Đế Bá Audio Podcast
Tập 404 [Chương 2016 đến Chương 2020]
❮ sautiếp ❯Chương 2016: Thần Mộng Thiên mượn hơi (2)
Trong văn thư ba chữ “Mộng Trấn Thiên” này chính là rầm rộ, vừa thấy ba chữ này, đã có một khí tức uy vũ vô song đập vào mặt, tựa hồ Mộng Trấn Thiên vô địch đã đứng ở trước mắt như nhau.
– Không biết Tào kiếm chủ vì chuyện gì mà đến?
Nhận công văn, sau đó Liễu Như Yên cười nhạt một tiếng nói rằng.
Tào Quốc Kiếm há mồm muốn nói, thế nhưng, thấy Lý Thất Dạ đại mã kim đao ngồi ở chỗ kia, đã ngậm miệng lại.
– Lý công tử cùng Vô Cấu Tam Tông ta, chính là người một nhà, Tào kiếm chủ có lời gì, không ngại nói thẳng.
Trác Kiếm Thi dịu dàng nhã nhặn chậm rãi nói rằng.
Tào Quốc Kiếm không khỏi nhìn nhiều Lý Thất Dạ vài lần, cuối cùng nói rằng:
– Trác tông chủ, Liễu tông chủ, sư tôn ta xuất thế, tất là có thể thành tựu Tiên Đế, lúc này ta thụ sư tôn nhờ vả đến đây, chính là chỉ ở ta ngươi hai phái cộng kết liên minh, dẫn dắt Thiên Linh Giới mị linh, vì một thời đại thịnh thế mới mà làm ra cống hiến bất hủ.
Tào Quốc Kiếm nói ra nói như vậy, đây đã là chuyện tình ở trong dự liệu của Trác Kiếm Thi và Liễu Như Yên, Mộng Trấn Thiên muốn trở thành Tiên Đế, hắn đối với dẫn dắt chuyện mị linh tộc như vậy đích thật là có suy nghĩ, có thể dẫn dắt mị linh tộc, trong tương lai nắm giữ chủng tộc trong lịch sử lưu lại nồng đậm một khoản, bất kể là đối với ai mà nói, vinh hạnh như vậy đích thật là một loại mê hoặc làm cho không người nào có thể cự tuyệt.
Huống chi, nếu là có thể đạt được Vô Cấu Tam Tông chi trì, đây không chỉ là có thể được đáo Thiên Linh Giới đại lượng mị linh chi trì, cũng là có thể đat được Vô Cấu Tam Tông loại lực lượng cường đại này vì con đường hắn đi thông Tiên Đế bình định một ít cản trở.
– Thừa thụ Mộng tiền bối để mắt.
Trác Kiếm Thi mỉm cười, nhẹ nhàng mà lắc đầu, nói rằng:
– Chúng ta Vô Cấu Tam Tông, luôn luôn đều là nhàn vân dã hạc, không có tâm tranh hùng thiên hạ, Mộng tiền bối thật là hảo ý, Vô Cấu Tam Tông chúng ta xin tâm lĩnh.
Trác Kiếm Thi nói lời này để Tào Quốc Kiếm không khỏi ngẩn ra, hắn thật không ngờ Trác Kiếm Thi nhanh như vậy đã làm ra quyết định, hơn nữa cự tuyệt được thẳng thắn như thế, điều này thật sự là nằm ngoài dự liệu của hắn.
Tào Quốc Kiếm phục hồi tinh thần lại, vội vàng lên tiếng nói:
– Trác tông chủ không nên hiện tại đã làm ra quyết định, sư tôn ta cũng hi vọng Vô Cấu Tam Tông có thể cẩn thận suy tính một chút việc hai nhà liên minh, Trác tông chủ trở lại cùng với chư lão sau khi thương nghị tái tác quyết định cũng không trễ.
Tào Quốc Kiếm nói lời này mặc dù là đang khuyên nhủ Trác Kiếm Thi, thế nhưng, trong lời này có chuyện, nói ngoại huyền âm có điểm không giốngi, thậm chí là có điểm uy hiếp.
– Ta hiện tại có thể trịnh trọng trả lời Tào kiếm chủ, Vô Cấu Tam Tông ta không có tâm tranh hùng thiên hạ, tranh giành phong vân, Mộng tiền bối thật là hảo ý, chúng ta tâm lĩnh.
Trác Kiếm Thi thần thái cũng là thập phần trang trọng, chậm rãi nói rằng:
– Ta đây nói không chỉ là có thể đại biểu Thánh Tuyền Tông của ta, cũng có thể đại biểu toàn bộ Vô Cấu Tam Tông.
Trác Kiếm Thi nói thế cũng xác thực không phải là bởi vì nhất thời nổi hứng, càng không phải là tự tiện chủ trương, trên thực tế, Trác Kiếm Thi lần này xuất sơn, Vô Cấu Tam Tông lão tổ đều đã cho Trác Kiếm Thi chỉ định rõ ràng, đó chính là Lý Thất Dạ!
Đối với Vô Cấu Tam Tông mà nói, ủng hộ một người chân chính cự kình, so với đầu nhập vào một vị Tiên Đế còn muốn tin cậy hơn.
Bọn họ Vô Cấu Tam Tông tổ kình có cũng đủ thực lực cường đại, nếu là người có cự kình mà nói, vậy thì càng là có thể chân chánh phát huy uy lực tổ kình của bọn họ.
Huống chi, bọn họ Vô Cấu Tam Tông tổ kình cùng với kỵ kình người kết hợp, có thể quét ngang thế gian tất cả cường địch.
Đối với Vô Cấu Tam Tông bọn hắn mà nói, cùng với ôm bắp đùi của Mộng Trấn Thiên, không bằng có được Lý Thất Dạ kỵ kình nhân như vậy, huống chi, Vô Cấu Tam Tông bọn họ cũng giống vậy xem trọng Lý Thất Dạ, cho rằng Lý Thất Dạ cũng có cơ hội trở thành Tiên Đế.
Trác Kiếm Thi cùng với Lý Thất Dạ ở chung mấy ngày nay, vậy thì càng thị kiên định quyết tâm của nàng, nếu là có thể lưu lại Lý Thất Dạ, so cái gì đều trọng yếu hơn.
Trác Kiếm Thi trực tiếp cự tuyệt, thái độ kiên định như vậy, điều này làm cho Tào Quốc Kiếm đều ngạc nhiên một chút, ở trước khi tới đây, hắn có thể nói là đã có chuẩn bị, thậm chí có thể nói, chỉ cần Vô Cấu Tam Tông có ý định cùng Thần Mộng Thiên bọn hắn liên minh, rất nhiều điều kiện đều có thể ngồi xuống nói một chút.
Nhưng mà, hiện tại Trác Kiếm Thi ngay cả điều kiện cũng không nói, liền trực tiếp cự tuyệt, đây hoàn toàn là nằm ngoài Tào Quốc Kiếm dự liệu.
– Trác tông chủ, cái này cũng không cần lập tức trả lời, Trác tông chủ còn có thể từ từ suy nghĩ lại…
Tào Quốc Kiếm mang nói là nói.
– Việc này đã không cần nghĩ lại.Tà Chi Nguyệt Dạ – Nguyệt chi Hạ Tường Liêu – Truyện TÀ Tu Dị Thế Tà Quân – Thỉnh chư vị nghé thăm…!
Trác Kiếm Thi vẫn không trả lời Tào Quốc Kiếm, Liễu Như Yên đã lạnh nhạt nói:
– Trác sư tỷ nói lời này, cũng chính là đại biểu cho thái độ của Thôn Ma Tông chúng ta, đồng dạng cũng là đại biểu cho thái độ của Vô Cấu Tam Tông chúng ta.
Trác Kiếm Thi cự tuyệt cũng thôi đi, hiện tại liền Liễu Như Yên đều nói ra như thế, kết quả như vậy, để Tào Quốc Kiếm có chút khó lòng tiếp thu.
Dù sao, lúc này đây đến đây mượn hơi Vô Cấu Tam Tông, là hắn hướng sư tôn Mộng Trấn Thiên xin đi giết giặc, để lần này mượn hơi Vô Cấu Tam Tông, hắn đã làm không ít chuẩn bị, bất luận là nghị xử điều kiện, hay là vì sau đó rải lên đường, hắn đều đã thuyết phục trong tông môn rất nhiều lão tổ.
Hiện tại Trác Kiếm Thi và Liễu Như Yên đột nhiên một tiếng cự tuyệt, điều này làm cho Tào Quốc Kiếm trước đó toàn bộ chuẩn bị đều là uổng phí, trước đó tất cả kế hoạch, tất cả tính toán, đều là nước chảy về biển đông.
Tào Quốc Kiếm thật sâu hít thở một cái khí, nghiêm túc đối với Trác Kiếm Thi và Liễu Như Yên nói rằng:
– Trác tông chủ, Liễu tông chủ, các ngươi cũng là rõ ràng, sư tôn ta ở thời đại này xuất thế, vấn đỉnh thiên mệnh, bước tiến của hắn là không người có thể ngăn, không người có thể địch lại. Cũng không phải là ta mèo khen mèo dài đuôi, càng không phải là ta tự mình quảng cáo rùm beng, thiên hạ ngoại trừ sư tôn ta, Tiên Đế chi vị, còn có người phương nào có tư cách này!
Tào Quốc Kiếm khẩu khí này thật là không nhỏ. Bất quá, hắn nói ra lời này cũng không phải là hoàn toàn mặt dầy, cũng nói ra mấy phần tình hình thực tế, đương kim thiên hạ, thậm chí là cửu giới, người chân chính có thực lực cùng với Mộng Trấn Thiên tranh thiên mệnh là lác đác không có mấy. Chí ít trong vòng mười năm qua là như vậy.
Nghe được Tào Quốc Kiếm nói, Lý Thất Dạ ngồi ở chỗ kia không khỏi nở nụ cười.
Ở trên điểm mấu chốt này, Lý Thất Dạ cất tiếng cười to, hành động này đã khiến Tào Quốc Kiếm sắc mặt đại biến, vốn có, hắn đối với Lý Thất Dạ đã có cái nhìn phiến diện, chỉ bất quá chuyến này hắn tới lôi kéo Vô Cấu Tam Tông, do đó, tạm thời đem ân oán giữa đệ tử của mình và Lý Thất Dạ vứt qua một bên.
Chương 2017: Vả miệng
Hiện tại Lý Thất Dạ dĩ nhiên cất tiếng cười to, đây chẳng phải là đang cười nhạo Thần Mộng Thiên. Chẳng phải là đang cười nhạo sư tôn hắn Mộng Trấn Thiên hay sao?
– Không biết Lý công tử vì sao mà cười?
Tào Quốc Kiếm coi như là nhân vật có mặt mũi, đã từng quát tháo bát phương, hắn không có trở mặt tại chỗ, chỉ là lạnh lùng hỏi nói.
Lý Thất Dạ chỉ là nở nụ cười một chút, nói rằng:
– Không có gì, tùy ý cười cười mà thôi. Bất quá, ngươi đều đã mở miệng hỏi, ta đây cũng thuận miệng nói một câu. Tiên Đế chi vị, sư phụ ngươi không đùa.
Lý Thất Dạ vừa nói ra lời này. Nhất thời để Tào Quốc Kiếm sắc mặt khó coi tới cực điểm, Bao Ngọc Cường vẫn khoanh tay đứng ở bên cạnh Tào Quốc Kiếm càng thoáng cái nhảy dựng lên.
– Họ Lý, chớ có làm càn!
Bao Ngọc Cường hét lớn:
– Sư tổ ta chính là cửu thiên thập địa vô địch, bằng vào lời này của ngươi, đã đủ để cho ngươi chết không có chỗ chôn!
Đối với hắn kêu gào nói vậy, Lý Thất Dạ đều lười đến liếc mắt nhìn nhiều thêm một cái.
Tào Quốc Kiếm khẽ khoát tay một cái. Để đồ đệ mình đứng ở bên cạnh, hắn trầm giọng đối với Lý Thất Dạ nói rằng:
– Lý công tử, ngươi cùng tiểu đồ có ân oán, ta cũng có nghe qua. Thế nhưng, ân oán giữa đám vãn. Làm trưởng bối ta cũng không nhiều đi qua hỏi…
– Ta niệm Lý công tử cũng là một nhân tài, nếu như Lý công tử lúc đó tìm nơi nương tựa sư tôn, ta tin tưởng lấy tài năng của Lý công tử, tất có thể trở thành là một viên Đại tướng dưới trướng của sư tôn ta, về phần giữa ngươi cùng với tiểu đồ có ân oán, đó cũng là xóa bỏ. Sư tôn ta cầu hiền như khát nước, điều này đối với Lý công tử mà nói, chính là thời cơ cực tốt để trở nên nổi bật…
Tào Quốc Kiếm mấy lời này nói xong rất có trình độ, cũng là nói được rất đại độ, lúc này cũng không có nhục một thân phận này của hắn.
– Lời này ngươi hãy tìm người khác nói đi thôi.
Lý Thất Dạ cười cắt đứt Tào Quốc Kiếm nói, vừa cười vừa nói:
– Bằng vào sư phụ ngươi Mộng Trấn Thiên, còn không có tư cách đó mời chào ta.
– Ngươi —
Lý Thất Dạ trắng trợn khiêu khích như vậy, nhất thời để Tào Quốc Kiếm sắc mặt khó coi tới cực điểm.
Sư phụ hắn Mộng Trấn Thiên uy hiếp cửu thiên thập địa, hắn vừa xuất thế, thế nhân đều cho rằng Tiên Đế không phải ắn còn ai, ngày hôm nay Lý Thất Dạ một vãn bối dĩ nhiên khiêu khích như thế, vậy làm sao không khiến Tào Quốc Kiếm sắc mặt xấu xí tới cực điểm đây?
– Thứ không biết chết sống, dĩ nhiên dõng dạc!
Bao Ngọc Cường không khỏi hét lớn:
– Sư phụ, xuất thủ giáo huấn một chút hạng người không biết trời cao đất rộng này…
“Ba –” một tiếng, Bao Ngọc Cường còn chưa nói hết lời, Lý Thất Dạ một cái tát đã quăng tới, tại chỗ liền đem Bao Ngọc Cường tát bay, đánh cho hắn phun ra một ngụm máu tươi.
– Ngươi là có ý gì!
Ở phía sau, Tào Quốc Kiếm cũng không nén được tức giận nữa, sắc mặt đại biến, lớn tiếng quát dẹp đường.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt vừa cười vừa nói:
– Nếu hắn đều nói phải xuất thủ giáo huấn ta, ta đây còn khách khí làm gì? Ngươi là, sư phụ, có phải cũng muốn xuất thủ đến giáo huấn ta một chút hay không?
– Lý Thất Dạ, ngươi chớ có quá làm càn.
Tào Quốc Kiếm sắc mặt xấu xí tới cực điểm, lạnh lùng nói rằng:
– Bản tọa tuy rằng không cùng ngươi không chấp nhặt, nhưng, vậy không có nghĩa là ngươi có thể ở trước mặt ta làm càn!
Lúc này, hắn hai mắt trán phóng ra quang mang đáng sợ.
Trên lưng hắn thần kiếm vang lên tiếng kiếm ngân vang, tuy rằng thần kiếm còn không có ra khỏi vỏ, cũng đã là tản mát ra kiếm ý đáng sợ rồi!
– Sư phụ, báo thù cho ta, giết tiểu súc sinh này, lột da hắn..
Lúc này Bao Ngọc Cường từ trên boong thuyền bò dậy, lớn tiếng kêu to nói rằng.
Ở bên ngoài tu sĩ cũng không biết bên trong đã xảy ra chuyện gì, đột nhiên nhìn thấy Bao Ngọc Cường bị người đánh bay ra, đều thoáng cái trợn tròn mắt.
Nghe được Bao Ngọc Cường nói, Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười, đứng lên đi ra ngoài, nhàn nhã vừa cười vừa nói:
– Cũng tốt, ta có vài ngày không có hoạt động một chút gân cốt, muốn đánh một trận đúng không, ra đi, không nên đem thuyền của người ta làm hư.
Thấy Lý Thất Dạ từ bên trong đi ra, Bao Ngọc Cường lập tức bị dọa đến liền lùi lại vài bước, mặc dù có sư phụ hắn làm chỗ dựa vững chắc, lo lắng tương đối cứng rắn, thế nhưng, hắn cũng là bị Lý Thất Dạ đánh sợ rồi.
– Muốn đánh nhau.
Thấy tư thế như vậy, phía ngoài rất nhiều tu sĩ dù chưa biết có chuyện gì xảy ra, thế nhưng, bọn họ cũng đều biết một hồi long tranh hổ đấu muốn bắt đầu.
– Lý Thất Dạ, được rồi!
Tào Quốc Kiếm cũng biết đồ đệ của mình xa xa không phải đối thủ của Lý Thất Dạ, lập tức chắn trước mặt của Bao Ngọc Cường, lạnh lùng nói rằng:
– Tuy rằng ngươi là cường đại, nhưng, cũng không phải ngươi muốn giết người liền giết người! Thần Mộng Thiên đệ tử ta cũng không phải tùy tiện làm quả hồng mềm cho người bóp nắn.
Trốn ở phía sau sư phụ, có sư phụ làm chỗ dựa, Bao Ngọc Cường liền lá gan càng lớn hơn, hắn cũng theo Tào Quốc Kiếm nói kêu to lên nói rằng:
– Không sai, họ Lý, ngươi thì tính là cái thá gì, cũng dám nói cùng với sư tổ ta tranh phong, cũng dám đối với sư tổ ta bất kính, chỉ bằng ngươi, ngay cả xách giày cho sư tổ ta cũng không xứng, sư tổ ta một tay ngón tay là có thể bóp chết ngươi…
Bao Ngọc Cường lần trước bị Lý Thất Dạ đánh một trận, trong lòng vẫn luôn căm giận bất bình, hận không giết được Lý Thất Dạ trả thù này, thế nhưng, hắn biết mình cũng không phải đối thủ của Lý Thất Dạ.
Hiện tại sư phụ hắn ở đây, hắn vừa lúc muốn mượn dùng tay của sư tôn hắn giết Lý Thất Dạ, chính là bởi vì như vậy, hắn thừa cơ hội này châm lửa phiến, chỉ cần giết Lý Thất Dạ, là có thể để hắn rửa mối nhục trước.
Bao Ngọc Cường nói để Tào Quốc Kiếm không khỏi nhíu mày một cái, lần này hắn đến đây là cùng với Vô Cấu Tam Tông trao đổi việc kết minh, đồ đệ hắn vừa nói ra lời này, nhất thời làm cho cả bầu không khí tràn đầy mùi thuốc súng, thế nhưng, ở trước mắt bao người, hắn cũng không có khả năng hò hét mắng đồ đệ mình.
Đồ đệ mình bị người khi dễ, còn kêu mắng đồ đệ mình, vậy chính là để cho người khác cho rằng Thần Mộng Thiên bọn họ quá dễ khi dễ, để cho người khác cho rằng Thần Mộng Thiên là quả hồng mềm người người đều có thể bóp nắn.
– Phải —
Nghe được Bao Ngọc Cường nói, Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói rằng:
– Ta đây ngược lại muốn nhìn xem Mộng Trấn Thiên cường đại bao nhiêu, tục ngữ nói, giết tiểu nhân, còn không sợ lão đi ra không?
Lời nói vừa rơi xuống, thân ảnh lóe lên, hướng Bao Ngọc Cường đánh tới.
Thấy Lý Thất Dạ hướng đồ đệ mình xuất thủ, Tào Quốc Kiếm biến sắc, “Đang” một tiếng, phía sau hắn thần kiếm ra khỏi vỏ, muốn ngăn cản Lý Thất Dạ.
– Tào kiếm chủ đã muốn xuất thủ, ta cùng ngươi đi lên mấy chiêu!
Chương 2018: Nội tình mạnh yếu (1)
Tào Quốc Kiếm thần kiếm ra khỏi vỏ, Trác Kiếm Thi cũng là một kiếm chém ngang đến, một kiếm của nàng đâm thẳng tới Tào Quốc Kiếm.
“Đang” một tiếng, song kiếm đụng nhau, tinh hỏa lắp bắp, kiếm quang tận trời, đâm rách vòm trời.
Sắc mặt của Tào Quốc Kiếm trầm xuống, huyết khí phun trào, Thần Hoàng chi uy tàn sát bừa bãi, thần kiếm của hắn trong nháy mắt là kiếm đạo ba nghìn, trong lúc kiếm đạo thư giãn, không chỉ là muốn đem Lý Thất Dạ kéo vào trong kiếm đạo, đồng thời cũng muốn đem Trác Kiếm Thi đánh ngang tới một kiếm trấn áp.
Thế nhưng, Trác Kiếm Thi không chút nào tỏ ra yếu kém, “Ông” một tiếng vang lên, khí lực hiện lên, quang mang xán lạn loá mắt, Thánh Tuyền Thể! Ở trong chớp nhoáng này, Trác Kiếm Thi huyết khí lấy tốc độ bão táp không thể tin nổi, trong một sát na, Trác Kiếm Thi huyết khí thành gấp mấy trăm lần thậm chí là gấp mấy nghìn lần bão táp, dưới vô cùng vô tận huyết khí bão táp như vậy, điều này làm cho Trác Kiếm Thi một kiếm uy lực điên cuồng bạo phát.
Ở trong lúc điện quang hỏa thạch này, Trác Kiếm Thi một kiếm uy lực đột nhiên lại một cái cực hạn, giống như là từng đám tinh thần nổ tung ra, một kiếm của nàng trong nháy mắt mở ra lĩnh vực diện tích vô cùng, ở dưới tuyệt đối kiếm vực, trong nháy mắt hướng phía kiếm đạo của Tào Quốc Kiếm nghiền ép đi.
“Đang” một tiếng, ở trong chớp nhoáng này, hai thanh kiếm tương hỗ áp chế, bất phân thắng bại. Trước đó, kiếm đạo của Tào Quốc Kiếm giữ lấy ưu thế tuyệt đối, thế nhưng, vào giờ khắc này, ở dưới tuyệt đối kiếm vực của Trác Kiếm Thi, kiếm đạo của Tào Quốc Kiếm không chiếm được tiện nghi gì.
Lấy đạo hạnh mà nói, Trác Kiếm Thi đích thật là không bằng Tào Quốc Kiếm đã trở thành đại thần hoàng, thế nhưng, Trác Kiếm Thi chính là tiên thể trung thành.
Trác Kiếm Thi tu luyện chính là Thánh Tuyền Thể, khi Thánh Tuyền Thể của nàng một ngày bạo phát, điều này sẽ khiến cho nàng có vô cùng vô tận huyết khí, ở dưới biển vô cùng huyết khí chống đỡ, đây sẽ để thực lực của Trác Kiếm Thi điên cuồng tăng vọt.
Quản chi chiêu thức bình thường nhất, ở vô cùng vô tận, dưới huyết khí bàng bạc vô song chống đỡ, cũng sẽ biến thành chiêu thức cực cường mãnh hữu lực, bá đạo hung ác nhất.
Thánh Tuyền Thể không chỉ là để huyết khí trở nên bàng bạc biển, hơn nữa, huyết khí là vô cùng vô tận, có thể vô hạn thời gian kéo dài, điều này ý nghĩa, tu sĩ tu luyện Thánh Tuyền Thể, ở trên chiến trường cũng không phải người cường đại nhất, nhưng tuyệt đối là người kiên cường nhất!
Trong lúc Trác Kiếm Thi tuyệt đối kiếm vực cùng với Tào Quốc Kiếm kiếm đạo giằng co lẫn nhau, Lý Thất Dạ đã là trong nháy mắt giữ lấy cái cổ của Bao Ngọc Cường, thoáng cái đem cả người hắn treo lên.
Bao Ngọc Cường trong khoảng thời gian ngắn nhất thời hai mắt trắng dã, ngay cả thở đều không thở nổi.
– Mặc dù nói, một con kiến hướng ngươi kêu gào, ngươi không nhất định phải cùng với con kiến đó tính toán một phen.
Lý Thất Dạ kẹp ở cổ của Bao Ngọc Cường, nhàn nhạt vừa cười vừa nói:
– Thế nhưng, nếu như một con kiến leo đến bên chân ta dương nanh múa vuốt, con người của ta cũng luôn luôn đều không ngại một cước đem hắn giết chết.
– Sư, sư phụ, cứu ta!
Ngay khi tử thần cách mình gần như vậy, Bao Ngọc Cường rốt cục sợ hãi, sắc mặt hắn trắng bệch, hướng sư phụ hắn cầu cứu.
– Lý Thất Dạ, ngươi thật sự muốn cùng với Thần Mộng Thiên ta là địch sao?
Tào Quốc Kiếm cũng đã biến sắc, tuy rằng hắn là đại thần hoàng, thế nhưng, lấy tư thái của Trác Kiếm Thi, ba năm chiêu hắn không có khả năng đánh bại Trác Kiếm Thi, huống chi, Trác Kiếm Thi thân có Tiên Đế bảo Binh!
Khi đồ đệ của hắn sinh tử nguy nan, hắn lập tức hét lớn một tiếng, bày ra chỗ dựa của mình, trầm giọng quát lớn:
– Lý Thất Dạ, ngươi cũng nên nghĩ lại, ngày hôm nay ngươi nếu là giết đệ tử ta, chính là cùng ta là địch, cùng sư tôn ta là địch! Đến lúc đó, trời đất tuy lớn, chỉ sợ không có chỗ cho ngươi dung thân!
Tào Quốc Kiếm nói lời này ý uy hiếp đã là hết sức rõ ràng, lời này cũng không phải là đại ngôn quyết từ, cũng không phải khẩu xuất cuồng ngôn.
Ở đây rất nhiều tu sĩ nghe được nói như vậy, trong lòng cũng không khỏi hơi bị rùng mình, coi như là thế hệ trước đại hiền đều trong lòng hơi bị phát lạnh.
Ở trước mắt bao người giết Mộng Trấn Thiên đồ tôn mà nói, chỉ sợ Mộng Trấn Thiên là tuyệt đối nuốt không trôi khẩu khí này, Mộng Trấn Thiên cường đại. Đây là chuyện tình tất cả mọi người biết. Nếu là thật đến lúc Mộng Trấn Thiên trở thành Tiên Đế.
Như vậy. Thành địch nhân của Tiên Đế. Hậu quả hoàn toàn có thể tưởng tượng, tựa như Tào Quốc Kiếm nói như vậy, thiên địa tuy lớn chỉ sợ không có đất dung thân!
Do đó, Tào Quốc Kiếm nói ra lời đe đọa hung ác như vậy, bất kể là ai, đều phải cân nhắc một chút thực lực của chính mình.
Tào Quốc Kiếm vừa nói ra lời này, Lý Thất Dạ không khỏi lộ ra dáng tươi cười. Loại uy hiếp này đối với người khác mà nói, hoặc là hữu dụng, đối với Lý Thất Dạ vậy căn bản không có tác dụng.
– Tào kiếm chủ, lời này là ý tứ của ngươi, hay là đại biểu cho ý chí của sư tôn ngươi Mộng Trấn Thiên đây?
Liễu Như Yên cũng đều khẽ cười một cái, lạnh nhạt nói.
– Đây là đại biểu cho ý chí của sư tôn ta!
Tào Quốc Kiếm lập tức lớn tiếng nói rằng:
– Lý Thất Dạ, ngươi nếu là cầu tự bảo vệ mình, liền mau chóng thả đồ đệ của ta, bằng không, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi!
Lúc này. Đồ đệ hắn rơi vào trong tay của Lý Thất Dạ, hắn cũng sợ ném chuột vỡ đồ. Hắn ba năm chiêu giết không được Trác Kiếm Thi, vậy ý nghĩa hắn muốn xông qua cứu Bao Ngọc Cường mà nói, chỉ biết sẽ thúc đẩy Bao Ngọc Cường tử vong càng nhanh, hiện tại hắn chỉ có thể mượn thanh uy vô địch của sư tôn hắn tới đe doạ Lý Thất Dạ, hy vọng có thể trấn áp được Lý Thất Dạ, để hắn tha Bao Ngọc Cường một mạng.
Nói như vậy có lẽ có thể hù dọa người khác, thế nhưng, Lý Thất Dạ lộ ra dáng tươi cười, nhàn nhã nói rằng:
– Ta thật sự lại muốn nhìn một cái Mộng Trấn Thiên ý chí là như thế nào, ta cũng có hứng thú nhìn một cái, bằng vào Mộng Trấn Thiên ý chí, có thể cứu được đồ tôn của hắn hay không?
Nói rồi, ngũ chỉ nắm chặt.
Ngay khi Lý Thất Dạ ngũ chỉ nắm chặt, đã nghe được tiếng xương nứt “Răng rắc”, Bao Ngọc Cường kêu thảm một tiếng, lần này sợ đến hắn hồn phi phách tán, hét lớn:
– Sư phụ, cứu ta!
Lý Thất Dạ trần trụi khiêu khích Mộng Trấn Thiên, trong khoảng thời gian ngắn, để tất cả mọi người tại chỗ đều nhìn đến choáng váng.
– Dừng tay!
Lúc này Tào Quốc Kiếm cũng bị ép, hung ác hô gọi, lập tức lấy ra một cái quyển trục, quát lên:
– Sư tôn ta chỉ lệnh ở đây, thấy lệnh như gặp người!
Nói rồi mở ra quyển trục.
Chỉ thấy trên quyển trục này viết một chữ “Xá”, một chữ “Xá” này rầm rộ, một khoản một bức tranh, đều tràn đầy đại đạo vận luật.
Chữ “Xá” này thần uy xa không chỉ có vậy, trong chữ “Xá” này có ẩn hàm ý chí vô địch của Mộng Trấn Thiên, chữ “Xá” này chính là Mộng Trấn Thiên tự tay viết ra.
Chương 2019: Nội tình mạnh yếu (2)
Hạng người đạt tới cảnh giới vô địch như hắn vậy, chỉ bằng vào viết ra ý chí đã đủ để khiến người run rẩy, khiến người hơi bị sợ hãi.
Khi nhìn thấy cái chữ “Xá” này, không biết bao nhiêu người trong lòng phát lạnh, thậm chí có không ít người không tự chủ hai chân trực tiếp run rẩy.
Chữ “Xá” này còn không có trấn áp xuống, chỉ bằng vào thần uy trong đó tản ra để người sợ hãi, điều này có thể nghĩ bản thân Mộng Trấn Thiên là cường đại dường nào.
Ngay khi Tào Quốc Kiếm lấy ra đạo chỉ lệnh này, nhất thời để tất cả mọi người nín thở, bầu không khí thoáng cái trở nên hết sức áp lực.
Đạo chỉ lệnh này không chỉ là đại biểu cho ý chí vô địch đơn giản như vậy. Phải biết rằng, Mộng Trấn Thiên còn sống, hơn nữa, hắn sẽ trở thành Tiên Đế.
Như vậy lúc này có người không để cho tình cảm, vi phạm đạo chỉ lệnh này, đây ý nghĩa đối kháng Mộng Trấn Thiên, cùng với Mộng Trấn Thiên thề không lưỡng lập.
Bất luận là người phương nào, muốn cùng Mộng Trấn Thiên thề không lưỡng lập, đều phải trước tiên nghĩ lại sau đó làm.
Chỉ lệnh nơi tay, kiến bầu không khí thoáng cái trở nên ngưng trọng, trong lòng Tào Quốc Kiếm đại nhân vật này cũng không tránh khỏi có một chút xíu nhỏ đến ý, dù sao sư tôn hắn thần uy vẫn như cũ có thể uy hiếp cửu thiên thập địa, ý chí của sư tôn hắn vẫn là không người có thể cùng chi đối kháng, làm đồ đệ, hắn đương nhiên là vì sư tôn của mình mà kiêu ngạo, lấy sư tôn làm quang vinh.
– Trác tông chủ, Liễu tông chủ, đây cũng là ý chí của sư tôn ta.
Lúc này Tào Quốc Kiếm rất có khí thế bất cứ giá nào, hắn trầm giọng mà nói rằng:
– Ý chí của sư tôn ta, không cho vi phạm! Trác tông chủ nếu là cố ý cùng Thần Mộng Thiên ta là địch, cùng sư tôn ta là địch, vậy thì mời tam sư, đây chính là liên quan tương lai của Vô Cấu Tam Tông, liên quan đến Vô Cấu Tam Tông hưng suy vinh nhục!
Lúc này, song phương có điểm xu thế xé rách da mặt, vừa rồi Tào Quốc Kiếm vẫn là khách khí, thế nhưng, hiện tại song phương vừa động thủ, Tào Quốc Kiếm cũng là nổi hết lửa giận, Thần Mộng Thiên bọn họ chính là khí thế như hồng, sư tôn hắn như mặt trời ban trưa, dựa vào cái gì hắn sẽ chịu Vô Cấu Tam Tông vứt bỏ.
– Mộng Trấn Thiên ý chí thì ngon sao?
Trác Kiếm Thi tính cách tao nhã còn khá một chút, như Liễu Như Yên cá tính ma nữ vậy không giống nhau.
Tào Quốc Kiếm trần trụi uy hiếp như vậy, lần này đã để Liễu Như Yên giận dữ, cười lạnh một tiếng, nói rằng:
– Chớ nói Mộng Trấn Thiên còn không có trở thành Tiên Đế, coi như là Mộng Trấn Thiên trở thành Tiên Đế, ý chí của hắn cũng không có thể đại biểu tất cả! Ý chí đúng không, tốt lắm, vậy nhìn một cái ý chí của Thôn Ma Tông ta!
Liễu Như Yên nói vừa rơi xuống, “Rầm” một tiếng vang lên, Liễu Như Yên cũng là một đạo chỉ lệnh nơi tay, mặt trên thư có bốn chữ “Đại chiêu thiên hạ”, bốn chữ này rồng bay phượng múa, tuy rằng tự thể quyên tú, thế nhưng, trong bốn chữ này có hoành kích muôn đời khí thế.
Bốn chữ này là ở niên đại xa xôi sở thư, thế nhưng, bao nhiêu năm trôi qua, khí thế của nó vẫn không có chút nào suy nhược.
Liễu Như Yên vốn là một người không kiệng kỵ, nàng dưới cơn nóng giận, trong tay chỉ lệnh thẳng đánh về phía Tào Quốc Kiếm.
Đại chiêu thiên hạ, bốn chữ này giống như trấn áp thiên địa, trong nháy mắt đánh về phía Tào Quốc Kiếm, ở trong bốn chữ này, giống như có một thân ảnh nữ tử lung linh xinh đẹp đứng ở nơi đó. Ngay khi nhân ảnh đó xuất hiện, thôn phệ thiên hạ, ma trấn bát phương.
– Thôn Ma Tông thuỷ tổ chỉ lệnh!
Vừa nhìn thấy bốn chữ này thôn phệ thiên hạ, ma trấn bát phương, có đại hiền quát to một tiếng, biết đây là vật gì!
Tào Quốc Kiếm cũng thật không ngờ Liễu Như Yên một lời không hợp chính là trực tiếp đánh tới, không có chừa chỗ thương lượng chút nào, hắn sắc mặt đại biến, đối mặt với đại thành tiên thể vô địch thần uy, hắn cũng không có lựa chọn nào khác, trong tay chỉ lệnh cũng là đánh ra.
“Ầm” một tiếng, chữ “Xá” xỏ xuyên qua nhật nguyệt, kéo dài qua thiên địa, ở trong một chữ “Xá” này, hiện lên một cái thân ảnh vô địch, nhìn quanh trong lúc đó, nhật nguyệt buồn bã thất sắc, bao quát thiên địa, bễ nghễ chúng sinh!
– Mộng Trấn Thiên ý chí!
Thấy cái thân ảnh này, tất cả mọi người biết đây là vật gì.
Cái thân ảnh này chính là Mộng Trấn Thiên, nó đại biểu cho vô địch ý chí của Mộng Trấn Thiên! Đây không chỉ là Mộng Trấn Thiên cường đại, càng trọng yếu hơn là Mộng Trấn Thiên còn sống, ý chí của hắn uy lực sẽ càng cường đại hơn.
Do đó, ngay lúc một thân ảnh đó hiện lên, tất cả mọi người cảm giác như Mộng Trấn Thiên sống sờ sờ đứng ở trước mắt.
Ở dưới thân ảnh đó, tu sĩ đạo hạnh cạn đứng cũng không vững, không tự chủ ba một tiếng, thoáng cái phục bái trên mặt đất, vô pháp thừa thụ Mộng Trấn Thiên thần uy.
– Còn chưa trở thành Tiên Đế, cũng đã là thể hiện ra phong phạm Tiên Đế!
Liễu Như Yên cười lạnh một tiếng, cũng không sợ hãi, trong tay chỉ lệnh một quyển, tất cả nội tình vô địch bộc phát ra.
“Ầm” một tiếng, lúc này giá một tấm chỉ lệnh giống như tiêu thất, một cái hắc động đáng sợ xuất hiện, ở trong hắc động này đứng một thân ảnh lung linh xinh đẹp, cái thân ảnh này mái tóc bay theo gió, nhìn quanh đường hoàng, vừa ra tay, đó là thôn phệ Thần Ma, trấn áp chư thiên!
Nội tình như vậy, đại biểu cho Thôn Ma Tông thuỷ tổ ý chí, tuy rằng Thôn Ma Tông thuỷ tổ không có trở thành Tiên Đế, thế nhưng, nàng đó là một vị tiên thể đại thành có thể hoành kích Tiên Đế!
Đại thành tiên thể vô thượng ý chí ầm ầm xuống tới, cái thân ảnh kia của Mộng Trấn Thiên cũng nổ vang không ngừng, thoáng cái trở nên cao to không gì sánh được, có thể bắt lấy nhật nguyệt tinh thần, có thể đoạt thiên địa bát phương, tựa hồ như thân ảnh này đạp xuống, có thể đem thế gian hết thảy đều san bằng như nhau.
Thế nhưng, ở dưới đại thành tiên thể, ý chí này vẫn như cũ không được, nghe được “Phanh” một tiếng vang lên, ở trên trời Ma Tông thuỷ tổ vô thượng ý chí nghiền ép dưới, bóng dáng cao lớn của Mộng Trấn Thiên trong nháy mắt ảm đạm xuống, vốn là đỉnh đầu trời xanh thân thể cao to cũng bị trấn áp, chậm rãi nhỏ đi.
– Đây mới thực là đại thành tiên thể, hơn nữa còn là đứng ở trên đỉnh phong. Thôn Ma Tông Đích thuỷ tổ coi như không phải đại thành tiên thể, năm đó trình tự tu đạo cảnh giới của nàng chỉ sợ là so với Mộng Trấn Thiên chỉ mạnh hơn chứ không kém, hơn nữa đại thành tiên thể, nàng là chân chính tồn tại hoành kích Tiên Đế!
Có đại nhân vật thấy một màn như vậy, có người không khỏi lầm bầm nói rằng.
Đồng dạng là chỉ lệnh, so sánh với Thôn Ma Tông thuỷ tổ, Mộng Trấn Thiên vẫn như cũ có khoảng cách rất lớn, chỉ sợ là Mộng Trấn Thiên còn sống, chỉ lệnh của hắn vẫn như cũ vô pháp đối kháng Thôn Ma Tông thuỷ tổ chỉ lệnh.
Dù sao, Thôn Ma Tông thuỷ tổ là chân chính hoành kích Tiên Đế tồn tại, giống như vừa rồi vị tu sĩ này nói như vậy, ở năm xưa Thôn Ma Tông thuỷ tổ còn sống, chỉ riêng đạo hạnh cảnh giới, nàng so với Mộng Trấn Thiên chỉ sợ là mạnh hơn chứ không kém, huống chi nàng còn là đại thành tiên thể, đây cường đại là có thể tưởng tượng được!
Chương 2020: Sát phạt vô tình (1)
“Rầm rầm rầm” ở trong từng đợt tiếng ầm ầm, thân ảnh cao lớn của Mộng Trấn Thiên bị trấn áp, càng ngày càng nhỏ, chữ Xá quang mang bắt đầu ảm đạm xuống, đạo chỉ lệnh này đã bị chỉ lệnh trong tay Liễu Như Yên trấn áp.
Nhìn thấy một màn như vậy, sắc mặt của Tào Quốc Kiếm hết sức khó coi, lúc này hắn đã đâm lao phải theo lao, tiến thối lưỡng nan, hắn hét lớn một tiếng, lấy ra một kiện bảo vật, ở dưới huyết khí của hắn thôi động, bảo vật bạo phát chiến ý vô địch cường đại, một khí thế này trong nháy mắt cùng với cái bóng của Mộng Trấn Thiên dung hợp, trong nháy mắt để cái bóng của Mộng Trấn Thiên thoáng cái cường đại hơn rất nhiều, chống được vô thượng ý chí của chỉ lệnh trong tay Liễu Như Yên trấn áp.
Tào Quốc Kiếm lấy ra món bảo vật này chính là từ Mộng Trấn Thiên tự tay tế luyện mà thành, bên trong đó không chỉ là có công pháp vô địch của Mộng Trấn Thiên, càng có thêm chiến ý vô địch của Mộng Trấn Thiên.
Chỉ có công pháp vô địch, chiến ý vô địch lại dung hợp vô địch ý chí của Mộng Trấn Thiên, lúc này mới chống được toàn bộ nội tình đạo chỉ lệnh này của Liễu Như Yên.
– Mộng Trấn Thiên thật là mạnh mẽ.
Thấy một màn như vậy, rất nhiều người trong lòng run rẩy một chút. Tuy rằng lúc này là Liễu Như Yên cùng với Tào Quốc Kiếm đối kháng.
Trên thực tế, đây là Thôn Ma Tông thuỷ tổ cùng với Mộng Trấn Thiên trong lúc đó vượt qua thời gian đối kháng, chỉ bằng vào chỉ lệnh nội tình, chỉ bằng vào một tấm chỉ lệnh ý chí, quản chi Mộng Trấn Thiên còn sống, cũng vẫn như cũ vô pháp cùng với Thôn Ma Tông thuỷ tổ không ở thế gian đối kháng.
Thế nhưng, có Mộng Trấn Thiên tế luyện bảo vật, khi công pháp vô địch, chiến ý vô địch dung hợp ý chí vô địch của hắn, điều này làm cho ý chí của Mộng Trấn Thiên rốt cục chống được cục diện, thừa thụ ở Thôn Ma Tông thuỷ tổ chỉ lệnh trấn áp.
– Tào kiếm chủ muốn so với nội tình sao?
Ở phía sau. Trác Kiếm Thi nhã nhặn mở miệng nói, “Đang” một tiếng, trường kiếm nơi tay. Trong nháy mắt Tiên Đế thần uy tàn sát bừa bãi, ở trong một kiếm này, giống như là Tiên Đế lâm thế vậy, Tiên Đế trấn áp mà đến.
“Ầm” một tiếng nổ vang thật lớn, ở dưới thế cục như vậy, cái bóng của Mộng Trấn Thiên vô pháp chống đỡ tiếp được, thoáng cái sụp đổ. Tiếp đó chỉ lệnh trong tay Tào Quốc Kiếm thoáng cái bốc cháy lên, rồi hóa thành tro bụi. Tào Quốc Kiếm là bình bịch bịch liền lùi lại vài bước. Huyết khí cuồn cuộn, bị rất cường đại áp chế.
Trong tay của Trác Kiếm Thi thanh trường kiếm này chính là một thanh đế kiếm, chính là Vô Cấu Tam Tông thuỷ tổ Vô Cấu Tiên Đế lưu lại Tiên Đế chi kiếm, khi Tiên Đế chi uy quét ngang tàn sát bừa bãi. Hết thảy đều thành kết cục đã định, Mộng Trấn Thiên ý chí vô pháp cùng với Tiên Đế ý chí so sánh!
Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ tràng diện vắng vẻ, Mộng Trấn Thiên sắc mặt tái xanh. Lúc này giống như Trác Kiếm Thi nói vậy, đây là so sánh nội tình!
– Chút nội tình này, kém đến quá xa.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt cười, nói rằng:
– Mộng Trấn Thiên tự mình xuất thủ, còn có chút năng lực, ngươi hiệp thần uy của sư phụ ngươi đến đây. cũng bất quá là cáo mượn oai hùm mà thôi.
– Trở lại nói cho Mộng Trấn Thiên, mặc kệ hắn tự nhận là cường đại cỡ nào, thức thời. Liền cụp đuôi đối đãi cho ta, bằng không, nếu nói Tiên Đế dự tuyển, ta cũng vẫn sẽ gỡ suống sọ đầu lâu của hắn, treo ở địa phương cao nhất trên Thiên Linh Giới!
Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, “Răng rắc” một tiếng, bẻ gãy cổ của Bao Ngọc Cường.
Lúc này, Bao Ngọc Cường muốn kêu thảm thiết cũng không kịp. Hắn mở hai mắt thật to, hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, Lý Thất Dạ cũng dám ở trước mặt sư phụ hắn giết hắn.
– Ngươi…!
Tào Quốc Kiếm giận đến không thể ngăn chặn, điên cuồng hét lên một tiếng, muốn xông lại, thế nhưng, Liễu Như Yên và Trác Kiếm Thi đã chắn trước mặt của hắn.
Một là cầm trong tay chỉ lệnh, thuỷ tổ chi uy thôn phệ Thần Ma, một là đế kiếm nơi tay, Tiên Đế chi uy trấn áp vạn pháp! Đồng thời, các nàng tiên thể đồng loạt bạo phát, một là Thánh Tuyền Thể, một là Thôn Ma Thể, hai người đều là tiên thể trung thành.
Thử nghĩ một chút, lưỡng tôn trung thành tiên thể, có đế kiếm, chỉ lệnh, sức chiến đấu của các nàng sẽ mạnh mẽ cỡ nào.
– Tào kiếm chủ, nghe tiếng đã lâu ngươi đại thần hoàng uy danh, hôm nay ngươi muốn chiến, tỷ muội chúng ta tùy thời đều có thể phụng bồi!
Trác Kiếm Thi chậm rãi nói rằng.
Liễu Như Yên càng khí phách hơn, khẽ cười một tiếng, nói rằng:
– Tào kiếm chủ, cũng không phải là ta có ý hạ thấp đi ngươi, ngươi tuy là đại thần hoàng, đạo hạnh là rất giỏi, đáng tiếc, trong tay ngươi không có đế binh, bằng vào sư tôn ngươi ban cho binh khí của ngươi, còn không phải đối thủ của tỷ muội hai người chúng ta!
Trong khoảng thời gian ngắn, bầu không khí ngưng trọng tới cực điểm, toàn bộ tràng diện vô cùng khẩn trương.
Lấy đạo hạnh mà nói, Tào Quốc Kiếm làm đại thần hoàng, đích thật là rất cường đại, thế nhưng, hắn hết lần này tới lần khác đối mặt lại là Liễu Như Yên và Trác Kiếm Thi.
Liễu Như Yên và Trác Kiếm Thi sư tỷ muội hai người vốn là thực lực rất cường đại, các nàng sư tỷ muội hai người rất sớm đã bước chân vào Đại Thế Đạo! Thành tựu rất cao, huống chi, các nàng còn là trung thành tiên thể!
Đặt ở đương đại, hai người Liễu Như Yên, Trác Kiếm Thi không nhất định có thể so với Già Hải Thiên Tử, Tốc Đạo Thiên Thần, Thất Hải Nữ Vũ Thần yếu hơn! Chỉ bất quá, các nàng sư tỷ muội hai người điệu thấp mà thôi.
Trong tay của Tào Quốc Kiếm không có Tiên Đế chi Binh, đối mặt với hai nàng có Tiên Đế chi Binh, hắn vị đại thần hoàng này cũng không nhất định trấn áp được Liễu Như Yên, Trác Kiếm Thi.
Ở phía sau, Vô Cấu Tam Tông nội tình cùng với Thần Mộng Thiên nội tình là nhìn một cái không xót gì, mặc dù nói Thần Mộng Thiên thuỷ tổ cũng cực kỳ cường đại vô địch, thế nhưng, bọn họ chung quy không có sinh ra Tiên Đế!
Lý Thất Dạ nở nụ cười một chút, đem đầu của Bao Ngọc Cường ném cho Tào Quốc Kiếm, lạnh nhạt nói:
– Đây chính là ta cảnh cáo! Ở đời này, cửu thiên thập địa, ngoại trừ ta, những người khác không có tư cách xưng Tiên Đế!
Nói xong, không để ý tới Tào Quốc Kiếm nữa mà đi vào trong thuyền.
Tào Quốc Kiếm bị chọc tức đến run rẩy, sắc mặt tái xanh, hắn lúc này đây vốn là vì kết minh mà đến, thật không ngờ đây không chỉ là cùng với Vô Cấu Tam Tông xé rách da mặt, càng đem tính mệnh của đồ đệ mình bồi đáp vào.
Trên thực tế, hết thảy chuyện này đều vốn có thể tránh được, bởi vì Bao Ngọc Cường một câu nói đem hết thảy tất cả đều phá hỏng.
Trong khoảng thời gian ngắn, Tào Quốc Kiếm đâm lao phải theo lao, chiến cũng không phải, không chiến cũng không phải.
Tất cả mọi người tại chỗ đều không khỏi nín thở, một màn này thật sự là quá rung động, Lý Thất Dạ đây là trần trụi khiêu chiến Mộng Trấn Thiên nha, ở đương đại, Mộng Trấn Thiên dáng vẻ bệ vệ, không người dám cùng hắn tranh phong, nhưng mà, ngày hôm nay Lý Thất Dạ lại không chỗ nào kiêng kỵ khiêu khích, đây là khí phách, kiêu ngạo cỡ nào!