1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 434 [Chương 2166 đến Chương 2170]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 434 [Chương 2166 đến Chương 2170]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2166: Bất Tử môn chủ thỉnh giáo (1)

– Lý Thất Dạ quá cường đại quá nghịch thiên a, Mộng Trấn Thiên là tồn tại có thể xưng huynh gọi đệ với Tiên Đế cũng phải đi tìm viện binh!

Có lão tổ thì thào nói.

Mộng Trấn Thiên đã đến, Thần Chỉ Châu lại bắt đầu náo nhiệt, sau đó tin tức lại truyền tới, Hải Loa Hào cũng tới Thần Chỉ Châu, Hải Loa Hào Già Hải thiên tử tự mình mang theo nhiều người tới bái phỏng Cổ Linh Uyên.

– Hải Loa Hào cũng muốn liên thủ với Mộng Trấn Thiên sao?

Có người nghe tin tức này thì nói ra.

– Cũng không nhất định.

Có người suy đoán khác, nói:

– Bất luận người nào đi Thần Chỉ Châu đều đi bái phỏng Cổ Linh Uyên, chỉ có Cổ Linh Uyên tương trợ, tại Thần Chỉ Châu mới không bị áp chế.

Từ khi Mộng Trấn Thiên, Hải Loa Hào xuất hiện tại Thần Chỉ Châu, Thần Chỉ Châu trở nên càng náo nhiệt, không ít môn phái truyền thừa đều xuất phát đi tới Thần Chỉ Châu.

Thậm chí có tin tức truyền thuyết, Lý Thất Dạ đã ở Thần Chỉ Châu, chỉ trong thời gian ngắn làm cho Thần Chỉ Châu trở nên nóng bỏng, có cảm giác mưa gió sắp tới.

Lý Thất Dạ ở lại Hạc Chủy Phong vài ngày, ban ngày hắn đào hố, buổi tối thì chỉ điểm Tư Mã Ngọc Kiếm tu luyện, Tư Mã Ngọc Kiếm cũng không có làm cho Lý Thất Dạ thất vọng, nàng không chỉ tu luyện nhanh, hơn nữa lĩnh ngộ cũng cực nhanh, chỉ cần Lý Thất Dạ thêm chút chỉ điểm, nàng có thể hiểu ra.

Với tình huống của Tư Mã Ngọc Kiếm, Lý Thất Dạ cũng rất hài lòng, hắn thật sự nhìn đúng người, Tư Mã Ngọc Kiếm thật sự là hạt giống tốt, nàng thật sự rất thích hợp tu luyện Sát Thần Đạo.

Vào lúc tu luyện, Tư Mã Ngọc Kiếm cũng thập phần khiếp sợ, bởi vì Lý Thất Dạ lĩnh ngộ Sát Thần Đạo còn hơn xa sư phụ của nàng, thậm chí một ít bí thuật ngay cả sư phụ của nàng không biết, Lý Thất Dạ vậy mà lại biết, đây quả thực chính là chuyện không thể tưởng tượng nổi.

Nếu không phải trong sư môn không có nhân vật số má như Lý Thất Dạ, nàng cũng hoài nghi Lý Thất Dạ có phải là lão tổ vô địch của sư môn hay không.

Đương nhiên Tư Mã Ngọc Kiếm không biết, Sát Thần Đạo là Lý Thất Dạ sáng chế, còn có ai có thể hiểu Sát Thần Đạo hơn hắn cơ chứ?

Lý Thất Dạ đọc qua thức hải của Tư Mã Ngọc Kiếm, hoàn toàn tìm lại trí nhớ về “Sát Thần Đạo”. Có trí nhớ “Sát Thần Đạo”, chỉ điểm Tư Mã Ngọc Kiếm chỉ là chuyện nhỏ hoàn toàn không đáng kể mà thôi.

Năm đó Lý Thất Dạ còn sáng tạo ra cả Sát Thần dạ đoàn, huống chi chỉ việc chỉ điểm tu hành cho Tư Mã Ngọc Kiếm cơ chứ.

Ngày hôm nay, Lý Thất Dạ vừa đào hố xong, Bất Tử Môn chủ lại tới bái phòng, hơn nữa Bất Tử Môn chủ còn mang tới hảo tửu và thức ăn ngon.

– Lý công tử đến Bất Tử Môn ta, tiểu nhân không tận tình địa chủ, thật sự có lỗi mà.

Bất Tử Môn chủ tự tay rót đầy rượu cho Lý Thất Dạ, bồi tội nói:

– Hôm nay có chút rượu đục và thức ăn dân dã, dùng tận chút tâm ý.

Thấy Bất Tử Môn chủ nhiệt tình, Lý Thất Dạ cũng chỉ cười cười, uống cạn sạch, không nói cái gì.

Trong bữa tiệc rượu này, Bất Tử Môn chủ liên tiếp mời rượu Lý Thất Dạ, thập phần cung kính, thập phần khách khí.

Lễ nhiều không trách, vào hôm nay, luận thân phận, luận địa vị, Bất Tử Môn chủ không có tư cách ngồi chung bàn với Lý Thất Dạ, nhưng mà Bất Tử Môn chủ hạ tư thái của mình rất thấp, lại thập phần cung kính, đây là chuyện người ta không thể nói cái gì.

– Môn chủ nếu có lời gì thì nói đi.

Lý Thất Dạ uống rượu xong, lại nhìn qua Bất Tử Môn chủ nói ra.

Bất Tử Môn chủ lúc này cười khan một tiếng, chà xát chà xát bàn tay, thần thái có chút xấu hổ, cuối cùng, hắn gượng cười nói:

– Cũng không sợ Lý công tử chê cười, nếu ta nói không có chuyện gì, chỉ sợ là vô cùng dối trá. Không dám dấu diếm công tử, tiểu nhân thật sự có chuyện muốn hỏi.

– Nói nghe một chút!

Lý Thất Dạ cũng không thấy quái, chỉ tùy ý cười cười. Trên thực tế có chuyện gì có thể dấu diếm được mắt của hắn cơ chứ.

Bất Tử Môn chủ trầm ngâm một hồi, sau đó cung kính không mất cẩn thận, nói:

– Tiểu nhân muốn, là muốn, là muốn mời Lý công tử chỉ giáo, làm sao có thể cứu vãn cục diện Bất Tử Môn đây?

Nói ra những lời này, Bất Tử Môn chủ có cảm giác như trút được gánh nặng, bởi vì chuyện này, hắn châm chước vài ngày, trong nội tâm lo nghĩ, ngủ đều ngủ không được, nhưng mà vì Bất Tử Môn, cuối cùng hắn vẫn bất chấp giá nào, cứ thử một lần.

Lý Thất Dạ cười rộ lên, nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:

– Môn chủ nói lời này là hỏi lầm người rồi, ta chỉ là người ngoài, loại chuyện này môn chủ nên thương lượng với các trưởng lão thì hơn.

– Tiểu nhân biết rõ làm như vậy là đường đột.Nhất Tâm – Nhị Vấn : Mọi chuyện hay vấn đều nào đó ở thư mục này đều trước Thấy Bản Tâm Sau đó Vấn Tâm cuối cùng mình mới viết nhé. …!

Bất Tử Môn chủ thập phần chân thành nói:

– Thực sự không phải là tiểu nhân nịnh nọt công tử, sự thật trong đôi mắt của công tử giống như không gì không biết, có tư thái thiên nhân, công tử chính là vĩ nhân, vì vậy tiểu nhân muốn thỉnh giáo công tử về kế sách trung hưng.

– Kế sách trung hưng?

Lý Thất Dạ mỉm cười, lắc đầu, nói ra:

– Thế gian có vô số trí giả, hùng tài xuất hiện lớp lớp. Ta tuy là người khinh thường cửu giới, nhưng mà nói thật ra. Sách lược đối với tông môn ta gần đây có hiểu sơ qua. Thế gian trí giả rất nhiều, môn chủ nếu thật muốn thỉnh giáo kế sách trung hưng, vẫn nên tìm người khác đi.

– Đây chỉ sợ không phải vấn đề trí tuệ có thẻ giải được.

Bất Tử Môn chủ cười khổ một tiếng, nói ra:

– Tông môn quản giáo, chế định sách lược, còn có thể thỉnh giáo trí giả. Nhưng mà thứ Bất Tử Môn đánh rơi không phải trí giả có thể nói được, cho dù có cao kiến của trí giả cũng không cách nào thực hiện được.

– Tiểu nhân cho rằng, Lý công tử có thể chỉ ra con đường sáng cho Bất Tử Môn. Lúc này không có người ngoài, tiểu nhân cũng hiểu, bí mật Bất Tử Môn người ngoài không biết được. Lý công tử có thể biết được, chuyện này nói rõ Lý công tử chính là ông trời ban đại ân cho Bất Tử Môn. Thỉnh Lý công tử chỉ giáo, chỉ điểm một con đường sáng, Bất Tử Môn nguyện trọn đời ủng hộ Lý công tử.

Nói đến đây Bất Tử Môn chủ quỳ lạy trên mặt đất, đầu rạp xuống đất, bộ dáng cực kỳ thành kính, không hề nghi ngờ, Bất Tử Môn chủ là thân thành thỉnh giáo Lý Thất Dạ.

Bất Tử Môn chủ cũng muốn trung hưng Bất Tử Môn, nhưng mà. Vẫn mơ tưởng trung hưng Bất Tử Môn nhưng nói dễ vậy sao. Trên thực tế lịch đại chưởng môn Bất Tử Môn đều muốn vực dậy Bất Tử Môn. Nhưng đều vô lực xoay chuyển trời đất, không thể làm được gì.

Đối với Bất Tử Môn bọn họ mà nói, muốn trung hưng Bất Tử Môn không chỉ là vấn đề tài nguyên, quan trọng hơn chính là Bất Tử Môn mất đi căn nguyên, đúng như Lý Thất Dạ đã nói, không có thiên địa tinh khí không tầm thường kia, bọn họ muốn trung hưng Bất Tử Môn chỉ là chuyện hoang đường viễn vông mà thôi.

Lý Thất Dạ đã đến, một câu nói toạc ra bí mật lớn nhất của Bất Tử Môn, bí mật vẫn giữ kín không nói ra, chuyện này làm cho Bất Tử Môn chủ nhìn thấy hy vọng, hoặc là Lý Thất Dạ có thượng sách trung hưng cho bọn họ.

Chương 2167: Bất Tử môn chủ thỉnh giáo (2)

Chính là vì như thế, Bất Tử Môn chủ châm chước tự định giá nhiều lần, cuối cùng quyết định đi thỉnh giáo thượng sách của Lý Thất Dạ.

Nhìn qua Bất Tử Môn chủ quỳ xuống đầu rạp dưới đất, Lý Thất Dạ uống một ngụm rượu ngon, nhàn nhạt nói:

– Đứng lên đi, hoặc là Bất Tử Môn các ngươi vẫn có cơ hội.

– Đa tạ công tử chỉ giáo.

Bất Tử Môn chủ nghe nói như thế, lập tức cuồng hỉ, trịnh trọng dập đầu chín cái với Lý Thất Dạ, hắn thập phần chân thành, không có chút hàm hồ nào cả.

Sau khi Bất Tử Môn chủ đứng dậy, cung kính ngồi ở tại chỗ, lắng nghe kim ngôn ngọc ngữ của Lý Thất Dạ.

– Bất Tử Môn các ngươi muốn trung hưng, cũng không phải không có biện pháp. Ở dưới mặt đất nơi này, Bất Tử Tiên Đế đã bố trí vô thượng đế cơ cho các ngươi, chuyện này quản chi Bất Tử Môn các ngươi suy sụp cũng có thể bắt nguồn xa, dòng chảy dài, chỉ cần đế cơ của các ngươi vẫn còn, các ngươi khó mà tuyệt hậu.

Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói.

Năm đó Bất Tử Tiên Đế ở nơi này thi triển đại thần thông, hắn luyện đế cơ trong địa mạch dưới Bất Tử Môn, thậm chí còn dung làm một thể với địa mạch, trong đó hao tổn vô số tâm huyết của Bất Tử Tiên Đế, đây cũng là do Bất Tử Tiên Đế làm ý định lâu dài, đối với hắn mà nói, hoặc là Bất Tử Môn sẽ nghênh đón tân sinh của hắn.

Cũng chính bởi vì Bất Tử Tiên Đế tốn vô số tâm huyết vào đế cơ, chuyện này làm cường địch đời sau muốn nhổ tận gốc Bất Tử Môn là chuyện cực kỳ khó khăn.

– Vấn đề là, chúng ta không có thiên địa tinh khí kia.

Bất Tử Môn chủ nói ra.

– Loại chuyện này không phải không có cách giải quyết.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:

– Bất Tử Tiên Đế đã mang truyền thừa khắc ở nơi này, hậu nhân các ngươi làm hư truyền thừa, rất nhiều thứ muốn bắt đầu lại từ đầu, thực sự không phải là nói, ngươi bây giờ muốn thiên địa tinh khí không tầm thường cũng không phải không được.

– Phải đi làm thế nào?

Bất Tử Môn chủ không ngại học hỏi thêm.

Lý Thất Dạ nói ra:

– Trụ cột cần phải làm từng bước một. Các ngươi muốn có thiên địa tinh khí năm đó, các ngươi phải cải tạo địa mạch, khơi thông địa mạch và uẩn dưỡng đế cơ của tổ tiên của các ngươi năm đó.

– Chuyện này, chuyện này không phải chúng ta có thể làm.

Bất Tử Môn chủ cười khổ một tiếng, muốn cải tạo địa mạch lần nữa, nói dễ vậy sao?

Đây là thủ đoạn vô địch của thủy tổ năm đó lưu lại, không nói bọn họ còn chưa đủ cường đại, cho dù bọn họ đầy đủ cường đại, năm đó thủy tổ lưu lại đủ loại huyền diệu cũng không phải hậu bối như bọn họ có thể tìm hiểu được.

– Chuyện này ta thật sự có thể chỉ điểm con đường sáng cho các ngươi.

Lý Thất Dạ tươi cười nhàn nhạt, nói ra:

– Ngươi đi tìm một thớt khô lâu mã, là khô lâu mã chạy nhanh như bay, hoặc là nó có thể mang tới chuyển cơ cho Bất Tử Môn các ngươi, thật sự là như thế, Bất Tử Môn các ngươi không chỉ trung hưng, hơn nữa còn khôi phục cường thịnh năm đó, vậy cũng không nói chơi.

– Thực?

Nghe nói như thế, Bất Tử Môn chủ cuồng hỉ, nói:

– Một thớt khô lâu mã có thể thần kỳ như vậy hay sao?

– Xem như thế đi.

Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:

– Nhưng mà có thành công hay không thì khó nói, chuyện này phải xem tạo hóa của Bất Tử Môn các ngươi. Tất cả phải xem Bất Tử Tiên Đế ban cho các ngươi có thể che chở các ngươi hay không.

Lý Thất Dạ nói câu này chẳng khác gì giội nước lên đầu Bất Tử Môn chủ, Bất Tử Môn chủ vừa muốn trung hưng, vừa nghe nói như vậy, Bất Tử Môn chủ đã ỉu xìu, nhưng mà trong lòng của hắn còn có chút hi vọng, ít nhất, Lý Thất Dạ vẫn vạch con đường sáng cho bọn họ.

– Đa tạ công tử chỉ rõ con đường, đại ân của công tử, Bất Tử Môn trọn đời không quên.

Bất luận như thế nào, Bất Tử Môn chủ vẫn có được hy vọng trong lòng, hắn khôi phục tinh thần lại, quỳ xuống nói ra, lại cáo từ Lý Thất Dạ.

Nhìn qua Bất Tử Môn chủ thành kính như thế, Lý Thất Dạ cười cười một chút, nhìn hắn nói ra:

– Khô lâu mã có thể thành công hay không, chuyện này còn rất khó nói, nhưng mà Bất Tử Môn các ngươi còn có con đường có thể đi.

– Không biết là con đường gì?

Nghe nói như thế, Bất Tử Môn chủ chẳng quan tâm rất nhiều, lập tức quỳ xuống, vội vàng hỏi.

Lý Thất Dạ cười lên, nói ra:

– Có một hơi đáng giá ngươi đi mạo hiểm. Ở bên ngoài Cốt Hải có một tòa Bạch Cốt Đảo. Ngươi đi Bạch Cốt Đảo, nói muốn tìm đảo chủ của bọn họ.

– Bạch Cốt Đảo? Bạch Cốt Đảo đảo chủ?

Bất Tử Môn chủ thì thào. Về chuyện Bạch Cốt Đảo, hắn ngược lại là nghe nói qua một ít, nhưng mà Bạch Cốt Đảo chủ, hắn hoàn toàn không biết gì cả.

– Đúng vậy, ngươi tìm một tên gọi là Chu lão đầu, nói muốn gặp đảo chủ của bọn họ.

Lý Thất Dạ cười cười, chỉ điểm Bất Tử Môn chủ, nói ra:

– Về phần có thể nhìn thấy đảo chủ của bọn họ hay không. Đến vậy phải xem đảo chủ có nguyện ý giúp hay không, vậy nhìn tạo hóa của ngươi rồi.

– Bạch Cốt Đảo chủ thực sự có thể giải quyết vấn đề Bất Tử Môn hay sao?

Bất Tử Môn chủ nhịn không được tò mò hỏi.

– Có thể.

Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:

– Nếu như nói, thế gian ai thích hợp khởi tử hồi sinh cho các ngươi nhất, một chính là thủy tổ Bất Tử Tiên Đế của các ngươi, một khác chính là Bạch Cốt Đảo chủ.

Bạch Cốt Đảo chủ và Bất Tử Tiên Đế có cùng nguồn gốc, hai người bọn họ đã từng hoạn nạn có nhau, nếu như nói thế gian có ai hiểu Bất Tử Tiên Đế nhất, đó chắc chắn chính là Bạch Cốt Đảo chủ không ai có thể hơn.

– Nhưng mà, ngươi nên chuẩn bị tâm lý trước.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Ngươi hoặc là có thể được Bạch Cốt Đảo chủ ưu ái, sẽ mang tới trung hưng cho Bất Tử Môn, thậm chí là cường thịnh như năm đó. Nhưng ngươi cũng có khả năng đưa tới họa sát thân. Nếu Bạch Cốt Đảo chủ không thích ngươi, nói không chừng hắn một tay bóp chết ngươi đấy.

– Đến lúc đó, ngươi cũng đừng nói ta không có nhắc nhở ngươi, trước khi đi chính ngươi tốt nhất nên chuẩn bị tâm lý chịu chết, bằng không thì ngươi chết không cam lòng, đừng có trách ta không nhắc nhở ngươi.

Lý Thất Dạ uống một ngụm rượu ngon, vừa cười vừa nói.

– Người vẫn phải chết, tại sao phải tiếc, chỉ cần có thể mang tới hy vọng cho Bất Tử Môn, có thể làm cho Bất Tử Môn trung hưng, quản chi là xông pha khói lửa cũng không chối từ.

Bất Tử Môn chủ dập đầu với Lý Thất Dạ, cung kính nói:

– Đa tạ công tử chỉ điểm sai lầm, tiểu nhân cảm động rơi nước mắt.

Lý Thất Dạ chỉ mỉm cười gật đầu, nhận đại lễ của Bất Tử Môn chủ, nhàn nhạt nói:

– Đi thôi.

Bất Tử Môn chủ cung kính cáo từ lần nữa, yên lặng lui ra, không dám lại tới quấy rầy Lý Thất Dạ.

– Thiên Linh Giới, nhiều nơi rất phiền toái, nhưng lại có bao nhiêu người nhiệt tình yêu phiến thổ địa này chứu, lại có bao nhiêu người không bỏ được rời khỏi, không nỡ buông tha, bất luận là hung hiểm cỡ nào.

Bất Tử Môn chủ lui ra sau, Lý Thất Dạ có phần cảm khái nói ra.

Chương 2168: Tiến vào nội thế giới

Rốt cục Lý Thất Dạ cũng lắp cái hố vừa đào lên, tất cả đều chuẩn bị thỏa đáng, Lý Thất Dạ cười nhìn Diệp Tiểu Tiểu nói ra:

– Mấy ngày nay chơi chán rồi, nên lên đường.

– Thực, chuẩn bị tốt rồi sao?

Vừa nghe câu nói này, Diệp Tiểu Tiểu lập tức hưng phấn lên, lập tức phấn chấn tinh thần. Nàng có chút không bình tĩnh nổi, hiện tại vừa nghe tin tức như thế, nàng có thể không hưng phấn hay sao?

– Tốt, chúng ta chuẩn bị lên đường đi.

Lý Thất Dạ nhìn qua bộ dáng hưng phấn của nàng như vậy, nhìn gương mặt nhỏ nhắn của nàng đỏ bừng, không khỏi cười một tiếng.

Lý Thất Dạ phân phó Tư Mã Ngọc Kiếm nói ra:

– Ngươi tạm thời ở tại chỗ này, chờ chúng ta trở về, đây không phải là ta không thể mang ngươi vào, mà là nơi như vậy thật không thích hợp với ngươi.

Tư Mã Ngọc Kiếm không nói hai lời, gật đầu đồng ý, cho dù Lý Thất Dạ không mang theo nàng đi, nàng cũng không vì thế mà trách Lý Thất Dạ.

– Bắt đầu.

Cuối cùng nhất Lý Thất Dạ đứng trên vách núiHạc Chủy Phong, nhìn Diệp Tiểu Tiểu nói ra.

Diệp Tiểu Tiểu hưng phấn đứng bên cạnh Lý Thất Dạ, hưng phấn tới mức không kiềm nén được kích động trong lòng.

Lúc này Lý Thất Dạ thả Vạn Thế Thụ ra, sau khi phóng Vạn Thế Thụ ra, lập tức sinh cơ dạt dào, giống như căn nguyên sinh mệnh, bất luận là ai đứng bên cạnh Vạn Thế Thụ đều cảm giác mình trẻ hơn mười tuổi, thậm chí là trăm tuổi.

Trước kia Vạn Thế Thụ đã hấp hối, ở biên giới sắp chết, hiện tại Vạn Thế Thụ đã là sinh cơ bừng bừng, dường như có thể trường sinh.

Cho dù là người không biết Vạn Thế Thụ, sau khi cảm thụ được sinh cơ bàng bạc như thế, cũng biết đây là thần thụ tuyệt thế vô song, chỉ có thần thụ tuyệt thế vô song như vậy mới có thể tỏa ra sinh cơ vô tận.

Lúc này Vạn Thế Thụ huy động cành lá xanh của nó một chút, một cành xanh không ngừng lay động đầy linh tính, trong nháy mắt nó chui thẳng vào mặt đất, hơn nữa nó càng chui càng sâu, dường như muốn chui tới nơi sâu nhất.

Từng âm thanh đất đá bị tách ra vang lên. Vào thời điểm này những hố sâu có phù văn của Lý Thất Dạ đào lên đã đâm chồi, một chồi non từ mặt đất mọc lên cao, nó giống như có được tính mạng vậy.

Sau khi chồi non này hiện ra, nó dùng tốc độ khủng khiếp sinh trưởng mạnh mẽ, trong nháy mắt sinh trưởng thành trường đằng dài hẹp, trường đằng này không ngừng đong đưa, dường như nó sinh ra linh tính, tràn ngập hiếu kỳ về thế giới này.

Thời điểm này hố to mà trường đằng mọc ra tỏa hào quang, bắt đầu có phù văn nổi lên, những phù văn này đan vào nhau, hóa thành một vòng xoáy nhỏ.

Cảnh tượng trước mặt nhìn qua cực kỳ đồ sộ, những vòng xoáy nhỏ này tập hợp thành đại trận, thập phần bàng bạc, thập phần kỳ dị, dường như tuyệt thế đại trận này thông tới thế giới khác.

Nhưng mà tuyệt thế địa trận này không phải cửa vào. Nó là tuyệt thế đại trận với trường năng lượng hẹp, tuyệt thế đại trận này rót lực lượng vô tận vào trường đằng, hơn nữa còn không ngừng cung cấp lực lượng sinh mệnh bàng bạc của chúng.

Dường như có tuyệt thế địa trận chèo chống, trường đằng nhanh chóng sinh trưởng biến thành một gốc cây tio lớn.

Nhưng mà dưới lực lượng khổng lồ và sinh mệnh lực bàng bạc, chúng cũng không có sinh trưởng thành thành đại thụ chọc trời, mà trường đằng bò lên vách núi Hạc Chủy Phong, chúng đan vào nhau trong hư không.

Nhìn thấy những trường đằng kia không ngừng đan dệt vào nhau. Nhìn qua pháp tắc đang dan vào nhau tạo thành một quyển sách thần bí, thập phần hùng vĩ.

Sau khi chúng đã đan dệt vào nhau thật, không ngờ chúng lại bốc cháy trong nháy mắt. Tất cả trường đằng nhanh chóng bốc cháy thành tro, chúng không lưu lại dấu vết trên không trung, nhưng mà nhiệt độ ở đó lại cực cao.

Một tiếng “Keng” đột nhiên vang lên, hình như đã xúc động đại đạo huyền diệu nào đó, lạc ấn sáng lên trong hư không, từng âm thanh “Keng, keng, keng” vang lên. Nơi trường đằng thiêu đốt lúc trước đột nhiên xuất hiện dấu vết, như một đạo pháp tắc tỏa ra hào quang màu vàng sáng ngời lóe lên, những pháp tắc dài hẹp này giống như làm từ hoàng kim.

“Keng” ngâm động cửu thiên, một đạo chương vô cùng hùng vĩ xuất hiện trước mặt của Lý Thất Dạ, nhìn thấy đạo chương pháp tắc hùng vĩ bàng bạc như thế làm cho người ta khó mà xem hiểu.

Trong thời gian thật ngắn đó, đạo chương xoay tròn, càng chuyển càng nhanh, càng nhanh càng nhanh, cuối cùng nó hóa thành một vòng xoáy, lập tức hút tất cả vòng xoáy nhỏ của tuyệt thế đại trận vào bên trong.

“Ông” một tiếng vang lên, cuối cùng vòng xoáy biến mất, tất cả kim quang tiêu tán, lưu trong hư không là một cánh cửa khổng lồ, cánh cửa này cực lớn, dường như nó có thể đi thông cửu thiên thập địa, có thể đi bất cứ nơi đâu.

Nhìn thấy cánh cửa như vậy, Lý Thất Dạ tươi cười nhàn nhạt, chậm rãi nói ra:

– Rốt cục thành công, không có chút sai lệch nào cả.

Muốn vào thế giới khác bên trong Thần Thụ Lĩnh, nói dễ vậy sao, cho dù là Tiên Đế ra tay cũng không nhất định có thể nói đi là đi. Trước kia Lý Thất Dạ muốn đi vào, hắn cần rất nhiều tài nguyên chèo chống, quản chi là hắn nắm giữ một ít huyền diệu của Thần Thụ Lĩnh, hắn cần phải chuẩn bị trong thời gian rất dài.

Nhưng mà lúc này đã khác trước, có được Vạn Thế Thụ, chuyện này làm Lý Thất Dạ muốn mở ra thế giới đi thông Thần Thụ Lĩnh cũng dễ dàng hơn rất nhiều.

– Tốt, chúng ta vào đi thôi.

Lý Thất Dạ nhìn Diệp Tiểu Tiểu nói ra.

– Được!

Diệp Tiểu Tiểu đại hỉ, lập tức nhảy lên, nàng chờ đợi giờ phút này đã thật lâu rồi.

Lý Thất Dạ mang theo Diệp Tiểu Tiểu bước vào cánh cửa, trong nháy mắt hai người biến mất, cánh cửa lắc lư theo bóng dáng của hai người, cánh cửa này cũng biến mất, tất cả cứ theo gió tới, cũng theo gió mà đi.

Tư Mã Ngọc Kiếm ở lại Hạc Chủy Phong, nàng yên lặng thủ ở đó, vô thanh vô tức, vô hình vô ảnh, cho dù có người leo lên Hạc Chủy Phong, chỉ sợ cũng chỉ thấy Hạc Chủy Phong không có một bóng người, căn bản không cách nào nhìn thấy Tư Mã Ngọc Kiếm.

Lý Thất Dạ mang theo Diệp Tiểu Tiểu bước vào thế giới khác của Thần Thụ Lĩnh, thời điểm bước vào trong nơi này, hào quang trne bầu trời trút xuống giống thế giới màu bạc.

Diệp Tiểu Tiểu vội vàng nhìn lên, nhìn thấy bầu trời cao xa, tạitrên hư không có từng vòng sáng màu bạc, chúng thật lớn và vô cùng xinh đẹp, giống như ngân hà đang treo trên bầu trời.

Những vòng tròn này không ngừng quay quanh bầu trời, nhìn vị trí của chúng dường như là một tuyệt thế đại trận nào đó, đại trận bàng bạc như vậy thật sự rung động nhân tâm.

Những vòng sáng này trút ánh sáng bạc xuống, vô khổng bất nhập, cả thế giới này đắm chìm trong hào quang.

– Đó là vật gì?

Nhìn qua những vòng tròn bàng bạc quay liên tục trên cao, Diệp Tiểu Tiểu cũng tràn ngập hiếu kỳ.

Trong thế giới khác, bầu trời không phải mặt trời thì chính là trăng sáng, hiện tại bầu trời này là những vòng sáng bạc, chưa bao giờ nghe thấy, trước đây chưa từng gặp, cũng làm cho người ta tràn ngập cảm giác hiếu kỳ.

– Tuế nguyệt chi luân.

Lý Thất Dạ ngẩng đầu nhìn qua những vòng sáng bạc không ngừng xoay tròn, chỉ nhàn nhạt nói.

Chương 2169: Thụ thi hoài thai (1)

– Tuế nguyệt chi luân?

Diệp Tiểu Tiểu chưa từng nghe qua cái tên này, hỏi:

– Tuế nguyệt chi luân là vật gì? Nó là bảo vật sao? Khó hái xuống sao?

Nói đến đây hai mắt của nàng tỏa sáng, tinh quang lóe lên.

– Vậy phải xem ngươi cường đại cỡ nào, nếu như ngươi thật sự hái nó xuống thì quá khó lường rồi.

Lý Thất Dạ lúc này cười rộ lên, hắn vừa cười vừa nói:

– Tuế nguyệt chi luân, nói cho đúng là nhiều ra một tuổi chính là một vòng, một vòng chính là một thời đại!

– Một vòng một thời đại!

Diệp Tiểu Tiểu chấn động, cũng nhịn không được đếm:

– Một, hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy…

– Tốt, đừng đếm, có ba trăm năm mươi mốt luân.

Lý Thất Dạ gõ vào trán Diệp Tiểu Tiểu một cái, vừa cười vừa nói.

– Làm sao ngươi biết?

Lý Thất Dạ nói ra, Diệp Tiểu Tiểu giật mình nói.

– Bấm chỉ tính toán mà thôi.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Con số đơn giản như vậy cũng không thấy sao?

Đương nhiên Lý Thất Dạ không phải bấm chỉ tính toán, hắn trước kia đã tới đây rồi, có bao nhiêu vòng bạc hắn có thể không biết sao?

– Thôi đi…, ta mới không tin đấy. Hừ, ta đến đếm một chút, nói không chừng ngươi đang bịa chuyện.

Diệp Tiểu Tiểu không phục, nàng hy vọng Lý Thất Dạ đếm sai, hy vọng vòng bạc ở đây nhiều hoặc ít hơn một cái.

Diệp Tiểu Tiểu đếm xong, quả thật như Lý Thất Dạ đã nói, ba trăm năm mươi mốt luân. Diệp Tiểu Tiểu không tin tà, lại đếm một lần, đúng là ba trăm năm mươi mốt luân.

– Hừ, bị ngươi đoán đúng.

Diệp Tiểu Tiểu có chút không phục, nhưng lại không thể không thừa nhận. Nhưng mà Diệp Tiểu Tiểu nhìn bầu trời một chút, nói ra:

– Ba trăm năm mươi mốt luân, con số này có hàm nghĩa sao?

– Từ ý nào đó mà nói là không có, chỉ có thể nói, nó chỉ sống lâu như vậy rồi chết.

Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:

– Nhưng mà, nếu như đã tới ba trăm năm mươi sáu luân, như vậy càng khó lường.

– Ba trăm năm mươi sáu, đây là hàm nghĩa gì?

Diệp Tiểu Tiểu tò mò nói ra.

– Số lượng kỷ nguyên.

Lý Thất Dạ trầm mặc một chút, cuối cùng vẫn trả lời Diệp Tiểu Tiểu, chuyện này rất ít bị người bàn tới, người có thể bàn tới vấn đề này đều là tồn tại đỉnh phong nhất của cửu thiên thập địa.

– Số lượng kỷ nguyên, đây là vật gì?

Diệp Tiểu Tiểu cũng lần đầu tiên nghe được cái tên này, trước đó nàng căn bản không có nghe qua cái gì số lượng kỷ nguyên.

Diệp Tiểu Tiểu chưa từng nghe qua, chuyện này cũng không trách được, hỏi vấn đề như vậy, ngay cả Thần Hoàng cũng không có tư cách đi đàm luận, đàm luận vấn đề này thấp nhất là cấp bậc Tiên Đế, không có đạt tới cấp độ này, không có tư cách bàn chuyện như vây.

– Chuyện này nha, ngươi không cần biết rõ.

Nghe được Diệp Tiểu Tiểu hiếu kỳ, Lý Thất Dạ cười nói.

Diệp Tiểu Tiểu trừng Lý Thất Dạ, bất mãn, nói ra:

– Hừ, không nói đừng nói, bổn tiểu thư mới không có thèm, cho dù ngươi muốn nói cho bổn tiểu thư nghe, bổn tiểu thư còn không muốn nghe đấy.

Nhìn qua Diệp Tiểu Tiểu bôn dáng khẩu thị tâm phi, Lý Thất Dạ cười một tiếng, trong nháy mắt này ánh mắt nhảy lên.

Sau một khắc Lý Thất Dạ lập tức một tay đè xuống đất, trong thời gian thật ngắn đó, Lý Thất Dạ giống như dung làm một thể với mặt đất, hắn rõ ràng dứng nguyên tại chỗ, nhưng thật sự biến mất không thấy gì nữa.

Sau một khắc, Lý Thất Dạ đứng lên, lôi kéo Diệp Tiểu Tiểu, nói ra:

– Chúng ta đi!

Nói xong, lập tức lóe lên, tốc độ tăng lên cực nhanh.

– Đi nơi nào?

Diệp Tiểu Tiểu cũng bị phản ứng của Lý Thất Dạ dọa kêu to một tiếng, Lý Thất Dạ nghiêm túc như vậy đúng là hiếm thấy.

Tuy Lý Thất Dạ không có trả lời nàng, Diệp Tiểu Tiểu cũng biết phát sinh đại sự, cụ thể là muốn phát sinh chuyện gì, nàng cũng không hiểu ra sao.

Lý Thất Dạ vô cùng nhanh chóng xuyên thẳng thế giới này, tốc độ cực nhanh, làm cho Diệp Tiểu Tiểu không cách nào nhìn rõ cảnh tượng bốn phía, trước mắt tất cả cảnh vật không ngừng trôi qua, tất cả cảnh tượng đều trở nên vô cùng trừu tượng, căn bản không biết mình đang ở thế giới nào.

Trong lúc tiến lên với tốc độ cực nhanh, Lý Thất Dạ dường như đi qua núi sông, hắn đi lại vô cùng quen thuộc, hắn không có chút phán đoán sai lầm về thế giới này.

Trải qua một phen chạy cực nhanh, rốt cuộc Lý Thất Dạ dừng lại, sau khi Lý Thất Dạ dừng lại, Diệp Tiểu Tiểu cuối cùng có thể nhìn thấy cảnh tượng trước mặt.

Diệp Tiểu Tiểu nhìn kỹ, phát hiện mình mình đang ở trong động thiên thật lớn, Diệp Tiểu Tiểu cũng không biết đây là động thiên nào, nàng chỉ có thể nhìn qua động thiên có mái vòm cực cao, bốn phía đều là nham thạch, cứng rắn giống như kim thạch.

Mà lúc này Diệp Tiểu Tiểu đứng ở cửa ra vào động thiên, vách đá dưới chân chính là một sơn cốc..

Thời điểm Diệp Tiểu Tiểu nhìn kỹ sơn cốc dưới chân thì chấn động. Bởi vì phía dưới sơn cốc có rất nhiều thị

Nhìn thấy những thụ thi này làm cho Diệp Tiểu Tiểu thập phần giật mình, bởi vì những thụ thi này là những thụ thi nàng gặp được ở Thần Thụ Lĩnh đã dời đi.

Diệp Tiểu Tiểu cũng thật không ngờ, hôm nay có thể ở nơi đây nhìn thấy thụ thi. Hơn nữa những thụ thi chuyển nhà gỗ, tấm ván gỗ đều đặt ở một góc, hơn nữa còn vây chung quanh một nơi trong sơn cốc, dường như là một đình viện do thụ thi xây thành.

Nhưng mà lúc này tất cả thụ thi vây thành một đoàn, chúng vây trong vong ngoài ngoài thành ba vòng, mà nơi thụ thi vây lại là một gốc cây khô.

Gốc cây khô này nằm trên mặt đất, cây khô thật lớn dường như là cái giường.

Trên cái giường này có một thi thể thụ thi đang nằm. Thụ thi được xưng là người chết, nhưng chúng là thuộc về hoạt tử nhân, chúng rất đần độn, chúng có tánh mạng, nhưng chỉ không có linh hồn mà thôi.

Nhưng mà thi thể thụ thi nằm trên cái giường kia, nó đã chết hoàn toàn, không có chút sinh cơ.

Chính vì nó là thi thể, từ đặc thù thân thể thì nó là nữ thụ thi.

Nữ thụ thi nằm ở đó, bụng nó nhô cao lên, vừa lớn vừa tròn, hơn nữa cái bụng đang nhúc nhích, phập phồng không ngớt, dường như có thứ gì đó.

– Đây là?

Nhìn thấy cảnh này thì Diệp Tiểu Tiểu đều thiếu chút nữa la hoảng lên, nàng ngậm miệng lại.

Nhìn qua cảnh tượng trước mặt, Diệp Tiểu Tiểu hít khí lạnh, một hồi lâu, nàng mới hồi phục tinh thần lại, giật mình nói:

– Nó, nó, nó sắp sinh sao?

– Đúng vậy.

Lý Thất Dạ gật gật đầu, thần thái ngưng trọng nhìn qua, cái bụng thụ thi rất lớn, chậm rãi nói ra:

– Điều này thật sự là kỳ tích, ta chỉ cho rằng thụ thi chỉ có thể truyền một đời, xem ra thực sự không phải là như thế, thụ thi có thể sinh sản ra sinh mạng mới.

– Đã xảy ra chuyện gì?

Nơi này có thi thể thụ thi, chung quanh nơi này ngã xuống rất nhiều thụ thi, không hề nghi ngờ, những thụ thi này thật chết thảm tại đây.

– Cứ nhìn thì ngươi hiểu thôi.

Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm vào thi thể thụ thi, nhìn qua cái bụng vừa lớn vừa tròn kia.

Lý Thất Dạ hắn không dám suy nghĩ, thụ thi sinh ra, chuyện này có dấu hiệu gì? Nó sẽ mang tới ảnh hưởng gì cho thế giới, trên tính mạng tương lai, thụ thi có thể trở thành thụ nhân hay không?

Chương 2170: Thụ thi hoài thai (2)

Phát sinh chuyện này đối với thụ nhân, Lý Thất Dạ nghiên cứu cũng không phải thập phần khẳng định, nhưng mà có thể khẳng định, đã tràn ngập dị biến.

Thời điểm này có mấy thụ thi cường đại đang khoa tay múa chân, dùng động tác chỉ có chúng hiểu trao đổi với nhau, sau đó mấy thụ thi cường đại trong bọn chúng đi ra, bốn thụ thi xuất hiện, bọn chúng chậm rãi tới gần thụ thi đang nằm trên cây khô.

– Bọn chúng muốn làm gì?

Nhìn thấy bốn thụ thi tiến lên, Diệp Tiểu Tiểu lo lắng, nàng lo lắng bốn thụ thi sẽ ảnh hưởng tới bào thai kia.

– Hãy chờ xem.

Lý Thất Dạ không có động, chỉ giữ Diệp Tiểu Tiểu, không cho nàng hành động thiếu suy nghĩ.

Đùng đùng…

Tiếng sấm sét vang lên, thời điểm bốn thụ thi tới gần, cái bụng to tròn kia sinh ra tia chớp, tia chớp thập phần thô tô bổ vào bốn thụ thi kia.

Bị tia chớp bổ trúng, bốn thụ thi run rẩy một hồi, chúng tuy cường đại, nhưng chúng khó mà thừa nhận tia chớp khủng bố như thế, nhưng mà bốn thụ thi vẫn cố chống lại, hơn nữa còn hét lên cái gì đó.

Thời điểm bốn thụ thi ngăn cản tia chớp, ba thụ thi khác xông lên, chúng đã có ăn ý, chúng lao tới thụ thi đang nằm, chúng muốn mượn bốn thụ thi hấp dẫn tia chớp sau đó tới gần tân sinh mệnh kia.

“Bồng” một tiếng sinh ra, nhưng mà vừa tới gần thai nhi trong bụng, cái bụng lớn phun hỏa diễm, hỏa diễm đáng sợ thiêu đốt ba thụ thi.

Ba thụ thi kêu lên thê lương thảm thiết, trong khoảng thời gian ngắn, chúng đều bị đốt thành tro, cùng lúc đó, bốn thụ thi cố chống lại tia chớp cũng ngã xuống, trên người chúng có khói xanh phát ra.

Bảy thụ thi cường đại chết thảm tại chỗ, đám thụ thi khác bạo động, tuy chúng muốn tới gần sinh mệnh kia, nhưng tất cả vẫn bất lực.

– Chúng đang muốn làm gì đây? Là muốn mạnh mẽ cướp đi sinh mệnh trong bụng sao?

Diệp Tiểu Tiểu nhìn thấy cảnh này thì thì thào.

– Không, là cứu nó.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, hắn nhìn chằm chằm vào cái bụng lớn, không nháy mắt nói ra.

– Cứu nó?

Diệp Tiểu Tiểu thập phần ngoài ý muốn, nói ra:

– Làm sao cứu?

– Để nó xuất thế!

Lý Thất Dạ nhìn qua cái bụng to lớn kia, nói:

– Đây không phải tính mạng tầm thường, đây là một kỳ tích, nguồn gốc của sự sống trong thiên địa, nếu nó có thể thành công sinh ra, tương lai có khả năng sẽ là chủng tộc hoàn toàn mới.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ hít sâu một hơi, chậm rãi nói:

– Nó là lễ vật thiên địa, nó phải hứng thiên địa, mẫu thân nó còn sống, mẫu thân nó chính là môi giới, vì vậy nó cũng được hứng thiên địa. Nhưng mà mẫu thân của nó đã chết, nó bị vây trong cơ thể mẫu thân, nó không cách nào hứng thiên địa, nếu tiếp tục như vậy, nó hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

– Nếu tất cả thụ thi vì cứu nó, vì cái gì nó công kích những thụ thi này?

Diệp Tiểu Tiểu nhìn qua cảnh tượng trước mặt, thật sự không rõ.

– Bởi vì nó là tân sinh mệnh, nó hoàn toàn không biết gì với thế giới này, nó hoàn toàn ngây thơ với thế giới này.

Lý Thất Dạ nói ra:

– Đối với nó mà nói, trừ cơ thể mẫu thân ra, bất cứ sinh linh nào tới gần nó cũng tiềm ẩn nguy hiểm. Hiện tại nó mất đi cơ thể mẫu thân bảo hộ, nó giống như con thú kinh hãi, bất luận sinh linh nào tới gần đều bị công kích.

– Vậy phải làm thế nào? Thụ thi không thể tới gần nó, đều không có biện pháp làm cho nó xuất thế.

Diệp Tiểu Tiểu nhìn thấy cảnh này thì lo lắng nói ra.

Nhìn qua cảnh tượng trước mặt, Lý Thất Dạ trầm mặc, nói cái gì đều không có nói.

– Này, tự đại vương, ngươi không nói gì hay sao, ngươi là người không gì không biết mà.

Diệp Tiểu Tiểu vào lúc này lắc tay Lý Thất Dạ, nói ra:

– Ngươi nói rồi, chuyện gì cũng không thể làm khó ngươi được! Vậy ngươi bây giờ có phải nên cứu tiểu sinh mạng kia hay không?

Lý Thất Dạ liếc mắt nhìn Diệp Tiểu Tiểu, chỉ nhàn nhạt cười cười, nói ra:

– Ngươi có thể biết rằng, đổi lại tính mạng hoàn toàn mới ra đời, tương lai ai cũng không biết sẽ báo hiệu cái gì. Hoặc là nó ra đời, đây là ý chí thiên địa, hay hoặc là, nó phải chết trong thai, đó cũng là ý chí thiên địa.

– Ý chí thiên địa cơ chứ.

Diệp Tiểu Tiểu không hài lòng, há miệng nói:

– Một tiểu sinh mạng như thế, ngươi cũng không thể thấy chết mà không cứu.

Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:

– Ngươi không rõ, nếu muốn tân sinh mệnh ra đời cũng không khó, ngươi không biết nó ra đời sẽ mang cho thế giới cái gì, đặc biệt là đối với Thụ tộc các ngươi mà nói, thậm chí có khả năng mang tới ảnh hưởng không thể nào đo lường được. Nếu như ngươi hiểu áo nghĩa chính thức trong đó, từ góc độ ích kỷ mà nói, nếu như ta là ngươi, ta sẽ không cho tính mạng này ra đời.

– Hừ, chuyện khác nói sau đi.

Diệp Tiểu Tiểu không hài lòng nói:Ở Đậy mọi thứ đều do Ngự Kiếm Học được trong quá trình làm kẻ gác cửa điện âm nhé…! Đôi khi là nhìn ,thấy,nghe sau đó đôi chứng gì đã học rùi mới viết nhé …!

– Hiện tại cứu nó ra nói sau, nó là một tiểu sinh mệnh, là tốt là xấu ai biết, nói không chừng nó sau này trở thành chúa cứu thế của thế giới đấy.

Nghe được Diệp Tiểu Tiểu nói như vậy, Lý Thất Dạ chỉ cười cười, cũng không động đậy, hắn chỉ nhìn chằm chằm vào cái bụng lớn, giống như xuyên thấu qua cái bụng nhìn thấy sinh mệnh bên trong.

Thời điểm này thụ thi trong sơn cố đã thử vài lần, nhưng mà đều dùng thất bại mà chấm dứt, chúng căn bản không thể tới gần thi thể thụ thi kia.

– Này, tự đại vương, ngươi còn do dự cái gì, nhanh cứu người đi.

Diệp Tiểu Tiểu chờ đợi trong sốt ruột, nhìn thấy những thụ thi này thất bại vài lần, mà Lý Thất Dạ không có hành động gì cả, nàng cực kỳ lo lắng.

Lý Thất Dạ cũng không để ý tới Diệp Tiểu Tiểu, hai mắt của hắn vô cùng thâm thúy, dường như có thể nhìn thấu tân sinh mệnh, dường như hắn có thể nhìn thấu tân sinh mệnh không sót lại cái gì cả.

Qua một hồi lâu, Lý Thất Dạ lúc này mới nhẹ nhàng thở dài một hơi, chậm rãi nói ra:

– Hoặc là chúng ta có duyên, nhất định sẽ gặp được nhau.

Nói xong Lý Thất Dạ kéo Diệp Tiểu Tiểu bay từ trên cao xuống sơn cốc.

Lý Thất Dạ cùng Diệp Tiểu Tiểu đột nhiên từ trên trời giáng xuống, lập tức kinh động tất cả thụ thi trong sơn cốc, lúc này tất cả thụ thi trong sơn cốc xoay người lại, đôi mắt mang theo tử khí nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ cùng Diệp Tiểu Tiểu.

Bị nhiều đôi mắt tử khí như thế nhìn chằm chằm vào, đổi lại những người khác sẽ sợ hãi phá gan.

Khi Lý Thất Dạ kéo Diệp Tiểu Tiểu tiếp cận, đám người Lý Thất Dạ xông tới gần thụ thi, chúng nhìn Lý Thất Dạ cùng Diệp Tiểu Tiểu rống to, thần thái của chúng cực kỳ hung mãnh, giống như biến thành hung thần ác sát.

– Chúng muốn làm gì?

Diệp Tiểu Tiểu bị đám thụ thi gào thét làm cả kinh, lui về phía sau một bước nói ra.

– Bảo hộ tân sinh mệnh.

Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:

– Trong mắt thụ thi xem ra, chúng ta là ngoại nhân, chúng ta sẽ tạo thành uy hiếp cho tân sinh mệnh, cho nên chúng không cho chúng ta đi qua.

– Này, chúng ta là người tốt, chúng ta tới cứu tân sinh mệnh trong bụng.

Diệp Tiểu Tiểu nghe nói như thế, lập tức cao giọng nói với đám thụ thi:

– Tự đại vương này sẽ cứu tân sinh mệnh.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 3 ngày trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 3 ngày trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 6 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin