Đế Bá Audio Podcast
Tập 396 [Chương 1976 đến Chương 1980]
❮ sautiếp ❯Chương 1976: Bẫy rập (2)
Cuối cùng “Ông” một tiếng, trên mỗi cột đá tỏa ra khí tức cường đại, hào quang chói mắt bắn thẳng ra ngoài, tia sáng này chiếu rọi mặt nước, hư không giống như đông cứng lại.
– Khí tức hải thần, đây là thủ đoạn của hải thần!
Nhìn thấy nhữn cây cột đá này tỏa ra hào quang, có tu sĩ xem náo nhiệt giật mình nói ra.
Lúc này những cây cột đá đông cứng không gian vị trí Lý Thất Dạ đang đứng, lập tức phong tỏa không gian chung quanh Lý Thất Dạ, giờ này khắc này, trên mỗi cây cột đá tỏa ra khí tức trấn áp Lý Thất Dạ, giống như muốn đoạn tuyệt tất cả đường lui của Lý Thất Dạ, hơn nữa là muốn trấn áp Lý Thất Dạ.
– Đây là hải thần tự tay luyện ra vật phẩm trấn áp a.
Có một Hải Yêu tới từ đại giáo nhìn thấy những cột đá này thì nhìn ra mánh khóe, lập tức nói ra.
– Đây là vật do hải thần nào luyện ra?
Có tu sĩ không khỏi hỏi.
Vị Đại Hiền này há miệng muốn nói, nhưng mà cuối cùng hắn ngậm miệng lại, không muốn nói chuyện nhiều, hắn không muốn bạo lộ lai lịch người kia ra, dù sao, hắn và Lý Thất Dạ không thân chẳng quen, hắn không cần phải bởi vì lanh mồm lanh miệng nhất thời mà trêu chọc một hải thần truyền thừa.
“Ông” một tiếng, thời điểm này huyết khí của Lý Thất Dạ hiển hiện ra ngoài, hào quang trên cột đá thể hiện lạc ấn hải thần, muốn trấn áp huyết khí của Thất Dạ xuống, dưới lạc ấn hải thần này, huyết khí của Lý Thất Dạ lập tức bị áp chế.
– Trong không gian bị phong bế như vậy, cũng không biết Lý Thất Dạ có thể đối kháng được hải thần trấn áp hay không.
Nhìn thấy lạc ấn hải thần muốn trấn áp huyết khí của Lý Thất Dạ, có cường giả lại nói ra.
Lý Thất Dạ một chút cũng không để ý, dứt khoát thu hồi huyết khí, vừa cười vừa nói:
– Cũng tốt, cho dù không sử dụng huyết khí, không thi triển công pháp, ta cũng có thể diệt các ngươi. Có thủ đoạn thì sử dụng đi, không nên lãng phí thời gian của ta.
Thấy Lý Thất Dạ thu liễm huyết khí, thời điểm này hắn thu liễm huyết khí, nhìn qua hắn hiện tại chẳng khác gì một phàm nhân, chuyện này làm cho rất nhiều người đều há hốc mồm.
Đối mặt với hải thần trấn áp, lại vẫn thu liễm huyết khí, không dùng công pháp đối địch, đây là tự tin cỡ nào, bá đạo ra sao?
Vào thời điểmn ày, trong nước biển có chồi nhỏ dài hẹp duỗi ra, giống như cái chồi nhỏ này đang sinh ra cái cành mới.
Trong nháy mắt cái chồi nhỏ này sinh ra trong biển, trong khoảng thời gian ngắn, tỏng khu vực bị phong bế vài trăm dặm này sinh ra vô số chồi, vào thời điểm này, vùng biển vài trăm dặm trước mặt không còn nhìn thấy nước biển, phóng mắt nhìn qua đều là chồi, xem ra giống như một thảo nguyên trên biển.
– Đây là cái gì?
Nhìn thấy khu vực vài trăm dặm này xuất hiện vô số chồi nhỏ, thoáng cái biến thành bãi cỏ, rất nhiều người đều há hốc mồm.
Rất nhiều người nhìn thấy những chồi như vậy, trong khoảng thời gian ngắn làm sao không rõ ràng đây là thứ gì, ngay vào lúc những cái chồi không có ý nghĩa này mọc ra, trong nháy mắt vô số chồi này sinh ra nhiều đám mây không lồ, vô số cành cây du động giống như linh xà, trong khoảng thời gian ngắn, vô số cành cây giao thoa, dệt cái hải vực này thành một cái tổ, cái tổ cực lớn này bao vây Lý Thất Dạ vào trong.
Mà Lý Thất Dạ đứng ở nơi đó, hắn vẫn không nhúc nhích, chỉ mang theo nụ cười nhìn qua cảnh này.
Nhìn thấy cành cây dài hẹp sinh trưởng rậm rạp trên đám mây, giống như bao phủ bầu trời, phong tỏa thiên địa, dệt thành cái tổ, chuyện này làm cho rất nhiều người đều ngây ngốc.
– Là Sí Tương Thụ Tộc! Chuyện ma dân gian – những mẫu chuyện ngắn do chính người kể chuyện trải qua ..!- Thỉnh chư vi nghé thăm …!
Nhìn thấy đám mây khổng lồ đan thành cái tổ, rốt cục có tu sĩ Thụ tộc tunhận ra lai lịch của cái tổ khổng lồ này.
Trong nháy mắt đám mây khổng lồ tạo thành cái tổ cây to lớn, cả bầu trời như bị phong tỏa, lúc này, trên biển có một thụ nhân hiện ra.
Những thụ nhân này chỉ có đầu sọ, thân thể toàn bộ là rễ và xúc tu, rễ cây trên người rất tráng kiện, giống như đầu rồng có sừng đang mọc ra trên biển, tốc độ sinh trưởng của chúng rất dọa người, thoáng cái đã phong tỏa cả vùng biển này, thoáng cái cả thiên địa chỉ còn lại đám mây khổng lò.
Hơn nữa đám mây khổng lồ này đang co rút nhanh chóng, cái tổ cực lớn giống như dùng lực lượng mạnh mẽ bóp chặt lại, muốn ghìm chết Lý Thất Dạ trong tổ cây.
Đám mây khổng lồ và những cái rễ này, thậm chí có một Hải Yêu đang đung đưa, những Hải Yêu này nhìn qua giống như nước biển, thân thể trong suốt, có thể nhìn thấy ngũ tạng lục phủ, khi thân thể của bọn chúng đung đưa, dĩ nhiên càng có chất lỏng không ngừng chảy ra, những chất lỏng này toàn bộ chảy vào rễ cây.
Mà những rễ cây này đang điên cuồng hấp thu chất lỏng, dường như những chất lỏng này là đại bổ vật, làm cho những rễ cây đang sinh trưởng trên đám mây phát triển cực nhanh, thoáng cái chật ních cả không gian.
Biến hóa này tới quá nhanh, thời điểm đám mây khổng lồ và rễ cây chật ních cả không gian, nó chỉ giống như công pháp mà thôi.
Trong thời gian ngắn như thế, trong không gian bị phong ấn này, muốn trốn ra cũng rất khó, huống chi Lý Thất Dạ vẫn đứng đó không nhúc nhích, hắn càng bị nhốt trong tổ cây.
– Băng Linh Hải Yêu, cái này, cái này là chuyện không có khả năng.
Nhìn thấy những hải yêu đang đung đưa trên rễ cây, một Thánh Chủ tới từ Long Yêu tộc giật mình nói ra.
– Vì cái gì không có khả năng?
Có tu sĩ không quen thuộc Long Yêu Hải hỏi một câu.
– Băng Linh Hải Yêu cùng Sí Tương Thụ Tộc là thù địch sinh tử, bọn chúng là kẻ thù truyền kiếp, cho tới nay vẫn liều mạng ngươi chết ta sống.
Vị Thánh Chủ này giật mình nói:
– Nhưng mà, hai tộc này lại có thể hỗ trợ lẫn nhau. Linh thủy của Băng Linh Hải Yêu đối với Sí Tương Thụ Tộc mà nói chính là đại bổ, linh thủy của bọn họ có thể làm cho Sí Tương Thụ Tộc thành thục nhanh hơn, đây có ý nghĩa sức bật của Sí Tương Thụ Tộc sẽ gấp mấy chục lần, thậm chí là gấp trăm lần…
– … Mà đối với Băng Linh Hải Yêu mà nói, rễ của Sí Tương Thụ Tộc cũng là vật đại bổ.
Tên Thánh Chủ kia giật mình nói:
– Cho tới nay, Sí Tương Thụ Tộc muốn bắt sống Băng Linh Hải Yêu, dùng ép khô linh thủy của bọn họ, mà Băng Linh Hải Yêu cũng sẽ hấp thu rễ cây của Sí Tương Thụ Tộc, dùng luyện thành bảo dược của chính mình. Hai chủng tộc nhiều thế hệ tàn sát sinh tử, càng đừng nói là chuyện liên thủ hợp tác với nhau như thế này…
“Bồng” một tiếng vang lên, thời điểm này tổ cây bắt đầu sinh ra hỏa hoạn, cả tổ cây này nhanh chóng bị lửa bao phủ.
Trên thực tế, dùng “Thiêu đốt” để nói còn chưa đủ hình dung được cảnh trước mặt này.
Giống như đang nổ tung, không gian trong tổ chim này nhanh chóng bị hỏa diễm bao phủ, giống như một cái mặt trời sinh ra, thoáng cái nở rộ, thoáng cái nổ tung, phun ra khói lửa đáng sợ, khói lửa vô cùng hung mãnh nhanh chóng bao phủ toàn bộ không gian.
Đáng sợ hơn là, cả không gian bị phong ấn, trong không gian bị phong ấn này, thoáng cái khói lửa và nổ tung mãnh liệt không ngừng sinh ra, uy lực cường tới mức khó mà hình dung, nó lại có thể lập tức đốt cháy tất cả, nhiệt độ cao đáng sợ này có thể đối sạch moi thứ.
Chương 1977: Băng Linh Hải Yêu
Trong thời gian cực ngắn đó, tổ chim đã không thấy, trong không gian bị phong ấn chỉ có một mặt trời cực lớn mà thôi, nó dường như phun ra hỏa diễm vạn trượng.
Đáng sợ như thế liệt diễm trùng kích thiên địa, đốt cháy tất cả, mà Lý Thất Dạ vốn đang bị bao phủ trong tổ chim kia, lúc này nằm trong trung tâm của hỏa diễm thiêu đốt, liệt diễm đáng sợ kia muốn đốt Lý Thất Dạ thành tro tàn.
Nhìn thấy ánh lửa trùng thiên trước mắt, chiếu sáng tới mức người ta khó mà mở mắt ra quan sát cảnh bên trong, chuyện này làm cho rất nhiều người đều trợn mắt há hốc mồm, hỏa diễm hung mãnh như thế, cho dù là Đại Hiền cũng sẽ bị đốt thành tro tàn.
– Đây là điểm đáng sợ của Sí Tương Thụ Tộc, nếu như bọn họ nguyện ý dùng hao tổn thọ nguyên của mình dốc sức liều mạng, bọn họ có thể thiêu đốt thân thể của chính mình, lập tức đốt cháy tât cả địch nhân.
Có một lão tổ Thụ tộc nói ra:
– Có Băng Linh Hải Yêu, đây càng làm cho thân thể Sí Tương Thụ Tộc sinh trưởng mạnh hơn nữa, đây là là làm cho uy lực vụ cháy này càng phóng đại hơn lúc trước.
– Còn sống không?
Có người mở to mắt ra nhìn, muốn nhìn vào trong trung tâm của hỏa cầu. Nhưng mà hỏa diễm quá mức nóng bỏng, quá mức chói mắt, cho dù là thiên nhãn cũng không nhìn thấy được.
Trong âm thanh rầm rầm ào ào vang lên, trong ánh mắt hiếu kỳ về sinh tử của Lý Thất Dạ, trong lúc đó, liệt diễm cuộn cuộn, một đám lửa đang thiêu đốt trong mặt trời này lõm xuống, giống như có đồ vật gì bên trong mặt trời đang cắn nuốt hỏa diễm của nó.
Âm thanh “Bồng bồng bồng” vang lên mãnh liệt, không gian bị phong ấn này không ngừng chấn động mạnh, mặt trời đang thiêu đốt mãnh liệt lúc này không ngừng thu nhỏ lại. Giống như sắp bị rút hết toàn bộ hỏa diễm bên trong.
Cuối cùng mặt trời thiêu đốt đã nhỏ lại tới mức có thể nhìn rõ ràng, lúc này mọi người mới nhìn thấy Lý Thất Dạ đang điên cuồng cắn nuốt hỏa diễm của mặt trời.
Lý Thất Dạ mở mệnh cung ra, lò lớn tính mạng hiện ra, lúc này lò lớn tánh mạng có thiên đạo thủy tự hiện ra, vốn lò lớn tánh mạng có tính mạng chi hỏa không ngừng thiêu đốt, mà thiên đạo thủy tự có được bản tính nóng bỏng nhất, kể từ đó, lò lớn tánh mạng dung hợp với thiên đạo thủy tự chính là hoàn mỹ không gì sánh kịp. Nó có thể thôn phệ tất cả mồi lửa.
Mà hỏa diễm bừng bừng của Sí Tương Thụ Tộc chính là dùng thiêu đốt tính mạng chi hỏa của bản thân, thiêu đốt thân thể mà sinh ra. Cho nên hỏa diễm này đối với Lý Thất Dạ mà nói chính là thuốc bổ, sau khi thôn phệ toàn bộ hỏa diễm bừng bừng kia, lúc này cũng tăng mạnh tính mạng chi hỏa của Lý Thất Dạ lên rất nhiều.
Loại đồ tốt đưa lên tận cửa như thế này, Lý Thất Dạ làm sao bỏ qua được chứ, trực tiếp dùng lò lớn tính mạng cắn nuốt sạch sẽ trở thành của mình.
– Điều này sao có thể? Như vậy cũng được?
Nhìn thấy Lý Thất Dạ dùng lò lớn tánh mạng cắn nuốt hỏa diễm đang thiêu đốt hừng hực chung quanh, rất nhiều người đều không thể tin vào con mắt của bản thân mình.
Mọi người đều biết, hỏa diễm hừng hực của Sí Tương Thụ Tộc tuyệt đối là thứ tốt, bởi vì đây là do bọn chúng thiêu đốt tính mạng chi hỏa của bản thân tạo ra hỏa diễm hừng hực, nếu như chiếm hỏa diễm như thế biến thành của mình sử dụng, đương nhiên là đại bổ, nhưng mà hỏa diễm cường đại bá đạo như thế, ai không thừa nhận cũng không được, nếu như muốn thôn phệ hỏa diễm nóng như thế, rất dễ dàng phá hủy lò lớn tính mạng của bản thân mình.
Lúc này tất cả hỏa diễm hừng hực đã bị Lý Thất Dạ thôn phệ, lần này tất cả cường giả Sí Tương Thụ Tộc lập tức sốt ruột không gì sánh được.
– Hợp thể!
Vừa nhìn thấy hỏa diễm hừng hực của mình không làm gì được Lý Thất Dạ, cường giả Sí Tương Thụ Tộc quát to một tiếng, lập tức rễ cây của bọn họ điên cuồng sinh trưởng, dường như thoáng cái thiêu đốt tất cả mọi thứ.
Cùng lúc đó Băng Linh Hải Yêu lập tức hợp thể với Sí Tương Thụ Tộc, thân thể Băng Linh Hải Yêu cắm vào thân thể của Sí Tương Thụ Tộc, chuyện này làm cho Băng Linh Hải Yêu lập tức rót linh thủy vào trong người Sí Tương Thụ Tộc.
– Cái này, cái này quá không thể tưởng tượng nổi, Sí Tương Thụ Tộc cùng Băng Linh Hải Yêu chính là kẻ thù truyền kiếp, bọn họ hai bên hợp tác như thế, thật sự là không thể tưởng tượng nổi, có thể làm cho bọn họ hợp tác khăn khít như vậy, chắc chắn phải có người ra cái giá trên trời, làm cho bọn họ liên thủ lấy mạng của Lý Thất Dạ.
Có chưởng môn nhìn thấy Băng Linh Hải Yêu cùng Sí Tương Thụ Tộc hợp tác khăn khít như thế, làm cho người ta cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, đều không thể tin vào tất cả những gì mà bản thân mình nhìn thấy.
Tiếng nói “Xôn xao” không ngừng vang lên, vào thời điểm này giống như Sí Tương Thụ Tộc đang nở hoa, mở ra một lại hốc cây, mỗi một hốc cây đều tối như mực.
“Rầm rầm rầm”, trong thời gian cực ngắn đó, nham thạch nóng chảy đáng sợ từ trong hốc cây đó trào ra ngoài, dung nham nhanh chóng bắn thẳng lên người Lý Thất Dạ, cho dù là bầu trời cũng có dung nham đang rơi xuống, mục tiêu cũng là Lý Thất Dạ.
Trong khoảng thời gian ngắn, vô số nham thạch nóng chảy từ bốn phương tám hướng không ngừng bao phủ tới nơi này, tất cả giống như muốn bao phủ lấy Lý Thất Dạ, nhưng lại muốn trùng kích Lý Thất Dạ nát bấy.
– Liệt tương, Sí Tương Thụ Tộc đã ra đòn sát thủ!
Nhìn thấy cảnh trước mặt này, có cường giả Thụ tộc nghẹn ngào nói ra:
– Ngàn vạn đừng đụng phải liệt tương này, một khi dính vào thì lập tức sẽ nổ tung.
Liệt tương của Sí Tương Thụ Tộc là thứ vô cùng đáng sợ, nó không chỉ có nhiệt độ cực cao, hơn nữa, một khi bị liệt tương dính vào trong thân thể mình, nó giống như có được sinh mạng của bản thân, lập tức chui vào trong cơ thể ngươi, sau đó lập tức nổ tung trong người của ngươi.
Hơn nữa lực nổ tung của liệt tương là cực kỳ to lớn, so với hỏa diễm hừng hực của Sí Tương Thụ Tộc về bản chất còn cường đại hơn mấy chục lần, một khi liệt tương nổ tung trong người, như vậy, thân thể ngươi có cường đại hơn nữa cũng không thể thừa nhận nổi, nó sẽ trong thời gian ngắn nổ nát thân thể của ngươi.
Ngay sau khi mọi người nhìn thấy liệt tương rơi xuống, “Oanh, oanh, oanh”, tiếng nổ lập tức sinh ra liên tiếp, không gian phong ấn lập tức lay động, lúc này tất cả mọi người nhìn thấy mọt chuyện không thể tưởng tượng nổi.
Chỉ thấy lò lớn tính mạng của Lý Thất Dạ lập tức mở rộng ra, điên cuồng cắn nuốt tất cả liệt tương lao tới, cùng lúc đó lò lớn tính mạng của Lý Thất Dạ rung động vô cùng mãnh liệt, trong lò lớn tính mạng truyền ra từng tiếng nổ tung liên tục, không hề nghi ngờ, liệt tương bị cắn nuốt đang nổ tung trong lò lớn tính mạng.
Nhưng mà Thiên Đạo thủy tự giống như đạo pháp, nó không ngừng cố thủ thiên đạo thủy tự, khóa toàn bộ lò lớn tinh mạng, cho dù liệt tương không ngừng nổ tung trong lò lớn tính mạng, đều không thể làm bị thương lớn lớn tính mạng chút nào cả.Mà đồ vật như Thiên Đạo thủy tự cũng không bị nổ lớn ảnh hưởng tới chút nào cả.
Chương 1978: Quái vật biển (1)
Rất nhiều người nhìn thấy cảnh này, không người nào không trợn mắt há hốc mồm, bọn họ thật sự không tin nổi vào ánh mắt của bản thân.
– Lò lớn tính mạng này là tinh kim chế tạo thành hay sao? Cho dù nổ tung như thế cũng không có việc gì, cho dù là Thần Hoàng cường đại nhất, lò lớn tánh mạng cũng không có khả năng thừa nhận vụ nổ mạnh mẽ như thế.
Có một Đại Hiền tới từ Hải Yêu không thể tin được ánh mắt của mình, thần sắc biến hóa khó nhìn.
Tiếng nổ “Rầm rầm rầm” không ngừng vang lên bên tai, chỉ thấy liệt tương không ngừng bắn ra bên ngoài, tất cả liệt tương trào ra vô cùng vô tận, điên cuồng trùng kích lò lớn tính mạng của Lý Thất Dạ, dường như, Sí Tương Thụ Tộc không nổ nát thân thể Lý Thất Dạ thì thề không bỏ qua.
Nhìn thấy liệt tương vô tận đang bao phủ lấy Lý Thất Dạ, làm cho một ít Thụ tộc Hải Yêu nhìn thấy cũng phải hâm mộ, có Hải Yêu thậm chí nói ra:
– May mắn Sí Tương Thụ Tộc cùng Băng Linh Hải Yêu là kẻ thù sinh tử truyền kiếp, nếu không hai tộc này liên thủ với nhau, tuyệt đối sẽ trở thành môn phái truyền thừa đáng sợ nhất trong Long Yêu Hải, liệt tương phun ra vô cùng vô tận như thế, chỉ sợ có thể lập tức phá hủy một đại giáo cương quốc.
– Không đúng!
Thời điểm có một ít Thụ tộc Hải Yêu hâm mộ, Đại Hiền thế hệ trước kinh nghiệm phong phú nhìn qua cảnh trước mặt hồi lâu, lắc đầu nói ra:
– Cái này không đúng, bọn họ là thân bất do kỷ, đã không thể khống chế nổi liệt tương của bản thân mình.
Tên Đại Hiền này nói đúng, lúc này tất cả cường giả Sí Tương Thụ Tộc và Băng Linh Hải Yêu vừa vội vừa sợ, bởi vì vi liệt tương của bọn họ không ngừng phun ra ngoài, bọn họ đã không thể khống chế nổi liệt tương, liệt tương của bọn họ bị lò lớn tính mạng của Lý Thất Dạ thôn phệ, điên cuồng phun trào ra ngoài, hoàn toàn không dừng lại, giống như muốn ép khô bọn họ.
Phải biết rằng đối với Sí Tương Thụ Tộc mà nói, tuy liệt tương của bọn họ vô cùng đáng sợ, uy lực thập phần cường đại, nhưng mà phún liệt tương ra ngoài với bọn họ mà nói cũng phải trả cái giá nặng nề.
Đối với Sí Tương Thụ Tộc mà nói, liệt tương giống như huyết khí của tu sĩ, thậm chí là thọ huyết, hiện tại bọn họ phun liệt tương ra ngoài giống như không cần tiền, chuyện này có ý nghãi tất cả thọ huyết bản thân đang bị Lý Thất Dạ thôn phệ.
– Tách ra!
Lúc này có cường giả Sí Tương Thụ Tộc hét lên như điên, hắn nói với Băng Linh Hải Yêu.
Bởi vì Băng Linh Hải Yêu hợp thể với bọn họ, chuyện này làm cho liệt tương của bọn họ càng cường đại hơn, đương nhiên bị Lý Thất Dạ thôn phệ cũng càng không hợp thói thường.
– Chia lìa không được!
Băng Linh Hải Yêu cũng vừa sợ vừa giận, linh thủy của bọn họ đang chèo chống Sí Tương Thụ Tộc phun trào liệt tương, nhưng mà hiện tại liệt tương bị Lý Thất Dạ điên cuồng thôn phệ, Lý Thất Dạ không chỉ thôn phệ thọ huyết của Sí Tương Thụ Tộc, đây cũng là thôn phệ thọ huyết của bọn họ, vào lúc này bọn họ là một thể với Sí Tương Thụ Tộc.
Sí Tương Thụ Tộc cùng Băng Linh Hải Yêu dốc sức liều mạng chia lìa thân thể, nhưng mà lò lớn tính mạng của Lý Thất Dạ không ngừng sinh ra lực lượng thôn phệ đáng sợ, dường như khóa chặt Sí Tương Thụ Tộc cùng Băng Linh Hải Yêu lại, bọn họ vừa mới muốn chia lìa, lại lập tức hợp thể, căn bản không cách nào chia lìa thành công.
Trong khoảng thời gian ngắn, bọt nước tung bay, mặc kệ Sí Tương Thụ Tộc cùng Băng Linh Hải Yêu giãy dụa trong nước biển thế nào cũng không thoát ra khỏi thôn phệ của Lý Thất Dạ.
– Trời ơi, đây không phải Sí Tương Thụ Tộc đang công kích Lý Thất Dạ, là Lý Thất Dạ muốn hút sạch thọ huyết của bọn họ.
Rốt cục rất nhiều người đã nhìn rõ ràng tình cảnh trước mắt này, lập tức cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, rùng mình một cái.
– Không!
Cuối cùng, tất cả cường giả Sí Tương Thụ Tộc cùng Băng Linh Hải Yêu đều kêu lên một tiếng thảm thiết, vào lúc Lý Thất Dạ điên cuồng thôn phệ thọ huyết của bọn họ sạch sẽ.
Trong khoảng thời gian ngắn, trên mặt biển chìm nổi lấy vô số cỗ thi thể Sí Tương Thụ Tộc cùng Băng Linh Hải Yêu.
Nhìn qua trên biển có vô số thi thể chìm nổi, không ít người rùng mình, có mấy trăm Băng Linh Hải Yêu và cường giả Sí Tương Thụ tộc sống sờ sờ bị hút thành thây khô, tất cả khí huyết của bọn họ đã bị Lý Thất Dạ thôn phệ, là hoàn toàn bị ép khô.
– Chuyện này quá kinh khủng, đây quả thực là tà thuật.
Có tu sĩ nhìn qua thi thể khô quắt nằm trên biển thì nói ra.
Cũng có chưởng môn nhìn qua mấy trăm thi thể đang nằm trên biển, không khỏi nói ra:
– Sí Tương Thụ tộc, Băng Linh Hải Yêu sắp xong đời rồi, tất cả tinh nhuệ của bọn họ, kể cả nguyên lão đều chết ở nơi này, từ đó về sau, bọn họ sẽ không gượng dậy nổi. Đây là kết cục của lòng tham, treo giải thưởng không thể đạt được, lại góp cả mạng của mình vào.
Nghe được câu nói như vậy, không ít người lập tức trầm mặc một chút, Sí Tương Thụ Tộc cùng Băng Linh Hải Yêu chính là kẻ thù truyền kiếp, cho tới nay đều bất hòa với nhau, lúc này lại liên thủ vô cùng hiếm thấy, lại bị người ta đồ sát, kết cục như thế là bi kịch bực nào?
– Thật sự bổ nha!
Lý Thất Dạ thu hồi lò lớn tính mạng, hắn lãnh đạm cười cười, ánh mắt quét qua, sau đó nhìn qua bầu trời, lãnh đạm nói:
– Còn có thủ đoạn gì nữa, cứ tiếp tục mang ra đi!
– Chỉ lệnh!
Thời điểm tiếng nói của Lý Thất Dạ vang lên, trên bầu trời có tiếng vang như sấm sinh ra, ở trên bầu trời dường như có thứ gì đó bị nổ tung.
Vào lúc này, bầu trời hiển hiện thần chỉ, đánh xuống thần ý, chỉ thấy thần thánh đạo văn đánh xuống, giống như nó hiệu lệnh cửu thiên thập địa, thống soái vạn vực.
– Hải thần chỉ lệnh.
Nhìn thấy thần chỉ trên bầu trời xuất hiện quá đột ngột, có người kinh hô một tiếng.
Hải thần chỉ lệnh, đây là chỉ lệnh mà hải thần viết khi còn sống, chỉ lệnh vừa ra, nó có thể hiển hiện thần uy, có thần chỉ có tính nhắm vào, có thần chỉ là không có tính nhắm vào.
Thần chỉ có tính nhắm vào là thần chỉ đa từng được hải thần ước định với một tộc hoặc một người nào đó, tính toán sau khi hải thần mất đi, hậu nhân cầm chỉ lệnh là có thể hiệu lệnh.
Thần chỉ không có tính nhắm vào, thần chỉ này có ý chí trấn áp địch nhân. Loại thần chỉ này thập phần cường đại, nó đại biểu cho ý chí của hải thần, tu sĩ hoặc cường giả bình thường không cách nào ngăn cản được.
Chỉ lệnh hải thần đánh xuống từ bầu trời, nó cũng không phải trấn áp Lý Thất Dạ. Chỉ thấy đạo văn hải thần rơi vào nước biển, trong nháy mắt biến mất.
Hải thần chỉ lệnh biến mất trong nước biển, nước biển bình tĩnh, rất nhiều người còn chưa rõ chỉ lệnh này có hiệu quả gì.
“Oanh”, tiếng nổ vang lên, vào thời điểm rất nhiều người đang suy đoán thần chỉ này có ý nghĩa như thế nào. Đột nhiên có sóng lớn ngập trời sinh ra, sóng lớn đáng sợ phóng lên trời, lập tức lật tung thiên địa.
Trong khoảng thời gian ngắn tiếng nổ “Oanh, oanh, oanh” vang lên liên tục, cả vùng biển lay động, xem như vùng biển chung quanh Lý Thất Dạ bị phong ấn, cũng lập tức lay động không ngớt, giống như phong ấn tùy thời sụp đổ.
Chương 1979: Quái vật biển (2)
– Lui!
Nhìn thấy một màn như vậy, thần thái Liễu Như Yên biến đổi, nàng lập tức hạ lệnh một tiếng.
Sau khi thuyền của Thôn Ma Tông lùi ra phía sau. Tu sĩ đang quan sát ở xa xa cũng nhanh chóng lui lại, tuy bọn họ không biết đó là vật nào, nhưng mà ngay cả Thôn Ma Tông cũng lui lại, bọn họ hiểu có đại sự xảy ra.
Thời điểm này tiếng nổ “Oanh, oanh, oanh” vang lên liên tiếp, thiên dao động sáng ngời, lúc này xúc tu dài hẹp từ trong biển sinh ra, mỗi một xúc tu vô cùng to lớn, thời điểm này trong lòng biển có bàn tay dài hẹp hiện ra, mỗi một bàn tay dài hẹp này dài ngàn dặm.
Một tiếng nổ “Phanh” vang vọng các nơi. Thời điểm bàn tay dài hẹp vươn tới, phong ấn không gian lúc này bị xé nát, mỗi cột đá trồi lên mặt biển tan vỡ, phong ấn không gian thoáng cái mất đi hiệu lực.
Bàn tay dài hẹp bay múa trên bầu trời, tiếng nổ “Oanh, oanh, oanh” lại sinh ra liên tục. Bàn tay lớn dài hẹp giống như sơn mạch giơ cao, nước biển như vỡ tun ra, nhấc lên sóng to gió lớn, sóng lớn đáng sợ trùng kích vạn dặm, nhấc lên biển gầm đáng sợ.
Rất nhiều tu sĩ đang quan sát lập tức lui ra xa xa, bọn họ nhìn thấy hình ảnh trước mặt thì chấn động mạnh mẽ.
– Đây là quái vật gì?
Nhìn thấy bàn tay dài hẹp khổng lồ như thế, rất nhiều người không thể tưởng tượng nổi.
– Tại sao có thể như vậy?
Trong âm thầm có người kinh hô lên, đương nhiên bọn họ biết rõ mình đang nhìn thấy cái gì, nhưng mà, hiệu quả còn hơn xa tưởng tượng của bọn họ, bọn họ cũng không ngờ quái vật đó thức tỉnh lại có thể xé rách phong ấn không gian.
Tuy trong âm thầm có người kinh hô lên, nhưng mà sau đó lại là đại hỉ, bởi vì quái vật biển này cường đại, như vậy cơ hội chém giết Lý Thất Dạ càng lớn.
“Oanh” một tiếng vang thật lớn truyền khắp cả vùng biển, vào thời điểm này một màn khủng bố xuất hiện trước mặt mọi người, chỉ thấy giác hút trên bàn tay dài hẹp này sinh ra hấp lực, cái này nước biển ngàn dặm của hải vực này bị kéo lên.
Cả hải vực giống như bị tróc ra, nổi lên bầu trời, sau đó có một thứ cực lớn xuất hiện trong tầm mắt của bọn họ.
Đó là một con hải chương vô cùng to lớn, hải chương to lớn này có thể đánh nát sơn mạch ngàn dặm dễ dàng.
Thân thể hải chương to lớn giống như ngọn núi khổng lồ, mà cánh tay xúc tu dài hẹp của nó dài ngàn dặm, mỗi một đầu xúc tu có giác hút to lớn, mỗi lần sinh ra lực hút lại giống như lỗ đen cực lớn.
Hải chương này mở đôi mắt ra, lúc nó trợn mắt sáng lên như sao, ánh sáng này lập tức chiếu sáng cả hải vực.
– Cái này, cái này, đây là quái vật biển gì?
Rất nhiều người nhìn thấy hải chương cực lớn, không khỏi hít mọt hơi khí lạnh.
Nhìn qua xúc tu dài ngàn dặm như thế, tất cả mọi người có thể tưởng tượng, mỗi xúc tu như vậy có thể dễ dàng nghiền chết Đại Hiền.
– Đế chương, một quái vật biển đã từng hoành hành Long Yêu Hải một thời gian ngắn.
Có một Đại Hiền lớn tuổi nhận ra lai lịch của hải chương, ánh mắt chấn động, nói ra:
– Truyền thuyết, đã từng có một vị Thần Vương đã từng khiêu chiến quái vật biển này, nhưng mà lại bị sống sờ sờ xé rách. Về sau đồn đãi nói quái vật biển này gặp được hải thần, từ đó về sau, nó biến mất. Thật không ngờ nó vẫn ngủ say ở nơi này.
Quái vật biển, đauya chính là quái vật chỉ ở Thiên Linh Giới mới có, trong đại dương mênh mông của Thiên Linh Giới này, trong đáy biển có không ít quái vật biển, hơn nữa, những quái vật biển này cực kỳ cường đại.
Quái vật biển khác với Hải Yêu, quái vật biển là sẽ không tu hành, chúng bảo trì bổn tướng bản thân mình, hơn nữa khác biệt với Hải Yêu, quái vật biển độc lai độc vãng, trên cơ bản không cả đàn cả lũ.
Quan trọng hơn là, bởi vì chúng không có mở linh trí, nguyên nhân này chúng bảo trì bổn tướng, quái vật biển có thể sống thật lâu thật lâu, hơn nữa sống được càng lâu, quái vật biển càng cường đại.
Tuy quái vật biển không tu hành, nhưng mà chúng sau khi sống lâu thì thực lực bản thân càng cường đại, chúng hoặc là lực lớn vô cùng, hoặc là bản thân kịch độc, hoặc là có thiên phú thần kỳ
– Là vị hải thần nào?
Có tu sĩ nhịn không được tò mò nói ra.
Vị Đại Hiền lớn tuổi này há miệng muốn nói, nhưng hắn lại ngậm miệng lại, đương nhiên hắn biết rõ năm đólà vị hải thần nào đích thân hàng phục quái vật biển này, nhưng mà giờ này khắc này, hắn không muốn nói ra, miễn đưa phiền toái tới cho bản thân.
Thời điểm này ý chí hải thần từ trên bầu trời giáng xuống, đánh thức quái vật biển đang ngủ say, không hề nghi ngờ,
“Oanh” một tiếng, xúc tu to lớn của đế chương lập tức đánh về phía Lý Thất Dạ, xúc tu thật lớn đánh tới, uy lực có thể nghĩ, nghe được một tiếng “Phanh” vang lên không dứt, hư không nứt vỡ, lúc này thết thét vang vọng thiên địa.
Tất cả mọi người có thể tưởng tượng, xúc tu to lớn này đánh xuống, có thể đánh nát sơn mạch dài vạn dặm, có thể làm lục địa chìm nghỉm.
Nhưng mà xúc tu cực lớn này còn chưa đánh tới chỗ Lý Thất Dạ, lập tức Lý Thất Dạ biến mất, hắn đứng trên không trung, hắn nhìn qua hải chương to lớn này, chỉ cười lạnh một chút.
Nhưng mà phản ứng của hải chương cực nhanh, vào lúc Lý Thất Dạ biến mất thì một xúc tu cực lớn khác đánh tới, tốc độ cực nhanh, giống như tia chớp đánh tới.
Nhưng mà tốc độ hải chương nhanh hơn nữa cũng không nhanh bằng Lý Thất Dạ, thời điểm xúc tu hải chương sắp đánh lên người Lý Thất Dạ, hắn lại lập tức biến mất, xuất hiện ở nơi khác.
“Oanh, oanh, oanh”, trong khoảng thời gian ngắn, xúc tu dài hẹp của hải chương rủ xuống, nứt vỡ thiên địa, nhấc lên sóng to gió lớn, cả phiến hải vực đã thành tai nạn, giống như tận thế đang tiến tới.
Trên bầu trời, bóng dáng của Lý Thất Dạ lúc này dần dần hiển lộ lần nữa, bởi vì tốc độ thuấn di của Lý Thất Dạ quá nhanh, trên bầu trời lưu lại hắn một đám tàn ảnh, đến cuối cùng, trên bầu trời khắp nơi đều là bóng dáng của Lý Thất Dạ.
Mà tốc độ xúc tu của hải chương cực nhanh, thời điểm này xúc tu của nó điên cuồng quất thẳng vào Lý Thất Dạ, giống như vạn xà cuồn loạn, trên bầu trời cũng đầy bóng dáng xúc tu của hải chương.
Trong khoảng thời gian ngắn, khắp nơi trên bầu trời là bóng dáng Lý Thất Dạ và xúc tu của hải chương, tất cả mọi người nhìn thấy liền hoa mắt, thấy rất nhiều người đang choáng váng, bất luận là Lý Thất Dạ, hay là hải chương, tốc độ hai bên thật sự là quá nhanh, nhanh tới mức người ta nhìn thấy cũng không rõ ràng.
“Oanh” một tiếng vang thật lớn, vào giờ phút này, hải chương vốn mượn nước biển bay lên đã rơi xuống, cả hải vực này sinh ra chấn động khổng lồ, sóng biển ngập trời.
Vào thời điểm này, tất cả mọi người nhìn thấy cảnh cực kỳ quỷ dị, chỉ thấy xúc tu dài hẹp của hải chương quấn chặt vào nhau, biến thành viên thịt cực lớn, lúc này hải chương dốc sức liều mạng giãy dụa, muốn buông xúc tu đang thắt ra, nhưng mà nó càng giãy dụa, thắt càng chặt, giống như muốn thắt chết nó.
– Chỉ số thông minh thấp như thế cũng dám giương oai trước mặt ta?
Lý Thất Dạ liếc mắt nhìn hải chương đang dốc sức liều mạng giãy dụa.
Chương 1980: Năm đại tướng (1)
Lý Thất Dạ sau khi lần lượt tránh thoát xúc tu công kích, xúc tu của hải chương nhanh chóng biến thành chồng chéo nhau, hơn nữa lại thắt chặt lấy nhau, bất luận hải chương giãy dụa thế nào cũng không thoát ra được.
Nhìn thấy xúc tu của hải chương thắt chặt vào nhau, biến thành viên thịt to lớn, tất cả mọi người nhìn thấy liền há hốc mồm.
Lúc này viên thịt hải chương rất lớn, thân thể của nó càng không chống đỡ nổi viên thịt này, cả thân thể chìm vào biển cả.
Thời điểm hải chương chìm vào biển cả, Lý Thất Dạ thoáng cái lao xuống, bắt lấy một xúc tu của hải chương.
Âm thanh “‘Rầm Ào Ào'” vang lên, Lý Thất Dạ phóng thẳng lên bầu trời, lại kéo thân thể hải chương lên cao.
Hô, hô, hô…
Cuồng phong gào thét, Lý Thất Dạ kéo hải chương lên bầu trời, sau đó không ngừng xoay tròn nó, hải chương lúc này chuyển động như cối xay gió, thời điểm nó không ngừng chuyển động đã hình thành vòng xoáy đáng sợ trùng kích lên mặt biển.
– Đi thôi!
Cuối cùng, Lý Thất Dạ buông tay ra, “Hô” một tiếng, thân hình cực lớn của hải chương lao thẳng tới chân trời, biến mất trong biển rộng mênh mông.
Hải chương cực lớn bị Lý Thất Dạ ném ra Long Yêu Hải, rơi vào trong chân trời vô biên, cũng không biết trong tương lai đầu hải chương này còn có thể sống sót hay không.
– Như vậy cũng được?
Rất nhiều người thấy đều trợn mắt há hốc mồm, nhưng mà có cường giả suy nghĩ một chút, cũng hiểu được đây cũng là phương pháp giải quyết hải chương gọn gàng nhất.
Mà hải chương chính là quái vật biển to lớn, thân thể của chúng vô cùng cứng cỏi, nó có thân thể cứng cỏi như vậy, muốn giết chết nó hoàn toàn trong thời gian ngắn, đây không phải là chuyện dễ dàng, trực tiếp bắt nó ném ra khỏi Long Yêu Hải, ném vào biển rộng mênh mông, chuyện này sẽ giải quyết dứt khoát lưu loát.
Lúc này Lý Thất Dạ đạp không đi lên cao, một cước đạp vào trong đám mây trắng, “Phanh” một vang sinh ra, mây trắng tán đi, bí pháp nứt vỡ, một chiếc thuyền lớn lộ ra.
– Đã đến, làm gì lén lén lút lút chứ.
Lý Thất Dạ đứng trên bầu trời, nhìn qua chiếc thuyền bạo lộ hành tung, nhàn nhạt cười cười, nói ra.
– Đi!
Hành tung bạo lộ, hai thân ảnh trong thuyền lao ra, muốn nhanh chóng chạy đi, nhưng mà, bọn họ không có chạy ra bao xa, “Phanh” một tiếng nổ tung, lúc này dường như đụng vào cái gì đó nên bay trở về.
Vào lúc hai thân ảnh kinh hãi, lập tức đổi một hướng khác chạy đi, muốn bỏ chạy thật nhanh, nhưng mà, kết quả vẫn giống nhau, vẫn là “Phanh” một tiếng, giống như đụng vào cái gì đó dội ngược trở về.
Mà hai thân ảnh này đổi phương vị vài lần, nhưng mà. Kết quả cũng giống nhau, cả không gian bị phong ấn, bọn họ căn bản không thể trốn thoát rời đi.
Lý Thất Dạ đứng ở nơi đó, nhìn qua hai thân ảnh đang loay hoay như chó nhà có tang, hắn nhàn nhạt cười cười, nói ra:
– Phong tỏa không gian, không chỉ các ngươi mới có.
Phong tỏa không gian, thuật này xuất phát từ Không Thư, chính là một bộ phận khống chế không gian trong tứ đại thuật. Một khi bị “Phong tỏa không gian” như vậy bí thuật này sẽ tập trung lại. Tu sĩ muốn phá hư phong tỏa, khó càng thêm khó.
Hai thân ảnh này bỏ chạy thục mạng cũng dừng lại, bọn họ cũng biết không gian này bị phong tỏa, muốn chạy ra, biện pháp duy nhất là giết Lý Thất Dạ.
Sau khi thân ảnh của hai người dừng lại. Rất nhiều người nhìn rõ ràng chân diện mục của bọn họ. Đây là hai người thân thể thấp bé. Nhưng mà trên người cõng theo một cái giáp thuẫn lớn, một khác là lão giả dáng người khôi ngô, trong tay cầm trường thương, ánh mắt thập phần sắc bén.
– Đây là hai trong năm đại tướng của Đế Giải Phách Chủ, Quy Tướng cùng Thương Tướng.
Có người nhìn ra chân diện mục của hai người này, sắc mặt biến đổi, giật mình nói.
Nhìn thấy hai người này, Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi thần thái vô cùng tự nhiên, đối với các nàng mà nói, đây đã là chuyện trong dự liệu.
Nhìn thấy hai người này. Không ít người thầm giật mình, nhìn nhau. Năm đại tướng của Đế Giải Phách Chủ phân biệt gọi Quy Tướng, Thương Tướng, Võng Tướng, Câu Tướng, Chủy Tướng, nghe nói năm người này đã luyện thành sát lục chi thuật liên thủ mà thành, không ít cường giả cường đại hơn bọn họ đã chết trong tay bọn họ, mà bọn họ lập nhiều chiến công hiển hách cho Đế Giải Phách Chủ.
Quy Tướng cùng Thương Tướng đồng thời xuất hiện ở chỗ này, đáp án dĩ nhiên là muốn đánh lén, tất cả mọi người hiểu rõ ai là độc thủ sau màn, nhưng mà rất nhiều người hiếu kỳ là, Đế Giải Phách Chủ đã kết thù với Lý Thất Dạ như thế nào.
Nhìn qua Quy Tướng cùng Thương Tướng, Lý Thất Dạ lộ ra bộ dáng tươi cười, nhàn nhạt nói:
– Thì ra là người của Đế Giải Phách Chủ, xem ra hắn không có nuốt trôi khẩu khí của ngày hôm đó.
Trên thực tế Đế Giải Phách Chủ muốn lấy mạng của Lý Thất Dạ cũng chẳng có gì lạ, Đế Giải Phách Chủ là người hung tàn, là một người ưa thích khiêu chiến, muốn lấy đầu của Lý Thất Dạ, đối với Đế Giải Phách Chủ mà nói điều này không nghi ngờ là chuyện tiêu biểu nổi bật.
Thần thái Thương Tướng cùng Quy Tướng ngưng trọng, Quy Tướng trầm giọng nói:
– Việc này không liên quan tới chủ nhân chúng ta, chỉ là chúng ta tự chủ trương mà thôi.
– Đủ trung thành và tận tâm.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, vừa cười vừa nói:
– Chỉ tiếc, các ngươi không cách nào sống sống mà biểu hiện trung tâm với chủ tử các ngươi được rồi.
– Giết! Vấn chi tối dạ – Hạ chi nguyên giản – Các bạn làm sao Vấn chi : ngư kiếm biết chi đáp chi ^^ …!
Thương Tướng cùng Quy Tướng cũng không nói thêm gì nữa, giờ này khắc này, không phải ngươi chết chính là ta mất mạng, Thương Tướng rống to một tiếng, hắn cùng với Quy Tướng đồng thời xông lên.
“Oanh” một tiếng vang thật lớn, giáp thuẫn cực lớn của Quy Tướng giống như một ngọn núi nhỏ áp thẳng vào Lý Thất Dạ, thời điểm này va chạm với giáp thuẫn, tiếng oanh minh vang lên không dứt bên tai.
Lý Thất Dạ cười dài, hắn giơ một chỉ giơ lên phía trước, chỉ thẳng vào giáp thuẫn của Quy Tướng, “Phanh” một tiếng, quản chi giáp thuẫn của Quy Tướng cường đại to lớn ra sao, nặng nề thế nào, đều không thể thừa nhận một chỉ của Lý Thất Dạ, dưới một chỉ của Lý Thất Dạ, Quy Tướng “Đông, đông, đông” liền lùi lại vài bước.
“Phốc” một tiếng, ngay sau khi Quy Tướng bị đánh lui thì trường thương của Thương Tướng giống như độc xà, tránh qua Quy Tướng sau đó đâm vào sườn của Lý Thất Dạ, thập phần hung mãnh.
Thương Tướng xuất thương, có thể nói, hắn nắm giữ thời gian vừa tốt, thời cơ xuất thương đặc biệt thích hợp, đây là chờ thời cơ thích hợp, muốn cho Lý Thất Dạ một kích trí mạng.
Trường thương đâm tới, Lý Thất Dạ không nháy mắt một cái, chỉ cong tay búng ra một cái, “Keng” một tiếng, lập tức đâm thẳng vào mũi thương.
Sau đó một chỉ Lý Thất Dạ đâm tới, đâm thẳng vào mi tâm của Thương Tướng, Thương Tướng hoảng sợ, lập tức quay thương trở lại hộ thể.
Quy Tướng bị một chỉ này đánh lui, quan sát giáp thuẫn của mình, sắc mặt của hắn đại biến, Quy Tướng có một cáo mai rùa cứng rắn, cũng là Hải Yêu cực kỳ hiếm thấy, giáp thuẫn này xác thập phần cứng rắn, so với kim thân bình thường còn cứng hơn, nhưng mà hiện tại dưới một chỉ của Lý Thất Dạ lại sinh ra vết rạn nứt, uy lực một chỉ này đáng sợ bực nào?