay, trong khoảng thời gian ngắn, chung quanh đại thụ có phù văn vô tận sinh ra, mỗi một phù văn đều giống như tổ phù, mỗi một phù văn đều có thể trấn áp chư thiên.
Nghe tiếng “Keng” vang lên, phù văn vô cùng vô tận hóa thành một thanh trường kiếm, trường kiếm dài vạn dặm, một kiếm bổ ngân hà, một kiếm trảm thần linh. “Keng ——” tiếng kiếm kêu vang, chém thẳng về phía Trích Nguyệt tiên tử.
Vào lúc này, Trích Nguyệt tiên tử đã ra tay, bàn tay trắng nõn mở ra, định trụ càn khôn, khóa thời gian chung quanh, thời điểm năm ngón tay của nàng khép lại, chỉ nghe tiếng nổ mạnh không dứt sinh ra, năm ngón tay có thể nứt vỡ càn khôn, thời gian chôn vùi, khi năm ngón tay khép lại, tất cả tan thành mây khói.
Nghe “Keng” kiếm gãy vang vọng, trường kiếm bay đi cắt vào đại thụ, “Oanh” một tiếng vang thật lớn, vô số mảnh gỗ vụn bắn ra tung toe.s
Phốc —— một tiếng, Lục Hoàng phun máu tươi tung tóe, sau dó nghe tiếng “Răng rắc” của xương vỡ vang lên, Lục Hoàng bị chấn bay lần nữa, xương cốt vỡ tan.
Lúc này Lục Hoàng, đã không còn là Lục Hoàng lúc trước, Lục Hoàng lần trưóc đó là Lục Hoàng tự chủ đạo thân thể của mình, lúc này là do Long trúc á tổ chủ trì thân thể Lục Hoàng, hắn được một phần lực lượng của Long Trúc.
Quản chi giờ này khắc này Lục Hoàng có được một phần lực lượng của Long trúc á tổ, trước lực lượng ba chiêu của Trích Nguyệt tiên tử liền tan tác, căn bản không phải đối thủ của Trích Nguyệt tiên tử, trừ phi chân thân của hắn đã tới.
Tà Chi Nguyệt Dạ – Nguyệt chi Hạ Tường Liêu – Truyện TÀ Tu Dị Thế Tà Quân – Thỉnh chư vị nghé thăm…!
Cảnh này thật rung động, rất nhiều người bị cảnh này làm thẫn thờ, bọn họ thấy Long Trúc á tổ nhập vào Lục Hoàng không chịu được ba chiêu của Trích Nguyệt tiên tử đã đả bại, kết quả như vậy rung động nhân tâm cỡ nào!
Về phần Mộng Trấn Thiên, Hắc Ám cổ vương tử càng hít khí lạnh, bọn họ biết rõ Lục Hoàng có được một phần lực lượng Long trúc á tổ là cường đại cỡ nào, nhưng mà bây giờ ở trước mặt Trích Nguyệt tiên tử lại hoàn toàn không chịu được một kích.
– Không hổ là đối thủ mạnh nhất cả đời Hồng Thiên nữ đế.
Nhìn qua Trích Nguyệt tiên tử cường hoành vô địch, rất nhiều người biến sắc, sởn hết gai ốc.
– Chính là khôi lỗi, không có gì đáng nhắc tới.
Trích Nguyệt tiên tử lạnh lùng nói:
– Chân thân leo ra đi, ta sẽ đánh ngươi gục xuống.
Trích Nguyệt tiên tử bá đạo tinh rối mù, Long trúc á tổ tự xưng là tồn tại không thua kém gì thụ tổ, không biết có bao nhiêu người nghe tên đã biến sắc, nhưng mà Trích Nguyệt tiên tử căn bản không đặt vào trong mắt.
Nhìn qua Trích Nguyệt tiên tử bá đạo hung hăng càn quấy, Tô Ung Hoàng cũng nhìn qua Lý Thất Dạ, Trích Nguyệt tiên tử bá đạo và hung hăng càn quấy quả thực là đồng xuất một mạch của Lý Thất Dạ.
Thật vất vả, Lục Hoàng đứng lên, hắn bị tức giận làm run rẩy, chiến đấu tiếp cũng không phải, không chiến cũng không phải, chiến thì hắn cắm rễ ở tổ địa đi ra ngoài, xuất thế hoàn toàn phụ thân vào người Lục Hoàng, hắn cần trả cái giá quá lớn, cái giá này đủ làm hắn đau lòng.
Nhưng mà không chiến, bị Trích Nguyệt tiên tử khinh thường như vậy, thua trong tay Trích Nguyệt tiên tử làm mặt mo của hắn không biết đặt ở nơi nào.