Đế Bá Audio Podcast
Tập 424 [Chương 2116 đến Chương 2120]
❮ sautiếp ❯Chương 2116: Mộng Trấn Thiên ra tay
– Mộng Trấn Thiên —
Về phần một ít Hải Yêu, Thụ tộc, nhìn thấy Mộng Trấn Thiên, tất cả biến sắc, đối với vô số tu sĩ Thiên Linh Giới mà nói, Mộng Trấn Thiên đại danh như sấm bên tai, nhưng mà không có bao nhiêu người nhìn thấy chân diện mục của hắn, thật sự nhìn thấy Mộng Trấn Thiên thì không biết bao nhiêu kẻ bị chấn nhiếp sâu trong linh hồn.
Trên thực tế rất nhiều người cũng nhìn qua Mộng Trấn Thiên ngẩn người, bởi vì không có nghĩ Mộng Trấn Thiên sẽ trẻ tuổi như vậy. Nếu như Mộng Trấn Thiên trê người tỏa ra khí tức áp sập thương khung, chỉ sợ rất ít người sẽ liên hệ thiếu niên trẻ tuổi này với Mộng Trấn Thiên vô địch Thiên Linh Giới.
Mà đồ đệ Tào Quốc Kiếm của Mộng Trấn Thiên là lão đầu tóc bạc, mà làm sư phụ Mộng Trấn Thiên vẫn bộ dáng thiếu niên mười tám mười chín, chênh lệch như vậy làm cho người ta khó tưởng tượng nổi.
Nhìn thấy Mộng Trấn Thiên, quản chi là Trầm Hải Thần Vương cao ngạo cỡ nào, thần thái bắt đầu ngưng trọng, Trầm Hải Thần Vương hắn là kẻ nội tâm cao ngạo, nhưng mà hắn lại rất rõ ràng mình cùng Mộng Trấn Thiên chênh lệch ra sao, hắn không phải là đối thủ của Mộng Trấn Thiên.
Nhìn thấy Mộng Trấn Thiên, Liễu Như Yên, Trác Kiếm Thi các nàng thần thái vô cùng ngưng trọng, đối với các nàng mà nói, trăm nghe không bằng một thấy, vừa gặp mặt đã biết rõ Mộng Trấn Thiên tuyệt đối không phải hư danh nói chơi.
Nhìn thấy Mộng Trấn Thiên, Thuần Dương Tử chỉ cười cười, hắn không nói cái gì cả, dù sao Trầm Hải Thần Vương như lâm đại địch, Thuần Dương Tử ngược lại tự tại hơn rất nhiều.
Mộng Trấn Thiên đứng ở nơi đó, không có động tác dư thừa, chính là như vậy, hắn như trở thành vũ trụ, bất cứ kẻ nào cũng phải chú mục, bất cứ kẻ nào cũng không được phản kháng.
Lý Thất Dạ chỉ nhìn qua Mộng Trấn Thiên, có chút hứng thú, lắc đầu nói ra:
– Ta còn tưởng rằng chân thân của ngươi giá lâm, tất cả chỉ là một đạo thân mà thôi. Cho dù là đạo thân, không cần làm gì, ba năm sẽ chấm dứt.
Lý Thất Dạ nói như vậy làm cho rất nhiều người hít thở không thông, lời này không chỉ hung hăng càn quấy, hơn nữa còn bá đạo vô song, cái gì là không đặt Mộng Trấn Thiên ở trong mắt.
Nhưng mà hiện tại Lý Thất Dạ nói ra như vậy, không có bất kỳ người dám đi cười nhạo hắn, không có bất kỳ người nào với với hắn cua này, bởi vì bọn họ không có tư cách.
Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, rất nhiều người đã giật mình, lại ngoài ý muốn, trong khoảng thời gian ngắn, ánh mắt vô số người nhìn qua người Mộng Trấn Thiên, nhìn rất cẩn thận, rất nhiều người trong khoảng thời gian ngắn cũng không có áo bảo vệ đặc trưng
Nghe được Lý Thất Dạ nói thế, mọi người thời điểm này mới biết được chân thân Mộng Trấn Thiên chưa có tới, tất cả chỉ là đạo thân mà thôi..
Nghe được Mộng Trấn Thiên chỉ đạo người tới, chuyện này làm cho không ít người sinh ra tiếc nuối, nhưng cùng lúc đó, cũng có rất nhiều người hưng phấn, đặc biệt là Mị Linh nhất tộc, càngtinh thần phấn chấn, nhịn không được nắm chặt nắm đấm.
Phải biết rằng, đạo thân cường đại kiểu gì cũng kém chân thân, thậm chí có người nói, đạo thân chỉ có một ha phần mười thực lực của bản thể. Hiện tại đạo thân của Mộng Trấn Thiên đều cường đại như thế, khủng bố như thế, thời điểm chân tướng giá lâm, đây chẳng phải là tạo thế Tiên Đế tốt nhất sao?
– Chỉ là một đạo thân cũng có thể trấn áp Lý Thất Dạ.
Có Mị Linh lúc này thấp giọng nói ra, chuyện này làm cho nội tâm của bọn họ hưng phấn, đây chính là phấn chấn của bọn họ.
Đối với Lý Thất Dạ mà nói, Mộng Trấn Thiên cũng không thèm để ý, vừa cười vừa nói:
– Ta lúc này ngộ đạo, ngẫu nhiên có thu hoạch, cho nên chạy về bế quan tìm hiểu. Nhưng đối với Lý đạo hữu ngưỡng mộ thật lâu, cho nên lưu lại đạo thân, muốn đàm đạo thuyết pháp với chúng ta,
Nghe được Mộng Trấn Thiên nói như vậy, mọi người mới hiểu được, Mộng Trấn Thiên còn chưa chính thức xuất quan, nói như vậy Mộng Trấn Thiên ở chỗ này có thu hoạch gì, vậy mà làm cho hắn vội vã trở về nơi ở bế quian tu luyện.
– Vậy sao?
Đối với Mộng Trấn Thiên nói chuyện, Lý Thất Dạ chỉ cười tùy ý, hoàn toàn không để trong lòng, nói ra:
– Đối với ta mà nói, không phải ai cũng có tư cách bàn pháp luận đạo, cũng không phải ai cũng đủ tư tách chỉ điểm cho ta.
Lý Thất Dạ vừa nói ra lời này đã làm nhiều người há hốc mồm, càng có không ít Mị Linh nhìn hằm hằm Lý Thất Dạ. Lý Thất Dạ mới vừa nói Mộng Trấn Thiên không đủ tư cách, như vậy không chỉ nhục nhã Mộng Trấn Thiên, đây còn làm nhục cả Mị Linh nhất tộc, điểm này làm sao tu sĩ Mị Linh không tức giận cho được.
– Tiểu nhi cuồng vọng vô tri! Nhìn ngươi có thể càn rỡ bao lâu.
Có Mị Linh oán hận nói:
– Mộng tiền bối sớm muộn cũng trảm ngươi!
Đối với Lý Thất Dạ nói như vậy, Mộng Trấn Thiên cũng không có cần làm gì, có phong phạm cường giả, vừa cười vừa nói:
– Đã đều thì Lý đạo hữu ta và ngươi không ngại so với nhau mấy chiêu.
– Tốt, luận bàn thì miễn, cứ đánh thật một trận đi.
Lý Thất Dạ thập phần tùy ý cười cười, nói ra:
– Nếu ngươi muốn tranh giành thiên mệnh, vậy ngươi cũng nên chuẩn bị làm xương khô dưới chân của ta đi.
Lý Thất Dạ vừa nói rõ Mộng Trấn Thiên sẽ trở thành một bộ xương khô dưới chân của hắn, chuyện này làm cho rất nhiều Mị Linh tức giận nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, trong mắt bắn ra lửa giận.
– Hy vọng có một ngày như vậy đã đến.
Mộng Trấn Thiên cười to nói:
– Lý đạo hữu, thỉnh chỉ giáo.
– Đến!
Đao Khải Đao Biến Khả Khái – Tu La Đao Đế – Thỉnh chư vị nghé thăm…!
Lý Thất Dạ cười lên, nhảy tới đánh ra một quyền, một quyền sụp đổ thiên, “Oanh” một tiếng vang thật lớn, Lý Thất Dạ đánh ra Phi Tiên Quyền, Trấn Ngục Thần Quyền, Phá Khung Phủ Quyền!
Ba quyền lập tức hợp nhất, “Oanh” một tiếng đánh nát hư không, một quyền không chỉ cực tốc, không chỉ vô cùng nặng, còn có một quyền rung chuyển thiên địa, dường như thế gian không có gì mà một quyền này đánh không thủng.
– Tới tốt.
Đối mặt Lý Thất Dạ ba quyền hợp nhất, Mộng Trấn Thiên tiêu sái cười lớn một tiếng, “Phanh, phanh, phanh” lập tức bước ra sau ba bước, thời điểm Mộng Trấn Thiên lui ra sau, hắn giống như hợp thể với cường giả như vậy.
Trong ba bước này, nghe được tiếng bước chân “Đông, đông, đông” vang lên, ba âm thanh này quấn quanh cả cốt hải, ba tiếng chấn động này không phải từừ Mộng Trấn Thiên, mà là Cốt Hải đáp lại Mộng Trấn Thiên.
Nghe được ba tiếng vang, những người khác còn không có có phản ứng gì, nhưng mà Thuần Dương Tử khỏi biến sắc.
Đông —— một tiếng, ngay sau đó ba tiếng có âm thanh thứ tư vang lên, âm thanh thứ tư vang lên, thiên địa như nổ tung, Mộng Trấn Thiên dung làm một thể với thiên địa, kéo dài ra cả Cốt Hải, Mộng Trấn Thiên giờ phút này có thể chưởng khống lực lượng của Cốt Hỉa.
Mộng Trấn Thiên ra tay, hắc sắc quang mang hiện ra, hắc quang ngưng kết lại, thời điểm này đánh xuống ấn ký vô thượng, “Oanh” một tiếng vang thật lớn, ấn ký vô thượng này giống như Tiên Đế tự tay trấn áp thì cả thiên địa cũng tan thành mây khói!
Chương 2117: Bảy quyền hợp nhất (1)
Dưới thần uy uy áp này, rất nhiều người đều hoảng sợ thất sắc, thậm chí có cường giả bị dọa ngồi xuống, đối mặt trấn áp như của Tiên Đế, cho dù là Thần Hoàng cũng phải rét run.” Phanh ——” một tiếng vang thật lớn, ấn ký của Mộng Trấn Thiên bên này đang đánh nhau với Lý Thất Dạ, trong đối chiến, thân thể Lý Thất Dạ lúc này bay ra ngoài, phun ra một ngụm máu tươi
“Phanh ——” một tiếng vang lớn, thân thể Lý Thất Dạ nặng nề đụng lên mặt đất, trên đất xuất hiện hố to.
Một màn này thập phần rung động nhân tâm, rất nhiều người hít khí lạnh, có người thậm chí hít thở không thông.
– Tốt ——
Nhìn thấy một màn này, không ít cường giả Mị Linh quát to lên, thậm chí có Mị Linh quát to một tiếng, nói ra:
– Giết thật tốt!
Nhìn thấy Lý Thất Dạ bị đánh bay, bị sụp đổ thổ huyết, Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi hai người biến sắc, các nàng thật không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy.
Trầm Hải Thần Vương thần thái ngưng trọng, hắn cũng không ngờ Mộng Trấn Thiên lại mạnh như thế, khó trách tất cả mọi người nhận định hắn sẽ là Tiên Đế.
Chỉ có Thuần Dương Tử chỉ cười cười, một chút cũng không lo lắng, trong lòng của hắn nhất thanh nhị sở, tất cả chỉ là vừa mới tập thể dục mà thôi.
– Giết rất tốt, giết hắn nhiều vào, họ Lý thực cho hắn thiên hạ vô địch hay sao?
Có Mị Linh nhất tộc nhìn thấy Lý Thất Dạ bị đánh văng ra ngoài, lúc này hưng phấn và than nhẹ một tiếng.
Trong khoảng thời gian ngắn, không ít Mị Linh cảm thấy hãnh diện, đối với tại bọn họ mà nói, Mộng Trấn Thiên đánh ra một kích vừa rồi là tranh giành mặt mũi cho Mị Linh, làm cho cả Mị Linh nhất tộc đều vui vẻ.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ văng ra ngoài, cho dù là Hải Yêu cũng hưng phấn, cũng đều cảm thấy hả giận, bởi vì gần đây Lý Thất Dạ giết Hải yêu nhất tộc quá nhiều người.
– Hừ, chỉ là một Nhân tộc, cũng dám tranh giành thiên mệnh với Mị Linh, không biết tự lượng sức mình!
Có cường giả Mị Linh lạnh lùng khẽ hừ, nói ra.
Cũng có Hải Yêu cười lạnh, nói:
– Họ Lý cũng không dùng nước tiểu soi mặt của mình, tranh giành thiên mệnh với Mộng tiền bối, hắn còn chưa đủ tư cách. Người cuồng vọng phải trả giá vì sự cuồng vọng của mình.
Trong khoảng thời gian ngắn, không ít người cùng chung mối thù với Mộng Trấn Thiên, đều cảm thấy Mộng Trấn Thiên mới thật sự là vô địch, chém giết Lý Thất Dạ là không sai.
Rất nhiều người trong khoảng thời gian ngắn cũng cảm thấy hãnh diện, hưng phấn không thôi.
Âm thanh “‘Rầm Ào Ào'” vang lê, thời điểm rất nhiều người hả hê, đất đá bay tán loạn, Lý Thất Dạ từ trong hố bay ra, lúc này đáp xuống đất.
Lúc này Lý Thất Dạ tuy trên người có không ít bùn đất, nhưng mà vẫn có thần thái tự nhiên, một chút cũng không có vẻ gì là bi thương cả.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ bình yên vô sự, những người vừa rồi hả hê lập tức câm miệng lại, không dám lại nói lung tung, dù sao Lý Thất Dạ dư uy vẫn còn đó.
– Chuyện này làm cho ta cảm thấy ngoài ý muốn, ta tiện tay dẫn lực lượng cấm khu tới, vậy mà thành toàn cho ngươi, cho ngươi hiểu được một ít huyền diệu của lực lượng hắc ám. Trong cốt hải có thể điều động một ít lực lượng cấm khu, thiên phú này đúng là không tệ.
Lý Thất Dạ tùy ý cười cười, nói ra.
– Đây chỉ là thu hoạch ngẫu nhiên mà thôi.
Đối với thành tựu này, Mộng Trấn Thiên cũng không có tự đắc, rất bình tĩnh nói:
– Trước mặt lực lượng bàng bạc kia, ta cũng chỉ học da lông mà thôi, chưa đủ thành đạo.
– Tốt, tập thể dục chấm dứt.
Lý Thất Dạ cười to lên, tùy ý nói:
– Chúng ta tốc chiến tốc thắng đi!
Vừa nói ra lời này, nắm tay của hắn nắm chặt lại.
“Phanh” một tiếng, nắm đấm của Lý Thất Dạ chấn động, lập tức tỏa ra kim quang sáng ngời cả nắm đấm giống như làm từ hoàng kim.
– Lại ăn một quyền!
Lý Thất Dạ nhảy lên, trong thời gian cực ngắn đó, một quyền của Lý Thất Dạ làm cho nhật nguyệt vô quang, vạn giới thất sắc.
Kim Cương Bất Diệt Quyền, Phi Tiên Quyền, Trấn Ngục Thần Quyền, Phá Khung Phủ Quyền, Nộ Tiên Phách Quyền, Vô Cấu Quyền, Thánh Tuyền Quyền, lập tức sáu quyền hợp nhất, thời điểm quyền thứ bảy vừa ra, thiên địa đổ, sáu đạo hủy diệt, bảy đạo luân hồi.
Dưới bảy quyền hợp nhất, uy lực mạnh mẽ làm cho không người nào có thể tưởng tượng, một quyền này không phá bất diệt, công phạt gì cũng không dùng được, một quyền này bất luận phòng ngự gì cũng phải lảng tránh, bất luận hiệu quả lưu đày gì cũng mất đi, một quyền này, vô lượng trọng, vô cùng lực, vô tận nhanh chóng!
Trước mặt lực lượng mạnh mẽ như vậy, phối hợp với cực tốc, lực phá hoại của một quyền này cực kỳ khủng bố.
Nhưng mà đây cũng chưa phải là chuyện khủng bố nhất, kinh khủng nhất là, Nộ Tiên Phách Quyền làm cho bảy quyền hợp nhất mang theo bộc phát điên cuồng, vô lượng trọng, vô cùng lực, vô tận nhanh chóng trong thời gian ngắn điên cuồng tăng vọt thêm, chỉ trong thời gian ngắn, lực lượng của chúng nó tăng vọt vài trăm lần, thậm chí ngàn lần.
Nếu như còn dừng ở đây, vậy sai rồi, đồng thời dưới Thánh Tuyền Quyền, một quyền này bộc phát, lực lượng, sức nặng, tốc độ tăng lên gần như vô hạn, Thánh Tuyền Quyền là thứ chèo chống cường đại nhất, muốn tốc độ, có tốc độ; muốn lực lượng, có lực lượng; muốn sức nặng, có sức nặng; muốn huyết khí, có huyết khí…
Dưới Thánh Tuyền Quyền chèo chống vô hạn, bảy quyền hợp nhất đạt tới chung cực, bầu trời thoáng cái tan ná.
Một quyền này trở nên vô cùng sáng chói, trên bầu trời như có ngàn vạn mặt trời hiện ra, bầu trời hủy diệt, vô số ngôi sao tan thành mây khói, ngân hà dài hẹp sụp đổ.
Uy lực của một quyền này đạt tới mức không thể tưởng tượng nổi, bất kể là tồn tại cường đại như thế nào, dưới một quyền này cũng phải run rẩy.
Dưới một quyền này, cho dù là Trầm Hải Thần Vương cũng phải biến sắc, đây là một quyền hủy diệt đáng sợ nhất trên đời mà hắn từng gặp qua.
Cho dù là Thuần Dương Tử nhìn thấy một quyền này cũng biến sắc, thần thái trở nên vô cùng ngưng trọng.
Về phần những người khác, nhìn thấy một quyền khủng bố như vậy, không biết có bao nhiêu người bị dọa đến mức hồn phi phách tán, đặt mông ngồi dưới đất, té cứt té đái.
“Đông, đông, đông”, vào lúc này Mộng Trấn Thiên bước ra ba bước, ba bước thành đạo, lực lượng hắc ám vô cùng hiện ra trong tay của Mộng Trấn Thiên, hắc ám vô cùng vô tận hình thành lực lượng siêu mạnh.
Tay phải của Mộng Trấn Thiên hơi nâng lên một chút, một chiêu phong thiên địa, dưới một chiêu này của hắn, thiên địa pháp tắc do hắn sở dụng, lực lượng thiên địa ngưng tụ vào một chiêu này, về phần hắc ám tài quyết muốn bằng vào tư thái hung bạo đánh vào một quyền của Lý Thất Dạ.
Mộng Trấn Thiên đúng là rất cường đại, riêng là bằng vào chiêu này của hắn, chỉ sợ cũng có thể lập tức tiêu diệt một cực đạo Thần Hoàng.
“Oanh ——” một tiếng vang thật lớn, một quyền của Lý Thất Dạ đánh thẳng lên một chiêu của Mộng Trấn Thiên, nhưng mà dưới một chiêu này, lực lượng thiên địa cũng tốt, thiên địa pháp tắc cũng được, cho dù là hắc ám tài quyết cũng vô dụng.
Dưới một quyền này, không có gì có thể lảng tránh, Mộng Trấn Thiên không thể ngăn cản một quyền này, bảy quyền hợp nhất, đã là vô địch!
Chương 2118: Bảy quyền hợp nhất (2)
“Phanh ——” một tiếng vang thật lớn, một chiêu sụp đổ, một quyền của Lý Thất Dạ đục lỗ trên lồng ngực Mộng Trấn Thiên!
Giờ này khắc này, lồng ngực Mộng Trấn Thiên xuất hiện một cái động đáng sợ, tuy đây chỉ là đạo thân, thực sự không phải thân thể huyết nhục, nhưng vẫn có thể nhìn thấy mà sởn hết gai ốc lạnh mình.
Lồng ngực của Mộng Trấn Thiên bị đục lỗ, xuất hiện một đại động, chuyện này làm cho Mộng Trấn Thiên huyết quang trùng thiên thoáng cái ảm đạm lại, từng đạo tiên quang phóng thẳng lên trời, giống như là mất đi tính mạng của mình.
Nhìn thấy một màn như vậy, vô số người hít khí lạnh, một màn như vậy quá mức rung động, rung động tới mức mọi người trở nên thẫn thờ.
Trong khoảng thời gian ngắn, không biết có bao nhiêu người mở to mắt của mình ra, đặc biệt là cường giả Mị Linh nhất tộc, càng nắm chặc nắm đấm, thật lâu không dám nói lời nào.
Mới vừa rồi đệ tử Mị Linh cười nhạo Lý Thất Dạ, đám cường giả Mị Linh phấn chấn giờ phút này sắc mặt tái nhợt, bọn họ nằm mơ cũng không nghĩ tới, một quyền của Lý Thất Dạ lại có thể đánh xuyên qua lồng ngực Mộng Trấn Thiên.
– Ta nhìn không rõ!
Thuần Dương Tử thở dài một hơi, Lý Thất Dạ sử dụng một quyền này, Thuần Dương Tử cũng không thể đánh giá, bởi vì đã vượt qua phán đoán của hắn rồi.
Lý Thất Dạ ra tay, đây rõ ràng là Tiên Đế chi thuật, nhưng mà uy lực to lớn còn trên cả đế thuật, chuyện như vậy quả thật là không cách nào tưởng tượng nổi.
Chuyện này làm cho Thuần Dương Tử cũng hoài nghi, nếu như Lý Thất Dạ chứng được đại đạo, chịu tải thiên mệnh, Tiên Đế chi đạo của hắn phải chăng trấn áp tất cả Tiên Đế?
Loong coong, loong coong, loong coong…
Thời điểm này các âm thanh pháp tắc không ngừng vang lên, pháp tắc kim loại đan vào nhau, Mộng Trấn Thiên bị đục thủng lồng ngực đã khép lại, nghe được tiếng “Ông” vang lên, thân thể Mộng Trấn Thiên bắt đầu sáng lên.
“Oanh” một tiếng vang thật lớn, tiên quang vô tận phóng thẳng lên trời, thần uy của Mộng Trấn Thiên lúc này càn quét thiên địa, thần uy của hắn áp sập chư thiên, làm cho thần minh kính sợ.
– Tốt, tốt, tốt…
Nhìn thấy Mộng Trấn Thiên vô địch lại trở về, không ít cường giả Mị Linh nhất tộc cũng buông lỏng nắm đấm đang xiết chặc của mình, đều nhao nhao buông lỏng một hơi.
Thần thái của Mộng Trấn Thiên như vậy, ít nhất nói rõ Mộng Trấn Thiên vẫn không có bại, hắn vẫn còn lực tái chiến, tình huống như vậy cũng làm cho Mị Linh nhất tộc buông lỏng một hơi.
Đối với bọn họ mà nói, Mộng Trấn Thiên là vô địch, bọn họ đương nhiên là không hy vọng Mộng Trấn Thiên thua trong tay Lý Thất Dạ, nếu như Mộng Trấn Thiên đều thua trong tay Lý Thất Dạ, đây quả thật là tát vào mặt của Mị Linh nhất tộc, đây là tồn tại thần uy vô thượng của Mị Linh nhất tộc.
– Đạo hữu mạnh mẽ vượt quá ta tưởng tượng.
Mộng Trấn Thiên cảm khái nói:
– Đạo hữu chỉ sợ là kình địch cả đời của ta.
– Thật sự là người được thiên mệnh thừa nhận.
Lý Thất Dạ chỉ tùy ý cười cười, nhàn nhạt nói:
– Nhưng mà, vẫn còn kém một chút.
Lý Thất Dạ có thái độ như vậy làm cho nhiều người cảm thấy biệt khuất, đặc biệt là cường giả Mị Linh ủng hộ Mộng Trấn Thiên, bọn họ cảm thấy trong lòng bị nghẹn lại.
Mộng Trấn Thiên xưng Lý Thất Dạ là kình địch cả đời, nói như vậy, đối với bất luận kẻ nào mà nói đều là vinh quang vô thượng, đổi lại những người khác, tuyệt đối là sẽ nói vài câu lấy lòng.
Nhưng mà Lý Thất Dạ căn bản không quan tâm tới, tuy Mộng Trấn Thiên xem hắn là kình địch, nhưng Lý Thất Dạ căn bản không đặt hắn trong lòng.
Tình huống như vậy, tư vị như vậy làm cho cường giả Mị Linh nhất tộc cảm thấy biệt khuất.
– Xem ra, hôm nay ta va đạo hữu không chết không ngớt rồi, không buông tay đánh cược một lần, thì làm sao đại triển thần thông.
Đối với thái độ của Lý Thất Dạ, Mộng Trấn Thiên cũng không tức giận, cười to nói.
Tuy bọn họ rất khách khí với nhau, nhưng mà đến cấp bậc của bọn họ, vừa ra tay cũng không khách khí, bọn họ quyết đấu, thường thường sẽ phân sinh tử.
Mặc kệ song phương tư thái như thế nào, mặc kệ song phương hàm dưỡng như thế nào, nhưng mà hai người chắc chắn là địch nhân, quản chi nói miệng khách khí, nhưng mà thời điểm vừa rồi, bọn họ không lưu tình vói nhau, đều tận lực một kích chém giết đối phương.
– Đến đây đi, nhìn ngươi còn có đòn sát thủ nào đang ẩn giấu.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói, hoàn toàn không quan tâm.
Lý Thất Dạ có thái độ cao ngạo như vậy làm cho nhiều người bất mãn, đều cảm thấy Lý Thất Dạ quá tự đại, quá cuồng vọng, nhưng mà không ai dám nói hắn cái gì, dù sao người ta có tư cách cuồng vọng.
– Đạo hữu, cẩn thận!
Mộng Trấn Thiên vừa cười vừa nói. Tuy trên miệng nói khách khí như vậy, thái độ nho nhã, nhưng vừa ra tay là một kích trí mạng, muốn dồn đối thủ vào chỗ chết.
– Lại một quyền!
Lý Thất Dạ cũng không sao cả, cười rộ lên, nhảy lên cao, bảy quyền hợp nhất tiếp tục oanh kích.
Âm thanh “‘Rầm Ào Ào'” vang lên, Mộng Trấn Thiên vừa ra tay là sóng gió ngập trời, lập tức như biển lớn xuất hiện, nước biển đục ngầu không rõ, giống như sóng biển ngập trời bao phủ Lý Thất Dạ.
– Nước biển Cốt Hải!
Nhìn thấy màn này, không biết là ai hét lên một tiếng!
Đột nhiên xuất hiện biển lớn, tất cả mọi người rất quen thuộc, đây là nước biển Cốt Hải.
Nhìn thấy màn này, làm cho người ta không cách nào tin nổi, đối với nước biển Cốt Hải, rất nhiều người đụng cũng không dám đụng, chớ đừng nói chi là chấp chưởng nước biển Cốt Hải.
Trên thực tế, chỉ sợ cũng không có bất kỳ người nào có thể chấp chưởng nước biển Cốt Hải.
Nhưng mà hiện tại Mộng Trấn Thiên lại có thể mượn nước biển Cốt Hải.
Nhưng mà chuyện này cũng không cần suy nghĩ gì nhiều, Mộng Trấn Thiên tìm hiểu một ít huyền cơ của cấm địa, cảnh này khiến hắn trong thời gian ngắn mượn nước biển Cốt Hải, đương nhiên hắn muốn mượn dùng lực lượng nguyên vẹn của Cốt Hải là không thể nào, ngay cr Tiên Đế đều làm không được!
Cứ việc nói, Mộng Trấn Thiên tham ngộ một ít da lông huyền diệu của Cốt Hải, nhưng chuyện này chỉ đủ cho hắn mượn nước biển Cốt Hải mà thôi.
“Ping” một tiếng, Lý Thất Dạ lập tức bị nước biển mênh mông bao phủ, một quyền của hắn bị nước biển bao lấy.
Nhắc tới cũng quỷ dị, nếu như là nước biển bình thường dưới một kích hủy thiên diệt địa của Lý Thất Dạ đã sớm đánh bốc hơi lên rồi, dưới một quyền này đã sớm không còn tồn tại.
Nhưng mà Lý Thất Dạ bảy quyền hợp nhất, oanh kích lên nước biển Cốt Hải, cả biển lớn mênh mông lay động mạnh mẽ, cả biển lớn mênh mông giống như bao phủ trong hồng thủy, một quyền hủy thiên diệt địa kia căn bản không thể đánh tan nước biển mênh mông này.
Ping, ping, ping…
Lý Thất Dạ lại đánh ra bảy quyền hợp nhất thêm vài lần nữa, từng tiếng vang trầm muộn vang lên, vẫn không cách nào phá tan nước biển quỷ dị này, dưới bảy quyền hợp nhất hủy thiên diệt địa của Lý Thất Dạ, biển lớn chỉ lay động một chút.
Đáng sợ hơn là, nước biển Cốt Hải dường như muốn ăn mòn lực lượng của Lý Thất Dạ, sau khi Lý Thất Dạ đánh ra vài quyền, quyền kình vậy mà không tăng cường, ngược lại yếu bớt, dường như càng ngày càng vô lực.
Chương 2119: Thủ đoạn Mộng Trấn Thiên
Nhìn thấy cảnh này, rất nhiều người hít khí lạnh, Lý Thất Dạ bảy quyền hợp nhất, tất cả mọi người thấy tận mắt qua, dưới uy lực của một quyền này, quả thực chính là hủy thiên diệt địa, ngay cả Thần Hoàng đều không thể ngăn nổi một quyền, thậm chí một quyền đánh xuyên ngực của Mộng Trấn Thiên.
Nhưng mà hiện tại nước biến Cốt Hải có thể thừa nhận uy lực một quyền của Lý Thất Dạ hay không, hơn nữa còn có xu thế chết đuối Lý Thất Dạ.
Nhìn qua một màn này, tất cả mọi người nhận thức nước biển Cốt Hải càng ngày càng sâu, khó trách rất nhiều người đều nói nước biển Cốt Hải có thể chết đuối Thần Hoàng, hôm nay xem ra, đây cũng không phải là câu nói suông.
Lý Thất Dạ đánh ra một quyền, quyền kình uy lực giảm đi, hơn nữa động tác cũng chậm lại, lại tiếp tục như vậy, chỉ sợ hắn sẽ chết trong nước biển Cốt Hải.
– Tốt!
Nhìn thấy Lý Thất Dạ bị nhốt trong nước biển Cốt Hải, mắt nhìn qua Lý Thất Dạ sắp bị chết đuối, không ít người còn cảm thấy vô cùng hưng phấn, đặc biệt là tu sĩ Mị Linh nhất tộc càng không nhịn được xúc động lớn tiếng hoan hô.
– Tốt nhất nên chết đuôi hắn!
Có đại nhân vật Mị Linh nhất tộc nắm chặc nắm đấm, thì thào tự nói.
Trước kia nếu như Lý Thất Dạ nói muốn tranh giành thiên mệnh với Mộng Trấn Thiên thì chỉ sợ không có người nào đặt hắn trong lòng, Mộng Trấn Thiên tại Thiên Linh Giới là tồn tại vô địch trong suy nghĩ của vô số người, Lý Thất Dạ cho dù mạnh hơn nữa cũng không phải là đối thủ của Mộng Trấn Thiên.
Nhưng mà hôm nay vừa ra tay. Lý Thất Dạ thực lực mạnh mẽ khiến nhiều người hít thở không thông, chuyện này làm cho vô số tu sĩ minh bạch, Lý Thất Dạ sẽ trở thành kình địch của Mộng Trấn Thiên, chuyện này sinh ra nguy hiểm thật lớn trên con đường tương lai của Mộng Trấn Thiên.
Có đối thủ như Lý Thất Dạ tồn tại, chuyện này làm cho các môn phái Thiên Linh Giới xem trọng Mộng Trấn cảm thấy không thoải mái, giống như có một cây gai đang đâm vào lòng, nếu như nói, hiện tại Lý Thất Dạ có thể bị chết đuối thì đối với bọn họ mà nói đây là tin tức tốt.
– Lý đạo hữu, ta sắp động thủ, coi chừng.
Thấy Lý Thất Dạ đã bị nước biển Cốt Hải ăn mòn. Động tác là càng ngày càng trệ chậm, uy lực ra quyền càng ngày càng nhỏ, Mộng Trấn Thiên vừa cười vừa nói.
Mộng Trấn Thiên nói rất khách khí, nói cũng phải nho nhã lễ độ, nhưng mà vừa ra tay lại không lưu tình một chút nào, vừa ra tay chính là hắc ám tài quyết, thập phần hung mãnh, muốn đánh chết Lý Thất Dạ.
Oanh, oanh, oanh…
Từng tiếng nổ không ngừng vang lên, trong thời gian thật ngắn đó. Mộng Trấn Thiên đánh hắc ám tài quyết, trên bầu trời có một ngọn núi như chìm vào trong nước biển, trấn áp Lý Thất Dạ.
Mà ở biển dưới nước cũng hiển hiện hắc ám tài quyết, đồng thời chung quanh Lý Thất Dạ cũng có hắc ám tài quyết hiện ra.
Hắc ám tài quyết từ bốn phương tám hường chặn giết Lý Thất Dạ, thập phần hung mãnh, hoàn toàn không ảnh hưởng hắc ám tài quyết của của nước biển, chúng muốn nhân cơ hội này giết Lý Thất Dạ.
Hắc ám tài quyết cũng không buông tha cho bất cứ Thần Hoàng nào, quản chi là trong nước biển Cốt Hải. Mà lúc này Lý Thất Dạ trong nước biển Cốt Hải ăn mòn, thực lực càng giảm, đối mặt trấn giết như bậy hắn rất khó nhìn.
Nhìn thấy một màn này, Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi cũng chấn động, tâm hồn thiếu nữ lo lắng, các nàng cũng cảm thấy lo lắng thay Lý Thất Dạ, nắm chặt nắm đấm, mồ hôi lạnh chảy ra.
Cho dù Trầm Hải Thần Vương không vừa mắt Lý Thất Dạ cũng có chút bận tâm, dù sao nếu như Lý Thất Dạ chết như vậy, như vậy không quá đáng, dùng thực lực mà nói, Lý Thất Dạ chỉ sợ có tư cách cđánh một trận với Mộng Trấn Thiên, nhưng đã bị nước biển màu đen của Cốt Hải trấn áp, chết quá biệt khuất.
– Tốt, chính là như vậy, giết chết hắn!
Nhìn thấy Lý Thất Dạ bắt đầu không có lực phản kháng, lập tức Lý Thất Dạ sẽ chết trong hắc ám tài quyết, không ít tu sĩ trong nội tâm đại hỉ, âm thầm kêu to nói ra.
– Nếu như ngươi cũng chỉ có chút huyền cơ như vậy, cũng chỉ là bình thường mà thôi!
Lập tức sẽ bị trấn giết, Lý Thất Dạ mỉm cười, nói rất tùy ý.
“Ông” một tiếng, trong thời gian cực ngắn đó, thân thể Lý Thất Dạ sáng chói, “Oanh” một tiếng, từng đạo pháp tắc không ngừng hiện ra quanh thân Lý Thất Dạ, cùng lúc đó tử chương dẫn dắt đại đạp pháp tắc xuất hiện quanh người Lý Thất Dạ.
“Phanh” một tiếng vang lên, nột đạo lạc ấn của Lý Thất Dạ biến mất không thấy gì nữa.
Oanh, oanh, oanh…
Vào giờ phút này chuyện không thể tưởng tượng phát sinh, cả đại lục lập tức tỏa ra hào quang hỗn độn, trong một chớp mắt, cả đại lục bị vô số hào quang bao phủ, phóng nhãn nhìn qua khắp nơi là hỗn độn, tất cả mọi người cảm giác mình không phải ở thế giới ban đầu nữa, giờ phút này như mới sinh ra..
“Oanh” một tiếng vang thật lớn, cả đại lục lay động, lúc này biến mất cực nhanh trong hỗn độn, bị điên cuồng thôn phệ.
Vào giờ phút này, một đầu Cô Bằng xuất hiện trước mặt của mọi người, đầu Côn Bằng này lưng gánh vác vòm trời, quanh thân có ngôi sao lên xuống, thân hình to lớn như đại lục.
“‘Rầm Ào Ào'” nước biển vang lên, Lý Thất Dạ bị nước biểm lại bị cái đuôi của Côn Bằng tùy ý quét qua, lúc này quay về Cốt Hải, đây chính là cái đuôi Côn Bằng quét nước trong truyền thuyết, giống như như vươt qua vô số không gian.
“Phanh” một tiếng, cái đuôi của Côn Bằng quét qua, vốn hăc sám tài quyết có thể giải trừ chúng Lý Thất Dạ, lúc này dưới Côn Bằng tùy ý quét qua, hắc ám tài quyết không chịu nổi một đòn.
Nhìn qua hình ảnh Côn Bằng cực lớn hiện ra bầu trời, tất cả mọi người ngơ ngác nhìn qua, cho dù là Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi cũng phải mở to cái miệng anh đào nhỏ nhắn, các nàng đều có chút không dám tin nhìn qua trước mắt của mình.
Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi cũng biết, khối đại lục này là thi thể Côn Bằng, các nàng thật không ngờ alij có ngày nhìn thấy Côn Bằng như vậy!
– Côn Bằng sao?
Ngay cả đại nhân vật tiếng tăm lừng lẫy nhìn thấy Côn Bằng, cũng phải run rẩy, hai chân bất tranh khí như nhũn ra, muốn đứng cũng không vững!
– Đại đạo như sơ!
Vào thời điểm này miệng Côn Bằng mở ra, nói là Lý Thất Dạ. Lúc này, Lý Thất Dạ thập phần hưởng thụ lực lượng này, lực lượng đại đạo như sơ.
Đại đạo như sơ, đây là thiên phú của Côn Bằng, trong bất tri bất giác, Lý Thất Dạ tìm hiểu thiên phú của Côn Bằng!
Lúc này đây Lý Thất Dạ thực sự không phải là dùng chết chết Côn Bằng do tủ ư chương triệu hoán, ngươi cỉ nhờ nó tìm hiểu cơ tộc.
Hiện tại Lý Thất Dạ hắn hiểu ra Côn Bằng có thiên phí đại đạo như sơ, cho nên Lý Thất Dạ mượn lực lượng Côn Bằng làm việc càng dễ dàng!
– Ở chỗ này, cũng không phải chỉ ngươi có thể mượn nhờ lực lượng tới từ cốt hải.
Côn Bằng mở miệng, Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
Lời này vừa vang lên, “Oanh” một tiếng vang thật lớn, Côn Bằng tùy ý môt kích đánh qua chỗ Mộng Trấn Thiên, chỉ một kích tùy ý này tất cả đều trở nên tái nhợt vô lực, tất cả đều không chịu nổi một kích.
Chương 2120: Một kích vô địch (1)
– Giết!
Mộng Trấn Thiên nhìn thấy một kích này cũng biến sắc, điên cuồng hét lên một tiếng, đạo hóa vạn pháp, phong thiên trấn địa. Không thể không thể hiện Mộng Trấn Thiên cường đại, hắn vừa ra tay thì tụ tập linh lực lần thứ hai, hắn muốn đánh vỡ trấn áp này.
Thực lực như hắn cầm trinh trích nguyệt, luyện hóa vạn vực, tất cả chỉ là bữa ăn sáng mà thôi.
Nhưng mà lúc này mặc kệ Mộng Trấn Thiên mạnh cỡ bao nhiêu, mặc kệ hắn công phách tạo hóa mạnh mẽ cỡ nào, một kích của Côn Bằng trở nên không hề trọng yếu, trừ phi chân thân của hắn đích thân tới còn đáng nhìn, nếu không, chỉ là đạo thân không thể ngăn cản một kích của Côn Bằng.
“Rầm rầm rầm” từng tiếng nổ vang lên, lực lượng mạnh mẽ của Mộng Trấn Thiên ngăn cản đã sụp đổi, phương pháp thì đại đạo làm vỡ vụn, căn bản không cách nào chèo chống!
Phải biết rằng, đồn đãi nói đầu Côn Bằng này khi còn sống có lực lượng cấp bậc Tiên Đế, hiện tại Lý Thất Dạ mượn thiên phú của nó, vận dụng đại đạo như sơ mới dánh ra một kích mạnh như vậy, đây là suy nghi của các quốc gia khác.
“Phanh” một tiếng vang lên, cuối cùng nhất, tất cả đều trở nên ảm đạm vô quang, Côn Bằng nghiền áp một kích này, toàn thân Mộng Trấn Thiên lúc này tiên quang dập tát, giống như ngọn nến trước gió, vừa bắt dầu thì vô số pháp tắc của Mộng Trấn Thiên đan vào đạo thân, mỗi tắc huyết nhục phân giải ra, cả đạo thân nát bấy, trong nháy mắt tan thành tro bụi.
– Không!
Nhìn thấy một màn như vậy, có người không khỏi kêu thảm một tiếng, tiếng kêu thảm thiết này vô cùng thê lương, tiếng kêu thảm như vậu là do đạo thân Mộng Trấn Thiên phát ra, cũng do đệ tử Mị Linh phát tới.
Dưới một kích này, đạo thân Mộng Trấn Thiên tan thành mây khói, trong nháy mắt đã biến mất trong phong vân, giống như chưa từng tồn tại qua.
Một đầu Côn Bằng chìm nổi trên bầu trời, đây là thần thú hồng hoang trong truyền thuyết, nó tồn tại trong thời đại vô cùng xa xôi, là cao cao tại thượng, dường như trong thiên địa tất cả sinh linh dưới nó đều là yếu ớt như vậy, đều không đáng giá được nhắc tới.
Cảnh trước mắt làm rung động tất cả mọi người, kể cả Thuần Dương Tử, trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người vẫn còn thẫn thờ thật lâu.
– Không có khả năng, không có khả năng!
Qua rất lâu sau đó, có cường giả Mị Linh phục hồi tinh thần lại, từ trong thất hồn lạc phách ngắn ngủi, lắc đầu, thì thào tự nói.
Trong khoảng thời gian ngắn, rất nhiều người vẫn không cách nào đối diện với sự thật này, đối với bọn họ mà nói, đả kích quá lớn như vậy là không cách nào thừa nhận được.
Trước đó bên ngoài Động Đình hồ, Lý Thất Dạ đã từng từ Minh Nhân Đao đao ý trảm hải thần, thời điểm ở chiến nhai, Lý Thất Dạ đã từng nhấc tay tiêu diệt Đế Vương Cốc. Hai chuyện này làm cho Hải Yêu tuyệt vọng.
Vào hôm nay, chuyện này cũng xảy ra trên người Mị Linh nhất tộc, bao nhiêu người ký thác hy vọng lên Mộng Trấn Thiên, bao nhiêu Mị Linh từng dùng Mộng Trấn Thiên làm ngạo, bao nhiêu người suy nghĩ, Mộng Trấn Thiên chính là vô địch chân chính.
Nhưng mà hôm nay Mộng Trấn Thiên bị Lý Thất Dạ nghiền diệt tan thành mây khói, quản chi đây là đạo thân, nó đã đánh nát mộng tưởng của vô số người, mà thanh danh vô địch của Mộng Trấn Thiên cũng bị đánh nát bấy!
Chuyện như vậy làm cho rất nhiều người sùng bái Mộng Trấn Thiên, trên người hắn ký thác y vọng Mị Linh đã không cách nào tiếp nhận, chuyện này vậy quá là tàn khốc
Mộng Trấn Thiên vô địch, hôm nay cứ bại như vậy, đạo thân bị nghiền nát bấy, tan thành mây khói!
Không ít Mị Linh trong khoảng thời gian ngắn sắc mặt tái nhợt, rất nhiều người không chịu nổi đả kích này đặt mông ngồi dưới đất, thẫn thờ thật lâu.
Lúc này ngay cả Hải Yêu cũng có cảm giác đồng bệnh tương liên, cũng thần thái uể oải, giống như thất hồn lạc phách.
Bá ——một tiếng vang lên, lúc này Côn Bằng biến hóa nhanh chóng, biến hóa không thể tưởng tượng nổi, nó hóa thành Thiên Bằng, hai cánh của nó che phủ cả bầu trời Cốt Hải.
Hóa thành bằng, khí túc hồng hoang đáng sợ trên người của nó hiện ra, dưới khí tức cổ xưa này, mặc kệ ngươi là cường đại cỡ nào, có thể tưởng tượng trong thời đại xa xưa một con Côn Bằng là kinh khủng bực nào, là cường đại cỡ nào.
Quản chi là Thần Hoàng, sắc mặt trắng bệch, đôi mát mở to sâu sắc nhìn lên trời, nhìn qua Thiên Bằng, thật lâu nói không ra lời.
Đạo hạnh nông cạn dưới khí tức hồng hoang như thác nước kia, căn bản không thể động đậy, liền nhúc nhích ngón tay đều không có, trực tiếp bị trấn áp.
Thiên Bằng bay lượn chung quanh, thẳng lên cửu thiên, trong nháy mắt biến mất ở sâu trong vòm trời, nhưng mà trong một chớp mắt, nó lại xuất hiện trên đầu của mọi người, Thiên Bằng cực lớn bao phủ đỉnh đàu của mọi người, cách mọi người chỉ gần trong gang tấc.
Khoảng cách gần như vậy, cảm thụ khí tức thần thú, ngay cả Thần Hoàng hai chân cũng nhũn ra, bởi vì khí tức quá cổ xưa, làm cho người ta theo bản năng sinh ra sợ hãi.
– Vỗ lên mặt nước ba nghìn vạn dặm, bay lượn cửu thiên chín ngàn vạn dặm.
Lý Thất Dạ thập phần hưởng thụ thiên phú của Côn Bằng, đại đạo như sơ, hắn lúc này than thở nói ra.
Dưới Thiên Bằng cực lớn này, lúc này tất cả mọi người không dám lớn tiếng thở, dường như Thiên Bằng kia có thể một trảo bóp nát vô số người.
Cuối cùng nhất,Thiên Bằng cực lớn biến mất, trên bầu trời chỉ có Lý Thất Dạ một người đứng ở nơi đó, hắn vẫn phong khinh vân đạm, là tùy ý tùy tâm như vậy.
Lúc này nhìn qua Lý Thất Dạ bình thản chẳng có gì lạ, rất nhiều người cảm giác kính sợ, giờ phút này không ai biết nên nói cái gì cho phải? Ai dám nói hắn không có tư cách tranh thiên mệnh với Mộng Trấn Thiên!
Sự thật đã bày ra trước mắt, Lý Thất Dạ sẽ trở thành kình địch cả đời của Mộng Trấn Thiên! Cho dù rất nhiều Mị Linh không muốn đi tiếp nhận chuyện này, nhưng mà trong nội tâm cũng đồng dạng minh bạch.
Đỉnh Khải Nguyên Dạ – Vấn Dạ Chi Dạ – Truyện Ma Tu Đỉnh Luyện Thần Ma – Thỉnh chư vị nghé thăm…!
– Đương thời, ai có thể địch!
Cuối cùng liền Thuần Dương Tử cũng phải thở dài nói như vậy.
Mà Trầm Hải Thần Vương vẫn không vừa mắt Lý Thất Dạ không thừa nhận cũng không được, đương thời chỉ sợ thật sự là Lý Thất Dạ có tư cách trở thành Tiên Đế nhất, hắn tuy khó chịu với Lý Thất Dạ, nhưng giờ này khắc này, hắn không thừa nhận không được, lúc ấy phản đối động thu với Lý Thất Dạ, không có đi báo thù cho tiểu thiếp, đây là lựa chọn sáng suốt cỡ nào! Cũng là quyết định cơ trí nhất cả đời của hắn!
– Trở về nói cho Mộng Trấn Thiên, lại ngăn cản đường của ta, ta chém chân thân của hắn!
Lý Thất Dạ đứng ở nơi đó, nhìn qua Xích Hỏa lão tổ nói ra. Hắn nói tùy ý như vậy, không sao cả.
Mở miệng muốn trảm Mộng Trấn Thiên, hơn nữa nói tùy ý như vậy, đổi lại là trước kia, đó là chuyện không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng mà lúc này cả tràng diện lặng ngắt như tờ, không người nào dám nói nữa chữ không, càng không người nào dám cười nhạo Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ nói một câu rất tùy ý, để cho người trong nơi này hít thở không thông, ngay cả Mộng Trấn Thiên đã từng vô địch, bây giờ Lý Thất Dạ trong miệng nói ra giống như a miêu a cẩu, muốn chém giết thì chém giết, tư thái này làm cho người ta thở không ra hơi.