Đế Bá Audio Podcast
Tập 430 [Chương 2146 đến Chương 2150]
❮ sautiếp ❯Chương 2146: Thụ thi (2)
– Thụ thi, tuy nhiên chúng được sinh ra, nhưng mà trên thực tế chúng khác nhiều chủng tộc khác, vấn đề ở chỗ, chúng không có linh hồn, không có linh hồn, tại sao bàn huyết thống, tại sao bàn kế thừa, chúng chỉ là cái xác không hồn mà thôi.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra.
– Vì cái gì chúng sinh hạ thụ nhân mới, lại không có linh hồn chứ?
Diệp Tiểu Tiểu không khỏi hỏi.
Lý Thất Dạ cười to, nói ra:
– Thành cũng là thụ nhân đời đầu tiên, bại cũng là thụ nhân đời đầu tiên. Thụ nhân đời đầu tiên ra đời trên xác chết. Hạt giống lột xác cắm rễ trong cơ thể, khiến chúng nó trở thành linh hồn đời đầu tiên. Quản chi đời thứ nhất thụ nhân có linh hồn, nhưng mà đời thứ nhất không được xem là tính mạng, chúng chỉ giày vọ chữ người mà thôi. Nhưng mà thời điểm sinh ra thụ nhân đời thứ hai, muốn cho đời thứ hai linh hồn thì tỷ lệ có thể bỏ qua.
Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, Diệp Tiểu Tiểu bắt đầu trầm mặc, hoàn toàn hiểu thụ nhân ra đời, chuyện này làm cho Diệp Tiểu Tiểu hiểu rất nhiều, cũng làm cho nàng hiểu rõ chủng tộc mới sinh ra là quá khó khăn.
– Vẫn câu nói kia, sáng tạo tánh mạng, đây là chuyện của ông trời. Cũng không phải nói, ngươi có thể sáng tạo ra, tạo ra thân thể thì có thể sáng tạo tánh mạng, đây là chuyên không có khả năng. Giống như nhiều tu sĩ, vì thân thể hủy diệt, có thể cải tạo thân thể, nhưng mà nếu như chân mệnh bị hủy diệt, vậy ngươi sẽ tử vong chân chính, không có chân mệnh, ngươi không có gì cả…
– … Thân thể có thể cải tạo, nhưng mà chân mệnh không thể cải tạo. Bởi vì ngươi không phải trời xanh, ngươi không thể tạo ra chân mệnh, bởi vì đây là phạm trù của tính mạng!
Đàm luận tới vấn đề này, Lý Thất Dạ thần thái trang trọng.
Diệp Tiểu Tiểu chăm chú lắng nghe, nghe được Lý Thất Dạ nói chuyện này, nàng cũng gật đầu.
Trên thực tế, Diệp Tiểu Tiểu tiếp xúc với chuyện này là quá sớm, dù sao nàng tuổi còn nhỏ, quan trọng hơn là, phạm trù này bình thường chỉ có Tiên Đế mới có thể tiếp xúc đến, chỉ có Tiên Đế mới có thể đi thăm dò lĩnh vực này.
– Kỳ quái.
Ngay thời điểm Diệp Tiểu Tiểu khó có được lúc thật tình lắng nghe, Lý Thất Dạ nhìn qua sơn cốc có thụ thi tiến vào, không khỏi thì thào nói.
– Như thế nào?
Diệp Tiểu Tiểu phục hồi tinh thần lại, tò mò nói ra.
– Tại đây chỉ sợ không phải thi sào.
Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm vào sơn cốc, chậm rãi nói ra.
– Vì cái gì?
Diệp Tiểu Tiểu cũng hiếu kỳ, nói ra:
– Không phải nói thụ thi ưa thích tụ tập ở một chỗ sao? Hiện tại có nhiều thụ thi đi tới bên ngoài, chỉ sợ nơi này là sào huyệt của chúng mà.
– Không!
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng mà lắc đầu, nói ra:
– Thụ thi không giống như thụ nhân, chúng là sủng nhi của Thần Thụ Lĩnh, quản chi chúng không có linh hồn, nhưng mà chúng có thể cắm rễ ở trên mặt đất. Thụ thi nó và Thần Thụ Lĩnh thập phần thân cận, cho nên nói thụ thi ở trong thi sào, có thể vĩnh viễn không đi ra, trừ phi là ngươi công kích chúng. Nếu không, thụ thi một khi thành sào, chúng sẽ đứng trong sào huyệt thẳng tới tử vong…
– Đây cũng là vì cái gì thi sào không dễ dàng bị phát hiện ra, trong tình chung này, đi vào thi sào, trừ phi hủy thi sào đi, hoặc là công kích cường đại, nhưng bây giờ có nhiều thụ thi đi vào sơn cốc như vậy, đúng là có phần kỳ quái.
Nói đến đây, hắn cũng trầm ngâm. Truyện linh dị dài kỳ Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân kể về những chuyến phiêu lưu của Diệp Thiếu Dương, truyền nhân của phái Mao Sơn, môn phái nổi tiếng bắt ma trừ yêu trong thiên hạ… Thỉnh chư vị nghé thăm ..!
– Chẳng lẽ là thi sào nơi khác bị hủy, thụ thi may mắn còn sống sót chuyển qua nơi này?
Diệp Tiểu Tiểu nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, nói ra.
Lý Thất Dạ cười cười, lắc đầu, nói ra:
– Sào huyệt thụ thi không phải dễ dàng bị phát hiện như vậy, càng thêm không có khả năng nói một chút thi sào bị hủy thậm chí là bị công phá. Trừ phi là quân đoàn cường đại của Tiên Đế ra, nếu không cho dù là đế thống tiên môn bình thường, tại Thần Thụ Lĩnh cũng không cách nào một lần hành động phá hủy rất nhiều thi sào.
– Chẳng lẽ nói, trong sơn cốc này có bảo vật, cho nên có rất nhiều thụ thi từ nơi khác đi tới đây.
Diệp Tiểu Tiểu nghĩ đến một khả năng khác, hai mắt bừng sáng, hưng phấn nói ra:
– Ngươi không phải nói thụ thi bình thường đều vây quanh linh đan dược thảo sao? Hiện tại nhiều thụ thi chạy tới nơi này như vậy, nói không chừng trong sơn cốc này có tiên dược đấy.
– Ngươi nghĩ nhiều!
Lý Thất Dạ cười kéo mũi ngọc của Diệp Tiểu Tiểu, nói ra:
– Cho dù Thần Thụ Lĩnh có tiên dược, nhưng cũng không phải tiên dược nào cũng nguyện ý ở chung với thụ thi, cho dù là tiên dược nguyện ý ở chung với thụ thi, chỉ sợ sớm bị thụ thi vô cùng cường đại đoạt trước, các thụ thi khác không có khả năng nhúng chàm.
– Chuyện này bởi vì sao? Tại sao có nhiều thụ thi chạy tới đây.
Bị Lý Thất Dạ giội một thùng nước lạnh, chuyện này làm cho Diệp Tiểu Tiểu thất vọng.
– Chờ một chút đi vào thì biết rõ, xem kìa, không phải có người tiến công sao? Xem bọn họ chết thế nào đi.
Lý Thất Dạ nhìn qua sơn cốc, lộ ra nụ cười nhàn nhạt nói ra.
Trên thực tế, lúc này tu sĩ mai phục bên ngoài sơn cốc rất tò mò, bọn họ nhìn thấy nhiều thụ thi tụ tập trong sơn cốc, bọn họ cũng cảm thấy kỳ quái, có chút không hiểu rõ.
– Chẳng lẽ nói, trong sơn cốc này có tiên dược hấp dẫn rất nhiều thụ thi sao?
Cũng có tu sĩ có suy nghĩ như Diệp Tiểu Tiểu, lúc này hưng phấn nói ra.
– Tiên dược ——
Vừa nghe được khả năng này, tất cả tu sĩ phấn chấn tinh thần, tiếp theo là hưng phấn khó nhịn, hai mắt sáng lên, thậm chí trở nên tham lam, chỉ kém không có chảy nước miếng ra ngoài mà thôi.
– Thật sự có khả năng này, nếu như không phải tiên dược thì làm gì có nhiều thụ thi đi tới nơi này.
Có một vị tu sĩ nhịn không được nuốt nước miếng một cái nói ra:
– Nếu thật là tiên dược, như vậy chúng ta đại phát tài rồi.
– Chúng ta giết vào.
Một nhóm khác phản ứng nhanh hơn, lập tức quát khẽ nói, bọn họ vượt qua trước người khác tiến lên.
– Giết ——
Lúc này tu sĩ khác thấy có người giết vào, lập tức hét lớn một tiếng, cũng không cam chịu yếu thế, cũng xung phong liều chết đi vào.
– Giết nha ——
Trong khoảng thời gian ngắn, tu sĩ mai phục bên ngoài cũng không hề mai phục nữa, đều gào thét lớn xông vào sơn cốc, tất cả mọi người một trước một sau, không cam lòng rớt lại phia sau tiến lên.
Đối với bất luận tu sĩ gì mà nói, tiên dược quá mức hấp dẫn, bất luận là ai, nếu thật đạt được tiên dược, vậy thực phát đại tài, từ nay về sau một bước lên mây.
Vèo, vèo, vèo…
Thời điểm các tu sĩ phát động tiến công vào trong sơn cốc, trong lúc này dưới mặt đất có rất nhiều rễ cây bắn ra, những rễ cây này giống như linh xà lao thẳng vào đám tu sĩ, cũng có rễ cây bắn vào tu sĩ như mũi tên.
Lúc này thụ thi trong sơn cốc cũng ra tay với tu sĩ, hơn nữa thụ thi vừa ra tay, uy lực không thể khinh thường.
Mà Lý Thất Dạ đã nói, tuy thụ thi không có linh hồn, tuy chúng là xác không hồn, nhưng mà, tại đây là Thần Thụ Lĩnh, thụ thi là sủng nhi, chúng được Thần Thụ Lĩnh che chở, quản chi chúng không có tu luyện, nhưng mà, bản năng của chúng cực kỳ cường đại.
Chương 2147: Lạc ấn thụ thi
– Ah ——
Trong khoảng thời gian ngắn, có tiếng kêu thảm thiết vang lên, có tu sĩ bị rễ cây đâm chúng kéo thi thể bọn họ vào lòng đất, lập tức có hạt hạt giống như hạt vừng tiến vào mi tâm.
– Giết ——
Cũng có một ít người nhìn thấy thi thể đồng bạn bị hạt giống xâm nhập, muốn lột xác thàn thụ nhân, cả kinh hét lên một tiếng, lập tức phá hủy thi thể đồng bạn.
– Ah ——
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, thời điểm này hạt giống như hạt vừng dính máu tươi của tu sĩ, những hạt giống này bắn vào mi tâm của tu sĩ đó, có tu sĩ nhất thời không thể né tránh, bị hạt giống chui vào mi tâm.
Những tu sĩ bị hạt giống chui vào mi tâm liền ngã xuống, toàn thân xương cốt các ngón tay kêu lên “Răng rắc, răng rắc”, đồng thời tiếng kêu thảm thiết vang lên trong sơn cốc, làm cho người nghe không rét mà run.
– Chuyện này quá kinh khủng.
Nhìn thấy có tu sĩ còn sống bị hạt giống chui vào người, Diệp Tiểu Tiểu kích linh một chút, không hề nghi ngờ, hạt giống kia chui vào cơ thể, tu sĩ chắc chắn phải chết.
– Thụ thi càng nhiều thì hạt giống càng nhiều, nó cũng càng cường đại, cũng càng hung mãnh. Ngược lại thụ nhân ở lại, hạt giống là không sẽ chủ động công kích người sống, chỉ sợ sau khi ngươi chết nó mới có thể chui vào mi tâm của ngươi.
Lý Thất Dạ thấy chuyện này cũng không trách, lẩm bẩm.
– Hô, hô, hô…
Từng âm thanh buồn bực vang lên, vào thời điểm này thậm chí có thụ thi há mồm phun ra lửa cháy bừng bừng, phóng thẳng về phía tu sĩ.
Không chỉ thụ thi tới với toàn thân bốc lửa, có thụ thi lại ra tay đóng băng bát phương, nghe được từng âm thanh “Tư, tư, tư” vang lên, có tu sĩ bị băng phong.
Nhìn thấy có tu sĩ đóng băng, Diệp Tiểu Tiểu đều há hốc mồm, nhìn Lý Thất Dạ nói ra:
– Ngươi không phải nói thụ thi sẽ không biết tu luyện sao? Hiện tại chúng đang sử dụng công pháp mà!
– Không, đây là bản năng.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói ra:
– Chúng phun ra lửa bừng bừng, hoặc là đóng băng bát phương, đây không phải là do chúng biết tu luyện, mà là chúng sinh ra bản năng đã như thế.
– Cái này, điều này sao có thể?
Diệp Tiểu Tiểu đều ngây người, nếu có tu sĩ cả đời có bản năng này, như vậy chẳng phải tương lai càng cường đại sao.
– Chuyện này là do phụ mẫu của chúng.
Lý Thất Dạ nói ra:
– Bởi vì thời điểm thụ nhân đời đầu tiên biến hóa, hoặc nhiều hoặc ít đều lưu lại ấn ký tu sĩ khi còn sống, nói thí dụ như, có tu sĩ khi còn sống tu luyện bí thuật huyền băng, như vậy thời điểm nó lột xác thành thụ nhân đời đầu tiên…
– Thời điểm chúng sinh ra thụ nhân đời thứ hai, chúng có khả năng rót ấn ký tu sĩ vào đời thứ hai, cho nên thụ thi sinh ra cũng có được ấn ký này, có thể mang theo huyền băng…
– Thì ra là như vậy.
Diệp Tiểu Tiểu không khỏi thì thào nói:
– Nếu thật sự có thụ nhân đời thứ hai thành công, bọn chúng nếu có thể tu luyện, chẳng phải là thập phần cường đại.
– Đây là tính toán chuyện tốt, nhưng cũng là chuyện xấu, tổng thể mà nói, tệ lớn hơn lợi.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:
– Chuyện như vậy không có gì đáng hâm mộ, bản năng trời sinh cũng chưa chắc là chuyện tốt.
– Vì cái gì nói như vậy?
Diệp Tiểu Tiểu khẽ giật mình nói ra.
– Chính là vì thụ nhân đời thứ nhất mang theo ấn ký, đây là nguyên nhân thụ nhân đời thứ hai không thể tu luyện thành công.
Lý Thất Dạ nói ra:
– Cho dù có thụ nhân đời hai thành công, nó có được linh hồn, thậm chí là có được bản năng đóng băng. Nhưng chuyện này không có nghĩa là chuyện tốt.
– Bởi vì đây là lạc ấn chủng tộc của chúng, không thuộc về chúng lạc ấn thụ nhân, từ trình độ nào đó đã giảm trí tuệ thụ nhân đời hai.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ dừng một chút, sau đó nói:
– Đồng thời, bởi vì thụ nhân đời hai vẫn còn ấn ký chủ ký sinh, cho dù đời thứ hai có thể tu luyện…
– Nhưng mà chúng không có lạc ấn chủng tộc của mình, cho nên khiến cho chúng nó không thân cận với đại đạo, cho nên bọn chúng tu luyện đạo của mình sẽ hỗn tạp, thậm chí rất dễ dàng tẩu hỏa nhập ma.
Lý Thất Dạ có thể nói là nghiên cứu thụ nhân nhiều đời, cho nên hắn ở lĩnh vực này có quyền uy tuyệt đối, trong tu sĩ cửu giới, không có người nào hiểu thụ nhân hơn hắn.
– Nhưng mà, Thiên Linh Giới các tộc có thông hôn a.
Diệp Tiểu Tiểu nói ra:
– Các tộc thông hôn, không gặp phải vấn đề gì xảy ra, thậm chí còn làm huyết thống cường đại hơn. Giống như Nhân tộc cùng Mị Linh thông hôn với nhau, chuyện này làm cho huyết thống của Mị Linh lại càng dễ sinh sôi nảy nở.
– Chuyện này khác với thông thôn.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói ra:
– Hai tộc thông hôn, đó là huyết thống chủng tộc dung hợp, mà thụ nhân đời đầu tiên đó là dựa vào mượn thi thể lột xác, chúng thì không cách nào dung hợp trừ chủng tộc chủ ấn ký của chúng, cho nên, chủ kí sinh lưu lại lạc ấn là không thuộc về bản thân chúng, thụ nhân đời thứ nhất cũng không thể dung hợp lạc ấn vào trong bản thân mình.
– Thì ra là như vậy.
Lý Thất Dạ nói cả buổi, làm cho Diệp Tiểu Tiểu hiểu về thụ nhân càng sâu sắc, chuyện này làm cho nàng càng hiểu thụ nhân hơn.
– Ah ——
Tiếng kêu thảm thiết vang vọng trong sơn cốc, lúc này chiến tranh trong sơn cốc đã tới cuối cùng, nhóm tu sĩ này quá đáng giá cao thực lực bản thân, bọn họ vẫn chưa công vào sơn cốc đã toàn quân bị diệt, toàn bộ bị thụ nhân giết chết, mà sau khi bị giết chết, tất cả thi thể lột xác thành thụ nhân đời thứ nhất.
– Nên tới chúng ta đi vào.
Lý Thất Dạ nhìn thấy như vậy một màn, hắn không khỏi cười nhạt một tiếng, nói ra:
– Chúng ta tiến vào xem đi, rốt cuộc là cái quỷ gì.
Trong nháy mắt Lý Thất Dạ nắm Diệp Tiểu Tiểu đi tới bên ngoài sơn cốc, thời điểm đứng ngoài sơn cốc, thụ nhân trong sơn cốc đầy địch ý với họ.
– Ta, ta có cần chuẩn bị một chút hay không?
Diệp Tiểu Tiểu nhìn thấy trong sơn cốc có nhiều như vậy thụ thi, không khỏi nói ra:
– Vạn nhất, vạn nhất có hạt giống chui vào mi tâm của ta thì thảm rồi!
Nghĩ đến người sống cũng lột xác biến thành thụ nhân đời thứ nhất, Diệp Tiểu Tiểu cũng có cảm giác sợ nổi da gà, thậm chí là buồn nôn.
– Yên tâm đi, cho dù hạt giống mạnh hơn nữa cũng không dám động tới ngươi đâu.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Ngươi có được huyết thống chí cao vô thượng, tại Thần Thụ Lĩnh này, không có hạt giống gì dám động vào ngươi! Huyết hống của ngươi tuyệt đối sẽ nghiền nát chúng.
– Huyết thống của ta là cái gì?
Diệp Tiểu Tiểu nghe được nói như vậy, nhìn qua Lý Thất Dạ nói ra:
– Ngươi nhất định là biết rõ, mau nói cho ta biết.
Lý Thất Dạ cười lên, nói ra:
– Không phải ta không nói cho ngươi, nhưng mà thời cơ chưa thành thục, qua ít ngày, ta mang ngươi đi một nơi, đến lúc đó, không cần ta đi nói, ngươi sẽ biết rõ huyết thống của ngươi là gì. Có nhiều thứ, không cần dùng ngôn ngữ đi biểu đạt, chỉ cần dùng tâm nhận thức.
Nói xong, chỉa chỉa trái tim.
Chương 2148: Thụ thi tiến hóa
– Chỉ có dụng tâm đi nhận thức, ngươi mới biết được huyết thống chính mình là cái gì, áo nghĩa chính thức của nó là cái gì, ngươi không cách nào cảm nhận được thứ đang ẩn chứa trong cơ thể mình, cho dù ta nói một ngàn câu, một vạn câu, tất cả đều vô dụng thôi.
Lý Thất Dạ nói câu này rất chân thành, cũng không có chút lừa gạt Diệp Tiểu Tiểu.
– Hừ, không nói cho ta biết thì thôi.
Diệp Tiểu Tiểu trừng Lý Thất Dạ, nàng giẫm lên chân Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ cười cười, sau đó nói:
– Tốt, tiểu nha đầu, chuẩn bị cho tốt, chúng ta đi vào.
Vừa mới nói xong, nắm bàn tay nhỏ bé của Diệp Tiểu Tiểu lóe lên, xông vào sơn cốc.
Tốc độ của Lý Thất Dạ quá nhanh, Phi Tiên Thể vừa ra, nhanh đến không gì sánh kịp, ngay cả Diệp Tiểu Tiểu cũng không kịp phản ứng.
– Vèo, vèo, vèo… Tư, tư, tư… Hô, hô, hô…
Ngay vào lúc Lý Thất Dạ xông vào sơn cốc, trong sơn cốc tất cả thụ thi đều ra tay, có rễ cây như mũi tên bắn ra, có thụ thi há mồm phun lửa cháy bừng bừng, cũng có thụ thi ra tay đóng băng tám phương.
Nhưng mà chúng vừa ra tay, Lý Thất Dạ cũng đã xông vào sơn cốc, tốc độ của Lý Thất Dạ nhanh hơn chúng ra tay vô số lần, cho nên tất cả thụ thi công kích trong nháy mắt đều thất bại, không chỉ nói làm tổn thương Lý Thất Dạ, ngay cả góc áo của Lý Thất Dạ cũng không chạm vào được.
Vừa rồi Diệp Tiểu Tiểu nhìn thấy mình đứng bên ngoài sơn cốc, nhưng mà trong nháy mắt cảnh tượng biến đổi. Bọn họ đã đứng trong sơn cốc, từ ngoài sơn cốc vào trong sơn cốc chỉ nháy mắt mà thôi, tốc độ cực nhanh, vượt qua thời gian, vượt qua tất cả.
Sâu trong sơn cốc có một khối đất bằng, tại đây có một tảng đá, lúc này ở đó có thụ thi vây quanh. Thụ thi ngồi ở đây đều già hơn các thụ thi bên ngoài, tuổi của chúng lớn hơn các thụ thi khác, hơn nữa thụ thi có thể ngồi tại đây, rõ ràng cho thấy chúng cường đại hơn các thụ thi khác.
Hơn mười thụ thi ngồi ở chỗ nầy, cũng không phải tảng đá kia trân quý thế nào, mà tảng đá trên đất bằng càng giống cái bàn hơn.
Hoặc là thụ thi căn bản không biết cái gì là cái bàn, chúng chỉ tùy tiện coi tảng đá là cái bàn.
Hơn mười thụ thi ngồi ở đây. Hết sức kỳ quái, chúng không phải thủ hộ linh đan dược thảo gì đó, từ thần thái của chúng mà nhìn, chúng càng giống đang thương nghị chuyện gì.
Nhìn thấy một màn này làm cho người ta không thể tưởng tượng nổi, bởi vì thụ thi là không có linh hồn, chúng thậm chí không có trí tuệ, nhiều khi chúng làm việc chỉ là dựa vào bản năng mà thôi.
Hiện tại những thụ thi đang ngồi tại đây, xem ra giống như đang mở hội nghị cao tầng, cảnh này làm cho Lý Thất Dạ nghiên cứu về thụ nhân cũng phải giật mình.
– Chúng đang làm gì đó?
Diệp Tiểu Tiểu nhìn qua hơn mười thụ thi đang ngồi đó. Cũng hết sức tò mò.
Lý Thất Dạ nhìn qua hơn mười thụ thi ngồi cạnh nhau, hắn cũng ngoài ý muốn, thì thào:
– Cho tới nay, ta vẫn nghiên cứu về thụ nhân. Đem lực chú ý đặt lên chúng, lại xem nhẹ thụ thi, xem ra trong năm tháng dài dằng dặc, thụ thi cũng phát sinh diễn biến, chúng đã có trí khôn nhất định.
Cảnh trước mắt không rõ ràng lắm. Nhưng mà có thể tụ tập ở đây giống như đang mở hội nghị, mặc kệ hội nghị này đang thỏa luận cái gì, từ tình cảnh mà nhìn ra được, thụ thi không còn là cái xác không hồn như trước kia, chúng cũng bắt đầu có tiến hóa.
Cho tới nay, Lý Thất Dạ vẫn chú ý thụ nhân diễn biến, đối với Lý Thất Dạ mà nói, hắn cho rằng thụ nhân mới có cơ hội diễn biến thành chủng tộc mới.
Nhưng mà đối với thụ thi mà nói, Lý Thất Dạ vẫn nghiên cứu rất ít, tối đa cũng chỉ chú ý tới mà thôi.
Bởi vì so sánh với thụ nhân, thụ thi kém quá xa, bởi vì thụ thi không có linh hồn, chúng căn bản bên trên chính là cái xác không hồn, loại đồ vật không có linh hồn này, nó càng thêm không có khả năng có được trí tuệ, cho nên nói muốn diễn biến ra một chủng tộc, thụ nhân có tỷ lệ lớn hơn thụ thi cả trăm lần.
Từ nghiên cứu của Lý Thất Dạ xem ra, nếu như nói thụ nhân đời thứ hai không có cơ hội truyền thừa đời thứ ba, không có khả năng sinh sôi nảy nở thành chủng tộc, như vậy, thụ thi càng không khả năng trở thành một chủng tộc hoàn toàn mới. Người chết tuyệt đối sẽ không thành một tộc loại.
Bây giờ nhìn thấy một màn trước mặt, chính thức xuất phát từ dự kiến của Lý Thất Dạ, hắn cũng thật không ngờ thụ thi vậy lại có một ít trí tuệ. Mặc dù nói kể từ bây giờ mà nhìn, trí tuệ của thụ thi vẫn có hạn, nhưng ít nhất đây là mở đầu không tệ.
Lý Thất Dạ cùng Diệp Tiểu Tiểu xông vào sơn cốc, hơn mười thụ thi đang ngồi đứng lên, chúng đều nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ cùng Diệp Tiểu Tiểu.
– Có chút ý tứ, muốn động thủ sao?
Lý Thất Dạ thấy hơn mười thụ thi này thì mỉm cười nói ra.
Hơn mười thụ thi trong sơn cốc này mạnh hơn đám thụ thi ở bên ngoài, hơn nữa, lúc này trong sơn cốc tất cả thụ thi vây chật như nêm cối, dường như tùy thời sẽ động thủ công kích Lý Thất Dạ cùng Diệp Tiểu Tiểu.
Đổi lại những người khác, bị nhiều thụ thi như vậy vây quanh, vậy nhất định sẽ bị dọa phá lá gan, nhưng mà Lý Thất Dạ vẫn bình tĩnh, cười nói tự nhiên.
Trong khoảng thời gian ngắn, vô số ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ cùng Diệp Tiểu Tiểu, bị vô số ánh mắt nhìn chằm chằm vào, Diệp Tiểu Tiểu có phần sợ hãi.
Đó cũng không phải Diệp Tiểu Tiểu nhát gan, mà là tràng diện này quá quỷ dị, thật là cho người ta cảm giác sởn hết gai ốc.
Nếu như nói bị vô số con mắt người sống nhìn chằm chằm vào, Diệp Tiểu Tiểu hoàn toàn không sao cả, nhưng mà bị vô số con mắt người chết nhìn chằm chằm vào, cảm giác kia thật không giống, đôi mắt trống rỗng mang theo tử khí, hai mắt trống rỗng không có gì, trong ánh mắt giống như mang theo tử vong tới gần.
Vèo, vèo, vèo…
Từng đợt âm thanh vang lên, ngay vào lúc Diệp Tiểu Tiểu cho rằng đám thụ thi sẽ công kích, tất cả thụ thi trong sơn cốc chui xuống bùn, trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa.
– Chúng như thế nào?
Nhìn thấy tất cả thụ thi chui vào trong đất bùn biến mất không thấy gì nữa, chuyện này làm cho Diệp Tiểu Tiểu thập phần ngoài ý muốn, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, nàng không rõ vì cái gì thụ thi không công kích.
– Chúng đào tẩu.
Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, đi tới chỗ tảng đá chúng vừa ngồi.
– Đào tẩu?
Diệp Tiểu Tiểu cũng ngoài ý muốn, nói ra:
– Chúng tại sao phải đào tẩu? Chẳng lẽ sợ chúng ta hay sao?
Nhưng nàng lại cảm thấy không có khả năng nha, vừa rồi tất cả thụ thi công kích các tu sĩ ý đồ tiến vào sơn cốc.
– Tuy thụ thi không có linh hồn, nhưng mà chúng có được bản năng vô cùng nhạy cảm, chúng biết rõ người nào có thể gây, người nào không thể gây.
Lý Thất Dạ biết rõ trong nội tâm Diệp Tiểu Tiểu muốn nói cái gì, cười cười.
Vào thời điểm này, Lý Thất Dạ thoáng cái bị thứ trên tảng đá hấp dẫn như thấy mùi ngon, giống như trên tảng đá có bảo vật tuyệt thế.
Chương 2149: Thụ thi bí mưu (1)
– Là vật gì nha?
Thấy Lý Thất Dạ thoáng cái bị hấp dẫn, Diệp Tiểu Tiểu cũng kỳ quái, vội vàng nhìn qua.
Diệp Tiểu Tiểu xem xét, trên thực tế trên tảng đá không có đồ vật gì, có chỉ là mấy dấu vết mờ mờ, những dấu vết mờ mờ này là dùng tảng đá tạm thời khắc lên, hơn nữa dấu vết rất mới, xem xét là những thụ thi kia lưu lại.
Những dấu vết mờ mờ này làm cho người ta nhìn không rõ, nó nhìn qua không phải đạo văn, cũng không phải phù văn, nó càng trừu tượng, chỉ có mấy dấu vết rải rác không có mấy, xem ra giống như tùy thời sẽ biến mất.
Mà những dấu vết mờ mờ này Diệp Tiểu Tiểu hoàn toàn nhìn không ra đó là cái gì, ngược lại Lý Thất Dạ lại thấy mùi ngon, giống như thấy bảo vật kinh thiên. Lý Thất Dạ đi quanh tảng đá một vòng, dường như hoàn toàn không có nghe được Diệp Tiểu Tiểu hỏi.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ có thần thái như vậy, Diệp Tiểu Tiểu cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, mấy dấu vết mờ mờ này căn bản không nhìn ra được cái gì, ngay cả mấy dấu vết của tiểu hài tử quét loạn còn tốt hơn mấy dấu này.
– Cuối cùng là vật gì?
Qua một hồi lâu, Lý Thất Dạ vẫn như thấy mùi ngon, Diệp Tiểu Tiểu nhịn không được hỏi lần nữa.
Sau một lát Lý Thất Dạ mới khôi phục tinh thần lại, nhưng mà hắn không có ngẩng đầu lên, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào mấy dấu vết mờ mờ đó, nhàn nhạt nói:
– Là văn tự.
– Văn tự? Văn tự gì? Văn tự thụ thi sao?
Diệp Tiểu Tiểu nghe được thì giật mình, nói ra.
– Có thể nói như vậy.
Lý Thất Dạ nghiên cứu những dấu vết hơi mờ này, nói ra:
– Trên thực tế, đến bây giờ mới thôi, nói nó là văn tự còn quá sớm, nhưng mà ít nhất thụ thi trừ dùng bản năng biểu đạt ra, chúng ít nhất còn có một phương pháp khác. Chúng có văn tự thập phần ngây thơ, nhưng lại là vừa mới bắt đầu, còn không có chính thức hình thành, nhưng nói không chừng sẽ có văn tự chính thức ra đời.
Đây cũng là nguyên nhân vì cái gì mấy vết hơi mờ này hấp dẫn Lý Thất Dạ, thụ nhân cũng có văn tự, nhưng mà văn tự của thụ nhân là chủng tộc khác truyền tới, chúng là kế thừa văn tự thông dụng của cửu giới, chúng là học tập ngôn ngữ cửu giới.
Nhưng mà thụ thi không giống, chúng đều tự mình làm ra, ngay cả văn tự cũng thế. Cho dù là dấu vết hơi mờ của tảng đá kia, nhưng đó là câu chuyện mà thụ thi muốn biểu đạt.
– Văn tự ghi lại cái gì?
Diệp Tiểu Tiểu cũng hiếu kỳ, đương nhiên từ trong mấy dấu vết hơi mờ này, nàng căn bản là nhìn không ra tin tức gì.
– Không biết.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
– Văn tự như vậy chỉ vừa bắt đầu mà thôi, ngay cả hình thức ban đầu còn chưa hình thành, trừ chúng ra, chỉ sợ không ai hiểu được ý tứ chân chính của chúng.
– Đây không phải là nói mò, xem nó có ý gì.
Diệp Tiểu Tiểu nói ra.
Lý Thất Dạ cười cười, lắc đầu, nói ra:
– Không, chuyện này nói rõ thụ thi đang diễn biến, chúng thật sự bắt đầu có trí tuệ. Trừ văn tự ra, chúng còn có phương thức diễn tả khác, bằng không thì nhiều thụ thi tụ tập ở đây thương nghị cái gì?
– Đó cũng là chúng dựa vào phương thức gì tụ tập ở nơi này?
Diệp Tiểu Tiểu cũng cảm thấy kỳ quái.
– Hẳn là một loại bản năng, thông qua bản năng kêu gọi các đồng loại khác tụ tập ở đây.
Lý Thất Dạ nói ra:
– Bất kể nói như thế nào, chúng đã thật diễn biến, chúng đã đột phá bản năng, có thứ khác ngoài bản năng, nói thí dụ như văn tự, xem ra thụ thi càng cường đại thì càng có cơ hội đột phá, càng có cơ hội diễn biến, xem ra, trước tiên ta phải xem thụ thi diễn biến.
– Rốt cuộc chúng đang thương nghị cái gì? Thụ thi nếu là người chết, chúng mà thương lượng chuyện gì, vậy hẳn là đại sự kinh thiên a.
Diệp Tiểu Tiểu cũng hứng thú lớn với thụ thi.
Đi theo Lý Thất Dạ mấy ngày qua, từ thụ nhân cho tới thụ thi, chuyện này làm cho Diệp Tiểu Tiểu cảm giác mình có khả năng chứng kiến chủng tộc mới ra đời.
– Không biết.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng mà lắc đầu, nói ra:
– Nhưng mà ngươi nói đúng, nếu như thụ thi, vậy ý nghĩa, thế giới thụ thi của chúng xảy ra đại sự.
– Chúng ta đi xem không?
Diệp Tiểu Tiểu lập tức sinh ra hứng thú, đối với nàng mà nói, chuyện này còn hứng thú hơn cả đạt được những bảo vật nhiều lắm.
– Sẽ, chúng sẽ tiếp tục tụ tập, chỉ cần tìm được thi sào khác, như vậy sẽ không khó tìm ra nơi chúng tụ tập, đến lúc đó, hoặc là có thể làm rõ chúng đang thương nghị chuyện gì.
Lý Thất Dạ cũng đồng ý suy nghĩ của Diệp Tiểu Tiểu.
Đến Thần Thụ Lĩnh, Lý Thất Dạ vốn cần hoàn thành chuyện khác, nhưng mà lúc này có chuyện thụ thi xảy ra. Chuyện này làm cho Lý Thất Dạ sinh ra hứng thú nồng đậm, chuyện này làm cho Lý Thất Dạ cũng đặt chuyện khác qua một bên. Đi nghiên cứu chuyện này.
– Chúng ta đi nơi nào tìm thi sào đây?
Diệp Tiểu Tiểu kích động, hận không thể ta sẽ đi tìm thi sào ngay bây giờ.
– Có ta ở đây, còn sợ chúng ta không tìm được thi sào hay sao?
Lý Thất Dạ cười cười, lập tức cầm bàn tay nhỏ bé của Diệp Tiểu Tiểu lập tức lóe lên, trong nháy mắt biến mất.
Tiếp qua mấy ngày sau đó, Lý Thất Dạ mang theo Diệp Tiểu Tiểu đi tới mấy thi sào cực lớn. Những thi sào cực lớn này rất ẩn khuất, rất khó phát hiện, cũng rất khó tìm được, cửa vào thi sào đều nằm ở nơi hung hiểm, cho dù biết rõ thi sào ở nơi nào cũng chưa chắc có thể đi.
Nhưng mà những chuyện này không thể làm khó được Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ dễ dàng tiến vào trong những thi sào này.
Lý Thất Dạ mang theo Diệp Tiểu Tiểu tiến vào những thi sào cực lớn, hắn thập phần ít xuất hiện. Mỗi lần tiến vào thi sào thì Lý Thất Dạ đều mở ra không gian tuyệt ẩn, cùng Diệp Tiểu Tiểu ẩn thân tiến vào trong không gian tuyệt ẩn. Không cho bất luận thụ thi nào phát hiện.
Lý Thất Dạ vừa mở không gian tuyệt ẩn ra, không chỉ nói là thụ thi, cho dù là hải thần thụ tổ cũng không thể phát hiện ra.
Lý Thất Dạ tiến vào những thi sào này chủ yếu là quan sát xảy ra chuyện gì, cho nên hắn mới mang theo Diệp Tiểu Tiểu tiến vào trong không gian tuyệt ẩn.
Trải qua Lý Thất Dạ tiến vào trong những thi sào này, chuyện này làm cho Lý Thất Dạ rốt cục có phát hiện.
Có vài thi sào đều cử hành tụ hội, những thụ thi cường đại nhất của các thi sào tụ tập với nhau.
Tuy thụ thi không có ngôn ngữ để diễn tả, nhưng mà chúng có thể dùng bản năng câu thông, có đôi khi chúng viết ra một ít ký hiệu trên đất, những ký hiệu này là văn tự thụ thi của chúng.
Sau khi trải qua quan sát chúng thương nghị với nhau. Lý Thất Dạ chậm rãi hiểu rõ thụ thi muốn làm gì.
– Chúng muốn làm gì?
Tuy Diệp Tiểu Tiểu cũng đi theo Lý Thất Dạ quan sát, nhưng mà nàng xem không hiểu thụ thi muốn làm cái gì.
– Chúng có một nhóm sẽ dời đi.
Lý Thất Dạ đã đưa ra kết luận chắc chắn.
– Dời? Dời đi nơi nào? Tại sao phải dời đi?
Diệp Tiểu Tiểu là bảo bảo hiếu kỳ, nàng hỏi.
– Ngươi sẽ biết nhanh thôi.
Lý Thất Dạ cười lên, mang theo Diệp Tiểu Tiểu rời đi.
Chương 2150: Thụ thi bí mưu (2)
Lý Thất Dạ mang theo Diệp Tiểu Tiểu đi vào một nơi, đó là sơn cốc cực kỳ tịch mịch, cửa vào sơn cốc này cực kỳ che giấu, hơn nữa cực kỳ hung hiểm, nếu có tu sĩ tới nơi này, thậm chí không cần bị thương, chắc chắn sẽ bị rất nhiều hạt giống công kích điên cuồng, chúng sẽ lao vào mi tâm của kẻ đó.
Lý Thất Dạ mang theo Diệp Tiểu Tiểu đi vào sâu trong sơn cốc này, thời điểm bọn họ đi vào sơn cốc, bọn họ phát hiện trong sơn cốc tụ tập rất nhiều thụ thi.
Hơn nữa những thụ thi này rõ ràng còn cường đại hơn các thụ thi khác. Diệp Tiểu Tiểu cẩn thận quan sát, nàng phát hiện thụ thi tụt ập trong sơn cốc này có một ít nàng đã gặp qua chúng trong các lần tụ hợp lúc trước.
Không hề nghi ngờ, thụ thi có thể tụ tập trong sơn cốc này chính là cường giả quan trọng trong thế giới thụ thi.
Lúc này thụ thi đang đi sâu vào trong sơn cốc, nhưng mà nhìn qua hướng những thụ thi đi tới, Diệp Tiểu Tiểu phát hiện cảnh tượng cực kỳ quỷ dị.
Không ít thụ thi là khiêng các đồ vật ly kỳ cổ quái, có thụ thi lại khiêng hai cây gỗ tạo thành cái ghế, cũng có thụ thi khiêng nhánh cây dài bện thành một khối, nhìn qua miễn cưỡng xem thành cái giường, còn có thụ thi trong ngực ôm tảng đá tạc thành cái ghế… Càng kỳ quái hơn là, còn có mười thụ thi mang theo quái vật khổng lồ, mà quái vật khổng lồ này nhìn qua giống như phòng nhỏ, phòng nhỏ này dùng cây cối tụ tập mà thành
Bất luận là tấm ván gỗ hay là ghế đá, hay hoặc giả là phòng nhỏ, những thứ này cực kỳ thô ráp, giống như kiệt tác của các tiểu hài tử.
Từ những vật này mà nhìn, chắc chắc không nghi ngờ, những vật này đều là thụ thi tự mình làm.
– Chúng đã biết làm đồ vật.
Diệp Tiểu Tiểu nhìn qua thụ thi mang những thứ này, đều cảm thấy thập phần có ý tứ, những vật này tuy làm ra thập phần thô ráp, thập phần xấu xí, nhưng mà đó là tâm huyết của những thụ thi.
– Thụ thi đúng là diễn biến, nhưng mà tốc độ diễn biến của chúng chậm chạp, nhưng nói không chừng chúng còn có cơ hội.
Lý Thất Dạ nhìn qua những thụ thi xách đồ vật, hắn cũng cảm khái nói ra.
– Chúng xách những vật này muốn làm gì?
Nhìn thấy những thụ thi xách đồ vật như ghế đá, giường gỗ các loại đi vào, Diệp Tiểu Tiểu cảm thấy kỳ quái, nói ra:
– Chẳng lẽ chúng muốn dùng những vật này?
Nhưng Diệp Tiểu Tiểu cảm thấy không có khả năng, bởi vì trong thi sào chúng căn bản là không cần giường và ghế làm cái gì, trong thi sào chúng không cần gì cả.
– Có tân sinh mệnh sắp sinh ra.
Lý Thất Dạ trầm mặc một hồi lâu, cuối cùng hắn chậm rãi nói ra.
Trải qua hắn quan sát mấy lần thụ thi mở hội nghi, từ nội dung thụ thi thương nghị với nhau, Lý Thất Dạ biết rõ trong đó xảy ra chuyện gì..
– Tân sinh mệnh sắp sinh ra đời?
Diệp Tiểu Tiểu cũng giật mình, nói ra:
– Là tính mạng gì? Là thụ thi sinh hậu đại sao? Thụ thi có thể sinh hậu đại sao?
Thụ nhân có thể sinh ra hậu đại, đây là chuyện rất nhiều người cũng biết, nhưng mà thụ thi có thể sinh ra hậu đại hay không, chuyện này không người nào biết được. Thụ thi bản thân sinh ra từ các thụ nhân, chúng chỉ là sản phẩm thất bại của thụ nhân đời thứ hai mà thôi.
– Hoặc là có thể a.
Lý Thất Dạ cũng trầm mặc một chút, chậm rãi nói ra:
– Đại thế giới, có chút chuyện đã vượt qua người tưởng tượng, cho dù là lão tặc thiên cũng có chút chuyện không nghĩ tới. Hoặc là cũng chính bởi vì như thế, đối với thế giới thụ thi đây là một ngày đại sự, dù sao, đây là một tính mạng mới ra đời.
– Nếu như nói là hậu đại của thụ thi, vậy đó rốt cuộc là tính mạng như thế nào? Cũng giống như thụ thi hay sao?
Diệp Tiểu Tiểu hít khí lạnh, thì thào nói:
– Trước kia không phải ngươi nói người chết không thể sinh ra tính mạng hay sao? Thụ nhân bị ngươi giày vò như vậy, cũng chỉ là miễn cưỡng sinh ra tánh mạng mà thôi, hơn nữa đa số đời thứ hai của thụ nhân là sản phẩm thất bại.
– Đại thế giới, cuối cùng sẽ có chuyện bỏ sót, cho dù là lão tặc thiên cũng có thời điểm tính sai, dù sao, thế gian này không có chuyện gì cũng như ý muốn. Nếu như người chết thật sự sinh ra hậu đại…
Nói đến đây, Lý Thất Dạ bắt đầu trầm mặc.
Bởi vì chuyện này làm cho Lý Thất Dạ nghĩ đến một tộc loại, tộc loại này có đủ các loại chuyện nhảm nhí, quản chi là thời gian dài dằng dặc qua đi vẫn có đồn đãi cho rằng tộc loại này là hậu nhân của người chết!
Nếu như nói thụ thi thật sự sinh hậu đại, một tính mạng hoàn toàn mới, hoặc là khả năng sẽ sinh ra cách biến, sẽ là biến hóa không cách nào tưởng tượng nổi.
Lúc này những thụ thi mang theo đủ loại đồ vật cổ quái đi vào trong sơn cốc, ở chỗ này không có những vật khác, chỉ có vách đá mà thôi
Nói cũng tới cũng quái, những vách đá này, chúng không ngừng chút nào cả, đi về phía vách đá.
Nhìn thấy cảnh này, đều cho rằng thụ thi sẽ đụng vào vách đá, nhưng mà thật không ngờ, chúng bước vào trong vách đá và biến mất.
– Chúng đang đi nơi nào?
Diệp Tiểu Tiểu nhìn thấy các thụ thi không ngừng biến mất trong vách đá, không khỏi nói ra.
– Một thế giới khác!
Lý Thất Dạ nhìn qua những thụ thi nhao nhao biến mất trong vách đá, chậm rãi nói ra:
– Trong Thần Thụ Lĩnh có thế giới không cho người khác biết. Trên nguyên tắc mà nói, chỉ có thụ thi là tồn tại như xác không hồn mới có thể đi vào mà thôi.
– Thụ thi mới có thể đi vào sao?
Diệp Tiểu Tiểu ngây ngốc, nói:Kiếm chi nguyên giản – Hạ cố vi nhân | Truyện Kiếm Tu – Kiếm Đạo Độc Tôn – Thỉnh chư vị nghé thăm…!
– Nếu thật có thế giới như vậy, vì cái gì thụ thi không ở trong đó?
– Chuyện này không đơn giản như ngươi suy nghĩ đâu.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói ra:
– Thế giới như vậy không phải ngươi muốn ở lại thì có thể ở lại, đây là một nội thế giới.
– Nội thế giới?
Diệp Tiểu Tiểu hỏi:
– Đây là thế giới như thé nào?
– Đây là nơi huyền diệu nhất Thần Thụ Lĩnh, có thể nói đây mới là Thần Thụ Lĩnh.
Lý Thất Dạ tươi cười, nói ra:
– Chỉ có tại đó mới là chỗ tinh túy chính thức của Thần Thụ Lĩnh.
– Chúng ta có thể đi vào sao?
Nhìn qua vách đá này, Diệp Tiểu Tiểu kích động, muốn cùng đi vào.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Chỉ cần ngươi đi theo ta thì tuyệt đối có thể đi vào, hơn nữa ta còn muốn mang ngươi đi vào một nơi, chỉ có ngươi mới mới có thể đi tới nơi đó.
– Quan hệ tới huyết thống của ta sao?
Diệp Tiểu Tiểu cũng không ngu ngốc, thập phần nhạy cảm, thoáng cái nhìn ra vấn đề Lý Thất Dạ nói.
– Đúng vậy, có quan hệ tới huyết thống của ngươi..
Lý Thất Dạ gật gật đầu nói ra:
– Lúc này cũng là thời điểm nên đi tìm nguồn gốc rồi, tới đó, ngươi sẽ hiểu được ảo diệu từ huyết thống của ngươi, hoặc là sau khi ngươi lĩnh ngộ xong, ngươi cũng có thể hiểu khởi nguyên của thụ nhân.
– Vậy còn chờ cái gì, chúng ta bây giờ đi vào.
Diệp Tiểu Tiểu lập tức hưng phấn lên, không thể chờ đợi được nói với Lý Thất Dạ.
– Không phải tại đây.